Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
307 lượt xem

Nghị lực sống và viết của một nhà thơ tật nguyền

Bạn đang quan tâm đến Nghị lực sống và viết của một nhà thơ tật nguyền phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Nghị lực sống và viết của một nhà thơ tật nguyền

.Nghị lực sống và viết của một nhà thơ tật nguyềnTrần Phước Ninh có một tuổi thơ “dữ dội”.

“Cậu bé sọ dừa”

Đó là tên mà người dân phố 2 xuyen dong, thị trấn nam phú, (huyện duy mỹ, quảng nam) thường gọi ông, nhà thơ trần phú ninh.

“Cậu bé sọ dừa” đã nổi tiếng trong thị trấn từ khi cậu còn nhỏ vì sự thông minh và hiếu học. phú ninh có năng khiếu văn, làm thơ, làm thơ từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường. Suốt những năm học cấp 3, Phước Ninh luôn là học sinh giỏi, là niềm tự hào của quê hương. nhưng không may, khi chuẩn bị vào lớp 11, cháu bị sốt thương hàn nặng gây bại não, liệt thần kinh, teo chân tay, méo miệng. căn bệnh khiến ông nói ngọng, bước đi chào hỏi và đôi tay “không bình thường”. Chỉ có đôi mắt sáng và nụ cười rạng rỡ là báu vật còn lại, sau cơn sốt thương hàn.

còn nhớ, sau nỗi đau năm ấy, ai cũng đinh ninh rằng phuộc ninh sẽ mãi mãi nằm liệt giường, cuộc sống chìm trong tăm tối, nhưng nhờ bàn tay yêu thương của mẹ và sự nỗ lực phi thường của mẹ, bản thân phuoc ninh đã kiên trì tập luyện hàng ngày. Với quyết tâm “tàn nhưng không phế”, không trở thành người thừa ngoài xã hội và là gánh nặng cho mẹ già, Phước Ninh đã có thể tự ngồi dậy và đi lại. Tuy nhiên, dù cố gắng bao nhiêu thì sau nỗi đau năm ấy, con đường đến trường của cậu học trò cũng tan biến. anh ấy đã phải gửi bao nhiêu ước mơ cho bạn bè của mình.

thương mẹ già bệnh tật, khó khăn, năm 24 tuổi, phuoc ninh xin phép mẹ già thu dọn quần áo cũ lao vào chốn sa trường kiếm sống. Vào ngày anh đi, mẹ anh đút túi 200.000 đồng để đóng phí qua đường. Vào Sài Gòn, anh chọn nghề bán vé số mưu sinh. để rồi 10 năm liên tục sống nơi đất khách quê người, nỗi nhớ nhà, mẹ già vẫn day dứt. Có những đêm trong xóm trọ đông đúc, chống chọi với cái nóng của mùa khô và cái lạnh của mùa mưa miền Nam, Phước Ninh thấy cuộc sống của mình thật vô vị và vô vọng. Nhiều đêm giao thừa, anh vẫn chân trần lang thang trên phố với tờ vé số trên tay. những vần thơ trái tim rỉ máu vừa tuôn trào.

Nghị lực sống và viết của một nhà thơ tật nguyền

tran phuoc ninh luôn tâm niệm mình sẽ có sức khỏe để tiếp tục làm việc thiện giúp ích cho thiên hạ.

“Có những người sống ở rất xa ở Sài Gòn

vào một buổi chiều, anh lặng lẽ khóc ở một vùng đất xa lạ

thời khắc giao thừa chỉ là một khoảnh khắc

chuyến tàu sẽ trở lại với bạn, chuyến tàu tiếp theo sẽ được lên lịch

Tôi sẽ không trở lại trong năm nay

XEM THÊM:  Nguyễn Bính - Tiểu Sử Nhà Thơ Nguyễn Bính Và Những Bài Thơ Hay

Tôi yêu đôi mắt mệt mỏi của mẹ già

ở giữa một con phố đông đúc

Con phải nói là … để kiếm sống, mẹ ạ! “

(chiều 30 Tết)

rồi như một phép màu, phuoc ninh bén duyên với nhà phật, nhờ sự giúp đỡ của cổng chùa mà phuoc ninh đã có cơ hội về quê thăm quê và tìm cuộc sống mới tại đà nẵng cùng với nghề bán vé số dạo. Năm 2007, anh về quê mở quán cà phê nhỏ mang tên “quán thơ”, nay đã trở thành nơi lui tới của các nghệ sĩ khắp nơi. Đầu năm 2015, Phước Ninh mở thư viện sách miễn phí cho bạn đọc tại nhà. Ngoài công việc bán vé số, Phước Ninh dành thời gian sáng tác thơ, đọc sách để tìm niềm vui trong cuộc sống. Nhắc về mình, Phước Ninh luôn nở nụ cười lạc quan: “Nói mới nhớ, tôi may mắn hơn hầu hết mọi người. Làm thơ như có một chỗ dựa tinh thần để mình dựa vào”.

Thơ Trần Phước Ninh hầu như lúc nào cũng mang hình ảnh của mẹ, tình yêu quê hương đất nước, chưa bao giờ có những lời lẽ ghét bỏ, tuyệt vọng. có những bài thơ của phuoc ninh đã được phổ nhạc. Tên tuổi của anh được biết đến nhiều hơn khi nhạc sĩ Quốc An đặt lời cho bài thơ “Hát với dòng sông” của anh thành nhạc. những vần thơ đã gửi gắm chút tình quê của những người con xa quê xin ăn nơi đất khách quê người, nỗi nhớ quê, về dòng sông êm đềm quê nhà. “Em ngồi hát bên sông / Dòng sông xa, nơi đất khách quê người / Mỗi chiều hát cho vơi bớt nỗi buồn / Nỗi buồn lữ khách xa xứ.”

Nghị lực sống và viết của một nhà thơ tật nguyềnNhà thơ tật nguyền Trần Phước Ninh trong một buổi giao lưu.

Nhà thơ đoàn kết đã từng nhận xét: “Ninh là một trong số ít những nhà thơ khuyết tật mà thơ chất chứa một tâm hồn mộc mạc, chân chất và mộc mạc. Tuy tuổi thơ gian khó nhưng hầu như các bài thơ đều mang hơi thở của cuộc sống, không buồn mà thay vào đó là sức sống và tâm hồn. Và nếu không có sự cố năm ấy, Trần Phước Ninh đã có thể nổi tiếng hơn ở con đường thơ ”.

hạnh phúc là dành cho…

Tiền thu được từ cà phê, từ việc bán sách, ủng hộ quỹ từ thiện của chính mình, Phú Ninh dành toàn bộ số tiền tiết kiệm được để thành lập quỹ từ thiện “Mái ấm từ thiện Phú Ninh” để giúp đỡ những người cơ nhỡ, trẻ em nghèo hiếu học.

về xứ lụa hỏi trần phú ninh thì ai cũng biết. có những câu chuyện cảm động mà đến bây giờ, người dân làng lụa vẫn thường kể. Dù nghèo nhưng Phước Ninh luôn tự nhận mình là người “may mắn”. Có lần một nhà hảo tâm đã cho Ninh 1,5 triệu đồng để cô chăm sóc sức khỏe. Tình cờ, Phước Ninh đọc trên báo có hai anh em ở xã bên bị ung thư, mồ côi mẹ, ở với ông bà ngoại. ninh quá giang đến nhà một người quen. xe đến thăm anh và trao cho anh số tiền 1,5 triệu đồng vừa nhận được.

XEM THÊM:  Cảm nhận của em về bài thơ viếng lăng bác của nhà thơ

Câu chuyện về làm cha mẹ đỡ đầu của cụ Trần Thị Mẫn (87 tuổi, bị liệt cả hai chân, sống một mình trong thôn) luôn được người dân trong thôn truyền tai nhau. Mỗi ngày, phuoc ninh tổ chức việc nhà, sau đó đến dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng, giặt giũ và nói chuyện để anh bớt cảm thấy cô đơn. hay câu chuyện cảm động hơn về việc tiết kiệm một con heo đất để giúp đỡ một người bạn bị mất cả hai chân do tai nạn lao động. không có tiền mua con heo đất, nấu ngược hai lon sữa, mỗi ngày bỏ riêng 1.000 đồng. Cuối tháng, Ninh khuân một lon và lấy ra 30.000 đồng giúp bạn. và có rất nhiều câu chuyện đẫm nước mắt về người đàn ông giàu nghị lực này.

phuc ninh từng tâm niệm: “nhờ có sự động viên và hỗ trợ của cộng đồng mà mình mới có được như ngày hôm nay. Mình trân trọng và nâng niu những gì mình đang có. Cơ thể tàn tật này muốn có thể giúp đỡ người khác đã là hạnh phúc rồi phải không Còn gì bằng. Nếu bạn còn sống, bạn còn đủ sức để giúp đỡ mọi người ”.

Với tâm niệm đó, nhiều năm qua, Ánh Anh đã mang lại niềm vui cho nhiều gia đình nghèo, mang lại nụ cười cho các em nhỏ đến trường mỗi ngày, truyền niềm tin cho nhiều người về sự đa dạng của cuộc sống. “Nghèo đói không phải là một cái tội. chết không có nghĩa là hết. và sống là phải đứng dậy. đó là cách cuộc sống có ý nghĩa “. phuoc ninh luôn được nói như vậy.

bước sang tuổi 44, ngoài việc chăm sóc bản thân, trần phú ninh còn chăm sóc mẹ già. “Hạnh phúc là cho đi. Bạn phải cho chỉ để nhận. và hạnh phúc còn là cảm giác khi chúng ta biết yêu thương và sẻ chia ”. Đó không chỉ là tình người, là phương châm sống, mà hơn hết là ước nguyện giản dị mà Trần Phước Ninh đã thực hiện.

năm 1999, trần phú ninh đạt giải nhì cuộc thi thơ thành phố Hồ Chí Minh. 10 năm sau, anh lại đoạt giải ba trong một cuộc thi thơ tuổi trẻ. Những bài thơ của Ninh đã được một nhà xuất bản văn học tuyển chọn trong hơn 200 bài thơ để xuất bản thành 2 tập “lời xin lỗi quê mẹ” (2011) và “thơ tình” (2014) …

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Nghị lực sống và viết của một nhà thơ tật nguyền. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *