Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
504 lượt xem

Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân ❤️️ Phân Tích, Cảm Nhận

Bạn đang quan tâm đến Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân ❤️️ Phân Tích, Cảm Nhận phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân ❤️️ Phân Tích, Cảm Nhận

<3

Bài thơ cảnh ngày xuân lớp 9

scr.vn chia sẻ với các bạn bài thơ ngày xuân trong tập văn lớp 9 của đại thi hào nguyễn du.

Cảnh ngày xuân, Nguyễn Du

vào một ngày mùa xuân, con én đã lấy ánh sáng chín mươi sáu và đã vượt qua sáu mươi ngọn cỏ non xanh đến tận chân trời. những cành cây lê trắng điểm xuyết vài bông hoa. trong tháng thánh, là lễ hội mừng hội chơi xuân và đỡ quạt, ngựa như nước, quần áo như nêm, gò đống, đống vàng, tro tiền giấy rơi tung tóe, tung bay, bóng nghiêng về phía. phía tây, chị em đang dang tay nghỉ ngơi, đi bộ chầm chậm dọc theo núi, ngắm nhìn cảnh vật trên một bề mặt thanh bình khi dòng nước chảy quanh cây cầu nhỏ cuối ghềnh

ngoài bài thơ ngày xuân, mình tặng các bạn trọn bộ bài thơ hay 😘nguyen du😘

Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân SGK9

scr.vn đã sưu tầm và chia sẻ hình ảnh bài thơ ngày xuân trong sgk9 trích từ truyện kiều của tác giả nguyễn du.

👉 hãy cùng scr.vn lắng nghe bài thơ qua video sau.

nội dung bài thơ ngày xuân

vậy nội dung khái quát của bài thơ về cảnh ngày xuân là gì? xem câu trả lời bên dưới.

đoạn trích miêu tả hình ảnh đẹp đẽ, trong sáng của thiên nhiên lễ hội mùa xuân qua ngôn ngữ và phong cách nghệ thuật giàu chất tượng hình của đại thi hào Nguyễn Du

👉 chia sẻ với các bạn một số câu chuyện hay, bài thơ ngắn về mùa xuân

  • những câu chuyện hay về mùa xuân ❤️ 1001 trạng thái về mùa xuân đẹp
  • những bài thơ hay về mùa xuân ❤️ những bài thơ hay về mùa xuân đầy cảm hứng
  • những bài thơ tình về mùa xuân hay nhất ❤️ rất nhiều bài thơ tình hay
  • những bài thơ ngắn về tuổi thanh xuân ❤️️ hay nhất
  • những bài thơ về tết và mùa xuân ❤️️ những bài hát hay nhất

chuyển một bài thơ ngày xuân thành văn xuôi

Nếu bài thơ về cảnh ngày xuân được chuyển thể thành văn xuôi thì sẽ như thế nào? xem bài viết do scr.vn tổng hợp bên dưới.

ngày xuân trôi qua nhanh như bay, thoáng chốc đã hai tháng trôi qua, bây giờ đã là tháng thứ ba, tháng cuối cùng của mùa xuân.

Ánh sáng ban ngày của mùa xuân nhẹ nhàng, trong trẻo, lan tỏa, lan tỏa khắp nơi. trên bầu trời cao, đàn én xuân chao liệng, bay lượn. Bên dưới mặt đất là một thềm cỏ xanh trải dài vô tận về phía xa.

Trên nền cỏ xanh mướt ấy là những bông hoa lê được tô điểm bởi gam màu trắng gợi lên sự tinh khiết và mới lạ. Sự kết hợp hài hòa giữa hai gam màu tuyệt vời này khiến bức tranh phong cảnh mùa xuân thêm phần sinh động, rạng rỡ và tràn đầy sức sống.

ngày nay là lễ dọn mộ, là một nét đẹp văn hóa, tượng trưng cho đạo lý đền ơn, đáp nghĩa đối với tổ tiên bằng việc tu sửa phần mộ của những người thân đã khuất. Cũng như mọi năm, chị em nhà Thủy tổ xin phép cha mẹ tảo mộ, du xuân, ba người cũng hòa vào dòng người đi lễ.

thật là một khung cảnh nhộn nhịp, náo nhiệt. mọi tầng lớp xã hội đều có mặt tại đây, từ những diễn viên xinh đẹp cho đến những người bình dân. một số người cưỡi ngựa, đánh võng đi theo người hầu, một số khác mặc quần áo sặc sỡ, tất cả tạo nên một lễ hội tưng bừng đầy màu sắc.

tất cả mọi người, một số cỏ rải rác, những ngôi mộ khác che phủ, tấm bia sơn lại, ồn ào. sau khi quét dọn lăng mộ, họ cùng nhau đốt tiền vàng, vận chuyển vàng, tro gặp gió bay khắp nơi. mọi người thắp hương trên mộ tổ tiên của họ.

Vào buổi tối, khi mặt trời lặn ở hướng tây, mọi người tập trung ra về. ba chị em ở nước ngoài cũng nắm tay nhau lang thang trên con đường đỏ rực trong buổi chiều tà.

phong cảnh thật yên bình và thanh bình, bạn chỉ có thể nghe thấy tiếng hót của chim và tiếng suối chảy róc rách. ba chị em lặng lẽ tận hưởng cảm giác yên bình của buổi chiều tà, mong chờ ngày hội xuân rộn ràng. Xa xa, có một cây cầu nhỏ bắc qua ghềnh. một ngày hòa bình nữa đã qua!

👉ngoài bài thơ ngày xuân của nguyễn du, xin chia sẻ cùng các bạn 1001 🍁nguyen binh🍁có những bài thơ tình

Sơ Đồ Tư Duy Tác Phẩm Cảnh Ngày Xuân

Tôi đề xuất một số bản đồ tư duy thông minh và dễ nhớ cho công việc mùa xuân

<3

Cảm Nhận Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân

bài văn mẫu cảm nhận bài thơ xuân hay nhất mà scr.vn đã chia sẻ cùng các bạn.

Kiệt tác Truyện Kiều của Nguyễn Du không chỉ có giá trị xã hội sâu sắc mà còn làm say đắm lòng người ở những đoạn văn tả cảnh tuyệt diệu. một trong số đó là đoạn trích “kịch bản ngày xuân” (trích lịch sử kiều, sách ngữ văn 9, tập một – biên tập giáo dục, 2008).

Đoạn trích nằm ở phần đầu của tác phẩm. vào ngày tết, chị em thuy kiều đi tảo mộ. thiên nhiên và con người vào mùa xuân hiện lên tươi tắn, tươi đẹp và rộn ràng dưới con mắt “xanh non” của những chàng trai cô gái đôi mươi lăm tuổi.

bốn dòng đầu gợi lên khung cảnh mùa xuân đẹp đẽ và trong trẻo:

“ngày xuân én đưa thoi, quýt chín chín hơn sáu mươi. Cỏ non xanh tận chân trời, cành lê trắng điểm xuyết vài bông hoa” .. .

Không gian của mùa xuân được gợi lên bằng hình ảnh đàn én bay như bay. những đôi cánh to khỏe chứng tỏ mùa xuân đang độ chín.

kết quả là: “cửu quang chín mươi sáu mươi” nghĩa là những ngày tươi đẹp của thanh xuân đã qua sáu mươi ngày, vậy là đến tháng ba rồi.

nền của bức tranh thiên nhiên được vẽ nên bởi màu xanh non tươi mát của thảm cỏ trải rộng: “cỏ non xanh tận chân trời”, màu cỏ tháng ba xanh non, tơ mềm.

hãy để màu sắc trải dài “đến tận chân trời” khiến chúng ta có cảm giác như đang nhìn thấy một biển cỏ trải dài, thật đẹp. có lẽ chính hình ảnh gợi cảm đó đã khiến han mo tu hơn một thế kỷ sau viết nên bài thơ tuyệt vời này: “sóng cỏ xanh nhấp nhô hướng lên bầu trời”.

trên nền xanh nhạt đó điểm xuyết màu trắng tinh khôi của vài bông hoa lê. chỉ có “một vài bông hoa” vì hoa lê vẫn đang nở rộ. hoa như xuân, nàng thiếu nữ e ấp trong ngày xuân.

chữ cái chấm có tác dụng gợi vẻ sinh động, hài hòa. ở đây, tác giả sử dụng phong cách hội họa phương Đông, là phong cách nổi bật.

Hai câu văn tả thiên nhiên ngày xuân của Nguyễn Du có lẽ gợi nhớ đến hai câu thơ cổ của người Trung Hoa: hương cỏ non, màu xanh của cỏ tiếp đến màu xanh ngọc của trời, cành lê điểm xuyết một ít hoa nhưng cảnh trong hai câu thơ này đẹp mà tĩnh.

trong khi màu nền của bức ảnh Hai dòng xuân của nguyễn du là cỏ non trải dài đến tận chân trời. trên màu xanh của cỏ non điểm xuyết vài bông hoa lê trắng (một câu thơ cổ của Trung Quốc không đề cập đến màu hoa lê).

màu trắng của hoa lê hòa với màu xanh mướt của cỏ là nét đặc sắc trong hai câu thơ của cụ Nguyễn Du. kể thêm về mùa xuân: tươi mới, trong sáng, tràn đầy sức sống và cởi mở, trong trẻo, nhẹ nhàng và tinh khiết.

thiên nhiên trong xanh, tươi mát và tràn đầy sức sống, con người cũng nhộn nhịp, hối hả góp phần tạo nên những biến đổi kỳ diệu của đất trời.

Sáu dòng thơ sau đây tái hiện tục tảo mộ (thăm mộ, sửa sang mộ người thân) và du xuân (đánh thanh) trong tiết thanh minh.

Không khí rộn ràng của ngày hội xuân được gợi lên bởi hàng loạt từ ngữ gồm tính từ, danh từ và động từ: yên anh, chị em, tài tử, sắc đẹp, mua sắm, tán tỉnh, xa gần. , háo hức. chúng được đặt cạnh nhau gợi không khí vui vẻ và đông vui. Đó không chỉ là không khí lễ hội mà còn mang đậm màu sắc tươi trẻ của tuổi trẻ:

“Anh chị em gần xa sắm sửa dạo chơi du xuân, tài tử giai nhân, ngựa như nước, áo như nêm.”

nhưng cuộc họp đã phải chia tay. sau những giây phút thú vị, chị em nhà thuy kiều đành phải bỏ dở chuyến du xuân để trở về:

“Bóng Thái Tà nghiêng về tây, chị em lững thững khoác tay rời đi. Từng bước men theo đỉnh Tiêu Khê, ngắm nhìn cảnh vật mặt phẳng lặng. Khi nước chảy quanh co, một cây cầu nhỏ ở cuối ghềnh bắc. ngang ”…

Ngoài vẻ thanh bình, ngọt ngào của mùa xuân như ở những câu thơ trước, cảnh xuân ở đây đã mang một sắc thái khác với hình ảnh lễ hội nhộn nhịp, huyên náo. phong cảnh toát lên vẻ lưu luyến khi hành trình mùa xuân kết thúc.

các từ vu vơ, bâng khuâng, man rợ, nao nao, nhỏ bé gợi sắc thái cảnh vật và gợi tâm trạng con người.

Dường như có một cái gì đó đang xâm chiếm cảnh vật một cách mơ hồ, cảnh vật đã nhuốm màu man mác, man mác của tâm trạng con người, ở đây, nguyễn du đã sử dụng lối thơ tả cảnh ngụ tình để mượn cảnh. những rung động tinh tế trong tâm hồn tuổi trẻ. những từ lóng được sử dụng trong bài thơ đều là những từ ngữ giảm nhẹ.

“ác” mô tả cái bóng từ từ dốc xuống; “roaming” miêu tả một tâm trạng nhẹ nhàng, không rõ nguyên nhân (nó gần giống với nỗi buồn “Tôi buồn, tôi không biết tại sao tôi buồn” từ mùa xuân tương lai)

“thanh” vừa mang ý nghĩa của màu xanh dịu nhẹ, vừa mang ý nghĩa của sự thanh tao, mảnh mai; từ “nao nao” trong câu thơ gợi tả dòng nước chảy nhưng đồng thời cũng bộc lộ nỗi niềm man mác buồn và từ “tí tách” gợi hình dáng nhỏ nhắn, xinh xắn, hợp với cảnh ngụ tình.

cảnh sắc thiên nhiên cũng được thu nhỏ lại cho phù hợp với tâm trạng con người: “tiều khe” – con suối nhỏ, phong cảnh duyên dáng, chiếc cầu “nhỏ” ở “cuối ghềnh” phía xa…

cảnh và người dường như có mối tương quan để cùng hòa quyện trong một bầu không khí của nỗi nhớ, niềm khao khát và một nỗi buồn nhẹ. bạn có thể mơ hồ cảm thấy khung cảnh tạo ra một điềm báo về những điều sắp xảy ra.

Cảnh ngày xuân có thiết kế cân đối, hợp lý. tuy không rõ lắm nhưng có thể nói kết cấu ba phần: mở đầu, phát triển và kết thúc. Nguyễn du đã thể hiện một cách miêu tả thiên nhiên một cách tài tình và sắc nét.

Trong đoạn trích, tuy chủ yếu tả cảnh ngày xuân nhưng ta vẫn thấy có sự kết hợp giữa biểu cảm và tự sự (diễn biến của nhà mồ, hành trình du xuân của chị em Thủy kiều, dự báo sự việc tiếp theo) . ).

“Cảnh ngày xuân” là một trong những cảnh hay nhất trong bài thơ “Lịch sử kiều” của Nguyễn Du. Đọc đoạn trích, người đọc không chỉ được chiêm ngưỡng hình ảnh thiên nhiên trong lành mà còn cảm nhận được vẻ đẹp của một lễ hội truyền thống ý nghĩa của cha ông ta – tuyet thanh minh.

và ở đây, nguyễn du còn thể hiện tài năng của mình bằng cách tạo dựng hình ảnh tả cảnh ngụ tình thật tinh tế, v.v. mỗi dịp đầu năm khi chúa mùa xuân về với đất trời.

<3

Nghị Luận Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân

scr.vn tổng hợp một số bài văn, tiểu luận về cảnh ngày xuân của nguyễn du hay

nguyễn du là nhà thơ lớn của dân tộc việt nam. tên tuổi của nhà thơ không chỉ nổi tiếng trong nước mà còn trên thế giới.

Sở dĩ tác giả đạt được vinh quang như vậy là do ông đã có một sự nghiệp sáng tác quý giá, trong đó nổi bật nhất là Truyện Kiều, tác phẩm vĩ đại nhất của nền văn học Việt Nam.

Cảm hứng nhân đạo và vẻ đẹp của bài thơ này đã chiếm trọn trái tim của bao thế hệ độc giả trong hơn hai trăm năm qua. đọc đoạn trích “Cảnh ngày xuân”, ta càng thêm ấn tượng về phong cách tả cảnh giàu hình ảnh và nội dung giàu cảm xúc của tác giả.

XEM THÊM:  Sách văn học là gì

ở đầu đoạn trích, nguyễn du tả một cảnh đẹp mùa xuân:

<3

Qua cách miêu tả không gian và thời gian đầy nghệ thuật, tác giả đã gợi lên một khung cảnh khoáng đạt đầy sức sống. Câu nói bình dân “thời gian trôi nhanh” đã thấm nhuần vào hồn thơ Nguyễn Du để rồi tạo nên một câu thơ vừa tả không gian, vừa gợi tả thời gian.

con én được coi là biểu tượng của mùa xuân. những cánh én chao liệng như “đu đưa” gợi lên một vùng trời bao la, thoáng đãng và tràn đầy sức xuân. ở câu tiếp theo, sự hối hận đó đã hiện rõ.

“Thiêu quang” có nghĩa là ánh sáng đẹp đẽ, ánh sáng mùa xuân ấm áp, cũng là ẩn dụ của ngày xuân. cách tính thời gian này thật là thú vị và thơ mộng: thời tiết trong xanh và đẹp đẽ trong chín mươi ngày của mùa xuân đã “trên sáu mươi”, nghĩa là chúng ta đã sang đầu tháng Ba rồi.

Từ “ra” ở đây kết hợp với từ “vận” ở trên đã gợi lên trong lòng người đọc một nỗi tiếc nuối tuổi xuân trôi qua quá nhanh. Nguyễn Du nhớ mùa xuân vừa đúng mùa xuân, tưởng là nghịch lý nhưng lại có thật.

Hơn hai trăm năm sau, Xuân Diệu lại cảm thấy thế này: “Tôi hạnh phúc. nhưng vội vàng một nửa / Em không đợi nắng hè không bao giờ quên mùa xuân. (vội vàng). Làm sao không nuối tiếc mùa xuân nhưng khi đến thời điểm này, mùa xuân đã hết dư vị của mùa đông mà chưa hết sang mùa hạ, thì phong cảnh rất đẹp, rất giống mùa xuân:

cỏ xanh đến tận chân trời, cành lê trắng với một số bông hoa

một hình ảnh tươi đẹp của mùa xuân đã được vẽ nên bằng những nét vẽ và nét vẽ tài tình của thơ cổ.

những từ ngữ ấy mang không khí mùa xuân tràn ngập trong từng vần thơ, phong phú về hình thức khiến ta cảm thấy như đang vẽ nên một vần thơ.

Lấy cảm hứng từ hai câu thơ cổ của Trung Quốc: “hoa lệ nguyệt / lê chi sách”, tác giả chỉ thêm vào hai chữ “lam”, “trắng” đã làm nên màu trắng của bài thơ. nền trời “gợi lên vẻ đẹp trong sáng, thuần khiết, khoáng đạt của mùa xuân.

phông chữ trông giống như bàn chải của nghệ sĩ đang trộn màu cho từng dòng sơn. câu thơ tám chữ vốn có thời gian gấp đôi và thời gian chẵn đột ngột chuyển thành 3/5.

từ nhịp điệu phẳng lặng quen thuộc, cách ngắt nhịp khéo léo đầy ẩn ý của Nguyễn Du đã khiến câu thơ vận động theo một tinh thần rất mới và lạ. hình ảnh ấy thật đẹp, giờ đây nhà thơ lớn đã thổi hồn vào đó bằng một chữ “chấm”.

Từ đó có thể nói là từ khóa của cả đoạn trích, khiến câu thơ thêm sinh động và là bức tranh toàn cảnh về mùa xuân. chỉ cần đầu tư một chút về “điểm trắng” và “điểm trắng” cũng đủ nâng câu thơ lên ​​một tầm cao mới.

<3

Tiếp nối bức tranh phong cảnh tuyệt đẹp ấy, Nguyễn Du đưa người đọc đến với một cảnh đẹp không kém: cảnh lễ hội vào tiết Thanh minh. Mở đầu hình ảnh đó là hai câu thơ giới thiệu ngắn gọn về thời gian cũng như sinh hoạt của con người:

thanh minh trong tháng là mộ, hội là đạp

Tiết thanh minh là dịp để mọi người đến thăm viếng, dọn dẹp, sửa sang, lễ bái, cầu nguyện trước phần mộ của những người đã khuất.

Từ lâu, đây đã là phong tục truyền thống của dân tộc ta. và tất nhiên, sau tiệc tùng đến tiệc tùng, “đánh thanh”, tức là bước lên bãi cỏ xanh để du xuân. “ngôi mộ không đội trời chung” là cơ hội để chúng ta tìm lại những kỷ niệm xưa và nối lại mối quan hệ giữa người chết và người sống.

còn “hit bar” gợi lên cảnh trai gái gặp gỡ, quen nhau và có thể dẫn đến những sợi tơ hồng cho một cuộc hôn nhân trong tương lai.

bên cạnh âm tiết “es”, cặp câu ghép “lễ là mộ” – “tiệc là bàn đạp” được đặt cạnh nhau trong một câu thơ không chỉ nói lên sự liên tiếp nối tiếp nhau của các alegrías. và tâm trạng, nhịp sống, sự nhộn nhịp ở lễ hội, nhưng tôi còn muốn nói điều gì đó nhiều hơn thế.

nguyen du đã gửi gắm những suy tư về những ước vọng và hy vọng của những người đi du xuân, hay cụ thể hơn là tiểu thuyết về những điều tốt đẹp trong cuộc sống phía trước. Và với suy nghĩ đó, chị em Thúy Kiều đã hòa vào dòng người tấp nập đổ về trẩy hội:

gần xa, anh chị em nô nức sắm sửa dạo xuân, tài tử giai nhân, ngựa như nước, áo như nêm

ở đây, một lần nữa chúng ta gặp nghệ thuật biểu diễn thông thường. mùa xuân là thời điểm đàn chim bay tụ tập về trời. tác giả đã sử dụng hình ảnh đó dưới phép ẩn dụ “tiếc thương tổ ấm” để gợi tả hình ảnh những đoàn người du xuân trong không khí náo nhiệt, vui tươi.

Mùa xuân không chỉ đến với thiên nhiên mà còn tràn ngập lòng người. các tính từ “gần xa”, “náo nức” đã diễn tả được sân khấu mà mọi người từ khắp nơi tụ về trong không khí náo nức, hân hoan của ngày hội.

đó cũng là tâm trạng của chị em thủy chung khi: “chị em sắm sửa dạo xuân”. Sống trong cảnh “yên bề gia thất”, những cô gái trẻ như họ hiếm khi có cơ hội tham gia một bữa tiệc náo nhiệt như thế này nên dù chưa được đi liên hoan nhưng hai chị em đã mừng thầm trong lòng. . .

động từ “mua” đã thể hiện sự háo hức và mong đợi của anh ấy. khá tự nhiên, họ hòa vào đám đông thanh niên nam nữ. Dưới con mắt của chị em thủy chung, nguyễn du đã biến một khung cảnh lễ hội tưởng như năm nào thành một ấn tượng khó phai trong mắt độc giả.

Nếu trong hai câu thơ trên có “yểu điệu thục nữ” thì hai câu tiếp theo cũng rất xứng danh “tài tử giai nhân”, làm nổi bật cảnh những chàng trai, cô gái thanh lịch, tao nhã trong trang phục mát mẻ. trong lễ hội mùa xuân là “cuộc thi tuần lá họp mặt, thỏa sức tìm hoa.”

từ “én” gợi lên từng đoàn, từng đoàn người di chuyển tấp nập, đông đúc nhưng vẫn rất uyển chuyển, nhịp nhàng như sóng biển.

nhịp điệu đó làm chậm lại dòng chảy trong “ngựa như nước”, và mặc dù “áo quần như nêm”, hội không chật nhưng có cái gì đó rất duyên dáng trong mỗi chiếc xe, trong mỗi bước đi.

là suy tư suy tư, thơ mộng, trữ tình của tâm hồn trẻ thơ đang say sưa trong không khí mùa xuân. hai hình ảnh so sánh được đặt liên tiếp trong đoạn thơ càng làm cho cảnh vật thêm sinh động.

nguyễn du đã vô cùng thành thạo trong việc biến hóa các đối lập, có khi thêm thắt giữa “tài” và “đẹp”, có khi tách bạch giữa “ngựa như nước” và “áo như nêm”, khi ẩn chứa một sức hấp dẫn khó tả và cảnh vật ngày xuân rất riêng. .

Ngoài ra, tác giả còn sử dụng hàng loạt từ có hai âm tiết khác nhau để miêu tả không khí náo nhiệt của lễ hội: danh từ (yên anh, chị em, người hâm mộ, diễn viên sân khấu). người), động từ (mua, giúp đỡ), tính từ (gần xa, lo lắng).

Trong đó có cả từ ghép và tiếng lóng, tự sự xen lẫn miêu tả, làm sống lại trước mắt người đọc một bữa tiệc đầy chất trữ tình, cũng khiến ta ngây ngất giữa không khí mùa xuân ấy. và tất nhiên, việc miêu tả lễ hội vào tiết thanh minh không thể thiếu một phong tục rất quen thuộc:

Những đống tiền vàng rải rác vương vãi tro tàn từ những tờ tiền đang bay

Những phong tục tập quán đã có từ hàng nghìn năm nay được Nguyễn Du chuyển thể thành những câu thơ sống động. “Gò thẳng” không chỉ mô tả cảnh tượng của các ngôi mộ, mà còn dùng để chỉ những đống tro nằm rải rác khắp nơi trên mặt đất.

Đi đào mộ, không thể không rải vàng mã, đốt vàng mã, tưởng nhớ những người đã khuất. trong cảnh khói sắc ấy như thiêu như đốt không rời, thì thầm lời nói của quá khứ, của tổ tiên.

Khoảng cách giữa âm và dương dường như bị xóa nhòa, quá khứ tiến gần đến hiện tại trong không gian thiêng liêng đầy thành kính ấy. không có sự nặng nề, u uất dường như luôn thấp thoáng đâu đó khi chúng ta nói về mồ mả, mà thay vào đó là một nét đẹp rất tao nhã của văn hóa phương Đông về lòng biết ơn đối với những người đã khuất.

Có lẽ trong thời hiện đại ngày nay, tục lệ ấy bị coi là mê tín xa xưa, nhưng giá trị nhân văn trong các bài thơ của cụ vẫn khiến chúng ta xúc động về đời sống tâm linh của người xưa. .

vẫn bằng lối văn gợi hình, gợi nhiều nhưng bằng hàng loạt từ ngữ gợi tả, nguyễn du đã tái hiện cảnh “trẩy hội” mùa xuân một cách sinh động, náo nhiệt, tươi vui nhưng không làm lu mờ chữ “lễ” xuyên suốt phong tục cổ truyền. của quôc gia. .

Chuyến du xuân vui vẻ đã đến lúc phải nói lời chia tay. Vẫn là khung cảnh của mùa xuân, vẫn là không khí của lễ hội, nhưng giờ đã là giây phút cuối cùng:

“Bóng chiều nghiêng ngả về tây, hai chị em bình tĩnh dang tay đi chầm chậm dọc theo đỉnh núi, quan sát cảnh vật có bề thế thanh bình, nhân tiện uống nước bên cây cầu nhỏ ở trong. cuối ghềnh. ”

nếu câu thơ mở đầu “cảnh ngày xuân” tràn ngập “bóng chiều” thì ở đây, mặt trời lặn dường như cũng dần tô màu cảnh vật và con người. lễ hội đã tàn, ngày tàn nên nhịp thơ không còn náo nhiệt, gấp gáp mà chậm rãi, thong thả.

do đó, khung cảnh trông thơ mộng, yên bình và tĩnh lặng trong ánh nắng nhạt dần. con suối có chiếc cầu nhỏ cuối ghềnh tạo thành dòng thể hiện cái hồn của bức tranh vào một buổi chiều xuân.

nhịp độ hơi hoang dã, nên là “chuyển vùng” và đến đây là “từng bước một”, không có gì thú vị, vội vàng. các từ láy “ta”, “thanh”, “nhỏ”, “nao nao” góp phần tạo nên sự tĩnh lặng, buồn man mác của cảnh vật và con người.

Cảnh và thời gian được miêu tả bằng bút pháp cổ điển thông thường nhưng vẫn gợi cảm giác gần gũi, thân quen bởi nó đã thấm đẫm hồn dân tộc, có hình bóng quê hương Việt Nam.

Rõ ràng, cảnh ở đây được nhìn qua tâm trạng của các nhân vật tham gia lễ hội. hai chữ “nao nao” (cạnh dòng nước chảy quanh co) đã tô màu cho tâm trạng của cảnh vật. dòng nước chầm chậm trôi, chầm chậm trôi dưới chân cầu nhỏ, phải chăng cũng là nỗi nhớ nhung, day dứt của lòng người khi ngày vui trôi qua thật nhanh?

nguyen du từng viết: “người buồn có khi nào vui?”. do đó, bước vào lễ hội, khi mọi người vui vẻ thì cảnh vật lại sôi động, tươi tắn. lễ hội kết thúc, người về sao tránh lo âu, cảnh vật sao tránh sắc u ám!

dường như có một nỗi buồn man mác nào đó thấm đẫm và lan tỏa trong tâm hồn đa cảm, đa cảm như thủy chung.

và trong sáu dòng cuối này, nguyễn du không chỉ bộc lộ tâm trạng buồn bã khi lễ hội vừa kết thúc, mà dường như ông sắp đưa nhân vật của mình đến một cuộc gặp gỡ khác, một thế giới khác.

Như đã biết, ngay sau cuộc gặp gỡ, Nguyễn Du đã sắp xếp cho Thúy Kiều gặp Đạm Tiên và Kim Trọng. vì vậy, cảnh tượng lúc hoàng hôn này cũng là một dự báo, một điềm báo về một đoạn đời siêu phàm sắp trôi qua.

nguyen du đã cho chúng ta thấy một ngày xuân vui vẻ và tràn đầy hứng khởi. nghệ thuật thể hiện cảnh và tình yêu của anh ấy rất thông minh và cách trao đổi ý tưởng của anh ấy cũng rất tinh tế và tự nhiên.

Tôi gửi tặng bạn rất nhiều bài thơ tình mùa xuân ngọt ngào

Phân Tích Bài Cảnh Ngày Xuân

hãy phân tích hình ảnh trong cảnh ngày xuân của nguyễn du.

<3

mỗi hình ảnh dưới ngòi bút của anh đều trở nên có thần, có hồn để truyền cảm xúc của nhân vật. Cảnh ngày xuân là một hình ảnh rất tự nhiên, không chỉ đẹp, hài hòa về màu sắc mà còn thể hiện những cung bậc tình cảm khác nhau của chị em Thúy Kiều.

XEM THÊM:  Tập thơ Truyện Kiều của Nguyễn Du | BKTV

câu thơ mở đầu là một cảnh đẹp mùa xuân: vào một ngày xuân, chim én làm thiều quang trên sáu mươi tuổi.

những cánh én chao nghiêng, bay lượn trên bầu trời, nguyễn du đã chọn một hình ảnh rất tiêu biểu và độc đáo. vào thời điểm này, mùa xuân là cuối tháng 3, là thời điểm hoàn hảo, đầy đủ và đẹp đẽ nhất.

đó là một không gian đầy ánh sáng, rực rỡ, huy hoàng. nhưng ẩn sau niềm vui còn thể hiện sự tiếc nuối của chị em thủy chung vì cảnh xuân, ngày xuân, sắc xuân trôi qua quá nhanh.

hai câu thơ không chỉ thông báo mùa xuân đã “ngoài sáu mươi”, mà còn thể hiện một mùa xuân ấm áp và ngọt ngào. trước vẻ đẹp ấy, bạn không khỏi khiến lòng người xao xuyến, hạnh phúc và cũng có chút tiếc nuối cho thời gian trôi qua.

Hai câu thơ sau, bằng vài nét bút, nguyễn du đã vẽ nên một bức tranh mùa xuân tuyệt vời:

cỏ xanh đến tận chân trời, cành lê trắng với một số bông hoa

Hình ảnh tràn ngập cỏ xanh tươi non mơn mởn, màu xanh ấy tràn ngập khắp không gian, trải dài đến tận chân trời, thể hiện sức sống mãnh liệt, căng tràn của mùa xuân.

như để làm nổi bật bức tranh mùa xuân, nguyễn du “điểm” vào một số bông hoa lê trong bức tranh. Hoa lê trắng tinh khiết, tuy tác giả không tả hương thơm nhưng có lẽ người đọc có thể hình dung ra hương thơm thanh tao, mềm mại và thanh khiết như chính màu hoa ấy.

Thành công của câu thơ nguyễn du đó là làm cho hình ảnh trở nên sống động, như trở nên sống động khi động từ “điểm” được sử dụng, khiến hình ảnh không tĩnh như trong thơ cổ Trung Hoa “thảo”. lien thien spang / le chi hoa sổ điểm “nhưng sống động, tràn đầy sức sống.

Hình ảnh đẹp là sự kết hợp tinh tế giữa màu xanh lam và trắng, giúp không gian tươi tốt, tràn đầy sức sống, đồng thời mang đến sự trong sáng và tinh khiết.

Trong cảnh đẹp mùa xuân là hình ảnh đoàn người đi trẩy hội: “thanh minh tiết nguyệt / hội là tảo mộ, hội đạp”.

tác giả sử dụng phụ từ với nghệ thuật tách hai từ ‘lễ hội’ và ‘lễ hội’ thành hai phần giúp tác giả miêu tả hai hoạt động diễn ra ở lễ hội mùa xuân: lễ chôn cất và lễ hội đạp thúng. bài thơ thể hiện nét văn hóa cao đẹp của dân tộc ta tưởng nhớ công ơn của những người đã khuất.

Đó là truyền thống tốt đẹp của dân tộc ta “Uống nước nhớ nguồn”, là lối sống nhân ái, kính trọng và biết ơn ông bà tổ tiên: “Rắc rắc, rơi nhiều, giấy bay nhiều”. Không chỉ vậy, câu ca dao còn tóm gọn một nét văn hóa đặc sắc khác của dân tộc ta là đi du xuân đầu năm.

Đây là dịp để nam nữ thanh niên sum họp, cùng nhau tận hưởng vẻ đẹp thanh xuân. không khí ngày hội thật sôi động, vui tươi. việc tác giả sử dụng liên tiếp các từ láy gồm hai âm tiết: gần xa, cháo lòng, anh em,… cùng với các điệp ngữ: lo lắng, choáng ngợp, .. đã thể hiện sự rạo rực, hân hoan trong lòng người trong thiên hạ. lễ hội Xuân.

Để tăng thêm không khí náo nhiệt ấy, nguyễn du còn sử dụng hình ảnh ẩn dụ “tiếc thương tổ ấm”, một mặt gợi hình ảnh đoàn người huyên náo đi du xuân, mặt khác gợi âm hưởng. của cảm xúc, những cuộc trò chuyện, gặp gỡ, làm quen của các cặp đôi ngay lần gặp đầu tiên.

không chỉ nhộn nhịp mà không gian cũng rất sầm uất: “ngựa như nước, quân áo như nêm”. Qua tám câu thơ sau, nhà thơ không chỉ thể hiện thành công nét đẹp văn hóa của dân tộc ta, mà đằng sau đó còn là không gian tạo nên cuộc gặp gỡ định mệnh giữa chàng Việt kiều xinh đẹp và phong thái thanh tao.

trời càng về chiều, những lễ hội thưa dần, thưa dần, chị em thủy chung lang thang, không gian có phần hiu quạnh, gợi lên trong lòng người đi lễ hội, nhất là trong lòng ông, bà. là đầy đủ. của nỗi buồn và tình cảm:

từng bước qua đỉnh núi và ngắm nhìn phong cảnh phẳng lặng, nước chảy quanh cây cầu nhỏ cuối ghềnh

Hình ảnh “nhỏ” cho thấy một khoảng trống nhỏ, càng vào sâu, mọi thứ dường như nhỏ lại, nhạt dần đi, phảng phất nỗi buồn tiếc nuối lúc suy tàn.

Trong bài thơ, tác giả sử dụng ba từ “thanh thanh”, “nao nao”, “tí hon” rất giàu giá trị hình ảnh và biểu cảm. đặc biệt, từ “nao nao” không chỉ tả cảnh nước chảy mà còn thể hiện tâm trạng lo lắng, bồn chồn, xúc động của nhân vật.

tất cả những đoạn phim này làm cho khung cảnh trở nên đầy màu sắc và tâm trạng. đó là cảm giác sầu muộn, xao xuyến, tiếc nuối và một nỗi buồn êm đềm. Với nghệ thuật tả cảnh ngụ tình, Nguyễn Du không chỉ tiêu biểu cho hình ảnh mùa xuân mà còn thể hiện tâm hồn nhạy cảm, trong sáng của những thiếu nữ.

Để tạo nên thành công của bức tranh mùa xuân, Nguyễn Du đã sử dụng tài tình bút pháp tả cảnh ngụ tình: nó không chỉ thể hiện một mùa xuân tươi đẹp, một cảnh du xuân nhộn nhịp mà còn thể hiện những rung động tinh tế, sâu lắng của tính cách.

ngôn ngữ thơ rất phong phú và đa dạng: sử dụng các từ láy, từ ghép giàu giá trị hình ảnh và biểu cảm. nhịp thơ thay đổi linh hoạt để thể hiện cảm xúc của nhân vật.

đoạn trích Cảnh ngày xuân cho ta thấy ngòi bút tài hoa của nguyễn du. với những nét chấm phá đầy xúc động đã dựng lên trước mắt người đọc một bức tranh thiên nhiên và lễ hội mùa xuân tươi vui, rực rỡ.

và cùng với đó nó cũng thể hiện tâm hồn nhạy cảm và tinh tế của những người trẻ thủy chung son sắt nơi đây.

<3

Phân Tích Cảnh Ngày Xuân Của Nguyễn Du

bài văn tả cảnh xuân của nguyễn du hay nhất

Về đại thi hào dân tộc Nguyễn Du, không thể không kể đến Truyện Kiều, một kiệt tác của văn học trung đại Việt Nam nói chung và tác gia nói riêng.

tác phẩm được viết bằng ngòi bút tài hoa, bút pháp ước lệ và cảm hứng nhân đạo sâu sắc của nhà thơ. Trong số đó, đoạn trích “Cảnh ngày xuân” là đoạn trích thể hiện rõ tài năng nghệ thuật của nhà thơ này.

ở đầu đoạn trích, nguyễn du mở ra trước mắt người đọc hình ảnh thiên nhiên của một ngày xuân:

“Vào ngày xuân, chim én mang theo quang minh chính đại hơn sáu mươi năm”

Hình ảnh cánh én di chuyển từ bên này sang bên kia, đung đưa như con thoi thể hiện một hình ảnh sinh động của thiên nhiên.

Thi hào Nguyễn Du với nét vẽ tả cảnh giàu sức gợi đã mở ra cả không gian và thời gian của mùa xuân ở hai dòng đầu. lúc này là mùa xuân cuối tháng ba “ngoài sáu mươi”, là thời điểm hoàn hảo nhất, trọn vẹn nhất với ánh đèn rực rỡ giữa bầu trời “thiếu ánh sáng”.

thiều quang miêu tả ánh sáng của mùa xuân, là ánh sáng hồng, ấm áp của nắng xuân dịu dàng. Trước vẻ đẹp ấy, người ta không khỏi xao xuyến, sầu muộn và than thở thời gian trôi qua. hai dòng tiếp theo là một điểm nhấn độc đáo của nhà thơ:

“cỏ xanh đến tận chân trời, cành lê trắng điểm vài bông hoa”

Mùa xuân, mùa đầu tiên của năm, hứa hẹn sẽ mở ra một năm mới đầy thành công và rực rỡ. Đó là lý do tại sao mùa xuân là mùa tràn đầy sức sống, cỏ cây hoa lá đua nhau khoe sắc.

Hình ảnh thiên nhiên lúc này ngập tràn màu xanh, một màu xanh dịu dàng của vạn vật trải dài đến tận chân trời. trên nền bức tranh tuyệt đẹp ấy có vài bông hoa lê trắng, từ “điểm” cho thấy sự tinh tế của nhà thơ trong việc miêu tả sự vật.

Tóm lại, qua bốn câu thơ đầu, Nguyễn Du đã mở ra trước mắt người đọc một hình ảnh thiên nhiên cao sang, rộng lớn, thoáng đãng cùng với những cảm xúc bồi hồi, nhớ nhung của con người trước vẻ đẹp của đất trời khi vào xuân.

Từ bức tranh thiên nhiên tuyệt đẹp này, nhà thơ bắt đầu miêu tả các hoạt động của con người:

“Rõ ràng trong tháng thánh là mộ, hội là dais”

Trong buổi học sáng đầu tháng 3, mọi người được mời đi tảo mộ và thắp hương cho người đã khuất. câu ca dao thể hiện phong tục cũng như truyền thống cao đẹp của dân tộc ta là truyền thống “Uống nước nhớ nguồn”.

Dù đi đâu, làm gì, đến ngày giỗ tổ tiên, con cháu khắp nơi đều tề tựu về để tưởng nhớ những người thân yêu của mình. cùng với truyền thống đó là lễ hội mùa xuân. Mọi người từ người lớn tuổi nhất đến trẻ nhỏ đều háo hức và rộn ràng đi chơi xuân:

“Anh chị em gần xa rộn ràng sắm sửa dạo xuân, tài tử giai nhân, ngựa như nước, áo như nêm”

Trong bốn câu thơ này, nhà thơ đã sử dụng hàng loạt tính từ: “gần xa, tổ anh, chị em, hiếu, đẹp, hiếu,…” thể hiện không khí đông vui, náo nhiệt của ngày hội. người người, nhà nhà ra trẩy hội, tấp nập như bầy chim quay, tiếng chim hót, bức tranh “tiếc tổ” cho thấy ngòi bút tả tài của cụ Nguyễn Du.

Các từ “mua sắm, mua sắm” mô tả các hoạt động vui vẻ và náo nhiệt của mọi người. cảnh chen chúc đến nỗi nhà thơ so sánh ngựa xe nước lã, áo quần chật như nêm.

<3 nắm tay nhau, tưng bừng náo nức trước vẻ đẹp của mùa xuân, cùng mong chờ mùa xuân của đời mình. trong niềm vui ấy, người ta vẫn không quên những người đã khuất với những việc làm thể hiện thuần phong mỹ tục của người Việt Nam:

“những ụ vàng rải rác rải đầy tro tàn từ những tờ tiền đang bay”

Họ đốt giấy vàng để gửi đến người đã khuất với mong muốn ở thế giới bên kia, người đã khuất cũng sẽ sống trọn vẹn, hạnh phúc. hai câu thơ cuối là tâm trạng của chị em thủy chung khi kết thúc lễ hội:

“Bóng chiều quay về hướng Tây, chị em lang thang bỏ đi”

mọi cuộc vui sẽ kết thúc khi mọi người trở lại cuộc sống bình thường của họ. chị em thuy kiều cũng vậy, bóng đã ngả về tây, trời bắt đầu tối rồi, ai về nhà nấy.

Cảnh hoàng hôn lúc này được miêu tả thật đẹp nhưng cũng thật buồn. hình ảnh những chị em kiều bào “rong ruổi” ra về thể hiện cảm giác tiếc nuối, xót xa khi chứng kiến ​​cảnh trẩy hội cuối xuân. nhất là trong tâm hồn đa sầu, đa cảm của kiều, hình ảnh hoàng hôn khép lại càng buồn hơn:

“Bước qua đỉnh tiểu khê và thấy cảnh vật có bề thế thanh bình, nước chảy quanh cây cầu nhỏ cuối ghềnh”

mọi thứ ngày càng nhỏ lại, không gian chật hẹp cũng đồng nghĩa với việc hình ảnh đẹp đẽ của thiên nhiên mùa xuân phải khép lại. trong bốn dòng cuối, có ba dòng nhà thơ dùng từ “thanh thanh”, “nao nao”, nhỏ nhoi ”.

tất cả đều gợi lên một hình ảnh tự nhiên êm đềm, không còn mơ màng, căng tràn sức sống như ở đầu bài thơ. nó cũng phù hợp với những thay đổi trong tâm trạng của anh ta, sau những niềm vui, anh ta không biết điều gì đang chờ đợi mình.

bốn câu thơ, cũng như điềm báo xui xẻo của anh Kiều cho cuộc đời mai sau, đan xen “dịp cầu nguyện nhỏ” có phải là một dự báo rằng cuộc sống ở nước ngoài sẽ rẽ sang một hướng khác? Qua đó ta thấy được tài năng miêu tả và khắc họa tâm trạng nhân vật qua bức tranh thiên nhiên của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du.

đoạn trích Cảnh ngày xuân: một đoạn trích ngắn nhưng rất đầy đủ, vừa miêu tả được ngòi bút tả cảnh vừa điêu luyện tâm trạng của nhà thơ. Thông qua đó, chúng ta có được hình ảnh đẹp về thiên nhiên, khơi gợi trí tò mò của người đọc về cuộc sống kỳ thú phía trước.

xin lỗi vì đã bỏ lỡ bài thơ Đêm ở thành phố Hồ Chí Minh💖

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Bài Thơ Cảnh Ngày Xuân ❤️️ Phân Tích, Cảm Nhận. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *