Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
348 lượt xem

Top 12 mẫu phân tích 8 câu cuối bài Trao duyên hay chọn lọc – HoaTieu.vn

Bạn đang quan tâm đến Top 12 mẫu phân tích 8 câu cuối bài Trao duyên hay chọn lọc – HoaTieu.vn phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Top 12 mẫu phân tích 8 câu cuối bài Trao duyên hay chọn lọc – HoaTieu.vn

Cảm nhận của em về 8 câu cuối của bài “đổi duyên trả ơn” là một trong những đoạn trích hay trong tác phẩm tùy bút của nhà thơ nguyễn du. trong bài viết này hoatieu xin chia sẻ bài phân tích của 8 câu cuối đoạn trích tình yêu, cảm nhận 8 câu cuối truyện ngôn tình ngắn, em hãy trình bày cảm nhận của em về 8 câu cuối đoạn trích hay và chi tiết giúp bạn đọc hiểu rõ hơn về tâm trạng đau đớn, giằng xé của nhân vật Thủy Kiều khi phải rời bỏ mối lương duyên.

  • top 7 bài phân tích tâm trạng của nàng thuy kiều trong câu danh ngôn tình yêu siêu hay
  • cảm nhận 14 câu nói đầu tiên của câu danh ngôn tình yêu

những nét vẽ là một đoạn trích trong tác phẩm Truyện kiều của nhà thơ nguyễn du. tựa đề của đoạn trích nói về tình yêu trao gửi, nhưng trớ trêu thay, đây không phải là cảnh ân ái lãng mạn của một người nam và một người nữ mà chúng ta thường thấy trong các bài ca dao xưa. Đến với đoạn trích, tác giả đã cho người đọc cảm nhận được nỗi đau xót của người phụ nữ hải ngoại trước số phận của nàng với chàng Kim. Trong bài viết này, Hoán xin chia sẻ những bài văn mẫu phân tích 8 câu cuối đoạn trích Duyên phận để bạn đọc cảm nhận rõ hơn nỗi đau khổ, tuyệt vọng của Thúy Kiều khi nghĩ đến Kim Trọng.

1. tóm tắt phân tích 8 câu cuối đoạn trích Nhân duyên

i. mở đầu

– giới thiệu về tác giả nguyễn du và tác phẩm truyện kiều: vị trí của tác giả trong văn học và giá trị của truyện kiều.

– trình bày đoạn trích Nhân duyên và 8 dòng cuối của đoạn văn: vị trí, nội dung đoạn trích và nội dung, giá trị của 8 dòng cuối.

ii. cơ thể

1. mạch cảm xúc của bài hát

– Sau khi thuyết phục Thủy Vân, tặng bùa, tặng quà và khuyên nhủ, Thủy Kiều dường như đã quên mất bạn đang ở bên cạnh, cô ấy buồn khi nghĩ đến thực tại và nhớ về kim trong

– những lời này thực chất là độc thoại nội tâm, trong 8 câu thơ có 5 câu cảm thán là tiếng khóc xé lòng của một trái tim tan nát.

2. thực trạng đáng buồn của kiều.

– sử dụng nhiều thành ngữ.

+ “cái kẹp gương vỡ”: biểu thị sự vỡ vụn

+ “đoản mệnh”: tình yêu mong manh, dễ vỡ, mong manh

+ “mệnh bạc như vôi”: số phận đen tối, nghiệt ngã

+ “nước hoa dời phố”: trôi, nổi, nhớ phố

→ hình ảnh đại diện cho một điểm đến trôi nổi, đau khổ, dang dở và không may mắn.

– nguyen du đã mở ra hai chiều thời gian quá khứ và hiện tại. quá khứ tràn đầy hạnh phúc trong khi hiện tại đầy đau thương, mất mát và xấu hổ.

→ sự tương phản nhấn mạnh, đào sâu thêm bi kịch và nỗi đau của hải ngoại, quá khứ càng bất hạnh, hiện thực càng tủi nhục và thất vọng.

– hành động

+ tự nhận mình là “phụ nữ giả tạo”

+ cúi đầu: cái cúi đầu xin lỗi, tạm biệt, khác với cái cúi đầu cảm ơn ban đầu.

→ kiều quên đi nỗi đau của mình và nghĩ nhiều đến người khác, đó là đức hi sinh cao cả.

⇒ hiện thực cuộc đời của Thủy Kiều đầy đau thương và xót xa. Kiều là người tỉnh táo nhất đời nên càng đau.

⇒ thể hiện sự thương cảm, tiếc thương của nguyễn du cho số phận của kiều nữ.

3. Cuộc gọi của Kim

– dòng 3/3, 2/4/2: vừa đau vừa ngột ngạt như nấc cụt

– thán từ “oh, oh”: đó là tiếng kêu đau đớn và tuyệt vọng của kiều.

hai lần nhắc đến tên kim trong: tức giận, nghẹn ngào, đau đớn đến mê sảng. → nỗi đau tột cùng, tột cùng của việc hải ngoại vì tình yêu quý giá của mình → tình cảm lấn át lý trí.

4. nghệ thuật

– lột tả thành công tâm trạng của nhân vật.

– sử dụng những từ ngữ tinh tế và đắt giá, những cách diễn đạt thành ngữ giàu sức gợi

– ẩn dụ, so sánh, liệt kê, tương phản

iii. kết thúc

khái quát nội dung và nghệ thuật của 8 câu thơ.

2. sơ đồ tư duy của 8 câu cuối

Sơ đồ tư duy phân tích 8 câu cuối đoạn trích Trao duyên

3. phân tích 8 câu cuối của bài Tự tình – văn mẫu 1

<3 sau một giây phút vô cùng đau đớn, kiều rơi vào nỗi đau đớn, tuyệt vọng tột cùng, tưởng đến vàng còn đau đớn hơn, nỗi đau ấy được thể hiện qua tám câu thơ cuối đoạn trích: “trao duyên cho nhau”.

Giữa lúc đau đớn và tuyệt vọng cùng cực, Kiều đã nghĩ đến vàng. với cô ấy mọi thứ đều quý giá, niềm tin, hy vọng, sự an ủi, chia sẻ mọi thứ với cô ấy. tuy nhiên, anh đã ở rất xa cô nên cuộc trò chuyện này với anh chỉ là tưởng tượng. Anh ấy đã đưa ra một lời than thở rất cay đắng và đau đớn khi đối mặt với thực tế phũ phàng:

nay cây trâm đã gương vỡ lại lành, hãy nói cho tôi biết cách làm tình.

thành ngữ “gương vỡ lại lành” là sự tan vỡ của tình yêu, cũng là trái tim tan vỡ của thủy chung. tình yêu của anh dành cho cô bằng dũng khí càng ngày càng lớn, càng ngày càng nghiêm trọng, nỗi đau và sự dằn vặt trong lòng anh càng lúc càng mạnh. câu nói hối lỗi của chàng thật đáng thương: “trăm ngàn lạy tạ quân / Mối lương duyên ngắn ngủi chỉ có thế”. Người Việt Nam ở nước ngoài than thở về số phận, trách sự bất cẩn và khắc nghiệt của cuộc đời, than thở cho số phận thất thường, mong manh và đáng xấu hổ của chính mình.

<3

Dường như lúc này, tình cảm của anh đã vượt qua lý trí. “bạc mệnh” ở đây được dùng như một từ ngữ lên án toàn bộ xã hội phong kiến. nhưng dù vậy, cô cũng không khỏi “đành lòng” như một lời than thở, cam chịu số phận đau thương. Số phận của cô cũng được tìm thấy trong nhiều tác phẩm, chẳng hạn như tác phẩm kể về cô vũ nữ xui xẻo bị chồng bỏ rơi để tự tử, hay những cô con gái được phản ánh trong các bài hát nổi tiếng:

“Thân em như tấm lụa đào tung bay giữa chợ tìm đâu ra tay ai”

câu thơ cho thấy thân phận thu nhỏ của người phụ nữ ở nước ngoài. hơn thế nữa, câu thơ còn là một điềm báo, một lời trăn trở cho tương lai đầy bất trắc phía trước. hình ảnh “bông hoa” vốn là biểu tượng của người con gái đẹp, ở đây không ai khác chính là nàng kiều nữ, nhưng những bông hoa ấy trôi trong làng, mông lung, không biết cuộc đời sẽ ra sao và đi về đâu. nỗi đau tăng lên, bao nhiêu cảm xúc bị kìm nén tràn ngập toàn bộ tâm trí. do đó, anh ấy đã đưa ra một lời xin lỗi đau đớn với sự trang trọng tuyệt đối:

xin chào kim lang! xin chào kim lang para, tôi đã giúp bạn từ đây

đây có thể là lần cuối cùng tôi có thể gọi kim trong “kim lang” với sự nghiêm túc như vậy. Thủy kiều gọi kim trong hai lần, dường như mọi cảm xúc dồn nén đều được thể hiện qua tiếng gọi của người yêu chân thành. Kiều vẫn tự cho mình là thê thiếp khiến nỗi đau như dâng lên không dứt trong lòng. Sau cuộc đối thoại với Kim trong, nỗi đau tình yêu tan vỡ trào dâng trong lòng anh. sau cả đêm thức trắng, không thể chịu đựng được nữa, chị Kiều đã ngất đi:

<3

ở cuối đoạn trích “tặng bùa”, người ta tặng bùa, nhưng không phải là tình yêu. do đó, mâu thuẫn giữa tình cảm và lý trí trong lòng hải ngoại không được giải quyết triệt để. tội lỗi khi làm kẻ si tình, nỗi đau đó sẽ còn ám ảnh cô trong mười lăm năm lưu lạc.

đoạn trích là sự kết hợp hài hòa giữa tự sự và trữ tình, ngôn ngữ độc thoại thể hiện nỗi đau đớn tột cùng của nàng thủy chung. nhưng đồng thời qua những câu thơ ngắn gọn thể hiện tình cảm và nhân cách cao đẹp của anh, dù rơi vào đau khổ, tuyệt vọng tột cùng nhưng anh vẫn luôn nghĩ đến người khác mà quên đi nỗi đau của chính mình.

4. phân tích 8 câu cuối của bài Tự tình – văn mẫu 2

ở cuối bài thơ, bi kịch càng dâng cao. hết xung đột này đến xung đột khác, kiều hoàn toàn bất lực trước mong muốn níu kéo và cố gắng yêu lại. nhưng tất cả chỉ là quá khứ xa vời và một tương lai mịt mù.

dù bạn có quay ngược về quá khứ, hướng về tương lai thì cuối cùng bạn vẫn là người sống với thực tại của mình:

“giờ trâm anh gãy gương bể, sao vắt hết tình! trăm vạn tình quân, chỉ có bao nhiêu mối tình ngắn ngủi! sao mệnh bạc như vôi!

Một số câu thành ngữ chứa đựng nhiều bi kịch của cô gái được liệt kê. đó là mối tình tan vỡ, dang dở của những cuộc tình và cuộc đời chìm nổi, chìm nổi. Bi kịch càng thêm sâu sắc khi trước đó, cô vẫn không ngừng khao khát một tình yêu hạnh phúc. những từ láy mang tính chất bất định như “muôn vàn, trăm ngàn” thể hiện sâu sắc niềm khao khát một tình yêu tha thiết, vĩnh cửu. tiếc thay, mong muốn đó cũng thành hiện thực không thể cứu vãn được. bi kịch của tình yêu lên đến đỉnh điểm.

gọi là kim trong quân tình, than thở cho số phận ngắn ngủi của nàng, tự cho mình là kẻ phản bội. đau đớn biết bao: đã trao tình thì xin anh trả ơn cho chàng trai mà nỗi buồn vẫn chất chứa trong lòng người con gái ngoại quốc. có lẽ, một lần nữa, nguyễn du đã thể hiện đúng quy luật tâm lý của con người: cái gì đo được thì rung động thì ít, nhưng: càng rung động thì càng run! tình yêu dù cố tình bỏ rơi vẫn thế. ở cuối bài thơ, mặc dù kiều đã giải bày hết nỗi khổ riêng tư của mình để cầu xin anh đền đáp, nhưng nỗi đau khổ vì tình yêu tan vỡ trong tâm trí anh vẫn không nguôi. vẫn mang món nợ tình yêu to lớn với kim trong, vẫn biết thân biết phận, thủy chung vẫn chưa thốt nên lời đau xót:

“oh kim lang oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đây”

Đây có phải là bài thơ đau lòng mà các nhà thơ sau này đã thay mặt cho nhiều người, nhiều thế hệ nói lên không? chỉ một câu thơ và cái tên quý giá được phát âm hai lần. các liên từ “ơi, ôi” khiến câu thơ như một tiếng than thở, một tiếng khóc ngỡ ngàng, nghẹn ngào, mang theo những lời trăn trối cuối cùng của người thanh niên trước khi ra đi. Kiều vốn rất coi trọng người vàng nhưng nay lại tự cho mình là kẻ lừa dối, không đổ lỗi cho hoàn cảnh mà nhận hết trách nhiệm về mình. anh không còn nghĩ đến nỗi đau của chính mình. tất cả tấm lòng và sự quan tâm đều vì hạnh phúc của người mình yêu. Kiều yêu Kim hơn cả bản thân mình.

Ngòi bút tài tình của Nguyễn Du đã thể hiện xuất sắc những diễn biến phức tạp của nhân vật. Với hệ thống ngôn ngữ điêu luyện và độc đáo, Nguyễn Du là một bậc thầy về ngôn ngữ.

Tác phẩm đã chạm đến trái tim độc giả nhiều thế hệ. Đoạn trích “Trao duyên” đã phác họa thành công bi kịch tình yêu của Thúy Kiều mà rực rỡ một cô gái ngoại quốc sống động, xinh đẹp, có nhân cách cao thượng. càng hiểu cô ấy, tôi càng yêu và ngưỡng mộ cô ấy. vì tình yêu có thể hy sinh mọi thứ, còn cô thì hy sinh tình yêu vì chữ hiếu. Điều đó không phải là rất đáng ngưỡng mộ sao?

5. phân tích 8 câu cuối – mẫu 3

Đúng lúc đó, chiếc xe van đột nhiên bị “linh hồn” của một người nước ngoài lãng quên. Kiều sống mà như chết, nói chuyện với em mình mà không biết đang nói với ai, lúc này Kiều rơi vào trạng thái độc thoại nội tâm. nỗi bất hạnh hiện ra một cách trọn vẹn, nó hiện ra trong tưởng tượng nhưng rất cụ thể, khiến kiều rất tuyệt vọng:

nay trâm gãy gương bể, sao phải đa tình? hàng trăm nghìn hàng nghìn nghìn người bày tỏ sự kính trọng đối với tình yêu thoáng qua!

đoạn đối thoại có sự chuyển hướng: đang nói chuyện với tôi van, kiều văn dường như chuyển sang kim cậu hay nói cách khác, trước mặt kiều, thủy văn trở thành kim cậu. rồi bao nhiêu yêu thương, nhớ nhung, khao khát được yêu, bao đau khổ vì mối tình đầu tan vỡ, bỗng chốc tràn về. nhìn lại cái “bây giờ” của kiều, tôi chỉ thấy hụt hẫng. “trâm” và “gương” là biểu tượng của tình yêu trong quá khứ. nhưng bây giờ “cái kẹp” đã bị “vỡ” và “cái gương” cũng đã bị vỡ và “vỡ”. Hình ảnh “trâm gãy gương tàn” là hình ảnh của tình yêu tan vỡ. Kiều nhận được “bao tình cảm” từ kim thì “biết nói sao được” nhưng nay kiều đã bội bạc, thất hứa, có những “cuộc tình ngắn ngủi”, “gương vỡ lại lành”. nghẹn ngào, chua xót, thương tâm – biết bao tâm trạng khi ở nước ngoài phải đối mặt.

Dù đã cho chàng cơ hội lấy nàng nhưng nhờ “thay lời nước non” với kim, Kiều vẫn cảm thấy mình phải chịu nhiều tội lỗi nên đã gửi “trăm ngàn lạy” cho “đấng quân tử”. của tình yêu “người đã cùng nàng trải qua bao kỷ niệm yêu đương nồng nàn, say đắm, thề nguyền bên nhau trăm năm nhưng cuối cùng lại bị nàng phản bội, nhưng vẫn cảm thấy như vậy là chưa đủ. Cách đây vài phút, nàng đã” cúi đầu “trước nàng. chị dâu van xin lấy anh .không giống như cái cúi đầu “biết ơn”, cái “cúi đầu” này là một lời xin lỗi vô cùng đau đớn, trong tình huống này, kiều vẫn không thể làm gì khác ngoài việc xin lỗi và cái cúi đầu đó với chị Kiều đã đặt dấu chấm hết đến mối tình đầu ngắn ngủi và đầy tiếc nuối. câu “chỉ có bấy nhiêu mối tình ngắn ngủi” mà kiều thốt ra nhưng đã thấm đẫm vị chua chát, cay đắng của cuộc chia ly đôi lứa, đến lúc này, kiều mới thấu hiểu nỗi cô đơn của mình và định mệnh ở giữa một thế giới không công bằng:

vì mệnh bạc như vôi! nước đã rời khỏi làng

Đó là một lời than thở, một lời than thở cho số phận “bạc như vôi” của tôi. tiếng than thở của kiều không ai trả lời được, đó là tiếng than thở chua xót, tuyệt vọng, chỉ biết trách trời! rồi số phận Việt kiều sẽ lênh đênh như một bông hoa xinh đẹp đã “phải trôi” theo dòng nước bẩn thỉu chảy xiết, lỡ làng, không thể cứu vãn được nữa. “nước nở hoa” nghĩa là mùa xuân đã hết, hoa tàn, tuyết tan, nghĩa là tuổi thanh xuân đẹp đẽ, trinh nguyên của kiều nữ đã kết thúc tại đây. và sau đó, trong những giây phút cuối cùng của câu chuyện tình yêu, anh đã gọi điện cho người yêu của mình:

ôi kim lang! Ôi Kim Lăng! dừng lại, tôi đã giúp bạn kể từ đó!

“đủ rồi” là tiếng than thở ăn năn, day dứt. “đủ” cũng là một xác nhận về sự phản bội của anh ta. Tiếng gọi của anh như một tiếng kêu vật vã và tuyệt vọng vì không có tiếng trả lời. Kiều đã chiến đấu đến phút cuối cùng, dùng hết sức lực của mình để thốt lên tiếng khóc cuối cùng – tiếng khóc than, tiếng kêu cứu của một người “tài sắc vẹn toàn” trong xã hội phong kiến. Sau tiếng hét xuyên thấu đó, Kiều ngất đi, kết thúc cuộc trao đổi đầy dè dặt. tình yêu: “không nói nên lời, hồn tôi ngất lịm sau giọt máu – một thoáng lặng ngắt đôi bàn tay đồng”

khổ thơ “đưa tiễn” thật là kiều đã nói hết lời (“không lời”). lời yêu thương như nói lời cuối cùng tạm biệt. trước chữ tình yêu nồng nàn, say đắm, hạnh phúc, sau chữ tình ta trắng tay, đôi lứa chia tay, tình yêu tan vỡ. trước khi cho số phận mình là người sống, sau khi cho số phận mình là oan hồn nơi chín suối. Bằng tài năng tuyệt vời của mình, Nguyễn Du đã hình dung rõ nét và thể hiện thành công số phận bi đ từ ngữ, nhiều biện pháp nghệ thuật thích hợp. , kết hợp linh hoạt giữa lời tự sự với lời lẽ dung dị, độc thoại, ……, khiến đoạn văn “trao duyên” “trở thành đoạn thơ trữ tình nhất trong truyện kí. Và đó là lý do vì sao truyện của chị Kiều cũng trở thành bất hủ!

Phân tích 8 câu cuối trao duyên

6. phân tích 8 câu cuối bài Tự tình – văn mẫu 4

Truyện kiều: một bài thơ bất hủ của tác giả Nguyên du, được viết dựa trên tác phẩm cổ kim văn kiều của thanh tam tài nhân, một tác giả sống ở triều đại nhà Thanh, Trung Quốc. Truyện kể về cuộc đời bi thảm của Thúy Kiều, trải qua bao sóng gió, tu hành, chết đi sống lại,… Cuối cùng hạnh phúc cũng mỉm cười với chàng. 8 dòng cuối của bài thơ đã nói lên cả tấm lòng của kiều.

Thuỳ kiều một người con hiếu thảo, đủ tài và đức.

Vì cứu gia đình, anh phải bán mình chuộc cha. nhưng khi làm như vậy, anh đã phản bội lời thề chung thủy, thủy chung son sắc và tình yêu quý giá của mình. hoàn cảnh buộc nàng phải nương tựa vào người em gái thuỷ chung như trả lại số phận, xin nàng thực hiện lời thề với kim trong mặc dù nàng thuỷ chung rất đau đớn, nó day dứt trong lòng và khiến nàng nhớ đến chị tôi như ruột thịt. ra đi mãi mãi “một lần và không bao giờ trở lại.” bốn câu thơ dường như là tiếng thúy nói về ngày sau khi tôi mất. mai sau “thắp một nén hương”, thấy trời “hơi gió”, hồn ta đã về: hồn ta đã về đây, mang theo nỗi đau của người tình. Trước sự bất công không đáng có, cô đã đồng ý phá bỏ thân xác của mình để đền bù cho người bạn đồng hành trung thành của mình vì đã phản bội lời thề.

XEM THÊM:  Tóm tắt, phân tích tác giả , tác phẩm - Câu cá mùa thu - Nguyễn Khuyến - Văn 11

nhưng khi làm như vậy, anh ta đã phản bội lời thề chung thủy, son sắc và tình yêu quý giá của mình. hoàn cảnh buộc nàng phải nương tựa vào người em gái thuỷ chung như trả lại số phận, xin nàng thực hiện lời thề với kim trong mặc dù nàng thuỷ chung rất đau đớn, nó day dứt trong lòng và khiến nàng nhớ đến chị tôi như ruột thịt. sẽ ra đi mãi mãi “một lần và không bao giờ trở lại.”

bốn câu thơ dường như là lời thúy kể về ngày sau khi tôi mất. mai sau “thắp nén nhang”, thấy trời “hơi gió”, hồn đã về:

Linh hồn bạn đã đến đây, mang theo nỗi niềm của một người đang yêu. trước khi được tha bổng, anh đã đồng ý phá hủy cơ thể của mình để đền bù cho người bạn trung thành của mình vì đã phản bội lời thề. nỗi day dứt đó vẫn mang đến phương trời. hôm nay anh về thì “âm dương cách biệt” không nói được gì, anh chỉ rưới một cốc nước để linh hồn được cứu rỗi. khát vọng, nhu cầu của con người và hiện thực cuộc sống mà con người phải đối mặt: người phụ nữ trong truyện chỉ mong có một cuộc đời (bình yên, ấm no, mong con cái được ăn no, mặc đẹp, thấy cảnh chồng con sum vầy. để có những giây phút vui vẻ.

Nhìn lại thực tại, nghĩ đến tình quân tử, hắn gửi gắm mấy lời tâm tình, tự tin:

nay trâm gẫy gãy rồi, bảo sao thể hiện tình yêu nhiều thế! trăm ngàn yêu thương gửi quân trong chốc lát, chỉ có bấy nhiêu thôi.

giờ đây mọi chuyện đã vỡ lở, tôi đã lỡ thị, làm sao có thể nói hết những tình cảm nồng nàn đau thương, những kỷ niệm ngọt ngào ân tình năm xưa trao nhau? thôi thì đành chấp nhận số phận của mình, nhân duyên ngắn chẳng tày gang, hạnh phúc quá mong manh, kiếp này lỡ có vợ, tôi xin từ biệt cõi âm. thông điệp mang cả sự ăn năn và cam chịu thì “quá nhiều” là quá ít, nhưng không thể kéo dài thêm được nữa. khát vọng, nhu cầu của con người và hiện thực cuộc sống mà con người phải đối mặt: người phụ nữ trong truyện chỉ mong có một cuộc đời (bình yên, an lành, mong con cái được ăn no, mặc đẹp, thấy cảnh vợ chồng, con cái sum vầy. để có được những giây phút hạnh phúc, tuy nhiên cô lại phải đối mặt với bi kịch gia đình: luôn bị chồng đánh đập, bạo hành và dù rất thương con, muốn bảo vệ con, không cho con bị tổn thương nhưng cô vẫn làm những đứa con đầu lòng, đau đớn vì phải chứng kiến ​​cảnh cha đánh mẹ, đứa con giản dị vì thương mẹ, muốn bênh vực mẹ nhưng từ nhỏ còn non nớt về lương tâm, bồng bột trong hành vi. , anh ta đã làm điều dại dột là tấn công cha mình, thậm chí anh ta còn cầm dao để đâm anh ta, nếu không tránh được điều này thì bi kịch sẽ tích tụ lại, vì vậy bi kịch vốn đã rất nặng nề và căng thẳng trong cuộc sống của gia đình đó. một. sự nâng đỡ, vỗ về mẹ trở thành con dao cứa vào lòng mẹ khiến mẹ rơi lệ.

câu thơ đầy xúc động, thương tiếc cho số phận nghiệt ngã, cay đắng – lời thơ như một lời ai oán, trách móc, mặc cảm:

tại sao sự chia rẽ lại bạc như giấy trắng? nước đã chảy và những bông hoa đã di chuyển khỏi thị trấn.

thơ nghẹt thở, đoạn nào? bạc như vôi gì? kiếp trâu ngựa, kiếp chó mèo, không còn là kiếp người, kiếp người. Vì phải cứu gia đình, anh phải bán mình chuộc cha. nhưng khi làm như vậy, anh đã phản bội lời thề chung thủy, thủy chung son sắc và tình yêu quý giá của mình. hoàn cảnh buộc nàng phải nương tựa vào người em gái thuỷ chung như trả lại số phận, xin nàng thực hiện lời thề với kim trong mặc dù nàng thuỷ chung rất đau đớn, nó day dứt trong lòng và khiến nàng nhớ đến chị tôi như ruột thịt. ra đi mãi mãi “một lần và không bao giờ trở lại.” bốn câu thơ dường như là tiếng thúy nói về ngày sau khi tôi mất. mai sau “thắp một nén hương”, thấy trời “hơi gió”, hồn ta đã về: hồn ta đã về đây, mang theo nỗi đau của người tình. trước khi được tha bổng, anh đã đồng ý phá hủy cơ thể của mình để đền bù cho người bạn trung thành của mình vì đã phản bội lời thề. cuộc đời quá cay đắng, nghiệt ngã hay xã hội quá bất công, tàn nhẫn với những con người tài hoa bạc mệnh. không sao, cuộc đời là “nước chảy mây trôi”, cũng có giới hạn, nhưng sao nó bi đát, nghiệt ngã đến thế? trở về thực tại thủy kiều như bừng tỉnh cảm thán:

ôi kim lang! oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đây!

“yểm bùa” xong, bán mình cũng xong, rồi đến bi kịch của thúy kiều cũng đến. “oh”, “oh” kim lang, thủy chung nói tên người mình yêu lần cuối giữa dòng nước mắt, chịu đựng nỗi đau xé lòng khi biết chắc rằng từ nay mình đã vĩnh viễn mất anh. Vì phải cứu gia đình, anh phải bán mình chuộc cha. nhưng khi làm như vậy, anh đã phản bội lời thề chung thủy, thủy chung son sắc và tình yêu quý giá của mình. hoàn cảnh buộc nàng phải nương tựa vào người em gái thuỷ chung như trả lại số phận, xin nàng thực hiện lời thề với kim trong mặc dù nàng thuỷ chung rất đau đớn, nó day dứt trong lòng và khiến nàng nhớ đến chị tôi như ruột thịt. ra đi mãi mãi “một lần và không bao giờ trở lại.” bốn câu thơ dường như là tiếng thúy nói về ngày sau khi tôi mất. mai sau “thắp một nén hương”, thấy trời “hơi gió”, hồn ta đã về: hồn ta đã về đây, mang theo nỗi đau của người tình. Trước sự bất công không đáng có, cô đã đồng ý phá bỏ thân xác của mình để đền bù cho người bạn đồng hành trung thành của mình vì đã phản bội lời thề.

sự thật đó khiến cho Thúy kiều gào thét “thôi đi” một cách đau đớn và đau đớn “đứt từng khúc ruột”. điều đó cho chúng ta thấy rằng tình cảm của Thủy Kiều dành cho kim trong là rất lớn, rất sâu sắc, đúng với màu sắc.

Sự “hy sinh” của thuy kiều khiến mọi người cảm phục, tình cảm của họ khiến chúng ta cảm kích và yêu mến. đó chính là điểm tỏa sáng ở phẩm giá con người hữu tình, khiến nó sống mãi trong lòng người đọc.

7. phân tích 8 câu cuối của bài Tự tình – văn mẫu 5

truyện ngôn tình là một trong những đoạn trích sâu sắc và đau thương nhất trong lịch sử truyện Kiều, trong đó nguyễn du đã thể hiện khả năng nắm bắt tâm lý nhân vật tài tình, đồng thời thấy được bi kịch của tình yêu và bi kịch. cảm xúc đau thương khi trao duyên cho thuy van. đặc biệt là 8 câu cuối.

“Bây giờ trâm gãy, gương vỡ lại lành, hãy nói cho tôi biết cách làm tình”

Thuý kiều thức tỉnh về nỗi đau của cuộc đời mình, để hiểu rõ hơn về thực tại của mối tình đẹp đẽ, sâu đậm và say đắm với chàng trai, giờ chỉ còn cách bỏ ngỏ, không thể quay lại, dù có ráp lại cũng không xong. sẽ vẫn hoạt động, nhưng nó không giống như trước đây. “cho tôi biết làm thế nào để làm cho tình yêu nhiều”, sự tương phản giữa bây giờ và mãi mãi. những gì hiện tại là hiện tại đau thương, những gì mãi mãi là một mảnh ghép của tình yêu vĩnh cửu. hạnh phúc với kiều lúc này chỉ là tương lai xa chỉ có thể cảm nhận mà không thấy được.

“mệnh bạc, mệnh bạc như vôi. Nước chảy, hoa dời phố”

“hồng nhan bạc mệnh”, câu nói ấy dường như ám ảnh cô, trong cô, ôm ấp cả một kiếp người. chính cái xã hội phong kiến ​​giả dối, thối nát và tàn ác đã đẩy nàng đến cái kết đau đớn này, nhưng dẫu vậy, số phận của người con gái thủy chung, biết làm gì hơn cũng phải tuyệt vọng như một lời than thở, cam chịu số phận đau thương. . bài thơ như một lời đối thoại mà như một lời độc thoại đau đáu đến tận cùng, kiều xót xa cho số kiếp lầm than, thân phận tội nghiệp của mình, như bao mảnh đời khác của những gương mặt ngây thơ bị cuốn vào guồng. xã hội. câu thơ ngân vang rền rĩ, xót xa như câu hỏi ngàn năm, như thay tiếng nói của vô vàn những mảnh đời số phận khác.

nhưng trên đỉnh cao của sự đau buồn của chính mình, kieu đã nghĩ đến kim. cái tên vàng vang lên vào lúc này, như một tiếng kêu thê lương của một người đang vật lộn với vực thẳm của cuộc đời mình:

“oh kim lang! oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đó”

Sự thật là một yêu kiều đã chết, đó là một cái chết trong linh hồn, cái chết của mối tình đầu không trọn vẹn suốt 15 năm lưu lạc vẫn là một trái tim tan nát. Rõ ràng, trong nỗi đau, cô ấy vẫn hướng về Kim Jong-un, vẫn giữ lòng trung thành kiên định với anh ấy, nhưng vẫn thừa nhận mình là kẻ phản bội, khiến nỗi đau dường như lớn dần lên trong lòng cô ấy. sau những dòng suy nghĩ ngoằn ngoèo, nỗi đau tình yêu tan vỡ lại trào dâng trong lòng người Việt Nam ở nước ngoài. sau cả một đêm thức trắng, cơ thể mệt mỏi, tâm hồn tan nát và trái tim tan nát, chị Kiêu dường như không thể chịu đựng được nữa:

“không nói nên lời, tâm hồn mờ nhạt, say sưa với hơi thở lạnh, đôi tay đáng đồng”

tận cùng nỗi đau, ta vẫn thấy một tình yêu đẹp tỏa sáng, đẹp một cách đau đớn, bi thương cho số phận người phụ nữ ở nước ngoài, “hồn ngất ra máu”, “hơi lạnh”, cả biểu cảm như đóng đinh. nỗi lo lắng vào lòng người ấy, nó đã trở thành nỗi đau trong tim, tạo nên những day dứt không dứt trong lòng người đọc về cái kết bi thảm, cũng do một trái tim yêu quá nhiều, nặng trĩu, nặng đến thắt nút của hải ngoại. đối với cô, tình yêu dành cho anh là lẽ sống, bây giờ sinh mệnh không còn, chân lý không khác, sống không bằng chết.

nếu không có tấm lòng đồng cảm với bà ngoại thì làm sao nguyễn du có thể làm nên những vần thơ như đầu bút chảy máu, những trang văn, từng nhịp thơ, lời ca như tiếng gào xé lòng. , sự ngột ngạt, bế tắc của thủy kiều. đó thực sự là sự hòa quyện của những giai điệu tâm hồn tinh tế nhất của tác giả và nhân vật.

8. phân tích 8 câu thơ cuối bài Tự tình – văn mẫu 6

Truyện ngôn tình là một trong những mảnh vỡ cảm động và đau thương nhất của kiệt tác truyện cổ tích truyện Kiều, trong đó nguyễn du đã chứng tỏ khả năng nắm bắt tâm lý nhân vật một cách tài tình, đồng thời cho ta thấy bi kịch của câu chuyện tình yêu. , bi kịch và nỗi đau về tâm hồn của nàng thủy chung trao duyên cho nàng thủy chung, nhất là 8 câu thơ cuối:

“nay trâm gãy gương đã tan, kể xiết bao tình! trăm vạn quân tình, chỉ có bao nhiêu mối tình ngắn ngủi! sao mệnh bạc như vôi. ! mọi người. oh kim lang! oh kim lang! thôi nào, tôi đã giúp bạn từ đây rồi! “

tên nguyễn du là phần tử tương tự, tên là thanh hiền. Quê cha ở Tiền Điện, huyện Nghi Xuân, tỉnh Hà Tĩnh, quê mẹ ở Bắc Ninh, nhưng sinh ra ở Thăng Long nên Nguyễn Du dễ dàng tiếp thu những tinh hoa của nhiều nền văn hoá. tác giả là con một gia đình quý tộc lớn, làm quan lớn nhiều đời, có truyền thống làm thơ và say mê ca hát. anh sinh ra và lớn lên trong một giai đoạn lịch sử đầy biến động dữ dội của xã hội phong kiến. Cuộc đời đầy bi kịch, Nguyễn Du sớm mồ côi cả cha lẫn mẹ và phải sống với người anh trai là Nguyễn Khản. gia đình ly tán, bản thân anh đã lưu lạc “mười năm gió bụi” ở quê vợ Thái Bình. nhưng chính những khó khăn, vất vả đó đã hun đúc cho anh vốn sống quý báu và vốn hiểu biết văn học dân gian sâu rộng. Nguyễn Du làm quan dưới triều Lê và Nguyễn. ông là một vị quan thanh liêm, được nhân dân yêu mến, kính trọng. sự nghiệp văn chương của ông rất rộng lớn với những kiệt tác ở nhiều thể loại: thơ chữ Hán, nguyên du có 3 tập gồm thanh thế thi tập, nam trung tam tạp, bac hanh tạp lục. trong thơ nôm, nguyễn du có hai kiệt tác truyện kiều và văn tế thập loại chúng sinh. đoạn trích truyện ngôn tình bắt đầu từ câu 723 đến câu 756 của truyện kiều.

sau khi thuyết phục thuy van nhận lời, anh đã tặng quà và cho tôi một vài lời khuyên. kiều còn sống mà như chết, nói chuyện với anh trai mà không biết đang nói chuyện với ai, cô rơi vào trạng thái độc thoại nội tâm. nỗi bất hạnh hiện lên quá rõ khiến kiều rơi vào cảm giác tuyệt vọng tột cùng:

“Bây giờ trâm gãy, gương vỡ lại lành, hãy nói cho tôi biết cách làm tình”

“Chiếc trâm gãy gương” gợi tình yêu tan vỡ, cũng như tấm lòng thủy chung son sắt. việc sử dụng những hình ảnh ước lệ rất hiệu quả, qua đó tác giả đã thể hiện sự nhận thức sâu sắc của mình về thảm cảnh hiện tại. Trước kia, chàng rất hạnh phúc với Kim Trọng: mối tình đầu đẹp như hoa như mộng, giờ chỉ còn lại nỗi đau khôn tả. “trâm” và “gương” là hai hình ảnh tượng trưng cho vẻ đẹp của người con gái vừa đủ tuổi để ý đến vẻ đẹp của chính mình. điều mà kiều yêu bấy lâu, ấp ủ từng chút một để mong một ngày được vĩnh viễn ở bên kim quý, nhưng trong phút chốc mọi mong ước và hy vọng đều tan tành. kiều đã nhận được nhiều tình cảm của kim đến mức “nói sao nói vậy”, vậy mà giờ lại thất hứa. kiều nghẹn ngào, chua xót và tiếc thương cho thân phận của mình. chiều thời gian của hiện tại và quá khứ. quá khứ đã đầy của hạnh phúc, trong khi hiện tại đầy rẫy những đau thương, bị ruồng bỏ và phản bội. sự tương phản nhấn mạnh và khắc sâu bi kịch và nỗi đau. de kieu, bạn càng tiếc nuối quá khứ tươi đẹp thì hiện thực càng tủi nhục và thất vọng.

giờ mất hết rồi, kiều không thể làm cho mọi thứ trở lại như cũ, cô chỉ cố vui lên và an ủi mình và người yêu:

“trăm ngàn cúi đầu trước tình yêu thoáng qua!”

Lời thú nhận của anh ấy thật đáng thương, tội nghiệp. trăm ngàn cúi đầu trước “ái quân”, người đã cùng nàng trải qua bao kỷ niệm yêu đương nồng nàn, say đắm, gắn bó bên nhau trăm năm, nhưng cuối cùng lại phản bội. Trước đó, anh đã “cúi đầu” trước chị gái để cầu xin cô lấy anh. nhưng “cái cúi đầu” lần này là một cái cúi đầu biết ơn, một lời xin lỗi vô cùng đau đớn. Trước tình hình đó, Kiều vẫn không thể làm gì khác hơn là xin lỗi. Và cái cúi đầu ấy với Kiều đã kết thúc mối tình đầu ngắn ngủi và đầy tiếc nuối. “Chỉ có bấy nhiêu mối tình ngắn ngủi”, Kiều thốt lên thấm đẫm vị đắng cay của cuộc chia ly. Đến lúc này, nàng kiều mới thấu hiểu nỗi cô đơn, tủi phận của mình giữa một thế giới đầy bất công. Việt kiều than thở trước sự hờ hững, khắc nghiệt của cuộc đời, than thở cho số phận nghiệt ngã, nghiệt ngã không thể duy trì hạnh phúc:

<3

“Số phận vôi bạc” là một số phận bạc buồn. đó là một lời than thở, một lời than thở cho số phận của những người Việt Nam ở nước ngoài mà không ai có thể hiểu hết được, một lời than thở chua xót và tuyệt vọng. rồi số phận Việt kiều sẽ lênh đênh như một bông hoa xinh đẹp đã “phải trôi” theo dòng nước bẩn thỉu chảy xiết, lỡ làng, không thể cứu vãn được nữa. “nước chảy hoa trôi” có nghĩa là xuân đã qua, hoa đã tàn, tuyết đã tan, nghĩa là thanh xuân trinh nguyên của kiều nữ đã kết thúc tại đây. chưa kịp kêu oan, cô đã đồng ý hủy hoại cơ thể mình để đền bù cho người tình chung thủy vì đã phản bội lời thề của mình. cuộc đời quá cay đắng hay xã hội quá bất công, tàn nhẫn với những con người tài hoa bạc mệnh. Tất nhiên, cuộc đời là “nước chảy mây trôi”, cũng có giới hạn, nhưng sao nó bi đát, nghiệt ngã đến thế? Việt kiều quên đi nỗi đau của bản thân và nghĩ nhiều đến người khác, đó là đức hy sinh cao cả. Kiều là người tỉnh táo nhất đời nên càng đau.

XEM THÊM:  Soạn khái quát văn học việt nam lớp 11

Trên đỉnh điểm của nỗi đau xé lòng, Kiều lại nghĩ đến chàng Kim. cái tên vàng vang lên vào lúc này như một tiếng kêu thảm thiết của một con người đang chống chọi với vực thẳm của cuộc đời mình:

“oh kim lang! oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đó”

Nhịp 3/3, 2/4/2 đau đớn, nghẹn ngào như những tiếng nấc thầm lặng. những câu cảm thán “ôi, ôi” là tiếng kêu đau đớn, tuyệt vọng của kiều. nhắc đến kim lang hai lần tỏ ra tức giận, ngột ngạt, đau đớn đến mê sảng. Nỗi đau của Kiều được đưa lên cao trào, tình cảm lúc này lấn át lý trí. Cô không thể nghĩ gì khác, cô chỉ có thể hét lên tên người yêu của mình trong đau đớn tột cùng. sự thật khiến Thủy kiều la lên “khựng lại” một cách chật vật, đau đớn cắt từng khúc ruột. điều đó cho chúng ta thấy rằng tình cảm của Thủy Kiều dành cho kim trong là rất lớn, rất sâu sắc, đúng với màu sắc.

với nghệ thuật miêu tả tâm lý nhân vật, sử dụng từ ngữ tinh tế, đắt giá, cách diễn đạt thành ngữ giàu sức gợi cùng với việc sử dụng ẩn dụ, so sánh, liệt kê, tương phản. du đã thể hiện thành công số phận bi đát, nội tâm xáo trộn, đau khổ, cay đắng, đau đớn và tuyệt vọng trong câu chuyện tình yêu của nàng thủy chung. Bằng tài năng của mình, tác giả đã biến đoạn “hữu duyên” trở thành bài thơ bi tráng nhất trong lịch sử xứ kiều, đó là lý do câu chuyện vẫn còn nguyên vẹn dù sự việc đã trôi qua một thời gian dài.

9. phân tích 8 câu cuối của truyện ngắn Tự tình

Chuyện tình chàng Kim: Kiều lúc đầu tưởng rằng mình sẽ được xinh đẹp nhưng số phận đưa đẩy, để cứu cha và em, Kiều buộc phải bán thân. lời thề và sự hứa hôn, kiều buồn đã vượt qua và trao lại cho em gái của thuy van. xung đột tình cảm và lý trí, loại đau đớn, chỉ là thương hại, chỉ là tình yêu. đoạn trích Trao duyên thể hiện rõ nỗi niềm ấy của người đàn bà ngoại quốc, đặc biệt, đọc 8 câu cuối của đoạn trích, ta không khỏi xót xa trước những lời nói xuyên thấu của kiều nữ:

“trâm anh vỡ gương rồi, làm sao mà vắt ra được bao nhiêu tình yêu … đủ rồi, từ trước đến giờ anh luôn giúp đỡ em.”

lời thề đêm xưa mà nay tình ta tan vỡ, chia tay “trâm gãy, gương vỡ”. Tình yêu đẹp đến nhường nào nhưng phải chia xa một ai đó khiến lòng người đau đớn, xót xa. hơn nữa, kiều là phận con gái, lại là người hết mực yêu thương, chung thủy, nỗi đau càng nhân đôi. buộc phải trao cho bạn tình yêu của mình là lựa chọn cuối cùng của Kiều dù trái tim cô ấy không thể, thực tế quá phũ phàng, trái tim cô ấy, trái tim cô ấy đang tan nát. mỗi từ được phát âm như một lời than thở cho số phận của mình, cho tình yêu của mình:

“nhân duyên ngắn chẳng tày gang, sao mệnh bạc như vôi. Nước chảy, hoa dời phố”

Tác giả vận dụng những thành ngữ “số phận bàng bạc như minh oan” “hoa trôi nước chảy” trong thơ để miêu tả thân phận bạc mệnh, bồng bột, trôi nổi của những người phụ nữ ở nước ngoài. xã hội bất công, con người gian dối đã kết tội nàng vào chốn tăm tối, đây chính là tình yêu của nàng trong một câu chuyện tình “đoản mệnh”. Đối mặt với sự khắc nghiệt của số phận, dù muốn nhưng không thể đấu tranh, đành chấp nhận “Tức nước mất mình, thương dân”.

Tôi thấy tiếc cho số phận nông nổi của một người phụ nữ thời phong kiến, một cuộc đời đầy may rủi không phải do mình lựa chọn:

“thân em như nút chai phất phơ trước gió, sóng biết chạy về đâu”.

Thùy kiều tự so sánh mình như bông hoa giữa dòng, vô định, nhỏ bé và khao khát giữa mênh mông sóng nước. hoa “mất làng” mối tình đẹp đẽ rồi đi đâu đó, có thể cập bờ hay trôi mãi giữa dòng nước lớn.

nàng càng nghĩ càng đau, lòng nặng trĩu, nàng chỉ yêu bản thân mình, nhưng yêu kim đâm vào mười. anh ấy thấy rằng anh ấy đã phản bội người bạn tri kỷ của mình và xin lỗi qua nước mắt:

“hey kim lang! oh kim lang dừng lại, tôi đã giúp bạn từ đây”

Những liên khúc ồ ồ kết hợp với hai tiếng lòng trĩu nặng của Kim Lăng, dường như bao tình cảm đã dồn hết cho Kim và Kiều trong hai tiếng gọi ấy. Việt kiều thừa nhận tội lỗi của mình, thừa nhận mình là kẻ bội bạc trong lòng trai trẻ, để rồi nỗi đau, nỗi cay đắng trỗi dậy, cồn cào trong lòng:

“đủ rồi, tôi đã giúp bạn từ đây”

Lời xin lỗi cuối cùng xót xa khiến ai cũng xót xa cho cô. Trước chàng Kim, Kiều không trách số phận hay hoàn cảnh mà tự mình nhận lỗi về mình. điều đó thể hiện tâm trí và trái tim của anh ấy. Anh không còn nghĩ đến nỗi đau của mình mà mọi lo lắng đều hướng về Kim, người anh vẫn rất yêu.

8 dòng cuối của bài thơ là một nốt trầm của đoạn trích. người Việt Nam ở nước ngoài càng quý thì độc giả càng quý. Và trên hết, tôi cảm phục một cô gái có nhân cách cao đẹp, nghĩa tình và đáng kính.

10. cảm nhận 8 câu cuối truyện ngôn tình

<3 sau một giây phút vô cùng đau đớn, kiều rơi vào nỗi đau đớn, tuyệt vọng tột cùng, tưởng đến vàng còn đau đớn hơn, nỗi đau ấy được thể hiện qua tám câu thơ cuối đoạn trích: “trao duyên cho nhau”.

Giữa lúc đau đớn và tuyệt vọng cùng cực, Kiều đã nghĩ đến vàng. với cô ấy mọi thứ đều quý giá, niềm tin, hy vọng, sự an ủi, chia sẻ mọi thứ với cô ấy. tuy nhiên, anh đã ở rất xa cô nên cuộc trò chuyện này với anh chỉ là tưởng tượng. Anh ấy đã đưa ra một lời than thở rất cay đắng và đau đớn khi đối mặt với thực tế phũ phàng:

bây giờ chiếc trâm đã vỡ gương,

Hãy cho tôi biết cách làm tình.

thành ngữ “gương vỡ lại lành” là sự tan vỡ của tình yêu, cũng là trái tim tan vỡ của thủy chung. tình yêu của anh dành cho cô bằng dũng khí càng ngày càng lớn, càng ngày càng nghiêm trọng, nỗi đau và sự dằn vặt trong lòng anh càng lúc càng mạnh. câu nói hối lỗi của chàng thật đáng thương: “trăm ngàn lạy tạ quân / Mối lương duyên ngắn ngủi chỉ có thế”. Người Việt Nam ở nước ngoài than thở về số phận, trách sự bất cẩn và khắc nghiệt của cuộc đời, than thở cho số phận thất thường, mong manh và đáng xấu hổ của chính mình.

tại sao mệnh bạc như vôi

Tôi phải để nước chảy và những bông hoa di chuyển khỏi làng.

Dường như lúc này, tình cảm của anh đã vượt qua lý trí. “bạc mệnh” ở đây được dùng như một từ ngữ lên án toàn bộ xã hội phong kiến. nhưng dù vậy, cô cũng không khỏi “đành lòng” như một lời than thở, cam chịu số phận đau thương. Số phận của cô cũng được tìm thấy trong nhiều tác phẩm, chẳng hạn như tác phẩm kể về cô vũ nữ xui xẻo bị chồng bỏ rơi để tự tử, hay những cô con gái được phản ánh trong các bài hát nổi tiếng:

“Cơ thể tôi giống như tấm lụa đào

tung tăng giữa chợ để tìm xem đó là bàn tay của ai ”

câu thơ cho thấy thân phận thu nhỏ của người phụ nữ ở nước ngoài. hơn thế nữa, câu thơ còn là một điềm báo, một lời trăn trở cho tương lai đầy bất trắc phía trước. hình ảnh “bông hoa” vốn là biểu tượng của người con gái đẹp, ở đây không ai khác chính là nàng kiều nữ, nhưng những bông hoa ấy trôi trong làng, mông lung, không biết cuộc đời sẽ ra sao và đi về đâu. nỗi đau tăng lên, bao nhiêu cảm xúc bị kìm nén tràn ngập toàn bộ tâm trí. do đó, anh ấy đã đưa ra một lời xin lỗi đau đớn với sự trang trọng tuyệt đối:

xin chào kim lang! Chào Kim Lang

đủ rồi, tôi đã giúp bạn từ đây

đây có thể là lần cuối cùng tôi có thể gọi kim trong “kim lang” với sự nghiêm túc như vậy. Thủy kiều gọi kim trong hai lần, dường như mọi cảm xúc dồn nén đều được thể hiện qua tiếng gọi của người yêu chân thành. Kiều vẫn tự cho mình là thê thiếp khiến nỗi đau như dâng lên không dứt trong lòng. Sau cuộc đối thoại với Kim trong, nỗi đau tình yêu tan vỡ trào dâng trong lòng anh. sau cả đêm thức trắng, không thể chịu đựng được nữa, chị Kiều đã ngất đi:

không nói nên lời, bất tỉnh và say xỉn

một hơi thở lạnh, đôi bàn tay bằng đồng

ở cuối đoạn trích “tặng bùa”, người ta tặng bùa, nhưng không phải là tình yêu. do đó, mâu thuẫn giữa tình cảm và lý trí trong lòng hải ngoại không được giải quyết triệt để. tội lỗi khi làm kẻ si tình, nỗi đau đó sẽ còn ám ảnh cô trong mười lăm năm lưu lạc.

đoạn trích là sự kết hợp hài hòa giữa tự sự và trữ tình, ngôn ngữ độc thoại thể hiện nỗi đau đớn tột cùng của nàng thủy chung. nhưng đồng thời qua những câu thơ ngắn gọn thể hiện tình cảm và nhân cách cao đẹp của anh, dù rơi vào đau khổ, tuyệt vọng tột cùng nhưng anh vẫn luôn nghĩ đến người khác mà quên đi nỗi đau của chính mình.

11. phân tích 8 cụm từ hay nhất cuối cùng

Đoạn trích truyện kiều thể hiện nghệ thuật thư pháp tài hoa của Nguyễn Du trong việc khắc họa sâu sắc nội tâm của nhân vật. qua đoạn trích, chúng ta hiểu và thương cảm cho số phận của nàng thủy chung. 8 dòng cuối của bài thơ là một đoạn thơ ấn tượng trong việc tái hiện tâm trạng đau khổ, tuyệt vọng của nàng Thủy Kiều.

Sau khi tin lời em gái mình để nối duyên với Kim Trọng, Thúy Kiều đã đau đớn bộc lộ nỗi lòng của mình. Đó là sự tuyệt vọng, đau khổ đến tột cùng khi phải buông bỏ tình yêu đẹp với chàng trai họ kim.

“nay trâm anh gãy gương bể, sao chắt chiu tình nhiều”

trạng từ xác định thời gian “bây giờ” chỉ hiện thực đau thương mà kiều phải đối mặt và chịu đựng, đó là nỗi đau khắc cốt ghi tâm khi chứng kiến ​​tình yêu tan vỡ, chữ tình chưa bao giờ phai nhạt. nhưng do biến cố rơi vào cảnh chia ly, “gương gãy, trâm gãy” không gì có thể sửa chữa được. Tác giả khéo léo sử dụng thành ngữ “gương vỡ lại lành” như một ẩn dụ cho mối tình đẹp đẽ nhưng mong manh của Kim-Kiều.

Tình yêu dành cho Kim càng chân thật, mãnh liệt và lớn lao bao nhiêu thì nỗi đau mà cô ấy phải chịu đựng càng nhiều bấy nhiêu. trâm gẫy, chiếc bình đã tan, không còn tình yêu nào có thể hàn gắn được nữa, niềm hy vọng nối kết tình xưa cũng không còn. kiều đau xót nghĩ đến giây phút hạnh phúc “vạn người mê” của hai người trước đây. Đó là những kỉ niệm đẹp, những ấm ức mà cả Kim và Kiều đều có. đêm trăng thề nguyền, uống cạn ly rượu hồng, hẹn ước trăm năm, thưởng trăng vàng, ngâm thơ, ca hát, … tất cả hạnh phúc lớn lao xưa nay đều trở thành một lẽ từ trong quá khứ, tan biến vào hư vô, khi tình yêu chưa cạn mà buộc phải chia xa.

đau buồn vì tình yêu không trọn vẹn, nghĩ đến quý giá, kiều tự trách mình đã phản bội anh, đau lòng dằn vặt nói:

“trăm nghìn lần tri ân nhân duyên phù du”

suốt cuộc đời, qua từng trang thơ của nguyễn du, chúng ta đều biết rằng kiều là người tri ân, chưa bao giờ phản bội ai. Ngoài ra, Kiều luôn dành tất cả những điều tốt đẹp cho những người mình yêu thương và tin tưởng. anh đã đổi hạnh ở đời để làm tròn chữ hiếu “làm con trước để báo đáp công ơn sinh thành”, không còn cách nào khác anh phải phụ lòng thành, mối lương duyên với kim trong. trong lòng cô luôn dằn vặt, tự trách bản thân khi cho rằng mình đã phá vỡ lời hứa ngàn vàng. Hành động “trăm ngàn lạy” cùng những lời lẽ nghiêm túc và cảm thán “nhân duyên ngắn ngủi, chỉ có bấy nhiêu” là lời xin lỗi đau đớn và đáng tiếc đối với Kim. Một người yêu quý và coi trọng tình yêu thiêng liêng, kim quý nên tự phê phán và dằn vặt đến mức độ nào?

sau những lời bày tỏ với anh thanh niên, kiều là sự than thở về nỗi tủi nhục của bản thân, sự e dè về thân phận của mình cho thấy kieu là người hiểu lẽ ​​đời, đó cũng là điềm báo của chị về mình. số phận tương lai không suôn sẻ trong cuộc đời tôi:

“sao mệnh bạc như vôi, đành để nước trôi, hoa dời làng”

tiếng than thở đầy uất hận trước nỗi đau của Trạng như một lẽ tự nhiên khi cuộc đấu khẩu lên đến đỉnh điểm trong gia đình. những thành ngữ “bạc như vôi”, “hoa trôi nước chảy” như một lời than thở, trách móc, trách móc người Việt Nam ở nước ngoài về một cuộc sống bất công, một xã hội tàn nhẫn đã đẩy họ vào bế tắc, đau khổ và tuyệt vọng. mong. chấp nhận “sống mòn” bởi “hoa trôi nước chảy” cũng là sự cam chịu, đó là biểu hiện của sự hi sinh của người con gái trước giông tố cuộc đời. và có lẽ, điều đó dường như chỉ ra một tương lai bất định, một định mệnh của số phận anh ta.

hai chữ “kim lang” chân thành chứa chan bao tình cảm trân trọng mà kiều dành tặng cho kim. điệp ngữ “kim lang” được kết hợp với thán từ “ơi”, “ơi” với nhịp 3/3 như tiếng khóc xé lòng của nàng kiều. từng âm tiết thốt ra giữa nghẹn ngào, đau đớn, rưng rưng, ​​nhuốm màu đau thương. lời tạm biệt cuối cùng của người con gái thủy chung, kính trọng và yêu thương ấy mang đến nỗi nhớ nhung, day dứt khôn nguôi:

“Đủ rồi, tôi đã giúp bạn từ đây”

Tám dòng cuối của đoạn trích tuy không dài nhưng ta vẫn cảm nhận được rất nhiều đức tính tốt đẹp ở con người. đó là lòng trung thành, lòng nhân ái, ý thức về bản thân và một trái tim khao khát hạnh phúc sâu thẳm trong thế giới. Qua tám câu thơ, giá trị nhân đạo mà Nguyễn Du gửi gắm cũng được thể hiện rõ nét. đó là sự lên án xã hội phong kiến ​​bất công đã đẩy con người vào những bi kịch đau đớn. đó là tiếng nói đồng cảm với những số phận bất hạnh như kiều và thể hiện sự trân trọng những phẩm chất, tình cảm tốt đẹp của con người trong xã hội. mặt khác, thành công về mặt nghệ thuật cũng là một điểm nhấn ấn tượng trong bài thơ. đó là phong cách miêu tả nội tâm tinh tế, nghệ thuật độc thoại nội tâm, so sánh, ẩn dụ, sử dụng kết hợp các thành ngữ bình dân và thể thơ lục bát quen thuộc, tất cả đã tạo nên một tổng thể đầy đủ, trọn vẹn và ý nghĩa. / p>

mối quan hệ số phận nói chung và tám câu cuối đoạn trích nói riêng đã góp phần tạo nên thành công cho kiệt tác truyện kí. tin tưởng rằng, trong tương lai, mối quan hệ với lịch sử xứ kiều sẽ giữ nguyên giá trị lâu bền và được nhiều thế hệ độc giả trân trọng, gìn giữ.

12. đoạn văn cảm nhận 8 câu cuối đoạn trích Tự tình

8 câu thơ trên là đoạn trích trong bài ‘trao duyên: độc hành, đối thoại với kim trong’ của tác giả Thủy kiều. ở hai câu kết thành lời độc thoại của thuy kiều là ý thức về hiện thực phũ phàng. tình yêu vàng của cô ấy đã tan vỡ như một chiếc trâm gãy và một chiếc gương tôi không thể hàn gắn.

từng nỗi đau, từng nỗi buồn, những kỷ niệm đẹp “biết sao kể xiết”, anh xót xa cho số phận của mình. từ ‘wow’ ở đây khác với từ ‘cúi đầu’ trong đoạn đầu tiên. ‘wow’ là thuy kiều xin lỗi kim trong, ăn năn, nói lời từ biệt. anh cảm thấy rằng số phận của mình là một số phận bạc. cô cảm thấy có lỗi với chính mình và đây cũng là sự đồng cảm của tác giả với thủy kiều.

ở câu thơ cuối với nhịp 3/3, nàng Kiều gọi Kim trong là ‘kim lang’ vì trong lòng nàng, chàng Kim trong là chồng của nàng. điều đó thể hiện tình yêu rất sâu nặng. nhưng do hoàn cảnh, kiều nữ vì quý kim nên đành từ bỏ tình yêu đẹp đẽ của mình.

Tóm lại tám câu thơ, chúng ta có thể hiểu thêm về kiều hoặc cũng có thể hiểu thêm về người phụ nữ trong thời phong kiến.

xem các thông tin hữu ích khác tại chuyên mục văn học – tài liệu hoatieu.vn.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Top 12 mẫu phân tích 8 câu cuối bài Trao duyên hay chọn lọc – HoaTieu.vn. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *