Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
585 lượt xem

VŨ ANH KHANH Cây bút yêu nước thương nòi

Bạn đang quan tâm đến VŨ ANH KHANH Cây bút yêu nước thương nòi phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ VŨ ANH KHANH Cây bút yêu nước thương nòi

vÕnguyen

w

anh khanh tên thật là nguyễn nam, sinh năm 1926 (1) , sinh ra tại hải long – quận gò vấp, nay thuộc phường mui tân, thành phố phan thiết, tỉnh bình dương. cha anh là người miền trung di cư vào nam lập nghiệp và có thời gian làm trợ giảng tại trường tiểu học khánh thiển, người dân nơi đây thường gọi là thầy hiệu phó đại (2) . Trước năm 1945, Vũ Anh Khanh rời quê vào Sài Gòn sinh sống, làm báo và viết văn. Ông là nhà văn tiêu biểu nhất về sáng tác truyện ngắn, tiểu thuyết và cả thơ ca trong kháng chiến chống Pháp ở miền Nam Việt Nam. Sau Hiệp định Genève 20/7/1954, Vũ Anh Khanh ra Bắc họp. Tháng 12 năm 1956, ông được cử làm đại biểu dự Hội nghị Nhà văn Châu Á tại New Delhi, Ấn Độ, do Nguyễn Công Hoan làm Trưởng đoàn. mất tại quang năm 1957 (3) . Có lần chúng tôi đến phường mui trần gặp một số cụ già để hỏi thêm về lai lịch của họ, nhưng hầu như không ai nhớ.

VŨ ANH KHANH Cây bút yêu nước thương nòi

vu anh khanh bắt đầu viết từ khi còn rất trẻ, năm 21 tuổi, tác phẩm đầu tay dog clover (1947) được xuất bản bởi tiếng chuông, điều này đã khẳng định vị thế nhà văn của ông trong lĩnh vực này. thế giới văn học. . trong thời gian ngắn, trong vòng 5 năm (1947 – 1952), ông đã viết rất hay, để lại một lượng lớn tác phẩm, chỉ đến năm 1949, ông đã xuất bản các tập truyện ngắn: Bên kia: Bên kia cạnh. sông , sông máu , đầm vàng , wu tú tu ; truyện dài – tiểu thuyết: bat tieu lin , xương nửa nướng tôi và ii .

thơ vũ anh khánh

số lượng bài thơ vu anh khánh không nhiều (4 bài), nhưng đều là những bài thơ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc, nhất là khi bài thơ tha la xuất hiện trong in trong một tuyển tập. Những bài thơ mùa phát hành xuất bản năm 1950 đã đưa tên tuổi vu anh khanh trong giới văn nghệ thành một nhà thơ. “Trước năm 1975, nhạc sĩ Chinh phụ ngâm bài thơ xóm tha phương để phổ nhạc. nhạc sĩ sơn thao cũng đã phổ bài thơ trong bài hát ghét tha hương . Viễn phấn, một soạn giả cải lương nổi tiếng, cũng đã mượn ý tưởng và ca từ bài thơ của vu anh khánh để viết nên bản tân cổ giao duyên tha la ấp “. (4) at Cuối năm 1949, nhân ngày vu anh khánh, ông cùng bạn bè đi ăn tết tại làng tha la thuộc xã an hòa, huyện trang bang, tỉnh tây ninh, là một làng giáo xứ, có một nhà thờ được xây dựng tại đầu thế kỷ 20, là quê hương với cuộc sống thanh bình và thơ mộng, với “ nắng hè vàng, ngàn hoa gạo khóc / Đây là làng bên rừng. / có quả ngọt, cây lành câm lặng, / con đường bụi mù mịt đỏ gót lạ ”. nhưng chiến tranh bùng nổ, quê hương chìm trong khói lửa, bị tàn phá dưới giày dép của thực dân Pháp, “- hết rồi! còn gì nữa tha la! ”. mà thắp sáng: “ tha la mùa thu giận / tha quốc hận / tha quốc hận / tha tiếng gươm đao / chúng nhân đau lòng, tha hy sinh “. họ cùng nhau tạm biệt nhà thờ, đến thị trấn, lên đường tham gia kháng chiến: “ Nhiều người đã thề không bao giờ trở về nhà / giờ đã chết giữa chiến trường hỗn loạn! ”. khiến cho “ lòng khách chợt tê tái ” khi thăm lại tha la, “ khách rùng mình, thẫn thờ, cô đơn / – thế thôi! còn gì nữa que la! / đây là một làng tôn giáo lớn với những cánh rừng già / mặt trời rơi trên đầu hành khách. ”Bài thơ có 97 dòng, viết tự do, giản dị, nhiều lời tự sự, nhưng trọn vẹn.” Bài thơ có 97 dòng. anh chào tạm biệt thị trấn: “ sao anh thương hành khách quá! / khách quay mặt đi, thẫn thờ khi thấy mặt trời lặn / lắng nghe gió thổi như sóng vỗ / nó lên cao và vàng trong rừng bay… / lần cho khách đi. tha la nhắn câu này: / – hết chiến tranh rồi hãy về thăm! / hãy về thăm bản tôn / cây lành quả ngọt / tha hương dâng nàng ngàn hoa gạo / và suối trong lành rừng xanh / nhìn cừu trắng âu yếm / lắng nghe gió đổi chiều …

những người lính là một bài hát tuyệt vời được làm dưới dạng một bài hát về những người ra trận, cả bài thơ và các nhân vật đều phảng phất âm hưởng và hình bóng của những chiến binh năm xưa. i> người thiếp hát của đoàn thi khi rời trận địa: “ tiếng trống vang lên trong đêm đen, / Hàng cờ bay phấp phới theo chiều gió. / Người còn sống hổ, / đã vào yên ngựa, áo trận chưa phai ”. trong hành động của người chinh phạt , nỗi thống khổ của người ngoài trận là nỗi lòng của người chinh phạt, còn ở hành động của người lính là nỗi đau của chủ thể trữ tình. : “ đêm tháng chín nghe hiu quạnh, / ngày biên giới lạnh băng. / người ra đi và người ra đi, / sao nhớ? ôi mọi người! … ”. có những vần thơ thể hiện tình cảm trữ tình sâu lắng, mang âm hưởng cổ kính, trang trọng với tình cảm của người chiến sĩ: “Trăng thu giăng mắc đầu non mát, / Nước hồ đông soi bóng em /. đã đi xa ngàn dặm, / phải trả người anh em sầu bi! ”. giọng thơ có lúc trầm buồn, nhưng cũng trong sáng, tưng bừng: “ tiếng khóc bay qua biên giới, / Bóng quân cờ lấp đầy dải sơn hà.

trong bài hát tạm biệt , ở một mức độ nào đó, cách diễn đạt tương tự như lời tạm biệt của trái tim, với cảm xúc khi nói lời tạm biệt: “ người đến trên, chúng ta hãy nói lời tạm biệt! / làm vui lòng nhau cạn chén thề / đêm chẳng lạnh lá rơi / Tàu neo, gió hiu hiu ”.” Bài thơ làm theo thể thất ngôn, thất ngôn tứ tuyệt. và những hình ảnh vẫn phảng phất nét thơ xưa: “ôi chao người ơi, tạm biệt mấy tràng pháo! / tóc rối sang sông một chiều / chắc mây đã trở nên u ám quá! / Nên nghĩ đến núi non. , đặt niềm tin vào ngày mai: “ người ta đi thì mình biết, có thì mình biết / nhưng lên ghế thì nặng quá / nên đừng lạc / quay lại kể cho mình nghe nhé !”

nhưng trong bài hát trang điểm thì giọng điệu lại khác. đối tượng của cảm hứng không phải là người ra đi, mà là người ở lại, và cũng không giống với đối tượng miêu tả trong truyện cây súng cao su , nam thanh nữ tú trong rừng. tinh thần trên đường đi, nhưng đây là một bức ảnh. ảnh con gái thành phố, buông lơi thời: “ ôi, con gái nội thành / ai trang điểm mà tô son? ”. dòng “ ai trang điểm? ” được lặp lại bốn lần trong 41 dòng của bài thơ để đối chiếu hai hoàn cảnh trong một giai đoạn lịch sử khác thường giữa thành phố và mặt trận: “Pháo điên đảo pháo mùa xuân. ”, từ các chủ đề“ mất mát thay thế tuổi teen / thẹn thùng trước nợ nần chồng chất, chửa hoang ”để trao đổi cảm xúc thức tỉnh những ai chỉ biết đến bản thân mà quên đi thực tại quê hương: “ nghe gái ở trung tâm thành? / đánh nhau ba năm trống đánh xuôi / cờ phất ngoài cửa / xuân về chuồng. Bình yên, xuân luôn đến “. thể thơ 7 chữ chalon như bài tạm biệt gợi không khí như quá khứ xa xăm trong thơ cổ điển: “ o cô gái nhắm mắt mặc áo dài / xuân hay nhất xuất bản long vong an lão / ấy lão gia / bỏ tình riêng cho non nước ”. nhưng đối với những đề tài như “ gái ở trung tâm thành phố ”, cả thơ lẫn văn, vu anh khánh tuy anh chê nhưng anh không giết, nhưng anh tin rằng một ngày nào đó họ sẽ đón nhận, nên giọng nói luôn thủ thỉ: “ nghe cô gái nội thành có nghe không? / áo trắng ninh giữa thành lũy / xuân về sầu quê hương tổ tiên / ai trang điểm em làm chi? ”.

Có thể thấy, dù làm thơ hay viết truyện, vu anh khánh luôn hướng ngòi bút của mình vào công cuộc kháng chiến của dân tộc.

thế giới tiểu thuyết của vu anh khanh

Chiếc địu là truyện dài đầu tiên (1947) của tác giả Vũ anh khánh, kể lại những hoạt động của người dân phố biển chống quân Nhật, với tinh thần hăng hái kháng chiến. dân làng luôn sẵn sàng, họ chôn cất của cải, vàng bạc, thu xếp quần áo, chăn màn chờ lệnh sơ tán, làm vườn không nhà. nam nữ thanh niên bận rộn với công việc. Thanh niên phát binh canh gác ngày đêm, khi thấy quân giặc đến thì báo trước để sẵn sàng chiến đấu. “Những cô gái nhu mì bắt đầu có can đảm để cắt tóc thành đuôi ngựa, tay áo ngắn, trên đầu quấn một mảnh vải có hình thánh giá màu hồng, trên lưng treo một túi sơ cứu, một túi quần áo. ở đây và ở đó làm công việc từ thiện. son môi ném trong bếp ”… Trước truyền thông, đây là cuộc chiến không cân sức. cả thị trấn khánh thành có ba vạn thanh niên, nhưng chỉ có một thanh kiếm nhật của đoàn hát cải lương từ phương nam chuyển đến, người ta đưa cho hắn là một thanh kiếm, cùng mười quả lựu đạn và năm thanh đao. . khẩu súng lục rôto do tỉnh ủy trao cho anh vẫn tay không. Họ đã trang bị cho kháng chiến như trong Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến của Chủ tịch Hồ Chí Minh: “Ai có súng thì dùng súng. người có gươm thì dùng gươm, người không có gươm thì dùng cuốc, xẻng, dùi. “Trang bị giống với hình ảnh người nghĩa quân trong văn tế nghĩa quân. > của nguyễn đình chiểu, bọn chúng nổi lên dùng “dao rựa gỗ đi rừng, mác tre, rựa chặt cá, các loại sắt có thể đâm thủng”, tổ chức đào đường, đốn hạ mấy trăm cây dừa. chặn đường không cho ô tô chạy, không cho quân địch tiến lên, khi đọc cảnh này, tôi lại nhớ đến những năm đầu chống Mỹ ở nông thôn miền Nam, khi người ta còn vất vả đào đường để phá cống rãnh và gỡ tà vẹt ra khỏi đường ray. Đọc cái địu , tôi rất chú ý đến một sự kiện có thật trong lịch sử kháng chiến mà thời bấy giờ và sau này nhiều nhà văn không tránh khỏi, đó là hình ảnh của trưởng làng, Mr. chống lại tất cả tài sản, của cải vật chất và đứa con trai duy nhất của mình. hãy nghe cuộc đối thoại của mình với chủ tịch: “chủ tịch xen vào: – mà lâu nay anh ấy giúp nhiều quá! – cứ nói vớ vẩn! trời cho tôi tiền, tôi giúp. Ngoài ra, tiết kiệm tiền, tiết kiệm gạo để làm gì? khi giặc đến thì mất, chết không kịp xuống hố, nói xong ông cười – Ông ơi, ông có tin gì về ông không? – Không, hình như là gió bay. ruộng đồng, phong thủy hay gì đó … – vâng. – trong lúc bình yên anh là con tôi, lúc loạn lạc anh là con của đất mẹ, tôi không còn quyền giữ anh nữa. / i>, vu anh khanh rất hiệu quả để miêu tả những con người yêu nước yêu nước, đặc biệt có nhân vật anh tu, một thanh niên dân tộc sống ở Bình Phú vì hoàn cảnh gia đình: một đêm say xỉn bị quân Nhật trói lại và đánh cha đến chết chỉ vì không được, cô không thể ép anh chỉ đường cho các cô gái trong làng nên cô vào làng làm công nhân hợp đồng, và sau đó tham gia kháng chiến, do hận mất cha với lời thề: “Ta sẽ giết bất cứ kẻ nào là người Nhật”. Dưới ngòi bút của tác giả, ngoại hình là một nhân vật để lại nhiều ấn tượng, với hình ảnh “một thiếu niên cởi trần, chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi, thân hình đen nhẻm”, căm thù kẻ thù và muốn “truy sát hắn từ phía sau”. . cuộc sống ”. – tảo mộ là một trong những người lãnh đạo cuộc kháng chiến ở làng khánh hòa. tảo tần đón nhận niềm vui được nhận làm con nuôi. sau đó, một ngày trong trận chiến, anh ta bị trúng một viên đạn. Trước khi chết, anh đã tặng cô cây xô thơm mà anh vô cùng yêu thích, từ sâu thẳm trái tim anh đã thổ lộ với cô rằng: “Anh vẫn yêu một người con gái chưa bao giờ yêu và đã lấy chồng”. trong hệ thống truyện dài của vu anh khánh, cây mía là một thế giới rất khác của các nhân vật truyện về những người nông dân, ít học, nhưng yêu nước thương dân, chân thành với tinh thần chiến đấu ngoan cường chống giặc ngoại xâm. của vu anh khánh vẫn mang những cảm hứng lãng mạn đưa hình ảnh người thật đến gần hơn với hình bóng xa xưa vẫn luôn được nhắc lại trong những câu chuyện cổ tích sau này. “Tôi hình dung hình bóng người vợ bồng con đứng trên đồi thông xanh, nhìn xa xăm, chờ mong tà áo trắng đang cuồn cuộn trong làn sương chiều buông nhanh, khiến tôi liên tưởng đến những tháng ngày mong mỏi của một người vợ tảo tần, áo quần. để tang, chờ chồng chết trận “.

the

nửa bộ xương khô của vu anh khánh (tiểu thuyết tập i) được đánh giá cao về nội dung và nghệ thuật, từ cách dẫn truyện đến cách miêu tả tâm lý nhân vật. . ông tiếp tục viết nửa nồi xương khô tập ii, nhưng khi nó được xuất bản, nó đã bị một số đảng chỉ trích vì nội dung chính trị của nó, mà chính phủ đã cấm lưu hành và ra lệnh thu hồi. . Half Brother With Dry Bones là một cuốn tiểu thuyết kể về những cô gái nông thôn ở độ tuổi đôi mươi theo tiếng gọi của đất nước ra trận, làm công việc cứu thương cho quân đội giữa một trận chiến ác liệt. họ là những khu phố, tiên tiến, cải tạo, mỗi người một đời sống tình cảm và tính cách khác nhau. sự tiến bộ vẫn có sự hồn nhiên của tuổi trẻ. anh ấy thường hóm hỉnh, không có người yêu, không quan trọng tình cảm nhưng lại có cách nhìn nhận và phán đoán tình cảm rất nhạy bén. Huyện chỉ có một lời hứa khi lên đường: yêu một người cùng tên, người cùng chiến tuyến. khu phố nói chung được coi là một thần tượng, tóm lại những gì cao quý và đẹp đẽ nhất. nên khi hay tin người yêu tử trận, huyện đau khổ đến tột cùng. nhưng không ngờ sau đó, tri huyện gặp lại, họ chỉ nghe tin bâng quơ, niềm vui vừa chớm nở đã bị dập tắt một cách dã man: chung quy đã có vợ. đau thương, phẫn uất, khiến huyện cảm thấy bất lực, yếu đuối. “rồi nàng ôm bắp cải, gục đầu vào vai bạn mình nức nở: – người bạc mệnh như vậy!”. Nhưng sau đó, huyện đã thể hiện lòng vị tha, khi nghe một đồng nghiệp nói rằng anh ta đã bị buộc tội sai khi kết hôn và làm tròn lời cuối cùng của một người bạn vào lúc chết. thấu hiểu lòng người yêu, trên giường bệnh cả xóm mơ thấy ma. một hồn ma đã từng đội mồ lên để lấy đi nửa mảnh xương chết vì cho rằng đó là vật còn lại của người mình yêu. cách miêu tả tâm lý nhân vật ra đi chiến đấu phức tạp, khác hẳn với các nhà văn cùng thời trong kháng chiến, dưới ngòi bút của vu anh khánh, khi đi họ có những cảm xúc lo lắng, mơ ước. ngày chiến thắng: “bỗng cả huyện nghe nhịp tim; anh nghĩ đến niềm vui ngày nào, một ngày còn xa, được về thăm quê cũ, sống lại ngày xưa, tận hưởng cuộc sống êm đềm của tuổi thơ, nhưng vu anh khanh không ngại tả tơi, bùi ngùi. chi tiết, chẳng hạn như miêu tả vết thương của những người lính, khủng khiếp hơn là nỗi đau của người bắn súng giúp anh ta chết nhanh hơn. Mặc dù là một cuốn tiểu thuyết viết về cuộc chiến thực sự, nhưng ngòi bút của tác giả đôi khi cho thấy bóng dáng của trận chiến năm xưa, như trong lễ tuyên thệ, tâm huyện tưởng tượng “cảnh chiến trường lừng lẫy. quân ca, ngựa hí, tiếng trống, cờ bay. Dù được thể hiện như thế nào thì mọi suy nghĩ và hành động của các nhân vật đều hướng về dân tộc, đều là con người và mang giá trị nhân đạo sâu sắc.

XEM THÊM:  Thánh đường lớn nhất Việt Nam có gì đặc biệt?

lona là một cuốn tiểu thuyết nói về sự kết nối giữa các quốc gia. nếu trong cây hiền triết nhân vật tuyên bố “Tôi sẽ giết bất cứ ai là người Nhật”, thì trong tre lin có sự phân biệt rất rõ ràng giữa quân phiệt Nhật và quân phiệt Nhật. Lương là một trong ba nhân vật trung tâm của câu chuyện, kết tinh từ đời ông nội để Lương là con lai giữa 4 dòng máu Nhật, Nga, Trung, Việt. “Ở người bạn nhắc đến, mọi thứ đều kết tinh. một chút máu Nga quốc tế, một chút máu dân tộc Nhật Bản. ông nhận được nền giáo dục truyền thống Trung Hoa từ cha nuôi, noi gương tấm lòng nhân đạo ngàn đời của dân tộc Việt Nam từ mẹ nuôi “. Xe lửa. Lona được gọi theo cách phát âm tiếng Quảng Đông – tau, có nghĩa là bach tieu lien. “Tên tiếng Việt của cô ấy là nguyễn hoàng anh” – em gái nuôi của Lương là tieu tieu lun là một tình báo tài năng và dũng cảm. Đội gián điệp của lin cũng rất hiện đại, tác giả đưa ra so sánh: “von papen của đức có ngoại giao đoàn, cyano của italy có kính hai tròng, matahari của nhật có bộ móng giả đẹp xuất sắc nhưng cũng cực kỳ nguy hiểm, còn tấm bạt nhỏ xíu của việt nam có tuýp son” và một tấm gương quyền năng “. nhân vật thứ ba là người con trai, thuần Việt, của một người digan tài năng nhưng có văn hóa đã trở thành một người lính dũng cảm. Họ là một bộ ba thống nhất bởi tình anh em và lý tưởng chung trên con đường đấu tranh trong bối cảnh áp bức dân tộc, từ khi Thế chiến thứ hai bùng nổ đến giải giáp quân đội Nhật Bản và bắt đầu một cuộc chiến mới chống lại luật pháp. xoay quanh việc làm, nói, nghĩ, tất cả đều toát lên vẻ đẹp của đất nước Việt Nam. Trong con mắt của nhân vật Lương, người Việt là người hiền lành, nhưng “chỉ cần có lòng kiên nhẫn để nung nấu một sức mạnh đã tiềm ẩn trong người, chỉ chờ thời cơ để trút bỏ sức mạnh đó. Tôi chưa bao giờ thấy một dân tộc Việt Nam nào giống dân tộc Việt Nam, đức độ, sự tự tin, tinh thần và lòng nhân từ của họ khiến tôi khâm phục. Có lẽ đó là lý do tại sao anh ấy yêu những người như thế này. ” tieu lin là tiểu thuyết tình báo với những con người xử lý tình huống thông minh và dũng cảm chiến đấu ngăn chặn nhiều hoạt động của quân Nhật góp phần giành độc lập dân tộc.

thế giới truyện vu anh khanh

sử dụng chất liệu để xây dựng truyện ngắn khác với tiểu thuyết, chủ yếu là vu anh khánh mượn sự kiện lịch sử và yếu tố huyền thoại để hình thành cốt truyện, truyền tải tâm tư, tình cảm. hầu hết các nhân vật chính trong hệ thống câu chuyện của ông đều là những người luôn cống hiến và hy sinh bản thân vì những việc làm tốt. đặc biệt là hình ảnh những con người luôn đặt nghĩa vụ đối với đất nước lên hàng đầu. đó cũng là nguồn cảm hứng thẩm mỹ trong quan niệm sáng tác xuyên suốt truyện cổ tích của anh.

các nhân vật của vu anh khanh là những người nhận nhiệm vụ với một tình cảm trong sáng. Người lính tuổi sửu mười sáu biết rằng những lần đi lấy hàng (tức là lấy vũ khí) là những lần đối mặt với cái chết, nhưng trong lòng anh luôn bình tĩnh. một lần vượt sông cùng đồng đội cướp vũ khí của quân Nhật nhưng không thành, bị thương nặng được đồng đội cõng về nơi an toàn. “trong một giấc mơ, nó thấy mình đang chạy trong ngọn lửa đỏ rực, đang vẫy vẫy tay. lưỡi kiếm thấm đẫm máu người. và dòng sông băng qua … và những hẻm núi xinh đẹp … con bò mơ về một chuyến đi đến siêu thị với bạn bè. trong giấc mơ, tôi lại thấy mình qua sông … “. Mối quan hệ mẹ con trong câu chuyện chỉ là cuộc gặp gỡ thoáng qua nhưng thật đau thương. ( qua sông ) . xây dựng câu chuyện sông máu như một truyền thuyết về vị khách từ sông câu chuyện không có cốt truyện, chỉ được nhắc lại vài lần về vị khách lạnh lùng, rồi sự việc diễn ra theo là bí mật giữa khách và người lái đò hữu duyên với nhau. Có một khách không về phố mà nhờ người nhà đưa “ra bến ke, đến dãy núi ta-koun chằng chịt rễ cây cổ thụ”. rồi họ trở nên thân thiết, một đêm nọ, người khách chào tạm biệt khi trở về thành và đọc câu ca dao khi chia tay thái tử d An để qua sông, khiến anh buồn vì anh biết cuộc chia tay này sẽ không bao giờ xảy ra. Tôi thấy bạn bây giờ. đúng vậy, người khách qua sông bị đưa đến một bãi hành quyết tạm bợ gần bờ sông. một cái đầu rơi “một dòng máu chảy ra từ các bờ cỏ và tràn ra sông, theo thủy triều.” Một đêm mưa lớn, cô nhìn thấy bên kia đường có mái che, “trên bãi cỏ nơi hành quyết, thấp thoáng bóng một người mặc áo xanh chàm, tay này ôm đầu, tay kia ôm nàng”. . sợ cả người. dòng sông cuồn cuộn chảy cuồn cuộn, “nước sông khi không đổi màu đỏ như máu, một màu máu người quen thuộc”. […] “Ba năm sau, giữa thời loạn lạc, con tàu chở khách vẫn neo đậu ở chỗ cũ, nhưng không ai biết nó đã đi đâu ?! chắc anh ta chưa về thành phố, mà phải băng qua ruộng dâu, tìm đường “ra bến ke, đến dãy núi ta-koun chằng chịt những gốc cây cổ thụ”. câu chuyện dừng lại ở đó, nhưng người đọc biết phải làm gì với nơi đó. câu chuyện không hô hào, không lôi cuốn, nhưng nội dung câu chuyện tự nó đi vào tâm trí, chuyển hóa cảm xúc, để lại trong lòng người đọc một nỗi niềm khắc khoải, gợi lên lý tưởng hành động.

Phong xieu hung-lin xi – hoa hồng đỏ cháy liên tiếp là câu chuyện về một anh hùng vì nợ nước mà hận gia đình. Sau thời Trung hưng nhà Lê, dòng dõi Mộ Đăng Dung chấm dứt và lên lập nghiệp trên một vùng đất bằng phẳng. sau khi tướng quân đem quân đi chinh phạt, bắt cha bảo ký là mo bảo hoa và anh trai là mo bảo châu giết họ ở thang long. bảo ký nhờ đi du học, may mắn thoát nạn. Sau đó, cải trang, ông theo thuyền buôn xuống phía Nam để hội quân cùng Nguyễn Huệ. Ngày ngày, thời kỳ mo bảo nhớ lại lời thề của Ngũ hoàng tử, rằng anh ta sẽ quay trở lại vùng đất cổ và trả thù nhà của mình. Vua Quang Trung sai sứ Bảo Kỳ ra bắc mượn đầu một thượng thư, do thám quân sự. Bảo ký chui xuống dưới mái ngói của tòa nhà quốc hội, nhưng không may cho anh ta, ông nghị sĩ biết mình phải phá vòng vây, chạy lấy mạng và trốn thoát. trên bờ sông không còn đường chạy, anh chợt nghe tiếng người phụ nữ bảo anh xuống thuyền bỏ chạy. Sau này tôi mới biết cô gái đó là một nữ tu, nhân tình của anh tôi là mo bao chau. người chị dâu đã giúp thủ quỹ trốn thoát, các thượng nghị sĩ không thể tìm thấy anh ta, họ đã đốt ngôi chùa, con gái và ni cô đã mất tích trong đám cháy. truyện xây dựng hình tượng mỹ nữ vô danh tiểu tốt như ông lão lái đò và cô gái giặt quần áo bên sông trong truyện tiểu tửu, giúp năm người trả thù vua sở, họ tự nguyện chết. để cứu sống bác sĩ của họ trong cơn nguy hiểm mà không phải hối hận về mạng sống của mình. cái đẹp ở đây là khí chất vì chính nghĩa, dù là nam hay nữ, họ đều hành động vì những điều cao cả, sẵn sàng hy sinh tính mạng của mình.

yếu tố huyền thoại khá tập trung trong sáng tác của vũ khúc anh khanh. họ thường mượn yếu tố lịch sử nước ngoài để xây dựng câu chuyện. trâu giấy mượn lịch sử các nước thời chinh chiến trên con tàu, thông qua một vở kịch cổ trang, lồng vào câu chuyện tình yêu hiện tại của một cặp vợ chồng đầy bất ngờ và thú vị, với những tình huống bất ngờ, lộ liễu. về tình yêu đất nước, dân tộc: “Tôi say mê những dòng suy nghĩ của các bạn như dòng máu chân chính của người chiến sĩ Việt Nam. Tôi cầu trời cho các bạn còn sống, tôi còn sống, hàng ngàn người Việt Nam dũng cảm vẫn còn sống. rằng chúng ta có thể vui chơi cùng nhau trên vùng nước này. quan niệm sống và sự hy sinh của ông đầy triết lý: “Tôi sắp chết, các người nên cười nhạo tôi. Em gái anh đã lo cho thần dân của mình, người đàn bà nông dân xưa sắp trở về với xương, thịt tôi sẽ.” trở nên phì nhiêu để làm nhựa sống cho muôn ngàn cây, cho muôn loài lúa, mai sau không được ăn ”. tầm nhìn về sự tồn tại của vật chất không phải là cách này hay cách khác, mà sâu xa hơn là sự cống hiến để phục vụ bằng cách này hay cách khác cho sự sống của loài người.

hầu như trong thế giới truyện vu anh khánh đều có những hy sinh, mất mát trong chiến đấu. hai bức thư chưa được gửi đi nói về những tình huống bi thảm. Người con trai đi lính ngoài biên giới nhờ bạn đồng hành gửi thư cho con gái từ trung tâm thành phố, khi đến nơi thì thư đã biến mất, vì bị họ giam giữ nên cô ấy bị bệnh và chết. và trước khi qua đời, người yêu của cô gái đã viết thư cho em gái nhờ tìm cách đưa ra mặt trận để giải tỏa nỗi lòng: “Em chỉ có thể khắc ghi nỗi nhớ trong lòng. Tôi yêu các bạn và tôi yêu đất nước ”. […] “Tôi chưa bao giờ dám để ý nghĩ của cô nương phản bội chính mình, càng phản bội quê hương. Tôi sắp chết, con đường! nếu anh ấy còn sống, anh ấy sẽ theo bạn đến chân trời, đi trên những con đường gập ghềnh và trở về đồng ruộng. ” người lính tên đường cũng đã hy sinh trong một trận chiến gần đây, hai bức thư không gửi mà thực gửi nhưng không bao giờ đến được với nhau trong một tình huống khó xử như vậy. mọi người.

có thể do họ chiến đấu trong lòng thành phố, nhảy múa hoặc mượn huyền thoại ở nước ngoài để che đậy sự theo dõi, kiểm duyệt, tiện thể gửi gắm những tâm tư, tình cảm khi nhắc đến con người có ý nghĩa cứu nước. như câu chuyện năm cái chết . Ngũ tử là một tướng tài, nhưng sống dưới thời vua chu, thấy dân chúng nghèo khổ, cha và anh đều bị vua giết nên tìm cách trả thù, giết nghĩa quân cứu dân. Trên con đường tìm người giúp đỡ, anh đã vượt qua bao hoạn nạn, có đến 3 người chết vì anh để anh thực hiện một cuộc chạy trốn trả thù. thứ nhất, người vợ vì không muốn để chồng can thiệp vào chuyện riêng tư của mình nên đã treo cổ tự tử. thứ hai, anh lái một chiếc thuyền chở quân qua sông để thoát khỏi sự truy đuổi của đội quân phía sau. năm nói: “câu chuyện lịch sử đằng sau quân đội đang đuổi theo, xin vui lòng không tiết lộ nó.” ông già thở dài nói: “làm ơn làm ơn cho gia đình ông, chứ nhà ông nghi ngờ tôi! thì ông ấy chết đi để gia đình yên bề gia thất”. sau khi nói xong, ông lão đánh cá đánh đắm thuyền của mình và chết đuối trên sông. Năm tu hú bật khóc: “Tôi sống vì ông nội, nhưng ông ấy chết vì tôi!” thứ ba là cô gái giặt quần áo bên sông, giúp ăn cho qua cơn đói và kiệt sức. sau khi cho nó ăn, ông nói: “Tiện thể, ba mươi năm nay tôi vẫn còn trinh với mẹ tôi, bây giờ cho một thúng gạo, tôi phải nói chuyện với đàn ông, còn gì là trinh tiết! người lạ sẽ phản đối. anh nên đi! “. Sau đó, anh ta ôm một tảng đá nhảy xuống sông tự tử. Đó là những người đã hy sinh giúp đỡ nghĩa quân, nghĩ rằng:” không phải vì tình bạn, không phải vì chính nghĩa, mà là vì một nữa. tấm lòng nhân ái “. ​​đó chính là động lực giúp năm người vượt qua hoạn nạn, đến phò tá vua nước ngô, mượn ngô quân đánh sở trả thù gia tộc. Nhưng cuối cùng thì năm người không làm họ.” đã tìm được minh quan để dâng mình, vì dưới thời Ngô phủ sai, nhà vua chỉ biết say mê vẻ đẹp của thành phố Tây Thi mà không can thiệp được, bèn sai tướng quân. : “Tôi bỏ mắt ra. ngày mai, ta xin ngươi treo mắt lên cổng thành, để ta nhìn thấy đất nước Việt Nam, để ta nhìn sâu vào trái tim của vị vua nước Việt. “Câu chuyện kết thúc như thế này, để cho thấy tầm nhìn xa của Năm người bạn, cảnh cáo rằng, vì ngo phu sai chỉ mê sắc đẹp, không nghe lời can gián của hiền nhân nên đã mất nước và nhận lấy cái chết dưới tay người Việt.

Trong thần nhạc , vu anh khanh mượn những câu chuyện của con người, thần thoại hóa nghệ thuật âm nhạc. từ đương kim hoàng đế đến “hoàng đế đương thời là ngụy vương ăn ngủ!” đến từ xứ sở phù tang, đất nước của nữ thần mặt trời. một vị vua không theo dõi, theo dõi, lắng nghe mọi biến động của đất trời, là tiếng nói của lòng người để thống trị thiên hạ. khi lên thiên đình, trước mặt nữ thần mặt trời, “ming minh ngồi nghe, chợt thở dài nhìn cây gỗ, ai ngờ cháu mình lại ra nông nỗi này! Thế thôi! Dòng dõi vua chúa có bao nhiêu danh vọng. , nay vì hèn mọn mà chết thành ma! “Từ đó, vu anh khánh xây dựng câu chuyện tình yêu của thần đồng âm nhạc vinh dien với con gái của nhạc sĩ nổi tiếng itakai foutakubé. Vinh dien đã đi khắp nơi, tiếp cận với nền âm nhạc lừng danh thế giới Nhưng ông vẫn chưa hài lòng. bạn đang yêu, khi bạn buồn, khi bạn hạnh phúc … rung động của mí mắt mở và khép lại, tiếng nghiến răng nhỏ … âm thanh của đại bác, tên lửa, máy bay, tàu ngầm, tiếng kêu của những người bị thương, tiếng reo hò của những người chiến thắng, l tiếng kêu của những người bị đánh bại, những âm thanh xôn xao của bãi biển. đây là đoạn nhạc thần thánh “ghi lại những âm thanh của thế giới hữu hình”. khi “trận chiến ác liệt của quân đội Nhật Bản ở quần đảo okinawa”, vinh dien đã hy sinh tại trận. nhưng âm nhạc của thần vẫn không ngừng, linh hồn của vinh diên thoát khỏi thân xác và lẩn vào trần gian. “Chúng tôi vừa gặp nhau khi quân đội Mỹ thả hai quả bom nguyên tử, kết thúc cuộc chiến thảm khốc. Nó hầu như không được biết đến khi các chủng tộc Nam Á nổi lên đòi tự do, và nghệ sĩ đã thêm vào âm thanh của trái tim của hàng ngàn người muốn được sống. Trên đường đi còn gặp thần chết, thần chiến tranh, thần nhẫn, thần ha ba, bao nhiêu vị thần chuyên hạ giới đưa ma về cõi tối tăm, khắc khẩu, tìm âm thanh theo cảm nhận của bạn “. là âm thanh của thế giới siêu hình. và kết thúc của âm nhạc thần thánh là” âm thanh do chính mình tạo ra “. Qua thần nhạc , người đọc thấy vũ anh khanh muốn Để truyền tải, người thực hiện tác phẩm nghệ thuật phải là người thông minh, có nghĩa khí, linh hồn bao trùm sáu cõi, một phần nào đó có lợi cho nhân sinh, và người đứng đầu cũng phải lắng nghe tất cả những âm thanh này để thống trị thiên hạ.

XEM THÊM:  Tiểu sử tóm tắt nhà thơ huy cận

Tiếng thù hay dòng sông khai thác đề tài nghệ thuật tài hoa và cái ác, mượn khía cạnh lịch sử để thể hiện bản chất máu lạnh của những vị quan cao cấp. đó là nhân vật nguyễn hơn: ai cũng biết nguyễn hơn là một quan võ dưới triều vua Đồng Khánh, vừa là tay sai, vừa là cộng sự đắc lực của thực dân Pháp, một khi các cuộc nổi dậy của phong trào Cần Vương bị dập tắt trong những năm gần đây. Thế kỷ 19. Vũ Anh Khanh viết Tiếng giặc ở sông ơi không ngược lại bối cảnh của nhân vật này, mà lồng vào tác phẩm cũ “ Đặc công nguy nga treo cổ”. i> i> “, xây dựng nhân vật kép hát và đóng vai vũ nữ quá xuất sắc, cho đến khi” người anh hùng địa phương gặp lúc ấy, cụt tay, ngồi ngắm trăng soi trên con tàu tối, lênh đênh. bến o giang .. lớp múa nhớ rủi, khóc thương vợ quý. ngâm thơ cất giọng rồi thở dài “anh lấy ống tre ra chơi bài“ Tiếng thù sông o ”. […] tiếng trúc buông lỏng, kéo dài, rung động hồi lâu, thân thể không ít người xem lạnh run. từng khúc xót xa và từng khúc tâm hồn dao động trong gân guốc, thả lỏng toàn thân của khán giả. “khiến con gái ông thao, con gái của trường chính đại học nguyễn than, rơi nước mắt”. đoạn cuối anh lẻn từ phía sau tìm kép hát đóng vai múa để tỏ tình, khi quay vào trong thì phát hiện, gọi lính đến bắt tên kép hát tố cáo và ra lệnh chém đầu. thao lao đến ôm xác người tình, lão Cần ra lệnh cho quân lính xử con gái: “Ta tha tội lấy đầu, nhưng nàng phải dùng sợi dây tơ này để tự trừng phạt. Ta cho phép ngươi theo những kẻ ngu cũ chết theo người vũ nữ cuối cùng “. Quân sĩ chôn xác chung một nấm mồ. Ngòi bút của tác giả không bình luận, mà miêu tả, tường thuật theo những vụ giết người tàn bạo máu lạnh của tên quan. làm tay sai cho giặc ngoại xâm để lại nỗi kinh hoàng trong lòng nhân dân.

cây đàn câm cũng nói lên tác dụng của âm nhạc. tiếng đàn là sự truyền cảm sâu kín mà chỉ có tâm hồn và sự cảm nhận nhạy bén của người nghệ sĩ mới có thể đoán được. tuy nhiên, không phải ai cũng cảm nhận và hiểu được những âm thanh nghệ thuật “đánh thức vạn người mê”. Điều tai hại và nguy hiểm nhất là khi người lãnh đạo tối đa không hiểu. nên khi tiếng đàn liễu rủ “rung động, có khi nhanh, có khi chậm, có khi nhẹ nhàng, có khi vội vàng, có khi như lời van xin, có khi như lời nguyền rủa. Bao nhiêu câu hỏi đau đớn, bao nỗi niềm trong lòng liễu đều tuôn trào. những tiếng đàn ảm đạm ai cũng nghe thấy tiếng gọi tha thiết của cây đàn vừa chua xót vừa quyến rũ nhưng tiếng đàn chỉ có một người hiểu được: nàng công chúa bí ẩn. Nghe tiếng đàn, nàng chợt nhớ quê, nhớ cha mẹ, nhưng nàng đau lòng khóc thút thít. Nước mắt ngọc đàn chảy ròng ròng vì tiếng nhạc làm vua tức giận, nên người nhạc sĩ làm cây liễu bị đưa lên sân khấu chặt tay! Đó là sáng kiến ​​của nhà vua để trả thù .để cây liễu sống để cây liễu đau khổ suốt đời với cây đàn của mình. ” vu anh khanh thường mượn những câu chuyện trong quá khứ để kể lại nhưng rất lôi cuốn người nghe và nhắc nhở người đọc hãy luôn gắn quá khứ với hiện tại.

vu anh khanh mượn chuyện âm phủ để nói chuyện với phàm nhân. thần đeo nhẫn với sợi dây được coi là kẻ lạnh lùng nhất, chỉ biết bắt linh hồn người chết trở về âm phủ để vua chúa xét xử. Nhưng trước những con người dũng cảm và nổi loạn, ánh mắt và suy nghĩ của vị thần nhẫn cũng thay đổi: “Tướng quân và tội phạm chiến tranh sẽ sớm rơi vào tay tôi. . vị thần nghịch sợi dây và thở ra. Lần đầu tiên, tôi thấy mình hơi bối rối với nhiệm vụ. Tôi tự hỏi, một vài lần trước khi tôi đi thu thập linh hồn của những tên tội phạm người Đức như von ribbentrop, goering, tôi đã rất vui và dửng dưng, nhưng lần này anh hơi buồn. Có lẽ vì thương họ, cảm nhận được sự dũng cảm của họ mà coi thường cái chết của họ? Dù sao thì ai cũng thích cái chết anh hùng của ngo chau du hơn là cuộc sống hèn hạ của những tên vô lại, những kẻ háo danh sống mà phải cúi đầu khuất phục trước bọn quan lại, giữa đạo huân dung. ( thần nhẫn ). ngòi bút này luôn chú trọng tôn vinh, ca ngợi những con người có ý chí bất khuất.

mượn truyện ma để tái hiện một sự thật trần gian, thể hiện tầm nhìn về hiện trạng đất nước trong chiến tranh. Vào ngày rằm Trung thu, hai hồn ma từ cõi âm lẻn về Yang Chen để thăm người thân còn sống. một trong hai hồn ma đó có một người vì quốc nghĩa mà ghen ghét với hai người anh rể của mình, họ theo giặc gài bẫy giết anh rể. người chính trực đã chết ở cõi âm, để lại người vợ trẻ thơ với muôn vàn khó khăn, còn người bán nước, hai anh rể sống lẻ loi nơi chốn dương gian. Đứng trước hiện thực đáng buồn này, ở phần “ngoại truyện”, coi như đoạn kết của truyện, nhà văn đã nêu lên quan điểm của mình với kẻ sống, người vợ của ma: “Người chết (tức là vợ của chồng còn. còn sống). còn sống), đất nước còn Việt Nam mất con, bà mất chồng, cháu trai mất cha, thật đáng buồn, ngày hôm sau, tôi đi báo thù cho cha tôi, nghĩa là ông bà tôi phải chết .Vậy đất nước việt nam phải mất thêm hai đứa con, hai chị dâu mất hai chồng, cháu mất hai cha. thêm một câu chuyện buồn nữa. trên đời này còn có thêm hai gia đình có tang nữa! ích gì! quên anh đi thù riêng mà lo việc trọng. ”Điều quan trọng ở đây là gạt hiềm khích cá nhân sang một bên, cùng chí hướng cứu nước, đại sự của quốc gia ( Theo khói lửa trăng rằm ) gõ cầu chìm , anh mượn chủ đề quá khứ để xây dựng câu chuyện, cố gắng hướng người đọc đến những con người nghĩa vụ, vì những điều cao cả. ông đến kinh thành thăng long vẽ thuê kiếm sống. kỹ năng vẽ của ông đã thu hút sự chú ý của con gái yêu của một quan võ phục vụ nhà vua. kể từ đó, cả hai đã yêu thầm. ngày xưa chế độ mải mê yêu đương mà quên mất công báo thù. Đột nhiên, một hôm khi đang ngủ, anh bỗng nghe thấy một người phụ nữ hát một bài hát nam. giọng buồn, lời tự sự và lời than thở cho cả dân tộc đang đau khổ, khiến tôi thao thức giấc mộng hoa, nhớ lời thề và nghĩa vụ. khi triều đình ra lệnh cho viên quan là cha của mỹ nữ bị quân triều đình vây quanh chờ ngày được thả. câu chuyện không có cốt truyện nhưng nó đã kích thích người nghe về câu chuyện xuyên suốt từ sự thật này sang sự việc khác như một huyền thoại của lịch sử, không nằm ngoài nghĩa vụ công dân đối với đất nước.

mai phi đổ bóng về chủ đề huyết thống như trong tiểu thuyết bat tiffin . câu chuyện kể về cô gái đến từ vùng đất vùng cao, cô nói về sự đoàn kết giữa các dân tộc, cô rất tự hào về dòng máu của dân tộc Việt Nam, giống như hình tượng nhân vật mai phi: “cô được sinh ra từ hai con người. như dòng máu anh hùng không bao giờ hèn! noi gương cha anh, luôn nhớ đến cố nhân, nhưng luôn nhớ nghĩa vụ thiêng liêng nhất của một người biết làm người. Anh sẽ làm cánh chim bay trong gió, bay cao. trên bầu trời, để một ngày anh có thể trở lại với bài ca bất diệt của mùa thu… ”câu chuyện đặt ra vấn đề sắc tộc hơn tất cả.

saigon oi cũng như dam o ro tượng trưng cho khung cảnh tương phản giữa hai lĩnh vực của cuộc sống. từ “hộp đêm” cho đến những cô gái trẻ tiền mất tật mang như son phấn chờ chồng đi làm ăn mặc hở hang để “bắt mồi” kiếm tiền. kiếm tiền thiếu tiền cá cược ăn thua. nghe cuộc trò chuyện khi người con trai đang trong lòng một người khách: “- em có chồng chưa? ngập ngừng, người con trai đáp: – vâng. – tại sao tôi làm công việc này? – vì tôi đã mất quá nhiều! ông khách cười: – hỏi các cô, các cô đều giống nhau. mất tiền, ai bảo anh đánh? “( vàng lỗ hổng ). trong Sài Gòn ơi là một bi kịch giữa hai lối sống: một lý tưởng cao đẹp sẵn sàng chiến đấu, hy sinh quên mình với một lối sống thác loạn, mất nhân phẩm. nghe nói hai vợ chồng này đều hiếu thuận, cho vay nặng lãi, yêu nhau từ khi còn là sinh viên rồi nên duyên vợ chồng. , súng nổ ngày đêm trong thành, thao cùng chồng khăn gói ra nước, anh tòng quân, vác súng bảo vệ bờ cõi, chị đeo băng thập tự hồng băng bó vết thương. của người nơi chiến trường. những buổi chiều hiu quạnh nơi biên ải, gió hú, vợ chồng thao thức nắm tay nhau khóc, tìm về chốn cũ để cùng niềm khao khát: “một thời ra trận, loạn lạc. với vợ anh ấy, tôi không biết anh ấy đã đến thị trấn nào Đi đi, hoặc tôi phải chết! Sau đó, có lần phạm lỗi, bị cấp trên khiển trách, quên mất việc lớn, mang oán hận, bỏ hàng ngũ trở về thành phố vì thú vui cá nhân ích kỷ. ” trong cờ bạc, thao thao bất tuyệt dưới quán bar, cờ bạc, nhậu nhẹt thua bạc, lừa đảo, bị bắt giam chờ ngày ra tòa, trong tù một ngày tình cờ vay nợ cũng bị nhốt vào tù. khi bị xét hỏi. Tôi mới biết việc cho vay vào tù là do “định ném lựu đạn vào nhà hàng” với quân địch và tôi đã bị bắt, còn thao thì bị bắt đi tù vì két sắt của chủ nhân xin tha tội, tuyên bố: “Tôi dám không phải, tội của anh chỉ có người Việt tha hay bắt thôi, còn em thì … nghẹn lời: Em vẫn là vợ anh, anh chỉ buồn và tiếc “rồi khuyên:” Ước gì anh sẽ hối hận. những gì bạn đã làm, và quay trở lại con đường đúng đắn. chỉ vài câu trao đổi theo kiểu đó, rồi kéo dài theo “tù binh bị dẫn đi, thao thức nhìn theo”. Dáng người mảnh khảnh của Loan … hòa vào những người tù, trong gió lạnh, hằn sâu vào mắt họ bởi mưa bụi rơi nhanh. nàng cúi đầu thở dài… ”đoạn cuối truyện qua ngòi bút của vu anh khanh thường thể hiện lập trường quyết đoán nhưng luôn thể hiện tấm lòng bao dung, tin cậy và nhân hậu. truyện dam oro, saigon oi – cũng như trong bài thơ chầu son , vu anh khanh thể hiện thái độ không đồng tình với những người trẻ buông thả cuộc đời, cống hiến cho mình. một cuộc sống vô nghĩa, thờ ơ với thời cuộc và những lời kêu gọi, hãy thức tỉnh để nhận thức về vận mệnh của quê hương, trước cuộc chiến đấu vì sự tồn vong của dân tộc.

***

kết thúc

để kết thúc bài viết, chúng tôi mượn lời của một số tác giả để đánh giá về vu anh khánh, như trong văn học đấu tranh miền nam (1969) nguyễn văn sâm đã nhận xét: “tóm tắt của tư tưởng của bạn về anh khanh, chúng ta có thể thấy rằng các chủ đề của anh ấy không ngoài mục đích chính là lập trường nhân dân ủng hộ cách mạng chống lại ách thống trị và xâm lược “. […] “Anh ấy là một nhà văn tài năng, văn của anh ấy nhẹ nhàng, giản dị nhưng gợi cảm và xúc động” . từ điển văn học ghi: “ vu anh khanh là một trong những nhà văn xuất sắc của miền Nam. đối mặt với kẻ thù trong lòng của saigon. những tác phẩm của ông viết về những mất mát, đau thương do giặc ngoại xâm gây ra đã gây xúc động mạnh mẽ trong lòng người đọc, đồng thời đưa họ đến một con đường tất yếu: vươn lên để được tự do. tinh thần dân tộc gần như hòa quyện chặt chẽ vào từng nhân vật trong vở diễn. Ngoài ra, anh còn là một nhà thơ. những người lính diễu hành, ca ngợi những người yêu nước, đặc biệt là âm thanh hơi buồn; tha mô tả cho cô một ngôi làng hoang vắng, trong rừng già, trẻ, gái, trai, gái đang mải miết lên đường trả nợ.

vu anh khanh, một nhà văn ngắn ngủi (31 tuổi), nhưng đã để lại một khối lượng tác phẩm phong phú trong suốt cuộc đời của mình. tác phẩm của anh ấy có khán giả riêng khi cây bút của anh ấy lang thang khắp trung tâm thành phố và được kiểm duyệt cho từng trang của cuốn sách. Vị trí của Vũ Anh Khanh không dừng lại ở một địa phương, mà ông còn là một cây bút lớn trong dòng văn học yêu nước của dân tộc Việt Nam giai đoạn 1945 – 1954.

_________

nguồn: (1), (3). Từ điển Văn học (Bộ mới), Nxb Thế giới, Hà Nội, 2004; (2) luồng dao quốc dung (2017) – luận văn thạc sĩ: bình luận văn học giai đoạn 1945 – 1975; (4). le ngoc trac – thơ vu anh khánh: bài thơ sống mãi (vanhocsaigon.com/thi-si-vu-anh-khanh-mot-bai-tho-song-mai-voi-doi).

tài liệu tham khảo:

1. nhiều tác giả (2006), địa lý binh thuan , sở văn hóa thông tin tỉnh bình thuân.

2. Nhiều tác giả (2004), Từ điển văn học (Bộ mới), Nxb Thế giới, Hà Nội.

3. vu hanh, nguyen ngoc phan (2008), Văn học giai đoạn 1945 – 1975 thành phố Hồ Chí Minh , Nhà xuất bản thành phố Hồ Chí Minh. Hồ Chí Minh.

4. vu anh khanh và hai thế giới xung đột – www.namkyluctinh.com ›nvsam-anhkhanh

5. nguyen thi phuong thuy – vo van nhan: vu anh khanh – cây bút chủ lực của nền văn học chiến đấu miền Nam 1945-1954 – http://www.khoavanhoc-ngonngu.edu.vn/

6. nguyễn văn sâm (1969): văn vật phương nam, xã luận. là, saigon.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc VŨ ANH KHANH Cây bút yêu nước thương nòi. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *