Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
499 lượt xem

Phân tích bài thơ bếp lửa của nhà thơ bằng việt

Bạn đang quan tâm đến Phân tích bài thơ bếp lửa của nhà thơ bằng việt phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Phân tích bài thơ bếp lửa của nhà thơ bằng việt

Bài thơ trên bếp lửa được sáng tác vào năm 1963, khi tác giả đang là sinh viên du học tại Liên Xô. Bài thơ đã gợi lại những kỉ niệm về tình bà cháu khiến người đọc vô cùng xúc động. với 26 bài phân tích bếp lửa sẽ giúp các em học sinh lớp 9 hiểu rõ hơn.

Bếp lửa là hình ảnh rất quen thuộc, gần gũi với mọi gia đình Việt Nam. ngọn lửa ấy cũng đã đánh thức trong tâm hồn người cháu một tình yêu tha thiết và một lòng biết ơn vô hạn. chi tiết, mời các bạn cùng theo dõi bài viết để chuẩn bị thật tốt kiến ​​thức môn ngữ văn, ôn thi vào lớp 10 hiệu quả.

phân tích sơ lược bài thơ Bếp lửa của người Việt Nam

lược đồ 1

1. giới thiệu:

  • bài thơ “Bếp lửa” của người tốt nghiệp Việt Nam được sáng tác vào năm 1963, khi tác giả đang là sinh viên du học tại Liên Xô.
  • qua những hồi tưởng và suy ngẫm của người cháu mà như một người trưởng thành, bài thơ gợi lên những kỉ niệm xúc động về tình bà cháu, thể hiện tình cảm và lòng biết ơn vô hạn đối với người bà, cũng như quê hương, đất nước.

2. nội dung:

* phân tích:

– hình ảnh bếp lửa gắn liền với những kỉ niệm vui buồn thời thơ ấu.

  • Đoạn thơ mở đầu bằng hình ảnh bếp lửa, gắn với hình ảnh người bà tần tảo làm việc khuya:

<3

  • lò sưởi khơi dậy nỗi nhớ, khơi dậy cảm xúc. từ dịu dàng gợi lên bàn tay khéo léo và sự kiên trì của người nhóm lửa. những người bà thắp lửa mỗi sáng, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác, suốt đời …

– nhớ lại quãng thời gian được sống trong tình yêu và sự quan tâm của anh ấy.

  • cuộc sống gian khổ của hai cụ bà trước cách mạng và trong kháng chiến, hàng loạt hình ảnh gợi nhiều sức gợi: ngựa đói, đói khát, khô héo, làng mạc bị giặc đốt phá… in trên I. nhớ thương bà khi còn là một cậu bé tám tuổi.
  • Cha mẹ ông đi kháng chiến, ông sống với bà nội, bà chăm sóc ông: bà dạy ông làm việc, bà chăm sóc tuổi thơ vất vả gắn liền với ánh lửa bập bùng, bếp lửa hiện hữu như tình yêu thương ấm áp, như sự chăm sóc, vỗ về của người bà dành cho đứa cháu nhỏ, như một phần cuộc đời gian khổ của bà. riêng.
  • Dù vất vả nhưng ông vẫn vượt qua tất cả để các con trai của mình yên tâm chiến đấu nơi chiến trường xa xôi:

<3

ở đây, hình ảnh bếp lửa đã mang một ý nghĩa biểu tượng sâu sắc: tình yêu – cuộc sống – niềm tin bất diệt.

– nhưng suy nghĩ của người cháu về người bà gắn liền với hình ảnh bếp đỏ quen thuộc.

  • tình cảm yêu thương và lòng biết ơn chân thành: Thương cháu lắm, trời nắng, trời mưa.
  • người bà và bếp lửa có những điểm giống nhau. mẹ là người giữ lửa, là người thắp lửa để ngọn lửa yêu thương trong mỗi gia đình luôn tỏa sáng, kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai.
  • Giờ con đã trưởng thành. chắp cánh bay nhưng luôn nhớ về bà, về bếp lửa gia đình. bếp lửa đã trở thành nỗi nhớ, là chỗ dựa tinh thần cho người con xa quê: ôi ngọn lửa thiêng ơi là lạ…

3. kết luận:

  • bếp lửa thơ mang ý nghĩa triết lí sâu sắc: những gì là kỉ niệm thân thiết của tuổi thơ đều có sức tỏa sáng, nuôi dưỡng tâm hồn và nâng đỡ con người trên con đường đời dài rộng.
  • tình cảm gia đình là nền tảng vững chắc của tình yêu quê hương đất nước.

lược đồ 2

i. giới thiệu:

– giới thiệu về tác giả, tác phẩm:

  • bang việt nam thuộc thế hệ nhà thơ trưởng thành trong phong trào kháng chiến chống Mĩ. thơ anh trong trẻo, uyển chuyển, khai thác những kỷ niệm đẹp và những ước mơ của tuổi trẻ

chủ đề của bài thơ gợi lại những kỉ niệm về tình bà cháu sâu nặng

ii. nội dung:

* những kỷ niệm về tuổi thơ và tình mẫu tử

– hồi tưởng của cô ấy đến từ bếp lửa

  • lò sưởi “chờ sương sớm” – bếp lửa thực
  • bếp lửa “ấm áp” diễn tả sự dịu dàng, ấm áp và nhẫn nại của người làm ra ngọn lửa
  • li>
  • sự ám chỉ (từ “lò sưởi”) gợi lên một hình ảnh sống động, tươi sáng nhưng rất đỗi thân quen của người cháu

→ hình ảnh bếp lửa làm nên những kỉ niệm về người bà và tuổi thơ

– những kỷ niệm về tuổi thơ nhiều khó khăn, thiếu thốn

  • “đói ăn, đói khát”, những người cảm thấy bị khủng bố bởi cái đói và quá khứ đau thương của dân tộc
  • ấn tượng về khói bếp che khuất mắt tôi để khi nghĩ đến sống mũi thì vẫn còn ngứa ngáy ”
  • những hồi tưởng, kỉ niệm gắn với tiếng tu hú ngoài đồng: tiếng hú được nhắc đến 5 lần trong bài vừa ngỡ ngàng, vừa lo lắng, mơ hồ gợi không gian bao la, rộng lớn. , lạnh và buồn

– tuổi thơ khó khăn nhưng tôi được yêu thương và che chở

  • “Bà dạy, bà chăm” thể hiện sâu sắc tấm lòng nhân hậu, tình yêu thương vô bờ bến, quan tâm chăm sóc các cháu
  • dù trong gian khó, hiểm nguy chiến tranh vẫn đứng vững: phẩm chất cao quý của các bà mẹ Việt Nam anh hùng (vẫn kiên trung, bà bảo cháu chắt)

→ qua dòng hồi tưởng về người bà, những dòng cảm xúc của nhân vật trữ tình là sự kết hợp, đan xen giữa các yếu tố miêu tả, biểu cảm, tự sự và nỗi nhớ được người cháu thể hiện bằng tình yêu thương vô hạn đối với bà

* những suy ngẫm đáng suy ngẫm về cuộc đời anh ấy cũng như hình ảnh chiếc lò sưởi

– suy ngẫm về cuộc sống của bạn

– Từ trong ký ức, hình ảnh bếp lửa luôn gắn liền với hình ảnh người bà

+ hình ảnh bếp lửa kết tinh hình ảnh ngọn lửa: ngọn lửa của tình yêu và sự hi sinh luôn nung nấu trong tim anh để thắp lên hy vọng và ý chí

trong trái tim anh luôn nung nấu ngọn lửa chứa đựng một niềm tin bền bỉ

<3<3

– thể hiện sự cần cù, hy sinh của anh: “Đời anh biết bao nắng mưa”: suy ngẫm của em về cuộc đời anh

    tình yêu, kỉ niệm và giá trị sống tốt đẹp trong tâm hồn người cháu

– hình ảnh bếp lửa kết tinh thành hình ảnh ngọn lửa chứa đựng niềm tin và hy vọng của bạn

+ người cháu dường như đã khám phá ra một điều kì diệu giữa đời thường “ôi bếp lửa thiêng lạ lùng”: người cháu thấm nhuần tình yêu thương và đức hi sinh của ông

* nỗi nhớ nhà, nỗi nhớ bà khôn nguôi

    : niềm tin bền bỉ, nỗi nhớ luôn thường trực trong lòng người cháu

iii. kết luận:

tác giả rất thành công khi tạo ra một hình ảnh tượng trưng và chân thực: cái bếp

  • kết hợp miêu tả, biểu cảm và tự sự theo trí nhớ và cảm xúc của trẻ
  • bài thơ chứa đựng triết lí, ẩn ý: những điều thân thiết tuổi thơ của mỗi người đều có sức mạnh soi sáng và nâng đỡ con người trên con đường đi của mình. của cuộc sống, tình yêu và lòng biết ơn là những biểu hiện cụ thể của tình yêu và đất nước.

phân tích bài thơ bếp lửa ngắn nhất – văn mẫu 1

Trong số các nhà thơ Việt Nam thời kháng chiến chống Mỹ, Bang Việt là một trong những nhà thơ hàng đầu. nói đến tiếng Việt người ta sẽ nhớ ngay đến bài thơ về bếp lửa. Đây là bài thơ được tác giả viết về tình cảm ông bà, con cháu trong thời kỳ kháng chiến ấm áp nghĩa tình. trong bếp lửa, tác giả đã thổi hồn vào một vần thơ về một kỷ niệm đẹp.

đọc bếp lửa, chúng ta sẽ thấy đây là tấm lòng của một người cháu dành cho bà trong những ngày thơ ấu vất vả, khốn khó. bếp lửa là hình ảnh rất gần gũi với mọi gia đình Việt Nam từ xưa đến nay, nó có sức ám ảnh lớn, làm xúc động vô cùng đối với cả tác giả và người đọc. có lẽ vì cái bếp là thứ mà khi nhìn thấy chúng ta nghĩ ngay đến những người bà, người mẹ và những kỉ niệm thời thơ ấu:

một đống lửa trại lung linh sương mai, một đống lửa trại ấm áp tình bà cháu biết bao nắng mưa, ôi bếp lửa thiêng liêng lạ lùng.

Tác giả sử dụng cụm từ “bếp lửa” như để thôi thúc bản thân luôn hiện hữu trong tâm trí một nỗi nhớ. ngọn lửa vẫn bập bùng và ấp ủ, như thể hiện sự gắn bó không thể tách rời với chính tác giả. những kỉ niệm về cô và tuổi thơ cứ ùa về với nỗi oan ức khiến tác giả phải thốt lên “ôi”. chữ “ôi” thật chân thành, thật ân tình, thật thiêng liêng. có lẽ tác giả đã có một tuổi thơ không thể nào quên với bà của mình nên những kỉ niệm ùa về:

Năm bốn tuổi quen khói hương, năm đó đói khát, cha lái xe khô, ngựa gầy, bây giờ chỉ nhớ khói, ánh mắt. mà tôi nghĩ về nó, sống mũi của tôi vẫn còn ngứa.

Trong khổ thơ này, tác giả đã thể hiện rõ những khó khăn của tuổi thơ khi mới bốn tuổi đã quen với mùi khói bếp. khi đất nước xảy ra chiến tranh, gây ra nạn đói khắp nơi. khói bếp nghi ngút nơi khóe mắt, thể hiện một tuổi thơ cơ cực. cuối câu thơ có từ ngữ cay nồng như gieo vào lòng người bao nỗi niềm. Sống mũi chua xót khi tuổi thơ cơ cực, tần tảo sớm hôm cùng cha mẹ làm lụng vất vả.

Trong tám năm, tôi và cháu tôi thắp lửa hú trên cánh đồng xa. Bạn có còn nhớ bà của bạn đã từng say sưa kể chuyện những ngày ở Huế như thế nào không?

một thời gian dài, tám năm làm việc chăm chỉ cùng nhau. hai người cùng nhau làm việc từ sáng sớm, cùng nhau thắp lên ngọn lửa, như để thắp lại tình yêu cho bạn. trong đoạn thơ này, tiếng hú của bạn xuất hiện nhiều lần, gọi mùa hè đến, lúa chín, ước mơ về một tương lai tươi sáng và hòa bình cho cả cháu trai và cháu gái.

mẹ và bố bận đi làm, tôi ở với bà nội, bà nội dặn con nghe lời bà, dạy con làm bà, chăm con, học hành, nghĩ thương bà vất vả. , nhưng không, đừng đến ở với bà ở những cánh đồng xa.

Khổ thơ này thực sự khiến người đọc không khỏi nghẹn ngào, xúc động. những cảm xúc dồn nén của tác giả sau bao nhiêu năm nay lại trào dâng. có lẽ những năm tháng chung sống bên anh tuy vất vả nhưng đầy ắp tình yêu thương. tác giả rất thương người bà tần tảo vất vả, lao động bên bếp lửa để chăm sóc cho các cháu. Ngay cả trong hoàn cảnh khó khăn của chiến tranh đất nước, tình cảm ông bà vẫn rất thiêng liêng. tuy nhiên, không thể tránh khỏi chiến tranh đã cướp đi nhiều thứ:

những người hàng xóm từ khắp nơi trở về một cách thất thường. họ đã giúp cô dựng lại túp lều rơm. cô ấy vẫn mạnh mẽ. Ông bảo cháu hay tin bố ở chiến khu, có viết thư thì đừng nói với cháu, chỉ nói với cháu là nhà vẫn bình yên.

Khổ thơ này nêu bật đức hi sinh cao cả của người phụ nữ Việt Nam. trong khó khăn gian khổ nhưng những người mẹ, người bà luôn là chỗ dựa vững chắc và bình yên nhất cho những người chiến đấu ngoài tiền tuyến. ông thương cháu, thương con, thương đất nước lâm vào cảnh khốn cùng.

một ngọn lửa trong trái tim anh luôn thắp lên ngọn lửa chứa đựng niềm tin sắt son, một nhóm yêu thương khoai, một nhóm nồi cơm niêu, cùng nhau chia sẻ.

ngọn lửa đã được thắp lên, nó không còn là một cái bếp nhỏ nữa. giống như tình bà cháu luôn nhen nhóm trong tim cháu bằng tình yêu thương vô bờ bến.

Cho đến khổ thơ cuối cùng, có lẽ tác giả đã trở về với thực tại, với giọng kể đứt quãng, đầy xúc động:

Giờ con đã xa, khói trăm tàu, lửa trăm nhà, vui trăm phương, nhưng mẹ vẫn không bao giờ quên nhắc con chuẩn bị bếp ngày mai.

Cháu trai của bạn không còn nhỏ trong vòng tay của bạn nữa. Tôi đã đi xa, đến những vùng đất mới với niềm vui khôn xiết. tuy nhiên, tình yêu và những kỷ niệm thời thơ ấu với cô là điều mà tác giả sẽ không bao giờ quên được, mang theo suốt cuộc đời.

Có thể nói bếp lò là một bài thơ rất giản dị, dịu dàng nhưng để lại trong lòng người đọc một cảm xúc không thể nói nên lời. Đây là một bài thơ rất thành công về tình yêu thương giữa những người thân yêu, dù có bao nhiêu khó khăn vẫn không thay đổi.

Phân tích bài thơ Bếp lửa của tác giả Việt – văn mẫu 2

Mỗi chúng ta ai chẳng có quê hương, ai chẳng có một thời đầy ắp kỷ niệm để nhớ, để thương, để làm lý do phấn đấu không ngừng. Thi nhân Việt Nam trong những năm tháng đi học xa quê hương vẫn nhớ quê da diết, với khói bếp lửa cháy bỏng mắt, người bà tần tảo tần tảo sớm hôm nuôi cháu khôn lớn. tất cả những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ ấy đã được tác giả dồn nén trong từng câu chữ qua bếp thơ.

bếp lửa là bài thơ in trong tập thơ về cây cối, bếp lửa, cùng với thơ lục bát của nhà thơ. có thể nói Bếp lửa là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất của văn bằng Việt Nam. Ông sáng tác bài thơ này vào năm 1963, khi đang học ở Liên Xô.

đầu bài thơ là hình ảnh ngọn lửa đang cháy, ngọn lửa thực mà cũng hàm chứa nhiều ý nghĩa:

một đống lửa bập bùng sương mai, một đống lửa ấm chan chứa tình ông cháu biết bao nắng mưa

Một khung cảnh đơn giản nhưng rất đỗi quen thuộc hiện ra trước mắt người đọc. ngọn lửa bập bùng ấy đã gợi cho tôi biết bao tình cảm và sự biết ơn của người cháu xa xứ dành cho bà. hai chữ “ôm cuu” gợi lên hình ảnh đôi bàn tay bao năm của Người ngày ngày nhóm lên bếp lửa, thức khuya dậy sớm lo từng miếng ăn, giấc ngủ cho con. và từ đó, tôi bùng lên những cảm xúc yêu thương vô bờ bến dành cho cô ấy:

“Tôi yêu bạn, tôi biết trời nắng như thế nào”.

Để rồi bao kỉ niệm ùa về trong lòng nhà thơ, đó là những kỉ niệm mà tác giả không thể nào quên. về nạn đói khủng khiếp đã cướp đi sinh mạng của nhiều người Việt Nam:

Năm bốn tuổi, tôi đã quen với mùi khói, năm đó là năm đói khát. cha lái cỗ khô, con ngựa gầy guộc, giờ nhớ lại chỉ nhớ làn khói, mắt vẫn cay xè, sống mũi vẫn còn ngứa

khi hàng loạt người chết đói, bà vẫn kiên cường, cần mẫn sáng sớm bón khoai, hái từng củ sắn, đút hết cơm cho đứa cháu ngoại vượt qua cơn đói. nỗi ám ảnh đó vẫn hằn sâu trong tâm trí tác giả, cái đói kinh hoàng ấy mà giờ chỉ nghĩ đến thôi cũng khiến sống mũi mình bỏng rát. Vị đắng ấy không chỉ là hương khói mà còn là giọt nước mắt xót xa cho những vất vả, nhọc nhằn mà cụ phải trải qua, giọt nước mắt ân tình với tấm lòng của cụ dành cho cháu nội. Chỉ cần tôi có nó, mọi giông bão sẽ có nó che chở để đánh bại và bảo vệ tôi.

<3

“Bố và mẹ bận đi làm không về, tôi ở với bà, bà bảo tôi nghe bà nói, bà dạy tôi cách làm việc, chăm sóc tôi và học hành chăm chỉ, suy nghĩ. rất nhiều về cô ấy Tôi làm việc, làm thế nào để bạn! anh ấy không đến ở với cô ấy, kêu gào trên cánh đồng xa sao? ”

Câu thơ như một lời tự thuật, giải thích của tác giả, nhưng đó là tất cả những gì để thể hiện tấm lòng và sự tận tâm của cô ấy dành cho bạn. anh đã trở thành một người cha, một người mẹ dạy dỗ con cái khôn lớn, nên người. kết cấu “ba ông cháu” thể hiện sự gắn bó khăng khít giữa. nếu không có bà, có lẽ đã không có cháu trai thành đạt nên người của ngày hôm nay. tác giả đã đặt tất cả tình yêu và sự kính trọng của mình dành cho bà của mình.

Ở khổ thơ tiếp theo, khung cảnh chiến tranh trở nên khủng khiếp hơn, khi kẻ thù đốt phá làng mạc, thiêu rụi chỉ còn lại đống tro tàn. nhưng bà không bỏ cuộc mà vẫn vô cùng kiên cường, được sự giúp đỡ của bà con lối xóm, bà đã dựng lại một túp lều tranh để hai người có chỗ che mưa, che nắng. không những thế, sợ các con làm công tác mặt trận lo lắng, ông còn đề cao tiếng Việt: “Bố đang ở chiến khu mà viết thư cho bố thì đừng nói với con nhé / chỉ nói với bố rằng nhà yên bề gia thất “. những lời căn dặn ấy đã nói lên sự hy sinh cao cả của một bà mẹ Việt Nam anh hùng.

Không chỉ chăm sóc, bảo vệ các cháu mà bà còn đánh thức tình cảm thiêng liêng cao đẹp trong các con:

“Bể lửa ấm tình người, bể thơm khoai lang, nếp nương niềm vui mới, niềm vui sẻ chia, những cảm xúc tuổi thơ lại nhen nhóm… ôi lạ và thiêng liêng – bếp lửa!”

câu thơ với điệp ngữ của nhóm chơi bốn lần tạo nên một khung cảnh linh thiêng, chào đón, thân thương. Bếp lửa đó đã dạy tôi biết chia sẻ và yêu thương những người xung quanh, nó giúp tôi sống có ước mơ và khát vọng, nuôi dưỡng ước mơ của mình. đó là lý do tại sao cái bằng Việt Nam nên hay hơn: “ôi lạ lùng và thiêng liêng – bếp lửa”. để khẳng định tầm quan trọng của vai trò của bếp, hay của chính bạn, trong cuộc sống của bạn. rồi ngọn lửa ấm áp tình yêu thương theo em đi khắp mọi nơi, giúp em gặt hái được nhiều thành công trên những bước đường sau này. Dù đã đi rất xa, đến những nơi đẹp đẽ và cuộc sống sung túc nhưng tôi sẽ không bao giờ quên được hình ảnh của anh ấy và tôi vẫn sẽ nhớ đến bản thân mình:

nhưng đừng bao giờ quên ghi nhớ:

– bạn có định bật bếp vào ngày mai không?

câu hỏi khép lại bài thơ như một lời nhắc nhở đầy trăn trở, khiến người đọc đọng lại nhiều ấn tượng sâu sắc. Bằng những từ ngữ thuần túy, giản dị và tình cảm bằng tiếng Việt, anh bày tỏ lòng biết ơn sâu sắc đến cô. Đồng thời, bài thơ này cũng gửi gắm thông điệp về tầm quan trọng của gia đình đối với mỗi người. chúng ta phải trân trọng và nâng niu tình cảm thiêng liêng và cao quý đó.

Phân tích bài thơ Bếp lửa bằng tiếng việt – mẫu 3

trong cuộc đời ai cũng có những kỉ niệm riêng về một tuổi thơ hồn nhiên và trong sáng. những kỉ niệm ấy là những gì thiêng liêng và thân thiết nhất, nó có sức mạnh phi thường nâng đỡ con người trên con đường đời dài rộng. Bằng Việt còn có một kỷ niệm đặc biệt, đó là những năm tháng được sống cùng bà, cùng bà xây dựng ngọn lửa thân yêu. Không chỉ vậy, điều in sâu trong tâm trí của lớp Việt còn là tình cảm sâu nặng của hai bà cháu. chúng ta có thể cảm nhận được điều đó qua bài thơ Bếp lửa của anh.

bang viet thuộc thế hệ những nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. thơ trên ngọn lửa được anh sáng tác năm 1963 khi 19 tuổi và anh đang đi du học ở Liên Xô. đoạn thơ gợi lên những kỉ niệm sâu sắc về tình cảm giữa bà và cháu, đồng thời thể hiện tình cảm yêu quý, kính trọng, biết ơn của người cháu đối với bà, với gia đình, quê hương, đất nước. cảm xúc và kỉ niệm về bà được gợi lên từ hình ảnh bếp lửa. Ở nơi đất khách quê người, nhìn thấy hình ảnh bếp lửa, tác giả chợt nhớ đến người bà của mình:

<3

hình ảnh chập chờn, gợi lên những kỉ niệm hiện lên trong tâm trí tác giả thấp thoáng như khói bếp. ngọn lửa sáng lên, thắp sáng vạn vật và thắp sáng tâm hồn đứa cháu thơ ngây. ngọn lửa được thắp lên cũng là ngọn lửa của cuộc đời anh đã trải qua bao nắng mưa. từ đó, hình ảnh người bà xuất hiện. Dù cách xa nửa vòng trái đất nhưng dường như người Việt Nam vẫn cảm nhận được sự vuốt ve, yêu thương, chăm sóc của đôi bàn tay kiên nhẫn và khéo léo. giây phút ấy, lòng nhà thơ trào dâng niềm thương yêu vô bờ bến đối với nàng. tình mẫu tử thiêng liêng ấy như dòng sông với con đò nhỏ đầy ắp kỉ niệm mà đời này người cháu không bao giờ quên, và từ đó, hơi ấm và ánh sáng của tình bà cháu cũng như bếp lửa đã thấm vào cả bài thơ.

khổ thơ tiếp theo là sự hồi tưởng của tác giả về những kỉ niệm trong những năm tháng sống bên bà. Bằng những vần thơ giản dị như tự sự, những câu văn xuôi, như những lời thủ thỉ và tâm tình, tác giả như đang kể cho người đọc nghe về câu chuyện cổ tích thời thơ ấu của mình. nếu trong truyện cổ tích của các bạn khác lớp có bà tiên có phép lạ thì trong truyện bang việt có bà và bếp lửa. trong những năm tháng nghèo khó, người bà đã gắn bó với tác giả, chính bà đã xua tan không khí khủng khiếp của nạn đói năm 1945 trong tâm trí của những đứa cháu. Tôi luôn được bà che chở, dù đói bà cũng không bỏ bữa, bà hái từng củ khoai, bới từng củ sắn cho tôi ăn để không bị đói:

năm tôi bốn tuổi đã quen với mùi khói, năm đó là năm đói kém, cha tôi chở một con ngựa khô gầy guộc

Tôi chỉ nhớ đến làn khói, hai mắt tôi đầy khói, nghĩ đến bây giờ, sống mũi tôi vẫn thấy ngứa ngáy!

Chính mùi khói đã xua đi mùi chết chóc trong mọi ngóc ngách. cũng chính mùi khói ấy hòa quyện và đeo bám tâm hồn đứa trẻ. Dù năm tháng có trôi qua thì những kỷ niệm đó cũng sẽ để lại chút dấu ấn trong lòng người cháu, để rồi khi nhớ lại, ông vẫn ngứa mũi. Là mùi khói cay xè vào mắt cháu hay chính tấm lòng của bà nội khiến cháu không cầm được nước mắt?

trong tám năm dài, bạn và bà của bạn đang nhóm bếp hú hét trên cánh đồng xa, khi bạn gọi, bạn có nhớ bà của bạn đã từng kể chuyện những ngày ở Huế nghiêm túc như thế nào không?

Bà và tôi thắp lửa, chúng tôi thắp lên ngọn lửa của sự sống và tình yêu cháy bỏng của một đứa trẻ thơ ngây, trong sáng như trang giấy. chính hình ảnh bếp lửa quê hương, bếp lửa tình ông bà đã gợi lên một liên tưởng khác, một kỷ niệm khác trong tâm trí nhà thơ khi còn nhỏ. Đó là tiếng chim tu hú. tiếng bạn hú như giục lúa mau chín, người nông dân mau hết đói và dường như đó cũng là tiếng đồng hồ của người cháu nhắc nhở: Bà ơi, đã đến giờ kể chuyện cho cháu nghe rồi. điệp từ “mày thế nào” được lặp lại ba lần khiến âm điệu của câu thơ càng da diết, khiến người đọc có cảm giác như từ xa vọng lại âm thanh của bạn thế nào. tiếng hú của bạn có lúc mơ hồ, có khi vọng lại từ cánh đồng xa, lòng người con xa xứ. tiếng chim tu hú đầy lo lắng khiến dòng ký ức của người cháu ngày càng dài ra trong không gian xa xăm của nỗi nhớ.

nếu trong những năm tháng đói kém năm 1945, bà là người gắn bó với tác giả nhất và yêu mến tác giả nhất, thì trong tám năm trường kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước, tình cảm của bà dành cho bà của cô ấy sâu sắc hơn. thậm chí nhiều hơn nữa. in đậm:

Bố mẹ bận công việc không ở lại với con nữa, mẹ bảo con nghe (…)

Trong tám năm đó, đất nước có chiến tranh, cả hai chúng tôi đều phải rời thị trấn đi sơ tán, bố mẹ tôi phải đi công tác nên tôi đã phải ở bên cô ấy trong suốt thời gian đó, nhưng với tôi thì dường như vậy. một đứa trẻ như vậy là niềm hạnh phúc vô bờ bến. Tôi làm việc với bà của tôi mỗi ngày trong nhà bếp. và trong ngọn khói bếp lờ mờ, chập chờn ấy, một người bà hiện ra như một bà tiên trong câu chuyện cổ tích thần kỳ của cháu tôi. Nếu đối với mỗi chúng ta, cha là cánh chim nâng ước mơ của con đến một khung trời mới, mẹ là cành hoa tươi thắm nhất để cài lên ngực con, thì với người Việt Nam, bà vừa là cha vừa là mẹ. . , vừa là mẹ vừa là chim, là cành hoa riêng. vì vậy, tình cảm giữa mẹ và cháu gái đối với ông là vô cùng thiêng liêng và quý giá. Trong suốt những năm tôi chung sống với cô ấy, cô ấy không chỉ lo cho tôi từng miếng ăn, giấc ngủ mà còn là người thầy đầu tiên của tôi. Bà đã dạy tôi những chữ cái và phép tính đầu tiên. không những thế nó còn dạy cho tôi những bài học quý giá về cách sống, cách làm người. những bài học đó sẽ là hành trang mang theo suốt cuộc đời. người bà và tình yêu thương mà bà dành cho cháu trai đã thực sự là chỗ dựa vững chắc cả về vật chất lẫn tinh thần cho đứa cháu nhỏ.

nên khi nghĩ đến bà bây giờ, nhà thơ càng thương bà hơn vì bà đã mất rồi, bà sẽ ở với ai, ai sẽ thắp lửa cùng bà, ai sẽ chia sẻ những câu chuyện với bà … nhà thơ chợt tự hỏi: “Bạn khỏe không, bạn không đến ở với cô ấy?” một lời than thở thể hiện nỗi nhớ nhung da diết đối với đứa cháu ngoại. Chỉ trong một khổ thơ, hai từ bà và cháu được lặp đi lặp lại nhiều lần gợi lên hình ảnh lứa đôi, không thể tách rời, không thể tách rời.

Phân tích bài thơ Bếp lửa của Việt Nam – bài văn mẫu 4

Tuổi thơ của mỗi người gắn liền với vô vàn kỉ niệm bên gia đình, bạn bè cũng như những tình cảm, cảm xúc lẫn nhau để sau này lớn lên các em dùng những kỉ niệm đó làm hành trang bước tiếp vào đời. nhiều tác phẩm văn học, thơ, truyện được khơi nguồn từ tình cảm thiêng liêng ấy, tình nghĩa vợ chồng, tình mẹ con, tình đồng hành, tình quê hương đất nước, v.v. viet đã viết một bài thơ về bếp lửa với tình yêu và nỗi nhớ. cho bà nội khi còn đi học tại Liên Xô năm 1963. Hình ảnh người cháu tuy trải qua cuộc đời khốn khó nhưng chan chứa tình yêu thương, sự quan tâm, chăm sóc, đùm bọc trong những ngày bố mẹ đi công tác xa, hạnh phúc bên bếp lửa. của sự ấm áp và tình yêu thương.

“bếp lửa bập bùng sương mai, lò sưởi ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa”

Hình ảnh bếp lửa được thể hiện từ ba câu thơ đầu qua phép liên tưởng “bếp lửa” và từ “đợi chờ” để ta hình dung ra một khung cảnh đơn sơ, giản dị nhưng ấm áp, thắm đượm nghĩa tình. bếp lửa ôm ấp bao nỗi nhớ về bà, chứa đựng biết bao kỉ niệm về đứa cháu gái nhỏ và người bà. người bà nhân hậu đã thắp lên ngọn lửa chăm sóc ấy, cũng như dịu dàng chăm sóc cháu, hình ảnh người bà như khói bếp buổi sáng, hình ảnh bà tần tảo tần tảo, mưa nắng mỗi lúc một lất phất. ngộ hơn trong lòng người cháu in rõ nỗi nhớ. từ hai câu đầu qua hình ảnh bếp lửa mỗi sáng tác giả miêu tả ngọn lửa đầy kỉ niệm, ngọn lửa đong đầy yêu thương, ngọn lửa thắp sáng hình ảnh bà. ở câu tiếp theo bao nhiêu cảm xúc như vỡ òa “Thương em biết bao nắng mưa”, tác giả chạnh lòng, bùi ngùi nỗi nhớ hình bóng em dù mưa hay nắng nhưng vẫn nâng niu từng li từng tí. . con hoàn toàn cơm ăn, áo mặc và những khó khăn trong cuộc sống của bà trôi qua không một lời nói với cháu, bà lặng lẽ làm mọi việc vì cháu, tất cả đều là sự hy sinh thầm lặng của người bà kính yêu. Từ đây chúng ta thấy rằng trong lòng tác giả hình ảnh người bà thật thiêng liêng biết bao, có cả một trời thương nhớ, một câu “Con yêu bà” cũng sẽ để lại một ý nghĩa sâu sắc trong chúng ta.

“năm bốn tuổi đã quen hương khói, năm đó là năm đói kém, cha ta đi xe ngựa, ngựa khô, ngựa gầy, ta thôi.” nhớ đến khói, mắt tôi Giờ nghĩ lại vẫn thấy nóng, sống mũi vẫn ngứa. “

Trong đoạn văn này, kí ức không phải là những hình ảnh nhạt nhẽo như “đợi sương sớm” hay “ấm áp yêu thương” mà là những kỉ niệm ám ảnh trong tâm trí tác giả, đứa cháu gái bốn tuổi và người bà. nạn đói năm 1945. không khí ảm đạm, tang thương của nạn đói nhờ có người bà kính yêu của bà mới nguôi ngoai đôi chút, bà tần tảo sớm hôm nhặt từng củ khoai, bới từng củ sắn cho đứa cháu ăn đói. thành ngữ “đói khát” nghe như tiếng kêu xuyên thấu, nỗi ám ảnh của đứa trẻ hằn sâu trong tâm trí, nỗi sợ hãi. Không như nhiều người nghĩ tuổi thơ của mình là một vết hồng, đối với tác giả đó là một vết xám pha lẫn màu đỏ của máu của nỗi đau đói, cái đói kinh hoàng, cái đói lịch sử đã cướp đi sinh mạng của hơn hai triệu người. Mọi người. nhưng có bà luôn bên cạnh, có khói bếp làm nhòa đi chút đau đói, những kỉ niệm vẫn mang chút ấm áp khiến tôi quên đi nỗi khổ. chi tiết “khói làm cay mắt tôi” khi thấy cô bé bốn tuổi cố che đi nỗi thống khổ đói khát bằng khói bếp của bà nội và chi tiết “cay mũi” vì mùi chát của khói. cố giấu mùi máu tanh trong những ngóc ngách, cay xè vì đứa trẻ ấy đã phải chịu “đói khát” từng chút một thấm vào từng mảnh ký ức hồn nhiên, mang theo nỗi sợ đói, mang theo khát khao. của từng củ khoai, củ sắn, rồi những món ăn bình dị cũng trở thành “món ngon nhân gian”.

“Tám năm dài bà cùng bà thắp lửa hú ngoài cánh đồng xa khi gọi, ông có nhớ bà ngoại thường kể chuyện những ngày ở Huế tha thiết như thế nào không”

“tám năm” là một khoảng thời gian dài, cháu và bà luôn thắp lên ngọn lửa yêu thương, ấm áp, ngọn lửa của cuộc sống, khoảng thời gian đó dù trải qua bao gian nan, khó khăn nhưng chỉ cần có bà là được. thật yên bình. tuổi thơ của cô cháu gái gắn liền với bếp lửa yêu thương, gắn với tiếng hú ngoài đồng như thúc giục người nông dân nhanh chóng ra đồng thu hoạch để thoát khỏi cái đói, cái khát. hơn nữa, khi tiếng hú vang lên như tiếng chuông ngân: “bà ơi! kể chuyện cho cháu nghe”. điệp từ “bạn tu hú” được lặp lại ba lần như khẳng định nỗi nhớ da diết của tác giả bởi trong văn học nghệ thuật, tiếng chim tu hú là biểu tượng của nỗi nhớ khôn nguôi. tiếng hú của bạn trở thành lời nhắc nhở ngọt ngào về tình cảm giữa tác giả và bà cô.

“Bố mẹ bận công việc không về, con ở với mẹ, mẹ bảo con nghe, mẹ dạy con cách làm việc, chăm con học hành chăm chỉ, nghĩ nhiều về mẹ. làm việc, tại sao bạn không đến ở với cô ấy, tại sao lại ở những cánh đồng xa? “

những câu thơ mộc mạc, giản dị ấy vẫn thể hiện sự tận tụy chăm sóc các cháu của bà khi “cha mẹ bận công việc không về”. Hình ảnh người cha, người mẹ chăm sóc con cái, người thầy dạy dỗ học trò cũng là cả một trời thương nhớ của tác giả. kết cấu “bà – cháu” thể hiện tình cảm yêu thương, gắn bó của người bà với cháu. hình ảnh “bà dạy em làm”, dạy em làm người, dạy em tự lập cho cuộc sống của mình, dạy em biết yêu thương gia đình, và hình ảnh “bà chăm em ăn học” cô dạy em. Mỗi nét chữ, nó đã cho tôi kiến ​​thức để giúp ích cho đất nước trong tương lai. “thắp lửa nghĩ đến bà khó khăn”, đứa cháu nhỏ lo lắng cho bà, thấy bà vất vả, người cháu cùng bà thắp lửa giúp bà vơi bớt phần nào khó khăn. rồi lại là lời trách móc của cô bé ngây thơ, trách bạn sao không đến ở với cô, giúp cô công việc, bỏ mặc bà mụ cô đơn, buồn tủi nhưng lại luôn vui đùa trên cánh đồng kia.

Phân tích bài thơ Bếp lửa Việt Nam – mẫu 5

“ngọn lửa bập bùng sương mai, ngọn lửa ấm áp”

Không hiểu sao hai câu thơ ấy lại theo tôi mãi trong những năm tháng xa quê. Mỗi khi nghĩ đến chị, về nhà là tôi lại nghĩ đến chị: Tôi nhớ đến “Bếp lửa” của Bằng Việt.

Bài thơ được sáng tác vào năm 1963 khi sinh viên Việt Nam đang du học ở nước ngoài. đây là một trong những sáng tác sớm nhất của ông, nhưng từ khi ra đời cho đến nay, “bếp lửa” vẫn luôn có một vị trí riêng trong nền thơ ca Việt Nam. Bài thơ được in trong tập “Hương thơm – Bếp lửa” năm 1968. Đây cũng được coi là một trong những bài thơ hay nhất về tình mẫu tử trong thơ ca Việt Nam hiện đại.

bố cục bài thơ theo mạch cảm xúc từ thương nhớ đến hiện tại, từ thương nhớ đến suy ngẫm sâu xa. đoạn thơ mở đầu bằng hình ảnh bếp lửa, gợi lại những kỉ niệm ngày xưa để người cháu trưởng thành hơn, suy tư hơn, hiểu bà hơn để rồi gửi gắm nỗi nhớ mong tìm được bà trong hoàn cảnh xa cách.

đoạn thơ mở đầu bằng hình ảnh bếp lửa quen thuộc ở làng quê Việt Nam để nhắc nhở bà cháu:

“bếp lửa bập bùng sương mai, lửa trại ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa”

Ba từ “bếp lửa” được lặp lại ở đầu bài thơ vì hình ảnh này rất quen thuộc với người dân Việt Nam, hơn nữa kỉ niệm của họ cũng gắn liền với nó. Nhắc đến bếp là nhắc đến, nhắc đến bếp lửa sẽ gợi lại cho tác giả những kỉ niệm về người bà tần tảo làm việc lúc bình minh trong căn bếp nhỏ. vì vậy có thể coi bếp lửa là nguồn mạch cảm xúc của nhà thơ về người bà của mình. từ “đợi chơi” trong câu thơ trên đi đôi với từ “hamu iu” ở câu sau, vừa gợi cảm giác về ánh lửa bập bùng, ẩn hiện trong sương sớm, vừa gợi được bàn tay khéo léo và trái tim ấm áp. , lòng tốt của người lính cứu hỏa. ngọn lửa đã khơi dậy trong tôi những kỉ niệm về cô ấy, thổi bùng lên tình yêu và niềm khao khát của cô ấy. khổ thơ đầu ngắn gọn kết thúc bằng tình cảm của người cháu. từ “tình yêu” đó đã được truyền đi từng chữ một và sau đó đã thấm sâu vào trái tim của người đọc.

Bốn khổ thơ tiếp theo lần lượt là những kỉ niệm về những năm tháng tôi ở bên bà ngoại. đầu tiên là ký ức về đứa cháu trai khi mới bốn tuổi:

“Mới bốn tuổi đã quen mùi khói, năm đó đói khát, cha lái xe khô, ngựa gầy, chỉ nhớ khói, mắt còn. Tôi ngửi thấy mùi khét lẹt, sống mũi vẫn còn ngứa! ”

Bài thơ vừa là kỉ niệm về tuổi thơ gian khó vừa là kỉ niệm về nạn đói khủng khiếp năm bốn mươi lăm. những câu thơ nhắc nhở chúng ta: “Người chết giống như lá chết. không phải sáng nào người dân thị trấn đi chợ, đi làm đồng không thấy ba bốn xác người nằm la liệt bên vệ đường. không khí vẫn còn vương vấn mùi ẩm thấp của rác và mùi xác người ”trong“ Vợ nhặt ”của Kim lân. và đứa cháu lớn lên trong hoàn cảnh ấy. Thành ngữ“ đói khát ”đi đôi với hình ảnh hiện thực“ con ngựa khô gầy ”đã thể hiện một cách chân thực đến tột cùng tình cảnh đói khát, mệt mỏi, kiệt quệ mà cái đói đã cướp đi của con người trong quá khứ thời kỳ đó. khói từ những bếp lò bập bùng, những kỷ niệm về những năm tháng nghèo khó, vất vả mà tôi đã trải qua cùng bà ngoại, và dù những năm tháng ấy đã trôi qua từ lâu nhưng những kỷ niệm đó vẫn khiến tôi rơm rớm nước mắt khi nhớ về hình ảnh bếp lửa, một bếp lò lờ mờ, nhưng nó đã đánh thức biết bao cảm xúc chân thật, biết bao cảm xúc, biết bao kỉ niệm, thậm chí có cả nước mắt của người đọc.

những kỷ niệm về bà theo tôi mỗi ngày, gắn liền với quá trình lớn lên của tôi:

“Tám năm rồi ông và bà làm đám lửa hú trên cánh đồng xa khi gọi nhau, ông có nhớ bà mình thường kể chuyện những ngày ở Huế tha thiết như thế nào không?”

nạn đói chưa qua, giặc ngoại xâm đã đến. Chiến tranh ác liệt, bố và mẹ bận rộn với công việc ngoài nhà. “Bố và mẹ bận đi làm”, suốt thời gian tôi lớn lên với bà ngoại. không còn hình ảnh bếp lửa, không còn mùi khói cay cay mắt tôi, ký ức của tôi đã là tiếng chim tu hú vang trời. mười một câu thơ mà tiếng chim lặp lại năm lần. có khi nghe mơ hồ, xa xăm trên những “cánh đồng xa”, có khi lại gần gũi thân thương “sao mà trầm luân”. nó gợi ra một không gian bao la, rộng lớn nhưng cũng gợi lên sự cô đơn, lẻ loi của người bà, người cháu. họ, một già, một trẻ, phải tin tưởng vào nhau để sống qua những ngày tháng gian khổ của chiến tranh. nhưng dù nghèo khó, khổ cực nhưng một người bà luôn hết lòng chăm sóc cháu: “Cháu ở với bà, bà bảo cháu nghe / bà dạy cháu làm, bà chăm cháu ăn học.”

Những ký ức về cô lớn dần lên, chúng dần nhiễm vào nỗi nhớ quê hương phố thị:

“năm giặc đốt làng, thiêu rụi, xóm tứ phương lầm lũi quay về. Giúp bà nội dựng lại túp lều tranh vẫn vững chãi, bà nói với đứa cháu tin rằng: Bố ở chiến khu mà bố mày đang viết thư thì đừng nói với nó, ở nhà vẫn bình yên đấy! ”

Chiến tranh đã gây ra nhiều mất mát, đau thương nhưng không thể nào xóa nhòa được tình làng nghĩa xóm. Những ngày xa nhà, ký ức về những người hàng xóm đáng kính đã trải qua những năm tháng chinh chiến cùng bà nội và cháu gái tôi lần lượt hiện về trong tâm trí tôi. lời cảnh cáo “viết thư đi, đừng nói thế này / nói cho anh ấy biết nhà vẫn bình yên”. thể hiện hình ảnh người phụ nữ cần mẫn, yêu đời. trong bất cứ hoàn cảnh nào, ông vẫn kiên cường làm chỗ dựa tinh thần cho cháu trai, là hậu phương vững chắc cho con trai xông pha nơi chiến trường.

Từ những hình ảnh cụ thể về ngọn lửa, gắn liền với cuộc sống, thơ chuyển sang khái niệm trừu tượng về “ngọn lửa” với những tầng ý nghĩa mới:

“Ngọn lửa trong trái tim anh luôn rực cháy, ngọn lửa chứa đựng một niềm tin bền bỉ.”

Lửa ở đây là ngọn lửa của tình yêu, của sức sống mãnh liệt, của tình yêu thầm lặng, của niềm tin vào tương lai đất nước. điệp từ “bếp lửa” nối tiếp nhau đã tạo nên nhịp thơ mạnh mẽ, da diết nhưng cũng rất tươi sáng đủ làm ấm lòng người đọc. Từ đó những kí ức tuổi thơ dần biến thành những suy nghĩ về cô ấy với tất cả những gì tôi cảm ơn. sau bao khó khăn, khổ cực, bà vừa là người giữ lửa, vừa là người truyền lửa cho các cháu. Bà “gom tình thương” vào tôi, truyền tình thương cho tôi, khiến tôi hiểu thế nào là tình yêu thương dành cho người khác, khơi dậy trong tôi biết bao điều tốt đẹp.

Khổ thơ cuối là lời tâm sự, giãi bày của người cháu trưởng thành. dù có xa cách bao xa, dẫu “khói tàu trăm ngả, lửa trăm nhà, niềm vui trăm phương” “nhưng lòng vẫn không nguôi nhớ / – mai anh thắp bếp lửa? …”. Tôi sẽ luôn nhớ đến bạn với tất cả tình yêu, lòng biết ơn và niềm mong mỏi.

Không phải ngẫu nhiên mà từ khi ra đời cho đến ngày nay, “lò sưởi” vẫn luôn có một vị trí riêng. Bằng hình ảnh chân thực và những tình cảm chân thành bằng tiếng Việt đã thực sự chạm đến trái tim người đọc qua từng câu, từng chữ.

Phân tích bài thơ Bếp lửa bằng tiếng việt – văn mẫu 6

ai cũng có quá khứ với người thân, họ hàng, có tuổi thơ trong sáng hạnh phúc hay tuổi thơ dữ dội, đau thương … nhưng sâu thẳm trong lòng mỗi người đều là những ký ức. , ký ức tuổi thơ luôn là nỗi ám ảnh sâu sắc và lớn nhất trong cuộc đời mà chúng ta không bao giờ có thể quên được. nó sẽ theo ta qua những thăng trầm của cuộc đời, nó sẽ bén rễ vào trái tim ta và nó sẽ mãi mãi ở trong tim ta … tuổi thơ ta dù ngọt ngào hay cay đắng thì vẫn có một hay nhiều người đã cưu mang ta. , quan tâm đến ta, … và để lại dấu ấn như một kỉ niệm sẽ sống mãi theo năm tháng …. Thi nhân Việt Nam cũng đã có một tuổi thơ như thế … một năm sau thơ đói, cô đơn nhưng no đủ, ấm áp và hạnh phúc vô cùng! đong đầy, đầy ắp tình yêu thương của chị, được sưởi ấm bởi sự quan tâm, chăm sóc, che chở của chị trong những ngày xa bố mẹ và hạnh phúc khi … có chị! viết bài thơ “bếp lửa” khi còn là du học sinh ở Liên Xô, theo dòng ký ức về một ngày đông giá rét không có em, em thấy tuổi thơ bên mình với những khoảng thời gian bên bếp lửa sưởi ấm tình yêu thương, nối tiếp những nhịp đập của trái tim đang khao khát … “bếp lửa” không chỉ sưởi ấm tình cảm ông bà, mà còn sưởi ấm cuộc đời của một con người … “bếp lửa” hay chính người bà đang ở bên cháu, hình ảnh cháu trở về sáng ngời. trong ánh lửa “đợi”, “đợi”, phải không bà …?

bà đang nấu những dòng đầu tiên của tôi …

“bếp lửa bập bùng sương mai, lò sưởi ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa”

Chỉ trong ba câu thơ đầu, sự ám chỉ “bếp lửa” được kết hợp với những từ … gợi lên một cảm giác ấm áp với tình cảm dạt dào. Ta có thể cảm nhận được ở câu thơ đầu, bếp lửa với những ngọn lửa ấm áp cứ “chực chờ” sưởi ấm cả ngôi nhà trong buổi sớm mai mà sương sớm rơi xuống lạnh giá của một mùa đông hai người sống với nhau. ngọn lửa là hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong tâm trí khi nhớ về quá khứ. vì có bóng dáng bà luôn bên bếp lửa “sớm nở tối tàn” bà thắp sáng hay ngọn lửa ấy ấm như tấm lòng bà dành cho cháu gái, ấm áp như tình thương gia đình, bếp lửa sưởi ấm. cũng là cô ấy sưởi ấm trái tim tôi, lan tỏa đến cả căn nhà chỉ có hai đứa, trống vắng lạnh lẽo, xoa dịu nỗi cô đơn, buồn chán của hai bà cháu hay sưởi ấm cả mùa đông đầy “sương sớm” ngoài kia…? “hum iu”: gợi bàn tay thắp lên ngọn lửa đủ ấm một cách thông minh và ân cần. do đó, mặc dù ở hai dòng đầu tiên cô ấy không trực tiếp xuất hiện, nhưng chúng ta có thể thấy rằng hình ảnh của cô ấy đã hiện ra rất rõ ràng. bà đang ngồi bên bếp lửa để thắp lên ngọn lửa “đợi chờ”, “trăn trở” với tình yêu thương vô bờ bến mà bà dành cho đứa cháu nội. thì đến câu thơ thứ hai, tôi đã thốt lên một dòng cảm xúc đau đáu “Thương em biết bao nắng mưa” trong lòng nhớ về người bà tần tảo, từng trải của mình! chỉ một chữ “tình” cũng đủ thâu tóm ý thơ của cả đoạn văn. Cháu biết rất rõ và cháu rất yêu bà, bà yêu quý, những vất vả, những “ngày mưa”, những khó khăn, vất vả của cuộc đời bà! Tôi hiểu và trân trọng những hy sinh thầm lặng trong cuộc đời của bạn! tình yêu là vị mặn của tình người, là chất keo của sự gắn bó. chữ tình xuất hiện rất nhiều trong thơ trữ tình và đặc biệt xuất hiện nhiều trong các tác phẩm viết về tình người. đối tượng của tình yêu là lòng trắc ẩn và do đó, từ “yêu” cho phép bạn nhìn thấy bao nhiêu cảm xúc đang sống trong trái tim mình, một niềm khao khát, khao khát, mãnh liệt và khao khát được yêu trở lại thời thơ ấu, được ngồi bên cạnh anh dưới sức nóng từ bếp lửa và “chan chứa yêu thương”… hình ảnh cô “biết bao nắng mưa” dần hiện rõ, bộc lộ từng chút với những hy sinh thầm lặng, thầm lặng. . của ký ức dần trở lại dưới dòng thơ của nhà thơ, hiện ra trong ánh sáng le lói của ký ức, chảy vào dĩ vãng …:

“năm bốn tuổi đã quen hương khói, năm đó là năm đói kém, cha ta đi xe ngựa, ngựa khô, ngựa gầy, ta thôi.” nhớ đến khói, mắt tôi Giờ nghĩ lại vẫn thấy nóng, sống mũi vẫn ngứa. “

kỷ niệm bốn năm đáng lo ngại nhất là hương khói và nghèo đói. những năm tháng nghèo khó, đứa cháu đã cảm nhận, nó biết mùi khói từ khi mới bốn tuổi, đó là nạn đói năm 1945, cái đói khủng khiếp, khủng khiếp và dai dẳng, “chết đói”. từ “mệt” được tách ra thành hai tiếng đau đớn dường như đã ăn sâu vào tâm trí người cháu một nỗi ám ảnh khó quên: cái đói kéo dài khiến người mệt mỏi, dần kiệt sức, cứ như muốn giết người vậy! bao trùm lên toàn xã hội lúc bấy giờ là nạn đói khủng khiếp, nạn đói lịch sử của dân tộc ta đã cướp đi sinh mạng của hơn hai triệu người! trong ký ức của tôi, nó vẫn ám ảnh tôi dai dẳng, khủng khiếp quá! hơn hai mươi năm sau, làn khói vẫn cay cay mắt tác giả, như thể chỉ là “làn khói”! ký ức tràn ngập trái tim, tâm trí, đọng lại nơi khóe mắt mùi khói cay đắng năm xưa. cay nồng vì khói, vì đói thiêu đốt nước mắt của một đứa trẻ thơ ngây trong cảm giác “đói khát” đã ăn sâu vào từng tế bào, lên tận cổ họng và dường như khắp cơ thể. , hay những giọt nước mắt vui mừng, sung sướng tột độ khi sắp được ăn để thỏa cơn thèm, bù đắp phần nào cho cơn đói dai dẳng, khi đang âm thầm châm lửa, nghĩa là sắp được ăn! trong trí óc non nớt của đứa trẻ bốn tuổi, tuy thức ăn không ngon, nhưng lúc đó đã là một “sơn trang” không gì sánh được, là điều to tát, lớn lao!

“… vào năm đói kém và đun sôi đại hoàng, tôi có thể ngửi thấy mùi hương của hoa huệ trắng và trầm hương”

(do len-nguyen duy)

có! Chỉ vậy thôi đã sưởi ấm trái tim tôi và trở thành kỷ niệm khó quên trong đời tôi! cái “cay” ấy còn là nỗi chua xót của cái nghèo không chỉ của hai bà cháu tác giả mà còn của bao người khác! thậm chí có người không có cơm ăn, huống chi là “người khô” “người gầy” là chuyện đương nhiên! Theo lời tâm sự của tác giả, vào thời điểm đó, để kiếm thêm tiền phụ giúp gia đình, bố của tác giả đã đi ô tô từ Phùng (Đan Phượng, Hà Tây) ra Hà Nội. đó cũng là một kỷ niệm cứ khắc khoải trong tâm trí tôi, trở thành một trong những điều ám ảnh trong cuộc đời tôi mà tôi không bao giờ quên được! khổ thơ không nhắc đến nàng nhưng sao nàng đẹp và điềm đạm? Bà đã che chở cho tôi và cả gia đình tôi, bà là cây cao bóng cả trong những ngày đói kém, bão bùng đến dai dẳng … bà nhỏ mà to, lớn như thế … trong lòng tôi …!

ở đây, dòng cảm xúc hòa vào dòng chảy của dòng tự sự, thấm đẫm chất trữ tình trong giọng thơ, giúp hình ảnh chị hiện lên trong sáng và đẹp đẽ hơn trong bài thơ:

p>

“Tám năm dài bà cùng bà thắp lửa hú ngoài cánh đồng xa khi gọi, ông có nhớ bà ngoại thường kể chuyện những ngày ở Huế tha thiết như thế nào không”

“tám năm” nhưng chỉ cần nghe qua thôi cũng thấy dài bao lâu, liên tục, với bao khó khăn, vất vả và cả nỗi sợ hãi, thương nhớ, mong mỏi… có được hai cháu! nhưng trong tám năm ấy, “Bà và cháu làm lửa”, ngọn lửa của sự sống, của tình yêu thương cháy bỏng trong trái tim đứa trẻ thơ ngây, tuổi tám tuổi vẫn còn cháy bỏng. , ngọn lửa của mối quan hệ ông cháu ấy đã gợi lên một liên tưởng khác, một kỉ niệm khác trong tâm trí nhà thơ khi còn nhỏ.

là một con chim tu hú. âm thanh đó thật đau xót, khắc khoải và thật xót xa! đọng lại trong toàn bộ câu thơ, đó là dư âm của quá khứ dội về hiện tại, khiến những kỉ niệm như sống dậy trong tâm hồn tôi. ôi những kỷ niệm ấy, cay đắng và ngọt ngào, cô đơn và hạnh phúc! điệp từ “mày thế nào” được lặp lại ba lần khiến giọng điệu của câu thơ thêm sôi động, khiến người đọc cảm thấy âm thanh của tiếng lòng như vọng về trong tiềm thức tác giả từ xa, lúc mơ hồ, lúc bồng bềnh từ cánh đồng xa, lúc bồng bềnh. trái tim của những người nước ngoài. trong văn học nghệ thuật, tiếng chim tu hú là biểu tượng của niềm khao khát khôn nguôi. thực ra, chim tu hú là loài chim xui xẻo, không biết ấp và làm tổ.

Phân tích bài thơ Bếp lửa bằng tiếng việt – văn mẫu 7

Bằng Việt thuộc thế hệ nhà văn trẻ được đào tạo và trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Thơ Việt Nam trong sáng, mềm mại, đầy cảm xúc, chủ đề thơ thường tập trung khai thác ký ức, ký ức tuổi thơ, khơi gợi ước mơ tuổi trẻ.

Thành công nổi bật đầu tiên của văn bằng Việt Nam là bài thơ Về bếp lửa (1963). là bài thơ viết về tình cảm ông bà, con cháu, tình cảm gia đình gắn liền với tình yêu quê hương đất nước. Sau khi xuất bản, tác phẩm này đã được độc giả đón nhận, tạo nên tên tuổi của người Việt Nam như một trong những nhà thơ xúc động, chân thành và giàu lòng nhân ái.

“bếp lửa bập bùng sương mai, lò sưởi ấm tình bà cháu biết bao nắng mưa”.

Khổ thơ đầu tuy chỉ vỏn vẹn ba câu nhưng đã khắc sâu hình ảnh “bếp lửa” vào sâu trong trí nhớ của tác giả. Từ bao đời nay, chiếc bếp đã trở thành vật dụng quen thuộc trong đời sống hàng ngày của người dân làng quê Việt Nam. là nơi nấu những bữa cơm ngon, ấm cúng cho cả gia đình sau một ngày làm việc. là nơi gặp gỡ, ghi dấu những vui buồn, là không khí gia đình đầm ấm, êm ấm. Trong mỗi gia đình không thể không có bếp lửa.

có lẽ vì những điều đó mà sống ở xứ lạnh, tác giả xúc động nhớ bếp lửa quê mình:

“bếp lửa bập bùng sương mai, lò sưởi ấm tình bà cháu biết bao nắng mưa”.

ba từ “bếp lửa” được lặp lại hai lần trở thành điệp khúc mở đầu bài thơ với giọng điệu sâu lắng, khẳng định hình ảnh “bếp lửa” như một dấu ấn không bao giờ phai mờ trong tâm trí nhà thơ.

Từ “sai lầm” có sức mô tả tuyệt vời. vẽ nên ngọn lửa vô định hình, có khi lớn, có khi nhỏ, nhưng vẫn cháy cao, rực sáng. hình ảnh đó giúp ta hình dung ra làn sương sớm mát dịu cuốn quanh ánh lửa bập bùng, cũng rất thích hợp để gợi về những kí ức đã phai mờ theo thời gian, về những gì đã qua, đã qua nhưng vẫn còn sức ám ảnh khôn nguôi …

từ “ấp iu” cũng là một sáng tạo mới của nhà thơ. nó không phải là một từ lóng mà chỉ đơn giản là sự kết hợp và biến thể của hai từ “đánh giá cao” và “đánh giá cao”. bếp lửa than hồng nóng hổi nhờ bàn tay kiên nhẫn, khéo léo và tấm lòng nhân ái của người nấu.

Từ hình ảnh “bếp lửa”, chúng ta liên tưởng đến hình ảnh người làm bếp: người mẹ, người chị và đặc biệt trong bài thơ này là người bà, người phụ nữ đã vất vả mưu sinh. cuộc đời chăm cháu, chăm sóc, nuôi dưỡng cháu suốt những năm tháng khó khăn, gian khổ của cuộc kháng chiến chống Pháp.

Xuyên suốt bài thơ có hai hình ảnh nổi bật và gắn bó mật thiết, mờ nhạt với nhau, đó là “bà nội” và “bếp lửa”. trong ký ức của người cháu luôn hiện hữu hình ảnh bà bên bếp lửa. Bao năm mưa nắng, anh vẫn thắp lửa mỗi sáng, mỗi tối và trong suốt cuộc đời, trong mọi hoàn cảnh. bếp lửa là biểu hiện cụ thể và gợi lên sự cần cù, chăm sóc và tình yêu thương của ông bà đối với cháu và những người thân yêu. lửa là tình yêu ấm áp của cô. cô ấy chăm sóc ngọn lửa trong ngày.

Bếp cũng gắn liền với những khó khăn trong cuộc sống của bạn. ngọn lửa ấy cứ ám ảnh mãi trong tâm trí, trong nỗi nhớ mà nhà thơ luôn nâng niu, gìn giữ. do đó, khi nghĩ đến bếp lửa, hình ảnh người bà nhân hậu hiện lên rất rõ trong tâm trí nhà thơ.

đã nhập tiêu đề chỉ có ba dòng, nhưng có cụm từ “một đám cháy” hai lần. Đúng! Chỉ ngọn lửa nhỏ ấy thôi cũng đủ thắp sáng cả chặng đường của tôi, đủ để tôi nhớ về quá khứ, một tình yêu bền chặt. hình ảnh ấy cứ lặp đi lặp lại như một bức tranh, như khắc sâu thêm tình yêu thương của em đối với bà ngoại. người cháu trai dù cố kìm nén nhưng cũng không giấu được cảm xúc:

“Tôi yêu bạn, tôi biết trời mưa như thế nào”.

chữ “tình” được diễn tả rất chân thực, giản dị, không hoa mỹ như chính tấm lòng của người cháu đối với bà. đó là cách nói gây được tiếng vang cho người nghe. Tôi nghe tiếng thơ thổn thức …

một cách tự nhiên, hình ảnh bếp lửa đã khơi dậy tình yêu: “Thương em biết bao nắng mưa”. tình yêu tràn đầy của bạn đã được thể hiện trực tiếp và đơn giản. đằng sau sự giản dị ấy là cả một tấm lòng, sự thấu hiểu đến tận cùng những khó khăn, vất vả, bộn bề của cuộc đời anh. ba câu thơ đầu đã nói lên những cảm xúc dâng trào cùng với những kỉ niệm, hồi tưởng của tác giả về bếp lửa, về bà và khái quát tình cảm của người cháu đối với cuộc sống bận rộn của bà ngoại.

và chính nỗi nhớ thương đã đánh thức tác giả sống với bao kỉ niệm tuổi thơ bên mình:

“Năm bốn tuổi tôi đã quen với mùi khói, năm đó là năm đói khát. Bố tôi đi xe hơi, khô gầy, tôi chỉ nhớ đến làn khói, mắt tôi khi nghĩ lại đến giờ vẫn còn bỏng rát, sống mũi tôi vẫn ngứa ngáy! ”

Dường như tuổi thơ gian khó đã bén rễ và trở thành nỗi ám ảnh trong tâm trí tác giả. Nhớ về những ngày thơ ấu bên bà ngoại, tác giả cảm thấy hương khói vẫn thấm qua sống mũi. mùi khói bếp đó, mùi khói quen thuộc mà tôi đã chịu đựng từ năm lên bốn tuổi, cái mùi khói làm ngạt mắt tôi năm xưa, mùi khói cay nồng, đốt củi ướt, nhiều sương và lạnh. .

Mùi khói không chỉ do bếp lửa bập bùng bên bếp nhà bác mà còn là mùi của bom đạn, chiến tranh, nỗi đau thương, vất vả, nhọc nhằn, thiếu thốn trong cuộc sống của hai cụ nói riêng và của Người Việt Nam nói chung trong những năm tháng gian khổ của cuộc kháng chiến chống Pháp.

tuổi thơ đó thật vất vả, khó khăn và vất vả. Tuổi thơ ấy bị phủ bóng đen bởi nạn đói khủng khiếp năm 1945. Cụm từ “đói mòn” là một diễn tả xúc động về nỗi thống khổ của con người và của cuộc sống trong thời kỳ đó. Chợt tôi nhớ đến bài thơ của nhà thơ miêu tả tình cảnh của thị trấn chúng tôi ngày ấy:

Phân tích bài thơ Bếp lửa bằng tiếng việt – văn mẫu 8

Có những câu thơ, bài thơ chỉ khẽ chạm vào trái tim người đọc nhưng lại khiến họ nhớ mãi. Khi đọc thơ Việt Nam, chắc hẳn độc giả sẽ nhận thấy sức lan tỏa kỳ diệu của ngôn từ. bài thơ “bếp lửa” được sáng tác trong những năm tháng kháng chiến với tình cảm ấm áp của ông bà và tuổi thơ gian khổ. Bằng Việt đã thổi bùng lên “bếp lửa”, vào khoảng thời gian ký ức đẹp đẽ nhất.

bài thơ “bếp lửa” như tiếng lòng của người cháu dành cho bà trong suốt những năm tháng tuổi thơ gian khó, vất vả. hình ảnh “bếp lửa” gần gũi, bình dị trong mọi gia đình Việt Nam xưa nhưng dường như có sức ám ảnh, lay động lòng tác giả. bởi vì chiếc bếp gắn với người bà của nó, gắn với những kỉ niệm tuổi thơ không thể phai mờ.

ngọn lửa cháy trong sương sớm, lò sưởi ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa ôi bếp lửa thiêng liêng lạ lùng

điệp điệp về “bếp lửa” có sức chứa đựng tình cảm lớn lao, chân thành, gợi cho tác giả một nỗi nhớ thường trực trong đó. hình ảnh bếp lửa “đong đưa”, “sầu muộn” thể hiện sự gắn bó, không thể tách rời. hàng loạt kỉ niệm về cô, về ngày xưa ùa về đầy day dứt khiến tác giả phải thốt lên “ồ”. một chữ “ôi” thật chan chứa tình yêu, thật thiêng liêng, thật thiết tha. Chắc hẳn Bằng Việt đã có những năm tháng đáng nhớ và trân trọng khi ở bên cạnh anh. những kỷ niệm cứ ùa về:

Năm bốn tuổi quen khói hương, năm đó đói khát, cha lái xe khô, ngựa gầy, bây giờ chỉ nhớ khói, ánh mắt. tôi nghĩ về nó, sống mũi của tôi vẫn còn ngứa

một tuổi thơ vất vả, khó khăn khi ở bên anh. một cậu bé bốn tuổi đã quá quen thuộc với mùi khói từ đám cháy. đất nước rơi vào ách thống trị của thực dân, nạn đói thảm khốc là điều không thể tránh khỏi. khói bếp trẻ thơ đã “đuổi” nơi khóe mắt, âm ỉ cả một trời trẻ thơ. chữ “cay” cuối câu thơ như lắng lại, gieo vào lòng người một nỗi buồn man mác. đó là sống mũi “cay cay” hay tuổi thơ cay đắng, đó là thương bà, thương cha mẹ hay thương bếp lửa sớm mai.

Trong tám năm, cháu và bà tôi thắp lửa hú ngoài đồng xa. Khi bạn gọi điện, bạn có nhớ bà của bạn thường kể chuyện về những ngày họ nghiêm túc lắng nghe bạn như thế nào không?

“tám năm” là một khoảng thời gian dài, rất dài, khoảng thời gian khó khăn của tuổi thơ tôi khi ở bên cạnh anh ấy. bà và cháu cùng nhau thắp lửa, thắp sáng cuộc đời và thắp sáng tình yêu thương vô bờ bến. tiếng “mày bao” ra vào hàng lối khiến nhịp thơ đau đáu, khắc khoải. Tiếng hu gọi mùa hè, tiếng hu gọi lúa chín, cả những ước mơ của tôi về tương lai một đất nước hòa bình và độc lập.

mẹ và bố bận đi làm, tôi ở với bà nội, bà bảo tôi hãy nghe lời bà, dạy tôi cách làm bà, chăm sóc tôi, học hành bên bếp lửa, hãy nghĩ đến công việc khó khăn của bà, không không, tôi đến ở với bà ở cánh đồng xa

một khổ thơ cảm động. một khổ thơ đầy cảm xúc được bộc lộ sau bao nhiêu năm bị dồn nén trong lòng. những năm tháng chung sống với chị tuy khó khăn nhưng đầy ắp tình yêu thương. cậu bé thương bà ngoại lao động bên bếp lửa, cậu thương bà nội một mình nuôi cháu khôn lớn. và tiếng hú của bạn làm cho tình cảm của đứa cháu nặng nề hơn.

Tình yêu của người cháu gái trong bài thơ này thực sự khiến người đọc phải rùng mình, ứa nước mắt. đất nước bao trùm trong bom đạn nhưng mẹ luôn che chở, chăm lo cho anh từ miếng ăn đến giấc ngủ. Tình yêu nào thiêng liêng và cao cả hơn.

nhưng chiến tranh đã lấy đi quá nhiều thứ, máu và nước mắt, thậm chí cả tình yêu:

những người hàng xóm từ khắp nơi lầm lỡ trở về đã giúp bà dựng lại túp lều rơm vẫn còn vững chãi. Bà nói với cháu nội rằng bố nó đang ở chiến khu nhưng nếu bạn viết thư cho ông ấy thì đừng nói với tôi mà chỉ nói với tôi rằng nhà vẫn an toàn

sự hy sinh cao cả của người mẹ dành cho con cái, của người bà dành cho cháu mình. Dù có khó khăn, mất mát nhưng hậu phương hãy luôn là chỗ dựa bình yên và vững chắc nhất cho tiền tuyến. hình ảnh người bà trong bài thơ này đầy đức hy sinh cho gia đình, cho đất nước. lời dặn dò của ông đối với cháu nội nặng nề như ngàn con, chứa chan tình cảm sâu nặng. Bà thương cháu, thương con, thương quê nghèo.

trong trái tim anh luôn bừng lên ngọn lửa chứa đựng niềm tin bền bỉ, nhóm yêu khoai, nhóm xôi, sẻ có đôi

Từ “lò sưởi” tác giả đã biến nó thành “ngọn lửa” như nâng tầm tình yêu thương và đức hi sinh của người bà. cô ấy đã luôn nhen nhóm tình yêu, một tình yêu bao la, vĩnh cửu, sẻ chia và cá nhân.

khổ thơ cuối là lúc tác giả trở về với thực tại, như một chuyến du hành về tuổi thơ. giọng thơ trùng xuống, cảm xúc nghẹt thở:

Bây giờ anh đi xa, khói tàu trăm tàu, lửa trăm nhà, vui trăm phương, nhưng anh không bao giờ quên nhắc em ngày mai bật bếp

Đứa cháu nhỏ của bà giờ đã trưởng thành và đến một đất nước xa xôi cách bà nửa vòng trái đất, nhưng những ký ức tuổi thơ ấy luôn là điều gì đó thiêng liêng mà bà luôn trân trọng. nhớ đừng quên. gợi lại những kỉ niệm sống mãi không bao giờ quên.

Bài thơ “bếp lửa” với ngôn từ giản dị, lối viết mượt mà nhưng dường như khiến người đọc cảm thấy cay xè khóe mắt. một bài thơ chan chứa tình yêu, đầy niềm vui giữa bao cay đắng của cuộc đời.

Phân tích bài thơ Bếp lửa Việt Nam – văn mẫu 9

Nhà thơ Việt sinh ngày 15/06/1941, quê quán tại xã Chàng Sơn, Q.Thạch Thế, Hà Nội. Bằng Việt thuộc thế hệ nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. ông là một cây bút tài hoa, có nhiều đóng góp cho nền thơ ca dân tộc. sự nghiệp sáng tạo của ông phong phú, dồi dào với nhiều tác phẩm có giá trị. Thơ Việt Nam nghiêm trang, mượt mà, trong sáng. nhiều bài thơ đã khắc họa tối đa những kỷ niệm và ước mơ của tuổi trẻ.

Bài thơ trên ngọn lửa được sáng tác năm 1963 khi ông 19 tuổi và đang học ở Liên Xô. trong nỗi nhớ nhung, nhớ nhung, mong mỏi về bà của mình, những ý thơ tự nhiên ngọt ngào, bình dị ấy cứ tuôn trào tạo nên một bài thơ đặc sắc. bếp lửa đã gợi lên những kỉ niệm xúc động về tình cảm ông bà, về những năm tháng gian khó trong kí ức của nhà thơ, từ đó thể hiện một cách nhuần nhuyễn tình yêu quê hương đất nước.

Hình ảnh bếp lửa trong nhà đã khơi dậy bao cảm xúc, cho đó là kỉ niệm gia đình, gần gũi thân thương. Phân tích bài thơ về bếp lửa ta mới thấy hết được những ý nghĩa to lớn của hình ảnh quen thuộc này. với dáng người lúc bình minh, tình cảm sâu nặng dành cho cháu trai đã thể hiện rõ trong những bài thơ của ông:

“bếp lửa bập bùng sương mai, lửa trại ấm áp tình cháu biết bao nắng mưa”.

hình ảnh khói bếp bập bùng bao kỉ niệm sâu thẳm trong tâm hồn thi nhân. bà đã thắp lửa, ánh sáng của tuổi thơ đã thắp lên và sáng rực trong ký ức của đứa cháu nhỏ. Phải chăng bếp lửa ấy là ngọn lửa của cuộc đời anh đã trải qua bao nắng mưa?

phân tích bài thơ Bếp lửa là cảm nhận về tình mẫu tử sâu sắc được thể hiện qua từng khổ thơ. đó là những buổi sớm mai còn đọng trên cành, hình ảnh bếp lửa ấm áp đã thắp sáng cho cô từ khi nào. từ “đợi chơi” kết hợp với động từ “hâu iu” đặt ở giữa câu cho thấy sự vất vả, nhọc nhằn của người bà của tác giả.

Cả một tuổi thơ đầy ắp kỷ niệm về bếp lửa, có hình ảnh người bà chịu thương, chịu khó. Động từ “yêu thương” và tính từ nắng mưa ở cuối dòng cho thấy nhà thơ yêu bà mình đến nhường nào để rồi phải thể hiện những tình cảm dịu dàng ấy. Dù khoảng cách không gian là nửa vòng trái đất nhưng nhà thơ vẫn cảm nhận được tình yêu thương, sự an ủi của đôi bàn tay khéo léo, kiên nhẫn của mình. Thảo luận về bài thơ bên bếp lửa, người đọc không khỏi xúc động trước những dòng thơ giản dị mà thấm thía này.

trong giây phút khắc khoải, nhớ nhung ấy, trong trái tim người Việt tràn ngập tình yêu thương vô hạn đối với người bà của mình. Những khổ thơ sau là những hồi tưởng của người Việt Nam về những năm tháng sống bên bà gắn với hình ảnh bếp lửa.

“Mới bốn tuổi đã quen mùi khói, năm đó đói khát, cha lái xe khô, ngựa gầy, chỉ nhớ khói, mắt còn. Tôi ngửi thấy mùi khét lẹt, sống mũi vẫn còn ngứa! ”

những bài thơ giản dị và dịu dàng như lời thì thầm với trái tim. câu chuyện tuổi thơ nhiều kỷ niệm với bà được kể bằng lối kể tự nhiên. câu chuyện tuổi thơ ấy không chỉ có cô tiên và phép màu mà còn có hình ảnh cô và ngọn lửa yêu thương. Đến đây, chúng tôi cảm thấy rất hào hứng.

trong nạn đói khủng khiếp năm 1945, trong những tháng ngày đói khổ, khó khăn, chính bà đã cùng nhà thơ, xua tan không khí của nạn đói ấy. mùi khói bếp đã trở thành một phần ký ức của đứa cháu nhỏ. cậu bé 4 tuổi ấy được sống trong sự yêu thương, che chở của anh. những kỷ niệm ngọt ngào đan xen mùi khói: kỷ niệm có bà, có bếp đầm ấm, thân thương.

Phân tích bài thơ Bếp lửa – văn mẫu 10

Bang viet là một nhà thơ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. và cứu nước, thơ chị toát lên vẻ đẹp dịu dàng, đằm thắm khi viết về những kỉ niệm với gia đình, với tuổi học trò hồn nhiên, mộng mơ. nổi bật nhất trong các sáng tác của ông là bài thơ Bếp lửa, được sáng tác vào năm 1963 khi tác giả đang học ở Liên Xô. nhớ cô và nhớ những kỷ niệm của cô, viet viết bài thơ này, nó được trích từ hương sách: ngọn lửa với luu quang vũ. Đọc bài thơ, chúng ta cảm nhận được tình cảm sâu sắc của người cháu đối với người bà, cũng như niềm mong mỏi khôn nguôi của tác giả đối với bà.

Hình ảnh nàng hiện lên trong trí nhớ của nhà thơ trong gian bếp của ông:

“ngọn lửa bập bùng sương mai, ngọn lửa ấm áp và chào đón”

Từ “loanh quanh” trong hình ảnh bếp lửa gợi lên trong trí nhớ của người cháu hình ảnh bà và bếp bập bùng như khói bếp. điệp từ “bếp lửa” vừa có tác dụng nhấn mạnh bếp lửa nấu cơm nấu nước hàng ngày vừa là bếp lửa của cuộc đời Người đã trải qua bao nắng mưa: “Thương em biết bao. mưa nắng ”. từ “một” thể hiện rõ hình ảnh người bà thương cháu, một mình, không ai khác. chính trong ngọn lửa đầy “ám ảnh” ấy, đứa cháu gái đã được sống trong tình yêu thương của bà, được bà che chở từ thuở ấu thơ, chính vì lẽ đó mà tác giả rất yêu quý bà nội của mình.

nhà thơ gắn liền với tuổi thơ khốn khó và thiệt thòi trong suốt những năm cả hai chung sống:

“Năm bốn tuổi, tôi đã quen với mùi khói, năm đó là năm đói khát. cha tôi lái xe khô, ngựa gầy guộc, tôi chỉ nhớ làn khói, đến giờ nghĩ lại mắt tôi vẫn còn nóng bỏng! ”

Tác giả là một trong những đứa trẻ đã phải trải qua những năm tháng vất vả, nghèo khó đến mức đói khát của cả dân tộc. hình ảnh khói bếp của ông được nhắc đến xuyên suốt khổ thơ cho thấy sự thấm sâu của khói bếp vào tâm hồn đứa trẻ. chính trong những năm tháng gian khổ, thiếu thốn ấy, nhà thơ càng trân trọng hơn tình yêu của nàng dành cho chàng. Nghĩ đến những điều này, nhà thơ cảm thấy sống mũi mình cay cay, như xúc động về một quá khứ gian khổ nhưng thấm đẫm tình người.

những kỉ niệm của nàng được tác giả kể lại trong những câu thơ sau:

“tám năm dài bà cùng bà đốt lửa hú ngoài đồng. Còn nhớ khi bà gọi tôi không? Bà ngoại thường kể chuyện những ngày ở Huế, sao mà nghiêm túc thế?”

Tám năm là khoảng thời gian tương đối dài, đủ để hình thành nên tuổi thơ của mỗi con người. trong tám năm bên người phụ nữ ấy, nhà thơ đã sống với bà biết bao nhiêu kỷ niệm. hình ảnh tiếng tu hú như thúc giục cây lúa trên ruộng mau chín để người nông dân không phải đói thêm một ngày nào nữa. và khi cháu cất tiếng khóc chào đời cũng là lúc người cháu lắng nghe bà ngoại kể chuyện ngày xưa, đó là những điều mà ngày nay tạo nên ký ức của tác giả. từ “của anh thế nào” được lặp lại ba lần với tiếng kêu tha thiết, như vang vọng đâu đây trong kí ức của tác giả. ký ức đó không trọn vẹn đối với cả mẹ và cha:

“Bố và mẹ bận đi làm, tôi ở bên mẹ, mẹ nói con nghe, dạy con cách làm, chăm con để con học”

Mặc dù nhà thơ phải chịu cảnh thiếu thốn tình yêu thương của cha mẹ, nhưng đáp lại anh vẫn nhận được tình yêu thương vô hạn của cô. Anh dạy tôi trở thành người tốt đối với bố mẹ, anh dạy tôi làm việc nhà, anh bảo tôi phải làm mọi cách để học hành. tất cả đều xuất phát từ tình yêu thương, sự che chở và chăm sóc của bạn dành cho cháu trai của mình. ở điểm này, nhà thơ một lần nữa bày tỏ cảm xúc xót thương trước những khó khăn vất vả của họ:

“nhóm lửa tưởng yêu bà lao công, sao bà không về ở mãi với bà nơi cánh đồng xa?”

Ngọn lửa cuộc đời của bà đã đánh thức trong tâm hồn người cháu một tình yêu và lòng nhiệt thành, một lòng biết ơn đối với bà. cái bếp cũng gắn liền với tiếng hú. hình ảnh “mày bao” lại được lặp lại cho thấy nó đã thấm sâu vào tiềm thức của nhà thơ, nghĩ đến bà và bếp lửa thì nhà thơ cũng nhớ đến tiếng đàn của con. tiếng bạn hú lớn và khắc khoải khiến tác giả nhớ lại những kỷ niệm xưa.

nếu ở những dòng đầu của bài thơ, nhà thơ quay lại giới thiệu cho người đọc những hình ảnh, kỉ niệm của tác giả với bà và bếp lửa thì ở những dòng sau nhà thơ lại tái hiện bằng tiếng Việt. có lẽ cho đến bây giờ tác giả vẫn khó quên.

& gt; & gt; tải xuống tệp để tham khảo các mẫu còn lại

XEM THÊM:  Nhà thơ- liệt sĩ Nguyễn Mỹ và "Cuộc chia ly màu đỏ" - Vĩnh Long Online

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Phân tích bài thơ bếp lửa của nhà thơ bằng việt. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *