Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
379 lượt xem

Tình cha con trong bài thơ nói với con

Bạn đang quan tâm đến Tình cha con trong bài thơ nói với con phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Tình cha con trong bài thơ nói với con

Cảm nhận về tình cha con trong bài văn nói của con y phuong mang đến 7 bài văn mẫu, có dàn ý chi tiết giúp các em học sinh lớp 9 cảm nhận sâu sắc hơn về tình phụ tử thiêng liêng, cao cả.

Bài thơ kể cho con nghe đã giúp chúng ta hiểu rằng tình cảm gia đình là một tình cảm vô cùng cao quý và thiêng liêng, không gì có thể so sánh được. vậy mời các em cùng theo dõi 7 bài văn cảm nhận về tình cha trong bài viết dưới đây để học tốt và tốt hơn môn ngữ văn 9.

tóm tắt cảm xúc giữa cha và con trong buổi nói chuyện với con trai của y phuong

i. mở đầu

  • giới thiệu về tác giả và phƣơng: ông là đại thi hào dân tộc sinh ra ở vùng đất nổi tiếng có truyền thống cách mạng cao đẹp.
  • giới thiệu về tác phẩm “nói chuyện với tôi”: là nhất bài thơ độc đáo và gợi cảm của và phuong.

ii. nội dung bài đăng

– tóm tắt nội dung bài thơ: xuyên suốt bài thơ là nguồn cảm hứng, là tình cảm cha con thiêng liêng, song hành là tình yêu quê hương đất nước. bài thơ cho chúng ta thấy cái nhìn nhân văn và cao cả của tác giả qua cách giáo dục con cái.

– phong cách nghệ thuật của tác giả:

+ sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, giản dị nhưng có sức gợi nhiều hơn bất kỳ kỹ thuật nghệ thuật cao siêu nào.

trong khổ thơ đầu tiên, và phuong đã viết:

chân phải đến cha, chân trái bước tới mẹ, một bước để nói, hai bước để cười

ý nghĩa của hình ảnh gia đình trong khổ thơ này: y phuong đã vẽ nên ngôi nhà hạnh phúc nhất, nơi người cha, người mẹ trọn vẹn yêu thương đứa con sinh ra. mái ấm gia đình là chiếc nôi đầu tiên mà em bé cần. Chiếc cũi này sẽ mang đến cho bạn những giấc ngủ ngon, những giấc mơ đẹp và nuôi dưỡng tâm hồn bạn khi lớn lên.

– Ở khổ thơ thứ hai, tác giả bắt đầu dạy cho các con những bài học đầu tiên về truyền thống của quê hương đất nước, nhắc nhở các con về tình yêu thương, sự gắn bó với tổ tiên, đồng bào

– Giá trị nhân văn trong những câu thơ của tác giả: tác giả mong muốn những tinh hoa truyền thống lâu đời của các dân tộc anh em không bị lãng quên. đó là bản sắc văn hóa, là tiếng nói của mỗi vùng miền, đó là lý do bạn phải giữ gìn nó, ghi nhớ nó và đừng bao giờ đánh mất nó:

– tác giả gợi cho con cái nhớ về những kỉ niệm ngọt ngào, về cha mẹ, chỉ có cha mẹ mới có con hôm nay. Tác giả muốn con cháu ghi nhớ công ơn sinh thành, dưỡng dục, công ơn sinh thành dưỡng dục của nhân dân. Cha mẹ nào cũng mong muốn con cái của mình sống theo những truyền thống tốt đẹp mà dân làng xưa đã truyền cho. Tôi muốn con mình sau này sẽ có ích và đóng góp vào sự phát triển của quê hương, đất nước.

– tác giả muốn dạy con cách sống kiêu hãnh, kiên cường và vượt lên số phận. Trên con đường đời nhiều thăng trầm, nhiều cám dỗ, khiến con cái có những lúc vấp ngã như vậy, tác giả mong muốn các con hãy kiên trì, vững vàng, can đảm, tiến về phía trước, vươn lên để trưởng thành hơn, xứng đáng với con đường dài. truyền thống vẫn được người dân quê ta gìn giữ.

người đồng minh thô ráp da thịt, không ít người đều nhỏ. nhân dân đồng minh tự đục đá nâng cao quê hương, quê hương làm phong tục

– Phân tích nghệ thuật và giá trị nhân văn trong những câu thơ của tác giả: ở những câu thơ trước giọng điệu nghiêm trang nhưng ẩn chứa sự uy nghiêm, quyền lực mà tác giả muốn dạy con cháu. tác giả là một người cha muốn khuyên con trai mình những điều sâu sắc nhất về giá trị nhân văn, giá trị đạo đức và chuẩn mực xã hội mà con cần ghi nhớ khi lớn lên.

iii. kết thúc

– Nó có bày tỏ cảm xúc của bạn về bài thơ không?

chẳng hạn: bài thơ “nói với con” đi vào lòng người đọc bằng sự dịu dàng nhưng nhiều triết lí sâu sắc, bằng tình yêu thương thầm lặng nhưng mãnh liệt của người cha dành cho con mình. bằng những vần thơ giản dị của mình nhưng tác giả đã đưa các em từ những đứa trẻ còn trong nôi chưa hiểu đời đến hiểu được những điều tốt đẹp trong cuộc sống, từ khi còn ngốc nghếch tập đi nơi có ý chí kiên cường dũng cảm vượt qua sóng gió và bão táp và biết phát huy truyền thống tốt đẹp của dân tộc mình để làm người.

cảm nhận tình cảm của hai cha con trong buổi trò chuyện với con – bài mẫu 1

Tình yêu gia đình luôn được coi là một trong những nguồn cảm hứng dồi dào và mạnh mẽ nhất cho thơ ca. trong đó những vần thơ đề cao tình mẫu tử thiêng liêng, tình phụ tử đáng quý. Tìm một bài thơ tình mẹ không khó, nhưng để nói hay, nói đúng về tình phụ tử thì có lẽ chỉ có bài thơ “nói chuyện với con” của tác giả và phũ phàng là vô cùng trọn vẹn. Tác giả đã khéo léo đan cài tình cảm gia đình vào lòng yêu nước, yêu nước để dạy dỗ con cái nên người.

tình yêu thương gia đình luôn là sức mạnh to lớn nhất mà mỗi con người có được. nó vừa là động lực vừa là vũ khí sắc bén nhất để cưu mang chúng ta vượt qua những khó khăn của cuộc sống. Ấn tượng đầu tiên về bài thơ này là hình ảnh một đứa trẻ lớn lên trong tình yêu thương, sự che chở và kỳ vọng của cha mẹ.

“chân phải hướng về cha, chân trái hướng về mẹ, một bước về phía giọng nói, hai bước về phía tiếng cười”

ít nhiều những hình ảnh này đã gợi lên trong tâm trí chúng ta một thiên đường của những ký ức trong mơ. Đó là hình ảnh đứa trẻ tập nói, chập chững những bước đi đầu đời trước sự chờ đợi đầy lo lắng của cha mẹ. ai đó đã từng nói rằng gia đình là cái nôi êm ái và quý giá nhất để nuôi dạy con cái nên người. tuy nhiên, gia đình không chỉ là cái nôi nuôi dạy con cái, nó còn gắn chặt với tình yêu quê hương đất nước trong cuộc sống khó khăn nhưng với lòng nhân ái của những con người cần cù lao động:

bạn của tôi, tôi yêu bạn rất nhiều …….. trái tim

ở đây, chúng tôi thấy sự xuất hiện của cụm từ đối tác. Vậy đối tác của bạn là ai? là cách nói mang đậm bản sắc địa phương của người miền núi. Nó dùng để chỉ những người cùng nguồn gốc, một quê hương ban đầu và một dân tộc. tác giả đã vận dụng tài tình những câu nói của dân tộc miền núi vào bài thơ. hầu hết những suy nghĩ đều được miêu tả một cách chân thực nhất qua từng câu chữ. đan lát và đánh cá, bàn tay khéo léo của người thợ đã tạo nên những chiếc nan hoa. bức tường của ngôi nhà được làm bằng các bài hát,…. Rừng ở đây không chỉ cho ra gỗ quý những lâm sản quý hiếm mà còn là những loài hoa thể hiện vẻ đẹp của cuộc sống. sự chăm chỉ đó đã mang lại cho con người rất nhiều điều tốt đẹp. con đường không chỉ là nơi lưu lại dấu chân mà còn là con đường nuôi dạy con khôn lớn.

ở đây nhà thơ đã chuyển thơ sang suy tư về cội nguồn của hạnh phúc quê hương:

cha mẹ …… trên thế giới

người cha không chỉ biết về nguồn gốc của việc nuôi nấng, mà ở đây người cha còn muốn dạy con trai mình về những đức tính tốt đẹp của “đồng minh”, đồng thời gửi gắm những ước mơ lớn lao về thế giới của những đứa con trong tương lai. đó là lòng yêu lao động cần cù và sức sống bền bỉ vượt qua mọi hoàn cảnh, bất chấp mọi khó khăn, gian khổ:

bạn của tôi, tôi yêu bạn rất nhiều

đừng lo lắng

ở đây, nhịp thơ càng lúc càng nhanh như một bài hát để dạy cho các em những điều quý giá về cách sống, cách làm người. đầu tiên là bài học về tinh thần đoàn kết, yêu thương lẫn nhau. sự quan tâm yêu thương chính là sức mạnh giúp đồng loại của mình vượt qua bao gian nan thử thách trong cuộc sống. những câu thơ đối xứng như “thước đo nỗi buồn / xa cách nuôi chí lớn” thể hiện rõ ràng và mạnh mẽ ý chí sắt đá của dân tộc mình.

Cuộc sống có thể vất vả, có thể nghèo khó nhưng mọi người luôn tự hào và gắn bó với quê hương đất nước. và cuối cùng, người cha muốn nhắn nhủ con dù ở đâu, làm gì cũng phải luôn nhớ về quê hương. biết vượt qua mọi khó khăn thử thách trong cuộc sống bằng ý chí và niềm tin sắt đá. không nên coi thường và phản bội tổ quốc. câu thơ được lặp lại với tiết tấu dồn dập, dứt khoát, chắc và dồn dập, có sự ám chỉ, ám chỉ và cấu trúc uyển chuyển lay động trái tim người nghe.

Có thể nói, bài thơ “Nói với con” là một trong những bài thơ hay nhất về tình phụ tử thiêng liêng và cao cả trên thế giới. nó giống như chất tạo men, càng ủ lâu càng ngọt, thấm càng lâu. tình cảm gia đình là tình cảm vô cùng cao quý, thiêng liêng song hành với tình yêu đất nước, quê hương. đó là động lực mạnh mẽ để vun đắp và nuôi dưỡng tâm hồn mỗi người.

cảm nhận tình cảm của hai cha con trong cuộc nói chuyện với con – bài mẫu 2

Bạn có thể đã biết rằng tình mẫu tử luôn là một chủ đề phong phú cho thơ ca. những bài thơ về tình cha con rất ít. Trong đó, bài thơ “Trò chuyện với con” của tác giả Phương và Phương là một trong những tác phẩm rất hiếm. bài thơ kể về đứa trẻ thể hiện tình cảm gia đình đầm ấm, tình yêu quê hương đất nước ngọt ngào, dịu dàng và tôn vinh những giá trị truyền thống ân nghĩa, sức sống mãnh liệt của người dân miền núi.

Nguồn sống của tôi trên hết chính là cái nôi của gia đình tôi lớn lên trong một mái ấm có cha và mẹ trong vòng tay yêu thương. cha mẹ cảm thấy vui và hạnh phúc, từ những bước đi đầu tiên của bé cho đến tiếng cười đầu tiên của bé. cách nói mộc mạc, nghệ thuật liệt kê ám chỉ, gợi không khí gia đình đầm ấm, chan chứa tình yêu thương.

“Bạn ơi, tôi yêu bạn lắm, tôi đang dệt những tia sáng trong nhà, hát rừng cho hoa, con đường cho trái tim”

ngoài ra, cũi nhỏ đó cũng được bao phủ bởi cũi lớn ở nhà. những đứa trẻ lớn lên và trưởng thành trong cuộc sống lao động giữa thiên nhiên thơ mộng của quê hương. tác giả sử dụng những câu nói của đồng bào vùng cao để tạo nên những hình ảnh cụ thể và khái quát. đồng bào của tôi, núi non, những người tôi yêu rất nhiều. dệt, cần cù, siêng năng, cần cù, quan tâm, chia sẻ và gắn bó với nhau.

“rừng hoa, con đường của trái tim”

thiên nhiên tươi đẹp và thơ mộng được biến thành nghệ thuật nhân hoá. điều đó khẳng định tình yêu quê hương đất nước. người cha muốn nói với con trai mình rằng vẻ đẹp của người bạn đồng hành của anh ấy yêu cô ấy và đồng hành cùng cô ấy. nên khi hạnh phúc bế con trên tay, nhìn con khôn lớn, nghĩ đến tình làng nghĩa xóm, rộn ràng mái ấm, người cha lại nghĩ đến những kỷ niệm vui.

Cha mẹ hãy luôn ghi nhớ ngày cưới, ngày đầu tiên đẹp nhất trên đời “

đức tính cao quý của một đồng minh và mong muốn được ở bên bạn. cách diễn đạt mộc mạc nhưng độc đáo. nhà thơ tiếp tục thể hiện vẻ đẹp của tình đồng đội qua những hình ảnh đặc sắc.

“các đồng minh …

đừng lo lắng “

Cụm từ “đồng chí” được lặp lại ba lần, đó là cảm xúc dâng trào trong tâm hồn nhà thơ. biết bao tình cảm thiêng liêng dành cho quê hương và con người nơi đây đã thổn thức trước tiếng gọi “Mẹ yêu con, con yêu con”. Trước tình hình đất nước lúc bấy giờ, cách duy nhất để giữ vững tinh thần, củng cố niềm tin là phải tin vào sức mạnh truyền thống của đất nước, trung thành với Tổ quốc. ngay cả ngày nay đất nước chúng ta và đồng bào của chúng ta vẫn tiếp tục nghèo đói và gian khổ ”. sống trên đá, trong thung lũng lên thác xuống ghềnh, đừng “chê đá gập ghềnh, thung lũng nghèo”. lạc quan “như sông, như suối”. trong ý thơ có một nét độc đáo, nhà thơ dùng những độ cao của trời đất để đo mức độ đau buồn và ý chí của đồng đội, ý chí cao như núi, ý chí của con người sẽ dài như sông. và suối, lớn như đại dương. bạn phải biết yêu thương thực sự nơi mình sinh ra và lớn lên. Dù khó khăn đến đâu, đừng chỉ trích, đừng bỏ cuộc, đừng làm những điều trái với lòng mình. bạn phải siêng năng và lạc quan vượt qua để sống một cuộc sống đàng hoàng.

những người đồng chí tuy mộc mạc nhưng rất giàu lòng dũng cảm và lòng tự trọng

“đồng minh thô và nhiều thịt, không ít thì ít. đồng minh tự đục đá xây dựng quê hương, tổ quốc là tục”

ý thơ cụ thể nhưng hàm ý sâu xa, nhà thơ hai lần nhắc lại tình đồng chí da diết, mộc mạc. về lời ăn tiếng nói, nhưng ít người nhỏ bé về ý chí, lòng tự trọng, mà ngược lại, rất mạnh mẽ, hào sảng, tràn đầy niềm tin và tinh thần lạc quan, bền bỉ gắn bó với quê hương đất nước. câu thơ độc đáo với cách nói đặc trưng sâu sắc của đồng bào vùng cao.

“đồng chí cộc và thịt, không ít người nhỏ, đồng chí tự đục đá xây dựng quê hương”

con cái cối xay cao là một hành động thực tế mà những người leo núi thường đục quá cao để xây nhà, từ hình ảnh đó bài thơ dịch là “nâng cao quê hương” là ý thức bảo vệ và tinh thần xây dựng. xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, tiến bộ hơn là tôn vinh, giữ gìn thuần phong mỹ tục của quê hương.

ở những câu cuối, nhà thơ cho rằng ông muốn truyền cho con trai sức mạnh truyền thống của quê hương, đồng minh, tuy nhiên ông sống cao thượng, mong con lớn lên và lớn lên trên đời để sống cao thượng. cuộc sống. Để xứng đáng với điều đó, truyền thống đẹp đẽ ấy thật đáng trân trọng. bài thơ sử dụng thể thơ tự do, số câu, số chữ, số từ được điều chỉnh để phù hợp với mạch cảm xúc tự nhiên, nhịp điệu uyển chuyển, mượt mà.

Qua lời của một người cha với con trai mình. chúng ta thấy rằng tình cha con rất khăng khít, tình cảm, một người cha luôn muốn dạy những điều tốt đẹp nhất cho con cái của mình. vì vậy, mỗi chúng ta phải thành kính cố gắng giữ gìn truyền thống tốt đẹp của ông cha để lại.

cảm nhận tình cảm của người cha và người con trong cuộc trò chuyện với con cái – mẫu 3

“Quê hương là gì hả mẹ, cô giáo dạy con yêu quê hương là gì?

Tất cả chúng ta đều có quê hương, là nơi đầu tiên đón nhận tiếng khóc chào đời của con. Nghĩ đến quê hương, mỗi người gợi lên một hình ảnh đẹp đẽ riêng xen lẫn cảm xúc chân thành, tự hào. vì vậy, dù nhiều người đã nói về quê hương, làm thơ về quê hương nhưng quê hương khi nói chuyện với những người con trong ngành y vẫn mang lại cho chúng ta những cảm xúc sâu lắng.

có lẽ, ai cũng vậy, những gì người ta thường nhớ về quê hương là những gì chân chất, mộc mạc và giản dị nhất. Nếu trung quan gắn quê hương mình với hình ảnh “chùm khế ngọt”, “con đường đến trường”, “cánh diều xanh” … thì y phuong cho tôi xem:

“bạn ơi, mình yêu bạn nhiều. Bỏ qua tia nắng nhà hát Rừng cho hoa, đường cho lòng.”

Là một vùng quê miền núi chưa phát triển, nhưng con người vô cùng quý giá, mảnh đất giàu truyền thống văn hóa và đặc biệt là mảnh đất nuôi dưỡng những tấm lòng lương thiện. những người tôi rất yêu thương nhưng cũng vĩ đại, đầy khí phách cả về nỗi buồn lẫn ý chí (cao để đo nỗi buồn; xa để nuôi chí lớn). quê hương của tôi nói với tôi rằng nó có một cái gì đó đặc biệt, nhưng cũng có một cái gì đó chung.

nhưng có lẽ, điều khắc sâu nhất trong lòng mỗi người con (và chúng tôi là độc giả) chính là những lời khuyên, lời khuyên của người cha. người con trước cha, trước nước, luôn là hình ảnh thân thương nhất, nhỏ bé nhất và luôn cần được che chở, dạy dỗ. Những bài học của người cha luôn là động lực giúp con cái trưởng thành và cứng rắn hơn khi đối mặt với cuộc sống.

tuy nhiên, ông cha ta vẫn muốn sống trên đá, không ghét đá gập ghềnh, sống trong thung lũng, không trách thung lũng nghèo khó, sống như sông như suối, lên xuống thác ghềnh, không màng chăm sóc. chăm chỉ .p>

Chính giọng điệu của bài thơ đã gieo vào lòng người những tình cảm yêu thương, những lời dặn dò chân thành, thiết tha. Dù trong hoàn cảnh nào của cuộc sống, con người luôn phải vượt lên hoàn cảnh để sống. “nỗi buồn” sẽ làm cho con người biết cách sống, ý chí rèn luyện con người luôn nỗ lực vươn lên và vươn cao. “cao vời vợi / xa nuôi chí lớn” là những câu thơ ý nghĩa như một lời động viên, động lực mà cha mẹ muốn gửi gắm đến con cái, giúp con đứng vững và tiến xa hơn với những quyết định trong cuộc đời. hãy luôn giữ vững niềm tin vào cuộc sống, sống ở đời sẽ không tránh khỏi những nỗi buồn, người biết sống cũng phải là người luôn “nuôi chí lớn” để cuộc đời, cuộc đời có những điều ý nghĩa. đó cũng là kỳ vọng về tầm vóc của bạn trong chặng đường khó khăn của cuộc đời.

cảm nhận tình cảm của hai cha con trong cuộc nói chuyện với con – bài mẫu 4

Tình cha ấm áp như vầng thái dương ngọt ngào như dòng nước khơi nguồn cho muôn đời vì bao gian khó.

Một trong những tình cảm sâu sắc nhất của trái tim con người là tình yêu gia đình, tình cha con, tình mẹ. vì vậy, đây cũng là một trong những đề tài văn học, là nguồn cảm hứng vô tận nhất để các nghệ sĩ sáng tác những vần thơ hay ca ngợi công lao của cha mẹ đối với con cái. và phuong – một người dân tộc Tày với bài thơ “Nói chuyện với con” (1980) đã mượn lời người cha trò chuyện với con mình để thể hiện tình yêu thương con một cách rất thấm thía và cảm động: “Hãy vuốt ve con, yêu thương con. đứa trẻ, mong muốn đứa trẻ lớn lên sẽ trở thành một con người. Mạch cảm xúc xuyên suốt bài thơ là tình cha con sâu nặng, thiêng liêng, đi từ tình cảm gia đình, mở rộng đến tình cảm quê hương, từ những kỷ niệm ngọt ngào được nâng lên thành cuộc sống.

XEM THÊM:  Cảm nghĩ về mùa xuân (20 mẫu) - Văn 7

trước hết, mở đầu bài thơ là tiếng lòng của một người cha nói với con về cội nguồn nuôi dưỡng: cậu bé lớn lên vì tình yêu của cha mẹ và đất nước. đầu tiên, người cha nói về tình cảm gia đình – cái nôi đầu tiên nuôi con khôn lớn:

“chân phải hướng về cha, chân trái hướng về mẹ, một bước về phía tiếng nói, hai bước về phía tiếng cười”

bằng những hình ảnh cụ thể, giàu tính chất nhào nặn của “chân phải”, “chân trái”, “tiếng nói”, “tiếng cười”, nhà thơ đã dựng lên trước mắt người đọc hình ảnh một em bé đang tập đi, tập nói của mình. cha mẹ. từ đó, nhà bác học gợi lên không khí đầm ấm, thân thuộc và vui tươi, rộn rã tiếng cười của trẻ thơ. Đồng thời, nhà thơ đã cho người đọc thấy rằng mỗi bước đi, mỗi nụ cười của trẻ thơ đều được cha mẹ trân trọng, chăm sóc và mong đợi. Đó là tình yêu thương dành cho gia đình, là công lao to lớn, thiêng liêng mà cha mẹ dành cho con cái mà họ muốn con cái luôn ghi nhớ.

Ngoài tình yêu đối với gia đình, người cha muốn nói với con trai mình về nguồn lương thực rộng lớn hơn, đó là tình yêu thương đồng bào, đất nước và láng giềng:

bạn thân mến của tôi, tôi yêu bạn rất nhiều, tôi yêu bạn.

Với tư tưởng giàu hình ảnh của người dân miền núi và lối diễn đạt mộc mạc, nhà thơ Y học đã miêu tả chân thực và sinh động cuộc sống lao động thật ý nghĩa và thơ mộng (nên đổi thành “cuộc sống lao động vui tươi nhộn nhịp”. đời “) của” đồng bào. “” đồng minh “là để chỉ những người ở vùng mình, miền riêng, sống chung một vùng đất, quê hương, dân tộc.Câu thơ dùng từ” sơn “kết hợp với từ bổ từ “I love you so much” (“I love you so much” là một cụm tính từ) để lời bài hát trở nên ngọt ngào, đầy tự hào và tình yêu quê hương mãnh liệt. “được gợi lên qua hàng loạt hình ảnh gợi tả rất cụ thể:” nghề dệt “- dụng cụ đánh cá của người dân miền núi, dưới bàn tay khéo léo đã trở thành những chiếc” nan cố định “; nhà sàn không chỉ được dựng bằng ván gỗ mà còn được tạo ra bằng những “câu hát”, chiều hướng văn hóa, phong cách cuộc sống của những “đồng minh”. các động từ “dệt”, “cai”, “ken” có tác dụng biểu thị động tác lao động; đồng thời thể hiện phẩm chất cần cù, chịu khó, yêu công việc, yêu cuộc sống, tràn đầy niềm vui của đôi bàn tay khéo léo, tài hoa của người dân miền núi.

ngoài ra nói đến quê hương, người cha cũng nói đến “rừng” và “đường đi” của các “đồng minh”:

Rừng cho hoa và đường cho trái tim.

Rừng không chỉ để lấy gỗ, lấy măng mà còn là “hoa”. “hoa” là sản phẩm của thiên nhiên, là sự kết hợp của những gì tinh túy nhất, đẹp nhất, lãng mạn nhất của đất trời mà núi rừng bản địa đã ban tặng cho con người nơi đây. còn “đường” là sự gắn bó, khăng khít của “đồng bào”. những “con đường” ấy được tạo nên bởi những “trái tim” nhân hậu và bao dung. đó là con đường từ thung lũng ra suối, con đường từ thị trấn lên thị trấn, con đường đến trường, đến lớp, con đường ra đồng, ra đồng… đó là những con đường đã gắn kết tình đoàn kết của nhân dân. ở chỗ ở đây (bổ sung: con đường không chỉ mở đường, tạo nhịp cầu nối người với người, mà con đường còn “dành cho những tấm lòng nhân ái, bao dung). vì vậy, thiên nhiên núi rừng không chỉ mang đến cho con người vẻ đẹp của tạo hóa mà còn che chở, nuôi dưỡng con người cả về tâm hồn và lối sống.

từ tình yêu quê hương đất nước, người cha bất ngờ (ôn lại kỷ niệm đẹp đẽ về tình cảm gia đình thiêng liêng, cao cả) quay sang kể cho con trai nghe những tâm sự riêng tư trong “ngày cưới”:

Cha mẹ sẽ luôn nhớ về ngày đầu tiên tươi đẹp nhất của đám cưới.

nhiều người đã thắc mắc về sự thay đổi đột ngột này. và phuong chia sẻ: tình cảm lứa đôi, cha mẹ đơm hoa kết trái, bắt nguồn từ tình yêu quê hương đất nước, yêu cuộc sống lao động. Đây là cách nhà thơ quan niệm: khi con người sống gắn bó với đất nước và với công việc, con người sẽ tìm thấy tình yêu và hạnh phúc. vì vậy, đứa trẻ sinh ra từ đó không chỉ là kết tinh từ tình yêu thương của cha mẹ, mà còn từ tình yêu quê hương đất nước bao la. và quê hương đã cho tôi tình yêu thương, bao bọc và bảo vệ tôi ngay từ khi tôi cất tiếng khóc chào đời.

Từ việc ăn uống nhớ nguồn ở khổ thơ thứ nhất, đến khổ thơ thứ hai, người cha tiếp tục ca ngợi đức tính cao đẹp của đồng đội, nhắc nhở con tự hào về đất nước, dân tộc và dặn dò con. phát huy và sống đúng với truyền thống của đất nước bạn:

người mình yêu nhiều lắm, con ơi, sống chưa thành đá, đừng ghét đá gập ghềnh, hãy sống trong thung lũng, đừng ghét thung lũng nghèo, hãy sống như sông như suối. , lên và xuống, mà không cần lo lắng về công việc khó khăn.

Câu đầu tiên được cho là “bạn của tôi, tôi yêu bạn rất nhiều”, nhưng đã có một chút thay đổi. nếu câu thơ của khổ thơ đầu là “tình yêu”, nghĩa là xuất phát từ tình cảm chân thành, từ trái tim nhiệt thành, thì câu thơ của khổ thơ thứ hai là: “tình yêu”. “yêu” là trạng thái tình cảm không chỉ xuất phát từ trái tim yêu thương chân thành mà còn bao hàm cả sự sẻ chia, đồng cảm trong trái tim. đó là lý do vì sao “các dân tộc anh em” – những người cùng quê hương, đất nước, dân tộc cùng chung mục đích, đoàn kết, chia sẻ, đoàn kết với nhau để xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp.

hai câu tiếp theo: sức sống bền bỉ, mạnh mẽ và kiên cường của “người đồng đội”. nghệ thuật đối lập tương phản: “thước cao – cao lắm”, “nỗi buồn – chí lớn”, tác giả đã miêu tả những trạng thái khác nhau của “đồng minh”. “nỗi buồn – ý chí lớn” là một khái niệm vô hình, nhưng tác giả đã hình dung cụ thể nó bằng những hình khối, mảng khối. các “đồng minh” buồn rầu, lo lắng, băn khoăn trong lòng vì phía trước còn quá nhiều khó khăn, thử thách; khi mà cả đất nước của ông vẫn chưa đạt đến tầm cao của nhân loại, vẫn còn bước đi với cái đói và cái nghèo. nhưng các “đồng minh” không bao giờ nản chí mà luôn vững vàng, vững vàng trước những khó khăn, thử thách, đưa đất nước tiến lên, giàu mạnh, phát triển, văn minh. bài thơ tuy giản dị, mộc mạc nhưng đã thể hiện được tinh thần, ý chí quật cường của nhân dân các dân tộc miền núi.

niềm tự hào về người dân đất nước gắn liền với những đức tính đáng quý mà người cha muốn truyền lại cho con cái:

sống trên đá và không ghét đá gập ghềnh; sống trong các thung lũng, không ghét đói nghèo. sống như sông, như suối, trèo thác xuống ghềnh, không quản ngại việc khó.

nhà thơ đã sử dụng rất nhiều hình ảnh để nói về cuộc sống của đồng bào vùng cao như: “đá gập ghềnh”, “thung lũng nghèo” “lên xuống thác ghềnh” tức là để miêu tả những khó khăn, vất vả, nghèo khó, vất vả mà có đã và đang đối mặt. điệp khúc “sống… đừng chê” (2 lần), kết hợp với nhịp thơ dồn dập, dồn dập và biện pháp so sánh “như sông như suối” có tác dụng thể hiện sự mạnh mẽ, mãnh liệt, bền bỉ. sức sống. .của những người con miền núi đang phải đối mặt với cuộc sống khó khăn, vất vả khi chiến tranh chưa lùi xa. qua đó, nhà thơ thể hiện niềm tự hào về những người “đồng đội” về sức mạnh, ý chí phóng khoáng, tinh thần đoàn kết và sự gắn bó tha thiết với nơi chôn nhau cắt rốn của mình. Từ đó, người cha mong muốn con trai phải: sống có tình, có nghĩa, trung thành với quê hương, đất nước, con người; biết chấp nhận và sẵn sàng vượt qua khó khăn, thử thách bằng ý chí, nghị lực và niềm tin để chiến thắng.

Trong bốn dòng tiếp theo, thông điệp xúc động của người cha dành cho con trai vẫn tiếp tục nhưng đã chuyển sang giọng điệu triết lý sâu sắc:

người đồng minh thô ráp da thịt, không ít người thân thể nhỏ bé. Đồng minh tự đục đá nâng cao quê hương, tổ quốc làm phong tục.

nghệ thuật đối lập tương phản: giữa ngoại hình và tâm hồn. hình ảnh “da diết” gợi tả vẻ đẹp mộc mạc, bình dị, chân chất, quyết đoán của “người dưng”. nhưng họ không hề “nhỏ bé” về tinh thần, mà giàu lòng tự trọng, dũng cảm, niềm tin cao cả với khát vọng xây dựng và phát triển quê hương. để làm như vậy, “đồng minh” phải hoạt động:

Các đồng minh tự đục đá để nâng tầm quê hương, còn quê hương thì làm phong tục.

câu thơ có hai lớp nghĩa thực và ẩn dụ. và tác giả đã miêu tả cuộc đời lao động của mình qua cụm từ “tự chặt đá” thường thấy của đồng bào vùng cao. công việc của họ rất vất vả, nhưng họ sẵn sàng làm việc đó một cách tự nguyện vì sự phát triển của quê hương. mà hình ảnh “dựng nước” còn là hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng cho lòng tự hào, tự tôn dân tộc của “các dân tộc đồng minh”. Chính những con người cần cù, nhẫn nại, bằng đôi bàn tay cần cù của mình đã làm nên quê hương, làm cho quê hương trở thành những phong tục tập quán tốt đẹp từ xa xưa.

cuối bài thơ là lời nhắc nhở, dặn dò người con phải tự hào về truyền thống của quê hương, lấy những tình cảm đó làm hành trang để bước vào đời:

Con tôi, mặc dù còn nguyên thịt, trên đường nhưng chưa bao giờ quá nhỏ để nghe lời bạn.

hình ảnh “da diết” được lặp lại lần thứ hai có tác dụng khẳng định và nhấn mạnh lại niềm mong mỏi của người cha đối với con: một tình đồng chí tuy mộc mạc, chân chất, giản dị, bộc trực, khẳng khái nhưng không hề nhỏ nhen. của tâm hồn, luôn tìm kiếm những lý do cao cả của cuộc sống. vì vậy trên đường đời cần phải hết sức tự tin, tự hào về quê hương đất nước, sống xứng đáng là “đồng đội” của mình, không cúi đầu trước những khó khăn, giông tố khắc nghiệt sắp tới. bởi đằng sau tôi luôn có tình cảm đùm bọc, đùm bọc của cha mẹ, gia đình, đất nước và hơn hết trong tôi có những phẩm chất đáng quý của “người đồng đội”. hai chữ “nghe con” cuối bài thơ chứa đựng biết bao tình yêu thương, niềm tin của một người cha dành cho con mình thật ngọt ngào, xao xuyến.

Tóm lại, với lối kể chặt chẽ, lối dẫn tự nhiên, những hình ảnh cụ thể mà vẫn đậm chất thơ, “Nói với con” đã thể hiện được tình cảm gia đình đầm ấm, tôn lên truyền thống cần cù, sức sống mãnh liệt của quê hương đất nước. Điều lớn lao nhất mà người cha có thể truyền cho con trai mình là niềm tự hào về đất nước và sự tự tin khi đặt chân vào đời. Khi bạn biết cách tự hào một cách chính đáng, bạn sẽ có được sự tự tin vững chắc.

cảm nhận tình cảm của hai cha con trong cuộc nói chuyện với con – mẫu 5

Ca dao nổi tiếng từng có câu: “Công cha như núi Thái”. chính vì vậy mà các bậc cha mẹ luôn mong mỏi con mình luôn vững vàng, vững vàng trên đường đời. Qua bài thơ nói chuyện với con, người đọc nhận ra tình cảm và niềm mong mỏi của người cha dành cho con, một tình cảm ấm áp và thiêng liêng, giản dị. bài thơ cũng gợi lên những suy nghĩ sâu sắc về trách nhiệm của một người con.

mượn lời người cha nói với con, bài thơ gợi về cội nguồn của mỗi người, đồng thời thể hiện niềm tự hào về sức sống bền bỉ, mãnh liệt của quê hương đất nước. nhà thơ đã đi từ tình cảm gia đình đến tình cảm quê hương, từ những kỉ niệm gần gũi, thiết tha mà dâng trào.

bằng cách mở đầu bài thơ bằng những hình ảnh cụ thể, phũ phàng đã tạo nên không khí gia đình đầm ấm, yêu thương. từng bước đi, từng tiếng nói, tiếng cười của trẻ thơ đều được bố mẹ đón nhận một cách vui vẻ:

“chân phải hướng về cha, chân trái hướng về mẹ, một bước về phía tiếng nói, hai bước về phía tiếng cười”

những câu thơ có cách diễn đạt rất độc đáo thể hiện tình yêu thương của cha mẹ dành cho con cái. con cái lớn lên từng ngày trong tình yêu thương đó, trong sự quan tâm và kỳ vọng của cha mẹ.

không chỉ là tình yêu thương của cha mẹ, mà theo thời gian, con cái trưởng thành trong cuộc sống lao động, trong thi pháp và tình cảm quê hương đất nước. đây là cuộc sống của các “đồng minh”, rất chăm chỉ và hạnh phúc:

“bạn ơi mình dệt nan hoa, vách nhà hát rừng hoa, con đường để lòng cha mẹ nhớ mãi ngày tân hôn, ngày đầu đời đẹp nhất. “.

>

những từ ngữ giàu sắc thái biểu cảm: nói đi, hát lại, … đã miêu tả cụ thể cuộc sống ấy, đồng thời thể hiện tình cảm gắn bó, thắm thiết của nhân dân cả nước. những cánh rừng của quê hương thơ mộng, trữ tình cũng là một trong những yếu tố giáo dục và nâng đỡ tâm hồn cho các em. thiên nhiên với sông, suối, ghềnh, thác… đã nuôi dưỡng con người cả về tâm hồn và lối sống: “rừng cho hoa, đường cho lòng”. cách gọi “đồng minh” đặc biệt gần gũi, thân thiết và gần gũi vì nó gợi lên tình yêu thương và tình cảm.

không chỉ nhắc nhở tôi về nguồn sinh kế mà cha tôi còn kể về những đức tính cao quý của những người “đồng minh”. đó là lòng yêu nghề, nhiệt huyết làm việc bằng cả trái tim. đó là sức sống bền bỉ, mạnh mẽ vượt qua mọi khó khăn, gian khổ:

<3

Sử dụng những từ ngữ rất mạnh mẽ như “cao”, “xa”, “tuyệt vời”, tác giả muốn nhấn mạnh cuộc sống hào hiệp và mạnh mẽ của những người “đồng minh”. Dù khó khăn, nghèo khó nhưng họ không nản lòng, ý chí kiên cường, kiên cường:

“đồng minh thô và nhiều thịt, không ít thì ít. đồng minh tự đục đá xây dựng quê hương, tổ quốc là tục”

những người “đồng đội” vượt qua khó khăn để bám trụ lại quê hương. lao động không mệt mỏi, họ xây dựng quê hương với những truyền thống cao đẹp. những người “đồng đội” giản dị, bộc trực nhưng giàu tinh thần, niềm tin … người cha kể cho con trai nghe về quê hương với niềm tự hào.

Tình yêu của một người cha dành cho con trai mình rất chân thành và tình cảm. Tình cảm này được thể hiện một cách tự nhiên và chân thực nhất qua những dòng tin nhắn mà người cha gửi đến con trai mình. Người cha muốn con sống phải trung thành, trung thành với Tổ quốc, biết chấp nhận khó khăn, gian khổ để con:

“sống trên đá không sợ đá lởm chởm, sống trong thung lũng không chê nghèo, sống như sông như suối, lên xuống thác xuống, không ngại khó”

Người cha mong muốn con trai mình sống chính trực, trong sáng, sống có ý chí và niềm tin để vững vàng vượt qua mọi thử thách khó khăn. một người cha muốn con mình sống phải luôn tin vào khả năng của con, tin vào chính mình. Chỉ có như vậy tôi mới có thể thành công và không thua kém ai … người cha đã nói với tôi bằng tất cả tình yêu thương của mình, đã nói với tôi những điều từ tận đáy lòng. Điều tuyệt vời nhất mà một người cha đã dạy cho con trai mình là sự tự tin và tự hào về sức sống bền bỉ và mạnh mẽ của con, với truyền thống của quê hương mình.

Qua những lời người cha nói với con, có thể thấy rằng tình cảm của người cha dành cho con là tình cảm, sự nghiêm túc và đáng tin cậy. Điều lớn nhất mà người cha muốn nói với con trai là niềm tự hào về sức sống bền bỉ, mạnh mẽ của quê hương và niềm tin bước vào đời.

đoạn thơ đã gợi lên trong lòng người đọc những xúc cảm, những suy nghĩ sâu sắc. để rồi đằng sau những âm thầm lặng lẽ mà sâu lắng của cha là biết bao yêu thương, bao khát khao, bao hy vọng, bao kỳ vọng… Con lớn lên như ngày hôm nay không chỉ nhờ cơm ăn áo mặc mà còn là sự chở che ân của tư duy và lời dạy cảm động. kết quả là:

“Công cha như núi thái sơn, nghĩa mẹ như nước chảy mây trôi”. Vì vậy, với tư cách là một người con, tôi xin nguyện: “Phải một lòng, kính cha, trung hiếu, hiếu thảo là đạo của con”.

không chỉ vậy, tôi sẽ tiếp bước những bước chân vững chắc mà bạn đã để lại trên con đường đến với đỉnh Thái Sơn: tôi hứa sẽ “sống như sông như suối”, tôi hứa sẽ ngẩng cao đầu, “đi tiếp đường “mà không có” thịt sống “. Và trên con đường ấy, tôi sẽ mang trong mình hình ảnh quê hương để tiếp bước cha anh “đẽo đá soi đường dựng nước”.

Bài thơ có nhiều nét đặc sắc về nghệ thuật, tuy nhiên, đặc sắc và độc đáo nhất vẫn là cách diễn đạt và bộc lộ cảm xúc. ngôn từ và hình ảnh của bài viết rất đơn giản nhưng đồng thời cũng rất giàu hình ảnh gợi tả, vừa cụ thể vừa khái quát.

Đoạn thơ gợi cho ta cảm giác ấm áp về tình cảm gia đình, tôn vinh truyền thống cần cù lao động, sức sống mãnh liệt của quê hương, dân tộc. Qua những lời tâm sự của mình với con, tôi phần nào hiểu và cảm nhận sâu sắc hơn tình cảm của một người cha dành cho con trai mình. những bài học mà người cha trong bài thơ nói với con có lẽ là bài học mà bất cứ bậc cha mẹ nào cũng muốn dạy con mình. và những bài học mộc mạc, giản dị ấy có lẽ sẽ theo bạn suốt cuộc đời, những bài học về nuôi dạy con cái, những bài học đầy ý nghĩa sâu sắc.

cảm xúc và suy nghĩ của tôi về mối quan hệ cha mẹ – con cái khi nói chuyện với con cái

Trong văn học Việt Nam từ xưa đến nay, tình cảm gia đình luôn là tình cảm thiêng liêng và cao quý nhất. Nếu tình yêu của người mẹ dành cho con là tình yêu hy sinh, tình yêu không cần đáp lại và cả tấm lòng bao dung trời biển, thì tình yêu của người cha dành cho con chính là hơi ấm và sức mạnh mà người cha dạy con phải vững vàng, bước đi đường đời như núi cao sông dài. mẹ cho tôi mềm mại, cha cho tôi cứng rắn. đó cũng chính là tâm tư tình cảm mà tác giả và phũ phàng đã gửi gắm trong bài thơ “nói chuyện với em”.

XEM THÊM:  Bài văn Tả cái cặp lớp 5 | Văn mẫu tả cái cặp - Tập làm văn lớp 5

y phuong là một đại thi hào dân tộc sinh ra ở vùng cao, nơi nổi tiếng với truyền thống cách mạng kiên cường và là người luôn “giữ lửa” trong lòng mọi người dân nơi đây.

kể tôi nghe là bài thơ chứa đựng nhiều cảm xúc nhất của tác giả và của phuong. bởi điều anh muốn gửi gắm trong bài thơ không chỉ là tình cảm thiêng liêng của người cha dành cho con, người cha mong muốn người con luôn ghi nhớ công ơn cha mẹ, người đã sinh thành ra mình khi còn nhỏ. Khi trưởng thành, người cha muốn con trai biết ơn và nuôi dưỡng tình yêu quê hương đất nước.

Cha đẻ của bài thơ muốn con cái biết rằng cha mẹ là cội nguồn, quê hương là mầm sống, không thể tách rời.

Mở đầu bài thơ, ta có thể thấy bác sĩ đã dùng những lời lẽ chân thành và nghiêm túc nhất. từng câu hát giản dị nhưng dung dị, chân chất, như cái “bụng” của tộc người nơi đây:

chân phải đến cha, chân trái bước tới mẹ, một bước để nói, hai bước để cười

Tác giả đã vẽ nên bức tranh gia đình bình dị nhưng rất hạnh phúc với hình ảnh trọn vẹn của cha, mẹ và con. đó là niềm vui vô giá khi tôi có mặt trên cuộc đời này, vỡ òa sung sướng khi nhìn thấy đứa con trai bé bỏng của mình “chân phải đi cha / chân trái bước đến mẹ”. Là khi đứa con khôn lớn từng ngày, biết nói, biết cười, biết yêu thương cha mẹ, biết nhìn cuộc đời tươi đẹp.

Đồng thời, bác sĩ đã khéo léo sử dụng các từ “một, hai” để thể hiện tình yêu thương vô bờ bến của cha mẹ dành cho con cái. từng bước đi, từng tiếng nói, từng tiếng cười của con trẻ đều được cha mẹ trân trọng, đếm từng nhịp tim. đó cũng là tình cảm gia đình khăng khít, thiêng liêng, không gì sánh được của cha mẹ.

Đó không chỉ là cảm nhận của riêng tác giả, mà nó còn là đề tài muôn thuở luôn được các nhà thơ, nhà văn của nền văn học Việt Nam xưa nay đặc biệt coi trọng và tôn vinh với nhiều câu thơ bất hủ:

Công cha như núi Thái, nghĩa mẹ như nước suối chảy. một lòng kính mẹ, kính cha, hiếu thảo là đạo làm con.

(ẩn danh Việt Nam)

hoặc trong tục ngữ Việt Nam:

Tôi mất cha như nhà mất nóc. Tôi lạc mẹ đang liếm lá ở đầu đường mòn.

hay

Mẹ dạy con ngoan, cha dạy con khôn.

thì chúng ta có thể thấy rằng tình yêu của người cha dành cho con mình là tình yêu lớn lao và bao la nhất. không ai sẵn sàng “đội nắng cả trời” chỉ để tìm cho con một chỗ mát mẻ như cha, cũng không ai sẵn sàng hy sinh cả đời, bất chấp tính mạng vì con như mẹ.

chính vì vậy mà khi đọc tác phẩm “nói chuyện với em” chúng ta có thể cảm nhận được dường như tác giả đã gửi gắm những tâm tư, tình cảm chân thành nhất của mình vào từng câu chữ của bài thơ này.

p>

Cha mẹ dạy con không chỉ yêu gia đình, yêu quê hương đất nước, ngoài tình yêu thương gia đình, tác giả còn mong muốn con cái lớn lên sẽ có một trái tim rộng mở hơn, đó là tình yêu quê hương đất nước mà có đã giúp tôi tồn tại và phát triển:

bạn thân mến của tôi, tôi yêu bạn rất nhiều, tôi yêu bạn.

Ở những dòng còn lại của bài thơ, tác giả đã liệt kê những điều tốt đẹp nhất mà dân làng dành cho con cháu. Nếu một người cha muốn con trai yêu Tổ quốc và đồng bào của mình, thì trước hết người đó phải có một tình yêu sâu sắc.

Chính vì vậy mà tác giả đã thốt lên rằng “bác hàng xóm yêu cháu quá”. ba từ “đồng chí” nghe thật thân thương, thật lưu luyến. việc dùng từ “đồng bào” là nói tắt ý nghĩa của những người trong vùng, miền của mình, những người cùng quê hương với mình, hoặc những người có chung dòng dõi dân tộc Việt Nam. người đàn ông.

Hai từ “Tôi yêu các bạn lắm” như khắc cốt ghi tâm, có thể thấy tình đồng bào, tình quê hương, tình đoàn kết của người dân vùng cao dường như đã khắc sâu vào máu thịt. đời sống tinh thần của mỗi người. họ đã biến tình yêu thương ấy thành một phong tục, cần phải được gìn giữ, kế thừa và phát huy qua từng thế hệ.

vì vậy, người cha cũng muốn truyền tình yêu thương đó cho con mình, người cha muốn con mình yêu thương đồng bào vùng miền, quê hương, đất nước mình như người cha đã từng yêu thương.

cũng chính vì lẽ đó, tác giả đã dùng những câu thơ vui tươi để miêu tả những gì đẹp đẽ và gần gũi nhất với bạn, để bạn yêu từ những điều nhỏ nhặt và chi tiết nhất như “vô minh”, bức tường, khu rừng, con đường ”, để những điều tuyệt vời như hòa bình và hạnh phúc cho quê hương.

y phuong đã sử dụng tinh tế những hình ảnh hết sức sinh động, giàu sức gợi. đồng thời bà cũng muốn cho bà con thấy rằng, đất nước có hòa bình thì mọi người mới yên tâm sống vui, mãi mãi duy trì được cảnh lao động hăng say, vui tươi mà mình vẫn xem là nghề “đan lát”. – là những công cụ đánh bắt của đồng bào vùng cao, dưới bàn tay khéo léo chúng đã trở thành những chiếc “nan hoa”.

Mọi người không chỉ chung tay tạo nên những bức tường gỗ để làm nhà, mà xen vào đó là những “câu hát” sôi nổi, đoàn kết. những “lối đi” không tiếc mòn để người dân hái ngô, làm việc hằng ngày, giúp mọi người từ khắp nơi về gặp gỡ, sum vầy đã góp phần gắn kết thêm những “trái tim”.

Ngoài ra, những cánh rừng bạt ngàn trên núi cao còn giúp tô điểm thêm vẻ đẹp hoang sơ, thơ mộng cho nơi đây bằng những loài hoa rực rỡ, đua nhau nở trong nắng, trong sương, bởi lòng người thêm yêu vẻ đẹp độc đáo của quê hương mình. >

tác giả y phuong đã sáng tác những vần thơ trong sáng, giản dị và gần gũi nhất để dạy con cháu cách sống, cách làm người tốt. hơn nữa, ông còn khéo léo sử dụng những từ ngữ miêu tả, ca ngợi vẻ đẹp của quê hương đất nước để dạy con cái biết “yêu” gia đình, yêu thương cha mẹ đã nuôi nấng, nuôi dạy con cái trưởng thành.

đồng thời cũng thể hiện niềm tự hào của tác giả về vẻ đẹp của núi cao trong con mắt của nhà thơ nói chung, con người nơi đây nói riêng để răn dạy các em tình yêu quê. quê hương, đất nước – nơi đã cho tôi hơi ấm, cho tôi những gì tốt đẹp nhất, giúp tôi kế thừa và phát huy tình đoàn kết quân dân, trân trọng và cố gắng gìn giữ sự bình yên của Tổ quốc.

Xét về giá trị nghệ thuật của tác phẩm “đang nói chuyện với bạn”, chúng tôi nhận thấy tác giả không sử dụng những ngôn từ hoa mỹ, ẩn chứa những ẩn ý sâu xa để người đọc suy ngẫm mà thay vào đó là lối viết miêu tả với những từ ngữ hàm súc. đơn giản và dễ hiểu. , nhưng họ có những hình ảnh gợi cảm và quyến rũ một cách kỳ lạ.

Bài thơ “nói chuyện với bạn” vẫn được coi là một trong những tác phẩm hay nhất và gần gũi nhất của nhà thơ ngành y. cho những tình cảm chân thành nhất, cũng như lối viết tinh tế và khéo léo mà anh đã dùng để gửi gắm tâm tư, tình cảm của mình vào đó. bài thơ không chỉ giúp người đọc cảm nhận được tình yêu biển trời dành cho con, sự dạy dỗ và niềm hy vọng lớn lao mà người cha muốn “nói” với con mà còn giúp người đọc cảm nhận được nhịp sống rộn ràng của cuộc sống. rõ ràng là sự chăm chỉ và nhiệt tình của những người dân miền núi xa xôi.

phân tích mối quan hệ cha con trong cuộc đối thoại với con cái

Tình yêu gia đình đã là một chủ đề trong văn học Việt Nam từ xa xưa. Trong tư tưởng của Nho giáo, con người rất được coi trọng và được coi là nhân tố cấu thành, chi phối các mối quan hệ xã hội. tuy nhiên, với văn hóa làm mẹ, những tác phẩm viết về tình mẫu tử vẫn được thịnh hành. hiếm có một vở kịch hay nào viết về tình cha con. Với câu chuyện về lão hạc, cao nhân đã tạc vào văn học một tượng đài về tình cha con cao cả trong hoàn cảnh cùng cực.

Trong truyện Chiếc lược ngà, Nguyễn quang minh đã phát hiện ra vẻ đẹp của tình cha con thiêng liêng trong hoàn cảnh khốc liệt của chiến tranh. Qua bài thơ Bác kể đã mang đến cho em vẻ đẹp của tình cha con bằng sự dạy dỗ chân thành, mộc mạc và đậm đà.

y phuong đã viết một bài thơ cho con trai của mình vào năm 1980, khi đất nước được giải phóng. Đó là thời kỳ đất nước gặp muôn vàn khó khăn do chiến tranh kéo dài. nền kinh tế bị tàn phá nặng nề, sản xuất yếu kém đình trệ, con người khi ra khỏi chiến tranh có nhiều biến động, khó theo kịp sự cám dỗ của đời sống vật chất. vụ cướp đã xảy ra. con người trong cuộc đấu tranh giành giật sự sống trở nên gian dối, đồi bại, đạo đức băng hoại, mất nhân cách, xa lìa cội nguồn, chối bỏ quá khứ.

là một người lính trung thành, đối mặt với thực tế đó, anh vô cùng đau lòng, mất niềm tin và định hướng trong cuộc sống. cả xã hội lúc bấy giờ vội vàng, vội vàng kiếm tiền mà bất chấp đạo đức, quên đi những giá trị mà mình vừa lấy lại được. muốn sống đàng hoàng, tử tế như một con người thực thụ, gắn bó với dân tộc, với cội nguồn thì phải gắn bó với văn hóa, tin tưởng vào những giá trị vĩnh cửu bền vững của văn hóa dân tộc.

và người thực hiện mong ước đó là các thế hệ tương lai. Anh gửi gắm tình cảm đó vào lời nói với các con, dặn dò chúng một cách nghiêm túc. Thông qua lời khuyên đó, ông ấy muốn nói rằng chúng ta phải vượt qua nghèo đói cùng cực bằng sức mạnh của văn hóa với niềm tin cao cả, cho dù điều gì xảy ra.

Đó là lý do tại sao phần mở đầu của bài thơ là tiếng reo vui mừng khi một đứa trẻ chập chững những bước đi đầu tiên:

“Bàn chân phải tiến lên một bước, bàn chân nhợt nhạt bước về phía mẹ, một bước về phía giọng nói, hai bước về phía tiếng cười.”

Với những hình ảnh bình dị, cụ thể, giàu chất thơ, kết hợp với tư tưởng dung dị và cách diễn đạt vững vàng của người leo núi, bốn câu thơ mở ra một giai đoạn hạnh phúc của một gia đình đầy ắp tiếng cười và tiếng nói. bước đầu đời của người con đối với cha là bước hướng tới một tinh thần và lý tưởng cao đẹp. bước thứ hai anh dành cho em là tiến một bước tới tình yêu và sự che chở vững chắc. gia đình là nguồn lương thực đầu tiên, là điểm tựa nâng bước con cái vào đời. lời bài hát dường như bắt nguồn từ tâm hồn của tình yêu vô hạn và sự tự nhiên.

Tiết tấu chậm rãi của bài thơ thể hiện rõ từng bước chân ngập ngừng, sợ hãi của đứa trẻ, khiến chúng ta càng trân trọng những giây phút đầu đời. hình ảnh thơ không cầu kỳ, tự nhiên như ngôn từ, nhưng đó là một lời nhắc nhở thánh thiện rằng đó là ước muốn của một người cha.

Ngày mai, nếu bạn tiến thêm một bước nữa, bạn phải nhớ đến gia đình, nhớ cha mẹ và nhớ đến nguồn lương thực đầu tiên đã tiếp thêm sức mạnh cho bạn. Con có một chỗ dựa vững chắc trong tương lai vì hôm nay con có cha, mẹ dìu dắt con đi về phía trước. khám phá đầu tiên trong đời với sự hỗ trợ của gia đình. tình mẫu tử thiêng liêng và thầm kín là sợi dây gia đình bền chặt được hình thành và phát triển trong khoảnh khắc hạnh phúc giản dị mà đáng nhớ ấy. ca từ của bài thơ ngay từ đầu đã chạm đến những cảm xúc sâu lắng nhất trong lòng người, tạo nên một niềm thương cảm chung.

Người cha cũng không quên nhắn nhủ đến người con yêu về tình yêu quê hương đất nước, con người và núi rừng Tây Bắc, nơi chôn nhau cắt rốn của nhiều thế hệ với niềm tự hào vô bờ. :

>

“bạn ơi, tôi yêu bạn lắm. Bỏ qua tia nắng nhà hát rừng cho hoa, đường cho lòng.”

từ trong gia đình, nhà thơ mở ra một không gian rộng lớn để con cái hiểu biết, trân trọng và gìn giữ. Dù có hơi gấp gáp nhưng đó là tin nghiêm túc mà một bậc cha mẹ muốn con mình hiểu được. nguồn lương thực thực sự cho đời sống con người chính là quê hương, là cội nguồn, là đất, là rừng, là con đường thấm đẫm tình người dẫn ta bước đi. đất và người đã nâng chúng ta lên, cho chúng ta sức mạnh, tình yêu và sự sống; hình thành nên văn hóa, tư tưởng và khát vọng chinh phục của chúng ta. những người bạn đồng hành luôn lấy vẻ đẹp làm nguồn sống và coi tình yêu thương như một món quà.

đối với người cha, trái đất và con người là nguồn gốc của mọi sự sống, mọi tinh thần. do đó, ba tiếng “đồng minh” nghe rất nghiêm túc. nó chứa đựng tình yêu, nghĩa ngọt của quê hương, của con người. Người cha muốn con trai biết rằng “người bạn đời” của mình đã sống như thế này, mạnh mẽ và chung thủy, giản dị nhưng cao đẹp, trong sáng và vững vàng. họ biết trân trọng cái đẹp và không ngừng làm đẹp cho cuộc sống của mình dù còn rất nhỏ. và xin hãy nhớ rằng trước khi cuộc sống vật chất không thể chạm tới tâm hồn và thổi bùng những hoài bão của con, như các bậc cha mẹ hãy nhớ lại giây phút thiêng liêng này:

“Cha mẹ sẽ luôn nhớ về ngày đầu tiên tươi đẹp nhất của đám cưới.”

Không có triết lý nào cho một thông điệp rất đơn giản nhưng lại rất quan trọng đối với cuộc đời của mỗi người. ý của người cha là người con hãy biết quý trọng cuộc sống, hãy chăm lo cho đất nước bằng những điều giản dị và thiêng liêng nhất. nó là nguồn sống, là sức mạnh bất diệt hướng dẫn bạn vượt qua những thử thách trong tương lai. không chỉ vậy, người cha còn nhắc nhở con về ý chí, khát vọng hướng về quê hương, cội nguồn và niềm tự hào về nơi con mình đã sinh ra:

“những người tôi yêu rất nhiều, hỡi người ơi, tôi buồn đến nỗi nuôi chí dù thế nào, muốn sống trên đá không lo đá gồ ghề. Sống trong thung lũng không che được thung lũng của nghèo sống như sông như suối lên thác xuống ghềnh không lo vất vả. ”

trước hết, đó là lời nhắc nhở về tinh thần: “cao đo nỗi buồn, xa nâng cao lòng nhiệt thành”. cách so sánh mộc mạc, giản dị như chính cuộc sống và tâm hồn của người dân miền sơn cước. họ không vẽ hoặc ngụ ý xa. Với một chút cường điệu, người cha muốn con trai mình yêu và tự hào về đất nước của mình, ngay cả khi nó không phải là đất nước vĩ đại hay tươi đẹp nhất.

nhưng Tổ quốc luôn trung thực, tự nhiên, không tham lam, không giả dối. họ sống mãi trong nghèo khó, trong đau khổ, nhưng luôn mạnh mẽ, không bao giờ kiêu ngạo hay khuất phục. đó là những đức tính đáng quý của một người bạn đồng hành, một người cha muốn con trai mình ghi, nhớ, tìm và giữ mãi trong giông tố cuộc đời.

câu nói “bất cứ điều gì xảy ra, bố muốn” nghe có vẻ hơi đáng thương nhưng đã truyền tải được tất cả mong muốn của người cha. bạn làm gì, do bạn quyết định. bởi người cha biết rằng trong cuộc sống mới, khi đời sống vật chất ngày càng cao thì việc giữ gìn và phát triển đạo đức, con người là một việc hết sức khó khăn. khi đọc bài thơ, tôi cảm thấy nghẹn ngào, rưng rưng như xé lòng người cha, dù có tin nhưng cũng không thể khẳng định hết được điều thiêng liêng ấy.

<3

“đồng minh tuy rằng da thịt thô ráp, nhưng cũng không ít. Đồng minh tự mình đục đá nâng cao quê hương, tổ quốc làm nên phong tục.”

Có thể nói, hình ảnh đất và người ở hiện tại và tương lai chính là điểm tựa của tác giả khi khai triển mạch thơ. một lần nữa, hình ảnh những người “đồng minh” lại hiện lên trong tư thế cao cả, uy nghi ngang tầm vũ trụ. Tuy thô sơ nhưng họ luôn có ý thức độc lập, tự tin, tự tôn và bản sắc riêng, không bao giờ nhỏ nhen.

sự tương phản giữa sự thô ráp bên ngoài và sự cao quý ẩn bên trong; giữa hình thức và tinh thần làm cho con người trở nên đẹp đẽ lạ thường. sức sống mãnh liệt của nó luôn được khẳng định bằng một niềm tin vững chắc. họ kiên trì xây dựng quê hương và giữ gìn những phong tục tập quán của riêng mình. và đó cũng chính là giá trị mà mỗi con người phải trân trọng, giữ gìn suốt đời.

Tôi sẽ tiếp tục đi trên con đường mà dân tộc đã đi, bằng máu và nước mắt của bao người. một con đường nhỏ dẫn đến một chân trời mới. những truyền thống của quê hương sẽ là nguồn sức mạnh để các em nhận thức và khẳng định mình. quê hương sẽ đồng hành cùng bạn để bạn không đơn độc khi gặp khó khăn, thử thách:

“Con trai tôi, dù nó còn sống bằng thịt, trên đường, nó không bao giờ là quá nhỏ để nghe bạn.”

khép lại bài thơ bằng âm hưởng nhắn nhủ vừa nghiêm khắc vừa đáng yêu. hai chữ “nghe con” đã đặt vào lòng tôi cả tình cha, tình mẹ và nỗi nhớ quê hương da diết. mở ra một chân trời mới, quê hương nhỏ bé sẽ theo con đến với cuộc đời cao cả, đó là điều mà người cha quan tâm và tin tưởng với niềm vui khôn xiết.

nhỏ và nhẹ như một lời thủ thỉ, bài thơ thể hiện vẻ đẹp của tình cha con. Bằng sự tin tưởng và chỉ bảo cho con những ngày đầu, người cha thể hiện niềm tự hào về cội nguồn quê hương và mong muốn con mình sau này sẽ trân trọng, gìn giữ những giá trị cao quý mà đồng đội đã tạo dựng và gìn giữ mãi mãi.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Tình cha con trong bài thơ nói với con. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *