Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
410 lượt xem

Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp Xuân Quỳnh – Áo kiểu đẹp

Bạn đang quan tâm đến Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp Xuân Quỳnh – Áo kiểu đẹp phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp Xuân Quỳnh – Áo kiểu đẹp

xuan quynh (1942-1988), là một nhà thơ Việt Nam. Bà được coi là nhà thơ nổi tiếng với nhiều bài thơ tình nổi tiếng như Con tàu và biển, Con sóng, bài thơ tình cuối thu, Tiếng gà trưa …

Bà tên thật là Nguyễn Thị Xuân Quỳnh, sinh ngày 6 tháng 10 năm 1942 tại làng La Khê, xã Văn Khê, tỉnh Hà Tây (nay là quận Hà Đông, Hà Nội). Cô xuất thân trong một gia đình công chức, mẹ mất sớm, bố thường xuyên làm việc nhà, cô được bà ngoại nuôi nấng từ khi còn nhỏ cho đến khi trưởng thành.

sự nghiệp

Tháng 2 năm 1955, Xuân Quỳnh được tuyển vào Đoàn Văn công Bình dân Trung ương và được đào tạo thành một diễn viên múa. Anh đã biểu diễn nhiều lần ở nước ngoài và tham dự Đại hội Thanh niên Thế giới 1959 tại Vienna, Áo.

Từ năm 1962 đến năm 1964, Xuân Quỳnh theo học tại trường dành cho những người viết văn trẻ (khóa I) của Hội Nhà văn Việt Nam. Sau khi học xong, cô làm việc tại Báo Văn nghệ Việt Nam và Báo Phụ nữ. Xuân Quynh là hội viên từ năm 1967, ủy viên ban chấp hành hội nhà văn Việt Nam, nhiệm kỳ iii. Năm 1973, Xuân Quỳnh kết hôn với nhà viết kịch, nhà thơ Lưu Quang Vũ, trước đó, Xuân Quỳnh kết hôn lần đầu với nhạc sĩ Trung ương Đoàn rồi ly hôn. Từ năm 1978 đến khi mất, Xuân Quỳnh làm biên tập viên tại một công ty xuất bản.

Xuân Quynh mất vào ngày 29 tháng 8 năm 1988 trong một vụ tai nạn giao thông tại đầu cầu Phủ Luồng, thôn Hải Dương (nay là thành phố), tỉnh Hải Dương cùng chồng là luu quang vu và con trai luu quynh mới 13 tuổi.

Xuân Quynh được truy tặng giải thưởng Nhà nước về văn học nghệ thuật năm 2001.

tác phẩm chính:

lụa – kén lam (thơ, in chung, nhà xuất bản văn học, 1963)

Hoa Dọc rãnh (thơ, in chung, 1968)

gió từ Lào, cát trắng (thơ, 1974)

bài hát ru trên sàn nhà (thơ, 1978)

Tôi đang rời khỏi sân ga (bài thơ, 1984)

hát một mình (thơ, 1984)

Hoa cỏ tháng năm (thơ, 1989)

thơ của xuan quynh (1992, 1994)

thơ tình xuan quynh – luu quang vu (1994)

hát cùng thuyền

cây trong phố – đợi trăng (thơ, in chung)

tác phẩm viết cho trẻ em

bữa trưa gà

thiên đường trong trứng (thơ thiếu nhi, 1982)

câu chuyện của luu nguyen (truyện thơ, 1985)

Mùa xuân trên quê (truyện thiếu nhi – 1981)

bến tàu thành phố (truyện thiếu nhi, 1984)

vẫn còn một vầng trăng khác (truyện thiếu nhi, 1986)

tuyển tập truyện thiếu nhi (1995).

chú gấu trên đu quay (bộ sưu tập)

thành tựu nghệ thuật

Thơ của xuan quynh giàu cảm xúc với nhiều cung bậc khác nhau như tính cách luôn chủ động của xuan quynh. những vần thơ của nhà thơ luôn gần gũi khi vui, khi buồn, bởi nó được viết bằng sự dịu dàng của một người phụ nữ vừa làm vợ, vừa làm mẹ. nhiều bài thơ xuân quy đã trở nên nổi tiếng như Con tàu và biển, Con sóng (viết năm 1967, in Hoa dọc chiến hào năm 1968), Hoa cỏ cây, hát, nói chuyện với anh … những bài thơ về sóng, truyện. Truyện cổ tích về loài người (Lời ru trên trái đất, NXB Tác phẩm mới, 1978) được đưa vào sách giáo khoa phổ thông của Việt Nam. Nhạc sĩ Phan Huỳnh Điểu đã phổ nhạc rất thành công cho các tập thơ: Con tàu và biển cả (tháng 4 năm 1963), Thơ tình cuối mùa thu của Xuân Quỳnh.

xuân quynh- đời thơ, đời người

xuan quynh, một cô gái nghèo lớn lên giữa thời kỳ đất nước phải đối mặt với muôn vàn khó khăn kinh tế, chiến tranh … nhưng xuan quynh như một cây xương rồng kiên cường và thần kỳ giữa sa mạc, cô kiệt chính nó để làm cho những bông hoa quý giá của cuộc sống nở hoa.

xuan quynh (1942-1988) là nhà thơ tiêu biểu của thế hệ nhà thơ sinh những năm 1940 và “trong sáng” với những tác phẩm thơ trẻ những năm 1960.

thế hệ nhà thơ này hoàn toàn thuộc về thời kỳ “lịch sử dân tộc vừa sang trang mới” (kháng chiến chống Pháp kết thúc thắng lợi). sau lưng họ, thời thuộc địa phong kiến ​​đã lùi vào dĩ vãng. Trước mắt họ là một chân trời vô cùng tươi sáng của đất nước đang bắt đầu bước vào thời kỳ phục hưng. họ là “những người đàn ông mới” của thời kỳ phục hưng đó.

Đối với họ, các nhà thơ thời kỳ trước chiến tranh và thời kỳ kháng chiến chống Pháp là những người thầy, người anh, người chị. nhưng có lẽ không ai trong số họ có ý tưởng “bước theo bước chân” của những tổ tiên đáng kính đó. mặt khác, do đầu óc họ còn quá minh mẫn và đầu óc họ mở rộng tương đối toàn diện nên họ không trở thành nhà thơ minh họa. Ngược lại, rất nhiều nhà thơ viết về cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước, ra đời giữa bom đạn ác liệt, đầy rung động chân thực, đầy tính nhân văn nhưng rất ít giáo điều.

như “suối ngầm sôi sục”, họ lặng lẽ đổ sức mình vào sự đổi mới thơ ca trong một thời kỳ mới. trên thực tế, không thể phủ nhận sức sáng tạo và cống hiến của các nhà thơ thuộc thế hệ 60 này. những tài năng thơ chân chính đã xuất hiện, nhưng xuân quy không phải là gương mặt duy nhất. đã có những dịch giả thơ tuyệt vời. đã có những tác phẩm thơ xuất sắc. Có thể nói, thế hệ nhà thơ, nhà văn trẻ này là lực lượng sáng tạo lớn của nền văn học Việt Nam trong bốn thập kỷ qua.

một số trong số đó đã từng là nguyên nhân gây “bão” trên diễn đàn văn học, làm tốn không ít giấy mực và tâm sức của giới phê bình văn học. chúng tôi tin rằng tất cả những điều này sẽ được lịch sử văn học đúc kết một cách mỹ mãn trong một tương lai không xa.

Tuy nhiên, thế hệ nhà thơ này cũng phải dò dẫm, cũng mang nhiều yếu kém và cũng từng nếm trải thất bại. thực tế có người chỉ bước những bước đầu tiên rồi chùn bước, lạc lối, lạc lối. tại vì? vì họ không biết khơi ra mối liên hệ giữa bể thơ của mình với nguồn thơ vô tận: đó là số phận chứa đựng vẻ đẹp của con người thời đại, của dân tộc và của nhân loại. một số nhà thơ nhiếp ảnh thường chỉ phù du trên bề mặt cuộc sống chật hẹp, đến một lúc nào đó họ chợt thấy kiệt quệ cả về đề tài lẫn hồn thơ. nhiều người khác không hiểu rằng một bài thơ hay được quyết định bởi tâm hồn của nó. Thiếu cả cái tâm và cái tình, họ rơi vào căn bệnh trọng hình thức, thích tạo cảm giác lạ bằng cách dùng nhiều từ ngữ lạ lùng. một số người không đủ sức sáng tạo, quay lại việc bắt chước thơ cổ, trong đó nhiều nhất là bắt chước thơ Nguyễn binh. thơ lục bát phát triển mạnh ở giai đoạn mới, nhưng nội dung chưa phong phú. tám bài thơ thể hiện sự buồn chán và đau lòng chiếm quá nhiều.

Nhìn chung, có thể thấy một căn bệnh trầm kha của thơ ca thời kỳ này: nhiều bài thơ không được xây dựng trên một hình tượng thơ văn, một dòng ý dày đặc hay một dòng cảm xúc tập trung. thay vào đó, toàn bộ bài thơ chỉ là một bản tường thuật dài của những suy nghĩ tản mạn, đôi khi xoắn xuýt và làm người đọc mệt mỏi, dù kiên nhẫn đến đâu.

Đó là lý do tại sao một yêu cầu cấp thiết đang được đặt ra là “cải tiến chất thơ”, và các nhà thơ trẻ cũng không ngừng trau dồi, tự điều chỉnh để có những bài thơ thực sự có giá trị. thế hệ nhà thơ “xuất bản” thập niên 60 chỉ là bước khởi đầu của “phong trào thơ trẻ”. thời hoàng kim của thơ ca Việt Nam trong thời đại mới vẫn chưa đến.

Phải mất hàng chục năm thai nghén, lịch sử và đất nước mới sản sinh ra những con người tài hoa, kiệt xuất như Xuân Quỳnh – Lưu Quang Vũ. như lời Nguyễn Công Trứ đã nói, họ là “khí đẹp của non sông chung” (đa thi giang sơn chung thủy). Cuộc hôn nhân của Xuân Quỳnh và Lưu Quang Vũ là định mệnh tất yếu của hai tài năng. anh đã có những giây phút thăng hoa trong tình yêu nhưng cũng có những giây phút anh phải đóng vai một kẻ hạnh phúc. Đó có phải là tình yêu mà người sáng tạo, không ai khác có thể tạo ra?

xuan quynh, một cô gái nghèo mồ côi: cô lớn lên giữa thời kỳ đất nước phải đối mặt với muôn vàn khó khăn kinh tế, chiến tranh … nhưng xuan quynh, cô như một cây xương rồng kháng chiến và kỳ diệu trong sa mạc, cô đã kiệt sức để nở những bông hoa quý cho đời.

Giống như hầu hết các nhà thơ đông tây kim cổ, xuân quynh đều viết thơ để miêu tả cuộc sống của chính mình ở tất cả các khía cạnh của nó: ước muốn, tình cảm, suy nghĩ và những “điều” của cuộc đời người phụ nữ. do đó, phần lớn thơ của ông là trữ tình. đất nước, thiên nhiên và thời đại được tái hiện trong thơ ông qua lăng kính trữ tình ấy. Thơ của Xuân Quynh giống như một cuốn nhật ký mở, và không nghi ngờ gì nữa, đó là lý do tại sao thơ của ông được đông đảo người dân: nam, nữ, già, trẻ, thậm chí cả binh lính đón nhận và đánh giá cao. họ bị cuốn hút vào những gì rất “xuân hương hồ điệp” về nàng: một người phụ nữ xinh đẹp, chân chất, nhân hậu, yêu đời, vui tính nhưng cũng rất sắc sảo và “trầm tư”, vẫn nên thơ. bạn thực sự “cực đoan”!

lec mon-top, một nhà văn Nga thế kỷ 19, đã hài hước chia phụ nữ thành hai loại. thứ nhất là những người phụ nữ “dại”, tức là những người phụ nữ “ngây thơ, chỉ có tình cảm nhưng không có trí tuệ”. hai là phụ nữ “trí thức”, tức là phụ nữ khôn ngoan, thông minh nhưng thiếu thốn tình cảm. nhà văn Nga vô cùng thất vọng vì không tìm được người phụ nữ có tình cảm và trí tuệ. Quynh xuân quý giá của chúng ta là hình mẫu của một người phụ nữ trọn vẹn về tình cảm và trí tuệ. và không những thế, bà còn là hình mẫu người phụ nữ đức hạnh, điều mà các nhà văn Nga dường như “không dám” đòi hỏi ở các nữ quý tộc Nga cùng thời.

với bản chất thông minh, với trí tuệ phát triển của mình, xuan quynh đã ứng xử và giải quyết mọi vấn đề phức tạp mà cuộc sống đặt ra. chắc chắn đã định hướng cho sự nghiệp chuyên nghiệp của anh: đó là thơ. quyết định chấm dứt cuộc hôn nhân mà anh biết là sai lầm. quyết định xây dựng tình yêu và hôn nhân với “đại bàng non” luu quang vũ, mà anh biết chắc rằng nó chứa đựng tình yêu và hạnh phúc đích thực.

hãy xem nó thể hiện phẩm chất trí tuệ của xuan quynh như thế nào:

“Tôi ước nó là vàng của trái tim tôi, bạn biết rằng bạn là người coi thường của cải, vì vậy nếu bạn cần nó, hãy bán nó ngay lập tức”

(hát một mình)

với những dòng thơ sau, xuan quynh giãi bày nỗi lòng của mình, nhưng là để khẳng định mình trước một người chồng biết mình không phải “gà mờ”:

“Tôi trở về đúng nơi, trái tim tôi biết khao khát những điều bạn mơ ước và rung động qua nhiều nhận thức về việc yêu bạn và biết rằng bạn yêu tôi”

(hát một mình)

người xưa nói “thiên cổ thường dân, lão nhân khuynh quốc” (xem một lần thì dựa vào dân, lại nhìn vào người), để khẳng định sức hút khó cưỡng của người đẹp. chỉ xuan quynh thể hiện sức mạnh của mình bằng những lời lẽ thâm thúy. Những từ đó, giống như một điệu valse, có thể làm mềm lòng ngay cả những trái tim đồng thau!

XEM THÊM:  Nhà Văn Victor Hugo - Tiểu Sử, Cuộc đời Và Sự Nghiệp - Đề án 2020 - Tổng Hợp Chia Sẻ Hình ảnh, Tranh Vẽ, Biểu Mẫu Trong Lĩnh Vực Giáo Dục

giàu trí tuệ, cũng như xuân hương hồ điệp ngày xưa, xuan quynh đóng vai trò cố vấn đắc lực, chia sẻ “trí tuệ” với phụ nữ cùng giới, đối đáp và ứng xử với nam giới. :

“Những điều chúng tôi thường không nói, nhưng các cô gái của chúng tôi thường nói những điều không tốt về nhau, các chàng trai nghe thấy một vài cụm từ… họ đặt chúng tôi xuống và nói câu cửa miệng: ‘vấn đề của phụ nữ’. Tôi yêu một người đàn ông không phải là đàn ông, họ yêu tôi vì họ yêu chính mình vì họ yêu chính mình đã yêu hai lần, họ leo lên một nấc thang khi chúng ta không được yêu, họ cảm thấy thấp hơn vì chúng ta không yêu chính mình… ”

(những bài thơ viết cho tôi và những cô gái khác)

xuan quynh nhận thức được bi kịch muôn thuở của cuộc đời: đó là sự ngắn ngủi của kiếp người. dường như anh vẫn có thể hình dung ra vận mệnh của chính mình: có thể là xuân anh thảo, hoa anh thảo chỉ nở và tỏa hương trong bóng tối vài tiếng rồi tàn. vì thế, cô sống vội vàng, cuồng nhiệt, cô sống hết mình với thơ và tình, với niềm vui và gia đình, như thể cô sợ mọi điều tốt đẹp sẽ qua nhanh như chớp:

“Hãy dành một chút thời gian mỗi phút mỗi giờ như một kẻ khó ưa đã từng keo kiệt, tôi biết chắc chắn rằng thanh xuân sẽ kết thúc vào hôm nay, ngày mai, ngày mai, tôi sẽ già đi…”

(đã có một thời gian như vậy)

Ngoài đạo đức cao cả và tình cảm sâu nặng, trí tuệ trong sáng, lành mạnh chính là sức mạnh diệu kỳ nâng đỡ xuân quy trong những bước khó khăn, giúp chí khí tồn tại, chịu đựng dù là gian nan nhất của cuộc sống trần thế, khiến tài năng của người ấy được thăng hoa. xuan quynh là người chiến thắng tất cả, vượt qua tất cả để hướng đến hạnh phúc rực rỡ và tuyệt vời của tình yêu và sự nghiệp. anh cũng là người biết giữ gìn và tận hưởng hạnh phúc cuộc sống một cách trọn vẹn nhất. xuan quynh là đỉnh cao của những con người “nhân văn” thời hiện đại.

“Những bài thơ tình tôi viết cho riêng mình trải qua bao cay đắng, tủi hờn, niềm vui hạnh phúc vẫn vẹn nguyên, tình yêu như bông hoa từ cây quý nơi đất nghèo”

(bài thơ tình tôi đã viết)

Bài thơ độc đáo nhất của xuan quynh là thơ về tình yêu. điều gì đã khiến nó trở nên đặc biệt?

trước hết, bởi vì xuan quynh có một “yêu tinh” cực kỳ mạnh mẽ, một cô gái có thể “sống chết vì yêu”. một người phụ nữ như xuân sắc, từng được nhà thơ Nguyên du miêu tả:

“Thủy kiều, sắc sảo, khôn ngoan vô ơn, là số mệnh của nàng, nhưng nàng lại mang theo một ly yêu ép buộc chính mình bên trong. do đó, nơi giải trí không an toàn, cảm thấy không ổn định, ma dẫn đường, ma quỷ dẫn đường, tìm những nơi còn rất xa… ”

(truyện của chị kieu)

xuan quynh không giấu giếm bản chất thật của mình: “… nếu tôi có thể yêu một ai đó, tôi yêu anh ấy hơn anh ấy yêu tôi rất nhiều, tôi yêu anh ấy cho dù anh ấy có cay đắng ngàn lần…”

(những bài thơ viết cho tôi và những cô gái khác)

xuan quynh là người của hành động nên nhất định không chấp nhận lối sống “đói ngồi dưới cây sung”. ngược lại, cô ấy “đang tìm kiếm người tôi yêu”, đồng thời cô ấy vứt bỏ những gì để “thay thế tình yêu”. và khi anh ấy đạt được tình yêu, anh ấy sống bằng tất cả trái tim mình:

“ôi sóng nhớ bờ ngày đêm không ngủ được, lòng nhớ em trong những giấc mơ thao thức”

(wave)

“Khi bạn nói rằng bạn yêu tôi, trái tim tôi đập mạnh đến mức tôi nghĩ rằng tôi có thể nghe thấy nhịp tim của bạn bởi vì tôi yêu bạn, tôi yêu bạn điên cuồng…”

Không giống như những người phụ nữ “sống trong cõi tình mà không biết biên giới của cõi ấy”, xuân quynh là một người phụ nữ không chỉ có khát vọng mà còn có khả năng đi đến tận cùng biên giới và vực sâu của lãnh địa của tình yêu. Chính trong những thái cực đó, những câu thơ tuyệt vời này đã được sinh ra:

“chỉ những con tàu mới có thể hiểu được

biển bao la

chỉ có biển mới biết

con tàu sẽ đi đâu

chúng ta không gặp nhau mỗi ngày

biển đầy nỗi nhớ

những ngày chúng ta không gặp nhau

trái tim của con tàu bị vỡ ”

(tàu và biển)

Điều nổi bật trong thơ Xuân Quynh là nàng không chỉ yêu say đắm mà còn đặt tình yêu lên ngôi của sự tôn thờ tuyệt đối. xuan quynh rất có lý: trên đời này, tình yêu chẳng phải là thứ đáng để ngưỡng mộ sao? Ngoài ra, Xuân Quỳnh với tất cả những phẩm chất có được trong con người mình, đã có được một tình yêu đáng được tôn thờ. Người chồng, trong mắt xuan quynh, luôn như một người tình mà cô yêu say đắm, cô cũng cảm thấy có thể vuột khỏi tay mình:

“Hãy đến thăm tôi và sau đó bạn đi ra ngoài

những ánh mắt quan tâm, những lời chia sẻ yêu thương

khi bạn đến, bạn quay về quá khứ

Bạn thuộc về những người ở phía bên kia cánh cửa. ”

(thời gian trắng)

“Anh ơi, đường còn xa

anh ơi, vẽ mà không cần màu

anh ấy, cả ngàn nỗi lo

anh ơi, bài thơ có gió

nhưng tôi là một người bình thường

Tôi biết bạn đã ở đó! ”

(anh ấy)

Mọi người đều nói thơ của xuan quynh ngày một hay hơn. có một nghịch lý trong thơ ông. nghĩa là bạn càng hạnh phúc bao nhiêu thì bạn càng lo lắng bấy nhiêu. và càng háo hức, lo lắng thì càng say mê, say mê. cũng do tôn thờ tình yêu quá mức mà đôi khi xuân quynh đã dự cảm về hạnh phúc của mình. thơ anh ngày càng ám ảnh và đốt cháy lòng người.

“Tôi lo lắng về chuyến đi của mình

trái tim đập những nhịp không thể tả

tim đập thình thịch vì đói

ngọn lửa nào tỏa sáng trong cô độc… ”

(hát một mình)

thơ tình của ông đã đưa tình yêu đến mức bi kịch: tình yêu trọn vẹn có thể kết thúc theo một cách bất ngờ nào đó, trước khi tuổi già đến:

‘đọc thơ tình, bạn có thể thấy sự chia ly

và đột nhiên tôi không thể tự vệ được

tay vẫn lóng ngóng, trán lòi ra như xưa … ‘

(những bài thơ viết cho tôi)

‘nếu tôi từ bỏ con tàu

biển chỉ có bão

nếu tôi phải rời xa bạn

Tôi vừa gặp một cơn bão ‘

(tàu và biển)

Tình yêu trong thơ xuân quy thật nồng nàn, sâu lắng và đầy trăn trở, tất cả được thể hiện bằng ngôn ngữ giản dị, trong sáng, gần như vô cảm. đó là thơ đạt đến đỉnh cao nghệ thuật nhưng vẫn dễ hiểu đối với quần chúng, vẫn có khả năng gây ra những xúc cảm khác thường:

“bạn trở về với trái tim thực sự của tôi

đó là máu thịt không ai có được

nó vẫn ngừng đập khi sự sống không còn nữa

nhưng tôi sẽ yêu bạn ngay cả khi tôi đã chết ”

(hát một mình)

và rồi điều bất ngờ nhất đã xảy ra với xuan quynh. bà đột ngột ra đi để lại chúng tôi mãi mãi cùng chồng con trong một tai nạn thương tâm, để lại bao đau thương cho những ai yêu thơ bà, yêu tuồng quang vũ.

Nhưng chính cái kết đó đã làm cho tình yêu mà nàng tôn thờ trở thành bất tử, khiến cho thơ của xuân quy và xuân quy như đẹp hơn trong ánh sáng huyền ảo của huyền thoại.

Bài thơ cuối cùng của luu quang vu dành cho cô được viết trong một cuốn sách bài tập với dày đặc hồ sơ công việc. bài thơ có tiêu đề rất giản dị: “thư viết cho quynh trên máy bay”. các bạn đã gửi vào đây biết bao tình cảm, sự đồng cảm, yêu thương, lòng biết ơn sâu sắc và những lời “thổ lộ” chân thành:

“Đó là bởi vì tôi đã yêu bạn trong mười lăm năm

Trái tim của bạn có mệt mỏi không?

cô gái bướng bỉnh

cô gái hay cười trong quá khứ

mẹ của các con tôi

một tháng trong bệnh viện.

giường trắng, tường trắng

chỉ người ngủ không yên giấc

yêu trái tim nhiều vất vả và lo lắng của bạn

trái tim phải lòng một chàng trai thích phiêu lưu

luôn mắc nợ những chuyến du lịch, những giấc mơ điên rồ, những chú lạc đà không bướu không có thật

Tôi vẫn là đứa trẻ ngây thơ của tôi

người chồng tồi của tôi

15 mùa hè chói chang, 15 mùa đông dài

thân mến

Có đoạn nào buồn vì bạn không?

đừng buồn, đừng lo lắng

bạn sẽ cải thiện

bạn phải cải thiện

vì chúng ta vẫn còn nhiều km để đi

nhiều việc phải làm, nhiều biển để du lịch

sự nhộn nhịp của mùa hè bên dưới

tiếng ve trong khu vườn đầy nắng

và phía sau con đập lớn của sông đỏ

đỏ như một trái tim tan vỡ

từ xa, tôi nhanh chóng trở lại với bạn

máy bay bay dọc sông đỏ

Hà Nội sau những đám mây

bạn đang tìm gì: ở đâu, ở giữa chấm màu xanh lam

Có phòng bệnh viện nơi bạn sống không?

trái tim tôi ở trong lồng ngực của bạn

vui lòng chăm sóc cho tôi

mơ những giấc mơ đẹp vào ban đêm

một ngày bình lặng như thể bạn luôn ở bên cạnh tôi

chúng ta mới bắt đầu những ngày tươi đẹp nhất của mình

tác phẩm hay, bài thơ hay hơn

cho bạn, tôi vẫn chưa viết cho bạn

rèm nhung đỏ

vừa mới bắt đầu tải lên

những ngọn nến lung linh quanh bục giảng

tất cả những đau khổ của tình yêu trong một bài hát

hãy giữ gìn sức khỏe cho tôi

trái tim mùa hè, ngôi nhà bảo vệ bạn… ”

với anh ấy là bài thơ “và bạn tồn tại”:

“Giữa đường người mênh mông, thành phố rộng, hồ xa, chiều chiều gió thổi nhanh, cây cối trong vườn đổ nhanh khi tàu hết chỗ, tôi nhớ chuyến đi dài, chỉ có một người anh ở bên em khi em đi xa, bao lần thao thức khi em đau khổ, chỉ có anh đến, em an yên bên ngọn lửa ấm tình yêu, anh chỉ vui khi em vô tư, em lạc lõng, anh đưa em về khi em cằn cỗi, em mệt mỏi Em sớm mai là tuổi thanh xuân khi giả dối vây quanh bàn tay đó che chở cho em và vẫn biết ơn anh em đến với anh từ cát gió đóa hoa cúc vàng bé nhỏ của anh. trở thành người có ích nhờ có anh em biết đời em vững vàng dũng cảm như người làm vườn, em dệt vải, đời thường trở thành ngày có anh bên em, em biết tình yêu không có giới hạn như tia nắng ta không sống mãi. giống như một câu thơ, chắc chắn bất cứ ai sẽ đọc nó hay ai biết ngày mai sẽ ra sao, con người sẽ đổi thay, năm tháng rồi cũng sẽ trôi qua trong thế giới mong manh với bao đổi thay “anh yêu em và em tồn tại” anh ơi, những bờ vai dịu dàng ấm áp làm bếp chiều, những một người thức dậy từ sáng sớm tôi ở đó, cuộc sống không còn đáng sợ Tôi ở đó, bàn tay tin tưởng, bàn tay luôn đỏ hoe vì ngày nào rửa mắt buồn đôi mắt quê nhiều mưa, ánh đèn. lờ mờ rụt rè bên cửa sổ quen rồi, tôi vẫn ngạc nhiên khi nói tên em, đôi môi em vẫn lạ lẫm.

XEM THÊM:  Hữu thỉnh là nhà thơ như thế nào

xuan quynh là người mà họ rất yêu và yêu mãnh liệt. trong đó, một người luôn khao khát tình yêu thì cách thể hiện tình yêu cũng có sự mãnh liệt riêng. tình con (bài thơ mùa xuân cho ba con nhỏ), khi thì thương chồng (hát ru cho chồng những đêm mất ngủ …). Vốn dĩ, một người sinh ra đã cô đơn, lẻ loi và thiếu đi một phần tình yêu thương của người thân nay dường như ít nhiều cũng muốn bù đắp, mong muốn người thân luôn được yêu thương. cô mang mặc cảm mồ côi. vì vậy, có thể thấy rằng: cuộc đời và thơ xuân quy là một cố gắng vượt lên nỗi cô đơn định mệnh ấy. Chính vì vậy mà cô luôn yêu và sống trong hồn thơ này một nỗi khát khao khôn nguôi: khát khao được gắn bó, che chở. tất nhiên ở con người có bản chất nhân hậu, đó là tính song phương: gắn bó với cuộc đời và gắn bó với cuộc đời, được mọi người che chở, bảo vệ. đó là nội dung quan trọng của hạnh phúc theo quan niệm của xuan quynh. và cuộc đời anh là một hành trình tìm kiếm hạnh phúc. bạn phải trở thành nhà thơ của tình yêu, bạn phải chờ đợi tình yêu, điều đó dường như không thể tránh khỏi. vì tình yêu vừa là cứu tinh, vừa là cứu tinh vừa là cứu cánh của thi nhân. anh gửi tình vào thơ như một nỗi niềm, một tâm sự sâu kín. chúng là những vần thơ giản dị và chân thật, đôi khi chỉ bằng một câu hỏi tưởng chừng như hờ hững lại mở ra một thế giới tình yêu đầy thăng trầm. Trước xuân quy, chưa có người phụ nữ nào làm thơ với những lời lẽ thiết tha, thiết tha, da diết đến thế. tình yêu trong thơ anh thật đẹp và trong sáng. dù có khó khăn trở ngại vẫn luôn trọn vẹn, đi đến cái kết có hậu như con sóng nhỏ cập bến bờ bên kia. tình yêu với xuân quy, đầu tiên, cao cả và sâu đậm nhất không gì khác hơn là “sợi dây gắn kết giữa hai người xa lạ”, “với tình yêu không thể tách rời thì em là máu thịt của anh, nên nếu cắt đứt thì anh sẽ đau khổ gấp ngàn lần. ” anh đã trải nghiệm thiên nhiên bằng xương bằng thịt ấy cả trong sóng và bờ biển, đồi đá ong và cây bạch đàn, lối đi và đôi chân, đường sắt và con tàu, tình yêu và thơ ca … nhưng trên hết là tàu và biển. vì vậy, thiêng liêng hơn cả sự thủy chung, son sắt, tình yêu với mộc qua là mong muốn được gắn bó với con người và thế giới này.

Tuy không sinh ra và lớn lên ở vùng biển, nhưng cảm xúc của anh Xuân về “biển”, về “sóng”, về “con tàu” đều thấm đẫm triết lý nhân sinh của người dân biển, xen lẫn kho lưu trữ. lần. Thơ trữ tình của xuan quynh kết hợp niềm đam mê của cảm xúc tuổi trẻ, đồng thời là nỗi lo lắng, hạnh phúc của những người từng trải, mang đến cho người đọc những cảm xúc chân thành, lãng mạn và sức hút rực lửa. yêu đời, yêu người.

xuan quynh từng nói: “Bởi vì tôi thích, tôi làm văn học và cảm thấy như mình đã sống một cuộc đời khác. khi bắt đầu sự nghiệp, tôi bị xô đẩy và khinh bỉ, nên tôi quyết định sống và sống, tức là viết. Tôi có thể nói niềm vui và nỗi buồn của riêng tôi, tôi cảm nhận được một niềm vui mà không nhiều người có được! như những người khác không yêu, nhưng tôi được yêu. như những người khác chỉ biết im lặng, nhưng họ biết nói và có thể nói thành tiếng. ”

xuan quynh là một tài năng thơ có giọng hát và khuôn mặt riêng. Trong cuộc sống đời thường, Xuân Quỳnh biết trân trọng hiện tại, biết tận hưởng hạnh phúc, say mê sống hết mình. xem nó được thể hiện như thế nào trong bài thơ “sóng”:

bạo lực và mềm mại. ồn ào và lặng lẽ, dòng sông không thể hiểu được sóng của chính nó.

<3

trước khi sóng vỗ, tôi nghĩ đến bạn, tôi nghĩ đến đại dương bao la ở đâu?

– sóng bắt đầu từ gió, gió bắt đầu từ đâu? Tôi thậm chí không biết chúng tôi yêu nhau từ khi nào

sóng dưới sâu sóng trong sóng nước nhớ bờ ngày đêm không ngủ được, lòng anh nhớ em trong mơ anh vẫn thao thức

cho dù có bao xa về phía bắc, bất cứ nơi nào về phía nam, tôi luôn nghĩ về bạn: một hướng.

ngoài kia, trong đại dương hàng trăm nghìn con sóng, con sóng không đến được bến bờ dù có nhiều chướng ngại vật

Đời người dù dài, năm tháng trôi đi như biển, dù rộng mây vẫn bay

Làm sao bạn có thể vỡ tan thành trăm con sóng nhỏ giữa biển lớn tình yêu? để nó vỡ ra hàng nghìn năm.

Bài thơ nói về tâm trạng, tình yêu mãnh liệt của người con gái khi yêu. đến bài thơ có nhạc điệu, bài thơ là âm điệu của một trái tim rung động trước sóng, rung động đồng điệu với nhịp sóng. hào hứng đến phấn khích, khao khát đến lo lắng. có hình ảnh sóng được vẽ nên bởi giai điệu, tiết tấu dồn dập, bồng bềnh, bất tận như hơi thở xuyên suốt cả bài hát.

Giọng điệu trữ tình của bài thơ được gợi lên từ hình ảnh sóng biển. cả bài thơ là một làn sóng cảm xúc trong lòng người con gái đang yêu khi đứng trước biển nhìn sóng vỗ miên man. sóng là một hình ảnh ẩn dụ, nó là hiện thân của cái tôi trữ tình của người ca sĩ, có lúc hoà vào, có khi là phân thân của “em”, người con gái đang yêu say đắm. sóng đã gợi lên một hồn thơ phong phú, hồn nhiên và đầy sức sống.

thật tự nhiên và thơ mộng. sóng luôn hướng vào bờ. bạn là một làn sóng nhỏ luôn hướng về tôi. tình yêu của người con gái như một quy luật của cuộc sống mãi mãi không thay đổi. và tình yêu đó sẽ tồn tại mãi mãi, nó sẽ trở thành bất biến. tại sao ham muốn lại mãnh liệt đến vậy?

“mãnh liệt và mềm mại

ồn ào và yên tĩnh ”

đó là bản chất của sóng. Hay là tâm trạng của sóng? đôi khi mềm mại, đôi khi bạo lực, đôi khi lớn tiếng, đôi khi im lặng. sóng có tất cả các cung bậc của tâm trạng và cảm xúc. sóng vỗ bờ yêu thương:

“dòng sông không hiểu tôi

sóng chạm vào hồ bơi ”

Hóa ra chỉ cần tìm được bể sóng mới có thể thực sự là mình, hiểu được chính mình. và quan trọng nhất là nói lời chào, nhận lời yêu thương. ở đây sóng và bờ biển đã trở thành một cặp hình ảnh song hành với nhau. có sóng thì mới có bờ, còn bờ thì chắc chắn sẽ có sóng. cái này không tồn tại nếu cái kia không tồn tại. chính vì vậy nó được coi là hình ảnh tiêu biểu của sự gắn kết. bạn và tôi như sóng vỗ bờ bên kia! Và nếu tôi không hiểu chính mình, tôi sẽ tìm thấy bạn. tất nhiên là…

Cả bài thơ là một tình yêu vô bờ bến. yêu sóng và tận hưởng tình yêu. Như một thi sĩ, Xuân Quỳnh chân thành yêu hết mình. tình yêu không bao giờ thay đổi. trước và sau như nhau. tình yêu là vĩnh cửu, bất biến với thời gian. dù sóng ở đâu, dưới sâu, dưới nước, sóng vẫn nhớ bờ, khao khát, cháy bỏng. đến nỗi các nhà thơ phải trung thực:

“Tôi không thể ngủ ngày hay đêm

trái tim tôi nhớ bạn

thức dậy ngay cả trong giấc mơ ”

Có tình yêu nào mạnh mẽ hơn thế không? đam mê hơn thế? Trong mơ con người ta không thể kiểm soát được bản thân, tuy nhiên anh vẫn nghĩ đến em, như một nhu cầu tất yếu. tiềm thức luôn tìm kiếm em như người đi giữa đêm khuya tìm ngọn hải đăng để định hướng cho mình. “thức” có nghĩa là cả trong mơ và khi thức, bạn luôn giống nhau. thực tế, bạn là bến bờ, bến tàu, là đích đến. sóng xa vẫn có thể tìm được bến bờ, chỉ cần bạn và tôi sẽ vượt qua mọi khó khăn để đoàn kết, chung sống hạnh phúc trọn vẹn như một cặp vợ chồng.

“ngoài đại dương

hàng trăm nghìn wave

mọi người đều đến bờ

bất chấp nhiều trở ngại ”

cuối cùng, sóng đã nói hộ cho nhà thơ khát vọng được sống trọn vẹn trong tình yêu. tình yêu đôi lứa đẹp đẽ, say đắm như trăm ngàn con sóng nhỏ giữa đại dương bao la, muôn hình muôn vẻ hòa cùng biển lớn nghĩa tình:

“cách làm tan chảy nó

trong một trăm con sóng nhỏ

trong đại dương tình yêu

hàng ngàn năm để chiến thắng ”

toàn bộ bài thơ, nếu đề cập đến tiêu đề, tác giả đã nói đến từ “ola” mười một lần. sóng vỗ rì rào như tâm trạng xôn xao. sóng như tâm trạng của người con gái, tâm trạng của một người nhiều tình yêu, luôn khao khát và lo lắng. hạnh phúc nhưng không bình yên. sóng vỗ giữa đại dương bao la cũng chính là sóng trong trái tim người con gái.

Có vẻ như xuan quynh không phải lo lắng về việc tìm kiếm niềm vui trong cách thể hiện, cũng như không tốn nhiều công sức trong việc lựa chọn hình ảnh và trau chuốt ngôn ngữ. nhà thơ đã từng nói: “Đừng lo lắng về việc tìm kiếm ngôn ngữ. cảm xúc sẽ tự chọn ngôn ngữ của mình. Mặc dù các thể loại văn học có xu hướng tìm kiếm sự đổi mới, nhưng xuan quynh có một quan điểm rất đơn giản: “cái hay thì luôn mới”. xuan quynh không có ý định trau chuốt nghệ thuật thơ của mình. cô đến với bài thơ một cách hồn nhiên nhưng liền mạch về cảm xúc, trong sáng về cách diễn đạt. chính điều đó đã tạo nên nét riêng trong thơ xuân quy. đặc điểm nổi bật nhất của thơ ông là giọng điệu thơ. thơ ông có một giọng riêng dễ nhận ra. giọng điệu ở đây không phải là cách nói mà là cảm nhận, là giọng điệu của tâm hồn. một giọng điệu không cách điệu, gượng ép mà luôn tự nhiên, phóng khoáng. trong bài thơ “ola”, xuân quy tự để mình được dẫn dắt theo mạch cảm xúc, tạo nên mạch thơ mượt mà, thấm đẫm vào lòng người đọc, nhất là những ai đã và đang yêu.

xuan quynh đã để lại cho người đọc nhiều bài thơ có giá trị như bài thơ “sóng”. Nó là một phần hành trang của các bạn trẻ từ xưa đến nay. cuộc sống có lẽ là quá ngắn đối với một người tài năng như bạn. để hôm nay có những vần thơ buồn:

“những năm đẹp nhất để sống

Tôi đã trải qua nó

sống hết mình

yêu bằng cả trái tim để yêu

không còn hối tiếc.

hoa cúc vàng trong buổi chiều

sóng ở bên trong sóng

những đám mây trắng tiếp tục bay

bị che khuất bởi bầu trời cao

ai biết được mùa thu này

căn phòng nhỏ vẫn ở đây

câu thơ chưa hoàn thành

nước mắt giàn giụa

đó chỉ là nỗi nhớ

lẫn trong cỏ

trở lại với cát bụi

rời khỏi thế giới này

tất cả niềm vui và nỗi buồn trên thế giới

sóng đã chạm đến bể bơi

tình yêu không ngừng yêu

trái tim tiếp tục đau đớn

tình yêu vẫn còn đau

với tình yêu vĩnh cửu

những giọt nước mắt lặng lẽ rơi

phải lòng những người tài năng

chỉ cần đừng hối tiếc về điều đó

ai biết… tốt hơn là sống già. ”

(“về một nhà thơ chết trẻ” – ha phuong)

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Tiểu sử cuộc đời và sự nghiệp Xuân Quỳnh – Áo kiểu đẹp. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *