Bạn đang quan tâm đến 199 Bài Thơ 4 Câu Về Tuổi Học Trò Hay Nhất Mọi Thời đại – Tạp Chí Văn Nghệ phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!
Video đầy đủ 199 Bài Thơ 4 Câu Về Tuổi Học Trò Hay Nhất Mọi Thời đại – Tạp Chí Văn Nghệ
thời gian trôi thật nhanh khiến những cô cậu học trò nghịch ngợm, ngây ngô thường ngày đã trưởng thành. những kỉ niệm về góc sân trường với cây hoa phượng vĩ, tình bạn năm ấy luôn khắc sâu trong tim em. Tuổi học trò mộng mơ có phải chỉ là hoài niệm, lưu giữ một góc trong tim bạn qua 4 câu thơ về tuổi học trò ? mời bạn đọc cùng suy gẫm.
Bài thơ 4 câu về tuổi học trò mộng mơ
1.Mực tím dễ thương áo trắng ai Đừng đem mây xuống vắng chân trời Em đi một bước ta dừng lại Nghe tím dọc đường cỏ non phơi
Bạn đang xem: Bai tho ve tuoi hoc tro
2. ngập ngừng tà áo trắng ô hay sổ lưu bút tay bẽn lẽn, ngày về ve sầu khóc trên lưng phượng hồng
3. một chút mùa thu vàng, một chút mùa xuân trăng tròn, ngày ấy không vụng dại, tinh khôi giấy thơm, cỏ rối đường về chẳng rối
4. áo vàng em yêu hoa cúc áo xanh cô gái em yêu lá vườn trường em sợ chữ tình không đủ nghĩa tình em thay mực đổi màu áo tím
5. một ngày nào đó, tháng năm sẽ tuyệt vời, ai trong phút chốc bầu trời quên mất có một người đang đợi ai đó bên đường đã đợi rất lâu
6. đột nhiên họ 20 tuổi, ai có thể nghĩ? Một ngày, tiếng ve bến về, đứng bất động nhìn những sắc màu tuổi thơ
<3<3<3
11. mấy nhịp cầu tre đưa ta về chốn xưa, một chút yêu thương, nhắn gửi những người đã xa năm xưa vẫn vẹn nguyên kỉ niệm khi đã xa vẫn còn mãi trong tim
những bài thơ về ký ức tuổi thơ
1.Bạn ơi
nếu mai đây khi cánh cổng trường khép lại, bóng hình người bạn thân yêu hiện lên trên con đường đời đầy ắp kỉ niệm xưa và đây là lời bài hát nếu ngày mai tôi là cát bụi thì gió xin đừng cuốn tôi đi. được phơi bày mãi trong sa mạc và vô tình chứng kiến cảnh chia tay khi xa nhau, đừng quên anh nhé, dù khóc hay cười, trái đất có quay đầu lại chúng ta sẽ gặp lại nhau để được gặp lại em mãi mãi.
2. sân trường của mười sáu
hoa phượng tàn, thân phượng rơi, ngẩn ngơ trước tiếng ve rơi trong chiều vắng lặng, ở tuổi ba mươi, lòng tôi chợt nhớ lại sân trường năm mười sáu mười lăm tuổi
cây ở đâu, lá u ám, em đứng trong cơn mưa chiều mà không có cô gái đi qua nhìn nụ cười lãng mạn, thật khó hiểu làm sao!
nằm xuống ở đâu, cánh đồng cỏ bình dân ru đôi lứa giữa trưa yêu đương mười sáu tuổi, trái tim bạn lúc đó đã thầm kín gì.
<3
Buồn vui vô cớ, anh viết nhật ký nhẹ nhàng bằng mực tím, mỗi trang chứa đầy những kỉ niệm bàng hoàng về mùa hè đầu tiên yêu dấu.
Mười lăm tuổi tôi vẫn còn đó hàng phượng vĩ và tiếng ve vẫn là tiếng ve của người bạn gái xưa, giờ đây, tôi vẫn nhớ như in tấm lòng khi về trường xưa.
3.chỉ là bạn bè
bạn và tôi chỉ là bạn, không hơn không kém, đó là tất cả cho cuộc sống! ngay cả khi không có bạn, tôi rất buồn nhưng buồn, không cô đơn.
bạn và tôi chưa bao giờ có phút giận hờn và những kỉ niệm về bạn, chưa bao giờ khóc, gặp nhau trên cầu thang, chỉ cười bằng mắt, mãi mãi chỉ cười … vì chúng ta là bạn, không gì cả hơn thế nữa.
Bạn luôn vui vẻ nhưng không tức giận khi đi cùng người khác và hoa hồng trắng là loài hoa yêu thích của tôi, bạn biết đấy, tại sao lại tặng hoa hồng nhung?
4. ngày kỷ niệm của hoa
Năm học tràn ngập niềm vui và phấn khởi. bạn bè và thầy cô vừa lạ vừa quen trên bàn ăn. cô xen kẽ muốn ngồi cạnh anh … anh ngắt lời ngay lập tức.
<3 sao trông em đáng ghét thế … em không chơi cả ngày mà nói chuyện hàng tiếng đồng hồ à?
<3
nhanh chóng … mơ ước thế giới bằng cách mượn một cây bút và sau đó bắt đầu điên cuồng dùng phấn để chia ranh giới, chia chiếc thước thành những phần bằng nhau.
vẻ mặt buồn bã … anh ấy hét lên xin lỗi, tất nhiên là tôi cảm thấy tội nghiệp cho anh ấy, nhưng anh ấy đã cẩn thận … sắp có âm mưu gì đó … anh ấy phải đề phòng.
rồi một hôm … trăng tròn, anh hẹn hò riêng trong đêm … bối rối, cầm trên tay một bài thơ tình và thương nhớ cúi đầu tưởng nhớ trái tim đang loạn nhịp này.
cuốn vở lật sang trang mới, muốn cắp sách đến trường, thầm mong ai đó thắt nơ luôn xóa đi dòng phấn chia đôi ngày tháng.
năm học cuối cùng, sao thật lạ khi phải xa cô giáo, xa bạn bè, gần xa những hàng phượng vĩ buồn man mác, thật buồn, thật dễ thương.
bọn họ ngượng ngùng vuốt ve vạt áo của hắn, nói rằng … hắn muốn nói cho ngươi một chút tưởng là ước … cuối hè, ai ngờ là một nụ hôn vụng trộm … đã lâu không gặp!
5.Học trò
Ngày xưa nhớ về tuổi học trò, chiều tan học chúng mình chờ nhau. Tôi nhớ gì trong cơn gió mạnh? tại sao em gái tôi cũng xấu hổ vì từng màu hoa phượng, bẽn lẽn, đánh rơi bài thơ, viết hết lời muốn tặng, rồi lại ngại ngùng, xấu hổ, rồi không trao cho em? để mùa hè ấy trôi thật nhanh để bao kỉ niệm trôi đi để rồi giờ đây em đã xa trong gió và giọng xưa bẽn lẽn.
6. bạn và tôi
chúng ta là bạn và sẽ bên nhau trọn đời, cho dù thời gian có làm đầy nhân duyên của chúng ta và bạn không có những buổi chiều mưa hay nỗi nhớ nhung khi gió thu vừa đến.
<3
Bạn và tôi chỉ có thể thế này nếu chẳng may tóc bạn rối tung trong gió, tôi sẽ hét theo gió bay đi đâu, nhưng hãy nhanh tay để tóc thẳng cho bạn.
Bạn và tôi sẽ chẳng có gì ngoài một tình bạn không có giới hạn. nếu bạn mệt, hãy nhắn cho tôi, nhưng bạn không thể dựa vào vai tôi.
bạn biết đấy, nhưng tại sao bạn cứ gọi tên mình trong giấc mơ một câu chuyện tình vô nghĩa, đừng lạc vào giấc mơ nếu bạn tặng hoa, xin đừng tặng hoa hồng.
7. tình bạn
<3 Hãy nắm lấy những vấn đề của bạn, sự riêng tư của bạn, hãy gọi điện ngay cả từ xa, chúng tôi sẵn sàng cùng nhau khóc để chia sẻ bạn chết đuối bao nhiêu, trong khi bạn đau đớn bấy nhiêu! đừng vội than thở vì cuộc đời nhiều cay đắng thử thách, anh có buồn em sẽ ở bên cạnh anh. đừng bao giờ để ai cảm thấy có lỗi với mình, hãy nhớ … chỉ cần … đi với những người bạn yêu thương mình. điều đó sẽ luôn giúp bạn kiên cường. cất đi những nỗi buồn, vương của những nỗi buồn … tạm biệt!
8. gửi người áo trắng
Một ngày nào đó tôi không muốn khóc nữa? nỗi buồn xưa thật êm dịu! Đột nhiên tôi biết rằng tình yêu không thực sự là một biển rộng của những gì chúng ta đã từng phải chịu đựng vô tận.
tại sao rất khó để nhận thấy một ngày nào đó mình mỉm cười? những tán phượng xanh đã rụng vài chiếc lá vàng, có những người chưa bao giờ gặp nhau từ cánh đồng dài ấy: buổi sáng mùa thu.
chúng ta đã lưu lại chiếc áo dài này và tất cả những bài thơ có thể dở khóc dở cười một thời, không biết rằng chúng ta còn trẻ và trong sáng, vui chơi tuổi mười tám đôi mươi.
<3
ta không trả lại bài thơ áo trắng, nỗi buồn ngây ngô đã lâu thay đổi, ta chỉ còn cách thờ phượng bên vệ đường, đợi 18, 20. Áo dài.
9. Ngày xưa có hoa phượng vỹ
ai đã quên bây giờ? màu hoa phượng nở khi hè vừa đến khẽ chao mình trong nắng vàng, trao những cánh phượng cho người đã cất công đi xa. ngày xưa vậy thôi, có ai biết xa nhau hè sang, tiếc tuổi ngọc ngà không quên nỗi buồn không thể gọi tên êm đềm nhưng mênh mang trong lòng ai còn nhung nhớ? ? Ngày xửa ngày xưa có một cây phượng hồng.
10. Tôi nhớ bạn
Tôi không biết người bạn thân của tôi, hai người bạn thân nhất của tôi, từ năm lớp ba, bây giờ bạn đã lấy chồng xa con, quá bận rộn để chúng tôi có thể ở bên.
Tôi làm việc chăm chỉ đến tận khuya và tôi vẫn chăm chỉ học tập. về đến nhà không được nghỉ ngơi, chồng con lo lắng, ngồi không yên.
đôi khi bạn muốn trò chuyện một lúc nhưng quá xa.<3
Giờ bạn đã ở xa, bạn muốn xích lại gần nhau hơn để nhìn thấy nhau và nhớ về tuổi thơ của mình như thể bây giờ là một giấc mơ.
11. những người bạn của tôi
<3
bay lững lờ như thị trấn mây trắng và bầu trời tự do lúc phượng hồng áo trắng mang theo nỗi nhớ.
Tham khảo: Cảm nhận của em về bài thơ hạt gạo làng ta
Thơ tình chưa trao tay em! Em nhớ tà áo dài, sân trường trắng xóa, nhớ nơi ấy đong đầy yêu thương.
Lần con xin đại vương gửi lời chia buồn cùng con trong kỷ nguyên áo trắng sáng ngời, con mãi nhớ con …!
12. một vài người bạn
nhớ ngày xưa thời áo trắng tinh khôi đi học về, đôi bạn hẹn nhau học đại học, bạn xinh, rồi ai đó hỏi hạt cau thì ngượng ngùng vẫy tay mấy câu khiến bạn phải gật đầu lia lịa. đầu chúng ta và em tiếp tục đi học xa để khi trở về hai đứa gặp nhau rưng rưng ôn lại những kỉ niệm tuổi trẻ, nhìn cảnh em cũng thấy vui, hai đứa nói cười không ngớt nhìn em, trái tim tôi đập mỗi ngày. mọi người, từng cảnh một, trở nên vướng víu.
13. Chút tình đầu
những chiếc xe đẩy hàng đầy hoa phượng vào mùa hè của tôi sẽ đi đâu? rất nhiều phượng ta cần là tuổi mười tám của ta khi chưa một ai lặng lẽ – mối tình đầu.
mối tình đầu của tôi là gì? chỉ cần giọt mưa bay ngoài cửa lớp là tà áo trắng và giấc ngủ say là bài thơ nằm lại trong cặp giữa giờ ra chơi để mang về … mang về.
mối tình đầu của tôi là chàng trai nghèo ngày hè trèo cổng trường khắc ghi nỗi nhớ lên cây, cô gái mùa sau biết gặp lại ngày tựu trường thì mối tình đầu của tôi có gì? chỉ một tiếng đàn nhỏ rất vô nghĩa nhờ bài hát đã nói thay tất cả – chỉ một người không hiểu, thì mãi mãi có một kẻ ngốc nghếch … người đó trở thành người câm.
Chiều nay, những chuyến xe chở đầy hoa phượng mà em hái đầu hè trên cây mang về bao kỉ niệm. bạn đã mặc vào mùa hè năm ngoái và tôi đã chết lặng.
14. áo sơ mi trắng tình yêu
kỉ niệm đầu đời, anh nhớ em, nhớ tuổi học trò, tình yêu xanh thắm, áo trắng mái trường bay trong gió, ấp ủ bức thư tình đầu mộng mơ.
kỷ niệm ngọt ngào về những tháng năm lang thang hoang sơ trăm miền thương nhớ, có cây cổ thụ xiềng bạc trước gió, lớp vỏ xù xì vẫn mang tên.
ai ra đi, ai nhớ ai quên nhân chứng tình yêu đầu tiên, cái tên vẫn được in nghiêng bằng mực đỏ bên cạnh bông hồng, còn có cả một trái tim.
Đã vài thập kỷ trôi qua kể từ khi bóng một con chim ở đằng xa, mọi người tìm kiếm quà lưu niệm. để giấc mơ xưa tàn phai với bao tiếc nuối ngập tràn trong một hoàng hôn tím ngắt.
mùa hè trở về trong nỗi nhớ lâu hơn nhớ về cây vợ già trước hiên cằn cỗi đã từng quay về tìm một thời thơ ngây.
15. gửi người áo trắng
Một ngày, tôi phát hiện ra rằng tôi không muốn khóc nữa. nỗi buồn xưa êm đềm để rồi chợt nhận ra tình yêu không hẳn là biển khơi những gì ta đã từng đau khổ khôn nguôi.
tại sao rất khó để nhận thấy một ngày nào đó mình mỉm cười? những tán phượng xanh đã rụng vài chiếc lá vàng, có những người chưa bao giờ gặp nhau từ cánh đồng dài ấy: buổi sáng mùa thu.
Hôm trước tôi lưu lại chiếc áo dài, trong đó có những câu thơ có thể dở khóc dở cười một thời không biết rằng mình còn trẻ, hồn nhiên nghịch ngợm tuổi 18 đôi mươi.
<3
ta không về thơ áo trắng buồn, ngây ngô lâu ngày hóa đá, chỉ còn phượng bên đường chờ tà áo dài 18, 20.
những bài thơ về thời đi học đầy hoài niệm
1. Tiếc
trong bữa tiệc cuối năm ai cũng khóc, đàn buồn, mỗi người hát bài chia tay, mỗi người một ý… cười đến nghẹn ngào, hẹn gặp lại nhau… khóc để làm gì? mong phàn nàn về người ngồi bên cạnh mà cứ cười muốn cốc vào đầu, thi xây xong rồi chọn cái ghế dài rủ chúng tôi đi chơi, vẫn nói chuyện rôm rả, không phải chia nhau từng cái. bàn học của năm hai, ba, bốn cứ dần dần xa rời, chúng nó vẫn trêu đùa nhau để rồi bị nhìn cho hả giận, tiếng cười tôi thấy xen lẫn tiếng bọn con trai rủ nhau đi họp lớp. và họ nháy mắt: nhớ: nhớ đưa người dưng nghĩ đến … tim mình lỡ nhịp nếu phải … người đó là ai? ngày họp lớp đó cô ấy bỏ đi với một người xa lạ cao hơn tôi rất nhiều, trưởng thành hơn tôi rất nhiều, bám lấy những chàng trai phải cố gắng che giấu cảm giác uất ức, chợt nghĩ đến bữa tiệc lúc đó, thật sự… tôi đã khóc rất nhiều. , tên ngốc khốn nạn luôn giấu nó đi… Tôi rất xin lỗi, này…!
2. tình bạn
Năm tháng tiếp tục đầy lên. tình bạn còn đầy ắp kỉ niệm thân thương, những lá thư viết vội cuối buổi chiều được đặt trên cửa, đợi người về sẽ đọc trong mơ ta không thôi cùng bạn thân bên cạnh mơ mộng cùng nhau bàn chuyện thời thế .. . thơ và tưởng tượng ra bao điều ngốc nghếch cùng nhau kể cho ta nghe một câu chuyện bất tận về một tình yêu đang nảy sinh trong tim ta và đôi khi ta chợt ngồi thẫn thờ cho đến khi nắng chiều tắt lịm bạn ơi, dù chúng ta đã đi xa mãi không thấy anh rời xa em khi em vui, anh cũng nghe em cười khi em đau, em nhìn ra ngoài cửa sổ những dòng tin nhắn bay ra ngoài cửa sổ, chạm vào yêu thương, vuốt ve trái tim em hạnh phúc nghe lời anh êm đềm. được gửi gắm bởi suy nghĩ tình bạn mạnh hơn tình yêu? không đam mê, hoang hoải trong tâm hồn, không hoài niệm, tím thẳm, hoàng hôn không làm đôi má rực lửa, tình bạn xa lạ, một ngôi nhà không cửa đóng then cài ta chẳng ngại đón nhận hơi ấm để rồi bước đi lại hạnh phúc. một mình.
3. những người bạn của tôi
Sau những vui buồn phải chia xa bạn bè, khi nào chúng ta mới gặp lại nhau? con đường đối với tôi là một chặng đường dài trở về, dài hơn cả một chuyến bay.
tình yêu này, em khắc những đường cọ nhăn nheo trên tay em giấu dòng “bạn bè” ở đâu, ai biết được! nắm tay nhau và vẽ một nét thanh bình.
Ở nơi xa lắm băng giá, em cố giữ cho trái tim luôn ấm dù da xanh tái, đôi tay khô vẫn giữ nụ cười trên đôi môi nhợt nhạt.
ngày mai, nếu gặp tôi, bạn sẽ nhận ra ngay nụ cười thơ ngây mà bạn nghe thấy trong ta, ngọn lửa ấm áp cháy mãi theo năm tháng, thật ngọt ngào!
4. Tôi yêu toán học
Thông tin nhập vào trái tim của bạn giống như một đường hàm số đi vòng vèo như đồ thị của một hàm số sin. Tôi tìm tọa độ của trái tim để mở lời giải với tình yêu của bạn trong đó. ôi, mắt tôi, phương trình mở, mí mắt mềm, góc cạnh, tóc tôi dài như định lý bunhia, và môi tôi là một đường tròn có hàm số cos. làm ơn đừng gọi tôi là ngu ngốc vào ngày sinh nhật của bạn. Tôi đã tặng bạn một quả bóng quay và đêm Giáng sinh, một chú chim cánh cụt trên tay tôi. Tôi giận em hết lòng. em bé nức nở. phương trình, bạn là giải pháp duy nhất trong cuộc đời tôi.
5. thời áo trắng
Mặt trời mọc nhẹ nhàng trải bóng chiều buông xuống, tô điểm cho bầu trời những mảng màu trầm buồn. miền kí ức tràn về không thể xóa nhòa, tuổi học trò xa lạ mà vẫn tỏa sáng rực rỡ, màu đẹp như lòng trắng. khắp sân trường bọc ghế đá cũ rặng sồi kề góc, bao mùa bạn bè ôn thi, chỉ giây phút chia tay bằng lăng tím là buồn hơn vì chia tay, vì xin gửi chút niềm tin và lời nói đó. nên được viết bằng thơ.
6. Tôi yêu học sinh của mình rất nhiều
tuổi học trò, em yêu mái tóc mây đan của em đến mức đạp xe xuống phố phượng dài. Em nghe trong gió, ai đó thì thầm với em hãy trở về như anh! thời học sinh, tôi mê tiếng ve và cánh phượng ép đỏ. trang sách nhỏ của người thầy thân yêu vẫn còn đó, bụi phấn rơi trắng xóa. ước mơ tuổi học trò em yêu thơ cũng vụng dại dại khờ cánh cò bay mang ước mơ cha nặng trĩu mắt người sao em không nhìn anh. Em yêu bao tháng ngày trong veo, chẳng bao giờ thấy con tàu đã qua, sao luôn có chuyến tàu cho em trở về, tuổi thơ anh nhỉ?
7. tuổi học trò: nguyễn may
lặng nhìn những chiếc lá rơi làm tôi nhớ lại thuở học trò với bao tình thương yêu thầy cô, bạn bè! bảng đen, giấy trắng, bút chì – thước kẻ – bút sáp màu, nhỏ xinh trong tà áo trắng tinh, bay trong gió, dáng thanh tao! đi học mà được gọi là anh, em, em, bao niềm vui đọc sách xa rồi thầy cô bạn bè mỗi người một ngả! câu hỏi bạn có nhớ tôi không? các giáo viên bây giờ ở đâu? mái tóc xanh giờ cũng phai theo năm tháng mưa nắng! các thầy cô chắc chắn sẽ vẫn như ngày xưa dìu dắt học trò của mình qua những đêm trăn trở, trăn trở bên trang giáo án, mong các em tiếp thu bài học! Cha mẹ đừng quên rằng giáo viên của họ dạy chữ cái để trưởng thành và xây dựng cuộc sống.
8. Nhớ quá bạn tôi ơi Chiều nay về thăm trường cũ Tìm nhặt những cánh phượng rơi Kỷ niệm xưa giờ yên ngủ Phong sương sỏi đá một thời.
Ngày xưa rêu phủ đầy sân trường xưa ta chơi đùa với cây phượng già như một lời nhắn nhủ tình xưa không lời.
Nửa đời người trôi đi, bỗng dưng tôi thấy mình đang chơi với bạn bè, giờ tôi đã có một nơi để chơi với bạn bè của mình.
Có người đã trở thành tỷ phú, có người gặp khó khăn trong cuộc sống, có người con xuất ngũ và có bạn là mãi mãi.
gió lay cây lúc buồn ủ rũ, chợt nghe giọt lệ cay đắng, mong quay lại dĩ vãng, nhớ anh lắm.
9. giờ chia tay tiếng trống trường vang lên vội vã, tôi bàng hoàng nói lời chia tay tuổi học trò, dẫu tự nhủ rồi cũng đến lúc phải nói lời chia tay mà tâm hồn vẫn quay cuồng với bao nỗi buồn! trách trái tim vĩnh viễn đau, hay trách thời gian chia cắt tàn nhẫn? trường, lớp, bây giờ vĩnh viễn đi xa, bạn bè thân yêu ở đâu? thầy cô ơi, giờ chúng em phải xa nhau mãi mãi, bao giờ mới tìm được gương mặt thân quen? cánh hoa phượng hững hờ trước gió, có bóng ai lặng lẽ đứng than khóc? Có ai có đôi mắt đen buồn trong lớp học không? Có ai đau lòng không?
10. Nhớ mùa hạ xưa
Tháng 4 về hàng phượng đỏ sân trường, em chợt nhớ về mối tình dễ thương ngày ấy, bài thơ tình em viết trên trang giấy anh tặng em, rồi lòng vẫn bùi ngùi.
Ánh mắt chúng ta giao nhau trong sáng, như quên đi tuổi hồng ngày ấy tuổi học trò mộng mơ mây gió, ta vẫn luôn bên nhau.
Tôi sẽ đưa bạn đến bất cứ đâu trên một chiếc xe đạp có lớp sơn mờ. bạn ngồi sau gió nghịch tóc một lúc, chúng ta cùng học.
Em vẫn nhớ nụ hôn đầu tiên của anh, thật ngọt ngào khi đôi môi em giao nhau với ước nguyện rằng trong tương lai tình yêu của chúng ta sẽ không bao giờ bị phá vỡ bởi bất cứ điều gì.
Tháng 8 và mùa hè cũng trôi qua, hai đứa chia tay nhau vì ngày xưa lạc nhau rồi cũng biết lỗi tại ai.
Thời gian đã trôi qua kể từ đó, và bây giờ tôi nhận ra rằng tất cả chúng ta đã sai. Tôi đến đây khi sân trường đã vào hè. Tôi nhớ bạn thật nhiều. Tôi nhớ mùa hè cũ.
Tham khảo: Phân tích bài thơ quê hương của đỗ trung quân
11. mãi mãi
Ngày trước, ta cũng đã đi qua dấu vết của nắng mưa ký ức mơ hồ. ai quên theo lối cũ, ai nhớ chia tay một ngày, giờ lối ấy, ai còn bay cổng trường lúc chiều tà. ? nhớ, nhớ, nhớ với bao thương nhớ mà một thời vẫn còn đó. bảng đen bảng đen một đời những câu thơ cắt xưa từ khi còn phải đếm bước ngược xuôi sang thu, sang đông, mơ mộng làm chi! đi xa để anh không nhớ nổi những ngày còn lại, thôi đợi tiếng ve kêu quay quắt và nghe tiếng chuông báo thức như xé lòng.
12. tình bạn – Thụy Sĩ
năm tháng cứ đong đầy… tình bạn cũng đầy những kỉ niệm khó phai, những dòng viết vội cuối buổi chiều, dán lên cánh cửa, đợi người về sẽ đọc trong mơ ta không đơn độc cùng bạn thân. bên ta mơ mộng và bàn chuyện thời … ngây thơ và tưởng tượng nhiều điều ngu ngốc cùng nhau kể cho ta nghe câu chuyện bất tận về một tình yêu sinh ra trong tim ta và đôi khi ta bất giác ngồi đó lặng đi cho đến khi mặt trời lặn.
bạn ơi, dù ở xa nhưng chưa bao giờ tôi thấy bạn rời xa tôi khi vui, tôi cũng nghe bạn cười khi tôi đau, tôi nhìn ra cửa sổ, những dòng tin nhắn bay ra ngoài cửa sổ làm tôi cảm động. bằng tình yêu thương, hãy vuốt ve trái tim tôi, hãy lắng nghe những lời thầm lặng mà bạn gửi gắm cùng những suy nghĩ của mình trong niềm vui thích thú.
Tình bạn có mạnh hơn tình yêu không? không đam mê, hoang hoải trong tâm hồn, không ký ức, tím thẫm, hoàng hôn không làm má tỏa sáng, tình bạn là nhà không đóng cửa, ta chẳng ngại đón nhận hơi ấm, rồi lại bước tiếp chặng đường dài tìm về. hạnh phúc một mình.
13. Tháng chín về tang tóc Ta nghe tiếng trống trường hiu hắt Tháng chín nhớ mùa hạ năm ngoái, ai co ro nơi góc sân ngỡ ngàng chờ con heo may về vương vấn tóc rối. Đuôi phượng nhuộm màu cất trong bao mới soi gương, má thêm hồng Đừng rung rinh rơi mùa cũ, để nắng sân trường hỏi lá có úa vàng? Đôi mắt rung rinh, tiếng cười rung rinh chuyển mùa, tôi khép lại đôi dòng cũ trong cuốn lưu bút gọi tháng chín để nghe nhịp trống sầu.
14. không có tiêu đề
Trong nhịp thở của thời gian, tuổi thơ bé nhỏ ấy trôi qua thật đáng tự hào để bông súng tím vào mắt đắm say biết bao. đoàn phượng hồng xinh đẹp kia rời khỏi tay hắn, tiếng ve trong trẻo tách đôi mặt hồ, tiếng ve sầu tiên tri, dự đoán một người cũng có thể bắt đầu yêu. muốn nói bao nhiêu, muốn khóc bao nhiêu câu hát về trường xưa một lớp buồn màu xanh lơ lửng sân trường đêm rơi cây bàng đêm. nỗi nhớ đầu đời anh nhớ về em nỗi nhớ trong tim anh nhớ với mẹ nỗi nhớ không bao giờ nhớ, có nhớ trường, lớp không, có nhớ tên em không? “Có một cô bé bạch tuyết, những người bạn và bảy chú lùn rất khó chịu” “mười, nhìn vào lớp đó” (ôi những tiếng cười hồn nhiên). những câu chuyện của từng năm, những câu chuyện của từng năm, cứ xúc động, cứ xôn xao để biết mùa hoa mai nở, rồi đến mùa phượng nở trên trán thầy, tóc không bạc nữa. dừng lại cái thời bím trắng ngủ quên, cái thời cầm dao đẽo gọt bừa bãi trên bộ bàn ghế cũ, quả trên cành đu đủ đã ngọt, hoa đã vàng rồi, dưa tôi ơi! Em đã yêu anh, anh xa cây hò hẹn chào mãi, anh nhớ em nhiều lắm! nhưng chỉ lo không nhìn lại sân trường: chiếc lá đầu tiên.
15. Tôi nhớ bạn rất nhiều người bạn
Chiều nay tôi trở lại trường cũ để tìm lại những cánh phượng rơi và những kỷ niệm ngày xưa, nay đã ngủ vùi trong gió sỏi một thời.
Ngày xưa rêu phủ đầy sân trường xưa ta chơi đùa với cây phượng già như một lời nhắn nhủ tình xưa không lời.
Nửa đời người trôi đi, bỗng dưng tôi thấy mình đang chơi với bạn bè, giờ tôi đã có một nơi để chơi với bạn bè của mình.
Có người đã trở thành tỷ phú, có người gặp khó khăn trong cuộc sống, có người con xuất ngũ và có bạn là mãi mãi.
gió lay cây lúc buồn ủ rũ, chợt nghe giọt lệ cay đắng, mong quay lại dĩ vãng, nhớ anh lắm.
những bài thơ hay về tuổi học trò đầy xúc động
Kỷ Niệm Thời Áo Trắng
Mặt trời mọc nhẹ nhàng trải bóng chiều, tô điểm cho bầu trời những gam màu trầm buồn. ký ức về thời cấp 3 không thể xóa được. Tuổi học trò bền bỉ và rạng rỡ lạ thường, áo quần đẹp như mây trắng khắp sân trường bọc ghế đá cũ có cây sồi cạnh góc, bao mùa bạn bè ôn thi, một mình có khi lễ chia tay bằng lăng tím buồn hơn vì cảnh chia ly.
tình yêu dành cho toán học
Đầu vào trái tim của bạn giống như một đường hàm cong như đồ thị của một hàm sin. Tôi tìm tọa độ của trái tim để mở ra khoảng giải pháp với tình yêu của bạn trong đó. ôi, mắt tôi, phương trình đang mở, nắp mềm. chúng nghiêng một góc alpha Tóc bạn dài như định lý bunhia và môi bạn quanh hàm cos xin đừng gọi tôi là đồ ngốc vào ngày sinh nhật của bạn, tôi tặng bạn một quả địa cầu quay và một đêm giáng sinh với một hình ngũ giác trên tay tôi. Tôi giận bạn với tất cả trái tim tôi thổn thức phương trình không mẫu mực, bạn là giải pháp duy nhất của cuộc đời tôi.
yêu thích logic
Ta gặp được ngươi cảm hứng tình yêu hai mắt giao thoa tỏa ra mê muội ta ném mình vào điện trường tìm kiếm hình ảnh chinh phục trái tim của ngươi ban đêm cường độ nhớ nhung cả đêm trong mộng vẫn là hư ảo. bức ảnh bạn đang đi trên con đường cao quý nơi hai cuộc đời giao nhau
màu tím trung thành
Màu tím được cho là màu tím chung thủy của trái tim màu tím buồn mang dáng vẻ màu tím lặng lẽ và sầu muộn của tình yêu tan vỡ. màu tím là màu của hoa, màu của nỗi nhớ và sự trinh nguyên thể hiện ở tâm hồn màu tím âm thầm nâng đỡ mọi cô đơn, cho đi mà không đòi lại. màu tím đã yêu một người mãi mãi. màu tím không cần nhung lụa bằng một màu tím son giản dị ở đời, màu tím tâm hồn đồng lòng rơi vào bóng tối. tím bước đi không có hoa rải rác con đường tím kết lại bằng sức tím cay đắng khi tình yêu chẳng còn lại gì? tím mãi với những cơn đau nhẹ. tím thầm yêu gió lạnh trong tim tím buồn ai biết? tím run rẩy dưới bầu trời đông băng giá chẳng hiểu sao tôi yêu màu tím có lẽ màu tím hoang dại, màu tím buồn, màu tím cô đơn yêu cô đơn màu tím chiều chủ nhật
Nhớ mùa hạ xưa
Tháng tư về hàng phượng vĩ đỏ thắm sân trường, em chợt nhớ về tình yêu dễ thương ngày ấy, bài thơ tình em viết trên trang giấy anh tặng em, rồi bơ vơ ánh mắt gặp nhau trên ánh sáng, làm sao em quên được. cái thời màu hồng mà thuở học trò mộng mây ấy, hai đứa luôn thân nhau, anh đưa em đi đâu trên chiếc xe đạp đã bạc màu, anh ngồi sau hóng gió nghịch tóc một hồi, chúng ta cùng học, cùng chơi với nhau. Em vẫn nhớ anh nụ hôn đầu tiên của anh, thật ngọt ngào khi đôi môi chúng ta khóa môi với một ước nguyện rằng sau này tình yêu của chúng ta sẽ không bao giờ tan vỡ, không gì có thể chia cắt được tình yêu của chúng ta Tháng tám mùa hè đã qua, ngày hôm nay hai ta xa nhau. Ngày xửa ngày xưa, chúng tôi bị lạc và chúng tôi biết đó là lỗi của ai. đã đến lúc dành nhiều năm và nhiều năm và bây giờ nhận ra rằng tất cả chúng ta đã sai. Em đến đây khi sân trường đã vào hè, nhớ em da diết, nhớ hè xưa.
những bài thơ hay nhất về tuổi học trò
Cơn mưa sân trường
mùa hè về trời trong xanh nắng vàng nhớ ngày xưa áo trắng, có những buổi chiều hạt mưa bất chợt rơi xuống sân trường xưa, có nỗi buồn khôn tả khi ngồi. trong lớp đếm hạt mưa rơi em thấy lạnh trong em trường rơi đầy hoa phượng nụ hôn nồng nàn ngọt ngào trong cơn mưa ngày em đi anh về tiễn em ngoài chiến trường em thấy mưa nhớ sân trường em nhớ mưa mùa hạ em về trường cũ đổi lại gặp lại đôi ta nắm tay nhau trường xưa em là tình thầy trò xưa trải qua bao sóng gió hai ta mãi mãi vẹn tròn.
tình yêu áo sơ mi trắng
kỉ niệm đầu đời, anh nhớ em, nhớ tuổi học trò, tình yêu màu xanh, mộng mơ áo trắng mái trường bay trong gió, trân trọng bức thư tình mộng mơ đầu đời. ký ức ngọt ngào của những tháng năm hoang sơ, lang thang trong trăm miền thương nhớ, có cây cổ thụ đầu bạc trước gió, vỏ xù xì ghi rõ tên tuổi. ai xa ai, ai nhớ ai quên nhân chứng đầu đời của tình yêu, tên còn in nghiêng mực đỏ bên cạnh bông hồng cũng hai trái tim. Hai mươi năm trước, mọi người ở phương xa, tìm kiếm những món quà lưu niệm. để giấc mơ xưa tàn phai tiếc nuối vào hoàng hôn tím. mùa hè về khao khát khao khát cây vợ già trước sân đình cằn cỗi đã từng trở về từ phương xa
giảng viên
Nhìn ngọn gió chiều nay thổi vi vu, chợt thấy tóc thầy bạc phơ, ngỡ là bụi trên bậc thềm mà tâm hồn xốn xang, xoa dịu nỗi lòng bao năm chờ mong, muốn quay về. các phòng học. , nhìn theo bóng của chủ nhân. Má trở lại trường xưa mà thầy đã xa. bao năm xa quê, trường xưa vẫn đợi, cây vả vẫn đợi thời dệt mấy vần thơ để em nhận bến bờ yêu thương hả thầy? bạn nhớ sân trường khi bạn vẫn đang học và tâm hồn bạn là vua.
Tôi nhớ bạn của tôi
Chiều nay tôi trở lại trường cũ để tìm những cánh phượng rơi, bao kỉ niệm ngày xưa êm đềm, phong sương, đất đá, một thời quá khứ êm đềm, sân trường xưa rêu phong, ta chơi vơi. cây phượng già như một lời nhắc nhở về tình xưa. nửa đời chữ xoay vần bỗng trở về thấy vui chơi cùng bạn bè không còn đông nữa. giờ mỗi người đều là tỷ phú, có bạn khó khăn trong cuộc sống, có người xả thân. từ quân đội, và anh ấy có bạn mãi mãi. rung cây đang buồn ủ rũ, chợt nghe giọt nước mắt cay đắng, mong được quay về quá khứ, nhớ em nhiều.
những bài thơ về tuổi học trò ngây ngô
1.Giã từ áo trắng thơ ngây (Tác giả: Huyền Thư)
‘giây phút cuối cùng, xa mái trường xưa, xa bạn bè, nơi trân trọng tình yêu học trò, hoài niệm tình yêu giờ đã xa cách, nỗi buồn đọng nơi khóe mắt và đôi chân, biết rằng tim đau như cắt. địa ngục nào dám nhìn, cứ ngoảnh đi, cứ ngoảnh đi, nước mắt tuôn rơi, tuôn trào, ôm bao kỉ niệm, xấu hổ nói lời từ biệt màu phượng đỏ, tiếng ve sầu vùi dập da diết, nỗi lòng nơi đây không dứt lời. tạm biệt, ước gì niềm hi vọng thơ ngây không còn khép lại, chuỗi ngày mơ màng mơ màng Em đứng giữa trời cao mở to mắt tự hỏi ngày tháng sẽ nhạt nhòa từng chút hay còn nhớ. mãi mãi dù thời gian không chờ đợi ‘.
2. nhớ tuổi học trò (tác giả: do thi kim thoa)
Bạn đã thấy hoa phượng nở bao nhiêu mùa rồi? Đã bao nhiêu năm trôi qua kể từ khi bạn rời xa mái trường xưa và những người bạn cũ của bạn biết rằng vẫn còn đủ? các cụ già có biết ai mất ai không? đường đời công danh rộng mở, số ngắn chôn sâu trong lòng đất một thước con ốm đếm từng ngày run rẩy đời con nhẹ như mây khói, bao năm trang chia tay, trang lưu bút, bao nhiêu. những điều còn vương vấn chưa bao giờ hẹn với cánh phượng hồng, vội nói lời chia tay ai ngần ngại giấu kín tình yêu, ai vô tư hay giả vờ không sợ, giọt lệ nhuộm trang thơ chia tay. , miệng cười, mắt cay xè … đẹp như mây trắng trên nền trời xanh thẳm, hỡi các bạn ơi, đã có một thời nồng cháy trong tình yêu ‘.
3. Tôi yêu học sinh của tôi (tác giả: không rõ)
’em yêu mái tóc mây khi đạp xe trên con đường dài phượng vĩ, em nghe gió thổi, ai đó thì thầm rủ em đi về chung một con đường với em! người học trò thân yêu ơi, yêu tiếng cánh phượng đỏ thắm trang sách cô giáo thân yêu bé nhỏ còn có hạt phấn rơi vào những giấc mơ trắng xóa. học trò thân mến, những vần thơ tình còn vụng dại, ngốc nghếch lớn lên với cánh cò, mang nặng ước mơ của người cha có đôi mắt người nhìn xa xăm khôn nguôi. Em yêu anh nhiều lắm, những tháng ngày xa vời vợi, trong vắt mãi không thấy con tàu đã qua, sao vẫn luôn có chuyến tàu đưa em về, tuổi thơ anh nhỉ? ‘.
4. một chút hoài niệm về tuổi học trò (tác giả: quê hương)
‘tuổi học trò đã qua, cái tuổi còn ngây ngô, tuổi trẻ dệt ước mơ, chờ tương lai vụt qua, tà áo dài buổi sớm tung bay cùng ai cắp sách đến trường trong sáng như những cô cậu học trò. giọt sương đỏ của hoa phượng rơi đầy lối đi tuổi thơ, trưa tan học ai đón ai đưa về, tà áo dài xõa tóc ngang vai. Đã qua rồi ký ức về ngày mai và những năm tháng dài mộng mơ cùng tuổi trẻ, dệt nên muôn vàn ý thơ, cho ta hoài niệm khôn nguôi trong lòng ‘.
5. tuổi học trò (tác giả: nguyễn may)
‘Ngẩn ngơ nhìn những chiếc lá rơi làm tôi nhớ lại thuở học trò với bao tình thương yêu thầy cô, bạn bè! bảng đen, giấy trắng, bút chì – thước kẻ – bút sáp màu, nhỏ xinh trong tà áo trắng tinh, bay trong gió, dáng thanh tao! khi đi học các em gọi là anh, em, em, lúc tan học em tràn ngập niềm vui và thầy cô, bạn bè mỗi người một ngả! câu hỏi bạn có nhớ tôi không? các giáo viên bây giờ ở đâu? mái tóc xanh giờ cũng phai theo năm tháng mưa nắng! các thầy cô chắc chắn sẽ vẫn như ngày xưa dìu dắt học trò của mình qua những đêm trăn trở, trăn trở bên trang giáo án, mong các em tiếp thu bài học! Cha mẹ đừng quên những người thầy dạy chữ để con trưởng thành và xây dựng cuộc sống! ‘.
6. Dòng lưu bút (Tác giả: Quốc Phương)
‘cuốn lưu bút … cuốn vở còn đó … mùa hè về … hàng phượng đỏ sân trường đã điểm sương mà đôi khi còn đọng lại bao kỉ niệm trong lòng …. nhớ về cái thời mà … dưới mái trường xưa cùng nhau chơi đùa sớm chiều thương thầm trộm nhặt trong chiều tà, yêu thầm … một mình lẻ loi, một mình một mình … bản tình ca mong. mà thiếu nữ xinh đẹp không dám tỏ tình là sao lưu bút … hiện về trong tâm tưởng đã bao năm … ngự trị trong lòng bay bổng, tìm từng bến phượng, đắm chìm trong nỗi nhớ ‘.
7. lâu lắm rồi (tác giả: phuong nguyen)
‘Nghe tiếng trống trường xa xa mà lòng ứa nước mắt khi nhớ về bóng hình thân thương nhớ về những ngày học đã qua. nhớ cành tây là tiếng ve rộn rã tiếng ve gọi hè nhớ từng ghế đá quen thuộc, nhớ tà áo trắng thanh lịch ngày nào. bao nhiêu kỉ niệm dạt dào chợt mang về trong tôi như thế này, nhớ giọng nói của từng thầy cô, nhớ những giọt nước mắt đã xa nhau. giờ tim tôi đập loạn xạ khi nhớ lại trang trong cuốn sổ lưu bút mà tôi đã trao tay nhau trong suốt mười bốn năm dài, nhưng tôi cứ ngỡ đó là ngày hôm qua ‘.
8. nỗi nhớ mùa hạ (tác giả: ta quang tổng)
‘Có những mùa hè không bao giờ trở lại. để tiếng ve sầu, trĩu nặng cánh phượng hồng, trang cũ… phai nhạt, để rồi mãi khúc nhạc của lòng anh, nỗi nhớ da diết năm ấy, tay anh còn vết mực! hoặc đã biến mất trên hàng dặm của cánh đồng! cũng thu lá vàng, mỗi độ thu về! Hoặc anh ấy đã lên tàu và xuống với ai đó! mùa hè xưa vườn hoa: bướm bay tà áo thấp vai xõa tóc ngắn, bạn bè xì xào, đùa giỡn… dạo bước tinh nghịch, nhìn nhau thẹn thùng, thì thầm… mùa hè xưa nắng chiếu tới. với nó. tiếng bước chân ai chạy trên con đường sỏi đá! Để một người bỗng chốc trở thành một người làm thơ … vấp phải những câu thơ ấp úng trên bảng đen mà không biết bài! ai đó trong lớp nhìn cậu, đôi mắt hơi ngấn lệ! ai vò tóc trên bục giảng! người giống như một ‘kẻ ngốc’ luôn luôn câm … trở nên ngu ngốc! người vẫn giữ mùa hè trong kỷ yếu! những cánh hoa khô thơm của năm học gặp lại! người ở xa, rồi biến mất! trân trọng mùa hè cũ mãi mãi! ’…
Đây là những bài thơ hay về tuổi học trò được tapchivannghe.com tổng hợp và chia sẻ. Mong rằng qua những chia sẻ trên, các bạn cảm thấy vơi đi một chút hoài niệm về tuổi học trò đẹp đẽ và hồn nhiên này, đừng quên theo dõi bài viết của chúng tôi để cập nhật những bài thơ mới và hay nhất nhé. được rồi!
Xem thêm: Giao an bai tho hat gao lang ta
Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc 199 Bài Thơ 4 Câu Về Tuổi Học Trò Hay Nhất Mọi Thời đại – Tạp Chí Văn Nghệ. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.
Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/
Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.
Chúng tôi Xin cám ơn!