Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
446 lượt xem

TOP 10 bài cảm nhận về bài thơ Nhàn hay nhất – Văn 10

Bạn đang quan tâm đến TOP 10 bài cảm nhận về bài thơ Nhàn hay nhất – Văn 10 phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ TOP 10 bài cảm nhận về bài thơ Nhàn hay nhất – Văn 10

cảm nhận qua bài thơ nhàn nhã giúp ta cảm nhận được tâm hồn yêu thiên nhiên, hòa mình với thiên nhiên của nguyễn khiễn. đồng thời khiến người đọc khâm phục, ngưỡng mộ nhân cách, bản lĩnh và cách cư xử của một Thượng Quan không màng danh lợi, mong được bình yên khi về già.

cảm nhận đề bài gồm 2 dàn ý chi tiết cùng với 9 bài văn mẫu được chúng tôi chọn lọc từ những bài làm của các bạn học sinh giỏi trên cả nước. từ đó giúp các bạn học sinh lớp 10 có thêm nhiều gợi ý tham khảo, trau dồi ngôn ngữ để biết cách làm bài văn ngày càng hay hơn.

tóm tắt ngắn gọn về cảm nhận của bạn về bài hát

i. mở đầu

– giới thiệu tác giả nguyễn hiên ngang là một người đa tài, sống trong xã hội đầy bất công. suy nghĩ và quan tâm đến cuộc sống của con người, anh quyết định cầm bút lên để chiến đấu chống lại cái ác.

– “nạc” là một bài thơ thất ngôn bát cú nổi tiếng của tác giả Nguyên Nhược khi thể hiện rõ quan niệm sống của tác giả.

ii. nội dung bài đăng

– hai câu:

“một ngày / một cuốc đất / cần câu dù ai / vui gì”

+ nhịp điệu của những câu thơ đầu tiên tạo cảm giác thư thái, thư thái

+ bằng cách sử dụng những đồ vật quen thuộc của người lao động cho thấy cảnh nghèo đói nhưng thoải mái và yên bình như thế nào.

+ tâm trạng của nhà thơ là tâm trạng của một chàng thư sinh “dĩ hòa vi quý” vượt lên trên những xô bồ của đời thường để tìm đến thú vui của kẻ ẩn sĩ.

– câu thực tế:

+ cách sử dụng đối lập: ký tự đại diện & gt; & lt; nơi khôn ngoan và cô đơn & gt; & lt; nơi xôn xao cho thấy sự khác biệt giữa lối sống của tác giả và những con người bình thường. cho rằng một nơi vắng vẻ là một nơi nông thôn yên tĩnh, không còn nơi đông đúc, đây là cuộc sống thực.

+ cách xưng hô “tôi”, “người”

& gt; & gt; & gt; & gt; hai sự tương phản làm nổi bật ý nghĩa, củng cố phương châm sống của tác giả, quan niệm sống của tác giả khác với lẽ thường. dong muốn ngầm phê phán thói quen sinh hoạt, ăn ở của con người, đồng thời thể hiện sự kiêu ngạo của kẻ sĩ.

– hai bài luận:

“Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa hè tắm ao sen, mùa hè tắm ao”

+ cuộc sống giản dị không giàu sang hào nhoáng chỉ là sản phẩm tự nhiên “cây tre” và “giá cả” – & gt; Tôi có thể thấy sự bình yên, thanh đạm và lối sống hòa hợp với thiên nhiên của tác giả.

+ thú vui sống ẩn dật, con người có nhân cách cao thượng khi sống trong thời loạn lạc ấy để giữ vững phẩm giá cốt lõi của mình chỉ còn biết than trách cuộc sống ẩn dật, an nhàn với cảnh nghèo khó, sống hòa mình với thiên nhiên với vũ trụ.

– hai câu cuối cùng:

rượu tới cây ta sẽ uống, thấy giàu sang như mơ

  • coi nhẹ cuộc sống sang trọng và giàu có, buồn lại coi đó như một giấc mơ.
  • một lối sống cao quý vượt lên trên suy nghĩ thông thường

iii. kết luận

– Nguyên quan niệm sống của mình là sống vui vẻ với công việc, hòa hợp với thiên nhiên, giữ gìn cốt cách thanh cao, tránh vòng danh lợi.

ký họa để cảm nhận toàn bộ bài thơ

a) mở đầu

– giới thiệu tác giả, tác phẩm:

b) phần thân

* tóm tắt bài thơ

– Hoàn cảnh sáng tác: bài thơ là bài số 73 của tuyển tập thơ thất ngôn tứ tuyệt ra đời sau khi tác giả đi ở ẩn trở lại.

– giá trị nội dung: bài thơ là lời bộc bạch sâu sắc, khẳng định quan niệm sống thanh nhàn hòa hợp với thiên nhiên, không màng danh lợi, luôn giữ vững cốt cách cao cả trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời.

* phân tích hai câu: hoàn cảnh sống của nguyễn binh minh

“Một ngày một cuốc, một cần câu dù ai cũng vui”

– bội số của “một”: đơn lẻ, đơn lẻ

– mai, cuốc, cần câu: những vật dụng quen thuộc, đơn giản, thô sơ của người thợ dùng để đào, bới, câu cá.

– & gt; hình ảnh một bác nông dân đang kiểm tra lại dụng cụ lao động và mọi thứ đã sẵn sàng, dù ở một mình nhưng tác giả vẫn rất vui.

– “roaming”: nhàn nhã, tự do, chu đáo, tỉ mỉ

– “no matter who”: bất kể ai

– & gt; sự khác biệt về sở thích và lối sống của tác giả: dù ai có vui thì chúng ta cứ lang thang giữa cuộc đời này, sống theo cách của mình, không vội, không vội.

= & gt; ông lão trở về sống giữa cánh đồng để chan hòa với thiên nhiên như một người nông dân nghèo nhưng hiền lành, chất phác.

* phân tích hai câu thực: quan niệm sống của nguyễn

“chúng ta thật ngu ngốc, chúng ta tìm kiếm một nơi yên tĩnh, những người khôn ngoan, những người đến một nơi hỗn loạn”

– nghệ thuật cho: “i” với “mọi người”, “khôn ngoan” với “hoang dã”, “trống rỗng” với “xáo trộn” – & gt; đối lập với cách chọn nơi ở, niềm vui của Nguyễn khiêm tốn với thế giới

  • “chốn tĩnh mịch”: nơi yên tĩnh trong thiên nhiên, nơi tâm hồn được nghỉ ngơi.
  • “chốn lao xao”: chốn quan trường, nơi đấu tranh cho chính mình. – sự quan tâm, sang trọng, nhộn nhịp của ngựa và xe ngựa, quý tộc, người hầu, xô đẩy, lén lút, hãm hại lẫn nhau.

– & gt; tự cho mình là kẻ ngốc, cho rằng mọi người khôn ngoan, nhưng thực ra lại là cách nói ngược lại, ngụ ý

– & gt; Theo tác giả, vô nghĩa thực ra là khôn vì ở nông thôn người ta được sống trong hòa bình và yên tĩnh. khôn ngoan thực ra lại ngu ngốc vì ở nơi chính thức, người ta không thể sống là chính mình.

= & gt; Cách nói năng bộc trực và khôn ngoan của Nguyên bắt nguồn từ sự khôn ngoan, thể hiện sự tự tin và bản lĩnh cứng cỏi của Nguyên.

= & gt; quan niệm sống “tránh né và hướng nội”.

* bàn về hai bài văn: cuộc đời cụ nguyễn hiên ngang ở quê nhà

“mùa thu thì ăn măng, mùa đông thì ăn măng, mùa xuân thì bơi trong đầm sen, mùa hè thì bơi trong ao”

– “tre”, “giá”: những món ăn quen thuộc “cây nhà lá vườn” do chính tay tác giả làm.

– “tắm trong đầm sen”, “tắm ao”: tác giả cũng tắm ở ao hồ như bao người dân làng.

– & gt; giản dị, thanh đạm trong ăn uống, sinh hoạt, gắn bó, hòa hợp giữa con người và thiên nhiên.

– sự xuất hiện của bốn mùa: xuân, hạ, thu, đông

= & gt; hài lòng với cuộc sống giản dị, thanh đạm nhưng cao quý của tác giả, tự do, thoải mái, chan hòa với thiên nhiên trong suốt 4 mùa của tác giả.

* phân tích hai câu cuối cùng: triết lý giải trí

“rượu đến gốc cây, ta sẽ ngắm nhìn của cải, như mơ”

– huyền thoại thuần vu phần vu giấc mơ đêm giữa mùa hè – & gt; giàu có chỉ là một giấc mơ.

<3 dáng vẻ của một bậc vĩ nhân có trí tuệ cao siêu, ông ta nhìn sự giàu sang bằng con mắt khinh bỉ, khinh bỉ, không đáng để ông ta suy nghĩ và quan tâm.

= & gt; tác giả tìm đến rượu để say, mơ màng và nhận ra rằng cuộc sống giàu sang, nổi tiếng chỉ là giấc mơ dưới tán cây, phù du và vô nghĩa, vĩnh cửu bất diệt là cái đẹp, cái đẹp của thiên nhiên và con người.

= & gt; Nguyên quan niệm sống an nhàn là sống hòa hợp với thiên nhiên, tránh xa vinh hoa phú quý, thoát khỏi vòng danh lợi, tâm hồn thanh thản, thư thái.

* tính năng nghệ thuật:

  • thể thơ tám chữ bảy chữ tang tóc
  • ngôn ngữ giản dị, giàu hàm ý triết lí
  • cách nhịp điệu độc đáo, uyển chuyển

> nghệ thuật đối lập, ám chỉ, danh sách, biệt ngữ

  • sử dụng các tác phẩm kinh điển cổ điển
  • những câu chuyện cười vui nhộn.
  • c) kết luận

    • khái quát giá trị nội dung bài thơ
    • nêu cảm nghĩ của em về bài thơ.

    cảm xúc về bài thơ giải trí – mẫu 1

    Trong văn học trung đại, có rất nhiều bài thơ hay và ý nghĩa của các nhà thơ đương thời. trong đó bài văn nhàn của nguyễn bình quân là một trong những bài thơ tiêu biểu, vừa thể hiện vẻ đẹp nhân cách, tâm hồn tác giả, vừa đề cao triết lí nhân sinh.

    Bài thơ nhàn tản được sáng tác trong hoàn cảnh tác giả đang về quê ở ẩn. Chữ “nhàn” của Nguyễn Khổng Khiêm không tầm thường như trong câu “nhàn cư vi bất thiện”, mà là một lẽ sống, một triết lý sống của tác giả được bộc lộ rõ ​​nét. bài thơ mang bốn triết lí sâu xa gói gọn trong chữ “nhàn”, được phân chia và trật tự chặt chẽ. ở đầu bài thơ tác giả viết:

    một ngày một cuốc, một cần câu dù ai cũng vui

    hai câu mở đầu gây ấn tượng ban đầu với sự ám chỉ “một” được lặp lại ba lần trong một dòng thơ liệt kê những sự vật quen thuộc: “mai”, “cuốc”, “cần câu” những yếu tố rất quen thuộc với hình bóng của một người chân chất. người nông dân và hình bóng của một người đàn ông chở khách. chỉ như vậy ta mới cảm nhận được đó là một cuộc sống thư thái, thoải mái đậm chất trữ tình. kết hợp với sự ám chỉ “một” là từ “lấp ló” để miêu tả trạng thái của tác giả. với dáng người thư thái thoải mái, tâm trạng thanh thản bình yên không bụi bặm. Bài thơ như một lời thách đố của tác giả đối với thế giới, không quan trọng ai có vui, ta cứ thưởng thức không vội, ta tận hưởng cuộc sống nơi thôn dã. từ thử thách đó mà có được sự điềm tĩnh trong phong thái, sự thanh thản trong tâm hồn, niềm vui khi ra sân.

    Hãy chuyển sang hai cụm từ thực sau đây để tóm tắt tính cách trữ tình và triết lý của nhà thơ:

    chúng ta là kẻ ngu ngốc, chúng ta tìm một nơi vắng vẻ, người khôn ngoan tìm đến một nơi ồn ào

    ở đây ta có thể thấy rõ sự đối lập giữa sự vật trong hai câu thơ “nơi vắng vẻ” là chốn thôn quê êm đềm, vô tư, nơi tâm hồn con người hòa nhập với thiên nhiên. , còn “chốn náo động” là chốn quan trường với sự ganh đua ganh đua danh lợi, ồn ào và phiền não. nếu tác giả “ngu” thì phải đi tìm đất nước, còn người “khôn” thì phải đi quan, nhưng thực tế thì ngược lại, xét trong câu thơ thì “dã” có nghĩa là khôn, “khôn” có nghĩa là ngu. điều ngược lại thật là mỉa mai: một người khôn ngoan chọn một nơi đầy tham lam và dục vọng, luôn luôn phải suy nghĩ hai lần, và như vậy có được hạnh phúc? sự đối lập giữa hai câu thơ tả thực nhằm mỉa mai châm biếm kẻ khác chỉ biết đắm chìm trong tham vọng, trong vòng danh lợi. Còn tác giả thì phủ nhận vòng danh lợi ấy bằng cách bày tỏ chính kiến, hào quang thanh cao, trong sạch. “nhàn hạ” ở đây là cuộc sống cao sang, xa rời vòng danh lợi.

    tác giả không chỉ chọn cho mình một lẽ sống thanh cao, tránh xa tham vọng, tác giả còn làm hết sức mình để hòa nhập với thiên nhiên, đạt đến hai bài văn đã gợi mở cho người đọc về cuộc sống bình dị, giản dị của con người của nhân vật trữ tình:

    mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa xuân ăn măng, mùa hè bơi trong đầm sen, bơi trong ao

    Ai cũng biết măng rừng, măng tre, măng rừng là thực phẩm dân dã rất dễ kiếm của thiên nhiên, gắn liền với cuộc sống của người dân quê nghèo với hương vị đậm đà chân quê. những thực phẩm này trở nên quen thuộc hàng ngày trong cuộc sống hàng ngày, ăn măng rừng, mùa đông ăn măng rừng. đặc biệt là câu thơ: “mùa xuân tắm ao sen, mùa hè tắm ao hồ” thể hiện một hình ảnh quen thuộc ở vùng quê, một nếp sống dân dã. Khi trở về với thiên nhiên và làng quê, Nguyễn đã bướng bỉnh tình yêu làng quê trong sáng. một cuộc sống thanh đạm, mang lại những thú vui nhàn nhã, bình lặng mỗi mùa thức dậy là một cuộc sống được nhiều người ngưỡng mộ nhưng ít người có được. đó là sân khấu của cuộc sống thường ngày thể hiện sự giao hòa của những cung bậc của thiên nhiên và con người. bạn phải sống hết mình, sống hòa mình với thiên nhiên thì mới có được sự hòa hợp tuyệt vời như vậy.

    của cuộc sống hàng ngày trong những câu thơ trên, có hai câu cuối cùng, tác giả đúc kết tinh thần và triết lý của một cuộc sống cao cả:

    rượu tới cây ta sẽ uống, thấy giàu sang như mơ

    Trong câu thơ, tác giả dùng từ “cây” cổ điển để biểu thị rằng giàu sang và danh vọng là một thứ phù phiếm, chỉ là phù du thoáng qua mà bạn có được rồi tan biến như một giấc mơ. Đó là một thái độ rất đáng trân trọng bởi nguyễn ngoan cố sống trong thời đại mà chế độ phong kiến ​​khủng hoảng, nền tảng đạo đức Nho giáo bị rạn nứt, đó là thời đại mà con người lấy đồng tiền làm thước đo cho mọi giá trị khác. nên “nhàn” ở đây là khinh thường của cải, vinh hoa. và chúng tôi hiểu rằng “nhàn” ở đây là triết lý sống, không phải là quan niệm sống, không phải là cứu cánh mà chỉ là cách suy nghĩ. bản chất của chữ “nhàn” của cụ nguyễn hiên ngang không phải là lòng người mà là nhân cách. nhưng tôi vẫn phải lo lắng về nước. nhàn hạ là để tìm sự bình yên trong tâm hồn, không phải là lười biếng, suy cho cùng cũng là để giữ gìn thanh danh, giữ gìn nhân phẩm trong lúc rối ren, đánh mất mình trong cảnh nghèo khó, duy trì những phần tử quanh co. tranh giành danh vọng. thanh nhàn là không để những dục vọng xấu làm vẩn đục lương tâm, làm vẩn đục tâm hồn, không tham gia vào vòng danh lợi, nhưng lòng yêu nước sẽ không bao giờ nguội lạnh.

    Bài thơ là sự kết hợp hài hoà giữa chất triết lí và trữ tình, thể hiện vẻ đẹp tâm hồn, nhân cách của một vị ẩn sĩ hiên ngang, đó là một tâm hồn yêu thiên nhiên, hoà mình với thiên nhiên, không màng danh lợi. bài thơ mang một triết lý sống cao đẹp và đáng trân trọng, là tấm gương sáng cho các thế hệ mai sau.

    Cảm âm thầm bài thơ – mẫu 2

    nền văn học trung đại đã mang lại cho chúng ta nhiều bài thơ hay, có giá trị lớn. trong số đó không thể không kể đến bài thơ “nhàn” của Nguyễn binh khiem, một bài thơ đề cao triết lý nhân sinh cao đẹp của người đương thời:

    “Một ngày nào đó, cái cuốc, cái cần câu, dù ai đang vui, kẻ ngu thì tìm nơi vắng vẻ, người khôn đến nơi ăn măng, mùa đông ăn măng, lấy một mùa đông tắm trong đầm sen, mùa hè uống rượu, đến gốc cây. , Tôi sẽ bấm vào để xem giàu sang, như mơ ”

    câu thơ đầu mở đầu bằng hình ảnh quen thuộc: “mai, cuốc, cần câu” đều là những dụng cụ gắn liền với nông thôn, bộc lộ nhân vật trữ tình với tư thế của một lão nông biết miệt vườn, nhất định không phải là tư thế của một đại gia. Nho gia. ngắt dòng thoải mái, dùng từ “một” lặp đi lặp lại khiến tiếng thơ vang lên như tiếng sấm trong trẻo, cho thấy nhà thơ đang đón nhận cuộc sống với bao niềm vui sướng hân hoan vì được làm điều mình thích. “liêu trai” là trạng thái nhàn hạ, thanh nhàn, thoải mái, tác giả cảm thấy an toàn do mình lựa chọn. “Ai” là một đại từ chứng minh cho biết rằng người khác có sở thích riêng của họ và tác giả cũng vậy. hai câu đầu nói rằng nhàn hạ không phải là rút lui khỏi cuộc sống mà là sự lựa chọn để bạn có được một không gian sống mà bạn thích, tự do và phóng khoáng.

    Hai câu đầu là lối sống tự do, hòa mình vào cuộc sống chung, hai câu tiếp theo là lời giải thích sâu sắc cho sự lựa chọn đó:

    chúng ta là kẻ ngu ngốc, chúng ta tìm một nơi vắng vẻ, người khôn ngoan tìm đến một nơi ồn ào

    “Tôi” là một nhà thơ, “người” chắc chắn không phải là thế gian mà là những kẻ tham lam danh lợi. hai câu thơ có thể hiểu nơi hoang vắng không phải là nơi trốn đời mà là nơi mình yên tâm sống thoải mái, khác hẳn chốn quan trường. Thiên nhiên này chính là nơi thích hợp nhất để Nguyên ngoan cố tránh xa những thói hư tật xấu của cuộc sống, giữ cho tâm hồn mình luôn trong sáng, thuần khiết. nói ngược lại với “câm” nhưng thực là “khôn”, và “khôn” mà thực là “câm”, tác giả đã khôn ngoan lựa chọn lối sống đối lập với bao người, thoát khỏi chốn danh lợi, đố kỵ để sống trong thanh thản, tự tại. . .

    Giải trí là trở về với cuộc sống tự nhiên, thoát khỏi sự cạnh tranh về quyền lợi và hủ tục, không vướng bận vào tiền bạc và địa vị, đồng thời giữ một tâm hồn cởi mở vì:

    “Mùa thu thì ăn măng, mùa đông thì ăn măng, mùa xuân thì bơi trong đầm sen, mùa hè thì bơi trong ao”

    bất kỳ mùa nào có liên quan đến thứ đó, nó có sẵn trong tự nhiên mà không cần tìm kiếm nhiều. đây là hình ảnh của một cuộc sống tự túc nhưng vẫn rất đầy đủ và vui tươi. Phải chăng tác giả đã đan xen triết lý sống của Đạo gia: không can thiệp vào các quy luật của tự nhiên mà để chúng tự phát triển, gợi cho con người lối sống thuận theo tự nhiên? thức ăn sẵn có trong tự nhiên tuy đạm bạc cũng không phải là món khoái khẩu, nhưng đó là sự nhàn hạ cao quý, không phải là thú vui nhàn hạ của kẻ giàu sang và kẻ lười biếng. Chính vì vậy mà câu thơ nghe nhẹ nhàng nhưng thanh thoát, một niềm vui, sự nhẹ nhàng của một cuộc sống không cần cố gắng.

    Tuy nhiên, đến với cuộc sống nhàn hạ một phần là do lối sống bẩn thỉu. có vẻ như nhà thơ đang ung dung nhưng không hẳn là nhàn nhã, vẫn nhắc đến tác phẩm nổi tiếng:

    “Rượu từ cây ta vẫn uống, ta thấy giàu sang như mơ”

    hai dòng thơ sử dụng điển tích của văn võ song toàn, thể hiện cái nhìn bi quan về danh lợi, thấy rằng chúng như một giấc mộng, chúng vô dụng, chúng không có giá trị thực, chúng không có nghĩa lý gì. để rồi từ đó nhà thơ muốn nói rằng con người hãy coi thường của cải, hãy đứng trên của cải và đừng nô dịch nó. Với tầm nhìn như vậy, tác giả đã hoàn toàn quay lưng lại với danh lợi, lấy nhàn hạ làm chân lý của cuộc sống. Những bài thơ của Nguyễn có sức thể hiện tình người cần phải khôn ngoan trước cái lợi trước mắt.

    bài thơ “nhàn” đề cao một nhân cách sôi nổi, một lối sống thanh cao, tránh xa những quyền lợi tầm thường, hướng đến một lối sống tử tế. tuy nhiên, trong bối cảnh thời đại mà nguyễn binh minh đang sống, đó không phải là một giải pháp tốt để cải cách và thay đổi xã hội.

    bài thơ cảm thấy thư thái – mẫu 3

    nguyễn ngoan cố không chỉ là một vị quan thanh liêm, học rộng tài cao mà vì sống trong cảnh quan trường nhiều bất công nên bị cáo sống ẩn dật. ông đã chọn một nơi yên tĩnh trong đồng quê và bài thơ “thanh nhàn” là bài thơ kể về những ngày ở ẩn của tác giả. bài thơ đã thể hiện một cách khắc khoải nỗi lòng của cụ Nguyễn về một cuộc sống đầy niềm vui, bình yên và thanh thản nơi thôn quê.

    câu thơ nhàn nhã đã thể hiện được tâm hồn vui tươi, trong sáng trong tâm hồn tác giả, với cảm xúc thong dong là tinh thần chủ đạo của bài thơ.

    một ngày một cuốc, một cần câu dù ai cũng vui

    nguyễn bướng thật tài tình khi dùng từ “một” để vẽ lên trước mắt người đọc một khung cảnh bình dị, giản dị ở một cánh đồng nghèo. tuy tác giả chỉ có một mình nhưng không hề đơn độc chút nào. ông đã sử dụng hai câu thơ làm toát lên vẻ trong sáng của tâm hồn và sự thanh bình của thiên nhiên ở vùng quê Bắc Bộ đẹp đến nhường nào. hình ảnh cái cuốc và cái cần câu đã gợi cho ta sự mộc mạc, chất phác của người nông dân xưa nay vốn thích làm ruộng. thực ra đây cũng là nguyện vọng của nhiều người trong thời kỳ phong kiến ​​xưa, nhưng không phải ai cũng có thể rời khỏi chức quan. từ láy đã gợi lên một cuộc sống khá vất vả, nhàn nhã, tự tại. anh ấy đã rời khỏi vị trí chính thức của mình và trở lại sân cỏ.

    XEM THÊM:  Phân tích tác phẩm chiến thắng mtao mxây

    khi đọc hai dòng thực tế tiếp theo trong bài thơ nhàn nhã, nó dường như thể hiện rõ ràng hơn chân dung của một lão nông khiêm tốn.

    chúng ta là kẻ ngu ngốc, chúng ta tìm một nơi vắng vẻ, người khôn ngoan tìm đến một nơi ồn ào

    Với câu ca dao này, chúng ta có thể coi đó là một tuyên ngôn sống của Nguyễn bình minh trong những năm tháng làm quan về ở ẩn. Tại đây, Nguyên ngoan cố thừa nhận đã “dại dột” tìm nơi vắng vẻ để sinh sống. nhưng chính sự vô lý này cũng đã khiến không ít người phải ghen tị và ngưỡng mộ. tác giả rất khéo léo trong việc sử dụng từ ngữ độc đáo đồng thời đã thể hiện trọn vẹn văn phong của mình. Nguyễn kiên quyết cho rằng những người chọn bài chính thức là những người “khôn ngoan”. đây là cách tâng bốc, nịnh hót nhưng chỉ trích rất tinh vi, cũng có thể là nịnh mình mà chê bai người khác. hơn nữa, người đọc có thể thấy tứ thơ trong hai câu này dường như đối lập hoàn toàn với nhau từ ngôn ngữ đến ý nghĩa khái niệm “dại” – “khôn”, “trống” – “băn khoăn”. tác giả nguyễn ngoan cố tìm nơi vắng vẻ để ở, phải chăng đây là sự trốn tránh trách nhiệm đối với đất nước? Với hoàn cảnh như vậy, anh đã đến một nơi hoang vắng, xa rời vòng danh lợi, chỉ khi đó con người mới thực sự là chính mình. bạn thực sự có thể thấy đó là một nhân vật cao quý, một tâm hồn đáng ngưỡng mộ.

    hai bài văn cũng đã khiến người đọc phải suy ngẫm về cuộc đời bình dị, giản dị mà cao cả của Nguyễn Thanh khiêm:

    mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa xuân ăn măng, mùa hè bơi trong đầm sen, bơi trong ao

    Chỉ sử dụng một vài câu, anh ấy đã mô tả cuộc sống hàng ngày và chế độ ăn uống của “người nông dân nghèo”. mỗi mùa tương ứng với thức ăn đó, tuy món nguyễn không có hương vị đậm đà nhưng những thức ăn sẵn có này dường như mang đậm hương vị quê nhà. mọi thứ dường như đã khiến tác giả hài lòng và mãn nguyện.

    rượu tới cây ta sẽ uống, thấy giàu sang như mơ

    Bài thơ khép lại bằng hai câu thơ triết lí, cũng là cảm hứng cho những ý kiến, quan điểm cứng rắn của Nguyễn về cuộc đời ở khía cạnh vinh quang. với anh ấy, vinh quang và sự giàu có giống như một giấc mơ đến và đi.

    Chỉ với 8 dòng, bài thơ “Giải đãi” của Nguyễn Bỉnh Khiêm đã khiến người đọc cảm phục và khâm phục nhân cách, tinh thần và cách ứng xử của một vị quan không màng danh lợi.

    >

    cảm nghĩ về bài thơ giải trí – bài văn mẫu 4

    Có thể nói, nhàn nhã là bài thơ được sáng tác trong thời gian chúa Nguyễn bướng bỉnh về quê ở ẩn. chữ nhàn đã thể hiện thái độ sống, một triết lý sống rất rõ ràng của ông. và triết lý đó được tóm gọn trong một từ duy nhất “giải trí”.

    ở đầu bài thơ, tác giả viết một câu như sau:

    một ngày một cuốc, một cần câu dù ai cũng vui

    chúng ta có thể thấy ngay rằng hai dòng đầu của bài thơ gây ấn tượng đầu tiên với sự ám chỉ “một” được lặp lại ba lần trong một dòng. không chỉ liệt kê những thứ quen thuộc là những hình ảnh “mai”, “cuốc”, “cần câu” mà còn là những vật dụng rất đỗi thân quen mang hình bóng của một người nông dân chân chất vô cùng mang bóng dáng của một “người gánh khách sáo”. . đó là dáng người thư thái, thoải mái cũng như tâm trạng điềm đạm, không vướng bụi trần.

    bạn có thể xem câu ca dao như một lời thách thức của một cụ nguyễn khiêm tốn đối với thế giới, và cho dù ai đó có thích thú như thế nào đi chăng nữa, chúng ta vẫn tận hưởng sự yên bình và vui vẻ của cuộc sống nông thôn hơn nữa. đó cũng là một trong những lời nói thách thức thể hiện tinh thần yên bình và vui vẻ của một lão nông.

    Đọc hai câu tả thực sau đây, chân dung nhân vật trữ tình và triết lý “nhàn” của nhà thơ được thể hiện qua câu văn:

    chúng ta là kẻ ngu ngốc, chúng ta tìm một nơi vắng vẻ, người khôn ngoan tìm đến một nơi ồn ào

    Không khó để nhận thấy sự đối lập giữa các nhân vật trong hai câu thơ cho thấy đó là “một nơi vắng vẻ” và một nơi rất thanh bình, yên ả và không suy nghĩ. thực ra, đó là tâm hồn con người luôn hòa nhập với thiên nhiên. Đối với nhà Nguyễn khiêm tốn, “chốn xôn xao” còn để chỉ chốn quan trường với những nhẫn tâm danh lợi, ganh ghét, đố kỵ. và nếu tác giả “dại dột” thì lên đồng, còn tác giả “khôn ngoan” thì ra sân chính thức.

    nhưng trong câu này thì ngược lại, “savage” có nghĩa là khôn ngoan, và từ “khôn” có nghĩa là ngu ngốc. bạn có thể thấy một cách nói ngược lại rất mỉa mai: một người khôn ngoan chọn một nơi náo nhiệt đầy tham lam và dục vọng, luôn phải đắn đo suy nghĩ, khiến cuộc sống luôn vội vã. Hai cụm từ này dường như mang ý nghĩa mỉa mai mỉa mai những con người chỉ biết đắm chìm trong tham vọng, trong vòng danh lợi. về phần tác giả, dường như ông đã phủ định vòng tròn danh lợi bằng cách thể hiện chính kiến ​​của mình, khí chất cao quý và trong sáng.

    qua 4 câu thơ, ta cũng thấy rõ cụ nguyễn đã kiên cường lựa chọn cuộc sống thanh cao, hòa nhập với thiên nhiên và tránh xa tham vọng. bằng cách đọc hai bài luận, nó cũng gợi ý cho người đọc về cuộc sống vô cùng giản dị của người viết lời.

    mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa xuân ăn măng, mùa hè bơi trong đầm sen, bơi trong ao

    tre, nứa, măng, giá đỗ được coi là những thực phẩm dân dã từ xa xưa mà dân gian thường ăn. Nó gắn liền với cuộc sống thôn quê giản dị và rất đỗi thân quen trong cuộc sống. Đối với câu thơ:

    mùa xuân tắm trong đầm sen, mùa hè tắm trong ao

    Câu thơ gợi cho ta những hình ảnh quen thuộc nơi làng quê, về nếp sống. khi về với thiên nhiên, khi về làng. tác giả thực sự hòa mình vào khung cảnh thôn quê trong lành, người đọc thấy được một cuộc sống thanh đạm, một cuộc sống mà dường như mùa nào cũng mang lại niềm vui, sự nhàn hạ. trên thực tế, đó là một cuộc sống được nhiều người ngưỡng mộ mà ít ai có được. chỉ là cảnh sinh hoạt giản dị nhưng thể hiện được sự hòa quyện của những cung bậc của thiên nhiên, đồng điệu với con người.

    Cũng chính từ cuộc sống thường ngày này, tác giả đã đúc kết ra hai câu cuối cùng, một câu kết triết lý và tinh thần đẹp đẽ nhất:

    rượu tới cây ta sẽ uống, thấy giàu sang như mơ

    huyền thoại về “cái cây” xuất hiện như muốn nói lên rằng giàu sang và danh vọng là một thứ phù phiếm, đồng thời nó cũng chỉ là một phù du trôi nổi rồi biến mất như một giấc mơ. và từ đó ta có thể thấy đây cũng là một thái độ rất đáng trân trọng bởi tác giả đã sống trong thời kỳ mà chế độ phong kiến ​​đang khủng hoảng. trong xã hội đó khi nền tảng đạo đức Nho giáo bị phá vỡ, rạn nứt và thực tế là thời kỳ con người lấy tiền bạc làm thước đo cho mọi giá trị khác.

    Tóm lại, nhàn hạ đã thể hiện rõ sự kết hợp hài hoà giữa chất triết lí và chất trữ tình, thể hiện vẻ đẹp tâm hồn và nhân cách của người ẩn sĩ khiêm nhường. Đồng thời, tác phẩm còn thể hiện rõ một tâm hồn yêu thiên nhiên, hòa mình với thiên nhiên, không màng danh lợi, làm gương cho thế hệ mai sau.

    cảm nghĩ về bài thơ giải trí – bài văn mẫu 5

    Nền văn học trung đại nước ta có nhiều tác giả tài năng với những tác phẩm đặc sắc. Nói đến văn học trung đại, không thể không nhắc đến Nguyễn biếm với thể thơ ung dung tự tại. bài thơ được ông viết khi về quê ở ẩn. Dù tiêu đề bài thơ là sự nhàn hạ nhưng đó không phải là hành động giải trí không lành mạnh mà là thái độ, triết lý sống của tác giả.

    Bài thơ mở đầu bằng một hình ảnh rất đời thường:

    một ngày một cuốc, một cần câu dù ai cũng vui

    Trước mắt người đọc hiện ra hình ảnh người nông dân với cái cày, cái cuốc. Ngoài trồng trọt, sở thích của anh là câu cá. đó là một cuộc sống đầy thư thái, nhàn nhã và không bụi bặm. cuộc sống cứ quẩn quanh với những thú vui của riêng mình, không màng đến thú vui của người khác.

    Trong hai dòng sau, nhân vật trữ tình hiện lên với triết lý thanh nhàn:

    chúng ta là kẻ ngu ngốc, chúng ta tìm một nơi vắng vẻ, người khôn ngoan tìm đến một nơi ồn ào

    hai câu thơ có sự đối lập giữa chốn hoang vắng và chốn ồn ào, giữa ta và người, giữa người khôn và kẻ dại. Thoạt nhìn, chúng ta nghĩ rằng tác giả đang đi ngược lại cuộc đời, chống lại con người. Tác giả có thật là dại dột khi chọn sống ở một nơi hoang vắng? Khi chúng ta đọc những câu sau đây, chúng ta biết chắc chắn rằng câu trả lời là không. những người chọn sống ở một nơi đầy sóng gió tưởng rằng họ là con người, nhưng thực tế, đó là một nơi có quá nhiều cạm bẫy. Những người tham lam thường tìm cách hạ bệ người khác để nâng tầm bản thân. tác giả chọn cho mình một cuộc sống thoải mái, tránh xa danh lợi để giữ cho mình khí phách hiên ngang. là cuộc sống hòa hợp với thiên nhiên, cuộc sống bình dị hàng ngày với:

    mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa xuân ăn măng, mùa hè bơi trong đầm sen, bơi trong ao

    mọi thứ đều có sẵn trong lĩnh vực này. thức dậy mỗi mùa. mùa thu có măng, mùa đông có giá. cuộc đời gắn liền với đầm sen, đầm sen. khi người ta không phải lo lắng về địa vị, danh vọng, không phải lo lắng về tiền bạc thì đó mới thực sự là một cuộc sống đáng mơ ước. Cuộc sống của nguyen thật đáng khâm phục.

    Từ cuộc sống nhàn hạ của mình, tác giả đã rút ra một triết lý sống:

    rượu tới cây ta sẽ uống, thấy giàu sang như mơ

    Danh tiếng và sự giàu có chỉ là những đám mây trôi. lấy thì dễ nhưng mất cũng nhanh. Đối với nguyễn bướng bỉnh, giàu có như một giấc mơ. thời điểm tác giả viết bài thơ này là lúc chế độ phong kiến ​​lâm vào khủng hoảng. tác giả chọn cuộc sống nhàn hạ, tức là chọn cuộc sống không màng vinh hoa, phú quý. tác giả đang tìm kiếm sự bình yên trong chính tâm hồn mình, không để dục vọng làm vẩn đục tâm hồn mình.

    Qua bài thơ này, người đọc cảm nhận được vẻ đẹp tâm hồn của Nguyễn. triết lý sống của tác giả cũng là triết lý sống mà thế hệ sau nên noi theo.

    cảm nghĩ về bài thơ nhàn hạ – văn mẫu 6

    nguyen cuong khiem là một học giả danh tiếng trong thời kỳ phân tranh giữa chiến tranh và triều đại nhà Nguyên. sống trong thời loạn lạc, ông không ủng hộ thế lực phong kiến ​​nào mà tìm đường lui về quê hương theo lối sống của nhà Nho. Bài thơ nhàn là một trong những tác phẩm của ông viết bằng chữ Nôm, trích từ tập thơ Bạch văn quốc ngữ. Đoạn thơ thể hiện một phần cuộc đời và quan niệm sống của tác giả trong xã hội hỗn loạn ngày nay.Cuộc sống của cụ Nguyễn thể hiện trong bài thơ là một cuộc sống giản dị, thanh đạm (giản dị) nhưng cao cả, trong sạch. bài thơ bắt đầu bằng hai dòng:

    “Một ngày, một đất nước, một cần câu dù ai cũng có niềm vui”

    với cách sử dụng số lượng rất linh hoạt: “một”, nhịp thơ đều đặn ngắt nhịp 2/2/3 kết hợp với hình ảnh những công cụ lao động ngoài đồng: mai, cà vạt, cần câu đối với ta. xem các công cụ cần thiết của cuộc sống đồng quê. Chính sự giản dị chân chất của những tư liệu lao động thô sơ ấy đã cho ta thấy được cuộc sống bình dị, vô tư của một danh nhân ngày ngày ở với ruộng vườn, vui thú với cảnh thôn quê. bữa ăn hàng ngày của bạn:

    “Mùa thu thì ăn măng, mùa đông thì ăn măng, mùa xuân thì bơi trong đầm sen, mùa hè thì bơi trong ao”

    Món ăn của họ là những món có sẵn trên ruộng vườn, vào mỗi mùa: măng rừng, giá đỗ, …. những thứ rất đỗi bình dị hàng ngày. cuộc sống hàng ngày của anh ấy giống như một người nông dân thực thụ, anh ấy cũng bơi trong các ao hồ. hai câu thơ thể hiện bốn mùa của cuộc đời tác giả, mùa nào cũng êm đềm, chậm rãi. qua đó chúng ta thấy được một cách sống cao thượng, nhẹ nhàng, tránh xa những ưu tư đời thường.

    “Kẻ ngu thì tìm nơi vắng vẻ, kẻ khôn tìm đến nơi ồn ào”

    Tìm một chốn “sa mạc” không phải là xa lánh cuộc sống mà là tìm một nơi mình thích sống thoải mái, hòa nhập với thiên nhiên, rời xa chức vụ, quyền lợi để tìm đến chốn cao sang. Hỗn loạn ”là chốn tư lợi, chạy theo danh lợi vật chất, tranh giành, hãm hại lẫn nhau. Rõ ràng Nguyên bị cách sống lặng lẽ không màng danh lợi, không màng đến danh lợi đều ngoan cố chối bỏ. của người bình dân để nói lên quan niệm sống của mình, dù người đời cho rằng mình khôn hay dại, đó cũng là quan niệm của các bậc nho sĩ vẫn đang tìm chốn tĩnh mịch để ẩn mình. Nghệ thuật là vì: “ta” đối với “người”. , “dã man” đối với “khôn”, “hoang vắng” đối với “chốn xôn xao” tạo nên sự so sánh giữa hai lối sống, từ đó khẳng định triết lý sống của tác giả. triết lý sống của tác giả:

    “Rượu tưới cây ta sẽ uống, ta sẽ thấy giàu sang như mơ”

    Trong men say và sự bình yên của làng quê, nhà thơ nhận ra rằng của cải thực chất chỉ là một giấc mơ. nó cũng sẽ nhanh chóng tan thành mây khói.

    đoạn thơ thể hiện quan niệm sống của nhà thơ, đồng thời ta thấy được cuộc sống thanh bình của nhà thơ ở nông thôn. Đó là một cuộc sống rất đơn giản và lặng lẽ, thanh đạm nhưng rất cao quý. bản gốc khiêm nhường đã thể hiện một tâm hồn, một cuộc sống rất giản dị, một đức tính cao cả.

    cảm nghĩ về bài thơ nhàn hạ – văn mẫu 7

    Trong số nhiều cống hiến cho nền văn hóa dân tộc, những đóng góp to lớn cho sự nghiệp giáo dục được nhiều nhà khoa học đánh giá cao. Với tất cả những thành tựu giáo dục trong thời gian qua không thể không kể đến công lao của Trạng Trình. Là tượng đài thơ tiêu biểu của Việt Nam. trong những tác phẩm nổi tiếng của ông, có bài thơ “nhàn” bằng lối phê bình, lời than nhẹ trước cuộc sống bận rộn và ích kỷ. đồng thời giữ vững tinh thần lạc quan, khí phách thanh cao của một người coi danh, lợi.

    tác phẩm được sáng tác trong hoàn cảnh anh chán ghét quang cảnh trường học và trở về sống ở nông thôn. Đây cũng là cách thức quen thuộc của ông và các nhà nho khác cùng thời để đối mặt với sự khó chịu của thực tại trần gian bị đồng tiền làm cho mờ mắt và thể hiện chí khí thanh cao, muốn tìm thú vui cỏ cây thiên nhiên. nhà thơ đã sáng tác bài thơ này để bày tỏ quan điểm và trí tuệ của mình trong cuộc sống

    những câu thơ đầu tiên hiện ra với bao điều thú vị trong khung cảnh bình dị:

    “Một ngày một cuốc, một cần câu dù ai cũng vui”

    nhịp thơ 2/2/3 thể hiện lối sống ung dung tự tại. “mai, cuốc” là những công cụ được nông dân sử dụng để đào đất. tác giả đã sử dụng biện pháp liệt kê để chỉ hàng loạt công cụ giản dị, tái hiện hình ảnh người nông dân chân chất với thú vui hòa mình với thiên nhiên, câu cá nhổ cỏ. đánh cá là một hoạt động giải trí của tất cả các nhà Nho khi về quê ở ẩn. thể thơ được lập dàn ý trong một câu thơ duy nhất, mang lại sự thanh thản tĩnh lặng của nhà thơ trong cuộc sống nhàn rỗi thực sự. thông báo “một” cho thấy rằng mọi thứ đã sẵn sàng và được suy tính. tác giả chọn cách sống hoàn toàn trái ngược với những kẻ ham danh lợi, sống lối sống bận rộn nơi chốn quan trường. từ “dạo chơi” hiện ra với sự thư thái mơ hồ, không còn vướng bận chốn quan trường mà tự do trong khung cảnh thiên nhiên giản dị. “ai” là để chỉ những người trong thiên hạ, những người sống vội vàng, tìm kiếm tham vọng. những người này sẽ không bao giờ có thể tìm thấy sự yên tâm cho riêng mình.

    Câu thơ sau đây tác giả sử dụng hình thức đảo ngược để nói về sự khôn ngoan trong cuộc sống:

    “Chúng tôi dại dột, chúng tôi tìm kiếm một nơi vắng vẻ, tại sao người khôn ngoan lại vào tù?”

    câu thơ thể hiện quan niệm sống khôn ngoan. nhà thơ dùng hình thức đối lập để nói lên sự khôn ngoan của cuộc đời. đằng sau câu thơ đó có sự ám chỉ đến cuộc sống hiện thực theo đúng nghĩa của từ này. tác giả đã dùng vẻ đẹp tâm hồn của người nguyễn tinh khinh đối lập nghệ thuật “ta” với “người”, “trống”, “náo” để phản ánh sự thật giữa chốn quan trường mải miết kiếm lời. . , một nơi thôn dã bình dị của lạc hậu. ngu – khôn không còn là cách dùng để chỉ những kẻ ngu sống vùi dập danh lợi, tiền bạc, làm mờ mắt, đánh mất thân phận. “chốn vắng vẻ” là nơi ít người nhờ vả, ta không cần ở cạnh ai, là nơi yên tĩnh hòa hợp với thiên nhiên. ở đây, tác giả chỉ ẩn dụ thôi ;; dòng sông trong sáng, không màng danh lợi, hòa hợp với thiên nhiên. “chốn lao xao” là nơi ồn ào, nơi có cuộc sống xa hoa, con người sống xô bồ, tranh giành danh lợi, sống thủ đoạn trái ngược hẳn với cuộc sống sa hoa. Đó chính là sự lựa chọn của nhà thơ khi trở về chốn thanh bình của quê hương, đó là khôn ngoan khi sống an nhiên với chính mình để tìm cho mình một cuộc sống thoải mái và vui vẻ nhất.

    nhà thơ cảm nhận rất rõ vẻ đẹp của cuộc sống thanh nhàn:

    “Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn giá đỗ, mùa xuân tắm ao sen, mùa hè tắm ao”

    “măng, măng” đều là những món ăn dân dã sẵn có trong tự nhiên, sạch sẽ, không khắc khổ, rất quen thuộc với người nông dân. mùa xuân tắm ao sen, mùa hè tắm ao. cuộc sống dường như thật đơn giản. nghệ thuật liệt kê đan xen bốn mùa xuân hạ thu đông trôi qua rất êm đềm thể hiện một cuộc sống lạc quan không vướng cơm áo, một tinh thần lạc quan yêu đời. nhà thơ hòa mình vào thiên nhiên, ăn uống rất thanh tao, đạm bạc, mùa nào thức ấy, không có gì là không kén chọn món ngon.

    “rượu, hãy đến cây, tôi sẽ uống và thấy sự giàu sang như một giấc mơ.”

    tác giả mượn câu chuyện cổ điển thập phần say sưa nằm ngủ dưới gốc cây mơ thấy mình giàu có, mơ thấy trường học để ám chỉ rằng danh lợi chỉ là mộng mơ, tỏ rõ thái độ cân nhắc. , tiền bạc và của cải như giấc mơ dưới tán cây vụt qua là vô nghĩa. tìm rượu để uống để giải mộng, say để đánh thức trí tuệ, khẳng định lẽ sống cao đẹp “coi thường của cải, danh lợi” đối với sự tồn tại vĩnh hằng của thiên nhiên và nhân cách sống. trong câu thơ vẫn phảng phất chút ai oán, bất lực trước cuộc đời, đâu đâu cũng thấy oan khuất.

    XEM THÊM:  Soạn bài văn bản văn học lớp 10 nâng cao

    Tác phẩm đã thể hiện quan niệm sống của tác giả xa rời giàu sang để giữ gìn cốt cách thanh cao, không màng danh lợi để sống hòa hợp với thiên nhiên. . nghệ thuật thơ đối lập, nói ngược đã góp phần tạo nên thành công cho tác phẩm.

    Bài thơ “nhàn” đã thể hiện quan niệm sống của tác giả. thể hiện một vẻ đẹp của cuộc sống thanh đạm mà bình dị mà thanh cao. vẻ đẹp của tâm hồn con người thật đáng quý.

    cảm nghĩ của em về bài thơ nhàn – văn mẫu 8

    có thể nói rằng với những bài thơ nhàn tản được sáng tác trong hoàn cảnh quê hương ở ẩn của tác giả. Chữ “nhàn” của tác giả Nguyễn Khiêm đã thể hiện thái độ sống, một triết lý sống của tác giả được bộc lộ rất rõ nét. với tứ thơ mang bốn triết lí sâu xa gói gọn trong chữ nhàn, lần này dường như cũng đã được phân chia và trật tự trong gang tấc. Mở đầu bài thơ, tác giả viết một câu như sau:

    một ngày nào đó, một cái cuốc, một chiếc cần câu, chúng ta hãy vui chơi

    người đọc có thể nhận thấy ngay hai câu mở đầu gây ấn tượng đầu tiên với “một” ngụ ngôn được lặp lại ba lần trong một dòng thơ liệt kê những sự vật quen thuộc đó là hình ảnh “mai”, “cuốc”, “câu cá” và đó là những yếu tố rất quen thuộc vừa mang hình ảnh người nông dân chân chất vừa có bóng dáng của một người ăn mặc khách. Không cần nói nhiều nhưng chỉ cần như vậy thôi chúng ta cũng có thể cảm nhận hết được đây là cuộc đời nhàn nhạt của nhân vật trữ tình. khi kết hợp với phép ám chỉ được sử dụng, từ “một” là từ “quay cuồng” diễn tả thân phận của tác giả. với dáng người thư thái, thoải mái cũng như tâm trạng điềm đạm, nhẹ nhàng không vướng bụi trần.

    Câu thơ có thể được xem như một lời thách thức của tác giả đối với thế giới, không cần biết ai thưởng thức gì, chúng ta tiếp tục thưởng thức không vội vàng, tận hưởng một cuộc sống thôn quê nhất. đó cũng là một trong những lời nói thách thức dường như toát lên thái độ ôn hòa và vui vẻ từ tâm hồn của một người nông dân già.

    Đọc hai câu tả thực sau đây, chân dung nhân vật trữ tình và triết lý “nhàn” của nhà thơ được thể hiện qua câu văn:

    chúng ta là kẻ ngu ngốc, chúng ta tìm một nơi vắng vẻ, người khôn ngoan tìm đến một nơi ồn ào

    Không khó để nhận thấy sự đối lập giữa nhân vật của hai câu thơ cho thấy đó là “chốn bồng lai” và cảnh quê thanh bình, rất quê hương, vô tư. thực chất đó là tâm hồn con người luôn hòa nhập với thiên nhiên. Đối với nhà Nguyễn khiêm tốn, “chốn xôn xao” còn để chỉ chốn quan trường với những nhẫn tâm danh lợi, ganh ghét, đố kỵ. và nếu tác giả “dại” thì đi tìm ruộng, còn những người “khôn” thì đi tìm chính thức. nhưng thực ra ngược lại, trong câu thơ, “savage” có nghĩa là khôn ngoan, và từ “khôn” có nghĩa là ngu ngốc. độc giả có thể thấy cách nói ngược lại rất mỉa mai: một người khôn ngoan chọn một nơi đầy tham lam và dục vọng, luôn phải đắn đo suy nghĩ, và chúng ta dường như cảm nhận được điều đó. bạn đang hạnh phúc? người đọc có thể thấy rằng chính với sự đối lập của hai câu thơ hiện thực, ông đã mỉa mai những kẻ chỉ biết lao vào tham vọng, vào vòng danh lợi. còn đối với tác giả nguyễn bướng bỉnh, dường như ông cũng đã từ chối vòng danh lợi ấy bằng cách bày tỏ chính kiến, khí chất cao quý, trong sáng. bài thơ “nhàn” ở đây là cuộc sống thanh cao, xa rời vòng danh lợi.

    tác giả nguyễn không chỉ kiên cường lựa chọn cuộc sống thanh cao, xa rời tham vọng mà còn hòa nhập với thiên nhiên. bằng cách đọc hai bài luận, nó cũng gợi ý cho người đọc về cuộc sống vô cùng giản dị của người viết lời.

    mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa xuân ăn măng, mùa hè bơi trong đầm sen, bơi trong ao

    chắc hẳn sẽ không ai biết rằng măng tre, măng nứa, măng tre được coi là thực phẩm dân dã từ thiên nhiên rất dễ kiếm. những món ăn ấy dường như cũng đã gắn liền với cuộc sống của những người dân quê nghèo đậm đà hương vị đồng quê. mọi người cũng xem đây là những món ăn quen thuộc trong cuộc sống. Đối với câu thơ:

    mùa xuân tắm trong đầm sen, mùa hè tắm trong ao

    câu thơ dường như đã phác họa ra một hình ảnh quen thuộc nơi thôn quê, một nếp sinh hoạt dân dã. khi về với thiên nhiên, khi về với làng quê. tác giả nguyễn hiên ngang hòa mình với cảnh làng quê trong lành, người đọc có thể thấy một cuộc sống thanh đạm, một cuộc sống mà dường như mùa nào cũng mang lại sự nhàn hạ, thư thái. trên thực tế, đó là một cuộc sống được nhiều người ngưỡng mộ mà ít ai có được. người đọc có thể thấy rằng với cảnh sinh hoạt đời thường đã thể hiện được sự đồng thời giao hòa bước chân của thiên nhiên và con người. chắc chắn bạn phải sống hết mình, sống hòa mình với thiên nhiên thì mới có được sự hòa hợp kỳ diệu như vậy.

    người đọc có thể thấy rằng cũng chính từ cuộc sống đời thường trong những câu thơ trên đến hai câu cuối, tác giả đã đúc kết được tinh thần và triết lý nhân sinh cao đẹp nhất qua hai câu thơ:

    rượu tới cây ta sẽ uống, thấy giàu sang như mơ

    Tác giả sử dụng hình ảnh ẩn dụ “cái cây” để ám chỉ rằng giàu sang và danh vọng là một thứ gì đó phù phiếm, đồng thời chỉ là phù du trôi nổi mà bạn có được rồi mất đi như một giấc mơ. và qua đây ta có thể thấy đây cũng là một thái độ rất đáng trân trọng bởi nguyễn ngoan cường sống trong thời đại mà chế độ phong kiến ​​bắt đầu đi vào khủng hoảng. trong xã hội đó khi nền tảng đạo đức Nho giáo bị phá vỡ, rạn nứt và thực tế là thời kỳ con người lấy tiền bạc làm thước đo cho mọi giá trị khác.

    Tóm lại, bài thơ là sự kết hợp hài hoà giữa chất triết lí và chất trữ tình, thể hiện vẻ đẹp tâm hồn và nhân cách của người ẩn sĩ khiêm nhường. đồng thời vở kịch còn là một tâm hồn yêu thiên nhiên, hòa mình với thiên nhiên, tác giả dường như không màng danh lợi. bài thơ “nhàn” cũng mang một triết lý sống cao đẹp đáng trân trọng, làm gương cho thế hệ mai sau.

    Cảm nghĩ của em về bài thơ nhàn – văn mẫu 9

    Thơ Nguyễn mang đậm tính giáo huấn triết lý, đề cao chí khí của người nho sĩ, cái thú ung dung, đồng thời phê phán những sinh vật sống trong xã hội. khi mất, ông đã để lại tập thơ viết bằng chữ Hán tên là bạch vân am thi tập; tập thơ viết bằng ngôn ngữ là bach văn quốc ngữ thi và “nhan” là bài thơ tiêu biểu của tuyển tập thơ lục bát, được viết theo thể thất ngôn tứ tuyệt.

    Bài thơ ca ngợi niềm vui cuộc sống nhàn hạ. qua đó ta thấy được vẻ đẹp chân chất của nó, nét mộc mạc của phố thị. “một ngày, một ngày, một ngày, một cuốc, một cần câu, dù ai thích thú, ta là kẻ ngu ngốc, ta tìm nơi vắng vẻ, người khôn đến nơi vội vã mùa thu, ăn măng mùa đông, ăn mùa xuân. , mùa hè bơi trong ao sen, tắm trong ao rượu, chúng ta sẽ vươn cây, uống rượu và nhìn sự giàu có như một giấc mơ. ”

    hai câu miêu tả cuộc sống nhàn hạ “một ngày một cuốc, một cần câu, dù ai có vui”. ngay dòng đầu tiên của câu thơ đã khắc họa hình ảnh người nông dân đứng tuổi, cuộc sống bình lặng. Ngoài ra, tác giả còn sử dụng cách đánh số thứ tự của từ “một” bên cạnh một số dụng cụ quen thuộc của người nông dân để gợi lên trước mắt người đọc. một cuộc sống vô cùng tao nhã và gần gũi nhưng không phải ai muốn cũng có được. từ “quay cuồng” trong câu thứ hai thể hiện hình ảnh một con người đang ngồi điềm tĩnh, chậm rãi. Đưa hình ảnh đó vào cuộc sống của tác giả, chúng ta có thể thấy rằng khoảng thời gian rảnh rỗi lớn nhất của ông là khi ông bảo ông ở ẩn. và từ “có gì vui” cũng một lần nữa cho thấy chủ đề của bài thơ là về sự thanh nhàn, dù ai có cơ hội đua tranh danh lợi thì tác giả vẫn thanh thản. hai dòng đầu của bài thơ không chỉ giới thiệu chủ đề mà còn khắc họa một phong thái ung dung tự tại, một trạng thái tâm hồn thoải mái, dễ chịu. “. kẻ ngu thì tìm nơi vắng vẻ, kẻ khôn tìm nơi ồn ào ”

    hai cụm từ thực của bài thơ có nghĩa là tác giả muốn hướng đến sự nhàn hạ và sử dụng các từ đối lập như “ta” _ “người”; “Dumb clever”; “chốn hoang vắng” _ “chốn xao xuyến” từ hàng loạt từ ngữ trái nghĩa đã thể hiện quan niệm sống của tác giả. nhân vật trữ tình chủ động tìm nơi vắng vẻ để sống cuộc đời yên ả mặc cho bao người đang tìm chốn “phồn hoa đô hội”. hai câu thơ gợi ra hai cách sống hoàn toàn trái ngược nhau. tác giả tự cho mình là “kẻ ngốc” vì đã chạy theo cuộc sống thanh đạm để thoát khỏi vòng danh lợi để giữ cho tâm hồn thanh thản. vậy lối sống ngoan cố của nguyen có phải là lối sống cắt đứt với thiên hạ và trốn tránh trách nhiệm? ”

    Tất nhiên, đó không phải là bởi vì đặt bài thơ vào một hoàn cảnh sáng tác chỉ có thể làm như vậy để duy trì tính cách cao quý của nó. vì nguyễn ngoan cường có ước mơ phò vua khiến trăm dân vui vẻ, nhưng triều đình tranh giành quyền lực lúc bấy giờ, dân chúng đói khổ, chưa tính hết ước mơ hoài bão.

    vì vậy đó là điều mà nguyen phải trân trọng khi ngoan cố rời khỏi “nơi thử thách”. “mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa xuân tắm ao sen, mùa hạ bơi trong ao”. hai thử nghiệm sử dụng phương pháp liệt kê các loại thực phẩm có sẵn trong tự nhiên quanh năm. trong tất cả các mùa, thức ăn đều giống nhau. mùa thu thường có măng, măng mọc quanh nhà. vào mùa đông, khi những thứ khó nảy mầm, giá cả thay đổi. câu thơ “mùa xuân tắm ao sen, mùa hè tắm ao” gợi cho ta nhớ đến cuộc sống đời thường ở thôn quê, qua đó ta cảm nhận được tác giả sống rất thanh thản, chan hòa với thiên nhiên, tận hưởng hết vẻ đẹp vốn có của đất trời. . không xô đẩy hay đánh nhau.

    Đặt bài thơ vào hoàn cảnh lúc bấy giờ, lối sống của cụ Nguyễn hiên ngang đã thể hiện được vẻ đẹp của một tâm hồn cao thượng, đó là lối sống tích cực thể hiện rõ thái độ của người nghĩa sĩ. “. Rượu đến cây thì ta uống, thấy phú quý như mơ ”. Hai bài văn đã thể hiện tầm nhìn của một nhà trí thức lớn, mang tính triết lý sâu sắc, vận dụng sáng tạo ý tưởng thuần tuý điện tích đối với Nguyễn Beng, là giàu không phải là mơ vì ông đã từng đỗ trạng nguyên, giữ nhiều chức vụ quan trọng trong triều đình nên cuộc sống vinh hoa phú quý ông đã sống nhưng ông không coi đó là ước mơ, mục đích của đời mình mà ông cho là. chỉ là một giấc mơ không thành hiện thực và ông đã tìm đến cuộc sống thanh bình để luôn giữ được phẩm chất cao quý của mình. Như vậy, qua bài thơ, chúng ta đã hiểu được quan niệm sống nhàn và nhân cách của một cụ Nguyễn khiêm tốn, coi thường danh lợi. , luôn giữ được tâm hồn cao thượng, hòa hợp với thiên nhiên, đề cao lối sống của nhà nho yêu nước, nhưng do hoàn cảnh phải sống ẩn dật, ngoài ra, cụ Nguyễn sinh khiêm còn sử dụng ngôn ngữ gần gũi với thiên nhiên. mộc mạc nhưng giàu chất triết lí. vận dụng khéo léo thể thơ trữ tình, điện tích cố định và phép tương phản thường gặp trong thể thơ một cách linh hoạt.

    Bài ca “nhàn” là một bài hoa được viết theo thể chữ Nôm rất hay của văn học trung đại Việt Nam. Quan niệm sống đề cao vẻ đẹp tâm hồn, lối sống trong sáng kiên cường của Nguyên vẫn được giữ nguyên cho đến tận ngày nay

    Cảm nghĩ về một bài thơ nhàn – văn mẫu 10

    nguyen tinh khiem đã sống qua gần một thế kỷ đầy biến động của chế độ phong kiến ​​ở Việt Nam: le – mat thú nhận hung, trinh – nguyen chien. trong những xáo trộn làm rạn nứt những mối quan hệ cơ bản của chế độ phong kiến, vạch trần những thế lực đen tối làm đảo lộn cuộc sống của con người, đồng thời trung thành đề cao những giá trị đạo đức tốt đẹp qua bài thơ giàu chất triết lí về nhân sinh và thế giới, với thái độ sâu sắc của bán kính lớn nhàn là bài thơ thất ngôn bát cú nổi tiếng của nhà thơ nêu lên quan niệm về cuộc sống của bậc ẩn sĩ thanh cao, vượt lên cái tầm thường xấu xa của cuộc đời tranh giành danh lợi.

    nhà thơ đã nhiều lần giữ vững lập trường đạo đức Nho giáo để bộc lộ quan niệm sống của mình. những suy tư này gắn liền với quan niệm đạo đức của con người, thể hiện một tầm nhìn lành mạnh về cuộc sống giữa thời thế điên cuồng. nhàn hạ là cách quen thuộc của nhà Nho để đối mặt với thực tại, trốn tránh cuộc sống trần tục, tìm niềm vui trong thiên nhiên và giữ mình trong sạch. Cuộc hành trình trở về nhà của nguyen theo quy luật đó, hỏi han dân chúng, chống lại những người dân thường bằng cách ám chỉ sự kiêu ngạo và thâm hiểm.

    cuộc sống yên tĩnh mang đến nhiều điều thú vị.

    “Một ngày một cuốc, một cần câu, không quan trọng ai vui”

    ngay trước mắt người đọc sẽ hiện ra một con người nguy nga, khiêm tốn giữa chốn xô bồ như một người nông dân thực thụ. nhưng đó là cách lựa chọn để hưởng thụ thanh nhàn của các nhà Nho tìm cuộc sống “cá, tiều, canh, thối” như một sự đối lập dứt khoát với các loại thú vui khác, để khẳng định ý nghĩa cao cả một cách tuyệt đối từ cuộc sống quê mùa này! thể thơ được lập dàn ý trong một câu thơ duy nhất, mang lại sự thanh thản tĩnh lặng của nhà thơ trong một cuộc sống bình dị thực sự. thực ra, sự hiện diện của cành mai, cây hòe, chiếc cần câu chỉ là cách tô điểm cho những chuyến phiêu bạt vô định của nhà thơ. những công cụ lao động quen thuộc của người bình thường trở thành hiện thân của một cuộc sống không vướng bận trần tục. đằng sau những danh sách của nhà thơ, chúng ta nhận ra rằng suy nghĩ của ông không tách rời quan điểm phổ biến của một người đàn ông chọn cuộc sống ẩn sĩ làm lý do của riêng mình. quá trình nhìn từ cuộc sống của con người ẩn chứa một vẻ đẹp cao cả, một triết lý sống bền vững.

    Đó cũng là cơ sở giúp nhà thơ khẳng định một thái độ sống khác biệt và đầy dũng khí.

    “Kẻ ngu thì tìm nơi vắng vẻ, kẻ khôn tìm đến nơi ồn ào”

    hai câu thực là một cách phân biệt rõ ràng đâu là nhà thơ và ai, đâu là thú vui về ranh giới nhận thức, cũng như về chỗ đứng giữa cuộc đời. thuốc giải tiêu chuẩn đã tạo nên hai cực đối lập: một bên là nhà thơ ngạo nghễ gọi tôi, một bên là người, một bên là tôi điên, một bên là trí tuệ của anh, một nơi vắng vẻ có nơi làm việc. Đằng sau những đối cực ấy là những ẩn ý tạo thành phản đề khẳng định thái độ sống của Nguyễn. chính nhà thơ đã nhiều lần định nghĩa cái ngu – cái khôn bằng cách nói ngược này. vì người trên đời dùng cái ngu, cái khôn để tính toán, tranh giành thiệt hơn, thật ra, cái ngu, cái khôn là thói ích kỷ làm cho con người trở nên tầm thường, lôi cuốn con người vào những dục vọng thấp hèn. mượn cách diễn đạt này, nhà thơ thể hiện một vị thế cao sang và chống lại những kẻ mù quáng bởi sự phù phiếm giữa thời loạn lạc. nguyen cũng ngoan cố tích cực tìm nơi vắng vẻ, ít khói bụi. nhưng khác với lối nói xưa “thế gian còn thức, ta một mình ta say” đầy u uất, hoàn cảnh đã cười nhạo những thói đời bằng một lời giễu cợt thầm lặng nhưng chua xót, phê phán cả một xã hội. lập trường của một người công chính, không quan tâm đến những trò chơi khôn ngoan và ngu ngốc. do đó, nhà thơ cảm nhận được hết vẻ đẹp của cuộc sống thanh nhàn:

    “Mùa thu ăn măng, mùa đông ăn măng, mùa hè tắm ao sen, mùa hè tắm ao”

    khác với cách hưởng thụ vật chất đắm chìm trong vinh hoa phú quý, nguyên binh khi hưởng thụ những ưu ái của thiên nhiên hào phóng với tấm lòng hòa hợp với thiên nhiên. được hưởng sự ưu đãi của thiên nhiên trong bốn mùa xuân – hạ – thu – đông, nhà thơ còn được hấp thụ tinh hoa của đất trời để gột rửa mọi lo toan, ưu phiền. cuộc sống đó mang dấu ấn của việc trốn tránh cuộc sống và tiếp cận triết lý “bất động” của Đạo gia. “thoát ly” khỏi đạo Phật. nhưng gạt những triết lý siêu hình sang một bên, chúng ta nhận ra con người nghệ sĩ chân chính của nguyễn hiên ngang, hòa hợp với thiên nhiên một cách sang trọng bằng tất cả sự hồn nhiên trong sáng của trái tim mình. Không chỉ vậy, những hình ảnh măng non, rặng tre, đầm sen còn mang ý nghĩa biểu tượng gắn liền với phẩm chất cao quý của người đàn ông nghĩa khí, sống không thẹn với lòng. trong sự hòa hợp với thiên nhiên, anh ta là một chúa tể tuyết, người sống theo những điều xa xỉ thiêng liêng của mình. quan niệm của nhà thơ về từ nhàn hạ được phát triển đầy đủ với tuyên bố:

    “Rượu đến tận gốc cây, ta sẽ uống, thấy giàu sang như mơ”.

    mượn kinh điển một cách hết sức tự nhiên, nguyễn kiên cường thể hiện thái độ sống của mình là dứt khoát thoát ly giàu sang, nổi tiếng. quan niệm đó vốn gần gũi với Đạo: trang, mang ý nghĩa hoài nghi tiêu cực, nhưng lấy bối cảnh thời đại mà thi nhân đang sống lại bộc lộ ý nghĩa tích cực. cuộc sống của những người theo đuổi danh vọng và tài sản, điều mà anh ta ghét và lên án trong nhiều bài thơ về hiện trạng của mình:

    “Thân bại danh liệt, giàu sang thì sang, khó thì ra đi”

    (thói quen trong cuộc sống)

    dân giàu nước mạnh đi đôi với địa vị nguy hiểm ngoan cố chỉ là cuộc đời của những con người thủ đoạn xấu xa, chà đạp nhau để kiếm sống. chúng là một bầy chuột lớn làm hại những người mà ông vô cùng căm ghét và lên án trong bài thơ “ghét chuột” của mình. vì vậy, có thể hiểu thái độ coi phú quý như mơ cũng là cách nhà thơ lựa chọn cách sống gần gũi, sẻ chia với mọi người. cuộc sống thanh đạm nhưng cao quý của những người bình dân rất đáng được trân trọng vì nó mang lại sự thanh thản và ngăn chặn hình thức nhàn hạ bị hoen ố và vấy bẩn trong xã hội chạy theo quyền lực của đồng tiền. Nguồn gốc triết học của Nguyễn gắn liền với quan niệm sống lành mạnh và tốt đẹp của mọi người.

    bài thơ “nhàn” bao hàm tất cả triết lí, tình cảm và trí tuệ của cụ Nguyễn khinh khiem, bộc lộ trọn vẹn một nhân cách của một con người vĩ đại tìm cách trở về với thiên nhiên, với cuộc sống của nhân dân để gặp thử thách xứng đáng. với cả một xã hội phong kiến ​​đang trên con đường mục ruỗng mục nát. bài thơ là kinh nghiệm sống, bản lĩnh cứng cỏi của một con người chân chính.

    Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc TOP 10 bài cảm nhận về bài thơ Nhàn hay nhất – Văn 10. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

    Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

    Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

    Chúng tôi Xin cám ơn!

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *