Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
812 lượt xem

Cảm xúc của nhà thơ trước mùa xuân thiên nhiên

Bạn đang quan tâm đến Cảm xúc của nhà thơ trước mùa xuân thiên nhiên phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Cảm xúc của nhà thơ trước mùa xuân thiên nhiên

chủ đề: suy nghĩ của tôi về một bài thơ mùa xuân nhỏ

suy nghi cua em ve bai tho mua xuan nho nho

suy nghĩ của tôi về bài thơ mùa xuân nho nhỏ

bạn đang xem: suy nghĩ của tôi về một bài thơ mùa xuân nho nhỏ

i. nêu suy nghĩ của anh / chị về một bài thơ ngắn về mùa xuân (chuẩn)

* lược đồ 1 (tiêu chuẩn):

1. mở đầu

– Nêu khái quát về tác giả thanh hải (tiểu sử, đặc điểm con người chính, sáng tác tiêu biểu, đặc điểm sáng tác, …) – miêu tả khái quát bài thơ “xuân xuân”. nhỏ ”(xuất xứ, hoàn cảnh sáng tác, miêu tả khái quát nội dung và giá trị nghệ thuật của bài thơ, …)

2. nội dung bài đăng

a. cảm xúc của nhà thơ trước cảnh thiên nhiên mùa xuân – bức tranh mùa xuân: + nghệ thuật đảo ngữ, đặt động từ “đâm chồi” ở đầu dòng đã giúp làm nổi bật ngay sức sống của loài hoa. của dòng sông. + những hình ảnh chọn lọc, gợi hình, gợi tả, đó là “dòng sông xanh”, “bông hoa tím”, “chim sơn ca”. + các liên từ “ơi”, “chi” tác giả đã gợi lên một giọng văn ngọt ngào, thân thương, gần gũi → hình ảnh mùa xuân hài hòa, tươi sáng với hai màu xanh, tím tươi và tiếng chim hót vang trời.- Cảm nhận của nhà thơ: + Hình ảnh “giọt long lanh rơi” là một hình ảnh thơ độc đáo với nhiều cách hiểu khác nhau: là giọt mưa xuân, giọt sương mai lấp lánh trong nắng mai, và cũng có lẽ đó là tiếng chim sơn ca. thái độ trân trọng của tác giả đối với vẻ đẹp của thiên nhiên. tất nhiên.

b. cảm nhận của nhà thơ về mùa xuân đất nước – hình ảnh mùa xuân đất nước: + hình ảnh “người cầm súng” và hình ảnh “người ra đồng” – hai hình ảnh tượng trưng cho hai. nhiệm vụ quan trọng và cần thiết của nước ta là chiến đấu ở tiền tuyến và lao động, sản xuất ở hậu phương. + Từ “xuân” và từ “may”: gợi lên khung cảnh mùa xuân tươi đẹp và cả thành phố. kết quả của công cuộc xây dựng và bảo vệ tổ quốc của nhân dân ta. + Từ “mọi người” luôn gắn với các từ lóng “hối hả”, “phấp phới”: tạo nên nhịp thơ nhanh, gấp gáp, từ ngữ gợi nhịp điệu sôi nổi, sôi nổi, gấp gáp. trong nhiệm vụ xây dựng và bảo vệ quê hương, đất nước- cảm xúc của nhà thơ: + Hai tính từ “chăm chỉ” và “chăm chỉ” song hành với nhau đã đúc kết chặng đường lịch sử “bốn nghìn năm” của đất nước và dân tộc + hình ảnh so sánh độc đáo “đất nước như đ ngôi sao “:

  • gợi lên hình ảnh dân tộc Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử, từ đêm đen nô lệ, gông cùm để tỏa sáng, giành độc lập
  • thể hiện niềm tin của tác giả vào một sự tươi sáng, rộng mở, giàu nghị lực. tương lai.

c. khát vọng và lí tưởng sống cao cả, đáng trân trọng của tác giả – lí do cao cả mà thanh hải luôn muốn theo đuổi là cống hiến hết mình cho đất nước, cho đời. + đại từ “i” và điệp cấu trúc “i do … ”,“ Ta vào… ”được đặt ở đầu ba dòng thơ làm cho nhịp thơ nhẹ nhàng, sâu lắng, dường như dòng thơ ấy như một lời tâm sự, thủ thỉ của nhà thơ. khát vọng được hóa thân, dâng lên tổ quốc, quê hương ý nghĩa hàm súc, tượng trưng đã góp phần làm nổi bật khát vọng hòa nhập cộng đồng, thủy chung, quê hương ở bài thơ sau: + Tác giả chỉ xin là “một mùa xuân nho nhỏ” để góp phần làm vẻ đẹp của mùa xuân lớn của dân tộc + Từ láy nhỏ bé và từ láy thể hiện vẻ đẹp tâm hồn nhà thơ: cho đời một cách tự nguyện, cho tự do đòi hỏi có đi có lại. → đó là cách sống thanh cao, vô tư, trong sáng nhưng cũng rất giản dị, khiêm tốn của nhà thơ. bài thơ như một lời tự hứa, tự nhủ và đó cũng là lời khẳng định của nhà thơ về sự trường tồn của lí tưởng sống mà mình theo đuổi – bài thơ khép lại trong âm hưởng ngọt ngào, da diết của ca dao trữ tình mang sắc thái: gợi lên những mất mát. những khó khăn gian khổ mà dân tộc đã trải qua và cả những giai điệu về cuộc sống mới, sức sống mới của dân tộc, quê hương, đất nước.

3. kết thúc

hãy khái quát những nét đặc sắc về giá trị nội dung, giá trị nghệ thuật của bài thơ và nêu cảm nhận của bản thân.

* lược đồ số 2 (tiêu chuẩn)

1. mở đầu

– giới thiệu về bài thơ

2. nội dung bài đăng

– Bài thơ là tình yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, yêu quê hương đất nước và khát vọng được cống hiến cho đời – ông sáng tác bài thơ khi nằm trên giường bệnh, tháng 11 năm 1980)

a. mùa xuân của thiên nhiên trong trí tưởng tượng của nhà thơ: – hình ảnh mùa xuân được miêu tả trong không gian rộng lớn với hoa lá, sông nước, chim muông và bầu trời rộng lớn: + hình ảnh bông hoa: chợt hiện ra giữa mênh mông sóng nước. động từ “mọc” đảo ở đầu câu: đột ngột, bất ngờ = & gt; mùa xuân đến sớm, chợt đi + hoa “tím biếc” óng ánh trong nắng mai, màu lục bình + dòng sông: trải dài, lững lờ trôi với màu xanh biếc, hình ảnh sông hương + chim sơn ca: tiếng hát, gọi mùa xuân, là sứ giả của mùa xuân. + cái gọi là “ơi”: lắng nghe tha thiết, thân thương như con người + nhà thơ như tiếng chim trách móc, hờn dỗi ”. hát chi… trời ”: chữ“ chi ”là tiếng của con trai xứ. + “Từng giọt… hứng”: tiếng chim ở trên cô đọng lại thành giọt, sóng rơi xuống đất, nhà thơ đưa tay ra hứng lấy. Qua (giọt mật xuân). + Hành động “ đưa… trở lại ”: nâng niu, trân trọng từng hạt giống của mùa xuân. + nghệ thuật chuyển hoá tình cảm: mùa xuân như một vật thể hữu hình mà con người có thể sờ, sờ, nếm. = & gt; hành động nhặt giọt xuân của nhà thơ là hành động của một con người có tình yêu thiên nhiên mãnh liệt, mong muốn được tận hưởng mùa xuân ngay từ giây phút đầu tiên. = & gt; Hình ảnh thiên nhiên mùa xuân được Thanh Hải dựng lên bằng tình yêu chân thành. anh đã hình dung trong trí tưởng tượng của mình về mùa xuân của thiên nhiên, của quê hương mình với những gì thân thuộc, gần gũi và bình dị nhất.

b. hình ảnh mùa xuân của đất nước trong thời kỳ xây dựng: – mùa xuân của đất nước được thể hiện qua hai nhiệm vụ với hai hình ảnh “người có vũ khí” và “người về quê” + mùa xuân của người có vũ khí – đó là những chồi non lấp ló trên lưng áo rằn ri (hình ảnh “lộc”: chồi non của cây, sự sinh sôi, sức sống mãnh liệt) non trong quá trình lao động sản xuất, làm hậu phương cho “gánh vác”. = & gt ; sản xuất và đấu tranh luôn song hành để cùng nhau phát triển đất nước = & gt; hai nhiệm vụ hợp thành một. + “tất cả… xôn xao”: hai từ liên tiếp diễn tả tốc độ, khẩn trương. điệp ngữ “ai cũng như ai”: ai cũng hòa trong không khí khẩn trương + nhịp thơ ở khổ thơ này có tiết tấu nhanh, gây hứng thú cho người đọc = & gt; hình ảnh đất nước trong thời kỳ đổi mới, không còn chiến tranh. – Trí nhớ của tác giả về lịch sử đất nước: + nhịp thơ chậm rãi như một cuốn phim tua lại, kể lại trang truyện hào hùng 4000 năm của đất nước + những “gian khổ gian khổ ”mà dân tộc ta đã trải qua từ thời các vị vua vĩ đại dựng nước và gần đây là hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ. = & gt; lòng tự hào dân tộc trong công cuộc giữ gìn quê hương + hình ảnh so sánh “quê hương… từ trước”: niềm tự hào về một dân tộc luôn tỏa sáng, như ngôi sao vững vàng trên bầu trời bao la = & gt; thanh hải truyền tải hình ảnh đất trời mùa xuân với sự trân trọng, niềm tiếc thương sâu sắc nhất, đồng thời cũng là niềm lạc quan về tương lai đất nước và sự vươn lên mạnh mẽ của dân tộc ta.

c. những mong muốn và khát vọng chân thành, giản dị của nhà thơ: – động từ “chúng tôi làm” được lặp đi lặp lại nhiều lần khẳng định mong muốn tột cùng được cống hiến cuộc đời mình dù chỉ là những điều nhỏ nhặt. “chim hót”, “cành hoa”, “nốt trầm” .- nhà thơ muốn là con chim dâng tiếng hót cho đời, trở thành bông hoa tỏa hương, là nốt trầm nhỏ giữa âm nhạc của cuộc đời.- bất cứ lúc nào, ông cũng luôn muốn được cống hiến “dù là… bạc”. = & gt; tình yêu cuộc sống được thể hiện mãnh liệt, là khát vọng cháy bỏng của nhà thơ, dù ông đang nằm trên giường bệnh. , ông vẫn muốn dâng hiến- niềm tự hào về quê hương của một người con xứ Huế: + bài thơ kết thúc bằng hai câu ca dao tiêu biểu: nam ai nam bình + nhịp điệu + nam ai buồn, nhẹ nhàng tình cảm, điệu nam ai bình. trên nền nhịp điệu của “beat money” = & gt; thể hiện tình cảm gắn bó thân thiết với quê hương, luôn hướng về quê hương đất nước.

d. nghệ thuật: – Thể thơ năm chữ kết hợp với những hình ảnh đẹp giản dị, hình ảnh so sánh, ẩn dụ sáng tạo. – nhịp điệu uyển chuyển, uyển chuyển, trên nền cảm xúc của nhà thơ.

3. kết bài – khẳng định lại ý nghĩa của bài thơ và suy nghĩ của mình- bài thơ là tình yêu tha thiết của nhà thơ đối với cuộc sống và khát vọng cống hiến cuộc đời cháy bỏng của nhà thơ.

ii. bài văn mẫu nêu suy nghĩ của em về bài thơ mùa xuân nho nhỏ

1. suy nghĩ của em về bài thơ mùa xuân nho nhỏ, mẫu số 1 (chuẩn)

Mùa xuân là chủ đề muôn thuở của thơ ca, nhạc họa với nhiều tác phẩm, tác giả nổi tiếng với phong cách sáng tạo riêng. và nhà thơ thanh hải cũng đã góp phần tô điểm và làm phong phú thêm bức tranh mùa xuân ấy bằng những vần thơ nhẹ nhàng, sâu lắng, giàu nhạc tính và tình cảm chân thành, đằm thắm của mình qua bài thơ “xuân ơi xuân về”. Đọc bài thơ, người đọc không chỉ được hòa mình vào mùa xuân của thiên nhiên, đất nước mà còn thấy được lẽ sống cao đẹp của nhà thơ.

Mở đầu bài thơ, tác giả vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân trong trẻo, tràn đầy sức sống.

mọc giữa dòng sông xanh, bông hoa tím biếc vang cả một góc trời

Ngay từ dòng mở đầu của bài thơ, tác giả đã sử dụng nghệ thuật đảo ngữ, đặt động từ “mọc” ở đầu dòng đã giúp làm bật lên sức sống của loài hoa ngay giữa xanh tươi. sông – một loài hoa tràn trề sức xuân và sắc xuân. không chỉ dừng lại ở hình ảnh bông hoa tràn đầy sức sống giữa làn nước xanh thẳm, hình ảnh mùa xuân trong sắc còn hiện lên rõ nét qua những hình ảnh sắc thu chọn lọc, gợi và đậm nét: “sông xanh”, “hoa tím”, Chim sơn ca”. tất cả những hình ảnh đó hòa quyện vào nhau vẽ nên một hình ảnh mùa xuân hài hòa, tươi sáng với hai gam màu xanh, tím tươi tắn và tiếng chim hót vang trời. Đặc biệt, với việc sử dụng các liên từ “ơi”, “chi” tác giả đã gợi lên một giọng văn ngọt ngào, nhân hậu và gần gũi. để rồi trước bức tranh xuân hài hòa, rực rỡ ấy, tác giả cũng phải ngỡ ngàng, xao xuyến đến say lòng.

XEM THÊM:  Xuân Hoàng - nhà thơ của Quảng Bình, từng bán sách để mưu sinh được đặt tên đường

mỗi giọt lấp lánh rơi xuống, tôi đưa tay ra đón lấy

Có thể nói, hình ảnh “bóng rơi” là một hình tượng thơ độc đáo, giàu sức gợi với nhiều cách hiểu khác nhau. “dạ quang” có thể là giọt mưa xuân, giọt sương mai lấp lánh trong nắng mai, cũng có thể là tiếng chim sơn ca vang vọng đâu đây rồi tan rã. từng giọt, từng giọt rõ ràng và “sáng”. và có lẽ dù hiểu theo cách nào thì hình ảnh “giọt long lanh” cũng góp phần tô điểm cho bức tranh xuân sắc thêm tươi đẹp, tràn đầy sức sống hơn nên nhà thơ vội vàng đưa tay đón lấy. điệp ngữ “ta” được lặp lại hai lần gắn với hành động “hứng” đã thể hiện rõ thái độ trân trọng của tác giả trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Vì vậy, bằng một vài nét vẽ giản dị, pha chút âm nhạc, tác giả thanh hải đã vẽ nên một bức tranh thiên nhiên mùa xuân trong sắc, đầy màu sắc, hình ảnh, âm thanh và ngôn từ, thể hiện niềm say mê của tác giả đối với vẻ đẹp của thiên nhiên. khi mùa xuân đến.

Không chỉ dừng lại ở việc khám phá vẻ đẹp thiên nhiên của mùa xuân, “mùa xuân nho nhỏ” của thanh hải còn gợi lên trong lòng người đọc vẻ đẹp của mùa xuân đất nước.

vào mùa xuân, người ta mang súng trên lưng. mùa xuân, người dân ra đồng làm nương, mọi thứ dường như vội vã, mọi thứ như náo động …

dường như ở đây tác giả đã cảm nhận được mùa xuân đất nước qua hình ảnh “người cầm súng” và hình ảnh “người ra đồng” – hai hình ảnh tượng trưng cho hai nhiệm vụ quan trọng và cần thiết. đất nước ta lúc đó vừa chiến đấu ở tiền tuyến, vừa lao động, sản xuất ở hậu phương. Đặc biệt, trong đoạn thơ, cụm từ “mùa xuân” và cụm từ “lộc” được tác giả lặp lại nhiều lần đã gợi lên trước mắt người đọc một khung cảnh mùa xuân tươi đẹp như những chồi non ùa về, những bông hoa xinh đẹp đã góp phần gợi nên sự tích trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc của nhân dân ta. hơn nữa, sự ám chỉ “mọi người” luôn đi kèm với các từ “hối hả”, “xoáy” làm cho nhịp thơ càng lúc càng nhanh, từ đó gợi lên một nhịp sống sôi nổi, sôi nổi trong công cuộc xây dựng và mưu sinh. bảo vệ quê hương, đất nước. và sau đó, trước vẻ đẹp và sức sống của mùa xuân đất nước, tác giả bày tỏ niềm tự hào và niềm tin vào một tương lai tươi sáng và tốt đẹp hơn.

đất nước bốn nghìn năm làm việc và gian khổ, đất nước như một vì sao tiếp tục tiến lên

Cùng với hai tính từ “nhọc nhằn” và “nhọc nhằn”, nó tóm tắt chặng đường lịch sử “bốn nghìn năm” của đất nước và dân tộc. Đó là một chặng đường đầy khó khăn, gian khổ, nhiều đau thương, mất mát nhưng cũng góp phần khẳng định sức sống, ý chí, lòng dũng cảm của dân tộc, đất nước. Đặc biệt, hình ảnh so sánh độc đáo “đất nước như vì sao” không chỉ gợi lên hình ảnh dân tộc Việt Nam trong suốt chiều dài lịch sử, từ bóng tối nô lệ gông cùm đến sáng ngời độc lập mà còn gợi lên niềm tin của tác giả vào một tương lai tươi sáng, rộng mở, đầy nghị lực và có lẽ niềm tin ấy của tác giả càng được thể hiện rõ nét hơn qua điệp ngữ “đi lên” trong câu văn. câu cuối cùng của câu thơ.

Trước vẻ đẹp của mùa xuân thiên nhiên đất nước, nhà thơ thanh hải đã bày tỏ những khát khao, khát vọng và lí tưởng sống cao đẹp của mình. trước hết, lý do cao quý mà thanh hải luôn muốn theo đuổi là cống hiến hết mình cho đất nước, cho đời.

<3

đại từ “tôi” và điệp ngữ “tôi làm …”, “tôi vào …” được đặt ở đầu ba dòng làm cho nhịp thơ mềm mại, sâu lắng và dường như câu thơ như một lời tâm sự, tình yêu và lời thủ thỉ của nhà thơ về khát vọng được hóa thân, hiến dâng cho quê hương, đất nước. Ngoài ra, bài thơ còn sử dụng hệ thống hình ảnh “chim hót”, “cành hoa”, “nốt trầm”, những hình ảnh giản dị, gần gũi nhưng giàu ý nghĩa hàm súc, biểu tượng đã góp phần làm nổi bật khát vọng đắm mình trong cộng đồng, thủy chung, đồng ruộng tạo nên vẻ đẹp của mùa xuân đất nước trong tâm hồn tác giả. đồng thời từ khát vọng sống cao cả đó, tác giả đã nâng nó lên thành lí tưởng sống cao cả:

một mùa xuân nhỏ bình lặng cho đời dù tuổi đôi mươi dù tóc đã bạc

tác giả chỉ xin, chỉ mong là “một mùa xuân nho nhỏ” góp phần tô đẹp thêm mùa xuân lớn của dân tộc và có lẽ đây là một ẩn dụ độc đáo có một không hai của bài thơ về gia đình. từ láy và từ láy tình tứ thể hiện vẻ đẹp tâm hồn của nhà thơ. Thanh xuân không ồn ào, náo nhiệt mà lặng lẽ nguyện cho đời, cho đi mà không đòi hỏi gì để đáp lại. đó là cách sống cao cả, vô tư, trong sáng nhưng cũng rất giản dị, khiêm tốn của nhà thơ. đặc biệt, với nghệ thuật kết cấu “nếu thì… dù là…” và hình ảnh “đôi mươi” – “khi tóc đã bạc” khiến bài thơ như một lời hứa, tự nhủ và lẽ. rằng đó cũng là lời khẳng định của nhà thơ về sự trường tồn của lí tưởng sống mà mình theo đuổi. Như vậy, nhà thơ đã tổng kết cuộc đời mình thật giản dị, khiêm tốn nhưng đó là một lẽ sống rất đẹp, đáng trân trọng và đáng để chúng ta suy ngẫm, học tập.

Bài thơ khép lại bằng âm hưởng ngọt ngào, da diết, da diết của làn điệu dân ca Huế trữ tình.

mùa xuân đến em xin hát câu “nam ai, nam bình” nước non ngàn cây số nước non ngàn cây số.

khổ thơ như đưa người đọc đến với mảnh đất quê hương thân thương với biết bao câu ca dao thân thương để rồi trong những câu thơ ngọt ngào, dịu dàng và sâu lắng ấy, ta cảm nhận được những mất mát, gian khổ mà dân tộc đã trải qua và hơn hết là vì cái gì cả hai cũng gợi lên trong ta giai điệu của cuộc sống mới, sức sống mới của dân tộc, quê hương, đất nước.

Tóm lại, với thể thơ năm chữ cùng ngôn ngữ, hình ảnh thơ giản dị, trong sáng, bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ” của thanh hải đã vẽ nên một bức tranh tuyệt đẹp về mùa xuân của thiên nhiên, đất nước và từ đó thể hiện sự cao cả và xứng đáng. cuộc đời của nhà thơ.

2. suy nghĩ của em về bài thơ mùa xuân nho nhỏ, văn mẫu số 2 (chuẩn):

Mùa xuân là mùa của sinh vật, mùa của cỏ cây, hoa lá, là mùa của thiên nhiên, đất trời và con người. thanh xuân là khởi đầu của mọi điều tốt đẹp nhất trong cuộc sống. Có lẽ vì vậy mà khi nhà thơ Thanh Hải phải nằm yên trên giường bệnh, ông lại càng nôn nao chờ mùa xuân đến. bởi đó là tình yêu chân thành yêu đời, yêu thiên nhiên, yêu đất nước và cũng là mong muốn có một nguồn sống khác để cống hiến cho đời, cho đất nước. tất cả đều là ý nghĩa của một bài thơ mùa xuân nho nhỏ của tác giả thanh hải muốn gửi gắm đến mọi người qua tác phẩm cùng tên của mình.

Vào mùa đông năm 1980, nhà thơ Thanh Hải phải nằm trên giường bệnh. tuy nhiên, trong tâm hồn anh vẫn khao khát được bước ra thế giới bên ngoài khung cửa sổ, nơi mọi thứ đều chìm trong giấc ngủ đông. lòng yêu đời chân thành, lòng yêu nước nồng nàn và niềm khao khát, khao khát có thêm một mùa xuân của tuổi trẻ để cống hiến đã thôi thúc ông viết bài thơ về mùa xuân, bài thơ đó là mùa xuân nho nhỏ. . cả bài thơ là cảm xúc của ông trước mùa xuân của thiên nhiên, mùa xuân của đất trời và sâu thẳm là niềm khát khao mãnh liệt của ông.

vâng trong bài thơ xuân của tôi, nguyễn binh giới thiệu về mùa xuân:

đây là cả mùa xuân, mọi nhà đều mở cửa đón bạn và vui cười

trong thơ thanh hải, mùa xuân không xuất hiện trực tiếp trong lời giới thiệu của nhà thơ mà đi kèm với những dấu hiệu cụ thể:

“mọc giữa dòng sông xanh một bông hoa tím bơi ấu trùng vang lên từng giọt long lanh rơi xuống, tôi đưa tay ra hứng lấy”

Cả một bức tranh thiên nhiên mùa xuân mở ra trước mắt người đọc với hoa lá, sông xanh, chim muông và bầu trời cao rộng. Hãy nhớ rằng, lúc viết bài thơ này, thanh hải đang hồi phục tại quê nhà và thời điểm là tháng 11 năm 1980, mùa đông, nhưng anh đã có thể cho người đọc thấy được mùa xuân trong tâm tưởng tượng của anh.

không miêu tả toàn cảnh mùa xuân đến, thanh hải dùng một vài nét vẽ để vẽ nên hình ảnh mùa xuân của mình. một bông hoa “đâm chồi nảy lộc”, chợt nổi lên giữa dòng sông dài xanh biếc, báo hiệu mùa xuân sắp đến. chim sơn ca trên cao đang hót, kêu gọi mùa xuân đến. chúng đều là những điểm sáng rất nhẹ trên bầu trời cao rộng, nhưng chúng ta, những độc giả, có thể thấy một mùa xuân vui tươi và náo nhiệt đang từ từ đến gần.

Ở dòng đầu của bài thơ này, nhà thơ thanh hải đã rất độc đáo khi đảo động từ “nảy mầm” ở đầu dòng, giữ nguyên vị trí đầu bài thơ. Điều đó khiến khi đọc câu thơ ta có cảm giác như thật bất ngờ, thật bất ngờ, mùa xuân ấy dường như đến bất chợt mà không hề báo trước. rồi là màu “tím biếc” của bông hoa bé nhỏ giữa sông, phải chăng là màu tím của bèo tây trôi theo dòng sông hương mềm uốn mình, óng ánh trong nắng mai của mùa xuân? và kìa, phía trên, chim sơn ca – những con báo của mùa xuân, vẫy gọi bằng đôi cánh của chúng. tiếng “ơi” ở đầu dòng thứ ba là cách gọi nghiêm túc và thân thiết của tác giả đối với loài chim, bởi chúng là bạn và chúng là sứ giả của chúng sinh. những con chim ấy cứ hót, làm nhà thơ thêm xao xuyến, ước ao mùa xuân, đến nỗi ông mắng mỏ rồi hờn dỗi nói:

XEM THÊM:  Tiểu sử cuộc đời, sự nghiệp của nhà văn Nguyễn Quang Sáng

“vui mừng trên thiên đàng”

Lời quở trách đó thật đậm đà hương vị của một người con trai xứ Huế! anh ấy đổ lỗi cho họ vì bài hát đó khiến anh ấy muốn ra ngoài và tận hưởng khoảnh khắc mùa xuân đến.

Tiếng chim trên tòa nhà chọc trời kia không chỉ gọi mà mùa xuân đến, khiến lòng người rạo rực, hồi hộp mà giống như ngưng tụ thành ngọc, sáng lấp lánh rơi xuống đất. Đó có phải là một giọt mật hoa mùa xuân, một giọt mật hoa ngọt ngào của đất được gieo vào cây và lá? từng giọt mật ngọt ấy lặng lẽ rơi xuống trần gian và nhà thơ chợt đưa tay lên “thu”. Với cử chỉ đầy tình cảm và trân trọng ấy, chúng ta cũng có thể thấy ông yêu mùa xuân, thiên nhiên, đất trời đến nhường nào. Ở đây, Qinghai đã đặc biệt sử dụng nghệ thuật biến hình, biến mùa xuân thành một thực thể hữu hình, thứ mà con người có thể cầm nắm, chạm vào và thưởng thức một cách thích thú. hành động đó của cô như muốn tận hưởng cảm giác mùa xuân lan tỏa đến tận sâu thẳm tâm hồn, cô muốn tận hưởng những giọt xuân đầu tiên, để thanh xuân thấm sâu vào cơ thể. Phải là người yêu thiên nhiên, yêu đời sâu sắc, mới muốn chạm vào mùa xuân đến vậy, chạm vào nó ngay từ giây phút đầu tiên!

Hình ảnh mùa xuân của thanh hải dựa trên tình yêu tha thiết với cuộc sống và thiên nhiên. nằm trên giường bệnh, giữa mùa đông chết chóc, sương giăng khắp nơi, bạn vẫn hình dung được mùa xuân trên quê hương với những gì thân thuộc và bình yên nhất. Tôi thấy thế đấy, thanh hải yêu quê hương, yêu cuộc sống, mong về quê hương và khao khát được đứng dậy khỏi giường bệnh để ra ngoài tận hưởng không khí xuân với muôn vàn sắc màu tươi đẹp!

Mùa xuân rạo rực, không chỉ là mùa xuân của thiên nhiên mà còn là mùa xuân của đất nước: đất nước non trẻ đang chuyển mình trong thời kỳ xây dựng.

“mùa xuân người ta vác súng trên lưng, mùa xuân người ta ra đồng căng bạt, mọi thứ dường như vội vã, mọi thứ như náo loạn

đất nước bốn nghìn năm lao động và gian khổ, đất nước như một vì sao tiếp tục tiến lên ”

một mùa xuân mới bắt đầu cho tất cả mọi người, cho tất cả mọi thứ và ngay cả với những người cách mạng. vì lúc đó đất nước ta đang trong thời kỳ quá độ với những phương án chiến đấu và sản xuất mới. do đó, hai nhiệm vụ chính được đặt ra trong thời kỳ này là chiến đấu và chỉ đạo sản xuất, do đó, qinghai đã thể hiện mùa xuân của đất nước qua hai nhiệm vụ chính với hai hình ảnh “người cầm súng” và “người nông dân”.

Mùa xuân tới, những chồi non bắt đầu nhú lá, những chồi non xanh mướt ấy không chỉ là sự lớn lên của cây cối mà còn tượng trưng cho sự lớn lên, hy vọng và sức sống của con người. vì vậy, mùa xuân của những người lính cầm vũ khí bảo vệ quê hương là chồi non lấp ló sau lưng, là cành ngụy trang, cành lá che mắt quân thù. còn mùa xuân của lũ trẻ ở phía sau là những cánh đồng bạt ngàn với những chiếc lá lúa mơn mởn. hai nhiệm vụ riêng biệt nhưng gắn bó với nhau để đưa đất nước phát triển và tiến bộ vượt bậc.

mùa xuân của thiên nhiên hòa vào mùa xuân của đồng ruộng để “lao xao”, “xao xuyến” để bước vào một kỷ nguyên mới. trong khoảnh khắc giao hòa này, mọi người và mọi thứ đều nhanh chóng biến đổi với sự khẩn trương nhanh chóng:

“Mọi thứ đều vội vàng, mọi thứ đều vội vàng”

Mùa xuân bên ngoài nóng đến nỗi con người và vạn vật cũng háo hức. hai từ “hối hả”, “xôn xao” ở hai dòng liền nhau như thể hiện sự khẩn trương, nhanh chóng, gấp gáp của mọi việc. cùng với đó là sự ám chỉ “ai cũng thích” để thể hiện nhịp điệu gấp gáp, mọi người, mọi người đang hòa nhịp rất khẩn trương, thực sự “rộn ràng”. đúng vậy, đất nước đổi mới từng ngày, không có chiến tranh, chỉ có công cuộc xây dựng đất nước, thiên nhiên cũng đổi mới, sao không khẩn trương? ở đây, thanh hải cũng sử dụng nhịp thơ gấp gáp như thúc giục chúng ta người đọc bước vào hòa mình với dòng sông ấy. Phải chăng bản thân tác giả cũng bị “ép” thấy sự thay da đổi thịt của quê hương mình?

Tuy nhiên, nếu những dòng thơ trước nhanh, nhịp nhàng và hết sức khẩn trương thì bốn dòng tiếp theo lại chậm rãi như đang kể một câu chuyện:

“đất nước bốn nghìn năm gian khổ đất nước như sao tiến lên”

Với nhịp thơ chậm rãi, thanh hải như quay ngược thời gian về lịch sử bốn nghìn năm dựng nước và giữ nước của cha ông ta. nó đang gợi lại những trang lịch sử hào hùng nhất, về những người bà, người mẹ, về những nghĩa khí trong cuộc kháng chiến chống quân Nguyên – Mông Cổ, …. những trang lịch sử ấy đã trải qua biết bao khó khăn, “gian khổ, khó nhọc”, Từ thời cha ông ta dựng nên vương quốc hưng thịnh, cho đến ngày nay đã diễn ra hai cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại chống lại quân ta. và chống lại chúng tôi Pháp. thanh hải hiểu và thông cảm với những khó khăn gian khổ mà đất nước ta đã trải qua, nhưng đất nước ta dù có trải qua bao nhiêu gian khổ thì vẫn vững vàng tiến bước như một vì sao sáng. . cả dân tộc chúng ta “rũ bùn, vươn lên chói lọi”, chung tay xây dựng quê hương mới.

Niềm tự hào lớn lao, sâu sắc của nhà thơ trước đất nước, quê hương ẩn hiện trong từng câu chữ. niềm tự hào về một dân tộc vững mạnh, “như vì sao” giữa màn đêm thăm thẳm vẫn vững vàng tỏa sáng trên bầu trời bao la dù trong bất kỳ hoàn cảnh nào.

qinghai gửi gắm hình ảnh mùa xuân quê hương với lòng thành kính và tự hào sâu sắc nhất. mùa xuân của đất mẹ cũng là mùa xuân của các dân tộc anh em chung sức xây dựng và bảo vệ quê hương với bốn nghìn năm lịch sử thăng trầm nhưng vẫn kiên trung. thanh hải lạc quan về tương lai tươi sáng phía trước với sự vươn lên mạnh mẽ của Việt Nam.

yêu đời, yêu đất nước là thế, vậy mà giờ đây, anh phải nằm trên giường bệnh, không thể cho cuộc sống một chút màu sắc. Chính vì lẽ đó, trong những dòng thơ cuối cùng của mình, anh đã dành tâm huyết để gửi gắm những khát khao chân thành nhất và khát khao được cống hiến hết mình cho cuộc đời:

“Em làm chim hót, em làm cành hoa, nốt trầm rung rinh, em hòa nhịp”

nhịp điệu ở đây đột nhiên gấp gáp, bởi vì thanh hải đang muốn diễn đạt quá nhiều thứ. anh muốn dâng hiến bản thân và thêm chút hương thơm tươi mát cho cuộc đời, dù chúng chỉ là những điều tầm thường như một chú chim, một bông hoa nhỏ, một nốt trầm giữa bản nhạc cuộc đời. khổ thơ bốn dòng trong đó thanh hải liên tục sử dụng câu chuyện ngụ ngôn “ta làm” như để khẳng định ước nguyện sắp chết của mình. mùa xuân đã đến bên kia cánh cửa, nhà thơ chỉ muốn góp vào mùa xuân ấy, lao vào lại mùa xuân ấy với tất cả sức lực của mình. vì vậy, tôi cũng có thể biết tình yêu của bạn đối với cuộc sống và cuộc sống là chân thành như thế nào! bạn không cần những điều to tát, bạn chỉ muốn trở thành một “nốt trầm” nhỏ trong không khí vui tươi của mùa xuân và cuộc sống.

anh muốn trở thành “một mùa xuân nho nhỏ”, âm thầm, lặng lẽ và cống hiến hết mình cho đời, cho vùng quê, không hào nhoáng, không danh lợi. tại một thời điểm nhất định, bạn muốn cống hiến hết sức mình. từ “mặc dù” dường như khẳng định mong muốn giản dị đó của tác giả.

chỉ với hai khổ thơ, tám dòng thơ ngắn ngủi nhưng lại chứa đựng biết bao cảm xúc mà tác giả muốn gửi gắm. đó là lòng yêu đời, yêu thiên nhiên, yêu quê hương đất nước, khát khao được cống hiến cho đời dù ở bất cứ giai đoạn nào “dù tuổi đôi mươi / dù tóc đã bạc”, dẫu bây giờ anh đã nằm trong một bệnh viện nằm trên giường bệnh, nhưng anh vẫn không ngừng muốn cống hiến cho cuộc đời. mỗi người có một mùa xuân của riêng mình để góp phần làm nên mùa xuân của đất nước.

khép lại bài thơ, thanh hải lại trở thành người con của xứ Huế, hát lên làn điệu của xứ mộng mơ: hai bài nam nữ. hai bài, một thì buồn da diết, một thì êm đềm, đằm thắm như muốn nhẹ nhàng ru hồn người. Hai bài dân ca được hát trên nền “phách tiền” đặc trưng của Huế. Đó là cách tôi biết thanh hải yêu và tự hào về quê hương của mình đến nhường nào. vì bài hát đó đã ăn sâu vào tâm hồn anh, gắn liền với những gì quen thuộc của anh, nên bất cứ lúc nào cũng có thể phát lên, vang mãi trong ký ức anh.

Một bài thơ mùa xuân nho nhỏ được viết bằng thể thơ năm chữ với giai điệu rất trong sáng, nghiêm trang, thanh hải đã sử dụng những hình ảnh quen thuộc, gần gũi mà giản dị, với những so sánh và ẩn dụ đầy sáng tạo để tạo nên bài thơ này.

Mùa xuân là bài ca chứa chan tình cảm của nhà thơ trước mùa xuân của thiên nhiên đất nước, xen lẫn nỗi nhớ da diết chân thành của một con người luôn muốn cống hiến, anh đã mang đến một “mùa xuân nho nhỏ” cho tuyệt vời. mùa xuân của dân tộc. .

————————— hết ———————-

Trên đây là nội dung suy nghĩ của em về bài thơ mùa xuân nho nhỏ , để có những cảm nhận chân thực nhất về vẻ đẹp và giá trị của bài thơ mời các bạn tham khảo thêm một số bài thơ khác như: cảm tình yêu thiên nhiên của nhà thơ qua bài thơ mùa xuân nho nhỏ , phân tích bài thơ mùa xuân nho nhỏ, phân tích khổ thơ đầu bài mùa xuân nho nhỏ , suy nghĩ của em về bài thơ mùa xuân nho nhỏ.

được đăng bởi: thpt luna sóc

danh mục: giáo dục

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Cảm xúc của nhà thơ trước mùa xuân thiên nhiên. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *