Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
409 lượt xem

Tổng hợp những bài viết số 2 ngữ văn 10 hay nhất với tất cả các đề (4 đề) – Tech12h

Bạn đang quan tâm đến Tổng hợp những bài viết số 2 ngữ văn 10 hay nhất với tất cả các đề (4 đề) – Tech12h phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Tổng hợp những bài viết số 2 ngữ văn 10 hay nhất với tất cả các đề (4 đề) – Tech12h

[toc: ul]

tiêu đề 1: kể một câu chuyện cổ tích hoặc truyện ngắn mà bạn yêu thích

trang tính

Những ngôi sao xa xôi là câu chuyện kể về ba cô gái: thao, phường đình và nho trong cùng một đội thám hiểm mặt đường. công việc của bạn là chờ đợi ở trên cùng. Khi bom nổ, hãy chạy lên lầu, đo thể tích đất lấp đầy hố bom, đếm số bom chưa nổ và nếu cần, hãy tiêu hủy chúng. công việc không phải là dễ dàng. rất khó khăn và cận kề cái chết.

họ chạy trên đỉnh cả ngày ngay bên cạnh những quả bom đang chờ phát nổ. nhưng họ dũng cảm và vui vẻ. họ đã quen với vết thương, khói đất, không khí choáng váng, và tiếng gầm rú của máy bay. hệ thần kinh lúc nào cũng căng thẳng, tim đập nhanh, chân run khi biết bom sắp nổ. nhưng sau đó, khi họ đã làm xong, nhìn xuống đường, họ cảm thấy vui mừng, thở phào nhẹ nhõm và ngay lập tức trở về căn hầm mát mẻ của mình. chạm vào làn hơi thật mát, sau đó mọi người nằm xuống sàn ẩm ướt, nghe một bản nhạc tuyệt vời nào đó và có thể suy nghĩ về nó.

Buổi trưa hôm đó, không gian yên tĩnh đến kỳ lạ. Phương Định tựa vào thành đá khẽ cất tiếng hát. anh ấy thích hát, đôi khi tạo ra những ca từ ngớ ngẩn. Đình đến từ Hà Nội, cô ấy là một cô gái xinh xắn với bím tóc dày mềm mại, chiếc cổ cao và đôi mắt đẹp. nhiều tài xế yêu quý thường gửi thư tán tỉnh anh ta.

đang mơ màng nghĩ, dinh chợt giật mình. có sự hối hả của các chị em nho nhỏ. họ nhận ra âm thanh của máy bay trinh sát. cả đội đã quen với điều này: im lặng là một điều bất thường. theo sau âm thanh của máy bay trinh sát và tiếng gầm rú của máy bay phản lực.

– sắp ra mắt! – Nho quay lưng lại, đội chiếc mũ sắt lên đầu. Thảo vẫn thản nhiên nhai mấy cái bánh quy. nàng bình tĩnh đến mức tức giận, nhưng là thường xuyên sợ đến hộc máu. Là một võ sĩ, nhưng trong công việc cô ấy rất quyết tâm và táo bạo.

<3

định ở nhà để trả lời điện thoại. lòng anh như lửa đốt. xung quanh bạn chỉ có thể nhìn thấy khói và bom và những tiếng bắn sắc bén. Địch tấn công ác liệt như vậy, nhưng may mắn là các xạ thủ, tình báo và công binh đã kịp hỗ trợ cho ba cô gái.

Nửa giờ sau, cô trở về nhà bình tĩnh, mệt mỏi và cáu kỉnh. đại đội trưởng có thông tin. anh ấy tế nhị cảm ơn ba cô gái.

nho cũng trở lại, bình tĩnh và ướt át. cô ấy vừa tắm suối, xinh tươi như kem trắng.

Cả nhóm suy nghĩ một lúc và sau đó đi ra ngoài vào ban đêm. họ đi gỡ bom trong sự im lặng kỳ lạ. ba cô gái thao tác rất nhanh nhẹn và khéo léo. Hai mươi phút sau, một tiếng bíp, rồi một tiếng bíp thứ hai. tiếng bom nổ vang trời phá tan sự im lặng. mùi thuốc 32 quả bom buồn nôn, đá rơi, lặng lẽ rơi vào bụi cây.

thao và dinh quyết định ra đi. nhưng đột nhiên họ phát hiện ra rằng nho bị thương. hầm nho bị sập khi cả hai quả bom nổ.

số phận đã đưa những trái nho trở lại. vết thương không sâu lắm, nhưng bom nổ gần đến mức nhoài người. họ tự tay chăm sóc cô gái vì không muốn làm phiền đơn vị. một lúc sau, nho chìm vào giấc ngủ.

Hai cô gái ngồi im lặng nhìn nhau. họ đang nuốt nước mắt vào trong vì họ phải mạnh mẽ ngay bây giờ. cô hát sai giai điệu và lạc nhịp. nhưng tôi cần hát hát để quên đi và tự tin hơn.

Có một đám mây, một đám mây khác, rồi một đám mây khác, tới miệng hang động. trời tối sầm lại và cơn bão ập đến đột ngột như một sự thay đổi bất thường trong lòng con người. trong rừng vào mùa này hoặc lâu hơn. nhiều mưa. nhưng mưa đá. định nhận ra và thích thú khi cầm một giọt đá nhỏ trong lòng bàn tay nho nhỏ, thích thú và luống cuống.

mưa tạnh rất nhanh. Định chợt thẫn thờ, hối hận. nhưng ông không tiếc những viên đá nhỏ. cô đang nghĩ về mẹ, về những ngôi sao lớn trên bầu trời thành phố, nhớ về chiếc tủ lạnh, nhớ về con đường lát đá… cơn mưa vô tình đánh mạnh vào những kí ức trong tâm hồn người con gái xa quê.

= & gt; xem chi tiết: những bài văn mẫu hay nhất bài viết số 2 bài văn 10 đề 1

chủ đề 2: hình dung bạn là một xi-mông, kể câu chuyện về cha của xi-mông

trang tính

mọi đứa trẻ đều có một gia đình để thuộc về, nơi có cha, mẹ và tình yêu thương. Tôi cũng có một gia đình với mẹ là người mẹ tốt nhất và ngọt ngào nhất trên đời, nhưng tôi luôn thiếu vắng tình yêu thương của bố và tôi buồn vì sự thiếu hụt đó. Tình cảm của mẹ đã làm vơi đi phần nào nỗi buồn của tôi, nhưng mỗi khi các bạn cùng lớp nhắc đến chủ đề tôi không có bố, trái tim tôi lại không kìm được những cơn co thắt.

Những chuyện như vậy lại tiếp tục xảy ra vào ngày hôm đó, lần này khi họ lớn tiếng mắng tôi, “Mày biết không, thằng này không có cha!” Tôi không kiềm chế được cơn tức giận mà lao vào đánh kẻ vừa hét câu đó một cú đấm trời giáng rồi bỏ chạy khỏi những bình luận gay gắt đó. Tôi tiếp tục chạy, tôi tiếp tục chạy, tôi chạy băng qua cánh đồng và ngồi trên bờ sống, thổn thức. tại sao? tại sao? ai cũng có cha, nhưng tôi không có cha. Dù được mẹ yêu thương, chăm sóc rất nhiều nhưng tôi vẫn rất cần bố, mỗi lần nhìn thấy bạn mình được bố bế, được bố mua cho cái này cái kia, tôi lại thấy cô đơn và khao khát. Con có một người cha như thế, con sẽ được cha yêu thương, đùm bọc, chiều chuộng, con hạnh phúc biết bao. nhưng nếu chỉ có vậy thì có lẽ tôi sẽ quen và vì tình mẹ bao la, tôi sẽ không cảm thấy đau lòng nếu không có bạn bè coi thường tôi như đứa trẻ không cha. . “Con không có cha”, nghe vậy buồn quá, cúi gằm mặt khóc, mắt chạm vào dòng nước đang chảy, chợt muốn chết chìm xuống sông. chết rồi, tôi sẽ không còn bị bạn bè trêu chọc, gọi là đứa con hoang không cha. Tôi lặng lẽ ngồi bên sông, nước mắt cứ chảy dài, ý nghĩ muốn tự tử cứ len lỏi trong đầu, tôi chìm đắm khi nhận ra đám mây hồng hay đàn cá, nhưng rồi chúng cứ kéo đến khiến tôi không muốn về nhà. Tự dưng tôi lại khóc, giật mình bởi bàn tay nặng nề của ai đó đặt lên vai và sau đó là một giọng nói trầm ấm.

XEM THÊM:  Dựa theo bài thơ em hãy viết bài văn ngắn

– em yêu, điều gì khiến em buồn quá…

Tôi đã trở lại. một người thợ thủ công với bộ râu đen và mái tóc gợn sóng, nhìn chằm chằm vào tôi, tôi đoán anh ta là một thợ rèn. Thấy anh tuy to con nhưng có vẻ hiền lành, tôi bỗng muốn đem hết những kỉ niệm của mình cho anh:

– Họ đánh tôi vì tôi không có cha.

người lao động hiền lành với đôi mắt sáng biết cười:

– sao kỳ lạ vậy … ai cũng có cha và con?

Cụm từ đó càng khiến tôi đau đớn hơn, tôi quay mặt đi:

– nhưng tôi không có.

Tôi lại cúi xuống khóc nức nở, anh ấy có vẻ không muốn để lũ trẻ khóc nên bế tôi lên và nói:

– đừng khóc nữa. Anh sẽ đưa em về nhà mẹ anh. mẹ bạn sẽ cho tôi biết bạn đang ở đâu.

Tôi đột nhiên cảm thấy an toàn và chắc chắn trong vòng tay của anh ấy, tôi choàng tay qua cổ anh ấy và rồi tôi ngừng khóc. khi bác tôi đưa tôi về nhà thì trời đã gần tối, từ xa tôi đã thấy mẹ đứng ở ngưỡng cửa như chờ tôi. Có lẽ mẹ tôi lo lắng cho tôi vì tôi hiếm khi đi học về muộn như thế này. Vừa thoát khỏi tay cô công nhân, tôi lập tức chạy đến ôm chầm lấy mẹ, mẹ nhìn tôi, đôi mắt ánh lên vẻ bình thản. Cầm chiếc mũ trên tay, người thợ thủ công tiến lại gần mẹ con tôi, ngượng ngùng.

– thưa bà, tôi tìm thấy bà ấy bị lạc trên bờ sông…

Tôi đang buồn và khóc:

– không mẹ ơi, con muốn nhảy xuống sông. vì họ đánh tôi … họ đánh tôi vì tôi không có cha.

Nói xong, tôi có chút hối hận vì lời nói của mình đã làm tổn thương mẹ tôi, bà ôm tôi, rơi nước mắt. nhưng tôi không để ý lắm, tôi chạy đến thợ rèn và chớp lấy một cơ hội:

– bạn có thể là cha của tôi…

Bạn không trả lời, sợ bạn từ chối, tôi nói ngay:

– nếu bạn không muốn làm cha tôi, tôi sẽ nhảy xuống sông.

nghe thấy cụm từ đó và gật đầu:

– được rồi, nhóc.

và tôi nhớ là tôi không biết tên anh ấy:

– tên của bạn là gì để ai đó có thể hỏi tôi.

– philip.

Ngày hôm sau, khi tôi đến lớp, khi những người đã chế giễu tôi ngày hôm trước lại gây chuyện, tôi đã mạnh dạn khiến họ không nói được lời nào:

– tên của bố tôi là felipe.

Nói xong, tôi định quay lưng bỏ đi nhưng chúng định tấn công tôi, may mà có thầy can thiệp, đưa tôi về nhà, tôi đi theo thầy, tự hào trong lòng, bỏ lại sự hoang mang và giận dữ. bạn bè. Tôi nghĩ tôi đã thắng!

= & gt; xem chi tiết: những bài văn mẫu hay nhất bài viết số 2 bài văn 10 đề 2

chủ đề 3: sau khi tự tử ở giếng thanh, xuống thủy cung, trong thuy tìm thấy lời tạm biệt.

trang tính

truong thuy tỉnh dậy và vô cùng ngạc nhiên khi thấy mình đang ở giữa biển nước mênh mông. các lớp san hô liên tiếp chắn tầm nhìn. xung quanh anh lúc đó chỉ có nước và những đàn cá bơi lội.

truong thuy vẫn còn phân vân. anh ta tiến lên một bước một cách miễn cưỡng và vu vơ. Tuy nhiên, ngay sau khi anh ta trồi lên khỏi rạn san hô, bốn hoặc năm con búp bê kỳ lạ với đầu cá và đầu cá kéo anh ta lên và trói anh ta và mang anh ta đi. Gia Cát Lượng được đưa đến một cung điện nguy nga tráng lệ mà ông chưa từng thấy trên nóc nhà. những ngôi nhà tráng lệ lấp lánh như ngọc, đầy lính canh và người hầu ra vào. sau bốn năm lần như vậy, zhong Shui bị buộc phải quỳ trong đại điện. một trong những người lính của nhóm khác cũng quỳ xuống và nói:

– công chúa! thuộc hạ đã bắt được tên này ở ngoài cổng. Có vẻ như cô ta đến đây với ý đồ xấu, xin hãy đưa công chúa ra xét xử.

người ngồi trên đã nói. trong thuy nghe có vẻ quen thuộc, nhưng khuôn mặt của người kia bị che nên không thể nhìn rõ.

– này, anh chàng đó! bạn đến từ đâu và bạn có bị lạc ở đây không?

– vâng, vâng! Tôi là người trần, vì nghi ngờ người yêu xuống giếng nên tôi đã nhảy xuống giếng và lạc vào đây – Em tên gì? – Ta là trong thủy, con trai của triệu đa phu – Ta nghe nói ở trần gian, ngươi đã gây ra nhiều tội ác cho người dân au Lạc, khiến họ vô cùng phẫn uất. điều đó có đúng hay không?

truong thuy ngạc nhiên lắm. anh ta không mong đợi một người hoàn toàn xa lạ biết kết quả cuối cùng của công việc của mình. biết không thể chối từ, hoàng đế cáo lỗi:

– thực ra tôi cũng đang làm theo ý muốn của cha tôi.

– Bạn vẫn chối tội? người ngồi trên điện kia nóng ran. nhà ngươi định đến âu lạc cầu an, cầu hôn nương nương chờ cơ hội lấy trộm nỏ đã là tội rồi. tàn bạo nhất, bạn đã cho binh lính để giày xéo biên giới phía Nam, làm cho tất cả các quốc gia khóc trong đau đớn. Không những thế, gia đình ông còn tàn nhẫn cưỡng bức vua au lac, ép chết người vợ chung thủy nhưng chất phác của mình. Cùng với đó, bạn còn muốn đổ lỗi cho ai về tội ác của mình?

trượng phu sắc mặt tái nhợt, không biết người ngồi trên điện là ai. nhưng anh sợ đến mức cúi đầu thú nhận:

– công chúa! Tôi biết mình có tội rất lớn, nhưng tôi yêu hết mình, ngày đêm mong được gặp cô ấy để bày tỏ sự ân hận.

XEM THÊM:  Bài văn tả nhân vật trong truyện doraemon

– bây giờ bạn hối hận, nó sẽ không giải quyết được gì sao? – Tôi biết. nhưng ngày xưa vì quá yêu tôi nên anh ấy nghe theo mọi chuyện. Tôi rất yêu cô ấy, tôi đã lừa dối trái tim trong sáng của cô ấy nên tôi rất day dứt. Mãi cho đến khi cô ấy qua đời, tôi mới biết rằng dù tôi là vua của au lac nhưng nếu tôi mất tôi tạm biệt thì cuộc sống của tôi chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Tôi rất muốn gặp cô ấy để ít nhất tôi có thể nói với cô ấy những điều hối tiếc của mình.

-trong thuy! Hãy ngẩng mặt lên và xem tôi là ai. – Cô ấy là… tôi, tạm biệt! – Vâng, tôi tạm biệt. sau khi ta mất, vua Càn Long rất yêu thương và nhận thiếp làm con gái. Đó là lý do tại sao tôi ở đây – tạm biệt! chúng tôi xin lỗi cô ấy. vì tôi mà cô ấy phải đau khổ nhiều như vậy. Giờ tôi chỉ ước có thể gặp cô ấy. Tôi sẵn sàng bỏ mọi thứ để sống hạnh phúc bên cô ấy. xin hãy tha thứ cho tôi.

– Tôi rất vui vì bạn đã nhận ra sai lầm của mình. nhưng chúng ta không thể sống cùng nhau. nếu chúng tôi làm vậy, mọi người sẽ chế giễu chúng tôi mãi mãi. việc không thể chung sống được xem như một sự trừng phạt xứng đáng cho những lỗi lầm to lớn của chúng ta trên trái đất. Tôi đã chờ ngày này rất lâu và chỉ muốn nói với bạn một điều: hãy sống thật tốt những ngày tháng tiếp theo để bù đắp cho những gì chúng ta đã làm.

Lời chào tạm biệt của tôi vừa dứt câu thì toàn bộ cung điện nguy nga đột ngột biến mất. xung quanh im lặng, chỉ còn lại một mình mặt nước. anh hối hận vì im lặng không nói được lời nào. vết bẩn do nó gây ra chỉ có thể bị nước biển phía đông rửa sạch.

truong thuy ngồi đó hàng chục ngày đêm. và sau đó bạn không bao giờ biết. anh ấy đã trở thành một người đàn ông của đá. Hàng trăm năm sau, ai đó lặn xuống biển phía đông để tìm kiếm ngọc quý vẫn có thể nhìn thấy một tảng đá có hình dáng một con người đang đau khổ dang rộng cánh tay như thể cầu xin ai đó điều gì đó.

= & gt; xem chi tiết: những bài văn mẫu hay nhất bài văn mẫu số 2 đề 10 đề 3

chủ đề 4: kể một kỷ niệm sâu sắc về gia đình hoặc tình bạn, mối quan hệ thầy trò của bạn ở ngôi thứ nhất

trang tính

Mỗi khi về thăm quê, tôi đều ra vườn của ông ngoại, ngắm cảnh và nghĩ đến ông, người ông mà tôi vô cùng yêu quý và kính trọng. anh đã ra đi mãi mãi, anh không còn bên em dõi theo cuộc đời nhưng hình ảnh anh mãi mãi in đậm trong tâm trí em.

Khi còn sống, ông là một người rất cao lớn, bàn tay to, nước da ngăm đen, thô ráp, khuôn mặt rất nhân từ, luôn tươi cười trước niềm vui của con cháu. Anh ấy rất yêu cây nên thích trồng cây, hễ khai trương là sẽ trồng cây vào chỗ đó. để khu vườn của bạn có nhiều cây, cả cây cảnh và cây ăn quả.

Hàng ngày, sau khi làm xong việc nhà giúp đỡ con cháu, bà thường ra vườn chăm sóc, ngắm nghía từng cây. anh ta nói rằng nếu anh ta lắng nghe kỹ, anh ta có thể nghe thấy tiếng xào xạc của cây cối. ông tôi bịt mắt tôi ra giữa vườn, ông dạy tôi nghe: tiếng chim hót, tiếng ve, tiếng dế kêu, tiếng cây xào xạc, tiếng nhạc quê êm đềm. Với tình yêu thiên nhiên mà ông khơi dậy, tôi cảm nhận được sự trong lành của cơn gió nhẹ, cái rát của nắng hè trên da mình, mùi đất, mùi nồng của những cơn mưa mùa hạ ào ạt … ông tôi được gọi là giây phút lặng người đứng giữa vườn là “cảm nhận cuộc đời”.

Tuổi già đã đến với ông sau bao khó khăn vất vả trong cuộc sống, dường như ông đã linh cảm rằng một điều gì đó sẽ đến với mình. một buổi chiều, anh dẫn tôi ra vườn. Anh ta chỉ vào những chiếc bàn là vàng bay khỏi hiện trường và nói: “Là anh.” anh chỉ vào những chiếc lá non xanh mướt trên cây, “là em.” Tôi hỏi tại sao. Anh giải thích quy luật sinh tồn cho tôi, con người và cây cối là như thế, lá già thì cây già, cũng như con người lìa đời, nhường chỗ cho con cháu. Lúc đó, tôi không hiểu hết ý cô ấy nói, nhưng chỉ mơ hồ, trong mắt cô ấy hiện lên một nét buồn.

Tôi lớn lên trong tình yêu thương và sự dạy dỗ của anh ấy, nhưng tôi không thể sống với anh ấy vì bố mẹ tôi phải chuyển đến thành phố để làm việc. Tôi cũng bắt kịp nhịp sống hối hả của thành phố, quen với cuộc sống bận rộn và đôi khi dường như tôi đã quên mất.

Tôi lớn lên, tôi học nhiều, ít thời gian đến thăm nó hơn. Mỗi lần tôi đến thăm anh, tôi nhận thấy sự già nua trên khuôn mặt của anh, nhưng tôi không có nhiều thời gian để chăm sóc anh. Tôi cảm thấy có lỗi với anh ấy nhưng do hoàn cảnh nên tôi phải nói lời chia tay với anh ấy. Thấy sức khỏe anh ngày càng sa sút, tôi đã nhắc nhở anh giữ gìn sức khỏe. Sức khỏe của ông đã thay đổi nhưng ông vẫn chăm sóc vườn tược, ngày đêm vẫn lấy cây làm bạn.

rồi anh ốm, tôi chạy đến thăm anh, anh vẫn ở đó, ánh mắt vẫn nhìn tôi trìu mến, tình yêu anh dành cho tôi luôn đong đầy. nó như chiếc lá rời cảnh, rời xa em mãi mãi. Tôi hiểu mong muốn của anh, tôi đề nghị được giữ lại khu vườn làm kỷ niệm và chăm sóc nó cho anh. khu vườn là tình yêu mà ông dành cho con cháu, là hiện thân của nó. khi tôi không còn nó nữa, nhưng tôi vẫn còn một khu vườn, vì vậy mỗi lần tôi về thăm quê, tôi đều nhìn thấy nó trong khu vườn này.

= & gt; xem chi tiết: những bài văn mẫu hay nhất bài viết số 2 bài văn 10 đề 4

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Tổng hợp những bài viết số 2 ngữ văn 10 hay nhất với tất cả các đề (4 đề) – Tech12h. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *