Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
320 lượt xem

Tuyển tập những bài văn mẫu hay lớp 8 – Tổng hợp các bài văn mẫu lớp 8 hay nhất

Bạn đang quan tâm đến Tuyển tập những bài văn mẫu hay lớp 8 – Tổng hợp các bài văn mẫu lớp 8 hay nhất phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Tuyển tập những bài văn mẫu hay lớp 8 – Tổng hợp các bài văn mẫu lớp 8 hay nhất

Tuyển Tập Các Bài Văn Mẫu Lớp 8 là tài liệu vô cùng hữu ích hỗ trợ các em học sinh trong quá trình học tập môn Văn lớp 8 dễ dàng và đạt kết quả cao hơn.

Bài văn mẫu lớp 8 được tổng hợp nhiều dạng câu hỏi bám sát kiến ​​thức mà các em học trong sách giáo khoa. từ các kiểu miêu tả, đến cảm nhận hay phân tích tác phẩm, nhân vật văn học. sau đây là nội dung chi tiết, các bạn xem và tải tài liệu tại đây.

tổng hợp những bài văn mẫu lớp 8 hay nhất

chủ đề 1: kể lại những kỉ niệm ngày đầu tiên đi học.

lược đồ

i. giới thiệu:

– Nhìn các em chuẩn bị sách vở, quần áo đón năm học mới, tôi bồi hồi nhớ lại ngày đầu tiên đi học của mình.

– Tôi tìm thấy bức ảnh này vào ngày đầu tiên đi học.

– một kỷ niệm về ngày đầu tiên đi học,…)

– Tôi nhớ cảm giác ngạc nhiên, hồi hộp và sợ hãi của mình.

ii. nội dung:

1 / trước ngày học:

– trước khi tôi đi học, mẹ tôi đã mua cho tôi quần áo mới và một cuốn sách mới. Tôi không ngủ được.

– trằn trọc, xoay người rồi ngồi xuống nghịch ngợm chiếc cặp mới và những cuốn sổ còn thơm mùi giấy của mình.

Buổi sáng, tôi thức dậy từ rất sớm, tôi mặc bộ đồng phục mới mà mẹ tôi đã mua cách đây vài ngày. trong sự bồn chồn khó tả.

2 / trên đường đến trường:

– cô mặc áo sơ mi trắng và quần xanh, đội mũ lúp và đi bên cạnh mẹ.

– bầu trời buổi sáng trong xanh, cao vời vợi với những tia nắng xuyên qua những cành cây và tán lá. một số loài chim hót.

– giao thông đông đúc, xin chào.

– các cửa hàng hai bên đường đã dọn vào ở, buôn bán nhộn nhịp.

– Có nhiều học sinh quàng khăn đỏ trên vai, tươi cười đến trường.

– Hôm đó là ngày đầu tiên của năm học mới nên phụ huynh đưa con đến trường rất đông.

– Tôi thấy mấy anh chị trong xóm, các bạn cùng lớp hồi mẫu giáo cũng được bố mẹ đưa đến trường.

– khung cảnh gia đình ngày nào giờ đây đã khác.

<3

3 / vào sân trường:

– trường học nông hơn, rộng rãi hơn nhà trẻ.

– trước cổng trường treo một tấm băng rôn màu đỏ có dòng chữ cậu có thể đánh vần: “chào mừng năm học mới”.

– Sân trường rợp bóng cờ, học sinh, phụ huynh, giáo viên … trông ai nấy đều vui tươi rạng rỡ, áo quần sạch sẽ.

– các anh lớn vui vẻ trò chuyện với nhau sau ba tháng hè.

– Tôi lưu ý rằng nhiều bạn có lẽ cũng mới học lớp 1 như tôi vì vẻ ngoài nhút nhát, nhiều bạn còn níu tay mẹ khóc nức nở khiến tôi cũng rơm rớm nước mắt.

p>

– một tiếng trống vang lên, theo sự hướng dẫn của cô giáo, các em nhanh chóng xếp hàng để vào lớp. chỉ có chúng tôi, học sinh lớp một là bối rối không biết phải làm gì.

– chúng tôi được gọi bởi các giáo viên trong lớp, nhiều người trong số họ được gọi, nhưng họ sợ sự im lặng đến mức họ phải nói thay thế. khi tôi nghe thấy tên mình được gọi, tôi đã giật mình. tim đập nhanh. trán đẫm mồ hôi. Dù đã đi học mẫu giáo nhưng trong lòng tôi vẫn cảm thấy lo lắng và sợ hãi. Khi buông tay mẹ để vào hàng, tôi thấy mình bơ vơ, lạc lõng. vì vậy tôi bước vào một thế giới khác: lớn hơn và nhiều màu sắc hơn. nhiều bạn bật khóc níu mẹ không chịu xếp hàng, cô giáo phải dỗ dành. những người khác cũng khóc.

– Hiệu trưởng lên bục đọc lời khai giảng năm học mới.

– sau đó giáo viên đứng lớp dẫn chúng tôi vào lớp học. Tôi nhìn lại mẹ, ngập ngừng bước đi. người mẹ phải an ủi.

4 / vào lớp học:

– giữ chỗ, nhận hạng nhất. (ấn tượng sâu sắc trong tâm trí vừa ngạc nhiên vừa sợ hãi, hồi hộp, gần gũi và tin tưởng, …).

– mùi vôi mới, bàn ghế sạch sẽ…

– để ý quang cảnh trong lớp: mọi người ngồi ngay ngắn, háo hức chào đón buổi học đầu tiên.

iii. kết luận:

nhớ mãi những kỷ niệm trong sáng và êm đềm của tuổi thơ.

công việc:

Ngày đầu tiên đi học, đó là một ngày mà chắc hẳn không ai trong chúng ta có thể quên được. ngày đó đánh dấu sự kiện mà mỗi chúng ta bước vào con đường học tập. Năm nay tôi học lớp 8, tôi đã quá quen với không khí tựu trường rồi, nhưng bất chợt nhìn thấy các em học sinh lớp 1 nắm tay bố mẹ đi học lại càng khiến lòng tôi xao xuyến, bồi hồi và nhớ về những kỉ niệm hồn nhiên. , em bé bước qua cổng trường trong vòng tay yêu thương của mẹ.

Đó là một ngày tôi sẽ không bao giờ quên. Đó là một buổi sáng cuối thu yên tĩnh, bầu trời cao trong xanh với ánh đèn vàng rực rỡ. mùa thu ở quê tôi thật đặc biệt, mùa thu ở miền trung, không lạnh như miền bắc và cũng không oi bức như miền nam. nó ngọt ngào và dịu dàng. trên thực tế, đó là một khoảnh khắc khiến bạn dễ nhớ. Đó là lý do tại sao mùa thu lại là mùa tựu trường? Tôi rùng mình trước những tưởng tượng ngây ngô của một đứa trẻ sắp phải đối mặt với một sự kiện quan trọng. Thực ra lúc đó tôi vẫn còn là một đứa trẻ, tôi chưa cảm nhận được nhiều về ngày đầu tiên đi học và cũng không biết đó là ngày gì, nhưng nhìn thấy sự quan tâm và nhộn nhịp của người lớn, tôi phần nào nhận ra rằng. có một cái gì đó quan trọng. Hôm nay mẹ sẽ là người đưa đón con đi học. ruộng của tôi không phải ở thành phố, cũng không phải ở một nơi trù phú, đó là một cánh đồng đầy chất quê và mộc mạc. Trên đường đến trường, tôi nhìn thấy rất nhiều học sinh và phụ huynh của các em. Tôi nhận thấy mọi ánh nhìn quan tâm trên khuôn mặt của họ, kể cả những đứa trẻ từng đi chơi với tôi, cùng với sự quan tâm từ những người lớn như mẹ tôi. điều đó khiến tôi hiểu thêm về tầm quan trọng của ngày này, nhưng cũng là lý do tại sao nó khiến tôi lo lắng hơn nữa. lúc đó tâm hồn tôi nặng trĩu nhưng rồi nhẹ nhàng như những cánh hoa tươi rực rỡ trong nắng mai và làn gió nhẹ thoảng qua, làm dịu đi những tâm trạng thất thường.

ồ, đó là trường tôi học. Tôi lờ mờ nhận ra nó vì nó rộng và lớn hơn bất kỳ ngôi nhà nào mà tôi từng thấy. Mẹ vỗ nhẹ vào đầu tôi và nói nhỏ: “Con yêu, trường của con đây. đây sẽ là nơi trau dồi đạo đức và kiến ​​thức cho các em ”. tâm trạng của tôi thay đổi mọi lúc. Bây giờ tôi không còn thấy sợ nữa, nhưng không hiểu sao chân tôi vẫn bấu víu được. Dù vậy, tôi vẫn cố gắng nhảy theo bước chân của mẹ. đi được một đoạn thì trường đã hiện rõ trước mắt. Trước mặt tôi là một cổng trường lớn với hàng chữ thảo. xung quanh là hàng trăm học sinh khác với biết bao tâm trạng và suy nghĩ. bạn bám vào chân mẹ, bạn khác khóc. bỗng có tiếng hét sau lưng, tôi chạy ngay đến bên mẹ mà nghẹn ngào không nói nên lời. nước mắt trào ra trong cổ họng. mẹ tôi an ủi tôi bằng những lời ngọt ngào, khiến tôi tìm đủ can đảm để lau nước mắt và mồ hôi, đi thẳng người. cùng lúc đó, có một giáo viên đi về phía tôi. Tôi ngơ ngác nhìn em, rồi em nhẹ nhàng nói: “Cho em vào lớp đi. Lớp em đó” Giọng nói ấm áp, trong trẻo và ngọt ngào của cô ấy khiến tôi không còn cảm giác sợ nữa, cô ấy nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi và dẫn tôi vào lớp, tôi. đi theo cô ấy và ngửi chiếc áo dài của anh ấy.

cô ấy nói: “Lớp học của tôi ở đây. Một lúc sau tập trung vào khai giảng rồi quay lại đây học. trống trường. Đến giờ tụ họp rồi. “à, ra là trống trường. Trước giờ tôi vẫn chỉ nghe thấy tiếng trống cơm nhỏ vào những đêm rằm trung thu, tôi chưa bao giờ nghe thấy tiếng trống khai trường sáng hôm đó. lần đầu tiên tiếng trống trường vang lên trong lòng tôi: tiếng trống rộn ràng, rộn ràng, rộn ràng khiến tim tôi muốn nhảy múa và tim tôi hồi hộp khóc. nguồn cảm xúc đã đi cùng tôi trong suốt quãng đời học tập. rồi chúng tôi xếp hàng dài trước lá cờ đỏ sao vàng, một cô giáo đã hét rất to tiếng chào cờ. lần đó. chỉ sau khi vào lớp, buổi học đầu tiên cô giáo dạy hát quốc ca, chúng em hát say mê, hát hùng tráng, em nhớ Chúng tôi nhảy rất nhanh vì cô giáo dặn sau này mỗi lần chào cờ chúng tôi phải hát dưới cờ, đừng đứng yên như hôm nay.

Tôi cũng không biết nữa, như khi ngồi trong lớp, tôi nhìn ra cửa sổ và thấy bóng dáng thân thương của mẹ trong căn phòng chật ních người đang cố dặn dò cẩn thận các con trước khi bước ra khỏi trường. . mẹ còn ân cần dặn dò: “cố gắng lên con nhé, trưa mẹ đón con nhé”. Câu nói của mẹ khiến tôi không còn sợ hãi nữa. Đột nhiên, tôi nghe thấy giọng nói ngọt ngào ban nãy. cô giáo đang giới thiệu bản thân. thực ra bây giờ trong lòng tôi không còn lo lắng gì nữa, tôi hoàn toàn bình tĩnh và chúng tôi đang bắt đầu quen biết chủ nhân. bạn không còn ngạc nhiên nữa, bạn bắt đầu chơi và làm quen với nhau. bàn ghế gỗ thơm mới, bảng đen, bục giảng, thầy cô, ảnh các cô chú … mọi thứ khiến tôi tò mò và kích thích. Người bạn ngồi bên cạnh tôi tuy mập mạp nhưng trắng trẻo và nở một nụ cười tươi rói chào tôi. bạn khoe rằng bạn đã đọc những dòng chữ mà giáo viên viết trên bảng đen. Chúng tôi trò chuyện một lúc trước khi lớp học bắt đầu. đã hướng dẫn rất nhiều, kiểm tra sách và dạy cả lớp cách cầm bút. giọng cô ấy ấm và khỏe khiến tôi tin vào điều đó. rất tự nhiên, tôi cảm thấy gắn bó với lớp học mới. Em đã đọc các chữ a, b, c bằng cả trái tim, bằng cả tình yêu thương của gia đình, cha mẹ và thầy cô. mặt trời ghé cửa lớp nhìn chúng em học bài. những tia nắng ấm áp như trong những câu chuyện cổ tích anh kể hàng đêm.

XEM THÊM:  TOP 8 bài Tả cây hoa lan lớp 4, 5

Với tôi, nếu không có ngày đầu tiên cắp sách đến trường, phút đầu tiên được làm “cô giáo”, lần đầu tiên được nghe tiếng trống trường và được đứng dưới lá cờ Tổ quốc hát. quốc ca. .. sẽ có những gì sâu sắc trong trường học và tuổi thơ? tâm hồn tôi sẽ tội nghiệp biết bao. Những kỉ niệm đẹp đẽ của ngày đầu tiên đi học ấy đã góp phần hun đúc nên tâm hồn thơ mộng của tôi!

chủ đề 2: người đó (bạn bè, thầy cô, người thân, …) sống mãi trong trái tim tôi.

công việc:

trong ngôi nhà nhỏ xinh của gia đình tôi. Tôi yêu tất cả các thành viên trong gia đình. nhưng người tôi yêu nhất là mẹ tôi, mẹ là người ở bên tôi, yêu tôi nhất và là người sống mãi trong trái tim tôi.

Từ khi tôi sinh ra, mẹ đã chăm sóc và cưng chiều tôi như một bông hoa nhỏ. Mỗi khi tôi bị điểm kém, mẹ không mắng mỏ mà còn chỉ bảo tận tình. khi con đạt điểm cao, mẹ nhẹ nhàng vuốt tóc và chúc mừng: “con gái ngoan lắm, mẹ rất tự hào về con”. đôi mắt của người mẹ ánh lên niềm vui và hạnh phúc.

Mẹ là người phụ nữ đảm đang, hết lòng vì gia đình, mẹ không ngại thức khuya dậy sớm chăm con. Tôi còn nhớ rất rõ thời thơ ấu của mình với mẹ, những ngày đầu chập chững tập đi, mỗi lần ngã mẹ đều ôm tôi vào lòng. như một chú chim nhỏ tập bay, mẹ tôi động viên tôi: “Con giỏi lắm”. và rồi những buổi trưa hè đầy nắng bên chiếc võng mẹ ru con ngủ, câu hát ấm áp ngọt ngào ngày nào. Mẹ tranh thủ những buổi chiều để giúp con luyện chữ và dạy con học, nhiều lần mẹ nghĩ ra những câu đố để hai mẹ con cùng giải. để con dễ thuộc bài thơ mẹ đọc: “ông tròn như quả trứng, đội nón, ô râu” cách học của mẹ đã giúp con dễ nhớ bài hơn. Khi tôi lớn lên và bước vào lớp một, mẹ luôn ở bên cạnh tôi, dù ngày mưa hay nắng, mẹ vẫn đưa đón tôi đến trường.

Dù được cưng chiều nhưng mẹ tôi vẫn tạo cho tôi một lối sống tự giác, ngăn nắp và có trật tự. Người mẹ dặn con gái phải biết giữ ý tứ, cầu thị, quan tâm, dạy con biết yêu thương người khác, giúp đỡ những người có hoàn cảnh khó khăn. Mẹ dạy tôi phải luôn ghi nhớ và không bao giờ quên.

Mẹ dạy tôi nhiều thứ: rửa bát, quét nhà, nấu cơm. Nếu ai đó đã thưởng thức món ăn mẹ nấu thì nên thốt lên rằng: “thật tuyệt vời!”. nhưng những món ăn đó không chỉ ngon mà còn chứa đựng tình yêu thương mà mẹ dành cho tôi và gia đình.

Tôi đã từng tự hỏi tại sao mẹ lại tốt như vậy. Tôi hỏi bố tôi về điều đó vào một đêm nọ, ông ấy nói rằng mẹ tôi từng là một học sinh giỏi ở trường. Nhưng vì công việc của bố ngày càng tiến triển nên mọi việc đều do bố làm và mẹ ở nhà chăm sóc gia đình. Tôi xúc động khi nghe điều đó, mẹ từ bỏ ước mơ chăm lo cho gia đình. Tôi cảm thấy rất có lỗi với mẹ tôi.

Điều tôi nhớ nhất là kỷ niệm mẹ chăm sóc tôi những ngày ốm đau. Một buổi chiều đi học về, cơn mưa như trút nước khiến tôi ướt đẫm cả đêm hôm đó, cơn sốt ập đến, người tôi nóng ran, chân tay lạnh cóng. Tôi nói với mẹ: “Mẹ ơi, con lạnh quá”. Mẹ sờ trán tôi và nói: “không sao đâu, con bị sốt rồi”. nên mẹ lấy nước lạnh cho vào khăn bông chườm lên trán cho con. Mẹ đưa cốc nước vào miệng và truyền thuốc cho anh: “ngày mai con sẽ khỏe”. Ngày hôm sau, tôi thấy mẹ vẫn ngồi cạnh và nắm chặt tay tôi, tôi thấy thương mẹ vô cùng.

Em yêu mẹ lắm, em hứa sẽ học thật giỏi để mẹ vui và không phụ lòng mong mỏi của mẹ. nguoi me than yeu! Em cảm ơn anh rất nhiều vì đã sinh ra em và nuôi dạy em nên người. Em sẽ nhớ mãi hình ảnh của anh và nụ cười ngọt ngào của anh. mẹ là người sống mãi trong trái tim con.

chủ đề 3: Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

nhiệm vụ 1

trong cuộc đời, ai lớn lên cũng trải qua tuổi thơ, tôi cũng không ngoại lệ. ngày đó tôi hạnh phúc lắm, may mắn vì được sống trong một gia đình êm ấm, được bố mẹ yêu thương, hạnh phúc ngập tràn. và bây giờ, cho đến năm nay, mười ba năm tôi đã có thể làm được nhiều điều. Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

Mỗi năm khi tôi đến trường, bố mẹ tôi thường đưa tôi đến trường. nhưng năm nay, tôi đạp xe đến trường một mình. mỗi ngày tôi và “anh chàng” martin, người mà bố tôi tặng cho sinh nhật lần thứ mười ba, đều đến trường. Hai năm trước, con đường từ nhà đến trường rất quen thuộc khi tôi ngồi trên chiếc xe gắn máy để bố chở đi học. . Trái ngược với năm học này đối với tôi, cảnh vật hai bên đường đã thay đổi hẳn. một mình đạp xe đợi cơn gió nhẹ hôn lên má để lại trong tôi cảm giác tươi mát ngày nắng. Thích hơn trời mưa, đạp xe dưới những hạt mưa, cũng những hạt mưa tạt vào mặt. Mỗi lần như vậy, tôi cảm thấy như chân mình săn chắc hơn. Trước đây, khi bố tôi đang lái xe, chiếc xe sẽ lao về phía trước mà không có một giây phút nào để ngắm cảnh. thành phố nơi tôi sinh sống, thành phố công nghiệp, nhịp sống rất hối hả khi sinh viên tan học hoặc công nhân nghỉ việc. khi đó, trục đường chính dẫn vào thành phố, dòng người và phương tiện ngược xuôi. từ trên cao nhìn chúng như kiến ​​vỡ tổ, chúng không làm tôi sợ hãi như chúng đã từng. Thời gian trôi qua, tôi thấy mình hòa vào nhịp sống thành phố. Ngoài ra, tôi cảm thấy mình trưởng thành hơn trong suy nghĩ và hành động. Mỗi sáng thức dậy, em không còn để mẹ đánh thức nữa mà đã biết bước ra khỏi giường, tự mình đắp chăn, giúp mẹ ăn sáng. Sau khi ăn sáng, tôi biết cách tự rửa bát đĩa của mình. hôm đó, khi chuẩn bị vào lớp, nhiều lần tôi để quên đồ dùng học tập vì học xong là đi ngủ ngay. Bây giờ, mỗi ngày sau khi học xong, tôi đều xem kỹ thời khóa biểu của mình và cất sách vào cặp. Đầu năm học này, bố mẹ tôi không còn quên hay nhớ tôi nữa. Nhiều lần các bạn trong lớp rủ đi chơi, tôi đều dũng cảm từ chối, vì sợ hôm nay lỡ bài, dẫn đến không hiểu bài. với lại, bố mẹ buồn, thầy cô mắng, tự đánh gục mình. từng chút một tôi nhận ra mình đã có nhiều thay đổi biết cách tổ chức giờ học, không nóng vội, cẩn thận với mọi việc làm có trách nhiệm. trong cuộc sống hàng ngày sợ làm phiền lòng cha mẹ, anh chị em. Với mỗi ngày trôi qua, tôi biết cách chăm sóc những người thân yêu của mình. Tôi biết làm thế nào để dạy cho bạn; biết đọc báo cho ông bà nghe; và chia sẻ với mọi người khi họ có niềm vui và nỗi buồn.

Theo thời gian, tôi thấy mình già đi. tin tưởng vào bản thân và gia đình, nghĩ đến tương lai sự nghiệp vững vàng. muốn giúp đỡ gia đình và xã hội. Trên hết, hãy đầu hàng đất nước.

nhiệm vụ 2

Ai mà không có những ngày thơ ấu? những ngày tháng ấy dẫu hạnh phúc, dẫu đau khổ, dẫu cay đắng nhưng đó cũng là những kỉ niệm không bao giờ quên. sau này, khi nghĩ lại, nhìn lại, bạn sẽ cảm thấy “sao ngày ấy mình hồn nhiên quá”, hồn nhiên ở cái tuổi chưa hiểu đời. và đó cũng là những niềm vui nho nhỏ an ủi bạn trong cuộc sống lúc này.

Ngày nay, công nghệ hiện đại ngày càng tiến bộ, có nhiều thú vui hơn ngày xưa của tôi, cuộc sống có nhiều thay đổi, nhưng trong ký ức, những kỷ niệm tuổi thơ sẽ ở lại với bạn suốt đời, chúng sẽ mãi ở một góc nhà bạn! Linh hồn của bạn! có những kỉ niệm, đọc lại mới thấy buồn cười, dễ thương làm sao, cũng có những trang kí ức nhuốm màu mực vì nước mắt! Cũng như bao người khác, kỷ niệm của tôi bắt đầu từ ngày đầu tiên đi học …

Trước đây, tôi cũng như những người khác đều có ngày đầu tiên đi học. và những kỉ niệm ngày ấy vẫn luôn ám ảnh tôi cho đến ngày nay. Tôi vẫn còn nhớ rất rõ câu đầu tiên của bài văn “Tôi đi học” của một nhà văn trong sáng: “Mỗi năm, cứ vào độ cuối thu, lá trên phố. Rơi nhiều và có mây bạc trên trời, lòng tôi nao nao. đầy ắp những kỉ niệm êm đềm của ngày đầu tiên đi học … Sau đó, nhà văn ly lan cũng đã viết một bài văn rất hay về đêm trước ngày đầu tiên đi học của một cậu bé.

XEM THÊM:  Mẫu bài cuộc thi khí tượng thủy văn trong em

bạn biết không? những hình ảnh thân thương, trìu mến, những tấm lòng yêu thương, chăm sóc của các em trong ngày tựu trường đối với tôi chỉ là ước mơ, hoài bão mà tôi không bao giờ đạt được trong cuộc đời này.

Ngày đầu tiên đi học của tôi không vui hay hạnh phúc như câu chuyện được viết bởi hai nhà văn nổi tiếng, mà là những cậu bé rất khác nhau, rất khác!

Tôi vẫn nhớ rõ ràng buổi sáng hôm đó. Mẹ tôi gọi tôi dậy sớm. Mẹ đã thay cho tôi bộ quần áo sạch sẽ, lành lặn (không có quần áo mới!). Mẹ đưa cho tôi một cuốn sổ và một cây bút chì, sau đó mẹ vuốt tóc tôi và nói:

– đến trường, học tốt!

vì vậy tôi đã đến trường một mình cho bài học đầu tiên trong đời.

Tôi cũng đã đi bộ trên “con đường dài và hẹp từ thị trấn”. trái tim tôi tan nát khi nhìn thấy những người mẹ âu yếm nắm tay những đứa con của họ, những đứa trẻ nhỏ bé như tôi, trên đường đến trường. và tôi, một mình, một mình, chìm trong đại dương hạnh phúc của người khác.

Khi đến trường, tôi không khỏi ngượng ngùng khi “đứng cạnh người thân”. chỉ có một mình anh đứng tựa lưng vào hàng phượng vĩ trong sân trường, nhìn những chú chim nhỏ hót bên những chùm hoa đỏ rực. Tôi nhìn thấy trên bầu trời xanh bao la, có những đám mây nhỏ di chuyển chầm chậm rồi tan biến. Bất giác tôi nghĩ: “Mình có giống như những đám mây đó không?”

sau đó trống trường vang lên ầm ĩ. trống như búa bổ vào tim. Tôi sợ rằng. nỗi sợ hãi đó giờ đã trở thành nỗi sợ hãi. Tôi chạy về phía hàng theo những đứa trẻ khác, không hiểu mình phải làm gì và làm như thế nào cho tốt. Tôi lặng lẽ cúi đầu, không dám nhìn giáo viên đang đứng trước mặt học sinh. giáo viên gọi tên các học sinh trong lớp. Cuối cùng, tôi chỉ còn lại một mình, đối mặt với giáo viên. Tôi không có tên tôi đã rất sợ hãi, tôi ngồi xuống và che mặt và bắt đầu khóc. Giáo viên đã đỡ tôi dậy và hỏi tôi:

– tên bạn là gì?

– vâng! tên là nam.

– bạn có còn tên tiếng Đức không?

đột nhiên tôi nhớ rằng mẹ tôi nói với tôi tên tôi là duc. Tôi rất hạnh phúc:

– đúng vậy! Tôi quên mất.

– em yêu! Tôi gọi nhiều lần nhưng đều im lặng. Nào, vào lớp thôi!

Tôi bước vào lớp giữa tiếng cười thương tâm của nhiều bà mẹ còn ở lại sân trường.

đó là nó. đó là ngày đầu tiên đi học của tôi. đừng nghĩ rằng mẹ không yêu mình. mẹ yêu tôi rất nhiều. nhưng mẹ tôi phải đi làm từ sáng sớm để tôi ăn uống và đi học, còn bố tôi do bị tai nạn nên không thể ở nhà. Nhà mình nghèo lắm các bạn ạ!

Kể từ ngày đó, tôi luôn mang trong mình một nỗi buồn thầm kín, nhưng tôi cảm thấy rất hạnh phúc, vì bố mẹ tôi đã chịu rất nhiều khó khăn để cho tôi đến trường mà không một lời than thở. họ là những thiên thần hộ mệnh của tôi. Còn tôi, tôi vẫn đi học một mình trên “con đường dài hẹp trong phố”.

Tuổi thơ của mỗi người đều gắn liền với những tháng ngày êm đềm. tuổi thơ tôi cũng vậy, nhưng mỗi khi nhắc đến, lòng tôi vô cùng xúc động và xót xa. có lẽ … điều đó đã đánh thức trong tôi mà không nhận ra những cảm xúc yêu người mãnh liệt và dịu dàng. đó không ai khác chính là bà.

noi sinh ra và lớn lên khi đất nước còn chiến tranh. do đó, cũng như bao người cùng cảnh ngộ, chị hoàn toàn “mù chữ”. Đã bao lần anh nhìn vào từng dòng, từng con số với một sự hồn nhiên, anh coi đó là điều kỳ diệu của cuộc sống và anh khao khát được cầm bút lên viết chúng, đọc chúng, đánh vần chúng. nên những gì cô ấy nói đã đi ngược lại với những gì tôi nói: “Tôi già rồi, giờ không học hành được gì nữa, chỉ mong cháu mình được học hành đến nơi đến chốn. Giá như ông có thêm sức khỏe để được nhìn thấy cháu gái nhỏ của mình. “. một ngày nào đó được đi học? … “một mong ước nhỏ nhoi như vậy nhưng tôi không thể thực hiện được!

Khi tôi lên năm tuổi, bà tôi qua đời. đó là một mất mát lớn lao mà không gì có thể bù đắp được. cô ấy đã để lại trong tôi ba cảm xúc khó tả. Vì vậy, hôm nay, những cảm xúc đó như những con sóng mạnh mẽ dâng lên trong tim tôi.

Bà là một người phụ nữ tốt bụng. Bà trở nên rất đặc biệt với tôi như một người kể chuyện cổ tích về đêm. Tôi nhớ cô ấy đã kể nhiều câu chuyện cổ tích. hình như cô ấy có cả một kho tàng truyện cổ tích, lấy đâu ra nhiều câu chuyện hay và kỳ diệu vậy? giống như cô bé aliosa, tuổi thơ của tôi đã được hâm nóng bởi loại truyện cổ tích đó. Tôi lớn lên với những câu chuyện cổ tích, nhờ Bà. cô ấy là một phụ nữ tài năng và dũng cảm. cô ấy biết mọi thứ về ngôi nhà và khu phố. cô ấy là chuyên gia trong mọi việc: nội trợ, … thậm chí là chăm sóc tôi. cô ấy làm tất cả với bàn tay nhẫn tâm. hình ảnh của cô ấy đôi khi xuất hiện trong trí nhớ của tôi, trong giấc mơ của tôi như một nàng tiên.

Tôi nhớ rất rõ những ngày có chợ đêm, khi đó hai chúng tôi sẽ đi bộ đến đó chơi. khung cảnh hiện ra với ánh đèn màu, khu chợ bát nháo đủ loại sản phẩm… và cả trò chơi bánh xe tài lộc “sở trường”. “Bang! Bread! Bread!” cô vẫy tay và nhìn theo cái nhìn của anh ta “đi lên! đi xuống! … bùm, sấp! …” Tôi thích thú. vào ban đêm, hãy thả mình vào vòng tay anh ấy và lắng nghe những lời ru của anh ấy và kể những câu chuyện cổ tích. giọng nói nhẹ nhàng và ngọt ngào đưa tôi vào giấc ngủ.

… đó là mới nhưng đã hơn mười năm. Đã mười năm trôi qua nhưng “bà ơi, bà ơi! những kỷ niệm của bà trong ký ức của tôi vẫn còn nguyên vẹn. Bà tuy không còn hiện diện trên cõi đời này nhưng trong trái tim tôi, bà vẫn còn sống”. người bà trong tâm hồn đứa trẻ như tôi như một bà tiên trong truyện cổ tích. nó ở đó mãi mãi không phai. “Bà ơi, cháu sẽ ngoan ngoãn và cố gắng học tập chăm chỉ như bà đã từng dạy cháu”.

cháu gái của tôi

Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

Một buổi sáng khi thức dậy, tôi nhìn hình ảnh phản chiếu của mình trong gương và tự ngạc nhiên. Tôi đây? còn đâu hình ảnh một cậu bé, nghịch ngợm, suốt ngày chạy nhảy trong nhà … trước mắt tôi giờ đây là một cô bé cao ráo, khỏe mạnh, tự tin và có phần chững chạc. Tôi đã trưởng thành chưa?

Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

Có lẽ theo năm tháng, suy nghĩ của mọi người cũng có chút thay đổi. Tôi không thích những nơi ồn ào và đông đúc; Tôi không còn thích những trò chơi điện tử mà tôi nghĩ rằng tôi sẽ dành toàn bộ thời gian để chơi khi lớn lên; Tôi không thích truyện tranh rẻ tiền hay sưu tầm đĩa phim hoạt hình … Tôi thích thứ gì đó bình lặng hơn, sâu lắng hơn. Tôi bắt đầu viết nhật ký, vẽ những bức tranh khi tôi vui và khi tôi buồn; Tôi sẵn sàng lau khô nước mắt khi xem một bộ phim, một cuốn sách xúc động hay dành hàng giờ đồng hồ ngồi nhìn cơn mưa buồn trong buổi chiều gia đình trên mảnh đất cao nguyên Đà Lạt. Chỉ vài năm trước, anh ấy sẽ sẵn sàng làm bất cứ điều gì đơn giản vì anh ấy muốn, bất chấp hậu quả. nhưng giờ đây, mọi lời nói, mọi hành động đều được tôi suy nghĩ và chọn lọc kỹ lưỡng. Có lẽ nào tôi đã trưởng thành?

Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

trước đây, điều đó khiến bố mẹ tôi rất buồn, rất buồn và thất vọng vô cùng, lúc đó tôi không ý thức được điều đó đã khiến họ đau lòng như thế nào. bây giờ nếu bạn có thể cho tôi một bài luận “nếu bạn có một điều ước, nó sẽ là gì?” Tôi đã đặt bút xuống và viết mà không cần suy nghĩ, tôi ước mình có thể quay ngược thời gian để có thể sửa chữa tất cả những sai lầm ngớ ngẩn mà tôi đã mắc phải.

Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành.

có người hỏi tôi: “bạn nghĩ gì về tương lai của mình?” nếu là trước đây, tôi sẽ sẵn sàng trả lời: tương lai thì tính sau, suy nghĩ nhiều sẽ chỉ thêm đau đầu. nhưng bây giờ, tôi biết, tất cả những gì tôi đã học và làm được ngày hôm nay đều có ảnh hưởng rất lớn, nó là nền tảng vững chắc, là chìa khóa để mở ra cánh cửa tương lai của chính tôi. có lẽ tôi đã trưởng thành?

Tôi cảm thấy mình đã trưởng thành không chỉ về thể chất mà còn cả tinh thần. Tôi thấy mình trưởng thành hơn trong từng suy nghĩ, trong từng câu chữ, trong từng lời nói, ngay cả trong cách cảm nhận cuộc sống. Mọi người đều mắc sai lầm, nhưng người chiến thắng là người không trốn chạy, mà sẵn sàng đối mặt với nó, sẵn sàng sửa chữa nó. Tôi lớn lên từ người cha nghiêm khắc và có phần độc đoán, tình yêu thương dịu dàng của mẹ. có lẽ, tôi đã trưởng thành.

…………

tải xuống tệp tài liệu để xem thêm chi tiết

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Tuyển tập những bài văn mẫu hay lớp 8 – Tổng hợp các bài văn mẫu lớp 8 hay nhất. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *