Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
321 lượt xem

Top 100 bài thơ hay Việt Nam&quotsống&quotmãi cùng thời gian

Bạn đang quan tâm đến Top 100 bài thơ hay Việt Nam&quotsống&quotmãi cùng thời gian phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Top 100 bài thơ hay Việt Nam&quotsống&quotmãi cùng thời gian

thơ hay tiếng việt , sau đây là những bài thơ hay nhất “sống” mãi cùng thời gian được upanh123.com tổng hợp bởi nhiều tác giả. mỗi bài thơ như một “bản tuyên ngôn nghệ thuật”, một “bức thư tình” đầy cảm xúc trữ tình. và đây cũng là những “đứa con tinh thần” tiêu biểu của mỗi tác giả.

“sống” mãi cùng thời gian nhờ tính nhân văn và nghệ thuật cao của ông. và hơn hết là nó mang tính phổ quát, phù hợp với tâm hồn của nhiều đối tượng độc giả nên được nhiều người yêu thích. Sau đây, upanh123.com xin giới thiệu đến bạn đọc những bài văn hay thơ tiếng Việt hay nhất. hãy chia sẻ!

thơ hay Việt Nam thế kỷ 20

Phong trào thơ mới xuất hiện trong danh sách có số lượng tác giả và tác phẩm nhiều nhất. Dưới đây là những sáng tác có ảnh hưởng sâu sắc đến suy nghĩ và hành động của nhiều thế hệ độc giả qua hai cuộc kháng chiến chống Mỹ và chống Pháp. đây là rất nhiều thơ hay của Việt Nam thế kỷ 20 .

tiêu đề gốc

(Hồ Chí Minh)

nguyên âm

kim da nguyen tieu nguyet chinh vien, xuan giang, xuan thuy, xuan thien. yen ba đắm đàm quân tử, da bán quy lai nguyet đầy thuyền.

bản dịch

đêm nay rằm tháng giêng, trăng vừa tròn, nước sông xuân tiếp sắc trời xuân. giữa khói lửa mịt mù và sóng biển, bàn chuyện quân sự, nửa đêm trở về, con tàu đầy ánh trăng.

qua sông duong

(hoàng đế)

thân mến! Tại sao bạn buồn? Anh đưa em về bến duối, ngày xưa cát trắng phẳng lặng

dòng sông trôi thành dòng soi bóng nằm nghiêng mình trong cuộc kháng chiến dài xanh, những nương mía, nương dâu, ngô, khoai sừng sững bên này sông.

bên kia sông, quê mẹ có gạo nếp thơm trong bức tranh đồng ho, đàn gà, con lợn, mang màu sắc dân tộc rực rỡ trên các tranh cổ động của quê hương chúng ta kể từ ngày khủng khiếp kẻ thù vùng lên tàn phá đồng ruộng của chúng ta. chó đốt gặp bầy lưỡi lê dài đẫm máu ngõ hoang, mẹ con, lợn âm dương chia nhau trăm hướng đám cưới chuột tưng bừng giờ tan hoang ở đâu?

ai về bên kia sông du ký, gửi cho mình tờ đen trăm tuổi thấp thoáng giấc mơ êm đềm, lễ hội dân gian trên núi thiển thai chùa ngũ giác trung huyện lang tài, mà gửi cho ai để may áo cho ai mà tiếng chuông chùa ngân vang người nay đang ở đâu? những cô gái cắn môi chỉ ăn trầu, những ông già tóc bạc trắng, những cô gái xúng xính quần nâu, giờ họ đi đâu?

ai về bên kia sông duối nhớ từng gương mặt búp sen, những thương nhân răng đen nụ cười như mùa thu nắng chiếu chợ hồ, chợ đông người chạy giữa bãi, chỉ người dệt lụa cản đường phụ nữ dệt chỉ đi bán lụa nhuộm màu ở tỉnh đồng, giờ em đi đâu, về đâu?

bên kia sông Đuống, một người mẹ già yếu mang theo vài miếng cau khô, vài hũ hồng phẩm, vài tờ giấy, chiếc váy còn dính sương sớm, bỗng thấy đôi mắt quỷ thần xanh biếc. đã mở. mắt chúng và xé toạc chiếc lều mỏng, cướp bóc và cướp bóc. khu chợ nghèo với cây đa lá lác đác trước cửa hàng với vài vệt máu chiều đông

một lá dong chưa bán được, bà già tản bộ gánh hàng rong dạo bước trên chõng tre với đàn cò trắng lướt xuống sông duối về đâu? lòng mẹ đói buồn, đường lạnh, mưa lạnh đầu bạc trắng

Bên kia sông Đôi, chúng tôi có những chàng trai cô gái tranh nhau bát cháo ngô. đêm hát dưới gầm giường để tránh đạn và họ đến với nhau nghĩ về việc làm nhà trong giấc mơ hồn nhiên, tiếng súng nổ. giống như sấm sét làm giật mình bóng dáng kẻ thù dày vò đường môi xinh đẹp

có mảnh đất này ghi tội chúng ta, không biết nguôi giận ai đêm rơi trên sông du? – bạn đến từ đâu? bẻ một chiếc lá

Con về đây bốn bề tường bao ngọn lửa ánh đèn leo lét thắp sáng tình mẹ, gương mặt sáng lên như đang đứng, mái tóc bạc trắng lặng lẽ kể những câu chuyện đời đời không kể

màn đêm buông sâu xuống sông Đuống, ta mài cuốc, uốn liềm, mài gậy nhọn, giũ giáo dài, ngày mai xây thành kháng chiến, những hàng chuối im lìm, miếu đổ, và những ngôi đền đang bay phấp phới với những con đom đóm bay. ngang dọc họ báo tin khủng khiếp cho kẻ thù khủng khiếp, từng phát súng vang lên trong đêm, có khi thuyền tự do lượn lờ trên mặt hồ, xóa đi bao giờ phút bi thương

đêm tôi lặn xuống lòng sông đôi, những người lính ven sông trở về, tôi bắt đầu hạ lệnh trại giặc và bắt đầu run rẩy trong sương mù và những con dao găm ở giữa chợ với những chiếc gậy ở cuối. làng quê lúa chín vàng, giặc mất hồn. Tôi không thể ngủ ngon. đứng không vững thì quay cuồng, quay cuồng như ngọn lửa nghiêng nghiêng, nhưng cánh đồng của chúng ta đầy suối đẹp. nắng, gió đưa tiếng hát gần địa chủ đánh giặc, dân quân cày cuốc tiếng bà ru cháu ngủ trưa chang chang nắng hạ võng khiến tôi bùi ngùi “à… bố mất trong trận chiến đã lâu, càng phát triển, tranh chấp càng sâu “giọng cô cắt cỏ tù ghét mưa gió rét”, thân mình lấm lem vì ngươi hận ta và ta. đất này dài … “

con ơi, con đừng hát nữa, con đau lòng mẹ ơi, mẹ đừng khóc nữa, bụng buồn, cánh đồng im lìm, hãy để con đi giết giặc lấy máu của chúng để rửa hận này, hãy vũ khí cầm trong tay, mỗi đêm một lần hoan hô trong lòng chim múa cười

bởi vì mặt trời sắp mọc, chân trời đã lộ ra sông du hí cuộn mình. lấy đi bao nhiêu đồn bót, nước mắt, mồ hôi, tăm tối và đau thương của kẻ thù

khi nào tôi sẽ sang bên kia sông duong? Hẹn gặp lại em áo yếm đẹp em áo lụa hồng đi hội non sông, cười yêu ánh sáng. mùa xuân.

đồng chí

(công bằng)

quê anh là nước mặn, phố em nghèo cày sỏi đá em đôi người xa lạ không quen biết nhau. súng với súng, đối đầu. p>

anh sai người bạn thân cày nhà, bất chấp gió lay gốc giếng vì nhớ anh bộ đội. Anh ấy và tôi biết từng cơn ớn lạnh, ớn lạnh, cơn sốt, vầng trán đẫm mồ hôi.

áo anh rách, vai rách, quần tôi mấy mảnh cười khổ, chân đất thương nhau, nắm tay nhau!

Đêm nay rừng hoang sương mù đứng bên nhau chờ giặc đến. đầu súng mặt trăng đang treo.

quốc gia

(nguyen dinh thi)

buổi sớm trong lành như ban mai, gió thu thổi hương cốm mới nhớ những ngày thu đã xa, buổi sớm se lạnh lòng Hà Nội phố dài. chao đảo một chút, người đi trước không ngoái lại, đằng sau những bậc thang đầy nắng, lá rụng đầy.

Mùa thu năm nay có khác, em đứng vui nghe giữa núi đồi gió thổi rừng trúc, trời thu thay áo mới trong xanh, say sưa nói cười! trời xanh, đây là của chúng ta, núi, rừng, đây là của chúng ta, những cánh đồng thơm ngát, những con đường dài vô tận sông đỏ nặng phù sa

đất nước của chúng tôi, đất nước của những người chưa bao giờ chết. đêm thì thầm trong tiếng đất. thời xưa nói! ôi, miền quê chảy máu, dây thép gai xuyên trời chiều, những đêm dài hành quân, bỏng rát, khắc khoải nhớ người yêu. Từ bao năm đau khổ đấu tranh, gương mặt quê hương từ gốc tre ngọt ngào, những tiếng lòng căm thù đã cất lên.

một bát cơm đầy nước mắt vẫn xé ra khỏi miệng ta, giặc tây, chúa đất kẻ nát cổ, kẻ lột da…

Chúng không bay được bằng xiềng xích, trời đầy chim và đất đầy hoa, súng đạn có bay cũng không bắn được trái tim yêu nước của đồng bào ta!

Khói nhà máy bốc lên trong sương núi. những tiếng kèn họ gọi vang vọng trên các cánh đồng.<3

Tiếng súng rung chuyển bầu trời giận dữ, dân chúng nổi lên như nước vỡ bờ. Việt Nam máu chảy, lửa rung bùn, đứng lên sáng ngời.

tây

(quang dung)

sông ma xa lắm, đi về hướng tây! nhớ núi rừng nhớ vờn sương giăng đầy đoàn quân mỏi hoa đêm

lên khúc cua dựng đứng, mây khói, súng ngửi trời lên cao nghìn mét, sâu nghìn mét nhà ai, mưa tầm tã ở đằng xa

Người bạn bất cẩn dừng bước, rơi trúng súng quên đời! buổi chiều, thác nước hùng vĩ gầm thét về đêm, hổ rình mồi về đêm

XEM THÊM:  20 bài thơ lục bát về thầy cô làm báo tường hay và ý nghĩa - META.vn

nhớ, hãy chuyển lúa sang mai vào mùa xôi thơm

doanh trại bừng sáng lễ hội đuốc hoa, em luôn mặc áo, em luôn chơi điệu, em sợ tiếng nhạc mục đồng xây tâm hồn thi sĩ

những ai đi chơi gò má vào buổi chiều mù sương ấy, thấy hồn lau bờ, lại nhớ bóng dáng trên gò bồng bềnh theo dòng nước và những bông hoa đung đưa

hành quân tây, quân không mọc tóc, quân xanh dữ tợn, mắt sáng, mộng vượt biên hà nội đêm mộng, hà nội đẹp thơm

tản mác bờ mả, xa trận mạc, áo dài xanh đời chưa thay chiếu, về với đất sông, gầm lên khúc độc hành

Phương Tây tiến lên, con người ra đi không lời hứa. con đường lên đỉnh thăm thẳm, có người đi về hướng tây, mùa xuân ấy, hồn quay không về.

Tối nay tôi không ngủ

(sự khôn ngoan)

Thành viên trong nhóm thức dậy phát hiện đã rất muộn, nhưng tại sao bạn vẫn ngồi? bạn sẽ không ngủ đêm nay.

im lặng bên bếp lửa, gương mặt của người bác trầm tư. ngoài trời mưa, mái chòi đổ xuống.

Đội viên nhìn ông chú càng nhìn lại càng thương người cha tóc bạc. châm lửa cho anh ấy nằm xuống.

<3

Đoàn viên như mơ như trong mơ, bóng cao còn ấm hơn ngọn lửa hồng.

thầm thì thầm, anh khẽ hỏi: anh ơi!

bạn vẫn chưa ngủ?

Bạn có lạnh không?

ngủ ngon và chiến đấu với kẻ thù vào ngày mai! anh ngoan ngoãn nhắm mắt nhưng bụng vẫn không yên.

<3

chiến dịch vẫn còn rất dài, rất dốc và dốc. đêm nay, bạn sẽ không thể ngủ được! lần thứ ba bạn thức dậy, bạn sẽ giật mình.

vội vàng nhấn mạnh:

Ngủ đi anh! Gần sáng rồi anh ơi, anh ngủ đi nào

ngày mai ngươi chỉ cần ngủ ngon, đi khiêu chiến với kẻ địch, ngươi sẽ tỉnh lại trong giấc ngủ không yên tâm

Bác đoàn người đêm nay ngủ trong rừng trải lá làm chiếu và chăn…

Trời mưa nhiều nên tôi không bị ướt, càng yêu càng thích và mong trời sáng sớm.

Người đội viên nhìn ông chú, ông nhìn ngọn lửa đỏ mà lòng rưng rưng, ​​ông thức cùng ông.

Tôi ngồi ở đó tối nay. Đêm nay tôi không ngủ vì lẽ thường, tôi ở Hồ Chí Minh.

trang giang

(cấp dưới)

Sóng nhấp nhô buồn thương, thuyền xuôi dòng song song, thuyền về ruộng, buồn trăm ngả, mấy dòng lạc một cành khô.

thấp thơ, gió nhỏ, nơi tiếng phố xa, nắng thấp, trời thăm thẳm, sông dài, trời rộng, bến vắng hiu quạnh.

bạn đang trôi dạt ở đâu, hết hàng này đến hàng khác; vô lượng mà không có thuyền qua lại. mà không đòi hỏi một chút riêng tư, bờ xanh yên tĩnh bên cạnh bãi biển vàng.

tầng mây cao đúc núi bàng bạc, chim nghiêng cánh: bóng chiều. lòng đồng nhân hậu với nước, chiều tà không khói cũng nhớ nhà.

núi đôi

(nhảy cao)

bảy năm trước, ta mười bảy mới đôi mươi, trẻ tuổi nhất xuân dâm, soái ca có hai cánh, khi ta tới, khi ngươi đến ta

Con đường của chúng tôi nằm giữa hai sườn núi. ngờ đâu, người đời hay gọi là núi doiem, vẫn đùa với tôi: sao khéo vợ chồng ở cạnh nhau thế?

bỗng cuối mùa giặc đến, đền đỏ rực, những xác người chỉ xin nói chứ không thực hiện lời hứa.

gia nhập quân đội, lên đông bắc chiến đấu, quên mình bao năm tháng, dân chúng trở về hỏi ai là xuân dục, núi doi?

anh nghĩ, quê hương của chúng ta bị giặc chiếm đóng, rồi trăm ngàn căm giận không bao giờ nguôi ngoai khi nghe tin nổ trong vành đai của kẻ thù.

Các đồng chí vẫn thường nhắc nhau rằng, người dân miền trung du sông nước còn đợi núi. những chiếc ủng đặt cạnh ba làng có còn đi đến bến sông không?

vui mừng bao nhiêu ngày sau khi có lệnh ngừng bắn, anh trở về và hành quân xuống đường lên huyện, về thăm nhà và thăm núi đôi.

vừa ra đến đầu ao, tin sét đánh chết ta, dưới cây tùng nửa đêm, quân lính vây trại sống trung thành, chết chung tình.

Anh nhìn lên hai bên dãy núi, có những con đường quen thuộc. mặt trời chợt tắt, núi vẫn tối, nhưng anh đã mất em!

người dân ở chợ phú linh luôn nói: Tôi còn rất trẻ, nhất làng, mấy năm nay cô ấy làm du kích, không hiểu sao cô ấy không lấy chồng.

Từ núi về làng, con đường bị ngăn bởi suối, cỏ dong riềng lấp sân thành ao, nhà tan bụi mù cánh dơi bay về

Cha mẹ được đưa về nhận xới đất xám từng gốc cây, nửa mái lều để tạm che sương, che nắng cho bớt đau.

<3

nhưng núi vẫn còn đó, tôi vẫn nhớ. Hận thù vẫn còn đó, tôi vẫn ở đây. cô thôn nữ xuân tình chết vì dân ở đâu giữa mảnh đất này?

người đã ghi tên tôi là liệt sĩ bên cạnh những hàng bia trắng giữa đồn, tôi gọi anh là: đồng chí, một lòng trong vạn trái tim.

bạn sẽ mãi mãi bước đi với ngôi sao trong mũ, bạn sẽ luôn là ngôi sao sáng, bạn sẽ là bông hoa trên đỉnh núi, bốn mùa, cánh hoa thơm ngát, mãi mãi.

thơ tiếng việt hay: những bài thơ tình muôn thuở

Dù ở trạng thái cảm xúc nào: buồn hay vui, vui hay buồn, tình yêu luôn có vẻ đẹp lãng mạn riêng. ngọt ngào, ngon, lãng mạn, lấp lánh. tình yêu là một chủ đề hấp dẫn và rộng lớn, thu hút các văn nghệ sĩ, trong đó có các nhà thơ tài năng của Việt Nam.

hai màu cỏ xạ hương

(t.t.kh)

Một mùa thu trước, mỗi buổi tối, nhặt những cánh hoa rơi mà lòng không khỏi buồn, nhuộm ánh mặt trời lặn qua mái tóc, tôi mong rằng sẽ có ai đó yêu thương.

Người đó thường lạnh lùng nhìn về con đường xa xăm, bóng gió chiều, bầu trời mù sương, bãi cát và những bông hoa trắng.

người đó nhiều lần vuốt tóc tôi, thở dài khi thấy tôi hạnh phúc, nói: “hoa ơi, hình như trái tim tan nát, e rằng tình yêu của chúng ta cũng tan vỡ!”.

Lúc đó tôi chưa hiểu được những cánh hoa rải rác của cuộc đời, nên tôi mỉm cười và đáp: “sắc hoa ban trắng một chút lòng không thay đổi”.

*

Nơi nào bạn biết rằng khi bạn đi đến một thị trấn, bạn chết vì đau đớn và tình yêu? người xa quá! – Ngày vui bên pháo đường tôi buồn quá …

Từ đó, tôi thu rồi lại thu, lòng tôi sẽ tồn tại được bao lâu? Chồng tôi vẫn biết tôi yêu anh ấy nên anh ấy rất tuyệt!

Tôi vẫn đi bên cạnh cuộc sống tình yêu lạnh nhạt của người chồng từng một thời chết đi sống lại, vẫn khuất bóng “người một nhà”.

*

thật buồn! ngày nay, nhìn vào cuốn tiểu thuyết, mọi người đều so sánh những cánh hoa cũ (nhưng màu hồng) với một trái tim đã vỡ và màu đỏ như màu máu!

<3

Em sợ nắng chiều thu mờ ảo, chiều thu tàn hoa đỏ, gió thu se lạnh, chân mây vắng, người ấy đứng bên kia sông đợi. cho thuyền …

Nếu anh ấy biết tôi đã kết hôn, trời ơi! Người ấy có buồn không? Đã thầm nghĩ đến những bông hoa … tan nát như trái tim, héo tàn như máu đỏ …?

lời nói của đôi mắt

(phí thu tiền)

khoảnh khắc anh gặp em là khoảnh khắc anh chạm mắt em khoảnh khắc anh nhìn thấy em khoảnh khắc anh hiểu em bởi vì giếng trong sáng đến mức dễ nhìn thấy đáy bởi vì đôi mắt trong sáng đến mức đôi mắt nói a rất có thể đôi mắt sẽ luôn nói lên tình yêu Tôi không dám nhìn vào đôi mắt đó đừng hỏi tôi nếu tôi không nhìn thấy nó, hãy hỏi tôi một câu: tại sao em cứ nhìn tôi?!

biển

(phép thuật mùa xuân)

bạn không xứng đáng là biển xanh

nhưng tôi muốn bạn là cát trắng

bãi biển dài đầy cát phẳng

mặt trời pha lê tỏa sáng …

bờ biển đẹp với cát vàng –

cây thông thoải mái

như thể đang mơ thầm

trong một nghìn năm bởi những con sóng…

Tôi muốn tạo ra những làn sóng

hôn bạn mãi mãi với cát vàng

hôn thật nhẹ, thật nhẹ nhàng

im lặng mãi mãi

Tôi đã hôn bạn rồi, tôi hôn lại bạn

mãi mãi

cho đến khi bầu trời tan chảy

Tôi vừa ngừng làm việc …

đôi khi cũng vội vàng

làm thế nào để nghiền nát bạn

XEM THÊM:  Cam nhan ve bai tho noi voi con

đã đến lúc yêu

lũ lụt cả ngày lẫn đêm

bạn không xứng đáng là biển xanh

nhưng tôi cũng xin lỗi

để hát mãi mãi

một tình yêu không bao giờ kết thúc

khi bọt có màu trắng

và gió thổi khắp nơi

như nụ hôn ngàn năm không thỏa mãn,

Vì anh yêu em rất nhiều, em yêu!

tình yêu

(phép thuật mùa xuân)

tình yêu là chết đi một chút trong trái tim,

Vì khi yêu, bạn nên được yêu?

cho nhiều nhưng nhận lại ít

mọi người phụ thuộc hoặc thờ ơ, tôi không biết.

phút gần gũi và giờ chia tay.

Tôi nghĩ rằng mặt trăng đã trôi qua, hoa và ớt,

bởi vì khi bạn yêu, bạn phải được yêu!

yêu là chết đi một chút trong trái tim.

họ bị lạc trong bóng tối,

những người tiếp bước tình yêu;

và cuộc sống là một sa mạc cô đơn.

và tình yêu là một sợi dây.

yêu là chết đi một chút trong trái tim.

ghen tị

(nguyen binh)

cô chủ nhỏ của tôi! Tôi muốn đôi môi của bạn chỉ mỉm cười khi ở bên tôi và đôi mắt của bạn chỉ … nhìn tôi khi tôi đi vắng.

Anh muốn em đừng nghĩ đến ai, đừng hôn, dù nhìn thấy cánh hoa tươi, đừng ôm gối, đêm nay hãy ngủ … chiều nay đừng bơi, biển đầy người.

<3

Tôi muốn bạn mơ về những đêm đông lạnh giá, hoặc không, tôi muốn bạn không gặp một chàng trai trong giấc mơ.

Tôi muốn hơi thở của bạn nhẹ nhàng. không làm ướt quần áo của khách không quen. đôi chân bạn in dấu trên con đường bụi bặm, không một dấu chân nào có thể giẫm lên được.

có nghĩa là quá ghen tị, nó có nghĩa là đã yêu, và nó có nghĩa là bạn là tất cả. bạn là tất cả của tôi.

nói chuyện với tôi

(xuan quynh)

<3<3

hôm nay ta nói gì, ngày mai sẽ có người nói khác tình yêu kiếp trước không phải là vô hạn, bạn biết đấy, và câu ca dao cũng không phải là mãi mãi

không gì quan trọng bằng không khí, bằng màu cỏ xanh đến mức tưởng như không có sự sống trước bao la của sự sống

nhưng bây giờ tôi ở bên bạn, niềm vui trong tôi thật như tấm áo trên tường, trang sách như bó hoa trước hiên nhà

<3

Đó là tình yêu mà tôi muốn nói với bạn, nguồn gốc của hàng ngàn lời chúc tốt đẹp để duy trì cuộc sống của một con người hơn.

những bài thơ tình cuối mùa thu

(xuan quynh)

cuối trời mây trắng lá vàng ít quá, phải chăng lá lên rừng mùa thu, cùng lá thu xuống biển theo suối thu đại ngàn và hoa cúc, chính là chỉ bạn và tôi

chỉ còn anh và em của mùa thu xưa, bỗng gió thổi từ bên này sang bên kia: con đường thân quen bỗng lạc hướng mây. đêm về sương giăng ướt má

khô qua bàn tay, tình yêu của chúng tôi như một cái cây. Đã bao mùa, tình ta như sông. trời êm dịu vào những ngày lũ lụt.

thời gian giống như một cơn gió mùa đi cùng tháng năm, mùa trôi đi mãi, chỉ có bạn và tôi

<3

xăng đan

(nguyen trung kien)

bài thơ đầu tiên anh viết tặng em là bài thơ em kể về đôi dép khi nỗi nhớ nhà nhức nhối trong tim, ngay cả những điều vụn vặt cũng được viết thành thơ

hai đôi dép kia gặp nhau, chưa từng yêu, chưa từng rời nhau nửa bước, cùng nhau đi những con đường lên xuống thảm nhung, đi vào cát bụi

cùng bước, cùng mặc, không phân cao thấp cùng sức người giẫm đạp, tuy vinh quang và ô nhục không đi cùng người khác, nhưng số phận của người này phụ thuộc vào người kia

<3

cũng giống như em khi thiếu vắng người kia, bước hụt ​​hẫng vẫn nghiêng về một phía dù bên cạnh đã có người thay thế nhưng trong lòng niềm khao khát vẫn chùn bước

những đôi giày vô tri song hành cùng nhau không cần phiếu bầu nhưng không giả dối, không hứa hẹn nhưng không phản bội, cả hai đều có mặt

Chúng ta không thể thiếu nhau trên đường đời, tuy mỗi bên phải trái, nhưng tôi yêu họ ở những mặt đối lập, thống nhất với nhau bằng một con đường chung

Hai mảnh đời lặng lẽ bước đi bên nhau sẽ dừng lại khi chỉ còn lại một, chỉ còn lại một, nếu không tìm được người kia!

wave

(xuan quynh)

hung bạo và êm dịu, ồn ào và im lặng, dòng sông không hiểu tự bao giờ, sóng tìm về bể

ôi sóng ngày xưa vẫn khát khao yêu thương bồi hồi trong lồng ngực đứa trẻ

trước khi mọi sóng vỗ, tôi nghĩ đến bạn, tôi nghĩ đến biển lớn, sóng từ đâu đến?

sóng bắt đầu từ gió mà gió bắt đầu từ Em không biết chúng ta đã yêu nhau từ khi nào

sóng trong lòng sóng sâu trên mặt nước ôi sóng nhớ bờ ngày đêm không ngủ được, lòng anh nhớ em dù trong mơ, khi thức

cho dù tôi có đi về phía Bắc bao xa, dù tôi có đi về phía Nam đến đâu, tôi vẫn luôn nghĩ về bạn, theo một cách nào đó

ngoài kia, trong đại dương trăm ngàn con sóng ấy, không có một đứa trẻ nào không đến được bến bờ dù có muôn vàn chông gai

Dù cuộc đời có dài bao nhiêu, năm tháng trôi đi như biển, dù rộng, mây vẫn bay

Làm sao nó có thể vỡ tan thành trăm con sóng nhỏ giữa biển lớn tình yêu, để ngàn năm tan vỡ?

hàng xóm

(nguyen binh)

Nhà cô ấy ở cạnh nhà tôi, được ngăn cách bởi một hàng rào xanh. hai người sống giữa sự cô đơn. cô ấy dường như cũng có nỗi buồn giống tôi. Giá như nó không có hàng rào che bóng thì tôi sẽ làm được. hãy đến thăm cô ấy bằng mọi cách. .

Tôi đã có một giấc mơ rất êm dịu … có một con bướm trắng thường đến bên này. bướm, bướm, làm ơn vào! cho em hỏi câu này một chút … mãi không thấy chị cười, chị thổi tơ ướt mái nhà. hiên nhà. mắt anh ấy dán chặt vào … con bướm trắng ở đó!

đột nhiên tôi cảm thấy hoảng sợ, tôi buồn bã tự hỏi mình: hay tôi yêu cô ấy? – không, từ tình yêu dịu dàng, tình yêu của tôi lạnh lẽo đến nhường nào!

cô không cứu nó, con bướm trắng ngày nào cũng đến. Tôi đã không gặp cô ấy những ngày này. Giá như mình có một sợi chỉ vàng, hong.

Quý cô thế nào? bạn nhớ cô ấy chứ? không! Tôi quyết định không nhớ cô ấy! Vâng, tình yêu ngọt ngào, trái tim tôi chỉ nhớ bạn trong quá khứ.

Gần như trời vẫn mưa, sẽ là bốn ngày kể từ hôm nay! cô đơn, buồn và buồn hơn … liệu trời có tạnh mưa và đàn bướm có biết sẽ tiếp tục đến chơi không?

Hôm nay trời tạnh mưa! Lụa không còn hồng, con bướm lười bay. hiên nhà vẫn vắng bóng cô ấy khóc… Tôi gục xuống bàn khóc…

hãy nhớ đến con bướm trắng kỳ lạ! bạn cũng nhớ lụa vàng, nhưng không phải cô ấy. Oh! con bướm vàng

Linh hồn trinh nữ vẫn còn trên trái đất?

Trên đây là tuyển tập những bài thơ hay của Việt Nam theo năm tháng mà bạn yêu thích. Tôi hy vọng bài viết này đã mang lại cho bạn nhiều cảm xúc khó quên. chia sẻ để nhiều bạn bè của bạn cũng cảm thấy như vậy! Chúc các bạn mọi điều tốt lành!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *