Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
322 lượt xem

Hình ảnh bếp lửa trong bài thơ bếp lửa

Bạn đang quan tâm đến Hình ảnh bếp lửa trong bài thơ bếp lửa phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Hình ảnh bếp lửa trong bài thơ bếp lửa

Phân tích hình ảnh bếp lửa trong bài thơ Bếp lửa quê hương bài 7 lớp 9 đề 5. với dàn ý chi tiết và 13 bài phân tích ngắn gọn , giúp các em học sinh lớp 9 xây dựng thêm từ vựng để viết ngày càng tốt hơn.

hình ảnh bếp lửa rất đỗi quen thuộc ở làng quê Việt Nam. và trong bài thơ, hình ảnh bếp lửa là nơi chứa đựng tình thương cháu thiêng liêng không gì dập tắt được trong lòng người cháu. vậy hãy theo dõi bài viết dưới đây của download.vn để có thêm nhiều ý tưởng mới nhé:

lược đồ phân tích hình ảnh bếp lửa

i. mở bài: giới thiệu hình ảnh bếp lửa trong bài thơ Bếp lửa của người Việt Nam

– ví dụ:

trong gia đình, mỗi gia đình sẽ có những thành viên khác nhau, với những điểm nổi bật khác nhau. một số gia đình là nông dân, một số làm giáo viên, một số làm công chức hoặc làm nghề khác. Trong gia đình, bạn có thể là cha, mẹ, ông bà, cháu, chú, bác, v.v. mọi người trong gia đình là người bạn không thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta, mỗi người có thể đối xử với chúng ta khác nhau, thể hiện tình cảm khác nhau. một tình cảm rất thiêng liêng được thể hiện trong bài thơ về bếp lửa của nhà thơ Việt Nam đó là tình cảm ông bà. Ngoài tình mẫu tử thiêng liêng, bài thơ còn có hình ảnh rất nổi bật là bếp lửa.

ii. thân bài hình ảnh bếp lửa trong bài thơ Bếp lửa của người Việt Nam

1. hình ảnh bếp lửa gợi nhiều cảm xúc:

  • bếp lửa là hình ảnh rất quen thuộc ở các vùng quê Việt Nam
  • bếp lửa rất gần gũi và thân thiện
  • hình ảnh chú lạt ma mơ màng được thắp sáng trong một buổi sáng sớm thật thơ mộng và thơ mộng
  • hình ảnh bếp lửa thật gần gũi, thân quen và gắn bó với tuổi thơ

2. hãy nghĩ đến hình ảnh ngọn lửa:

  • nồng nàn, ấm áp
  • tình yêu thương
  • ngọn lửa không gì có thể dập tắt được trong trái tim người cháu
  • ngọn lửa là nơi trân trọng tình mẫu tử thiêng liêng. -cháu trai

iii. kết bài: hãy cho biết ý kiến ​​của anh / chị về hình ảnh bếp lửa

Hình ảnh bếp lửa - Mẫu 2

ví dụ về bài văn phân tích hình ảnh bếp lửa

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 1

“Bếp lửa” của bang viet là một tác phẩm hay và xúc động, đề cao tình cảm ông bà, con cháu trong đó hình ảnh người bà hiện lên thật đẹp bên bếp lửa hồng. hình ảnh bếp lửa là một hình tượng nghệ thuật đặc sắc được nhà thơ sáng tạo để gợi mở những ý tưởng cho tác phẩm.

đầu tiên, hình ảnh bếp lửa hiện ra là hình ảnh có thật mà người bà thắp sáng trong ngôi nhà của hai bà cháu:

“ngọn lửa cháy sương mai, ngọn lửa ấm áp”

Đó là bếp lửa do chính tay bà tạo ra trong cuộc sống hàng ngày, nó dùng để phục vụ cuộc sống như nấu cơm, luộc khoai, yucca, v.v. ” và cũng cho chúng ăn cả hai.

nhưng có lẽ nhà thơ đã sáng tạo nên hình tượng nghệ thuật này không chỉ nói đến bếp lửa thực mà hình ảnh bếp lửa còn là biểu tượng cho tình yêu thương mà bà dành cho cháu nội:

“rồi sáng sớm tối anh lại thắp lửa, một ngọn lửa, trái tim anh luôn sẵn sàng, ngọn lửa niềm tin bền bỉ …

Suốt đời, biết dãi nắng mưa mấy chục năm, đến nay, ông vẫn duy trì phong tục dậy sớm, thắp ngọn lửa ấm, chan chứa tình yêu thương, những củ khoai, nhen nhóm những tình cảm tuổi thơ ơi là lạ. thiêng liêng – lửa. ”

Hình ảnh bếp lửa là biểu tượng cho những đắng cay tủi hờn mà hai người phải trải qua, tình yêu không có giới hạn của con, niềm tin và hi vọng của người bà. mẹ là người thắp lửa nhưng cũng là người truyền lửa cho em trong mọi hoàn cảnh. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu thì trái tim người bà vẫn luôn ấp ủ một ngọn lửa yêu thương, ngọn lửa ấy sẵn sàng truyền cho cháu nội để cháu nội cảm nhận được hơi ấm của tình bà, giúp cháu thắp lên niềm tin vào tương lai. đồng thời anh nhớ về tuổi thơ khó khăn nhưng hạnh phúc bên cô. rồi khi đứa cháu gái lớn lên, bà ra đi không còn ở bên, không được mẹ che chở, nhưng mỗi khi nhìn thấy ánh lửa, lòng bà luôn hướng về bà với niềm khao khát vô bờ bến. chính ngọn lửa của anh ấy đã nuôi tôi trở thành một người trưởng thành hơn rất nhiều:

Tôi đi rồi. có khói trăm tàu, lửa trăm nhà, vui từ trăm phương nhưng lòng vẫn không nguôi nhớ: – sáng nay anh đã thắp bếp chưa? …

vì vậy có thể nói hình tượng bếp lửa là một hình tượng nghệ thuật độc đáo, sáng tạo của thi nhân Việt Nam, góp phần thể hiện nội dung tư tưởng của tác phẩm. Qua đây, chúng ta càng thấy được tài năng sáng tạo của nhà thơ, và cũng qua hình tượng nghệ thuật này, mỗi chúng ta càng thêm yêu quý và trân trọng tình cảm của ông bà nói riêng và tình cảm gia đình nói chung.

Hình ảnh bếp lửa - Mẫu 3

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 2

bài thơ bếp lửa là một trong những sáng tác hay nhất trong văn bằng Việt Nam. trong công việc, chúng ta không chỉ bắt gặp hình ảnh người bà cần mẫn, chăm chỉ mà còn thấy hình ảnh bếp lửa hồng. hình ảnh bếp lửa xuyên suốt tác phẩm là điểm tựa tình cảm, là hình tượng trung tâm của tác phẩm. đồng thời, thông qua hình ảnh này, các ý tưởng chuyên đề của văn bản được thể hiện có chiều sâu hơn.

Hình ảnh bếp lửa hiện lên trong bài thơ thật bình dị, một hình ảnh quen thuộc trong bất kỳ gia đình nào trước đây:

một ngọn lửa cháy trong sương sớm, một ngọn lửa ấm áp

Điệp từ “bếp lửa” được lặp lại hai lần ở đầu mỗi câu thơ, trở thành điệp khúc xúc động, gợi cho người cháu về hình ảnh người bà. Sáng nào bà cũng đi làm về, dậy sớm nhóm lửa, nuôi các cháu. từ chập chờn gợi lên hình ảnh ngọn lửa cháy sáng sớm và đâu đó ta còn thấy ánh sáng huyền ảo, gợi lại những kỉ niệm đẹp khi nàng ở bên chàng.

bằng đôi bàn tay tài hoa, khéo léo của mình, ông đã dành dụm và nuôi nấng những đứa cháu khôn lớn. ngọn lửa ấy đã “ôm ấp” bao nhiêu tình yêu thương của bà dành cho đứa cháu gái, nên nhớ về bà ngoại bà không khỏi bồi hồi, xúc động và yêu thương nhau: “Biết bao nắng mưa thương cháu”, nhưng đâu chỉ có vậy. , hình ảnh bếp lửa Nó còn gợi lại bao kỉ niệm thân thương về một tuổi thơ vất vả, gian khổ nhưng đầy tình yêu thương.

Chính khói bếp đã làm tôi ngạt thở trong bốn mươi lăm, hai vạn đồng bào của chúng tôi chết đói. nhưng bà vẫn làm việc chăm chỉ, vượt qua mọi sóng gió, khó khăn để đưa cháu và bà thoát khỏi thời kỳ đen tối khủng khiếp đó. đó còn là nỗi nhớ về hình ảnh người bà tần tảo thắp lửa ấm để nuôi cháu khôn lớn. Người bà thay cha, mẹ không chỉ dành tình yêu thương cho anh mà còn dạy anh ăn nói, làm người:

Tôi sống với bà nội, bà nội cho tôi biết, bà nội dạy tôi làm việc, bà nội chăm sóc tôi để tôi ăn học

Tám năm sống với bà là tám năm được sống dưới sự chăm sóc, bảo bọc của bà. công ơn to lớn của bạn có lẽ kiếp này bạn không thể nào đền đáp được. nghĩ đến chị, nghĩ đến sự hy sinh thầm lặng, tôi càng khâm phục và yêu chị hơn: “nung nấu ý nghĩ chị vất vả”. cô ấy là chỗ dựa tinh thần, luôn dõi theo và chăm sóc bạn. đi đôi với đó là sự xuất hiện của những tiếng chim tu hú mỗi khi hè về, trêu đùa và day dứt trong ký ức tuổi thơ. Bằng những ngôn từ vô cùng giản dị nhưng thấm đẫm tình cảm, tiếng việt cho người đọc thấy được hình ảnh người bà yêu thương, chăm sóc mẹ suốt những năm kháng chiến gian khổ. Ngoài ra, chiếc bếp còn là biểu tượng khi nó gắn liền với hình ảnh người bà, người giữ lửa và truyền lửa:

nhóm bếp đầm ấm sum vầy yêu thương khoai sắn nhóm nồi cơm nếp mới chung niềm vui đánh thức bao cảm xúc tuổi thơ

Phép điệp nhóm được lặp lại ở đầu mỗi câu thơ là sự kết hợp hài hòa giữa nghĩa thực và nghĩa ẩn dụ, tạo nên giá trị biểu tượng sâu sắc cho hình ảnh. cô không chỉ thắp lên ngọn lửa ấm áp đầy tình yêu thương vô bờ bến của mình mà cô còn thắp lên tình yêu thương, dạy anh biết sẻ chia, sẻ chia cuộc sống, với chính người thân bên cạnh. và hơn hết, nó truyền cho tôi niềm tin và ước mơ cho tương lai.

bếp lửa là biểu tượng cho tình yêu thương ấm áp của các bạn, một bàn tay chăm sóc khéo léo, một ngọn lửa nhỏ gắn với những khó khăn vất vả trong cuộc sống. nhờ đó, anh cảm nhận đầy đủ hơn sự thiêng liêng của ngọn lửa bình dị: “ôi thiêng liêng đến lạ lùng – bếp lửa”. anh nhận ra rằng ngọn lửa không chỉ được thắp lên bởi củi và rơm, mà còn là ngọn lửa của tình yêu và niềm tin bất diệt trong trái tim anh. do đó, từ hình ảnh cụ thể là bếp lửa, tác giả đã đi đến hình ảnh khái quát về ngọn lửa:

để rồi sớm muộn gì cũng thắp lên ngọn lửa trong tim anh, ngọn lửa chất chứa niềm tin sắt đá

Cô không chỉ là người nhóm lửa mà còn là người cứu và truyền ngọn lửa cho các thế hệ mai sau. mẹ đã truyền cho tôi niềm tin và sức mạnh để tôi có thể vững bước trên con đường đời đầy chông gai. bếp và lửa là hành trang, chỗ dựa vững chắc cho tôi khi rời quê hương.

không chỉ là biểu tượng của tình bà cháu, cái bếp của đứa con còn là tấm lòng của người con xa quê luôn hướng về nó với lòng thành kính và biết ơn vô hạn. Những người con xa quê càng hiểu thêm vẻ đẹp của nó, về truyền thống đạo lý cao đẹp của dân tộc: “Uống nước nhớ nguồn”

hình ảnh bếp lửa là một biểu tượng độc đáo. nó được xây dựng trên cơ sở kết hợp giữa hình ảnh tả thực và tượng trưng. từ đó truyền tải những thông điệp sâu sắc của tác giả về người phụ nữ xưa giữ lửa, truyền lửa cho thế hệ sau; Đó là tấm lòng tri ân sâu sắc tiếp nối truyền thống uống nước nhớ nguồn của dân tộc ta.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 3

Trong cuộc đời mỗi người, những kỉ niệm tuổi thơ luôn đẹp đẽ, thân thuộc và tràn đầy yêu thương. vì những kỷ niệm đó thường gắn bó máu thịt với những con người. với tấm bằng Việt, chắc hẳn kỉ niệm về bà và cháu đã sâu nặng, rất gần gũi nên đã khơi nguồn cảm xúc ấm áp tuôn trào để tạo nên một tác phẩm độc đáo – bài thơ về bếp lửa. có lẽ đó là những kỉ niệm của chính nhà thơ, nhưng đọc bài thơ ta vẫn thấy ấm áp bởi ngọn lửa tình người của nhà thơ, thật gần gũi, thật duyên dáng, thật đẹp đẽ và thiêng liêng. Theo sự phát triển tinh thần của nhân vật cháu trai, chúng ta có thể cảm nhận sâu sắc từng cung bậc hài hước.

Cảm giác như chúng ta đang thắp lên một ngọn lửa: ngọn lửa của ký ức tuổi thơ, ngọn lửa sống khi trưởng thành, bếp lửa của bà là ngọn lửa trong hàng trăm ngôi nhà hôm nay.

Tám dòng đầu là một kỷ niệm mới khi đứa cháu trai bốn tuổi:

<3

ở đầu vài dòng thơ là những lời tâm sự bi thương và hình ảnh của nàng trong lặng lẽ, lặng lẽ trong một môi trường biết bao nắng mưa. Như vậy là những kỉ niệm tình yêu đã hiện về. Tôi nhớ bà tôi và cuộc đời đầy gian khổ của bà:

năm đó là năm đói khát, cha đi xe ngựa, con khô ngựa gầy

Với hoàn cảnh gia đình như vậy, tuổi thơ và tuổi già của tôi làm sao tránh khỏi những cơ cực? bao kỷ niệm xưa được nhớ lại.

trong đó có một chuyển động linh hồn ấn tượng và nổi bật hơn. đó là ấn tượng của khói bếp trong một ngôi nhà nghèo.

Khi tôi bốn tuổi, tôi đã quen với mùi khói … Tôi chỉ nhớ khói mắt tôi nghĩ về nó bây giờ sống mũi tôi vẫn còn ngứa …

hết mùi khói, rồi lại bốc khói … nhà thơ đã chọn một chi tiết rất thích hợp, vừa tả chân thực cuộc sống tuổi thơ vừa thể hiện được nỗi xót xa, tình cảm dịu dàng của mình. giờ nghĩ lại, sống mũi vẫn ngứa ngáy, nhấn mạnh những ký ức xoáy sâu trong tiềm thức, lay động cả tâm hồn và thể xác, dường như người đọc còn cảm thấy nhói ở sống mũi. Thơ Việt Nam có sức truyền cảm mạnh mẽ nhờ những chi tiết ngôn ngữ chân thực, giản dị như thế. bếp lửa tưởng niệm nhà thơ vừa được thắp lên, thoang thoảng mùi khói, thoang thoảng một màu xanh biếc … nhưng đã chứa đầy những hình ảnh chân thực, thấm đẫm bao tình cảm sâu nặng.

câu tiếp theo:

tám năm, bà và cháu trai đốt lửa

(…)

ngọn lửa chứa đựng niềm tin bền bỉ.

Từ sương mù hoa hồng tuổi thơ thổi bay những kỷ niệm của tuổi thanh xuân khi quê hương đất nước có chiến tranh. ngôn ngữ hình ảnh thơ trở nên rõ ràng hơn. giọng thơ thì thầm như giọng kể chuyện cổ tích, với thời gian và không gian. có một sự việc nhân vật cụ thể trong tám năm cùng cháu ngoại làm đám cháy, con số không lớn nhưng ngày tháng kéo dài. Bởi vì những ngày ở Huế, cuộc sống gia đình vắng vẻ và hiu quạnh. cha mẹ bận làm việc ngoài nhà. chỉ cần hai người cùng nhau nhóm lửa mỗi sáng sớm và mỗi buổi chiều nghe tiếng hú của bạn. nếu trong ký ức tuổi tứ tuần, ấn tượng mạnh nhất của tôi là mùi khói, thì ấn tượng đến đây là tiếng tu hú. trong số mười câu thơ, có năm lần tiếng hú của bạn. đôi khi mơ hồ trôi cánh đồng xa, khi gần sao tha thiết, tiếng hú em như than thở sẻ chia. đôi khi anh ta giả vờ như vậy, liên tục la mắng. trong cảnh sông nước hiu quạnh chỉ có hai bà cháu giữa cảnh nghèo đói, chiến tranh. Tiếng hú của anh có phải là tiếng vọng của đất trời, để vỗ về một kiếp người đau khổ? cho tiếng rao của mình – một âm thanh rất trong nước – đã cho thấy thi nhân Việt Nam quả là một hồn thơ gắn bó sâu nặng với quê hương đất nước. Ở các mức độ khác nhau của tiếng hú, niềm khao khát của người cháu lớn dần lên, hình ảnh người bà hiện lên ngày càng táo bạo hơn. bên bếp lửa anh kể chuyện, chuyện đời thực ngày nay, chuyện cổ tích ngày xưa … rồi anh kể cho em nghe, anh dạy em cách làm, anh chăm sóc em để em học … mỗi nghề, mỗi thương mại, một nhỏ một, im lặng hai, ngày qua ngày, tháng này qua tháng, và trong tám năm dài, họ đã cùng nhau thắp lên ngọn lửa để sưởi ấm bản thân và thắp sáng tâm hồn và trí tuệ của họ. hình ảnh lò sưởi và bếp lửa, và hình ảnh người bà lặng lẽ bên trong tiếng hú của bạn, họ cứ trở đi trở lại vấn đề, đan xen vào nhau, dệt nên một hình ảnh rung động.

cháu trai đang lớn. cuộc sống khó khăn hơn. nhưng ý bà vẫn bền, lòng bà vẫn bao la. những kỉ niệm mà người cháu nhớ bà vẫn tiếp tục bao trùm như ánh lửa. thơ mở ra những sự kiện cụ thể:

5 kẻ thù đã đốt cháy thị trấn, đốt cháy hàng xóm ở cả bốn phía và trở về do nhầm lẫn

giúp bà dựng lại túp lều rơm của mình, bà vẫn tiếp tục mạnh mẽ, bà nói với cháu mình:

“Bố đang ở chiến khu, bố còn có chuyện với bố, con viết thư đừng nói với bố là nhà vẫn bình yên nhé!”.

thơ chân thực như chính cuộc đời. xin để nguyên như vậy, không cần phân tích nhiều từ, chúng ta vẫn thấm nhuần vẻ đẹp tinh thần của cả một thế hệ người Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống giặc ngoại xâm vừa qua. đó là tình đoàn kết quân dân, ý chí của những người mẹ, người bà nơi tiền tuyến và cao đẹp hơn, rộng hơn và cao hơn là ánh sáng muôn đời của tình bà cháu chan hòa với nhau tình quê hương. nên không phải ngẫu nhiên, từ hình ảnh ngọn lửa mà bức thư bốc cháy:

một ngọn lửa, trái tim cô luôn có một ngọn lửa chứa đựng một niềm tin bền bỉ

ống khói ở những câu thơ trước, chủ yếu thể hiện cuộc sống bình lặng, êm đềm trong ngôi nhà nhỏ của hai ông bà. từ ngọn lửa trong dòng thơ này đã mang một ý nghĩa chung rộng hơn. đó là sức sống, tình yêu và niềm tin của bà vào cuộc sống của hai bà cháu, cuộc sống của cả dòng họ, của cả dân tộc với cuộc chiến đấu lúc bấy giờ. hình ảnh bếp lửa tỏa sáng trong câu thơ đã soi rọi vào chân dung người bà và làm ấm lòng người đọc chúng ta. ngọn lửa biểu tượng của sự sống muôn đời không chỉ là ký ức của riêng bà trong mối quan hệ cháu gái trong bài thơ này, mà còn là biểu tượng của cả dân tộc trong thời kỳ chống Mỹ cứu nước.

cuối cùng, những ký ức về tuổi thơ cũng dần phai nhạt, chuyển từ cảm xúc yêu thương của đứa cháu bé bỏng đối với bà đến những suy nghĩ sâu sắc về cuộc sống, về lòng biết ơn sâu sắc của lớp người trẻ hôm nay đối với thế hệ ông bà, cha mẹ trong quá khứ:

trong suốt cuộc đời trải qua biết bao nắng mưa, đến nay ông vẫn duy trì phong tục dậy sớm nhóm lửa ấm tình thương, củ khoai, nhóm nồi mới. xôi, chia sẻ niềm vui và đánh thức mọi cảm xúc tuổi thơ ôi thật lạ và thiêng liêng – bếp lửa …

hình ảnh người bà ôm trọn bài thơ. điệp ngữ của nhóm được lặp đi lặp lại bốn lần với bốn ý nghĩa khác nhau, từng bước xây dựng và tỏa sáng sự kỳ lạ của bếp lửa và vẻ đẹp thiêng liêng của người bà từ thân thế đến công việc, đặc biệt là tình cảm sâu nặng của bà. . nhóm bếp đó là bếp có lửa sống và hơi ấm. tổ ấm là ông truyền cho cháu mình một mối quan hệ máu mủ ruột thịt. nhóm phụ nữ lúa mới khấp khởi mừng chị mở rộng tình đoàn kết, gắn bó với quê hương. và cuối cùng người bà kỳ diệu ấy đã đánh thức giáo dục đánh thức tâm hồn và sức sống của tuổi thanh xuân để con cháu khôn lớn nên người, có lửa trăm nhà, niềm vui trăm phương, ngôn ngữ văn chương dạt dào như sóng rồi. lan tỏa như ngọn lửa ấm áp, hay chính cảm xúc dâng tràn ấy, sưởi ấm tính cách của một người cháu, của nhà thơ? mỗi câu, mỗi chữ đều màu hồng, thật ấm áp, thật nhiều yêu thương và biết ơn. đó là đạo lý gốc của dân tộc Việt Nam chúng ta trong quan hệ gia đình, con cái đối với cha mẹ, con cháu đối với ông bà, tổ tiên. vẻ đẹp của đạo lí: ăn quả nhớ kẻ trồng cây, sang sông nhớ suối, ngày đêm nhớ nhung …

tóm tắt qua những kỉ niệm và suy tư của người cháu khi trưởng thành, bài thơ Bên lò sưởi gợi lại những kỉ niệm sâu sắc về tình cảm của người cháu, đồng thời thể hiện lòng thành kính, kính trọng, biết ơn của người cháu đối với bà và cả với bà. quê hương và gia đình.

Bài thơ kết hợp nhuần nhuyễn giữa biểu cảm với tường thuật, miêu tả và bình luận. thành công của bài thơ còn là việc tạo dựng hình ảnh bếp lửa gắn với hình ảnh người bà để làm điểm tựa khơi gợi bao kỉ niệm xúc động và suy nghĩ về tình mẫu tử.

ôi kỳ lạ và thần thánh – lửa!

hình ảnh bóng mát nên thơ độc đáo và tươi sáng vẫn còn mãi trong lòng chúng ta.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 4

bang viet thuộc thế hệ những nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bài thơ Bếp lửa được ông sáng tác năm 1963 khi mới 19 tuổi, ông đang đi du học ở Liên Xô. đoạn thơ gợi bao cảm xúc nhớ thương về tình bà cháu, đồng thời thể hiện tình cảm yêu quý, kính trọng, biết ơn của người cháu đối với bà, với gia đình, quê hương, đất nước.

cảm xúc và kỷ niệm về cô ấy được gợi lên từ hình ảnh ngọn lửa. ở nơi đất khách quê người, nhìn thấy hình ảnh bếp lửa, tác giả chợt nhớ đến bà mình:

<3

Hình ảnh “lang thang” gợi lên những mảnh kí ức cứ chập chờn trong tâm trí tác giả như khói bếp. cái bếp đang bật, nó tỏa sáng mọi vật và tâm hồn đứa cháu thơ ngây tỏa sáng. ngọn lửa được thắp lên cũng là ngọn lửa của cuộc đời anh đã trải qua “nhiều nắng mưa”. từ đó, hình ảnh người bà xuất hiện. Dù cách xa nửa vòng trái đất nhưng dường như người Việt vẫn cảm nhận được sự vuốt ve, yêu thương, chăm sóc từ đôi bàn tay kiên nhẫn và khéo léo của mình. giây phút ấy, trái tim nhà thơ trào dâng niềm thương yêu vô bờ bến đối với nàng. Tình mẫu tử thiêng liêng ấy như dòng sông với con đò nhỏ đầy ắp kỉ niệm mà đời này người cháu không bao giờ quên, và từ đó, hơi ấm và ánh sáng của tình bà cháu cũng như bếp lửa đã thấm vào cả bài thơ. chính “mùi khói” đã xua đi mùi tử khí ở mọi ngóc ngách. cũng chính mùi khói ấy hòa quyện và đeo bám tâm hồn đứa trẻ. Dù năm tháng có trôi qua nhưng những kỷ niệm ấy cũng sẽ để lại chút dấu ấn trong lòng người cháu để khi nhớ lại “sống mũi vẫn ngứa”. Là mùi khói làm cay mắt cháu hay chính tấm lòng của bà nội khiến cháu không cầm được nước mắt? Tôi và bà cùng thắp lửa, chúng tôi thắp lên ngọn lửa của sự sống và của tình yêu thương cháy bỏng của một đứa trẻ thơ ngây, trong sáng như trang giấy. chính hình ảnh bếp lửa quê hương, bếp lửa tình ông bà đã gợi lên một liên tưởng khác, một kỷ niệm khác trong tâm trí nhà thơ khi còn nhỏ.

Hình ảnh bếp lửa tỏa sáng trong câu thơ có sức truyền cảm mạnh mẽ. ngọn lửa của tình yêu, ngọn lửa của niềm tin, ngọn lửa ấm áp như tình mẫu tử, ngọn lửa đỏ soi lối cháu con. Bà nội luôn nhắc nhở con rằng, nơi có lửa, có bà, con sẽ luôn ở bên. Sau khi thắp lửa, người bà đã truyền cho cháu mình tình yêu thương gia đình và nhắc nhở cháu không bao giờ được quên những năm tháng yêu thương, những năm tháng khó khăn. người cháu sẽ không bao giờ quên và không thể nào quên được vì đó là cội nguồn, là nơi lớn lên của tuổi thơ cháu nội.

Bài thơ nấu ăn của bang viet đã mang đến cho người đọc một cảm giác ấm áp. bếp lửa của nhà thơ là ngọn lửa của tình yêu, niềm tin, là sức mạnh, là nguồn nâng đỡ con người trên con đường đời dài rộng. bài thơ lay động lòng người trong từng câu chữ, sưởi ấm tình cảm ông bà, con cháu trong ánh lửa ấm áp. và một cách tự nhiên, bếp lửa của những lớp học Việt Nam đã gợi lại cho chúng ta nhiều hoài niệm về bếp lửa, về bầu trời ký ức của chính mình. sau đó, chúng ta ngày càng cảm thấy yêu những người chúng ta yêu thương, gia đình và gần gũi hàng ngày đang bao quanh chúng ta. bếp từ Việt Nam càng trở nên kỳ diệu hơn!

Những hoài niệm ấy được tái hiện sâu sắc qua hình ảnh người bà và tác giả mong muốn được quay trở lại những ngày tháng ấy. tâm nguyện của tác giả thật lớn lao và khắc sâu trong lòng tác giả. , những hiểu biết và niềm vui khi được sống bên cô, những hình ảnh đó có giá trị to lớn và sâu sắc, những niềm vui và sự hiểu biết ấy đã gắn bó và khắc sâu trong tâm trí tác giả, những tình cảm đó, sự thấu hiểu và xao xuyến trong lòng, niềm khao khát được sống những ngày ấm áp bên bà và ấm áp trong những hình ảnh bếp lửa ấy, những hình ảnh mang đậm chất riêng. màu sắc.

Hình ảnh bếp lửa vừa thể hiện tình cảm gắn bó của người cháu với bà, tình yêu thương ấy ngày càng ấm áp hơn vừa thể hiện nỗi nhớ bà nội sâu sắc, hình ảnh gợi lên nỗi nhớ da diết sâu lắng vô hạn.

>

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 5

quê hương – hai từ thiêng liêng mà trái tim mỗi người đều có một tình yêu riêng. những tình cảm đó thật đẹp đẽ và đáng quý biết bao. ai xa xứ luôn hướng về quê hương, nơi chôn rau cắt rốn.

trong lòng mỗi người đều lưu giữ những âm thanh, cảnh vật quê hương, những kỉ niệm xúc động, và đặc biệt là lời ru ngọt ngào của mẹ, mái tóc hoa râm đã tần tảo nuôi ta khôn lớn.

bài thơ bếp lửa của văn bằng Việt Nam đã thổi một nguồn sống mới đánh thức những năm tháng tuổi thơ trong trái tim hàng triệu con người. những tình cảm đẹp đẽ ấy được diễn tả rất thơ….

lò sưởi là thơ của một trái tim với cội nguồn của một tâm hồn nhạy cảm và tinh tế, phong phú và mới mẻ. trong kí ức của nhà thơ luôn xuất hiện hình ảnh người bà bếp lửa. do hoàn cảnh gia đình, bố mẹ đi kháng chiến, tuổi thơ ở Việt Nam sống với bà ngoại. Mỗi ngày của một tuổi thơ đầy khó khăn bắt đầu bằng ngọn lửa mà cô ấy thắp lên. cuộc sống của bạn đã được thắp sáng và duy trì bởi ngọn lửa đó. Ở bất cứ vùng đất nào, bếp lửa cũng là nguồn sống, bếp nào cũng vất vả, gian khổ thì bếp nào cũng ấm áp tình người.

Trong tâm tưởng của tác giả, “ngọn lửa ấm áp” luôn thường trực và lắng đọng; hình ảnh người bà với hình ảnh bếp lửa, gắn liền với sự chăm sóc của những đứa cháu luôn phải xa cha mẹ.

“Một ngọn lửa” đang chạm đến cõi cao sâu thẳm trong ký ức của mỗi người về sự ấm áp của gia đình, đặc biệt là khi họ xa nhà và sống ở một nơi xa lạ, và câu cửa miệng được sử dụng để mô tả tình cảm mà họ đang nảy sinh giữa các trí nhớ của họ, sự hồi tưởng. lửa nồng cháy trong tình yêu, dạt dào cảm xúc.

Cả bài hát đầy thương cảm và khao khát như muốn lấn át tất cả. mỗi ký ức được đánh thức là bao cảm xúc sống lại. mỗi kí ức đều gói ghém trong một nỗi nhớ vừa dạt dào, vừa sâu lắng. cả bài thơ là một dòng hài hước, một dòng hồi tưởng. tất cả những sự kiện trong nhiều thập kỷ này đều xoay quanh hình ảnh chiếc bếp lò của ông. lửa là ánh sáng, lửa là nhiệt. ngọn lửa âm thầm nuôi dưỡng mỗi gia đình, nó nuôi dưỡng suốt cuộc đời này. quây quần bên bếp lửa còn gì mộc mạc và khiêm nhường hơn? nhưng điều gì cao quý và thiêng liêng hơn? Chính vì vậy mà nhớ đến bếp lửa là nghĩ đến người bà.

XEM THÊM:  Soạn bài luyện tập làm văn bản thông báo

bang viet đã thổi bùng lên tất cả những ngọn lửa “ngọt ngào” trong ký ức của mỗi chúng ta. và tình bà cháu đẹp như trong truyện cổ tích của nhà thơ cũng như chính tuổi thơ của chúng ta. trong thơ có thấm thía hơn mối quan hệ giữa ông bà và cháu? Tình bà cháu đẹp như một dòng sông, dòng sông êm đềm, mặt sông đầy kỷ niệm. lửa trại và sương mù lúc bình minh. ký ức trôi qua trong tâm trạng rạo rực bất tận, như nỗi nhớ thơ thấm đẫm trong từng câu chữ với sắc, hương, ức và hồn, tình người thấm đẫm cảnh, làng, phố thị. yêu đất nước.

ôi kỳ lạ và thần thánh – lửa!

Đó là từ được phát âm từ tôn trọng, biết ơn cũng là từ được phát âm khi chợt nhận ra trong một điều đơn giản lại ẩn chứa nhiều điều kỳ diệu. hình ảnh bếp lửa bập bùng, trong kí ức chan chứa tình yêu thương của ông bà. Tôi bắt đầu biết đến mùi khói khi mới bốn tuổi, đó cũng là những năm tháng đói khổ và chiến tranh ác liệt. vì vậy, hương khói từ những năm đầu đời cho đến nay vẫn còn mãi trong ký ức, không thể tiêu tan. “lên bốn tuổi đã quen hương khói”… câu thơ thật xúc động, dù ngọn lửa ác liệt của kẻ thù đang thiêu rụi làng quê nhưng chính ngọn lửa ân cần, ấm áp của họ đang hồi sinh sự sống. . bà đã chịu đựng mọi gian khổ, khó khăn, hy sinh và mất mát. do đó những gì bị đốt cháy trong ngọn lửa man rợ đã hồi sinh một cách kỳ lạ trong ngọn lửa của lồng ngực anh ta. ngọn lửa ấy, ngọn lửa ấy đã sưởi ấm tâm hồn đứa cháu thơ ngây từ khi nó mới bốn tuổi. Điều lạ lùng và thiêng liêng nhất chính là tình yêu quê hương đất nước bắt đầu bằng sự gắn bó với những gì đơn giản nhất, bình dị nhất và gần gũi nhất. Mối quan hệ của bà với lòng yêu nước thật thiêng liêng và cao cả. cháu trai lớn lên trong vòng tay yêu thương của bà ngoại. ngọn lửa mà người bà thắp lên từ “ngọn lửa” ấy đã sưởi ấm và soi sáng cho cuộc đời tôi sau này.

và đứa cháu gái hiếu thảo ấy đã trưởng thành, đã đi xa hương lửa, đã biết hương khói trăm miền, đã vui bếp lửa trăm nhà. nhưng trong lòng em chỉ nhớ khói lam chiều mắt em, em chỉ nhớ bếp lửa nắng mưa góc bếp anh. Tôi sẽ không bao giờ quên “bếp lửa”, vì đó là cội nguồn, vì sự sống của tôi đã được nhen nhóm từ ngọn lửa ấy. Ngọn lửa của bà đã cháy trong tim tôi, ngọn lửa sống mới đã thắp lên ngọn lửa của sự sống vĩnh hằng, bất diệt!

“lò sưởi” là một bài thơ xúc động, những cảm xúc dâng trào trong lòng đã tìm được âm điệu, nhịp điệu phù hợp. đó là giọng lửa nồng nàn, là nhịp lửa bập bùng, giọng trần thuật tràn về, dâng lên một ngày thêm nồng nàn, ấm áp…

bang viet đã khéo léo lựa chọn và sắp xếp để hình ảnh người và cô hỏa luôn song hành cùng nhau. việc đọc “mistón de fuego” không chỉ thể hiện một tâm sự sâu lắng, dạt dào mà nhà thơ còn muốn đề cao một điều hết sức giản dị: “tình yêu quê hương đất nước được sinh ra từ những điều cụ thể gần gũi thân thương mỗi người”.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 6

ai cũng có quá khứ với người thân, gia đình, có tuổi thơ trong sáng, hạnh phúc hay tuổi thơ dữ dội, đau thương, … nhưng sâu thẳm trong trái tim mỗi người, những kỷ niệm, ký ức về tuổi thơ luôn là nỗi ám ảnh lớn nhất, sâu sắc nhất trong cuộc đời mà chúng ta có. không bao giờ có thể quên được. nó sẽ theo ta qua những thăng trầm của cuộc đời, nó sẽ bén rễ trong trái tim ta và nó sẽ mãi mãi ở trong tim ta … dù tuổi thơ có ngọt ngào hay cay đắng thì vẫn có một hay nhiều người đã ủng hộ ta, đã quan tâm chăm sóc em,. … và để lại dấu ấn là kỉ niệm còn mãi theo thời gian, theo năm tháng …. Thi nhân Việt Nam cũng đã từng có một tuổi thơ như thế … một tuổi thơ đói khổ, cô đơn, nhưng đầy đủ, ấm áp và vô cùng vui mừng! đong đầy, đầy ắp tình yêu thương của mẹ, được sưởi ấm bởi sự quan tâm, chăm sóc, che chở của mẹ trong những ngày xa bố mẹ và hạnh phúc khi… có mẹ! viết bài thơ “bếp lửa” khi còn là du học sinh ở liên bang xô viết, theo dòng ký ức về một ngày đông lạnh giá không có em, em thấy tuổi thơ bên mình với thời gian bên bếp lửa sưởi ấm tình yêu thương, nối tiếp nhịp đập của một trái tim đang khao khát… “bếp lửa” không chỉ sưởi ấm tình cảm ông bà mà còn sưởi ấm cuộc đời của một con người… “bếp lửa” hay suy cho cùng, đó chính là người bà đang ở bên bạn, hình ảnh của bà ta trở lại sáng ngời. qua ánh lửa “đợi”, “đợi” phải không bà …?

Bà đang nấu ăn trong vài dòng đầu tiên của bạn …

“bếp lửa bập bùng sương mai, lửa trại ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa”

Trong ba dòng đầu của bài thơ, sự ám chỉ “bếp lửa” được kết hợp với những từ… gợi lên một cảm giác ấm áp với tình cảm dạt dào. Ta có thể cảm nhận được ở câu thơ đầu bếp lửa với những ngọn lửa ấm áp cứ “vờn” sưởi ấm cả ngôi nhà trong buổi sớm mai mà sương sớm rơi lạnh trong một mùa đông hai người sống chung với nhau. ngọn lửa là hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong tâm trí khi nhớ về quá khứ. bởi có bóng dáng bà luôn dán mắt vào bếp lửa “sớm nở tối tàn” bà thắp lên hay ngọn lửa ấy ấm như tấm lòng bà dành cho bà cháu, ấm áp như tình gia đình, bếp lửa sưởi ấm. cũng là của nàng sưởi ấm trái tim ta, lan tỏa đến cả căn nhà chỉ có hai ta lạnh lẽo trống trải, xoa dịu nỗi cô đơn buồn chán của hai người, hay sưởi ấm cả mùa đông bằng “sương sớm” quanh quẩn …? “hum iu”: gợi bàn tay thắp lên ngọn lửa đủ ấm một cách thông minh và ân cần. do đó, mặc dù ở hai dòng đầu tiên cô ấy không trực tiếp xuất hiện nhưng chúng ta có thể thấy rằng hình ảnh của cô ấy đã hiện lên rất rõ ràng. người bà đang ngồi bên bếp lửa hồng “đợi chờ”, “trăn trở” với tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho đứa cháu nội. thì đến câu thơ thứ hai, tôi đã thốt lên một dòng cảm xúc đau đớn “Thương em biết bao nắng mưa” trong lòng nhớ về người bà tần tảo, tần tảo của mình! chỉ một chữ “tình” thôi cũng đủ thâu tóm ý thơ của cả đoạn văn. Cháu biết rất rõ và cháu yêu bà nhiều lắm, bà ơi, những vất vả, những “ngày mưa”, những khó khăn, vất vả của cuộc đời bà! Tôi hiểu và trân trọng những hy sinh thầm lặng trong cuộc đời của bạn! tình yêu là vị mặn của tình người, là chất keo của sự gắn bó. chữ tình xuất hiện rất nhiều trong thơ trữ tình và đặc biệt xuất hiện nhiều trong các tác phẩm viết về tình người. đối tượng của tình yêu là lòng trắc ẩn và vì thế, từ “yêu thương” cho ta thấy được bao nhiêu cung bậc cảm xúc đang sống trong lòng đứa trẻ, một niềm khao khát, khao khát, mãnh liệt và khao khát được trở về tuổi thơ, được ngồi bên. dưới sức nóng từ bếp lửa và “chan chứa tình yêu thương”… hình ảnh người chị “biết bao nắng mưa” ấy dần hiện rõ hơn, hé lộ từng chút với sự hy sinh thầm lặng, thầm lặng. của ký ức dần trở lại dưới dòng thơ của nhà thơ, hiện ra trong ánh sáng le lói của ký ức, chảy vào dĩ vãng …:

“Mới bốn tuổi đã quen hương khói, năm đó đói kém cha đi xe ngựa, ngựa khô, ngựa gầy, ta chỉ nhớ. khói, mắt tôi giờ tôi vẫn còn bỏng rát khi nghĩ về nó ”

kỷ niệm 4 năm đáng nhớ nhất là hương khói và nghèo khó. những năm tháng nghèo khó, đứa cháu nội đã cảm nhận và biết mùi khói từ khi mới bốn tuổi, đó là nạn đói năm 1945, cái đói khủng khiếp, khủng khiếp và dai dẳng, “chết đói”. từ “mệt” được tách ra thành hai tiếng đau đớn, dường như nó đã ăn sâu vào tâm trí người cháu một nỗi ám ảnh khó quên: cái đói kéo dài khiến người mệt mỏi, dần kiệt sức, cứ như thể giết người vậy! bao trùm lên toàn xã hội lúc bấy giờ là nạn đói khủng khiếp, nạn đói lịch sử của dân tộc ta đã cướp đi sinh mạng của hơn hai triệu người! trong ký ức của tôi, nó vẫn ám ảnh tôi dai dẳng, ghê gớm lắm! hơn hai mươi năm sau, làn khói vẫn cay cay mắt tác giả, cứ như chỉ là “làn khói”! ký ức tràn ngập trong tim, tâm trí, đọng lại nơi khóe mắt mùi khói cay đắng năm xưa. cay nồng từ khói thuốc, vì cái đói đốt nước mắt của một đứa trẻ thơ ngây thành cảm giác “đói khát” ăn sâu vào từng tế bào, lên tận cổ họng và dường như khắp cơ thể. , hay những giọt nước mắt vui mừng, sung sướng, sung sướng tột độ khi sắp được ăn để thỏa cơn thèm, bù đắp phần nào cho cơn đói dai dẳng, khi đang âm thầm châm lửa, nghĩa là sắp được ăn! trong trí óc non nớt của đứa trẻ bốn tuổi, tuy thức ăn không ngon nhưng hồi đó đã là “sơn thủy” không gì sánh bằng, một việc lớn, lớn!

“… năm đói, củ riềng luộc thơm mùi hoa súng trắng”

(do len-nguyen duy)

có! Chỉ vậy thôi đã sưởi ấm trái tim tôi và trở thành kỷ niệm khó quên trong đời tôi! cái “cay” ấy cũng là cái cay đắng của cái nghèo không chỉ của hai bà cháu tác giả mà còn của bao người khác! thậm chí có người không có cơm ăn, huống hồ là “người khô” “người gầy” là chuyện đương nhiên! Theo lời tâm sự của tác giả, vào thời điểm đó, để kiếm thêm tiền phụ giúp gia đình, bố của tác giả đã lái ô tô từ Phùng (Đan Phượng, Hà Tây) ra Hà Nội. đó cũng là kỉ niệm vẫn còn neo chặt trong tâm trí tôi, trở thành một trong những điều ám ảnh trong cuộc đời tôi không bao giờ quên! khổ thơ không nhắc đến nàng nhưng sao nàng đẹp và điềm đạm? bà đã che chở cho tôi và cả gia đình tôi, bà là cây cao bóng cả trong những tháng ngày đói khổ, bão táp khắc nghiệt và dai dẳng … bà tuy nhỏ nhưng lớn, thật lớn … trong trái tim tôi …!

ở đây, dòng cảm xúc hòa vào dòng chảy của dòng tự sự, thấm đẫm chất trữ tình trong giọng thơ, giúp hình ảnh chị hiện lên trong sáng và đẹp đẽ hơn trong bài thơ:

p>

“Đã tám năm trời cùng bà đốt lửa hú ngoài cánh đồng xa khi gọi, bạn có nhớ bà mình thường kể chuyện về những ngày ở Huế một cách tha thiết như thế nào không?”

“tám năm” nhưng chỉ cần nghe thôi đã thấy dài vô tận, với bao khó khăn, vất vả, thậm chí là sợ hãi, yêu thương và khao khát… cứ lấy hai bà! nhưng trong tám năm ấy, “Bà và cháu làm lửa”, ngọn lửa của sự sống, của tình yêu thương cháy bỏng trong trái tim đứa trẻ thơ ngây, tuổi tám tuổi vẫn cháy bỏng. , ngọn lửa của tình mẫu tử ấy đã gợi lên một liên tưởng khác, một kỷ niệm khác trong tâm trí nhà thơ khi còn nhỏ.

là một con chim tu hú. âm thanh đó thật đau xót, khắc khoải và thật xót xa! đọng lại trong toàn bộ câu thơ, đó là dư âm của quá khứ dội về hiện tại, khiến những kỉ niệm như sống lại trong tâm hồn tôi. ôi những kỷ niệm ấy, cay đắng và ngọt ngào, cô đơn và hạnh phúc! điệp từ “mày thế nào” được lặp lại ba lần càng làm cho âm điệu của câu thơ thêm rộn ràng, khiến người đọc có cảm giác âm thanh của mày thế nào đang vang vọng trong tiềm thức tác giả từ xa, lúc mơ hồ, lúc bồng bềnh trên cánh đồng xa, lúc bồng bềnh. trái tim của những người nước ngoài. trong văn học nghệ thuật, tiếng chim tu hú là biểu tượng của niềm khao khát khôn nguôi. thực ra, chim tu hú là loài chim xui xẻo, không biết ấp và làm tổ.

hạnh phúc tưởng chừng nhỏ bé nhưng lại là điều thiêng liêng và lớn lao nhất trong cuộc đời của mỗi người, đó là hạnh phúc gia đình, đó là giây phút hạnh phúc tột cùng khi nhìn thấy con – hình hài của một yêu thương – món quà vô giá đó. nó mang lại cho bạn cuộc sống – khi cất tiếng khóc chào đời, đó là niềm mãn nguyện nhất khi bạn có một mái ấm, một mái ấm, một nơi nương tựa vững chắc nhất trong những lúc bi quan và yếu tim, sau mỗi lần vấp ngã trong cuộc sống-con người ta tìm được an ủi, sẻ chia. sự chân thành! tuy nhiên, loài chim tu hú không có được hạnh phúc lớn nhất, thiêng liêng và cao đẹp nhất trong cuộc đời! tiếng khóc của họ trở nên khắc khoải, mệt mỏi, khao khát, khao khát một điều gì đó … chúng ta đã nghe thấy tiếng khóc ấy trong tiếng kêu “trong khi con hú” của đồng đội, thổi bùng lên ngọn lửa khát khao tự do mãnh liệt, bùng cháy mạnh mẽ trong người tù cách mạng. , đã thốt lên:

“Tôi nghe mùa hè thao thức trong lòng mà chân muốn bể phòng, mùa hè ơi! bỗng chết đi được! tiếng chim tu hú bên ngoài không ngừng gọi”

tiếng kêu nhớ thương da diết ấy còn hiện lên trong nỗi nhớ quê hương da diết và người cha già cô đơn lẻ bóng trong lòng đứa con gái đang tuổi mới lớn- bài thơ “tiếng chim tu hú” của nhà thơ:

“và rồi tiếng chim tu hú vang vọng suốt mùa hè khi tôi đã đi lâu và không về nhà đã mười năm!”

Ta có thể dễ dàng cảm nhận được trong “bếp lửa”, tiếng chim hú đầy lo lắng khiến dòng ký ức của tôi dài ra, rộng ra và sâu đậm hơn trong không gian xa xăm của nỗi nhớ … và bà. ôi, khi con ho của bạn khóc, đó cũng là lúc “nó hay kể chuyện hồi hê”. những câu chuyện đó, rất dài nhưng rất hay, xúc động, thêm vào đó, anh kể chúng qua giọng kể ấm áp, chậm rãi, đầy cảm xúc và yêu thương. có thể đó là chuỗi ngày hạnh phúc của gia đình chị, chị cũng là người hoài cổ, sâu sắc và hay suy nghĩ… có lẽ đó là rất nhiều câu chuyện… như những câu chị hay kể “hồi xưa”! thật sự? đó là rất nhiều! trong kho tàng truyện ấy, có lẽ, tuổi thơ tôi đã được ướp hương vị ngọt ngào của những câu chuyện cổ tích! Ta tự hào khi bước vào thế giới có hiền nhân hiền lương, có bậc sinh thành dũng cảm, có mẹ con độc ác tàn nhẫn, có mẹ con với gian xảo, xảo quyệt, mưu mô, … có thiện như ác. . Và trên hết, cái thiện luôn chiến thắng cái ác! Nhắc đến tuổi thơ, người ta luôn nghĩ ngay đến những câu chuyện cổ tích mà các bà, các mẹ thường kể cho con cháu nghe, để rồi đúc kết cho con những bài học hay những điều hay, lẽ phải từ câu chuyện đó. ! Chuyện cổ tích Bà kể cũng vậy! giản dị, dễ hiểu mà sâu lắng, thấm đượm nghĩa tình … từ nhỏ bà đã ươm mầm, nuôi dưỡng trong suy nghĩ và tình cảm của tôi một chồi non tươi tốt, tươi đẹp, là cái gốc để phát triển thành thân, cành, hoa, lá. , hoa quả … sau!

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 7

Trong ký ức con người có rất nhiều giai đoạn đáng nhớ cần lưu giữ, nhưng đẹp nhất chỉ có thể là những năm tháng tuổi thơ dịu dàng. những năm tháng ấy sẽ theo con người đến hết cuộc đời. và các nhà thơ Việt Nam cũng không ngoại lệ. ký ức tuổi thơ với hình ảnh bếp lửa hồng và người bà đã trở thành những kỷ niệm đẹp đẽ nhất trong cuộc đời nhà thơ.

Có thể nói, hình ảnh bếp lửa trong tác phẩm của Bằng Việt đã trở thành hình tượng xuyên không gian và thời gian. từ ký ức đến hiện đại, từ những năm tháng gian khổ trong kháng chiến đến những ngày hành hương nơi xứ lạ. hình ảnh bếp lửa hồng với hình ảnh người bà tần tảo cần mẫn đã trở thành nỗi nhớ vô cùng sâu sắc của nhà thơ.

Những dòng đầu tiên của bài thơ hiện lên trong tâm trí người thơ đầy suy ngẫm:

“bếp lửa bập bùng sương mai, lửa trại ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa”

Đó là hình ảnh ống khói mang sắc màu của những nàng tiên đang rung rinh trong sương sớm. ngọn lửa không to cũng không nhỏ xua tan cái lạnh giá của cánh đồng lúc rạng đông. hình ảnh đó đã khắc sâu trong tâm trí cậu bé. nó chứa đựng cả một vùng trời kỉ niệm, một miền sóng gió của tuổi thơ. gắn liền với nó là hình ảnh người bà tần tảo nắng mưa. mưa nắng ở đây không chỉ là hiện tượng thời tiết tự nhiên mà còn là nắng mưa của cuộc đời bạn. những giông tố cuộc đời in hằn lên đôi vai gầy đầy háo hức của chị. điệp điệp “một bếp lửa” được lặp đi lặp lại nhiều lần như khắc sâu trong tâm trí tác giả, làm sống lại biết bao kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ.

Khi tôi bốn tuổi, tôi ở với bà ngoại, ký ức về những năm tháng gian khổ đó vẫn còn in đậm trong tâm trí tôi:

“Năm bốn tuổi, tôi đã quen với mùi khói, tôi chỉ nhớ đến khói, đôi mắt của tôi, nghĩ lại bây giờ, sống mũi tôi vẫn ngứa ngáy”

Có thể nói bằng tiếng Việt rằng anh ấy cực kỳ thành thạo trong việc khơi gợi những ký ức tuổi thơ bình dị thông qua những hình ảnh giàu sức gợi. “mùi khói”, “mắt nhắm nghiền”, “sống mũi vẫn ngứa” … những kí ức ấy như chìm sâu vào tiềm thức non nớt của đứa trẻ bốn tuổi, khiến người đọc cũng thấy nhói lòng. . cảm giác ở sống mũi. Người ta thường nói niềm vui mau quên, nhưng nỗi buồn và cái nghèo luôn đồng hành với con người ta trong suốt quãng đời còn lại. Nếu tuổi thơ tôi chỉ toàn vật chất với bếp điện, bếp ga, thì hình ảnh khói bụi mịt mù theo tôi đến những nơi xa lạ như thế này sẽ đi đến đâu?

tám năm với bà của mình và ngọn lửa. Tuổi thơ của đứa cháu đầy ắp những trang buồn của cuộc đời bà ngoại quê.

“năm giặc đốt làng, thiêu rụi, hàng xóm tứ phương lầm lũi kéo về. giúp bà dựng lại túp lều tranh vẫn vững chãi, bảo hãy tin bố tôi đang ở chiến khu, còn nếu. Cha của bạn đã viết cho bạn một bức thư, đừng nói với tôi. Tuy nhiên, hãy ở lại hòa bình. ”

vui lòng không bình luận quá nhiều về bộ tứ này. cứ để nguyên như vậy. tâm hồn anh cũng đồng hành với nỗi đau đất nước. Bà cũng như hình ảnh của biết bao người mẹ trên khắp mảnh đất chữ nghĩa này, vẫn luôn yêu thương con vô bờ bến. đó là nét đẹp tinh thần của cả một thế hệ, tình yêu thương, tình đoàn kết của các dân tộc anh em đã trở thành hậu phương vững chắc cho tiền tuyến xa xôi.

vậy đây là hình ảnh ngọn lửa bùng cháy như lửa đốt:

“Ngọn lửa trong trái tim anh luôn nung nấu ngọn lửa chứa đựng một niềm tin bền bỉ”

từ ngọn lửa với nghĩa hẹp là tình mẫu tử đã trở thành ngọn lửa bất diệt của tình người. thơ có ý nghĩa khái quát rộng lớn. đó là sức sống của tình yêu, niềm tin của ông bà ta và rộng hơn là của cả dân tộc vào công cuộc bảo vệ Tổ quốc vĩ đại lúc bấy giờ. ngọn lửa tượng trưng cho sự sống vĩnh hằng không chỉ sưởi ấm trái tim tác giả mà còn sưởi ấm trái tim độc giả và bao thế hệ con người.

hình ảnh ngọn lửa ở cuối bài nhuốm màu suy tư về cuộc đời của người cháu trưởng thành:

“Hàng chục năm nay, bà vẫn duy trì phong tục dậy sớm, nhóm lửa ấm tình thương, củ khoai, bó xôi mới chia sẻ niềm vui đánh thức cả những tình cảm tuổi thơ. ôi thiêng liêng lạ lùng – ngọn lửa… ”

Hình ảnh người bà và bếp lửa là hai hình ảnh xuyên suốt và chiếm ưu thế trong tứ thơ. ngọn lửa ở đây không còn chỉ để đốt nóng và mang lại hơi ấm. nó đã trở thành nơi để bà gửi gắm những tình cảm ấm áp cho đứa cháu của mình. mở ra cả một chân trời tri thức, cho con biết thế nào là tình yêu, thế nào là xóm giềng. Cho đến ngày nay, khi cháu gái của bà đứng trên trái đất bị bao quanh bởi những người xa lạ, bà vẫn nhớ hình ảnh bếp lửa đơn sơ của mình. ngôn ngữ trăm chữ cũng không thể gói gọn và diễn tả được tình cảm bền chặt và bất diệt của người cháu.

Có thể nói, bằng những vần thơ giản dị và ngôn từ giản dị trong tiếng Việt, chúng đã thể hiện cả một trời ký ức để người đọc suy ngẫm. tình cảm gia đình là tình yêu thương bình dị và đáng quý nhất của mỗi con người. dẫn mọi người đến những gì tốt nhất và hoàn hảo nhất.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 8

những kỷ niệm thời thơ ấu mà bạn không có. Tuổi thơ trong ký ức của người lính trong thơ xuân quy là tiếng gà trưa hè, là “dòng sông xanh” hi sinh, là những ngày “chị xách váy đi chợ binh lam hái trộm trái cây. trong đền ”đến nỗi nhớ nguyễn duy,… và với độ việt gửi gắm nỗi nhớ của người con xa quê qua hình ảnh bếp lửa hồng. hình ảnh bếp lửa trong bài thơ cùng tên là điểm tựa xuyên suốt bài thơ.

Bài thơ Bếp lửa được viết năm 1963, khi tác giả đang học tập tại Liên Xô. Đây là thời điểm đất nước ta đang tiến hành cuộc chiến tranh chống Mỹ. bài thơ là những câu hồi ức, suy tư của người cháu trưởng thành về những kỉ niệm tuổi thơ bên bà ngoại, bên bếp lửa. như vậy thể hiện lòng thành kính, biết ơn đối với bà, đó cũng là tình yêu quê hương đất nước. đoạn thơ mở đầu bằng hình ảnh bếp lửa ấm áp quen thuộc gợi lại những kỉ niệm tuổi thơ bên bếp lửa của bà. Từ những ký ức tuổi thơ ấy, người cháu nghĩ đến bà, đến công việc nhóm lửa. cuối bài thơ, lùi về hiện tại, đứa cháu gái hôm nay trưởng thành vẫn nhớ về bà và bếp lửa. cả bài thơ là lời của người cháu gái xa quê vẫn nhớ về bà, về quê hương được gửi gắm qua hình ảnh bếp lửa. bếp lửa là hình tượng trung tâm xuyên suốt tác phẩm, cùng với hình ảnh người bà để mang đến ý nghĩa cho tác phẩm.

<3

“ngọn lửa bập bùng sương mai, ngọn lửa ấm áp và chào đón”

cụm từ “bếp lửa” đã nhấn mạnh hình ảnh bếp lửa, hình ảnh gợi nỗi nhớ da diết. từ “đợi chơi” gợi hình ảnh bếp lửa bập bùng khi trời tối dần trong sương sớm hay sương mù của kí ức thời gian? đặc biệt từ láy là biến âm của các từ “nâng niu”, “nâng niu” vừa gợi hơi ấm của bếp lửa, vừa gợi lên công việc nhóm lửa bằng đôi bàn tay khéo léo, kiên nhẫn, tấm lòng. lính cứu hỏa. để rồi từ đó, anh khơi gợi nỗi nhớ: “Anh yêu em, nắng mới biết mưa”.

Hình ảnh bếp lửa vẫn gắn liền với bà, với những kỉ niệm tuổi thơ. hình ảnh bếp lửa được gợi lên bằng nhiều giác quan: thị giác (“đợi sương sớm”), cảm nhận (“hơi ấm ngọt ngào”), và bây giờ là ngửi (“sống mũi cay cay”) xúc động (“dụi mắt”). không còn khoảng cách thời gian, mọi hình ảnh gắn liền với bếp lửa đã được tái hiện chân thực, rõ nét, không còn là ký ức xa vời!

không nói nhưng vẫn rất tình cảm, không khuyên nhủ nhưng người ta vẫn không thể bỏ qua tấm chân tình của người ta. đó có lẽ là điều mà bang viet đã làm được khi xây dựng hình ảnh bếp lửa và sóng đôi, đi đôi với nhau, tuy hai mà một, để rồi chỉ còn lại vài cái “ôm, sưởi” trong ký ức của tôi. “Ngọn lửa của những ngày anh. và bà của bạn đã vượt qua cơn đói, cùng bà học, cùng bà làm việc, …

rồi từ hình ảnh ngọn lửa, tôi nghĩ đến cô ấy, đến ngọn lửa của cô ấy:

“và sau đó, sáng và tối, nó đã nhóm lên ngọn lửa trong trái tim anh, ngọn lửa chứa đựng một niềm tin sắt son”

ngọn lửa thắp sáng vào mỗi buổi sáng mỗi buổi chiều đã trở thành một ngọn lửa. Qua thời gian, qua năm tháng, qua chiến tranh và nạn đói, ngọn lửa ấy vẫn chưa bao giờ bị dập tắt. bởi anh không chỉ thắp sáng cho mình bằng chất đốt rơm, mà từ trái tim “luôn sẵn sàng” – thắp lên ngọn lửa của chính trái tim anh. do đó, từ bếp đến lửa với một ý nghĩa trừu tượng khái quát. cụm từ “ngọn lửa” và động từ “thiêu đốt” đã khẳng định sự bất tử của ngọn lửa – ngọn lửa của niềm tin và tình yêu trong trái tim anh. hình ảnh bà bừng sáng trong ngọn lửa hồng, nép mình trong tâm trí đứa cháu. trong cảm nhận của nhà thơ, ông không chỉ là người thắp lửa, người giữ lửa mà còn là người truyền ngọn lửa, ngọn lửa sống và niềm tin cho các thế hệ mai sau.

thì ngọn lửa thắp sáng mỗi sớm mai là ngọn lửa của tình yêu, của niềm vui sẻ chia:

“nhóm bếp ấm tình thân chan chứa tình khoai sắn, nhóm nồi cơm niêu mới chia, niềm vui đánh thức cả những tình cảm tuổi thơ ôi thật lạ lùng và thiêng liêng: bếp lửa”

câu thơ đã đánh thức ý nghĩa thiêng liêng trong công việc nhóm lửa của anh. cụm từ “nhóm” ở đầu các câu thơ đan xen những chi tiết quen thuộc của mỗi gia đình. ngọn lửa thắp sáng mỗi sớm mai bắt đầu một ngày mới, một cuộc sống mới. ngọn lửa đã thổi bùng lên hương vị ngọt ngào của yucca – tình yêu đùm bọc, thủy chung trong thanh đạm và nghèo khó. thắp lửa đánh thức cả phố bằng “nồi xôi mới chia vui”. ngọn lửa của cả nhóm đã dấy lên khát vọng tuổi thơ “tình cảm tuổi thơ”. mỗi khi từ “nhóm” được lặp lại, chúng ta thấy một ý nghĩa to lớn hơn trong công việc thầm lặng của họ. toàn bộ bài thơ khắc họa đậm nét hình ảnh người phụ nữ Việt Nam với nhiều phẩm chất cao quý. Tôi yêu em, nhưng tôi yêu đất nước và con người của tôi hơn. câu thơ khép lại câu thơ: “ôi bếp lửa thiêng lạ lùng”. lửa thật lạ và thiêng liêng bởi luôn có hình ảnh người bà bên cạnh, bếp lửa do tay bà thắp, bếp lửa sưởi ấm, bếp lửa sưởi ấm hay tình bà con ấm áp. ngọn lửa của nó chứa đựng niềm tin và sức sống kỳ diệu!

Khi kết thúc tác phẩm, hình ảnh đó vẫn theo tôi trở về thực tại, một lời nhắc nhở rằng tôi sẽ luôn ghi nhớ nó. Bà và ngọn lửa luôn ở trong trái tim tôi. Bếp lửa của bà đã trở thành kỷ niệm thấm thía, là niềm tin thiêng liêng, kỳ diệu nâng bước tôi đi suốt cuộc đời. ơn bà, nhớ bà hay tình người con xa quê.

XEM THÊM:  Soạn văn bài chuyện chức phán sự đền tản viên

vì vậy bài thơ có sự kết hợp giữa tự sự với miêu tả và bình luận làm cho các ý thơ trở nên xúc động và sâu lắng. thể thơ tám chữ với cảm xúc bồi hồi, suy ngẫm. hình ảnh bếp lửa, sóng đôi như điểm tựa đánh thức mọi kỉ niệm, cảm xúc trong tôi. bài thơ chứa đựng một triết lí nhẹ nhàng mà sâu sắc: những gì gần gũi nhất với tuổi thơ có sức tỏa sáng và nâng đỡ con người suốt cuộc đời. và yêu bà, biết ơn bà – tình cảm gia đình là cội nguồn của mọi tình yêu đất nước.

mềm mại, mộc mạc nhưng xúc động, sâu lắng, tiếng nói của anh ấy, ngọn lửa của anh ấy, tình yêu của anh ấy đã soi sáng con đường cho tôi đi theo. có lẽ sau này, trong cuộc sống hiện đại, bếp lửa không còn được biết đến nhiều với tên gọi cánh đồng nghèo nữa mà nó đã trở thành một biểu tượng, một hình ảnh đẹp về tình người và tình yêu đối với dân tộc Việt Nam.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 9

bang viet thuộc thế hệ những nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Trong suốt những năm tháng xa quê hương ở nước ngoài, hình ảnh người bà đã khơi gợi cho nhà thơ một nguồn cảm xúc mãnh liệt, sôi sục để tạo nên những vần thơ bình dị mà xao xuyến, đong đầy cảm xúc, tình cảm về ông bà thiêng liêng, về hình ảnh người bà hy sinh, thương con gắn với hình ảnh bếp lửa bập bùng trong sương sớm xuyên suốt bài thơ “bếp lửa”. hình ảnh “bếp lửa” ấm áp, ấm áp lại tỏa sáng, nhuộm đỏ toàn bộ cấu trúc mạch cảm xúc của nhà thơ.

Đoạn thơ mở đầu bằng hình ảnh bếp lửa trong sương sớm, gắn với bàn tay bé nhỏ cần mẫn của người bà thắp lửa:

“bếp lửa bập bùng sương mai, lửa trại ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa”

Lò sưởi lấp lánh sương mai được đôi bàn tay gầy guộc, không xương của Bà thắp sáng một cách ấm áp, cần mẫn và khéo léo vào lúc bình minh. câu nói “biết bao nắng mưa” đã thể hiện sự vất vả, cần cù, tần tảo sớm hôm hy sinh của người bà vì con, vì cháu thật cảm động.

Không chỉ vậy, ngọn lửa thánh thiện ấm áp ấy còn gắn liền với mùi khói làm tôi ngạt thở. ngọn lửa ấy gắn liền với cuộc đời cơ cực, khốn khó của hai bà cháu, là mùi khói chát đã trở thành hương vị thân thuộc của tuổi thơ mà dù xa quê, dù đi khắp chân trời góc bể. Vẫn còn bỏng mắt tôi mờ đi, tôi vẫn thấy hồi hộp và xúc động khi nghĩ về nó. nên bếp lò không chỉ gắn với hình ảnh người bà kính yêu mà còn là vật dẫn để tác giả gợi nhớ về tuổi thơ, về những gì cay đắng, tủi cực nhưng êm đềm trong vòng tay yêu thương. bit của một bà ngoại. Nhớ bà, đó còn là nỗi nhớ của tác giả về hình ảnh bếp lửa gắn với tấm lòng ấm áp tình người của người bà hơn bao giờ hết. cụ bà còn là biểu tượng của thần hộ mệnh, thắp lửa và truyền ngọn lửa thiêng liêng, bất tử:

“rồi sáng sớm tối anh lại thắp lửa, ngọn lửa, trái tim anh luôn sẵn sàng, ngọn lửa niềm tin bền bỉ…

Suốt đời, biết dãi nắng mưa mấy chục năm, đến nay, ông vẫn duy trì phong tục dậy sớm, thắp ngọn lửa ấm, chan chứa tình yêu thương, những củ khoai, nhen nhóm những tình cảm tuổi thơ ơi là lạ. thiêng liêng – lửa. ”

Bà là người thắp lửa, thắp lên ngọn lửa yêu thương mà trái tim bà luôn chuẩn bị để sưởi ấm cho cháu gái trong mọi hoàn cảnh. anh thắp lửa sưởi ấm cho em những lúc đói khổ, đoàn viên nghĩa tình với xóm giềng, anh cũng là người đã đánh thức và đánh thức những gì đẹp đẽ, hồn nhiên và trong sáng nhất của tuổi thơ em. không có gì thiêng liêng hơn thế. trái tim và tình yêu của bà đã trở thành ngọn lửa thiêng liêng bất diệt luôn tỏa sáng, soi đường trong mỗi bước đi của cháu gái tôi. thiêng liêng và bất tử đến nỗi mai sau dù có đi xa, có lửa trăm nhà, khói tàu trăm tàu ​​thì cuộc sống hiện đại tiện nghi ấy cũng không bằng ngọn lửa trong lòng, không phải ấm áp ngọt ngào và đắng cay như mùi khói phả vào mắt. nhưng tấm lòng của người bà cũng được thể hiện một cách xúc động, chân thực qua hình ảnh bếp lửa. ngọn lửa ấy là nơi cô đã thắp lại tình yêu thương, sự chăm sóc, nuôi dưỡng và những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ trong các em. ngọn lửa của anh như nguồn ánh sáng mạnh mẽ và bất diệt cho em niềm tin và dũng khí trên đường đời. Có thể nói, ngọn lửa này không chỉ có sức nóng mà còn có cả một bầu trời sức mạnh, một biển trời yêu thương, một điểm tựa vững chắc và thiêng liêng của tuổi thơ. cứ thế nó cứ thổn thức, vang vọng và ám ảnh về hình ảnh bếp lửa và những bàn tay nâng niu, cẩn thận của nó. Bếp lửa quê hương ấy như một mảnh kí ức thiêng liêng, thầm kín mà dẫu có đi xa, quen với cuộc sống hiện đại, tiện nghi thì tôi sẽ không bao giờ quên thổn thức sáng sớm, bạn đã bắt tay vào nấu ăn chưa? bởi vậy, bếp lửa là sự tồn tại thiêng liêng và cao quý của người bà, là sức mạnh và là niềm tin bất diệt mà người cháu luôn tâm niệm.

Bằng những hình ảnh thơ giản dị, cảm động và giàu tính thẩm mỹ, nhà thơ Việt Nam đã dựng nên chân dung người phụ nữ Việt Nam bản lĩnh, kiên trung, người bà với tình yêu thương của cháu đã sưởi ấm lòng cháu, ở hậu phương vững chắc. đồng thời khắc họa hình ảnh bếp lửa đầy tính thẩm mỹ và giá trị nghệ thuật, góp phần tạo nên con mắt thơ tinh tế, giàu cảm xúc.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 10

“Bếp lửa” là một bài thơ hay của Việt Nam. bài thơ đã đi qua chặng đường nửa thế kỷ, nhưng đọc lại lần nào ta cũng bồi hồi, bồi hồi xúc động lạ. giọng thơ ngọt ngào, chân thành. hình ảnh người phụ nữ nhân hậu, tiếng chim tu hú, những kỉ niệm vui buồn tuổi thơ, … và hình ảnh bếp lửa, tất cả cứ hiện về trong tâm hồn mỗi chúng ta. hình ảnh bếp lửa thật đẹp và ấn tượng bởi bếp lửa chính là sự sống của anh chị em, là cội nguồn của hạnh phúc gia đình và là tình yêu thương của con cháu. chỉ có bà mới có bếp.

đầu bài thơ là hình ảnh bếp lửa. các từ: “ấp ủ, bồn chồn” được sử dụng một cách tiết kiệm, khéo léo, vừa để miêu tả ngọn lửa vừa để cho bà thấy rằng bà đang thắp lửa:

“bếp lửa bập bùng sương mai, lò sưởi ấm tình bà cháu biết bao nắng mưa”.

Có một ngọn lửa với khói. bếp lửa trong căn nhà tồi tàn khói mù mịt. ống khói thời sơ tán, kháng chiến càng khói lửa:

“Năm tôi bốn tuổi, tôi đã mất mùi khói … Tôi chỉ nhớ khói là khói mắt tôi nghĩ sống mũi tôi vẫn còn ngứa.”

Tôi sống trong lòng cô ấy, tôi được cô ấy chăm sóc và yêu thương, “cô dạy tôi làm, cô lo cho tôi ăn học.” nhà nghèo, bố mẹ đi công tác xa nên đã “tám năm rồi tôi không thắp lửa cùng bà”. bếp lửa đã sưởi ấm tình tôi và tình yêu của tôi với bà, tôi yêu bà, tôi muốn chia sẻ với tiếng chim tu hú bên bếp lửa tưởng:

“nhóm lửa tưởng yêu công việc khó nhọc, chao ôi! đã không về ở với bà ngoại trên cánh đồng xa xôi.”

cần cù, chịu khó thức khuya dậy sớm thắp lửa, thắp lửa, bếp lửa, đầm ấm hạnh phúc gia đình, thấm sâu tình thương vào tâm hồn con cháu. nhờ đó mà sức sống, nguồn sống, nguồn hạnh phúc và niềm vui gia đình bền bỉ, trường tồn và bất diệt.

các động từ: nhen nhóm, nung nấu, cất giữ và hình ảnh bếp lửa, ngọn lửa được tác giả sử dụng rất đắt, thể hiện rất đẹp “niềm tin” của lối sống ấy:

và sau đó, sáng và tối, nó thắp lên ngọn lửa trong tim anh, ngọn lửa chứa đựng niềm tin sắt son … “

càng về cuối, giọng thơ càng vang, trầm. “Đời ông khó khăn”, trải qua bao “mưa nắng” hàng chục năm trời, cho đến tận bây giờ “ông vẫn duy trì phong tục dậy sớm để thắp lửa, vì hạnh phúc của con cháu. ‘tình yêu’, ‘khoai sắn’, ‘nồi cơm mới chia vui’, ‘cảm xúc tuổi thơ’, … được cô xếp thành nhóm. cụm từ “tổ” được hát bốn lần để làm sáng lên vần điệu và làm vui lòng con cháu. Có thể nói đây là những câu thơ hay nhất về bà và hình ảnh bếp lửa:

“Mấy chục năm nay vẫn giữ phong tục dậy sớm nhóm lửa ấm bên mớ khoai, ngọn yucca yêu thương đánh thức cả những tình cảm tuổi thơ, ôi bếp lửa thiêng lạ lùng!”

>

người đọc có cảm giác như một đám con cháu đang ngồi quây quần bên bà, quanh bếp lửa trong mái ấm gia đình hạnh phúc vào mỗi buổi sáng và mỗi buổi tối. câu cảm thán cuối bài thơ như tiếng khóc của đứa cháu nhỏ, tiếng bếp lửa bập bùng được bà ngoại “châm lửa” và “ủ” suốt cuộc đời.

hình ảnh ngọn lửa, ngọn lửa luôn gắn bó với người nó yêu. Dù sinh sống và học tập ở xa nhưng cháu gái vẫn nhớ về người bà nhân hậu, bếp lửa nơi quê nhà. câu hỏi tu từ khép lại bài thơ khiến nỗi nhớ về người bà, bếp lửa, gia đình, quê hương càng sâu đậm, da diết và tràn đầy nhựa sống:

Tôi đi rồi. có khói trăm tàu, lửa trăm nhà, vui trăm phương nhưng đừng bao giờ quên nhớ: ngày mai có thắp bếp không?

Không ít bài thơ viết trong thơ dân tộc viết về người bà kính yêu trong gia đình: Nguyễn Duy kể về người bà của mình qua bài thơ “len lỏi” với những kỉ niệm tuổi thơ xúc động. độ Việt Nam “bếp lửa” là bài thơ tiếp tục cuốn hút tâm hồn tuổi thơ chúng ta. hình ảnh người bà kính yêu và hình ảnh bếp lửa được tác giả nhắc đến vừa thân thuộc vừa thiêng liêng đến lạ lùng. tình yêu là nguồn sáng của tâm hồn, là sức sống của thơ ca. “bếp lửa” quả thực có rất nhiều ánh sáng và sức sống.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 11

Bài thơ “bếp lửa” của bang viet là một bài thơ đầy sức gợi và xúc động về tình cảm của người cháu thiêng liêng, về hình ảnh người bà tần tảo, giàu đức hi sinh và tình yêu thương cháu vô bờ bến. hình ảnh bếp lửa đã reo vui và sưởi ấm bao cảm xúc trỗi dậy trong lòng nhà thơ khi nhớ về nó.

hình ảnh bếp lửa xuất hiện ở đầu bài thơ với sương sớm, bếp lửa gắn với bàn tay chăm sóc, cần mẫn, cần mẫn của Người:

“ngọn lửa cháy sương mai, ngọn lửa ấm áp”

Bếp sương sớm là ngọn lửa hiện thực mà bà thắp sáng, còn ngọn lửa ấm áp là tình yêu thương của bà dành cho đứa cháu tần tảo chăm chỉ, cần mẫn sáng sớm. ngọn lửa thiêng gắn bó với tôi bằng “khói làm ngạt mắt”, gắn với cuộc đời nghèo khó, vất vả, nhọc nhằn của hai bà cháu. bếp lửa không chỉ là nỗi nhớ về bà mà còn là kỉ niệm của tuổi thơ tôi nhớ bà là nhớ đến bếp lửa, nhớ đến tấm lòng ấm áp yêu thương của bà. cô ấy là biểu tượng của người tạo ra và giữ ngọn lửa thiêng liêng và vĩnh cửu:

“và rồi vào đầu buổi tối, ngọn lửa lại được cô ấy thắp lên… ôi thật lạ lùng và thiêng liêng – ngọn lửa”

Mẹ không chỉ là người thắp lửa, ngọn lửa của sự ấm áp và yêu thương, trong trái tim mẹ luôn có một ngọn lửa sẵn sàng sưởi ấm cho con trong mọi hoàn cảnh. thắp lửa tiêu tan cơn đói, gieo tình thương yêu với đồng bào. ngọn lửa của nó cũng thắp lên những điều đẹp đẽ, hồn nhiên và trong sáng trong tâm hồn trẻ thơ của tôi.

tấm lòng và tình yêu thương của ông đã trở thành ngọn lửa thiêng bất diệt, ngọn lửa ấy dù trong hoàn cảnh nào cũng luôn rực sáng, soi đường cho từng bước đi của cháu con trên đường đời. chính nhờ có bếp lửa của Người mà dù có đi đâu, dù gặp lửa trăm nhà, vui trăm phương, ta vẫn luôn chỉ nhớ về bếp lửa của Người. Tấm lòng của bà còn được thể hiện qua hình ảnh bếp lửa một cách giàu cảm xúc và chân thực. cô đã thắp lên ngọn lửa và thắp lại tình yêu thương, sự quan tâm, chăm sóc và những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ tôi. Mẹ không chỉ cho tôi ăn, chăm sóc tôi mà còn dạy tôi nên người. ngọn lửa của nó là nguồn sống mạnh mẽ để bạn tự tin, là điểm tựa vững chắc để bước trên đường đời.

Đoạn thơ với những hình ảnh thơ giản dị, giàu cảm xúc và giàu tính thẩm mỹ đã góp phần khắc họa chân dung người bà tiêu biểu cho người phụ nữ Việt Nam cần cù, vị tha. Ngoài ra, hình ảnh bếp lửa được thể hiện đầy tính thẩm mỹ và hiện thực, khắc sâu thêm tình cảm thiêng liêng của người cháu.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 12

lớn lên ai cũng nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ. có lẽ đó là kỉ niệm với người mẹ thân yêu, người cha hiếu kính, có lẽ là người bà vô cùng trân trọng. Trong tiếng Việt, kỉ niệm đáng nhớ nhất trong tuổi thơ của nhà thơ là hình ảnh người bà tần tảo sớm hôm. Hiện diện với cô là hình ảnh ngọn lửa. đã khơi nguồn cảm xúc nhớ về bà và viết về bà qua bài thơ trữ tình: bếp lửa.

Mở đầu bài thơ là hình ảnh bếp lửa:

một ngọn lửa cháy trong sương sớm, một ngọn lửa ấm áp

ba tiếng “một bếp lửa” là một điệp khúc gợi lại hình ảnh quen thuộc trong mỗi gia đình ở làng quê Việt Nam. Nó không chỉ là ngọn lửa mới thắp sáng trong sương mù, mà còn là ngọn lửa chập chờn trong tâm trí. của người cháu gái ở nơi xa, sự quan tâm, lo lắng, bảo vệ của bà ngoại trước hình ảnh bếp lửa, người cháu nhớ bà khi nghĩ về bà:

Thương em biết bao nắng mưa. trong câu thơ vẫn là chữ “tình” nói lên tình cảm của người cháu đối với bà. anh miệt mài lao động, âm thầm trước cảnh “biết bao nắng mưa”, tính toán bao nhiêu mưa nắng, bao đau khổ mà anh đã trải qua trong cuộc đời. Tôi thương người bà chăm chỉ và cần cù của mình để rồi khi nghĩ đến bà, ký ức của tôi lại hiện về những khó khăn của tuổi thơ tôi!

Năm đó là năm đói khát, cha tôi lái xe bò khô chở con ngựa gầy còm.

Nạn đói năm 1945 khiến nhiều người đau khổ và chết chóc. năm đó bằng Việt mới có bốn năm. sống trong hoàn cảnh đó, làm sao để hạn chế khổ sở. trong từ “mệt” được tách rời và đan xen với từ đói gợi cảm giác đói kéo dài và cũng làm kiệt quệ sức lực của cả người và vật. Kỷ niệm đáng nhớ nhất đối với người cháu là khói bếp, khói lò sưởi của gia đình:

khi bốn tuổi, tôi đã quen với mùi khói, tôi chỉ nhớ khói trong mắt mình, bây giờ nhớ lại, sống mũi của tôi vẫn ngứa ngáy

Giờ nghĩ lại, tôi cảm thấy như đang sống lại những năm tháng đó. câu thơ ấy có sức truyền cảm độc đáo đến nỗi người đọc không khỏi cảm thấy cay cay nơi sống mũi. tuổi thơ ấy lớn lên trong đống đổ nát của chiến tranh. quê hương, làng mạc bị địch tàn phá. Cuộc sống có nhiều cạnh tranh, nhưng hai bà cháu cũng cảm thấy an ủi bởi tình cảm của người khác. vì trong hoàn cảnh chung của nhiều gia đình Việt Nam lúc bấy giờ, người lớn đều phải tham gia kháng chiến. ở nhà chỉ còn người già và trẻ em: bố và mẹ bận đi làm.

và như vậy chỉ có 2 đứa cháu mồ côi với nhau. anh ấy nói chuyện với tôi bằng tiếng Huế, dạy tôi cách học, chỉ tôi làm. cô ấy tiếp quản mọi công việc vì bố mẹ cô ấy bận đi làm chưa về. Bà là chỗ dựa của bà và cháu trai ngoan là nguồn vui của bà. ký ức tuổi thơ gắn liền với hình ảnh “bếp lửa”, bởi “tuổi tứ tuần đã quen mùi khói”, sớm muộn cũng phải lo toan. Chẳng dài mà sao cứ kéo dài trong lòng, để rồi khi nhớ về tuổi thơ “chỉ nhớ làn khói trong mắt” cảm giác ấy thật và cảm động. khói bếp ngày xưa hình như bay xa làm ngứa mũi. trước đây ngứa vì khói thuốc, nhưng bây giờ ngứa sống mũi vì nhớ tuổi thơ và nhớ bà nội nữa.

Đứa cháu tưởng tượng ra người bà, sau đó tưởng tượng về quê hương, tiếng chim tu hú. “mày thế nào” được nhắc đến bốn lần, tiếng khóc của ông trên cánh đồng như sự thương cảm cho cuộc sống khốn khó trong chiến tranh của hai ông cháu. và trong lời nói của anh ta thậm chí còn có “mức độ nghiêm trọng như thế nào”. tâm hồn non nớt của tôi chợt bừng tỉnh với một điều ước:

ồ! không bao giờ đến ở với bà trên cánh đồng xa

Những kỉ niệm của tuổi thơ đã được đánh thức, có hình ảnh người bà ra đi lúc bình minh và cả đất nước. Từ những ký ức tuổi thơ của mình, người cháu đã suy ngẫm về cuộc đời của mình. chị đã hy sinh cả cuộc đời để thắp lửa và giữ cho ngọn lửa luôn ấm và sáng trong gia đình:

Trong suốt cuộc đời, trải qua bao nhiêu mưa nắng, đến tận bây giờ, anh vẫn duy trì thói quen dậy sớm để nhóm lửa sưởi ấm

Bà là một người phụ nữ siêng năng, giàu đức hy sinh. anh thắp lửa mỗi sáng không chỉ bằng rơm mà bằng ngọn lửa của trái tim, ngọn lửa của sự sống, tình yêu và niềm tin. từ bếp lửa quen thuộc và bình dị, người cháu đã nhìn thấy nhiều điều “kỳ diệu” và “thiêng liêng”. ngọn lửa được nhóm lên bởi chính tay anh đã nuôi tuổi thơ anh: “khơi lại những cảm xúc của tuổi thơ”. cô ấy chịu đựng trong thầm lặng và hy sinh vì: “Bố ở chiến khu, con còn việc của bố”. vì vậy, người cháu đã cảm nhận được trong bếp lửa đơn sơ nhưng thân thuộc với những vất vả, nhọc nhằn của người bà.

nhóm yêu khoai, sắn là nhóm mới của xôi và hũ để chung vui

trong bài thơ có đến mười lần sự hiện diện của người bà và bếp lửa với vẻ đẹp của sự cần cù, hi sinh và tình yêu thương con cháu. và từ “bếp lửa”, nhà thơ đã chuyển sang hình ảnh “lạt ma”:

<3

Cháu trai ngày xưa giờ đã trưởng thành, cháu đã không còn nữa. trước mắt là “trăm niềm vui”, “khói tàu trăm ngả”, “bếp lửa trăm nhà”, một thế giới rộng lớn với bao điều mới lạ đang được hé lộ. nhưng người cháu vẫn không hạn chế hỏi: “mai bắt đầu vào bếp nhé?”. mỗi ngày tôi đều tự hỏi mình “ngày mai” rằng mỗi ngày tôi sẽ nghĩ đến bà, hình ảnh người bà luôn sưởi ấm trái tim tôi và ủng hộ tôi trên con đường tiếp theo.

bang viet đã tạo nên hình ảnh “bếp lửa” vừa mang ý nghĩa tả thực vừa mang ý nghĩa tượng trưng. giọng văn trầm ngâm, suy tư đã làm đắm say bao trái tim người đọc. và bài thơ bếp lửa của độ Việt Nam như một bài bí mật. vẻ đẹp của tuổi thơ rất đáng trân trọng và sẽ ủng hộ con người trong suốt hành trình dài rộng của thế giới. Tấm bằng Việt Nam đã thể hiện tình cảm và lòng biết ơn sâu sắc đối với anh. lòng biết ơn là biểu hiện cụ thể của tình yêu quê hương, đất nước khi đi xa.

bài viết 7 chủ đề 7 – mẫu 13

Tình cảm gia đình luôn là tình cảm thiêng liêng và đáng quý. Không nhắc đến tình mẹ, tình cha, Bằng Việt đã xúc động đến tình người cháu qua hình ảnh bếp lửa trong bài thơ.

Bằng Việt làm thơ từ đầu những năm 1960 của thế kỷ trước và trở thành một trong những gương mặt nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bài thơ Đốt được sáng tác vào năm 1963, khi tác giả đang là sinh viên luật ở nước ngoài. bài thơ đã khắc họa chân thực hình ảnh người bà trong tâm trí người cháu và hơn hết là sự sáng tạo hình ảnh bếp lửa gắn với hình ảnh người bà, làm điểm tựa khơi gợi mọi kỉ niệm, tình cảm, suy nghĩ về người bà và cháu gái. ký ức trở về với những món ăn bình dị, chỉ vì ánh lửa bập bùng hiện lên trong tâm trí người cháu xa quê:

“bếp lửa bập bùng sương mai, lửa trại ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa”.

Hình ảnh bếp lửa xuất hiện đầu tác phẩm trong sương sớm. đó là hình ảnh “bếp lửa hồng”, “ấm êm”. các từ “chờ chơi”, “trầm ngâm” đã gợi lên hình ảnh bếp lửa nhưng chỉ mơ hồ, không rõ có thật hay không vì đã bị một lớp sương mù che phủ. cũng như vậy, trong tâm trí của người cháu, ngọn lửa chỉ hiện rõ khi có sự hiện diện của người bà với bản tính lao động và bất cần đời. sự xuất hiện của một ngọn lửa cũng thổi bùng nỗi nhớ và khiến ký ức ùa về như thác:

“Mới bốn tuổi đã quen với mùi khói, năm đó là năm đói kém, cha đi xe ngựa, con ngựa khô gầy, chỉ nhớ hương khói. , mắt tôi, giờ nghĩ lại, sống mũi tôi vẫn thấy ngứa! ”

Từ khi còn nhỏ, tôi đã ở với bà ngoại, quen với mùi khói bếp mỗi khi bà đốt lửa. Trong ký ức của cậu bé ấy, quãng thời gian sống với bà ngoại năm 4 tuổi là quãng thời gian cơ cực, thiếu thốn. cụm từ đói khát giúp ta hình dung ra thảm cảnh của nạn đói năm 1945, quốc nạn đã cướp đi sinh mạng của hơn hai triệu đồng bào ta. nỗi ám ảnh trong tâm trí người cháu là “cha dắt xe, ngựa khô gầy”. cơn đói hiện rõ trong từng người, từng vật xung quanh tôi và trở thành nỗi ám ảnh khôn nguôi.

Cái chết luôn theo đuổi và không loại trừ một ai. dù không được nhắc đến nhưng người đọc cũng có thể cảm nhận được lòng biết ơn và tình yêu thương vô bờ bến của cô cháu gái “nghĩ đến giờ sống mũi vẫn nóng hổi!”. Bởi lẽ, để vượt qua quãng thời gian khủng khiếp ấy, bà nội đã phải cởi áo vá vai, thắt lưng buộc bụng, vất vả nuôi cháu gái khôn lớn để mỗi khi nhớ về năm ấy, bà lại nhớ đến. khói bếp hun hút mắt tôi. ngọn lửa lại hiện lên trong trí nhớ của đứa cháu gái suốt 8 năm gắn bó với bà, cùng bà thắp lên ngọn lửa:

“Trong tám năm, bà tôi và tôi đã nhóm lửa

hét lên trong những cánh đồng xa? ”

tiếp nối chuỗi ngày dài trong kí ức tuổi thơ của người cháu theo hình ảnh bếp lửa gắn với người bà. và trong ký ức này chúng ta còn thấy âm thanh của quá khứ, đó là tiếng chim “hú trên cánh đồng xa”. Tôi phải sống xa bố mẹ vì “bố mẹ bận công việc” và cũng vì thế mà mẹ trở thành bố, mẹ của tôi. Bà nội không chỉ chăm lo từng bữa ăn, giấc mơ cho con trai mà còn dạy dỗ cậu cách làm việc và nhắc nhở cậu học hành. quan trọng hơn, bà còn là người đã nuôi dưỡng và hình thành ở cháu mình một nhân cách sáng ngời, một nghị lực kiên cường, bất chấp mọi khó khăn, gian khổ:

“năm kẻ thù đốt phá thị trấn và thiêu rụi nó

Chỉ cần nói rằng ngôi nhà vẫn an toàn! ”

Anh ấy rất khó, rất khó, nhưng anh ấy không bao giờ phàn nàn một lời. Ngay cả khi ngôi nhà của bà, tài sản quý giá nhất của một đời nông dân, bị thiêu rụi ở cùng làng, bà đã không ngần ngại và dặn đi dặn lại họ rằng đừng để cháu mình nói với bố mẹ chúng trong lá thư. Trong suy nghĩ của bạn, con cái còn việc lớn hơn phải giải quyết, chuyện nhỏ nhặt này làm sao mà lo được? đằng sau những lời nói chắc nịch đó là sự quan tâm đến con cháu của họ. bởi vì, nếu sự thật được nói ra, cha mẹ của đứa trẻ sẽ lo lắng và không thể yên bề gia thất được nữa. mọi hành động của ông đều xuất phát từ tình yêu thương con cháu vô bờ bến. càng về cuối bài thơ giọng càng dồn dập:

“rồi sớm khuya anh đốt lửa, lòng anh luôn nung nấu ngọn lửa thủy chung son sắt…”

cần cù, chịu khó thức khuya, dậy sớm, nhóm lửa, thắp lửa, bếp lửa, đầm ấm hạnh phúc gia đình, thấm sâu tình yêu thương vào tâm hồn con cháu, nhờ đó mà có sức sống, nguồn sống, nguồn hạnh phúc gia đình bền bỉ, trường tồn và bất diệt. tác giả đã sử dụng hàng loạt động từ “đốt”, “ủ”, “chứa” và hình ảnh bếp lửa, ngọn lửa được tác giả sử dụng thật đắt giá, thể hiện đẹp đẽ niềm tin vào lối sống ấy. “đời ông đã khó”, trải bao “dãi nắng dầm mưa” hàng chục năm trời, đến tận bây giờ ông vẫn “duy trì thói quen dậy sớm” để thắp lửa cho hạnh phúc của con cháu. . “Tình yêu”, “kẹo sắn”, “nồi cơm mới chia vui”, “cảm xúc tuổi thơ”… được cô xếp thành nhóm. cụm từ “tổ” được hát bốn lần để làm sáng lên vần điệu và làm vui lòng con cháu. Có thể nói đây là những câu thơ hay nhất về bà và hình ảnh bếp lửa:

“Nhóm bếp đầm ấm chan hòa tình khoai khoai sắn, nhóm nồi cơm nếp mới thổi cùng nhau niềm vui khơi lại tình cảm tuổi thơ ôi thiêng liêng lạ lùng – bếp lửa!”

độc giả cảm thấy trong một ngôi nhà hạnh phúc vào mỗi buổi sáng và mỗi buổi tối. câu cảm thán cuối bài thơ như tiếng khóc của đứa cháu nhỏ, tiếng bếp lửa bập bùng được bà ngoại “châm lửa”, “chuẩn bị” cho cả cuộc đời. hình ảnh bếp lửa, ngọn lửa luôn gắn bó với người bà kính yêu. Dù sinh sống và học tập ở xa nhưng cháu gái luôn nhớ về người bà nhân hậu, bếp lửa nơi quê nhà. câu hỏi tu từ khép lại bài thơ khiến nỗi nhớ về người bà, bếp lửa, gia đình, quê hương càng sâu đậm, da diết và tràn đầy nhựa sống:

“Tôi đi rồi. có khói trăm tàu, lửa trăm nhà, vui trăm phương nhưng lòng vẫn không nguôi nhớ. Ngày mai bạn có định bật bếp không? “

không ít bài thơ viết về người bà kính yêu trong gia đình. Nguyễn Duy đã nói về người bà của mình qua bài thơ “len lỏi” với những kỉ niệm tuổi thơ đầy xúc động. độ Việt Nam “bếp lửa” là bài thơ tiếp tục cuốn hút tâm hồn tuổi thơ chúng ta. hình ảnh người bà kính yêu và hình ảnh bếp lửa được tác giả nhắc đến vừa thân thuộc vừa thiêng liêng đến lạ lùng. tình yêu là nguồn sống của tâm hồn, là sinh lực của thơ. “bếp lửa” có nhiều nguồn ánh sáng và sức sống.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Hình ảnh bếp lửa trong bài thơ bếp lửa. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *