Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
463 lượt xem

Cái chết của nhà thơ nguyễn tất nhiên

Bạn đang quan tâm đến Cái chết của nhà thơ nguyễn tất nhiên phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Cái chết của nhà thơ nguyễn tất nhiên

dao minh tri (sưu tầm)

nguyen khanh truong nguyễn nhiên được tìm thấy đã chết trong ô tô, trong khuôn viên một ngôi chùa ở thành phố westminster, miền nam california, tiểu bang Hoa Kỳ. Bên cạnh thi thể là một ống thuốc ngủ rỗng. thiên nhiên đã cướp đi mạng sống của chính nó, một cuộc đời đầy đau khổ.

Tất nhiên, ra đi là một mất mát cho văn học Việt Nam và những người bạn thân của ông.

nhưng tôi nghĩ tất nhiên đó là một sự nhẹ nhõm.

Tôi chỉ nhìn thấy những tháng trước khi tôi rời khỏi thế giới này để hiểu rằng những gì tôi vừa nói là đúng. ban ngày lang thang khắp nơi. ban đêm ngủ trong ô tô mà lẽ ra phải ở nghĩa địa ô tô từ lâu. hoặc đến nhà một người bạn để xin ngủ nhờ, nếu là mùa đông, vì bên ngoài trời rất lạnh, nếu bạn ngủ trong xe, sáng mai có khả năng biến thành cây băng.

Đương nhiên là tôi bị bệnh, tôi nghĩ mình bị tâm thần phân liệt, càng ngày càng nặng. Nhiều khi đang ngồi café với anh em, tôi bỗng bật dậy:

“Tôi phải đi.”

“bạn đang đi đâu? cà phê vẫn chưa hoàn thành. ”

“Không, tôi phải đi, cia (hoặc fbi hoặc kgb hoặc cảnh sát…) đang đến, họ đang tìm tôi.”

và đột nhiên anh ta chạy ra khỏi cửa hàng, đi lang thang trên vỉa hè, biến mất.

Nhà tôi là một trong số ít những nơi tôi đến thăm mỗi khi cần ngủ. anh ấy đến rất muộn, thường sau 1 hoặc 2 giờ sáng. đang ngủ, tỉnh dậy thì nghe tiếng gõ cửa. Tôi ra mở cửa, chợt thấy một khuôn mặt tái mét, co ro trong bộ quần áo mỏng, run rẩy.

“lạnh quá!”

“tiếp tục”.

bước vào, chạy đến ghế sofa, ném mình.

Không đợi không khí nóng từ máy đập nóng lên, anh ấy đã nói:

“một cái gì đó để ăn? Tôi thực sự đói. “

Vợ tôi bước ra khỏi phòng ngủ và nói:

“chờ một chút, sẽ sớm có.”

Anh ấy đi đến tủ lạnh để chuẩn bị một số thức ăn, hâm nóng trong lò vi sóng, sau đó dọn ra bàn cùng với 2 lon bia. sau đó vào lấy một đống chăn gối trên ghế sô pha (nhà tôi chỉ có 2 phòng, một phòng cho hai con, một phòng cho vợ chồng tôi, tất nhiên sẽ ngủ trên sô pha như bình thường). không cầu kỳ, dĩ nhiên lập tức cầm đũa, xới cơm, tận tình ăn. Tôi thường uống thêm vài lon bia rồi đứng dậy:

“Được rồi, tôi đi ngủ đây. bạn cũng vậy, đi ngủ. ”

Trời còn chưa sáng, tôi đi vào phòng khách, thấy một đống đồ hộp không có trên thảm, nhưng tôi đã bỏ đi.

Đã lâu rồi tôi không nhìn thấy vẻ ngoài tự nhiên. rồi họ vô tình gặp nhau ở quán cà phê. Tôi hỏi:

“Tại sao lâu rồi bạn không đến thăm tôi?”

tự nhiên anh ấy đặt tay lên sau đầu (một người đàn ông tàn tật, em trai nguyễn hoàng nam, đương nhiên cũng làm thơ, và cũng có thói quen bới móc sau đầu, như lẽ dĩ nhiên .. . Mỗi khi một người đàn ông đến nhà tôi, khi anh ta về, vợ tôi thường hỏi tôi “anh ta có giống anh ta không, anh ta có … điên như anh trai của anh ta không?” Tôi cười: “Tôi không biết, khi anh ta đến, hỏi anh ấy “.):

XEM THÊM:  1 Số Nhà Thơ Trong Phong Trào Thơ Mới

“Tôi không thể đến nhà bạn.”

“tại sao?”

tất nhiên, rất nghiêm túc:

“bởi vì… bởi vì… vợ của bạn yêu tôi rất nhiều. Nếu em trả lại tình yêu đó cho anh thì em có lỗi với anh. vì vậy tôi không thể đến nhà bạn nữa. ”

trời ơi! Đó là sự thật … Tôi bắt đầu cười, chết lặng.

ngoài nỗi ám ảnh luôn bị cia (hoặc …) bắt, tất nhiên còn có một “cảm giác” khác. Đó là bất kỳ phụ nữ, già hay trẻ, đẹp hay xấu, không quan trọng bạn nói, dù chỉ một hai câu, tất cả đều … tự nhiên. (các nhân viên nữ của nv Nhật ký tất nhiên không nên quên “cảm giác” này).

nhưng có một điều mà đến bây giờ, sau 24 năm ngày mất, tôi vẫn không thể hiểu được: tuy đầu óc không được bình thường như vậy nhưng tôi vẫn làm thơ, thơ rất hay và tỉnh táo.

một lần anh ấy không đưa cho tôi một tập thơ, 3 ngày sau anh ấy không quay lại,

“Hãy trả lại cho tôi bản nháp của ngày hôm qua, một số câu tôi muốn sửa lại.”

sau hai ngày, n đến đưa cho tôi một bản thảo mới, 11 bài thơ, trên 11 tờ giấy trắng, viết ngay ngắn, rõ ràng, không tẩy xóa.

điều gì khiến bạn trở nên tỉnh táo, minh mẫn với thơ?

Tôi không hiểu, tôi sẽ không bao giờ hiểu.

Tôi mời bạn đọc 11 câu thơ mà họ đã tặng tôi ngay trước ngày tự hủy diệt. có lẽ đây là những bài thơ cuối cùng.

minh khuc, 89

Nếu lá già đỏ thắm bên hiên, nụ tình chẳng muốn héo tàn

vì dù tóc có xin thời gian cho mây ngàn vẩn vơ, thì vẫn cần sông suối

nếu gối đã chui ra khỏi chăn, thì gối vẫn được gắn vào

nếu cái đầu tiên biến mất, cái thứ hai vẫn giữ nguyên

<3

Westminster, CA, 14/7/89

minh khuc 2 khi suối xa sông, trăng vẫn soi tháng ngày

Khi chim bay xa, cây vẫn khao khát yêu thương

khi mộ phần thu đông thì xuân xanh, hè phượng nở hồng

khi bếp nguội, tro lá me còn chưa xong

đường duy tân – chợ bến thành, người đi vừa cười vừa quên, lòng buồn nhớ sao ai cố quên?

Westminster, California, 19/7/89

minh khuc 3 khi anh và em ngoài nắng, áo trường thơm, lòng thơm trong chiều, mấy ai chẳng biết ai thương, ai diễm phúc. ?

Khi bạn gầy, tóc bạn uốn xoăn, không để tóc xõa, có người đang trố mắt nhìn hoàng hôn hay cột điện bên đường không?

<3

khi em là nắng xuân, là cơn mưa thời cấp ba, anh ước có ai đó, không phải em vì thơ đẹp hơn trái tim tan nát!

westminster, California, 7.22,89

minh khuc 4

Một trái tim bé bỏng, đền đáp cho nhau nỗi đau và hạnh phúc kiếp sau

một chút tình yêu, báo ứng nhân quả báo hiệu chia ly, vẫn chỉ là vợ chồng

<3

nụ cười đừng bỏ sót một chút duyên để bạn phê bình nhưng hãy quên đi chữ tôi yêu bạn mát đừng bỏ sót một chút tử tế để bạn phê bình đừng bận tâm

XEM THÊM:  Chùm thơ HUỆ TRIỆU

<3

santa ana, ca, 7.25.89

minh khuc 5

bàn tay ngọn đèn soi đường vào đêm khuya, đường phố ngăn cách với những giấc mơ, nỗi cô đơn giết người và chờ đợi, và không ai mong đợi để chào đón cô sau cô?

Em chỉ nằm nghe những buổi chiều thức dậy bao nhiêu điều phai nhạt, thêm vài điều xưa cũ và em chờ ngày mai già đi một chút…

westminster, California, 7.26.89

minh khuc, 90 dòng không gian – đã ngăn cách dòng thời gian – ra đi mãi mãi …

Đâu là những con đường sương mù bao phủ tôi không biết lái chiếc xe mù ngủ gật? quay lại, nhìn lại, bởi vì tôi nhớ bạn!

đường trăm năm – lòng tan nát đường ngàn năm – hận xin đừng trả nhau!

cuối năm có những cách nào để tìm được cành đào mà ông cha ta đã sinh ra khi cúng Tổ thắp hương tạ tội sinh thành dưỡng dục…

con đường đã chia đôi – con đường bị chia cắt ở giữa – vẫn còn một vài người xung quanh

<3

westminster, California, 2.1.90

minh khuc 7

<3

nhà xưa hương hỏa, có đủ đau thương, chẳng có cả một đời nhẫn nhục rơi … rơi trên môi run khóc trăm năm, chung giường, có riêng gánh nặng nên họ. có một con đường đôi!

những chú chim đang hát những bản tình ca sáng nay, thức dậy trong khu vườn mà không có nhau!

westminster, California, 9.1.90

minh khuc 8

tình yêu có cần nó không? một hương thơm làm tổn thương trái tim mệt mỏi!

tình yêu có cần nó không? dòng sông thủy chung với bóng trăng ngàn!

<3

yêu nhau phi thơm hành tiêu cho ngọt râu tôm con!<3

xa nhau có ích gì?

santa ana, ca, 1.2.90

minh khuc 9

<3<3<3

nợ cuộc đời, trả một số văn chương vì tình yêu, vâng, trả theo cách của tôi …

<3

hôm qua, tôi chợt nhớ đến ngày tôi hát bài hát “đừng bỏ lại phía sau” …

westminster, California, 4.27.90

minh khuc 10

Đẩy nhau đến cuối cuộc đời, như vậy đã đủ chưa? khổ nói dịu dàng tình yêu, gió hiu hiu, thường bóng cây thư thái tháng năm …

Bạn đã gặp nhau ở cuối đường hầm chưa? một tia sáng từ một tâm trí bí ẩn hay nguy hiểm sâu sắc vẫn ích kỷ nuôi dưỡng màu sắc đang phai dần …

ủng hộ nhau trên những con đường dài khắp nơi, tiếng nói của mọi người có thay lòng đổi dạ? Bạn thấy nó? Con trai tôi, cha mẹ tôi đã hát bài ca của cuộc sống …

santa ana, ca, 6.21.90

minh khuc 12

nay anh đã xa em hay sông núi đã xa cuộc đời, nay đêm thu ngàn thu hay nắng trăng sẽ đền bù nay tình đã chai cứng hay cây đã bạc màu tuyết nay đã đi rồi. gương hay hoa calendula ở trung tâm của mùa thu và mùa đông? nay khúc chín khúc sông mekong hay dòng sông vẫn là dòng trăng không … nay mây của ngày hôm qua tiếng gà gáy vừa khóc sương, hoàng hôn đẹp, bình minh đẹp, nắng mát mai trong mồ, đến những giọt nước mắt chưa khô trời đất mơ hồ hay em

nguyễn nhiên

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Cái chết của nhà thơ nguyễn tất nhiên. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *