Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
533 lượt xem

Tuyển tập thơ Chính Hữu – Thơ Chính Hữu

Bạn đang quan tâm đến Tuyển tập thơ Chính Hữu – Thơ Chính Hữu phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Tuyển tập thơ Chính Hữu – Thơ Chính Hữu

hữu khuynh là một nhà thơ hầu như chỉ viết về binh lính và chiến tranh. những bài thơ của anh không nhiều nhưng có những bài đặc sắc, cảm xúc dồn nén, ngôn ngữ và hình ảnh chọn lọc.

download.vn trân trọng mời bạn đọc cùng tham khảo tài liệu Trình bày một số đặc điểm của thể thơ chính diện cùng 10 bài thơ hay nhất của nhà thơ mà chúng tôi tổng hợp.

tôi. về tác giả công bằng

– Chính Chuẩn (1926 – 2007) tên khai sinh là Trần Đình Đắc.

– quê ở huyện can lộc, tỉnh hà tĩnh.

– Năm 1946, ông gia nhập trung đoàn thủ đô và tích cực tham gia bộ đội trong hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ cứu nước.

– Làm thơ từ năm 1947, hầu hết các tác phẩm của ông đều viết về hai chủ đề chiến tranh và người lính.

– năm 2000, anh nhận được giải thưởng nhà nước về văn học và nghệ thuật.

– một số công việc:

  • Đầu súng trăng treo (Tập thơ, NXB Văn học, 1966)
  • Chỉ là Thơ (Tuyển tập thơ, NXB Hội Nhà văn, 1997)
  • Tuyển tập công bằng (NXB văn học, 1998)

ii. top 10 bài thơ chính trị hay nhất

1. đồng chí (1948, đầu súng trăng treo)

quê anh là nước mặn, phố em nghèo cày sỏi đá em đôi người xa lạ không quen biết nhau. súng với súng, đối đầu. p>

anh sai người bạn thân cày nhà, bất chấp gió lay gốc giếng vì nhớ anh bộ đội. Anh ấy và tôi biết từng cơn ớn lạnh, ớn lạnh, cơn sốt, vầng trán đẫm mồ hôi.

áo anh rách, vai anh rách, quần em mấy mảnh cười khổ, chân đất thương nhau, nắm tay nhau!

Đêm nay, rừng hoang sương giá kề vai sát cánh chờ giặc đến. đầu súng mặt trăng đang treo.

2. tháng năm ra trận (1947, đầu súng trăng treo)

Tháng năm, thị trấn được mùa thu hoạch, lòng người tràn ngập niềm vui vô bờ bến, có những người lính, hiền như đất trời mùa hè tưng bừng, yêu thương sông núi, đã sớm đưa tin chinh chiến. , súng đạn vội vã, thiết tha nhắn gửi đồng bào. đó là ngày tháng một đi không trở lại vào mùa thu, xác giặc chất thành sông núi, mùa hè xác giặc đầy rẫy

ai đi gieo lúa gieo bông, để lúa tốt bông, mùa hè được bông, rụng lá, ta ra trận nghe bốn phương

vũ khí! súng đã theo tôi trong mùa giải này. những khẩu súng đã ở bên tôi trong mùa hè này. Đi theo tôi để tiêu diệt tất cả kẻ thù của tôi. Tôi nhớ người bạn cũ, mỉm cười và nhắm mắt.

vũ khí hạng nặng, đường dài, vai gầy, áo rách, nhưng anh ấy sớm rời đi với nụ cười

những khuôn mặt ấm áp theo nhịp trống, những trái tim rộn ràng theo tiếng reo hò trên ghế tre, trẻ em giơ tay vẫy chào tâm hồn mình theo những ngôi sao và vẫy cờ…

3. ngày trở lại (1947)

Có một nhóm người lên cắm trại sâu trong rừng. đêm nay mơ về hà nội khi nào? những con phố cổ với gạch ngói khắp phố. ôi, hôm nay họ nhớ mái nhà bỏ hoang, bức tường đổ nát năm xưa, nhớ đêm ra đi, trời đất như sụp đổ. ngọn lửa cháy cả thành phố sau những thanh niên còn chưa trắng, anh hùng mười phương phất cờ đỏ thắm tả tơi và giày mười. Ngàn dặm, khói bụi đường dài tan biến, những lớp tóc xanh kiêu hãnh thề non hẹn nắng gió. và muôn ngàn hoa dã quỳ nghe tiếng gọi người Hà Nội trở về, trở về, lấy lại đất mẹ hào hùng, sao ngày ra đi, vũ khí mài gươm ngọc lan, mắt sáng ngời! mái nhà sập, xác cừu chết ngổn ngang lối đi gạch ngói cũ, đón bàn chân người quá cố, bước chân giận dữ xông qua lớp lớp giặc, lớp lớp khói mịt mù, những biểu ngữ huy hoàng của máu đã sáng lên, ôi, bài hát chiến thắng vang lên.

XEM THÊM:  Tiểu sử nhà thơ Vi Thùy Linh

4. thư tự chế (1954 – 1961, đầu súng trăng treo)

Hôm nay tôi đọc thư quê nhà trong chiến hào chuẩn bị tấn công, tôi hiểu từng chữ, từng dòng mà tôi chưa bao giờ hiểu hết, tôi biết độ cao của núi, độ rộng của sông, hai tiếng quê hương bỗng nhiên. trở nên rất thân yêu .bản thư từ sau lưng gánh gạo cho chồng, hai vai khó nhọc, viết thư cho tôi rối như gánh công dân, mực bập bùng ngọn lửa, ngọn đuốc. đến đây đánh giặc đêm nay, ở đâu? quay lại? cuối đồi

5. nhật ký biên giới (1962, đầu súng trăng treo)

núi, núi, núi nữa… đội tuần tra súng trường ướt có mây diễu hành ở giữa biên giới xanh

không có nơi nào giống như ở đây. nước ta đo từng cm, từng con suối, từng ngọn cây. được ghi trên bản đồ của đất nước

dừng lại vào tối nay. đứng nhìn trong mây, gió thổi để hỏi xem quê mình còn thức không.

ai đó, trời đã khuya, đèn đang sáng. ngọn đèn đang yêu một ai đó. ngọn đèn không nhắm mắt vì nửa kia của trái tim vẫn thao thức nơi phương Nam xa xôi, cất cao tiếng hò reo, đã đến lúc anh mai phục ngọn lửa đèo?

Đó là một con tàu đến một vùng đất mới. đội diêm anh em, đêm tối đèn sáng, người thức cả năm nghe tiếng rừng trên dưới

cửa biển ầm ầm với những dòng suy nghĩ miên man trong đầu, nơi từng xuất hiện những con cá nhảy tung tóe trong những con sóng xa bờ, những ngọn hải đăng nhấp nháy

hằng đêm, từ nơi biên ải cao, lòng tôi vẫn như ngàn dặm xa quê hương như dải ngân hà, chờ tôi đứng gác cho những vì sao trên trời, cho những vì sao dưới đất, yêu thương đến tôi. đất nước, đêm nay tôi không ngủ được, tôi lại đang trên đường đi, đang tuần tra ngọn núi này, tôi thức giấc với quê hương của chúng tôi.

6. đường ra mặt trận (1965, đầu súng trăng treo)

<3

ở xóm trên, trai gái tay nắm cơm, trò chuyện tay nhỏ, tay lớn, trận địa rộn rã tiếng cười háo hức, đầy sông cầu

Dân quân trùng điệp chào nhau không kịp nhớ mặt người vẫy nón, câu thoại của chúng tôi dài như tiếng hát

xin chào những ngôi trường lát gạch đỏ yên bình, soi bóng trên cánh đồng gặt, trên công trường ngược xuôi, bánh xe lửa như tiếng bàn tay gọi

XEM THÊM:  Vì sao nhà văn phạm duy tốn lại đặt nhan

Đây là đất nước của tôi, hai mươi năm mưa nắng, đêm ngày hành quân không biết mệt mỏi: Hôm nay tôi là đồng đội của những người ra đi không dứt.

hỗ trợ phía nam bất ngờ đại bác bắn trúng tiếng bước chân từ khắp nơi trên đất nước.

7. trận Hà Nội (1966, đầu súng trăng treo)

hanoi một góc của đơn vị làm vườn hoa đến dựng trận địa tạm thời ngăn cách bởi những hàng ghế đá

hôm nay, Hà Nội lại bùng cháy

chiến trường ta xây dựng trên những công trình còn dang dở ta đi: mười năm gian khổ, yêu quê hương cằn cỗi trở về hà nội, mười năm vất vả, vừa trồng xong mấy màu hoa, rận ta là tân trường. mở ra đôi mắt sáng trong hai hàng cửa sổ trận địa của tôi là sân chơi một trường mẫu giáo bây giờ bỏ hoang súng của tôi bên cạnh cái nôi bọn trẻ nằm xuống từ cánh đồng chúng tôi bắn chúng, súng của tôi tính hướng của hướng từ góc của thù hận, những viên đạn ta tính theo từng giọt mồ hôi ta đổ trên mảnh đất này, mười mấy năm vất vả, những ngôi nhà không biết mái này, vách này dùng gạch nào mà xem

Những người này đã quen với súng, đã quen với việc mở giao thông hào trên đường phố, dù là mười năm, hai mươi năm. đất nước này đã quen với cái chết.

8. bài của học sinh (1966, đầu súng trăng treo)

Tôi đến trường với cuốn vở trên tay và gió thổi cuộc đời, tôi lật từng trang và mở ra một ngôi trường mới như thể tâm hồn tôi được lợp bằng ngói đỏ

<3

mang những quả bom ngàn cân đến trang mỏng như ánh trăng mềm như lá mùa xuân

ôi, từng trang trái tim nhẹ nhàng đập, đêm nay như bàn tay lay động như bàn tay chảy máu!

nếu bạn sống lại, tôi sẽ đi cả nghìn đêm để bạn có ngày mà không sợ hãi

sau trận đánh, bóng giặc ác không thể che hết ánh sáng cho em học tập

ồ, ánh sáng vẫy gọi như một mệnh lệnh hành quân.

9. cầu (1966, đầu súng trăng treo)

ném bom nó bằng nắm đấm sắt của tôi, con sông sâu chúng ta lại băng qua

những con đường không gây tổn thương để ngăn cách nhịp điệu chung thủy mà móng tay của chúng ta đã đóng lại

chúng ta ngày đêm đứng bên khói lửa, tay cầm hàng vạn quân

<3<3

10. gác đèn (1965, trường sơn – con đường khát vọng)

trên đường đi đánh giặc phương nam hay ra bắc, đâu đâu cũng gặp những ngọn đèn dầu đốt mắt về đêm ngọn đèn không bao giờ nhắm mắt được như những linh hồn không bao giờ rời xa được, như phương nam hai mươi năm không đêm không ngủ, như cả nước, phương nam hằng đêm thao thức … soi sáng cho ta. chiến đấu trong trận chiến dài, đèn của tôi bật lên trong niềm vui khi nhìn đèn của tôi bật lên tiếng kêu chiến thắng, lần lượt tiến về phía trước.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Tuyển tập thơ Chính Hữu – Thơ Chính Hữu. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *