Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
358 lượt xem

Kể về mẹ (36 mẫu) – Kể về người thân của em Lớp 6

Bạn đang quan tâm đến Kể về mẹ (36 mẫu) – Kể về người thân của em Lớp 6 phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Kể về mẹ (36 mẫu) – Kể về người thân của em Lớp 6

Người mẹ là chỗ đứng tinh thần vững chắc trong cuộc đời mỗi người. hôm nay download.vn sẽ trình bày bài văn mẫu lớp 6 kể về mẹ là một trong những đề văn hay trong chương trình ngữ văn.

Bài Văn Mẫu Về Mẹ Em gồm 2 dàn ý chi tiết và 36 bài văn mẫu hay nhất được tổng hợp từ bài làm của các bạn học sinh hay nhất trên cả nước. Qua bài văn mẫu này, các em có thêm tài liệu tham khảo và nhiều ý tưởng mới khi viết văn.

phác thảo về mẹ của bạn

sơ đồ chi tiết số 1

i. mở đầu

Ví dụ: gia đình tôi gồm có bốn thành viên, họ đều rất yêu thương và tình cảm, họ chăm sóc lẫn nhau. nhưng người luôn hy sinh và yêu thương gia đình nhất chính là mẹ. Mẹ là người chăm sóc tôi từng ly từng tí và luôn đồng hành cùng tôi trên mọi chặng đường.

ii. nội dung bài đăng

1. kể cho tôi nghe về mẹ của bạn một cách chi tiết

  • Năm nay mẹ tôi bước sang tuổi bốn mươi.
  • Mẹ tôi là người nội trợ cho gia đình.
  • Mẹ tôi rất yêu và quan tâm đến gia đình.

2. kể cho tôi nghe về mẹ của bạn một cách chi tiết

a. kể cho tôi nghe về ngoại hình của mẹ bạn

  • mẹ tôi rất đẹp.
  • mẹ tôi có mái tóc dài đen óng ả.
  • bà có khuôn mặt thon gọn.
  • đôi mắt của bà sáng sủa.
  • Mũi của mẹ cao.
  • Miệng mẹ luôn nở nụ cười.
  • Mẹ thấp và nhỏ nhắn.
  • mẹ thường ăn mặc vừa phải và giản dị.

b. kể cho tôi nghe về tính cách của mẹ bạn

  • Mẹ tôi rất tốt bụng.
  • Mẹ hiền.
  • Mẹ luôn yêu thương và giúp đỡ mọi người.
  • Mẹ được mọi người yêu quý. tình yêu và tình yêu.

c. kể cho tôi nghe về các hoạt động của mẹ bạn

  • Mẹ tôi làm việc nhà.
  • Hàng ngày bà đi chợ, nấu ăn, giặt giũ quần áo…
  • Bà có một đàn gà.
  • Mẹ chăm sóc ruộng rau cạnh nhà.
  • Mẹ bận rộn với mọi việc.

iii. kết thúc

Mẹ tôi là một người phụ nữ xinh đẹp và dịu dàng, chăm chỉ chăm sóc gia đình và nuôi dạy chúng tôi. vì vậy em sẽ luôn nghe lời mẹ, chăm chỉ học tập để không bao giờ làm phiền mẹ.

sơ đồ chi tiết số 2

i. mở đầu

  • có thể bắt đầu bằng một vài câu thơ hoặc bài hát liên quan đến mẹ: “lòng mẹ bao la như đại dương bình yên và dạt dào…”
  • mẹ là đấng sinh thành sinh thành, nuôi dưỡng chúng ta, nuôi dạy chúng ta khôn lớn và nên người.

ii. nội dung bài đăng

1. mô tả người mẹ

– hình dáng, ngoại hình:

  • già hơn: theo thời gian, tuổi của mẹ già đi.
  • tóc đã bạc đi một ít: tóc của mẹ đã bạc vì phải chăm sóc gia đình . .
  • mắt: vẫn tinh anh, nhìn rõ.
  • nụ cười: ấm áp, thân thiện
  • đôi tay: xương xẩu, gầy guộc vì phải gồng gánh ngoài đường trong mưa gió với độ khô cực cao.
  • cơ thể: vừa vặn.
  • quần áo: thường mặc quần áo đơn giản và phù hợp với hoàn cảnh.

– tính cách:

  • đối với mọi người xung quanh: luôn quan tâm, giúp đỡ.
  • đối với gia đình: luôn yêu thương, yêu thương, yêu thương.
  • đối với tôi: nghiêm khắc và có trách nhiệm trong mọi việc.
  • li>

2. kể cho tôi nghe một kỷ niệm sâu sắc giữa bạn và mẹ của bạn

  • mưa lớn, rổ lớn; Mẹ tôi nhắc tôi không được ra ngoài.
  • Tôi không nghe lời mẹ, tôi nghe theo lời khuyên của bạn bè để đi đá bóng với chúng tôi dưới trời mưa to.
  • nhưng, sau trận đấu đó , Tôi bị sốt nặng.
  • Mẹ âu yếm nhìn tôi trên giường bệnh.
  • Mẹ không những không nói một lời mà còn bỏ chạy. anh vội vàng đi mua thuốc cho tôi. vào đêm mưa to gió lớn với bao nỗi lo cho em.
  • Em cảm thấy rất có lỗi và tự trách mình.
  • Em đã hứa với lòng mình. Tôi sẽ không bao giờ cãi lời mẹ như thế nữa.
  • Kỉ niệm đó đã luôn theo tôi đến tận ngày nay và khiến tôi cảm thấy sâu sắc về mẹ của mình.

3. cảm xúc về mẹ

  • Mẹ tôi là người mà tôi luôn kính trọng và yêu mến.
  • Không có gì thay thế được mẹ.

iii. kết thúc

Cuộc sống của tôi sẽ buồn tẻ và vô vị biết bao nếu không có hình bóng của mẹ. Em hứa sẽ luôn chăm ngoan học giỏi, ngoan ngoãn để trở thành một người con ngoan và không làm phiền mẹ nữa.

về mẹ tôi – người mẫu 1

“Chào em yêu, em biết không? Con yêu mẹ, con yêu mẹ nhiều hơn trong cuộc đời … “- đó là những lời trong bài hát” nhật ký của mẹ “đã mang đến cho mỗi người những suy nghĩ sâu sắc về một người mẹ.

Năm nay mẹ tôi tròn bốn mươi tuổi. mẹ tôi khá cao. Người thon. khuôn mặt của người mẹ rất nhân hậu, với một nụ cười nhân hậu. da trắng đỏ. bàn tay nhỏ có nhiều vết chai. giọng nói của mẹ rất rõ ràng và mềm mại. Tóc mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt của mẹ luôn nhìn tôi âu yếm.

Mẹ tôi là một bác sĩ. Công việc của mẹ rất vất vả. nhưng cô luôn dành thời gian cho gia đình. Người mẹ không chỉ giỏi việc nước mà còn đảm việc nhà. mọi việc nhà đều do mẹ đảm trách. bữa cơm gia đình đầm ấm, rộn rã tiếng cười. Những lúc rảnh rỗi, anh thường sáng tạo những món ăn độc đáo để cả gia đình cùng thưởng thức.

Mẹ cũng rất yêu thương và quan tâm đến mọi người. Tôi vẫn nhớ khi tôi còn nhỏ, sức khỏe của tôi không tốt. khi tôi ốm đau, mẹ tôi chăm sóc tôi. mẹ nấu ăn cho con, giúp con uống thuốc. Cả đêm mẹ thức trắng canh con ngủ. Tôi cảm nhận được những khó khăn của mẹ nhiều hơn. và từ đó, tôi càng yêu và kính trọng mẹ hơn. Tôi cũng hiểu rằng mọi việc mẹ làm đều xuất phát từ tình yêu thương và sự quan tâm dành cho tôi. Từ đó, tôi cũng cố gắng học tập nhiều hơn để mẹ vui lòng.

Đối với tôi, mẹ là một người rất quan trọng. Con thương mẹ lắm, con cũng mong mẹ luôn mạnh khỏe để có thể ở bên con mãi mãi.

về mẹ tôi – người mẫu 2

Gia đình là một tiếng gọi thiêng liêng. nó là một nơi mà mọi người muốn tìm thấy trong bất kỳ hoàn cảnh cuộc sống. vì có những người thân yêu luôn mở rộng vòng tay chào đón chúng ta. đặc biệt là mẹ – người yêu thương chúng ta nhất trong cuộc đời.

Mẹ tôi cũng giống như bao người mẹ khác, luôn hết mình vì con cái. Mẹ tôi năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi. khuôn mặt tròn hạnh phúc da không còn trắng hồng như trước mà lốm đốm tàn nhang. dáng người mẹ khá bụ bẫm. bàn tay có nhiều vết chai. Đối với tôi, mẹ là người phụ nữ đẹp nhất. mẹ tôi là bác sĩ. công việc hàng ngày rất bận rộn. nhưng mẹ vẫn dành thời gian chăm sóc tôi. Tôi thích ăn thức ăn do mẹ nấu. tuy không phải là món ăn ngon nhưng rất ngon. bởi vì nó được nấu từ tình yêu của một người mẹ dành cho tôi, cho một người cha.

Ngày 20 tháng 10 – Ngày Phụ nữ Việt Nam Năm nay, bố và tôi đã chuẩn bị một món quà bất ngờ cho mẹ. Tôi và bố sẽ nấu một bàn tiệc với những món mẹ thích: sườn xào chua ngọt, canh chua cá, canh măng om xì dầu … Tôi cũng đặt một bình hoa hồng ở giữa bàn. Tuy không đẹp bằng của mẹ nhưng tôi tin chắc rằng nếu mẹ biết đó là rượu do chính tay con gái hái thì mẹ sẽ cảm thấy hạnh phúc vô cùng. tất cả các công việc chuẩn bị đã được hoàn tất. Cả hai nhóm trẻ em đều đồng ý rằng công việc nội trợ thực sự là công việc khó khăn. người mẹ thật phi thường khi vừa giỏi việc nhà vừa đảm việc nhà. Khi mẹ tôi về nhà, bà rất ngạc nhiên khi thấy bàn ăn ngon lành. Bố cũng tặng mẹ một bó hoa loa kèn, loài hoa mà mẹ yêu thích nhất. Tôi nhìn thấy niềm vui trong mắt mẹ. Sau đó, chúng tôi cùng nhau thưởng thức bữa ăn và mẹ tôi cũng khen món ăn rất ngon. và tôi cảm thấy rất tự hào khi con gái tôi khéo tay đến mức sửa được một chậu hoa đẹp.

đôi khi điều đó khiến mẹ tôi cảm thấy buồn. Tôi nhớ hồi học lớp Năm, có lần tôi đến nhà một người bạn chơi. vì tôi quá bận chơi game, khi tôi về đến nhà thì trời đã tối. Trên đường về nhà, tôi nghĩ chắc chắn mẹ sẽ mắng mình. nhưng về đến nhà thì không thấy mẹ đâu, bố đi công tác phải cuối tuần mới về. nhưng trên bàn ăn đã bày sẵn một mâm cơm. Tôi ngồi ăn mà lòng đầy lo lắng. sau khi ăn xong, tôi lẻn vào phòng ngủ thì thấy mẹ tôi đang nằm trên giường. Tôi khẽ gọi: “Mẹ ơi!” nhưng không nhận được phản hồi. Tôi đi đến bên giường. Mẹ nói nhỏ rằng mẹ bị ốm. Lúc đó, tôi cảm thấy rất tiếc và lo lắng. Tôi hỏi mẹ tôi đã uống thuốc chưa. rồi cô chạy đến pha cho mẹ một bát cháo yến mạch, giúp mẹ uống thuốc. sau đó, tôi ngồi cạnh mẹ và nhìn mẹ. ánh mắt yêu thương của mẹ nhìn tôi. Tôi đã khóc và xin lỗi mẹ. nhưng mẹ tôi chỉ nhẹ nhàng vuốt tóc tôi và an ủi tôi. sau ngày kỷ niệm đó, tôi cảm nhận được sự vất vả của mẹ. Tôi cũng tự nhủ sẽ cố gắng học thật tốt để mẹ luôn vui.

Đối với tôi, mẹ là một người rất quan trọng. Anh không chỉ dạy tôi nhiều điều mà còn dành cho tôi tình yêu thương vô bờ bến. Mẹ là chỗ dựa của mỗi con người trong cuộc đời này.

về mẹ tôi – người mẫu 3

mỗi chúng ta đều có mẹ, mẹ như vầng thái dương rực rỡ, soi đường cho con trên mọi nẻo đường đời. Khi tôi nghĩ về mẹ, rất nhiều cảm xúc tràn ngập trong tôi, từ thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành.

Nhiều năm trôi qua, giờ mẹ tôi đã ngoài 30 tuổi nhưng trông mẹ vẫn rất trẻ trung. Mẹ không cao lắm. dáng người đầy đặn. bóng dáng của người mẹ là của một người phụ nữ đã bước qua tuổi đôi mươi, trải qua bao năm tháng vất vả. thời tiết rất tốt đã giữ cho mái tóc của mẹ có màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung và năng động. mái tóc được uốn cẩn thận, phù hợp với khuôn mặt của mẹ. da mẹ không trắng nhưng nhìn rất ưa nhìn. không hiểu sao khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo được sự gần gũi, thân thiết. do đó, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ của mình. nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu tiên chúng tôi gặp nhau, bố đã nói rằng ông đã bị thu hút bởi đôi mắt lấp lánh của mẹ. với cặp lông mày rậm, anh ấy rất cá tính và mạnh mẽ. Cùng với đôi mắt to đen láy như ẩn chứa nhiều điều muốn nói, họ luôn nhìn những chú cún cưng với sự trìu mến và yêu thương. đôi môi dày đỏ thắm luôn nở nụ cười để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp. Tôi không thể quên những bàn tay chai sạn; anh ấy đã dạy tôi những bức thư pháp đầu tiên, anh ấy đã hướng dẫn tôi bước đi đầu tiên trong cuộc đời.

Mẹ tôi đã làm việc chăm chỉ từ sáng sớm để chăm sóc tôi và gia đình nhỏ của tôi, mỗi khi tôi đi làm về, mặc dù rất mệt nhưng mẹ vẫn phải nấu cơm. gặp mẹ cũng khó nhưng tôi chỉ biết giúp mẹ những gì mình làm được, hình ảnh mẹ khi làm việc luôn in sâu trong tâm trí tôi. Tôi nhớ hơn một ngày nọ, đôi khi trong đêm, mẹ tôi bảo tôi đi ngủ, tôi chỉ lên giường và giả vờ ngủ. Như mẹ tôi là kế toán, lúc nào cũng làm việc với máy tính, đôi tay khéo léo bấm từng phím. đột nhiên anh ấy đứng dậy, tôi nghĩ là anh ấy đã làm xong nhưng không phải thế, anh ấy đứng dậy đắp chăn cho tôi rồi lại ngồi xuống bàn làm việc. Một lúc sau, tôi chợt thấy mẹ cười, đang thắc mắc thì một cơn gió thoảng qua như muốn trả lời tôi: “Mẹ cười vì mẹ vui!”. câu trả lời này khiến tôi ngày càng tự hỏi: “Bạn đang hạnh phúc về điều gì?” lúc này, cây bàng tự rung mình để nói “Mẹ rất vui được chăm sóc con!”.

Nghĩ đến mẹ là nghĩ đến một tình yêu ấm áp bao la như biển cả hòa bình. câu thơ vẫn còn vang vọng trong đầu tôi:

“dù lớn lên con vẫn là con của mẹ. suốt đời trái tim mẹ vẫn theo con”

về mẹ tôi – người mẫu 4

Năm tháng trôi qua cánh cửa nhỏ, giờ đây tôi đã trưởng thành và mẹ tôi đã già đi rất nhiều vì bấy lâu nay mẹ đã vất vả vì tôi và gia đình nhỏ. hình ảnh người mẹ vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí tôi với bao kỷ niệm đẹp.

Mẹ tôi cũng như bao người mẹ khác, rất yêu thương con cái và sẵn sàng hy sinh cả cuộc đời vì con cái. nhưng với tôi, mẹ đặc biệt hơn một chút, có lẽ vì quá yêu và kính trọng mẹ nên tôi mới nhận thấy sự khác biệt đó. Mẹ tôi có một cuộc sống ngày càng khó khăn hơn bất kỳ người mẹ nào khác. bố đi làm xa nên chuyện gia đình, công việc, con cái chỉ có mẹ lo liệu. mẹ tôi chỉ là một cô gái nhà nông nghèo khổ, ngày đầu tiên mặt mày nâu đất bỏ công việc đồng áng. nhất là những ngày mưa, mẹ bận bịu, luôn chăm chút cho tay chân, khi gặt, phơi lúa, phơi rơm, rồi đến khi lúa khô, mẹ cần mẫn kéo từng thúng lúa, sao cho sạch sẽ. sáng bóng. và không còn bụi. Với tôi, cô ấy không chỉ là một người nông dân chăm chỉ, cô ấy còn là một người phụ nữ tuyệt vời. Mẹ rất chăm lo cho gia đình nhưng mẹ luôn âm thầm lo toan mọi việc.

Từ khi tôi còn nhỏ, mẹ đã chăm sóc tôi từng li từng tí, mẹ không bao giờ để tôi đói hay ốm đau, bà cho những gì tôi yêu cầu mà không một lời mắng mỏ. Lúc đó, tôi cảm thấy mình thật ích kỷ khi không nghĩ đến việc mẹ đã khó khăn như thế nào. Lớn lên, tôi luôn tự nhắc mình phải nỗ lực không phụ công sinh thành của mẹ. Mẹ là người luôn ở bên cạnh tôi lúc khó khăn, động viên tinh thần khi tôi buồn. Mẹ luôn quan tâm đến chị em chúng tôi nên dù chỉ là biểu hiện mệt mỏi và hơi chán nản là mẹ sẽ nhận ra ngay. như khi em buồn vì bị điểm thấp môn toán, mặc cho em chạy ra hiên nhà khóc không muốn mẹ vất vả, lo lắng cho em nữa. nhưng khi em đang chìm vào nỗi buồn riêng thì một bàn tay dịu dàng đặt lên vai em, tay còn lại ôm em vỗ về. Mẹ hỏi tôi chuyện gì đã xảy ra, lúc đó tôi cảm thấy rất có lỗi, tôi bắt đầu khóc vào lòng mẹ và kể cho mẹ nghe mọi chuyện. Anh ấy không những không mắng em mà còn an ủi em rất nhiều, anh ấy nói nếu em bị điểm thấp thì lần sau phải cố gắng hơn nữa, vì khóc cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì. và câu nói khiến tôi xúc động nhất từ ​​mẹ tôi là: “Tôi nghĩ con gái tôi có thể làm được.” Mẹ tôi tin tưởng tôi như vậy, tại sao tôi luôn làm mẹ thất vọng? Tôi tự hứa với bản thân rằng mình phải luôn cố gắng và nỗ lực hết sức để không phụ lòng tin của họ.

Giờ tôi đã lớn, tình yêu thương của mẹ đã nuôi dưỡng tôi, khiến tôi có được thành công như ngày hôm nay. mẹ luôn nói với tôi rằng: “đối với mẹ điều hạnh phúc nhất là khi nhìn thấy con thành công và hạnh phúc”. cụm từ đó luôn vang vọng trong tâm trí tôi mãi mãi.

về mẹ tôi – người mẫu 5

Nếu ai đó hỏi tôi ai là người quan trọng nhất đối với tôi, câu trả lời sẽ là: Mẹ. mặc dù nó không phải là đẹp nhất, nhưng trong mắt tôi, nó là hoàn hảo.

Qua thời gian, giờ đây, mẹ tôi đã ngoài 30 tuổi nhưng trông bà vẫn rất trẻ trung. Mẹ không cao lắm. dáng người đầy đặn. bóng dáng của người mẹ là của một người phụ nữ đã bước qua tuổi đôi mươi, trải qua bao năm tháng vất vả. thời tiết rất tốt đã giữ cho mái tóc của mẹ có màu hạt dẻ, trông rất trẻ trung và năng động. mái tóc được uốn cẩn thận, phù hợp với khuôn mặt của mẹ. da mẹ không trắng nhưng nhìn rất ưa nhìn. không hiểu sao khuôn mặt trái xoan của mẹ luôn tạo được sự gần gũi, thân thiết. do đó, trong công việc, hầu như ai cũng yêu quý mẹ của mình. nét mặt của mẹ rất hài hòa. Ngay từ lần đầu gặp mặt, bố tôi đã bị đôi mắt long lanh của mẹ cuốn hút. với cặp lông mày rậm, anh ấy rất cá tính và mạnh mẽ. Cùng với đôi mắt to đen láy như ẩn chứa nhiều điều muốn nói, họ luôn nhìn những chú cún cưng với sự trìu mến và yêu thương. đôi môi dày đỏ thắm luôn nở nụ cười để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp. Tôi không thể quên những bàn tay chai sạn; anh ấy đã dạy tôi những bức thư pháp đầu tiên, anh ấy đã hướng dẫn tôi bước đi đầu tiên trong cuộc đời.

với gia đình, anh luôn quan tâm, chia sẻ niềm vui nỗi buồn với mọi người. khi bạn bị bệnh, bạn là bác sĩ. khi tôi học, mẹ tôi là giáo viên. Con nhiều lần mắc lỗi, mẹ không những không mắng mà mẹ chỉ nhẹ nhàng dạy dỗ để con hiểu ra từng chút một. bình thường, cô ăn mặc đơn giản, nhưng vẫn toát lên vẻ sang trọng vốn có. Dù gia đình không giàu có nhưng mẹ vẫn tạo điều kiện để tôi được bình đẳng như bạn bè.

Tôi ước quay ngược thời gian để không bao giờ mắc sai lầm, để không còn nhìn thấy nỗi buồn trong đôi mắt của người mẹ thân yêu của tôi. Ước gì thời gian ngừng trôi để mẹ không bao giờ già đi, con mãi nhỏ bé trong vòng tay yêu thương của mẹ. Con ước mình có đủ sức mạnh như mẹ để vượt qua mọi chông gai phía trước. nhưng điều ước chỉ là điều ước. Ngay bây giờ, hành động thiết thực để mẹ tự hào về em là em cố gắng học tập thật tốt và chăm chỉ.

về mẹ tôi – người mẫu 6

“Sinh con ra trong bao vất vả, mẹ thương con lắm…”

Khi nghe bài hát này, tôi chợt nhớ đến hình bóng của người cha đã sinh thành ra tôi, đã không quản ngại khó khăn để nuôi tôi khôn lớn. và đó là mẹ tôi, người luôn chiếm vị trí quan trọng nhất trong tâm trí tôi.

Thật ra, trong gia đình, tôi thương mẹ hơn vì mẹ luôn dành cho mái ấm này một tình yêu thương bao la khó tả. tấm thân bé bỏng lao động vất vả và đôi vai gầy chịu đựng bao vất vả khiến tôi thương mẹ vô cùng. đôi bàn tay là thứ mà em yêu quý nhất hàng ngày, khi khám bệnh cho bệnh nhân, tối về chăm sóc gia đình, nấu những bữa cơm nóng hổi, ​​rồi đêm trăng rằm lên, đôi bàn tay ấy lại không ngủ được, phải gánh. đang vuốt ve chiếc quạt để ru tôi và em gái tôi ngủ, và từ khuôn miệng xinh xắn của cô ấy cất lên một lời ru ngọt ngào nhưng chân thành, chan chứa tình yêu thương bao la của một người mẹ dành cho con cái.

Dù vất vả như vậy nhưng mẹ tôi không nói một lời, bà thực sự là một người chăm chỉ, cam chịu đáng khâm phục. Người mẹ luôn cẩn thận trong mọi việc, làm điều tốt và chịu trách nhiệm về việc mình làm để làm gương tốt cho con cái. tuy nhiên, trong việc nuôi dạy con cái, mẹ là người rất nghiêm túc. Mẹ tôi luôn dạy tôi và các chị tôi những điều hay lẽ phải, từ việc nhỏ như việc nhà đến việc lớn như ăn nói sao cho đúng, cách cư xử, đối nhân xử thế sao cho phù hợp. Mẹ quan tâm đến mọi việc con làm, nếu có điều gì con không thích mẹ sẽ trách và giải thích rõ ràng tại sao con không nên làm, nhưng con không giận mẹ, ngược lại con càng tôn trọng mẹ hơn. . .

Trong gia đình nhưng ngoài xã hội, cô là người hiền lành, dễ hòa đồng, biết cách cư xử trong mọi tình huống và điều đặc biệt ở cô khiến nhiều người yêu mến đó là cô rất biết cách ăn nói. cho mọi người và làm hài lòng tất cả mọi người. và tôi tự nhận mình thật may mắn khi được làm con của mẹ.

về mẹ tôi – người mẫu 7

Đôi khi, khi không gian yên tĩnh, tôi ngồi bên cửa sổ và những suy nghĩ về mẹ chạy qua tôi.

Mẹ tôi là hiệu phó của một trường mầm non. người mẹ còn rất đẹp và còn rất trẻ nhưng đôi bàn tay đã dần xuất hiện những vết chai. Hằng ngày, với đôi bàn tay ấy, mẹ đưa con đi học, nấu những bữa cơm ngon cho gia đình… mẹ luôn bận rộn và hiếm khi có thời gian nghỉ ngơi. Con còn nhỏ chưa sinh con nên mẹ đã dành bao nhiêu thời gian, tình yêu thương và sự quan tâm chăm sóc. khi mẹ sinh em bé, nhìn mẹ chăm sóc em trai, tôi nghĩ dường như mẹ chỉ quan tâm đến em trai chứ không phải tôi. lúc đó tôi giận mẹ lắm. Bây giờ nhìn lại, tôi thấy mình thật buồn cười và trẻ con. Tôi ước gì mẹ có nhiều thời gian ở bên chị em tôi. Tôi muốn kể cho bạn nghe rất nhiều câu chuyện vui chỉ để nhìn thấy nụ cười trên khuôn mặt bạn. Tôi muốn anh ấy có nhiều thời gian rảnh hơn để nghe nhạc, vì đó là sở thích của anh ấy. nhưng mẹ không có thời gian.

Tôi nhớ một lần, sau khi tôi đi làm về, mẹ tôi có vẻ căng thẳng và đột nhiên nổi giận với tôi. anh ta rất tức giận và sẽ “báo thù” cho tương lai bằng cách không học bài, không làm bài tập về nhà. Trong sâu thẳm, tôi sợ anh mắng tôi nhưng anh không nói gì, chỉ buồn và cô đơn. đêm đó, tôi chợt nghe thấy tiếng mẹ khóc. mẹ đã khóc vì tôi. Tôi bắt đầu hối hận, nước mắt chảy dài trên mặt, thấm xuống gối. Đó là đêm khó ngủ nhất đối với tôi, với bao nhiêu suy nghĩ trăn trở trong đầu. ngày hôm sau, mẹ tôi xin lỗi tôi vì vô ý nóng giận. nhưng đối với tôi, đó cũng là lỗi của tôi. Tôi day dứt lắm nên thầm hứa sẽ cố gắng chuộc lỗi với mẹ. Và bạn biết không, tôi đã làm.

Có những ngày tôi làm mẹ buồn vì tính tình thất thường. Đó là một ngày rất quan trọng đối với mẹ. Tôi cũng mong chờ đến ngày đó, khi mẹ tôi bảo vệ luận văn thạc sĩ. bạn bè và gia đình đều tập trung tại nhà tôi để chuẩn bị tham dự buổi bảo vệ luận án của mẹ tôi. Khi tôi chuẩn bị rời đi, tôi vô tình xô ngã người anh họ của mình. bố mắng tôi. Tôi bực bội và gắt gỏng vì không được tham dự buổi lễ bảo vệ luận án của mẹ. Mẹ buồn mãi, tôi cũng vậy, nhưng khuôn mặt lạnh lùng che giấu tâm trạng thật của tôi.

Mẹ tôi đã mắng tôi, bà thậm chí còn nổi giận với tôi chỉ vì tôi muốn trở thành con người, nhưng tôi đã bỏ qua tất cả. sáu này, khi ta biết suy nghĩ, ta nghĩ đến một ngày ta trưởng thành, thành đạt hạnh phúc, mẹ già rồi mẹ mất, ta sẽ không thấy. mẹ nữa. Khi tôi nghĩ về điều đó, tôi gục ngã và khóc và tôi cầu nguyện, tôi cầu nguyện rằng mẹ tôi sẽ luôn ở bên tôi, tôi sẽ luôn ở bên mẹ. hai mẹ con như thế này, cùng dắt tay nhau đi tới cuộc sống.

Tôi muốn nói với mẹ rằng: “Mẹ ơi, khi con còn nhỏ, mỗi khi con bị ngã, mẹ đã giúp con và bế con lên. Giờ đây, con đã trưởng thành, con bước từng bước vững chắc trên đôi chân mà mẹ đã dạy con bước đi. Tôi sẽ đi thật xa nhưng bạn sẽ luôn ở trong trái tim tôi. Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm. ”

về mẹ tôi – người mẫu 8

Mẹ tôi khá nghiêm khắc. Khi còn nhỏ, tôi thường hỏi mẹ: “Tại sao mẹ lại nghiêm khắc với con như vậy? Hay là anh không yêu em? mẹ cười và vỗ đầu tôi: “con trai ngốc của mẹ, nếu mẹ không yêu con thì mẹ sẽ yêu ai?” Mãi sau này, khi lớn lên một chút, biết suy nghĩ, tôi mới hiểu được sự nghiêm khắc của mẹ, mẹ đã uốn nắn tôi, mong tôi trở thành người có ích cho xã hội.

Người mẹ rất chăm chỉ. Ngoài ra, cơ quan mẹ phải lo phần lớn công việc gia đình. Mỗi ngày đi làm về, mẹ vẫn làm việc nhà. Khi tôi còn nhỏ, tôi giúp mẹ tôi rất ít. Mẹ nấu ăn rất ngon. Tôi không bao giờ bỏ bữa vì mẹ tôi nấu ăn rất ngon. Bố tôi luôn bận rộn với công việc kinh doanh nên việc học của tôi cũng do mẹ tôi chăm lo. Mẹ thường kiểm tra bài tập của con, nếu có bài nào không hiểu mẹ giải thích cho con. vào ban đêm, mẹ luôn là người đi ngủ cuối cùng. trước khi đi ngủ mẹ vào xem con đã ngủ chưa, có tung chăn ra không? mẹ tôi cũng là người bạn tốt nhất của tôi. Mỗi khi tôi băn khoăn về điều gì đó, mẹ sẽ là người đầu tiên tôi tin tưởng và chia sẻ. Mẹ luôn lắng nghe những gì tôi nói, mẹ dạy tôi vượt qua. mẹ tôi thật tuyệt vời!

Không thể nói hết công lao to lớn của mẹ. câu ca dao “cha mẹ nuôi con bằng trời bằng biển” chưa nói hết được công lao sinh thành của cha mẹ, mẹ thương con vô bờ bến, mẹ dạy con bằng cả tấm lòng. Con chỉ muốn mãi mãi là con của mẹ. “Mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm” – Tôi luôn muốn nói với mẹ điều đó. Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với tình yêu thương của mẹ.

về mẹ tôi – người mẫu 9

“Không có ai trên thế giới này tốt hơn mẹ, không ai có nhiều gánh nặng trong cuộc sống như cha”. trong cuộc đời ai cũng có những tình cảm thiêng liêng sâu nặng, là nguồn tình cảm ấm áp, tiếp thêm cho chúng ta nguồn sức mạnh để vượt qua những giông tố cuộc đời, đó chính là tình yêu thương gia đình. Đối với tôi, người tôi yêu thương và kính trọng nhất chính là mẹ, bà là người phụ nữ tuyệt vời nhất trên đời, còn đối với tôi, mẹ là người mẹ vĩ đại nhất trong những người mẹ.

Được sinh ra trên cõi đời này là một điều may mắn, vì chúng ta có cơ hội sống những điều thú vị, sống những khoảnh khắc hạnh phúc, dù cũng có những khó khăn, thử thách. và người cho chúng ta cơ hội, thắp lên ngọn lửa yêu thương trong mỗi chúng ta không ai khác chính là các mẹ. mẹ là người đã mang nặng đẻ đau, sinh ra và nuôi dạy chúng ta nên người, nếu thiên chức làm mẹ là nghĩa vụ thiêng liêng nhất của người mẹ thì chúng ta, những người con, là những người may mắn nhất khi được sinh ra trong vòng tay yêu thương che chở của những người mẹ đó.

Mẹ là người mẹ cả đời hy sinh hết mình vì con, dành cả tuổi thanh xuân để làm việc và nuôi dạy con cái, khó có thể nói hết bằng lời, bởi tình yêu thương bao la và sâu sắc của một mẹ. Tôi nghe bà ngoại kể, trước đây, mẹ tôi đã làm việc rất vất vả để sinh ra tôi, trong thời gian mang thai, mẹ tôi bị ốm nghén nặng, mặt mũi lúc nào cũng xanh xao, sức khỏe cũng bị ảnh hưởng rất nhiều, nhưng bà Mẹ rất vui vì sự hiện diện của con trong cuộc đời của mẹ, mẹ đã chấp nhận mọi đau đớn và mang thai để sinh ra con.

Sau đó chín tháng mười ngày, mẹ chuyển dạ nhưng khó sinh, mẹ nằm viện hai ngày vì đau đớn dày vò nhưng mẹ không hề kêu ca hay ân hận, đau đớn nhưng mẹ không rơi lệ. giọt nước mắt duy nhất và giọt nước mắt của anh chỉ rơi khi tôi chào đời bình an vô sự. Tôi nghe ai đó nói rằng, ngày duy nhất bạn khóc và mẹ bạn cười, đó là ngày chúng ta sinh ra, vì vậy tôi luôn trân trọng cuộc sống mà mẹ đã ban cho tôi.

Để nuôi nấng chúng ta thành người quả là một quá trình gian nan hơn cả, khi còn nhỏ tôi thường xuyên đau ốm, bệnh tật, mẹ là người ngày đêm chăm lo từng bữa ăn giấc ngủ cho tôi. mà không sợ phải làm việc chăm chỉ. tình yêu thương vô bờ bến của mẹ khiến tôi xúc động khi nhớ đến lời bài hát “mẹ yêu ơi”: “sinh ra bao khó khăn, con thương mẹ lắm, mong con thành người, chúc mẹ ngủ ngon…”. Đó có thể là tình yêu thương của mẹ không có thước đo nào có thể đo lường được, và bất cứ văn chương nào, dù là tinh khiết nhất và cao quý nhất cũng không thể diễn tả thành lời.

Cuộc sống của gia đình tôi đã trải qua một giai đoạn rất khó khăn, đó là những năm thiên tai liên tục, mùa màng thất bát, đói kém, bố tôi đi công tác xa, chỉ có một mình ở nhà. . quán xuyến việc nhà, ruộng vườn, chăm lo cuộc sống cho con cái. mẹ là một người mẹ có nghị lực sống phi thường, nhìn dáng người mảnh mai khó ai nghĩ rằng mẹ lại mạnh mẽ và kiên cường đến vậy. Cuộc sống luôn chứa đựng những khó khăn và áp lực, chúng khiến người mẹ cảm thấy mệt mỏi và lo lắng, nhưng trước mặt các con, chị luôn mỉm cười và giấu nỗi đau đó vào sâu thẳm tâm hồn.

Dù gặp khó khăn nhưng cô ấy không bao giờ bỏ cuộc, cô ấy luôn mạnh mẽ đứng dậy và chiến thắng những thử thách khó khăn đó của cuộc sống. Với tôi, mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cũng là người mà tôi ngưỡng mộ và kính trọng nhất. Mẹ cũng là người mà tôi tin tưởng nhất, là động cơ thúc đẩy tôi vượt qua những biến cố của cuộc đời. Cả trong học tập và các mối quan hệ xã hội, đôi khi tôi cảm thấy mệt mỏi, trì trệ, có lúc tưởng chừng như không thể vượt qua được, nhưng sự động viên của mẹ, những lời khuyên hữu ích của mẹ đã khiến tôi trở nên mạnh mẽ, mạnh mẽ đối mặt.

Mẹ là người thân yêu mà con trân trọng và yêu thương nhất, mẹ cho con sự sống, mẹ cần mẫn hy sinh cả cuộc đời để con trưởng thành, mẹ cũng là nơi an ủi con mỗi khi con gặp khó khăn. trong cuộc sống. Công lao to lớn của mẹ dù có dùng cả đời cũng không kham nổi nên em tự hứa với lòng mình sẽ học thật giỏi để trở thành con ngoan trò giỏi, là niềm tự hào của mẹ.

về mẹ tôi – người mẫu 10

“Trên bầu trời có muôn ngàn vì sao, trên cánh đồng xa có ngàn cây gạo, chim rừng ngàn tiếng hót, cây trong vườn ngàn hoa cành lá, riêng mặt trời và mẹ, con chỉ có một trên đời… ”đó là những ca từ rất đáng suy ngẫm về một người mẹ.

Ấm áp và bình yên nhất là tình mẹ. người luôn âm thầm theo dõi từng động thái của con trai. điều ngọt ngào nhất là tình mẹ. người xoa dịu bao đắng cay trong cuộc đời tôi cũng là mẹ. Nếu ai đó hỏi tôi về mẹ tôi, tôi chỉ có thể nói một câu: “Mẹ tôi là người có nụ cười ngọt ngào và trái tim yêu thương không mệt mỏi”.

Những kỷ niệm và những câu chuyện để kể về mẹ tôi có lẽ không thể nào diễn tả được. ở đây tôi cũng chỉ nói về những kỷ niệm và sự hy sinh của mẹ tôi dành cho gia đình và bốn đứa con thân yêu của bà.

Tôi vẫn nhớ khi bốn anh em tôi còn đi học. bốn anh em tôi sinh ra gần nhau và phải nói là theo chân mẹ tôi. do đó, việc học hành của bốn người cũng xảy ra và đó là gánh nặng cho mẹ tôi khi chăm sóc, nuôi nấng và dạy dỗ bốn người.

Cuộc sống cũng không ít khó khăn, hàng ngày mẹ tôi phải dãi nắng dầm mưa, làm từng tấc đất, gieo từng hạt lúa trên ruộng để kiếm cơm ăn áo mặc cho anh chị em chúng tôi. thực ra gia đình tôi cũng là một gia đình làm nông, mặc dù lúc đó bố tôi là giáo viên với đồng lương ít ỏi nên ngoài thu nhập từ đồng lương của bố mẹ tôi còn phải đi làm thuê nhiều việc. Tôi phải nói rằng rất vất vả, khó khăn, cha tôi và mẹ tôi đã nuôi nấng chúng tôi từ khi còn nhỏ. một số mẹ tôi không được học hành như bao người khác do hoàn cảnh và điều kiện trước đây, mẹ tôi sinh ra đã rất khó khăn. nhưng mẹ tôi là người có đức hy sinh và có tấm lòng nhân hậu.

Vì phải chăm sóc bốn anh em tôi, mẹ tôi phải dậy mỗi sáng để chuẩn bị thức ăn cho chúng tôi. vì mẹ không muốn chúng tôi đói hoặc không ăn trước giờ học, vì sợ trễ lớp. mẹ luôn đối xử với chúng tôi, mẹ không nghĩ đến bản thân nhưng mẹ luôn có một điều gì đó cho con cái, cuộc đời mẹ đã hy sinh rất nhiều vì mẹ không thể cho mẹ một điều gì đó, rất nhiều khi tôi muốn làm một điều gì đó to lớn cho con. mẹ bớt khổ hơn và cảm thấy hạnh phúc hơn.

Nhiều khi tôi đi học về, họ cũng giúp mẹ tôi những việc họ có thể làm. Thương mẹ lắm, từng giọt mồ hôi rơi trên con đường mưu sinh, giữa cái nắng như thiêu như đốt hay cơn mưa bất chợt nhưng vẫn không làm mất đi nụ cười của mẹ dành cho con sau những giờ lao động. cũng như những lời động viên, chia sẻ những câu chuyện vui buồn cùng tôi và các anh em.

một điều nữa về mẹ khiến tôi luôn đau đáu và cảm thấy thương mẹ vô cùng đó là cách đây khoảng 8 năm vào năm 2001. lúc đó vì các cô chú đều đi công tác nước ngoài nên trong gia đình có mẹ tôi. là con gái duy nhất. Các bạn đi xa nên tôi phải đưa ông bà ngoại về quê và mẹ tôi phải chăm sóc các cháu.

Bà tôi rất khỏe mạnh và tôi phải nói rằng ông trời đã ban tặng cho bà một sức khỏe mà ít ai có được, tôi rất tự hào khi có một người bà như vậy. Tuy nhiên, ông tôi không như vậy, ông nội rất khổ và ông bị bệnh Parkinson khắp người và điều đó thật khó khăn và tôi phải nói rằng đó là giai đoạn mà mẹ tôi đã phải hy sinh bản thân mình và cũng phải chịu đựng một rất nhiều. .

kể từ đó, mẹ tôi ngày ngày chăm sóc bà nội, chăm lo cho ông tôi từ miếng cơm, bát cháo. Thời còn sức khỏe mẹ tôi còn đỡ vất vả, nhưng đến khi ông tôi yếu, đi lại khó khăn thì mẹ tôi đã rất vất vả để chăm sóc ông. rất khó khăn để lo thức ăn, nước uống, rồi sinh hoạt, cho ăn, ngủ, đi lại. mẹ tôi phải đút cho ông từng thìa cháo vì lúc này ông tôi chỉ ăn được cháo, phải nói là ông nội tôi ngày này qua ngày khác chỉ ăn cháo. Vì thương cháu và cũng muốn cháu ăn ngon, không ngán nên mẹ tôi luôn tìm những món khác để thay đổi hương vị cho món cháo sao cho cháu ăn ngon và vui miệng.

Ông tôi rất gầy và ông nhìn ông rất trìu mến, tôi muốn làm điều gì đó để ông được khỏe mạnh như bao người khác, để ông không ốm đau, bệnh tật. Với việc chăm sóc anh ấy, mẹ tôi phải thức trắng đêm để lo cho anh ấy từng miếng ăn giấc ngủ và sinh hoạt của anh ấy. Mẹ tôi đã hy sinh rất nhiều trong những năm qua để chăm sóc ông tôi, tôi rất thương bà và tôi không biết phải làm thế nào để giúp bà nữa. Việc chăm sóc anh từ năm này qua năm khác chỉ có mẹ tôi đảm đương và đây cũng là lúc sức khỏe của mẹ tôi giảm sút đi rất nhiều, sức khỏe và thần kinh của mẹ tôi bị ảnh hưởng do thức đêm nhiều.

Tôi vẫn nhớ khi tôi đang ôn thi vào đại học ở Vinh, khi kỳ thi đại học chỉ còn 4 tháng nữa, tôi đã dừng việc ôn tập và về nhà tự học. nên về đến nhà là chạy sang nhà ông bà nội, ngủ với ông bà nội, muốn chăm cháu ở chỗ mẹ, khi nào rảnh thì thay mẹ, không muốn gặp. mẹ luôn hy sinh và chịu nhiều thiệt thòi. , Con thương mẹ, khi về sẽ về ngay với ông ngoại. Thời gian đó tôi chăm cháu được bốn tháng, từ khi cháu khỏe mạnh thì tôi cũng quen, nhưng tôi cũng thức đêm nhiều nên sụt 7 kg. thử hỏi nếu tôi chăm anh bốn tháng mà sụt 7 kg, mẹ chăm anh ngày này qua tháng khác, năm này qua năm khác … mẹ tôi sẽ thế nào.

nhưng tôi có thể đảm bảo rằng không ai có thể chăm sóc ông tôi tốt bằng mẹ tôi, trong mắt tôi mẹ tôi là một người mẹ, một người thầy, một bác sĩ, một tấm gương cho các con tôi.

Quá trình mẹ chăm sóc ông tôi đã in sâu vào thời gian và đó là những tình cảm của mẹ tôi dành cho ông nội là bố của mẹ tôi, ông nội của tôi. mẹ đã làm tất cả những gì có thể để xứng đáng với công ơn sinh thành dưỡng dục của ông ngoại, mẹ cố gắng làm tròn bổn phận của một người con làm tròn chữ “hiếu”. Đôi khi tôi tự hỏi liệu bố mẹ tôi có già không khi tôi có thể chăm sóc họ như mẹ tôi bây giờ.

Thời gian trôi qua, ông tôi ngày càng yếu đi do tuổi già và bệnh run tay, ông tôi qua đời để lại bao nỗi nhớ thương, đau xót cho con cháu và người thân. Cái chết của anh khiến mẹ tôi vô cùng bàng hoàng, mẹ dường như kiệt sức còn mẹ tôi thì khóc nức nở, mẹ tôi dường như không còn gì, vì bao nhiêu gắn bó, bao năm yêu thương, hết lòng chăm sóc anh, công chúng ca tụng anh năm này qua năm khác. . , nhưng anh ta đã đến để thử hỏi xem ai đó có phải là mẹ tôi không. Trước khi mất, tôi cũng rơi từng giọt nước mắt và đó như một lời nhắn nhủ muốn gửi đến các con, các cháu, lời vĩnh biệt và tình yêu của các bạn dành cho mẹ.

Kể từ ngày bà mất, mẹ tôi bị nhiều chứng rối loạn tâm thần. chúng tôi đã phải động viên cô ấy, chăm sóc cô ấy để cô ấy khỏe mạnh trở lại, xin hãy vì chúng tôi. Tôi thương mẹ lắm, khi mất mẹ không chịu ăn uống, lúc nào cũng túc trực bên bàn thờ, nước mắt mẹ chảy khắp nơi khiến tôi suy nghĩ và thương mẹ vô cùng. Và rồi thời gian trôi qua, mẹ tôi cũng khỏe lại và trở lại cuộc sống bình thường. nhưng có một điều luôn in sâu trong lòng mẹ là hình ảnh ông ngoại, người đã nuôi nấng mẹ nên người và người mẹ đã hy sinh rất nhiều sức lực để chăm sóc.

Bạn biết không, mẹ chúng ta thường dạy chúng ta rằng chúng ta hãy sống yêu thương, quan tâm lẫn nhau, dù nghèo khó nhưng chúng ta nên sống theo lẽ phải đạo làm người. vì thế, mẹ âm thầm gánh trên vai bao nhiêu trăn trở để thực hiện vai trò thiêng liêng và vĩ đại nhất của cuộc đời: “thiên chức làm mẹ”. từ năm này qua năm khác, nó như ngọn đèn cố cháy mãi để tự sáng. Vì tương lai của chúng tôi, tôi mong rằng các con tôi không phải sống một cuộc sống khổ cực, tôi luôn mong muốn chúng lớn lên và có một cuộc sống hạnh phúc. Một tấm gương để chúng ta noi theo trong suốt cuộc đời. Tôi rất tự hào về mẹ tôi!

từ “mẹ” nghe có vẻ tuyệt vời đối với mọi người, nhưng mỗi người mẹ đôi khi là những người rất giản dị, đến từ mọi tầng lớp xã hội. Tôi nhớ rằng một nhà văn nổi tiếng đã từng nói: “trong tất cả các kỳ quan trên thế giới, đẹp nhất là trái tim của người mẹ”. Thật ra, trong thâm tâm của mỗi người, có lẽ ai cũng mong có phép màu hay may mắn đến với cuộc đời mình, nhưng theo tôi, tất cả chúng ta đều đã nhận được một điều kỳ diệu mà không gì có thể so sánh được. . Chính thiên nhiên đã ban tặng cho chúng ta một người mẹ – một thiên thần – duy nhất có 1 trong đời!

về mẹ tôi – người mẫu 11

Năm học trước, vì tôi đạt danh hiệu học sinh giỏi nên công đoàn cơ quan của mẹ tôi đã cho tôi đi nghỉ bốn ngày ở Nha Trang. Từ sáng sớm cho đến đêm khuya, tôi và bạn bè đã bơi trên biển, leo núi, đi ca nô lướt sóng để tham quan các đảo. chuyến du ngoạn thú vị và hấp dẫn. ban đêm, khi mọi người đã ngủ say, tôi thức dậy nghĩ đến mẹ, người mẹ yêu thương ngọt ngào của tôi. Mỗi khi nhớ mẹ, tôi lại nhớ đến một cơn mưa.

Khi đó, bố tôi đi công tác xa nên mẹ tôi hàng ngày đến trường đón tôi sau khi tan học. vào một buổi chiều, trời bỗng đổ mưa to kéo dài hàng giờ đồng hồ. Từ cơ quan, mẹ tôi hối hả đạp xe đến trường. Thấy cô đứng dưới cửa, mẹ cô vội cởi áo mưa và nói: “Mặc áo mưa vào để không bị ướt nhé! Nhận thấy sự lo lắng của tôi, mẹ tôi an ủi tôi: “Con đừng lo! mưa sắp tạnh! Em khỏe hơn anh, ướt một chút cũng không sao. ”

Mưa vẫn còn nặng hạt. nước tràn ra mặt đường và tràn xuống cống. trên đường phố không có xe cộ và người qua lại. trên những hiên nhà, dòng người chen chúc trong mưa. mẹ tôi vẫn đạp xe dưới mưa. Tôi thương mẹ vô cùng nhưng tôi không biết phải làm sao.

Khi tôi về đến nhà, mẹ tôi nhanh chóng thay quần áo rồi phụ việc nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa. Tôi cũng phụ mẹ một tay. đến bữa ăn, bà mẹ có vẻ mệt mỏi và ăn không ngon miệng. động viên: “Mẹ cố ăn bát cơm cho khỏe nhé!” Mẹ cố gượng cười: “Mẹ chắc không sao đâu con! Mẹ thấy hơi khó chịu!” Sau đó mẹ uống một viên thuốc cảm rồi đi nghỉ. Buổi chiều mẹ vẫn đi làm như mọi khi.

Đêm đó, mẹ tôi bị sốt. Tôi hoang mang không biết phải làm sao nên nhờ chú hàng xóm đưa mẹ đi bệnh viện. Bác sĩ khám cho cô ấy và nói rằng cô ấy bị viêm phổi cấp tính do cảm lạnh. Tôi đặt tay lên trán mẹ, trán mẹ nóng như lửa đốt. người mẹ khô môi, thở gấp và khó khăn. Tôi thương mẹ vô cùng, nước mắt chảy dài. Bác An lấy khăn lạnh đắp lên trán mẹ. Hai đứa và cô y tá thức trắng đêm với mẹ. Sau khi được mẹ tiêm vài mũi thuốc, đến sáng, cơn sốt giảm dần.

Mẹ ra hiệu cho tôi đến và bảo tôi mở cửa sổ. những tia nắng ban mai chiếu xuống làm sáng bừng cả căn phòng. Mặt mẹ tươi tắn trở lại.

Lần đó, mẹ tôi phải nằm viện năm ngày. Hàng ngày, chú tôi thay mặt mẹ tôi đến trường đón tôi. Chiều nào tôi cũng đến bệnh viện thăm mẹ. hai mẹ con ngồi trên ghế đá dưới gốc cây lớn nhỏ tin tưởng. Mẹ vuốt tóc và dặn dò: “Con trai đừng xao nhãng việc học hành vì bệnh tật, con nhé! Ngày mai mẹ sẽ về với con”. Tôi tựa đầu vào vai mẹ như hồi còn nhỏ …

– Hôm mẹ về quê, thấy nhà cửa sạch sẽ, gọn gàng, mẹ mừng lắm. mẹ chúc mừng: “con gái mẹ ngoan quá!”. Em thầm mong sau này sẽ trở thành một người phụ nữ tốt bụng và dũng cảm để giúp đỡ mẹ.

Từ đó, em cố gắng chăm ngoan, học giỏi để đền đáp phần nào công ơn của mẹ. Mẹ ơi! Đúng như lời ca dao: lòng mẹ bao la như đại dương bình yên. tình mẹ chân thành như suối nguồn ngọt ngào … những bức thư tình ấy sẽ theo con suốt cuộc đời, mẹ nhé!

về mẹ tôi – người mẫu 12

“Đêm nay anh sẽ ngủ ngon, em là ngọn gió của anh suốt đời.”

trong cuộc đời này, ai không được lớn lên trong vòng tay mẹ nghe lời ru ngọt ngào, ai không thể chìm vào giấc ngủ trong gió mát từ chiếc quạt tay của mẹ mỗi trưa hè oi ả. và trong cuộc đời này, không có ai yêu bạn nhiều như mẹ, có người suốt đời vì bạn như mẹ, sẵn sàng chia ngọt sẻ bùi như mẹ.

Đối với tôi cũng vậy, mẹ là người quan tâm đến tôi nhất và mẹ cũng là người mà tôi yêu quý và biết ơn nhất trên đời này. Tôi từng nghĩ rằng mẹ tôi không đẹp. Mẹ không đẹp vì mẹ không có làn da trắng, khuôn mặt tròn, nhân hậu, đôi mắt long lanh … mà mẹ chỉ có khuôn mặt gầy, rám nắng với vầng trán cao. những nếp nhăn của tuổi 40, của những bộn bề lo toan của cuộc sống đã in hằn nơi khóe mắt. nhưng bố tôi nói rằng mẹ tôi đẹp hơn những người phụ nữ khác ở vẻ đẹp trí tuệ. vâng, mẹ tôi thông minh, nhanh nhẹn và tháo vát. là người lãnh đạo, ai cũng nghĩ mẹ cô lạnh lùng và nghiêm khắc. đôi khi tôi cũng nghĩ như vậy. nhưng khi tôi ngồi bên cạnh mẹ, bàn tay của mẹ vuốt tóc tôi, tất cả những suy nghĩ đó biến mất. Tôi có cảm giác choáng váng, xốn xang khó tả, cảm giác chưa bao giờ nhận được nhiều yêu thương đến thế. Dường như dòng chảy yêu thương mạnh mẽ qua bàn tay mẹ chảy vào trái tim tôi, qua ánh mắt yêu thương, đôi môi, nụ cười ngọt ngào của mẹ… qua tất cả những gì mẹ làm. Tình yêu thương ấy chỉ có thể cảm nhận được khi người ta gần mẹ lâu ngày. Từ nhỏ đến lớn, tôi nhận được tình yêu thương vô bờ bến của mẹ như một món quà, một lẽ tự nhiên.

Trong con mắt của một đứa trẻ, một người mẹ sinh ra để chăm sóc cho con mình. Tôi chưa bao giờ tự đặt câu hỏi: tại sao những người mẹ lại chấp nhận hy sinh vô điều kiện cho con cái?

Tôi vẫn còn nhớ rất rõ một kỷ niệm nào đó. Một lần tôi đi học về và thấy mẹ tôi đang đọc nhật ký của tôi. Tôi tức giận đến mức giật ngay cuốn nhật ký trên tay mẹ và quát: “Sao mẹ hèn thế! Đây là bí mật của mẹ, con không có quyền đụng vào. Mẹ là đồ ác độc, mẹ không cần con nữa. ! ” Tôi nghĩ rằng tôi sẽ nhận được một cái tát vào mặt. nhưng không, cô chỉ chết lặng, hai má tái nhợt. mắt khóc. điều gì đó khiến tôi không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.

Tôi chạy về phòng và đóng cửa lại mặc cho bố tôi liên tục gõ cửa bên ngoài. Tôi khóc, tôi khóc rất nhiều, tôi làm ướt cả đệm. Như đêm, tôi nằm trằn trọc, trằn trọc. có một cảm giác thiếu vắng và thất vọng mà cô ấy không thể không làm. Tôi được an ủi rằng mình đang sống trong một thế giới không có mẹ, không được học hành, mẹ sẽ rất hạnh phúc. nhưng điều đó không lấp đầy khoảng trống trong đầu tôi. Tôi hối hận? Tôi có khao khát tình yêu không?

những suy nghĩ dần dần khiến tôi chìm vào giấc ngủ. trong niềm hân hoan, tôi cảm thấy một bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng chạm vào tóc tôi, kéo chăn lên cho tôi. Đúng vậy, tôi đang chờ cảm giác đó, cảm giác yêu thương ngọt ngào đó. Tôi đắm chìm trong khoảnh khắc dịu dàng ấy, cố nhắm mắt lại vì sợ rằng nếu mở mắt ra thì cảm giác ấy sẽ bay mất, vĩnh viễn vào hư vô và trước mắt chúng tôi chỉ là một khoảng hư vô của thực tại. sáng hôm sau tỉnh dậy thấy trong nhà buồn lắm. một cái gì đó mất tích. sáng hôm đó tôi phải ăn bánh mì chứ không phải cơm trắng như mọi khi. Tôi đánh bạo hỏi cha tôi rằng mẹ tôi đã đi đâu. bố tôi nói với tôi rằng mẹ tôi bị ốm phải nằm viện một tuần. một cảm giác buồn bã bao trùm lấy bộ não nhỏ bé của tôi. Khi mẹ tôi nằm viện, ai sẽ nấu ăn, ai sẽ giặt giũ, ai sẽ tin tưởng tôi? Em xin lỗi vô cùng, chỉ vì quá nóng giận mà em đã phá vỡ hạnh phúc của ngôi nhà nhỏ này. mẹ tôi vì tôi mà ốm. Cả tuần nay tôi rất khó chịu. ngôi nhà không có nụ cười của mẹ thật cô đơn. Bữa nào con cũng phải đi ăn ngoài, nếu không có mẹ thì ai sẽ nấu những món con yêu thích? ôi làm sao tôi nhớ món rau luộc và món hầm của mẹ tôi quá.

Sau một tuần, khi mẹ tôi về nhà, tôi là người đầu tiên ra ngoài tìm mẹ. Vừa nhìn thấy tôi, mẹ đã chạy đến và ôm chặt lấy tôi. Người mẹ khóc và nói: “Mẹ xin lỗi, con không nên nhìn thấy bí mật của con.” Tôi… tôi tha thứ cho bạn, hãy nghe tôi. ” Tôi xúc động dâng trào, nước mắt lưng tròng. Tôi chỉ muốn nói: “Mẹ ơi, là lỗi của con, là lỗi của con, tất cả là lỗi của con.” . nhưng sao những lời này khó nói quá. Tôi lấy mẹ tôi khóc rất nhiều. ồ! Sau tuần đó tôi nhận ra mẹ quan trọng như thế nào. Ngày nào mẹ cũng bù đầu vào công việc mà sao mẹ như có phép thuật vậy? Ngay từ sáng sớm, trời còn chập choạng tối, mẹ đã chăm lo cho cha con tôi. rồi buổi tối mẹ nấu nhiều món ngon. Những món ăn đó không cần phải cầu kỳ. chỉ là một bữa cơm đơn giản nhưng chứa chan tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. cha con tôi như những chú chim non đón nhận từng giọt yêu thương ngọt ngào của mẹ. khi không có mẹ, cha con cùng nhau cố gắng. mẹ cũng giặt quần áo, quét nhà… ai cũng chăm chỉ. Mẹ tôi đã cho tôi tất cả mọi thứ nhưng tôi không cho bà bất cứ thứ gì để đáp lại. Kể cả những lời yêu thương mà em chưa từng nói. Đã bao lần con đi lòng vòng, lấy hết can đảm để nói với mẹ nhưng rồi con lại thôi, con chỉ muốn nói rằng: Mẹ ơi, giờ con đã lớn rồi, con mới nhận ra rằng con yêu mẹ nhiều đến nhường nào. Tôi cần bạn. . Tôi đã học cách yêu thương, nghe lời mẹ. khi tôi mắc lỗi, mẹ nghiêm khắc nhắc nhở, tôi không còn tức giận, chỉ cúi đầu nhận lỗi và hứa sẽ không bao giờ tái phạm nữa. Những lúc vui hay buồn, con luôn nói với mẹ để được mẹ an ủi, chia sẻ bằng những đôi tay yêu thương, những ánh mắt dịu dàng. Mẹ không chỉ là mẹ mà còn là người bạn, người chị… tất cả của tôi. Lớn lên con mới nhận ra mình hạnh phúc biết bao khi có mẹ ở bên để hun đúc và nhớ về mình. có mẹ giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa, nấu ăn cho gia đình.

Mẹ ơi, mẹ đã hy sinh rất nhiều cho con nhưng mẹ chưa bao giờ yêu cầu con phải đền đáp. mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất, cao quý nhất, vĩ đại nhất. điều này đi suốt cuộc đời với tình mẫu tử. không ai sẵn sàng chăm sóc bạn bất cứ lúc nào. ôi mẹ yêu dấu và ngọt ngào của con! Giá như con có đủ can đảm để nói ra ba từ: “Con yêu mẹ!” không sao đâu. Nhưng tôi không bạo dạn, tôi chỉ mềm mỏng, không khắt khe như mẹ. Em viết những dòng này mong anh hiểu rõ hơn nỗi lòng của em. Mẹ đừng nghĩ rằng khi con quay lưng lại với mẹ là do con không thích mẹ. Em sẽ luôn yêu anh, hạnh phúc khi có anh, buồn khi gặp xui xẻo. em là cả cuộc đời của anh, đó là lí do anh chỉ muốn em sống mãi để yêu em, chăm sóc em, an ủi em, bảo vệ em và để anh được chăm sóc, yêu em mãi mãi. tình mẹ là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. tình yêu thương ấy đã nuôi dưỡng biết bao con người trưởng thành, đã dạy dỗ bao con người trưởng thành. Chính mẹ là người đã cho tôi tình yêu đó. vì vậy, tôi luôn yêu con, mong con mau lớn để được chăm sóc, lo lắng cho con. và mẹ muốn nói với con rằng: “Ngay cả khi con lớn lên, con vẫn là con của mẹ. anh ấy dành cả cuộc đời của mình để vẫn còn trong lòng mẹ của mình. “

về mẹ tôi – người mẫu 13

Đã có rất nhiều bài thơ, bài văn viết về mẹ, về những tình cảm thân thương nhất của người mẹ dành cho con mình. ồ! mẹ thân yêu của tôi. không một nhà văn nào, không một ca từ nào có thể sánh được với tình mẹ. Nếu một bà tiên xuất hiện và ban cho tôi một điều ước, tôi sẽ ước rằng: “mẹ sẽ sống mãi trên cõi đời này, luôn đi cùng con và mãi mãi ở bên con”. chỉ cần điều đó thành hiện thực thì dù phải chờ đợi rất lâu, tôi vẫn mong điều ước đó sẽ thành hiện thực.

“Trái tim người mẹ bao la như biển cả êm đềm, chan chứa tình mẫu tử nồng nàn như dòng suối ngọt ngào.”

Tôi không biết tất cả các bài thơ và bài hát về bạn, nhưng tôi vẫn hiểu rằng bạn là tất cả. tình mẹ được ví như biển cả bình yên, nhưng trong tâm trí mỗi người, mẹ còn hơn cả biển bình yên bao la, bao la, bát ngát ấy. Em yêu anh nhiều lắm, hơn cả chân trời vô định không biết bến bờ. và tình cảm của bạn sẽ không bao giờ thay đổi, mãi mãi và mãi mãi.

Các bà mẹ cần mẫn nuôi con hàng ngày, hàng giờ. Tôi nhớ cách mẹ tôi bình tĩnh chở tôi ra chợ bán rau rồi tối đón tôi về. hay cả những lần mẹ chơi đùa cùng con vui vẻ, hạnh phúc, giờ chỉ còn là kỉ niệm. khi trưởng thành, tôi mới hiểu trong niềm vui ấy, bao nhiêu nhọc nhằn, vất vả đã in hằn trên vầng trán cao. còn mẹ thì đã kìm được nước mắt để em được cười hồn nhiên, tinh nghịch như bao đứa trẻ khác. Mẹ đã che chở cho con đến khi con trưởng thành, mẹ đã nuôi con khôn lớn để rồi một ngày con trở nên có ích cho xã hội. Mẹ ơi! ngày đó không còn xa! Tôi hứa sẽ không giúp bạn với sự hỗ trợ của bạn.

Tôi biết bạn nghĩ rằng tôi đã quên những kỷ niệm cũ vì tôi còn trẻ, nhưng tôi thì chưa. người dạy con nói tiếng mẹ đẻ, người dìu con đi những bước đầu tiên cũng là mẹ. Mẹ sưởi ấm cho con khi gió mùa đông bắc về, quạt mát cho con khi hè oi bức, mẹ khắc ghi từng kỷ niệm trong tim. Lời ru của mẹ êm đềm như suối chảy, uyển chuyển như gió thu đưa tôi về miền đất cổ tích xa xưa. ngay cả khi bạn trưởng thành, mẹ vẫn luôn ở bên cạnh bạn; cùng con bước trên chặng đường học tập đầy gian nan. em là ánh mặt trời rực rỡ soi sáng cho em trên con đường vắng phía trước, sưởi ấm cho em đi qua con đường gian nan ấy.

tình mẫu tử là tình cảm thiêng liêng nhất trên đời này. tình yêu thương ấy đã nuôi dưỡng biết bao con người trưởng thành, đã dạy dỗ bao con người trưởng thành. Chính mẹ là người đã cho tôi tình yêu đó. vì vậy, tôi luôn yêu con, mong con mau lớn để được chăm sóc, lo lắng cho con. Và tôi muốn nói với bạn rằng: “Cảm ơn Chúa, tôi có một người mẹ như bạn. Tôi yêu bạn rất nhiều!

về mẹ tôi – người mẫu 14

mọi người đều có mẹ. đó là chỗ dựa tinh thần to lớn mà mọi người nên trân trọng. Mẹ tôi là vậy đó, mẹ luôn dành cho chúng tôi tình yêu thương lớn nhất để bù đắp cho sự mất mát của cha.

Tôi được sinh ra mà không được nhìn thấy khuôn mặt của cha tôi. đó là một mất mát lớn. tuy nhiên, bất cứ khi nào ở bên mẹ, tôi đều cảm thấy rất hạnh phúc. Khi tôi được một tuổi, mẹ tôi phải đi làm thuê kiếm tiền phụ giúp gia đình. nào là đóng gạch, đào bới … mẹ tôi đều làm hết. Nghĩ đến đây tôi rơm rớm nước mắt. khổ mẹ quá! Mẹ làm việc rất chăm chỉ nhưng mẹ vẫn không ăn được nên mẹ phải đi dạy các em. Tôi may mắn có thể vào được một nơi ổn định.

bàn tay mẹ cần mẫn, đầy vết chai. mắt anh ấy thâm quầng vì làm việc chăm chỉ. nhưng tôi biết, ngày Tết trong khi mọi người chạy nhảy tung tăng thì mẹ tôi lại ra vườn khóc thầm. những giọt nước mắt chứa đựng tâm hồn trong sáng và thủy chung của một người mẹ.

Mẹ thật cao cả! Mẹ luôn dõi theo từng bước đi của tôi là động lực giúp tôi tiếp tục học tập. Tôi còn nhớ có năm lúa mất mùa (mất mùa) mẹ phải đi gánh gạch thuê cho người ta kiếm tiền. vai mẹ tôi bị trầy xước nhiều. Nhưng tôi không có nhiều kỷ niệm. Cho đến ngày nay, mẹ vẫn không ngừng làm việc.

Có lẽ Chúa sẽ không để bạn nghỉ ngơi. tuy nhiên, anh có một tâm hồn lạc quan và yêu đời. Tôi tôn thờ mẹ tôi. Bao năm qua mẹ vẫn phải chịu bao đắng cay, bao ngọt bùi. Mẹ như một tia sáng trong cuộc đời con. Tôi biết rằng mẹ tôi đã ấp ủ trong lòng một niềm hy vọng: “để cuộc đời của con không như mẹ thì phải gây dựng sự nghiệp cho con”. Tôi biết rằng với tôi, mẹ có thể hy sinh tất cả, ngay cả niềm vui. Đó là lý do tại sao mẹ tôi rất nghiêm khắc khi tôi làm điều gì sai.

về mẹ tôi – người mẫu 15

“Vũ trụ có nhiều kỳ quan, nhưng kỳ quan đẹp nhất là trái tim của người mẹ…” – một lần ai đó đã nói với tôi. mẹ quả thực là tiếng gọi thiêng liêng nhất, có mẹ quả thật là niềm hạnh phúc lớn lao nhất. mẹ rất có ý nghĩa đối với tôi, mẹ là món quà lớn nhất của tôi trong cuộc đời này.

Mỗi chúng ta khi sinh ra đều được bao bọc trong vòng tay của mẹ. mẹ tôi đã vất vả chăm lo cho gia đình tôi bao nhiêu năm nay, năm nay mẹ đã bước qua tuổi tứ tuần, gần nửa cuộc đời đã trôi qua. mẹ sinh ra trong một gia đình nông dân nhưng sau đó trở thành công nhân. Cuộc sống vất vả, không được thoải mái như bao người phụ nữ khác khiến mẹ cô có vẻ già hơn tuổi thật. dáng mẹ gầy gò, nhìn từ xa trông nhỏ bé, mỏng manh nhưng đôi vai mảnh mai lại rắn rỏi vô cùng. người mẹ có khuôn mặt nhỏ nhắn, trái xoan, mái tóc đen thường được buộc gọn gàng ở gáy, sống mũi cao thanh tú và đôi mắt hiền từ ấm áp. Có lẽ vì vậy mà dù nhìn những vết nhăn nhẹ nơi khóe mắt của mẹ, tôi vẫn cảm thấy mẹ vô cùng tốt bụng và dễ gần.

Người mẹ không bao giờ cười thành tiếng mà chỉ cười nhẹ, nhẹ nhàng và tạo cho người đối diện cảm giác ấm áp, dễ chịu. Khi họ mới cưới, mẹ và cha cô là nông dân, chăm sóc ruộng, chăn nuôi gia súc, gia cầm và chăm sóc các chị em. Sau này, bố đi làm xa, mẹ cũng xin vào làm ở một xí nghiệp địa phương, làm công nhân môi trường, chuyên quét dọn sân nhà xưởng.

Vì công việc, đôi bàn tay của mẹ dần chai sạn và thô ráp hơn. đôi bàn tay ấy hàng ngày vẫn chuẩn bị từng bữa ăn cho gia đình tôi, chăm sóc cây cối, vật nuôi trong nhà. Người mẹ ra khỏi nhà vào buổi sáng, khi mặt trời bắt đầu bao phủ mọi thứ, và trở lại vào buổi tối. liên tục trong một tuần, đôi khi có ngày nghỉ và đi làm sớm.

Dù bận rộn nhưng tôi không bao giờ quên quan tâm đến chị em, hàng đêm vẫn dành thời gian trò chuyện, hỏi han tình hình học tập của hai đứa, nếu có điều gì không hiểu mong chị giải đáp. Tôi sẽ giúp mỗi khi bà ốm, mẹ tôi bao năm vẫn vậy, nấu cháo cẩn thận, đắp khăn ướt cho mình, mua thuốc và ở bên bà đến tận khuya, chờ bà hạ sốt. .

có lần chúng tôi học muộn, tôi và chị ngủ gục trên bàn học, mẹ tôi dù đã đi ngủ sớm nhưng chị vẫn để ý nên nhẹ nhàng tắt đèn, cầm sách vở lên rồi cho tấm màn. xuống. Nhiều khi lo chúng tôi vội vàng quên sách vở buổi sáng, mẹ còn xem kỹ thời khóa biểu, chuẩn bị đầy đủ đồ dùng, sách vở các môn, xếp gọn gàng vào ba lô cho chúng tôi. Nhờ vậy, tôi không bao giờ quên đồ dùng học tập khi đến lớp.

Người mẹ không chỉ là một người mẹ nhân hậu, bao dung mà còn là một người vợ mẫu mực và chu đáo. Bố thường xuyên đi làm xa nhưng mẹ luôn gọi điện về chăm sóc, thỉnh thoảng mẹ cũng nhắc con giữ gìn sức khỏe, quán xuyến mọi việc trong nhà để bố không phải lo lắng. Mẹ tôi luôn dặn tôi phải ngoan ngoãn, cố gắng không làm phiền bố để ông không nổi nóng và yên tâm làm việc. người mẹ cố gắng chăm sóc chị em mình chu toàn, không quá nhiều mà chỉ như những người bạn của mình.

Đối với hàng xóm, mẹ là người hiền lành, nhân hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ khi mọi người cần. Có lần bà già nhà bên đau ốm không con cái chăm sóc, mẹ không quản ngại vất vả, hàng ngày lo cơm nước, áo mặc cho bà như một người thân ruột thịt. . nếu bận thì mình cũng nhờ các chị giúp đỡ. mọi người xung quanh cô ấy ai cũng yêu mến cô ấy.

Mẹ không chỉ chăm sóc, nuôi nấng tôi mà còn dạy tôi những bài học làm người, sống tử tế và không ngừng vươn xa, lạc quan và tin tưởng vào tương lai. mẹ là may mắn lớn của tôi. Em sẽ nỗ lực hết mình để trở thành người có ích để không phụ lòng mong mỏi của mẹ, em sẽ cố gắng hết sức để đến ngày có thể báo đáp công ơn và chăm sóc mẹ.

về mẹ tôi – người mẫu 16

Tất cả chúng ta đều có mẹ – người đã sinh ra chúng ta, người đã nuôi nấng chúng ta và chăm sóc chúng ta vô điều kiện, yêu thương chúng ta bằng tình yêu bao la, rộng lớn, bằng sự hy sinh thầm lặng và sự kiêu ngạo. Tôi cũng có một người mẹ như thế.

Mẹ tôi năm nay gần bốn tuổi. tuy không còn trẻ nhưng cũng không hẳn là già, nhưng mẹ tôi có mái tóc đen thẳng tắp mà người đời thường gọi là “thẳng như đũa”. dáng mẹ mảnh mai. Nhìn bề ngoài ai cũng nghĩ mẹ tôi nhỏ con nên chắc không làm được nhiều việc. nhưng chính điều đó đã tạo nên trong con người của mẹ sự phi thường. Sáng sớm mẹ dậy chuẩn bị đồ ăn sáng cho anh chị em đi học, bố đi làm và cả ông bà nội nữa. mẹ còn phải nấu cám cho lợn, cho gà, vịt ăn … rồi làm đồng áng rồi đi chợ. đôi khi tôi hỏi mẹ: “sao mẹ không nghỉ ngơi, mẹ đi làm nhiều có mệt không?”. Mẹ tôi lại cười và nói câu nổi tiếng: “Làm việc là vinh quang con ạ, ngồi một chỗ chắc mẹ đau lưng”.

Đúng vậy, tôi thấy cô ấy tích cực mọi lúc, nhưng cô ấy không bao giờ phàn nàn gì cả. có lẽ mẹ của chúng ta không bao giờ than thở với công việc, chăm sóc con cái. Khi tôi còn là một đứa trẻ, mẹ tôi đã dạy tôi viết và tập viết. Khi tôi lớn hơn một chút, mẹ tôi dạy tôi cách cầm chổi và rửa bát. Khi còn nhỏ, mẹ dạy nấu ăn, đối nhân xử thế… mẹ dạy tôi rằng, dù sống trong cảnh giàu sang hay nghèo khó thì ai cũng phải biết lao động, biết làm việc, biết tự phục vụ mình, không dựa dẫm, ỷ lại và dựa dẫm vào người khác.

Mẹ tôi nấu ăn rất ngon, đây là bí quyết giữ con của bố tôi và là “liều thuốc giải độc” rất hiệu quả khi tôi chán ăn. những món mẹ nấu đều rất ngon: sườn xào chua ngọt, canh rau ngót, cá kho, thịt kho tàu, … và sau này tôi được thừa hưởng sự khéo léo và chăm chút của mẹ.

Mẹ dạy tôi gấp quần áo, sắp xếp đồ đạc ngăn nắp, ủi quần áo cho phẳng phiu, mẹ dạy tôi phải bình tĩnh để giải quyết vấn đề, vội vàng chỉ làm hỏng việc, mất công. Là con gái, ngoại hình là quan trọng, nhưng hãy chú ý đến vẻ đẹp tâm hồn, chăm sóc cô ấy thật tốt, dạy cho cô ấy điều tốt và điều đúng đắn, chỉ ra điều gì đúng sai, điều gì nên hay không, giải thích câu trả lời của mình. những câu hỏi … mẹ tôi như một cuốn từ điển mà khi tôi cần điều gì đó, tôi có thể hỏi và biết câu trả lời. Mẹ thương anh chị em lắm, nhà mình mừng lắm vì được mẹ chung tay “xây tổ ấm”.

Tôi không biết bạn có đọc được những dòng chữ này không, nhưng tôi luôn muốn nói rằng: “Tôi yêu bạn rất nhiều”. chúng ta – những đứa con ngoan hay nghịch ngợm hoặc đừng làm mẹ phiền lòng, vì “trên đời không có ai tốt hơn mẹ”.

Mẹ tôi là người đã dạy tôi rất nhiều điều, tôi chưa bao giờ thấy ai tốt như mẹ tôi. Mẹ chăm sóc cho con từng li, từng tí, cả đời mẹ luôn hết mình vì con, chăm sóc cho con, không bao giờ, không bao giờ than thở, mẹ là người dành cho con tình yêu thương nhất, luôn dạy con những điều tốt đẹp, dạy dỗ. trở thành những người có ích cho xã hội. Mẹ tôi là người phụ nữ của gia đình, bà luôn cần mẫn và chăm lo cho tất cả các thành viên trong gia đình, bà luôn dạy tôi những điều cần thiết trong cuộc sống, bà cần mẫn trong cách dạy tôi và chăm sóc tôi. của các thành viên trong gia đình.

Tình cha mẹ cao như núi thai, nghĩa mẹ cao non, đi khắp thiên hạ, con sẽ không bao giờ quên công ơn, đền đáp tình cảm mẹ dành cho con. Mẹ là người tôi yêu nhất.

về mẹ tôi – người mẫu 17

Khi tôi còn nhỏ, bà tôi thường dạy tôi yêu mẹ vì bà là người hy sinh nhiều nhất cho tôi. lớn lên, tôi hiểu rằng người tôi yêu nhất cũng chính là mẹ tôi.

Tôi đã thuộc lòng rất nhiều bài hát và bài thơ ca ngợi mẹ tôi, nhưng tôi có thể không thể diễn tả hết tình cảm mà bà dành cho tôi. ngày trước mẹ là một giáo viên trẻ và xinh đẹp. người mẹ có vóc dáng khiêm tốn nhưng dáng người nhỏ nhắn, mảnh mai, dáng đi uyển chuyển. mái tóc dài mềm mại như những nàng tiên bước ra từ truyện cổ tích. Tôi cứ xem ảnh đám cưới của mẹ và bố ngày trước. Mẹ cười xinh khoe chiếc cằm chẻ đáng yêu và đôi má lúm đồng tiền. Hôm trước bố kể, vì đôi điếu này mà bố có cảm tình với mẹ tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên. tuy nhiên, cô tiên trẻ của tôi đã trở thành một người mẹ giản dị và bình thường. ngày tôi chào đời, mẹ tôi phải nghỉ dạy, công việc bà yêu thích để chăm sóc tôi. Tôi ốm nên không thể nhờ ai chăm sóc. bố đi công tác cả tuần mới về, mẹ phải gồng gánh mọi thứ. Vì vậy, chỉ trong vài năm, mẹ tôi đã già đi rất nhiều. Giờ nhìn mái tóc dài ngang vai của con mà thương mẹ vô cùng. trán mẹ đã xuất hiện nhiều nếp nhăn, đôi mắt thâm quầng vì nhiều đêm thức trắng. lòng trắng ngày xưa nay nhợt nhạt và có nhiều đốm sắc tố. Tôi không có thời gian chăm sóc bản thân vì phải lo cho hai con và cả gia đình. chỉ có nụ cười rạng rỡ là không thay đổi. Mẹ vẫn lạc quan nên mọi người đều thích ở bên mẹ. Dù khó khăn nhưng mẹ vẫn mỉm cười và động viên mọi người cùng cố gắng.

Mẹ tôi là một người phụ nữ của gia đình và một người nội trợ, nhưng tôi luôn tự hào về bà. Bất cứ ai quan tâm đến mẹ sẽ hiểu rằng nữ công gia chánh là điều vô cùng quan trọng và không có công việc nào cao siêu hơn thế. Nếu không có bàn tay yêu thương của mẹ thì ông bà tôi đã không được khỏe mạnh như vậy. bố cũng không hài lòng để đi làm. hai chị em không thể phát triển và hoàn thiện. Mẹ không thích những lời ngon ngọt, nhưng mẹ sống rất tử tế. Mẹ sẵn sàng giúp đỡ người khác mà không cần họ trả ơn. Cạnh nhà tôi có một gia đình nghèo, hai người phải đi làm thuê cả ngày để nuôi con. đứa trẻ chưa đầy 1 tuổi đã phải xa mẹ. Mẹ tôi hiểu rằng bà không có nhiều tiền để gửi con trai, nên bà đã chăm sóc, lo lắng cho nó mà không lấy một đồng nào. cô và chú rất biết ơn và kính trọng cô.

mẹ là món quà quý giá nhất mà cuộc đời này đã ban tặng cho con. Tôi không thể diễn tả hết tình yêu và lòng biết ơn mà tôi dành cho mẹ. Tôi chỉ có thể hứa sẽ ngoan ngoãn, cố gắng học tập để mẹ vui như bây giờ.

về mẹ tôi – người mẫu 18

có lẽ khi còn nhỏ, họ đều đã từng nghe câu hát ru hay bài đồng dao: “dù con bao nhiêu tuổi, con vẫn là con của mẹ. Con đi, con vẫn nằm lòng mẹ”. Và trong bài văn này, tôi sẽ kể về người mẹ tuyệt vời của tôi, một người mẹ luôn hết lòng yêu thương con cái.

Mẹ tôi năm nay đã ngoài ba mươi tuổi, da không còn trắng nữa mà sạm đen do vất vả chăm sóc chúng tôi. người mẹ có mái tóc đen dài tới lưng và luôn được buộc gọn gàng. răng đều, trắng sáng và bé luôn mỉm cười khi có điều gì làm mẹ vui. mẹ tôi không cao lắm, hơi gầy, đi đứng rất nhanh nhẹn. Mẹ luôn bận rộn với bất kỳ công việc nào là đi chợ, làm việc nhà, đi làm… nhưng mẹ không bao giờ kêu ca vất vả, mệt nhọc. dù bận rộn nhưng cô vẫn dành thời gian cho các con. Mẹ dạy con học bài, mẹ dạy con làm việc nhà, mẹ chỉ dạy con làm những việc nhỏ nhất, mẹ dặn con phải học cẩn thận từ việc nhỏ trở đi thì việc lớn mới làm tốt được. Tôi luôn ghi nhớ lời mẹ dặn và cố gắng làm tốt.

Tôi vẫn nhớ ngày tôi vào lớp một, mẹ tôi đưa tôi đến trường, trước đó mẹ đưa tôi đi thăm trường, buổi tối mẹ động viên, khuyến khích tôi không còn bỡ ngỡ trong những ngày đầu tiên đi học. sau đó, khi biết tôi viết bằng tay trái, mẹ tôi đã kiên trì luyện viết bằng tay phải cho tôi mỗi ngày. Mẹ đã cầm tay tôi nắn nót từng con chữ, nắn nót từng nét chữ để bây giờ tôi đi thi vở sạch chữ đẹp ở trường và đạt giải, tất cả là nhờ mẹ.

Tôi nhớ một lần khi tôi còn nhỏ, hôm đó cả lớp đi học về sớm. Tôi đang đợi mẹ ở cổng trường thì một người bạn gần nhà rủ tôi đi bộ về nhà vì trường không xa nhà. Như thường lệ, đúng giờ tan học, mẹ đến đón thì thấy các lớp đã về hết. Mẹ vội hỏi bác bảo vệ xem có thấy em nào đợi ở cổng trường không bác bảo vệ bảo không có. Mẹ hốt hoảng khi tìm thấy tôi, mẹ gọi điện cho bố xem bố có đi đón không nhưng bố vẫn đi làm. Khỏi phải nói tôi lo lắng như thế nào. Mẹ đã tìm kiếm khắp các con phố, nơi mẹ thường đưa con đi chơi nhưng mẹ không tìm thấy. chỉ khi bố tôi đi làm về mới thấy tôi ở nhà và gọi điện cho mẹ tôi. mẹ về nhà mệt mỏi. Đến lúc này, tôi vẫn chưa biết mình đã làm gì nên vẫn đứng ngồi không yên. sau đó mẹ đánh tôi, đây là lần đầu tiên mẹ đánh tôi, tôi đã khóc và mẹ cũng khóc.

Tôi còn quá nhỏ nên tôi không biết phải làm gì, nhưng tôi đổ lỗi cho mẹ tôi vì đã đánh tôi. Sau này, khi tôi lớn hơn một chút, tôi phát hiện ra mẹ đánh tôi vì quá lo lắng cho tôi, mẹ đánh tôi vì tôi không nghe lời mẹ. Cho đến hôm nay, tôi vẫn không thể quên lần bị mẹ đánh. nhũ hoa! Tôi xin lỗi. Lúc đó, tôi không hiểu khi nói rằng tôi xin lỗi.

về mẹ tôi – người mẫu 19

Khi tôi còn nhỏ, tôi luôn ước mẹ tôi là một giáo viên. Tôi muốn một lúc nào đó được trải nghiệm cảm giác có mẹ là giáo viên, được vinh danh cùng các bạn trong lớp. Nhưng càng lớn, tôi càng yêu mẹ nhiều hơn, dù bà chỉ là một nông dân bình thường.

Mẹ tôi bận rộn cả năm, làm việc chăm chỉ, luôn bận rộn. do đó, mặc dù mới ngoài 30 tuổi nhưng mẹ cô có vẻ già hơn nhiều so với tuổi của cô. Có những vết chân chim ở khóe mắt, nhưng chúng vẫn không làm mờ đi đôi mắt sáng của anh bằng một cái nhìn thân thiện. mỗi khi tôi và anh tôi mắc lỗi, đôi mắt ấy nhìn chúng tôi một cách nghiêm khắc. và chính đôi mắt đã thức trắng đêm bất cứ khi nào cô ấy bị ốm. luôn luôn, luôn tràn đầy tình yêu dành cho chúng tôi. Đôi mắt đó cũng là thứ duy nhất tôi thừa hưởng từ mẹ. mỗi khi ai đó nói với tôi rằng tôi có đôi mắt giống mẹ, tôi cảm thấy vô cùng tự hào và hãnh diện. Con là con gái của mẹ! có nhiều nốt mụn trên mặt mẹ. Nó là dấu tích của bao ngày mưa nắng. nghe bà ngoại nói, con này còn trẻ, da mẹ đẹp lắm, má lúc nào cũng trắng hồng. Tôi rất tiếc vì tôi trông giống bố với làn da ngăm đen.

Nhưng điều mẹ tự hào nhất, điều mẹ quan tâm nhất, chính là mái tóc của mẹ. mặc dù đã chiến đấu từ khi còn rất nhỏ nhưng mái tóc của mẹ cô dường như không bị già đi. nó dài, đen, bóng và mịn mà ngay cả các cô gái cũng mơ ước. Tôi thích nhìn mẹ tôi thổi tóc cho mẹ, ánh nắng chiếu vào tóc mẹ, nhảy múa và tỏa sáng. mùi thơm của hoa bưởi dai dẳng, thơm phức. mẹ dáng người nhỏ nhắn nhưng nhanh nhẹn, hoạt bát. Mẹ luôn đi nhanh, nhanh. người ta thường nói mẹ đi đứng khó khăn. Vâng, vì bố tôi đi lính xa nhà, mẹ tôi đã chăm sóc ông bà và một mình nuôi dạy anh chị em chúng tôi. bao nhiêu gánh nặng đè lên đôi vai nhỏ bé của người mẹ, bao nhiêu công việc chăm lo cho gia đình khiến mẹ không thể nhàn hạ, bao dung. bàn tay mẹ gầy gò, xương xẩu. nhưng với tôi nó đẹp như bàn tay của chủ nhân. đôi bàn tay ấy đã chăm sóc tôi từng bữa ăn, tôi mơ ước, họ ôm tôi khi tôi vẫn còn con thơ trên tay, họ đã đưa tôi đi những bước đầu tiên.

Cách ăn mặc của mẹ tôi cũng rất đơn giản. đã bao nhiêu năm trôi qua, vẫn là chiếc áo bà ba đã vẽ. mẹ thường nói đùa rằng mặc vừa thoải mái lại vừa đẹp. Chỉ khi có dịp đặc biệt, mẹ mới mặc quần áo mới mà bố mua cho mỗi lần về thăm nhà. Mỗi ngày, mẹ tôi luôn là người dậy đầu tiên trong nhà. Mẹ nấu bữa sáng cho anh chị em tôi, cho lợn gà ăn, dọn dẹp nhà cửa. Mẹ đã chăm sóc chúng tôi từng chút một. Dù bận rộn đến đâu, hàng đêm, mẹ tôi vẫn dành thời gian để phụ tôi và em tôi học bài. mẹ là giáo viên đặc biệt của chúng tôi. mẹ cũng dạy chúng tôi cách cư xử trong cuộc sống, mẹ dạy chúng tôi những bài đồng dao mà mẹ vẫn còn nhớ.

Mẹ bình tĩnh bước vào cuộc sống của tôi và anh trai tôi. Tôi lớn lên trong tình yêu thương bao la của mẹ. Trong lời ru của mẹ có những giọt nước mắt nhớ thương và hy vọng. Tôi không thể bày tỏ tình yêu của tôi với mẹ tôi. Tôi chỉ biết rằng mình phải cố gắng rất nhiều để mẹ vui lòng.

về mẹ tôi – người mẫu 20

Trong trái tim tôi, mẹ tôi luôn là một người hiền lành và tốt bụng. “mẹ” là một âm thanh bình dị nhưng chứa chan tình yêu thương vô bờ bến như lời bài hát: “lòng mẹ bao la như đại dương bình yên. Tình mẹ chân thành như suối dịu êm”

Năm nay mẹ tôi tròn bốn mươi hai tuổi. mẹ tôi là người tuyệt vời nhất. người mẹ đẹp như một nàng tiên trong truyện cổ tích. mái tóc dài óng ả xõa xuống lưng. đôi bàn tay không đẹp của người mẹ đã chai sạn như ghi lại những khó khăn của mẹ bao năm tháng đã nuôi nấng con khôn lớn nên người. Mẹ gội đầu bằng tôm hùm nên tóc con mềm mượt. mẹ tôi có khuôn mặt đẹp như trăng rằm. Khi mẹ cười, hàm răng trắng của mẹ trông rất xinh!

Người mẹ dịu dàng và dũng cảm. Đi làm về, mẹ vào bếp nấu nướng cho cả nhà. tối mẹ dậy học bài, dọn dẹp nhà cửa rồi mới đi ngủ. Vào những đêm đông lạnh giá, mẹ thức giấc nửa đêm đắp chăn cho con… Trong trái tim con, mẹ là tất cả, mẹ là nàng tiên tuyệt vời nhất trong cuộc đời con. Có lần, khi tôi ốm, mẹ tôi đưa tôi đi khám ở bệnh viện huyện. Mẹ tôi nghỉ dạy để chăm sóc tôi vì bố tôi bận việc, cơm nước, quần áo, nhà tắm, mẹ tôi phải làm ca.

Khi tôi về nhà, tôi cảm thấy ổn nên một hôm mẹ tôi đi dạy. buổi trưa, anh ấy chăm sóc tôi. hai tay cô nhẹ nhàng dang ra và thận trọng vuốt ve. lúc đó, mẹ em ánh mắt xót xa nhưng miệng vẫn cười tươi và kể cho em nghe chuyện này chuyện nọ để em mau khỏi bệnh. khi tôi ốm đau, mẹ tôi đã ở bên cạnh tôi sáng đêm, tận tình lo lắng, thu xếp mọi công việc từ trong ra ngoài. Mẹ cũng đừng quên nấu những bữa ăn ngon. mẹ dặn dò nhiều điều, giọng mẹ lúc nào cũng ngọt ngào đầy tình cảm. cảnh đêm mẹ ngồi soạn từng trang giáo án, chuẩn bị cho tiết học ngày mai, nhìn mẹ mà tôi thấy thương mẹ vô cùng. Một ngày nọ, tôi thấy mẹ tôi đang dựa lưng vào ghế, có vẻ như đang suy nghĩ, ở phía xa. Lúc đó, tôi chạy đến bên mẹ. mẹ có bạn trong vòng tay của mẹ, vòng tay yêu thương.

lòng mẹ bao la hơn biển rộng, sông dài. Tôi chợt nhớ đến bài thơ:

“Ai ngờ chim công mẹ bằng chim công con thật ra còn to hơn”

Nhìn mẹ, tôi tự hào và hạnh phúc biết bao khi có mẹ. Mẹ, con vẫn chưa ổn. Em hứa sẽ học thật tốt để anh vui.

về mẹ tôi – người mẫu 21

“- ôi mẹ ơi, có một con dế trong hộp diêm, khi con mở nó ra, con thấy mẹ yêu con chẳng kém gì con dế”

lời bài hát “con yêu mẹ” của xuan quynh thật hồn nhiên nhưng thật cảm động. điều đó khiến mọi người liên tưởng đến người mẹ.

Năm nay, mẹ tôi bốn mươi tuổi. dáng người mảnh khảnh. tóc dài đen nhánh. mắt sáng như sao. tay anh có nhiều vết chai. Mẹ có khuôn mặt nhân hậu, nhìn mẹ ai cũng cảm thấy yêu mến. Công việc của mẹ là đầu bếp. Những lúc rảnh rỗi, mẹ thường tạo ra những món ăn độc đáo để bố và tôi cùng thưởng thức và cảm kích. Dù công việc bận rộn nhưng mẹ cô vẫn đảm đương việc nhà.

Khi tôi còn nhỏ, tôi là một đứa trẻ khá tinh nghịch. đôi khi, tôi làm cho mẹ tôi cảm thấy buồn. những lúc như vậy, mẹ tôi không mắng mỏ mà chỉ ân cần khuyên nhủ. điều đó khiến tôi cảm thấy có lỗi, nhận ra lỗi lầm của mình và quyết định sửa sai. Những lúc rảnh rỗi, mẹ dạy tôi làm việc nhà. từ nấu cơm, rửa bát, quét nhà… tôi đều được mẹ hướng dẫn chu đáo. Nhờ có mẹ, tôi đã trở thành một cô gái tự lập.

Càng lớn tuổi, tôi càng biết ơn những điều mẹ đã làm cho tôi. từ khi còn rất nhỏ, cô còn trong bụng mẹ, được mẹ che chở. khi tôi sinh ra tôi, mẹ tôi là người đã chăm sóc tôi và nuôi nấng tôi khôn lớn. Nhờ có dulce de leche của mẹ, tôi đã lớn lên từng ngày. những bước nhỏ đầu tiên đến những bước lớn lớn, mẹ luôn dõi theo từng bước con. Tôi tự nhủ mình phải học tập chăm chỉ để trở thành người có ích trong tương lai.

Mẹ là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho tôi. Từ tận đáy lòng, tôi mong mẹ của bạn luôn mạnh khỏe và hạnh phúc.

về mẹ tôi – người mẫu 22

“Công cha như núi, nghĩa mẹ như nước chảy suối chảy. Lòng hiếu kính mẹ, kính cha, hiếu là đạo làm con”

Khi đọc câu ca dao này, tôi càng yêu và kính trọng mẹ hơn.

Mẹ tôi bốn mươi bốn tuổi. nhưng với tôi, mẹ vẫn rất đẹp. Mẹ không cao lắm. dáng người khá đầy đặn. tóc vẫn rất dày và bóng. người mẹ có làn da trắng hồng. nhìn khuôn mặt của mẹ chúng ai cũng thấy thương. hàng xóm thường nói cô ấy là một người có khuôn mặt thân thiện. mẹ từng là giáo viên dạy toán tại một trường trung học phổ thông của huyện. tuy anh dạy toán nhưng mẹ anh không hề khô khan. mẹ là một phụ nữ yêu cái đẹp. trong nhà lúc nào cũng nên có một vài cái chậu do chính tay mẹ sắp xếp. Mẹ nấu ăn cũng rất giỏi. mẹ nấu ăn ngon. Điều khiến tôi phấn khích và tự hào nhất với bạn bè là mỗi khi gặp bài toán khó, tôi đều có thể nhờ mẹ dạy cho. Tôi rất nghiêm khắc khi giảng bài. nhưng nhờ đó tôi hiểu bài hơn.

Mỗi buổi chiều cuối tuần, tôi thường giúp mẹ nấu cơm. hai mẹ con vừa làm vừa nói chuyện vui vẻ với nhau. mẹ hỏi bạn bè về việc học, bài tập về nhà… Tôi rất vui khi có thể chia sẻ với mẹ. trong bữa ăn, mẹ thường quây quần chia cho hai anh em những phần ăn ngon. sau bữa ăn, tôi phụ trách dọn dẹp cho mẹ. Sau khi mọi việc xong xuôi, mọi người trong gia đình ngồi nói chuyện ở phòng khách. Khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng.

Thời gian trôi qua, tôi hiểu hơn những khó khăn của mẹ. điều đó khiến tôi cảm thấy rất biết ơn, thêm vào đó là yêu thương mẹ của mình. Em luôn tự nhủ phải cố gắng học thật giỏi, ngoan ngoãn để mẹ luôn tự hào về con gái. Em cũng mong mẹ luôn giữ gìn sức khỏe, luôn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.

Tình mẹ như đại dương bao la. những bài thơ, bài hát có lẽ không thể đong đếm được tình yêu thương của người mẹ dành cho con mình. Từ tận đáy lòng, tôi muốn gửi tình yêu thương sâu sắc nhất đến mẹ của mình.

về mẹ tôi – người mẫu 23

“bế con, đếm sao trên trời, đếm mãi không hết kiếp người”.

Thực tế, chúng ta không thể đo lường được tình yêu thương bao la của người mẹ dành cho con mình. vì vậy, đối với tôi, mẹ là một người rất quan trọng.

Năm nay, mẹ tôi bốn mươi tuổi. dáng người mảnh khảnh. tóc đen mềm mượt. da trắng hồng. răng đều, trắng sáng. đôi mắt anh sáng như những vì sao vào ban đêm. bàn tay có nhiều vết chai.

Bà mẹ là y tá và làm việc tại bệnh viện huyện. công việc rất bận rộn. tuy nhiên, cô vẫn quan tâm và chăm sóc mọi người trong gia đình. Với tôi, mẹ là người phụ nữ đảm đang, đảm việc nhà. nhưng anh ấy không bao giờ phàn nàn về công việc khó khăn hoặc mệt mỏi. mỗi bữa ăn mẹ nấu đều truyền tải tình yêu thương của mẹ.

Tôi vẫn nhớ khi tôi rất nghịch ngợm. Đôi khi, tôi mắc phải những sai lầm khiến mẹ buồn lòng rất nhiều. nhưng mẹ không trách mắng mà còn ân cần khuyên nhủ. Tôi nhận ra sai lầm của mình và ngoan ngoãn hơn. Mẹ dạy tôi nấu ăn, rửa bát, quét nhà, giặt giũ… tất cả những gì tôi có thể tự làm.

Tôi đã trưởng thành nhờ sự nuôi dạy của mẹ tôi. Từ đó, tôi cố gắng học thật giỏi để mẹ luôn tự hào.

…….. vui lòng tham khảo nội dung chi tiết trong tệp tải xuống bên dưới …….

XEM THÊM:  TOP 29 bài văn Tả cây bàng lớp 4 hay nhất

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Kể về mẹ (36 mẫu) – Kể về người thân của em Lớp 6. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *