Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
307 lượt xem

Bài viết số 1 Lớp 10 (Đề 1 đến Đề 5) – Bài văn mẫu lớp 10 hay nhất

Bạn đang quan tâm đến Bài viết số 1 Lớp 10 (Đề 1 đến Đề 5) – Bài văn mẫu lớp 10 hay nhất phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Bài viết số 1 Lớp 10 (Đề 1 đến Đề 5) – Bài văn mẫu lớp 10 hay nhất

Bài văn mẫu lớp 10: bài văn số 1 (từ đề 1 đến đề 5) gồm dàn ý và 51 bài văn mẫu từ đề 1 đến đề 5 của bài văn số 1 lớp 10, giúp các em có thêm nhiều ý tưởng , họ hoàn thành bài viết đầu tiên với kết quả cao.

mục số. 1 của lớp 10 đề 1: cảm nghĩ ngày đầu tiên bước vào trường thpt

chủ đề: cảm xúc về những ngày đầu tiên bước vào trường trung học

dàn ý bài văn số 1 lớp 10 đề 1

1) mở đầu bài học : khái quát quang cảnh ngày đầu tiên đi học: ngày đầu tiên bước vào trường trung học!

2) nội dung:

a) – cảm xúc trong buổi lễ khi rao giảng

– bạn học mới và ảnh của các bạn cùng lớp, đặc biệt là những học sinh lớp một như tôi!

(kết hợp giữa tường thuật, mô tả cảnh và thể hiện hình ảnh)

b) – mô tả ngắn gọn về môi trường lớp học vào ngày đầu tiên.

– các giáo viên thế nào?

– tâm trạng, cảm xúc của bạn khi học những bài học đầu tiên (kiến thức cấp 3, môi trường học và phương pháp học …)

– có thể nhanh chóng chuyển về 0 khi lớp học kết thúc.

3) kết luận: tóm tắt tâm trạng của ngày đầu tiên đi học! Hãy cho tôi biết bạn nghĩ gì về ngôi trường mới này!

bài viết số 1 lớp 10 đề 1 – văn mẫu 1

Lần trước, tôi không nói chuyện với meta và vô tình lật từng trang khi hoa gạo đã tàn, tôi chợt hiểu rằng mình đã lãng phí thời gian của mình

Tôi không biết hai câu thơ trên xảy ra với tôi từ khi nào, nhưng mỗi khi nhìn thấy một học sinh lớp 10 đăng ký, tôi lại nhớ về bản thân mình cách đây 2 năm. cảm xúc của mỗi người đều giống nhau, khi đứng trước cổng trường, họ đều cảm thấy thấp thỏm và lo lắng không biết điều gì sắp xảy đến.

Chắc hẳn trong mỗi chúng ta, ai cũng sẽ có những khoảnh khắc khó quên trong đời. và đối với tôi cũng vậy, những ngày chia tay mái trường cũ để bước vào một ngôi trường mới – một cánh cửa mới của cuộc đời thực sự là những khoảnh khắc khó quên.

tạm biệt với chiếc khăn quàng đỏ, với mái trường cấp 3, ngưỡng cửa cấp 3 đã đến, một cảm giác mới lạ tràn ngập trong tôi: ngỡ như được quay lại những ngày đầu tiên bước chân vào lớp. như những ngày đầu chập chững bước qua cánh cửa thcs. cảm giác đó vẫn không thể diễn tả được như mọi khi!

Tháng 8: tháng của sự chuyển mùa từ cuối hè sang đầu thu: tháng phượng vĩ chỉ lác đác vài cành và nở muộn và cũng là tháng đầu tiên tôi bước vào cấp ba với những bài học đầu tiên.

p>

cánh cửa của thpt đã được mở ra sau ba tháng luyện tập mùa hè. nơi này hoàn toàn xa lạ đối với tôi. từ khung cảnh, ngôi trường đến con người đều thật sự mới mẻ: trường mới, bạn mới, thầy cô mới, cách học mới và môi trường mới, nhưng tất cả đều để lại trong tôi những kỉ niệm, những kỉ niệm đẹp thuở ban đầu. Tôi sẽ phải thích nghi từng chút một, làm quen với điều đó vì ba năm ở đây gần như điều kiện sống của tôi. đây sẽ là một hành trình thực sự khó khăn và đầy thử thách.

Ngày đầu tiên đến trường là một ngày nắng ấm, thời tiết ôn hòa dễ chịu, theo thông báo từ nhà trường, tôi đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cần thiết. nhưng trong lòng tôi vẫn có một cảm giác khó tả. bởi vì trước mắt tôi có một bầu trời mới. Những năm học trước, sau ba tháng nghỉ hè, chúng ta lại được trở về mái trường thân thuộc với những hàng cây, hàng ghế đá… in đậm bao kỉ niệm của những lần nô đùa cùng bạn bè. Năm nay, tôi đặt chân đến ngưỡng cửa cấp ba: một chân trời hoàn toàn mới. trường của tôi năm nay rất rộng rãi với không gian thoáng. Từ cổng trường dẫn vào dãy nhà ba tầng trang nghiêm là một con đường bê tông êm ái. có hàng cây, cột cờ, lớp học,… gây chú ý, khơi dậy trong lòng tôi nhiều cảm xúc bất ngờ và vui sướng.

sau đó chúng tôi được chỉ định các lớp học. Tôi thầm ước mình được học chung với những người bạn cũ. nhưng trong lớp tôi hoàn toàn xa lạ. “nhưng từng chút một rồi sẽ quen thôi” – tôi tự an ủi mình như thế. Sau một vài phút bối rối, tôi thấy cô giáo hiệu trưởng bước vào lớp. hình ảnh của cô ấy làm tôi nhớ đến cô giáo dạy lớp 9 của tôi, cô ấy vẫn gầy guộc, đôi mắt nhân hậu. hình ảnh đó của cô ấy khiến tôi bớt lo lắng hơn một chút. những lời đầu tiên cô nói là những lời ân cần về tinh thần trách nhiệm đối với bản thân, với trường, với lớp trong việc học tập và rèn luyện trong suốt những năm học phổ thông. đó là bài học đầu tiên tôi nhận được ở ngôi trường mới này.

Điều ấn tượng nhất trong lòng tôi là ngày khai trường. Trong chiếc áo sơ mi trắng và quần âu tối màu, tôi trông như một nữ sinh trung học thực thụ. Tôi cảm thấy như một người lớn. tiếng trống khai trường của thầy hiệu trưởng như hối thúc chúng em học tập thật tốt. Tôi biết rằng ngay từ lúc đó, tôi đã chính thức hòa nhập với môi trường mới.

Trước đây, khi tôi còn nhỏ, tôi mơ ước trở thành một học sinh trung học, bây giờ ước mơ đó đã trở thành sự thật. mặc một bộ đồng phục mới mà tôi chưa bao giờ mặc trước đây, ngồi gần những người bạn mới mà tôi chưa bao giờ gặp trước đây, và học hỏi từ những giáo viên mà bây giờ tôi mới biết. khi ước mơ nhỏ nhoi thành hiện thực, tôi lại nhen nhóm và ấp ủ những hoài bão lớn hơn (tốt nghiệp cấp 3, thi đỗ đại học …). những cảm xúc khó tả dâng tràn niềm vui nhưng xen lẫn nỗi nhớ. Em vui vì em đã trưởng thành và học hỏi được nhiều điều mới từ những bài học mới, thầy cô mới, bạn mới …. những hình ảnh về thầy cô, mái trường xưa cứ chảy mãi trong em, những lời khuyên nhủ, những lời chúc chân thành của mọi người dành cho em trong ngày kỳ thi.

nhưng thời gian không bao giờ ngừng trôi, nó sẽ âm thầm trôi đi, nó sẽ không bao giờ ngừng lại. Và tôi sẽ phải cố gắng nắm bắt từng giây của nó. Bạn phải biết tận dụng khoảng thời gian 3 năm tuy nhỏ nhưng rất quan trọng để nỗ lực. được học trong ngôi trường cấp 3 có bề dày thành tích, bản thân em có nhiều niềm vui, tự hào xen lẫn lo lắng. nhưng điều quan trọng đối với em lúc này là em xin hứa sẽ quyết tâm học tập và rèn luyện thật tốt để xứng đáng với truyền thống của nhà trường.

Ngôi trường này, trường THPT Trần Hưng Đạo, là nơi tôi chỉ “dừng chân” trong ba năm học. ba năm là khoảng thời gian không dài nhưng cũng đủ để chúng ta lưu giữ những kỉ niệm đẹp thời cắp sách đến trường. trường học, về bạn bè và thầy cô ở đây. và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên những ngày này, những ngày đầu tiên tôi bước vào cấp ba, những ngày yên ả của giữa tháng 8.

bài viết số 1 lớp 10 đề 1 – văn mẫu 2

thời gian trôi đi trong im lặng để lại trong lòng người nhiều dư âm. để rồi, ông đã khắc ghi trong lòng mỗi học trò sự ngây ngất trong ký ức của một thời đại. để rồi ta vẫy tay chào những tia nắng hát theo từng tiếng ve, vẫy chào tạm biệt bó phượng vĩ, những chiếc khăn quàng đỏ thắm trên vai, đặt bao nỗi nhớ nhung, nuối tiếc dưới mái trường cấp ba. bây giờ ngưỡng thời gian thử thách ở trường trung học đang mở ra cho chúng ta. trong không khí trong lành của những cơn mưa đầu thu, lòng tôi bồi hồi những kỉ niệm đẹp đẽ của ngày đầu tiên đi học.

Kết thúc một chặng đường dài sự nghiệp với nhiều dấu vết không thể xóa nhòa, kể từ giờ phút này, bạn và tôi đều sẽ bắt đầu từ một chân trời mới trên con đường vươn tới đỉnh cao của tri thức. họ khép lại những khoảnh khắc len lén ngoài cửa sổ nhìn những chùm phượng xanh non, những cành bằng lăng tím ngắt mà lòng mong mỏi phút chốc được “xao xuyến” giữa mùa hè oi bức. chỉ còn lại vài chùm hoa phượng nở muộn, vài cành bằng lăng còn sót lại và đâu đó không còn một dàn đồng ca mùa hạ! ánh nắng ấm áp, tươi sáng đã “vụt mất”, để lại bầu không khí mùa thu trong lành. Cũng có nghĩa là mùa tựu trường đã đến, tiếng trống trường sắp vang lên, ngưỡng cửa cấp 3 đã đến. Em thật tự hào và hạnh phúc khi được học dưới mái trường quang xuân em đã để lại những kỉ niệm khó quên trong những tháng ngày vui chơi và học tập. Tôi đã quên làm sao những tình cảm trong sáng ấy lại nảy nở trong trái tim tôi như những cánh hoa tươi đang mỉm cười giữa bầu trời quang đãng.

Tháng 8 – tháng của sự chuyển mùa từ cuối hè sang đầu thu – thời điểm những chiếc lá vàng bắt đầu rơi cùng hương ổi, đánh thức cả một miền ký ức, đó cũng là lúc tôi bước đi. qua cánh cửa của một thế giới hoàn toàn khác – một thế giới đầy màu sắc. Tất cả những điều đó sẽ để lại trong tôi một kỉ niệm khó quên về ngày đầu tiên đi học. Tôi sẽ phải làm quen với môi trường ở đây vì những thử thách trên con đường đó sẽ hoàn toàn khác với con đường thời thơ ấu ở trường trung học.

Tôi vẫn còn nhớ rất rõ lần đầu tiên tôi bước vào thế giới đầy màu sắc đó. Ngày đầu tiên đến trường THPT Quảng Xương không phải là một ngày đẹp trời với không khí mát mẻ của mùa thu, cũng không phải thời tiết nóng ẩm của mùa hè mà là một ngày nắng ấm: thời khắc đẹp nhất của thời khắc giao mùa. Bầu trời trong xanh hiện ra với những đám mây bạc trôi trong ánh bình minh, từng mảng nắng bắt đầu trải dài khắp các con đường, ngõ hẻm. Tôi cảm thấy mình già hơn, trưởng thành hơn và một cảm giác kỳ lạ và bất an dường như ập đến trong tôi!

nhớ lại điều này từ nhiều năm trước, khi tôi còn đang chơi đùa tự do dưới mái trường cấp ba thân yêu của mình. sau ba tháng hè “đầy ám ảnh”, chúng tôi trở về mái trường thân thuộc, với hàng cây, hàng ghế đá thấm đẫm biết bao kỷ niệm. nhưng giờ đây, trước mắt tôi không còn những hàng cây, những kỉ niệm in đậm nữa mà là một chân trời mới. lúc đó, hình ảnh đầu tiên hiện ra trước mắt tôi là hai hàng dừa trong khuôn viên trường như “đội tiếp tân” dẫn lối vào trường. Dòng chữ “Trường THPT Khang Xương tôi xin chào mừng các em học sinh lớp 10” trên bảng điện tử khiến tôi càng cảm thấy tự hào và hạnh phúc khi được trở thành một thành viên trong đại gia đình Quảng Xương I. Ngay từ cổng trường, hình ảnh đầu tiên hiện ra là ngôi nhà hai tầng hình chữ u với những bồn hoa, cây cảnh được cắt tỉa gọn gàng. toàn cảnh ngôi trường hiện ra trong nắng mai thật đẹp và hùng vĩ. mọi thứ ở đây đều hoàn toàn mới và lạ! Với sự tự tin và tự hào của một thành viên mới, tôi đã nhập học và đó cũng là sự khởi đầu mới trên một chặng đường dài.

Đến trường, nhìn những bông phượng nở muộn, những cánh bằng lăng tím ngắt, từng hàng ghế đá, tôi bồi hồi nhớ lại những kỉ niệm khó quên của thời học sinh. Nhìn những chú chim nhỏ đang hót, xen lẫn những tàn dư của bầu trời mùa hạ, lòng tôi trào dâng bao cảm xúc phức tạp. ngay lúc đó, tôi đã nhìn thấy những “con quỷ” đã cặp kè với nhau từ năm lớp sáu. và đó cũng là điểm khởi đầu của một tình đoàn kết, là cánh cửa thời gian để tìm về quá khứ với mong ước kỷ niệm một thời.

Sau ngày đầu tiên đầy cảm xúc đó là hai tuần học, mở ra nhiều thử thách, cơ hội để các thành viên mới làm quen với môi trường học tập mới, bạn bè mới và thầy cô mới trước khi chính thức gia nhập nghề nghiệp. Hai tuần học là ít so với bốn năm học phổ thông, nhưng khoảng thời gian ngắn ngủi ấy đã gom góp nhiều kỷ niệm cùng những người bạn thân thiết từ nhiều vùng đất khác nhau đến đây học tập và rèn luyện. và dường như, những tiếng cười hồn nhiên trong giờ ra chơi, những cuộc nói chuyện vui vẻ đã khiến khoảng cách giữa mọi người không còn nữa. tất cả những điều này đã làm tan biến sự e dè, e ngại của những người lần đầu làm quen. không chỉ vậy, trái tim tôi cũng như bao bạn bè khác cũng ngập tràn những hình ảnh trân quý không kém về mái trường và thầy cô nơi đây. Nét mặt nhẹ nhàng, giọng nói ấm áp khiến tôi tự nhiên và biết ơn gia đình thứ hai này hơn. Chắc hẳn, đây không chỉ là cảm xúc của riêng tôi mà còn là cảm xúc của nhiều thế hệ học sinh những ngày đầu đến trường mới.

Sau hai tuần học tập với những ấn tượng khó quên, chúng tôi được trở về với gia đình nhỏ của mình để bắt đầu tiến bước trên con đường đầy khó khăn và thử thách. Điều làm tôi hạnh phúc nhất là khi được học tập và vui chơi trên mái nhà 10. không có gì trong lòng tôi lúc này ngoài niềm vui, sự phấn khởi và tự hào. Bài học đầu tiên của chúng tôi trong gia đình nhỏ bé và thân thương này là sự hiểu biết về đại gia đình quang xuân i, nơi ươm mầm ước mơ của bao thế hệ học trò, nơi chúng tôi có thể đặt niềm tin, gửi gắm những ước mơ, hy vọng và thành công trong chặng đường mới. chân trời.

Gần hai tháng được gần gũi, vui chơi và học tập dưới mái trường này, cảm xúc của mỗi học sinh là khác nhau, nhưng lòng tôi luôn rạo rực một điều gì đó khó tả. để rồi điều đó càng được nhân lên khi ngày khai trường đã đến, tiếng trống trường vàng rộn ràng chào đón bao thế hệ học trò, tà áo trắng tinh khôi, những nụ cười tươi rói chào đón năm học mới xen lẫn trong đó là màu cờ Tổ quốc trên tay các em. sân trường lớn hơn. nhộn nhịp ngày đó. trong không khí đầy hứng khởi của một ngày mùa thu đầu tháng 9, từng tia nắng ló dạng sau những ngọn cây đều để lại ấn tượng khó phai mờ trên gương mặt cậu học trò. Và đặc biệt hơn, hòa chung với không khí náo nức của ngày khai giảng, mái trường THPT Quảng Xương long trọng đón các đoàn đại biểu cấp Trung ương về tham dự. Và một trong số đó là người con của mảnh đất Quảng Xương thân yêu: Bác Tô Huy Rứa. Trong lòng tôi lúc này có một niềm tự hào, một niềm tự hào về một cậu học trò. niềm vui xen lẫn niềm tự hào hiện rõ trên từng khuôn mặt. thầy và trò trong niềm hân hoan, phấn khởi hứa hẹn một năm học tràn đầy niềm tin và hy vọng. tiếng trống khai trường như giục giã chúng em học giỏi để khẳng định mình. lòng tôi bỗng “mạnh” hẳn lên, từ đó, tôi chính thức hòa nhập vào môi trường mới: mái trường cấp 3 thân yêu.

mọi thứ đều sợ thời gian vì lớp bụi thời gian sẽ phủ lên mọi thứ. nhưng tôi sẽ không để lớp bụi thời gian ấy làm mờ đi những kỉ niệm, dấu vết thời học sinh của tôi những ngày đầu tiên đi học và quan trọng hơn là ba năm cố gắng. Khoảng thời gian ba năm tuy ít hơn quá trình tiếp thu kiến ​​thức nhưng cũng đủ để khẳng định bản thân và thay đổi tương lai tươi sáng hơn. Bất chợt lúc đó, dòng suy nghĩ của tôi chợt lóe lên như một đàn giun sáng lướt qua đỉnh núi, như những con sóng biển mang theo hương vị ngọt ngào với những lời hứa từ tận đáy lòng. Là một thành viên mới của đại gia đình, không chỉ em mà toàn thể tập thể lớp 53 của trường sẽ đoàn kết, phấn đấu đưa nhà trường đi lên bằng con đường học tập và rèn luyện thật tốt để không phụ lòng mong mỏi. của các thầy cô giáo, để trở thành tấm gương sáng cho các thế hệ trẻ đi sau. và đặc biệt hơn hết, tất cả những điều này sẽ không thể xóa nhòa những kỷ niệm đáng trân trọng của những ngày đầu cắp sách đến trường.

this school: quang chang i Trường cấp 3 không chỉ là nơi dừng chân của anh, chị và tất cả chúng ta trong suốt ba năm, mà còn là nơi lưu giữ tâm hồn của bao thế hệ học sinh, nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp về nó. , bạn bè và giáo viên ở đây. cho dù thời gian có ngừng trôi, trái đất có thay đổi vòng quay, nhưng chỉ cần trái tim người ta vẫn tiếp tục đập, tôi sẽ không bao giờ quên được những kỉ niệm của những ngày này: những ngày đầu tiên tôi bước chân vào trường. Trường cấp 3 quang xuân i: những ngày mát mẻ với những tia nắng ấm áp của mùa thu dịu nhẹ.

bài viết số 1 lớp 10 đề 1 – văn mẫu 3

chắc hẳn mỗi chúng ta đều sẽ có những khoảnh khắc khó quên của quãng đời học sinh. và đối với tôi cũng vậy, những ngày chia tay mái trường xưa để bước vào một môi trường mới, một cánh cửa mới trong cuộc đời, thật sự là những khoảnh khắc khó quên.

tạm biệt với chiếc khăn quàng đỏ, với mái trường cấp 3, ngưỡng cửa cấp 3 đã dần về. một cảm giác bồi hồi, thật lạ lùng, tràn ngập trong tôi. Tôi cứ ngỡ mình đang quay trở lại những ngày đầu bước vào lớp một, giống như những ngày đầu chập chững bước qua ngưỡng cửa trường thcs. cảm giác đó vẫn không thể diễn tả được như mọi khi.

cánh cửa của thpt đã được mở ra sau ba tháng hè oi bức. nơi này hoàn toàn xa lạ với tôi bây giờ. trường học mới, bạn bè mới, giáo viên mới, cách học mới và một môi trường hoàn toàn mới. Tôi sẽ phải dần dần thích nghi và làm quen với môi trường mới do ba năm cuối cùng ở nơi này. điều này sẽ xác định cuộc sống của tôi. Tôi chợt nghĩ rằng đây sẽ là khoảng thời gian thực sự khó khăn và thử thách vì đây là một nơi mà tôi cảm thấy lạ lẫm. Nhưng không, suy nghĩ đó dần phai nhạt khi cậu đến trường nhận lớp, gặp thầy cô, bạn bè, lớp học mới. ngay lúc đó, tôi biết rằng mọi người cũng thân thiện như những ngày tôi còn học lớp dưới. mọi thứ thực sự mới mẻ, từ cảnh quan, trường học và thậm chí cả con người. nhưng dường như tất cả đều để lại trong tôi những kỷ niệm về thuở ấu thơ ấy.

Tháng 8: tháng của sự chuyển mùa từ cuối hạ sang thu, tháng mà những chùm phượng vĩ chỉ còn vài nhánh nở muộn. và cũng là tháng chúng tôi cắp sách đến trường với những buổi học đầu tiên. Bây giờ tôi đã là một học sinh trung học, mặc đồng phục áo sơ mi trắng viền xanh và váy xếp ly màu xanh, tôi trông nữ tính hơn so với thời cấp ba mặc quần áo trắng. mặc một bộ đồng phục mới mà tôi chưa bao giờ mặc trước đây, ngồi cạnh một người bạn mà tôi chưa từng biết, học hỏi từ những giáo viên mà tôi đã biết. cảm xúc trào dâng khó tả xen lẫn niềm vui xen lẫn chút xót xa. Tôi hạnh phúc vì mình đã trưởng thành hơn và học được nhiều điều mới từ những bài học, bài học mới. nhưng tôi buồn vì đâu đó tôi thấp thoáng bóng dáng những người thầy cũ, những người bạn cũ và cả những lời dặn dò chân tình của thầy cô trong ngày tôi tốt nghiệp cấp ba. nhưng thời gian không bao giờ ngừng trôi, nó sẽ lặng lẽ trôi qua mãi mãi, mãi mãi, không bao giờ dừng lại. và tôi sẽ phải cố gắng nắm bắt từng giây, từng phút.

mái trường thpt là nơi tôi chỉ “dừng chân” trong ba năm học. Ba năm là một khoảng thời gian không dài nhưng tôi nghĩ cũng đủ để tôi lưu giữ những kỉ niệm đẹp về ngôi trường mới này. và có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên ngày này: ngày đầu tiên tôi bước qua ngưỡng cửa thpt.

…….

mục số. 1 lớp 10 đề 2: cảm nghĩ về thiên nhiên lúc giao mùa

chủ đề: cảm xúc về thiên nhiên và cuộc sống con người lúc chuyển mùa

dàn ý bài văn số 1 lớp 10 unit 2

i. mở đầu

– mỗi mùa có một vẻ đẹp riêng và hầu hết mọi người đều ngạc nhiên trước sự thay đổi của mùa.

– thời gian đó những thay đổi nhỏ thường xảy ra không chỉ trong thế giới tự nhiên mà còn trong thế giới con người.

– với tôi, khoảnh khắc chuyển mùa từ hè sang thu (từ đông sang xuân, từ xuân sang hạ …) càng để lại nhiều dấu vết và khơi gợi niềm đam mê hơn.

ii. nội dung bài đăng

1. cảm nghĩ về thiên nhiên:

<3, hoa cúc trong vườn nở, hoa sen trong ao khô héo …).

– cảm xúc của bản thân trước những dấu hiệu chuyển mùa của thiên nhiên (vui buồn, hoài niệm về một kỉ niệm tuổi thơ …).

2. cảm nghĩ về cuộc sống con người:

– Nhịp sống thay đổi như thế nào? (ồn ào, thú vị hoặc nhàm chán).

– người: vui mừng, háo hức, hồi hộp chờ đợi (xuân sang) hay thu mình lại, buồn hơn, trầm tư hơn (thu sang đông) …

iii. kết thúc

Tóm lại, khoảnh khắc giao mùa chính là sự “trở mình” của đất trời rất hữu tình.

bài viết số 1 lớp 10 đề 2 – văn mẫu 1

“Tôi chợt nhận ra mùi ổi thoang thoảng trong gió sương thoảng qua ngõ như thể mùa thu đã đến”

mùa hè chậm rãi trôi qua, một mùa thu mới sắp đến. Vào thời điểm giao mùa hè thu này, đất trời có những chuyển mình nhẹ nhàng nhưng đầy tinh tế. và ngay cả trong cuộc sống con người cũng có những thay đổi tinh vi.

Một sớm mai thức dậy, thấy bầu trời cao vời vợi. mây trắng lang thang trong làn gió thu se lạnh: “mây trôi trên trời xanh” (điếu Thứ Năm, nguyễn khuyển). một không khí mùa thu mát mẻ dễ chịu đang dần thay thế cho những ngày hè oi bức oi ả. rồi buổi tối buông xuống, thả hồn mình dạo bước trên con phố đầy xe, tôi chợt nhận ra tiếng ve dường như đã vơi đi và thay vào đó là một bản nhạc du dương vang vọng khắp phố phường: “mùa thu hà nội! Cây gạo vàng đỏ. cây bàng lá san sát nhau trên con phố cổ, những ngôi nhà cổ mái ngói thâm nâu, cái nắng như thiêu như đốt của buổi trưa hè cũng biến mất chỉ còn lại những tia nắng thu yếu ớt, gió heo may se lạnh quyện với hương thơm nồng nàn. của hoa sữa cho ta cảm giác xao xuyến, ban đêm hơi se lạnh khiến người ta bất giác rùng mình, những chiếc lá xanh dần ngả vàng, đôi khi cơn gió vô tình thổi qua khiến chiếc lá kia giật mình rơi xuống lối đi.

trong ao bây giờ, những bông sen trắng và hồng đang dần héo úa, trong khi những bông hoa cúc trong vườn ngày càng nở rộ. Vào một thời điểm trong ngày, trong lòng tôi nảy sinh một cảm giác lo lắng. Tôi vẫn nhớ, khi tôi còn nhỏ, vì tôi thường xuyên bận rộn với công việc, nên bố mẹ tôi đã cho phép tôi về quê ngoại sống với bà ngoại một thời gian. nhà cô ấy có một vườn hoa đầy hoa cúc. mỗi độ thu sang, hoa cúc lại đua nhau nở rộ, phủ kín cả khu vườn. Khi đó, sáng nào tôi cũng dậy thật sớm cùng bà ra vườn tưới nước, chăm sóc vườn hoa cúc. những bông cúc trong vườn lớn nhanh chóng và chẳng mấy chốc vườn đã ngập tràn hoa cúc. bà thường chọn những bông hoa cúc khô có màu trắng ngà để pha trà hoa cúc cho cháu uống. Cho đến hôm nay, tôi vẫn không thể quên được hương thơm ngào ngạt của món trà hoa cúc anh đã pha.

Không căng tràn sức sống như mùa xuân, không sôi động và nhộn nhịp như những ngày đầu hè, cũng không lạnh lẽo thu mình vào suy tư như những ngày đầu đông, mùa thu mang một vẻ đẹp khác hẳn. một chút dịu dàng và thướt tha như một cô gái đáng yêu đang bước vào tuổi trưởng thành. mùa thu thật tuyệt vời và trong những khoảnh khắc ấy, tôi chợt nhận ra không chỉ thiên nhiên có sự đổi thay mà thế giới nội tâm của con người cũng có những thay đổi mới. thu về, mang cho ta một chút hoài niệm. đó là sương mù thấp thoáng trước cửa nhà ai đó, nửa muốn rời đi, nửa muốn ở lại: “sương trôi xuống ngõ” (thỉnh thoảng). chính những cô cậu học trò rưng rưng chia tay chuỗi kỳ nghỉ hè trải dài trên bãi cỏ, thả diều chăn trâu mỗi buổi chiều,… cũng mang lại cho ta cảm giác háo hức mong chờ. mong ngày đầu tiên đến lớp, được gặp lại thầy cô và các bạn của các em học sinh. và thu về, họ cũng mang theo những lo lắng, khắc khoải. đó là mái tóc của người cha ngày ngày bạc đi, vầng trán của người mẹ ngày càng nhăn nheo vì lo lắng cho các con bước vào năm học mới.

Vào thời khắc giao mùa hạ sang thu, thiên nhiên dường như rất duyên dáng “trở mình”. tâm hồn con người cũng “lột ​​xác” êm đềm. và tôi rất mong chờ, hãy đến đây sớm:

“mùa thu đến rồi! đợi đã, cứ nói đi? đợi đã, bạn buồn thế nào?

bài viết số 1 lớp 10 đề 2 – văn mẫu 2

sáng sớm nhìn ra khung cửa sổ, tôi chợt nhận ra sự chênh vênh của bầu trời, của gió, của hàng phượng già góc phố … và cả thái độ của những người qua đường, họ vui vẻ lạ thường. một vài cơn gió “lạc” vào phòng tôi qua khung cửa, cho tôi cảm giác mới lạ. nó không phải là cơn gió của ngày hôm qua, của ngày hôm qua, gió vẫn rất nóng, vẫn rất nóng, không mát bằng thế này. và ngay lúc đó, tôi chợt nhận ra sự khác biệt giữa trời và đất, đây là lúc giao mùa từ hè sang thu.

Thời tiết có lẽ đã bắt đầu chuyển mùa kể từ cuối tháng 6. Cái nóng oi ả của mùa hè đã bắt đầu dịu đi, thay vào đó là bầu trời mùa thu trong xanh. những cây phượng già đã bắt đầu rụng lá, ngập sắc đỏ cả lối đi. phía trên, từng tia nắng ấm áp đã dần nhuộm vàng từng hàng cây, hay nền gạch tạo nên khung cảnh mùa thu như trong thơ nói. một cảnh đẹp hiếm có … và cái cảm giác mát mẻ của sự chuyển mùa ấy bắt đầu len lỏi vào tâm hồn tôi, xua tan đi cái oi bức, khó chịu của mùa hè … mùa thu đã đến, nhưng dư âm của mùa hạ vẫn còn ngự trị. mây trắng vẫn ấm như nắng hè. đâu đó, sắc hoa cúc nở rộ bỗng tràn ngập không gian một khung cảnh yên bình, thơ mộng.

trên những tán cây, những đàn chim bắt đầu cất tiếng hót hòa cùng tiếng hót của ve sầu. Tôi cảm thấy không gian xung quanh mình bắt đầu mở rộng, nhanh hơn. Một lần nữa tôi lại ngước nhìn những đám mây xa, tiếng chim hót từ cây phượng vỹ bay đi như đang ở ngay trước mắt tôi. Bất chợt, dư âm một bài thơ của một người bạn thơ viết về sự chuyển mùa vang lên trong lòng tôi:

“Dòng sông êm đềm, chim bắt đầu chạy, có những đám mây mùa hạ thắt chặt nửa mùa thu”.

Khi đọc bài thơ đó, tôi không có cảm xúc cụ thể, nhưng đứng trước khoảnh khắc chuyển mùa thực tế, tâm hồn tôi không khỏi bồi hồi, xao xuyến.

mùa hè dần trôi qua và mùa thu thế chỗ. những cơn mưa xối xả bắt đầu nguôi ngoai, nhường chỗ cho những cơn mưa thu mát rượi. dòng sông phía xa không còn sôi sục như những trận lũ mùa hạ mà bỗng trở nên dịu dàng, màu nước trong xanh và dịu hơn. xuống đường, những người qua đường đang cười nói vui vẻ như thể họ cũng nhận ra thời khắc giao mùa hè thu thật dễ chịu làm sao. Tiếng cười, tiếng chim hót, tiếng ve sầu, tiếng lá khô xào xạc, tiếng gió nhè nhẹ … tất cả đều tạo nên những âm thanh quen thuộc trong cuộc sống nhưng lại mang đến cảm giác man mác, khó tả, đọng lại từng chút một trong lòng người.

bước nhanh theo con đường quen thuộc sau khi cảm nhận, nhìn lại vẫn thấy cảnh vật chuyển mùa vẫn đẹp, rất đáng đi vào thơ ca như những vần thơ thỉnh thoảng của thi nhân. khi về đến nhà, trong lòng tôi vẫn còn một cảm giác tồi tệ. cơn gió trở về đã “mất hút” trong phòng tôi qua khung cửa sổ. rất thoải mái! Và tôi chợt nhận ra rằng: Tôi yêu khoảnh khắc giao mùa từ hè sang thu.

bài viết số 1 lớp 10 đề 2 – văn mẫu 3

Khi còn nhỏ, tôi luôn háo hức khi năm mới đến. nhưng đột nhiên, một ngày, tôi nhận thấy rằng tóc của cha tôi có một số vệt trắng. từ đó, tôi hiểu rằng thời gian trôi qua không chỉ là năm tháng. Tôi bắt đầu chú ý hơn đến tháng, đến mùa. khoảnh khắc thời khắc chuyển mùa bỗng trở thành dấu mốc trong tâm trí tôi. Tôi thích nó và tôi thích nó khi các mùa thay đổi, đặc biệt là khi chuyển từ mùa hè sang mùa thu mát mẻ.

<3 chuyển động. và hơn hết, sự chuyển mùa giữa mùa hạ và mùa thu luôn khiến tôi lo lắng đến lạ lùng. có lẽ vì tôi yêu mùa thu nhất trong năm, tôi chờ mùa thu như đợi một người bạn quay lại …

Vào mùa thu, thật thư giãn khi một ngày nào đó ai đó chợt nhận ra rằng bầu trời dường như trong hơn, cao hơn và xanh hơn. cái nắng gay gắt của mùa hè đã dịu đi rất nhiều. bên kia, một vài tia lửa le lói giữa những tán lá xanh thẫm của những cây phượng già. Phải chăng cây phượng đã tiết kiệm biết bao nắng gió mùa hạ để chắt lọc những bông phượng đỏ cuối mùa ấy để tạm biệt mùa hạ, đón mùa thu về? Dọc hai con phố, màu bằng lăng cũng đã phai. không còn ngăn được màu tím đau lòng nữa. dòng sông trước nhà không còn đỏ nữa. dòng sông trở nên nhu mì, e ấp như một cô gái mười lăm tuổi. mọi thứ lan tỏa xung quanh ngôi nhà của gia đình một bầu không khí êm dịu, mát mẻ và nhẹ nhàng, khiến chúng ta thức dậy với cảm giác hoài cổ.

XEM THÊM:  Tả Về Bốn Mùa Lớp 2 Hay Nhất ❤️️15 Bài Văn Mẫu Ngắn Gọn

Chỉ vài ngày trước, mọi người đều sợ hãi khi ra ngoài trời nắng nóng, những cơn mưa bất chợt đổ xuống không báo trước, sấm chớp bất ngờ, nhưng hôm nay chúng tôi muốn có thể bình tĩnh đạp xe. dưới tán cây rộng. chúng tôi thấy những cô bé và cậu bé ngồi sau lưng mẹ chúng, tưng bừng. Vì vậy, bé đang được mẹ hướng dẫn chuẩn bị đồ dùng cho năm học mới. ồ! ngày đầu tiên tôi đến trường thật nhẹ nhàng mà mười năm đã trôi qua. thời gian trôi nhanh quá! trong dòng ký ức bất tận, tôi nghe trong làn gió thoang thoảng hương hoa sữa chưa nồng, vừa đủ gợi lên những lo âu nhẹ nhàng.

Mùa thu đến, mọi người dường như nhẹ nhàng hơn. nhịp sống thoải mái hơn, không còn quá ồn ào, náo nhiệt. văn phòng và trường học sau giờ làm việc yên tĩnh và trầm ngâm. bến tàu, bến sông, buổi chiều cũng bắt đầu vắng vẻ. Buổi trưa trời hơi se lạnh. có lẽ vì vậy mà mọi người chỉ muốn cùng nhau ăn tối sớm. Thoáng chốc tôi lại nhớ đến câu nói của bố: thời gian trôi, vạn vật thay đổi, cuộc đời sẽ có nhiều ngã rẽ, hãy tìm hạnh phúc cho riêng mình. Tôi vẫn tự hỏi “hạnh phúc là gì?”. Chợt tôi nhìn sang bên kia đường, một bà cụ dừng xe lăn, kéo một chiếc ghế con ngồi ngay bên cạnh. anh đang nghiêng đầu về phía cô. Cô mở một cuốn sách dày và nhàm chán màu nâu, đọc nó một cách chậm rãi, và anh lắng nghe qua đôi mắt nheo lại. Chợt tôi hiểu thế nào là hạnh phúc. hạnh phúc đó là khi chúng ta được mãi mãi bình yên bên những người mình yêu thương. hạnh phúc đơn sơ và giản dị.

đất trời chuyển mùa, lòng ta dạt dào biết bao cảm xúc. chúng tôi nhớ, chúng tôi tiếc, chúng tôi vui mừng, hạnh phúc … chúng tôi thấy mình lớn hơn mỗi ngày, thấy rằng chúng ta phải sống có ý nghĩa hơn theo thời gian.

……

bài viết số 1 lớp 10 chủ đề 3: tình cảm đối với người thân

title: cảm giác dành cho người thân yêu

cảm nghĩ về bà

mỗi khi trời lạnh, bà tôi rất đau. như những lần ra đồng, lần này cũng vậy, tôi ngồi cạnh vừa kể chuyện vừa bóp chân cho bà ngoại. Đôi khi bà mở mắt và nhìn tôi với một nụ cười rất nhân hậu.

Khi tôi năm tuổi, từ thành phố, tôi về quê sống với ông nội theo yêu cầu của cha tôi. Bố tôi nói, một mình ngoài đồng buồn lắm, lúc rảnh rỗi không có ai nói chuyện, cũng tội. Thế là tôi về quê. ngôi nhà nhỏ bỗng có hai bà cháu. khi cháu đi chợ xa, bà nội cháu sẽ gửi cháu ở nhà hàng xóm. Dù là con gái nhưng tôi nghĩ mình cũng nghịch ngợm như con trai nên mỗi lần chạy nhảy, chạy nhảy cùng các bạn trong làng là bà nội phải lôi ngay vào nhà tắm. Tôi ghét tắm, vì vậy mỗi lần tôi làm điều đó giống như tôi đang đi vào trong nhà. Những lúc rảnh rỗi, bà tôi thường kể cho tôi nghe những câu chuyện cổ tích. câu chuyện về người cô dịu dàng, sự dũng cảm của hòn đá sinh ra đời, câu chuyện về người đàn ông lầm lỡ … cứ sau mỗi lần như vậy, bà tôi lại khuyên: sau này lớn lên thì phải. chăm chỉ, hiền lành và tốt bụng. Có như vậy bạn mới được nhiều người yêu mến.

Trong những ngày ở quê, bà tôi thường nhờ một người hàng xóm dạy tôi cách đọc. buổi tối thường sợ ma, không học bài, đi ngủ sớm. Bà nội kiên nhẫn bật đèn đánh thức tôi. bà nói: rèn nét chữ cũng là luyện cháu nội! nên tôi lại ngồi tập viết. Nhưng vì điều đó, bây giờ tôi phải cảm ơn anh ấy vì nếu không có những ngày đó, chữ viết tay của tôi bây giờ sẽ tệ như vậy. và quan trọng hơn, tính cách của tôi sẽ như thế nào?

Năm đó, mẹ tôi sinh thêm một em bé. khi tôi cứng cáp, cha tôi về quê ngoại. Bố ở lại thăm cô ấy vài ngày, sửa lại hàng rào và lợp lại mái tôn cho cô ấy. ngày tôi chuẩn bị lên thành phố, bố tôi kêu tôi lên đó ăn cơm để mẹ chăm sóc anh trai khi anh đi công tác. Tôi không muốn rời xa ông nội nhưng ông nhất quyết bắt tôi lên với mẹ vài ngày rồi về. vì vậy tôi đã quay trở lại thành phố. khi bố tôi vừa đi công tác xong cũng là lúc tôi đến tuổi cắp sách đến trường. Ở quê, trường xa, ông nội già yếu nên bố tôi nhất quyết không về quê nữa. Tôi sẽ ở lại và học tập tại đây. Tôi đã phải chấp nhận. Em rất yêu quý bà của em, hình ảnh của bà luôn hiện lên trong tâm trí em: một người bà nhân hậu và hiền hậu. Trong những năm tháng xa ông, tôi luôn tự hỏi: bà nội có thay đổi nhiều không? Tôi muốn hỏi bạn một loạt câu hỏi để bày tỏ mong muốn được đến thăm bạn.

Tôi học ở thành phố cho đến năm lớp bảy, khi cha tôi đưa tôi vào sống với gia đình. Hôm đón ông nội, tôi theo bố ra ga. Tôi rất hạnh phúc. Tôi tiếp tục mơ về nó. nhưng khi bà ra khỏi xe ngựa, tôi không cầm được nước mắt. Bà già hơn tôi tưởng tượng rất nhiều. Bà nội lưng cong, khuôn mặt nhăn nheo, chỉ có đôi mắt và nụ cười là không thay đổi. nó vẫn gợi lên sự ngọt ngào và nhân từ như trước.

Những ngày sau đó, tôi không giấu nổi niềm vui khi được sống trong vòng tay yêu thương của ông nội. nhưng bà có vẻ khó làm quen với cuộc sống mà tôi biết bà không muốn. Tôi và bố hiểu rất rõ điều này nên thường an ủi bà nội. Theo thời gian, bà ngoại quen dần và sống vui vẻ hơn.

Bây giờ, tôi rất hạnh phúc vì tôi không phải xa bà của mình nữa. ông nội! Bây giờ tôi lớn hơn, tôi đang học trung học. Tôi đã dần hiểu được lời dạy của ông bà ta ngày xưa về việc xây dựng tính cách con người. Tôi sẽ làm cho bạn hạnh phúc cho phần còn lại của cuộc sống của bạn kể từ bây giờ. Tôi hy vọng hành động của bạn làm giảm bớt khó khăn của ông tôi trong quá khứ.

tình cảm với ông nội

Đã hai năm kể từ khi bạn rời đi, quá nhanh. Thời gian không thể xóa đi kí ức của anh, tình yêu của anh dành cho em, những tháng ngày tốt đẹp khi em chưa mất anh, nhưng nó cũng xóa đi phần nào nỗi đau, nỗi nhớ nhung và muộn phiền của em. Anh ra đi rất nhẹ nhàng và bình yên, như thể đó chỉ là một giấc mơ, nhưng không phải vậy và nỗi đau nhói lên trong tim anh.

nhưng này, khi nhắc đến anh ấy, bạn đừng nói đến nỗi buồn, vì nhắc đến anh ấy là nhắc đến một tấm gương sáng về nghị lực, nghị lực vượt khó và cộng thêm tài năng, phẩm chất tuyệt vời.

Cuộc đời anh luôn gặp nhiều khó khăn, bất trắc, nhiều trở ngại lớn, nhưng không gì có thể ngăn cản anh vượt qua được. Năm anh bốn tuổi, cái tuổi mà người ta còn chưa biết nói và chưa biết đi, anh không còn cha nữa. vài năm sau, mẹ anh cũng qua đời và anh bỏ đi đâu không biết. mọi người nói:

“Mồ côi cha ăn cơm, mồ côi mẹ nằm trên giường”

nhưng chỉ trong mười năm đầu đời, anh mất cả cha lẫn mẹ. khổ là thế, nhưng hai mươi tuổi anh vẫn là một trong những học sinh giỏi của thành phố Huế. hoạt động cách mạng, ông bị địch bắt, tra tấn, đánh đập dã man, dã man mà mấy chục năm sau ông vẫn bị di chứng: đó là bệnh hen suyễn. và tôi tin chắc rằng nếu bạn đã từng bị đánh đập dữ dội đó, thì hôm nay, khi tôi đang viết những dòng này, có lẽ bạn vẫn đang ngồi cạnh tôi và mỉm cười với tôi, một nụ cười giản dị, dịu dàng mà tôi đã đánh mất … duy trì phẩm chất của một dân quân của đảng cách mạng, ra tù không được đáp lại mà còn bị nghi ngờ, coi là lý lịch không rõ ràng. thật bất công nhưng anh vẫn sống anh sống cho thế giới anh làm việc cho đất nước và khẳng định bản thân anh làm giáo viên anh trở thành hiệu trưởng trường đại học sư phạm huế và sinh viên của anh ngày nay không thiếu người thành đạt, trở thành giám đốc của trường này, trường đó.

ông nội không chỉ là tình yêu của tôi và ông tôi mà còn là niềm tự hào lớn lao của tôi, tôi nhớ rằng khi tôi mới bốn, năm tuổi, tôi đã tụ tập với bạn bè và khoe khoang: “Tôi không biết bố tôi làm nghề gì , nhưng ông của tôi, ông ấy là một nhà khoa học. ” đối với tôi lúc đó, anh ấy là vĩ đại nhất, tuyệt vời nhất, bởi vì vĩ đại nhất, anh ấy là “một nhà khoa học”. sau đó tôi lớn lên, tôi hiểu bạn hơn tôi thậm chí còn tự hào hơn khi tôi học lớp 7, lớp tôi đã sử dụng cuốn sách bạn đã viết. Tôi vẫn không quên được niềm vui khi chỉ vào cuốn sách và hỏi: “Con có biết ai đã viết cuốn sách này không? Đó là ông nội của con!” và nhìn những người bạn của mình đang há hốc mồm thán phục khi đọc ba chữ “le dinh phi”, tôi thấy tim mình đập loạn nhịp. ôi thật tự hào và hạnh phúc biết bao! mặc dù nó không còn tồn tại nữa, nhưng những gói đó sẽ theo tôi đến hết cuộc đời.

nhưng dù tự hào đến đâu, tôi vẫn ước mình được như trước đây, có ông nội ở bên, dìu dắt. Nhớ ngày xưa anh dắt tay em đi dạo trên đài nam giao, chỉ cho em đứng, nằm ngả phật, kể cho em nghe những câu chuyện hấp dẫn. o Chỉ cách đây vài năm, anh vẫn còn ngồi trên chiếc ghế nhựa, phe phẩy chiếc quạt, hỏi han anh, nói chuyện với anh, cười với anh và hỏi anh những bài toán nho nhỏ. ở nơi mà ông tôi luôn tìm thấy một nơi yên tĩnh và bình yên nhất. Cha mẹ đôi khi nổi nóng, la mắng và đánh con khi chúng có hành vi sai trái. Vào khoảnh khắc đó, tôi sẽ lại chạy đến bên anh, tôi sẽ ngồi cạnh anh, tôi sẽ mỉm cười với anh, gần anh, tôi sẽ quên đi mọi buồn phiền.

đối với tôi đó là chỗ dựa tinh thần vững chắc nhất. Tôi luôn muốn nói với bạn: “Tôi yêu bạn rất nhiều!”

tình cảm với cha

Trong cuộc sống hàng ngày của chúng ta, có rất nhiều người đáng để chúng ta yêu thương và quý mến. nhưng, bạn có bao giờ nghĩ, ai là người thân yêu nhất của bạn không? đối với tất cả mọi người, câu trả lời đó có thể là ông bà, mẹ, anh chị em hoặc cũng có thể là bạn bè. Còn tôi, hình ảnh bố sẽ mãi là ngọn lửa thiêng, sưởi ấm tâm hồn tôi mãi mãi.

Cha tôi không may mắn như những người đàn ông khác. trong cả cuộc đời, có lẽ tôi chưa bao giờ được sống trong hạnh phúc và vui vẻ. Ở tuổi tứ tuần, khi còn chưa bước sang tuổi xế chiều, cha anh đã phải sống chung với nhiều bệnh tật: lúc đầu chỉ là một cơn đau bụng, sau đó lại thêm nhiều biến chứng. Khi tôi còn khỏe mạnh, bố luôn có một phong độ tuyệt vời.

nhưng giờ đây, vẻ đẹp ấy dường như đã dần thay đổi: thay vì cánh tay cong bắp, giờ chỉ còn là dáng người mảnh khảnh, nhăn nheo. đôi mắt sâu thẳm dưới hàng lông mày rậm, gò má cao đang dần hiện lên trên khuôn mặt sạm đen vì sương gió. tuy nhiên, căn bệnh không thể cướp đi con người bên trong của anh, anh luôn là một người đàn ông đầy nghị lực, tự tin và yêu gia đình vô điều kiện.

Gia đình tôi không khá giả, mọi chi tiêu trong gia đình đều phụ thuộc vào số tiền bố mẹ kiếm được hàng ngày. dù ốm đau bệnh tật nhưng cha anh không bao giờ chịu khuất phục trước số phận. bố cố gắng vượt qua cơn đau để trấn an mọi người trong gia đình, cố gắng kiếm tiền từ công việc kinh doanh ô tô hybrid.

mỗi ngày, bố phải đi làm từ sáng sớm cho đến khi mặt trời lặn. Tóc bố đã bạc dần vì sương mai. công việc đó đối với người bình thường rất dễ dàng nhưng đối với người cha thì rất khó khăn và gian khổ. Giờ đây, có những lúc phải chở khách đường dài, đường bị xóc, cơn đau bụng của bố lại tái phát.

và cả những ngày thời tiết thay đổi, có những buổi trưa hè nắng gắt nhiệt độ lên tới 38 – 48 độ C. hay những ngày mưa suốt tháng 7, tháng 8 và cả những đêm đông giá rét, bố vẫn cố đứng dưới những tán cây ấy chờ người qua lại. -bởi vì tôi luôn tự hào và hãnh diện với mọi người khi có một người cha giàu lòng nhân ái, tận tụy và hết mình như vậy.

nhưng không phải vậy. Ngày nào tôi cũng thế này, khi tôi về thì nỗi đau lại ập đến ám ảnh tôi. Nhìn khuôn mặt nhăn nhó, đau đớn mà bố phải chịu đựng, tôi chỉ biết bật khóc. Nhìn thấy bố như thế này khiến lòng tôi đau hơn gấp trăm nghìn lần. Bố, nếu bố có thể thay mặt con gánh chịu nỗi đau đó, nếu con có thể giúp bố kiếm tiền? Nếu có bất cứ điều gì tôi có thể làm cho bạn ngay bây giờ để khiến bạn hạnh phúc hơn, tôi sẽ làm tất cả, bạn có thể nói cho tôi biết không?

Lúc đó, tôi chỉ biết ôm bố, bôi dầu vào người, tôi chỉ muốn thôi làm việc với ông, bỏ học đi, để dành tiền cho gia đình, kiếm tiền. tiền và cha linh mục. nhưng nếu anh ấy nhắc đến điều đó, chắc chắn anh ấy sẽ rất buồn và thất vọng về tôi.

Bố luôn nói rằng tôi sẽ luôn chiến đấu. chiến đấu đến giọt sức lực cuối cùng để có thể vươn lên làm người. Bố rất quan tâm đến việc học của chúng tôi. Ngày xưa, bố tôi học rất giỏi nhưng nhà nghèo nên phải bỏ học giữa chừng. mỗi tối, khi anh vẫn cố gắng tập đi, bố luôn dạy hai chị em cách học.

Trong bữa ăn, bố thường nhắc nhở chúng tôi phải sống như thế nào, làm người như thế nào là chính trực. Tôi ngưỡng mộ anh ấy rất nhiều, anh ấy biết hàng nghìn câu nói nước ngoài, hàng trăm câu tục ngữ và những câu châm ngôn nổi tiếng…

Đó là lý do tại sao tôi luôn cố gắng tự học. Tôi sẽ là bác sĩ và tôi sẽ chữa bệnh cho bố tôi, tôi sẽ kiếm tiền để nuôi bố và tiếp tục những bước dang dở trong cuộc đời của bố. Tôi luôn rất biết ơn cha tôi, ông đã cho tôi một con đường tươi sáng, vì đó là con đường học vấn, không phải con đường đen tối của tiền bạc. Tôi sẽ luôn lấy lời dạy của cha để sống và lấy cha làm tấm gương sáng để noi theo.

và tôi ngưỡng mộ không chỉ vì bố tôi là một người tốt, một người cao thượng, đàng hoàng, kiên trì, chịu khó mà còn bởi cách sống lạc quan, vô tư. Dù thời gian rảnh rỗi rất ít nhưng anh vẫn trồng và chăm sóc khu vườn trước nhà để nó luôn xanh tốt.

những giỏ lan không bao giờ quên uống nước vào mỗi buổi sáng; cây ylang-ylang có bao giờ mang lá héo không? hoa lan và hoa lài chưa bao giờ thơm. vì luôn có bàn tay ấm áp phía sau che chở, chăm sóc nên cô không chỉ yêu hoa mà còn rất thích chăn nuôi.

mặc dù chúng tôi luôn có hai con chó con và một con mèo ở nhà và đôi khi bố thậm chí còn mang về nhà những chiếc lồng chim xinh xắn. và hơn thế, suốt hơn 5 năm sống chung với bệnh, tôi chưa bao giờ nghe bố nói về cái chết, nhưng không có nghĩa là trốn tránh sự thật, bố luôn đối mặt với tử thần ”, người cha tâm sự. luôn dành thời gian để có thể làm mọi thứ trước khi quá muộn.

nhưng cuộc đời của bố tôi luôn đầy rẫy những đau khổ, khi cả nhà khấm khá hơn, khi chị em tôi kiếm được tiền thì bố tôi lại bỏ chị em tôi, mẹ tôi, gia đình này để sang thế giới bên kia. Bố đã đi đến một nơi rất xa, không bao giờ được gặp lại. Bây giờ khi ngã, tôi sẽ phải tự đứng dậy và tiếp tục bước đi một mình, vì bố tôi đi xa, sẽ không có ai nâng đỡ, bảo vệ, động viên tôi.

Bạn có biết ở đây tôi có cô đơn và buồn bã không? Tại sao bố bỏ con lại và bỏ đi, thưa bố? nhưng tôi cũng cảm ơn các bạn, các bạn đã cho tôi thêm một bài học nữa, đó là trong cuộc sống hàng ngày, hãy biết trân trọng những gì mình đang có, hãy yêu thương những người xung quanh nhiều hơn và hơn hết chúng ta hãy ngừng quan tâm, chăm sóc bố, hãy tha thứ cho bố, khi anh ấy tức giận và mắng tôi vì anh ấy luôn là người quan tâm nhất của chúng tôi.

cha không còn nữa, đi đến một thế giới khác, nơi cha sẽ không còn bệnh tật, cha sẽ thoát khỏi cuộc sống đau khổ này. và hãy yên tâm rằng em sẽ luôn ghi nhớ lời dạy của anh, anh sẽ luôn yêu quý, kính trọng và biết ơn em, em sẽ sống theo tấm gương mà anh đã nêu ra cho em. hình ảnh của cha bạn sẽ luôn được trân trọng trong trái tim bạn. Những kỷ niệm và tình cảm của cha dành cho con, con sẽ nâng niu và trân trọng, nó như chính tâm hồn con vậy.

…..

bài 1 lớp 10 chủ đề 4: suy ngẫm về một tác phẩm xuất sắc

title: bày tỏ cảm xúc sâu sắc nhất của bạn về một câu chuyện đã học

nêu suy nghĩ về một tác phẩm nổi bật

Với những chủ đề kiểu này, thường phải dựa vào những nét nổi bật về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm để thể hiện cảm xúc, tránh kể lan man, lạc chủ đề.

chẳng hạn, với “câu chuyện về một người phụ nữ bằng xương”, nó có thể được toán học như sau:

(a) phần giới thiệu:

– giới thiệu về tác phẩm (từ cuốn sách nào? từ ai?)

– Ấn tượng lớn nhất của bạn về tác phẩm là gì? (Giọng nói lên án chiến tranh phong kiến ​​và sự thống trị của nam giới đồng thời ca ngợi những phẩm chất cao quý của phụ nữ.)

(b) body:

1. Tóm tắt ngắn gọn về cốt truyện.

2. đưa ra ý kiến ​​của bạn về:

– nỗi buồn và nỗi khổ của người vũ công

+ một mình phải bươn chải để nuôi con khi chồng đi chinh chiến.

+ Khi gia đình đoàn tụ, chồng cô bị nghi oan, tuyệt vọng và tự sát.

+ vu nương là hình ảnh đẹp của người phụ nữ chung thủy, đảm đang. mà còn là hình ảnh tiêu biểu cho nỗi đau, bất hạnh của người phụ nữ trong thời kỳ phong kiến ​​(nỗi đau chiến tranh và chế độ nam quyền chuyên chế).

– thực tế xã hội và hình ảnh của người chồng.

+ Càng đồng cảm và mong muốn được chia sẻ với công chúa, tôi càng căm ghét những cuộc chiến tranh phong kiến ​​vô nghĩa. đó là nguyên nhân sâu xa dẫn đến cuộc ly hôn và cái chết oan trái của vũ công.

+ giận dữ và lảng tránh hơn là hình ảnh người chồng. sự thống trị và mù quáng của anh ta là nguyên nhân giết chết người vợ trung thành của mình.

– nghệ thuật truyện: truyện ngắn nhưng giàu kịch tính và cách giải quyết tình huống độc đáo, bất ngờ. vì vậy nó gợi lên sự thích thú và cuốn hút ở người đọc.

c. kết luận.

– câu chuyện về cô gái bằng xương bằng thịt là một câu chuyện văn xuôi hay thời trung cổ.

– câu chuyện khiến chúng ta phải suy nghĩ nhiều về cuộc đời và đặc biệt là số phận của những con người trong thời kì phong kiến. từ đó chúng tôi cảm thấy quý và giá trị hơn cuộc sống hôm nay.

cảm nghĩ về công việc tôi đã đi học

Tôi đi học

là một truyện của một nhà văn trong sáng, được in trong tuyển tập Quê hương và xuất bản năm 1941. đây là một truyện thể hiện đầy đủ phong cách viết của tác giả: đầy chất trữ tình. , tình cảm, dịu dàng, trong sáng và đầy chất thơ. câu chuyện đã thể hiện đầy xúc động sự hồi hộp và hoang mang của nhân vật tôi, cậu bé lần đầu tiên được mẹ đưa đến trường trong ngày đầu tiên đi học.

Cảm xúc bắt đầu bắt nguồn từ hiện tại với cảnh lá rơi cuối mùa thu. Đó là một buổi sáng đầy sương thu và gió lạnh: ngày xưa đi học thật đáng nhớ, cậu bé được mẹ dắt tay âu yếm nắm tay tôi. con đường đến trường là một con đường thị trấn dài hẹp mà anh đã quen nhiều lần, nhưng anh chợt thấy lạ. cảnh vật quê tôi dường như đã thay đổi vì lòng tôi đang có sự thay đổi lớn: cậu bé bảy tám tuổi thấy khôn, không còn rong chơi, lội sông, thả diều như một báu vật quý giá. cậu bé và đừng đi. lại ra sân chơi như một họa sĩ.

Làm sao tôi có thể quên được ngày học cũ đó? cậu bé cảm thấy mình thật xứng đáng và đàng hoàng khi được mặc chiếc áo sơ mi đen dài cầm ô và cầm trên tay hai cuốn tập mới. Tôi thêm một cảnh học sinh tuổi tôi mặc quần áo tươm tất, hát hò gọi tên nhau hoặc tặng sách cho nhau. chỉ có hai quyển vở mới, dù nắm chặt tay vẫn thấy nặng nề, một quyển vừa mở ra thì đầu rơi xuống đất. thấy các em cầm nhiều sách vở, thậm chí có cả bút và thước, anh ngây thơ nghĩ rằng chỉ những người có năng lực mới cầm được thước. Suy nghĩ đó và tâm lý nhân vật lướt qua trí nhớ tôi êm đềm như mây lướt qua núi. hình ảnh so sánh thật trang nhã, không sáo rỗng, công thức: so sánh tưởng chỉ người tài giỏi mới cầm được thước so với mây lướt qua núi càng làm nổi bật suy nghĩ non nớt và hồn nhiên của nhân vật tôi.

Khi đứng trước cổng trường, cậu bé càng lo lắng và bối rối. anh ngạc nhiên trước cảnh đông đúc trước sân trường; tất cả họ đều có quần áo sạch sẽ và khuôn mặt tươi tắn, vui vẻ. Tôi đã từng cùng anh trai đi bẫy hoa đỗ quyên, một lần ngang qua trường, dạo qua các dãy lớp học, cảm giác ngôi trường thật lạ, cao ráo và sạch sẽ hơn những ngôi nhà trong làng. Tuy nhiên, trong ngày đầu tiên đến lớp hôm nay, anh cảm thấy ngôi trường thẩm mỹ của mình thật đẹp và hùng vĩ như một ngôi đình làng yên bình. đứng giữa sân trường rộng lớn, cậu bé trở nên sợ hãi và bồn chồn. có lẽ cảm giác lo lắng và bất ngờ là rất thật, rất đặc trưng của tuổi thơ trong ngày đầu tiên đi học.

cậu bé và những học sinh khác ngạc nhiên khi đứng cạnh người thân của mình, chú chim đứng trên mép tổ, nhìn bầu trời rộng muốn bay nhưng lại chần chừ, e ngại. hình ảnh so sánh tuyệt vời! tâm trạng vừa ham học vừa mơ ước được bay đến những chân trời xa. chân trời của những ước mơ và hy vọng đã xuất hiện trong tâm trí trẻ em trong ngày đầu tiên đến trường.

tiếng trống trường, tiếng trống khai trường ngày khai trường, tiếng trống mọi lúc mọi nơi đều gây ra những rung động, hồi hộp lạ thường. tiếng trống khai trường của trường hoa khôi vang lên làm nức lòng chàng trai. khi các học sinh xếp hàng để vào lớp, anh cảm thấy cô đơn. và tất cả các học sinh bắt đầu vụng về. Tôi đã nghĩ rằng tôi không đi, nhưng tôi đã bị kéo về phía trước. uốn cong chân của bạn và sau đó duỗi thẳng chân của bạn, giữ cho nó dễ dàng. cả người run lên theo nhịp bước chân náo nhiệt của các lớp. và khi hiệu trưởng nói tên của họ, khi hiệu trưởng nói, các học sinh lớp năm đã bối rối… càng thêm bối rối. nhiều em đã khóc, nhiều em đã nức nở. Cậu bé chỉ cố gắng đẩy tôi về phía trước bằng bàn tay dịu dàng của mình, nhưng nó vẫn vùi đầu vào lòng mẹ tôi khóc nức nở. Bạn đã bao giờ quên bàn tay yêu thương của mẹ đang nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc của bạn? Tuy nhiên, khi xếp hàng chờ vào lớp 5, được một cô giáo trẻ tươi cười chào đón trước cửa lớp, nhưng anh vẫn cảm thấy cô đơn: trong thời thơ ấu, tôi chưa bao giờ xa mẹ như lần này. .

Cảm xúc vừa hồi hộp vừa buồn dâng lên trong lòng khi tôi đang ngồi trong lớp, cảm giác có một mùi lạ ùa vào. Tôi thấy lạ và thú vị khi nhìn những bức tranh treo trên tường. nó nhìn cái ghế nhận nó là của mình, nó nhìn đứa bạn nhỏ xíu ngồi bên nó không thấy xa lạ mà tự nhiên quyến luyến… đôi khi nó nhìn cánh chim ghen tị. Anh ấy đặt tay lên bàn và lẩm bẩm chính tả bài tập về nhà của tôi. viên phấn của giáo viên đã đưa anh ta trở lại thực tại.

bằng trang kí ức của mình, Thanh đã miêu tả những kỉ niệm, những sự việc hồi hộp, cảm giác ngỡ ngàng của nhân vật “tôi” trong buổi đi học về theo trình tự thời gian và không gian: ban đầu là sáng sớm khi. mẹ dẫn tôi đi trên con đường làng, rồi khi tôi đứng giữa sân trường, một tiếng trống vang lên, tôi nghe thấy tiếng thầy hiệu trưởng gọi tên và dặn dò, cuối cùng khi được cô giáo trẻ đưa vào lớp. p>

Tôi đi học là một trang thơ mộng, đầy chất thơ của những kỉ niệm tuổi thơ ngày đầu tiên đi học. giọng thơ nhẹ nhàng, tình cảm. chất thơ ở sự lắng đọng và khơi gợi những kỉ niệm thời cắp sách đến trường trong mỗi chúng ta. Tôi đi học là lòng man mác buồn của một thời để nhớ, một thời để yêu. kỷ niệm ấy thật đẹp và sâu đậm, nên cứ vào độ cuối thu năm nào, lá trên phố rơi nặng hạt, có mây bàng bạc, lòng tôi lại nao nao những kỷ niệm tuổi học trò. ngày.

suy nghĩ về công việc thầm lặng sa pa

nguyễn thanh long là một nhà văn viết truyện ngắn, nhưng cái hay của nghệ thuật không nằm ở những khám phá sắc sảo: những xung đột mạnh mẽ táo bạo mà thiên về cách tạo nên chất thơ mềm mại, trong sáng, trầm lắng nhưng có âm vang lâu dài. sa pa lặng lẽ đại diện cho phong cách làm của nguyễn thanh long. câu chuyện ra đời sau một chuyến đi thực tế. Nguyễn Thanh Long đã giới thiệu cho chúng ta một vùng đất yên bình, nhưng vẫn còn đó những con người đang ngày đêm làm việc, cống hiến hết mình cho quê hương đất nước.

“yên tĩnh sapa” đọc tên lần đầu mình có cảm giác nguyễn thanh long đang viết về một chốn vắng lặng, lạnh lẽo và hiu quạnh hay nghĩ đến chốn nghỉ chân, thăm thú sapa nhiều hơn. nhưng điều kỳ diệu và bất ngờ là trong cái tĩnh lặng của sapa những nhịp sống sôi động, tươi trẻ vẫn ngân vang, những sắc màu vẫn tỏa sáng và sưởi ấm lòng người. nơi đó đang đánh thức sức sống của những con người, những trái tim đang sống, đang cống hiến sức mình trong công việc thầm lặng cho đất nước. đó là những con người sống đẹp, sống có ích, có lý tưởng, ước mơ và niềm tin sắt đá vào nghề nghiệp, có tri thức, trình độ, khoa học mà bản lĩnh thanh niên là hiện thân của vẻ đẹp đó.

nhân vật của một chàng trai trẻ, ở tuổi hai mươi bảy, vừa thoát khỏi sự hối hả và nhộn nhịp của thành phố, đến làm việc trên đỉnh núi Yên Sơn (sapa) ở độ cao hai nghìn sáu trăm mét, mây mù quanh năm tuyết phủ, làm bạn với núi rừng suốt ngày. im lặng, im lặng là im lặng đến đáng sợ để người ta trốn tránh nhiệm vụ bỏ nhiệm sở, nhưng theo tiếng gọi của sự nghiệp và lòng yêu đời, công việc, anh đã tự nguyện tham gia vào nghề địa vật lý địa cầu của mình. công việc là vậy, nhưng điều kiện làm việc ngoài trời, cơ khí chế tạo thiếu đơn giản, thô sơ. kể cả ngày nắng, ngày mưa hay khi trời rét đậm vẫn phải “đắp chiếu” kịp thời, ghi chép đầy đủ, chính xác để bảo vệ các cơ quan ngang Bộ.

nhưng tất cả những khó khăn, vất vả, thiếu thốn với anh chẳng còn gì để nói, chẳng thấm vào đâu so với sự lạnh lùng, buồn tủi và cô đơn “nhớ người”. trong khu rừng hoang vắng, anh chỉ có thể làm bạn với tiếng hót của chim và vượn. ra đời từ lòng yêu công việc, tinh thần trách nhiệm và tính tự giác, ý thức được nhiệm vụ của tuổi trẻ: “Đâu cần thanh niên có, khó đâu có thanh niên”. anh cũng có niềm đam mê mãnh liệt với nghề, nghiên cứu, sáng tạo và luôn tìm thấy niềm vui trong công việc. từng tâm sự: “khi làm việc, chúng tôi và công việc là một cặp”.

Ngoài là người có học thức, có trình độ, anh thanh niên còn có tâm hồn trong sáng, cao đẹp, yêu đời, yêu cuộc sống, yêu nơi mình gắn bó, lao động tạo dựng hạnh phúc cho chính mình. tận hưởng công việc thực sự – đẩy lùi nỗi buồn và cô đơn như đọc sách buổi sáng – nghiên cứu – trồng rau – trồng hoa, nuôi gà, cải thiện cuộc sống. “thèm người ta” chàng trai tìm cách gặp gỡ mọi người, gặp gỡ bạn bè để trao đổi, trò chuyện thân mật và cởi mở, luôn lo lắng cho người khác. hình thành nếp sống ngăn nắp, khoa học, tạo thói quen chủ động trong mọi tình huống, mọi công việc. trong giao tiếp, anh thanh niên toát lên một phong cách, một nét đẹp trong cách nói năng khiêm tốn, vui vẻ, chân thành, nhã nhặn và luôn biết sống vì mọi người.

XEM THÊM:  cảm nhận bài thơ đoàn thuyền đánh cá

Có thể nói, người thanh niên mang trong mình vẻ đẹp thuần khiết của tuổi trẻ thời bấy giờ mang trong mình tri thức tri thức, sống tận tụy, yêu công việc, yêu cuộc sống, hiểu biết về công việc và chức vụ, từ đó tôi có hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ được giao. trong đó, nó còn tỏa sáng và sưởi ấm bao tâm hồn khác, dù chỉ là cuộc gặp gỡ ngắn ngủi của những người đến với sapa.

thông qua câu chuyện của chàng trai trẻ, nhà nông học trong vườn ươm rutabaga và kỹ sư nghiên cứu bản đồ chống sét là những con người sống lặng lẽ ở vùng đất sapa nhưng làm việc siêng năng và say sưa. mục tiêu chung của tất cả. họ đang tạo ra “khoảng lặng” vang lên sôi động ở sapa.

người lái xe trong vai trò người dẫn chuyện là điểm dừng chân của mọi cuộc gặp gỡ, những tình cảm nảy sinh tốt đẹp trong cuộc gặp gỡ, đặc biệt trong 30 phút ngắn ngủi giữa người nghệ sĩ và anh kỹ sư đã để lại cho mọi người những tình cảm gắn bó với sapa là một kỷ niệm đẹp. . bạn là người hiểu rõ anh thanh niên hơn ai hết về cuộc sống, sinh hoạt của anh và chính anh đã tạo ra niềm vui tinh thần cho anh thanh niên, đẩy lùi nỗi cô đơn, buồn tủi. ông họa sĩ là hiện thân của nhà văn, ông coi đây là chuyến đi may mắn trong cuộc đời hoạt động nghệ thuật của mình. Còn với cô kỹ sư trẻ, cô đã khám phá ra nhiều điều mới mẻ trong chuyến đi đầu tiên của cuộc đời, giúp cô nhìn nhận về tình yêu, sự nghiệp và cuộc sống để tự tin hơn vào sự lựa chọn của mình. chúng được gọi là những linh hồn hòa hợp với sapa.

câu chuyện có một tuyến nhân vật, không có các sự kiện xung đột kịch tính. các nhân vật đều dưới cùng một cái tên, họ có cuộc sống và công việc khác nhau khiến ai cũng phải chìm trong cái bóng của công việc. ngôn ngữ giàu nhạc điệu, giàu chất thơ mềm mại như chính ý nghĩa của tên truyện. câu chuyện như một hình ảnh tươi sáng, huyền diệu và ấm áp về tính nhân văn sâu sắc trong từng hình ảnh của thiên nhiên.

“lặng lẽ sapa” viết về những con người bình thường, nhịp điệu bình thường của cuộc sống. nhưng đằng sau nhịp sống bình thường là những dư âm của cuộc sống. nguyễn thanh long đã góp tiếng nói nhỏ bé ca ngợi cuộc sống tái hiện trọn vẹn vẻ đẹp của con người có đủ năng lực, trình độ, nhiệt tình, hăng hái với cách mạng đi đầu trong xây dựng xã hội chủ nghĩa.

cảm nghĩ về lão Hạc

Chúng ta đã từng học qua những câu chuyện như lão Hạc tắt đèn, chắc hẳn không ít người trong chúng ta không khỏi thán phục tài năng nghệ thuật của con người thanh cao hay ngô nghê hội đủ mọi yếu tố. Riêng tôi, dù đã đọc đi đọc lại nhiều lần truyện “Lão Hạc” của Nam Cao, tôi luôn thấy có điều gì đó thú vị hơn. Nó thu hút tôi, khiến tôi cảm động, đôi khi khiến tôi ghét nó, đôi khi nó gọi tôi trở lại đầy yêu thương.

lão hạc là sản phẩm của tấm lòng nhân đạo cao cả. đó là sự yêu mến, khen ngợi và tôn trọng dành cho các nhân viên nam. Cũng giống như ngo tốt và nhiều nhà văn đương thời, nam cao đã tạo nên hình tượng người nông dân Việt Nam trước cách mạng với những phẩm chất đáng quý: cần cù, siêng năng, nghĩa tình, nhân hậu. hy sinh trước cách mạng, nam cao say mê khám phá cuộc đời và tính cách của người nông dân. Trong các tác phẩm của anh, ngoại cảnh và hoàn cảnh sống của nhân vật chính thường gắn với cái nghèo, cái đói, cái ăn và những định kiến ​​xã hội đã ăn sâu vào nếp nghĩ, nếp nghĩ của người dân quê.

già hạc cũng vậy, cả đời sống trong cảnh nghèo khó và đói khổ. ông đã dành phần lớn cuộc đời để nuôi dạy con cái của mình mà không nghĩ đến bản thân. Thương em vô bờ bến: Thương em khi anh không lấy được vợ vì nhà chúng ta nghèo lắm, thương em anh phải bỏ phố, bỏ quê đi ước mơ làm giàu giữa bầy sói dữ. miệng. và đọc câu chuyện, chúng ta mới thấy được nỗi đau đớn của ông khi phải bán đi cậu vàng, kỷ vật duy nhất của con trai mình. không bán, bạn biết lấy gì để nuôi sống nó. cuộc sống ngày càng khó khăn. và cuối cùng, ngay cả cơ thể của anh ta cũng không thể theo kịp. người già thì ăn chuối, già thì ăn sung nấu chín. nhưng anh ấy nghĩ mình “không nên” sống lâu hơn nữa. nếu sống lâu hơn nữa, anh nhất định sẽ dành hết số tiền dành dụm được cho các con. Vì vậy, thật là một nỗi đau! con sếu đã phải tự “sửa” cái chết của mình. cuộc sống của nông dân ta trước cách mạng ngột ngạt đến mức không thở được. Nhìn vào thực tế đó, chúng tôi thấy đau và xót xa. Tôi cũng căm thù bọn địa chủ, bọn thực dân gian ác.

con hạc già chết. cái chết của lão Hạc là một cái chết bi thảm nhưng lại tỏa sáng những phẩm chất cao quý của người nông dân. nó làm cho chúng ta cảm thấy và tôn trọng một nhân cách phong phú. anh chết nhưng quyết giữ vườn, chết không phiền hàng xóm.

đọc Lão Hạc, ta thấy không chỉ lão Hạc mới khổ. những người như những người lính bình thường, một người đã bị biến bởi nghèo đói thành một tên trộm. ông là một nhà giáo, một trí thức đầy tri thức nhưng cũng không thoát khỏi áp lực cơm áo rách, cái đói của vợ con. nghèo đói có nghĩa là giáo viên phải bán từng cuốn sách vô giá của mình. Anh ta sẽ nhận được bao nhiêu phần ăn nếu bán những thứ đó? vì vậy, trong truyện, họ đều là những con sếu. con sếu phải cúi xuống và chết trước, những người khác có thể cầm cự được bao lâu?

Chủ đề nổi bật được thể hiện trong Lão Hạc là niềm tin và sự lạc quan của nhà văn vào bản chất tốt đẹp của con người. nhưng điều quan trọng nhất mà người viết muốn gửi là lời than thở. nghe như tiếng kêu cứu người. Từ chiều sâu nội dung tư tưởng, tác phẩm thể hiện sự bức thiết, cấp bách phải thay đổi toàn bộ môi trường sống để cứu lấy những giá trị chân chính, tốt đẹp của con người.

cổ hạc cho chúng ta cái nhìn về quá khứ để trân trọng hơn cuộc sống ngày nay. nó cũng dạy chúng ta rằng cuộc sống là một cuộc đấu tranh không chỉ để sinh tồn mà còn để bảo tồn nhân cách.

…..

bài viết số 1 lớp 10 đề 5: cảm nghĩ về một bài thơ hay một nhà thơ

title : Bày tỏ cảm xúc của bạn về một bài thơ hoặc nhà thơ yêu thích

nêu suy nghĩ về bài thơ

chẳng hạn, với bài thơ “cảnh khuya” có thể nêu những điều sau:

1- mở đầu:

– giới thiệu về xuất xứ và nội dung của bài thơ.

– Bài thơ về đêm do chủ tịch Hồ Chí Minh sáng tác năm 1947 trong cuộc kháng chiến chống Pháp, ở chiến khu Việt Bắc

– Giữa cuộc kháng chiến gian khổ, ông vẫn bình thản, tự tại, lạc quan, vẫn dành những phút giây thanh thản để tận hưởng vẻ đẹp kỳ diệu của thiên nhiên. Tôi coi thiên nhiên là nguồn động viên tinh thần cho mình.

2 nội dung:

– tả cảnh rừng đêm thanh bình và thơ mộng (chúng ta cần giải nghĩa các chữ Hán trong bài này):

+ cụm từ 1 và 2:

<3

– trong không gian tĩnh mịch của đêm khuya, nổi bật lên tiếng suối chảy róc rách, ngân nga như khúc hát, nhịp 2/1/4 thơ mộng, ngắt từ bên trong, như một chút ấm áp đi vào lòng người. . so sánh: rõ ràng như một bài hát xa.

– sự so sánh và liên tưởng đó làm nổi bật sự giống nhau giữa tiếng suối và tiếng hát xa, đồng thời thể hiện sự nhạy cảm và tinh tế của trái tim người nghệ sĩ.

– ánh trăng soi sáng mặt đất, soi sáng cảnh vật. những mảng màu sáng tối đan xen, hòa quyện tạo nên khung cảnh thơ mộng: trăng rằm, bóng lồng hoa. bóng trăng, bóng cây quấn quýt, nép mình trong bóng hoa lung linh, huyền ảo,…

– Nghệ thuật miêu tả phong phú, tinh tế: xa gần, cao thấp, tĩnh và động, v.v., tạo nên hình ảnh đêm rừng đẹp, hút hồn người.

– mô tả tâm trạng của bạn vào một đêm trăng:

+ câu 3 và câu 4:

cảnh đêm trông như người chưa ngủ vì lo chuyện nước

<3

– người ta chưa ngủ có hai lý do, lý do thứ nhất là vì cảnh đẹp khiến tâm hồn người nghệ sĩ trở nên u uất, say đắm. lý do thứ hai: Tôi chưa ngủ vì lo cho đất nước, cho cuộc kháng chiến của nhân dân ta. Tuy khung cảnh thiên nhiên đẹp và thơ mộng nhưng không làm tôi quên đi trách nhiệm cao cả của một vị lãnh tụ cách mạng đối với nhân dân, với Tổ quốc.

– cả hai dòng đều thể hiện tình cảm gắn bó giữa nhà thơ đa cảm và người lính cứng cỏi trong anh.

3-kết thúc:

– Cảnh khuya là một bài thơ tứ tuyệt hay và hay, có sự kết hợp hài hòa giữa tính cổ điển (hình thức) và tính hiện đại (nội dung).

– đoạn thơ thể hiện tâm hồn nhạy cảm, tinh tế và tinh thần trách nhiệm cao cả của chú Hồ – vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc Việt Nam; nó là minh chứng cho phong cảnh tuyệt vời của người nghệ sĩ – người lính thành phố Hồ Chí Minh.

cảm xúc về bài thơ việt nam

tou huu là đại diện xuất sắc của nền thơ ca cách mạng Việt Nam, đồng thời cũng là nhà thơ có phong cách riêng trong sáng tác. tác giả có giọng ca trữ tình tha thiết, những sáng tác của ông luôn gắn liền với những giai đoạn quan trọng trong lịch sử dân tộc. vì vậy, bài thơ thấm đượm tinh thần dân tộc nhưng không ly dị với tính hiện đại.

Bài thơ Việt Bắc là đỉnh cao của thơ lục bát và cũng là một thành tựu xuất sắc của thơ ca kháng chiến chống Pháp. bài thơ ra đời đúng vào một sự thật lịch sử: tháng 10 năm 1954, những người kháng chiến rời căn cứ miền núi trở về miền xuôi. Từ xuất phát điểm đó, bài thơ ngược về quá khứ để nhớ về một thời cách mạng và những cuộc kháng chiến gian khổ mà anh hùng, để nói lên tình cảm gắn bó với Việt Bắc, với Đảng, với Bác Hồ, với Tổ quốc. những con người – tất cả đều là nguồn sức mạnh tinh thần to lớn để dân tộc ta tiếp tục vững bước trên con đường cách mạng. nội dung này được thể hiện bằng hình thức quốc ngữ in đậm. bài thơ rất tiêu biểu cho phong cách thơ.

Hoàn cảnh sáng tác tạo nên một tâm trạng đặc biệt, đầy cảm xúc nhớ nhung: nắm tay nhau rồi biết nói gì hôm nay. đó là cuộc chia tay của những người đã sống với nhau mười lăm năm, có biết bao kỷ niệm êm đềm, cùng nhau chia sẻ mọi đắng cay ngọt bùi, giờ cùng nhau nhớ về những kỷ niệm đẹp, khẳng định nghĩa tình, chung thủy và hướng tới tương lai tươi sáng. câu chuyện tình cách mạng đã được thể hiện một cách nghệ thuật như tâm trạng của tình yêu đôi lứa.

diễn biến tâm trạng như khi yêu được tổ chức theo lối đối đáp quen thuộc của ca dao, dân ca, người hỏi, người đối đáp, người tâm tình, người đối đáp, đối đáp. câu hỏi và câu trả lời đã mở ra bao kỉ niệm về một thời kháng chiến cách mạng gian khổ mà anh dũng, và mở ra bao nỗi nhớ. thực ra, ngoại cảnh là lời đối đáp, còn nội tâm là lời độc thoại, bộc lộ tâm tư, tình cảm của chính nhà thơ, của những người tham gia kháng chiến.

Thông qua dòng hồi tưởng của chủ đề trữ tình, cảnh và người Việt Nam được hiện lên một cách đẹp đẽ. Nỗi nhớ da diết của bức tranh sắp về đã khắc sâu vào thiên nhiên núi rừng Việt Nam một vẻ đẹp vừa hiện thực, vừa thơ mộng, gợi lên những nét riêng biệt, độc đáo, khác hẳn với các vùng quê trên thế giới. quốc gia. . Chỉ những ai đã từng sống ở Việt Bắc và coi Việt Bắc là quê hương thân yêu của mình mới có những hoài niệm da diết, những cảm xúc sâu lắng, thấm thía về ánh chiều tà, ánh trăng chiều, những xóm làng mờ ảo trong sương sớm, những đống lửa đốt trong đêm khuya, núi rừng. và những dòng sông với những cái tên quen thuộc – tất cả đều là những lời nhắc nhở tươi sáng về thời gian và không gian:

không nhớ gì như nhớ người yêu … noi thia, sông ngày, xuân hoa viên mãn.

nhưng có lẽ cái đẹp nhất của nỗi nhớ Việt Bắc là sự hòa quyện thân tình giữa cảnh với người, một dấu ấn không thể phai mờ của những con người Việt Nam cần cù lao động, thủy chung trong tình yêu:

Anh về rồi, anh nhớ em … nhớ khúc tình ca thủy chung

Bạn có thể thấy thiên nhiên Việt Bắc hiện ra với muôn vàn vẻ đẹp đa dạng, phong phú và sinh động, thay đổi theo từng thời tiết, từng mùa.

Gắn liền với mỗi khung cảnh là hình ảnh những người dân thường làm ruộng, người đan nón, người thu hoạch tre. bằng những việc làm tưởng chừng như nhỏ bé của mình, họ đã góp phần tạo nên sức mạnh to lớn cho cuộc kháng chiến. lòng chính nghĩa và tình thương yêu của nhân dân đối với cán bộ, chiến sĩ, sự đồng cảm, sẻ chia, chia sẻ mọi buồn vui, gánh vác mọi nhiệm vụ nặng nề, khó khăn đã làm cho chữ nghĩa ngày càng sáng ngời trong tâm trí nhà thơ. viet bac – đó là hình ảnh của những mái nhà “xám xịt, đầy son phấn”, hình ảnh người mẹ tần tảo “nắng như thiêu đốt – dắt con lên nương, bẻ từng bắp”, đó là những ngày ruộng cam. . đau khổ hơn:

<3

Có thể nói, âm hưởng trữ tình ngân vang xuyên suốt bài thơ đã tạo nên một khúc ca ngọt ngào, đằm thắm của tình đồng đội, tình đồng đội, tình yêu thiên nhiên, yêu đất nước, yêu cuộc sống.

p>

Tiếp nối dòng hồi tưởng của chủ đề trữ tình, bài thơ đưa người đọc đến khung cảnh Việt Nam đang vật lộn với không gian núi rừng bao la, những hoạt động sôi nổi, những hình ảnh hào hùng, những âm thanh sôi nổi, dồn dập, hào hứng. cách mạng và kháng chiến đã làm tan đi nỗi buồn hiu quạnh của núi rừng, đồng thời đánh thức sức sống mãnh liệt của thiên nhiên và con người miền bắc. bài thơ mang đậm âm hưởng anh hùng ca, mang dáng dấp của sử thi hiện đại, bởi chỉ cần phác họa ra phong cảnh hùng vĩ của Việt Bắc, tou hu đã thể hiện khí phách vô cùng quật cường của cả một dân tộc hiên ngang đấu tranh giành độc lập, tự do. . của đất nước:

những con đường phía bắc Việt Nam của chúng ta … đèn pha sáng như ngày mai.

Dân tộc ấy đã vượt qua bao gian khổ, khó khăn, hy sinh để lập nên những kỳ tích, chiến công gắn liền với các địa danh: Phủ thông, giang sơn, sông lộ, thông, bình, tây, bắc, biên giới. song quyền không chỉ miêu tả khí thế hào hùng của cuộc kháng chiến mà còn đi sâu giải thích nguồn sức mạnh dẫn đến thắng lợi. đó là sức mạnh của lòng căm thù: “muối bỏ bể”, sức mạnh của lòng trung thành: “anh với em, đắng cay ngọt bùi”, sức mạnh của khối đại đoàn kết toàn dân, của sự hòa quyện chặt chẽ giữa con người với thiên nhiên – tất cả tạo nên hình ảnh đất nước đứng vững:

<3

Đặc biệt, bằng những vần thơ trang trọng nhưng nghiêm túc, người bạn nhấn mạnh, khẳng định rằng Việt Bắc là quê hương của cách mạng, là căn cứ địa vững chắc, cơ quan đầu não của cuộc kháng chiến, nơi tập trung tình cảm, tư tưởng, niềm tin và hy vọng của tất cả mọi người. người việt nam yêu nước. trong những năm đen tối trước cách mạng, hình ảnh Việt Bắc dần hiện ra từ xa (mưa suối, mây trời) để xác định đó là chiến khu kiên cường, nơi nuôi dưỡng biết bao cuộc đấu tranh, nơi sinh thành ra những người sẽ trường tồn mãi mãi về sau. lịch sử của quốc gia:

Em về rồi, lòng còn nhớ núi non … tân niên, hồng thai, mái đình long, cây đa

Trong những ngày kháng chiến gian khổ, việt bắc là nơi có ánh sáng rực rỡ, trung ương và chính phủ bàn việc công. để khẳng định niềm tin yêu của đất nước vào tình yêu quê hương đất nước của cả nước với việt bắc, cụ huý đã dùng những vần thơ rất mộc mạc, giản dị mà giàu tình cảm:

đau đâu … quê hương cách mạng dựng nước cộng hòa.

Nghệ thuật thể hiện của bài thơ đậm đà tính dân tộc. Điểm đáng chú ý đầu tiên là yếu tố đã phát huy được nhiều điểm mạnh của thể lục giác truyền thống. kết cấu bài thơ là một bài hát phổ với hai nhân vật trữ tình là ta và ta, người ra đi và người ở lại hát đối đáp. Trong bài hát tiễn biệt lịch sử này, đầu tiên những người ở lại cất tiếng nhớ về một thời xa xăm hơn, thời kỳ đấu tranh gian khổ trước cách mạng, sau đó những người ra đi tiếp tục nhớ về 9 năm kháng chiến. .

nhà thơ rất chú trọng đến việc sử dụng lối ngắt nhịp của các bài ca dao, không chỉ có tác dụng nhấn mạnh ý mà còn tạo ra nhịp điệu vận động, cân đối, hài hòa, giúp cho lời ca dễ nhớ, dễ thuộc, dễ nhớ. thấm sâu vào tâm trí:

Tôi sẽ về núi rừng nhớ aitra bui ném mai cho già; … triển khai chiến dịch thu đông nông thôn ném giao thông mở đường

Về ngôn ngữ thơ, thủ tướng chú ý sử dụng những từ ngữ bình dị nhưng rất sinh động của nhân dân để tái hiện một thời cách mạng và kháng chiến gian khổ nhưng đầy nghĩa tình. . là một ngôn ngữ giàu hình ảnh cụ thể:

một ngàn đêm sương mù sâu thẳm; buổi trưa nắng chói chang;…

và cũng là một ngôn ngữ rất âm nhạc:

cối và cối đập đều trong đêm, đêm ầm ầm như đất rung chuyển;…

Đặc biệt, thơ hữu cơ sử dụng cách lặp lại ngôn ngữ bình dân rất tài tình:

Tôi đã trở lại, tôi nhớ chính mình; Tôi về, tôi nhớ chiến khu; Tôi nhớ lớp học; Tôi nhớ ngày của cơ quan; Tôi nhớ tiếng rừng chiều,…

mọi người tạo nên giọng ca trữ tình trầm bổng, êm dịu, ngọt ngào như một lời ru, đưa chúng ta đến với thế giới của ký ức và tình yêu chung thủy.

Bài thơ là một bài ca tri ân, một nỗi nhớ và tình cảm xúc động của người bạn về mười lăm năm cuối cùng của đất nước (từ khởi nghĩa bắc sơn năm 1940 đến hòa bình lập lại năm 1954), từ đó đến tương lai tươi sáng. , ghi nhớ khát vọng chung thủy. Bằng việc viết về tình cảm dân tộc và hướng về đồng bào, Tô hu đã phát huy một loại hình nghệ thuật dân tộc, trong đó nổi bật là thể thơ lục bát và ngôn ngữ thơ mang đậm sắc thái dân gian. viet bac có thể coi là một bản tình ca và cũng là một bản hùng ca về cách mạng, về cuộc kháng chiến và những con người kháng chiến mà cội nguồn sâu xa của nó là tình yêu đất nước, lòng tự hào về sức mạnh của nhân dân, đó là truyền thống ân nghĩa, thủy chung. của dân tộc Việt Nam.

ý nghĩ về bài thơ sóng

Trong nền văn học Việt Nam, Xuân Quỳnh là hình tượng thơ tiêu biểu của thế hệ trẻ những năm chống Mỹ với những cống hiến xuất sắc qua những tác phẩm thể hiện tiếng nói trữ tình của tuổi trẻ. Thơ xuân quynh luôn giàu vẻ đẹp nữ tính qua tiếng lòng, giọng điệu tha thiết với niềm hạnh phúc giản dị đời thường gắn với những điềm báo, lo toan. Điều này đã được thể hiện rất rõ qua bài thơ “Òa”, một trong những bài thơ tình nổi tiếng giúp khẳng định vị thế “bà hoàng của thơ tình Việt Nam”.

trong tác phẩm, ola và tú lệ là hai hình tượng trung tâm song hành, có lúc tách rời, có lúc hòa quyện để nói lên những cung bậc cảm xúc của nhân vật trữ tình về tình yêu, hạnh phúc. bài thơ đã nói lên tình yêu của trái tim người phụ nữ vừa hiện đại, vừa mới mẻ, vừa truyền thống. Qua hình tượng sóng, trước hết nhà thơ đã tái hiện được những cực đối lập trong mâu thuẫn của tình yêu:

“bạo lực và nhẹ nhàng, ồn ào và yên tĩnh”

miêu tả trạng thái sóng biển vỗ bờ ngày đêm, tác giả đã tái hiện diễn biến tâm trạng của người phụ nữ đang yêu: lúc dữ dội ồn ào, lúc lại êm đềm sâu lắng. đó là biểu hiện quen thuộc của một trái tim yêu chân thành và mãnh liệt. vì thế, tình yêu ấy không bó buộc trong không gian chật hẹp mà luôn đi theo tiếng gọi con tim để vươn tới hạnh phúc:

“Sông không hiểu ta, sóng tìm bể”

Cũng giống như những con sóng tự do giữa đại dương xanh thẳm, ngày đêm va vào nhịp thở của biển cả bao la, người con gái khi yêu cũng sẵn sàng vượt qua tất cả để tìm thấy tâm hồn, sự đồng điệu và tình yêu đích thực. qua đó ta thấy được khát vọng hạnh phúc thường trực mãnh liệt trong trái tim người phụ nữ. đây chính là yếu tố tạo nên vẻ đẹp độc đáo và riêng biệt, hiện đại và mới mẻ trong thơ tình. Nếu trong thơ cổ, hình ảnh người phụ nữ luôn hiện lên qua sự cam chịu, nhẫn nại: “Thân em như hạt mưa rơi: hạt đi thành, hạt đi cày” thì người phụ nữ trong thơ của xuan quynh bị phá một cách mạnh mẽ. vượt qua mọi không gian hẹp và hẹp để đến với không gian rộng mở của tình yêu thương.

Vẻ đẹp hiện đại trong những vần thơ “ola” còn được thể hiện qua tấm lòng đa cảm, nhân ái và những điềm báo đầy xót xa, trăn trở của người phụ nữ khi yêu:

“Đời dù dài bao nhiêu, năm tháng vẫn trôi như biển, dù rộng, mây vẫn bay

đồng thời nhịp thơ lan tỏa nhịp nhàng theo nhịp sóng cũng nhấn mạnh khát vọng của người ca sĩ:

Làm sao có thể vỡ tan thành trăm con sóng nhỏ giữa biển lớn tình yêu, để ngàn năm tan vỡ? ”

nữ ca sĩ xuan quynh đã dùng hàng nghìn, hàng trăm từ để bày tỏ mong muốn vĩnh cửu hóa tình yêu đôi lứa thông qua việc hóa thân vào sóng biển. khát vọng lớn lao ấy đã thể hiện tấm lòng yêu thương tha thiết, chân thành luôn thường trực trong tâm hồn người phụ nữ. Ngoài vẻ đẹp hiện đại, thơ Xuân Quỳnh còn gợi lên những cảm xúc sâu sắc về vẻ đẹp của tình yêu truyền thống bằng cách thể hiện nỗi nhớ da diết:

“sóng dưới sâu, sóng dưới nước, ôi con sóng khao bờ ngày đêm không ngủ được, lòng anh nhớ em dù trong mơ, lúc thức”

Nếu sóng là nhân tố tạo nên nét kỳ dị của biển thì nỗi nhớ là nét nổi bật gắn liền với tình yêu đôi lứa. chính vì vậy mà trong kho tàng ca dao Việt Nam có rất nhiều câu ca dao viết về nỗi nhớ:

“nhớ ai bạn nhớ, ai nhớ ai, bây giờ nhớ bạn”

có:

“hãy nhớ một người phấn khích như đứng trên đống lửa như ngồi trên đống than”

Qua những câu thơ xúc động, người đọc có thể thấy tình yêu luôn gắn liền với nỗi nhớ. Còn đối với thơ xuân quy, nỗi nhớ được bộc lộ trực tiếp: “lòng anh nhớ em, cả trong mơ và khi thức giấc”. Nỗi nhớ đã đi sâu vào tiềm thức của người phụ nữ và trở thành biểu hiện tối đa của tình yêu nồng nàn, nhiệt thành và chân thành.

và cũng giống như một người phụ nữ truyền thống, tình yêu đối với xuan quynh luôn gắn liền với sự chung thủy:

“Dù có đi bao xa về hướng Bắc, dù có đi về hướng Nam, anh luôn nghĩ về em ở một hướng”

Thông qua cách nói sáng tạo “ra bắc / lại nam”, tác giả đã khẳng định tình yêu chung thủy có thể vượt qua mọi giới hạn về kích thước và không gian. hai tiếng “một phương” như một lời thề thiêng liêng về một tình yêu duy nhất, trọn vẹn và chân thành. qua đó, độc giả có thể thấy được khát khao hạnh phúc và tình yêu cháy bỏng của nữ ca sĩ.

Như vậy, thông qua cấu trúc song hành, sử dụng hai hình ảnh “sóng” và “em” hòa trộn, tách biệt, tác giả xuân quy đã miêu tả một tình yêu với vẻ đẹp hiện đại, tươi mới và truyền thống đồng thời qua lăng kính độc đáo của người phụ nữ. yêu say đắm. Với thể thơ năm chữ và nhịp điệu uyển chuyển, nữ nghệ sĩ đã tạo nên một ca khúc bất hủ về tình yêu gắn với lòng trắc ẩn, niềm khao khát và hạnh phúc giản đơn trong cuộc sống đời thường.

cảm nghĩ về một bài thơ mùa xuân nho nhỏ

Mùa xuân nho nhỏ của thanh hải là một bài thơ chân thành và trong sáng. đó là điều cốt yếu nhất của một người luôn muốn cống hiến, sống có ý nghĩa. Đó là tiếng nói của trái tim nhà thơ và của tất cả những ai cảm thấy say mê cuộc sống tươi đẹp nơi trần thế này.

Một mùa xuân nho nhỏ đã ra đời khi nhà thơ nằm trên giường bệnh. chắc hẳn trong những ngày cuối cùng ấy, sau những chiêm nghiệm về cuộc sống với tất cả tình yêu thương, thanh hải muốn hát tiếp tiếng hát của “chim sơn ca” để góp thêm một “mùa xuân nho nhỏ” cho đời, cho dân và cho Tổ quốc thân yêu. >

với thể thơ 5 chữ, nhịp điệu nhanh, ngắn gọn nhưng vẫn đủ ba độ láy, bài thơ đã khơi dậy trong lòng em một cảm xúc bồi hồi, xúc động. những màu sắc nhẹ nhàng, những hình ảnh đẹp đẽ, tươi sáng và tràn đầy sức sống trong từng câu thơ đã dần ngấm vào trái tim non nớt của tôi.

mùa xuân của thiên nhiên, làng quê được nhà thơ cảm nhận trong sự căng tràn sức sống, trong nhịp sống hối hả và tươi mới của những hy vọng về tương lai. giữa màu xanh êm đềm của dòng sông xuân, sắc tím của hoa ban không lạc lõng cũng không bấp bênh. nó bám chắc vào lòng sông như một sợi dây sinh khí vô hình. trên nền êm đềm của “dòng sông xanh” và “bông hoa tím”, tiếng hát trong veo của loài ấu trùng cất lên, vang vọng không dứt đến tận trời xanh. từng âm thanh, từng tiếng chim trong veo hay hơi thở của không khí xuân hòa quyện với đất trời, ngân vang trong lòng người như những “giọt tâm hồn” tươi sáng. bài hát đó khiến chúng ta không thể thờ ơ nhưng lại khiến chúng ta phát động lời kêu gọi khao khát nắm lấy, “bắt tay”.

hòa mình vào không khí mùa xuân của thiên nhiên đất nước đang trong quá trình chuyển mình cũng rộn ràng, nhộn nhịp. sức sống của đất nước không chung chung, trừu tượng mà được biểu hiện ở “sức xuân” của mỗi người. mùa xuân trên lưng người lính, mùa xuân trong tay người nông dân. mỗi bước người gieo thêm một chồi xanh, một cây non. và nhờ đó, sức xuân của đất nước trỗi dậy như sóng biển. đất nước náo nức, náo nức mang hơi thở mới, vội vã. Tín ngưỡng dân tộc mới được khơi nguồn từ truyền thống bốn nghìn năm dựng nước. Đó là lý do dù biết còn gian khổ, khó khăn nhưng cả nước vẫn “tiến lên” với quyết tâm không mệt mỏi.

những câu thơ của qing hai có đầy đủ hình ảnh, màu sắc và âm thanh. tạo không khí hào hứng, nhiệt tình và vui vẻ. nó là một bức tranh với màu sắc tươi sáng, âm nhạc rộn ràng với nhịp điệu rõ ràng, ngân nga và gợi cảm. điều đặc biệt là: hình ảnh thiên nhiên, hình ảnh đất nước tràn trề sức sống được nhà thơ cảm nhận lúc lâm chung. trên giường bệnh, nhà thơ vẫn mở rộng tâm hồn, lắng nghe và đón nhận mọi âm thanh náo động của cuộc sống. anh vẫn lắng nghe từng bước rất êm đềm của cuộc đời. bốn bức tường ngăn cách không thể ngăn cách cuộc đời thi sĩ, nỗi đau bệnh tật không làm giảm ý chí, nhiệt huyết và tình yêu chân thành với cuộc sống trong trái tim người nghệ sĩ. nghị lực phi thường đó thật đáng trân trọng và biết ơn.

đoạn thơ khép lại trọn vẹn tâm hồn và niềm đam mê của người đọc bằng một khát vọng chân thành và mãnh liệt. Đó là khát vọng cháy bỏng: được làm hoa như đóa hoa tím ấy, được làm chim hót bay lên trời những giọt rực rỡ như chim sơn ca. khao khát không bao hàm sự đau khổ của một người sắp chết. nó giống như cường độ và cảm xúc của một tuổi trẻ tràn đầy sức sống và khát khao cống hiến hết mình cho cuộc đời.

nhiều người đã đồng ý với tôi rằng: thanh niên đọc Thanh xuân nho nhỏ có thể tìm thấy lý tưởng sống của mình, nhưng những người đã cống hiến cả tuổi thanh xuân cho ruộng đồng thì vẫn còn sống. trái mùa xuân nho nhỏ không chỉ là niềm đam mê của tôi. xứng đáng là bài thơ hay trên tủ sách quý của mọi người.

……

& gt; & gt; & gt; Tải file để tham khảo trọn bộ bài viết số 1. 1 trong lớp 10!

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Bài viết số 1 Lớp 10 (Đề 1 đến Đề 5) – Bài văn mẫu lớp 10 hay nhất. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *