Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
688 lượt xem

Kể lại một truyện cổ tích mà em yêu thích

Bạn đang quan tâm đến Kể lại một truyện cổ tích mà em yêu thích phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Kể lại một truyện cổ tích mà em yêu thích

Kể lại một câu chuyện cổ tích hoặc truyện ngắn mà em yêu thích gồm 12 bài văn mẫu hay và ấn tượng nhất. từ đó giúp các em học sinh lớp 10 có thêm gợi ý ôn tập, nâng cao kiến ​​thức, bí quyết và cách giải bài tập. từ đó viết nhanh một bài văn phân tích hay nhất.

kể lại một câu chuyện cổ tích mà em yêu thích là một trong những đề hay trong bài soạn văn lớp 10 tập 3. đây là mẫu đề văn tự sự, kể chuyện sáng tạo. vì vậy học sinh phải tạo tình huống hợp lí, cách kể tự nhiên, khéo léo, biết kết hợp các yếu tố miêu tả và biểu cảm để bài viết thêm sinh động. vì vậy đây là 12 bài văn mẫu hay, hãy tiếp tục và tải chúng tại đây.

kể lại truyện cổ tích cây tre trăm đốt

Trước nhà tôi có rất nhiều cây tre. Mỗi khi rảnh rỗi, tôi thường ngồi đếm số đốt trên cây tre. Có lần tôi hỏi ông: “ông ơi, có cây tre một đốt không?”. nghe vậy, ông cười: “muốn tre trăm đốt thì phải có thần chú”. nghe vậy tôi liền ôm chầm lấy anh hỏi anh cho biết thần chú. nên anh ấy bảo tôi ngồi xuống và kể cho tôi nghe câu chuyện cây tre trăm đốt.

Câu chuyện kể về một thanh niên nghèo nhưng rất khỏe mạnh và chăm chỉ. anh ta làm đầy tớ cho một ông già, và ông ta hứa với anh ta rằng nếu anh ta làm việc chăm chỉ cho gia đình của ông già mà không lấy tiền, anh ta sẽ sinh cho anh ta cô con gái xinh đẹp của mình. Nghe vậy, anh mừng lắm, chăm chỉ làm việc mà không lấy một xu nào.

Tuy nhiên, khi đến lúc đứa con gái xinh đẹp của mình lớn lên, anh ấy đã thay đổi quyết định. anh ta muốn gả cô cho người đàn ông giàu có trong thị trấn. Vì vậy, ông đã nói với người thanh niên rằng anh ta nên tìm một cây tre trăm đốt để làm cây gậy cưới trước khi trao cho người con gái của mình. nên chàng thanh niên vất vả lắm mới tìm được một cây tre trong số trăm đốt. tuy nhiên, anh tìm mãi vẫn không tìm được cây tre trăm đốt. Mệt mỏi và tuyệt vọng, anh ngồi xuống và bắt đầu khóc. Đúng lúc đó Đức Phật xuất hiện, bảo anh ta chặt một trăm cây tre và dạy anh ta hai câu thần chú. câu thần chú “khắc lên, khắc vào” cho phép một trăm đoạn tre được dán lại với nhau để tạo thành một cây tre trăm đốt. câu thần chú “đẽo, khắc” để các đoạn tre được tách ra để dễ di chuyển.

vì vậy cậu bé vui vẻ mang cây tre về nhà. khi đến đó, anh ta nhìn thấy một nhóm tiệc tùng trong sân và nhận ra rằng mình đã bị lừa. vì vậy, anh ta nhanh chóng chạy lại và gọi ông già đến xem cây tre một trăm đốt. khi ông già đến gần thì đọc ngay “khắc, khắc” khiến nó luôn dính chặt vào cây tre, trở thành cây tre trăm đốt. toàn bộ ngôi nhà hỗn loạn, đầy những tấm trải giường và họ đã thử mọi cách nhưng không thể thoát ra được. Ít lâu sau, ông lão đồng ý gả con gái cho ông như đã hứa. cô ấy không tin anh ấy ngay lập tức, nhưng cô ấy đã bắt anh ấy thề nhiều lần trước khi cô ấy làm anh ấy thất vọng.

kể từ đó, mọi người đều kính trọng anh ấy. và anh ấy cưới một cô vợ xinh đẹp và họ sống hạnh phúc bên nhau.

kể lại truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi

Những ngôi sao xa xôi là câu chuyện kể về ba cô gái: thao, phường đình và nho trong cùng một đội thám hiểm mặt đường. công việc của bạn là chờ đợi ở trên cùng. Khi bom nổ, hãy chạy lên lầu, đo thể tích đất lấp đầy hố bom, đếm số bom chưa nổ và nếu cần, hãy tiêu hủy chúng. công việc không phải là dễ dàng. rất khó khăn và cận kề cái chết.

họ chạy trên đỉnh cả ngày ngay bên cạnh những quả bom đang chờ phát nổ. nhưng họ dũng cảm và vui vẻ. họ đã quá quen với vết thương, khói đất, không khí choáng váng và tiếng gầm rú của máy bay. hệ thần kinh lúc nào cũng căng thẳng, tim đập nhanh, chân run khi biết bom sắp nổ. nhưng sau đó, khi họ làm xong, nhìn xuống đường, họ cảm thấy hạnh phúc, thở phào nhẹ nhõm và lập tức trở về căn hầm mát mẻ của mình. chạm vào làn hơi thật mát, sau đó mọi người nằm xuống sàn ẩm ướt, nghe một bản nhạc tuyệt vời nào đó và có thể suy nghĩ về nó.

Buổi trưa hôm đó, không gian yên tĩnh đến kỳ lạ. Phương Định tựa vào thành đá khẽ cất tiếng hát. anh ấy thích hát, đôi khi tạo ra những ca từ ngớ ngẩn. Đình đến từ Hà Nội, cô ấy là một cô gái xinh xắn với bím tóc dày mềm mại, chiếc cổ cao và đôi mắt đẹp. nhiều tài xế yêu quý thường gửi thư tán tỉnh anh ta.

đang mơ màng nghĩ, dinh chợt giật mình. có sự hối hả của các chị em nho nhỏ. họ nhận ra âm thanh của máy bay trinh sát. cả đội đã quen với điều này: im lặng là một điều bất thường. theo sau âm thanh của máy bay trinh sát và tiếng gầm rú của máy bay phản lực.

– sắp ra mắt! – Nho quay lưng lại, đội chiếc mũ sắt lên đầu. Thảo vẫn thản nhiên nhai mấy cái bánh quy. nàng bình tĩnh đến mức tức giận, nhưng là thường xuyên sợ đến hộc máu. Là một võ sĩ, nhưng trong công việc cô ấy rất quyết tâm và táo bạo.

<3 lần này anh cho một ít, hai chúng ta sẽ đủ ", rồi anh kéo tay cô, đặt cái xẻng lên vai cô và đi ra cửa.

định ở nhà để trả lời điện thoại. lòng anh như lửa đốt. xung quanh bạn chỉ có thể nhìn thấy khói và bom và những tiếng bắn sắc bén. Địch tấn công ác liệt như vậy, nhưng may mắn là các xạ thủ, tình báo và công binh đã kịp hỗ trợ cho ba cô gái.

Nửa giờ sau, cô trở về nhà bình tĩnh, mệt mỏi và cáu kỉnh. đại đội trưởng có thông tin. anh ấy tế nhị cảm ơn ba cô gái.

nho cũng trở lại, bình tĩnh và ướt át. cô vừa tắm suối, xinh tươi như kem trắng. cả nhóm suy nghĩ một lúc rồi cùng nhau ra đường trong đêm. họ đi gỡ bom trong sự im lặng kỳ lạ. ba cô gái thao tác rất nhanh nhẹn và khéo léo. Hai mươi phút sau, một tiếng bíp, rồi một tiếng bíp thứ hai. tiếng bom nổ vang trời phá tan sự im lặng. mùi buồn nôn của bom đạn, tiếng đất đá và sự im lặng trong bụi cây.

thao và dinh quyết định ra đi. nhưng đột nhiên họ phát hiện ra rằng nho bị thương. hầm nho bị sập khi cả hai quả bom nổ.

số phận đã đưa những trái nho trở lại. vết thương không sâu lắm, nhưng bom nổ gần đến mức nhoài người. họ tự tay chăm sóc cô gái vì không muốn làm phiền đơn vị. một lúc sau, nho chìm vào giấc ngủ.

Hai cô gái ngồi im lặng nhìn nhau. họ đang nuốt nước mắt vào trong vì họ phải mạnh mẽ ngay bây giờ. cô hát sai giai điệu và lạc nhịp. nhưng tôi cần hát hát để quên đi và tự tin hơn.

Có một đám mây, một đám mây khác, rồi một đám mây khác, tới miệng hang động. trời tối sầm lại và cơn bão ập đến đột ngột như một sự thay đổi bất thường trong lòng con người. trong rừng vào mùa này hoặc lâu hơn. nhiều mưa. nhưng mưa đá. định nhận ra và thích thú khi cầm một giọt đá nhỏ trong lòng bàn tay nho nhỏ, thích thú và luống cuống.

mưa tạnh rất nhanh. Định chợt thẫn thờ, hối hận. nhưng ông không tiếc những viên đá nhỏ. Cô đang nghĩ về mẹ, về những vì sao lớn trên bầu trời thành phố, nhớ về bác bán kem, nhớ về con đường lát đá … cơn mưa vô tình xoáy mạnh vào kí ức của tâm hồn cô gái xa quê.

kể lại một câu chuyện trên cánh đồng

đồng thời ngồi trên giường bệnh để cho vợ đút từng thìa thức ăn, anh nghĩ, thời tiết thay đổi rồi, sắp sang thu rồi. hơi ấm của căn phòng và ánh sáng rực rỡ từ mặt sông đỏ đã biến mất.

vòm trời dường như cao hơn. những tia nắng đầu tiên di chuyển chầm chậm từ mặt nước sang bờ bên kia sông, nơi hiện ra một bãi bồi cũ của dòng sông đỏ trước khung cửa sổ gác xép, màu sắc quen thuộc như da, thịt, hơi thở. của đất màu mỡ. Cả đời, tôi đã từng lang thang đây đó, nhưng bờ bên kia sông đỏ tưởng như gần mà lại xa vì tôi chưa từng đặt chân đến đó.

nhĩ sớm khó khăn nâng cánh tay lên, đẩy bát mì vào tay Liên. anh chàng ngửa mặt lên như một đứa trẻ để con trai mình lau mặt. Đợi con trai bưng bát nước xuống nhà, anh hỏi vợ:

– bạn có nghe thấy âm thanh nào đêm qua lúc gần bình minh không?

lien khê giả vờ như không nghe thấy tiếng của chồng. tiếp tục:

– hôm nay là ngày mấy?

thế chấp chưa phản hồi. Tôi biết chồng bạn đang nghĩ gì. cô vuốt ve chồng bằng những ngón tay mảnh mai và sau đó an ủi anh:

– bạn có thể yên tâm. Dù khó khăn hay tốn kém đến đâu, bạn và con cái đều có thể đảm đương được.

tâm nhĩ bị hư hỏng. Cả đời anh ấy đau khổ vì em. Tôi yêu bạn rất nhiều, nhưng tôi không biết phải nói gì.

tạm dừng một chút, tiếp tục cổ vũ tôi:

– bạn vẫn đang tập thể dục và dùng thuốc. đến tháng 10, bạn chắc chắn sẽ có thể đi lại được.

trong chốc lát, tâm nhĩ quên đi bệnh tật. Tôi đã bị cuốn vào những trò đùa của lien. nhưng sau đó, anh đưa tay sờ vào mặt sau của tấm sống lưng, có nhiều mảng thịt vừa cứng lại vừa lở loét từ mu bàn tay. nên cảm giác mệt mỏi vì bệnh tật lại quay trở lại với anh.

thế chấp được đưa ra và làm sạch. cô pha thuốc cho chồng rồi đi chợ. đợi vợ xuống rồi gọi con trai nói:

– bạn đã bao giờ sang bên kia chưa? Tai vừa nói vừa nhìn ra cửa sổ.

Cậu bé có vẻ không nghe rõ nên đã hỏi lại:

– bố đi đâu vậy?

– qua sông!

anh tuấn thản nhiên đáp:

– chưa…

nhĩ tập trung tất cả năng lượng còn lại để nói điều ước cuối cùng của cuộc đời bạn:

– Bây giờ tôi sẽ sang bên kia sông cho bạn.

– để làm gì?

– không có gì. xấu hổ, cô nhận ra sự kỳ quặc trong suy nghĩ của mình. nhưng vẫn tiếp tục:

– Bạn phải vượt qua con tàu và đặt một chân qua bờ bên kia, đi dạo hoặc đến nhà hàng để mua cho tôi một cái bánh và sau đó quay trở lại.

Cậu bé miễn cưỡng mặc quần áo, đội mũ rộng vành và rời đi.

Vừa nghe Tuấn vừa bước xuống cầu thang, Tâm thu hết sức lực, từ từ bò lên phản gỗ. Vào lúc anh ta có thể đứng dậy khỏi nệm, anh ta đã mệt và đau. anh ấy chỉ muốn ai đó giúp anh ấy lên giường. Nghe thấy tiếng bước chân bên kia bức tường, Nhĩ nghiêng người thở dốc lấy sức rồi yếu ớt hét lên: “Huệ ơi!”.

cô gái bên cạnh chạy đến. và dường như đã quen với điều đó, anh ấy hỏi tôi một cách lịch sự, “em có cần đi ngủ không?”

– vâng, vâng … xin chào – bên tai trả lời.

Cô gái không vội vàng để giúp tai của mình. anh chạy ra ngoài và gọi bạn bè của mình và sau đó tất cả họ đã giúp anh nằm xuống nệm. họ giúp anh đặt một tay lên bệ cửa sổ và kê một đống gối sau lưng. Tôi cảm thấy hạnh phúc và tôi yêu nhiều hơn những đứa trẻ.

Bên ngoài, ngay sau cửa sổ, tôi có thể nhìn thấy phía bên kia một cánh buồm vừa căng gió. Gần mép vực sạt lở bên này, một đám đông người chờ đò đang đứng nhìn nhưng họ cứ nhìn mãi mà không thấy cậu bé đâu cả.

để con bạn dán mắt vào bàn cờ vua. Ngày xửa ngày xưa, tôi đã từng mê cờ. và bây giờ, tôi nghĩ theo một hướng rất buồn: con người ta trên đường đời khó tránh khỏi những khúc quanh co. Chợt tôi nhớ đến ngày lấy chồng. một cô gái quê ngày nào giờ đã trở thành phụ nữ thành phố. tuy nhiên, cũng giống như bên phù sa của sông, lõi của liên hoàn vẫn giữ nguyên đặc tính tần suất và sức mạnh. và chính nhờ những điều đó mà sau bao ngày lang thang, tôi đã tìm được nơi nương tựa chính là gia đình bé nhỏ này.

Con thuyền đã qua nửa con sông. và ngay khi tôi tưởng tượng mình đội một chiếc nón tre và băng qua sông như một nhà thám hiểm, thì một giọng nói cất lên. sự trở lại. chính người thầy cũ ngày nào cũng đến thăm anh để kiểm tra sức khỏe. hai người đang nói chuyện thì đột nhiên người hàng xóm hoảng hốt nhận ra mặt đỏ bừng vì nước mắt, hai mắt sáng quắc, hai tay bấu chặt vào bậc cửa đang run rẩy. anh ấy đang cố gắng tập trung sức lực cuối cùng của mình để xoay người, giơ một cánh tay lên để báo hiệu cho ai đó đang ở đó.

Vào thời điểm đó, chiếc phà chở khách qua lại sông Hồng hàng ngày vừa chạm vào đoạn sạt lở dốc bên này.

kể lại câu chuyện sọ dừa

Ngày xưa, có một người nông dân nghèo và vợ anh ta sống trong nhà của một người đàn ông giàu có. họ hiền lành, chăm chỉ nhưng đã ngoài năm mươi tuổi mà chưa có một đứa con nào. một hôm, người vợ vào rừng kiếm củi. khi trời nắng và rất khát, anh ta thấy một sọ dừa bên cạnh một cây lớn chứa đầy nước mưa, nên anh ta lấy nó để uống. sau đó khi về nhà cô ấy đã có thai. không lâu sau, người chồng chết. sinh ra một bé trai không có tứ chi, thân hình gầy gò, tóc tròn như trái dừa. anh ấy buồn và định vứt nó đi khi đứa bé cất tiếng.

– mẹ ơi! Tôi là người đó! Mẹ đừng vứt bỏ con trai mẹ, tội nghiệp quá.

Bà lão thương yêu đã bỏ nó lại cho nó nuôi nấng và đặt tên nó là Sọ Dừa. còn khi lớn lên, sọ dừa vẫn vậy, nó chỉ lăn lộn không làm gì được. người mẹ rất khó chịu. Sọ Dừa biết điều này nên đã xin mẹ đến chăn bò cho nhà phú ông.

Nghe nói về sọ dừa, phú ông ngập ngừng. nhưng nghĩ: nuôi nó đỡ tốn kém, lương chẳng đáng bao nhiêu nên phú ông đồng ý. không ngờ anh chăn bò rất giỏi. ngày ngày anh lăn theo đàn bò ra đồng, ban đêm lăn theo đàn bò về nhà. cả đàn bò, con nào con nấy no nê. Người giàu rất hạnh phúc!

đến ngày thu hoạch, đầy tớ ra đồng làm hết việc, nên phú ông sai ba cô con gái thay nhau mang cơm cho sọ dừa. Những lúc như vậy, hai chị em kiêu ngạo và độc ác thường từ chối Sọ Dừa, chỉ có người vốn có lòng nhân ái nên đối xử tử tế với Sọ Dừa.

Một hôm, đến lượt cô em gái nhỏ đem cơm cho sọ dừa. Vừa đến chân núi, bỗng nghe tiếng sáo thổi. Cô rón rén lại gần thì thấy một anh thanh niên đẹp trai đang ngồi trên võng thổi sáo cho đàn bò ăn cỏ. nhưng anh vừa đứng dậy thì mọi thứ đều biến mất, anh chỉ thấy cái sọ dừa nằm đó. nhiều lần như vậy, cô út biết sọ dừa không phải của người thường nên mê luôn.

Hết mùa cho thuê, sọ dừa trở về nhà và giục mẹ đi xin con gái nhà giàu về làm vợ. Bà cụ thấy vậy thì rất ngạc nhiên, nhưng thấy con trai mình van xin, bà cũng nghe theo.

Thấy mẹ sọ dừa đem cau vào đêm, phú ông cười mỉa mai:

– Tôi muốn nhờ con gái, mẹ hãy về mua một mớ cốm vàng, mười tấm lụa đào, mười con lợn béo, mười lọ tăm đem về đây.

Bà cụ phải ra đi, tưởng chừng phải thôi lấy chồng vì con cái. Không ngờ, đến ngày đã định, bỗng trong nhà có đầy đủ phù dâu, thậm chí có cả những người hầu ở dưới nhà cũng chạy đến mang lễ vật đến nhà phú ông. Đôi mắt của người đàn ông giàu có đều bối rối và ông gọi ba cô con gái của mình để xin lời khuyên. Hai chị em mím môi gièm pha cái sọ dừa xấu xí rồi lảo đảo bước vào, chỉ có đứa em rụt rè cúi đầu đồng ý.

Trong ngày cưới, chiếc sọ dừa được bày ra cho một gia đình rất thân quen, người nhà chạy ra chạy vào. khiêng dâu không ai nhìn thấy cái đầu trọc trọc lóc, xấu xí, chỉ thấy một người đàn ông khôi ngô tuấn tú đứng bên cạnh người trẻ hơn. Mọi người nhìn thấy đều cảm thấy bất ngờ và hạnh phúc, hai chị em vừa tiếc nuối vừa ghen tị.

XEM THÊM:  Truyện cổ tích công chúa tóc mây

kể từ ngày đó, vợ chồng Sọ dừa sống rất hạnh phúc. không chỉ vậy, sọ dừa còn tỏ ra rất tinh khôn. ông miệt mài ngày đêm với ngọn đèn, và quả nhiên, chiếc sọ dừa năm đó là trạng nguyên. tuy nhiên, không lâu sau, nhà vua đã cử chiếc sọ dừa làm sứ giả. Trước khi đi, anh ta đưa cho vợ một viên đá lửa, một con dao và hai quả trứng, nói rằng đó là để bảo vệ.

Vì ghen tị với em gái, hai chị em ghen tị và có ý định hãm hại em để lên chức bà bang. trong lúc quan đi vắng, hai chị em rủ tiểu đệ chèo thuyền ra khơi rồi lừa đẩy nàng xuống nước. cô út bị cá voi sát thủ nuốt chửng nhưng may mắn là cô đã cầm dao và thoát chết. Ông rửa mình trên một hòn đảo, dùng dao mổ bụng cá, đập đá và nướng trên lửa. Sau khi sống trên đảo vài ngày, hai quả trứng cũng nở thành một cặp gà con xinh đẹp để làm bạn với các bạn nhỏ.

một hôm có tàu đi ngang qua đảo, con gà trống nhìn thấy nó và gáy to: “Ò… o… o…. Tôi phải đưa dì tôi trở lại con tàu của nhà nước. ”

Thượng Quan cho thuyền vào, anh không ngờ đó là vợ mình. hai vợ chồng gặp nhau, vừa vui vừa buồn. đưa vợ về nhà, quan mở tiệc mời họ hàng đến chung vui nhưng giấu vợ trong nhà không nói với ai. Thấy vậy, hai chị em mừng thầm, cãi nhau kể chuyện chị gái bất hạnh mà thành ra rất xót xa. trạng thái không nói gì, sau khi tiệc tàn, anh gọi điện cho vợ. Hai chị em khi nhìn thấy chị thì xấu hổ bỏ chạy rồi bỏ đi biệt tăm.

kể lại câu chuyện cổ tích carom

Ngày xửa ngày xưa, có hai anh em trai bị chết yểu. Người anh tham lam khi chia thừa kế đã chiếm đoạt ngay ngôi nhà và mảnh ruộng mà cha mẹ anh để lại, chỉ cho anh một túp lều nhỏ và mảnh vườn, trong đó có cây khế ngọt. người em không hề kêu ca, ngày ngày chăm bón cho vườn cây và cây khế.

Năm đó, cây khế trong vườn của anh tôi cho quả rất xấu. từng chùm quả chín vàng trĩu nặng như treo trên cành. người em nhìn cây khế mừng rỡ, nghĩ bán lấy tiền mua gạo.

Một hôm, có một con chim lạ từ đâu bay đến ăn khế. Thấy chim ăn cây khế, tôi ôm mặt khóc. con chim đột nhiên nói: “ăn một miếng lấy vàng. May ba bao gang, vận chuyển và cất giữ”

Người em trai nghe thấy tiếng chim nói và rất ngạc nhiên, vì vậy anh ta quay trở lại và nói với vợ mình. hai vợ chồng may một cái túi dài đúng ba ô vuông để chờ chim bay về. ngày hôm sau, con chim bay lên và bảo người em ngồi vào lòng mình. những cánh chim bay đi, đến một hòn đảo đầy vàng bạc giữa biển cả bao la. người em đổ đầy vàng vào túi rồi theo chim trở về nhà. Kể từ đó, người em trai trở nên giàu có.

Anh trai biết bạn giàu có liền đến chơi và hỏi thăm. Tôi sẽ không giấu nó và tôi sẽ kể cho bạn mọi thứ thật chi tiết. Người anh nhất quyết đòi đổi nhà, ruộng để lấy mảnh vườn và cây khế, người em dù không muốn nhưng thấy anh quyết tâm quá nên đành đổi cho bằng được.

mùa sau, cây khế trĩu quả chín vàng, người anh mừng thầm, ngày này qua ngày khác chờ con chim lạ tìm đến. rồi một hôm chim đến ăn khế, người anh giả vờ kêu, chim còn nói: “ăn quả trả vàng. May ba bao gang, vận chuyển, cất giữ”

Anh trai nghe vậy mừng như mở cờ trong bụng, vội vàng cùng vợ may một chiếc túi thật to. ngày hôm sau chú chim đến đưa người anh đi tìm vàng trên một hòn đảo lạ. Nhìn thấy vàng, bạc và châu báu trên đảo, anh ta nhanh chóng lấy đầy vàng vào chiếc túi lớn của mình và để khắp người. khi người anh trèo lên lưng chim, chim phải vỗ cánh nhiều lần mới bay được. vì quá nặng, con chim từ từ bay đi và ở lại biển mãi mãi. con chim bảo người anh vứt vàng bạc đi, nhưng anh ta không chịu. con chim quá nặng, nó cúi gằm cánh, nên người anh tham lam với túi vàng rơi xuống đáy biển sâu, không bao giờ trở lại.

kể lại truyện cổ tích con rồng cháu tiên

Ngày xưa, ở vùng đất sơn cước, có một vị thần tên là Lạc Long Quân, con của một nữ thần sống dưới biển đông. thần rồng mình, sức khỏe phi thường và nhiều phép lạ. đôi khi các vị thần đến sống trên trái đất và giúp con người loại bỏ những quái vật như nàng tiên cá, cáo và tinh thể gỗ. Chúa cũng dạy con người cách làm ruộng và sinh sống. au co là một nàng tiên thuộc dòng họ nong ở vùng núi cao phương bắc. anh ấy thích đi du lịch từ đây đến đó, những nơi có phong cảnh đẹp. Về phía đôi trai tài gái sắc, họ yêu nhau và nên duyên vợ chồng.

ít lâu sau, au co đã sinh ra một bọc trăm trứng, từ đó sinh ra một trăm đứa con đặc biệt xinh đẹp, xinh đẹp. Không còn bú mẹ nhưng đàn con lớn nhanh như diều gặp gió, khỏe mạnh như thần.

một ngày nọ, nhớ biển và cảm thấy mình không thể sống lâu trên cạn, lac long quan phải từ biệt au co để trở về thủy cung. au đang nuôi con một mình. ngày này qua ngày khác, cô sốt ruột chờ chồng với tâm trạng buồn bã. cuối cùng, cô gọi cho chồng và than thở:

– tại sao cô ấy lại bỏ tôi và ra đi mà không cùng tôi nuôi dạy bọn trẻ ?!

lac long quan vui lòng giải thích:

– Ta vốn là rồng ở vùng biển sâu, nàng là tiên nữ trên núi cao. Người trên cạn và người dưới nước có tính khí và thói quen khác nhau, khó có thể sống cùng một nơi lâu dài. nay, ta sai năm mươi người xuống biển, nàng đem năm mươi người lên núi, chia nhau cai trị các phương. Người miền núi, người miền biển, khi có chuyện thì giúp đỡ nhau, đừng quên lời hẹn.

au co vâng lời và đưa năm mươi người con đến đất phong châu. Người con cả được tôn làm vua, lấy hiệu là hưng thịnh, lập nước văn lang, đóng đô ở phong châu (vùng bach hạc, lâm thao, phú thọ ngày nay). triều đình có các quan văn, võ (tướng quân, tả hữu). con trai vua được gọi là lang, và con gái của vua được gọi là tôi nương. vua cha mất, con trưởng nối ngôi. Mười tám vị vua kế tiếp đạt danh hiệu vị vua hùng mạnh.

Từ truyền thuyết này, người Việt thường gọi nguồn gốc cao quý của mình là con rồng cháu tiên. tất cả các dân tộc sống trên đất nước Việt Nam đều là anh em, chị em sinh ra trong cùng một gia đình (đồng bào). các dân tộc đoàn kết, thương yêu, giúp đỡ nhau trong công cuộc dựng nước và giữ nước.

kể lại câu chuyện cổ tích về cây bông sữa

Ngày xưa có một cậu bé được mẹ cưng chiều nên rất ham chơi và ham chơi. có lần, bị mẹ mắng nên bỏ chạy. Anh đi lang thang khắp nơi, mẹ anh ở nhà không biết ở đâu nên anh rất buồn. ngày nào mẹ anh cũng ngồi trên bậc cửa đợi anh về. Một thời gian trôi qua mà anh ấy vẫn chưa quay lại. Vì quá đau đớn và kiệt sức, mẹ cô đã ngã quỵ. Tôi không biết nó đã biến mất bao lâu. Một ngày nọ, khi đói và lạnh, bị một đứa con trai lớn hơn đánh đập, anh nhớ đến mẹ mình.

– đúng vậy, khi đói mẹ vẫn cho con ăn, khi bị người khác bắt nạt, mẹ vẫn ở bên con, mẹ hãy quay về bên mẹ.

Anh ấy ngay lập tức tìm được đường về nhà. ở nhà, cảnh tượng vẫn vậy, nhưng không thấy mẹ đâu. anh gọi mẹ với giọng khàn khàn:

– Mẹ, mẹ đã đi đâu? Tôi rất đói! – cậu bé gục xuống, rồi ôm cây xanh trong vườn mà khóc.

Kỳ lạ, cây xanh đột nhiên run rẩy. Những đài hoa nhỏ li ti ló ra khỏi cành lá, nở trắng như mây. hoa tàn, quả xuất hiện, lớn nhanh, da nhẵn, màu xanh óng ánh. cây uốn cong cành và một quả lớn rơi vào tay cậu bé.

Cậu bé đã ăn một miếng lớn. Bạn cũng thế! quả thứ hai rụng. anh ta lột bỏ vỏ và cắn vào hạt. Quá khó. quả bóng thứ ba rơi. Nhẹ nhàng bóp xung quanh quả, vỏ mềm ra, sau đó mở ra một vết nứt nhỏ. một dòng sữa trắng đục trào ra, ngọt thơm như sữa mẹ.

cậu bé chu môi để có được dòng sữa ngọt ngào và thơm ngon như sữa mẹ.

cây cối rung rinh, rì rào:

– Ăn quả ba lần mới biết quả ngon. Bạn hay trái tim của mẹ bạn sẽ lớn lên?

cô ấy bắt đầu khóc. mẹ đã mất. anh nhìn những tán lá, một bên xanh tươi, một bên đỏ rực như ánh mắt của người mẹ đang khóc chờ con. nó ôm lấy thân cây mà khóc, thân cây xù xì xù xì như đôi bàn tay chăm chỉ của mẹ. nước mắt anh rơi trên gốc cây, cây vươn cành ôm lấy anh, lay động cành như bàn tay của người mẹ yêu thương.

Anh ấy đã nói với mọi người về mẹ của mình và những điều hối tiếc của anh ấy. trái ngon trong vườn của bạn, mọi người thích nó. họ đã mang nó đi trồng khắp nơi và gọi nó là cây bông sữa.

kể lại truyện cổ tích cây bút thần

Ngày xửa ngày xưa, có một em bé rất thông minh tên là Lương mã. bố mẹ tôi mất sớm. Tôi thích học vẽ từ khi còn nhỏ nhưng tôi không có tiền mua bút. Ngày nào tôi cũng tập vẽ kiếm củi, tôi cắm que xuống đất vẽ chim bay trên trời. khi tôi cắt cỏ, tôi nhúng tay vào nước và vẽ một con cá và một con tôm. khi về nhà, tôi vẽ mọi thứ lên tường.

Tôi rất đam mê vẽ và tôi tiến bộ rất nhanh. Tôi vẽ bất cứ thứ gì trông giống như thật, nhưng thật tiếc khi tôi không có bút.

Một hôm, trong một giấc mơ, tôi thấy một ông già, râu tóc bạc trắng xuất hiện, ông ấy đưa cho tôi một cây bút và nói:

– đây là một cây bút thần, nó sẽ giúp ích cho bạn rất nhiều.

mã lương phát ra tiếng bíp vui vẻ.

– cây bút đẹp quá! cảm ơn bạn, cảm ơn bạn!

mã lương chưa nói xong lão bản đã biến mất. khi tỉnh dậy, tôi thấy mình đang cầm cây bút thần và tôi thực sự ngạc nhiên.

ma luong cầm bút vẽ con chim, con chim sải cánh vẽ con cá, con cá trượt xuống nước. Thích lắm, bèn lấy cái điếu cày này để vẽ cho bà con nghèo trong làng, thiếu cái gì thì mã sẽ vẽ.

Câu chuyện đến tai chủ sở hữu. anh ta ngay lập tức cử người mang mã số lương về nhà và vẽ nó theo cách anh ta muốn. Quy tắc ứng xử có tính cách ôn hòa, vì vậy anh ta không nhận được bất cứ điều gì mà gã nhà giàu xấu xa yêu cầu ở anh ta. anh ta tức giận và nhốt tôi vào chuồng. Mấy hôm sau tưởng Mã Lương chết đói, chết rét. Khi thấy Mã Lương ăn bánh và ngồi bên lò sưởi, ông ta tức quá bắt gia nhân giết Mã Lương để lấy chiếc lông thần.

Mười người hầu xông vào chuồng khi mã lương xuyên qua bức tường bằng chiếc thang mà anh ta vẽ. Thoát khỏi nhà chủ, Mã Lương hạ ngựa, nhảy lên ngựa phóng đi. Chốc chốc có tiếng động phía sau, Mã Lương biết bọn chúng tới, liền giương cung bắn về phía chủ nhân rồi lên ngựa phi thẳng. sau vài ngày đêm, tôi dừng lại ở một thị trấn nhỏ. Hằng ngày, tôi vẽ tranh để bán kiếm sống, nhưng tôi cố tình vẽ dở. Một hôm khi đang vẽ một con chim không có mắt, tôi vô tình làm rơi một giọt mực, mực rơi ngay vào mắt con chim, con chim bay đi mất. làm kinh động mọi người, rồi đến tai vua, vua dắt ngựa vào cung khai sơn. Ma luông biết vua tham lam nên không vẽ, vua bảo vẽ rồng, vẽ cóc ngậm hột xoài, vua bảo vẽ phượng hoàng, vẽ gà không lông, vua lấy. tức giận nên bị nhốt vào tù vì ăn trộm cây bút thần. nhà vua vẽ ra một ngọn núi vàng, nhưng khi nhìn lại, đó không phải là một ngọn núi vàng mà là những tảng đá lớn. sau đó anh ta lại lấy ra những thỏi vàng. một miếng cũng không đủ, hắn còn muốn rút ra một thỏi vàng thật dài, nhìn lại không phải thỏi vàng mà là một con rắn đang bò về phía mình. may mà có người đến cứu, nếu không nó đã cắn chết vua rồi. biết không có lương mã thì không làm gì được, nên nhà vua cho xuất mã lương và hứa gả công chúa. mã lương giả vờ đồng ý. vua trả lại cho tôi cây bút thần và bảo tôi hãy vẽ biển, biển bao la không có sóng. nhà vua nhìn anh ta và nói:

– Con sao biển này không có cá sao?

mã rắc vài chấm, biển xuất hiện đầy cá khiến nhà vua rất thích thú. Vua sai Mã Lương vẽ thuyền cho đi chơi. có một con tàu, nhà vua và các cận thần, hoàng hậu, công chúa và thái tử lên tàu ra khơi.

Thuyền chạy quá chậm. nhà vua đứng trên mũi tàu và hét lên:

– hãy để gió lớn lên, để gió lớn lên!

mã được tô bằng một số nét đậm. sưng lên. mã luông vẽ thêm mấy con sóng, sóng dậy cuộn trào. biển nổi sóng dữ dội, nhà vua hét lên:

– đừng để gió thổi nữa. Đừng để gió thổi!

Mã tiền lương không quan tâm đến những từ đó, nó chỉ vẽ những đường cong lớn. sóng vỗ bờ hết sóng này đến sóng khác.

Nhà vua làm ướt quần áo, một tay ôm chặt cột buồm và hét lớn:

– mã lương không còn được vẽ nữa!

code giả vờ không nghe, tiếp tục vẽ. gió và bão ngày càng mạnh và nhấn chìm nhà vua trong những con sóng dữ dội. sau khi vua băng hà, lịch sử phò mã lan rộng khắp cả nước. không ai biết mã đi đâu. người ta nói rằng ông đã đến đất nước để sống trong hòa bình với những người nông dân lương thiện.

kể lại câu chuyện cổ tích về thach sinh

Ngày xửa ngày xưa, ở huyện Cao Bình, có một vợ chồng tiều phu tốt bụng và chu đáo. Ngọc Hoàng thương tình vợ chồng hiếm muộn, cho hoàng tử xuống trần đầu thai. người vợ có thai nhưng nhiều năm vẫn chưa sinh con. sau đó người chồng chết. Chỉ vài năm sau, bà mẹ già sinh được một cậu con trai rất kháu khỉnh, đặt tên là Thạch Sinh. không lâu sau đó, người mẹ tốt bụng cũng qua đời. bậc sinh thành bất lực, dùng cây đa làm nhà, kiếm củi cứu xác. Ngọc Hoàng rất thương yêu nên đã sai thiên thần xuống trần gian dạy cho Thạch Sinh võ công, phép thuật biến hóa, và ban cho anh một chiếc búa thần làm binh khí.

gần khu vực có tên là ly thông, anh ta làm nghề bán rượu. anh ta đã mang viên đá sinh về nhà với tư cách là một người anh em đã tuyên thệ. Năm đó, đến lượt Lý Thông hiến thân cho yêu tinh. ly thong lừa thach sinh “vào đền thờ thần” để cứu mạng. nửa đêm, yêu tinh lao vào ngoạm lấy lưỡi câu, hai bên giao tranh ác liệt. yêu tinh lén lút sử dụng phép màu. Thạch Sinh vung búa thần giết một con yêu tinh, chặt đầu nó và thải xác con quái vật, còn Thạch thì mang ra một bộ cung tên bằng vàng. Ném đầu yêu tinh lại, Thạch Sinh gõ cửa gõ vang. Ly thong và mẹ của anh hoảng sợ … nhưng khi anh mở cửa, ly thong nhìn thấy đầu yêu tinh khổng lồ, đe dọa thach sinh rằng nó đã giết bảo vật của vua nuôi và phải chạy trốn nhanh chóng. thach sinh lại nguyên quán nơi cũ. Ly thong đưa đầu yêu tinh đến triều đình, và nhà vua phong tước cho anh ta làm công tước.

Trong lễ hội của những người yêu đương đòi hỏi, một con đại bàng khổng lồ đã cưu mang công chúa. Thạch Sinh đang ngồi nghỉ dưới gốc cây đa thì chợt thấy một con chim lạ bay ngang, giương cung lên bắn. con đại bàng bị trúng một mũi tên vẫn cố bay về hang ổ. nhà vua hứa gả công chúa cho người có thể cứu nàng. sự thật là đi tìm “người anh em đã thề”. viên đá sinh đã lần theo dấu máu để tìm ra hang ổ của đại bàng. con chim ác chiến đấu quyết liệt với người dũng cảm, nhưng bị cung tên vàng làm mù cả hai mắt, dùng búa thần chặt đứt móng vuốt sắc nhọn, chẻ đôi đầu con quái vật. dòng đưa công chúa ra khỏi hang sâu và ly khai cho quân lính lấp cửa hang để hãm hại thach sinh. anh đi vòng quanh hang động lạnh giá, khám phá. Thạch Sinh dùng cung tên của thần bắn vào lồng sắt, cứu được con trai của thái tử đang bị đại bàng giam cầm. thach sinh được thái tử mời đến biểu diễn ở thủy phủ. nhà vua đối xử với người đàn ông dũng cảm của thế giới. Để trả ơn cho ân nhân, vua Thủy Tề đã ban cho ông nhiều vàng bạc, nhưng ông từ chối, chỉ xin nhận một cây đàn huyền cầm làm kỷ niệm. tái sinh trở lại gốc cây đa, chốn xưa tình yêu.

XEM THÊM:  Truyện cổ tích việt nam cậu bé thông minh

Linh hồn của yêu tinh và đại bàng gặp nhau, lên kế hoạch trả thù viên đá sinh thành. chúng lấy trộm kho báu của vua đem về giấu ở cây đa. đá sinh đã bị đánh bại!

công chúa sau khi được cứu đã không nói nên lời. các quan quân y của hoàng gia đã bó tay. Rất buồn. nằm tù thach sinh lấy đàn ra chơi. tiếng đàn có khi ai oán, có khi ai oán. Nghe thấy tiếng đàn, công chúa có thể nói được một cách tự nhiên và yêu cầu vua cha cho gặp nghệ nhân đàn hạc. gặp được ân nhân, công chúa vui mừng khôn xiết. tình báo đã bị đánh bại. vua bổ nhiệm thach sinh làm thẩm phán. anh tha tội, cho hai mẹ con về nhà. nhưng giữa đường, hai mẹ con bị sét đánh chết và biến thành bọ hung.

vua sinh ra con trai cua vua. Mười tám nước chư hầu không hài lòng và bao vây kinh đô. thach sinh dùng bàn thờ thần để đẩy lùi quân thù. hàng vạn tướng sĩ và chư hầu được bày một niêu cơm thần nhỏ mà ăn không hết. vài năm sau, nhà vua già yếu, lập tức nhường ngôi cho người khai sinh.

kể lại một câu chuyện cổ tích

tam và cám là hai chị em cùng cha khác mẹ. Mồ côi từ nhỏ, cô phải sống với dì. mỗi ngày anh ấy phải làm việc cật lực từ sáng đến tối nhưng không bao giờ được nghỉ ngơi.

Một hôm, người mẹ kế sai hai chị em đi câu tôm và hứa rằng “ai bắt được đầy rổ sẽ được thưởng một chiếc yếm đỏ!” tấm làm việc chăm chỉ nên chẳng mấy chốc rổ đầy tôm và tép. Tôi chỉ mải chơi nên cuối buổi không bắt được gì. thì con lừa nói với chị: “chị ơi, tội nghiệp chị ơi, đầu chị bẩn rồi, chị hãy bắt sâu để khỏi mắng mẹ”. Sau khi nghe lời khuyên, tôi vào bờ, nhìn vào rổ thì không thấy con tôm đâu nữa. anh ấy chỉ có thể ngồi và khóc. Đột nhiên một cửa sổ bật lên hỏi:

– tại sao bạn lại khóc?

câu chuyện kể cho tôi nghe câu chuyện. Tôi bảo anh ta hãy nhìn vào gió và xem anh ta có nhìn thấy gì không. vì vậy, vẫn còn một con cá bống trong rổ. món đem cá bống bớp về nuôi và cho nó ăn hàng ngày. khi bạn cho cá bống ăn, hãy gọi:

bang bang, bang bangen ăn cơm bạc nhà ta, đừng ăn cháo hoa nhà ngươi

hai mẹ con biết chuyện liền đi chăn trâu ngoài đồng xa bắt giết. khi quay lại không tìm thấy con cá bống tượng nên anh đã bật khóc. Đạo Phật xuất hiện bảo ông lấy xương cá bống bỏ vào 4 cái chum và chôn dưới chân giường. Ông quay trở lại theo lời chỉ dẫn của Đức Phật để tìm xương gà, nhưng ông tìm kiếm khắp các góc vườn và sân mà không tìm thấy chúng ở đâu. một con gà nhìn thấy điều này và nói:

– quan liêu! Đưa cho tôi ngũ cốc, tôi sẽ đào xương!

đĩa bắt gà để đựng cơm. con gà chạy xuống bếp nhìn một lúc thì thấy xương liền. anh ấy đã ngay lập tức làm theo lời anh ấy.

Ít lâu sau, nhà vua mở hội, hai mẹ con sắm sửa quần áo đẹp đi trẩy hội. bà nuôi không chịu cho anh đi, bà nghĩ ra cách trộn cơm với gạo, bắt anh lấy gạo ra vo gạo rồi mới đi vo gạo. Tấm tôi không biết làm thế nào chỉ ngồi khóc. cây râm bụt xuất hiện và con chim sẻ giúp thu lúa. Sparrow nhặt một ít và hoàn thành. Sau đó, Bụt liền yêu cầu anh ta đào bốn cái chum dưới chân giường. bốn chiếc lọ biến thành những bộ quần áo đẹp giúp cô đi trẩy hội. Dọc đường, món thả tu hài xuống nước. khi ngựa của vua đi qua, nó dừng lại và không chịu đi tiếp. vua sai người xuống nước xem xét và xem xác. nhà vua ra lệnh rằng tất cả những người đi cùng một đứa trẻ phải là hoàng hậu. mọi người háo hức để thử. khi đến lượt Tấm tập thì hài như in. Tấm được vua đưa vào cung làm hoàng hậu.

Vào ngày mất của cha, anh ấy đã xin về nhà. dì ghẻ bày mưu bảo cô trèo cây hái bó lá cau về cúng cha. còn mẹ con anh ở dưới gốc cây bị đốn ngã xuống ao chết. Dì ghẻ vào cung khóc lóc van xin nàng ở lại hầu hạ vua. Ông kể rằng sau khi chết, ông biến thành một con chim vàng và bay đến cung điện của nhà vua. Khi thấy vàng của mình, vua nói: “Vàng giống như vàng của ngươi, chính là vợ ngươi, hãy lấy tay áo lên”. chim vàng chui vào tay áo vua. kể từ đó, nhà vua ngày ngày say mê vàng khiến bao người ghen tị. Nắm bắt cơ hội, Cám giết vàng và vứt lông ở vườn sau. từ đó tóc mọc ra một cây du. vua đi ngang qua thấy cây có bóng mát bèn sai quân lính mắc võng ở đây. nhận ra điều này, chàng đã chặt cây đào làm khung cửi dệt áo cho vua. khi đang dệt cám, anh ta nghe thấy một tiếng hét:

xé tranh của chồng, khoét mắt anh ấy

Anh ta hoảng sợ đốt khung cửi và ném tro ra ngoài cung điện. từ nơi đó mọc lên một cái cây, lớn lên, cả cây chỉ có một quả. Một bà già đi ngang qua nhìn thấy kết quả và nói:

<3

thật kỳ lạ, trái cây đã hạ cánh trực tiếp vào cô ấy. từ ngày có quả thị, bà cụ thấy nhà cửa sạch sẽ, ngăn nắp lạ thường. cô quyết tâm tìm ra nguyên nhân. một hôm bà lão giả vờ đi chợ nhưng nửa đường về. về đến nhà, cô thấy một cô gái xinh đẹp đi ra ngoài giúp cô dọn dẹp nhà cửa. cô bí mật xé vỏ và ôm lấy anh. Kể từ đó, cô sống với bà cụ, hai mẹ con nương tựa vào nhau để kiếm sống.

Một hôm, nhà vua đi ngang qua cửa hàng của bà lão, thấy miếng trầu có hình cánh phượng giống của bà, bèn hỏi bà lão:

– Ai là miếng trầu?

– trầu cau này là gái già! – Bà lão đáp.

– con gái bạn không gọi đến đây để cho tôi xem mặt.

bà già hét lên. Ngay khi tấm bảng xuất hiện, nhà vua đã nhận cô là vợ của mình và lập tức đưa cô vào cung. Cảm thấy nàng xinh đẹp trở lại, vua yêu nàng hơn xưa nên hỏi nàng:

– chị ơi, sao chị đẹp thế?

– bạn có muốn làm đẹp không, hãy để tôi giúp bạn!

Cam sau đó đã làm theo lời anh ta, anh ta tắm trong nước sôi nhưng đã bị chết cháy. anh sai người bỏ xác cám vào hũ để làm mắm và đem về cho dì. Mẹ kế ăn xong thì nức nở khen món ngon. Bỗng một con quạ từ đâu bay đến đậu trên mái nhà kêu:

– ngon, ngon! mẹ ăn con còn đòi miếng? Dì ghẻ tức giận xua đuổi lũ quạ. Khi gần xong, bà dì ghẻ nhìn xuống hũ thấy có một cái đầu lâu của con trai, bà gục xuống chết.

kể lại câu chuyện cổ tích về một em bé thông minh

Ngày xửa ngày xưa có một vị vua muốn tìm người hiền tài giúp nước nên sai quan đi tìm khắp nơi. Vị quan này đi đến đâu, những câu đố kỳ lạ xảy ra với anh ta, nhưng anh ta vẫn không thể tìm thấy ai thực sự xuất sắc. Một hôm, quan đi ngang qua cánh đồng ở một thị trấn nọ, thấy hai cha con đang làm ruộng bên vệ đường, quan liền đến gần hỏi người cha:

– một ngày con trâu của bạn có thể cày được bao nhiêu con đường?

Người cha không biết trả lời gì, người con hỏi lại:

– vậy con ngựa của bạn có thể đi bao nhiêu bước trong một ngày?

Vị quan nghe đến đây tưởng đã tìm được hiền tài nên về báo cáo với nhà vua. nhà vua rất vui khi nghe câu chuyện, nhưng vẫn muốn thử tài của cậu bé một lần nữa. vua hạ lệnh cho dân ba thúng gạo nếp với ba con trâu đực, và lệnh cho ba con trâu cái sinh chín con, năm sau cả làng phải chịu tội. Dân làng nhận lệnh vua lo lắng không hiểu ra sao. bao nhiêu cuộc họp thôn, bao nhiêu cuộc thảo luận vẫn không có hướng giải quyết. mọi người đều coi đây là một thảm họa. khi đến tai người con trai nông dân, cậu bé liền bảo cha bảo làng mổ thịt trâu và hai thúng xôi cho mọi người cùng thưởng thức. còn một con trâu và một thúng lúa thì xin dân các chi để về kinh đô lo liệu mọi việc. ông bố nhanh chóng trình bày câu chuyện với mọi người. Ban đầu, cả khu phố còn nghi ngờ, buộc hai cha con phải hứa trước rồi mới dám ăn thịt trâu.

Khi về đến phủ, tôi bảo cha tôi ở ngoài, lợi dụng lúc lính canh không để ý, tôi đã lẻn vào sân rồng và khóc. vua sai lính đến mang đứa bé đến và hỏi:

– cậu bé, cậu đang làm gì vậy? tại sao bạn lại ở đây khóc?

– vua tôi – đứa bé giả vờ trả lời – mẹ tôi mất sớm nhưng cha tôi không chịu sinh một đứa bé để chơi với tôi cho bạn bè, vì vậy tôi đã khóc. Tôi hy vọng nhà vua nói với cha của bạn để làm cho bạn một đặc ân.

Nghe xong, nhà vua và các cận thần đều bật cười. nhà vua nói:

– Muốn sinh con thì phải kiếm vợ khác cho bố, chứ bố là đàn ông thì làm sao mà đẻ được?

em bé trả lời:

– vậy tại sao nhà vua lại bắt dân chúng phải nuôi ba con trâu đực trong số chín con để phục tùng vua?

Nhà vua cười và nói:

– hãy thử nó! Vậy dân các bạn không biết ăn thịt trâu cùng nhau à?

– thưa đức vua, dân ta biết đó là quà của vua nên đã mở tiệc ăn mừng.

Nhà vua và triều đình gật gù khen cậu bé thông minh. Một hôm, hai cha con đang dùng bữa trong một nhà hàng thì đột nhiên nhà vua mang đến một con chim sẻ, bắt họ phải làm ba bữa. Em bé yêu cầu bố mang kim khâu cho mình và anh ấy nói:

– cầm lấy cái này đem vua làm dao chém chim cho ta.

vua phát hiện ra, ông hoàn toàn bị thuyết phục.

khi đó, nước láng giềng muốn sang xâm lược nước ta, để điều tra, họ đã cử một người chuyển phát nhanh bằng một con vít dài hai ngạnh với lời thách thức là đâm thủng sợi chỉ. nhà vua sai một viên quan đến hỏi thăm và thấy cậu bé đang chơi sau nhà. nghe về sự hình thành các sợi chỉ trong vỏ cây, em bé hát một dòng:

than khóc! nhân vật trong tang thi bắt con kiến ​​còn bị buộc chặt quanh thắt lưng khi lấy tờ giấy mang về phía bên béo, con kiến ​​ăn mừng sự xuất hiện của con kiến ​​

sau đó cậu bé nói:

– cứ làm theo cách đó.

Vị quan mừng cho nhà vua. Nhà vua và các cận thần tuân theo và bí ẩn đã được giải quyết, khiến các sứ giả từ nước láng giềng vô cùng ngạc nhiên. sau đó, cậu bé đã tự tạo cho mình một đêm Giáng sinh.

kể câu chuyện cổ tích yêu thích của bạn

Tôi chắc rằng bạn đã đọc truyện “Những ngôi sao xa xôi” của nhà văn Lê Minh Khuê. Tác phẩm chính là hai câu chuyện kể về ba cô gái Thảo, Phương Định và Nho trong cùng một đội thám hiểm mặt đường. bạn có thể thấy rằng công việc của họ là chờ đợi trên mỏ. nhất là khi bom nổ phải chạy, đo thể tích đất lấp hố bom, đếm bom chưa nổ, nếu cần thì phá bom. công việc không phải là dễ dàng. nó cũng rất khó khăn và cận kề cái chết.

Công việc của họ là chạy trên đầu cả ngày ngay bên cạnh những quả bom chờ nổ, vô cùng nguy hiểm, nhưng họ rất dũng cảm và vui vẻ. họ- những cô gái thanh niên xung phong dường như cũng đã quen với những vết thương, với mặt đất âm ỉ, không khí choáng váng và tiếng máy bay gầm rú. rồi thần kinh lúc nào cũng căng thẳng, tim đập nhanh, chân run khi biết bom sắp nổ. vừa làm việc xong, nhìn xuống đường, họ cảm thấy vui vẻ, thở phào nhẹ nhõm rồi lập tức trở về căn hầm mát mẻ của mình. nhấn một chút hơi nước thật hấp dẫn và sau đó mọi người nằm xuống sàn ẩm ướt, nghe một bản nhạc tuyệt vời nào đó và suy nghĩ về nó.

Hôm đó trời cũng đã xế trưa, thêm một không gian yên tĩnh đến lạ. Phương Định tựa vào thành đá khẽ cất tiếng hát. anh ấy thích hát và đôi khi tạo ra những ca từ ngớ ngẩn. Đình đến từ Hà Nội, cô ấy là một cô gái xinh xắn với bím tóc dày mềm mại, chiếc cổ cao và đôi mắt đẹp. cũng có nhiều tài xế yêu quý thường gửi thư tán tỉnh cho bạn.

trong lúc mơ màng, dinh giật mình. có sự hối hả của các chị em nho nhỏ. họ cũng bất ngờ nhận ra tiếng máy bay trinh sát. cả đội đã quen với điều này: im lặng là một điều bất thường. theo sau âm thanh của máy bay trinh sát và tiếng gầm rú của máy bay phản lực.

– sắp ra mắt! – Nho quay lưng lại, đội chiếc mũ sắt lên đầu. Thảo vẫn thản nhiên nhai mấy cái bánh quy. nàng bình tĩnh đến mức tức giận, nhưng là thường xuyên sợ đến hộc máu. Là một võ sĩ, nhưng trong công việc cô ấy rất quyết tâm và táo bạo.

<3 lần này anh cho một ít, hai chúng ta sẽ đủ ", rồi anh kéo tay cô, đặt cái xẻng lên vai cô và đi ra cửa.

phuong dinh dang lam viec nha. thì lòng anh nóng như lửa đốt. xung quanh bạn chỉ có thể nhìn thấy khói và bom và những tiếng bắn sắc bén. địch tấn công dữ dội quá, may mà cung thủ, thông tin và công binh hỗ trợ được ba cô gái này, chỉ nửa giờ sau cô quay lại, lặng lẽ mệt mỏi và cáu kỉnh. thì thuyền trưởng đã có thông tin. anh lịch sự cảm ơn ba cô gái. tính cách nho cũng trở lại, bình tĩnh và ẩm ướt. cô ấy đang tắm trong dòng suối, xinh đẹp và mát lạnh như kem trắng.

vì vậy cả nhóm suy nghĩ một lúc rồi ra đường vào ban đêm. họ cũng đến công việc xử lý bom trong im lặng mà yên tĩnh một cách đáng ngạc nhiên. ba cô gái thao tác rất nhanh nhẹn và khéo léo. Hai mươi phút sau, một tiếng bíp, rồi một tiếng bíp thứ hai. tiếng bom nổ vang trời phá tan sự im lặng. mùi thuốc 32 quả bom buồn nôn, đá rơi, lặng lẽ biến mất vào bụi cây. nhân vật thao và dinh định bỏ đi thì bất ngờ thấy nho bị thương. hầm nho bị sập khi cả hai quả bom nổ.

phuong dinh va truy thu nho. sau đó anh ta đi với cây giáo không sâu lắm, nhưng bom nổ gần đến nỗi nho sinh choáng váng. họ tự tay chăm sóc cô gái vì không muốn làm phiền đơn vị. một lúc sau, nho đã ngủ thiếp đi. khi hai nhân vật cô gái ngồi lặng lẽ nhìn nhau. họ đang nuốt nước mắt vào trong vì họ phải mạnh mẽ ngay bây giờ. cô hát, cô hát sai giai điệu và lạc nhịp. nhưng tôi cần hát hát để quên đi và tự tin hơn.

sau đó, có một đám mây, một đám mây khác và một đám mây khác đến cửa hàng. trời tối sầm lại và cơn bão ập đến đột ngột như một sự thay đổi bất thường trong lòng con người. ngay trong rừng mùa này hoặc lâu hơn. nhiều mưa. nhưng mưa đá. Định nhận ra, thích thú cầm hòn đá nhỏ thả vào lòng bàn tay nho nhỏ, thích thú và luống cuống. cơn mưa này đến nhanh nhưng tạnh rất sớm. Phương Định chợt ngẩn ngơ, ân hận. nhưng ông không tiếc những viên đá nhỏ. cô đang nghĩ đến mẹ, đến những ngôi sao lớn trên bầu trời thành phố, phuong dinh nhớ cô bán kem, nhớ con đường lát đá … cơn mưa đã vô tình đánh mạnh vào những kí ức trong tâm hồn cô gái xa quê. này.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Kể lại một truyện cổ tích mà em yêu thích. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *