Bạn đang quan tâm đến Thương tiếc nhà thơ Tường Linh (1930 – 2021) – Văn Nghệ Đà Nẵng phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!
Video đầy đủ Thương tiếc nhà thơ Tường Linh (1930 – 2021) – Văn Nghệ Đà Nẵng
Nhà thơ Tường Linh tên khai sinh là Nguyễn Linh, sinh ngày 12 tháng 12 năm 1930 tại Làng Trung Phước, huyện Quế Sơn (nay là Trung, Nông Sơn), tỉnh Quảng Nam. Ông rời quê hương năm 1954, vào sống ở Huế, Quảng Trị. năm 1956 ông vào nam định cư. Hiện nhà thơ sống cùng gia đình tại số nhà 72/6 Bạch Đằng, P. 24, Q. Bình Thạnh, TP.HCM.
tuong linh ‘sáng tác rộng rãi từ những năm 1950, nổi tiếng với những bài thơ về tình yêu quê hương đất nước. Ông thuộc lớp nhà thơ Quảng Nam xuất hiện vào những năm cuối của cuộc kháng chiến chống Pháp. bài thơ Điên hoa (1950) và Năm cụm núi quê hương (1954) của ông đã được nhiều người thuộc lòng, cho đến tận bây giờ. Năm 2011, Tường Linh làm một tuyển tập thơ dày 672 trang do một nhà xuất bản văn học phát hành.
các tập thơ của tuồng linh đã xuất bản:
– những bài thơ viết trong thời thơ ấu (in thạch bản trong tam ký, 1950)
– mùa đang diễn ra (bong son thạch bản, 1953)
– Mùa hoa cải dầu (in Huế, 1955)
– Đồng mây huyện (NXB tao Đàn, Sài Gòn, 1962)
– một nghìn đêm (nhà xuất bản Tao Đàn, Sài Gòn, 1965)
– mùa thu từ đó (nhà xuất bản tao dan, sài gòn, 1972)
– giọt cổ (nhà xuất bản Đà Nẵng, 1998)
– về việc hỏi lại (NXB Đà Nẵng, 2001)
– tuyển tập thơ bích họa (nhà xuất bản văn học, 2011)
Nhà thơ tuồng từ trần ngày 5 tháng 2 năm 2021 (tức ngày 24 tháng Chạp năm Canh Dần), hưởng thọ 90 tuổi. Liên hiệp các hội văn học nghệ thuật thành phố Đà Nẵng xin gửi lời chia buồn cùng gia quyến và bạn bè nhà thơ tuồng linh. Ban biên tập trang văn nghệ đà nẵng xin giới thiệu với độc giả chùm thơ tuồng linh, trích từ tuyển tập thơ tuồng linh, nhà xuất bản văn học, 2011.
giữa các bờ biển
Em về, con thuyền lật ngược sông thu sâu nguồn xa, núi mây vẫn mưa, chiều vẫn se lạnh, bờ vắng, bãi vắng
lặng đứng trong mưa mãi buồn cung đình, chân cầu trắng xóa nước sông, chèo thuyền bên bờ sông, ẩn hiện tháp cổ một hồn lạnh lùng
Qua nhánh sông này, mưa, vẫn mưa, không gì khơi lại tình cảm xưa cũ, khi hai nguồn nước gặp nhau, còn chần chờ gì nữa?
bến tàu mong gia hòa xanh mướt dâu tây. áo lụa vàng xưa biết tìm đâu lối đi rặng liễu ngân vang ngày trước cây liễu chiều nay vang tiếng nhạc buồn
núi non trùng điệp, quê hương tôi!
về đây lòng người đi nhớ thương người Giữa chợ chiều sương dâu biển giá bao nhiêu!
<3
quê quán, ngày 9 tháng 9 năm 1964
Quận Hạt May
dừng lại ở quầy bar để uống rượu
một mình trước một chàng trai trẻ
thung lũng khói thấp, dốc mây nhẹ
tiếng suối xa, có phải núi chào?
vươn đôi cánh lớn để chạm vào những đám mây trắng
quần sơn, bảo thạch vẫn hiển thị
không phải là anh hùng của đất nước
rượu mừng, rượu cũ luôn đong đầy
ngứa tay, không có kiếm để tát
bi thảm … dở khóc dở cười
vó ngựa xuyên qua thời lửa
đừng quay lại tuổi đôi mươi của bạn
chủ sở hữu! rót một ly rượu mới
để tôi mời bạn nói về các anh hùng
ngọn núi im lặng, chúng ta không thể tranh luận sao?
uống và nghĩ về lòng trung thành
mây vượt qua đèo về phía tây
về phía tây, tôi đang đợi cơ thể giảm cân
cầu nguyện muộn cho trăng lưỡi liềm
lão hạc lắng nghe ý nghĩa của cỏ cây
quận cũ đã trở lại với tôi
trên đèo cao nắng vàng trên cánh đồng
uống một ly nữa và tiếp tục
rượu gửi thơ theo gió
bài hát ẩn
sắc mặt trắng bệch, hắn từ ngày trước vẫn là trắng tay, này điên cuồng lạc đường quay ngựa, vương yêu viết xa đồng, bỏ quê hương, mất rãnh. .
đọc sách nửa đời không sáng tỏ, giông tố nổi lên, cánh ước mơ bay, ngàn điều ước tan theo giấc ngủ, mây tàn nắng cuối ngày
Tôi ngồi bên hiên vắng trong đêm trăng với đôi mắt buồn của chính mình, giữa cơn say mùa thu, người ta đuổi tôi về chiều già, hàng liễu đầu sông rụng đầy lá
<3
Hẹn gặp lại ngày trẩy hội đầu xuân, hội rồng mây không còn, mình trôi về, còn biết tìm ai?
quê cũ, cổng làng bạn đang đợi? chiều xuân se lạnh rượu xuân bày ra sông xưa đôi bờ đẹp hoang vắng, con thuyền dừng lại bến này
bầu trời thật rộng lớn, thật tình cờ! Tôi không hối hận nhưng tôi rất tiếc! vốn nặng lòng kiên định nhìn hiên ngang gió thu.
Tôi nhẹ nhàng nhẩm lại bài hát về sự khác biệt giữa những con người tự trách mình qua dấu vết nhăn nhó của hình ảnh mờ ảo của một người chìm trong đáy ly rượu trong buổi chiều heo hút.
ta chờ nghe giọng xưa thân thương gửi cho ta khi ta tha hương, chợt mưa chiều, trời đổ giông, chén sầu còn men cay
<3
ông già! chúng ta hét lên tên bạn bè của chúng ta từ mọi tầng lớp, chúng ta mất dấu giày, chúng ta nhìn về phía đài phun nước, chúng ta nhìn về phía biển, chúng ta hỏi nam bắc, chúng ta hỏi đông tây …
chia đàn một cách lặng lẽ! Trong mười năm sau đó, chúng tôi đã tri ân phần mộ của những người bạn đã mất ở nhiều miền đất lạ. nén hương chưa cháy này thể hiện tấm lòng này
<3 cuối hành trình lẻ loi, cánh hạc khép lại đường bay
khi nghĩ về việc thế giới không thể xanh tươi và cỏ, chúng ta còn muốn gì nhiều hơn một chút trong cuộc sống này?
Được hay mất không thành vấn đề, thậm chí không cần phàn nàn về những chuyện riêng tư. lão dan đã bồi hồi bao nỗi niềm, tình cảm dâng lên mây nước
<3
năm mới 2001
uống rượu với người lái đò già
<3
ngày anh chàng nhỏ bé rời thị trấn để từ biệt ông già, khi vừa bước qua tuổi trung niên với cuộc sống lứa đôi ba mươi năm, anh ta đang lang thang khắp vùng?
thưa bạn, bạn vẫn đi thuyền không nghỉ. đi thuyền trong nhiều năm như vậy?
giống như một cậu bé làm thơ, làm sao cậu có thể cho thế giới một con thuyền, nhưng không thể nhìn thấy đôi chân của mình trên sóng?
ly này bạn phải đổ hết ly oh, sao mắt bạn buồn? khi về muộn chỉ có rằm và rượu cạn!
Tôi làm câu hỏi này không tốt lắm: bạn đã bao giờ muốn thay đổi nghề nghiệp của mình mãi mãi mà không quay lại quá khứ cũ và đáng xấu hổ không?
Ông già húc đổ chai rượu vừa cạn khiến sóng biển xôn xao khi ông trả lời, chỉ có tiếng cười của khách chỉ có tiếng cười lay động ánh trăng…
sinh nhật 12.12.1991
tuổi ngựa
Mẹ tôi nói với tôi rằng tôi sinh vào tháng 12
thời tiết sau ngày đông chí rất nhiều sương mù
thung lũng giống như ngâm trong sữa
đêm lành lạnh những lời ru
bà mẹ lo lắng cho con trai mình tuổi con ngựa *
Sống một cuộc sống danh vọng và lợi nhuận không phải ai cũng giống nhau
khay dừng lại và cầm nhầm bút
nhặt xôi, thả bạc
Một ngày trong tháng 12, mẹ tôi kể cho tôi nghe
như một món quà để tăng tuổi cho con trai tôi
vậy thôi, không có tiệc sinh nhật đâu
âm thanh của hàng nghìn thác nước dội xuống các sườn núi
và sương trắng nhiều lớp
trời lạnh vào buổi sáng vào ban đêm
con đường nối hai lũy tre làng êm ả
đèn trong khu phố tắt nhiều hơn
sương mù tối cho đến những ngày trước Tết
đi chợ làng, bóng mẹ tựa mây
dòng sông thức giấc trước gió
thổi bức màn sương, sàng lọc sương
các con sẽ đi du lịch vào tháng 12
gợi nhớ lại những tháng ngày mù sương
gió bắc từ góc đất cực lạc
chạm vào tâm hồn của mùa sương lạnh quê hương
bức tường tinh thần
* tác giả sinh sát tết âm lịch nên dời sang năm dương lịch 1931.
Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Thương tiếc nhà thơ Tường Linh (1930 – 2021) – Văn Nghệ Đà Nẵng. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.
Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/
Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.
Chúng tôi Xin cám ơn!