Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
435 lượt xem

Phân tích bài thơ truyện kiều trao duyên

Bạn đang quan tâm đến Phân tích bài thơ truyện kiều trao duyên phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Phân tích bài thơ truyện kiều trao duyên

Phân tích mối quan hệ Nguyễn Du gồm 18 bài văn mẫu hay đạt điểm cao của các bạn học sinh giỏi. phân tích câu chuyện tình yêu giúp các em học sinh lớp 10 có thêm gợi ý ôn tập, nâng cao ngữ văn, cách làm bài văn phân tích hay, đầy đủ ý để đạt kết quả cao trong kì thi học kì 2. Văn học lớp 10.

Qua việc phân tích truyện ngôn tình, chúng ta không chỉ hiểu được bi kịch tình yêu và số phận của nàng thủy chung mà còn thấy được nhân cách cao đẹp của nàng. một người con gái tài sắc vẹn toàn, giàu đức hi sinh và vị tha. Thông qua nhân vật Thúy Kiều, Nguyễn Du bày tỏ niềm thương cảm, xót xa trước những bất hạnh, bất công của cuộc đời ở hải ngoại. Ngoài ra, các em có thể xem thêm các bài văn mẫu: Phân tích quan hệ 12 câu đầu. và đây là 18 bài phân tích tình yêu siêu hay, mời các bạn đón đọc.

lược đồ phân tích câu chuyện tình ngắn ngủi

1. mở đầu

giới thiệu tác giả, tác phẩm và đoạn trích: tác giả nguyễn du – đại thi hào dân tộc, đoạn trích “mê hồn trận” là một đoạn trích trong tác phẩm “truyện kiều”

2. nội dung bài đăng

– Tâm trạng của Thúy kiều khi hỏi và thuyết phục thuy van: kieu là chị nhưng lại lạy anh, có phần trái với giáo lý phong kiến ​​nhưng chung tình với cảnh ngộ. là ân nhân của bạn

– Tâm trạng của Thủy kiều khi tặng quà cho Thủy Vân: những món đồ lưu niệm như đường viền, tấm mây, phím đàn piano và những nén hương bị nguyền rủa giờ đây thuộc về ba người, dù họ đã cho đi ký ức, những tấm lòng thủy chung son sắt mãi mãi không quên được những kỉ niệm bên người yêu

– Tâm trạng của Thủy Kiều khi nhớ về chuyện tình với kim trong: Kiều trở về thực tại, anh không còn những kỷ niệm ngọt ngào của tình yêu, giờ đây là hiện thực dang dở, thị phi, tan vỡ, giờ tình yêu định mệnh của anh đã mất, cuộc đời sắp trao cho kẻ khác, phận mình “bạc như vôi”

3. kết thúc

đánh giá: qua đoạn trích “trao duyên”, ta không chỉ hiểu được bi kịch tình yêu, số phận của nàng thủy chung mà còn thấy được nhân cách cao đẹp của nàng, một người con gái tài sắc vẹn toàn, giàu đức hi sinh và vị tha. .

dàn ý phân tích chi tiết câu chuyện tình yêu

i. mở đầu

  • Giới thiệu tác giả Nguyển du và truyện Kiều: Nguyễn Du là đại thi hào dân tộc, nổi tiếng trong văn hóa thế giới, truyện Kiều được coi là kiệt tác văn học được dịch ra nhiều thứ tiếng.
  • trích dẫn giới thiệu: địa điểm, nội dung

ii. nội dung bài đăng

1. lời tự tin và thuyết phục của thuy kiều (12 dòng đầu)

a. hai câu đầu: lời thỉnh cầu thủy kiều

* lời yêu thương

– tự tin: + là âm tiết có thanh điệu nặng, gợi sự trằn trọc, đau đớn, khó nói & gt; & lt; cảm ơn, tôi hy vọng (tất nhiên)

+ cũng có nghĩa là chờ đợi và giúp đỡ, nhưng tin tưởng còn có một sắc thái bổ sung hàm ý hy vọng nhiệt thành, một thông điệp của sự tin tưởng

– bear: nài nỉ, ép buộc, từ chối chấp nhận & gt; & lt; chấp nhận: tình nguyện viên

* cử chỉ bắt tay

– xin chào, thưa ông:

  • Đó là thái độ tôn trọng, kính trọng đối với cấp trên hoặc đối với người mà mình đang có duyên nợ.
  • Hành động của người nước ngoài tạo nên sự trang trọng và tinh thần cho những gì sắp nói

→ qua cách thể hiện sự thông minh và tài trí của thuy kiều

→ sự tài tình trong cách dùng từ của nguyen du

b. mười câu tiếp theo: kiều lý nhân duyên.

* 4 dòng tiếp theo: Kể về câu chuyện tình yêu với Kim

– thành ngữ: “Giữa đường chở đầy ân tình”

– hình ảnh: “những con mối còn sót lại”

– hành động: “điều ước của người hâm mộ, lời thề cốc”

→ với những thành ngữ, truyền thuyết và ngôn ngữ giàu hình ảnh, họ đã vẽ nên một tình yêu kim kiều nồng nàn nhưng mong manh, dang dở và bất hạnh

* 6 câu thơ sau: những lý do tại sao kiều cho tôi ân sủng.

– gia đình ở nước ngoài gặp biến cố lớn “sóng gió”

– kiều buộc phải chọn một trong hai con đường: “hiếu” và “tình”, kiều buộc phải chọn hy sinh tình yêu.

→ chị Kiều gợi ý cho chị tình huống khó xử và khó xử để chị hiểu.

– “ngày xuân của bạn còn dài”

→ anh ấy vẫn còn trẻ, anh ấy vẫn còn cả một tương lai phía trước

– “máu thương người thay nước”

→ anh ấy đã thuyết phục tôi bằng chính cảm xúc của mình.

– Các thành ngữ “thịt nát xương mòn”, “tiếng cười chín suối”: nói về cái chết mãn nguyện của kiều thê

→ giúp đỡ ở nước ngoài cho đến chết để thể hiện sự cảm kích thực sự của anh ấy vì đã chấp nhận

⇒ lập luận rất chặt chẽ và toàn diện cho thấy Thủy kiều là người sắc sảo, tế nhị, có đức hy sinh, là người con hiếu thảo, có tấm lòng cao đẹp.

– nội dung: 12 câu thơ đầu là diễn biến tâm trạng phức tạp của Kiều khi kể câu chuyện tình yêu

– nghệ thuật: sử dụng các điển tích, kinh điển, thành ngữ phổ biến, ngôn ngữ tinh tế, lập luận chính xác, thuyết phục và chặt chẽ.

2. ở nước ngoài cho tôi những kỷ niệm và cho tôi lời khuyên (14 câu thơ tiếp theo)

a. sáu câu đầu: kiều mang ký ức

– ký ức; cạnh, lớp mây

→ kỉ niệm giản dị nhưng thiêng liêng, gợi về quá khứ hạnh phúc.

– từ “lưu giữ – thông thường – từ tin tức”

  • “Tài sản chung” thuộc về kim, và kiều nay cũng thuộc sở hữu của van
  • “Tín” là những vật gắn bó gợi lên tình thiêng liêng của kim – kiều: nén hương, âm nhạc

→ thể hiện sự căng thẳng trong tâm trạng của biển. kiều chỉ có thể gửi cho van một mối tình dang dở chứ không thể trao cho anh tất cả tình yêu mặn nồng thuở xưa giữa cô và kim trong.

b. tám dòng tiếp theo: lời khuyên của kieu

* điềm báo về cái chết

– hàng loạt từ ngữ, hình ảnh gợi lên cái chết: gió hiu hiu, hồn tàn, liễu tàn, đêm dài, oan gia

→ một dự cảm tồi tệ về tương lai, tuyệt vọng tuyệt đối. kiều tưởng tượng ra cảnh mình chết oan, chết vì hận. linh hồn không thể siêu thoát vì lòng nặng trĩu lời thề độc

→ ta thấy được nỗi đau, sự tuyệt vọng của kiều, đồng thời thể hiện tấm lòng thủy chung, một lòng hướng về kim quý của kiều

* thuy kieu khuyên thuy van

– “đền đài ngàn tre”: đền đáp công ơn

– “cầu mong giọt nước tràn ly”: xóa tan tội ác của bạn.

→ nỗi băn khoăn, day dứt trong lòng kiều. Lúc này, Kiều càng thấy nhớ nàng, càng yêu chàng Kim hơn bao giờ hết.

tóm lại: nội dung: 14 câu thơ sau là một sự mâu thuẫn lớn trong tâm trạng: gửi gắm nỗi nhớ, lời nhắn nhủ đầy đau thương, căng thẳng và chua xót.

– nghệ thuật: sử dụng từ ngữ, hình ảnh giàu giá trị biểu cảm, độc thoại nội tâm.

3. tám câu cuối: kiều đau nhói về thực tại như nhớ kim trong

– hình thức: thơ chuyển từ đối thoại sang độc thoại

– tâm trạng: bà ý thức rõ về sự tồn tại của mình: “trâm gãy gương tàn”, “số phận đoản mệnh”, “số phận vôi bạc”, “nước chảy hoa trôi”

>

→ hình ảnh cho thấy một điểm đến trôi nổi khốn khổ, dang dở và kém may mắn

– nghệ thuật tương phản: quá khứ & gt; & lt; hiện tại

→ thấm nhuần nỗi đau của kiều trong hiện tại.

– hành động

● tự coi mình là “phụ nữ giả tạo”

● cái cúi đầu: cái cúi đầu của sự tha thứ, lời tạm biệt khác với cái cúi đầu tin tưởng đầu tiên

● Ông đã phát âm tên Kim Trọng hai lần: tức giận, nghẹn ngào, đau đớn cho đến khi mê sảng.

→ kiều quên đi nỗi đau của mình và nghĩ nhiều đến người khác, đó là đức hi sinh cao cả

♦ phụ đề

– nội dung: Thuỵ kiều đau đớn khôn nguôi khi nghĩ đến tình yêu và tầm quan trọng của mình.

– nghệ thuật: sử dụng từ ngữ biểu cảm, thành ngữ, câu cảm thán, câu ám chỉ.

iii. kết thúc

● tóm tắt nội dung và nghệ thuật của đoạn trích

● trình bày suy nghĩ và cảm nhận của anh / chị: đây là đoạn trích hay nhất, xúc động nhất trong lịch sử xứ kiều, mang lại nhiều cảm xúc cho người đọc.

phân tích thuê tàu – mẫu 1

số phận là quà tặng của trời cho, bạn không cần phải ép buộc và càng không nên ép buộc, hãy yêu cầu. Tuy nhiên, thúy kiều trong mảnh “Trao duyên” (truyện về kiều) của Nguyên du đã cho chàng cái duyên được đi “cảm ơn”, “tin tưởng” như vậy. tác giả đã phân tích thành công sự hài hước cay đắng và đau đớn của thủy kiều khi phải từ bỏ mối tình đầu kim trong cho em gái thủy chung. một nghịch cảnh trớ trêu và bất hạnh.

nếu đã gọi là nhân duyên thì nó đến một cách rất tự nhiên, không tìm được thì cứ giữ lấy, nếu đi thì cho đi. đó là định mệnh của mỗi người, của mỗi kiếp người khi gặp nhau. trong tình yêu, chữ “duyên” càng lớn và quan trọng hơn, nhưng thủy chung trong câu nói “nhường nhịn” đã phải đem chữ duyên của mình để gửi trao cho người khác.

nguyen du chua xót khi miêu tả tâm trạng của thuy kiều lúc đó:

Tôi hy vọng bạn ngồi xuống để tôi có thể nghiêng người và nói với bạn

Chỉ với hai câu thơ nhưng biết bao nhiêu cay đắng, day dứt, biết bao giọt nước mắt và nỗi đau. chữ “cậy” được đặt ở đầu câu để diễn tả hoàn cảnh khó khăn, vất vả, khó khăn của thủy chung. về bản chất thuy kiều là em gái, sẽ không có “thưa”, “wow” thuy và không có gì cả; nhưng trong tình huống này, anh phải làm những việc tưởng chừng như ngược đời. Mối lương duyên với kim là do ông trời ban tặng, nhưng số phận của Thủy Kiều giờ đây lại trôi nổi, bấp bênh, nàng không muốn giúp chàng nên đành tin tưởng để chị mình tiếp tục mối lương duyên dang dở đó. lời thơ như cứa vào lòng người đọc một nỗi chua xót tột cùng. chữ “tín” là điểm nổi bật, thành công về mặt ngôn ngữ của nguyễn du.

Thủy kiều bắt đầu bộc lộ cảm xúc của mình bằng những câu ca dao như thế này:

giữa đường đứt gánh, mối tình keo sơn, tơ thừa đã mòn từ khi gặp kim khi ngày đêm thổi bùng khát vọng đêm tan, sóng gió, muôn vàn. tình yêu không thể có hai mặt.

đến đây, bạn đọc đã thực sự hiểu được ý nghĩa của từ ‘tin tưởng’, không còn là nhờ bản chất khiên cưỡng, ép buộc nữa. thuy kieu hiểu hoàn cảnh, hiểu nỗi đau. nàng đã hy sinh chữ tình vì chữ hiếu, quyết tâm giúp đỡ chàng trai không phụ lòng cha mẹ, một người con gái yếu đuối, mong manh nhưng rất hiếu thảo. , mối tình tan vỡ, nhưng kiều không muốn Kim đau lòng, cô chỉ mong rằng thủy chung có thể rước lấy mối tình này, mặc cho cô “trao duyên” cho em gái, trái tim cô đau như phát điên. khoan đã, những kỉ niệm như xát muối vào trái tim cô gái mong manh ấy.

Thủy kiều rất khéo léo trong việc ‘tin tưởng’ em gái, anh ta đem chuyện máu mủ của mình ra để ép thuy văn khiến thuy văn không thể từ chối:

Ta còn ngày xuân dài, tình máu mủ thay lời nước non, dù thịt nát xương vẫn cười, suối vẫn thơm

thuy kieu và thuy van đã “đến tuổi”, nhưng cô ấy nhắc nhở thuy van “ngày xuân của tôi còn dài”, cô ấy có thể tiếp tục mối quan hệ với kim, với người mà kiều yêu thương. cô ấy đề cập đến cái chết, một dự báo không may, hoặc một cuộc sống bất hạnh mà cô ấy sắp mang đến. thuy van giúp được thì dù mai này có chết vẫn “ngậm đắng nuốt cay” cười chín suối ”, qua đây ta thấy tấm lòng lương thiện, sống yêu thương hết lòng.

“Cho đi” mối lương duyên mà mình nâng niu, trân trọng là điều đau đớn, cay đắng mà những Việt kiều phải chịu đựng. nhưng đây là con đường mà người hải ngoại phải chọn, vì không còn lựa chọn nào khác. Kiều mong người em gái có thể duy trì mối lương duyên đã dứt để không phụ lòng Kim Trọng.

và cái chết dường như hiện rõ hơn qua lời kể của kiều:

trong tương lai, dù bạn có từng đốt lư hương đó, hãy so sánh chiếc chìa khóa này với ngọn cỏ và lá cây mà thấy gió thoảng, hoặc nếu bạn hoàn hồn trở về, bạn vẫn sẽ mang nặng lời thề muốn phá xác. của cây liễu, đèn lồng, đèn lồng và bầu trời, để vẩy một cốc nước giải oan.

Sống trong xã hội còn nhiều bất công, những người lẽ ra được hưởng cuộc sống ấm no, hạnh phúc lại phải chọn con đường nhiều nước mắt. chết chưa phải là hết đối với kiều, vì còn mang nặng nợ đời, kiếp vàng. Thúy Kiều chỉ có thể bất lực với tình yêu của chàng, mong chàng Kim Trọng thấu hiểu. sự ứ đọng, đau khổ trong lòng thủy chung dường như dồn nén, dồn nén không thể thoát ra. Nguyễn du đã dùng những từ ngữ mang đậm sát khí, đốn tim người đọc. Tôi thấy thương cho cô gái yếu đuối, có trái tim yêu thương chân thành nhưng lại rơi vào bế tắc cùng cực như vậy.

Đoạn trích “trao duyên” thực sự khiến người đọc không kìm được xúc động khi nghĩ về thân phận và nỗi đau mà người con gái hiếu thảo phải chịu đựng. xã hội bất công, những con người vô tâm đã đẩy những con người thấp cổ bé họng đến con đường mòn. Thủy kiều và mối tình tan vỡ của họ là minh chứng cho điều đó.

phân tích điểm đến – mẫu 2

Bằng tấm lòng nhân ái, sự đồng cảm và tấm lòng nhân đạo sâu sắc, đại thi hào Nguyễn Du đã tạo dựng thành công nhân vật Thúy Kiều, hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp, số phận đau khổ và bi kịch của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​xưa. đoạn trích từ câu 723 đến câu 756 của tác phẩm đã thể hiện rõ điều này. đây là những câu thơ có vị trí “bản lề”, đánh dấu sự khởi đầu, bước ngoặt định mệnh của 15 năm lưu lạc trong cuộc đời của nàng thủy chung.

trước hết, thủy kiều thuyết phục thủy văn bằng những hành động, lời nói, cử chỉ sâu sắc, tế nhị và những lý lẽ hợp tình hợp lý để trao gửi tình yêu. Là một cô gái thông minh và nhạy cảm, khi dành tình cảm cho anh, Thủy Kiều đã có những lời nói và hành động khác thường:

“Tùy tôi, tôi sẽ vâng lời, ngồi xuống cho tôi cúi xuống và sau đó tôi sẽ nói với bạn nửa đoạn đường để phá vỡ tải trọng của tình yêu, keo và hàn lại lụa thừa trong khi bạn mặc quần áo cho tôi. ”

tác giả đã sử dụng hàng loạt từ ngữ miêu tả hành động để tái hiện không gian của sự kiện “nhường”: “ủy thác” thể hiện một lời thỉnh cầu, tin tưởng, “phục tùng” mang sắc thái cầu xin. buộc phải nhận, “phục” có nghĩa là giao phó, giao hàng. qua hệ thống ngôn từ tinh tế, khéo léo, sắc sảo ấy, ta thấy bác Kiều là người rất thông minh. hành động của họ cũng thể hiện sự trang trọng: Tôi – “ngồi”, chị – “cúi xuống”, “ạ”. lời nói trên đã tái hiện thành công không khí trang nghiêm của sự kiện “bùa yêu”, đồng thời kiều cũng hiểu nàng là người mang ơn, mang ơn thủy chung. để thuyết phục bạn, anh đã nhớ đến tình yêu đẹp của mình:

kể từ khi tôi gặp Kim, khi tôi ấp ủ điều ước của mình, khi tôi thề thốt vào ban đêm.

Tác giả đã chắt chiu ký ức về chuyện tình Kim – Kiều khắc cốt ghi tâm qua những hình ảnh ước lệ: “quạt ước”, “chén thề”. nhưng đứng trước bi kịch tình yêu tan vỡ “đứt gánh tình duyên”, chị thuyết phục tôi bằng những lý lẽ: “liều lĩnh yêu đôi bên?”. vì bán mình chuộc cha, nàng đã phần nào làm tròn chữ hiếu đối với cha mẹ, nhưng lại đánh mất tình yêu và phẩm giá của họ. không chỉ dùng những câu chuyện tình yêu để lay động người chị mà cô tin tưởng vào tuổi trẻ, tình anh em ruột thịt để đền đáp mối tình dang dở: “ngày xuân ta còn dài / Tình máu mủ ruột rà thay lời quê hương”. Như vậy, qua những câu thơ đầu, ta có thể thấy Kiều đã đưa ra những lí lẽ thuyết phục, thấu tình, đạt lý, chứng tỏ nàng là một cô gái tinh tế, xảo quyệt.

sau khi chạm vào thuy van bằng cả trí óc và trái tim, thuy kiều đã trao cho anh ký ức của mình: một bông hoa, hình ảnh của đám mây, phím đàn piano, một mảnh hương bị nguyền rủa. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh tượng trưng, ​​ước lệ về những kỉ niệm ân tình sâu nặng, những lời thề nguyền thiêng liêng giữa Kim Trọng và Thuý Kiều. chúng ta có thể cảm nhận được, những kỷ niệm ấy đã trở thành lẽ sống của tình yêu, lẽ sống của cuộc đời trong trái tim đáng yêu: “giữ phận này, của chung”. “trust” là biểu tượng của tình yêu giữa kim và kiều, “tài sản chung” là của kim trong – thủy văn – thủy kiều. nói về điều này, hoai thanh đã viết “ai sở hữu tài sản. Đau đớn biết bao trong hai giờ đơn giản! ”,“ Đó là của chúng ta, của anh, của chị, của em… đó là niềm tin mà họ để lại cho chúng ta. Em đặt cả tâm hồn mình vào đó. ”Trong tâm trạng đầy tiếc nuối và ngậm ngùi, cách mà thủy kiều mang đến cho em những kỉ niệm đầy yêu thương và trân trọng, em chợt nhận ra rằng trao kỉ niệm là nói lời chia tay với tình yêu biết bao nhiêu đau đớn, biết bao nhiêu. nỗi đau được thể hiện qua hai từ “tin cậy”, “thủy chung”. kiều như muốn níu kéo hương vị của tình yêu trong sự ăn năn vô hạn.Cấu trúc câu thơ thể hiện sự mâu thuẫn giữa lí trí và tình cảm: vừa níu kéo vừa dứt khoát cho cuộc tình dang dở: trao kỉ niệm thánh thót và trao cho người yêu bao nhiêu tiếc nuối, buồn đau được thể hiện qua tâm trạng của thủy kiều: kỉ niệm gợi kỉ niệm, kỉ niệm gợi kỉ niệm, cho đi kỉ niệm nhưng vẫn không quên được mối tình sâu đậm đó.

trong tương lai, thậm chí nếu có, hãy đốt hương đó, so sánh chìa khóa này. nhìn ngọn cỏ, ngọn cây, nhìn gió thoảng hay trở về với hồn mình với bao lời thề nặng trĩu, thân tàn liễu, chùa ngàn tre. dai dai xa mặt phát ngôn xin giọt nước tràn ly cho kẻ bất nhân.

Sau khi cho đi những ký ức yêu thương và hồi tưởng về những kỷ niệm đẹp trong quá khứ, kiều nữ đau buồn trở về thực tại. thơ đi từ đối thoại sang độc thoại nội tâm. tác giả nguyễn du đã sử dụng hàng loạt từ ngữ, hình ảnh, câu chuyện với tần suất dày đặc: “đốt hương”, “ngọn cỏ”, “lá”, “gió hiu hiu”, “hồn thề”, “thân tàn tạ liễu”. , “đại kiếp”, “đối mặt”, “oan gia trái chủ” để diễn tả nỗi thẹn thùng của thủy chung về bi kịch tình yêu dang dở, chia tay, bi kịch của thân phận. trái và phải, nổi và trôi. kieu nói chuyện với van như đang nói chuyện với chính mình. hàng loạt từ ngữ gợi lên cái chết được dùng để diễn tả điều mà đối với anh ta dường như bây giờ, viễn cảnh tương lai thật đen tối, xa vời. “trong tương lai có gì may tới”: câu thơ như một lời than thở và như một câu hỏi xoáy vào lòng, thể hiện sự lo lắng và hy vọng, nhưng tia hy vọng chợt vụt tắt thành một ảo ảnh: “Hãy đốt lên nén nhang, so sánh này chìa khóa. ”

những điều về tình yêu hạnh phúc trong quá khứ trở thành nỗi đau được ghi lại trong tâm trạng hiện tại của tôi. Kiều nhận ra tương lai thật đen tối, mông lung, tưởng tượng đến cái chết trong tương lai, hồn không siêu thoát vì còn mang nặng lời thề sắt son: “Giọt nước rơi nhầm người”. Kiều nghĩ đến viễn cảnh bi thảm khi mất đi tình yêu, vì đối với nàng, mất tự do là mất lí tưởng, mất tình yêu là mất tri kỉ. yêu say đắm, kiều đã gắn chặt cuộc đời mình với tình yêu đẹp đẽ ấy. Khi đó, chúng ta có thể cảm nhận được nỗi đau trong tim anh. Dù nhận ra bi kịch, tuyệt vọng và đau đớn nhưng cô vẫn khao khát được trọn vẹn trong tình yêu đó.

càng đi sâu vào độc thoại nội tâm, cô càng chìm vào bi kịch, không còn tỉnh táo mà tâm sự với kim trong trong tuyệt vọng:

“giờ trâm gãy, bình cũng vỡ, kể xiết bao tình! trăm ngàn tình gửi quân trong chốc lát cũng chỉ có bấy nhiêu. Sao duyên phận như bạc như vôi?

trở về với thực tại và nhận thức sâu sắc bi kịch của số phận qua hàng loạt thành ngữ: “gương vỡ lại lành” biểu thị sự chia lìa, tan nát, “mệnh bạc như vôi” nhấn mạnh sự sang hèn, bất hạnh, “hoa trôi nước chảy”. ”tượng trưng cho số phận long đong, trôi nổi. trong phân đoạn “bỏ cuộc”, ta có thể thấy được diễn biến tâm lý phức tạp của nhân vật. Thủy kiều không chỉ đối thoại với thủy vân khi họ bắt đầu có nhân duyên, đối thoại với chính mình khi hồi tưởng về quá khứ và suy nghĩ về vận mệnh, mà còn đối thoại với kim khi tỉnh lại với bi kịch hiện tại: “một trăm nghìn gửi đến quân đội”. đó không phải là cái cúi đầu của cấp dưới đối với cấp trên, càng không phải là cái cúi đầu của sự biết ơn, cái cúi đầu của lời xin lỗi, nhưng cũng là một lời từ biệt nghẹt thở, thể hiện sự ngọt ngào đối với quý giá trong nỗi đau, sự cầu xin. anh tưởng tượng ra người thợ kim trước mắt mình và bất giác chìm vào tuyệt vọng:

“ôi kim lang! oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đây! ”

Hai câu cuối trào ra bàng hoàng, Kiều không kìm được lòng mà thốt lên một tiếng đau đớn. Các từ cảm thán “ơi”, “ơi” đã nhấn mạnh rằng chàng đã hai lần nói tên Kim Trọng với nỗi chua xót, tủi nhục. đặc biệt từ “phụ” đã tô đậm thêm nhân cách cao đẹp của thủy chung. Dù là người bạc mệnh, bán mình cho cha để làm tròn chữ hiếu nhưng Kiều lại tự cho mình là “kẻ phản bội”. nhịp thơ 3/3 và 2/2/2 như những tiếng nấc nghẹn ngào thể hiện nỗi đau. bài thơ đã tô đậm thêm vẻ đẹp tâm hồn, nhân cách và tình yêu sâu nặng của thủy chung.

thì qua đoạn trích “từ bỏ” ta thấy được mối tình sâu nặng và bi kịch của thủy chung. đối với bà, tình yêu và lòng hiếu thảo luôn gắn bó mật thiết. tất cả đã được thể hiện qua nghệ thuật miêu tả tâm lý sâu sắc và tinh tế của đại thi hào Nguyễn Du.

phân tích thuê tàu – mẫu 3

Đoạn trích truyện này ở nước ngoài, mang tên “Bỏ cuộc” gồm 34 câu (từ câu 723 đến câu 756) và được in trong sách giáo khoa ngữ văn lớp 10. Đây là một trong những dòng đầu tiên của cuộc đời lang thang. nỗi khổ của thuy kiều. Khi Vua Cậu và Thượng Quan bị bắt vì vu oan, Thúy Kiều phải bán mình cho Mã Giám Sinh để lấy tiền đút lót cho Thượng Quan để cứu cha và em mình.

đêm cuối cùng trước ngày khởi hành, theo mã sinh, thủy kiều nhờ thủy văn thay mình trả nghĩa, mang nặng đẻ đau.

Tiêu đề của đoạn trích nói về tình yêu trao gửi, nhưng trớ trêu thay, đây không phải là cảnh ân ái lãng mạn của một người nam và một người nữ mà chúng ta thường thấy trong các bài hát nổi tiếng xưa. chỉ đọc để hiểu, “cho những người có số phận”, ở đây bạn phải gửi những người có số phận, gửi tình yêu của mình cho người khác, nhờ người khác xây dựng lại mối tình dang dở của mình. Thuý Kiều Trước khi dấn thân vào cuộc đời lưu lạc, bán mình cứu cha, nghĩ không thể giữ được lời hứa với người yêu, nàng đã xin chàng đi Thuý Vân thay chàng ở lại với chàng Kim. bài thơ không chỉ nói về câu chuyện tình yêu mà còn chứa đựng nhiều suy nghĩ quan trọng về thủy chung.

Dựa trên cốt truyện thanh tam tài sắc, nguyễn du đã tái hiện lại câu chuyện tình yêu vô cùng sinh động. “thuy van chợt tỉnh xuân” thấy em gái mình thổn thức giữa đêm. van đến hỏi một cách độc đáo. thuy kiều thật là khó nói, nhưng “để lòng cho ai”. cô ấy yêu cha, cô ấy bán mình, cô ấy yêu người yêu của mình, cô ấy phải tin tưởng bạn:

“hãy tin ở anh, anh sẽ thay lời em, ngồi cúi đầu trước anh rồi sẽ nói. Giữa đường gánh nặng tình duyên sẽ đứt, hãy đeo bám và gánh lấy anh”

Trong chuỗi các từ miêu tả khái niệm về lòng biết ơn, nguyễn du đã chọn từ “tin tưởng”, chính xác tuyệt vời. từ “tự tin” bao hàm một niềm tin mà người bị thẩm vấn không thể bác bỏ. một cử chỉ thiêng liêng khác là “sự tôn kính”. Tôi chưa bao giờ cúi đầu trước em trong đời! nhưng chỉ do duyên. Tình yêu với người thợ kim chỉ thật sâu sắc biết bao, thiêng liêng biết bao! nửa đêm rơi nước mắt, chị Thuý kể lại sự việc cho em gái nghe:

“kể từ khi gặp kim khi ngày đêm ấp ủ khát khao, khi thề non hẹn biển đêm không giông tố, tình yêu không hai mặt”

thuy kieu nhanh chóng kể lại những sự kiện mà thuy văn cũng đã chứng kiến. câu chuyện gặp kim ban mai. câu chuyện về lời nguyền của lời hứa với một kim loại quý. gia đình rối ren. nhưng có một chi tiết mà đầu óc bình thường của thuy văn sẽ không bao giờ biết được:

“tình yêu đôi bên không dễ dàng”

qua lời kể của thủy kiều, nguyễn du chế nhạo cả một xã hội. hiếu – nghĩa là hai giá trị thiêng liêng không gì có thể cân đo đong đếm được. nếu một xã hội buộc mọi người phải lựa chọn những giá trị mà không thể lựa chọn được, thì đó là một xã hội tàn bạo. thuy kiều cay đắng chọn từ “công ty con”. nhưng chỉ có ba điều: “niềm tin, hy vọng và tình yêu, tình yêu lớn nhất”. nghe một từ như vậy trong kinh thánh, chúng tôi càng hiểu hơn nỗi đau của một người nước ngoài.

vì vậy hy sinh chữ tình, coi như không còn tồn tại trên đời này. từng lời nói của cô ấy không phải là nước mắt mà là máu thấm vào tim.

“ngày xuân còn dài, lòng vẫn tiếc máu tanh thay nước, dù thịt nát xương vẫn cười, suối vẫn thơm”

hai chị em đều là “xuân tàn gần cạn”, mà nàng đau xót biết bao khi phải thốt lên “ngươi còn dài ngày xuân”! những lời thánh thiện của anh ấy là vì nhân phẩm của cô ấy và hy vọng rằng cô ấy sẽ có được hạnh phúc trong trái tim tan vỡ của mình. trong lúc tuyệt vọng, anh biết lo cho hạnh phúc của người khác. thật là một cô gái vị tha.

Biết rằng tôi đã chấp nhận, điều đó đã cho tôi những kỷ niệm giữa cô ấy và cậu bé:

“giữ vết thoa này với charm cloud, cái này được chia sẻ”

Dù sao tình cảm vẫn là trừu tượng, nhưng nỗi nhớ thương thì hiển nhiên, nên khi thủy chung cho nàng “chạm đến tầng mây”, nàng đã đau đớn tột cùng. từng lời nói của cô ấy nặng như chì, cô ấy trao tình yêu, cô ấy còn cho tôi những kỷ niệm yêu thương. Phải chăng xã hội buộc mọi người phải chia sẻ những gì không thể chia sẻ là đáng ghét, đáng nguyền rủa? đó là lời tố cáo của nguyễn du lên trời đối với cái xã hội đã chà đạp lên hạnh phúc của con người.

tình yêu của thủy chung coi như đã chết. anh ấy bảo tôi hãy giữ kỉ niệm và anh ấy cũng bảo tôi hãy yêu thương tâm hồn đau khổ của anh ấy trong thế giới đen bạc này:

“mai sau dù còn bao giờ, hãy đốt nén hương ấy, so sánh chìa khóa này. Trông như ngọn cỏ cành lá, hễ gặp một tia gió thì sẽ trở về. Tâm hồn còn nặng trĩu với lời thề, thân tàn liễu, đền đài. tre trúc ngàn thu “.

thuy kieu đoán ra đó chỉ là một bóng ma. từ thần thoại. hồn ma của ông sẽ xuất hiện trong hương và nhạc. hồn ma vẫn mang nặng lời thề sắt son nên dù “thịt nát xương mòn”, hồn vẫn bước đi với “ngọn cỏ, cành lá”, với “ngọn gió hiu hiu…” của người xui xẻo là vẫn còn đó. nó thậm chí còn làm rung chuyển toàn bộ vũ trụ.

vô cùng đau đớn vì cuộc tình tan vỡ, cô quên mất rằng thủy chung đang ở trước mặt mình mà khóc lóc vàng ngọc:

“trăm ngàn cho quân tử, mối nhân duyên ngắn chẳng tày gang, sao mệnh bạc như vôi, nước chảy hoa trôi, hoa dời làng”.

mỗi lời anh ấy nói là một điều may mắn. đối mặt với nỗi đau đớn khôn nguôi này, chị chỉ biết trách mình sao “phụ bạc”, “hoa nổi”, những hình ảnh đó khiến tất cả chúng tôi xúc động. Về phần Kim Trọng, chàng cũng cảm thấy có lỗi vì đã “giúp đỡ” chàng. chính tâm lý tội lỗi cao cả đó đã khiến cô ấy ngất đi trong một tiếng kêu đau đớn:

“oh kim lang! oh kim lang! dừng lại đi! Tôi đã giúp bạn từ trước đến nay!”

phần “duyên” trong “truyện kieu” là một “long kỳ” trên bầu trời “duong tan thanh”. Bằng con mắt tinh tường, Nguyễn Du đã phát hiện ra trong truyện của Thanh Tâm một tình tiết rất cảm động và bằng nghệ thuật tuyệt vời, ông đã tái hiện đoạn “hoán đổi định mệnh” vô cùng sâu sắc và độc đáo. tác giả đã khéo léo đối chiếu hai tính cách của hai chị em: người tầm thường và người phi thường. Trong “sóng gió” này, Thuý Vân vẫn vô tư, hồn nhiên (cũng đừng vội trách Thuý Vân. Nhân vật này cũng là một cửa hàng bí mật trong kiệt tác nghệ thuật của Nguyễn Du mà chúng ta chưa kịp bàn đến đây) ), và thuy kieu còn đau hơn.

nguyen du dùng để miêu tả tâm lý và diễn biến nội tâm của nhân vật, cũng có thể nói nguyen du đã đi đến biện chứng của tâm hồn. chỉ qua phần “quà” ta cũng cảm nhận được rằng, thùy kiều là một cô gái giàu tình cảm, giàu đức hi sinh, biết yêu thương cuộc sống. một nhân cách vừa trỗi dậy như bông hoa mới nở đã bị sóng đánh gục. nói như một giấc mơ, chủ nhân của đoạn văn này như thể có máu trên đầu ngòi bút của Nguyễn Du, như thể một giọt nước mắt của nhà thơ thấm qua trang giấy. Hơn hai trăm năm sau, những giọt nước mắt ân tình ấy vẫn chưa vơi cạn?

phân tích thuê tàu – mẫu 4

đỉnh cao của truyện kiều trong đời thơ Nguyễn Du cũng là đỉnh cao của văn học Việt Nam, tác phẩm để lại những giá trị sâu sắc cả về nội dung và nghệ thuật. Cuộc đời của cô gái ngoại quốc đã trải qua bao nhiêu thử thách, gian truân, phải trải qua bao đau lòng nhưng có lẽ đau đớn nhất chính là giây phút trao tình yêu cho bạn. mọi suy nghĩ, tâm trạng của anh đều được tái hiện một cách chân thực và trọn vẹn qua đoạn trích: trao gửi yêu thương.

mối quan hệ định mệnh được trích dẫn trong phần về các biến gia đình và sự mơ hồ. Sau khi gia đình bị tai biến, Kiều phải bán thân cho chàng mã sinh được hơn bốn trăm lạng vàng để lo hậu sự cho cha và em trai. đêm cuối cùng trước khi ta cùng thanh mai trúc mã, thủy kiều nói với ta rằng thủy vân đã đến cho ta tình yêu với kim trong.

để thuyết phục nàng đồng ý trả nghĩa kim cho mình, thủy kiều chân thành hỏi: Mong nàng chấp nhận / ngồi xuống cho ta lạy rồi ta mới trả lời. thuy kieu đã sử dụng từ ngữ rất tinh tế và cẩn thận để có hiệu quả tốt nhất. Ngoài ra nàng cũng hiểu rất rõ hoàn cảnh của thuy văn, đây là một chuyện rất bất ngờ đối với thuy văn, không phải chuyện dễ dàng chấp nhận. đó là sự tin tưởng chứ không phải nói cách khác, giao cho bạn sự tin tưởng và sự kỳ vọng chân thành của tôi. chấp nhận – đồng ý làm một công việc với thái độ miễn cưỡng, thấu hiểu cảm xúc của thuy van khi phải nghe những điều bạn sắp nói. những cặp từ cúi đầu, nói năng thoạt nghe có vẻ vô lý trong nghi thức phong kiến ​​vì làm sao tôi có thể cúi đầu trước anh? nhưng nó là hợp lý về mặt người được ủy thác và người phụ thuộc. Cách sử dụng ngôn từ của kiều nữ đã đặt Thủy Vân vào tình thế khó nói từ chối những điều khó xử và phản cảm mà họ sắp nói.

để thuyết phục nàng, anh chàng đã đưa ra một lý lẽ về hoàn cảnh của chính mình: “từ khi gặp kim / khi ngày càng rạng ngời mong ước, đêm thề non hẹn biển / không có gì sóng gió / tình yêu khôn cùng, đôi bên vẹn toàn.” nhớ lại chuyện tình của họ và Kim tôn trái tim cũng phải đau, trên bàn tán xôn xao loạt ảnh thể hiện hình ảnh tình yêu của cặp đôi: lời chúc của fan: tặng fan lời thề trăm năm, kính thề, uống rượu thề rượu trung thành. những lời thề nguyền trớ trêu, những tưởng cả hai sẽ được hưởng hạnh phúc mãi mãi nhưng không ngờ gia đình lại bắt gặp một sự thật khiến tình yêu không thành. hai câu thơ tiếp theo đã cho thấy rõ nguyên nhân vì sao thủy kiều phải phá bỏ giao ước. khi gia đình gặp biến cố lớn, là chị cả trong gia đình, Thủy kiều lúc này bị đặt giữa những mâu thuẫn: gia đình và tình duyên, chọn chữ hiếu, anh đã phản bội tình yêu và lời thề vàng son, nhưng nếu trọn tình nghĩa thì anh sẽ. trở thành một người không chung thủy tuyệt vời. và cuối cùng quyết định: “trước hết là một đứa trẻ, bạn phải trả tiền cho việc giao hàng”.

giữa những đau đớn, dằn vặt, cô vẫn rất bản lĩnh và bình tĩnh để tìm ra cách giải quyết phù hợp nhất: “dán keo và khâu lụa thừa, may áo cho em”. Acacia Loon được tạo ra từ máu của một loài chim, sử dụng Acacia để hàn gắn mối quan hệ giữa cô và Kim. hai chữ “lụa còn sót lại” như nhấn mạnh nỗi đau của thủy chung nhưng đồng thời cũng thể hiện niềm tiếc thương, v.v. Đau bao nhiêu, đau hơn bao nhiêu trong chuyện tình này. kiều luôn tỏ ra là người rất am hiểu tâm lý và hoàn cảnh của thủy chung, nếu như trên để lại cho bạn gần như tin tưởng thì câu thơ dưới đây như một lời khao khát, tha thiết: “bạn còn sống mãi ở xuân dài / xót ruột máu thay lời nước non ”. thủy chung mong rằng họ sẽ vì tình anh em mà đền đáp được cái nghĩa của kim trong, nếu như: “dù thịt nát xương tan / nụ cười vẫn thơm”. nó luôn là như vậy, anh luôn có một dự cảm xấu về tương lai của chính mình. Đồng thời, với lập luận như vậy, con kiến ​​cũng không đành lòng từ chối lời đề nghị của anh ta. với cốt truyện chặt chẽ, gay cấn, thể hiện sự thông minh của thủy chung và phục vụ mục đích khiến van xin trả nghĩa kim trong cho nàng.

sau khi nhờ anh giúp đỡ, thuy kieu bắt đầu trao cho thuy van những lời quan tâm và cho anh biết về tương lai. Mỗi kỷ niệm xa xưa và quý giá của bạn đều được nâng niu và gìn giữ, mỗi kỷ niệm gắn với một niềm hạnh phúc mà bạn sẽ không bao giờ quên trong cuộc đời này. Đó là chiếc nhẫn mà Kim Trọng trao cho Thúy Kiều, đó là chiếc lá liễu – những lá thư với những lời yêu thương mà họ dành cho nhau. nhưng đó không phải là tất cả, họ vẫn còn đó những kỉ niệm “phím đàn với hương nguyền xưa” và nay thủy chung đã trao cho em tất cả, trao kỉ vật cho em cũng là trao gửi yêu thương. nhưng khi trao kỉ niệm cho tôi, vẫn có sự mâu thuẫn, giằng xé giữa lý trí và tình cảm: lý trí thì muốn cho tôi tất cả, nhưng tình cảm thì dường như không muốn: “giữ cái duyên này, giữ cái chung”, cô muốn cho, và muốn tiết kiệm, để dành một cái gì đó cho chính cô ấy. tâm lý này cũng dễ hiểu thôi, vì trong tình yêu, nhu cầu chiếm hữu rất cao, ít ai đủ can đảm kết hôn, tuy nhiên, kiều đã đành, nên hành động muốn giữ một chút tài sản chung là hoàn toàn dễ hiểu và hợp tâm lý. pháp luật. đồng thời cũng mong muốn họ có cuộc sống bình yên, hạnh phúc nhưng cũng muốn họ đừng bao giờ quên mình: “xin lỗi người một đời phụ bạc”. Thủy Kiều rõ ràng là ích kỷ và mềm yếu, nhưng chính điều này, cô mới thấy tình cảm của mình dành cho Kim trong rất sâu đậm và trong giây phút thất tình đó, cô cảm thấy rất tổn thương, mất mát và thất vọng.

những ký ức đau đớn, xót xa càng trao đi những lời dặn dò đau thương cho tương lai: “mai sau có gì / đốt bếp hương ấy so với chìa khóa này”. Sau này mỗi lần thắp hương hay chơi đàn linh hồn bạn sẽ hiện về khi đó bạn chỉ mong thủy van hãy vẩy một giọt nước cho đầu óc tỉnh táo “tưới một giọt nước cho kẻ bất lương”. ta thấy ở hải ngoại đâu đâu cũng khát vọng hạnh phúc đoàn tụ: hồn còn mang nặng lời thề / Thân tàn liễu rũ, lũy tre. dù nát xương tan nát nhưng lòng vẫn nặng trĩu lời thề độc. nên khi kim trong và thủy chung hưởng hạnh phúc thì thủy chung cũng sẽ lại được hưởng hạnh phúc. Sự mâu thuẫn này vừa thể hiện sự ân hận, đau xót của người phụ nữ ngoại tộc, đồng thời thể hiện tình cảm sâu nặng của nàng đối với Kim Trọng.

Tám câu thơ cuối, câu thơ lục bát trở về hiện thực đau thương, xót xa: tình dang dở, tan vỡ, mãi mãi không thể cứu vãn. “nay trâm gãy gương vỡ / còn bao nhiêu mối tình ngắn ngủi”, thành ngữ “trâm gãy gương soi” vừa là sự tan vỡ trong tình yêu, vừa là sự tan vỡ trong một trái tim đáng yêu. nàng thao thức với nỗi đau thân phận: “sao mệnh bạc như vôi / Đã đành để nước chảy hoa trôi / ôi kim lang, ôi kim lang / Thôi thiếp đã đành. anh ấy từ đây. ” hai chữ ôi, ôi trong câu thơ sáu chữ đã thể hiện được tiếng gọi tha thiết, khắc khoải, đau đớn của nàng kiều. câu cuối cùng là lời thú nhận tội lỗi và tự nhận tội của Thủy Kiều “vì, tôi đã giúp cô từ đây”.

Với nghệ thuật độc đáo thể hiện nội tâm của mình, sự kết hợp linh hoạt của các hình thức ngôn ngữ đã thể hiện tâm trạng, tình cảm của nàng Kiều bằng cách nói lên sức hấp dẫn của nó. đoạn trích thể hiện bi kịch tình yêu và bi kịch số phận của người phụ nữ hồng nhan bạc mệnh không may mắn trong xã hội phong kiến. đồng thời trân trọng, ngợi ca vẻ đẹp của thủy chung.

phân tích truyện ngôn tình – mẫu 5

câu chuyện tình yêu có một vị trí đặc biệt trong truyện ngôn tình kiệt tác của nguyễn du. Về cốt truyện, đoạn thơ đánh dấu một bước ngoặt lớn trong cuộc đời nhân vật chính: Thúy Kiều bắt đầu cuộc đời lưu lạc, đau khổ. về chuyên đề, bài thơ thể hiện sâu sắc chủ đề bi thảm của tình yêu tan vỡ. Về nghệ thuật, đoạn thơ chứng tỏ tài năng khắc họa nội tâm nhân vật tuyệt vời của Nguyễn Du.

Tâm trạng của Thủy Kiều trong phần Nhân duyên diễn biến qua ba giai đoạn như ba nấc thang tâm lý. mở đầu là yêu cầu khẩn cấp của kieu cho van:

<3

hai câu thơ cho thấy kiều vừa cầu khẩn vừa tha thiết, như thể đặt niềm tin và hy vọng vào van. diễn đạt sự cầu xin bằng nhiều từ: hỏi, mượn, bức xúc, … Nguyễn du chọn từ ủy thác. Có phải vì chỉ có chữ tín mới chứa đựng nội dung của thông điệp hỏi và tin? lại nữa, tại sao chấp nhận mà không nhận, tại sao “chấp nhận” trước rồi mới “nói chuyện” sau? nếu anh kieu trình bày vấn đề trước thì chắc chắn anh đã chấp nhận. nói “chấp nhận” có nghĩa là có ý kiến ​​của người nhận, là có ý muốn của người nhận. nhưng ai biết được đâu là tự nguyện hay không. do đó, họ phải “nhận lời” vì đây là trường hợp Việt kiều chủ động thúc giục, đặt anh vào tình thế không nhận được. Ở đây, Kiều càng hiểu hoàn cảnh của mình và càng hiểu hoàn cảnh của em gái mình hơn. điều đó cũng cho thấy nguyễn du là một nhà thơ “trầm với đời”

thuy kieu không nói quá nhiều về hoàn cảnh của mình. chuyện gì vừa xảy ra không ai biết. những bất hạnh của người nước ngoài là những người duy nhất họ hiểu. Vì chính Vân là người đã chứng kiến ​​cả những biến cố của cuộc đời ở nước ngoài “gặp Kim” và “bão táp gì”. Những mâu thuẫn lớn trong tâm trạng của Thúy Kiều lúc này không phải là giữa đạo hiếu và tình yêu. giải quyết mâu thuẫn giữa đạo hiếu và tình yêu. Kiêu đã làm được, tuy khó nhưng dứt khoát và có phần thanh thản: “làm con trước hết phải báo đáp ân sinh thành” và hơn nữa nếu là chữ hiếu thì không phải là “đáng tin”, “oái ăm”, bạn phải “nói”. Cùng với chị gái của cô ấy; kết hôn với van là một trách nhiệm và nghĩa vụ.

Mâu thuẫn chủ yếu được thể hiện trong đoạn trích là mâu thuẫn giữa tình yêu lứa đôi và hạnh phúc tan vỡ. Sự bất phân, tan vỡ này được thể hiện qua một câu thơ mang sắc thái thành ngữ: “giữa đường tình đứt gánh”. hình ảnh ẩn dụ “giữa đường đứt gánh” mà ta đã thấy trong các bài ca dao. thì những đau khổ của thủy chung đều ngoại lệ với số phận của người phụ nữ xưa. Tuy nhiên, bi kịch tình yêu tan vỡ của Kiều vẫn đau đớn hơn bất kỳ câu chuyện tình yêu nào trong văn học trước đó.

Sau tám câu mở đầu, Kiều kể cho Vân nghe nỗi bất hạnh của mình và thấu hiểu hoàn cảnh của mình, Kiều vẫn thuyết phục Vân trả nghĩa cho Kim Trọng. Kiều nói với Vân bằng những lời lẽ tự tin được thể hiện qua những câu thơ mang phong cách thành ngữ: “tình máu mủ”. “lời nước non”, “thịt nát xương mòn”, “chín dòng sông cười” là những từ ngữ đầy sức thuyết phục. Những Việt kiều gắn bó máu thịt van xin anh hãy cho anh một niềm vui, một chút ân huệ cho sự hy sinh cao cả của anh:

<3

vừa hấp dẫn vừa ràng buộc, nhưng cũng đầy khao khát. Kieu đã được yêu cầu phải trả giá cho ý nghĩa quý giá trong tên của mình.

nhưng chính lúc này mục đích đã đạt được khi bi kịch tình yêu của kiều nữ lên đến cao trào, kiều biết rằng thủy chung lấy nặng kim để trả nghĩa, chính là vì “thương cho máu me” chứ không phải vì “non. lời quê ”nên Kiều chỉ có thể trao duyên cho Vân, chứ tình không dễ trao. cố gắng trở lại tình yêu bằng hai cách: để lại ký ức về linh hồn bất tử của anh ấy.

kieu đã cho van một số đồ lưu niệm. cô hy vọng với kỷ niệm này sẽ hiện diện trong tình yêu. những kỉ niệm thiêng liêng và đẹp đẽ. “giấy với một mảnh wicker”, “bàn phím với một mảnh hương bị nguyền rủa”. một kỷ niệm đẹp vì nó gắn liền với những tháng ngày tươi đẹp nhất của cuộc đời ở nước ngoài. kỷ niệm thiêng liêng vì nó là riêng tư, chỉ dành cho kiều và kim trong. kieu không muốn trao nó cho người thứ ba, dù đó là anh trai của mình. Xin lỗi tôi trong một từ “tài sản chung”. “hãy giữ lấy số phận này, đây là lẽ thường” bao nỗi đau trong một chữ “xưa”: “bàn phím với nén nhang nguyền rủa ngày xưa” hiện thực tươi sáng đẹp đẽ gần đây đã trở thành dĩ vãng. thời gian của khách bị phá vỡ, nhường chỗ cho thời gian của hài hước. kỷ niệm còn đó, nhưng tình yêu thì không.

kiều nữ tìm ra con đường thứ hai, con đường trở về để yêu với một tâm hồn bất tử: “gặp gió se se”. ở nước ngoài đợi tu vi trở về, có thể trả nghĩa cao quý thì sẽ nhận được báo đáp, trả được nghĩa quý thì sẽ nhận được sự cảm thông của người tình “rưới chén nước vào thác oan”. nhưng như ai đó đã nói, nếu trong truyện ngôn tình cổ đại, giọt nước mắt của người tình rơi vào tách trà và giải thoát oan hồn của trượng phu, thì trong doan lam tam thanh, nước mắt của kim ngân không thể làm tan đi mối tình oan trái của cái chết. của người phụ nữ bởi vì sự trở lại với linh hồn bất tử là sự trở lại mà không gặp phải.

ở cuối câu thơ, yếu tố bi tráng không những không được giảm bớt mà còn được đưa lên một tầm cao hơn. đó là khoảnh khắc mà linh hồn trở về, siêu hình trở về bất lực trước tình cảm thực của người con gái vương gia ý thức rất rõ về hiện sinh “nay đây mai đó”: “trâm gãy”, “hồng nhan bạc mệnh”, ”. mệnh bạc như vôi “,” hoa trôi nước chảy “

kieu nhận thức được những gì đang tồn tại, của bây giờ và nhiều hơn nữa kieu yêu cô ấy. ai lại trách nàng sau khi yêu người ta, vì người ta mà yêu chính mình. có chút vì không ích kỷ mà vẫn rất vị tha: “đối với người, tuyệt nhiên không có bóng dáng của nỗi đau riêng tư. Chỉ khi mọi chuyện” vì người “đã qua, giờ nhìn lại lòng mình, hoàn cảnh của mình.” , nỗi đau của bạn sâu đến mức nào

Tâm trạng bi thương của Kiều càng thêm sâu sắc khi đối mặt với sự chà đạp của số phận, anh vẫn không ngừng khao khát một tình yêu nồng nàn và vĩnh cửu: “sao nói nổi”, “trăm mối tình”, “trăm mối tình”. vạn tiễn đưa quân. “sự tồn tại của tình yêu khiến người yêu quên đi sự tồn tại của em gái. Giữa cuộc đối thoại với van, kiều trở về độc thoại nội tâm của mình và sau đó dường như hướng mọi thứ về phía kim trong.

ôi kim lang! oh kim lang dừng lại đi, tôi đã giúp bạn kể từ đó.

trong một câu thơ, tên của kim trong được phát âm hai lần, kèm theo những liên từ đau đớn và tuyệt vọng “ôi”, “ôi” câu thơ trên với nhịp 3/3 được đọc như tiếng nấc, thì câu thơ dưới dài ra như một. than thở.

Câu chuyện tình yêu kết thúc bằng một tiếng than thở, bằng một tiếng kêu đau đớn và tuyệt vọng. tuy cuộc tình tan vỡ nhưng khát vọng tình yêu được khẳng định. đó là vẻ đẹp cao quý của tâm hồn kiều, giá trị nhân văn bền vững của truyện kiều. đoạn thơ bi thương, đau thương nhưng không ảm đạm, tăm tối, ngược lại vẫn ánh lên ánh sáng của niềm tin vào tình yêu, vào con người.

Đoạn thơ cho ta thấy “niềm thương cảm lạ lùng” của đại thi hào dân tộc đối với những đau khổ và khát khao của tình người. qua trao đổi nhân duyên, chúng ta cũng có thể thấy được lối viết miêu tả nội tâm độc đáo của tác giả truyện đam mỹ.

phân tích truyện ngôn tình – văn mẫu 6

Trong lúc khủng hoảng, kieu chỉ đứng dậy và sửa chữa mọi thứ. trăn trở giữa đạo hiếu và tình yêu. Kiều thấy cả hai đều rất nặng lòng nhưng rồi chàng quyết bán mình chuộc cha. tôi và bố được ra mắt, việc nhà cũng ổn, bà con mới nghĩ đến chuyện yêu đương. Đầu tiên, cô nghĩ đến nỗi khổ của người yêu. Dù số phận thế nào, anh cũng không thể chịu đựng được tình yêu của Kim. phải làm sao để người yêu bớt khổ. Suy nghĩ hồi lâu, cuối cùng Kiều cũng nhờ em gái Thúy Vân trả nghĩa cho Kim Trọng.

Đoạn trích Tự tình thể hiện bi kịch tình yêu, số phận bất hạnh, nhân cách cao đẹp của Thúy Kiều, đồng thời thể hiện khả năng miêu tả nội tâm nhân vật hóm hỉnh của Nguyễn Du. đoạn trích có thể được chia thành hai phần:

part 1 (câu 1 đến câu 14): Thủy kiều nhờ thủy chung trả nghĩa cho kim trong.

phần 2 (từ câu 15 đến hết): tâm trạng đau khổ của kiều nữ sau khi kết hôn.

đoạn trích thực ra là một đoạn thoại khá dài của nhân vật Thủy Kiều và tính chất của đoạn đối thoại thay đổi tùy theo diễn biến tình cảm. trong phần 1, kieu loan luan me va con gai rõ ràng với thuy van. ở phần 2, đã trao duyên, kiều cảm thấy hạnh phúc của mình đến đây là kết thúc nên tự cho mình là kẻ bạc mệnh, kẻ làm điều bất công, kiều như quên mất mình đang nói chuyện với bạn, và tự dưng . Anh chuyển sang nói chuyện với cô. quý giá vắng mặt. đó là một cuộc đối thoại đau đớn với người yêu trong tâm trí.

đối mặt với thực tế phũ phàng rằng ngày mai nó sẽ thuộc về người khác, kiều cảm thấy mình đã gây ra bất hạnh đáng quý. anh thương một nhưng thương người mười, nên anh nghiến răng chấp nhận số phận đen bạc của mình: số phận dẫu dầu dù là dầu, nghĩ đến vàng cũng đau. trong đêm biến hình: một mình bên ngọn đèn khuya, mặc áo dài nước mắt, tóc mái ngố, thủy chung sống trong tâm trạng đầy sóng gió.

Cô ấy tự trách mình vì đã quá riêng tư. trên thực tế, cả hai chủ động yêu nhau và sẵn sàng gắn bó với nhau. đó là vì anh ấy luôn nghĩ đến người khác, ngay cả khi đang đau đớn tột cùng. Do dự, suy nghĩ trước sau, anh thấy chỉ có một cách để cứu vãn một phần nhân duyên của mình, đó là đưa nó cho em gái. nghĩ là làm, kieu cho thuy van một cơ hội khi cô em gái vô tư ấy chợt bừng tỉnh hồi xuân.

Bắt đầu cuộc trò chuyện riêng tư với những người khác, thậm chí cả chị gái của bạn, không dễ dàng. hơn nữa, đây không phải là tình yêu thoáng qua có thể nguyền rủa đá vàng, kết thúc đồng tâm. nó trở nên thiêng liêng, khó thay đổi. bây giờ nhờ van thay, tôi e rằng tôi không chắc là van đã chấp nhận hay chưa.

kieu dang o dau: khong noi ra duoc, nhung khong noi. Đó là lý do tại sao anh ấy lưỡng lự trước và sau, anh ấy tự hỏi, anh ấy đã lưỡng lự rất lâu trước khi phát ra một câu khiến người ngoài cũng phải tức giận:

Hãy tin tưởng ở tôi, nếu bạn sẵn sàng ngồi cho tôi, tôi sẽ nói lời chào.

đó là từ gì? đó là từ cô ấy yêu cầu tôi thay thế bằng cậu bé kim. lời cầu hôn đó thật bất ngờ, ngạc nhiên ngay cả với Thủy kiều vì trước đây anh chưa từng nghĩ đến. cả đêm cô không nghĩ đến điều này, cô chỉ biết đau khổ và dằn vặt. nhưng từ khi tỉnh lại và dỗ dành em gái thì chợt thấy một tia sáng lóe lên: “đây rồi! Em gái này có thể giúp anh trả nợ ân tình.” lời cầu hôn đó cũng khiến thủy chung bất ngờ vì nó cực kỳ quan trọng, nó ảnh hưởng đến cả cuộc đời của anh, việc nhận chồng chẳng dễ dàng, đơn giản như nhận quà sao? thì dựa vào cơ sở nào mà thuy kiều dám đưa ra ý kiến ​​đột ngột như vậy và hầu như luôn buộc thuy văn phải chấp nhận? cơ sở duy nhất là tình yêu. Toi yeu anh, toi nghi rang anh se nghe toi. Em cũng biết rằng anh yêu em, em không muốn làm trái ý anh. Còn tôi, dù không hiểu đầu đuôi câu chuyện nhưng tôi rất thương người chị kế đã gánh chịu nỗi oan của cả gia đình, giờ tôi đau đớn vì mối tình tan vỡ. Vì vậy, dù không có thời gian để nghe toàn bộ lời giải thích, nhưng chắc hẳn tôi đã hiểu hết nỗi lòng của anh ấy.

nhiều người thắc mắc tại sao thuy kieu không dùng từ cảm ơn mà lại dùng từ tin tưởng. không dùng từ nhận mà dùng từ chấp nhận? chính xác là bởi vì có một sự khác biệt khá tinh vi giữa những từ đó. dựa vào lòng tin, không những giọng điệu của câu thơ nhẹ hơn, không đọng lại ở chữ đầu câu thơ, mà còn giảm bớt những từ ngữ quanh co, khó nghe của kiều, như vậy làm giảm ý nghĩa của chữ tín và tấm lòng của một người. là tuyệt vọng, nghĩa là tin tưởng vào tình cảm ruột thịt. giữa chấp nhận và tiếp nhận, dường như có một câu hỏi tự nguyện hay không tự nguyện. chấp nhận có nội dung tự nguyện, trong khi chấp nhận dường như chỉ là sự bắt buộc chấp nhận và không nhận. trong hoàn cảnh của thuy van lúc đó, tôi chỉ có thể chấp nhận lời đề nghị, nhưng làm sao tôi chấp nhận được?

câu thơ đơn giản gồm sáu chữ mà hàm chứa tất cả chiều sâu của một tình huống phức tạp, một trạng thái tâm tư phức tạp. điều đó khiến nó thậm chí còn giống một câu.

thuy kieu van xin thuy van: hãy ngồi cho cô ấy đi rồi cô ấy sẽ nói, vì cô ấy coi sự vâng lời của thuy van là một hành động hy sinh. đối với nghĩa cử hy sinh đó phải có thái độ trân trọng, biết ơn. thuy kiều cúi đầu trước anh là cúi đầu trước sự hy sinh cao cả đó.

trong những giây phút đau đớn tột cùng, Thúy Kiều vẫn quên mình để nghĩ đến người yêu. nỗi buồn của họ cần được chia sẻ. Sau khoảng thời gian ban đầu khó khăn, giờ đây anh đã giao trọn tình yêu đẹp nhưng dang dở của mình cho người chị gái của mình.

kể từ khi anh ấy gặp Kim, khi người hâm mộ ban ngày ước ao, khi thức uống của đêm thề nguyền. tự tin trước cái khó nghĩ, khó lựa chọn giữa tình và hiếu. nơi có sóng gió, bất hiếu, hai bên chỉ có hai bên. .

Là một người con hiếu thảo, Kiều sẵn sàng bán mình với giá ba trăm lượng để cứu cha và em mình khỏi cảnh tù đày oan uổng. chữ hiếu đã được đáp lại, nhưng chữ tình vẫn canh cánh trong lòng anh như một món nợ nặng tình khó tả:

<3

ý nghĩa này thể hiện bao nhiêu đau khổ và bao nhiêu là cao quý của thuỷ chung? Anh van xin em gái thương cảm cho máu mủ của anh thay nước mà bằng lòng lấy Kim làm vợ. nhắc đến anh ấy, thuy kiều càng ngày càng buồn về thân phận của mình, dường như đau theo nước mắt:

<3

hãy tưởng tượng rằng cái chết bi thảm cũng là biểu hiện của nỗi tủi thân vô cùng, nhưng kiều tự an ủi rằng hồn mình nơi chín suối vẫn thơm thảo những việc lành của thủy chung. Kiêu nói ra những lời đau lòng như vậy, anh hỏi thuy van, tại sao anh lại từ chối?

Ngôn ngữ của Kiều ban đầu là ngôn ngữ của lý trí. Mặc dù anh kiều rất tình cảm nhưng với chuyện quan trọng của đời người, anh không thể thuyết phục tôi bằng cảm xúc đơn thuần. Em phải bình tĩnh dùng lý lẽ để phân tích sự thật, trái phải để anh hiểu và sẵn lòng giúp đỡ.

trước những lời lẽ có lý, có tình yêu tha thiết của kiều. thuy van chỉ biết lắng nghe trong im lặng và điều đó đồng nghĩa với việc chấp nhận. đến đây, bạn thủy kiều yên tâm. đã lấy kỷ niệm tình yêu giữa cô và kim trong tặng cho em gái mình.

giữ đường viền này với thẻ quyến rũ này, điều này được chia sẻ

nếu ở đoạn trên, kiều kể chuyện tình cảm của mình với anh trai với giọng điệu cố gắng nguôi ngoai, thì đến lúc trao kỉ niệm cho anh ấy, anh ấy cảm thấy mình đã mất tất cả nên không thể. kìm lại. trở lại tình yêu của bạn, cảm giác thực sự một lần nữa. trái tim bắt đầu biết nói. nàng nói: biên giáp lá liễu còn trong giọng điệu cố giữ bình tĩnh, nhưng đến câu: giữ lấy duyên này, chuyện này thường, nghe như tiếng nấc nghẹn ngào. Mối quan hệ định mệnh này là giữa Thủy Vân và Kim trong, nhưng phần cô ấy kể là tất cả. Định mệnh của anh là em đã trao nó cho anh, nhưng những kỉ niệm này anh hãy coi chúng là một phần của em, nó là tài sản chung. Rõ ràng lý trí buộc cô phải chấm dứt tình yêu với Kim, nhưng tình cảm thì không.

Có điều gì đó đặc biệt về các từ được lưu và chia sẻ. chữ “giữ” không có nghĩa là trao trọn vẹn mà chỉ là giao cho con giữ; và chữ chung quá rõ ràng, nó cho thấy tâm lý bản năng Việt kiều không chịu được để trả lại tất cả cho bạn. những lời lẽ ấy thể hiện tình yêu của kiều với kim trong thật nồng nàn, sâu nặng. tuy nhiên, kiều vẫn cho mình một cái duyên, chứng tỏ rằng trong tình yêu và vì tình yêu, kiều đã đặt hạnh phúc của người mình yêu lên trên hết.

mối tình đầu trong sáng và ngọt ngào như vậy, đột nhiên lại nói quên, làm sao có thể quên? gửi một số tình yêu trong kỷ vật này! Giữa lúc đau đớn tột cùng, Kiều vẫn cố gắng an ủi. sau đó, hãy để cảm xúc tuôn trào.

phân tích câu chuyện tình yêu – mẫu 7

tình yêu giữa thủy kiều và kim trong đẹp đẽ, say đắm, kim trong phải trở về liêu trai làm tang lễ. Trong khi đó, tai họa ập đến với gia đình chị Thuý kiều. của cải bị bọn tội phạm cướp đoạt. cha và anh trai của thuy kieu bị bắt và bị đánh đập. bọn quan lại đòi hối lộ, “làm việc này chỉ cần ba trăm lạng”. Đứng trước sự thật đau lòng đó, một người giàu tình yêu thương và đức hi sinh như Thúy Kiều không còn cách nào khác là phải bán mình lấy tiền cứu cha và anh. nhưng mối quan hệ với kim trong thì sao? thuy kiều rất buồn. cuối cùng, anh ta quyết định nhờ tôi lấy kim loại quý thay cho anh ta. phần “đáng yêu” trong “truyện kiều” thật cảm động. Đây có thể là cảnh đau khổ nhất từng thấy trong văn học nhân loại.

Dựa trên cốt truyện của Thanh Tâm Tài Nhân, Nguyễn Du đã tái hiện rất sinh động các tình tiết trong truyện ngôn tình. “thuy van chợt tỉnh xuân” thấy em gái mình thổn thức giữa đêm. van đến hỏi một cách độc đáo. thuy kiều thật sự rất khó nói, nhưng “hãy để trái tim mình cho ai đó”. cô ấy yêu cha, cô ấy bán mình, cô ấy yêu người yêu của mình, cô ấy phải tin tưởng bạn:

“Tin anh đi, anh sẽ chấp nhận, ngồi xuống cho em cúi xuống rồi anh sẽ nói, giữa đường anh sẽ đứt gánh tình yêu, keo và khâu lại mảnh lụa thừa, anh nhé. ”.

trong lời nói này để diễn tả khái niệm tình nghĩa, nguyễn du đã chọn từ “tín nhiệm”, chính xác xuất sắc. từ “tự tin” ngụ ý một niềm tin rằng người bị thẩm vấn không thể bác bỏ. một cử chỉ thiêng liêng khác là “cúi đầu xuống”. Tôi chưa bao giờ cúi đầu trước em trong đời! nhưng chỉ do duyên. Tình yêu với người thợ kim chỉ thật sâu sắc biết bao, thiêng liêng biết bao! nửa đêm rơi nước mắt, chị Thuý kể lại sự việc cho em gái nghe:

“từ khi gặp kim khi ngày quạt gió mong ước, đêm thề non hẹn biển bão táp tình yêu đôi bên.”

thuy kieu nhanh chóng kể lại những sự kiện mà thuy văn cũng đã chứng kiến. chuyện gặp kim trong buổi chiều làm rõ chuyện thề non hẹn biển với kim trong. gia đình rối ren. nhưng có một chi tiết mà một người bình dị như thủy chung không bao giờ có thể biết được: “minh triết đôi bên”. Qua lời kể của thủy kiều, nguyễn du châm biếm cả một xã hội, hiếu – nghĩa là hai giá trị tinh thần không thể đặt lên bàn cân. nếu một xã hội buộc mọi người phải lựa chọn những giá trị mà không thể lựa chọn được, thì đó là một xã hội tàn bạo. thuy kiều cay đắng chọn từ “công ty con”. nhưng chỉ có ba điều: “niềm tin, hy vọng và tình yêu, tình yêu lớn nhất”. khi nghe một bài thánh kinh như vậy, chúng ta càng thấm thía nỗi đau của người xa xứ. vì vậy, hy sinh chữ tình, coi như không còn tồn tại trên đời này. từng lời nói của cô ấy không phải là nước mắt mà là máu thấm vào tim.

“ngày xuân còn dài, vẫn ngậm máu đào thay lời muốn nói, dù thịt nát xương tan, xương vẫn cười, suối vẫn thơm.”

hai chị em đã “gần như còn xanh”, mà chị đau xót biết bao khi phải thốt lên “ngày xuân của anh còn dài”! những lời thánh thiện của anh ấy là vì nhân phẩm của cô ấy và hy vọng rằng cô ấy sẽ có được hạnh phúc trong trái tim tan vỡ của mình. trong lúc tuyệt vọng, anh biết lo cho hạnh phúc của người khác. thật là một cô gái vị tha. biết rằng tôi đã chấp nhận, nó đã cho tôi những kỷ niệm giữa cô ấy và Kim:

“ở lại với đường viền này với hình ảnh đám mây tuyệt đẹp này, cái này được chia sẻ.”

Dù sao tình cảm vẫn là thứ trừu tượng, nhưng ký ức về tình yêu là điều hiển nhiên, nên khi thủy chung trao “bờ vực với tấm mây” cho nàng, nàng đã đau đớn tột cùng. mỗi lời nói của anh đều nặng như chì. Nó cho tôi sức hấp dẫn của nó, nó cho tôi những kỷ niệm, nhưng tôi giận cuộc đời. Xã hội bắt con người phải chia sẻ những gì không chia sẻ được thì bị nguyền rủa, đây là bản cáo trạng động trời của Nguyễn Du đối với xã hội chà đạp lên hạnh phúc của con người. thuy kiều trao duyên coi như chết. anh ấy bảo tôi hãy lo liệu mọi việc và anh ấy cũng bảo tôi hãy yêu thương tâm hồn nhức nhối của anh ấy trong thế giới đen bạc này:

“mai sau dù còn bao giờ, hãy đốt nén hương ấy, so sánh chìa khóa này. Nhìn cỏ cây cành lá, nhìn làn gió hay em sẽ trở về. Hồn vẫn mang nặng lời thề, thân xác gãy, thân liễu rũ đền đài, trúc ngàn mai. ”

thuy kieu đoán ra đó chỉ là một bóng ma. những lời nói ma quái của anh ấy sẽ xuất hiện trong hương và nhạc. hồn ma vẫn mang lời thề sắt son nên dù “thịt nát xương mòn” nhưng hồn vẫn bước đi với “ngọn cỏ, cành lá”, với “gió thoảng…”. tình yêu của những kẻ bất hạnh vẫn làm rung chuyển vũ trụ. đau khổ nhiều vì sự tan vỡ của tình yêu, cô quên mất rằng mình đang ở phía trước và khóc theo vàng:

“trăm nghìn cho quân tử, mối nhân duyên ngắn chẳng tày gang, sao mệnh bạc như vôi! Nước chảy hoa trôi, hoa dời làng.”

mỗi lời anh ấy nói là một điều may mắn. đối mặt với cuộc đọ sức này, cô chỉ biết trách mình là “bạc mệnh”, “hoa trôi”, hình ảnh khiến tất cả chúng ta xúc động. Đối với Kim Trọng, chàng cũng cảm thấy có lỗi vì đã “giúp đỡ” chàng. chính tâm lý tội lỗi cao cả đó đã khiến cô ấy ngất đi trong một tiếng kêu đau đớn:

“oh kim lang! ôi kim lang đủ cả! Tôi đã ủng hộ bạn kể từ đó! ”

đoạn “yểm bùa” trong “truyện kiều” là một đoạn “long mạch” trong “dan tộc tân thanh”. Bằng con mắt tinh tường, Nguyễn Du đã phát hiện ra trong truyện Thanh Tâm một tình tiết rất cảm động, và bằng nghệ thuật tuyệt vời, ông đã tái hiện đoạn “Trao duyên” một cách hết sức sâu sắc và độc đáo. tác giả đã khéo léo đối chiếu hai tính cách của hai chị em: người tầm thường và người phi thường. trong sự kiện “bão táp nào” này, thuy văn vô tư và hồn nhiên (cũng đừng vội chê bai thuy văn nhé.

nhân vật này cũng là một bảo bối bí mật trong kiệt tác nghệ thuật của nguyễn du mà chúng ta chưa bàn đến ở đây), và thủy kiều là nỗi khổ. Nguyễn du dùng để miêu tả tâm lý và diễn biến nội tâm của nhân vật, cũng có thể nói rằng nguyễn du đã đạt đến phép biện chứng của tâm hồn.

chỉ qua phần “phó thác”, ta cũng cảm nhận được rằng thùy kiều là một cô gái giàu tình cảm, giàu đức hi sinh, biết yêu thương cuộc sống. một nhân cách vừa trỗi dậy như bông hoa mới nở đã bị sóng đánh gục. Như một giấc mơ trong nhà chủ nhân: Đoạn văn này như giọt máu chảy ra từ đầu ngòi bút của Nguyễn Du, như giọt nước mắt thi sĩ thấm khắp trang giấy. Hơn hai trăm năm sau, những giọt nước mắt ân tình ấy vẫn chưa khô.

phân tích câu chuyện tình yêu – mẫu 8

“Truyện kiều” của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du quả là một kiệt tác văn học của nhân loại, tác phẩm được giảng dạy trong chương trình ngữ văn dưới dạng những đoạn trích tiêu biểu. một trong những trích đoạn tiêu biểu về mối tình dang dở, dang dở của thủy chung là “trao duyên”. tác giả đã rất thành công khi khắc họa một cách chân thực và rõ nét tâm trạng của nhân vật duyên trong từng cảnh phim, để lại cho người đọc những cảm xúc sâu lắng.

nhan đề của đoạn trích “trao duyên” phần nào gây ấn tượng cho người đọc về sự khác lạ, chênh vênh của cuộc đời và sự khác biệt về con người; Nhân duyên là định mệnh, đó là sự sắp đặt, an bài của ông trời, có thể nói, đánh đổi dễ dàng như vậy. Chính sự lạ lùng của tiêu đề đã gợi lên những điềm báo về nghịch cảnh cũng như sự thiếu cẩn trọng trong đoạn văn này. Điều nghịch lý chính nằm ở hành động trao gửi tình yêu của Thủy Kiều, muốn trả lại tình yêu với kim trong cho thủy chung, nhờ bạn nối tiếp mối lương duyên để trả ơn cho kim trong.

<3

Những từ như “tin tưởng, giữ vững, ngồi xuống, tôn kính thưa ngài”, được tác giả sử dụng có một giá trị vô cùng gợi hình và gợi cảm. Thủy kiều không chỉ đơn giản cầu cứu mà tin tưởng ở thủy vân, chỉ có Vân mới có thể giúp kiều trong tình huống này, nàng đồng ý cúi đầu nói cho chính anh của mình, chỉ mong anh có thể nhận lời, lời cầu hôn khó nhưng thiêng liêng này. Thủy Kiều trong hoàn cảnh khó khăn nhưng vẫn tỏ ra tài trí, mưu trí, thông minh, anh coi cô như ân nhân của mình với tất cả sự kính trọng. Sau đó cô kể lại mối tình của mình với Kim, giải thích lý do vì sao cô phải trao “sợi chỉ thừa” đó cho Thụy Vân, đó là vì sóng gió bất ngờ ập đến với gia đình khiến cô phải từ bỏ chữ tình để hoàn thành chữ hiếu. Cô mong rằng họ sẽ vì tình máu mủ ruột thịt, hiểu được hoàn cảnh gia đình, cũng như tình bạn giữa cô và Kim Trọng mà đồng ý se duyên cho Kiều.

những lời nói của kieu đã hiểu hết lý do nên khó từ chối dù kieu biết rằng điều đó cũng rất bất lợi và khó xử cho mình. với sự chấp thuận của van xin thì ngay cả khi chết nàng vẫn thấy thanh thản và mãn nguyện “nụ cười chín nụ vẫn thơm”, cái chết cũng thể hiện sự trân trọng của nàng đối với những thiệt thòi mà nàng phải gánh chịu thay cho chàng. sau khi nói những lời yêu thương cũng là lúc kiều nữ trao gửi những kỉ niệm mà nàng và kim trong đã có với nhau, nào là biên giới, chiếc lá liễu, phím đàn, nén hương nguyền rủa

“biên giới với đám mây may mắn này sẽ giữ cho điều này chung”

Bằng cách cất đi những kỷ niệm thiêng liêng của tình yêu, như thể bạn đang cho đi những điều quan trọng nhất trong cuộc đời mình, giờ đây bạn có thể lưu giữ những kỷ niệm đã trở thành tài sản chung. Nỗi buồn trao gửi đắng cay chứng tỏ nàng và Kim Trọng đã yêu nhau sâu nặng, thắm thiết, thủy chung. mất đi tình yêu, cho đi ký ức, cuộc đời của kiều không còn đáng thương, sống chết mặc bay nhưng dù chết vẫn giữ trọn lời thề:

“hồn còn mang nặng lời thề bẻ gãy thân liễu rủ đền ngàn tre trúc mai”

kiều diễm tuyệt vọng, không còn chút hi vọng cho tình yêu và số phận của mình, vậy cuộc đời của cô sẽ đi về đâu, sống chết ra sao, cô không thể biết, cô chỉ muốn chết. mọi người trên trái đất sẽ hiểu trái tim bạn và thông cảm với bạn. giờ đây những kỉ niệm ngọt ngào của tình yêu với anh đã trở thành những nhát dao cứa sâu vào nỗi đau của anh:

“nay trâm đã gãy bể thì làm sao mà làm tình được”

mọi mối tình đều đã tan vỡ, dang dở, siêu mẫu vô cùng đau đớn trong việc giúp đỡ con người, nó gửi trăm ngàn lời lạy tạ “quân sư tình yêu” mong rằng sau này họ sẽ hiểu được hoàn cảnh và nỗi khổ của mình. “bạc như vôi”, tài sắc vẹn toàn nhưng số mệnh chìm nổi, chìm nổi. thành ngữ “hoa trôi nước chảy” thể hiện sự chấp nhận cam chịu của người Việt Nam ở nước ngoài, cô ý thức được số phận bất hạnh của mình, không thể cưỡng lại được mà phải xót xa cho chính mình.

“oh kim lang! oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đây ”

tình nghĩa sâu nặng đã coi là vợ chồng, nhưng giờ đây chàng chỉ biết gọi tên kim trong nỗi tuyệt vọng, tiếng gọi đầy chua xót và ngậm ngùi, chàng trai phương xa chưa hề biết chuyện gì đã xảy ra, nàng ở quê phải phụ lòng người. đối với hoàn cảnh. kẻ có trách chỉ có thể trách số cô gái “hồng nhan bạc mệnh”, đánh mất tình yêu, đánh mất tương lai hạnh phúc.

Có thể nói, đoạn trích “trao duyên” là một trong những đoạn trích hay nhất, xúc động nhất trong “truyện chữ kiều”, nhiều thành ngữ được sử dụng kết hợp với từ láy có giá trị gợi cảm. Cao đã khắc họa rất rõ tâm trạng của biển trong cuộc trao duyên. Người đọc có thể cảm nhận được nỗi đau khổ của Kiều, tiếng khóc thương trời, đồng thời cũng cảm thông cho số phận bất hạnh của Kiều.

bài phân tích tình yêu – bài văn mẫu 9

“Truyện Kiều” không chỉ là một kiệt tác lớn của văn học Việt Nam mà còn của cả thế giới. trong đó, câu nói nổi tiếng “Trao duyên” thể hiện cái nhìn hiện thực và nhân văn của Nguyễn Du về con người, đặc biệt là số phận hồng nhan bạc mệnh và số phận của nàng thủy chung. Ngoài ra, “nhường đường” còn là sự tự tin, là tiếng kêu đau đớn xuất phát từ tình huống thất thường của “tình chị em”.

“duyên” là một câu chuyện đặc biệt đằng sau một hoàn cảnh đặc biệt. Sau đêm tuyên thệ ở Thủy Kiều, Kim trong phải trở về làm đám tang cho chú mình ở tẩm quất. Khi đó, kiều gia bị thương giả vu cáo, Vua Ông và Thái tử bị tra tấn, tài sản bị cướp sạch. Việt kiều gặp hoàn cảnh gia đình phải bán mình chuộc cha. đêm trước ngày phải theo mã sinh, kiều thê văn tiếp tục mối tình dang dở với kim. mở đầu đoạn trích là hình ảnh kiều mở đơn xin van xin trả kim trong nghĩa:

<3

chúng tôi thấy việc sử dụng ngôn ngữ, đây là cách sử dụng các động từ đã đạt được một số thành công. từ “tin tưởng” với âm điệu mạnh mẽ gợi ra sự quằn quại, đau đớn, khó nói, nó hoàn toàn trái ngược với “cảm ơn”. to trust bao hàm hy vọng nhiệt thành, nó có nghĩa là tin tưởng, khen ngợi, cầu xin, tin tưởng những người ruột thịt. từ “tiếp thu” cho thấy buộc, buộc, không tiếp nhận. hai động từ “cúi đầu”, “xin lỗi” ở câu thứ hai thể hiện thái độ kính trọng, lễ phép đối với bề trên hoặc người mà mình mang ơn. Thủy kiều ở mệnh đề trước, nàng là em gái của Thủy Vân, nhưng trong cuộc “hoán đổi số phận” nàng hoàn toàn chấp nhận thua cuộc. chữ hiếu đè nặng lên vai bà và bổn phận “làm con trước hết phải đền đáp công ơn sinh thành” đã trở thành nỗi trăn trở khôn nguôi của người con xa xứ lúc này. những câu sau đây là những câu có sức thuyết phục:

“giữa đường gánh nặng tình thương đứt gánh mòn mỏi từ bao giờ gặp kim, khi ngày đêm sống dậy, đêm thề non bão, xót thương con, hai ngày xuân còn xót xa ân tình máu mủ thay lời thủy chung ”

rơi vào hoàn cảnh khó khăn, tình yêu vừa chớm nở nay lại phải chịu cảnh dang dở, đứt gánh “đứt gánh tình duyên” bởi tai họa ập đến với gia đình “bão táp nào”. mỗi thang bậc tâm trạng là mỗi con chữ đứt quãng, mỗi con người ai oán, đáng thương. bên phụ đang chờ bạn bầu cử. không thể từ bỏ cha già, em trai ở nước ngoài, anh chỉ còn cách bán thân để cứu gia đình trong cơn giông bão. Hiểu được sự thiệt thòi của Thúy Vân, Kiều tha thiết van xin, mong mối quan hệ máu mủ ruột thịt để trả ơn chàng trai họ Kim. niềm vui hứa nguyện năm xưa giờ chỉ nghĩ đến tình máu mủ. vì vậy, đằng sau những lời nói chí lý của một người con hiếu thảo có một điềm báo chẳng lành trong tương lai:

<3

Từ bỏ tình yêu vì vàng cũng giống như từ bỏ cuộc sống của bạn. anh ta nghĩ về cái chết của chính mình, nhận thức được bi kịch của tình yêu đang tồn tại. và càng đau đớn hơn khi những kỉ niệm yêu thương vẫn vẹn nguyên, vẫn ấm áp, cho tôi những kỉ niệm và cho tôi lời khuyên:

“góc cạnh với hình ảnh cây mây, lá bùa này là để giữ vật này chung. Dù đã thành vợ thành chồng, thương người không may cũng không quên. Nếu mất đi một ai đó, anh còn chút niềm tin, bàn phím với khúc nhang nguyền ngày xưa ”

hoai thanh từng viết: “Đó là tài sản của ai? đau đớn biết bao nhiêu chỉ trong hai tiếng đồng hồ! “rõ ràng dường như có gì đó không tự chủ, có gì đó hoài niệm về thuy kiều. Tôi xin thay mặt thuy van tiếp tục tình yêu của mình với những kỷ niệm quý giá vẫn là” tài sản chung “mà tôi không thể cho và ông không thể từ bỏ tình yêu sâu thẳm trong trái tim mình. Có cái gì đó ngột ngạt và âm vang trong câu thơ bởi sự giằng xé cay đắng và sự phân đôi giữa cái riêng và cái chung, giữa hạnh phúc và đau khổ, giữa mất mát và tĩnh lặng, giữa tương lai và hiện tại Người Việt Nam ở nước ngoài đón nhận bao đau thương, tủi hờn của kiếp người éo le vì đây cũng là số phận mà họ phải chịu: “chữ xấu đời cũng là lời chung”. Mạch tự sự của bài thơ. tiếp tục phát triển để thể hiện một bi kịch tình yêu:

“mai sau dù có đốt nén hương, hãy so sánh với chiếc chìa khóa này. Trông cỏ cây cành lá, gặp gió thoảng mới trở về. Tâm hồn vẫn mang lời thề bền chặt, và Thân tàn đền liễu. bến đêm xa mặt chữ, xin giọt nước tràn ly ”.

kieu tưởng tượng hoàn cảnh khó khăn của mình trong tương lai qua một hình ảnh buồn. “bếp lửa”, “ngọn cỏ lau lá”, “gió thoảng”, “hồn vía”, “thân liễu rũ”, “miếu mạo ngàn trúc mai”, “đài đêm”. , “Giọt nước tràn ly”, “oan gia”. “…. gợi lên cuộc sống lạnh lẽo của cõi âm. hơn thế nữa, nhịp thơ chậm rãi, như bị bóp nghẹt, tức tưởi như một tiếng khóc tuyệt vọng mà ông cố kìm nén để không bật ra thành lời. Kiều đang tưởng tượng ra nỗi đau tột cùng vì trong lòng vẫn còn tình cảm với Kim. Cuối cùng, sau những giờ trao gửi yêu thương, đã đến lúc đối mặt với thực tế và gửi đến “người yêu cũ” một tin nhắn:

“giờ trâm gãy gương bể chứa chan tình! trăm vạn quân tình, mối tình ngắn ngủi chỉ có bấy nhiêu! sao mệnh bạc như vôi?

Trong cuộc đối thoại với Thúy Vân, Kiều đã dùng đến cách độc thoại với chính mình. ý thức hiện đầy nỗi buồn hai tiếng “bây giờ”. làm thế nào mà “bây giờ”? đó là “trâm gãy gương vỡ”, là “kể lể ân tình”, là “trăm ngàn lạy quân”, là “nhân duyên ngắn ngủi”… còn gì đau đớn hơn, không còn gì đáng thương hơn! sự trôi nổi của số phận và sự rạn nứt của tình yêu đã khiến cô gần như rơi vào trạng thái mê sảng. nàng chấp nhận mọi thiệt thòi, nàng nhận mình là thê thiếp để gửi lời cảm ơn chân thành và chấp nhận đoạn tuyệt của mình: “Đã đành cho nước chảy, hoa dời làng”. Kiều giờ đây dường như đã buông xuôi tất cả, cô mặc kệ sự đưa đẩy vô tình của số phận, sự dày vò của con cái để cô gọi, khóc, gào lên vì đau đớn, nghẹn ngào:

“oh kim lang! Ôi Kim Lăng! đủ rồi, tôi đã giúp bạn từ đây! “

tiếng gọi kim lang được lặp lại đầy trân trọng nhưng cũng đầy đau thương và tuyệt vọng. câu thơ ngắt thành 3/3 như một tiếng nấc, thì ở câu thơ tiếp theo nhịp kéo dài như một lời than thân trách phận. thuy kiều quên đi nỗi đau của mình và nghĩ nhiều đến người khác, đó chính là đức hi sinh cao cả mà nguyễn du đã ban tặng cho anh.

Về mặt nghệ thuật, đoạn trích đã khắc họa một cách tinh tế diễn biến tâm trạng của nhân vật, đây là tiểu thuyết. qua đó, chúng ta cảm nhận được tình yêu thương, trách nhiệm, sự hy sinh và số phận của họ. vừa là người con hiếu thảo, vừa là người tình thủy chung, ở nước ngoài đã thực sự lấy đi biết bao nhiêu nước mắt, biết bao thương cảm và xót xa. hơn nữa, đoạn trích đã sử dụng kết hợp thành công ngôn ngữ tự sự, trữ tình và độc thoại nội tâm đặc biệt sinh động. sự sáng tạo của những thành ngữ bình dân, sự giao thoa giữa cái bình dân và cái học đã khiến ngòi bút của Nguyễn Du được hậu thế ca tụng mãi mãi.

Tóm lại, mảnh ghép “từ bỏ” vẽ nên một bức tranh xúc động về số phận của người phụ nữ xa xứ, về cuộc đấu tranh đau đớn giữa đạo hiếu và tình yêu, giữa lý trí và tình cảm. qua đó, chúng ta có thêm cơ hội nhận ra tài năng của cụ Nguyễn Du, nhận ra giá trị của “kiều như vậy”, hiểu vì sao người ta gọi đây là viên ngọc quý không thể thay đổi, thêm bớt một chút, như một âm thanh kỳ dị. hầu như không bao giờ bỏ lỡ nhịp điệu của cung.

bài phân tích tình yêu – văn mẫu 10

nguyễn du là nhà thơ nhân đạo tiêu biểu của nền văn học Việt Nam. ông đã có đóng góp to lớn cho nền văn học dân tộc, đặc biệt là kiệt tác truyện kí. Đoạn trích truyện ngôn tình mở ra chuỗi ngày đen đủi và lang thang trong cuộc đời của nàng Thủy Kiều sau sự biến đổi của gia đình. Kiều cho rằng mình không giữ được cam kết với người yêu nên đã rủ nàng đi Thúy Vân thay chàng ở lại với chàng Kim. Mười hai câu đầu của đoạn trích thể hiện hoàn cảnh của câu chuyện tình yêu, bi kịch của tình yêu, số phận bất hạnh và nhân cách cao đẹp của Thúy Kiều. đã mở miệng với yêu cầu van:

tin tôi đi, nếu bạn sẵn sàng ngồi cho tôi, tôi sẽ nói

nguyen du là một bậc thầy trong việc sử dụng ngôn ngữ, có thể dễ dàng nhận thấy sức nặng của câu thơ rơi vào bốn từ “tin cậy”, “thấp”, “wow”, “ạ”. “Tin cậy” và “cảm ơn” đều có nghĩa là nhờ ai đó giúp đỡ, nhưng thay vì dùng từ “cảm ơn”, Nguyễn Du đã khéo léo chọn từ “cậy”, vì từ “cậy” có nghĩa là hết hy vọng, tin cậy, hy vọng. . Ngoài ra, thay vì từ “nhận”, tác giả sử dụng từ “chấp nhận” vì khác với từ “nhận” có nghĩa là tự nguyện, từ “nhận” có nghĩa là sự ép buộc, bắt buộc, không thể từ chối. . đồng thời, nó cũng thể hiện sự hiểu biết của bạn về tình thế khó xử và tật nguyền của cô ấy khi phải nhận lời giúp đỡ của anh ấy.

cách tác giả dùng từ ngữ rất chuẩn xác, bởi vì đây là một chuyện rất quan trọng của kiều nữ, mong rằng tiểu thư sẽ đồng ý, cho nên lời cầu xin có chút gượng ép. một cử chỉ thiêng liêng khác là sự “cung kính” rồi đến sự “tha thứ” của ngoại, cho thấy nhân duyên đặc biệt và khác thường. Vị thế của hai chị em từ hải ngoại đã thay đổi, ngang ngược, vẫn gọi mình là chị em, nhưng thực chất đó là quan hệ giữa cấp dưới và cấp trên, giữa người cho và người được hưởng lợi. Tôi trở thành một người đáng tin cậy trong những vấn đề, tôi trở thành một người ban ân và báo ân. qua đó có thể thấy được tình yêu sâu sắc và chân thành của Thủy Kiều đối với kim trong. Để trả ơn cho chàng, Kiều đã phải nhún mình, hạ mình, biết bao! nhưng trong cử chỉ tội nghiệp ấy chúng ta mới thấy hết sự cao quý của một tấm lòng, sự thông minh, khéo léo và tinh tế. Sau đó, Thủy Kiêu bắt đầu giải thích lý do cho những hành động trước đây của mình.

giữa đường đứt gánh tương tư, chắp nhặt lụa thừa may áo cho bạn

“loveload” là khái niệm cổ xưa về tình yêu giữa nam và nữ. đó không chỉ là tình yêu mà còn là một câu chuyện tình yêu, một nhân duyên. Như vậy, “Vỡ òa tình yêu” là câu chuyện tình dang dở, tan vỡ của Thúy Kiều và Kim Trọng. Tình yêu của Kim – Kiêu vừa mới chớm nở nhưng không thể đơm hoa kết trái vì sóng gió ập đến. Kiều đau khổ và xót xa cho bi kịch tình yêu nhưng không thể làm gì khác hơn, đành phải cho em mối lương duyên này. Chàng mượn điển cố “keo sơn” để bày tỏ ý định thay mặt chàng hỏi cưới Thuý Vân. “lãnh tơ” là cách nói của Thúy kiều nhún vai vì mặc cảm, day dứt tột cùng khi đẩy van vào thế bị động như buộc mình phải chấp nhận bỏ bùa “bỏ em”. Mặc dù nàng đã cho ta một mối lương duyên, nhưng dường như mối lương duyên vẫn đè nặng trong lòng Thùy kiều. những kỉ niệm ngọt ngào như ùa về trong lòng, anh tâm sự với tôi:

“từ khi gặp kim khi ngày quạt gió mong ước, đêm thề non hẹn biển bão táp không yêu thương hai bên

câu thơ liệt kê những kỷ niệm của thủy chung và kim trong, những kỷ niệm với lời chúc của người hâm mộ, nâng ly rượu lên chửi bới, khung cảnh vô cùng lãng mạn và say đắm. bài thơ ngắn gọn nhưng cô đọng, súc tích nói lên tình yêu trong sáng, đẹp đẽ và trớ trêu của hai con người như mới ngày hôm qua. nhưng do một sự cố bất ngờ, cha và em trai cô bị bắt oan, ra nước ngoài phải bán thân để cứu họ, nhưng người cô yêu, chỉ một lòng với cô, lời thề mới chưa nguội. cả một trái tim đang rỉ máu, đau đớn, dày vò, quằn quại. Nhìn thấy cha và em mình bị hành hạ, đánh đập, là một người con hiếu thảo, anh phải hy sinh tình yêu của mình để làm tròn bổn phận của người con, trả nghĩa cho đấng sinh thành. cô ấy bảo tôi hiểu nỗi đau của cô ấy, tôi mong cô ấy hiểu và chấp nhận mối quan hệ với kim. kieu cố gắng dùng mọi lý lẽ để thuyết phục tôi:

<3

kiều an ủi van vì van còn trẻ, tuổi trẻ còn dài, đồng thời đã vận trong huyết quản tình chị em ruột thịt, giúp đỡ nhau là điều tốt, đỡ vất vả. để họ sẽ từ chối. anh ta thậm chí còn dùng cái chết của chính mình để bày tỏ sự hài lòng nếu anh ta đồng ý trả danh dự thay cho anh ta. yêu cầu của kiều là chân thành, thuyết phục, nghiêm túc và ràng buộc dẫn đến tình trạng buộc phải chấp nhận. Cô Gái Ở Nước Ngoài của Nguyễn Du đã thể hiện sự hóm hỉnh và dịu dàng ngay cả trong bi kịch đau đớn nhất của mình.

song, kiều nữ trong truyện ngôn tình, cũng như truyện kiều nữ, không đơn giản chỉ là một người hành động có mục đích nhất định. Cô gái ngoại quốc của Nguyễn Du vẫn sống với những tâm tư, tình cảm thầm kín. Nguyễn Du đã đi sâu vào nội tâm của nhân vật, miêu tả cô ở mọi trạng thái cảm xúc phong phú, phức tạp như một con người có thật ngoài đời. Kiều khẩn thiết nhờ chàng trả nghĩa cho chàng nhưng chàng cũng không giấu nỗi đau vô cùng (giữa mối tình tan vỡ), chàng không giấu tình cảm sâu nặng của mình dành cho chàng (kể từ ngày chàng mất). kim khi chiếc cốc ban ngày ước khi chiếc cốc đêm thề). Mượn cả cái chết để bày tỏ sự thanh thản nếu Vân nhận lời cưới của Kim. Ngoài ra, thể thơ lục bát còn giúp Nguyễn Du dễ dàng lột tả được tâm trạng day dứt, đau đớn khi phải hy sinh chữ tình để làm tròn chữ hiếu của Thúy Kiều.

“Duyên phận” không chỉ cho ta thấy một cảnh đời éo le, một số phận nghiệt ngã đến xé lòng người ngoại tộc mà còn thể hiện sự sắc sảo, khôn ngoan, giàu đức hi sinh, luôn nghĩ đến tương lai. Nhờ kinh nghiệm, cái nhìn sâu sắc và cách sử dụng ngôn từ tài tình của Nguyễn Du mà nội tâm nhân vật được khắc họa rõ nét nhất có thể, từ nỗi đau đến tâm hồn Kiều như trải dài qua từng chặng đường. những câu nói khiến người đọc cảm thấy xót xa.

bài phân tích tình yêu – văn mẫu 11

Trong suốt chiều dài lịch sử văn học, có biết bao thành tựu văn học rực rỡ thời trung đại của các tác giả lớn như: nguyễn trai, liệt sĩ, tiểu thuyết lao, nguyễn ngoan cố … đóng góp vào dòng chảy văn học đó, chúng ta không Không thể không kể đến Đại thi hào Nguyễn Du. Ông không chỉ là một nhân cách lớn mà còn là một nhà văn, nhà thơ lớn. Sáng tác của Nguyễn Du bao gồm cả chữ hán và chữ nôm, nhưng tiêu biểu nhất là tác phẩm Đoạn trường tân thanh hay còn được biết đến với cái tên Truyện kiều. đoạn trích Tương tư là một trong những đoạn trích tiêu biểu thể hiện tài năng và tư duy nhân đạo của tác giả.

Kim văn kiều truyện của tác giả nguyen du được viết bằng danh mục và dựa trên cốt truyện có sẵn của tác giả tài năng thanh tâm, truyện kim văn kiều. Tuy nhiên, điều đáng nói là với sự sáng tạo của người nghệ sĩ, Nguyễn Du đã biến một cốt truyện bình thường trở thành một kiệt tác. Nếu Kim Vân Kiều Truyện là câu chuyện “tình yêu đau khổ” thì Truyện Kiều của Nguyễn Du lại là tiếng ca đau thương về phận người bạc mệnh, kể lại những gì thấy được trong một giai đoạn lịch sử đầy biến động. đoạn trích ở câu 723 đến câu 756, trong phần tăng và lãng. đây cũng là khởi đầu cho những đau khổ kéo dài của Việt kiều trong suốt 15 năm lưu lạc. Sau khi tạm biệt Việt kiều, Kim Trọng về quê chịu tang bác ruột. Tuy nhiên, trong thời gian đó, gia đình Kiều có nhiều biến động, cha và em trai của anh bị bắt. là một người con hiếu thảo, thủy chung quyết bán mình chuộc cha và vì thế không thể thực hiện được lời thề thủy chung với vàng. kieu chịu đựng nỗi đau một mình:

<3

kiều nữ với bao lo lắng, trăn trở và cuối cùng quyết định nhờ chị gái thuy van làm mối lương duyên với kim trong dù vô cùng đau đớn và day dứt:

mở miệng cũng ngại ngùng. cho ai đó trái tim của bạn

trên hết, kiều quyết trao tình yêu cho anh, đau khổ rơi vào mâu thuẫn: lý trí nên cho nhưng tình cảm thì không. trao gửi tình yêu cũng là đối mặt với nỗi đau của bi kịch kép: tình yêu tan vỡ và bi kịch của một kiếp người khốn khổ. Tất cả đều xảy ra khi Kiều còn rất nhỏ nên Nguyễn Du đã viết đoạn trích bằng tất cả sự đồng cảm, thấu hiểu, thương xót của mình. thuy kiều mở lời hỏi thăm bạn một cách chậm rãi, trang trọng nhưng cũng vô cùng khéo léo, tế nhị và sắc sảo:

<3

từ ’em’ được lặp lại hai lần, kết hợp với từ ‘tin tưởng’, ‘chấp nhận’ và những cử chỉ kỳ lạ: ‘ngồi xuống’, ‘wow’, ‘thưa ngài’, khiến từ tin tưởng trở thành thứ mà tôi bật cười. họ tiến tới không gian trang trọng và thiêng liêng của hôn lễ. Trong lời nói của mình, Thủy kiều dùng từ “tin tưởng” thay cho từ “cảm ơn”, khiến lời nói của anh ấy trở nên nghiêm túc và mạnh mẽ hơn, đồng thời thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối của anh ấy đối với bạn. kieu muốn biết rằng bạn là nơi nương tựa và hy vọng duy nhất của tôi. Đồng thời, kiều cũng hiểu rằng, nhận giúp đỡ cũng chính là sẻ chia. Vì vậy, thay vì hình thức giao tiếp thông thường, Kiều lại quỳ lạy chàng như một ân nhân cứu mạng chàng. Ngay từ những lời đầu tiên, từng lời nói, cử chỉ ta có thể thấy được tấm lòng nghiêm nghị nhưng vô cùng sắc sảo và mặn mà của Kiều. Kieu sau đó tâm sự với thuy van về mối tình của anh với Kim trong:

kể từ khi tôi gặp Kim khi ngày hâm mộ mong ước, khi đêm thề nguyền

kieu kể cho tôi nghe về công việc kinh doanh dang dở của anh ấy trong tình yêu với kim trong. Đoạn thơ đã sử dụng những biểu hiện tượng trưng để nói lên nỗi đau khổ của Thúy Kiều trước mối tình đầu dang dở với chàng Kim. Kiều còn gọi mối tình của mình với Kim Trọng là “mối tình ngang trái” vì chàng hiểu rằng tình yêu là tất cả, nhưng đối với Thúy Vân, nó là ràng buộc. kieu khong muon thuy van chua co duoc nhung lo lang nhieu. cô ấy cũng muốn để bạn lái xe: “đưa tôi đi”. lời nói của Kiều có vẻ vô cùng dứt khoát và mạnh mẽ nhưng bên trong lại là một nỗi đau trong tim bởi mối tình đầu sâu đậm của Kiều và Kim trong đó không dễ gì nguôi ngoai.

kieu kể cho tôi nghe về buổi gặp mặt, anh ấy đã thề rằng anh ấy đã đính hôn với kim. Thủy kiều rất trân trọng gọi kim trong cùng với dãy hình ảnh: “cuồng tín giao ước”, “cốc nguyệt san” gợi lại những kỉ niệm giữa hai người. Với điều này, Kiều muốn khẳng định một cách chắc chắn với Thúy Vân rằng tình yêu của chàng đối với Kim Trọng là tình yêu sâu đậm, không phải là tình gió xoáy. Đồng thời nhớ về mối tình xưa, Thúy Kiều bộc lộ tình cảm chân thành, tiếc nuối tưởng như mới hôm qua. Kieu cũng nói với tôi về tình hình hiện tại của tôi:

<3

cô ấy muốn hiểu được những bất hạnh bất ngờ xảy ra khiến kiều cảm thấy vô cùng hoang mang, kieu muốn cô ấy hiểu rằng mình đang làm tròn chữ hiếu và muốn bạn giúp cô ấy làm tròn chữ hiếu. Qua anh, ta còn thấy một thủy chung khát khao được sống trọn vẹn nghĩa tình nhưng cuộc đời đầy đau khổ, bất hạnh không cho phép. không chỉ vậy, anh kieu còn nói về tình hình hiện tại của van rồi hỏi:

Tôi vẫn cảm thấy tiếc máu và máu me trong những ngày xuân thay vì nước.

kieu đề cập đến quan hệ huyết thống để nói rằng việc tin tưởng bạn là điều có đạo đức. Kiều còn nói đến lời nước non để chứng tỏ tình cảm của chàng đối với Kim Trọng là tình cảm thiêng liêng mà chàng đáng có. kiều còn nói những lời rất đáng thương với mình để thuyết phục hoàn toàn thuy van:

<3

Dù ở thế giới khác, Kiều vẫn cảm thấy mãn nguyện khi có thể cho bạn một mối lương duyên. nhưng mặt khác, hai chữ “thơm” lại khiến kiều một người xa lạ vì hạnh phúc nay đã trao cho thuy van. Qua đây ta cũng thấy được thân phận, số phận của Kiều khi thốt ra những lời như vậy. giá như không có những cơn bão tố bất ngờ xảy ra, chắc anh Kiều đã được hưởng niềm hạnh phúc ấy và như vậy, có điều gì buồn trong lời nói của anh thì hạnh phúc vừa chớm nở cũng đã kết thúc. sau khi nhờ anh ấy để nhờ giúp đỡ, kieu đã nói cho anh ấy biết về sự đính hôn của họ và chân thành tâm sự với anh ấy:

Cạnh được giữ bằng hình ảnh bùa chú đám mây này, đây là một vật phẩm thông thường. Dù đã phải là vợ chồng nhưng họ sẽ không quên được người bạc mệnh. nếu bạn mất một ai đó, bạn vẫn còn lại một chút. của đức tin, bàn phím với hương trầm bị nguyền rủa của quá khứ.

Thủy kiều đã cho tôi những kỷ niệm như chiếc mép, chiếc lá liễu, những phím đàn, những nén hương nguyền rủa. đó là những biểu tượng của tình yêu gợi lại mối tình đầu. nhìn thấy những kỷ niệm ở nước ngoài giống như sống lại với những kỷ niệm của tình yêu của mình. Trong hoàn cảnh hiện tại, khi kim trong không còn nữa, những ký ức đó là nơi duy nhất để thủy chung bám vào, nên không dễ gì có thể trả lại được. chính vì vậy mà kiều cũng thốt ra những câu lạ lùng: “có duyên thì giữ của chung”. Chính sự mập mờ trong hai chữ “tài sản chung” đã thể hiện sự phân vân, lưỡng lự của Thủy kiều, thể hiện cái tâm trong việc trao kỷ vật: lý trí thì cho, nhưng tình cảm thì không. dành cho tôi những lời tri ân dành cho những linh hồn đang ở nước ngoài, những người không thể giúp được gì:

mai sau dù có đốt lò hương ấy, hãy so chìa khóa này, nhìn cỏ cây cành lá, nếu thấy gió thoảng thì sẽ về. hồn vẫn mang nặng lời thề tiêu diệt thân liễu, đền trúc ngàn mai. giấu mặt, anh ta cầu xin một cốc nước cho nam nhân vật.

kiều tự nhận mình là kẻ bạc mệnh, coi mình như đã chết. những hình ảnh của câu thơ gợi ra một nàng Thúy Kiều đang ở một thế giới khác, không thể hòa nhập lại với cuộc sống và số phận của cô ấy vô cùng mong manh. dù ở thế giới bên kia, kiều nữ cũng không thể bình tĩnh mà vẫn tính mạng yêu đương, coi mình là nạn nhân của sự bất công, đau đớn khôn nguôi nhưng đồng thời vô cùng bất lực. tận cùng đau khổ, kiều hóa thành vàng với tình cảm chân thành:

nay trâm gãy, gương vỡ nói sao chắt chiu bao tình trăm ngàn tình gửi quân trong chốc lát có bấy nhiêu chỉ vì mệnh bạc như vôi? oh kim lang dừng lại đi, tôi đã giúp bạn kể từ đó.

Thủy kiều tâm sự với kim, nhưng kim trong xa, thực chất đây là những lời độc thoại thể hiện sự tự nhận thức sâu sắc của Thủy về nỗi đau thân phận của mình. “gương vỡ lại lành”, “bể dâu” là những bức tranh thể hiện sự xúc động, cảm động về bi kịch của nàng thủy chung. đằng sau đó ta thấy thủy chung yêu kim vô cùng. Cùng với nỗi đau về tình yêu còn có nỗi đau về thân phận tủi hổ. thành ngữ “bạc như vôi” dường như có chút ai oán, đi cùng với nó là tâm trạng gần như bất lực “nước đã chảy, hoa đã lỡ phố”. cuối bài thơ, thủy kiều cất lên tiếng gọi kim trong tha thiết khiến nàng rưng rưng như nấc nghẹn.

Trong lời than thở ấy, Kiều đã đặt tên cho Kim Trọng là Kim Lang, tôn Kim như chồng. điều này có vẻ phi logic vì kieu đã cho tôi một cơ hội, nhưng cũng có lý vì kieu đã thể hiện cảm xúc thật của mình và quên đi mọi thứ. cô ấy bị mặc cảm vì đã phản bội một tình yêu quý giá. người đau khổ nhất lúc này là thủy chung, nhưng anh đã quên đi những đau khổ đó để chỉ nghĩ đến vàng. thuy kiều không chỉ là tình mà còn là nghĩa. những dòng cuối bài thơ là những dòng cảm thán khiến bài thơ như những tiếng rên rỉ đau lòng. Bi kịch, đau khổ và tình yêu say đắm của Thúy Kiều được đưa lên cao trào, từ đó càng bộc lộ vẻ đẹp tâm hồn.

đoạn nhân duyên tóm tắt bi kịch đau khổ của thủy chung, đó là bi kịch của tình yêu tan vỡ và bi kịch của sự sống mong manh. qua đó tác giả đã làm nổi bật vẻ đẹp của nàng thủy chung: thùy mị nhưng cũng sắc sảo, mặn mà. Nguyễn du đã một lần nữa khẳng định tài năng khắc họa tâm lý nhân vật một cách vô cùng sinh động, chân thực và phong phú. nguyen du thích hóa thân vào nhân vật để nhân vật nói lên từ đáy lòng mình. Qua đoạn trích, nội tâm của nhân vật Thúy Kiều được khám phá một cách trọn vẹn.

Tác giả đã sử dụng thể thơ lục bát kết hợp với ngôn ngữ uyển chuyển, mềm mại, tinh tế để có thể lột tả được những rung động, đau khổ trong tâm hồn nhân vật. đằng sau tất cả là một tấm lòng nhân hậu, một bản lĩnh nhân văn và đôi mắt nhìn thấu sáu cõi của nguyễn du.

phân tích thơ tình – văn mẫu 12

Tiêu đề của đoạn trích nói về tình yêu trao gửi, nhưng trớ trêu thay, đây không phải là cảnh ân ái lãng mạn của một người nam và một người nữ mà chúng ta thường thấy trong các bài hát nổi tiếng xưa. chỉ đọc để hiểu, “nhân duyên cho đi”, ở đây bạn phải gửi yêu thương, gửi yêu thương của mình cho người khác, nhờ người khác xây dựng lại mối tình dang dở của mình. Thuý Kiều Trước khi dấn thân vào cuộc đời lưu lạc, bán mình cứu cha, nghĩ không thể giữ được lời hứa với người yêu, nàng đã xin chàng đi Thuý Vân thay chàng ở lại với chàng Kim. bài thơ không chỉ nói về câu chuyện tình yêu mà còn chứa đựng nhiều suy nghĩ quan trọng về thủy chung.

Dựa trên cốt truyện thanh tam tài sắc, nguyễn du đã tái hiện lại câu chuyện tình yêu vô cùng sinh động. “thuy van chợt tỉnh xuân” thấy em gái mình thổn thức giữa đêm. van đến hỏi một cách độc đáo. thuy kiều thật là khó nói, nhưng “để lòng cho ai”. cô ấy yêu cha, cô ấy bán mình, cô ấy yêu người yêu của mình, cô ấy phải tin tưởng bạn:

“tùy tôi, tôi sẽ nghe lời bạn, hãy ngồi xuống và cúi đầu trước tôi rồi tôi sẽ nói. Giữa chừng, gánh nặng tình cảm sẽ tan vỡ, đeo bám và gánh vác bạn”

trong loạt từ ngữ miêu tả quan niệm về lòng biết ơn, nguyễn du đã chọn từ “tin tưởng”, chính xác xuất sắc. từ “tự tin” ngụ ý một niềm tin rằng người bị thẩm vấn không thể bác bỏ. một cử chỉ thiêng liêng khác là “cúi đầu xuống”. Tôi chưa bao giờ cúi đầu trước em trong đời! nhưng chỉ do duyên. Tình yêu với người thợ kim chỉ thật sâu sắc biết bao, thiêng liêng biết bao! nửa đêm rơi nước mắt, chị Thuý kể lại sự việc cho em gái nghe:

“từ khi gặp kim khi anh ngày đêm quạt cho em, đêm anh thề non hẹn biển, dù mưa gió bão bùng, tình yêu đôi bên trọn vẹn”

thuy kieu nhanh chóng kể lại những sự kiện mà thuy văn cũng đã chứng kiến. câu chuyện gặp kim ban mai. câu chuyện về lời nguyền của lời hứa với một kim loại quý. gia đình rối ren. nhưng có một chi tiết mà đầu óc bình thường của thuy văn sẽ không bao giờ biết được:

“Tình yêu đôi bên không dễ dàng”

qua lời kể của thủy kiều, nguyễn du chế nhạo cả một xã hội. hiếu – nghĩa là hai giá trị thiêng liêng không gì có thể cân đo đong đếm được. nếu một xã hội buộc mọi người phải lựa chọn những giá trị mà không thể lựa chọn được, thì đó là một xã hội tàn bạo. thuy kiều cay đắng chọn từ “công ty con”. nhưng chỉ có ba điều: “niềm tin, hy vọng và tình yêu, tình yêu lớn nhất”. nghe một từ như vậy trong kinh thánh, chúng tôi càng hiểu hơn nỗi đau của một người nước ngoài.

vì vậy hy sinh chữ tình, coi như không còn tồn tại trên đời này. từng lời nói của cô ấy không phải là nước mắt mà là máu thấm vào tim.

“ngày xuân còn dài, còn tiếc máu tanh thay lời muốn nói, dù thịt nát xương tan, xương vẫn cười, suối vẫn thơm”

hai chị em đã “gần như còn xanh”, mà chị đau xót biết bao khi phải thốt lên “ngày xuân của anh còn dài”! những lời thánh thiện của anh ấy là vì nhân phẩm của cô ấy và hy vọng rằng cô ấy sẽ có được hạnh phúc trong trái tim tan vỡ của mình. trong lúc tuyệt vọng, anh biết lo cho hạnh phúc của người khác. thật là một cô gái vị tha.

Biết rằng tôi đã chấp nhận, điều đó đã cho tôi những kỷ niệm giữa cô ấy và cậu bé:

“giữ vết thoa này với đám mây quyến rũ, cái này được chia sẻ”

dù sao tình cảm vẫn còn trừu tượng, nhưng nỗi nhớ thương thì hiển hiện nên khi thủy chung cho tôi “hoa văn có mây che”, tôi rất đau lòng. từng lời nói của cô ấy nặng như chì, cô ấy trao tình yêu, cô ấy còn cho tôi những kỷ niệm yêu thương. Phải chăng xã hội buộc mọi người phải chia sẻ những gì không thể chia sẻ là đáng ghét, đáng nguyền rủa? đó là lời tố cáo của nguyễn du lên trời đối với cái xã hội đã chà đạp lên hạnh phúc của con người.

tình yêu của thủy chung coi như đã chết. anh ấy bảo tôi hãy giữ kỉ niệm và anh ấy cũng bảo tôi hãy yêu thương tâm hồn đau khổ của anh ấy trong thế giới đen bạc này:

“mai sau dù có bao giờ, hãy đốt nén hương ấy, so sánh chiếc chìa khóa này. Trông như ngọn cỏ cành lá, hễ gặp chút gió là trở về. Tâm hồn còn nặng trĩu với lời thề, thân tàn, liễu rũ, đền đài, khóm trúc ngàn thu. ”

thuy kieu đoán ra đó chỉ là một bóng ma. từ thần thoại. hồn ma của ông sẽ xuất hiện trong hương và nhạc. hồn ma vẫn mang nặng lời thề vàng son, nên dẫu “thịt nát xương mòn”, tâm hồn vẫn ám ảnh “ngọn cỏ, cành lá”, với “ngọn gió…” tình người bất hạnh. tiếp tục hoạt động, nó làm rung chuyển toàn bộ vũ trụ.

vô cùng đau đớn vì cuộc tình tan vỡ, cô quên mất rằng thủy chung đang ở trước mặt mình mà khóc lóc vàng ngọc:

“trăm nghìn cho quân tử, mối nhân duyên ngắn chẳng tày gang, sao mệnh bạc như vôi? Nước chảy, hoa dời làng.”

mỗi lời anh ấy nói là một điều may mắn. đối mặt với nỗi đau đớn khôn nguôi này, chị chỉ biết trách mình là “phận bạc”, là “hoa trôi”, những hình ảnh này khiến tất cả chúng ta xúc động. Đối với Kim Trọng, chàng cũng cảm thấy có lỗi vì đã “giúp đỡ” chàng. chính tâm lý tội lỗi cao cả đó đã khiến cô ấy ngất đi trong một tiếng kêu đau đớn:

“oh kim lang! Ôi Kim Lăng! Đầy đủ! Tôi đã ủng hộ bạn kể từ đó! ”

đoạn “yểm bùa” trong “truyện kiều” là một đoạn “long mạch” trong “dan tộc tân thanh”. Bằng con mắt tinh tường, Nguyễn Du đã phát hiện ra một tình tiết rất xúc động trong truyện Thanh Tâm, và bằng nghệ thuật tuyệt vời, ông đã tái hiện đoạn “Trao duyên” một cách hết sức sâu sắc và độc đáo. tác giả đã khéo léo đối chiếu hai tính cách của hai chị em: người tầm thường và người phi thường. Trong biến cố “sóng gió nào” này, Thúy Vân vẫn vô tư, hồn nhiên (cũng đừng vội trách Thúy Vân nhé. Nhân vật này cũng là một kho tàng bí mật trong kiệt tác nghệ thuật của Nguyễn Du mà chúng ta chưa kịp bàn tới đây) ), và thuy kiều còn đau hơn.

nguyen du dùng để miêu tả tâm lý và diễn biến nội tâm của nhân vật, cũng có thể nói nguyen du đã đi đến biện chứng của tâm hồn. chỉ qua phần “giao hàng” ta cũng cảm nhận được rằng, thùy kiều là một cô gái giàu tình cảm, giàu đức hi sinh, có ý thức yêu đời. một nhân cách vừa trỗi dậy như bông hoa mới nở đã bị sóng đánh gục. nói như một giấc mơ, chủ nhân của đoạn văn này như thể có máu trên đầu ngòi bút của Nguyễn Du, như thể một giọt nước mắt của nhà thơ thấm qua trang giấy. Hơn hai trăm năm sau, những giọt nước mắt ân tình ấy vẫn chưa vơi cạn?

phân tích bài thơ tình – bài văn mẫu 13

người đàn ông, khi phải đối mặt với việc lựa chọn bên phải, thực sự rất khó để lựa chọn. tuy nhiên, công ơn sinh thành luôn lớn lao nên nếu một người con hiếu thảo, yêu thương cha mẹ thì dù tình yêu đó có cao đẹp đến đâu vẫn quyết lựa lời mà trả ơn cha mẹ. . kiều trong truyện kiều của nguyễn du đã chọn chữ “nghĩa” cao cả đó. tuy nhiên, anh ấy vẫn muốn bù đắp tình cảm khác của mình. nên anh quyết định tặng em gái thuy van. câu nói về tình yêu trao gửi thể hiện tất cả tâm trạng của thủy kiều khi trao tình yêu của mình cho thủy văn.

Định mệnh là thứ để con người gặp gỡ, yêu nhau và nếu là định mệnh, họ có thể bên nhau trọn đời. và đặc biệt là mối lương duyên là do ông bà kết tóc, nối mi. nhưng ở đây, thủy kiều dường như đã lấy sức mạnh đó để chia sẻ mối lương duyên với bạn. Cô ấy có duyên với mỹ nam nhưng không có phận nên muốn lấy tôi làm vợ. vì trong thâm tâm cô như một điều để cô đền đáp tấm lòng tốt của chàng trai mà anh đã dành cho cô. Khi anh trao tình yêu cho cô, trái tim anh không khỏi buồn vì mối tình đầu duy nhất của anh đã không thành. đó là mối tình đầu dang dở.

Với hai câu thơ đầu, ta có thể thấy hành động của Thúy kiều rất khác so với bình thường. Dường như cô ấy hạ mình để cầu xin bạn, ban ơn cho bạn, nhưng cũng là cầu xin bạn giúp cô ấy và chấp nhận:

“tin tôi đi, tôi sẽ chấp nhận. Ngồi cho tôi và tôi sẽ nói”

Nàng là người em gái lẽ ra không bao giờ phải ỷ lại hay cúi đầu trước người em, nhưng ở đây nàng lại dành tình cảm và cầu xin Thúy Vân hãy trả lại tấm lòng chân thật của mình với Kim Trọng. các từ “tin cậy”, “ngồi”, “cúi đầu”, “ạ” là những từ để chỉ thái độ kính trọng của người dưới đối với người trên mà ở đây là sự nhầm lẫn. thuy kieu la em gai, nhung co gai goi cam. rằng “sự tin tưởng” có nghĩa là buộc họ sẽ làm nhiều hơn là chỉ cảm ơn bạn.

Nói lời cảm ơn là điều bình thường, nhưng để nói rằng nó đáng tin cậy, thì lời cảm ơn còn lại nặng nề hơn nhiều. sử dụng ngôn ngữ đó, tác giả muốn nói đến sự tự tin của người em gái thủy chung. cô ấy thật lòng như đang cầu xin anh trai hãy yêu thương cô ấy trở lại vì kim.

cô ấy tâm sự và sau đó thốt ra những lời xúc động của chính mình. đó là những cảm xúc từ tận đáy lòng của anh ấy:

“ở giữa sóng gió, tình yêu không thể là hai mặt”

Anh ấy dường như có thể bày tỏ nỗi đau của chính mình khi tình yêu không thành. đó là vì lòng hiếu thảo mà ông hy sinh chữ tình cho kim. và có lẽ vì thế đồng thời cũng đau cho thân phận và đau cho mối tình dang dở. anh chàng đó, hiện vẫn đang chịu tang ở quê, không biết chuyện gì đang xảy ra ở đây. cô ấy chỉ hy vọng van có thể bù đắp cho những gì chưa kết thúc. Chính vì vậy mà Kiều mong rằng Vân sẽ nhận lời tin tưởng và kết giao với cậu quý tử. lòng hiếu nghĩa ấy toát ra từ những câu thơ trước. dù là chị em nhưng họ phải mạnh mẽ cho đi những gì mình không muốn cho, và những gì người ta không muốn nhận thì chẳng khác nào đánh mất đi thứ quý giá. Vân ngây thơ, nhân hậu chỉ biết Thuý Kiều tin tưởng mình chứ đâu thể hiểu hết được “cái tình đôi bên”. về bản chất, chữ hiếu và chữ hiếu không thể đặt lên bàn cân mà cân đo đong đếm.

thuy kieu tin vào hoàn cảnh hiện tại của gia đình mình và cả vào tình máu mủ ruột thịt. điều đó khiến thuy van càng không thể từ chối:

<3

Rõ ràng là cả hai chị em đều đã qua tuổi thanh xuân căng tràn sức sống của tuổi trẻ, cái tuổi để yêu và lấy một ai đó. nhưng kiều nói rằng tuổi trẻ của thủy chung còn dài trong khi của tôi cũng không khác. nói như vậy để chứng tỏ rằng kiều nữ dường như đã xác định được con đường mình sắp bước, không còn bình yên như những ngày trước nữa mà giông tố có thể cuốn nàng đi bất cứ lúc nào. Kiều mong thương cảm cho người chị ruột thịt mà đành chấp nhận thực hiện lời thề với chàng Kim. nếu đúng như vậy, thì ngay cả những cơn bão đó cũng vây lấy cô ấy và cướp đi cô ấy khỏi thế giới này. Dù thế giới bên kia không còn nguyên vẹn nhưng Kiều vẫn cảm thấy ân hận về sự hy sinh của người chị dành cho mình.

Khi mối quan hệ kết thúc, cô ấy cảm thấy mình có thể cảm nhận được những cảm xúc xung quanh mình. bạn đã hoàn thành việc trả ơn bằng kim loại quý, nhưng lòng bạn lại buồn vì vừa trao đi, đã đánh mất một mối tình đầu ngọt ngào. vả lại, tình yêu đó mới bắt đầu:

“đường viền với tấm thiệp mây đáng yêu này sẽ giữ nguyên vẹn yếu tố này, dù phải là vợ chồng, nếu thương người bạc mệnh thì cũng không quên người còn một mảnh. phím đàn piano với hương quá khứ bị nguyền rủa “

Viền lá liễu gai là kỉ niệm tình yêu của hai người. họ đã thề cùng nhau sống chết, họ đã có những tháng ngày hạnh phúc bên nhau, trọn vẹn niềm vui, nhưng bây giờ xã hội buộc họ phải lựa chọn chữ hiếu và hy sinh tình yêu. cô chỉ mong rằng ngày mai, khi Kim và em trai cô thành vợ thành chồng, họ sẽ nhớ đến cô. ký ức về mối tình của cô với chàng trai kim chỉ nam tham lam giữ thành của cả ba. Dù đã trao những kỷ niệm đó cho thuy van nhưng anh vẫn tiếc nuối và mong chúng được chia sẻ. Nguyễn du không xếp những kỉ niệm ấy vào cùng một câu thơ mà chia thành nhiều câu thơ. có lẽ làm điều đó để cho chúng ta thấy được nỗi niềm của người phụ nữ ở nước ngoài khi phải trao những kỷ niệm một cách đầy hoài niệm cho người chị của mình. anh dường như đang cố níu kéo những kỉ niệm tình yêu, nhưng anh cũng buộc mình phải trao đi những kí ức đó, nếu không sẽ không thể nào báo đáp được công ơn của người đàn ông đáng quý. có thể nói qua những câu thơ trên đã thực sự thấy rõ tâm trạng của thủy chung. đó là tinh thần muốn trở lại ngày xưa. đồng thời hoài niệm về những kỷ niệm yêu thương ấy.

Kiều đau như nghĩ đến cái chết, có thể tưởng tượng cuộc sống sung sướng trong tương lai nhưng lại phải chứng kiến ​​tình yêu của mình thì sống không bằng chết. hay từ khi quyết định bán thân, anh đã quyết định chọn cái chết để kết thúc cuộc đời này. tuy nhiên, nó vẫn mong đợi rằng:

“mai sau dù có đốt nén hương ấy, so chìa khóa này với cỏ cây hoa lá thấy gió thoảng, hay hoàn hồn trở về, thì vẫn mang nặng lời thề đập vỡ thân đào hoa liễu. và xin một cốc nước vào mặt. Người không công bằng “

Sự bất công của xã hội và mất đi tình yêu sẽ khiến cô ấy cảm thấy thực sự bất công và bị cuốn vào thế giới của người phàm, không thể thoát ra. trong tương lai, nếu bạn cảm thấy làn gió nhẹ, bạn có thể cảm thấy cô ấy đang đến. ngọn gió kia tượng trưng cho miền trần gian của anh. lời thề với chàng trai kim, dù kiều có tàn tạ liễu yếu đào tơ cũng không đền đáp được chàng kim. Khi đó, chỉ nhờ chàng Kim rót một ly rượu cho người bị oan là Thúy Kiều. Có thể nói, đời người không sợ chết, con người ta chỉ nghĩ đến cái chết khi thực sự cảm thấy rất đau khổ và không thể chịu đựng được nữa thì mới dám nghĩ tới. Kiều ý thức được nỗi đau trong mình, nàng như biết trước con đường mình sắp đi còn nhiều gian nan và vất vả như thế nào. Tôi có thể chết bất cứ lúc nào.

vì vậy ở đây chúng tôi có thể thấy được suy nghĩ của bạn thuy kiều. mối tình đầu là mối tình đẹp nhất thiêng liêng, số phận thật trớ trêu với con người. chính vì vậy mà chữ tình không trọn vẹn đối với má đào. Cô ấy không muốn anh ấy đợi cô ấy, nhưng cô ấy hy vọng em gái của cô ấy sẽ giúp anh ấy có một cuộc sống hạnh phúc. Dù biết điều đó nhưng anh không khỏi đau khổ khi họ làm tình.

bài phân tích tình yêu – bài văn mẫu 14

Đại thi hào Nguyễn Du là một trong những nhà văn lỗi lạc đã đóng góp cho dòng văn học nước nhà những biến chuyển vàng son. Trong thời kỳ văn học trung đại, Nguyễn Du cùng với các tác giả như Hồ Xuân Hương, Nguyễn Trãi, Nguyễn Bỉnh Khiêm, … đã hình thành nên những tượng đài thơ ca của nền văn học Việt Nam. tác phẩm đặt tên cho nguyễn du là tập truyện viết bằng chữ nôm “đoạn trường tân thanh” hay gọi ngắn gọn là “truyện kí”. Đoạn văn “trao duyên” là một trong những đoạn văn tiêu biểu của tập truyện, thể hiện nỗi day dứt, đau đớn của một người phụ nữ ở nước ngoài khi buộc phải bán mình để cứu cha, phải nhờ người chị gái van xin. trả tiền. Anh ta trở lại. .

Truyện Kiều là một tác phẩm được coi như một kiệt tác văn học của nhân loại, được viết dưới dạng một câu chuyện kể bằng thơ, cốt truyện của một người tài hoa thiên phú. tác phẩm của thanh tâm không ai biết đến cho đến khi nguyễn du nổ tung cốt truyện bình thường đó thành một tiếng khóc than xé lòng, một bài ca buồn của một cô gái có khuôn mặt bạc mệnh. đoạn “bỏ bùa mê” từ dòng 723 đến dòng 756 trong phần “thuộc và mất”, tái hiện cuộc trò chuyện của hai chị em thuy văn kiều. gia cảnh khốn khó, thủy chung phải bán mình chuộc cha, trong hoàn cảnh đó, biết không thể giữ trọn lời thề trung thành với kim trong, chàng đành phải trả lại tấm lòng chân chính của mình cho thủy chung, nhờ bạn. hoàn thành nó. bổn phận, giữ lời hứa với người mình yêu.

mở đầu câu chuyện bằng những lời cảm ơn của anh ấy dành cho bạn:

Tôi hy vọng bạn ngồi xuống để tôi có thể nghiêng người và nói với bạn

ngay từ đầu, nguyen du đã đặt yêu kiều ở vị trí thấp nhất, trái ngược với cách gọi “chị, em”. từ “tin tưởng” ở đầu câu gợi ra một tình thế tiến thoái lưỡng nan, không còn cách nào khác và phải nhờ đến sự giúp đỡ. ban đầu, Thủy kiều đối với vai chị gái của Thủy Vân thì không cần phải “nói” hay “viết”, nhưng trong hoàn cảnh đó cô đã đồng ý đặt mình vào vị trí của một người ăn xin, van xin, chỉ xin với mục đích. thực hiện lời hứa của cô với người đàn ông đáng quý. từ “em” được lặp lại hai lần, kèm theo những động từ mạnh “cúi đầu”, “xin lỗi”, “tin tưởng” mở ra một trái tim cay đắng, chỉ ra một tương lai đen tối, u ám, phải nhờ vả và tin tưởng mình, tìm kiếm lòng thương xót của người khác. thuy van trở thành bề trên, “đứng lên” để nàng nghiêng mình, một lần nữa nhấn mạnh kiếp người trôi nổi, bấp bênh, mất mát của phận người phụ nữ ở nước ngoài. Kiều tha thiết cầu xin chàng, đồng thời đặt lên vai chàng sức nặng của niềm tin và hi vọng. Trong hoàn cảnh khó khăn đó, tình chị em bấu víu nổi lên và cô trở thành niềm hy vọng cuối cùng của Việt kiều khi buộc phải xa gia đình và thất bại trong cuộc hẹn hò với người yêu.

Thủy kiều bắt đầu bày tỏ tình cảm của mình với em gái bằng những lời lẽ cay đắng và đau đớn:

giữa đường đứt gánh, mối tình keo sơn thừa tơ đã mòn từ khi gặp kim anh quạt ngày mong đêm tan, nơi ấy không giông bão, không có sự hiểu biết của cả hai bên.

Đến đây, người đọc chợt nhận ra rằng sự tin tưởng ban đầu của Thủy kiều thực chất là một sự ủy thác, buộc Thủy phải chấp nhận. Là chị cả, con cả trong gia đình, Kiều cảm thấy mình phải có trách nhiệm giúp đỡ gia đình qua cơn hoạn nạn. Nàng đồng ý bán mình chuộc cha, vì chữ hiếu mà quên mình, đồng lòng vì người yêu mà mất đi nhân duyên, nhưng nàng không thể phản bội lại cha mẹ. Người con gái “đứt gánh tình duyên” ấy không khỏi đau lòng, trước chữ tình và chữ hiếu, cô chỉ biết mong chị gái Thúy Vân có thể giúp cô tiếp tục mối tình tan vỡ. hai chữ “cho tôi lên” như một lời cam kết trách nhiệm với tấm lòng chân thành và xót xa. Kieu thuy tâm sự trong van về tình yêu nồng cháy của mình dành cho kim:

từ khi gặp được kim khi ngày người hâm mộ, khi đêm thề, dù sóng gió bão táp, thấu hiểu tình yêu đôi bên khôn cùng.

Đoạn thơ thể hiện nỗi đau khổ của Thúy Kiều khi nhớ về những kỉ niệm ngọt ngào còn dang dở giữa nàng và Kim Trọng. đối với cô, mối tình với kim trong là những kỷ niệm đẹp đẽ nhất của lứa đôi, nhưng đối với Thủy Vân đó là trách nhiệm, là nghĩa vụ. Vì vậy, anh Kiều không muốn chị cảm thấy khó chịu và bối rối, anh chọn cách giao những ký ức của mình cho chị để em gái cảm thấy gần gũi và thấu hiểu. từ ngày gặp mặt đến ngày tuyên thệ cam kết. hình ảnh “quạt chúc”, “chén thề” muốn khẳng định tình cảm giữa hai người là tình cảm chân thành, sâu nặng. cô ấy đã cho tôi tình yêu của cô ấy, nhưng trái tim cô ấy đau đớn như địa ngục, bởi vì cô ấy không muốn phải tự sinh ra vấn đề đó. Cùng với nỗi ân hận, Kiều chỉ biết nói về những khó khăn bất ngờ ập đến với gia đình, buộc nàng vào tình thế bất đắc dĩ. “thấu tình đạt lý”, cả hai tự nhủ lòng và đó là cái cớ cho kiều khi trao tình yêu cho thuy van. Bản thân Kiều cũng không muốn hai chị em phải lâm vào cảnh khó khăn, nhưng vì đã bị bố mẹ bán đứng nên bạn cũng phải giúp đỡ để tiếp tục mối quan hệ. người đọc dường như vẫn cảm nhận được trong lòng cô một ước nguyện nhỏ nhoi, khát khao được sống hết mình, được yêu thương, nhưng trớ trêu thay, cuộc đời bất hạnh đã không cho cô thực hiện được ước nguyện nhỏ nhoi ấy.

không chỉ vậy, anh Kiều còn thể hiện sự dí dỏm và tinh tế bằng cách chọn từ ngữ đề cập đến hoàn cảnh của anh Văn để hỏi anh:

Ta còn ngày xuân dài, tình máu mủ thay lời nước non, dù thịt nát xương vẫn cười, suối vẫn thơm

Về mặt tình yêu, thủy kiều và thủy vân là chị em bằng tuổi, kiều nữ lấy cớ đó để yêu cầu cô tiếp tục mối quan hệ với kim trong. Về lý, tình máu mủ cũng là lý do hợp lý để thuy van tự chuốc lấy ước nguyện còn dang dở của mình. đồng thời, nàng kiều nữ cũng thể hiện nỗi chua xót, cay đắng khi đến cái chết “dù thịt nát xương tan / Cười thì suối vẫn thơm”. Dường như khi chọn con đường bán mình chuộc cha, Kiều đã kiên quyết về tương lai bất định, một điềm báo xấu về một số phận nghiệt ngã. Nếu không có những tai tiếng, không vướng bận gia đình, có lẽ giờ đây, kiều nữ sẽ hạnh phúc với tình yêu của mình. những dòng chữ không chỉ thể hiện nỗi đau phải rời xa gia đình mà còn chất chứa nỗi niềm, nỗi buồn khi không được ở bên cạnh người thân. trong hoàn cảnh đó, cô ấy chỉ có thể tin tưởng bạn, để sau này dù “xương nát thịt nát” vẫn có thể mỉm cười nơi chín suối, nhìn thấy người anh, người yêu của mình được trọn vẹn hạnh phúc, thực hiện lời hứa một cách đàng hoàng. trao cho nàng tình yêu mà nàng hằng mong muốn và trân trọng đã đau đớn đến tột cùng, nhưng kiều đã đồng ý chọn chữ hiếu để cứu cha, một lòng đồng ý giúp nàng tiếp tục câu chuyện tình yêu để không phụ lòng kính trọng của nàng.

trao lời hứa hôn cho tôi, hải ngoại đã giao phó cho tôi những lời chân thành nhất:

Cạnh được giữ bằng hình ảnh bùa chú đám mây này, đây là một vật phẩm thông thường. Dù đã phải là vợ chồng nhưng họ sẽ không quên được người bạc mệnh. nếu bạn mất một ai đó, bạn vẫn còn lại một chút. của đức tin, bàn phím với hương trầm bị nguyền rủa của quá khứ.

chiếc nhẫn, chiếc đĩa đan bằng liễu gai, chiếc bàn tay, mảnh hương bị nguyền rủa, những kỉ niệm của mối tình đầu trong sáng và ngây thơ. Nhìn những kỉ niệm này, lòng người con gái làm sao tránh khỏi những thương nhớ và mong mỏi? Trong hoàn cảnh ấy, khi Kim Trọng đi xa, không biết tin tức gì, chàng chuẩn bị cho cuộc sống lang bạt, không biết tương lai sẽ đi về đâu, nỗi sầu đau đến tận cùng. . những kỷ niệm ấy khó quên nên câu “giữ duyên này, giữ chung” cũng hơi xa lạ và ngập ngừng. duyên số đã cho rồi, nhưng tạo vật thì không nỡ từ chối nên chị Kiều vẫn muốn giữ lại làm “tài sản chung” của cả hai chị em. câu nói hơi nữ tính, hơi ích kỷ nhưng dễ hiểu, chẳng cô gái nào muốn chia sẻ tình yêu của mình cho ai khác. “Dù đã thành vợ thành chồng / Thương nhớ người có phận thì lòng không quên”, lời dặn dò của Thúy Kiều đối với người em, người tuy lấy Kim Trọng thay mình nhưng chính nàng. là. người yêu của cô ấy, tôi chỉ mong một ngày hạnh phúc, đừng quên trái tim tôi, số phận nghiệt ngã đã đẩy tôi vào bước đường cùng, nhưng tôi thật lòng không muốn rời xa. Có người cho rằng Kiều là một cô gái ích kỷ, nhỏ nhen, biết rõ thân phận để cầu cứu nhưng cũng đòi hỏi, yêu cầu. nhưng xét về tình cảm, sự chần chừ, không chắc chắn của chàng trai ngoại quốc cũng chỉ bắt nguồn từ tình yêu chân thành, từ trái tim của một cô gái lần đầu tập yêu nhưng buộc phải chia tay. chỉ còn lại một ít kỷ niệm làm vật ủy thác, là hiện vật để thể hiện tình cảm của mình, không ai nỡ lòng trao cho người khác, dù là ruột thịt.

trả lại ký ức cho ta, nhưng linh hồn ở nước ngoài vẫn không thể nguôi ngoai, nói thật là ta vẫn chưa quên được quý kim:

mai sau dù có đốt lò hương ấy, hãy so chìa khóa này, nhìn cỏ cây cành lá, nếu thấy gió thoảng thì sẽ về. hồn vẫn mang nặng lời thề tiêu diệt thân liễu, đền trúc ngàn mai. giấu mặt, anh ta cầu xin một cốc nước cho nam nhân vật.

lời nói mang theo một nỗi đau lòng, kiều được coi là phù du, lời nói cho thấy anh đã ở một thế giới khác, không thể trở lại cuộc sống bình thường, không thể đoàn tụ với gia đình. Sống trong một xã hội bất công, người ta sẵn sàng hãm hại nhau vì tiền, Việt kiều không dám nghĩ đến mưu cầu hạnh phúc cá nhân mà chỉ dám chứng kiến ​​hạnh phúc của người chị, người yêu. sự trì trệ và đau khổ trong lòng anh được chất chứa trong từng câu nói. “lư hương, ngọn cỏ, ngọn gió, hồn phách, thân tàn, biệt tăm, oan khuất”, hàng loạt câu chữ mang âm hưởng hiu quạnh, hiu quạnh như cứa vào tim người đọc. . cô gái mười tám tuổi đã nghĩ đến cái chết bi thảm, oan trái, bế tắc. nhưng bản thân cô gái chỉ mong được bình yên, để có thể rũ bỏ mọi tình yêu trần thế. Thật đáng buồn khi một số phận đầy tài năng nhưng lại sớm lâm vào cảnh lam lũ, bi đát, anh đã đồng ý bán mình chuộc cha nhưng vẫn luôn nghĩ đến tình yêu và lời thề.

với sự tin tưởng của mình, thuy kieu cũng không quên gửi lời đến kim trong với những dòng hài hước nghiêm túc:

nay trâm gãy, gương vỡ nói sao chắt chiu bao tình trăm ngàn tình gửi quân trong chốc lát có bấy nhiêu chỉ vì mệnh bạc như vôi? oh kim lang dừng lại đi, tôi đã giúp bạn kể từ đó.

nàng tâm sự với kim trong nhưng thật ra kiều chỉ có thể độc thoại với chính mình, bởi vì người nàng yêu đã ở rất xa, nàng hiện tại cũng không biết gì. nàng ý thức được số phận nghiệt ngã của mình với “gương vỡ lại lành”, “trâm gãy”, những hình ảnh gợi sự chia lìa của đôi trai gái. Suy cho cùng, mục đích của cuộc trao đổi tình yêu này là vì câu chuyện tình yêu đầy ý nghĩa với kim trong không thể kết thúc nên trong những lời cuối cùng anh gửi đến cô, kiều luôn muốn nhớ lại những kỉ niệm đẹp của hai người trước khi kết hôn. . quan hệ cho bản thân sớm. “yêu nhiều” giờ đã trở thành dĩ vãng, chân lý giờ chỉ còn là “nhân duyên ngắn mà có nhiều!” Cùng với nỗi tiếc thương, Kiều còn than thân trách phận. thân phận của những cô gái chân yếu tay mềm trong xã hội xưa đã trở nên rẻ rúng giờ “bạc như vôi”, “nước chảy, hoa dời làng”, bơ vơ, phó mặc cho số phận vì không có tiếng nói, họ. không có quyền tự quyết định. đau lòng gọi “ôi kim lang!” thay cho một tiếng than khóc, một tiếng kêu gào thảm thiết. cách gọi “lang” là cách gọi chồng trong xã hội xưa cho thấy tình cảm của nàng thủy chung vô cùng chân thành, thủy chung, dù trong hoàn cảnh nào thì lời thề nguyền đêm ấy vẫn vẹn nguyên. Có lẽ, người đọc cảm thấy hơi vô lý trong cách nói của kiều nữ, đó là lý do tại sao anh ấy đã kết hôn với bạn rồi mà anh ấy vẫn gọi kim trong “lang” là chồng, có lẽ vậy, trong những khoảnh khắc hồi tưởng. cùng nhau, thủy chung có thể tạm quên đi nỗi đau mà mình cảm nhận được. cô phải đối mặt, nhưng tội lỗi của cô với kim, chỉ có cô và anh, hai người say đắm yêu nhau, họ là vợ chồng. cụm từ xuất hiện thể hiện ước vọng hạnh phúc của thủy chung, đồng thời thể hiện tấm lòng trĩu nặng, vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ trong xã hội xưa.

Đoạn trích “Duyên mình lỡ” thêm thắt những cung bậc cảm xúc của Thủy kiều khi buộc phải rời xa người yêu, phải đáp lại tình yêu của anh để nhờ chị gái thực hiện lời hứa ngàn vàng. một người phụ nữ hết lòng yêu thương, thủy chung, khéo léo, sắc sảo nhưng trường tồn. Với phong cách nghệ thuật khai thác tâm lý nhân vật, để nhân vật bộc lộ cảm xúc qua hành động, cử chỉ, tác giả đã truyền đến người đọc nỗi xót xa cho bi kịch tình yêu tan vỡ của người phụ nữ xa xứ. Tâm trạng của nhân vật được miêu tả qua những chi tiết phong phú, thể thơ lục bát uyển chuyển, mượt mà, ngôn từ mạnh mẽ, xúc động đã chạm đến trái tim người đọc với cảm xúc của nhân vật.

thông qua “ân tình trao gửi”, nguyễn du còn gửi gắm sự trân trọng, yêu thương người đẹp, trọng đạo hiếu, nghĩa tình, đồng thời lên án xã hội bất công, tàn ác đã đẩy con người vào thế. hạnh phúc lứa đôi đáng được hạnh phúc.

Qua những hành động, cử chỉ, tác giả gửi gắm đến người đọc niềm tiếc thương cho bi kịch tình yêu tan vỡ của người phụ nữ xa xứ. Tâm trạng của nhân vật được miêu tả qua những chi tiết phong phú, thể thơ lục bát uyển chuyển, mượt mà, ngôn từ mạnh mẽ, xúc động đã chạm đến trái tim người đọc với cảm xúc của nhân vật.

thông qua “ân tình trao gửi”, nguyễn du còn gửi gắm sự trân trọng, yêu thương người đẹp, trọng đạo hiếu, nghĩa tình, đồng thời lên án xã hội bất công, tàn ác đã đẩy con người vào thế. hạnh phúc lứa đôi đáng được hạnh phúc.

phân tích thơ tình – bài mẫu 15

đáng yêu – một hành động “trả nghĩa cho trai đẹp” của thủy chung thể hiện một nét đẹp trong cách sống của người xưa, “nghĩa” thường đi liền với “nghĩa”. nó là một đặc điểm quan trọng của quan niệm truyền thống về tình yêu. đó là cái nhìn thực tế của con người nguyễn du.

nhưng bên cạnh đó, chúng ta còn thấy một cô gái ngoại quốc đam mê tình yêu, đam mê đời tư. điều đó được thể hiện qua sự đau buồn về tình yêu tan vỡ của cô. sự sâu sắc và chân thành trong tình cảm của người phụ nữ hải ngoại được bộc lộ sâu sắc khi đối diện với những kỷ niệm, ký ức của tình yêu. tình yêu của kim-kiều là một tình yêu đẹp vượt qua cả sự sùng bái phong kiến. Tình yêu của cặp đôi diễn viên – đẹp đã có những kỷ niệm trong sáng, đẹp đẽ, sâu sắc và nghiêm túc. ký ức là hiện thân của tình yêu. ký ức gắn với ký ức là một dạng ký ức được vật chất hóa. do đó, rải rác trong đoạn văn, thủy kiều đã nhắc đến, đã sống và đau khổ với những kỷ niệm, ký ức đó. trước hết là kỷ niệm được anh Kiều nhắc đến một cách tế nhị khi kể cho thuy van nghe về tình yêu của mình:

kể từ khi tôi gặp Kim khi ngày hâm mộ mong ước, khi đêm thề nguyền

ngôn ngữ đích, từ “khi” được lặp lại như một tiếng vọng từ quá khứ, các từ có vẻ thanh thản. nhưng sự nghiêm túc, sâu lắng của tình yêu lại nằm ở nỗi nhớ “như kim chỉ nam”. đó là kỷ niệm của lần đầu gặp gỡ, một khoảnh khắc mà “hồ ly ngàn năm dễ quên”. cả một vùng ký ức rõ ràng xuất hiện. Nhưng lúc này, Kiều vẫn còn đủ lý trí để kìm lại, không để bị những dòng ký ức lôi vào tâm trí. nhưng khi nhắc đến câu: “ngày quạt hẹn ước, đêm chén thề” thì nhớ ngày đổi quạt hẹn ước, đêm dưới trăng uống rượu. và lời thề chung thủy tự nó đã nói lên chiều sâu của một câu chuyện tình yêu: trong sáng nhưng mãnh liệt, nghiêm túc. tình yêu vàng son tưởng chừng có thể nắm trong tay ấy bỗng chốc bị xã hội vùi dập. tình yêu cứ hiện lên với những kỷ vật:

giữ đường viền này bằng tấm thiệp đám mây xinh đẹp này, bài viết này thuộc về bạn.

khi tặng thuy van làm vật kỷ niệm, sự mất mát quá rõ ràng. nhặt được ký ức, ký ức tình yêu sống lại đối lập với thực tại phũ phàng, Thúy kiều không còn lý do gì để níu kéo, giọng run run: “ở với phận này, của chung” nghe như tiếng nấc nghẹn ngào lúc cái đó. hoai thanh đã đồng cảm với nỗi đau của người phụ nữ ngoại quốc trong hai chữ “tài sản chung”: “bao nỗi đau dồn vào hai chữ giản dị ấy”. nỗi đau do số phận trao cho bạn, nhưng tình yêu không thể trao. kỷ niệm đối với thuy van chỉ đơn giản là thể hiện sự tin tưởng, còn đối với thuy kiều thì đó là tình yêu.

đưa cho ta, người đạo đức thủy chung bảo ta tặng ta làm kỷ niệm. hơn nữa, khi tình yêu tan vỡ, giữ lại kỷ niệm chỉ làm tổn thương thêm, nhưng thủy chung không chỉ là người có đạo đức mà còn là người của chính tình yêu của mình. thuy van lưu giữ kỷ niệm còn chính kiều lưu giữ ký ức tình yêu. sự ngăn cách giữa ký ức và ký ức là sự ngăn cách giữa linh hồn và thể xác. nỗi đau dồn vào hai chữ “tài sản chung” là vì thế. nguyễn du như một người hóa thân để đồng cảm, chia sẻ nỗi đau với nhân vật của mình cho đến cùng, từ đó thể hiện một tiếng nói nhân đạo sâu sắc và mới mẻ. càng về sau, nỗi đau càng lớn, những ký ức, kỷ niệm tình yêu vụt sáng:

những người đã mất, vẫn còn sót lại một chút thiếc với một mảnh hương cũ chết tiệt

“ngày xưa”, “phím đàn”, “hương nguyền”,… có đôi lứa tuổi thanh xuân, nàng đánh đàn cho chàng nghe trong làn khói hương thơm ngát. Tình yêu đầu thơ dại giờ tuyệt vọng bao nhiêu.

đốt bếp hương ấy, so chìa khóa này … hồn vẫn mang nặng lời thề …

“hương lò”, “bàn phím”, “lời thề” là những kỉ niệm sâu sắc, da diết đối lập với hiện thực phũ phàng, tương lai bất định khiến cho Thúy Kiều rơi vào trạng thái đau đớn tột cùng. Nguyễn du đã rất tinh tế và sâu sắc trong việc thể hiện nội tâm của con người trước những kỉ niệm, kỉ niệm của tình yêu trong một hoàn cảnh tiền duyên. thân phận khốn khổ nhưng nhân cách sáng ngời. anh ta cư xử theo văn hóa của thời trung đại nhưng không ngừng suy nghĩ về thân phận và tình riêng của mình. điều đó làm cho nó trở nên “con người” hơn, gần gũi với chúng ta hơn, sống động và chân thật hơn.

bài phân tích tình yêu – bài mẫu 16

Nguyễn Du, đại thi hào dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới, tài năng của ông được khẳng định qua nhiều tác phẩm văn học xuất sắc. trong đó, nổi bật và được biết đến nhiều nhất là truyện Kiều, một truyện thơ được xếp vào danh sách những kiệt tác của văn học trung đại cũng như của văn học Việt Nam. Truyện Kiều là một tác phẩm văn học có ảnh hưởng rất lớn đến đời sống của nhân dân ta hàng trăm năm nay, từ lịch sử đến truyện kiều, bói toán, tranh truyện, tích truyện, v.v. cho nhiều loại hình sân khấu, âm nhạc, hội họa,… thậm chí vươn ra thế giới với hơn 20 bản dịch từ các quốc gia khác nhau. Có thể nói, hiếm có tác phẩm nào trong nền văn học Việt Nam có thể vượt qua được cái bóng của truyện kí. Đoạn trích Tình người duyên ma là một đoạn trích đặc sắc và khá tiêu biểu trong tập thơ này, kể lại nỗi bất hạnh đau thương đầu tiên trong cuộc đời đầy sóng gió của nàng Thủy kiều, một người con gái tài hoa nhưng bạc mệnh.

sở dĩ có cảnh tiền duyên là vì trước đó, gia đình gặp nạn, cha và anh trai của Việt kiều bị bắt và đánh đập dã man, họ phải có rất nhiều tiền mới chuộc tội để thoát chết. . Kiều vốn là con gái trưởng nên nàng phải gánh vác trọng trách này, cách duy nhất nàng nghĩ đến là bán mình làm vợ lẽ cho người để kiếm tiền. Nhưng đau đớn thay, cuối cùng Kiều cũng đính hôn với một người đàn ông hào hoa, hứa sẽ đợi chàng trở về. bây giờ, tình trạng này là vô cùng khó hiểu. Để rồi sau bao suy nghĩ mông lung, chữ hiếu vẫn được đặt lên trên chữ tình, Kiều phải tạ lỗi với tình cảm của chàng Kim, để được hoàn toàn hiếu thảo với cha mẹ. nhưng kiều vẫn muốn cả hai được trọn vẹn nên đã yêu cầu tôi đi thuy van để tiếp tục câu chuyện tình yêu với kim trong như trả ơn cho anh. phần trích từ câu 723-756, thuộc phần biến và lãng.

<3

trước khi kể chuyện tình của mình với kim trong, trước khi chính thức tin tưởng thủy văn kiều, đã có lời nói đầu, lời mở đầu đó đã đặt thủy văn vào thế khó xử, bọn họ đưa cô đi mà không thể từ chối. Lời mở đầu của Kiều đã được nàng suy tính rất kỹ càng, cẩn thận từng chữ, có thể nói từng câu, từng chữ rất tế nhị, khiến người nghe càng xót xa, càng xót xa. kiều dùng từ “tin cậy” nhưng không dùng từ “cám ơn” vì từ đó ngoài ý nghĩa cầu xin còn mang sắc thái gửi gắm, tin tưởng, gửi gắm, ngoài ra nó còn mang trong mình sự cháy bỏng. mong. từ nước ngoài.

một từ khác mà kieu cứ dùng là từ “vâng lời”, là tư thế làm việc gì đó một cách vô tình, miễn cưỡng chấp nhận, điều này cho thấy kieu hiểu rất rõ sự việc và thót tim khi nghe những gì sắp nói. . . Phải nói rằng lấy được vàng là một thiệt thòi lớn đối với Thủy Vân, vì trước tiên cô phải thu xếp để lấy một người mà mình chưa chắc mình yêu, nhưng người đó đã cả đời đeo đuổi cái bóng bi kịch của chị cô. của đời anh kiều cũng biết, nhưng vì trọn nghĩa và cũng là hiếu, dù biết em gái sẽ khó xử nhưng anh vẫn phải làm, coi như đó cũng là một phần trách nhiệm mà thủy chung phải gánh. gánh vác sau biến cố gia đình.

cảm giác áy náy, bất đắc dĩ khiến kiều dùng từ “wow-lợ” với thuy van, cho dù nghe rất vô lý, nhưng vì số phận của mình, anh ta có thể cúi đầu trước bạn không? nhưng sắp tới, trong trường hợp Việt kiều phải nhờ đến việc hệ trọng thì cũng rất hợp lý, vì quan hệ chị – em bây giờ đã trở thành quan hệ của ân nhân và ân nhân của mình, đó là sự tôn trọng để làm gì. thuy van sẽ làm cho cô ấy. và điều đó khiến thuy van càng khó từ chối những thứ mà Kiều yêu cầu, dù biết điều đó thật khó xử và khó chấp nhận.

“giữa đường, gánh nặng tình thương, dán, mòn em. từ khi gặp em, ngày đêm quạt gió, khi em thề đêm. Chỉ hai ngày? xuân ngày là còn dài, tiếc máu xương thay nước non, dù thịt nát xương mòn, cười vui thì suối vẫn thơm ”

Để giải thích về yêu cầu của mình, cũng như lý do tại sao anh phải dành tình yêu cho mình, Kiều giải thích những mâu thuẫn mà anh đang phải đối mặt. Đầu tiên, anh ta thề bằng vàng, với nhân chứng là “người hâm mộ ước nguyện” trăm năm, và uống cạn “chén thề” của lòng chung thủy. Thủy kiều từng nhiều lần thề chắc bằng vàng, cũng trong xã hội phong kiến, lời thề nặng ngàn cân, nhưng nay kiều buộc phải phá bỏ lời thề, không giống như lời thề bằng vàng. đó là một điều khủng khiếp và bị coi là ngớ ngẩn.

nhưng không phải Việt kiều muốn vậy mà vì chữ hiếu mà buộc phải đi theo con đường oan, xuất phát từ nguyên nhân khách quan “sóng gió gì”, đó là một biến cố rất lớn, xảy ra quá đột ngột nên Kiều. không có thời gian để lùi lại. Kiều bị đặt vào thế xung đột “chữ hiếu không chê vào đâu được?”, Cuối cùng, chữ hiếu vẫn là trên hết, tuân theo những nguyên tắc của đạo đức phong kiến, Kiều quyết hi sinh thân mình để chuộc cha. nhưng kiều lại rơi vào mâu thuẫn khác, phản bội người yêu, mất đi mối tình đầu sâu đậm, kiều rất đau khổ, mặc cảm và day dứt về một mối tình dang dở “giữa đường đứt gánh”, rất buồn, tội nghiệp. .

đối mặt với những tình huống oái ăm và những mâu thuẫn chồng chất, kiều nữ đã giải quyết mâu thuẫn đó bằng cách “tấm lụa thừa trong khi mặc”. chỉ với đúng từ “hiệp ước” anh đã thể hiện được nỗi đau đớn, xót xa của kiều nữ khi kết thúc mối tình, cho em gái mình một mối lương duyên, cũng ngậm ngùi thương xót cho thủy chung vì phải lấy một mối lương duyên mới, một mối lương duyên. điều đó không thể bị từ chối. ở nước ngoài “dùng bạn”, buộc thuy van lâm vào tình cảnh khốn khó, dẫu biết rằng “ngày xuân của ta còn dài”, biết rằng cơ hội hạnh phúc của thuy van vẫn rộng mở. nhưng kiều biết rằng thủy chung sẽ không thể từ chối vì “dòng máu của tim” nàng sẽ “thay lời nước non”, thay kiều trả nghĩa kim trong. thuy kieu chắc van sẽ đồng ý nên cứ bày tỏ cảm xúc “dù thịt nát xương mòn / nụ cười vẫn chín”, kieu mặc cảm về tương lai, nhưng dù có chuyện gì xảy ra cũng vượt qua, Kiều vẫn được bình an, mãn nguyện vì đã được an ủi bằng lòng hiếu thảo và tình yêu thương trọn vẹn.

“mép nào giữ được hình mây này, là lẽ thường tình. Dù đã thành vợ thành chồng, nếu thương người bạc mệnh thì cũng không bao giờ quên được!”

Thủy kiều trao lá bùa, hắn cũng trao từng ký ức cho thủy vân, hắn đặt tên cho từng cái là “cái mép”, “cái đao kiếm”, “cái bàn phím có hương nguyền rủa”, tất cả đều là ký ức. trong bên trong. kim kiều. lúc này, kiều trả lại tất cả cho van, tặng cho mình những món đồ lưu niệm cũng chính là trao cho thuy van một cơ duyên, đồng thời ở kiều cũng có sự mâu thuẫn giữa lý trí và tình cảm. cô đã từ bỏ tất cả những kỉ niệm để chấm dứt tình yêu của họ và mong muốn một cuộc sống gia đình yên ấm hạnh phúc, hơn nữa trái tim cô dường như cũng đang bị xé nát. định mệnh cho mình kỉ niệm là tài sản chung, nàng muốn là đồng sở hữu chúng, nàng cũng muốn đôi uyên ương luôn nhớ tới nàng, với nàng là tình máu mủ, với quý là tình thân. rõ ràng thủy kiều cũng có lòng ích kỷ và trái tim mềm yếu, điều đó cho thấy tình cảm của nàng đối với vàng rất sâu nặng, nàng hẳn đã phải đau khổ tột cùng trong cuộc hôn nhân.

“mai sau, có khi nào thắp nén hương ấy, so sánh chìa khóa này. Nhìn cỏ cây, nhìn làn gió hay em sẽ trở về. Hồn còn mang nặng lời thề, thân tàn liễu. chùa tan nát. ngàn mai tre trúc. cúc xa mặt đừng nói, rưng rưng chén nước cho kẻ đã lầm than. “

mối duyên kết thúc, sau đó anh nói với thủy vân về tương lai, mỗi lần thắp hương đánh đàn, thủy kiều sẽ quay lại, sau đó thủy văn nên nhỏ giọt nước làm bùa để xóa đi lỗi lầm của mình. lại một lần nữa xảy ra mâu thuẫn giữa lý trí và tình cảm, một bên cầu mong rằng thủy chung và kim trong có một cuộc sống vợ chồng hạnh phúc, êm ấm, bên còn lại mong hai người gặp lại nhau hạnh phúc trong gang tấc. vì vậy, thủy chung xuất hiện trong đoạn trích không chỉ là một tấm gương đạo đức đơn thuần, mà còn là một con người trần thế sống có tình, có thương.

“giờ trâm gãy, bình cũng vỡ, kể xiết bao nhiêu tình! trăm ngàn tình gửi quân trong chốc lát cũng chỉ có bấy nhiêu. Sao duyên phận như thế bạc? như vôi oh kim lang! oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đây! ”

trở về thực tại, Thủy kiều tỉnh dậy một mình đau đớn, sau khi cố gắng chịu đựng cũng không được, buộc phải đối mặt chấp nhận nghịch cảnh, tình yêu tan vỡ không thể hàn gắn, bản thân phải lấy một người xa lạ làm vợ. vợ lẽ, cuộc sống của nàng trôi đi không biết sẽ đi về đâu. Người Việt Nam ở nước ngoài bừng tỉnh nỗi đau của thân phận tủi nhục “bạc như vôi”, “hoa nhường nguyệt thẹn” gợi lên nỗi đau đớn tột cùng của thủy chung. Kiều đã đối thoại với kim trong trong tâm khảm, tiếng gọi như tiếng khóc, như lời than thở, nghe mà đau đến đứt ruột, câu thơ cuối là một lời tự trách, một lời giãi bày về tình yêu bị phản bội với kim trong. nếu theo quan điểm của người đọc thì kiều không đáng trách, vì kiều phản bội là do nguyên nhân khách quan, đồng thời yêu cầu thủy văn phải trả nợ định mệnh, nhưng nếu là kim trong thì kiều có. hoàn toàn đúng. Tôi xin lỗi, bạn đã nợ tình yêu của bạn với anh ấy, không có cách nào để trả lại. nhận ra tình cảm sâu sắc đối với kim loại quý, vẻ đẹp của lòng vị tha và đức hi sinh cao cả.

qua đoạn trích “trao duyên”, nguyễn du đã thể hiện sự đồng cảm, xót thương trước bi kịch tình yêu, với thân phận bất hạnh của nàng dâu, điển hình cho kiếp hồng nhan trong xã hội chật vật. Đồng thời trân trọng ngợi ca nhân cách cao đẹp của Thúy Kiều. trong đoạn trích với nghệ thuật miêu tả nhân vật xuất sắc, tác giả đã miêu tả tinh tế tâm trạng nhân vật trong cảnh ân tình, sử dụng nhiều hình thức ngôn ngữ, đối thoại, độc thoại, nửa trực tiếp.

phân tích trích xuất mối quan hệ – mẫu 17

“Truyện kiều” của Nguyễn Du không còn là tác phẩm xa lạ đối với độc giả nhiều thế hệ. “trao duyên” là một trong những đoạn trích tiêu biểu của kiệt tác này. Nhận xét về “những mối tình đáng yêu”, Tản Đà từng viết: “Trong cả tác phẩm Truyện Kiều, không có đoạn nào dài hơn đoạn tả tình. Đoạn này buồn lắm, nhưng thế mới biết”. toàn bộ câu chuyện. ”

“duyên” là dòng đi từ dòng 723 đến dòng 756 của “truyện kiều”. Đoạn trích thể hiện tâm trạng đau đớn, giằng xé của Thúy Kiều khi cầu xin Thúy Vân thay mình lấy Kim Trọng để làm tròn chữ “tình”. Ngay từ nhan đề, đoạn trích đã khơi dậy trí tò mò của người đọc. Chúng ta thường cho người khác vàng bạc, châu báu hay những thứ vật chất hữu hình, dễ có, nhưng có mấy ai lại cho người khác một thứ khó định nghĩa, khó hình dung như trao duyên? “bùa mê” là thứ mà người ta khó có thể giải thích một cách thỏa đáng và cũng rất khó định nghĩa. nhưng thủy kiều có hành động trao duyên, có điều gì khó nói và khó hiểu ở đây?

Phải từ bỏ tình yêu của mình là điều không ai mong muốn, nhưng trong trường hợp này, thuy kiều không thể làm khác được. cô buộc phải hy sinh tình cảm và hạnh phúc cá nhân để chuộc cha và anh trai. đêm cuối cùng về nhà trước cái chết của học sinh, thuy kiều yêu cầu thuy van trả nghĩa kim trong:

“tin tôi đi, nếu bạn ngồi xuống cho tôi và dựa vào, tôi sẽ nói cho bạn biết”

“trust” và “thank you” là hai từ đồng nghĩa, nhưng tại sao trong trường hợp này, thuy kieu lại đánh giá cao từ “trust”? Ngoài ý nghĩa cầu xin và mong muốn người khác giúp đỡ mình, từ “tin tưởng” còn hàm chứa sự tin tưởng và hy vọng của chủ thể vào người được hỏi. thuy kieu và thuy van là chị em nên cô đã đặt trọn niềm tin vào tình yêu của họ. điệp từ “cậy” làm cho câu thơ có sức nặng hơn, đồng thời cho thấy tầm quan trọng của việc nhờ vả. Người được hỏi có thể đồng ý hoặc từ chối giúp đỡ, nhưng trong trường hợp này, Thủy kiều đã đặt Thủy Vân vào tình thế chỉ có thể “chấp nhận”.

“accept” là chấp nhận cưỡng bức, không có lựa chọn nào khác. Biết mình đã khiến Thúy Vân rơi vào tình huống khó xử và có thể sẽ khiến Thúy Vân phải chịu nhiều thiệt thòi, anh đã dùng lễ vật để bày tỏ tình cảm của mình với cô. “wow”, “sir” là những nghi thức trang trọng thường dùng cho các bậc bề trên trong xã hội phong kiến, đồng thời, hành động này cũng dành cho những ân nhân, những người có lòng với mình. trong trường hợp này, thuy van là người mà thuy kiều sẽ mang ơn suốt đời nên hành động mời em gái “ngồi chơi xơi nước” để anh ta “lạy tạ”, “thưa ngài” cũng là điều dễ hiểu. chuyện tình của họ đang tốt đẹp thì bất ngờ tai họa ập đến:

“Giữa đường đứt gánh tương tư, đứt gánh tương tư, lụa là thừa”

“Tình phí” bị “đứt gánh” giữa đường quá đột ngột, đây là điều mà Thủy kiều không ngờ tới. hình ảnh “tải tình” là hình ảnh ẩn dụ cho tình yêu tha thiết ấy. chỉ có đêm nay là đêm cuối cùng ở nhà vì ngày mai nàng đã trở thành thê thiếp của người khác, tình yêu trọng nghĩa chỉ còn trong ký ức mà không thể tiếp tục. nhưng thủy kiều không phải là người chung thủy không chung tình, đã dựa vào thủy văn để “bung lụa thừa”. Tình yêu đối với Thủy Kiều có thể là một tình yêu đẹp, nhưng đối với Thủy Vân, đó có thể là “dư âm” vì cô không có tình cảm với Kim trong cũng như không liên quan đến chuyện tình của Kim Kiêu.

nhưng bây giờ cô ấy phải kết hôn với một người mà cô ấy không yêu, tình huống thật khó xử. Có một câu nói phổ biến rằng “ép dầu để ép mỡ”. chỉ có thuy van mới có thể thay kiều kết hôn với kim và cũng chỉ có thuy van mới có thể khiến nàng yên tâm trong tình yêu của mình. thuy kieu để “cho bạn” quyết định, nhưng thật ra tin tưởng và ép thuy họ sẽ đồng ý giúp. Nếu muốn kết duyên, hãy dùng chất keo bền chặt từ máu của loài chim để nối tiếp mối lương duyên với Kim Trọng. Không chỉ bằng những lời lẽ, nghi thức long trọng, Thủy kiều còn kể cho Vân nghe chi tiết về chuyện tình của họ để thuyết phục:

“Kể từ khi gặp Kim khi ngày đêm mơ tưởng thề non hẹn biển dù giông tố bão táp đến đâu, tình yêu của anh dành cho hai trí tuệ vẫn trọn vẹn”

Nam nữ yêu nhau thường tặng nhau quạt vì quạt có hai mặt bằng giấy hoặc lụa được dán vào nhau, tượng trưng cho sự gắn kết, hòa thuận, thủy chung, thủy chung. thuy kiều tặng fan đêm thề hẹn ước. từ “khi” được lặp lại ba lần cho thấy tình cảm của họ khăng khít, sâu nặng biết nhường nào. “wish fan”, “thề cốc” khiến anh nhớ đến đêm thề nguyền thiêng liêng đó:

“nàng tiên thề chia đôi sợi tóc mây và con dao vàng chia đôi”

Lời thề “trăm năm khắc chữ đồng thấu xương” đã không thể thực hiện được bởi “bão táp”. Trong hoàn cảnh khó khăn đó, giữa hai chữ “filia” và “love”, cô buộc phải chọn duy nhất một. và với lòng hiếu thảo của một người con, anh đã chọn chữ hiếu và chữ “tình” anh đã tin tưởng thủy chung nhận lời yêu cầu của mình. trong xã hội phong kiến ​​ít ai có thể làm tròn được cả “tình” và “hiếu” và cũng là thuỷ chung, nàng thật vị tha khi luôn nghĩ đến người khác mà quên đi bản thân mình. lựa chọn chữ “filia” của anh ấy cũng là hợp lý vì cha mẹ chúng tôi đã dành cả cuộc đời để chăm lo cho mỗi chúng tôi, điều mà chúng tôi không thể mua được. nàng thực sự là một “người phụ nữ hiếu thảo, trung hiếu” (chu manh trinh khiết). thành thật mong rằng thuy van chấp nhận yêu cầu của mình, thuy kiều đã sử dụng các lý lẽ chính xác:

“Ngày xuân còn dài, vẫn ngậm ngùi máu mủ thay nước, dù xương nát thịt vẫn cười, suối vẫn thơm”

so thuy kieu, ngày xuân của thuy van còn dài, thuy van hoàn toàn có thể giúp thuy kiều giúp đỡ. Ngoài ra, thủy kiều còn đề cập đến “tình máu mủ”, tình chị em ruột thịt, làm sao mà van từ chối được? ở một thế giới khác, kiều nữ vẫn vui vẻ và mãn nguyện vì đã “lụa là xong”. Tâm trạng ấy được Nguyễn Du thể hiện qua thành ngữ “thịt nát xương mòn”, “chín suối cười”. Dù đã ở cõi âm nhưng Cửu Tuyền vẫn “thơm lây” với hạnh phúc của Thúy Vân và Kim Trọng. khi nói đến cái chết của chính mình, thuy kiều đau khổ. dù không muốn cô ấy cũng cho tôi những kỷ niệm yêu thương để tôi gìn giữ và trân trọng mối quan hệ đó:

“góc cạnh được giữ bằng tầng mây đáng yêu này, đây là lẽ thường tình. Dù phải là vợ chồng thì sẽ thấy tiếc cho số phận bạc bẽo. Họ sẽ không quên được. Nếu mất đi một người nào đó, bạn còn chút niềm tin, bàn phím với nén nhang nguyền rủa năm xưa ”.

Người ta thường nói mối tình đầu là mối tình đẹp nhất nhưng cũng là mối tình khiến ta đau đớn nhất, điều đó quả không tồi. mối tình đầu đẹp đẽ, say đắm chàng kim trong đã éo le nay lại thất bại, làm sao nàng thủy chung không buồn, day dứt? chiếc vòng tay và lời thề của hai người giờ đã trở thành kỷ niệm thủy chung, thủy chung, thủy chung. đó vốn là những kỷ niệm gắn liền với những kỷ niệm riêng về chuyện tình của kim-kiều, nhưng do hoàn cảnh trớ trêu, chúng đã trở thành “tài sản chung”. nỗi đau của cô dường như đã biến thành tiếng nức nở. cô không muốn trả lại tình yêu của anh cho người khác, cô không muốn phản bội anh, nhưng hoàn cảnh khắc nghiệt buộc cô phải làm vậy.

Thắp hương thắp trong lễ tuyên thệ và những giây phút gảy đàn vàng ngọc quý giá nay đã trở thành dĩ vãng, dĩ vãng gợi bao nỗi niềm, tiếc nuối. lý trí và tình cảm xung đột khi cô muốn giữ chữ “duyên” là của riêng mình. cô ấy hy sinh tình cảm riêng tư cho gia đình, cô ấy dành tình yêu của mình cho thuy van với hy vọng rằng kim sẽ được hạnh phúc, vì vậy một chút “duyên” mà cô ấy muốn giữ cũng là điều dễ hiểu. thêm một lần nữa thuy kiều nghĩ đến cái chết. nàng có đoán trước được vận mệnh bồng bềnh, bất định và u ám của chàng không? nàng tưởng tượng ra cảnh thủy chung son sắt trong “nên vợ nên chồng”, sống hạnh phúc trong khi nàng là “người bạc mệnh”, số phận nghiệt ngã, đen đủi.

Dù đã được ban cho trí nhớ nhưng dường như Thủy kiều không thể thoát khỏi ám ảnh về cái chết, vẫn không thể bình tĩnh:

“mai sau đến điều gì may, thắp hương đó, so chìa khóa này. Nhìn cỏ cây, nhìn gió thoảng, hay anh sẽ về. hồn còn mang nặng lời thề, thân tàn. ngàn mai trúc, cúc xa mặt không nói nên lời, tưới chén nước cho kẻ đã lầm lỡ. ”

kiều nhân nhắc nhở hắn nếu sau này thắp nén nhang, đánh đàn thì nhất định phải nhớ tới nàng, lúc này hắn muốn “bới lông tìm cỏ” để tiễn đưa linh hồn bất chính của mình. tin nhắn đó thật tức giận và tổn thương. anh đã tưởng tượng ra bi kịch của cô, nhưng ngay cả khi cô đã trở thành một linh hồn, cô vẫn mang theo lời thề và sự uy nghiêm của mình.

đó là lời thề “trăm năm khắc chữ đồng thấu xương” mà cho dù thủy chung có phải “gãy thân liễu” thì cũng mong trả được nghĩa của kẻ trai trẻ, chí Dù thân thể yếu ớt, mỏng manh nhưng vẫn còn sống trên cõi đời này, vẫn muốn giữ trọn lời thề yêu của nàng. vì trần gian và cõi âm đều “từ mặt”, “ngoài lời” nên thúy kiều cũng chỉ xin ông trời “rưới” một giọt nước cho oan hồn, tội nghiệp của mình. Thông thường, mọi người thường “xịt” cả một cốc nước nhưng chị chỉ xin một giọt nước nhỏ để rửa sạch tà khí. tình yêu tan vỡ, cuộc độc thoại đau khổ với chính mình:

“giờ trâm gãy, gương tan, kể xiết bao yêu thương. trăm ngàn hàng vạn tình yêu gửi đến em trong chốc lát cũng chỉ có bấy nhiêu! sao mà duyên phận. bạc như vôi ?! ôi kim lang, dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đây rồi. ”

hơn ai hết, anh ấy rất ý thức về thực tế của mình. “trâm anh thế phiệt” là biểu hiện của sự tan vỡ trong tình yêu. mọi chuyện xảy ra quá đột ngột, đột ngột đến mức “nhiều người mê” với kim loại quý thì làm sao mà biết được. tình cảm của anh dành cho cậu bé càng lớn thì anh càng cảm thấy tội lỗi vì đã phản bội mình. nhân duyên ngắn ngủi lắm, mệnh bạc như vôi, tình không xong, thôn phệ khiến cho thủy chung có những dằn vặt, đấu đá nội tâm. nàng chỉ có thể gửi cho người yêu trăm ngàn cái cung. đó là một cái cúi đầu từ biệt nhưng cũng là một lời xin lỗi đến “cô nhân tình” vì tự cho mình là kẻ lừa dối đã phá bỏ lời thề trước đây. người phụ nữ ngoại quốc không liên quan gì đến chuyện này, nếu đáng trách thì hãy trách cái xã hội kim tiền đầy bất công, đẩy con người vào bi kịch. tiếng gọi “kim lang” vang lên hai lần mới nghe nghiêm trọng ra sao. anh ấy là người biết quan tâm, biết nhận lỗi và luôn mong muốn người mình yêu được hạnh phúc. sự hy sinh của bạn thật đáng quý!

Sau khi phân tích truyện ngôn tình, ta thấy nghệ thuật miêu tả tâm lí nhân vật đạt đến đỉnh cao của nguyễn du. ông đã sử dụng những ẩn dụ, thành ngữ bình dân, kết hợp giữa ngôn ngữ hàn lâm trang trọng và ngôn ngữ bình dân để diễn tả tâm trạng buồn, tiếc nuối của nàng thủy chung khi trao tình yêu cho nàng mây. ngôn ngữ đối thoại và ngôn ngữ độc thoại được sử dụng linh hoạt. hơn nữa, thể thơ lục bát uyển chuyển, nhịp nhàng cũng góp phần quan trọng vào thành công của đoạn trích. “trao duyên” vừa thể hiện tấm lòng nhân hậu, vừa thể hiện niềm thương cảm sâu sắc của nhà thơ đối với số phận người phụ nữ. không phải vì vậy anh ấy đã viết:

“Thật đáng buồn khi cũng là một kiếp người, tuy mang sắc đẹp, tài năng nhưng thật bất công khi phải chịu đựng chờ đợi đến cuối đời không còn gì của tấm thân.”

cảm giác được trao yêu thương – người mẫu 18

Nhắc đến Nguyễn Du, đại thi hào của dân tộc Việt Nam, người ta sẽ nghĩ ngay đến “truyện kí”, một kiệt tác văn học của nhân loại. Tác phẩm của Nguyễn Du nói chung và “Truyện Kiều” nói riêng đã góp phần quan trọng vào nền văn học, văn hoá nước nhà. đoạn trích “báo ân” được trích trong tác phẩm từ câu 723 đến câu 756, nói về cảnh thủy chung đền ơn thủy chung, ơn thủy chung trả nghĩa kim trong nhân danh. đây là một đoạn trích đầy tréo ngoe và bi kịch, gây xúc động mạnh trong lòng người đọc.

Trong đoạn trích, mối lương duyên ở đây là mối tình giữa thủy kiều và kim trong, nhưng do hoàn cảnh gia đình éo le, thủy chung phải bán mình chuộc cha và em trai không còn giữ được mối lương duyên đó. mối quan hệ. mối quan hệ với cậu bé kim. Thúy Kiều phải trả lại chiếc bùa đó cho em gái Thúy Vân, mong nàng chấp nhận và thay mặt nàng trả lại cho chàng Kim. mở đầu là câu thơ mang theo lời thỉnh cầu và hy vọng của kieu por van:

“Tôi tin tưởng bạn, tôi sẽ vâng lời, ngồi cúi đầu trước tôi và tôi sẽ trả lời bạn”

từ “tự tin” thể hiện sự tự tin và nhấn mạnh nên là phương án duy nhất và hợp lý nhất trong hoàn cảnh đó của kiều, kết hợp với hành động “wow”, “sorry” dường như bạn đang trong trạng thái đau đớn. , trong tình trạng ăn xin. Kiều kiều tuy là chị, lạy anh, có phần trái với giáo lý phong kiến ​​nhưng đúng với cảnh ngộ, trước sự tin tưởng của người Việt kiều, bà đã đối xử trân trọng, kính trọng như ân nhân của chính mình. nó cũng dự báo rằng sự tin tưởng của cô ấy là một điều gì đó rất quan trọng và khó khăn, đó là lý do tại sao chị Kiều phải tận tình giải thích, tin tưởng và thuyết phục, tự mình hiểu và chấp nhận:

“Giữa đường, gánh nặng tình đứt… hãy cứ mỉm cười và cứ thơm đi”

Trong câu thơ, kiều nói đến “sợi tơ hồng” là chuyện tình của anh với kim, đối với van rằng chuyện tình là vô nghĩa, chỉ là thừa vì vốn quý độc nhất vô nhị của anh. không có tình yêu. phải mang cái thừa đó là cái tật cho van, biết vậy nhưng chị kiều cũng đành “mặc bạn”, vì chị cũng không còn cách nào nữa, đành bó tay. Cô cũng kể về mối quan hệ yêu đương của mình với Kim để mọi người hiểu về mối tình sâu nặng giữa cô và Kim giữa phố. thuy kiều rất khôn khéo khi những lý lẽ thuyết phục được thuy văn vừa logic vừa cảm tính, lại đề cập đến tình yêu máu mủ ruột rà, mong các bạn chấp nhận, đó là điều khiến cho thuy văn không thể từ chối ở chị. lời yêu cầu. vào cảnh chàng kiều nữ trao kỷ vật tình yêu bằng kim loại quý cho Thủy Vân, chúng ta thấy được một tình yêu đẹp, chân thành và sâu sắc giữa hai người:

“mép bằng lá liễu gai… phím đàn với hương bị nguyền rủa của quá khứ”

Những kỷ vật như đường biên, khúc mây, phím đàn, nén nhang nguyền rủa giờ đã thuộc về ba người, nhưng dù cho đi bao kỷ niệm, người Việt Nam ở nước ngoài vẫn giữ tình yêu thương mãi không quên. kỷ niệm của nhau. người yêu, điều đó khiến cô ấy buồn như thể cô ấy đã mất đi những phần quan trọng trong cuộc đời mình.

<3

Kiêu nhắc tới cái chết nhiều lần trong lời nói, một phần chắc chắn thủy chung sẽ chấp nhận, hắn bán mình chuộc cha, khó có thể biết được số mệnh sẽ hướng về đâu, sống hay chết không rõ ràng. Ngay cả khi chết đi, cô vẫn muốn những người ở lại nhớ đến mình, cô muốn mọi người thương cảm và cho đến khi chết, cô vẫn thề với niềm vinh dự lớn lao.

“Bây giờ cây trâm đã làm vỡ bình… Tôi phải để nước chảy và hoa trôi đi”

kiều trở về thực tại, hắn không còn những kỷ niệm ngọt ngào tình yêu, nay đây là hiện thực dang dở, thị phi, tan vỡ, nay tình yêu đã mất, sinh mệnh sắp trao cho ngươi. nếu không thì số phận của anh ta “bạc như vôi”. anh gọi tên Kim giữa tiếng nức nở, đau buồn và như một lời tạm biệt cuối cùng: “oh, kim lang! oh kim lang”, anh đã phản bội trái tim của kim, anh tuyệt vọng dưới sự dằn vặt của hoàn cảnh và số phận.

Qua việc phân tích truyện ngôn tình, chúng ta không chỉ hiểu được bi kịch tình yêu và số phận của Thúy Kiều mà còn thấy được nhân cách cao đẹp của nàng, một người con gái tài sắc vẹn toàn, giàu đức hi sinh và giàu lòng vị tha. Qua nhân vật Thúy Kiều, đại thi hào Nguyễn Du cũng bày tỏ niềm thương cảm, xót xa trước những bất hạnh, bất công của cuộc đời ở hải ngoại.

XEM THÊM:  Mở bài truyện kiều chí khí anh hùng

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Phân tích bài thơ truyện kiều trao duyên. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *