Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
379 lượt xem

đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích

Bạn đang quan tâm đến đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích

download.vn sẽ cung cấp Bài văn mẫu lớp 6: Viết bài văn dưới dạng nhân vật kể lại truyện cổ tích thuộc dự án Ngữ Văn của Sách Kiến Thức.

Tài liệu này sẽ gồm một đề Văn lớp 6 và 23 bài văn mẫu giúp các em học sinh hoàn thiện bài văn của mình. Mời các bạn tham khảo bên dưới.

Nêu vai của nhân vật kể chuyện cổ tích

1. Mở

Với tư cách là một nhân vật, hãy giới thiệu ngắn gọn về bản thân và câu chuyện bạn định kể.

2. Thân bài: Kể lại câu chuyện

– Nền nhân vật.

– Môi trường diễn ra câu chuyện.

– Những phát triển chính:

  • Sự kiện 1: …
  • Sự kiện 2: …
  • Sự kiện 3: …

3. Kết thúc

Kết thúc câu chuyện và nêu những bài học kinh nghiệm từ câu chuyện.

Đóng vai kể lại truyện cổ tích thach sinh

Đóng vai – Jelly ra đời

Số giấy mẫu 1

Tôi là người khai sinh. Mồ côi từ nhỏ, tôi sống một mình trong túp lều cũ kỹ dưới gốc cây đa. Tất cả tài sản của tôi mỗi ngày chỉ có một chiếc búa vào rừng đốn gỗ.

Một hôm, một quán rượu tên Lý Tống đi ngang qua nhà tôi và dừng chân dưới gốc cây đa. Khi thấy tôi gánh củi, anh ta liền mở lời xin tôi làm anh chị. Tôi rất cảm động và vui vẻ nhận lời. Logic là bạn, tôi là bạn. Tạm biệt cây đa gốc đa về ở chung với mẹ con ly thông.

Đi nhặt củi và thấy rất nhiều thức ăn ngon trên đĩa. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở nhà nên anh ấy nói với tôi:

– Tối nay đến lượt tôi đi xem miếu, vì tôi dự trữ lô đó không tốt, tôi sẽ cố gắng cho bạn, sáng mai quay lại.

Tôi không nghĩ gì về nó và chấp nhận nó. Đêm đó, khi tôi đang ngủ say, một cơn co thắt xuất hiện. Nó nhe răng và lao vào tôi với móng vuốt giơ lên. Tôi giơ búa lên và đánh con yêu tinh. Tôi chia nó thành hai mảnh. Boa constrictor xuất hiện ở dạng ban đầu, để lại một bộ cung vàng.

Tôi chặt đầu quái vật, nhặt cung tên vàng và về nhà với đầu quái vật. Tôi tiếp tục gọi cửa cho đến khi anh ta mở nó. Tôi không hiểu sao mẹ con Lý Tống cứ năn nỉ tôi.

Khi bước vào nhà, tôi kể phần đầu và phần cuối của câu chuyện. Nghe xong, ông Lý Tống nói với tôi: – Con trăn đã được vua nuôi từ lâu. Vì tôi đã giết nó, nên chắc chắn tôi không miễn nhiễm với án tử hình. Chà, trời chưa sáng và bạn nên chạy đi ngay lập tức. Tôi có việc phải giải quyết ở nhà.

Không nghi ngờ gì nữa, ngày nào tôi cũng trở lại căn nhà gỗ dưới gốc cây đa. Tôi kiếm sống bằng nghề kiếm củi.

Một hôm, tôi đang ngồi dưới gốc cây đa và nhìn thấy một con đại bàng đang ôm một cô gái. Tôi lập tức rút cây cung vàng của mình ra và bắn vào con đại bàng. Mũi tên trúng vào cánh, làm nó bị thương. Nhưng nó vẫn cố bay về hang trên núi. Lần theo dấu máu, tôi tìm ra tung tích của con đại bàng.

Tôi nghe nói có một lễ hội sôi động, vì vậy tôi đã đến xem ngay. Không ngờ ở đó, tôi gặp được anh Lý Tống. Anh ấy nói với tôi về việc tìm công chúa. Tôi sẽ cho bạn biết sự thật về cách tôi bắn con đại bàng và biết được tung tích của nó. Anh ta ngay lập tức yêu cầu tôi đưa anh ta đến Eagles.

Tôi muốn xuống hang để cứu công chúa. Những người lính buộc một sợi dây quanh eo tôi và đi xuống hang động. Khi xuống đến đáy hang, tôi thấy con đại bàng hiện nguyên hình trên núi, như một con yêu tinh. Dù bị thương nặng nhưng con quái vật vẫn rất hung dữ. Nó giơ chân và lao vào tôi. Tôi đã che mắt nó bằng cung tên vàng. Tôi chặt bỏ móng vuốt sắc nhọn của mình và đập vỡ đầu con quái vật. Tôi buộc dây quanh công chúa và ra hiệu cho quân lính của Lý Tống kéo lên.

Tôi đợi lính thả dây và kéo tôi lên, nhưng cửa đã kín. Đó là lúc tôi nhận ra đó là lỗi của mình. Tôi đã tìm thấy con đường của mình. Đến cuối hang, tôi thấy một thanh niên đẹp trai bị nhốt trong lồng sắt. Tôi đập nát cái lồng bằng cung tên vàng và cứu anh ta. Chàng thanh niên cho biết mình là hoàng tử và là con trai của Vua Thủy tề.

Thái tử chạy đi, cám ơn ta rồi mời ta vào thủy phủ chơi. Vua Thủy tề rất vui khi gặp lại bạn. Biết tôi cứu con trai ông ta, vua Shuiqi cảm ơn và ban cho tôi rất nhiều vàng bạc châu báu. Tôi không lấy vàng bạc, tôi chỉ xin một cây đàn, rồi tôi về với cây đa.

Một ngày nọ, tôi bị lính của nhà vua sai đến để giam cầm tôi. Sau đó tôi mới biết đồ đạc của vua đã bị lấy trộm và giấu ở cây đa nơi tôi ở. Tôi bị bắt vì nhà vua nghĩ rằng tôi đã ăn trộm nó. Sau đó, tôi nghĩ rằng đó là yêu tinh và con đại bàng bị giết trả thù cho tôi.

Trong ngục tối, tôi đã hạ gục vua đàn hạc và chơi nó. Thật bất ngờ, tiếng đàn của tôi đã vang tới cung điện. Công chúa mà tôi đã cứu đã cầu xin cha cô ấy cho cô ấy nhìn thấy nghệ sĩ đàn hạc. Nhà vua đã cử tôi đến. Trước mặt mọi người, tôi kể câu chuyện của mình từ đầu đến cuối, từ việc kết bạn với Lý Tống, đến việc chém quái vật, giết đại bàng, cứu công chúa, cuối cùng bị xử oan và đày vào ngục tối.

Cho tới bây giờ ta cũng không biết yêu tinh không phải là vương phi nhận nuôi, mà là Lý Tông ác ý lừa ta chết thay hắn. Và bây giờ, tôi cũng biết rằng công chúa đã bị câm sau khi tôi cứu cô ấy khỏi hang động. Khi cô ấy nghe nhạc của tôi, cô ấy lại cười.

Nhà vua ra lệnh giam giữ hai mẹ con và giao cho ta xét xử. Nhà vua gả công chúa cho tôi. Đám cưới vui nhất từ ​​trước đến nay. Trong quá khứ, các nước chư hầu đã phẫn nộ trước nụ hôn của công chúa, và họ tập hợp quân đội từ mười tám nước để tấn công. Tôi cầu xin nhà vua đừng di chuyển.

Tôi lấy đàn hạc ra và chơi. Quân đội của Mười tám quốc gia yếu ớt và không hề có ý định chiến đấu. Cuối cùng thì ai cũng phải xin hàng.

Tôi đã đặt một bữa ăn cho người thua cuộc. Tôi phục vụ một nồi cơm nhỏ. Hàng vạn chiến sĩ bĩu môi cười khi nhìn thấy nồi cơm. Tôi liền hứa thưởng cho người ăn hết nồi cơm. Quân đội của Mười tám quốc gia không thể hoàn thành nó. Cơm trong nồi đầy. Mọi người lạy tạ vợ chồng tôi rồi kéo quân về nước.

Vì không có con trai để kế thừa ngai vàng nên nhà vua đã nhường ngôi cho tôi. Kể từ đó tôi đã là một vị vua tốt và nhân dân được sống một cuộc sống thái bình và thịnh vượng.

Giấy Ví dụ Số 2

Tên tôi là thach sinh. Dưới đây, tôi sẽ kể câu chuyện về cuộc đời mình.

Cha tôi mất khi tôi được sinh ra. Ngay sau đó, mẹ cô cũng qua đời. Tôi là một đứa trẻ mồ côi. Tất cả tài sản thừa kế của tôi là do rìu của cha tôi để lại. Lớn lên, một thiên thần đã dạy tôi tất cả các loại võ thuật và tất cả các loại phép màu.

Một người phục vụ rượu tên là Li Tong đã đi ngang qua tôi. Anh ấy bắt đầu nói và nói với tôi anh ấy là anh trai của tôi. Mồ côi cha mẹ, khi ly thông nói muốn làm anh trai tôi, tôi đã ôm nó vào lòng. Tôi đến sống với Li Tong và mẹ anh ấy.

Một lần, tôi nhìn thấy một đĩa cơm với rất nhiều thức ăn ngon trong đó. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra ở nhà nên anh ấy nói với tôi:

-Tối nay đến lượt anh đi xem chùa, vì anh cất giữ mẻ rượu đó không tốt, anh sẽ làm việc chăm chỉ cho em, sáng mai quay lại

Tôi chấp nhận mà không cần thắc mắc. Tôi đang khép hờ vào nửa đêm thì một con yêu tinh xuất hiện. Nó nhe răng và lao vào tôi với móng vuốt giơ lên. Tôi nhanh chóng chộp lấy chiếc búa và chống trả. Yêu tinh biến ảo thuật, biến nhanh và xuất hiện nhanh chóng. Tôi đã không lùi bước và sử dụng rất nhiều võ thuật để đánh bại con quái vật. Cuối cùng tôi đã giết được con yêu tinh. Con yêu tinh dường như là một vật co thắt khổng lồ. Anh ta chết, để lại một bộ cung tên bằng vàng. Tôi chặt đầu con quái vật, nhặt cung tên bằng vàng và về nhà với đầu con quái vật. Tôi gọi cửa cho đến khi anh ta mở nó ra. Tôi không hiểu sao mẹ con anh ấy cứ năn nỉ tôi.

Khi bước vào nhà, tôi kể phần đầu và phần cuối của câu chuyện. Anh ấy giải thích cho tôi sau khi nghe:

– Boa thắt lưng thuộc về vua nuôi từ lâu. Vì tôi đã giết nó, nên chắc chắn tôi không miễn nhiễm với án tử hình. Chà, trời chưa sáng và bạn nên chạy đi ngay lập tức. Tôi có việc phải giải quyết ở nhà.

Ngày nào tôi cũng tin và trở về túp lều dưới gốc cây đa. Tôi kiếm sống bằng nghề kiếm củi. Một hôm, tôi đang ngồi dưới gốc cây đa thì nghe thấy tiếng hét từ trên cao xuống. Nhìn lên, tôi thấy một con đại bàng khổng lồ đang vồ lấy một cô gái. Không chần chừ, tôi rút mũi tên ra và bắn vào cánh con đại bàng. Nó không chết, nó chỉ bị thương. vết máu. Tôi đến tổ đại bàng. Tôi muốn xuống hang để cứu cô gái, nhưng hang quá sâu. Nghĩ rằng đại bàng cần chữa bệnh, không thể làm gì được cô gái nên tôi về nhà cầu cứu.

Tôi nghe dân làng kể rằng Lý thông là một vị quan tổ chức lễ hội mười ngày ở gần làng. Đó là ngày cuối cùng. Tôi đến hội, gặp anh, và kể cho anh nghe mọi chuyện. Lý Tống vui mừng khôn xiết, kể rằng cô gái bị đại bàng bắt được chính là công chúa. Tôi đề nghị đi cùng anh ấy để giải cứu công chúa.

Khi đến đó, anh và những người lính sợ hãi không dám xuống. Tôi đặt nó lên và lấy dây cho tôi leo xuống hang. Cứu công chúa và cho người đóng cửa lại. Biết mình bị lừa, anh ta lập tức tìm cách khác. Khi vào sâu trong hang, anh đã vô tình cứu được con trai của vua Thủy tề. Sau đó nhà vua ban cho thần cây đàn hạc. Tôi dắt đàn trở về căn nhà gỗ của mình.

Nhưng tôi đã bị buộc tội sai vì ăn cắp. Trong tù, tôi lấy cây đàn của mình ra và chơi nó, và nhà vua cho tôi vào. Tôi giải thích tình hình cho nhà vua. Công lý bị trừng phạt. Tôi sẽ kết hôn với công chúa.

Xem phần khác là thach sinh và kể lại câu chuyện của thach sinh

Nhập vai – Vật lý

Số giấy mẫu 1

Tôi là Li Tong, một nhân viên bán rượu. Khi tôi đang bán rượu ở xã Gaoping, tôi đang ngồi trong quán bên gốc cây đa thì thấy một người đàn ông đang gánh một đống củi lớn. Tôi nghĩ bụng này chắc là người rất khỏe mạnh nên mới gặp. Anh tên là thach sinh, mồ côi cha từ nhỏ, không có gì ngoài chiếc búa cha anh để lại. Tôi biết anh chàng này thật thà và dễ bị lợi dụng nên tôi quyết định kết nghĩa anh em với thach sinh và bảo anh ta ở lại với tôi và mẹ già.

Kể từ ngày tôi chào đời, mẹ con tôi đỡ vất vả hơn. Thuở ấy, ở vùng này có một yêu tinh rất hung ác, có phép thuật vô song, thường bắt người làm thịt. Để yên tâm, dân làng tình nguyện giao người cho nó và để nó ăn thịt mà không làm phiền dân làng. Lúc đó, đến lượt mình, tôi đã tìm ra cách để sống sót. Tối đó, tôi mời thach sinh đi ăn uống rồi xin vào chùa. Shi Sheng không nghĩ nhiều về điều đó và ngay lập tức nhận lời. Mẹ và tôi rất hạnh phúc.

Đêm đó, tôi đang ngủ ngon thì nghe thấy tiếng thạch được sinh ra. Mẹ tôi và tôi nghĩ rằng Stone sinh ra để giết anh ta và háo hức cầu xin. Viên đá sinh mới kể về câu chuyện giết yêu tinh, và bây giờ mẹ con tôi đã an nhàn. Tôi còn nghĩ ra cách để hòn đá tưởng nhầm là con vật do vua nuôi không giết được, hòn đá sinh trở về cây đa xưa. Sạch Sạch tin lời ngay. Khi đã mắc lừa, tôi liền đem đầu yêu tinh đưa cho các quan để lấy phần thưởng. Tôi được vua khen là đô đốc.

Năm đó, nhà vua có một người con gái đã đến tuổi kết hôn, nhưng vẫn chưa chọn được người con gái thích hợp. Vua cha bèn nghĩ ra cách ném kén đi, ai bắt được cầu sẽ là con rể của ông. Nhưng ngay khi công chúa lên lầu và ném cây cầu, nó đã bị con đại bàng cướp mất. Nhà vua sai tôi đi tìm công chúa. Tình cờ, tôi gặp thach sinh. Tôi đã nói với anh ấy về việc tìm công chúa. thach sinh cho biết anh biết tổ của đại bàng và đề nghị được đi cùng. Anh ta đưa tôi và những người lính đến Tổ đại bàng. Tôi buộc dây quanh eo anh ta và bảo anh ta khi vào cứu công chúa, hãy lấy dây và kéo công chúa lên, sau đó đặt dây xuống để cứu cô ấy. Sau khi thach sinh cứu công chúa, ta sai người đóng cửa động.

Kể từ khi công chúa trở lại cung điện mà không nói lời nào, nhà vua rất lo lắng. Tôi đã mời nhiều nhà sư và đạo sĩ đến cúng tế, nhưng vô ích. Một ngày nọ, tiếng đàn piano của ai đó phát ra từ nhà tù. Đột nhiên, công chúa cất tiếng, muốn gặp người đàn hạc. Nhà vua lập tức ra lệnh cho người chơi vào cung. Sau đó, nó là đá sinh. Ông giải thích tình hình cho nhà vua. Vua nghe vậy rất tức giận, sai người trừng trị ta. Nhưng thach sinh vì tôn trọng tình bạn xưa nên đã tha mạng cho tôi.

Giấy Ví dụ Số 2

Tôi là ly thong và tôi làm việc trong lĩnh vực bán rượu. Một lần, trên đường đi bán rượu về, tôi nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, cường tráng. Tôi đến ngay để hỏi thăm người quen.

Tên anh ấy là thach sinh. Nhẹ nhàng và trung thực. Tôi ngay lập tức đề nghị được trở thành một người anh kết nghĩa. Thach sinh từ nhỏ đã thiếu thốn tình cảm nên nghe lời tôi, anh ấy đồng ý. thach sinh bao:

– Anh không trách em nghèo, nhưng đã thề làm anh, em rất vui, anh hứa sẽ nghe lời và giúp đỡ em nhiều.

Giả sử hai chúng ta đang trên đường về nhà. Mẹ và tôi đã đỡ vất vả hơn rất nhiều kể từ khi Jelly chào đời. Mẹ và tôi rất hạnh phúc. Vào thời điểm đó, có một yêu tinh lớn trong làng của tôi. Dân làng hàng năm phải cúng tế, nếu không sẽ làm xáo trộn làng xóm, ngăn cản sự bình yên của làng quê. Năm đó đến lượt gia đình tôi, không muốn phó mặc cuộc sống của mình cho yêu tinh, tôi đành phải nhờ đến sự giúp đỡ của viên bảo thạch. Tối hôm đó, sau khi cả nhà ăn uống, tôi nói với anh ấy:

– Tối nay tôi có nhiều rượu, tôi cần cất trữ, không thể vào chùa, anh có đi được không?

Sau khi nghe, thach sinh nhận lời tôi mà không thắc mắc. Mẹ tôi và tôi rất hạnh phúc vì cuối cùng chúng tôi đã thoát khỏi ngày tận thế này. Nhưng đêm khuya, khi hai mẹ con đang ngủ, tôi nghe thấy tiếng của hòn đá sinh gọi:

– Anh ơi, em về rồi, anh ra mở cửa cho em.

Tôi nghĩ Lingshi được sinh ra để trả thù, vì vậy tôi vô cùng sợ hãi. Bước đến bàn thờ để khóc, cầu xin tổ tiên và bước ra cửa. Nhưng thật ngạc nhiên, tôi nghe thấy tiếng gọi của viên đá sinh học. Tôi ngay lập tức mở cửa và nhìn thấy anh ta đang ôm cái đầu to của một con yêu tinh. Nghe Dassin kể chuyện giết người thân của mình, tôi hoàn hồn, tôi ghen tị và không muốn Dassin được vua ban thưởng nên nói:

– Đây là thú cưng của hoàng thượng, tại sao ngươi lại giết nó. Bây giờ, nếu tôi biết, tôi chắc chắn rằng tôi sẽ phạm trọng tội. Cô phải chạy đi, tôi sẽ lo mọi việc ở đây.

Khi thach sinh nghe lời, liền tin ngay, thu dọn đồ đạc, trở lại cây đa cũ. Còn ta, sáng hôm sau dắt đầu yêu tinh vào triều nhận giải, vua tỏ vẻ hài lòng khen ngợi, phong ta làm Thượng tướng quân.

Nhà vua có một cô con gái đến tuổi kết hôn. Nhiều hoàng tử đến cầu hôn nhưng nàng đều không đồng ý. Vua tổ chức lễ hội ném kén. Dân tứ xứ kéo về dự lễ, ai bắt được cây cầu là con rể vua. Nhưng trong buổi lễ, khi công chúa chuẩn bị ném cầu thì một con đại bàng bay ngang qua và sà xuống cướp lấy. Nhà vua lo lắng, liền sai ta đi tìm công chúa, nếu tìm được thì hứa gả con và truyền cho.

Tôi bối rối vì không biết tìm công chúa ở đâu. Nhìn lại, cuối đời, anh là người giúp tôi làm công, nên tôi tìm cách gặp lại anh. Tôi đã tổ chức một cuộc họp lớn, và thách thức được sinh ra, hãy đến hội để xem nó. Tôi kể cho anh ấy nghe câu chuyện công chúa bị đại bàng bắt, và anh ấy nói:

– Hôm qua, khi đang ngồi đốn củi dưới gốc cây đa, tôi mồ hôi nhễ nhại nhìn lên thì thấy một con đại bàng đang rình trộm một cô gái. Tôi đã bắn nó bằng một mũi tên, vết thương có lẽ không quá sâu nên nó vẫn đang cố gắng bay đi. Lần theo dấu máu, tôi tìm thấy hang động của nó.

Tôi vui mừng khôn xiết, vì vậy tôi đã mang theo một người lính và để anh ta dẫn đường. Khi đến hang động, Taksim mang theo cung tên và tình nguyện hạ hỏa để cứu đại bàng. Tôi buộc dây quanh lưng và để anh ta theo dây xuống. Sau khi công chúa được cứu, tôi trở lại với công chúa và để lại thạch thất trong hang.

Kể từ khi công chúa trở về, cô ấy không nói, cô ấy không cười, tất cả mọi người đều mặc tất cả những gì họ làm. Vua và tôi đã thử mọi cách, và xin hãy trở lại với những bác sĩ giỏi nhất để chữa trị cho những người không thể chữa khỏi. Một ngày nọ, âm thanh của thánh pipa vang lên trong nhà tù, đánh thức hoàng đế và đức vua. Công chúa đã cười hạnh phúc khi nghe thấy tiếng đàn pipa, nói rằng cha cô đã gọi một tiếng đàn điêu luyện. Thật ngạc nhiên, chính Taksim lại là người chơi đàn luýt, và tôi cảm thấy rất xấu hổ khi Taksim vạch trần và tố cáo tội lỗi bấy lâu nay của mình trước mặt các quan chức tòa án. Sau khi nhà vua nghe lời, ông gả con gái cho anh ta và để anh ta quyết định hình phạt cho tôi và con gái tôi. Thach sinh đã tha thứ cho gia đình tôi nhưng trên đường trở về mẹ con tôi bị sét đánh và biến thành vảy.

Giờ đây, khi tôi sống trong hình dạng bọ hung, tôi khốn khổ đến cùng cực. Đây là cái giá mà tôi phải trả cho sự tàn nhẫn và tham lam của mình. Tôi chỉ khuyên bạn, đừng sống như tôi, điều tốt nhất trên đời là sống thật lòng.

Xem thêm như ly thông và kể câu chuyện về thach sinh

Đóng vai người kể lại truyện cổ tích Sọ dừa

Đóng vai – Sọ Dừa

Số giấy mẫu 1

Tôi là Sọ Dừa. Khi mẹ tôi sinh ra, tôi chân tay cụt lủn và lông lá như trái dừa. Cô ấy rất buồn và định đổ tôi khi tôi nói:

– Mẹ ơi! Tôi là người đó! Mẹ đừng vứt con đi, tội nghiệp quá.

Vì thương tôi, mẹ tôi đã bắt tôi nuôi và đặt cho tôi cái tên Sọ Dừa. Khi lớn lên, tôi vẫn lăn lộn ở nhà như hồi còn bé. Mẹ tôi ngay lập tức nói với tôi:

– Con trai bảy tám tuổi của ai đó đi chăn gia súc, không phải việc của bạn.

Tôi ngay lập tức nói với mẹ tôi:

– Con bê có thể làm bất cứ điều gì. Tôi liên tục yêu cầu anh ấy để tôi đi chăn bò.

Khi mẹ tôi nghe thấy điều này, bà ngay lập tức đến gặp người đàn ông giàu có. Sau đó, tôi đến nhà người giàu. Ngày ngày theo bò ra đồng, đêm theo bò về nhà, bò béo lên. Tôi thấy những người giàu có hạnh phúc.

Vào một ngày mưa, đầy tớ đi làm đồng về, phú ông sai ba cô con gái thay nhau mang cơm cho tôi. Hai cô em gái ác độc của tôi thường xuyên hắt hủi tôi. Chỉ có sự bận rộn nhẹ nhàng mới đối xử với tôi.

Một hôm, tôi trở thành một con người, ngồi trên lưng trâu thổi sáo, nghe tiếng đàn thì biết có người ở đó, nên tôi đổi lại thành mình. Kể từ đó, Mannei ngày càng chăm sóc tôi nhiều hơn, thậm chí còn giấu đồ ăn ngon cho tôi.

Cuối mùa, tôi liền về giục mẹ xin con gái nhà giàu về làm vợ. Mẹ lên cơn sốt, nhưng thấy tôi cứ năn nỉ mãi, mẹ cũng hỏi thăm nhà giàu. Khi về, bà nói rằng nhà giàu phải mua một chén đầy cốm vàng, mười lạng đào, mười con lợn béo, mười que tăm thì mới đồng ý gả con gái cho. Tôi khiến mẹ tôi cảm thấy thoải mái.

Đến ngày hẹn, mẹ tôi rất ngạc nhiên khi tất cả những món quà mà người đàn ông giàu có yêu cầu bỗng nhiên có sẵn. Không chỉ vậy, hàng chục mỹ nhân còn đến hội nhà giàu với quà cưới. Ông nhà giàu liền hỏi ba cô con gái xem có ai đồng ý không, chỉ cô út.

Vào ngày cưới, tôi đã sắp xếp một bữa ăn rất thịnh soạn và cả gia đình chạy vạy khắp nơi. Khi rước dâu, tôi trở thành một thanh niên khôi ngô tuấn tú đến lấy cô con gái út làm vợ. Tôi và chồng sống một cuộc sống hạnh phúc. Tôi ngày đêm bên đèn sách thi đỗ trạng nguyên. Chẳng bao lâu sau nhà vua cử tôi đi sứ. Trước khi đi, tôi đưa cho vợ một cục đá lửa, một con dao và hai quả trứng để cô ấy mang theo phòng khi cô ấy cần.

Một ngày nọ, một chiếc thuyền đi ngang qua đảo và tôi nghe thấy tiếng gà trống gáy ba lần:

– Ò … ó … o … phải đưa dì về bằng thuyền.

Tôi ra lệnh cho thuyền vào xem và sau đó tôi gặp lại vợ tôi. Hạnh phúc vợ chồng đoàn tụ. Tôi đưa vợ về nhà, mở tiệc ăn mừng, mời họ hàng đến chung vui nhưng giấu vợ trong nhà không cho ai biết. Hai chị gái của vợ tôi đã cãi nhau về sự bất hạnh của cô ấy và tỏ ra hối hận. Tôi không nói gì và sau bữa tiệc, tôi gọi vợ ra. Thấy anh trai bình an vô sự trở về, tôi xấu hổ bỏ đi.

XEM THÊM:  Soạn văn lớp 6 truyện cổ tích về loài người

Giấy Ví dụ Số 2

Tôi là Sọ Dừa. Mẹ thấy tôi không có chân mà tròn như trái dừa. Cô ấy rất buồn và định vứt nó đi, nhưng tôi đã nói với cô ấy:

– Mẹ ơi, con là người đó. Đừng vứt nó đi, tội nghiệp!

Yêu tôi, cô ấy giữ nó. Lớn lên, tôi xin mẹ cho tôi chăn gia súc trong một gia đình giàu có. Tôi chăm sóc những con bò rất tốt và chúng được ăn uống đầy đủ. Người giàu hạnh phúc.

Khi mùa gặt đến, các đầy tớ đi làm đồng. Nhà giàu sai ba cô con gái mang lúa ra đồng cho tôi. Hai chị em kiêu ngạo và hay coi thường tôi. Chỉ có cô Ute là tốt với tôi.

Cuối mùa, tôi ngỏ lời cầu hôn với một gia đình giàu có. Mẹ tôi liền đem trầu cau đến thưa chuyện với phú ông.

Khi tôi về đến nhà, mẹ tôi nói với tôi những gì người giàu muốn: một lạng cốm vàng, mười lạng đào, mười con lợn béo, và mười hộp tăm. Tôi nghe xong cũng động viên mẹ cứ yên tâm.

Đến ngày hẹn, mẹ tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy không khí lễ hội tràn ngập khắp nơi trong nhà. Vào ngày diễu hành, tôi đã trở lại thành người. Thực ra tôi là tiên nữ trên bầu trời. Vì xúc phạm Tiangui, Ngọc Hoàng đã bị trừng phạt phải đầu thai xuống hạ giới và biến thành hình dáng xấu xí. Bây giờ chấp nhận tình yêu nhỏ nhất nên giải quyết ổn thỏa. Khi tôi bước ra, tất cả mọi người trong phòng đều choáng váng. Mẹ tôi rất hạnh phúc, các con của bà cũng rất vui.

Vợ chồng tôi sống hạnh phúc mãi mãi. Được sự động viên của vợ, tôi học hành chăm chỉ. Tôi đỗ trạng nguyên, được vua cử đi làm sứ giả. Trước khi chia tay, tôi đưa cho vợ một viên đá lửa, một con dao, hai quả trứng và dặn cô ấy mang theo phòng khi cần.

Sau nhiều ngày đi du lịch, tôi trở về nhà. Trên đường đi, thuyền của tôi đi qua một hòn đảo nhỏ và nghe thấy tiếng kêu:

– ó o o … Chắc phải ở trên tàu của bang, đưa dì tôi về.

Tôi cho thuyền vào. Tôi gặp chồng tôi, vừa vui vừa buồn. Tôi nghe vợ kể tôi bị thương hai chị. Tôi tức tốc đưa vợ về nhà mà không nói với ai rồi mở tiệc ăn mừng với họ hàng ngay trong ngày tôi về. Hai chị em thấy vậy mừng thầm, tranh nhau kể chuyện không may của vợ, giả vờ rất buồn. Sau bữa tiệc, tôi đưa vợ đi chơi. Hai chị em bối rối bỏ về quê.

Xem thêm phần Sọ Dừa và kể lại truyện Sọ Dừa

Đóng vai – mẹ

Số giấy mẫu 1

Một ngày nọ, mặt trời chói chang. Tôi vào rừng kiếm củi cho chủ, nhưng khát quá không tìm được suối. Thấy một cây sọ dừa cạnh gốc cây to đầy nước mưa, tôi nhặt lên uống cạn.

Không ngờ, cô ấy có thai khi về đến nhà. Tôi sinh ra một đứa trẻ không chân, không tay mà tròn như trái dừa. Buồn quá, tôi vứt con đi và nói:

– Mẹ ơi, con là người đó. Mẹ đừng vứt bỏ con, tội nghiệp.

Nhìn lại, tôi thấy thương con quá, đành để nó nuôi và đặt tên là Sọ Dừa. Lớn lên, Sọ Dừa vẫn y như một đứa trẻ, chỉ quanh quẩn trong nhà và không làm gì. Tôi tiếp tục phàn nàn:

– Con cái họ đi chăn trâu lúc bảy, tám tuổi. Họ giúp bố mẹ làm nhiều việc. Và bạn không thể làm gì cả.

Hãy nghe tôi, Sọ Dừa nói:

– Bên cạnh bò còn có thể là người chăn cừu. Tôi đã nói với người đàn ông giàu có hãy giữ tôi ở lại trang trại gia súc.

Khi con trai tôi nói vậy, tôi lập tức đến hỏi phú ông. Người giàu đồng ý. Bộ Xương Dừa giỏi chăn nuôi, con nào cũng no. Người giàu hạnh phúc. Đến mùa, tất cả người hầu trong gia đình đều ra đồng, ba cô con gái phải thay nhau dọn đầu dừa vo gạo. Nghe câu chuyện của Bộ xương dừa, hai chị em nhẫn tâm và luôn từ chối. Còn em út thì rất hiền lành và đáng yêu nên cũng rất tốt với chị. Thật kỳ lạ khi bà dì nhỏ thường trốn để lấy một chiếc sọ dừa.

Cuối năm đó, tôi bất ngờ khi bộ xương dừa giục tôi đến hỏi con gái nhà giàu về làm vợ. Tôi không nghĩ một người sống như bộ xương dừa có thể so sánh với con gái nhà giàu, nhưng vì rất yêu thương con cái nên anh ấy cũng rất nghe lời. Tôi mua một căn phòng và đến nói chuyện với những người giàu có. Thấy tôi xin sọ dừa từ con gái một phú ông. Anh ta chế nhạo và khiêu khích nói:

– Đúng vậy! Để nhờ con gái, mẹ hãy về mua nguyên mớ cốm vàng, mười lạng đào, mười con lợn béo, mười lon rượu tăm, mang về đây.

Tôi đã rất sốc khi nghe những gì anh ấy nói và nghĩ rằng những điều này sẽ không bao giờ là đủ. Về đến nhà, tôi nói với Sọ Dừa và khuyên nó đừng nghĩ đến chuyện cưới xin nữa. Thật bất ngờ, chiếc sọ dừa chắc nịch nói với tôi:

– Mẹ đừng lo, con sẽ lo việc này.

Đúng hẹn, tôi chợt thấy trong nhà có rất nhiều lễ vật, hàng chục người hầu chạy lên lầu để chuyển quà cho nhà phú ông. Lúc đó tôi nghĩ sọ dừa không phải của con người. Khi người đàn ông giàu có nhìn thấy món quà, mắt anh ta mở to và anh ta nói với tôi:

– Cho tôi hỏi con gái tôi muốn lấy chồng sọ dừa.

Anh ấy gọi ba cô con gái của mình và lần lượt hỏi. Hai chị em bĩu môi không tán thành. Cô út cúi mặt đồng tình. Nhà giàu đành nhận sính lễ và cúng đầu lâu dừa cho con gái.

Khi đến gần đoàn rước dâu, tôi không thấy sọ dừa đâu, chỉ thấy một thanh niên đẹp trai và thiếu gia nhà giàu nhất bước ra từ phòng tân hôn. Mọi người đều ngạc nhiên và vui mừng. Vợ chồng Bộ xương dừa sống hạnh phúc mãi mãi. Thấy con gái út là con dâu ngoan hiền, hiếu thảo, tôi cũng mừng thầm.

Ngày ngày, Sọ Dừa mải mê đèn sách chờ thi, còn út thì dệt lụa. Ngày thi đến, Sọ dừa đỗ trạng nguyên ngay sau khi nhà vua ra lệnh đặt sứ. Vợ chồng Sọ Dừa đã chia tay nhưng tình cảm rất tốt đẹp khiến tôi rất xúc động. Trước khi đi, Coconut Skeleton còn gọi vợ vào nhà và dặn dò cẩn thận.

Một ngày nọ, có hai chị gái đến xin phép tôi cho cô út đi chơi. Nghĩ con dâu trong bụng phải xa chồng, tôi thấy tủi thân nên hứa sẽ cho đứa út đi cùng đi chơi cho thoải mái. Rồi từ hôm đó không thấy cô út về, tôi lo lắng chạy sang nhà hỏi phú ông, hai chị kể trong lúc đi biển về, cô út bị trượt chân ngã xuống biển chết. . Tôi vô cùng đau lòng khi biết tin này, đồng thời thương xót cho đứa con dâu vô tội tội nghiệp. Hết hạn, đồ sành sọ dừa về, không ngờ lại đưa vợ đến đó. Khi tôi nghe câu chuyện của con trai tôi, tôi đã biết sự thật.

Giấy Ví dụ Số 2

Một hôm, tôi vào rừng kiếm củi cho nhà chủ. Khi trở về, anh khát khao, nhưng anh đã tìm thấy một mùa xuân. Chợt thấy một cây sọ dừa cạnh gốc cây to đầy nước mưa, tôi hái về uống.

Về nhà, tôi cảm thấy mình như một người xa lạ. Khi tìm đến bác sĩ trị liệu, tôi phát hiện ra mình có thai. Chẳng mấy chốc tôi đã sinh ra một đứa trẻ không chân không tay, tròn như trái dừa. Tôi rất buồn và định vứt nó đi, nhưng đứa trẻ nói:

– Mẹ ơi, con là người đó. Mẹ đừng vứt bỏ con, tội nghiệp.

Thương con, tôi đành để nó lại nuôi và đặt tên nó là Sọ Dừa. Lớn lên, Sọ Dừa vẫn y như một đứa trẻ, chỉ quanh quẩn trong nhà và không làm gì. Tôi đau buồn, rồi than thở:

– Con cái họ đi chăn trâu lúc bảy, tám tuổi. Họ giúp bố mẹ làm nhiều việc. Và bạn không thể làm gì cả.

Bộ xương Dừa nghe thấy và nói với tôi:

– Bên cạnh bò còn có thể là người chăn cừu. Tôi đã nói với người đàn ông giàu có hãy giữ tôi ở lại trang trại gia súc.

Tôi nghe con trai tôi nói vậy, vì vậy tôi trở về nhà và hỏi người đàn ông giàu có. Vài ngày sau, sọ dừa đến để nuôi phú ông. Cậu bé chăn gia súc rất giỏi, đứa nào cũng được ăn no. Người giàu hạnh phúc. Đến mùa, tất cả người hầu trong gia đình đều ra đồng, ba cô con gái phải thay nhau dọn đầu dừa vo gạo. Nghe câu chuyện của Bộ xương dừa, hai chị em nhẫn tâm và luôn từ chối. Còn em út thì rất hiền lành, yêu thương nên được bà rất mực chiều chuộng.

Cuối mùa, bộ xương dừa giục tôi đi xin con gái nhà giàu về làm vợ. Thương con nên tôi cũng sắm trầu cau phòng nói chuyện nhà giàu. Thấy tôi xin sọ dừa từ con gái một phú ông. Anh ta chế nhạo và khiêu khích nói:

-Tôi muốn nhờ con gái, mẹ hãy về mua một mớ cốm vàng, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười hộp tăm, mang về đây.

Nghe vậy, tôi quay lại và kể cho Sọ Dừa. Tôi đã nghĩ cậu bé sẽ từ bỏ ý định này, nhưng chiếc sọ dừa đã nói với tôi một cách kiên quyết:

– Mẹ đừng lo, con sẽ lo việc này.

Đến ngày hẹn, tôi bất ngờ vì trong nhà có rất nhiều quà, hàng chục người hầu chạy lên lầu chuyển quà đến tận nhà phú ông. Lúc đó tôi nghĩ sọ dừa không phải của con người. Khi người đàn ông giàu có nhìn thấy món quà, anh ta mở to mắt và nói với tôi:

– Cho tôi hỏi con gái tôi muốn lấy chồng sọ dừa.

Anh ấy đã gọi điện cho ba cô con gái của mình để đặt câu hỏi. Hai chị em bĩu môi không tán thành. Cô út cúi mặt đồng tình. Nhà giàu đành nhận sính lễ và cúng đầu lâu dừa cho con gái.

Ngày cưới không thấy sọ dừa đâu, chỉ thấy một thanh niên đẹp trai, giàu có trẻ tuổi nhất bước ra từ phòng tân hôn. Mọi người đều ngạc nhiên và vui mừng. Vợ chồng Bộ xương dừa sống hạnh phúc mãi mãi. Tôi cũng mừng cho anh ấy.

Sọ Dừa chăm chỉ học hành và thi đỗ. Ngay sau đó, nhà vua đã cử cậu bé đi làm nhiệm vụ. Một hôm hai chị gái tôi đến xin phép tôi cho cô út đi chơi. Khi thấy con dâu ở nhà không vui, tôi đồng ý. Rồi từ hôm đó không thấy cô út về, tôi chạy sang nhà hỏi nhà phú ông lo lắng, hai chị kể trong lúc chèo thuyền ra khơi, cô út bị trượt chân ngã xuống biển chết. Tôi vô cùng đau lòng khi biết tin này, và thương cho đứa con dâu vô tội tội nghiệp của mình. Khi Sọ Dừa về, không ngờ tôi lại đi cùng vợ. Tôi không thể tin vào mắt mình nữa. Và sọ dừa là người đã cứu con dâu thoát nạn.

Xem thêm vai người mẹ kể chuyện sọ dừa

Đóng vai kể lại truyện cổ tích cây khế

Đóng vai anh trai

Số giấy mẫu 1

Sau khi cha mẹ tôi qua đời, tôi sống với anh trai mình. Chúng tôi làm việc chăm chỉ để có đủ thức ăn. Từ khi lấy vợ, anh trai tôi trở nên lười biếng. Vợ chồng tôi phải làm việc vất vả mới có cái ăn.

Một ngày nọ, anh trai tôi gọi cho tôi để bàn bạc về việc phân chia tài sản thừa kế. Bởi vì đây là số phận của bạn, và tôi sẵn sàng lắng nghe bạn. Tôi nhận một ngôi nhà tranh với cây khế trước cửa. Bất chấp mọi khó khăn, vợ chồng tôi sống một cuộc sống hạnh phúc và bình yên. Hàng ngày, vợ chồng tôi vẫn thay nhau chăm sóc cây khế. Vào mùa, những chùm quả chín treo trên cây. Vợ chồng tôi bàn nhau hái khế ra chợ bán. Sáng hôm đó, khi tôi ra vườn hái khế, tôi nghe thấy cả ngọn cây rung rinh mạnh như có ai đó. Tôi gọi vợ ra xem thì thấy một con chim to đang ăn khế chín. Tôi đã rất ngạc nhiên vì tôi chưa bao giờ nhìn thấy một con chim lớn như vậy. Tôi liền bảo vợ đợi chim xong rồi mới hái. Suốt một tháng trời, mỗi sáng sớm chim đều đến kiếm ăn.

Vợ tôi rất đau lòng. Một hôm, anh ta nhìn thấy một con chim ăn khế, chạy ra và nói:

– Ông ơi Chim ơi ăn thế này nhà cháu còn bán khế nữa! Cả nhà tôi chỉ trông chờ vào cây khế!

Con chim nói:

– Ăn một trả vàng, may ba túi mang theo!

Nghĩ rằng đây hẳn là một loài chim tuyệt vời, tôi bảo vợ tôi làm theo lời con chim. Sáng sớm hôm sau, chim thiên thần bay đến. Tôi lấy cặp ra, con chim nằm xuống đất và cho tôi đứng dậy. Tôi đang ngồi trên lưng chim, nhưng tôi hơi lo lắng. Các loài chim bay lượn trên nhiều vùng, từ đồng ruộng đến rừng xanh, từ rừng xanh đến biển cả. Ở giữa biển, con chim biến thành một hòn đảo và đáp xuống cửa hang.

Con chim ra hiệu cho tôi đi vào. Có nhiều viên đá trong suốt ở cửa, chẳng hạn như thủy tinh và hổ phách với nhiều màu sắc khác nhau. Tôi thấy hang sâu và rộng nên không dám vào, chỉ dám nhặt một ít vàng và kim cương bên ngoài rồi đi ra ngoài. Tôi bảo con chim bay về. Con chim lại cất cánh để đưa tôi về nhà. Kể từ đó, cuộc sống trong gia đình tôi trở nên tốt đẹp hơn bao giờ hết. Chúng tôi cũng đã giúp đỡ nhiều người nghèo.

Một ngày nọ, anh trai tôi đến thăm. Tôi nghĩ rằng tôi đã nghe nói rằng bạn đã nghe nói về nó, vì vậy tôi sẽ hỏi. Khi nghe anh hỏi, tôi nói ngay. Anh ta liền thương lượng đổi tài sản lấy ngôi nhà tranh và cây khế. Giáo viên của anh ấy nhất quyết, và tôi đồng ý.

Anh trai và chị dâu của tôi đã chuyển đến sống trong ngôi nhà nhỏ. Tôi đã nghe điều đó từ những người trong làng. Hàng ngày, họ chỉ ngồi ăn và chờ chim về. Một buổi sáng, một cơn gió thổi mạnh, những ngọn cây khế đung đưa. Họ biết con chim đang đến và nói:

<3

Con chim thần cũng nói điều tương tự với tôi:

– Ăn một trả vàng, may ba túi mang theo!

Anh trai và chị dâu của tôi đã nói chuyện qua lại. Cuối cùng họ quyết định làm cho chiếc túi to gấp ba lần một chiếc tay cầm lớn. Sáng sớm hôm sau, chú chim thiên thần đến đón anh tôi trên đảo. Thấy vàng, bạc, kim cương, anh tôi cố nhét đầy túi. Không những thế, anh còn để trong túi áo, trong túi quần. Trên đường về, chú chim bị rơi xuống biển vì mưa quá to và gặp gió lớn. Em tôi bị sóng cuốn trôi mất hết tài sản. Còn chim thần chỉ ướt lông và cánh nên đã cất cánh bay đi. May mắn thay, một ngư dân đi ngang qua và cứu anh ta. Anh trai tôi quay lại, giải thích tình hình cho tôi và bày tỏ sự hối hận.

Giấy Ví dụ Số 2

Gia đình tôi là nông dân. Vì vất vả nên bố mẹ cũng có của ăn của để. Sau khi họ mất, tôi và anh trai tôi đã làm việc chăm chỉ cùng nhau. Cưới xong, anh trai tôi bỗng dưng lười biếng. Một hôm, anh ta gọi điện cho tôi để chia tài sản. Tôi có một ngôi nhà tranh với cây khế trước cửa. Tôi đã lấy nó mà không phàn nàn hay phàn nàn.

Vợ chồng tôi vẫn vất vả chăm sóc cây khế quanh năm. Vào mùa này, khế chín. Vợ chồng tôi bàn nhau mang khế ra chợ bán. Sáng hôm sau, tôi ra vườn hái khế thì thấy trên cây khế có một con chim to đang ăn khế. Tim tôi đau đến chết đi sống lại. Tôi chạy dưới gốc cây và nói:

– Những con chim! Nếu ăn khế của tôi thì gia đình tôi sẽ sống bằng gì?

Con chim đột nhiên bỏ ăn và trả lời:

– Ăn miếng trả miếng lấy vàng, may túi thiếu niên để dành.

Sau đó, con chim bay đi. Tôi và chồng đã bàn bạc về việc may ba lô. Sáng hôm sau, những chú chim đến sớm và đưa tôi đến một hòn đảo nhỏ giữa biển và đậu vào một hang động. Có rất nhiều vàng, bạc và đồ trang sức. Tôi đổ đầy túi và ra hiệu cho con chim quay lại. Kể từ đó, gia đình tôi sống sung túc hơn rất nhiều. Vợ chồng tôi cũng giúp đỡ người nghèo.

Tin vui truyền đi rất xa và câu chuyện đến tai anh trai tôi. Một ngày nọ, anh ấy đến nhà tôi từ rất sớm. Anh thương lượng với tôi đổi tất cả tài sản lấy một ngôi nhà tranh và một cây khế. Gia đình anh ấy chuyển về ngôi nhà tranh cũ của tôi. Ngày nào anh cũng ra dưới gốc cây khế để đợi đàn chim. Khi khế chín, lũ chim cũng quay lại ăn khế. Ngay khi người anh nhìn thấy con chim, anh ta đã khóc lóc thảm thiết và yêu cầu con chim đưa ra vàng.

Xiaoniao cũng hứa sẽ đưa anh trai tôi đến Jindao vào sáng mai và để anh ấy may một chiếc áo ba lỗ. Sáng hôm sau, Angel Bird cũng đưa anh tôi đến hòn đảo đó. Anh cả mang đến một cái bao mười và muốn chất đầy vàng bạc. Trên đường về nhà, chú chim gặp một cơn gió lớn và rơi xuống biển. Em tôi bị sóng cuốn trôi hết tài sản. May mắn thay, có người đi ngang qua cứu họ. Sau khi trở về, anh tôi rất hối hận và quyết định thay đổi.

Xem thêm đóng vai người em trai kể chuyện cây khế

Đóng vai anh trai

Đoạn ví dụ 1

Cha mẹ tôi qua đời khi còn nhỏ và tôi sống với em trai. Hai anh em tôi đã làm việc chăm chỉ. Rồi tôi và anh trai cũng đến tuổi kết hôn. Từ đó tình cảm của hai đứa không còn mặn nồng như xưa nữa.

Tôi và chồng đang cân nhắc việc ly thân vì vợ chồng anh trai tôi. Tôi thương lượng với vợ, lấy tài sản, chia cho anh tôi một cây khế trong ngôi nhà tranh trước nhà. Tuy nhiên, cặp đôi chưa phàn nàn một lời và vẫn đang rất chăm chỉ. Cho đến một ngày tôi nghe ai đó nói rằng vợ chồng anh trai tôi bây giờ giàu có, tôi rất tò mò và đi khám ngay. Anh trai tôi thật thà nên đã kể hết mọi chuyện cho tôi nghe.

Hàng ngày, vợ chồng chị vẫn chăm bón cho cây khế. Cứ đến mùa cây khế ra hoa, thu hoạch, anh tôi lại chở ra chợ bán. Bỗng một hôm, có một con chim lạ đến ăn quả khế của tôi. Nó ăn nhiều khế chua trên cây, quả ngon nhất, cứ thế gần một tháng.

Anh trai tôi ngay lập tức nói với con chim và nó trả lời:

– Ăn một quả, trả lại vàng ngọc, khâu một cái túi gang ba lỗ, cất đi cất đi. Vợ chồng anh đã làm theo lời con chim. Sáng hôm sau, như đã thỏa thuận, con chim bay đến chở anh tôi đi lấy vàng. Đặt chân lên đảo có rất nhiều đá quý, vàng bạc. Nhưng anh trai ngốc nghếch của tôi chỉ lấy một ít vàng và kim cương rồi bỏ đi. Kể từ đó, cuộc sống của anh trở nên khá giả.

Biết rõ câu chuyện, vợ chồng tôi âm mưu đánh đổi tất cả tài sản để lấy ngôi nhà tranh và cây khế. Vì vậy, từ thời điểm đó, tôi chỉ có một việc cần làm, đó là mong đợi những con chim lạ đến ăn quả khế. Dần dần, con chim cũng xuất hiện. Không đợi được nữa, chim thần vừa ăn xong mấy quả thì tôi chạy ra hỏi anh tôi nói gì. Tôi nhận được câu trả lời tương tự từ con chim kỳ lạ đó. Trong lúc chờ đợi, vợ chồng tôi hào hứng khâu túi. Nhưng thay vì những chiếc bánh ba gang như Dude, tôi may những chiếc bánh sáu gang.

Sáng hôm sau, con chim thần đến và đưa tôi đến Đảo Vàng. Ngay khi đặt chân lên đảo, tôi đã choáng váng trước quá nhiều vàng và đá quý. Càng vào trong, tôi càng choáng ngợp. Quên đi mọi mệt mỏi, tôi cố gắng nhét nhiều vàng nhất có thể vào bộ đồ sáu đã chuẩn bị sẵn. Như thể điều đó là chưa đủ, tôi thậm chí còn thử vén một số ống tay áo và ống quần trước khi buộc chúng lại. Con chim thiên thần đã đợi tôi quá lâu và thúc giục tôi rời đi. Nằm trên lưng chim, tôi ngây ngất tưởng tượng cuộc sống mai sau trù phú. Khi đang mơ hạnh phúc, một cơn gió mạnh bất ngờ thổi qua. Rồi chim thiên thần bay ra biển. Đột nhiên, con chim thiên thần rơi xuống biển. Sóng đã cuốn trôi hết vàng bạc tôi vừa lấy đi. Tôi kêu cứu, nhưng con chim thiên thần đã bay lên trời. Tôi vùng vẫy giữa biển cả mênh mông, hối hận vì lòng tham.

Đoạn văn mẫu số 2

Sau khi cha mẹ tôi qua đời, tôi sống với em trai mình. Hai anh em tôi làm việc chăm chỉ và có của cải. Khi trưởng thành, tôi và anh trai cũng phải lấy nhau.

Một ngày nọ, vợ tôi và tôi thảo luận về việc tách anh trai tôi khỏi vợ anh ấy. Sau đó, tôi gọi cho anh trai tôi và nói rằng tôi muốn chia sẻ với anh ấy căn chòi tranh mà cha anh ấy đã để lại. Anh trai đã sẵn sàng đồng ý.

Không lâu sau, tôi nghe dân làng kể rằng anh trai tôi bỗng trở nên giàu có. Tôi tò mò nên đi qua hỏi chuyện. Khi đến nơi, tôi bị đập vào mắt bởi ngôi nhà rộng lớn với hàng chục người. Hỏi chuyện thì tôi mới nghe anh tôi kể hết mọi chuyện.

Anh tôi vẫn đều đặn bón phân cho cây khế hàng ngày. Cứ đến mùa cây khế ra hoa, cho thu hoạch, anh tôi lại chở ra chợ bán. Một buổi sáng, khi anh tôi ra vườn hái khế thì nghe thấy tiếng động mạnh từ ngọn cây. Lúc này, một con chim lớn đang ăn khế. Một tháng nay chim đi kiếm ăn từ sáng sớm. Cô em dâu liền nói với chim:

– Ông ơi Chim ơi ăn thế này nhà cháu còn bán khế nữa! Cả nhà tôi chỉ trông chờ vào cây khế!

Con chim trả lời:

– Ăn một quả, trả lại quả dưa, khâu một chiếc túi gang 3 cổ rồi cất đi.

Vợ chồng tôi đã làm theo lời con chim. Sáng sớm hôm sau, chim thiên thần bay đến. Các loài chim bay lượn trên nhiều vùng, từ đồng ruộng đến rừng xanh, từ rừng xanh đến biển cả. Giữa biển, con chim rẽ vào một hòn đảo và đậu vào cửa hang có nhiều vàng bạc, kim cương.

Sau khi nghe câu chuyện này, tôi yêu cầu anh trai đổi tất cả tài sản của mình để lấy một túp lều tranh và cây khế. Vợ tôi và tôi đã chuyển đến ở trong ngôi nhà nhỏ. Một buổi sáng, một cơn gió thổi mạnh, những ngọn cây khế đung đưa. Tôi biết con chim thiên thần đang đến, tôi nói với con chim:

<3

Shen Bird giống như những gì anh trai tôi nói với tôi:

XEM THÊM:  Truyện cổ tích nước mắt cá sấu

– Ăn một trả vàng, may ba túi mang theo!

Tôi đã nhờ vợ tôi may một chiếc túi có kích thước gấp ba lần. Sáng hôm sau, chim thiên thần đến đón em ra đảo đậu ngay cửa hang. Chắc chắn, như anh tôi nói, có rất nhiều vàng, bạc và kim cương trong hang động này. Tôi đấu tranh để làm đầy túi của mình. Trên đường về, chim bay xuống biển, gặp gió lớn, chim rơi xuống biển. Tôi bị sóng cuốn trôi và mất hết tài sản. Còn chim thần chỉ ướt lông và cánh nên đã cất cánh bay đi. Tôi gọi mãi không thấy chim thiên thần quay lại. Một mình trên biển, tôi vô cùng hối hận vì lòng tham đã làm tổn thương tôi.

Xem thêm anh kể chuyện cây khế

Đóng vai Chúa tể Chiến tranh trong câu chuyện cổ tích

Đóng vai – Công chúa

Tôi vốn là công chúa duy nhất của vua cha tôi. Tôi xinh đẹp và được chiều chuộng từ nhỏ nên tôi rất tự hào. Đến lúc cưới, nhiều người cầu hôn nhưng tôi đều từ chối. Tôi thậm chí còn chế nhạo và cười nhạo họ. Một lần, vua cha mời trai tráng khắp nơi xa gần đến dự tiệc lớn để chọn con rể. Nhiều người đến, và họ đứng vào hàng ngũ, cao nhất là vua của các nước, sau đó là công tước, hoàng tử, bá tước, nam tước và cuối cùng là quý tộc.

Được cha dẫn dắt, tôi đã nhìn thấy ánh mắt của mọi người. Nhưng không ai trong số họ làm tôi hài lòng: người quá béo; người quá gầy; người thấp; người xanh xao … Cuối cùng, tôi nhìn thấy một người đàn ông có chiếc cằm hơi cong như chim chích, và tôi nói anh ta. có một con chim chích chòe mỏ. Kể từ đó, tôi nghe nói rằng anh ấy được gọi là Vua của những vết đốt.

Cha tôi thấy tôi nhạo báng và chế giễu những người xung quanh tôi, ông rất tức giận và ra lệnh rằng nếu một người ăn xin đi ngang qua cung điện, vị vua này sẽ gả tôi cho anh ta.

Vài ngày sau, một người hát rong đi ngang qua và hát dưới cửa sổ, với hy vọng nhận được một vài xu làm phần thưởng. Vua nghe lời bèn ra lệnh:

– Vui lòng đặt tên của người bảo vệ ở đây!

Người đàn ông đi đến cung điện, hát cho vua và tôi nghe, rồi giơ tay xin thưởng. Nhà vua nói:

– Tôi yêu tiếng hát của bạn, vì vậy tôi đã gả con gái của mình cho bạn.

Tôi vô cùng sợ hãi và cầu xin, nhưng cha tôi nhất quyết:

-Tôi thề rằng tôi sẽ gả em cho người ăn xin đầu tiên bước qua cung điện, và tôi sẽ giữ lời thề đó.

Những lời cầu nguyện sẽ không chạm đến vua cha. Vị linh mục ngay lập tức được mời đến dự đám cưới của tôi với một người hầu. Sau đám cưới, cha tôi nói với tôi:

– Theo phong tục, vợ của các phi tần không được ở quá lâu trong cung, và bây giờ con cái phải theo chồng ra khỏi cung.

Tôi hối hận vì đã theo chồng. Đến một khu rừng rộng lớn, tôi hỏi:

– đây là khu rừng xinh đẹp của ai?

Anh ấy nói:

– Rừng của vua, nếu nàng lấy chàng, rừng sẽ là của nàng.

Tôi rất tiếc khi nói:

-Tôi là một cô gái đáng thương, đáng lẽ tôi phải kết hôn với vị vua keo kiệt.

Sau một thời gian, tôi đến một đồng cỏ, và tôi hỏi lại:

– Đồng cỏ xanh tươi đẹp của ai?

– Cheep choè King’s Prairie.

-Tôi là một cô gái đáng thương, đáng lẽ tôi phải kết hôn với vị vua keo kiệt.

Sau đó, chúng tôi đến một thành phố lớn và tôi hỏi lại:

– Đây là thành phố xinh đẹp của ai?

– Thành phố xinh đẹp của Vương Chi.

– Tôi xin lỗi, lẽ ra tôi phải hứa sẽ kết hôn với Vua bọ ngựa.

Chồng tôi nói:

– Tôi không hài lòng chút nào, tại sao cô ấy luôn muốn có chồng khác, tôi không xứng sao?

Tôi không thể nói gì thêm, chỉ lặng lẽ làm theo. Khi đến một túp lều, tôi hỏi lại:

– Omg, ai có một ngôi nhà tồi tàn như vậy?

Chồng tôi trả lời:

-Nhà chúng tôi!

Tôi nghiêng người và hỏi:

– Người hầu của bạn ở đâu?

Anh ấy trả lời:

– Người hầu nào? Bạn muốn làm gì thì hãy tự mình làm. Bây giờ vào bếp nấu ăn đi, anh mệt rồi.

Nhưng tôi không biết nhóm bếp và nấu ăn và chồng tôi phải tham gia vào một công việc mới. Sau bữa ăn, tôi mệt và lăn ra ngủ. Hôm sau, tôi bị chồng đánh thức dậy để làm việc nhà. Chỉ vài ngày nữa, lượng thức ăn dự trữ sẽ cạn kiệt. Người bảo vệ nói với tôi:

-Tôi, tôi không thể kiếm tiền nếu chỉ ngồi ăn, sẽ không tồn tại được lâu, nếu không tôi sẽ bán nó như rổ.

Anh ấy vào rừng lấy tre, còn tôi thì phải chẻ đôi thúng. Nhưng tay tôi chảy máu từ cạnh sắc của cửa tre. Chồng tôi nói với tôi:

– Điều đó không tốt, có lẽ đan len sẽ tốt hơn cho bạn.

Tôi đang tập quay, nhưng sau đó các ngón tay của tôi bị đứt và chảy máu. Chồng tôi nói:

– Tôi không thể làm gì cả và thật đau khổ khi phải sống với tôi. Bây giờ tôi nghĩ mình sẽ phải quay lại mua xoong nồi. Tôi đang ngồi ở chợ bán đồ.

Tôi nghĩ:

-Nếu người của tôi đến đây mua bán, nhìn thấy tôi họ sẽ cười nhạo.

Nhưng tôi vẫn phải làm theo lời chồng tôi. Thời gian đầu, khách đến mua đông hơn, họ trả tiền không cần mặc cả, thậm chí có người trả tiền mà không lấy hàng. Vợ chồng tôi có cuộc sống tốt đẹp. Một lần, khi tôi đang ngồi trong cửa hàng, một hiệp sĩ đã đi thẳng đến chợ từ xa và đập đống đồ gốm của tôi thành hàng ngàn mảnh lớn nhỏ nằm rải rác trên chợ. Tôi sợ quá, ngồi khóc:

– Trời ơi, tôi khổ quá, làm sao mà nhìn chồng được.

Khi về nhà, tôi kể cho chồng nghe câu chuyện không may này. Sau khi nghe điều này, chồng tôi đã quở trách tôi, nói rằng anh ấy đã đi làm phụ bếp của tòa án. Một ngày nọ, khi một đám cưới được tổ chức cho nhà vua trong cung điện, tôi tò mò bước vào và đứng ở cửa. Khi đèn bật sáng, quang cảnh tráng lệ của cung điện mới hiện ra. Tôi cảm thấy rất buồn cho số phận của mình, tôi chỉ tiếc sự kiêu ngạo và xa hoa đã tạo nên tôi như ngày hôm nay. Bỗng nhà vua bước vào, trong người có lụa bọc châu báu, cổ đeo dây chuyền vàng. Nhà vua nhìn thấy tôi và yêu cầu tôi khiêu vũ với ông ấy. Tôi sợ phải lùi lại.

Tôi nhận ra đó là Vua chích và rút tay lại ngay lập tức, nhưng vô ích. Tôi vẫn bị lôi ra giữa phòng làm đứt dây chiếc nồi, hai chiếc nồi rơi xuống đất, bánh canh và bánh mì văng ra xa. cả ngôi nhà. Khách khứa và người đi đường nhìn thấy cảnh này đã cười lăn cười bò. Tôi xấu hổ đến mức rút một cái ra khỏi tay vương phi lao ra cửa định chạy thoát, vừa tới cửa cầu thang thì bị một người đàn ông kéo lại, khi định thần lại thì cô đã nhìn thấy. người đàn ông đó. Là vua của các vết đốt:

– Đừng sợ, người hát rong sống trong lán với bạn chính là tôi. Bạn cũng là người cưỡi ngựa và làm tan nát tất cả đồ gốm của tôi. Tất cả chỉ để uốn nắn sự kiêu ngạo của tôi.

Tôi đã bật khóc

-Em đã làm gì sai, em không xứng làm vợ anh.

Nhưng anh ấy nói với tôi:

– Đừng buồn nữa, những ngày tháng vất vả đã qua rồi, giờ cưới nhau đi.

Tôi tuân theo lệnh của nhà vua và đi thay đồ. Toàn bộ phòng xử án có mặt để chúc mừng.

Xem nhiều hơn với tư cách là một công chúa và kể câu chuyện về các vị vua trong chiến tranh

Đóng vai – King of Stings

Trong một vương quốc, có một nàng công chúa xinh đẹp khó tin nhưng kiêu ngạo. Vào một dịp nọ, nhà vua cho mời các chàng trai xa gần trên khắp đất nước đến một buổi họp mặt lớn để chọn một người con rể. Các vị khách được sắp xếp theo thứ tự, đứng đầu là các vị vua, sau đó là công tước, hoàng tử, bá tước, nam tước và cuối cùng là những người có dòng máu quý tộc. Tôi vốn là vua của một nước láng giềng, nên tôi cũng được mời.

Công chúa được đưa đi xem mắt. Mọi người cô đều tìm một trò đùa để chọc cười họ. Đến lượt nó, cô ấy chế nhạo quai hàm của tôi như một con chim chích chòe mỏ. Kể từ đó, mọi người bắt đầu gọi tôi là vua của các vết đốt. Sau khi bị cô ấy trêu chọc, tôi tức giận và quyết định tử tế với lòng tự trọng của cô ấy.

Tôi nghe nói rằng cha cô ấy rất tức giận và ra lệnh rằng nếu một người ăn xin vào cung điện, công chúa sẽ kết hôn với anh ta. Tôi cải trang thành một người hát rong và đến cung điện để hát. Một lúc sau, vua cho gọi tôi vào và hát cho vua và công chúa nghe. Nói xong, vua nói với tôi:

– Tôi yêu tiếng hát của bạn, vì vậy tôi đã gả con gái của mình cho bạn.

Tôi thấy công chúa van xin nhưng vẫn không lay chuyển được nhà vua. Anh ấy nói:

-Tôi thề rằng tôi sẽ gả em cho người ăn xin đầu tiên bước qua cung điện, và tôi sẽ giữ lời thề đó.

Một linh mục ngay lập tức được mời đến dự đám cưới của công chúa và tôi. Sau đám cưới, nhà vua nói với công chúa:

– Theo phong tục, vợ của các phi tần không được ở quá lâu trong cung, và bây giờ con cái phải theo chồng ra khỏi cung.

Công chúa rất buồn, nhưng cô ấy vẫn muốn đi theo tôi. Khi họ đến một khu rừng lớn, công chúa hỏi:

– đây là khu rừng xinh đẹp của ai?

Chúng tôi trả lời:

– Rừng của vua, nếu nàng lấy chàng, rừng sẽ là của nàng.

Công chúa khóc tiếc nuối:

-Tôi là một cô gái đáng thương, đáng lẽ tôi phải kết hôn với vị vua keo kiệt.

Sau một thời gian, cô ấy đến một đồng cỏ, và cô ấy hỏi lại:

– Đồng cỏ xanh tươi đẹp của ai?

Tôi trả lời:

– Cheep choè King’s Prairie.

Công chúa lại than thở:

-Tôi là một cô gái đáng thương, đáng lẽ tôi phải kết hôn với vị vua keo kiệt.

Sau đó, họ đến một thành phố lớn và công chúa hỏi:

– Đây là thành phố xinh đẹp của ai?

Tôi trả lời:

– Thành phố xinh đẹp của Vương Chi.

Cô ấy đã bật khóc và than thở:

– Tôi xin lỗi, lẽ ra tôi phải hứa sẽ kết hôn với Vua bọ ngựa.

Chúng tôi nói:

– Tôi không hài lòng chút nào, tại sao cô ấy luôn muốn có chồng khác, tôi không xứng sao?

Công chúa không nói nên lời, lặng lẽ đi theo phía sau. Khi tôi đến một túp lều, cô ấy hỏi tôi:

– Omg, ai có một ngôi nhà tồi tàn như vậy?

Chúng tôi phản hồi ngay lập tức:

-Nhà chúng tôi!

Cô ấy phải cúi xuống để vào và hỏi:

– Người hầu của bạn ở đâu?

Tôi đã nói với cô ấy:

– Người hầu nào? Bạn muốn làm gì thì hãy tự mình làm. Bây giờ vào bếp nấu ăn đi, anh mệt rồi.

Chúng tôi biết ngay rằng công chúa có thể nấu ăn và nấu ăn cuối cùng sẽ phải tự mình làm. Sau khi ăn xong, chúng tôi mệt mỏi và lăn ra ngủ. Hôm sau, tôi dậy làm việc nhà. Chỉ vài ngày nữa, lượng thức ăn dự trữ sẽ cạn kiệt. Tôi nói với công chúa:

-Tôi, tôi không thể kiếm tiền nếu chỉ ngồi ăn, sẽ không tồn tại được lâu, nếu không tôi sẽ bán nó như rổ.

Sau đó, tôi vào rừng lấy tre, và công chúa phải chẻ chiếc giỏ đan. Nhưng bàn tay cô đang chảy máu vì cạnh sắc của cánh cửa tre. Tôi đã nhìn thấy nó và rất đau đớn, nhưng tôi đã nói với cô ấy:

– Điều đó không tốt, có lẽ đan len sẽ tốt hơn cho bạn.

Cô ấy đang tập quay, nhưng sau đó các ngón tay của cô ấy bị cắt và chảy máu. Tôi lại nói với công chúa:

Quảng cáo bài viết

– Tôi không thể làm gì cả và thật đau khổ khi phải sống với tôi. Bây giờ tôi nghĩ mình sẽ phải quay lại mua xoong nồi. Tôi đang ngồi ở chợ bán đồ.

Công chúa không vui lắm, nhưng phải đồng ý. Thời gian đầu, công việc diễn ra khá suôn sẻ. Nhưng một hôm cô ấy chạy về nhà khóc lóc kể lể chuyện xoong nồi bị vỡ. Nghe xong câu chuyện, tôi liền trách cô ấy:

– Ngày xưa, người bán gốm ngồi chợ đông đúc, sao mà khóc. Tôi thấy bạn đã không làm bất cứ điều gì cho đến cuối cùng. Trước khi tôi đến cung điện để hỏi xem tôi có cần người phụ bếp không, và họ đồng ý nhận tôi vào làm việc và ăn uống.

Công chúa hiện là một phụ bếp. Cô đánh mất lòng tự trọng của mình và chăm chỉ kinh doanh. Tôi quyết định nói với cô ấy mọi chuyện. Chúng tôi tổ chức họp mặt gia đình. Khi tôi nhìn thấy công chúa, tôi đi đến và yêu cầu cô ấy khiêu vũ với tôi. Cô ấy liền rụt tay lại để tỏ ý từ chối nhưng vô ích, tôi bị lôi ra giữa phòng khiến dây nồi bị đứt, hai chiếc nồi rơi xuống đất, bánh canh và bánh mì vương vãi khắp nơi. Những vị khách và người ngoài cuộc nhìn thấy cảnh này đều cười và tạo ra những tiếng động chế giễu. Xấu hổ, công chúa hất một cái ra khỏi tay tôi rồi chạy ra cửa định bỏ chạy. Tôi đuổi theo cô ấy và nói với công chúa:

– Đừng sợ, người hát rong sống trong lán với bạn chính là tôi. Bạn là người trên lưng ngựa, và anh ta đã cưỡi ngựa của mình và phá hủy tất cả đồ gốm của tôi. Tất cả chỉ để uốn nắn sự kiêu ngạo của tôi.

Cô ấy nói:

-Em đã làm gì sai, em không xứng làm vợ anh.

Tôi đã an ủi cô ấy:

– Đừng buồn nữa, những ngày tháng vất vả đã qua rồi, giờ cưới nhau đi.

Công chúa nghe lời tôi và thay quần áo. Toàn bộ phòng xử án có mặt để chúc mừng.

Xem thêm vai Warlock King, kể lại câu chuyện cổ tích cùng tên

Đóng vai một em bé thông minh kể chuyện cổ tích

Đóng vai – em bé

Vào một buổi chiều, tôi và bố tôi đang cày. Đột nhiên, tôi thấy một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề, cưỡi ngựa, chắc là quan của vua, bèn hỏi cha tôi:

– Này anh bạn, con trâu này cày được bao nhiêu đường trong một ngày?

Cha tôi chết lặng. Tôi tự nghĩ, trên đời này có ai lại hỏi một câu kỳ lạ như vậy, chắc là đang cố trêu đùa người khác, và tôi hỏi lại:

– Vậy em hãy trả lời xem con ngựa kia đi được bao nhiêu bước trong một ngày, sau đó em sẽ cho biết con trâu đi được bao nhiêu bước?

Tôi hoàn toàn bối rối và không biết trả lời như thế nào, sau đó tôi đột nhiên hỏi tên hai cha con và tôi thú nhận mà không cần suy nghĩ nhiều.

Vài tuần sau, làng tôi được chiếu vua, vua ban cho làng ba thúng gạo nếp và ba con trâu đực, năm sau làng sẽ nuôi ba con trâu nước này và sinh chín con. Ai cũng biết chuyến đi này ít nhiều may mắn được vua sủng ái, nhưng ai có thể khiến trâu đực sinh con? Với trí tuệ khó bộc lộ, tôi chợt nảy ra một kế hoạch. Tôi nói với cha tôi:

– Cha vừa bảo cả làng dắt hai con trâu nước và hai thúng thóc về ăn, còn lại bán lấy vốn.

Lúc đầu, cha và những người khác lo lắng, nhưng sau khi nghe tôi an ủi, tôi thề với làng rằng tôi cảm thấy thanh thản hơn.

Lên đến ngai vàng, khi lính canh không chú ý, tôi lẻn vào Tòa án Rồng, khóc lớn và yêu cầu nhà vua đang có mặt dừng lại và đưa tôi vào. Nhà vua hỏi:

– Con trai, tại sao con lại khóc ở đây?

Tôi rất đau lòng:

– Mẹ tôi mất sớm và bố tôi không cho tôi một đứa con nào để chơi cùng. Tôi rất buồn. Kính trọng phụ tử, sinh con đẻ cái …

Cả triều đại cười và nhà vua giải thích:

– Cha bạn là đàn ông, làm sao bạn có thể có con?

Tôi nhanh chóng trả lời:

-Vậy tại sao vua lại biến làng thành trâu bò?

Nhà vua nhớ lại và mỉm cười:

– Đây là một bài kiểm tra, làng của bạn phải biết ăn trâu!

– Làng ta nhận được con trâu và gạo, biết ngay là phúc của vua, mở tiệc ăn mừng.

Ngày hôm sau, tôi và cha tôi đang ăn tối thì đột nhiên người của nhà vua mang đến một con chim sẻ và bắt tôi phải chuẩn bị ba món ăn, tôi biết ông là vua và thử lại, vì vậy ông đã cho người lính một chiếc kim và yêu cầu vua Đúc thành, cắt chim bằng dao. Cha con tôi đã được đền đáp xứng đáng.

Một ngày nọ, tôi đang chơi ở nhà với một người bạn và một thiên thần đang mang một chiếc vỏ rất dài với hai đầu rỗng và anh ấy yêu cầu tôi luồn một sợi chỉ mỏng qua vỏ. Tôi ngay lập tức hát:

“Đường Thư Đường! Tính tình tang thi! Mang theo giấy bắt con kiến ​​buộc quanh thắt lưng, ngược lại bôi dầu mỡ, con kiến ​​hành lễ con kiến ​​cùng tang thi …”

Mãi cho đến khi trở thành trạng nguyên, tôi mới hiểu rằng sự thông minh của mình đã cứu đất nước khỏi giặc ngoại xâm.

Xem thêm đóng vai em bé và kể lại câu chuyện em bé thông minh

Đóng vai – cha

Tôi là một nông dân hiền lành. Vợ chết trẻ, một mình nuôi con khôn lớn. Hai cha con sống yên bình trong một ngôi làng nọ. Một ngày nọ, trong khi cha tôi và tôi đang canh tác một vụ mùa mới, chúng tôi đột nhiên nhìn thấy một quan chức từ đâu đi ra. Tiến lại gần, viên sĩ quan hỏi:

– Này, ông già đó! Con trâu của anh ta cày được bao nhiêu đoạn đường trong một ngày?

Tôi bối rối và không biết trả lời thế nào, nhưng cậu bé nhanh chóng hỏi lại:

– Tôi sẽ hỏi bạn câu hỏi này trước. Nếu bạn trả lời con ngựa của bạn đi được bao nhiêu bước trong một ngày thì tôi sẽ cho bạn biết con trâu của bố tôi có thể cày được bao nhiêu đoạn đường trong một ngày.

Vị quan nghe thấy những lời đó và tỏ vẻ ngạc nhiên. Sau một thời gian, vua ra lệnh ban cho làng tôi ba thúng gạo tẻ và ba con trâu đực, lệnh nuôi ba con trâu nước này sinh chín con và hứa năm sau sẽ trả đầy đủ, nếu không. cả làng sẽ bị tội.

Cả làng lo lắng sau khi nhận được lệnh của nhà vua. Khi về đến nhà, anh ấy nói với tôi:

– Hiếm khi được vua ban ơn, cha tôi dặn làng làm hai con trâu nước và hai thúng xôi để mọi người cùng ăn. Còn một con trâu và một thúng lúa, tôi sẽ xin làng đóng tiền để cha con tôi lo liệu.

Tôi bày tỏ sự nghi ngờ của mình và nói với cậu bé:

——Làm sao dân làng dám từ chối mệnh lệnh như vậy của nhà vua. Đừng nghĩ như vậy, bạn sẽ gặp rắc rối.

Cậu bé vẫn kiên trì, nói rằng cậu đã tìm ra cách. Hôm sau, tôi dậy sớm lên xã báo tin cho dân làng. Cả làng nghi ngờ, bắt bố con tôi phải thề non hẹn biển thì mới dám chọi trâu.

Cuối cùng, tôi và cậu bé đã tìm cách để vượt qua thời kỳ mãn kinh. Khi tôi đến cung điện, đứa trẻ bảo tôi ở ngoài, lẻn vào sân rồng, và bắt đầu khóc. Tôi lo lắng, nhưng tôi chỉ có thể chờ đợi ở bên ngoài. Sau khi ra ngoài, tôi đã nghe cậu bé kể lại mọi chuyện. Sau khi bước vào, nhà vua hỏi cậu bé:

-Cậu nương, ngươi có chuyện gì bất bình, sao còn ở đây khóc lóc làm ầm ĩ với hoàng thượng?

Nó trả lời một cách bình tĩnh:

– Thưa đức vua, tôi đã đá mẹ tôi chết sớm, và bố tôi không có con để chơi với tôi, vì vậy tôi đã khóc. Dám đại vương nói với cha ngươi để ta làm.

Nhà vua và các quan đại thần bật cười. Nhà vua nói:

-Nếu muốn có em trai thì phải tìm vợ khác cho cha, nhưng cha là đàn ông, làm sao mà sinh ra được!

Nó tiếp tục:

-Vậy tại sao nhà vua lại yêu cầu làng ta có lệnh từ trên xuống phải nuôi ba con bò đực và sinh chín con để vâng lời vua? Làm sao một người đàn ông có thể có một đứa con!

Nhà vua mỉm cười:

– Hãy thử nó! Vậy làng bạn không biết làm cách nào để biến con trâu đó thành thịt mà ăn chung?

Cậu bé vui vẻ trả lời:

– Lạy Chúa, làng chúng tôi sau khi rước được con trâu nước và gạo nếp, biết đó là điềm may của nhà vua nên đã cùng nhau làm lễ ăn hỏi.

Nhà vua vui mừng, nên ban thưởng cho cậu bé, rồi sai tôi và con trai tôi đến quán trọ. Hôm sau, tôi và bố ăn cơm ở nhà trọ. Đột nhiên, nhà vua mang đến một con chim sẻ và ra lệnh làm ba phần thức ăn cho chúng. Cậu bé nghĩ về điều đó và yêu cầu tôi kiếm cho mình một chiếc kim khâu và đưa nó cho người đưa tin, nói rằng:

– Ngài có phiền lấy lại cái này không, thưa đức vua, xin hãy rèn cho tôi một con dao chặt chim.

Nhà vua cho gọi cha tôi và tôi đến ngay lập tức, và phần thưởng rất hậu hĩnh. Vào thời điểm đó, có một nước láng giềng đang tìm cách xâm lược nước ta. Họ cử sứ giả đến để kiểm tra xem có nhân tài nào ở nước ta không. Sứ giả mang theo một con ốc rỗng dài và một sợi chỉ mảnh, đến hỏi các quan trong triều làm cách nào để luồn sợi chỉ qua ruột ốc. Vịt quan làm đủ kiểu: có con thì ngậm bằng miệng, có con thì bôi sáp vào cho khó xâu. Nhưng tất cả đều vô ích. Nhà vua yêu cầu sứ giả nghỉ ngơi với mình vài ngày, và mở rộng cuộc hội ý với con trai tôi. Tôi đang làm việc trong nhà bếp vào thời điểm đó. Cậu bé đang chơi trong sân cùng các bạn của mình. Sau khi nghe xong câu chuyện, anh chỉ hát một câu:

“Tang Thư Đường! Lá bùa hộ mệnh tóm lấy con kiến ​​buộc vào thắt lưng, trong tay cầm tờ giấy xức dầu cho con kiến ​​để làm lễ xuất hiện. Thương tiếc con kiến! Chối bỏ!”

Viên quan hiểu ra, vui vẻ quay lại báo cáo với nhà vua. Sau đó, nhà vua liền sai người đưa tôi và con trai vào cung. Cậu bé được ban tặng trạng nguyên, và để thuận tiện cho việc xây dựng một dinh thự trong cung điện.

Xem thêm khi một người cha kể câu chuyện về một em bé thông minh

………… Vui lòng tham khảo các tài liệu sau để biết chi tiết …………

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc đóng vai nhân vật kể lại một truyện cổ tích. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *