Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
371 lượt xem

Chàng rể thông manh – truyện cổ tích việt nam

Bạn đang quan tâm đến Chàng rể thông manh – truyện cổ tích việt nam phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Chàng rể thông manh – truyện cổ tích việt nam

Có một thanh niên đẹp trai và sáng sủa, bị tàn tật từ nhỏ. Đôi mắt của anh ấy vẫn rất rõ ràng, vì vậy không ai bên ngoài biết anh ấy bị mù. Nhưng anh ấy thông minh và cố gắng che giấu khuyết tật của mình với người lạ.

Một hôm, nghe tin ở một làng nọ có một đoàn hát, bạn vui, ông dẫn theo một nhóm trai làng đến xem. Trời tối đông người, ai cũng muốn tìm một chỗ ngồi nên khi về, họ đi đường riêng, bỏ mặc anh. Anh ta phải nằm đó đợi bình minh, nhưng khi quay lại thì đánh liều vì không nhìn rõ đường đi. Cuối cùng bị mất, anh vào một căn phòng nào đó. Ngôi nhà đã sẵn sàng để chơi. Khi người đàn ông lạ mặt đến, anh ta được mời tham dự. Hắn không từ chối, liền đi theo người dẫn hắn đi vào, ngồi ở xa xa. Cuối trò chơi, anh phải chạm vào tường để tìm cửa. Sư phụ nhìn thấy liền hỏi: “Ngươi làm sao vậy?”. Anh nhanh nhảu trả lời: “Ừ, anh sẽ đo xem chiều dài của ngôi nhà này có bằng ngôi nhà của bố mẹ anh không”. – “Bên nào rộng hơn?”. “Ừ, cũng gần như nhau!” Chủ nhà cảm thấy gia đình anh chàng này cũng khá giả như mình. Sau khi tìm được lối ra, nó vội vàng từ giã sư phụ để trở về, nhưng sư phụ muốn cứu nó để ăn thịt. Đói không cầm được nước mắt ngồi xuống đĩa. Trước mặt anh là một đĩa rau, anh vẫn không ngừng hái. Bà chủ nói: “Này, sao không ăn con cá này mà tiếp tục hái rau?”. Anh trả lời: “Gia đình tôi là thói quen, không phải khách sáo!”. Người chủ cho rằng anh là một đứa trẻ tằn tiện. Sau bữa cơm chiều, anh bước vào hè, vấp phải chiếc cào, cán cào đập vào đầu nên anh ngồi xuống nhặt chiếc cào, chuẩn bị chạm vào chiếc vồ bên cạnh. Khi nhìn thấy điều này, vị sư phụ hỏi: “Bạn đang làm gì vậy?”. Trả lời: – “Tôi kiểm tra cán cào!”. “Ồ, thế nào rồi?” Người chủ nghĩ rằng anh ta là một người con trai chăm chỉ, chăm chỉ và chăm chỉ. Anh thầm nghĩ: “Con nhà ai thế này? Gia đình không nghèo nhưng siêng năng, tiết kiệm thì hiếm. Mình có con gái thì cũng nên lấy một người đàn ông như vậy.” ông chủ đến gần anh ta. Anh ta nói vào tai anh ta:

– Bạn vẫn ổn. Nếu ông muốn lấy con gái của mình, ông sẽ cưới cô ấy.

* * *

Cuối cùng, người đàn ông gầy gò cuối cùng cũng về nhà. Khi đến nơi, anh ta hối thúc bố mẹ yêu cầu cô gái của anh ta lấy anh ta làm vợ. Mọi cuộc hôn nhân diễn ra suôn sẻ nhờ có sự đồng ý trước của bố chồng. Chỉ có một việc quan trọng phải làm, đó là làm rể, không ai có thể thay thế được. Vì vậy, anh ta phải tự mình đi. Chỉ một ngày ở nhà vợ, anh đã phải cày ruộng. Ra đồng, anh nhờ mẹ vợ dắt trâu nước đi trước, anh cũng làm theo. Khi ra đồng, mẹ vợ chỉ cho anh mảnh ruộng đang cày cấy. Trường này có ngân hàng nên rất dễ phân biệt. Vì vậy, anh ta làm ruộng ở bên phải nhà vợ, nhưng đôi khi cũng làm ruộng liền kề, thậm chí là một phần của ngân hàng. Khi mẹ vợ ra gọi anh về nhà ăn cơm trưa, bà thốt lên: “Mẹ kiếp, sao mày đi cày ruộng của người khác!”. Anh không ngần ngại trả lời: “Vì địa hình thấp nên tôi đã cày đất hai đầu, lấy đất đắp bờ bao!”. Nghe thật sảng khoái, cô Nhạc không nghi ngờ gì.

XEM THÊM:  Nhan dinh cua nha van maxim gorky ve truyen co tich the gioi khac

Sau khi ăn xong liền đi tới giếng, đáng tiếc trong nước không uống thuốc gì, nhưng hắn vẫn kiên trì không kêu lên. Khi vợ anh ra lấy nước thì hốt hoảng khi thấy anh ở dưới giếng: “Trời ơi, anh rơi xuống giếng ở đâu vậy?”. Lập tức anh trả lời: – “Giếng rêu bẩn quá, tôi phải xuống dọn”. – “Vậy tại sao bạn không leo lên thang?”. – “Mình tìm thang vội nên phải trèo tường xuống. Thôi, giờ nhặt hết rồi bỏ thang xuống cho đỡ mệt.” Gia đình không cho. Ngạc nhiên, nhưng cũng cảm phục.

Vài ngày sau, khi vợ đi vắng, bà mẹ vợ thổi một đĩa xôi mời chú rể ăn tối. Đĩa xôi được đặt trên khay đã hun khói. Bà mẹ chồng đang trốn trong bếp, chưa kịp ngồi xuống thì con chó thấy không có ai nên đã trèo lên đĩa ăn. Mẹ chồng từ trong bếp đi lên, thấy đĩa xôi đã sạch sẽ, vội nói: “Ăn xong chưa con, có muốn mẹ ăn thêm không để mẹ bới thêm” Biết là con chó đã ăn nếp. cơm, không có gì ngạc nhiên, cô chỉ đáp: “Đủ rồi. Dạ mẹ ạ!”.

Có việc bận khác, vợ đi vắng, mẹ chồng tôi mời anh ăn cơm bằng cách thổi xôi. Khi cô chạy vào bếp, anh quan sát cẩn thận để không bị con chó ăn thịt, giống như anh bận rộn trước đây. Cô ấy đang lom khom bên khay khi mang đồ ăn tới. Anh tưởng đó là chó và đấm anh ta, không ngờ trước mặt mẹ vợ. Đau quá, cô ấy khóc. Biết mình sai, anh ấy đánh rơi đũa và không nói gì. Trong khi đó, người vợ trở về. Cô bé gầm gừ khi nghe mẹ kể lại câu chuyện của mình. Xin lỗi:

– Theo phong tục của tổ tiên, chỉ có vợ phục vụ chồng. Lần trước anh đã làm gì sai, em không dám nói. Bây giờ bạn không thể sai lầm nữa. Thứ lỗi cho tôi, tôi không cố ý. Chỉ để tránh bất đồng.

Nghe xong, mẹ vợ và vợ không khỏi tức giận. Sau này bố vợ về nghe cũng khen. Anh ấy nói với hàng xóm của mình:

– Bây giờ tôi biết anh ấy là một đứa trẻ có học. Nó hoạt động tốt.

Một ngày nọ, cha vợ yêu cầu anh đưa gia đình vào rừng để lấy củi và làm đất. Lin Dao đi lại khó khăn, đi sai một bước sẽ đụng phải cây, rất xấu hổ nên đã nói với gia đình: “Anh trai tôi đang đi trên đường trong im lặng, thật buồn. ! Các em nên lần lượt hát vài câu cho vui và bớt sợ hãi “. Họ hát Anh đi giữa không sợ lạc.” Tất cả họ đều có thể chặt một số cây và mang chúng trên vai . Anh cũng từng đốn một cái cây, nhưng anh biết rằng đi trong rừng mà không có mắt sẽ không thể đưa cây trở lại suôn sẻ. Mấy người đi theo bỗng thấy anh yếu, bỗng kêu đau bụng rồi ném khúc gỗ xuống đất. Việc xoa bóp không thành công nên tôi phải dìu anh ta vào một căn nhà trống ven đường để anh ta ở lại, và tôi phải mang củi về trước.

XEM THÊM:  Học tiếng anh qua truyện cổ tích có phụ đề

Sáng hôm sau, có hai tay đua đi ngang qua. Anh ta rên lớn trong chòi. Có hai người đi ngang qua và hỏi: “Sao anh lại nằm đây một mình?” Anh ta trả lời: “Chà! Tôi đi đốn củi cho chủ để cày ruộng, nhưng tiếc là ông ấy không có thời gian để chặt, và tôi bị Đau bụng và nó không được chữa lành. “Hai người hỏi lại,” Bạn có cần chúng tôi đưa bạn về nhà? “. – “Nếu thương hại ta, vậy ngươi hãy chuẩn bị cái rìu đó đi, ngươi hãy chặt cái cày cho sư phụ ta, nếu không hắn không trả thì thật đáng tiếc, biết làm sao cho đứa trẻ ăn. Còn bụng ta đau quá, cứ ăn thêm đi.” ”Sau đó anh ấy lại rên rỉ. Hai người kia thương hại anh ta, xuống ngựa cắt cỏ cho anh ta, một lúc sau thì kiếm được một chiếc cày rất đẹp.

Họ đi bộ được một lúc lâu thì vợ anh ta mang thức ăn và thuốc đến. Trong chòi, vì cô lặng lẽ bước đi không nói lời nào nên anh cũng không biết. Thấy chồng thất thần, chị sinh nghi, vội hỏi:

– Điều gì đã xảy ra với mắt của bạn? Hay tôi bị lạnh ở đâu đó? Đó chỉ là một trong hai điều không nên nói vì nó nhìn thấy tôi.

Anh chàng phản kháng ngay lập tức:

-Thật sự mà nói, tôi cũng thấy nhà anh ta đến, nhưng vì vừa cày xong, mải mê nhìn mà quên mất, có gì đâu mà lạnh lùng.

Một lần nữa, người vợ trấn an cô ấy. Sau đó cặp đôi quay lại. Bố vợ thấy cái cày đẹp, tấm tắc khen ngợi.

Một ngày khác, bố vợ giết một con trâu để mừng thọ. Bốn người một mâm, người gầy cũng được ngồi một bàn. Nó thay phiên nhau ăn, và nó không biết đánh nhau hay không vì sợ bị chê cười. Anh ấy tiếp tục thảo luận:

– Chỉ có một số món ăn trong công thức này và sẽ ngon hơn nếu chúng ta trộn chúng với nhau. Khi đó chúng ta sẽ thuận tiện hơn trong việc chia sẻ chia sẻ của mọi người.

Tất cả đều tuân theo. Vì vậy, anh ta ăn phần của mình một cách nhàn nhã. Nhưng không may, anh ăn phải miếng thịt trâu quá to, nhưng nuốt vội, vướng họng không nhổ ra được. Nó ngồi cầm đũa nuốt nước mắt vào trong nhưng miếng thịt vẫn không chịu vào. Một lúc sau, hắn dùng hết sức nuốt xuống, cuối cùng miếng thịt cũng trôi vào trong bụng. May mắn thay, mắt anh ta đột nhiên sáng lên. Anh ấy rất vui khi được gặp mọi người và mọi thứ. Anh đột nhiên muốn gặp một người vợ và xem một người đàn ông là như thế nào. Nhưng khi anh bước vào phòng, có rất nhiều phụ nữ và cô gái đang ăn, và anh không biết làm thế nào để phân biệt họ. Sau đó, anh ta nghĩ ra một mẹo: Anh ta giả vờ say và chân của anh ta đang run. Khi đi đến chỗ có một người phụ nữ, anh ta giả vờ va vào một cái, rồi va vào người kia. Thấy vậy, người vợ nổi cơn ghen, sợ chồng làm bậy sau khi uống quá chén nên nhanh chóng dìu anh vào phòng. Kể từ đó, anh đã biết mặt vợ.

Nguồn: Truyện Cổ Tích.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Chàng rể thông manh – truyện cổ tích việt nam. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *