Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
558 lượt xem

Bến quê – Nguyễn Minh Châu

Bạn đang quan tâm đến Bến quê – Nguyễn Minh Châu phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Bến quê – Nguyễn Minh Châu

Câu chuyện cánh đồng ben là một tác phẩm tiêu biểu của nhà văn nguyễn minh châu. tác phẩm sẽ được trình bày cho các em học sinh trong chương trình ngữ văn lớp 9.

download.vn sau đó sẽ giới thiệu tác giả nguyễn minh châu, nội dung truyện ben campo. xem nội dung chi tiết bên dưới.

bến trường

nghe và đọc những câu chuyện ở nông thôn:

ngoài cửa sổ lúc đó thưa thớt hoa: giống hoa vừa nở sớm đã nhạt màu. có lẽ vì gần hết mùa, hoa đã trên cành nên những bông hoa cuối cùng còn sót lại càng trở nên rực rỡ. Đúng vậy, không phải vậy, khi tôi ngồi xuống để vợ đút từng thìa thức ăn, tôi nghĩ, đó là vì thời tiết đã thay đổi, sắp sang thu, căn phòng ấm áp và ánh sáng rực rỡ chỉ cần nhìn vào là thấy. Tôi cảm thấy chói mắt ở mép sông đỏ, tôi không biết mình đã rút lui về đâu.

Ngoài những hàng cây vôi, tiết trời chớm thu khiến sông Hồng có màu đỏ nhạt, mặt sông như rộng ra. bầu trời, cũng như cao hơn. những tia nắng đầu tiên chầm chậm di chuyển từ mặt nước sang đôi bờ bên kia sông, cả một vùng phù sa xưa cũ của đầm lầy bên kia sông đỏ rực hiện ra trước khung cửa sổ gác xép, a loại có màu vàng đồng xen lẫn màu xanh non, màu sắc quen thuộc như máu thịt, mang hơi thở của vùng đất phì nhiêu. suốt cuộc đời tôi đã đi đến mọi ngóc ngách của trái đất, đây là chân trời gần, nhưng xa bởi vì tôi chưa bao giờ đến – bên kia sông đỏ ngay trước cửa sổ của tôi.

Kinh hãi vì khó khăn, cô ấy giơ một cánh tay lên và nhẹ nhàng dúi bát mì vào tay mình. Anh ngẩng mặt lên như một đứa trẻ để nam thanh niên cầm miếng bông thấm nước ấm lau nhẹ vào miệng, cằm, má.

Tôi không dám nhìn vào mặt bạn. Khi lại thò mặt ra ngoài cửa sổ, anh ngạc nhiên nhận ra những cánh hoa huệ trong thung lũng càng sẫm màu hơn, một màu tím đậm như bóng tối …

đợi khi người con trai hạ bát nước xuống, anh ta mới hỏi:

– bạn có nghe thấy âm thanh nào đêm qua lúc gần bình minh không?

lien khê giả vờ như không nghe thấy những gì chồng cô vừa hỏi. Trước mặt nàng hiện ra một đoạn sạt lở dốc bên này, đêm đêm cùng lũ từ nguồn bắt đầu dồn lại, đá ngủ yên.

– hôm nay là ngày mấy?

lien tục không trả lời và cô biết chồng mình đang nghĩ gì. cô vỗ vai chồng bằng những ngón tay mảnh mai:

– bạn có thể yên tâm. Dù khó khăn hay tốn kém đến đâu, bạn và con cái đều có thể đảm đương được.

Lần đầu tiên, tôi để ý thấy Liên đang mặc một chiếc áo sơ mi chắp vá.

– cả đời này, bạn chỉ khiến tôi cảm thấy buồn … nhưng tôi vẫn im lặng.

– được rồi…

miễn là bạn còn sống, bạn sẽ luôn hiện diện, giọng nói của bạn trong căn phòng này … dừng lại một chút, tiếp tục:

– bạn tiếp tục luyện tập và dùng thuốc thường xuyên. đến tháng 10, bạn chắc chắn sẽ có thể đi lại được.

– sau đó vào đầu hoặc giữa tháng 11, tôi sẽ đến thành phố Hồ Chí Minh một lần.

link biết chồng nói đùa:

– Có thể không đến thành phố Hồ Chí Minh, nhưng tôi có thể chống gậy đi bộ trong nhà. hoặc bạn khỏe hơn, tôi có thể giúp bạn xuống cầu thang… hoặc nếu bạn khỏe hơn, chúng ta có thể đi xuống hai bậc.

<3

đưa tay ra sau tấm lưng có nhiều mảng da cứng và lở loét từ mu:

– bạn có thể giúp tôi đi ngủ được không?

– khoan. Tôi cần đi chợ hoặc đi bất cứ đâu. Tôi sẽ gọi cho bạn khi tôi mệt mỏi.

Ngay sau đó, tôi nghe thấy tiếng vợ tôi đi dọn dẹp và nói điều gì đó với tôi. liên tục chậm nước thuốc trong siêu đất đến bát chiết yêu, đoán chừng nghe tiếng nước chảy ra và mùi thuốc gia truyền bay vào nhà. rồi lên cầu thang, cùng tiếng bước chân cót két quen thuộc trong suốt cuộc đời của một người phụ nữ trên những bậc thang bằng gỗ đã sờn.

chờ nó xuống rồi bên tai tôi cất tiếng: – tuấn, tuấn! cậu con trai để ngực trần ngồi dựa vào tường ở đầu cầu thang, hái rau muống, chăm chú vào cuốn truyện dịch.

<3

– Tôi mệt mỏi. làm ơn giúp tôi nằm xuống!

– chưa … – bây giờ tôi mới nhìn kỹ cậu bé hơn. anh là thứ hai, anh xa nhà gần một năm rồi, anh đi học ở thành phố miền nam và tối qua anh mới về. Tôi thấy rằng càng lớn tuổi, con trai tôi càng giống tôi.

người cha sắp chết giấu điều gì đó bí mật trong sự xấu hổ của mình. Anh lại nhìn ra ngoài cửa sổ và đột nhiên hỏi:

– bạn đã bao giờ sang bên kia chưa?

– bố đi đâu vậy?

– qua sông!

Người con trai hờ hững đáp:

– chưa…

atrium tập trung năng lượng anh ấy còn lại để nói điều cuối cùng của cuộc đời mình:

– bây giờ tôi sẽ sang bên kia sông cho bạn …

– để làm gì?

– không có gì. – bạn có vẻ ngượng ngùng vì điều tôi sắp nói với bạn rất lạ – chúng ta hãy vượt thuyền và gác chân lên bờ bên kia, chúng ta hãy đi chơi và ngồi đâu đó nghỉ ngơi một lát rồi quay lại …

con trai mỉm cười:

– bạn yêu cầu tôi làm gì?

– hoặc tương tự. – vẫn không đổi ý – Em lấy mấy đồng bạc ra xem quanh đó có sạp nào bán bánh trái không, em mua cho anh.

XEM THÊM:  Soạn ôn tập văn học trung đại

Miễn cưỡng, người con trai mặc quần áo, đội một chiếc mũ rộng vành đề phòng ánh nắng có thể sưởi ấm cho đến trưa – theo yêu cầu khẩn thiết của tai – đặt một số đồng bạc.

Tôi chỉ nghe thấy anh tuấn vỗ dép xuống cầu thang, nhĩ đã thu hết sức lực, đang từ từ bò qua sàn gỗ. Đứng dậy khỏi nệm, anh có cảm giác như vừa bay nửa vòng trái đất trong chuyến công tác đến một nước Mỹ Latinh cách đây hai năm. là mệt mỏi. và đau đớn. ngồi xuống và nghỉ ngơi một lúc và chỉ muốn ai đó giúp bạn lên giường.

lắng nghe tiếng chân vỗ liên hồi ở phía bên kia bức tường. Ty rướn người thở hổn hển lấy sức rồi yếu ớt hét lên: “Huệ ơi!”.

Từ phòng khác, một cô gái rất xinh, mặc áo con trai và trên lưng vẫn cầm một sợi dây thừng chạy tới. cô gái bên cạnh đã quen với công việc này. Anh ấy lịch sự hỏi tôi: “Em có cần đi ngủ không?” Tai nhanh chóng đáp lại: “vâng, vâng… xin chào!”. cô gái nhảy cẫng lên, vừa vào người cô đã nhanh chóng bật dậy, chạy đến đầu cầu thang cầm sợi dây nhẹ nhàng vẫy xuống phía dưới và hét lên:

– ôi, em yêu của anh, anh hùng của em!

một lúc sau, không chỉ ba người trong số họ mà còn có một loạt trẻ em ở tầng dưới chạy lần lượt:

– chúng tôi xin chào bạn!

– xin chào ông!

được bao quanh bởi một nhóm trẻ em đang đứng xung quanh. Tôi thấy hoàn cảnh của mình thật buồn cười, giống như một đứa trẻ sơ sinh đang mỉm cười, tận hưởng niềm vui khi được chăm sóc và chơi cùng.

tất cả lũ trẻ xúm lại với nhau và rất nhẹ nhàng giúp anh đi vòng qua bên kia thế giới, từ mép nệm đến mép nệm, một khoảng cách chừng năm mươi cm.

Họ giúp bạn đặt một tay lên bệ cửa sổ, nâng dưới mông bạn bằng một tấm chăn gấp, sau đó mang một chồng gối sau lưng.

<3

Lúc đó, điều đầu tiên tôi nhìn thấy khi ngồi ngay sau cửa sổ là một cánh buồm vừa gặp gió và căng phồng. Con tàu chỉ qua lại một lần mỗi ngày giữa hai bờ sông đỏ này mới bắt đầu lên bờ từ bên kia đầm lầy, những cánh buồm màu nâu bạc và trắng của nó vẫn bao phủ hầu hết vùng đất của những giấc mơ.

Gần mép của đường trượt dốc này, một đám đông hành khách đang chờ phà nhìn lên. người đi bộ, đi xe đạp. một vài nhóm phụ nữ đi chợ về đang ngồi nói chuyện hoặc bắt chấy với mái tóc của họ. Tôi nhìn khách mãi nhưng vẫn không tìm thấy chiếc mũ cói rộng vành và chiếc áo sơ mi màu trứng ở đâu.

Hóa ra con trai bạn chỉ đến được hàng cây bằng lăng bên kia đường. cậu bé vẫn cầm cuốn sách dưới tay lao vào một nhóm người chơi cờ trên vỉa hè. Cả đời, tôi cũng đã từng chơi cờ như thế này trên nhiều vỉa hè, tôi thực sự không thể dừng lại được. Thật không may, con trai của ông đã bị trễ phà trong ngày. Tôi buồn nghĩ, một người khó tránh khỏi những điều vòng vèo trên đường đời, vả lại, bạn đã tìm thấy điều gì hấp dẫn ở bên kia sông chưa? Có lẽ chỉ có anh mới trải qua, đã từng được in dấu chân trời nước ngoài, mới thấy hết cái phong phú, cái đẹp của một bên sông đỏ đục ngầu bên kia, dù chỉ trong những nét thô sơ, và những gì anh tự mình khám phá ra như một niềm đam mê lẫn lộn với đau đớn. hối tiếc, từ ngữ không bao giờ được giải thích đầy đủ.

<3 so với ngày đó, bây giờ liên đã trở thành một phụ nữ thành phố. Tuy nhiên, cũng giống như những đầm lầy nằm bên kia, tâm hồn vẫn giữ được những nét nguyên sơ của đức tính cần cù, hy sinh từ bao đời nay, và cũng chính nhờ vậy mà bao ngày lang thang, tìm kiếm … và đã tìm được nơi nương tựa. gia đình. những ngày này.

thuyền đã qua nửa sông, ngồi ở đây tôi có thể nhìn rõ từng mảng trên cánh buồm dơi trên mặt nước đỏ.

Khi tôi nhìn thấy mình trong trí tưởng tượng trong chiếc áo sơ mi xanh và chiếc mũ rộng vành, giống như một nhà thám hiểm đang từ từ đi trên đất phù sa, tôi chợt nghe thấy tiếng ho sau lưng. tâm nhĩ đã trở lại.

Lão sư chống gậy mà đứng ở đối diện. Đã thành thông lệ mỗi sáng ông già nhà bên đứng xếp hàng mua báo và hỏi thăm sức khỏe của nhĩ.

– ông nội – ty bắt đầu chỉ vào đầu nệm của mình – Tôi đã trả lại cho ông chìa khóa.

– bạn có cảm thấy tốt hơn hôm nay không?

– vâng, tôi cảm thấy giống như ngày hôm qua…

Đột nhiên, ông già bên cạnh hoảng sợ! Lão sư đột nhiên để ý sắc mặt cùng vành tai phi thường đỏ lên, hai mắt ánh lên tia say mê đau đớn, mười đầu ngón tay nắm chặt bệ cửa sổ, ngón tay vừa nắm, vừa nắm, vừa run. anh ấy đang cố gắng tập hợp từng chút sức lực cuối cùng còn lại để giữ thăng bằng, vươn cánh tay gầy guộc ra ngoài cửa sổ như thể ra hiệu với ai đó.

Vào thời điểm đó, chiếc phà chở khách qua lại hàng ngày hai bên sông Hồng vừa chạm mũi vào đoạn sạt lở dốc bên này.

tôi. về tác giả nguyễn minh châu

– Nguyễn Minh Châu (1930 – 1989) sinh tại Làng Thơi, xã Quỳnh Hải (Nay là Sơn Hải), huyện Quỳnh Lưu, tỉnh Nghệ An.

– đầu những năm 1950, ông nhập ngũ và học tại trường sĩ quan lục quốc tuấn.

XEM THÊM:  Giới thiệu tác phẩm truyện kiều của nguyễn du

– Từ năm 1952 đến năm 1958, ông công tác và chiến đấu tại sư đoàn 320.

– Năm 1963, Nguyễn Minh Châu về Đoàn Văn nghệ Quân đội, sau đó chuyển sang Công tác tại Tạp chí Văn nghệ Quân đội.

– năm 2000, anh nhận giải thưởng văn học nghệ thuật thành phố Hồ Chí Minh.

– một số tác phẩm tiêu biểu:

    bến nước (1987) …
  • tác phẩm viết cho thiếu nhi: tạm biệt tuổi thơ (tiểu thuyết, 1974), Hòn đá lạ (1985) ….
  • phê bình tiểu luận: trang trước đèn (1994)

ii. giới thiệu về lĩnh vực này

1. hoàn cảnh sáng tác

câu chuyện về cánh đồng được in trong tuyển tập truyện ngắn cùng tên, xuất bản năm 1985.

2. ý nghĩa tiêu đề

– “cánh đồng” là hình ảnh gần gũi và thân thương nhất đối với tai. chúng là những bông hoa bằng lăng đậm với những cánh hoa màu tím đậm; đó là một trận lở đất dốc, với một chuyến phà qua lại mỗi ngày; đó là một vùng đất phù sa màu mỡ, tươi tốt được tìm thấy ở bên kia sông đỏ; là người vợ khôn ngoan, dũng cảm, nhân hậu, thủy chung, chịu thương, chịu khó, hết lòng yêu thương, chăm sóc anh những ngày cuối đời; là đám trẻ có ngón tay “chua ngoa mùi nước dưa”; chính người hàng xóm già luôn sẵn sàng giúp đỡ, hỏi han, động viên anh hàng ngày… tất cả những gì giàu có nhất, đẹp đẽ nhất, thuần khiết nhất của quê hương – nơi anh đã sinh ra. khi bạn nhắm mắt lại đó còn là mái ấm gia đình, là chỗ dựa để anh cất cánh bay cao và cũng là nơi nương tựa vững chắc, bình yên cho anh những ngày cuối đời. đó là bến đỗ êm đềm nhất của cuộc đời mỗi người.

– nhan đề “cánh đồng” mang ý nghĩa thức tỉnh con người biết trân trọng cái đẹp và những giá trị bình dị, gần gũi, chân thực của cuộc sống và đất nước. đó cũng chính là thông điệp mà nhà văn muốn gửi gắm đến độc giả, được cô đọng qua tên tác phẩm.

3. thiết kế

gồm 3 phần:

  • phần 1. từ đầu đến “trước cửa sổ của em”: câu chuyện về nhân vật Nhĩ xuyên qua cuộc đối thoại giữa Nhĩ và Xuyên.
  • phần 2. tiếp theo đến “tấm” cánh buồm dơi in bóng trên mặt nước đỏ “: hành trình qua sông của anh tuấn.
  • phần 3. phần còn lại: chuyến thăm tai chủ cũ.

4. tóm tắt

atrium là một người đàn ông đã đi nhiều vùng đất nhưng cuối đời lại bị trói trên giường bệnh. nhìn đầm lầy bên kia sông nơi bến tàu gia đình, anh nhận ra vẻ đẹp bình dị, gần gũi của quê hương mình. Cũng chính khi nằm trên giường bệnh, anh mới cảm nhận được sự khó khăn, yêu thương và hy sinh của vợ. Tai ao ước được bước sang bờ bên kia sông nhưng bệnh tật không cho phép nên đành nhờ con trai. cậu bé không hiểu mong muốn của cha, bất đắc dĩ bỏ đi và bị cuốn vào trò chơi lôi kéo trên đường đi, lỡ chuyến phà duy nhất trong ngày. đồng thời cũng trải qua quy luật nghịch lý “con người khó tránh khỏi cái vòng luẩn quẩn, hãy phá bỏ nó để hướng tới những giá trị đích thực của cuộc sống”.

5. nội dung

Những câu chuyện đã thức tỉnh mọi người biết trân trọng cuộc sống gia đình, vẻ đẹp bình dị của quê hương đất nước.

6. nghệ thuật

nghệ thuật thể hiện tâm lý tinh tế, hình ảnh tượng trưng, ​​cách xây dựng tình huống, lời kể theo dòng tâm lý của nhân vật …

iii. sơ đồ phân tích thực địa

(1) mở bài đăng

giới thiệu tác giả nguyễn minh châu, tác phẩm ben campiña.

(2) phần thân

a. hoàn cảnh của nhân vật

– quá khứ: “họ đã đến tất cả các nơi trên trái đất”.

– hiện tại: bị ốm, anh ấy phải nằm xuống, tất cả những gì anh ấy nhìn thấy là đầm lầy bên kia sông đỏ từ cửa sổ của anh ấy.

= & gt; một tình huống ngược đời và đau đớn để thấy được lẽ vô thường ở đời.

b. suy nghĩ từ tâm nhĩ khi nằm trên giường bệnh

b.1. về vẻ đẹp tự nhiên

– điểm nhìn: khung cửa sổ trong phòng của tôi.

– cảnh quan thiên nhiên:

  • hoa cuối mùa rực rỡ hơn.
  • bầu trời mùa thu dường như cao hơn.
  • vẻ đẹp trù phú của đầm lầy bên kia sông.

>

= & gt; không gian tưởng như quen thuộc và gần gũi, nhưng giờ đây nó mới lạ, như thể lần đầu tiên cảm nhận được hết vẻ đẹp và sự phong phú của nó.

b.2. cảm nhận về liên kết

– lần đầu tiên “tôi nhận ra Liên đang mặc chiếc áo vá”, cảm nhận “ngón tay gầy guộc vuốt ve bờ vai”, tôi mới nhận ra hết tình yêu thương, sự cần mẫn và đức tính hy sinh thầm lặng của người vợ. >

– tai mới thực sự thấu hiểu với lòng biết ơn sâu sắc đối với vợ: “cũng giống như những đầm lầy nằm bên kia, tâm hồn vẫn giữ nguyên những nét đặc sắc là đức tính cần cù và đức hy sinh từ bao đời nay, và chính là nhờ rằng sau bao ngày lang thang và tìm kiếm… những ngày này tôi đã tìm thấy một nơi nương tựa trong gia đình. ”

b.3. tự cảm nhận

sớm muốn đặt chân đến đầm lầy bên kia sông, vì vậy ông đã yêu cầu con trai mình làm như vậy.

= & gt; người viết muốn gửi gắm rằng họ trân trọng những giá trị bình dị nhất của cuộc sống, của quê hương, đất nước.

(3) kết thúc

khẳng định lại giá trị nội dung và nghệ thuật của các câu chuyện trong lĩnh vực này.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Bến quê – Nguyễn Minh Châu. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *