Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
505 lượt xem

Thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến qua truyện

Bạn đang quan tâm đến Thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến qua truyện phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến qua truyện

suy ngẫm về số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​qua các nhân vật vu nữ, thùy mị n – trong bài viết này hoatieu xin chia sẻ với các bạn bài tổng hợp về số phận của người phụ nữ trong thời phong kiến xã hội xã hội với những bài văn mẫu suy nghĩ về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​hay chọn lọc giúp các em học sinh củng cố kiến ​​thức môn ngữ văn.

  • suy nghĩ: kiến ​​thức có làm nên giá trị của con người không?

Qua 2 vở kịch Chuyện trai gái xương và vở kịch Việt kiều, người đọc có thể cảm nhận rõ hơn bi kịch của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​xưa. Sau đây là tuyển tập những bài văn mẫu bàn về số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​qua hai tác phẩm này, mời các bạn tham khảo.

1. phác thảo số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​

i. mở đầu

“Chuyện người con gái xương cốt” của Nguyễn Du và “Truyện Kiều” của Nguyễn Du là hai tác phẩm khá thành công khi viết về số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến. qua hai tác phẩm đã học: “Chuyện người con gái bằng xương bằng thịt” và “truyện kiều” của nguyễn du đã thể hiện rõ những nỗi khổ mà người phụ nữ phải chịu đựng.

ii. nội dung bài đăng

1. nhân vật vu nương trong truyện “trai gái thấu xương” của nguyễn du

Người vũ công là nạn nhân của chế độ phong kiến ​​đầy bất công đối với phụ nữ.

Cuộc hôn nhân bất bình đẳng của Vũ Nương (Trương Sinh đòi mẹ trăm lạng vàng để lấy Vũ Nương làm vợ) – Khoảng cách giàu nghèo khiến Vũ Nương luôn sống trong mặc cảm “mình không ra gì”. không tiếc tiền của nhà nghèo ‘được nhà giàu ủng hộ’, còn là vị thế sống và đối xử thô bạo, thô lỗ và gia trưởng với vợ.

Chỉ vì những lời nói của cô gái ngây thơ, cho rằng mình chơi trội, mắng nhiếc và đuổi vợ đi không cho thanh minh, vì vậy mà công chúa buộc phải tìm đến cái chết oan uổng để thanh minh cho mình. .

Cái chết oan uổng của công chúa không khiến lương tâm cô đau nhói

Anh ấy không bị xã hội lên án chút nào. dù biết vu nien bị nghi oan nhưng trường sinh cũng bỏ qua vì sự việc đã qua. kẻ giết người được coi là hoàn toàn vô tội.

2. nhân vật thuy kiều trong “truyện kiều” của nguyen du

Người phụ nữ ngoại quốc là nạn nhân của xã hội đen.

Vì tiền, bọn tội phạm đã gây ra cảnh ly tán, ly tán ở nước ngoài:

thật là một ngày kỳ lạ

khiến nó trở nên khốc liệt vì tiền

Để có tiền cứu cha và em trai khỏi bị đánh, Kiều đã phải bán mình cho một thanh mai trúc mã: một kẻ buôn người, trở thành món hàng để hắn cân đo đong đếm.

cũng chỉ vì tiền mà cô giáo sinh viên và sư cô đã đẩy cô vào chốn lầu xanh, bẩn thỉu, khiến cô đau đớn, cay đắng suốt mười lăm năm lưu lạc, phải “dọn dẹp hai lần, lau chùi hai lần.”

> >

3. điểm tương đồng giữa hai nhân vật

họ đều là những người phụ nữ đẹp về mọi mặt nhưng không hạnh phúc.

nạn nhân của xã hội phong kiến ​​với nhiều định kiến ​​hẹp hòi và bất công đối với phụ nữ.

<3

4. mở rộng vấn đề

người phụ nữ trong hai tác phẩm “trai gái thấu xương” và “trai ngoại truyện” hội tụ những vẻ đẹp đáng quý nhất và cũng đầy đau đớn, tủi nhục nhất của con người. họ là những đại diện tiêu biểu cho hình ảnh người phụ nữ Việt Nam trong xã hội cũ.

Viết về phụ nữ, các nhà văn, nhà thơ đã đứng lên bênh vực họ, đồng thời lên tiếng tố cáo gay gắt những thế lực vật chất đã khiến họ đau khổ liên quan đến cuộc sống của người phụ nữ trong xã hội hiện đại.

p>

iii. kết thúc

Độc giả hiểu và đồng cảm sâu sắc với những người phụ nữ bất hạnh và luôn phấn đấu vì hạnh phúc của phụ nữ.

2. số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​- mẫu 1

nhà thơ chạy trốn đã từng viết:

em gái tôi và tôi tỏa sáng như mặt trời vàng cho cuộc đời, vì vậy nó cũng là nắng cho thơ

Có thể nói, hiện nay, vị thế của người phụ nữ ngày càng được đề cao và tôn vinh. Hình ảnh người phụ nữ Việt Nam hiện diện ở nhiều nơi trong cuộc sống và đã để lại nhiều hình ảnh rõ nét trong thơ ca hiện đại. nhưng tiếc thay, trong xã hội cũ, người phụ nữ phải chịu một số phận bi thảm và bất hạnh:

Thật đau đớn cho một người phụ nữ khi nói rằng xui xẻo cũng là lời thường.

Đoạn thơ trên đã hơn một lần xuất hiện trong sáng tác của đại thi hào Nguyễn Du như một điệp khúc da diết. Không có gì lạ khi phụ nữ miền núi phàn nàn rằng “cơ thể tôi chỉ là cơ thể bọ ngựa, mạt chược!” trong khi phụ nữ miền xuôi có thân hình như ong và kiến. Đây không phải là nói quá, mà điều này được thể hiện khá thường xuyên trong văn học Việt Nam, đặc biệt là trong hai tác phẩm “Kiền kiền” của Nguyễn Du và “Chuyện người con gái ở xương cùng” của Nguyễn Du. .

Trong xã hội phong kiến ​​suy vi, thối nát bấy giờ, số phận người phụ nữ thật nhỏ bé và bất trắc. văn học thời bấy giờ cũng đề cập nhiều đến cuộc đời người phụ nữ, có lẽ tiêu biểu nhất là nhân vật cô vũ nữ trong “chuyện cô gái xương”.

Có câu tục ngữ “gái có công thì chồng chẳng phụ”, nhưng công lao của người vũ nữ chẳng những không biết mà còn phải chịu sự nghiệt ngã của số phận. Cô phải một mình lặng lẽ nuôi người già và nuôi con, những đau khổ về vật chất mà cô phải vượt qua đè nặng lên đôi vai của cô. Cứ tưởng chiến tranh kết thúc, chồng trở về, gia đình đoàn tụ, nào ngờ sóng gió ập đến, bóng đen ghen tuông khiến đấng sinh thành mê muội, mù quáng. Tôi vừa nghe một cậu bé nói những lời ngây thơ mà cậu ta cho rằng vợ mình hư hỏng. Trương Sinh không những không tra hỏi mà còn đánh đập dã man, đuổi nàng đi không cho nàng thanh minh. bị dồn vào đường cùng, người vũ nữ phải tìm đến cái chết để kết thúc một kiếp người.

Ngoài Vũ Nương, một hình tượng đặc sắc khác là nhân vật Thúy Kiều của Nguyễn Du. hiếm có người phụ nữ nào trong văn học lại có số phận “long đong” như nàng dâu yêu trong “truyện cổ tích”. ngay từ đầu vở kịch, lời nhận xét của tác giả “trời xanh, thói quen má hồng hờn ghen” đã báo trước điều đau lòng này. Thuý Kiều có vẻ đẹp dịu dàng, mảnh mai, tài sắc vẹn toàn, đáng lẽ được sống một cuộc sống hạnh phúc, êm ấm, nhưng do một biến cố trong gia đình, nàng bị bán với giá hơn bốn trăm lượng vàng. . . bất hạnh này lại mở ra hàng loạt bất hạnh khác cho đến khi anh xuống sông Tiền tự tử. dẫu biết kết thúc câu chuyện mới được trở về đoàn tụ với gia đình, nhưng cả một đời xuất phát từ niềm đam mê ấy đã chôn vùi cả một trang viết về sắc và tài của đất nước. Người đọc đã xót xa trước bao lần phôi pha vĩnh viễn, những tháng ngày sống không bằng chết dưới hầm, nỗi tủi nhục xé xác Thúy Kiều. số phận bi thảm ấy của cô gái đã khiến bao thế hệ phải thốt lên “xót xa, nước mắt lưng tròng”.

Có lẽ bi kịch của vu nữ và thủy chung không phải là trường hợp cá biệt mà là số phận của nhiều người phụ nữ, kết quả của nhiều nguyên nhân mà chế độ phong kiến ​​đã tạo ra như số phận, của họ thật khủng khiếp. Trong số những mảnh đời bất hạnh ấy, nguyễn du và nguyễn du đã góp phần khái quát cuộc đời chịu thương chịu khó của người phụ nữ, điều này cũng đã được thể hiện trong ca dao từ xa xưa:

thân tôi như hạt mưa rơi xuống giếng, hạt rơi ra ruộng.

không chỉ là tiếng khóc thương mà còn là lời tố cáo, vạch trần hiện thực xã hội đen tối, nạn lạm quyền, lạm quyền. đồng thời cũng gián tiếp lên án những thế lực phong kiến ​​đã đẩy nhân dân vào tình cảnh đau thương. với chế độ nam quyền: “trọng nam khinh nữ”, phụ nữ đã bị tước đoạt mọi quyền lợi chính đáng, nhân phẩm bị che lấp. họ bị ràng buộc bởi những nghi thức phong kiến ​​hà khắc như tôn giáo “tam tôn”, hay những quan niệm lỗi thời như “phụ nữ ngoại quốc”. số phận của người phụ nữ hoàn toàn bị phụ thuộc, bị chà đạp, thậm chí bị coi là một món hàng. những tàn dư của chế độ cũ vẫn còn tiếp tục rơi cho đến ngày nay, cộng với bạo lực đối với phụ nữ vẫn diễn ra khá phổ biến. đặc biệt là trong lĩnh vực này.

Đó là lý do tại sao người xưa vẫn nói rằng “mặt đỏ mang lại xui xẻo”, nhưng những nghi lễ hà khắc, lạc hậu cũng đã lùi vào dĩ vãng. phụ nữ hiện nay đều có quyền như nhau, đặc biệt là quyền tự do trong hôn nhân và quyền tự quyết định vận mệnh của mình. những hành vi xúc phạm nhân phẩm phụ nữ chắc chắn sẽ bị nghiêm trị. Dù đã ra đời cách đây gần hai thế kỷ nhưng những tác phẩm thú vị này vẫn gây xúc động mạnh và nhức nhối trong lòng người đọc. với nhân vật vu nữ, nguyễn dung đã xây dựng hình tượng người phụ nữ vô cùng đẹp đẽ, nghĩa hiệp. bởi vì trong công việc, vu nương cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường như bao người phụ nữ khác, hơn nữa xuất thân khó khăn nhưng lại trở thành nhân vật trung tâm, nhân vật thẩm mỹ, nhân vật lý tưởng. nhưng “truyện kiều” chỉ mang một cảm hứng nhân đạo rõ nét: đây là kết tinh của sức sống và bản lĩnh của dân tộc Việt Nam. chính cảm hứng ấy đã kết tinh những giá trị nổi bật nhất trong “truyện kiều”. Không phải vì tài năng của Nguyễn Du mà vì tình yêu thương con người của Nguyễn Du.

Qua tác phẩm “Chuyện người con gái nam xương” và “Truyện Kiều”, Nguyễn Du và Nguyễn Du đã góp một tiếng nói xúc động vào sự nghiệp giải phóng phụ nữ.

3. số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​- mẫu 2

Trong văn học trung đại, nhiều tác giả viết về người phụ nữ Việt Nam trong xã hội phong kiến. chẳng hạn, nguyễn du với tác phẩm “Chuyện người con gái từ xương cốt” thể hiện nhân vật vu nữ và truyện Nguyễn du với thuỷ chung thể hiện hình tượng người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​với những phẩm chất tốt đẹp. rất nhiều

vu nương là một người phụ nữ xuất thân từ một gia đình bình thường, có “tâm địa tốt”. nàng sinh được một người con nhà giàu trong làng “đem trăm lạng vàng” về cưới làm vợ. nhưng chính sự bất bình đẳng trong các mối quan hệ gia đình, tiền bạc đã phát huy “quyền lực” của mình khiến nàng công chúa luôn sống trong sự phức tạp của “kẻ khó, người tin nhà giàu”. biết tính chồng đa nghi nên chị luôn giữ gìn kỷ cương, không để vợ chồng bất hòa. Cuộc gặp gỡ không được bao lâu, Trương Sinh bị bắt đi lính. Bỏ chồng ra trận, nàng tự rót cho mình một chén rượu đầy và nói những lời dặn dò đầy lòng trung kiên: “Chẳng dám mong đeo ấn thiếu nữ, mặc áo gấm trở về quê cũ. Bình yên, đủ đầy là đủ”. … “Mong ước lớn nhất của chị không phải là danh vọng, tiền tài mà là một cuộc sống gia đình êm ấm, hạnh phúc. Những ngày chồng vắng nhà, một mình chị chèo lái con tàu gia đình, chị chăm sóc, lo thuốc thang cho mẹ chồng. -bệnh tật, cũng giống như cha mẹ ruột của mình. lòng hiếu thảo của nàng khiến nàng vô cùng cảm động, trước khi chết nàng đã nói: “mai sau, trời sẽ xét đoán lòng tốt, ban cho phúc lành, nòi giống tốt, đông con, cháu thảo. người đàn ông màu xanh lá cây người sẽ không phụ thuộc vào bạn. con, cũng như con đã không phản bội mẹ. “Không những thế, mẹ còn phải chăm sóc đứa con mới sinh. Vì thương con, quan tâm đến con cái thiếu vắng hình bóng của cha mẹ, và cũng để con gửi nỗi nhớ nhà và nỗi nhớ chồng, cô vũ nữ đã nghĩ ra trò chơi bóng, đêm về chỉ tay vào cái bóng của mình trên tường và nói với người con trai hắt hủi rằng đó chính là cha mình. đùa, một vật vô tri, vô giác như cái bóng cũng làm hạnh phúc gia đình, năm sau ra quân, sinh khí trở về nhà. nghe lời cậu bé, anh không nghĩ mặc dù đó là lời của. một đứa trẻ thơ ngây, ngây thơ và quá lười biếng. đầu óc chán chường, anh tìm đến cái chết để thanh minh cho mình. niềm tin vào cuộc sống đã mất khiến công chúa không thể trở lại cuộc sống trần gian dù điều kiện có thể.

Thân phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​cũng giống như một vũ nữ. số phận của bạn là do tiền định. sinh ra ở đời người phụ nữ, dù giàu hay nghèo, giàu sang hay nghèo hèn thì chữ “mệnh phụ” đã trở thành “chữ chung”, như lời cụ Nguyễn Du đã viết trong sử ký:

thật là đau cho phụ nữ, từ xui xẻo cũng là một từ chung.

yểu điệu thục nữ trong “truyện kiều” – tiếng khóc đau thương, xót xa của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du. số phận của nàng còn trôi nổi hơn nhiều so với số phận của công chúa. lần này, trong vỏ bọc của những đồng tiền bạc đen hôi thối. đã tạo nên mười lăm năm lưu lạc đầy đau thương của người đẹp ở nước ngoài. chỉ vì tiền, những kẻ sai trái đã gây ra sự tan vỡ, ly tán của gia đình ở nước ngoài. Để có tiền cứu cha và em trai, anh quyết định bán thân cho mã sinh, một kẻ buôn người độc ác. và kiều bỗng chốc trở thành món hàng để ông cân, đong, đo, đếm… và từ tay của tên giám định bất lương, kiều rơi vào tay tú bà, bà chủ quán bar nổi tiếng. nàng là một người con gái xinh đẹp, tài giỏi, lại sinh trưởng trong một gia đình trung lưu, lương thiện, thuộc dòng dõi quyền quý nên nàng Thủy Kiều không thể chấp nhận trở thành gái nhà lầu xanh được. nàng cay đắng chịu đựng những trận đòn tàn nhẫn của phu nhân, nàng tìm đến cái chết nhưng không được vì bị phu nhân bắt được. cô nương muốn thuê sở để lừa cô, ép cô trở thành gái lầu xanh thực thụ. quá đau đớn, cay đắng, anh đành cam chịu kiếp sống ô nhục. đau đớn thay! Từ một cô gái trong sáng và đức hạnh, cô trở thành một món đồ chơi thú vị cho khách chơi. Số phận ngang ngược của Kiều không dừng lại ở đây mà số phận của chàng còn trôi nổi, trôi dạt, phiêu bạt suốt mười lăm năm trời, chịu bao tai ương ập xuống đầu.

XEM THÊM:  Bộ những đề văn hay về Truyện Kiều - Văn mẫu 9 - Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

Họ là nạn nhân của chế độ phong kiến ​​với những luật lệ hà khắc, bất công với các cô gái. Ở đó mạng sống của phụ nữ không được coi trọng, họ được mua bán và thanh toán một cách công khai. trong xã hội đó, họ như một vật vô tri vô giác, không có chính kiến ​​hay sự biện minh. bài hát nổi tiếng cũng đề cập đến một người phụ nữ đau khổ tương tự:

thân em như hạt mưa rơi trong hang, hạt ra ruộng cày.

Ca dao tuy xuất thân từ người lao động nhưng vẫn phản ánh số phận của người phụ nữ: “hạt mưa rơi”. “Giọt mưa ấy” không biết sẽ rơi xuống đâu: thành “công sự” hay ra “cày ruộng”? Dù đó là gì, dù muốn hay không, họ phải chấp nhận.

học giả ho xuân hương cũng là một phụ nữ thời phong kiến, cô cũng hiểu xã hội sẽ định hướng vận mệnh của mình như thế nào. cô ấy viết:

thân mình trắng trẻo, tròn trịa, nổi chìm theo nước non

Anh ấy không cam chịu sống một cuộc sống bất công như vậy. ông nói rằng phụ nữ nên có một vị trí khác trong xã hội. nhưng những cố gắng của cô ấy chỉ là tia sáng hiếm hoi trong cuộc đời tăm tối của người phụ nữ. suy cho cùng, những đau khổ đến với họ cũng là do sống quá cam chịu, quá dễ dàng thỏa hiệp. Nếu họ biết đấu tranh đến cùng, không chọn cái chết để biện minh thì những bất công ấy sẽ không có điều kiện phát triển.

tất cả chúng ta đều xót thương và thương cảm cho số phận của những người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Là một người sống trong thời đại mới, chúng tôi rất vui vì không bị ràng buộc bởi những quy tắc và thói quen xấu đó.

4. số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​- mẫu 3

Thật đau đớn cho phụ nữ khi nói rằng xui xẻo cũng là một từ thường gặp.

nguyễn du đã phải thốt lên một lời than thở về thân phận “đàn bà”, một người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​Việt Nam xưa. thực tế, từ xưa đến nay, phụ nữ chân yếu tay mềm là đối tượng chịu thiệt thòi lớn nhất. trong xã hội phong kiến, thân phận của họ lại càng bị rẻ rúng, khốn khổ hơn. chỉ cần nhìn vào vũ thị trong truyện “trai xương gái” của nguyễn du và kiều nữ của nguyễn du trong kiệt tác văn học “truyện kiều” của nguyễn du, chúng ta sẽ hiểu hết số phận của họ.

số phận của người phụ nữ xưa thật bi thảm: đau khổ, bất hạnh, bất công, tài hoa, bạc mệnh – hồng nhan bạc mệnh.

<3 nhưng không có cuộc sống hạnh phúc. cô kết hôn với một người đàn ông sôi nổi, mạnh mẽ, giàu có nhưng hay nghi ngờ và ghen tuông. vì vậy, sống trong một gia đình như vậy, người vũ công phải luôn cố gắng giữ gìn kỷ cương để vợ chồng bất hòa. những người như cô phải sống trong một xã hội trọng nam khinh nữ, sống trong xã hội đó làm sao có được cuộc sống bình đẳng, hạnh phúc? thì họ cũng là nạn nhân của những cuộc chiến tranh vô tri. Sinh thời và phải ra trận, anh ở nhà chăm con, chăm mẹ vợ già đau yếu. tuy nhiên, chồng cô vẫn bị oan cho cô và cuối cùng anh chỉ có thể chọn cái chết để chứng minh cô vô tội.

số phận của vua thủy chung là một bi kịch, một bi kịch của tình yêu, mối tình đầu tan vỡ. anh phải bán mình chuộc cha, thanh lau hai lần, thanh lau hai lần. hai lần tự tử, hai lần đi tu, hai lần phải vào lầu xanh, hai lần là một đứa trẻ, quyền sống, quyền hạnh phúc đã nhiều lần bị cướp đi. trái tim trong sáng và thuần khiết của một cô gái tài sắc vẹn toàn như một khúc gỗ. Trong suốt mười lăm năm lưu lạc cuối cùng, vị phi tần đã phải chịu biết bao cay đắng, tủi nhục tự dày vò bản thân. nỗi đau đớn nhất của nó là nỗi đau khi nhân phẩm bị chà đạp, lòng tự trọng bị sỉ nhục:

lần sau, cơ thể của con lươn được bao phủ bởi một trái tim trong sáng.

Như cánh vịt bồng bềnh trên sóng, như cánh buồm vi vu trên biển khơi, kiếp giang hồ trôi về cuối bến bờ khốn khó. giữa trời không chỗ cho một con người. cho dù người đó chỉ có một mong muốn giản dị là được sống yên ổn bên cạnh cha mẹ, được yêu thương và chung thủy với người mình yêu.

Chính xã hội phong kiến ​​suy vi đã biến những người phụ nữ tài sắc vẹn toàn như vũ nữ, xa xứ trở thành một cuộc đời bất hạnh, một cuộc đời trôi nổi bẩn thỉu như thế!

Càng căm ghét xã hội phong kiến ​​mục nát, thối nát, các nhà văn, nhà thơ càng trân trọng, yêu thương, bảo vệ và ca ngợi phẩm giá của người phụ nữ. vu thi thiet, nguyen du trang trọng giới thiệu: “… một cô gái đến từ miền nam của đất nước, có một tính cách ngọt ngào và một thái độ tốt.” ngay từ đầu văn bản, chân dung của nàng được hiện lên với sự ngợi ca và trân trọng của nhà văn. không dừng lại ở đó, xuyên suốt văn bản, người đọc gặp một nam một nữ xinh đẹp. bà là một người mẹ tốt, một người con dâu tốt, một người vợ thủy chung. khi chồng ra trận, bà luôn giữ mình, yêu thương, nhớ chồng, chung thủy với chồng. Nữ diễn viên múa ba lê chăm sóc bé trai và người mẹ già vì nhớ con mà sinh bệnh tật. Có thể nói, khi viết về nhân vật bà, Nguyễn Du đã hết sức ca ngợi và đề cao vẻ đẹp, lòng cao cả.

những gì về phụ nữ nước ngoài? viết về kiều, nguyễn du giá trị và tôn trọng:

một hoặc hai chiếc nghiêng mặt nước để nó sắc nét hơn, vì vậy họ phải nhờ đến tài năng để vẽ hai chiếc.

Kiều là một người phụ nữ tài sắc vẹn toàn, xét về nhan sắc. trong nhân gian chỉ có nàng kiều là nhất, còn về tài năng thì ngoài nàng ra, có lẽ còn có người thứ hai, dam tien. ngòi bút viết về kiều của nhà thơ có lẽ đã đạt đến đỉnh cao, không còn từ ngữ nào có thể diễn tả được tài năng của ông nữa. Ngoài tài năng và sắc đẹp, Nguyễn Du còn ca ngợi Kiều là người có tình có nghĩa. Kiều là một người phụ nữ chung tình, bị bán vào lầu xanh nhưng đã thề sống chết để bảo vệ thân phận của mình. nàng là một người con gái hiếu thảo, không màng đến hạnh phúc của bản thân, sẵn sàng “bán mình chuộc cha”, giúp gia đình thoát khỏi cảnh khốn cùng. Việt kiều làm tròn đạo hiếu, báo đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ. Trong suốt cuộc đời lưu lạc dài đằng đẵng, Kiều không bao giờ cam chịu, không bao giờ bỏ cuộc, trong lương tâm chàng luôn là kẻ “phản kháng”, “kẻ phản nghịch”. Anh rời khỏi ngôi nhà bà dì lầu xanh đáng xấu hổ, trốn khỏi “hang rắn độc” của gia đình quý tộc hoạn quan, cuối cùng đến với anh hùng biển cả. và cuối cùng nàng trả ơn, báo thù, minh bạch, công khai. Người Việt Nam ở nước ngoài là hiện thân của người phụ nữ với khát vọng tự do, công bằng và công lý.

Với tấm lòng nhân đạo sâu sắc và cao cả, Nguyễn Ngữ và Nguyễn Du đã miêu tả chân thực, đáng thương cho số phận người phụ nữ trong xã hội cũ. viết về những người phụ nữ xinh đẹp bất hạnh này, các nhà văn, nhà thơ đã bày tỏ lòng kính trọng, một sự nâng niu không có giới hạn. Chúng tôi cảm thấy điều đó và cảm thấy tiếc cho tình trạng của anh ấy hơn bao giờ hết.

5. số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​- mẫu 4

Có lẽ đề tài người phụ nữ không còn quá xa lạ trong văn học trung đại Việt Nam. Nhưng nổi bật nhất có lẽ phải kể đến “Chuyện người con gái có xương” của Nguyễn Du và “Truyện Kiều” của Nguyễn Du.

trước hết, truyện “trai gái lấy xương” của nhà văn Nguyễn Ngữ đã xây dựng hình tượng người vũ nữ là nạn nhân của một xã hội nam quyền đầy bất công. cô ấy là một người vợ biết giữ gìn kỷ cương, không bao giờ để vợ chồng bất hòa. khi chồng phải đi lính, bà và bà không một lời than phiền mà còn ân cần, nhẹ nhàng dặn dò: “Lang quân đang đi du ngoạn, không dám mong đeo ấn hầu tước, mặc áo gấm trở về. quê cũ, chỉ xin khi trở về có thể mang theo hai chữ bình yên, thế là đủ … ”. Công chúa không muốn chồng trở về với vinh hoa, phú quý hay danh vọng mà chỉ muốn hòa bình. một điều ước giản dị nhưng thể hiện tình yêu thương chồng sâu sắc. bởi vì ra ngoài chiến trường là đối mặt với nguy hiểm và chết chóc. vì vậy hy vọng chồng có thể trở về an toàn là điều thiết thực nhất nên làm.

nhiều năm không có chồng ở nhà, dù phải một mình nuôi con và chăm sóc mẹ chồng nhưng vu nương không than thở một lời. khi mẹ chồng đau ốm vì nhớ con trai, bà vẫn hết lời khuyên nhủ. khi mẹ chồng mất, bà “không tiếc việc tang, lễ; chăm sóc nó như sinh ra từ cha mẹ “. thằng bé còn nhỏ, bà thương nó và mong nó có một gia đình trọn vẹn. vu ni nói dối con, chỉ vào cái bóng và nói nó là bố dan. chính vì lời nói dối vô tội đó mà sau này đã mang đến bi kịch cho cuộc đời anh.

trượng phu xuất thân trong quân đội trở về, gia đình đoàn tụ, tưởng rằng cuộc sống bây giờ sẽ hạnh phúc, nhưng ai ngờ cuộc đời của vũ nữ lại biến thành bất hạnh. Khi nghe tin mẹ mất, tôi đau lòng nên đưa con ra mộ thăm mẹ. khi thấy con khóc, ông đã an ủi: “con đừng khóc nữa, con đừng khóc! lòng người cha đã buồn lắm rồi!” Cậu bé hồn nhiên hỏi bố: “Bố cũng là bố của con phải không? nó có thể nói lại, không giống như cha nó, người đã im lặng “. Lời nói ngây thơ của cậu bé khiến ông nghi ngờ rằng vợ mình phản nghịch.” Bóng đen “trở thành người cha để an ủi cậu bé, nhưng ông lại trở thành nguyên nhân dẫn đến bi kịch của người vũ nữ. .Khi trở về, trượng sinh mắng vợ một bữa để trút giận, công chúa dù rất tiếc nhưng vẫn giải thích cho chồng hiểu mọi chuyện, họ hàng, làng xóm bênh vực cũng không ai thắng. , cô lập tức tìm đến cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình.Tôi thấy xót xa cho người phụ nữ mang danh mất trinh, không đòi lại được sự trong sạch, bị chồng ruồng bỏ và phải tìm đến cái chết để thoát tội cho đàn bà. cuộc sống trong xã hội phong kiến ​​đầy rẫy những bất công, bạn không thể quyết định được tình yêu, hôn nhân và cuộc sống của chính mình, họ phải chịu đựng, nhẫn nhịn mà không thể chống lại cái xã hội phong kiến ​​mà họ đang chà đạp. được xã hội nam giới quan tâm nhưng họ không thể tự quyết định số phận của mình.

cũng trong “truyện kiều”, nguyễn du đã khắc họa hình ảnh của nàng thùy kiều: nàng là nạn nhân của xã hội kim tiền. do hám tiền, những kẻ lầm lỡ gây ra cảnh ly tán, ly tán ở nước ngoài:

một ngày kỳ lạ, khiến nó trở nên khốc liệt chỉ vì tiền.

xinh đẹp, tài năng nhưng trong xã hội ấy, nàng thùy kiều không những không được hưởng hạnh phúc mà còn phải chịu nhiều cay đắng, bất hạnh. anh phải bán mình vì mã sinh viên để lấy tiền chuộc cha và cứu anh trai mình ra khỏi tù. Việt kiều trở thành hàng hóa để mọi người mua bán, trao đổi. Không những thế, cô còn bị lừa bán vào lầu xanh, bị tống giam, ép làm thú tiêu khiển. cuộc đời anh như một bông hoa mỏng manh bị dòng nước cuốn trôi và tàn lụi. trước chân tường – nơi chị Kiều bị chú ruột giam cầm, chị bày tỏ sự xót xa, đau đớn cho thân phận của mình:

chiều buồn nhìn ra cổng bể bơi, thuyền ai thấp thoáng xa xa? buồn thấy nước mới hoa trôi có biết về đâu? màu xanh da trời

XEM THÊM:  Sản đối với các tác phẩm âm nhạc là

nỗi buồn đeo bám cuộc đời anh thật dai dẳng. nàng cay đắng chịu đựng những thủ đoạn xấu xa của tú bà. mười lăm năm lưu lạc chịu nhiều tủi nhục. thân thể anh héo hon trong tình trạng “hát thanh lâu hai lần, thanh lâu hai lần”.

điểm giống nhau của hai nhân vật này là đều là những người phụ nữ xinh đẹp, tài năng và đức hạnh. tất cả đều là nạn nhân của xã hội phong kiến ​​đầy bất công. một xã hội mà thân phận người phụ nữ luôn bị coi thường, khinh bỉ và đánh đập không thương tiếc. vu nữ hay thùy mị đều là những người phụ nữ tiêu biểu cho hình ảnh người phụ nữ Việt Nam trong xã hội xưa. Khi viết về người phụ nữ, cả Nguyễn Ngữ và Nguyễn Du đều rút ra tư tưởng nhân đạo để bênh vực họ, tố cáo xã hội chà đạp lên cuộc sống của họ.

Tóm lại, qua những phân tích trên, bạn đọc dường như đã hiểu hơn về phụ nữ. vu nữ và thủy chung là một trong những nhân vật tiêu biểu đại diện cho người phụ nữ Việt Nam xưa.

6. suy nghĩ về thân phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​qua những câu chuyện ở nước ngoài – văn mẫu 5

Phụ nữ là đối tượng của tình yêu và sự tôn trọng. tuy nhiên trong xã hội cũ họ đã phải chịu nhiều cay đắng, bất hạnh. và “truyện thiếu nữ xương cốt” và “truyện kiều” của nguyễn du đã thể hiện điều đó qua hai nhân vật vu nữ và thủy kiều.

Đầu tiên là vũ nữ, cô ấy không chỉ đẹp ở bên ngoài mà còn có những nét đẹp ở bên trong. Cô ấy là một người vợ rất hiểu chuyện và có học. nhưng cuộc hôn nhân của họ không hạnh phúc. nguyên nhân đầu tiên là không đăng ký kết hôn cho nhau. Trương Sinh là con một gia đình giàu có, vì yêu công chúa nên đã xin mẹ đem một trăm lượng vàng đến hỏi cưới. khoảng cách giàu nghèo khiến vu niang luôn sống trong mặc cảm “mình khó tin người giàu”. và cũng là cách để sinh sôi nảy nở thói vũ phu, những hành động xấu. Trong những năm chồng đi lính, nữ diễn viên múa ba lê vừa phải dạy con, vừa phải chăm sóc mẹ chồng. Nhưng chỉ từ lời nói của một cậu bé, anh ta đã nghi oan cho vợ mình đã mất trinh. tính cách đa nghi và độc đoán khiến Trương sinh không cho vợ giải thích. cuối cùng, anh phải gặp tử thần để chứng minh mình vô tội. khi công chúa chết, cuộc đời của nàng không bị xã hội lên án. Khi biết công chúa bị oan, Trương chỉ biết ăn năn, chứ không có hành động cụ thể nào để thanh minh cho vợ.

vu ni cô không thể lựa chọn giữa tình yêu và hôn nhân. nó chịu sự sắp đặt của cha mẹ theo quan niệm “cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” của tư tưởng Nho giáo. Cuộc hôn nhân và sự ra đời của anh cũng gặp nhiều bất hạnh. chiến tranh đã chia rẽ vợ chồng, và chính chiến tranh đã góp phần tạo nên sự hiểu lầm về sự sống còn. Sự ghen tuông và nghi ngờ chồng cũng khiến cô tìm đến cái chết để rửa oan. Tất cả những lý do này đã khiến cuộc sống của anh trở nên bất hạnh hơn hầu hết. Trong một xã hội bất công “trọng nam khinh nữ”, người vũ nữ chỉ biết nhẫn nhịn và chịu đựng, không thể chống lại cái xã hội bất công đó. vì vậy, cuối cùng, bạn phải chọn cái chết để chứng minh sự trong sạch của mình. Thông qua nhân vật Vũ Nương, Nguyễn Ngữ đã tố cáo xã hội trượng phu nghiêm khắc, bất nhân đã gây ra bao bất công cho người phụ nữ.

cho nhân vật Thủy Kiều, Nguyên Du đã vào vai một cô gái tài năng nhưng kém may mắn:

kiều diễm sắc sảo, mặn mà so với tài năng, sắc vóc có phần hơn. mùa thu nước, xuân sơn, hoa ghen, liễu ít xanh. một, đủ tài năng để vẽ hai. thông minh vốn có thiên phú, trộn nghề hội họa, đủ mùi ca hát.

không chỉ xinh đẹp, tài năng nhưng kiều nữ vẫn không tránh khỏi kiếp “hồng nhan bạc mệnh”. anh phải bán mình vì mã sinh viên để lấy tiền chuộc cha và cứu anh trai mình ra khỏi tù. kiều trở thành mặt hàng để mọi người mua bán, trao đổi. Anh ta đã đánh mất nhân phẩm của mình. Không chỉ vậy, Việt kiều còn bị lừa bán vào lầu xanh, bỏ tù, ép tiếp khách. kể từ đó, cuộc sống của anh ta trở nên đáng xấu hổ. trước chân tường – nơi chị Kiều bị chú ruột giam cầm, chị bày tỏ sự xót xa, đau đớn cho thân phận của mình:

chiều buồn nhìn ra cổng bể bơi, thuyền ai thấp thoáng xa xa? buồn thấy nước mới hoa trôi có biết về đâu? màu xanh da trời

Người thân đã mất, nhờ người yêu mà Việt kiều không về được nữa. cô chỉ có thể nhẫn nại chịu đựng những thủ đoạn xấu xa của phu nhân. Mười lăm năm lưu lạc là mười lăm năm anh phải đối mặt với nỗi đau, nỗi buồn và sự hối hận. thân xác héo mòn trước hoàn cảnh “hát hai lần, rèn hai lần”. Cuối cùng khi được đoàn tụ với Kim Trọng, cả hai chỉ còn cách tri kỷ.

Hai nhân vật này đều là những người phụ nữ xinh đẹp, tài năng và đức hạnh. cả hai đều là nạn nhân của xã hội phong kiến ​​đầy bất công. một xã hội khiến những người phụ nữ luôn bị coi thường, bị coi thường và bị đánh đập không thương tiếc. Vũ Nương và Thúy Kiều là những người phụ nữ tiêu biểu cho hình ảnh người phụ nữ Việt Nam trong xã hội xưa. Nguyễn Du và các nhà văn Nguyễn Du đã rút ra tư tưởng nhân đạo để bênh vực họ, tố cáo xã hội chà đạp lên cuộc sống của họ.

Qua những phân tích trên, có thể thấy rằng, vu nữ và ái nữ chính là nạn nhân của xã hội cổ đại. chúng được các tác giả xây dựng để gửi gắm những tư tưởng nhân đạo sâu sắc.

7. số phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​- văn mẫu 6

Nguyễn Du sống vào thế kỷ 16, quê quán ở quận tam tân, nay là thanh mão – hải đường. anh ta là một sinh viên của một trạng thái khiêm tốn. những tác phẩm của ông đã có những đóng góp to lớn cho nền văn học trung đại Việt Nam. thường “truyền thuyết về người đàn ông” gồm hai mươi truyện nhỏ, trong đó truyện người con gái xương nam là truyện thứ 16 trong truyền thuyết về chàng trai, mở đầu bằng truyện “vợ chàng trọc”. sự cảm thông sâu sắc của tác giả đối với số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến, đồng thời ngợi ca những phẩm chất tốt đẹp của họ qua nhân vật chính là vu nữ.

Trước hết, Vũ Nương là một người phụ nữ có nhiều phẩm chất tốt đẹp, một người phụ nữ bình thường xuất thân trong một gia đình nghèo khó nhưng có nhan sắc và phẩm hạnh. tính cách hiền lành cộng với tư duy tốt.

vẻ đẹp của người vũ nữ mang vẻ đẹp của người phụ nữ – của chiếc bánh trôi trong thơ xuân hồ điệp “vừa trắng vừa tròn”. do đó, sinh ra một phú ông xin mẹ trăm lạng vàng để cưới nàng, cuộc hôn nhân không bình đẳng nên sinh lòng phụ bạc, ghen ghét. tuy nhiên trong gia đạo vợ chồng, nàng tỏ ra là một người phụ nữ thông minh, nhân hậu, biết chồng nghi kỵ hay ghen tuông, nàng “luôn giữ gìn kỷ cương… dĩ hòa vi quý” cho thấy nàng là người rất tinh thông. tại vun đắp hạnh phúc. gia đình hạnh phúc.

Hắn sống ở thời loạn lạc, hội ngộ chưa được bao lâu thì lên đường nhập ngũ nơi biên cương. lúc tiễn chồng ra trận, chị rót cho anh ly rượu cầu mong chồng bình an “Chuyến này anh không đợi… thôi là đủ rồi”. mong ước của anh thật giản dị chỉ vì anh coi trọng hạnh phúc gia đình hơn tất cả những danh vọng phù phiếm ở đời. Bẵng đi những năm tháng xa cách, nàng công chúa thương và nhớ chồng đến mức nói: “mỗi khi bướm bay đầy vườn, mây che núi, nỗi buồn phía chân trời không thể dứt”

Tâm trạng hoài niệm ấy của người vũ nữ cũng là tâm trạng chung của nhiều người chinh phục trong thời kỳ đầy biến động của quá khứ.

“nhớ anh mãi, đường lên trời, trời thăm thẳm, xa lắm em nhớ anh vô cùng”

(hoàng hậu ngâm khúc- doan thi diem)

Thể hiện tâm trạng đó, nguyễn dung đồng cảm với nỗi đau chia ly của vu nữ, đồng thời ca ngợi tấm lòng thủy chung của nàng.

Không chỉ là một người vợ chung thủy, vu nữ còn là một người mẹ hiền, người con dâu hiếu thảo, vừa tròn một tuần chinh chiến đã sinh con và nuôi nấng con trai khôn lớn. Để bù đắp cho sự vắng mặt của cha đứa trẻ, cô ấy chỉ vào cái bóng của mình trên tường và nói rằng đó là cha của Dan, và với mẹ chồng già, cô ấy đã chăm sóc mẹ rất chu đáo, thúc đẩy và nuôi dưỡng như cha mẹ ruột của cô ấy. cô chọn chữ công với gia đình chồng. Đây là điều rất đáng trân trọng đối với diễn viên múa bởi xưa nay, mối quan hệ với mẹ chồng nàng dâu dường như chưa bao giờ êm đẹp và đầy định kiến ​​khắt khe.

tấm lòng của cô đã được mẹ chồng ghi nhận, điều này được thể hiện qua lời nói cuối cùng của cô trước khi qua đời, “về sau, ông trời thấy phù hợp để ban phúc lành cho dòng dõi lục đục. Cha mẹ tôi cũng như tôi. đã không phụ lòng bạn ”. vu nữ là mẫu phụ nữ lý tưởng trong xã hội cổ đại: công, phụ, ngôn, hạnh.

là một người phụ nữ có nhiều đức tính tốt, lẽ ra cô ấy phải được hưởng một cuộc sống hạnh phúc, ít nhất là như cô ấy muốn có một ngôi nhà hạnh phúc, một mái ấm gia đình: vợ chồng, con cái sum vầy. tuy nhiên, cuộc đời của người vũ nữ cũng như cuộc đời của một bà lão thật buồn và đầy nước mắt. nỗi bất hạnh của chàng bắt đầu từ lúc giặc giã trở về, chuyện bóng chàng sinh nghi, rồi vu oan cho nàng. Anh cho rằng cô là một người vợ tồi, cô cố gắng giải thích để bày tỏ lòng chung thủy, cố gắng sửa đổi hạnh phúc gia đình đang đứng trước nguy cơ tan vỡ, nhưng tất cả đều vô ích. vốn ghen tuông vô học và vũ phu.

Trương sinh đã đối xử rất tàn nhẫn với cô, “mắng nhiếc, đuổi cô ra ngoài”, bỏ ngoài tai những lời giải thích của vợ và những lời khuyên can của hàng xóm. Tuyệt vọng đến cùng cực, Vũ Nương phải mượn nước của quê hương để xoa dịu trái tim trong sáng của mình. Nàng “tắm gội, ra bến sông hoàng giang, cúi đầu lên trời than rằng“ phận người tội nghiệp này thật nhẫn tâm… khinh người. ”Sau đó nàng nhảy xuống sông tự tử. những người thân nhất của nàng đến bờ vực thẳm, gây nên bi kịch gia đình cảm nhận về nhân vật vu nương (thân phận người phụ nữ trong xhpk) qua truyện “trai gái thấu xương” của tác giả nguyễn ngữ. chết hơn là sống “

Với tấm lòng yêu thương nhân dân, chúa Nguyễn đã không để cho sự trong trắng và xinh đẹp của công chúa phải chịu oan, nên phần cuối truyện đầy những tình tiết hoang đường. Sau chuyện của Phan Lang, Trương Sinh lập băng nhóm để minh oan cho vợ. ông trở về trong trạng thái uy nghi, nhưng chỉ trong chốc lát rồi ông đã ra đi vĩnh viễn. vu ni mãi mãi mất đi quyền sống, quyền hạnh phúc, quyền được làm vợ, làm mẹ. bi kịch của cô vũ nữ cũng là bi kịch của những người phụ nữ trong xã hội cũ. Bi kịch đó không chỉ dừng lại ở thế kỷ 16, 17, 18 mà đến đầu thế kỷ 20, Nguyễn Du đã viết nên truyện Kiều.

“có đau thì phụ nữ mà nói thì xui xẻo cũng là lời thường”

Với lòng thương hại sâu sắc, những thế lực gian tà đã chà đạp lên khát vọng chính đáng của con người, của những người phụ nữ. đề cao xã hội phong kiến ​​với sự phù phiếm phi lý, trọng nam khinh nữ và là hiện thân của nhân vật trường sinh, một người chồng ghen tuông mù quáng, vũ phu nhưng sống chung với những mối hận thù truyền thống là sức mạnh của đồng tiền, nên cần sinh ra con nhà giàu bỏ ra một trăm lượng vàng để gả công chúa. Ngoài ra, anh còn tố cáo cuộc chiến tranh phi nghĩa đã làm tan vỡ hạnh phúc gia đình người ta.

sau đó, bằng cách xây dựng một câu chuyện độc đáo là sự kết hợp hài hòa giữa các yếu tố tự sự, trữ tình và VR. câu chuyện về “cô gái có xương bằng xương bằng thịt” của nguyễn ngữ mang lại cho chúng ta nhiều ấn tượng tốt đẹp. câu chuyện ca ngợi nàng công chúa có đầy đủ những phẩm chất truyền thống tốt đẹp nhưng cuộc đời của nàng lại éo le và đầy nước mắt. vẻ đẹp số phận của nàng cũng là vẻ đẹp số phận của người phụ nữ trong xã hội phong kiến ​​xưa. ngày nay chúng ta đang sống trong một thế giới dân chủ, công bằng và văn minh, phụ nữ là một nửa của thế giới được hưởng các quyền như nam giới. vì vậy chúng ta hãy phát huy vẻ đẹp truyền thống của người phụ nữ xưa và đồng cảm với số phận của họ.

xem các thông tin hữu ích khác tại chuyên mục văn học – tài liệu hoatieu.vn.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến qua truyện. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *