Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
425 lượt xem

Những bài văn hay về thầy cô giáo

Bạn đang quan tâm đến Những bài văn hay về thầy cô giáo phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Những bài văn hay về thầy cô giáo

Thầy cô là người dạy dỗ chúng ta nên người, là người mẹ, người cha thứ hai của bao thế hệ học trò. Dưới đây là 12 bài báo hàng đầu về những người thầy tốt và có ý nghĩa, hãy tham khảo.

Ông trời là người dạy chúng ta biết lời nói, biết lẽ phải trên đời, biết cách đối nhân xử thế. Vì vậy, cứ đến tháng 11 là các em học sinh lại viết những tâm tư, tình cảm về những người thầy, người cô kính yêu của mình để bày tỏ lòng biết ơn và kính trọng. hoatieu.vn chọn lọc và sưu tầm những bài cảm nghĩ về thầy cô hay và ý nghĩa sau đây gửi đến các bạn để có thêm ý tưởng viết nên những bài văn hay và ý nghĩa.

1. biểu cảm về người thầy số 1

có lẽ trong cuộc đời của mỗi người đều có những người thầy, nhưng trong suốt cuộc đời, có lẽ chúng ta sẽ không bao giờ gặp được những người như họ. Họ là những người tâm huyết với nghề, luôn chỉ nghĩ đến học sinh thân yêu của mình. Tôi cũng có một người thầy như thế và có lẽ cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên được cô.

Đó là cô An, một giáo viên dạy văn rất trẻ. Ngày đầu tiên vào lớp tôi mặc áo dài trắng, trông cô thật trẻ trung và năng động. anh ấy đã dành thời gian đầu tiên để làm quen với lớp học và giới thiệu bản thân. ngay từ buổi học đầu tiên anh đã cho tôi một quan niệm hoàn toàn khác về văn chương. Văn học đối với tôi luôn là một môn học vô cùng khó, nhưng từng câu chữ cô giải thích đều khiến tôi như bước vào một thế giới khác, một thế giới mà tôi có thể thỏa sức tưởng tượng và tự nhủ nhiều hơn về tình cảm yêu thương trên mọi khía cạnh của xã hội. cô ấy không hề coi thường hay coi thường những học sinh kém cỏi như em mà thậm chí còn quan tâm và dạy dỗ rất nhiệt tình.

Trước đây, cuộc sống có lẽ là lúc chúng ta sợ hãi nhất, nhưng từ khi có nó, nó không còn đáng sợ nữa, đó là lúc chúng ta có thể tiếp tục tiếp xúc với nó. làm việc chăm chỉ hơn. nhiều khi tôi đã nghĩ nếu học trò của mình được học văn cả đời thì cô là người dạy chính, và có lẽ đó cũng là niềm hy vọng của tất cả học sinh chúng tôi. có lẽ điều khiến tôi khó quên về cô ấy là kỷ niệm khiến tôi nhớ mãi. Đó là một trận chung kết môn văn và tôi đạt điểm hai tuyệt đối và cô đã yêu cầu cả lớp mang về nhà cho ba mẹ ký. Điều này như một tia chớp đối với tôi vì tôi đã hứa với bố mẹ là lần này điểm thi của tôi sẽ trên trung bình. Tôi không thể để bố mẹ tôi biết điều này và suy nghĩ sai lầm xuất hiện trong đầu một đứa trẻ như tôi.

Tôi quyết định lục lại những cuốn sổ mà cha tôi đã ký và làm theo mẫu đó rồi ký lại. Mặc dù nó không giống lắm, nhưng tôi vẫn đủ mạnh mẽ để ký dù có thế nào đi nữa. hôm sau vẫn tự giới thiệu như bình thường không thấy cô ấy nói gì nên trong lòng cũng thấy vui. Sau khi tan học, tôi đang đi bỗng nghe có tiếng người hỏi phía sau: “đợi, đợi tôi với”. Tôi quay lại và đó là cô ấy. vì vậy bạn biết đó không phải là chữ ký của cha tôi. Tôi không nói gì, tôi chỉ khóc vì sợ hãi. Anh ôm tôi vào lòng mà không một lời trách móc. Anh ấy nói sẽ không để bố mẹ tôi biết chuyện này với điều kiện tôi phải đạt điểm cao trong kỳ thi cuối kỳ. Điều này thật khó đối với tôi, nhưng vì tôi sợ bố nên tôi đã gật đầu.

Bài kiểm tra cuối kỳ sắp đến và tôi không biết phải làm gì khi cô ấy đến vào buổi chiều hôm đó với một số giấy tờ trên tay và nói rằng cô ấy sẽ cho tôi những bài học riêng. Kỳ thi cuối cùng đến và một tuần sau cô ấy công bố điểm, tôi thực sự sốc và không thể tin vào mắt mình là một điểm chín đỏ rực. Tôi cảm ơn thầy rất nhiều và từ đó môn văn đã trở thành một trong những môn học yêu thích của tôi. Bà là người mẹ thứ hai của tôi và nếu tôi nói không ngoa thì bà chính là người đã cho tôi một cuộc sống hoàn toàn khác. Cô không phải là người sang trọng, quý phái nhưng cô rất đoàn kết, giản dị như những học sinh cô dạy và đó chính là điều khiến những học sinh nghèo như chúng tôi cảm thấy yêu cô đến lạ. Cô ấy cũng có một cuộc sống không mấy tốt đẹp khi phải nuôi một đứa em đang học đại học, nhưng khi chúng tôi được nghỉ phép, cô ấy luôn đến thăm hỏi, an ủi và luôn mang cho cô ấy những hộp bánh hay hộp bánh. . Sữa. đây là cách thầy tôi rất chân thành và mộc mạc.

Tôi sẽ không bao giờ quên những lời dạy của dì tôi. Hình ảnh của anh ấy và những lời tốt bụng mà anh ấy đã dạy chúng tôi sẽ mãi mãi khắc sâu trong tâm trí tôi.

2. suy nghĩ về giáo viên thấp nhất số 2

“Khi tôi viết trên bảng, bụi rơi

có một hạt bụi trên sân ga, một hạt bụi trên tóc tôi ”

Những ca từ đề cao tình cảm thiêng liêng của các bậc thầy luôn là chủ đề mà các tác giả đưa vào thơ của mình. lời bài hát trên là một đoạn trích trong bài hát “hạt phấn” có nội dung nói lên tình cảm của một học sinh đối với cô giáo của mình và đó cũng là những suy nghĩ mà em dành cho cô giáo lớp 5.

tên đầy đủ là nguyễn xuân tinh, năm nay là giáo viên dạy toán, tuy đã ngoài 50 tuổi nhưng tác phong vẫn rất nhanh nhẹn và chính xác từng con số. Bản chất của toán học là một số học rất khắt khe, luôn đòi hỏi sự chính xác và nhất quán, nhưng qua cách dạy của thầy, nó đã trở thành môn học yêu thích của tôi, thầy đã biến những công thức cứng nhắc thành những vần thơ để chúng em dễ dàng tiếp thu kiến ​​thức, cống hiến cho nghề. với cả lớp khiến môi trường lớp học bớt căng thẳng hơn rất nhiều, đôi khi giống như việc phụ huynh trông chừng cốc nước của chúng ta trong những ngày hè nóng nực sắp tới. Để không phụ lòng thầy luôn cố gắng học tập chăm chỉ, chúng tôi còn đặt cho thầy một cái tên rất gần gũi và thân thương là “người cha già”, vì thầy và chúng ta là một gia đình quá đỗi thân thương, hình ảnh mà người cha già trên bục giảng là vậy. mải mê mà quên cả bụi phấn trên áo thầy, khiến thầy trông già nua như vừa vẽ nên một bức tranh có giá trị tinh thần cao cả. dẫu biết phía trước còn nhiều khó khăn hơn nữa nhưng những gì cô mang lại là động lực to lớn để chúng tôi vượt qua, chính nhờ người lái đò mà chúng tôi vượt qua mọi khó khăn để cập bến thành công, được nhìn thấy nụ cười của cô giáo mỗi khi cả lớp hoàn thành xuất sắc. một buổi học, bài thi hay cả khi một vài hạt mồ hôi lăn dài trên trán cũng là lúc những học sinh như chúng tôi cảm thấy vui và yêu thích nó. bao nhiêu.

đó là người thầy mà em vô cùng yêu quý, em thầm mong thầy luôn mạnh khỏe và khi đi học về em vẫn có thể nhìn thấy hình ảnh thầy đứng trên bục giảng cùng các em học sinh phía dưới, giờ mỗi khi về em lại trường học. 20/11 cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ không quên rằng có một người cha già luôn chào đón tôi trước mặt tôi.

3. suy nghĩ về người thầy số 3

“có nghề mà bụi phấn dính vào tay, người ta nói đó là nghề thuần khiết nhất, có nghề không trồng cây xuống đất mà nở hoa thơm cho đời”

Đó là một nghề dạy học cao quý, một nghề mà đã cho chúng ta những người thầy, người cô phải kính trọng. Tôi đã được học với rất nhiều thầy cô tâm huyết, những người đã để lại ấn tượng khó phai trong lòng tôi. nhưng có lẽ người tôi nhớ nhất là cô giáo dạy văn xinh đẹp.

Đó là Lan Anh, cô ấy là giáo viên chủ nhiệm và là giáo viên lớp sáu. cô mới ra trường được hai năm nên còn rất trẻ đẹp. Cô ấy không cao lắm nhưng dáng người gọn gàng, xinh xắn. mái tóc ngắn ngang vai được nhuộm nâu làm nổi bật làn da trắng hồng của cô. Đôi mắt đen nhánh, nụ cười ấm áp và chiếc răng khểnh thanh lịch càng làm nổi bật nụ cười của anh. Là một giáo viên, cô không quá cầu kỳ trong trang phục, hàng ngày đến lớp cô mặc váy dài đến đầu gối và áo sơ mi thanh lịch. đầu tuần mặc áo dài tím trông rất mềm mại và nữ tính. Nhìn thấy cô mặc áo dài trong lớp, tất cả chúng tôi đều ngạc nhiên trước vẻ đẹp của cô. trong các hoạt động ngoại khóa, hãy chọn áo thun và quần jean năng động cho nàng. Chính vì vậy mọi người nhận xét cô ăn mặc rất cầu kỳ.

mỗi bài học của anh ấy luôn chứa đựng những điều thú vị và hấp dẫn. Từ một cậu bé rất khó chịu với môn văn, cậu trở nên yêu thích và luôn mong chờ từng giờ học của nó. Anh là người đã truyền cho em niềm đam mê văn học. Nhìn cách dạy, cách truyền đạt trong từng bài thơ, câu chuyện, tôi cảm nhận được sức trẻ và nhiệt huyết của các em. Anh luôn nói với cả lớp rằng “văn học là nhân học, mỗi bài văn luôn chứa đựng những giá trị và bài học cuộc sống”. Cô luôn hòa đồng với các bạn trong lớp và giúp đỡ mọi người. Sự thân thiện đó khiến các giáo viên ở trường cảm phục và yêu mến cô nhiều hơn.

Một kỷ niệm với cô ấy mà tôi không thể nào quên đó là ngày tổng kết quý I của năm. Sau khi tặng quà và chúc mừng các em đạt thành tích trong học kỳ vừa qua, thầy đã gọi điện cho tôi và tặng quà cho tôi. Đó là một bộ quần áo mới, và bây giờ, bối rối và do dự, tôi cúi gằm mặt xuống, thưa bà:

– Thưa cô, tôi có thể mang gì đến lớp để nhận quà?

Anh ấy cười hiền hậu, vỗ nhẹ vào đầu tôi và nói:

– với tư cách là thành viên của lớp, mọi người đều đóng góp phần của mình cho nhóm. Tôi hiểu rất rõ cách suy nghĩ của bạn bây giờ, nhưng tôi nghĩ bạn đã cố gắng rất nhiều trong học kỳ vừa rồi. Qua tìm hiểu, tôi biết gia đình bạn đang phải trải qua những khó khăn nhưng nếu chúng ta biết cố gắng thì mọi người sẽ yêu quý, mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn bạn nhé.

sau đó tiếp tục:

– cô và trò cùng cả lớp sưu tầm và quyên góp quần áo cho ngày đầu năm mới. món quà tuy nhỏ nhưng là tấm lòng của mỗi người. và vui vẻ và nhận được nó!

Tôi hạnh phúc và hào hứng khi được sống trong tình yêu thương và sự ấm áp mà mọi người dành cho mình. có lẽ suốt cuộc đời này, những suy nghĩ và cảm xúc về khoảnh khắc ấy sẽ không bao giờ quên được.

Tôi từng nghĩ sẽ không có ai yêu thương mình như bố mẹ và những người thân của mình. Nhưng phải đến khi gặp người cô thân yêu ấy, tôi mới nhận ra rằng tình yêu thương đến từ những điều bình dị xung quanh chúng ta, những con người gần gũi với chúng ta.

bạn thân mến của tôi! với tôi, cô là người cô tuyệt vời nhất của cuộc đời tôi. Tôi hy vọng rằng một ngày nào đó tôi sẽ gặp lại cô ấy, để có thể nói một lời với cô ấy: “Anh luôn nhớ em”.

Top 10 bài cảm nghĩ về thầy cô hay và ý nghĩa

4. suy nghĩ về người thầy số 4

Mỗi người trong cuộc đời học sinh đều có một người thầy mà họ yêu quý và tôi cũng vậy. Trong suốt 5 năm học cấp 1, người luôn hướng dẫn, động viên và chăm sóc tôi là cô. tram, người cũng là dì yêu thích của tôi.

cô hoa khôi là cô giáo dạy lớp 1 của tôi, năm nay cô 36 tuổi nhưng trông cô trẻ hơn rất nhiều so với tuổi. Dáng người yểu điệu, làn da trắng như ngọc, nụ cười quyến rũ đến lạ kỳ hẳn như ánh mặt trời chiếu vào mắt nàng. Khuôn mặt trái xoan, sống mũi cao thẳng, đôi mắt to tròn đen láy trông rất sắc sảo, môi nhọn hình trái tim. tất cả đều tạo nên một gương mặt hoàn hảo đến từng chi tiết, trông như một phụ nữ trưởng thành. mái tóc dài uốn xoăn thường được buộc cao trông cô cũng trẻ trung, năng động. các giáo viên và bạn học khác của tôi luôn nói rằng cô ấy là người đẹp nhất trường tiểu học của tôi. Anh thích nhìn chị nhất là khi chị mặc áo dài vàng rực rỡ trong những ngày kỷ niệm 20-11 hay ngày Phụ nữ Việt Nam 20-10, nhìn chị thật duyên dáng với vẻ đẹp của người phụ nữ Á Đông. bàn tay cô mềm mại, cô viết từng dòng ngay ngắn trên bảng màu xanh, cô nhẹ nhàng nắm tay tôi để vẽ nên con chữ đầu tiên trong đời.

miss tram là một người rất tốt bụng và vui vẻ, hòa đồng với học sinh, nhưng trong lớp cô ấy rất nghiêm túc. Cô cũng là một người rất tâm lý, vào những buổi chiều khi chúng tôi phải dọn dẹp lớp học cô biết rằng chúng tôi sẽ rất đói nên nhiều lần cô mua cho chúng tôi bánh, kẹo và trái cây để ăn vặt. trong công việc cô luôn là một giáo viên có trách nhiệm, hết lòng vì học sinh, đồng thời cô là giáo viên dạy giỏi nhiều năm liền. cô đã đạt được nhiều giải thưởng quan trọng trong quá trình giảng dạy như giáo viên dạy giỏi cấp tỉnh, các lớp của cô đều nằm trong danh sách các lớp tiên tiến – xuất sắc… cô nói với chúng tôi điều đó rất vui và đó là động lực để cô cố gắng hơn nữa trong sự nghiệp trồng người. Đối với các em học sinh, cô không chỉ là một người thầy mà còn là người mẹ thứ hai của chúng tôi, cô luôn yêu thương, quan tâm, tận tình và động viên mỗi khi ai đó có hiềm khích hay gia đình có biến động.

Những ngày đầu bước vào lớp 1, em rất nhút nhát, cứ bám lấy cô ấy suốt. Cô ấy biết tôi viết chậm là do tôi không biết bảng chữ cái, thậm chí không thuộc môn toán, cộng trừ đơn giản, nhưng do làm sai nên tôi thường xuyên mắc lỗi. trong lớp mình cũng có một số bạn nên cô gọi chúng tôi đến nhà cô giúp, cô dạy chúng tôi miễn phí. Từ khi có sự hướng dẫn tận tình của các bạn, em viết tốt hơn, nhanh hơn, điểm môn toán của em cũng tiến bộ hơn, không mắc những lỗi không đáng có nữa. điểm kiểm tra cuối năm môn Toán và Tiếng Việt của tôi là 10 điểm. Em cảm ơn các bạn đã giúp đỡ em và các bạn trong lớp học tập tốt hơn. Đó là kỷ niệm mà tôi sẽ trân trọng trong suốt quãng đời còn lại của mình.

Tôi yêu bà. Trâm, em thật may mắn khi được là học trò của chị. Cô luôn là một cô giáo xinh đẹp, tốt bụng và tài năng trong trái tim tôi. Em luôn tự hứa với bản thân sẽ cố gắng học thật giỏi, ngoan ngoãn và trở thành một học sinh gương mẫu để mẹ vui và tự hào về em.

5. suy nghĩ về người thầy số 5

Bạn là một tấm gương của cuộc sống, hy vọng sẽ soi đường để chúng ta có thể tỏa sáng khỏi hơi ấm của hàng nghìn tia nắng chói lọi tỏa sáng một cách kỳ diệu”

mỗi thầy cô giáo như một bông hoa rực rỡ và rực rỡ. Tôi luôn trân trọng và biết ơn sự hy sinh, cống hiến hết mình của các thầy cô. có một người thầy để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng em đó là thầy An- giáo viên chủ nhiệm lớp 5.

Anh ấy cao và gầy, đã ngoài bốn mươi tuổi nên nếp nhăn trên trán ngày càng lộ rõ. ánh mắt ngọt ngào và nụ cười ấm áp của cô ấy luôn khiến tôi cảm thấy rất gần gũi. giọng nói của bạn thật truyền cảm, những lần bạn đọc thơ luôn cuốn hút và cuốn hút chúng tôi, giọng nói đó có lẽ là điều gì đó ấm áp từ bạn mà tôi không bao giờ quên được. Mỗi ngày đến lớp, cậu ấy luôn bảnh bao trong trang phục sơ mi sáng màu và quần âu lịch sự. Nhiều khi chúng tôi tự nhủ rằng tuy là con trai nhưng có gu thẩm mỹ rất tốt, chọn trang phục nào cũng rất đẹp, đơn giản nhưng đúng chất.

Nếu ai đó hỏi về tính cách của bạn, tôi sẽ không ngần ngại trả lời rằng bạn rất tốt bụng. Tôi nhớ những lần thiếu bút vở, với đồng lương ít ỏi đó tôi sẽ mua cho anh, không có tiền mua thuốc cho mẹ anh cũng không ngại đưa tôi ra tiệm thuốc tây để mua. nó là. đó, với tôi, đó là một tấm lòng lớn mà không phải ai cũng làm được. vì vậy, trong mắt học sinh của chúng tôi, cô luôn là người thầy tuyệt vời và hoàn hảo nhất. bạn giống như một người cha thứ hai đối với tôi.

với cô giáo an, tôi luôn kính trọng cô và dành cho cô những tình cảm trân trọng nhất. một giáo viên không giàu có, dù vất vả lo cho gia đình, con cái nhưng anh vẫn không bao giờ từ chối giúp đỡ ai. một người thầy dù học trò có lỗi lầm, thiếu sót nhưng không mắng mỏ mà hun đúc cho chúng ta sự bao dung, tha thứ. một người thầy luôn cho chúng ta những lời khuyên quý giá trong cuộc sống này. Tôi thật may mắn biết bao khi được học và trở thành học trò của thầy.

XEM THÊM:  Top 5 mẫu phân tích bài thơ Ông đồ hay chọn lọc - Cảm nhận về bài thơ Ông đồ

Ngày gặp lại thầy vào ngày cuối cùng của thầy, tôi càng yêu quý thầy hơn. vô tình, thời gian đã lấy đi của cô nhiều thứ trên gương mặt, nhưng trái tim bình lặng và ấm áp của cô vẫn còn đó. Tôi biết rằng những lo lắng trong cuộc sống với những đứa học trò nghịch ngợm đôi khi khiến bạn mệt mỏi, nhưng cuối cùng bạn vẫn ở đó, bao dung và tình cảm với những cô bé và cậu bé.

“Chúng tôi sẽ cùng bạn trưởng thành như thể chúng tôi vẫn còn là những đứa trẻ, chúng tôi sẽ không bao giờ quên những lỗi lầm của mình và chúng tôi sẽ ghi nhớ bao nhiêu khoảnh khắc ngớ ngẩn”

cậu chủ, cho dù ngày mai có chuyện gì xảy ra, dù có đi xa bao lâu, tôi vẫn luôn nhớ về cậu. người thầy cũ, người đã hướng dẫn tôi vượt qua những bước khó khăn trong cuộc sống.

6. suy nghĩ về người thầy số 6

Trong cuộc đời học sinh ai cũng có một người thầy, cô giáo mà mình yêu quý, kính trọng. Tôi cũng vậy. Trong suốt 5 năm học cấp 1, có rất nhiều thầy cô đã dạy tôi và tôi rất yêu quý và kính trọng họ, nhưng người khiến tôi yêu nhất là cô giúp việc.

miss mai là giáo viên chủ nhiệm của tôi khi tôi học lớp năm dưới mái trường tiểu học. luong thị tuyền mai là tên của anh ấy. ồ! thật là một cái tên mới đẹp! Cô ấy hơi mập nhưng khá cao. Tôi biết cô ấy năm nay đã bốn mươi tuổi, nhưng tôi thấy cô ấy trẻ hơn tuổi của mình. khuôn mặt của anh ấy có hình trái xoan. mái tóc dài đen nhánh của cô thường được búi lại gọn gàng. Cô ấy trông trẻ trung khi để tóc lên vì nó rất hợp với khuôn mặt trái xoan của cô ấy. cô ấy có đôi mắt rất đẹp nổi bật trên khuôn mặt. dưới đôi mắt sắc lạnh ấy là chiếc mũi dọc dừa, thanh tú làm sao! cô ấy cười rất nhiều và mỗi khi cô ấy cười, hàm răng trắng tinh của cô ấy lộ ra sau đôi môi đỏ tươi. da cô ấy trắng, đẹp. mỗi khi bước lên bục giảng, tà áo dài tím lại tung bay. Trong lớp, ai cũng nói tôi xinh nhất trường. mọi người đều muốn giống cô ấy một chút.

miss mai là một giáo viên giàu kinh nghiệm, tâm huyết với nghề; Anh ấy đã dạy học được gần hai mươi năm. Mai rất yêu quý học sinh và luôn mong muốn giúp đỡ các em học giỏi, đạt kết quả tốt. Có khoảng bảy học sinh xấu trong lớp của tôi năm đó. ông ngay lập tức kèm cặp học sinh cho đến khi hoàn toàn tiến bộ và không nhận một xu từ phụ huynh. cô ấy cũng cố gắng đến trường sớm để theo dõi với chúng tôi. Không chỉ vậy, anh còn quan tâm giúp đỡ những người nghèo khó, cơ nhỡ. bằng chứng là cô giúp việc đến tận nhà người nghèo để tặng quà khiến bố mẹ cô rất xúc động. Có lần bạn tôi ốm nặng phải nghỉ học cả tuần liền, cô ấy đến thăm chúng tôi ngay và nhờ chúng tôi chép bài cho cô ấy. chúng tôi cảm động trước tình yêu thương bao la của thầy dành cho học sinh và phụ huynh. Mẹ tôi nói: “Cô Mai thực sự là một giáo viên dạy giỏi, hết lòng vì học sinh. Tôi rất vui vì cô đang dạy tôi”. Tôi thầm nghĩ mẹ nói đúng vì mẹ là một giáo viên dạy giỏi, tận tình khi chúng tôi không hiểu điều gì, bà sẵn sàng giải thích cặn kẽ hơn để chúng tôi hiểu. Tôi tự cho mình là người may mắn khi được học trong lớp của anh ấy.

Đối với các bạn cùng trang lứa, cô ấy luôn vui vẻ, cởi mở và luôn hướng dẫn các bạn nhỏ. tôn trọng những giáo viên lớn tuổi hơn mình. Tôi biết gia đình bạn không được tốt. chồng chị là thương binh luôn ốm yếu, bệnh tật. Chị còn có hai con nhỏ nên gia đình luôn khó khăn nhưng chị đã tự bỏ tiền túi ra mua quà cho các bạn học giỏi, ngoan ngoãn. Tôi thấy cô ấy thật đáng ngưỡng mộ. Vào ngày có kết quả thi cuối kỳ, anh ấy đã tặng những người đạt điểm cao nhất một cây bút máy màu xanh rất đẹp mà tôi vẫn còn giữ.

Bây giờ tôi là học sinh lớp bảy, nhưng tôi vẫn nhớ cô giáo đã dạy tôi năm lớp năm. Tôi thực sự yêu quý, kính trọng và ngưỡng mộ cô ấy rất nhiều. Cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa thể về trường cũ để thăm. Em cảm thấy có lỗi khi không đến thăm anh trong ngày 20/11. Cô Mai là người mà tôi yêu quý và kính trọng vì cô là một cô giáo rất yêu thương học sinh của mình. Tôi luôn mong muốn cô luôn khỏe mạnh, hạnh phúc và được học sinh yêu quý. nhớ mai, một ngày nào đó anh sẽ đến thăm em!

10 bài văn về thầy cô nhân ngày 20-11

7. suy nghĩ về người thầy số 7

mái trường – ngôi nhà thứ hai luôn là nơi lưu giữ những dấu tích đáng nhớ nhất trong cuộc đời của mỗi người. ở nơi đó, thầy cô là cha mẹ, bạn bè là anh em gắn bó như ruột thịt và cùng nhau tạo nên những kỉ niệm khó quên. Trong những năm học, chắc hẳn ai cũng có ấn tượng về một cô giáo nào đó. những người để lại cho chúng ta kinh nghiệm cả đời, hoặc dạy chúng ta những nơi tăm tối, hay đơn giản là dạy cho chúng ta một bài học sâu sắc không thể nào quên. tôi cũng vậy, trong suốt ba năm trung học của tôi, cô. hung, người dạy văn, là người mà tôi nhớ nhất, viết về hình ảnh người thầy mà từ thuở ấu thơ chúng ta đã hun đúc nên trong trí tưởng tượng, đó là một người thầy với mái tóc dài đen óng ả, được cặp gọn gàng với chiếc kẹp đơn sơ, da trắng môi đỏ, luôn áo dài thướt tha và bước đi nhẹ nhàng thướt tha. đối với tôi, anh ấy chắc chắn là một người thầy bước ra từ giấc mơ.

ngày đầu bỡ ngỡ bước vào lớp 10, lần gặp đầu tiên, cậu bước vào lớp với cặp kính râm to bản màu đen, chúng tôi có chút bối rối và ngạc nhiên, cậu khéo léo giải thích: ‘ban đầu xin chào các bạn’. Lớp em xin lỗi các bạn nhưng nếu bây giờ mà bỏ kính ra thì chắc cả lớp không khỏi sợ hãi và cười nghiêng ngả. Bạn bị ngã xe, cả lớp thông cảm cho bạn nhé! ” và kèm theo một nụ cười rạng rỡ. Tôi cũng phát hiện ra rằng không phải giáo viên dạy văn nào cũng có giọng nói ngọt như mía lùi hay trong trẻo như chim. giọng của anh ấy khá trầm và khàn, nhưng chúng tôi chưa bao giờ cảm thấy nhàm chán với cách viết của anh ấy. ngay ngày đầu tiên đó, anh cũng đã giới thiệu và kể một số câu chuyện vui về việc “lấy tên làm con trai” của mình. vì vậy đó là bài mở đầu, nó đã hoàn toàn chiếm được trái tim của 45 thành viên 10a3, đặc biệt là tôi, cảm thấy một tâm hồn tương tự.

Khi nhắc đến người thầy, người ta luôn hình dung đến sự ân cần, ngọt ngào, dạy dỗ tận tâm, nhiệt tình, yêu trẻ. cô ấy không phải là một ngoại lệ mà đặc biệt hơn cả, cô ấy là một người rất tốt và hiện đại. cô ấy luôn có cách để thu hút chúng tôi và chúng tôi không thể rời khỏi bài giảng của cô ấy trong chốc lát. cô vẫn giữ những nét truyền thống của một nhà giáo, không lệch lạc về tư tưởng, đạo đức, nhưng cô cũng không quên đặt một chút cái tôi cá nhân của riêng mình để học sinh nhớ mãi về cô. Ông nội tôi là một nhà Nho dạy chữ Hán nên rất được con cháu nối dõi tông đường. Mỗi lần về quê, anh lại thủ thỉ với tôi “làm cô giáo đi! Anh chỉ cười và lặng lẽ gật đầu. Thương trẻ con tuy tính nết nhưng nghề dạy học luôn cần sự nhẫn nại và tôi tự nhủ rằng” không bao giờ anh làm vậy. thi vào sư phạm “nhưng mỗi tiết học rảnh rỗi bài viết của cô lại cho tôi nhiều cảm hứng hơn. Tôi sẽ đứng trên bục giảng, mang từng câu chữ vào cuộc sống và học sinh sẽ yêu mến tôi như tôi kính trọng và yêu mến cô bây giờ. Tôi sẽ rất hoan nghênh, vui tính và thân thiện như bạn Tôi sẽ dạy cho đứa con thứ hai của tôi không chỉ kiến ​​thức mà còn cả cách làm người, cách yêu đời, cách gieo lòng nhân ái cho những người bạn chưa từng gặp, chưa từng gặp qua từng trang sách như cô đã dạy chúng tôi. trong mỗi lớp học.

mang dáng dấp của một người phụ nữ hiện đại nhưng cũng không quên những nét truyền thống trong cô. Không ngoa nhưng cô ấy là một người phụ nữ đảm việc nhà, đảm việc nhà. Cô luôn nhiệt tình tham gia các hoạt động đoàn trường và nhiều năm liền đạt danh hiệu giáo viên dạy giỏi. năm học 2012-2013 lần đầu tiên trường bồi dưỡng học sinh giỏi lớp 12 với thành tích chói lọi: 3 giải Nhì, 1 giải Ba, 1 giải Khuyến khích, xếp nhất tỉnh năm đó. ở nhà, hai con của chị luôn là những đứa con ngoan. cả hai luôn đạt danh hiệu học sinh giỏi qua các năm học. Vinh dự lớn nhất là con trai chị đã đạt giải cấp tỉnh lớp 5. Chị là người giữ lửa và ngọn lửa ấy luôn cháy trong gia đình hạnh phúc của chị.

Tôi cảm thấy mỗi ngày đều vui vẻ nhất khi còn là sinh viên, khi tôi vẫn còn ngồi trên ghế nhà trường. và tôi không thể nào quên những kỷ niệm của thời áo trắng bên bạn bè, những món trang sức và hình ảnh người cô đang biên soạn giáo trình. người đã dạy tôi rất nhiều kiến ​​thức, rất nhiều hy vọng và ước mơ – cô ấy dập máy.

8. suy nghĩ về người thầy số 8

Ngày xửa ngày xưa, trên trái đất xinh đẹp, một đàn chim biết hót đến chào đón cô giáo chủ nhiệm mới … thiên thần đã ủy thác cho cô dẫn dắt những chàng trai cô gái trên con thuyền lần lượt tiến về phía nhau của tri thức và đỉnh cao của sự thành công …. cô giáo năm nào cũng nhặt nhạnh, chắp cánh cho những cậu học trò ngoan, dễ thương, còn ngây ngô. bay lên trời xanh … và giờ đây năm xưa đã qua, năm nay người thầy ấy vẫn tiếp tục đưa em, một học trò nhỏ đến bến bờ tri thức vô hạn.

Chắc bạn đang thắc mắc ai là giáo viên mà tôi muốn nói đến, phải không? bạn không phải đợi lâu. đó là cô giáo chủ nhiệm lớp 11a4, một người mẹ trong sáng, người mẹ thứ hai mà thiên thần đã mang đến cho chúng ta.

Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô ấy là nụ cười xinh đẹp, cô ấy cực kỳ dễ thương và ấn tượng mà nhìn bề ngoài không ai có thể đoán được tuổi thật của cô ấy. Tôi có nghe các đồng nghiệp đi trước nói rằng cô dạy rất hay và rất gần gũi với học sinh, ngày đầu tiên học cô, tôi đã kiểm chứng ngay. bài giảng của bạn rất cảm động với nhiều ví dụ thú vị đã thu hút tôi vào bài giảng của bạn. đó là những ấn tượng đầu tiên, rồi từ ấn tượng này đến ấn tượng khác, tôi càng hiểu và yêu cô ấy nhiều hơn. Tôi không biết liệu bạn có thể cảm nhận được tình yêu mà tôi dành cho bạn hay không. chắc chắn là không. tình cảm đó là lòng biết ơn đối với những bài học mà cô đã dạy cho em, đó là sự kính trọng, khâm phục trước sự nhiệt tình và tấm lòng yêu thương của cô… cũng là tình cảm của một người con gái dành cho mẹ dành cho mình. Cảm giác đó cứ vuốt ve tôi đến nỗi tôi không biết bắt đầu từ đâu và kết thúc như thế nào …

Tôi không phải là một học sinh giỏi văn, nhưng những gì tôi viết có thể được coi là tốt, nếu không muốn nói là tệ. Mặc dù trong lòng tôi rất yêu cô ấy nhưng tôi vẫn chưa thể viết một bài văn hay một bài văn nào có thể gọi là hoàn chỉnh để có thể nói lên tình cảm của mình dành cho cô ấy. tất cả những gì tôi có thể làm là ngồi đây, viết những dòng chữ này để tôi có thể nói lên tất cả những cảm xúc và suy nghĩ xuất phát từ trái tim mình.

Tôi luôn là một đứa trẻ không thích văn học, tôi có thể đọc các tác phẩm văn học và tiểu thuyết, nhưng đối với tôi văn học là một môn học gắn liền với ngáp dài, ngáp dài, buồn chán. Nếu bạn yêu cầu tôi kể lại một cuốn sách hay một cuốn tiểu thuyết, dù phải ngồi cả ngày trời, tôi vẫn có thể kể cho bạn nghe bằng tất cả những gì tôi đã đọc bằng cả trái tim, tất cả niềm đam mê của mình. nhưng nếu bạn ép tôi đọc và hiểu một bài thơ hay viết bài văn thì đó là cực hình đối với tôi, tôi thích thực tế, tôi thích những điều đơn giản có thể chứng minh và tôi có một kho tàng công thức để giải như toán học, vật lý, hóa học. Có lẽ vì vậy mà môn văn khó quá đối với tôi. thông thường mọi người không thể làm tốt những gì họ không thích, và tôi cũng vậy. mẹ tôi là một họa sĩ, một nhà thơ, yêu thơ một cách kỳ lạ. mẹ tôi nói rằng tôi là một người rất khô khan và thực tế. Khi nghe mẹ nói vậy, tôi chỉ cười trừ không phủ nhận, vì đó cũng chỉ là bản chất con người tôi. đối với tôi thơ ca dường như là một thứ xa xỉ. Tôi chỉ thích là người đọc những cuốn sách hay, không phải là người viết chúng.

rồi một ngày có một thiên thần mỉm cười với tôi và người đã mang cô ấy đi, rồi mọi thứ thay đổi. Cô ấy nói với chúng tôi nhiều lần “mỗi đứa phải tìm và học thuộc một câu thơ mà mình thích, như vậy tâm hồn sẽ nhẹ nhàng hơn”, tôi không hiểu lắm những gì cô ấy nói, tôi không thể tìm cho mình một câu. Tôi yêu thơ và không thể ép mình yêu thơ được. nhưng bây giờ, tôi có thể hiểu và cảm nhận một phần những bài thơ của anh ấy qua những lời dạy của anh ấy. sự nhiệt tình và tâm huyết của anh ấy đã truyền cảm hứng cho tính cách khô khan của tôi. những bài viết sau không còn quá khó đối với tôi nữa, nhưng tôi đã vượt qua chúng một cách dễ dàng trong khi những lời dạy của thầy vẫn còn văng vẳng bên tai.

không chỉ là một người thầy đối với tôi, cô ấy còn là một người “mẹ” luôn lắng nghe tôi và cho tôi những lời khuyên nên làm. Đã nhiều lần nói chuyện và tin tưởng “mẹ”, qua những lần trò chuyện đó, tôi thấy mình trưởng thành hơn rất nhiều. có những điều về “mẹ” mà tôi chưa có và tôi biết mình còn phải học hỏi ở mẹ rất nhiều. đó là sự lạc quan, vui vẻ, một lòng vì người khác và quan trọng nhất là luôn sống thật với trái tim mình.

đó là tất cả tình cảm của tôi dành cho “người mẹ trong sáng” của mình! còn bạn? bạn nhất định phải có một thời cắp sách đến trường, dù ở đâu, dù là bao lâu thì chắc chắn bạn cũng sẽ có những kỉ niệm về mái trường, thầy cô, bạn bè. những kỉ niệm vui buồn, những kỉ niệm về thầy cô, bạn bè và mái trường rất đáng để ghi nhớ và trân trọng. có lẽ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, không ai trong chúng ta cảm nhận được hơi ấm của bạn bè, của những lời dạy dỗ của những tâm hồn trên bục giảng. Một số người trong chúng ta, thấy những lời cảnh báo, trách móc của giáo viên là thừa và khó chịu với tất cả, chỉ muốn tốt nghiệp thật nhanh để bay khỏi những ngày tháng bị bó buộc bên ngoài thầy cô với bảng đen và phấn trắng. nhưng sau đó? khi bạn ra đi, bạn sẽ cảm thấy mình đã mất đi một điều gì đó rất lớn trong cuộc đời. không có cảnh báo, không có hình phạt, không có tăng trưởng. không còn người hướng dẫn trong cuộc sống nữa, chúng ta phải tự học hỏi, tự rút kinh nghiệm từ những bài học thực tế cuộc sống. và những bài học thực tế cuộc sống không còn khô khan mà sinh động, nóng hổi và chúng ta không có nhiều cơ hội để làm sai, vì khi làm sai chúng ta phải trả giá chứ không chỉ là lời nói. Đến lúc đó bạn mới tự hỏi mình: “Ai còn nhớ, ai quên con tàu xưa …?” có phải là quá muộn sau đó? hãy trân trọng những năm tháng sinh viên, cố gắng tận hưởng giây phút hạnh phúc nhất đời mình. Bạn có thể không tin tôi, nhưng những người thầy đang đứng trên bục giảng không chỉ có bảng đen và phấn trắng, họ còn có tình yêu thương vô hạn dành cho bạn, cho tôi và cho những người được gọi là học sinh. họ có một niềm đam mê được cho là cho từng chút tương lai của họ. hãy thoải mái cảm nhận điều đó, chắc chắn bạn sẽ cảm nhận được sự hướng dẫn cho tương lai của mình từ những người thầy của mình. vì từ những bài học và lời dạy chúng ta sẽ trưởng thành mạnh mẽ, sẽ thu lượm được nhiều điều cho cuộc sống và những va chạm thực tế trong cuộc sống phía trước. Hãy sống trọn vẹn những năm tháng quý giá mà bạn sẽ có, đã và đang có! …

Cuối bài viết này, tôi không thể quên bày tỏ lòng biết ơn đến giáo sư của tôi và các giáo sư đang đứng trên bục giảng. Chúc các bạn sức khỏe, hạnh phúc và gặt hái được nhiều hoa tươi trong sự nghiệp.

XEM THÊM:  Giải Vật Lí 8 Bài 2: Vận tốc | Hay nhất Giải bài tập Vật Lí lớp 8

9. suy nghĩ về người thầy số 9

“Thưa ông, tôi đã học thuộc bài từ sáng nay trên bục giảng, có bụi phấn rơi trên tóc của ông.” cô giáo đang đứng đó truyền đạt rất nhiều kiến ​​thức cho các em nhỏ. anh vẫn đứng đó, đứng suốt hai mươi năm, phủi bụi phấn trên mái tóc. Ai dạy chúng ta đọc và viết? ai cung cấp cho chúng tôi kiến ​​thức? Ai dạy cho chúng ta những điều hay và lẽ phải? ai là người thúc đẩy tôi phát triển? ai đã nhặt tôi khi tôi ngã? ai đã làm tất cả vì những học sinh thân yêu dù những ngày giông gió vẫn bình yên đến trường? ai?

“sư phụ”, hai từ thiêng liêng ấy luôn vang vọng trong tâm trí tôi. đối với tôi ông là một người cha vị tha và yêu thương. Khi còn nhỏ, tôi thường hỏi mẹ: “Mẹ ơi, tại sao con phải gọi mẹ là” cô giáo “? Câu hỏi thật ngây ngô và ngây ngô. Nhưng đó là những cảm xúc đầu đời, những cảm xúc mơ mộng về” cô giáo “của Cậu bé khi bước vào lớp 1. Hình ảnh cô giáo cầm tay viết chữ là kỉ niệm sâu sắc với trẻ, lúc đó tôi không cảm nhận được tình yêu của thầy vì trẻ thơ luôn hồn nhiên, không có những suy nghĩ sâu sắc.

Tôi lớn lên và học với nhiều giáo viên khác nhau. nhưng tôi cảm thấy rằng giáo viên có một đặc điểm riêng mà chỉ giáo viên mới có. đó là tình yêu thương vô bờ bến của một người thầy dành cho học trò của mình. học sinh của chúng ta luôn làm thầy bực mình, thầy buồn vì học trò nghịch ngợm, nổi loạn. nhưng chỉ cần chúng ta biết lỗi, nó sẽ bỏ qua tất cả. dạy nhiều điều bổ ích. bạn là người cha thứ hai của tôi anh ấy đã dạy kiến ​​thức cho tôi, truyền lại cho tôi nhiều bài học hay ”. cô giáo vẫn lặng lẽ ra đi vào đầu giờ chiều. dòng đời trôi chảy từ ngày này qua ngày khác. thầy vẫn lặng lẽ đi về trong mưa, ngày ngày từng giọt mồ hôi rơi trên trang giấy “dù con người chìm trong lo toan, toan tính chuyện cơm áo, danh lợi, mua bán bằng cả tình cảm và trí tuệ.” Tôi vẫn hiên ngang bến bờ ước mơ Dù năm tháng dài gió mưa ai nhớ ai quên đò xưa Dù năm tháng trôi qua không nhận ra, mái tóc xanh giờ đã phai, em vẫn sân trường năm ấy ngắm nhìn anh trong cuộc đời em, vẫn là những khi trời mưa, chiếc áo cũ vẫn sờn, thầy vẫn đi buồn vui lặng lẽ, dù năm tháng vô tình trôi mãi, cùng hay bao mùa lá rơi, em đến như ngàn tia nắng. nắng, soi bước em vào đời dù đêm nay em đếm hết sao trời dù đếm hết lá thu làm sao đếm hết công ơn thầy cô? ” một người thầy với ước mơ và niềm đam mê cháy bỏng với nghề luôn hoàn thành tốt trách nhiệm của mình. dạy học sinh làm người, bạn giống như ngọn hải đăng soi đường cho chúng ta. bạn là ngọn lửa ấm áp, hướng dẫn chúng tôi khi đối mặt với những vấp ngã

cuộc sống. bạn cho tôi niềm tin và hy vọng. Anh dạy tôi học, yêu quê hương đất nước. bạn là nguồn hơi thở tinh thần của chúng tôi. ngay cả các vị vua cũng cần một người thầy. muôn đời sau, hình ảnh người thầy vẫn đẹp trong nhân gian: “Tôn sư trọng đạo”. bổn phận tối thiểu của người học sinh là yêu quý và kính trọng thầy cô giáo. những người đáng được mọi người và toàn xã hội tôn vinh, nhắc đến. mỗi chúng ta sẽ luôn tự hào khi có một người thầy trong cuộc đời mình.

Ngày 20-11 sắp đến, bạn làm gì để thể hiện lòng biết ơn của mình đối với cô giáo? chắc chắn cô giáo sẽ không cần những món quà quý giá và đắt tiền. hoặc các mặt hàng được mua vội vàng trong các cửa hàng. hãy nhớ rằng điều mà người giáo viên mong muốn nhất là được nhìn thấy học sinh của mình học tập chăm chỉ và học tập tốt. các bạn nên cố gắng, cố gắng học tập, nghiên cứu kĩ càng hơn. và đó là món quà quý giá nhất mà bạn dành tặng cho cô giáo. Hãy để chúng tôi mang đến cho bạn những bông hoa mười cánh tươi thắm nhất. và xin hứa sẽ luôn chăm chỉ học tập, luôn là học sinh ngoan của thầy.

10. suy nghĩ về cô giáo số 10

Cho đến bây giờ, tôi vẫn không thể quên được cô giáo trẻ, người thầy đã dìu dắt tôi trong suốt những năm học cấp 1 và cấp 2. Đối với tôi, cô ấy như một người mẹ thứ hai.

Tôi vẫn nhớ hình ảnh của anh ấy như một dấu chân. cô ấy hơi gầy, cao và mảnh mai. tóc đen dài ngang vai. Cô ấy có khuôn mặt trái xoan, rất xinh. nhưng điều tôi nhớ nhất là ánh mắt yêu thương và ngọt ngào của cô ấy.

Tôi nhớ khi mới vào lớp một, tôi là một cô bé rụt rè và nhút nhát. lúc đó tôi chỉ biết ngồi một chỗ, không dám nói chuyện hay chơi với ai. và sau đó cô ấy đã đến bên tôi, an ủi tôi và khuyến khích tôi gặp em. giọng cô ấy thật nhẹ nhàng. và tôi đã có thể hòa hợp với bạn.

Hồi đó, tôi còn quá nhỏ, tôi chỉ xem cô ấy như một tiên nữ trong truyện cổ tích. cô ấy luôn mỉm cười với tôi, ánh mắt của cô ấy như muốn động viên tôi. khi tôi gặp chuyện buồn, cô ấy đều đến an ủi tôi, cô ấy luôn biết cách làm cho tôi vui hơn. và đôi khi tôi mắc lỗi, cô ấy không mắng mỏ mà chỉ ân cần nhắc nhở tôi.

Đó là lý do tại sao tôi yêu bạn rất nhiều. Nếu có chuyện gì buồn hay vui, tôi sẽ kể cho bạn nghe. Em luôn cố gắng học thật giỏi, thật ngoan để không phụ lòng của cô. Rất vui khi được nghe những lời khen ngợi của bạn.

Nhưng có một điều tôi sẽ luôn ghi nhớ. Vào thời điểm đó, anh ấy có một khuyết điểm, đó là anh ấy viết bằng tay rất tệ. Tôi luôn bị điểm kém trong chính tả. cô giáo đã nhắc nhở nhiều lần nhưng em vẫn không chứng minh được. cô giáo đã rất khó chịu và tôi đã nhìn thấy điều đó trong mắt cô ấy. Tôi cảm thấy mình đã mắc sai lầm lớn, khiến cô ấy buồn. than thở. nên từ đó tôi quyết định luyện lời bài hát của mình thật tốt. và sau đó tôi được xếp hạng nhất và nhì trong lớp. thấy tôi tiến bộ, cô ấy cũng rất vui.

và có rất nhiều kỷ niệm đối với cô ấy. cô ấy đã dạy tôi nhiều điều hay. Tất nhiên, tình yêu của anh ấy không chỉ dành cho tôi, mà anh ấy đối xử với tất cả học sinh của chúng tôi như thể họ là của riêng mình. Ngài đã rèn cho chúng ta những thói quen tốt và sửa chữa những thói quen xấu. anh ấy không bao giờ nặng lời với chúng tôi, anh ấy luôn tận tình hướng dẫn chúng tôi.

Bây giờ tôi đã già, ít nhất cũng đủ lớn để hiểu những công lao to lớn của anh ấy đối với tôi. mặc dù bây giờ tôi không còn nghiên cứu nó nữa, nhưng tôi chưa bao giờ quên nó và sẽ không bao giờ quên nó. bạn sẽ mãi là cô tiên tốt bụng trong ký ức tuổi thơ của tôi.

11. suy nghĩ về người thầy số 11

thời gian trôi qua nhẹ nhàng và lặng lẽ, đã gần bốn tháng trôi qua. Thời gian tuy ngắn nhưng cũng đủ để cảm nhận những điều tốt đẹp nhất từ ​​trường THPT Kim Tân. mơ ước trở thành một cô học sinh khoác trên mình bộ đồng phục của trường THPT chuyên ở Lào Cai, cô rời ngôi trường đang học để đến một ngôi trường hoàn toàn mới với những lo lắng, suy nghĩ hiện lên trong đầu: sợ mất đi người mà mình quan tâm và yêu nhất, sợ phải rời xa nơi mà ta cảm thấy an toàn nhất, sợ bị chia cắt khỏi những người bạn cùng đùa vui … và dù không có bạn bè, thầy cô bên cạnh, cũng đã có lúc ta chới với. . nhưng nghĩ đến tương lai phía trước, nghĩ đến những người hy vọng và tin tưởng, tôi đã quyết định bước tiếp, hy vọng vào một ngày mai tươi sáng hơn.

Tôi nhớ những ngày đó, những ngày đầu tháng 8, tiết trời ấm áp, khi bước chân đến ngôi trường mới, tôi vẫn còn chút mặc cảm, tự ti, run sợ trước thử thách mới sắp đến. khi tôi đến trường, những cảm giác đó hoàn toàn biến mất. Cảm giác đầu tiên khi bước qua cánh cửa là một cái gì đó rất gần gũi và thân quen. ngôi trường có vẻ đẹp và khang trang, tán lá rộng, một làn gió mát thổi qua, mang theo tâm hồn những điều tuyệt vời nhất. có lẽ chính cảm giác đó đã thôi thúc cô chạy vào lớp. Tôi từ dãy b đi lên lầu 3, tấm biển lớp 9d được đặt cẩn thận. khi bước vào lớp, mọi người đều rất thân thiện và dễ gần, mọi người đều cởi mở và vui vẻ chào đón một thành viên mới. và rồi cùng ngày hôm đó tôi gặp cô Lê Thị Luông. Ấn tượng đầu tiên của tôi về cô ấy là cô ấy là một người rất giản dị nhưng cũng rất quan tâm đến học sinh của mình. Bạn có biết rằng những lời động viên của các bạn ngày hôm đó đã khiến tôi có ý chí vươn lên với hy vọng mình có thể làm tốt không?

Những ngày sau đó, tôi hiểu rõ hơn về bạn rằng cô ấy rất nghiêm khắc, có những lúc tôi cảm thấy vô cùng sợ hãi và tự hỏi tại sao bạn phải nghiêm khắc với chúng tôi như vậy. nhưng rồi, thời gian đã giúp tôi nhận ra, mẹ nghiêm khắc và muốn đối tốt với chúng tôi, mẹ muốn chúng tôi trưởng thành và trở thành người tốt. cô ấy luôn ở bên cạnh chúng tôi, sẵn sàng giúp đỡ chúng tôi trong mọi việc. cô cầm chổi giúp chúng em vệ sinh trường lớp, cô cầm cuốc giúp chúng em trồng hoa … và cô cầm một viên phấn viết lên cả trái tim mình. thầy đã dạy chúng em cách nói lời cảm ơn, cách nói lời xin lỗi, thầy đã giúp chúng em tạo ra một cuốn sổ có nhiều trang với nhiều hình ảnh thú vị. Thương các bạn vì các bạn chăm chỉ học hành nên dù ốm nhưng các bạn không bao giờ cho mình thời gian tự xoay sở trong 15 phút đầu giờ học, mình thương đôi mắt buồn của các bạn, những giọt nước mắt lăn dài trên má vì chúng mình không ngoan. Tôi càng yêu cô hơn vì cô luôn là một giáo viên công bằng và luôn đứng về phía học sinh của mình để nhìn nhận vấn đề, cô luôn tìm cách hiểu học sinh của chúng tôi và ủng hộ những bước đi hồn nhiên của chúng tôi. Tôi càng khâm phục cô ấy hơn ở cách cô ấy đối xử với tôi và các bạn khác, cô ấy luôn biết khuyết điểm của mình và cố gắng khắc phục, cũng như khuyên nhủ chúng tôi những khiếm khuyết của mình một cách tinh tế để trở nên hoàn hảo hơn trong mắt mọi người. Bỏ lỡ! Tôi rất yêu cô, tấm lòng rộng mở, nghiêm khắc nhưng rất thấu hiểu học sinh của mình, sự sâu sắc và gần gũi của cô và rất nhiều điều khác nữa, đó phải là cả một tâm hồn. tình yêu vô điều kiện, cho đi mà không mong nhận lại bất cứ điều gì. Đối với tôi, tôi đã trưởng thành hơn chỉ sau 4 tháng học với cô ấy, tôi đã có được một tâm hồn mới, một sự tự ti luôn rình rập trong tôi. một trái tim thấu hiểu và lắng nghe, một nghị lực vượt qua khó khăn dù có vấp ngã, em học được ở anh đó là sự cố gắng không ngừng, anh là điểm tựa để em đứng dậy sau những vấp ngã, anh lau đi những giọt nước mắt đã mất của em trong cuộc sống này, tôi đã nhận ra vấn đề và tôi không còn phán xét ngây thơ nữa.

Thưa cô! Ngày 20-11 sắp đến, con xin mẹ hãy tha thứ cho mọi lỗi lầm của con và cảm ơn mẹ vì tất cả những gì mẹ đã dành cho con. Tôi yêu các bạn và tôi yêu ngôi trường trung học phổ thông kim tan này rất nhiều, tôi và bạn sẽ không bao giờ quên nơi này, nơi sẽ chắp cánh cho những ước mơ của chúng ta bay xa.

12. suy nghĩ về cô giáo số 12

Ngay từ khi mở mắt chào đời, tôi đã cảm nhận được tình cảm thiêng liêng vô giá của cha và mẹ. Theo năm tháng, những tình yêu thương ấy đã nuôi dạy tôi thành người và ngay lúc đó tôi đã nghĩ rằng trên cuộc đời này chỉ có bố mẹ là người dành cho tôi tình yêu thương cao cả nhất. Nhưng không, từ khi tham gia xã hội và nhất là từ khi còn nhỏ, tôi đã biết rằng trong cuộc đời này, người đi cùng tôi suốt cuộc đời không chỉ có ba mẹ, mà còn có ba mẹ, còn có những người thầy, người cô.

vâng, các giáo viên đã hướng dẫn tôi từ những năm đầu tiên của cuộc đời đi học. thầy cô đã chắp cánh cho những ước mơ, hoài bão cao đẹp cho tương lai, họ đã chắp cánh cho em những ước mơ thành công, công danh, sự nghiệp và một niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống. là những điều tốt đẹp, những nét đẹp trong tâm hồn mỗi con người bắt nguồn từ bàn tay của những người khai phá. vâng, họ đã dành cả một phần cuộc đời để trau chuốt và dìu dắt cậu học trò từng bước vượt qua con đường chông gai phía trước. có người đã từng nói: “Nghề dạy học cũng giống như chèo đò, phải đưa đò sang bờ bên kia”. đúng rồi. để hoàn thành sứ mệnh cao cả của mình, người “lái đò” phải cố gắng giữ cho con tàu hoạt động ổn định. nhưng ai biết được trong chuyến đi đó, họ phải vượt qua bao nhiêu gian khổ. phải, “người lái đò” phải dùng hết sức chiến đấu khi có “mưa xối xả”, “gió lớn”. để rồi khi hành khách đã qua sông được, “người lái đò” lại quay trở lại bến kia để tiếp tục hoàn thành sứ mệnh cao cả đó. và cứ thế, các thầy cô đã dành cả cuộc đời để dạy dỗ tất cả những đứa con thân yêu của mình, không quản ngại khó khăn, mệt nhọc. Dù phải thức khuya miệt mài soạn giáo án, dù ngày này qua ngày khác lặp đi lặp lại những công thức, bài giảng giống nhau hàng nghìn hàng vạn lần, họ vẫn không thấy chán, bởi trong thâm tâm họ chỉ có một mong muốn duy nhất: được đào tạo và dạy thanh niên ngày nay trở thành con người.

Các thầy cô giáo không chỉ hy sinh công sức, thời gian mà còn dành tất cả tình yêu thương, sự che chở cho những đứa trẻ còn nhiều bỡ ngỡ giữa xã hội rộng lớn này. những đứa trẻ ngơ ngác nhìn đời với sự dìu dắt, yêu thương của thầy cô. vâng, thầy cô đã truyền niềm tin và nghị lực cho tôi để tôi có đủ sức mạnh và niềm tin để chạm vào ước mơ, khát vọng của mình và biến chúng thành hiện thực. các thầy cô giáo luôn tận tâm, hết mình với những bài học, làm sinh động hơn để chúng dễ dàng ăn sâu vào tâm trí mỗi học sinh. nếu họ không có tình yêu với học sinh của mình, họ có thể tận tụy và hy sinh như vậy được không? vâng, những công việc hàng ngày của những người thầy, người cô được sinh ra từ tấm lòng yêu thương của người cha, người mẹ dành cho chính đứa con ruột thịt của mình. tình yêu thương ấy luôn cháy bỏng trong tim mỗi người thầy, người cô, sẵn sàng sưởi ấm những tâm hồn bé bỏng còn chập chững bước đi trên đường đời.

Bánh xe thời gian cứ quay trong lặng lẽ, chúng tôi trưởng thành từng chút một sau mỗi buổi học, sau những lớp học của thầy cô. Tôi nhớ tà áo dài duyên dáng của cô, dáng đi trang nghiêm nhưng thân thiện của cô giáo. Tôi nhớ những bài học làm người, những kiến ​​thức khoa học mà tôi đã thuộc lòng bao năm qua. Đã một năm trôi qua, chúng ta phải tạm biệt những người thầy, người cô để chuyển sang lớp mới, học bài mới. lòng chúng tôi bồi hồi khi nhìn thấy bóng dáng thân yêu của những người thầy, người cô đã dạy dỗ chúng tôi bằng tấm lòng tận tụy trong quá khứ. Và hàng năm cứ đến ngày 20-11, toàn thể học sinh Việt Nam lại nồng nhiệt kỷ niệm ngày Nhà giáo Việt Nam. những vất vả, khó nhọc của những người làm nghề giáo giờ đây đã được đền đáp bằng những bó hoa và những lời chúc ý nghĩa từ người học trò đã dạy dỗ năm xưa. sau đó có một nụ cười trên khuôn mặt của họ. vâng, họ hạnh phúc, hạnh phúc không phải vì được đáp lại mà hạnh phúc vì được đoàn tụ với những đứa con thân yêu, những người họ đã coi như một phần của cuộc đời mình.

Cuộc sống có nhiều thay đổi, nhưng điều đó không làm phai nhạt tình yêu thương của người thầy dành cho học trò. tình yêu ấy thật thiêng liêng và cao cả biết bao! tình yêu thương ấy đã sưởi ấm trái tim của biết bao học sinh trong suốt quãng đời cắp sách tới trường. Nếu một ngày tôi không còn là một đứa trẻ, nếu một ngày tôi rời xa vòng tay bao bọc của gia đình và mái trường để tiếp tục bước đi và thử thách bản thân trên chặng đường còn lại, thì tôi sẽ không thể nào quên được! không bao giờ quên lòng biết ơn sâu sắc và tình yêu thương bao la của các thầy cô dành cho tất cả các học trò của mình, những đứa con mà họ coi như máu thịt, là một phần của cuộc sống.

xem các thông tin hữu ích khác trong phần tài liệu của hoatieu.vn.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Những bài văn hay về thầy cô giáo. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *