Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
329 lượt xem

Cảm nhận bài thơ Chiều tối hay nhất (7 Mẫu) – Văn 11

Bạn đang quan tâm đến Cảm nhận bài thơ Chiều tối hay nhất (7 Mẫu) – Văn 11 phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Cảm nhận bài thơ Chiều tối hay nhất (7 Mẫu) – Văn 11

Cảm nhận bài thơ Hồ Chí Minh về đêm mang đến cho các bạn tài liệu tổng hợp và 7 bài văn mẫu hay và ấn tượng. từ đó giúp các bạn học sinh lớp 11 có thêm nhiều gợi ý tham khảo, nắm chắc kiến ​​thức cơ bản, củng cố kỹ năng làm văn, mở rộng vốn từ để biết cách viết những bài văn hay.

những bài thơ buổi chiều mang một vẻ đẹp giản dị mà sâu sắc. Bài thơ miêu tả cảnh vật thiên nhiên và cuộc sống một cách chân thực, ngắn gọn, đồng thời thể hiện một khía cạnh lớn lao trong tâm hồn Hồ Chí Minh, tấm lòng nhân ái của Người đạt đến độ bất cần. vì vậy đây là 7 bài đánh giá hàng đêm hàng đêm, hãy theo dõi chúng tại đây.

phác thảo cách cảm nhận bài đăng vào buổi chiều

i. giới thiệu:

lời giới thiệu của tác giả Hồ Chí Minh và bài thơ Nhật ký trong tù

ii. thân bài: nêu cảm nghĩ về bài thơ Chiều tối của thành phố Hồ Chí Minh

1. hai câu đầu : hình ảnh thiên nhiên

  • con người luôn hướng về thiên nhiên
  • cảnh đêm tối tăm, hiu quạnh và vắng vẻ
  • hình ảnh miêu tả cảnh hoàng hôn
  • hình ảnh đám mây tượng trưng cho một không gian bao la, rộng lớn
  • hình ảnh thiên nhiên mang vẻ đẹp cổ điển và thơ mộng
  • qua hai câu thơ đã cảm nhận được ý chí, nghị lực của con người
  • 2. hai dòng cuối: hình ảnh cuộc sống

    <3 mênh mông, rộng lớn nhưng vắng vẻ

  • thể hiện tình yêu thương, sự quan tâm đến số phận của những người lao động nghèo
  • ước mơ thầm kín về mái ấm gia đình nghèo
  • thổi bùng sức sống con người

3. nghệ thuật

iii. kết bài: hãy tóm tắt ngắn gọn cảm nhận của anh / chị về bài thơ

cảm nhận về đêm – mô hình 1

“tháp mười đẹp nhất, hoa sen đẹp nhất việt nam có tên là chú ho”

Chủ tịch Hồ Chí Minh không chỉ là vị lãnh tụ kính yêu của dân tộc Việt Nam, một nhà chính trị kiệt xuất, một người có trách nhiệm mà còn là một nhà thơ có tấm lòng bao dung. những bài thơ ông viết luôn chứa đựng tình cảm, tâm tư của một con người vì đất nước, vì nhân dân. Một trong những bài thơ thể hiện rõ nhất tinh thần và phong cách Hồ Chí Minh là bài thơ Chiều tối (Lăng).

chiều muộn là bài thơ số 31 của tập thơ Nhật ký trong tù. bài thơ được viết vào năm 1942 trong một lần đi làm của chú tôi.

“chim mỏi bay vào rừng kiếm chỗ ngủ. Mây trôi nhẹ giữa, mặt đất vắng”

Hình ảnh thiên nhiên có vẻ gì đó đượm buồn và thơ mộng. những cánh chim trời sau một ngày dài vỗ cánh bay kiếm mồi cũng đã mỏi mòn trở về sâu trong rừng tìm chốn nghỉ chân. Giữa không gian bao la của đất trời, đôi cánh của chú chim nhỏ chao đảo, dù có mệt nhọc, vất vả nhưng vẫn cố vươn mình bay về để tìm nơi trú ngụ. con chim chiều mang nỗi buồn không nguôi. Phải chăng những cánh chim ấy cũng là đôi chân của người bị giam cầm ở đó, người vẫn tiếp tục phấn đấu tìm đường giải thoát cho quê hương, người vẫn khao khát một lần nữa được đặt chân lên quê hương thân yêu? Dù đau đớn và mệt mỏi, anh ấy vẫn không ngừng khao khát được tự do, được sải cánh và bay như một chú chim giữa thế giới rộng lớn.

“những đám mây nhẹ nhàng bay lơ lửng trong không trung”

Khoảnh khắc hoàng hôn gợi lên nhiều nỗi buồn xa xăm, nhất là đối với những người mang nỗi buồn ra nước ngoài. lúc này dường như trong lòng nhà thơ lại dâng lên một nỗi buồn khó tả. vì vậy, cảnh vật trong mắt người ta thật buồn và gợi nhiều sức gợi. cánh chim mỏi chiều, một đám mây bơ vơ cô đơn bay nhẹ giữa không trung. đó là một cảnh đẹp và yên bình, nhưng nó rất buồn. Có phải vì lòng người trĩu nặng nỗi đau, vì:

“cảnh không có nỗi buồn, người cũng buồn, không có niềm vui”

con người, cho dù anh ta có mạnh mẽ và lý trí đến đâu, cũng sẽ có những lúc yếu đuối và mệt mỏi. bạn cũng vậy, buổi chiều là thời gian mọi người quây quần bên bữa cơm gia đình, nhưng bạn lại một mình trong trại giam xa xôi, nơi đất khách quê người mà sao không muốn, sao không nỡ, chạnh lòng? nỗi nhớ, niềm khao khát quê hương dường như cuộn trào trong lòng các nhà thơ.

“Cô gái phố núi xay ngô tongo vừa xay xong lò than đã đỏ rực”

Từ hình ảnh thiên nhiên rộng lớn nhưng lạnh lẽo, thấm đẫm nỗi buồn, anh hướng sự chú ý đến hình ảnh cuộc sống bình dị nhưng ấm áp nơi vùng cao. hình ảnh cô gái xay ngô không chỉ gợi lên những động tác khỏe khoắn mà còn đại diện cho vẻ đẹp của con người, họ đẹp trong công việc bình dị. hình ảnh buổi tối được nhìn từ xa đến gần, từ không gian bao la và tĩnh lặng của rừng cây đến không gian nhỏ bé nhưng ấm áp của làng quê. cũng chính sự ấm áp của cuộc sống bình dị ấy đã thổi bùng lên trong lòng nhà thơ tình yêu cuộc sống và niềm tin mãnh liệt vào tương lai. chữ “hoa hồng” ở dòng cuối được coi là nhan đề của bài thơ, không chỉ thắp sáng cả bài thơ mà còn thể hiện tinh thần lạc quan, niềm tin mãnh liệt của người chiến sĩ cách mạng vào tương lai của đất nước. .

bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn tứ tuyệt, ngắn gọn, súc tích, giàu giá trị biểu cảm. điều đặc biệt tạo nên giá trị của bài thơ không chỉ bởi nội dung giàu tính nhân văn mà còn bởi vẻ đẹp trong nghệ thuật thể hiện. đó là sức mạnh cảm xúc của ngôn từ, là sự kết hợp hài hòa giữa chất liệu cổ điển và tinh thần hiện đại. chính việc vận dụng linh hoạt nhiều biện pháp tu từ như điệp ngữ, ẩn dụ, tả cảnh… bài thơ đã thực sự trở thành một trong những tác phẩm xuất sắc góp phần vào những thành tựu to lớn của nền văn học dân tộc.

Chiều tối không chỉ thể hiện tâm hồn nhạy cảm, tâm hồn yêu đời tha thiết của nhà thơ mà còn bộc lộ tinh thần lạc quan, yêu đời dù gặp nghịch cảnh của người chiến sĩ Chí Minh hay nhà cách mạng.

Cảm nhận bài thơ Cảnh khuya – văn mẫu 2

cố thủ tướng Phạm Văn Đồng trong bài viết về chủ tịch Hồ Chí Minh – hình ảnh của dân tộc đã nói lên một cách khái quát: Chủ tịch Hồ là người sống rất tình cảm, giàu tình cảm nên nhân dân đi theo cách mạng. . Trong thế giới bao la của tình người với con người, với con cái, bạn bè gần xa, ắt hẳn sẽ có chỗ dựa của tình cảm gia đình. buổi học buổi chiều có thể hé lộ ước mơ thầm kín về một mái ấm, một chốn dừng chân trên con đường vạn dặm.

cảnh khuya là bài thơ thứ ba mươi đầu trong Nhật ký trong tù, ghi lại cảm xúc của nhà thơ trên con đường bị dẫn từ ngục này sang ngục khác. trên con đường khốn khổ, ngược xuôi đó. người chợt nhận ra đôi cánh của con chim buổi tối.

“những con chim mệt mỏi vào rừng tìm chỗ ngủ”

câu thơ không chỉ đơn giản là tả cảnh mà còn bộc lộ tâm tư tình cảm của nhà thơ. Làm sao có thể biết được chim đang mệt và làm sao có thể chắc chắn được rằng mục đích của chim là vào rừng tìm chỗ ngủ, để trong lòng chim. câu thơ chỉ là báo hiệu đã muộn, mọi việc hoạt động trong ngày đều mệt mỏi, đã đến lúc phải tìm một nơi để nghỉ ngơi. câu thơ đối lập với hình ảnh đám mây cô đơn dưới đây:

“mây nhẹ trôi giữa bầu trời”

câu thơ được dịch rất hay, nhưng ý nghĩa của bài thơ có phần rõ ràng hơn bản han gốc. mất chữ nàng trong mây, nghĩa là mây cô đơn lẻ loi rất đáng kể. ngay cả hai từ hơi lệch cũng không thể diễn tả hết ý nghĩa của hai từ “tiến bộ”. bởi vì độ là hành động đi từ bờ này sang bờ khác, giống như đi thuyền từ một con tàu sang sông, nhật hướng là dành cả ngày, thiên đỉnh là sự thay đổi từ chân trời này sang chân trời khác, đường đi của những đám mây mới bao xa và vô hạn. là! và sự phù phiếm là sự xuất hiện của sự chậm trễ, chậm chạp. Những đám mây cô đơn đi hết chân trời này đến chân trời kia mà vẫn chậm rãi, muộn màng, không biết bao giờ mới đến? và hiển nhiên, khi trời tối, nó vẫn lơ lửng trên không, một hình ảnh ẩn dụ về một người tù bị đuổi xuống xa lộ hàng nghìn dặm, không biết dừng lại ở đâu! trong hình ảnh đó, bạn cũng nên truyền tải cảm giác cô đơn, thiếu kiên nhẫn và khao khát một mái ấm gia đình. chỉ hai câu thơ mà tả cả cảnh, cảnh người và tình người. đó là hàm súc và dư thừa của thơ cổ điển.

nếu hai dòng đầu nói về những cánh chim mệt mỏi vào rừng tìm chỗ ngủ và về những đám mây cô đơn không biết dừng lại ở đâu, thì hai dòng thơ sau lại thể hiện một ước mơ của con người:

“cô gái phố núi xay ngô lúc chập choạng tối, xay cả những cục than đã cháy hồng”.

Trong bản dịch, người dịch đã đưa vào từ bóng tối một cách rõ ràng, trong khi thi nhân cổ đại chỉ muốn người đọc cảm nhận được bóng tối đang buông xuống mà mình không trực tiếp nhận ra. điều đó tiết lộ bộ tứ. nhưng đó là cái khó của người dịch. Đáng chú ý là một cảnh lao động rất bình thường, mộc mạc trong gia đình: chị em xóm núi xay hạt ngô, hạt ngô xong, bếp hồng. chị, lửa, đại diện cho gia cảnh. sau khi hạt ngô được xay nhuyễn, bếp lửa đỏ hồng lại tượng trưng. để làm việc và nghỉ ngơi. một môi trường chào đón cho khách du lịch. điều cần lưu ý thứ hai là trong nguyên tác, từ hồng là ấm, nóng, không phải đỏ, điều này chứng tỏ ý của nhà thơ là nhiệt, không phải ánh hồng. bếp lạnh, tro tàn là biểu tượng của sự cô đơn, lẻ bóng. điều thứ ba cần chú ý là nhà thơ đứng trên núi như thế này, như thể nó đang ở gần đây. lại khiến nhà thơ phải đứng rất lâu mới thấy thời gian trôi đi trong lời nguyện cầu: chị em xóm núi xay hạt ngô – khi say ngô thì bếp đã hồng? đây chỉ là một bài thơ trên đường. nên đó chỉ là cảnh tưởng tượng trong đầu tôi, trước mặt là xóm núi bên đường hiện lên như một biểu tượng của mái ấm gia đình, nơi sum họp của bà con. Đoạn kết này tuy không ánh lên màu hồng lạc quan của cách mạng như tôi hiểu nhưng nó vẫn ấm áp tình người, khiến lòng người bớt cô đơn. trấn tĩnh. Cùng với hình ảnh đó, đâu đó thấp thoáng giấc mơ thầm kín về một mái ấm gia đình. Nếu chúng ta chú ý đến bài thơ trước, đây là bài hát dọc đường.

“bạn sẽ biết những khó khăn của những ngọn núi cao và sau đó là những ngọn núi cao một lần nữa.”

một con đường dài vô tận và bài hát tiếp theo là bài hát ngủ trong suối rồng:

Đôi ngựa ngày qua ngày không ngơi nghỉ. Món gà ngũ vị: thường ăn vào ban đêm, trời thừa lạnh, rệp xông vào, tấn công sớm, vui nghe tiếng hót của xóm gần đó. thì chúng ta sẽ thấy rằng sự xuất hiện của khung cảnh quen thuộc đó là điều rất dễ hiểu. chứng tỏ trái tim của người cách mạng vẫn đập theo nhịp đập của những con người bình dị gần gũi với mọi người.

nghệ thuật của bài thơ là nghệ thuật gián tiếp cổ điển, kể cảnh để nói tình. hình ảnh trong bài thơ cũng là tâm trạng. nếu chỉ phân tích nó như một giới hạn hiện thực đơn thuần, chắc chắn chúng ta sẽ còn xa thế giới nội tâm phong phú của nhà thơ.

Cảm nhận bài thơ Cảnh khuya – bài mẫu 3

Chiều tàn là một trong những bài thơ tình giản dị nhất mà Chủ tịch Hồ Chí Minh để lại trong Nhật ký trong tù. thơ anh thường thế này, thoạt nhìn có vẻ không có gì sáng tạo, chỉ là những hình ảnh quen thuộc trong thể thơ:

“những cánh chim mệt mỏi trở về rừng tìm chỗ ngủ để mây trôi nhẹ trên không”

Thực ra, đó là một hình ảnh tích cực trong mắt một nhà sư hoặc một nhà thơ khi trời tối trên núi.

buổi tối là thời điểm ánh sáng ban ngày chưa tắt hẳn. Khi đó, giữa núi rừng không chân trời, ánh sáng còn sót lại của một ngày tàn chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy phía trên bầu trời. tự nhiên, mắt nhà thơ ngước lên và nhận ra những chú chim đang mỏi mòn tìm chỗ ngủ trong vòm cây.

cảnh thật buồn buồn khi chiều tàn. đây là giây phút đoàn tụ, sum họp của mọi người sau một ngày làm việc mệt mỏi được sum họp bên gia đình mà tôi không thể nào có được cảm giác ấm áp đó. mang trong mình những đau khổ tủi cực, những người tù bị đày ải nơi xứ lạ nên nỗi nhớ da diết phải dày vò chủ thể trữ tình. trong lòng người không bao giờ dập tắt được nỗi nhớ quê hương …

Tuy nhiên, thơ Hồ Chí Minh vẫn có một điểm rất riêng là mạch thơ, hình ảnh thơ và tư tưởng thơ ít khi tĩnh tại mà thường vận động một cách lành mạnh, bất ngờ, hướng về cuộc sống và ánh sáng:

“cô thôn nữ xay ngô xay cả đống than hồng đã cháy sáng”

Nếu chúng ta nói về cảnh, sự chuyển đổi trong câu thơ này cũng rất tự nhiên. Khi màn đêm buông xuống, tấm màn đen của nó đã bao trùm lên toàn cảnh, nhà thơ chỉ biết hướng ánh mắt về phía có ánh sáng. đó là ngọn đèn soi sáng hình ảnh cô thôn nữ đang mài ngô chuẩn bị bữa cơm chiều.

Trong câu thứ ba, người dịch đã thêm từ “tối” mà từ này không có trong bản gốc. từ này không xấu nhưng nó làm mất đi cái tinh tế của bài thơ. tiết lộ ý thơ và làm cho nội dung ít gợi hơn.

le chi vien cũng phát hiện ra một điểm cực kỳ tinh vi trong câu thơ này. Sự đảo lộn của “ma bao” và “ma túi của ma” làm cho câu thơ thật hấp dẫn và đặc sắc. thời gian trôi theo những cánh chim và những đám mây, bởi những khúc quanh cuối cùng của cô gái, quay đi quay lại và khi nó phải dừng lại, chiếc brazier đã được thắp sáng rồi, nó chuyển sang một thứ ánh sáng diệu kỳ. ánh sáng tỏa ra từ bên kia bờ sông không chỉ là ánh sáng tỏa sáng trong đêm tối mịt mù sương mù, mà còn là ánh sáng của niềm tin và hy vọng mà anh chị em đã luôn tin tưởng và gửi gắm. đọc thơ của bạn, buồn nhưng vẫn tràn đầy niềm tin và hy vọng, có lẽ vì thế.

hai câu thơ đầu là cảnh buồn, cảnh chiều tà với hình ảnh chim chóc, mệt nhọc trước cảnh khách tàn, nhưng hai câu thơ cuối là một niềm vui, một niềm tin khắc khoải, ngóng trông. ngọn lửa hồng chỉ cần một hình ảnh nhỏ cũng có thể lót cả bài thơ, khiến bài thơ bừng lên sức ấm. cuộc sống, ánh sáng và niềm vui của con người được thể hiện ở trung tâm bức tranh do nhà thơ vẽ, nó tỏa sáng, xua tan đi sự cô đơn, mệt mỏi của cảnh chiều trên núi.

nguyen du từng nói: “cảnh buồn không bao giờ vui”. sự thật đó hoàn toàn tương ứng với hai câu thơ đầu tiên. nhưng ở hai câu thơ này phải nhấn mạnh rằng vì cảnh buồn nên người ta cũng muốn buồn. tuy nhiên, trong hai câu thơ tiếp theo, niềm vui đã trở lại. niềm hi vọng và niềm tin qua hình ảnh ngọn lửa gọi đã làm cho bài thơ vui tươi và sôi động hơn…

Thế mới biết mọi niềm vui, nỗi buồn của Bác đều gắn liền với niềm vui và nỗi buồn của đất nước. kiềm chế nỗi bất hạnh của chính mình, của tù tội, của đau khổ, đầu vẫn đau để lo cho đất nước …

Cảm nhận bài thơ Cảnh khuya – văn mẫu 4

một tác phẩm hay là một tác phẩm chứa đựng giá trị tư tưởng sâu sắc. ở đó, chúng ta không chỉ thấy được tài năng của người cầm bút mà còn chứa đựng một tâm hồn, một nhân cách của nhà thơ. bài thơ đêm khuya là một bài thơ như thế, Hồ Chí Minh – vị lãnh tụ kính yêu của đất nước, nhà thơ của một dân tộc có tình cảm với đất nước đã viết nên những vần thơ chạm đến tận đáy tâm hồn con người. nhưng có lẽ, bài thơ còn giá trị cho đến muôn đời sau.

“chim mỏi vào rừng tìm cây ngủ, giữa trời mây nhẹ”

Sau một ngày dài kiếm ăn, đàn chim nối đuôi nhau vào rừng tìm nơi nghỉ ngơi. những cánh chim mỏi vỗ cánh trong buổi chiều tà. Mây cô đơn trôi giữa vô định, cảnh vật nhẹ nhàng nhưng mang một nỗi buồn man mác. tò mò, đó là cảnh buồn hay chính tâm hồn người tù cũng sầu xa quê hương. thời điểm cuối ngày cũng là lúc màn đêm buông xuống, đây là lúc mọi người tạm gác lại mọi công việc để trở về nơi sum họp bên bữa cơm gia đình. Phải chăng ngay lúc đó anh cũng khao khát được đứng trên đất nước của mình, để kết nối lại với nhân dân, với những người con của đất nước? tuy nhiên hiện thực đầy rẫy khó khăn nên cảnh cũng khoác lên mình nỗi buồn, mây cô đơn, chim mỏi là ẩn dụ cho những lúc yếu lòng, cô đơn, lẻ loi của người nơi khách quê người. nỗi nhớ quê hương không thể phai nhòa trong tâm trí nhà thơ, càng cô đơn thì nỗi nhớ càng lớn. bằng bút pháp tả cảnh ngụ tình quen thuộc đã bộc lộ rõ ​​tâm trạng của anh. cảnh và tình tuy hai mà một: người đem lại niềm vui, cảnh chẳng thể vui.

“cô thôn nữ xay ngô xay cả đống than hồng đã cháy sáng”

không gian sống mở rất đơn giản. cô gái xay ngô trong bầu trời đêm yên bình đến lạ. trong số nhiều việc lớn lao và vĩ đại khác, anh nhìn cảnh lao động: xay ngô tối. chắc chắn bạn đã trân trọng khoảnh khắc này, trân trọng sức lao động của con người trong từng khoảnh khắc của thời gian. phải cần đến một tâm hồn tinh tế, một thi sĩ mới có thể nhận ra vẻ đẹp bình dị trong cuộc sống như thế. đó là vẻ đẹp của một con người giữa cuộc đời tuy bộn bề công việc nhưng rất mực đôn hậu, đáng quý và cao đẹp. hình ảnh người lao động hòa cùng vẻ đẹp của thiên nhiên làm cho bức tranh chiều tối thêm ấm áp và sinh động. đem lại sự sống cho núi rừng, tuy buồn nhưng tràn đầy sức sống. Dường như chính khát vọng hướng tới cuộc sống, hướng tới những điều tốt đẹp, ước mơ đạt được tự do cho muôn người, sống trong cảnh lầm than, tù đày, chúng tôi càng trân trọng cuộc sống lao động. từ “hoa hồng” trở thành nhãn hiệu, trung tâm của bài thơ. ngọn lửa không chỉ đơn giản là một sự vật, mà là biểu tượng của ngọn lửa cách mạng, ngọn lửa của tình yêu hòa bình. ngọn lửa làm tan đi cái lạnh của đêm, làm tan đi bao mệt nhọc của ngày dài, làm tan đi những suy tư trong lòng những người tù cách mạng. ngọn lửa hồng thắp lên niềm tin vào một tương lai tốt đẹp của dân tộc, nhất là vào sự bình yên trong công việc của nhân dân.

Đọc bài thơ, ai cũng sẽ có những suy nghĩ riêng. Với em, bài thơ không chỉ thể hiện tình yêu quê hương đất nước mà qua đó, em càng thêm trân trọng cuộc sống lao động của những con người chất phác, chân chất, càng trân trọng cuộc sống tự do, thanh bình mà thế hệ sau đã được hưởng. . Từ đó, tôi càng thêm kính yêu Bác với tấm lòng bao dung, độ lượng, tự hào nhất là hồn thơ lớn của dân tộc. đồng thời rút ra cho em bài học về thái độ sống trước cuộc đời, trước bão táp của nghịch cảnh, trước khó khăn thử thách của cuộc đời vẫn giữ vững niềm tin, hướng về ngọn lửa đỏ, hướng tới tương lai tràn đầy hy vọng. . thử thách của hiện tại dù có đè ép bạn cũng không thể khiến ta gục ngã, mệt mỏi có thể chùn bước nhưng đừng lùi bước, hướng về phía mặt trời, bóng tối sẽ ở sau lưng. luôn lạc quan trong mọi hoàn cảnh.

Cảm nhận về bài thơ Cảnh khuya – văn mẫu 5

Chủ tịch Hồ Chí Minh: vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc ta đã hy sinh biết bao nhiêu năm tháng để cống hiến cho đất nước. người không chỉ là một chiến sĩ cách mạng mà còn là một nhà thơ có tâm hồn lãng mạn, đang trên đà phát triển. trong những năm tháng bị giam giữ ở nhà tù chiang kai-shek, phải chuyển nhà tù nhiều lần, anh đã bắt gặp những khung cảnh thiên nhiên tuyệt đẹp. bị mê hoặc bởi những vẻ đẹp này, ông đã viết một bài thơ mộ (buổi chiều). bài thơ là khung cảnh thiên nhiên và vẻ đẹp của con người lao động hôm nay. đọc bài thơ ta thấy tinh thần ung dung, lạc quan, vẫn cảm thấy xúc động trước vẻ đẹp của hồ chủ tịch dù đang sống trong ngục tù tăm tối, bẩn thỉu.

Hai dòng đầu là hình ảnh thiên nhiên lúc hoàng hôn:

“chim mỏi bay vào rừng tìm chỗ ngủ. Mây bay nhẹ giữa không trung”

Bức ảnh hơi buồn, vì nó không phải là bức ảnh chụp cảnh bình minh tràn đầy sức sống, mà là bức ảnh chụp buổi chiều tàn và mặt trời đang dần lặn. đó là khoảnh khắc những chú chim phải tìm về tổ, về với gia đình nghỉ ngơi để mai lại bay tiếp. Tất nhiên, đứng trước khung cảnh thiên nhiên với màu hoàng hôn đượm buồn ấy, nhà thơ cũng sẽ có nhiều tâm trạng. Chợt nhớ “trăm mối sầu” trốn chạy khi anh nhìn thấy hoàng hôn trong bài thơ trang giang:

“nơi tiếng trấn xa, hoàng hôn lặn, trời lên, sông sâu, sông rộng, trời rộng, bến vắng hiu quạnh”

Con chim mệt mỏi như người tù mỏi chân sau một ngày dài chuyển ngục. hoàng hôn xuống cũng là lúc con người và vạn vật nghỉ ngơi, là lúc con người cảm nhận rõ ràng hoàn cảnh của mình. nếu họ chạy trốn anh thấy mình “lẻ loi” một mình giữa không gian rộng lớn bao la thì Hồ Chí Minh lại thấy cô đơn lẻ loi trong bốn bức tường. trong lòng người lúc này có nỗi nhớ nhung, nhớ nhung da diết. ta không thấy yếu tố bi thương, sầu muộn trong bài thơ, tác giả đang luyến tiếc, nhớ quê hương, đất nước nhưng cũng không quá buồn, chỉ là một thoáng để bộc lộ cảm xúc của mình. nhưng nhà thơ luôn có một không khí thoải mái, tự do và hào sảng với đất trời. hai câu thơ tiếp theo cho thấy điều đó rất rõ ràng.

trong bóng tối u ám, người ta vẫn cảm nhận được vẻ đẹp của những con người lao động:

“cô thôn nữ xay ngô xay cả đống than hồng đã cháy sáng”

Hình ảnh người đang lao động xuất hiện trên nền hình ảnh sống động và xúc động. nhà thơ đã dùng màu sắc để làm cho bức ảnh tĩnh vật ấy trở nên hấp dẫn hơn. cô gái miền núi với sự chăm chỉ làm việc dù đến lúc nghỉ ngơi đã cho thấy tinh thần hăng say lao động, tâm huyết với công việc của con người thật đáng khâm phục. Bạn có nhớ đến sự cần cù, chịu thương, chịu khó của người Việt Nam qua hình ảnh người con gái? Dù ở đồng bằng hay miền núi cao, những phẩm chất cao đẹp không bao giờ phai nhạt trong họ. ngô là biểu tượng của nông nghiệp, ấm no và hạnh phúc. người thì tin rằng chăm chỉ, cần cù chắc chắn sẽ được đền đáp trong cuộc sống, người thì cống hiến hết mình để có cuộc sống tốt đẹp hơn, no đủ hơn. chỉ qua hai câu thơ ta mới thấy được lòng yêu đời, yêu đời tha thiết, cháy bỏng của viên quản ngục. Dù trong tù có u ám đến đâu, đối lập với hiện tại tươi đẹp bên ngoài, tôi vẫn sẽ nhìn ra những điểm sáng để có hy vọng vào cuộc sống và tương lai.

bài thơ chiều tối với 4 câu thơ nhưng đủ nói lên phẩm chất của anh cũng như phẩm chất của người chiến sĩ cách mạng Việt Nam thời bấy giờ. Họ là những người không bao giờ bỏ cuộc trước hoàn cảnh, họ đầu hàng trước số phận nhưng luôn tìm kiếm và chờ đợi những điều tươi đẹp trong cuộc sống. Chính nhờ những con người này mà đất nước chúng ta mới có được hòa bình như ngày nay.

Phong cách thơ của Hồ Chí Minh dứt khoát, sắc sảo, lãng mạn và tích cực như chính phong thái đáng kính của Người. Đọc thơ Chủ tịch Hồ Chí Minh, không hiểu sao một người luôn tận tụy, hết mình vì đất nước mà lại có lúc thưởng ngoạn cảnh đẹp và có tâm hồn lãng mạn, bay bổng đến vậy. Đó là vì ông là vị lãnh tụ có một không hai của nước ta, cũng là một danh nhân văn hóa nổi tiếng trên thế giới mà không nhiều quốc gia khác có được!

Cảm nhận của em về bài thơ Cảnh khuya – văn mẫu 6

Bài thơ chiều tối thành phố Hồ Chí Minh là bài thơ thể hiện hình ảnh buổi chiều tà và hình ảnh miêu tả một cô gái lao động vô cùng xinh đẹp. Bài thơ được tác giả Hồ Chí Minh viết trong những ngày bị giam cầm trong nhà tù của chế độ thánh chiến khi bị áp giải từ nhà tù này sang nhà tù khác.

bài thơ “chiều” chỉ có bốn dòng nhưng lại miêu tả hai hình ảnh hoàn toàn khác nhau. đó là hình ảnh của thiên nhiên và hình ảnh của những con người hoàn toàn trái ngược nhau. Qua bài thơ ta thấy dù trong hoàn cảnh khốn khó bị tù đày nhưng tác giả Hồ Chí Minh vẫn thể hiện tinh thần yêu thiên nhiên, tinh thần lạc quan, tin yêu vào cuộc sống.

<3Trong hai câu thơ này, tác giả Hồ Chí Minh đã miêu tả hình ảnh một buổi chiều tà và hoàng hôn rất buồn, thể hiện tiếng chim vội vã muốn tìm về tổ ấm của mình sau một ngày mệt mỏi, kiếm ăn, kiếm sống. những con chim nhỏ đối lập với bầu trời bao la, thể hiện sự cô đơn của cảnh vật, thể hiện một nỗi buồn lớn trong lòng.

Trên bầu trời xanh bao la ấy, những đám mây lơ lửng lơ lửng, tương phản với sự vội vã của những chú chim đang mệt mỏi đó. khung cảnh thiên nhiên nơi núi rừng cao nguyên hoang sơ, hiểm trở vô cùng đẹp đẽ, thơ mộng, lãng mạn, có chim trời, mây trời nhưng lại gợi chút buồn man mác, khiến tâm trạng người đọc trở nên cô đơn.

Trong hai câu thơ này, tác giả Hồ Chí Minh đã tinh tế sử dụng nghệ thuật thư pháp cổ điển một cách rất tài tình, lấy cánh chim làm biểu tượng cho cảnh chiều tà, chiều tà. và lấy hoàng hôn để giãi bày nỗi buồn trong lòng. bởi con người khi nhìn thấy hoàng hôn bao giờ cũng gợi lên một nỗi buồn man mác trước khi ngày sắp tàn, ánh nắng vụt tắt và chiếc áo choàng trong đêm gợi lên nỗi cô đơn. trong hoàn cảnh của tác giả hồ chí minh lúc này, người ta khó vui vì người dân bị mất tự do, đoàn viên bị xiềng xích, xiềng xích, bị áp giải ra đường suốt ngày. Trong lòng tác giả vẫn còn đó những cảm xúc không biết bày tỏ nỗi buồn cùng ai khi nghĩ về quê hương đất nước, khi quê hương còn bị thực dân nô lệ.

thiên nhiên và con người giờ đây dường như có sự đồng cảm bởi thiên nhiên, chim muông và mây trời thể hiện nỗi buồn sau một ngày dài mệt mỏi. người bị mất tự do không biết mình sẽ bị áp giải đi đâu và ở đâu. sự mệt mỏi về tinh thần và thể chất của một tù nhân.

trong tâm trạng của tác giả cũng bộc lộ nỗi buồn phải rời xa quê hương thân yêu. Đối diện với cảnh đẹp núi rừng, lòng người vẫn không khỏi sung sướng. tuy nhiên, trong hai dòng tiếp theo, không gian hình ảnh ngang:

“cô thôn nữ xay ngô xay cả đống than hồng đã cháy sáng”

Hai câu thơ tiếp theo thể hiện phong cách “tag character” của tác giả thành phố Hồ Chí Minh, khi nhà thơ sử dụng từ “hong” để tạo nên “tag character” của riêng mình. Hình ảnh một cô gái trẻ chăm chỉ làm việc đến khuya, trên mặt lấm tấm những giọt mồ hôi toát lên vẻ đẹp giản dị nhưng cuốn hút của một cô gái chăm chỉ.

Cô gái xay ngô bên than, quên trời đêm đã thể hiện một hình ảnh rất sinh động và đẹp đẽ về một cuộc sống gia đình đầm ấm, hạnh phúc, viên mãn và êm ấm. hình ảnh cuộc sống này làm cho bài thơ trở nên sống động, mang màu sắc vui tươi cho lòng người. một hình ảnh ấm áp của cuộc sống hàng ngày.

hình ảnh chiếc lò hồng là hình ảnh trung tâm, là tiêu đề của bài thơ khiến cô gái trở nên trong sáng và tươi tắn hơn. Lò hồng cũng đã nung nóng toàn bộ bài thơ với những nét vẽ đượm buồn trước đây, tạo nên một bước đột phá mới trong thơ Hồ Chí Minh. cái lò đỏ rực bên cạnh một cô thôn nữ chăm chỉ, hăng say lao động khiến bài thơ nổi bật hơn, tươi trẻ hơn. đồng thời thể hiện tinh thần lạc quan của tác giả Hồ Chí Minh, dù trong hoàn cảnh vô cùng khó khăn nhưng tác giả vẫn nhìn cuộc đời rất tươi trẻ và tràn đầy lạc quan hướng tới tương lai.

Bài thơ “chiều” của Hồ Chí Minh là sự kết hợp tài tình giữa phong cách cổ điển và hiện đại, giữa thiên nhiên và con người. bài thơ đã xây dựng nên hai hình ảnh thiên nhiên và con người vô cùng đẹp đẽ đối lập nhau nhưng lại tương hỗ lẫn nhau. Qua bài thơ, chúng ta cảm phục tác giả bởi anh có một tinh thần vô cùng lạc quan, một trái tim giàu cảm xúc với thiên nhiên và cuộc sống.

Cảm nhận của em về bài thơ Cảnh khuya – văn mẫu 7

“Nhật ký trong tù” được coi là tập thơ thể hiện rõ nhất tâm hồn của người chiến sĩ cộng sản Hồ Chí Minh. “Bữa cơm chiều” được tác giả sáng tác vào cuối mùa thu năm 1942 khi ông bị nhà cầm quyền bắt giam, bài thơ thể hiện tình yêu thiên nhiên và ý chí, tinh thần thép của ông ngay cả trong hoàn cảnh tù đày và mất tự do.

“Chiều” là một bài thơ có sự kết hợp nhuần nhuyễn, hài hòa giữa phong cách cổ điển và tinh thần hiện đại. Mở đầu bài thơ, Hồ Chí Minh đã phác họa một hình ảnh thiên nhiên sinh động và gợi cảm lúc chiều tà qua hình ảnh cánh chim mỏi và đám mây cô đơn:

<3

dịch thơ:

(những con chim mệt mỏi trở về rừng tìm chỗ ngủ. Mây bay nhẹ giữa không trung)

Buổi tối là thời điểm dễ gieo vào lòng người sự cô đơn, trống trải, đặc biệt là những người phụ nữ từ nơi khác đến. hình ảnh thiên nhiên về đêm được người chú gợi ý bằng hình ảnh đàn chim mỏi mòn tìm chỗ ngủ, đám mây trắng cô đơn trôi vô định giữa bầu trời mênh mông trống vắng. bằng một vài nét chấm phá, ông đã mở ra trước mắt người đọc một khung cảnh núi rừng bao la, choáng ngợp nhưng hiu quạnh, hiu quạnh lúc chiều tà. Dường như thiên nhiên đã hòa hợp, hòa vào tâm trạng con người, hay chính con người đã làm nên hình ảnh thiên nhiên buồn, đầy cảm xúc, như cụ Nguyễn du đã từng nói: “Người buồn thì không bao giờ vui”.

Những cánh chim mỏi và những đám mây cô đơn là những hình ảnh quen thuộc trong thơ ca cổ điển, trong bài thơ Chiều tối, chú ho đã dùng những vần thơ cổ điển đầy màu sắc ấy để gắn kết thể xác với nhau, thể hiện nỗi buồn xa cách, tâm trạng cô đơn của người cộng sản khi phải. ở trên đất nước ngoài. hình ảnh cánh chim mệt mỏi như một ẩn dụ cho sự kiệt quệ về thể xác của những người tù cộng sản khi phải thực hiện những đợt chuyển công tác liên tục trong suốt một ngày dài, đám mây cô đơn gắn liền với tâm trạng cô đơn, lạc lõng của người chú đang ở ngoại quốc. đất đai.

Hai dòng đầu là bức tranh thiên nhiên tươi đẹp nhưng êm đềm và thơ mộng. ở hai câu thơ tiếp theo, ông đã hướng ngòi bút của mình vào hình ảnh cuộc sống tươi sáng ấm áp nơi miền núi hiu quạnh hiu quạnh:

trai nghiem thien nhien, nu hoang noi y, co gai tre trung, hoa tiet hoa

dịch thơ:

(cô gái phố núi xay ngô cho đến khi nhuyễn hết, cùi bắp đã có màu hồng)

Hình ảnh cô thôn nữ xay ngô không chỉ gợi lên sức khỏe của con người trong lao động mà còn phản ánh hình ảnh cuộc sống bình dị, đầm ấm, hạnh phúc. trong tình cảm của những người tù cộng sản, ánh sáng của ngọn lửa, hơi ấm của cuộc đời là thiêng liêng và quý giá nhất, nó mang lại hơi ấm cho những người cộng sản nơi đất khách quê người, hơn thế nữa, chính cuộc sống bình dị, đời thường ấy đã tiếp thêm sức mạnh và niềm tin để vượt qua xiềng xích của hiện tại và hướng tới một tương lai tươi sáng.

Từ “hoa hồng” được coi là từ chủ đề của bài thơ vì sự xuất hiện của ngọn lửa bùng cháy đã xua tan bóng tối, lạnh lẽo của cảnh núi rừng ở hai dòng trước và thắp lên ngọn lửa của niềm vui. . hai câu thơ cuối đã thể hiện lòng yêu đời, lạc quan của anh ngay cả trong những hoàn cảnh khó khăn, thử thách nhất.

qua bài thơ Cảnh khuya, người đọc không chỉ cảm nhận được hình ảnh thiên nhiên, hình ảnh cuộc sống sinh động, tràn đầy cảm xúc mà còn xúc động trước một tâm hồn cao đẹp, nghị lực sống phi thường. yêu cuộc sống của bạn một cách chân thành.

XEM THÊM:  Bài tập cuối khóa module 3 môn ngữ văn thcs

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Cảm nhận bài thơ Chiều tối hay nhất (7 Mẫu) – Văn 11. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *