Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
346 lượt xem

Nhà thơ Nguyễn Thị Anh Đào – Hội viên Hội Nhà văn Đà Nẵng

Bạn đang quan tâm đến Nhà thơ Nguyễn Thị Anh Đào – Hội viên Hội Nhà văn Đà Nẵng phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Nhà thơ Nguyễn Thị Anh Đào – Hội viên Hội Nhà văn Đà Nẵng

nguyễn thị anh đào hay còn gọi là nguyễn giao, sinh ngày 19 tháng 5 năm 1979 tại huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh. hiện đang sống tại thành phố Đà Nẵng.

tác phẩm đã xuất bản: – tập thơ ngày không trở lại , biên tập Đà Nẵng 2007 – tập thơ tejiendo , biên tập văn học 2012 – tuyển tập về những câu chuyện cô ấy ở cổng thiên đường , xã luận Đà Nẵng 2014

Các Giải thưởng và Giải thưởng Văn học: – Giải Nhì cuộc thi Thơ Hà Tĩnh năm 1998 – Tập thơ Dệt – Giải Nhất – Hội Nhà văn Đà Nẵng, 2012 – tập truyện > Cô ấy ở cổng thiên đàng – giải thưởng c – Liên đoàn vhnt Việt Nam 2014

én và ký ức

thở qua vòm núi, cha khàn khàn gọi chim trời, biển bão, nếp nhăn uốn thành sóng và gợn sóng cuộc đời

ngọn roi và ký ức chiến trường cướp đi từ cha tôi, đôi mắt ngày đêm nhòe đi, không thể tách rời bàn tay, cây gậy từ mặt đất, đeo bám một nỗi buồn không đáy

ngày không vơi đi chén trà đắng, roi thương nhớ dậy đất trời, đôi mắt nhìn vạn vật trên đời bằng tình thương, người lính chiến, hòa bình với nỗi đau thương nhớ cha trong xanh. cửa sổ, đôi chim nhỏ bay ra hót trong sáng, con qua sông rời bến đò về, con tiếc chân trượt chân rơi roi cha, roi cha đánh con, lòng con. bỏng, môi tôi bị bỏng và vết bầm tím của tôi biến thành mạch máu

đêm của bầu trời, vẻ đẹp của con gái tôi, đòn roi và nỗi nhớ cha đã nâng tôi lên giữa sóng biển và bãi biển xa như tầm mắt.

vui mừng với smr.la

người mẹ lại vỗ tay chèo đưa người sang sông để vuốt ve gương mặt thuở còn son rỗi buông lơi trên mái tóc sông nhẹ như người con gái, môi thâm, mắt xanh và má lúm đồng tiền duyên dáng

>

mẹ chèo đò trong đêm không trăng, hắt nước vào mặt che đi cái đắng cay của cầu vồng, mùi sóng, sóng vẽ nỗi buồn trên mặt nước, mái chèo ơi, con cất tiếng gọi về đâu. trăm khuôn mặt của bạn bè?

người mẹ khoác lên mình chiếc áo mùa đông, vẫy mái chèo vọng nước non, bao năm mong mỏi, quê hương bom đạn đã có chiếc cầu ký ức bắc qua sông, nối người với người, nối yêu thương, nối liền núi sông thời trai trẻ. bối rối trước hoa súng tím tặng bạn bè trong ngày cưới của các chiến binh

Tôi tắm sông hai lần tuổi thơ thơm mát, trời vàng nắng vàng, nước sông xanh biếc, thuở còn thơ mẹ ngồi chải tóc, tạc tượng. thời gian

<3

những giấc mơ về những dòng sông kêu gào thảm thiết.

đan

mẹ dệt cho con tình yêu thương và đợi giọt máu kết tinh đâm chồi xanh

trời dệt phôi bằng cơn mưa tháng bảy, con bò bỏ thai phụ nữ, dệt hạnh phúc bằng kim, vá thân phận đàn bà, hụt hơi mùa khô

Qua giấc ngủ ngắn ngày và trưa, kéo đêm về tựa gối, sợi tóc xanh không màu nối nhau, ai dệt nỗi buồn bi thương?

mẹ dệt nên tình yêu dưới hình thức trái cấm ngàn năm không phụ lòng người vẫn yêu con say đắm!

xin chào lạc đà không bướu

tia lửa này phát sinh từ ta, tâm không yên, gió lạ sương mù, chiêm ngưỡng hư vô hình ảnh khói thuốc chiều, khẽ hôn môi trên tóc, qua đời, hết đau chân?

nỗi đau nhớ ta như mùa khô sông, thác, ghềnh, bão cũ, tóc bạc, môi mờ, vết chân chim, cánh võng thời gian từ từ dừng lại giữa những dòng chữ chưa buông?

này đó, ngọn lửa vừa chiếu vào cuối mắt anh, bỗng nhiên em cười chiều rơi phút hờn giận, bỗng em khóc như ngày đêm, trả lại hài cốt trắng ngần mà ngọn lửa đã bắn qua mũi tên vào. bầu trời có từ với sóng

chiều nay chúng tôi lái xe trở lại một nơi yên tĩnh để ngắm bình minh

Một đám mây bay qua nửa đầu đời tôi và anh ấy vẫn nợ tôi một câu chuyện tình yêu!

đột biến

vẽ mặt mình lên thân cây mục nát, vỏ cây xù xì bốc khói trên nền đất nâu, cỏ cây như tái sinh trong hơi thở của mùa với đầy cảm hứng

khuôn mặt em hiện ra trong thai nhi biển gợn sóng lăn tăn bãi cát, vẫn lặng lẽ hôn bờ tóc bạc phơ phất phơ của mùa thu

gác lại những mái chèo của người lái đò già bình lặng ngồi trên bến, những giây phút thảnh thơi câu cá, tìm về ký ức đắm say, tóc trôi theo muối thời gian

XEM THÊM:  Nhà thơ Đỗ Phủ tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp - WRHC

muối mặn yêu thương nuôi một tâm hồn đủ lớn để ước mơ bay ngang thiên hạ, ánh sáng, ngôn ngữ, ngồi bên cây sấu già, kể chuyện tôi một lần nữa khắc tên vào mặt tôi khi sóng vỗ vào bờ biển của tôi. mặt có hình tháp lông quay đáy biển hướng lên trời rơi xuống câu thơ

nụ cười đột biến biến thành nếp nhăn truyền cảm hứng cho câu thơ nóng bỏng

không có chủ đề

bao bọc nỗi cô đơn trong bốn bức tường kêu cọt kẹt tiếng côn trùng, thiếu ngủ, trẻ thơ lang thang, bong bóng đầy nước mắt …

thu mình trong bốn bức tường rêu phong phủ thời gian sẽ đợi ai trên mây, núi sẽ ồn ào, em vẫn trong xanh như biển, một màu chung thủy

ôm nỗi buồn để ngăn niềm vui vào khuôn mặt khuất lấp chân trời, đôi chân mỏi nhừ, đôi mắt hướng về miền đất không có gió

gửi gắm nỗi đau trong hình hài đêm đợi bình minh soi sáng trăm bước chân trời chiều vô tận, nỗi nhớ đóng băng anh

bốn bức tường ngăn mọi suy nghĩ về bao dung, mơ về hạnh phúc, tiếng côn trùng mồ côi trong tôi đêm nay qua khe nứt ngoài khung cửa mơ thấy đôi tình nhân….

<3

người yêu văn học

có lẽ ngày mai cỏ sẽ mọc đều hơn dưới chân tôi. Tôi sẽ nghe nhịp sống tan chảy. Bạn lắng mình vào những ký ức nhạt nhòa của thời gian vào mùa phượng đỏ một góc trời Huế yên bình, nắng vàng rực cả một góc trời.

có lẽ một ngày nào đó bạn sẽ nhớ đến tôi như nỗi đau chung nhất, khi nhận hàng trăm mảnh đá trên cỏ dưới chân bạn có thể có hình dạng như một dòng sông khác, những lớp đá vô hình xếp lại trên nỗi đau

p>

Biết đâu ngày mai trở về, nước sông hương hoa sẽ xanh hơn sương tím giăng đầy mặt hồ, tâm sen tỏa hương thơm ngát, chẳng tìm được bước chân đã quên con dốc nhẹ. bạn mù đường

có lẽ một ngày nào đó chúng ta sẽ ở quá gần nhau, tôi sợ tìm kiếm ký ức về tổ chim trong mắt tôi, tôi sợ chạm vào thứ yên tĩnh trên lồng ngực của tôi, tôi sẽ tự nhắc nhở bản thân rằng tôi đã quên một – góc – phai – trăng

có lẽ chính em là người không thể tận cùng khi trăng mỏng như khói màu, đá tình lăn giữa mùa phượng đỏ chiều nay lại mưa …

nâu đỏ

Bạn sẽ đi đâu với nụ cười của mình khi tôi lang thang qua những cánh đồng băng giá vào tháng Ba? Trời cuối xuân nắng chói chang, sao đêm nay em nhớ mặt anh trên thành phố?

em là giọt sương rơi suốt ngày tháng trên cánh đồng lúa tháng ba, đồng xanh ngọt ngào, nỗi nhớ lại tuôn trào, trào nước mắt

em đi đâu, mang theo hơi thở của anh, nhuộm cánh đồng ký ức tháng ba lạnh không màu, mẹ không ra đồng đổ ánh vàng trăng đầu thu. con hẻm.

cái lạnh không màu có cái gì đó sâu thẳm gọi tôi như thể bạn vừa đến một con hẻm đầy hoa vàng.

ngũ cốc của mẹ tôi yêu con gái của bà ấy

mùa đông mát mẻ, tiếng cười của trẻ thơ buổi sáng, quần áo mới, giọt sương hình trái tim treo trên cỏ

<3

Buổi sáng mùa đông trên bãi cỏ yên bình, tôi hỏi: mây làm ra nước, gió từ đâu ra? bà mẹ cười “thiên nhiên là hơi thở bạn thức dậy mỗi ngày.”

bình yên sau tiếng cười của trẻ thơ, đường đời ngắn lại. mặt trời mùa đông sưởi ấm những cây bàng mùa xuân, mang đến tài lộc mới. mẹ đưa con đi qua nhiều con phố nhỏ và góc nào cũng bình yên.

Cốm vàng mẹ tôi mùa đông nắng mát, tuổi thơ lác đác cánh diều. đại dương buồn, đôi cánh của cha vươn lên trên sóng trong giấc mơ, con soi bóng dãi ngân hà.

sau mùa đông, một mùa xuân ấm áp sẽ đến. sau ngày nắng sẽ có những cơn mưa ngọt ngào, tiếng cười ấm áp của trẻ thơ, ngôi nhà hạnh phúc bên cây cầu nâng cánh ước mơ.

đảo ngược

<3

bất cứ ai tự cho mình quyền tự cho mình, bao gồm cả niềm tin và danh hiệu, đều trống rỗng dưới đáy đại dương!

hủy hoại cuộc đời mình để tìm bạn tâm giao, một người chết lặng lẽ “vứt đi cuộc đời bé bỏng quá ngắn hãy yêu anh” Tôi nhìn lại đếm tuổi của mình trong trái tim thắt chặt.

Người dũng mãnh chỉ tay năm ngón cúi đầu nhẫn nại để rồi đến khi họ không còn niềm tin, âm thầm bán sống bán chết. Đêm yên tĩnh và anh hát.

XEM THÊM:  [LỜI GIẢI] Nhà văn Pháp Elsa Triobet quan niệm nhà văn là người cho máu. Nhà vă - Tự Học 365

mọi người đều mơ ước được biến từ trong ra ngoài bằng cách biến mọi thứ trên thế giới thành vật chất để bạn nắm bắt để đo lường, nhưng khi trò chơi bị đảo lộn, mọi thứ chỉ là một màu đêm

bên tôi lúc này đang hòa vào tiếng đường phố đông đúc và xe cộ xô đẩy nhau. cuộc sống không dừng lại, tôi muốn quay lại chính mình, tìm lá bài của định mệnh và ra đi.

ba ngày hạnh phúc vui vẻ

vào buổi sáng, mùa xuân se lạnh len qua lớp khăn mỏng manh gợi nhớ đến tách cà phê đậm đặc hương vị cuộc sống

nụ hôn ngày hôm qua ngọt ngào đến bất ngờ, vòng tay mở rộng, tim đập nhanh như sắp vỡ tung

Hôm qua là một chặng đường dài với những chuyến đi dài trong bão, mưa ướt đẫm những giọt nước mắt mới chớm nở.

nếu bạn nhớ lại ngày hôm qua chiếc áo cũ còn muốn mặc bao lần mùi thời gian dày đặc trên môi

cuối dòng thời gian, đôi tay buông lỏng trong hạnh phúc, câu trả lời ngắn ngủi êm đềm, có câu hát bên sườn đồi tan biến như lời sương.

cuối mùa hè

lá thư cuối ngày trống vắng, đọng trong mặt hồ phẳng lặng không gợn sóng, bạn có lời ru không mùa

này, có phải tôi vừa chạm vào con đường mơ ước của một cánh diều bay ngược gió và tung ra một quảng trường im lặng không một tiếng thở dài không?

một, hai, ba, đốt cháy đôi chân trên bãi cát phẳng lặng, tôi bị lạc để nhận ra khoảng lặng cuối cùng trong mắt mình.

một ngày nào đó, bài hát xuất thần, lướt qua sự trống trải của cuộc sống, nhảy múa trên bản nhạc mùa hè sắc màu cuối cùng

Cơn gió lạ chạm vào mắt làm bỏng mặt tôi mà không lặp lại.

m biỂU

<3

những cánh chim bay mạnh mẽ trên bầu trời xanh, ánh lên khát vọng hòa bình, khát khao yêu thương và đôi mắt đứa trẻ chớp chớp mơ màng gọi cha.

Những ngày Việt Nam không yên bình. Biển đã bao lần sóng gió? Đã bao lần biển quay lưng với những con sóng hung dữ để ăn thịt nâu đất?

hãy để tôi trở thành cánh mòng biển khi tro tàn của bạn trải đều trên hoàng sa – trường sa – dòng máu chảy dài trong huyết quản những cánh chim không biết mệt mỏi bay trên quê hương yêu thương.

Chiều nay biển có đưa em về đất nâu với sóng bạc và tiếng khóc? Trên những chặng đường hôm nay, những người đồng đội của anh vẫn ngày đêm tiếp tục giữ bầu trời bình yên.

hòa bình nỗi đau không chỉ của người vợ, người mẹ và những đứa con, hòa bình để đổi lấy sự bình yên cho những tâm hồn trẻ thơ trong sáng, những người lính đã bao tháng ngày yên nghỉ nơi biển mẹ?

<3

trường nhỏ

thật nhiều nắng trên cánh đồng lúa mượt mà, đầy gió và cánh diều, trên cánh đồng mà tôi đặt tuổi thơ theo chiều dài của những ngày cha chỉ gánh lúa, chỉ có bờ ruộng và đôi vai mòn mỏi.

<3

tháng chín, tiếng đồng ruộng vang lên trong cánh đồng hẹp với bóng mẹ ru hờ em khoác trên mái tóc một lần nữa nợ cánh đồng chiều tối – mẹ – lời ru

Tiếng cười hồn nhiên của trẻ thơ vang lên trong buổi chiều tĩnh lặng của núi Quế, nhớ cánh đồng khô rơm một mùa vắng tiếng mẹ trên đồi cao.

Tôi đẩy ước mơ theo hình bóng mẹ về bên kia núi non, đổi lấy một đồng

chỉ là một mảnh đất rất hẹp cạnh nhà cha tựa cửa ngàn năm …

bằng tốt nghiệp

núp bóng em vào ngực anh, tìm cảm hứng, mặt trời hú khóc đêm đêm, lồng vào bóng tối của mùa yêu gọi tình yêu

Hoa lục bình hờ hững thắp nến, hương tình bay về vương quốc xa, một bóng cánh đồng trăng có tiếng thở dài dành riêng cho miền vắng lặng

đôi chim trời bay vào không gian vô định, bến đợi không ồn ào, con tàu ngoằn ngoèo, nhớ giông tố neo đậu … năm xưa tìm lại hơi ấm trong ánh mắt mẹ ngọt ngào chạy sông của. tuổi thơ trôi qua dễ thở

vâng, em ngủ bên cánh đồng ẩm và thối, vâng, em xin lỗi vì mùa yêu thương, em không còn chờ con đường dốc trơn trượt để bước đi con đường không quay đầu …

Vào một đêm bí ẩn, mặt nước lăn tăn ở mép ngực tôi, tuôn trào những giọt đắng cuối cùng …

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Nhà thơ Nguyễn Thị Anh Đào – Hội viên Hội Nhà văn Đà Nẵng. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *