Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
449 lượt xem

Nguồn gốc câu Truyện Kiều còn. – Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM

Bạn đang quan tâm đến Nguồn gốc câu Truyện Kiều còn. – Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Nguồn gốc câu Truyện Kiều còn. – Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM

Có rất nhiều ý kiến ​​trái chiều, thậm chí trái ngược nhau về câu “tiếng ta còn, tiếng ta còn. tiếng ta còn, nước ta còn”. cần phải xem toàn văn và bối cảnh ra đời của nó để hiểu được thực chất của nó. chúng tôi xin gửi đến bạn những tài liệu sau để bạn tham khảo:

– bộ phim về lịch sử của kiều và tôn vinh lịch sử của kiều của tác giả quá cố gương mặt nguyễn văn cừ đã in đậm dấu ấn Hà Nội xưa và nay.

– bài phát biểu trong văn học quốc ngữ của pham quynh, 1924.

– bài luận về học đúng và dị giáo của ngo duc ke, 1924.

– Học đúng và lạc giáo có phải là vấn đề chung của mối quan hệ không? của chú huynh, 1930.

– ý kiến ​​của nam trần tuấn khai và giáo sư dang thai mai.

– hai ý kiến ​​trái chiều của gs. nguyen dinh chu và mr. phong le, là sinh viên gs. dang thai mai, xem “con hon chac …” trong thoi diem hien nay!

sau đây chúng tôi xin giới thiệu đoạn trích Diện mạo của cố tác giả bach nguyen van cu và toàn văn bài phát biểu của pham quynh.

phim truyện và truyện kiều … (trích Hà Nội xưa và nay, NXB Hội nhà văn, h.2015, tr.155-156). phụ đề bộ sưu tập.

vào năm 1940, khi người Nhật mới vào indochina, người Pháp đã xây dựng một đài tưởng niệm alexander de rhode của phong trào truyền bá quốc ngữ, để cho người Nhật thấy rằng người Việt Nam vẫn thống nhất với người Pháp. Thực dân Pháp thường lợi dụng phong trào để tuyên truyền trấn an nhân dân Việt Nam. Bắt đầu từ năm 1924, người Việt Nam ở khắp nơi đã thành lập một phong trào yêu nước chống Pháp, chịu ảnh hưởng của những bài báo của Nguyễn Ái Quốc mang từ Pháp sang. rồi đến các bài giảng của cụ già, phan chu trinh ở sài gòn, và lễ tưởng niệm cụ già phan chu trinh ở hà nội. Khi phong trào nổi lên, thực dân Pháp lập tức phạm tội phản quy bằng cách tổ chức phong trào “bình văn kiều” trên báo nam phong, giảng ngoại truyện ở trường tri phố, tổ chức lễ ăn hỏi. trí nhớ của nguyễn du trong hội quán của đức tiến bộ khai sáng. họ cũng trợ cấp cho công ty pon-ma-ray để quay phim ở nước ngoài. không có diễn viên đóng phim, người pháp dùng ngay đào kép đào kép ở rạp quang sơn, đào qua quýt mấy tuần rồi quay: dao liên chơi thủy kiều, đào ép chơi thủy văn, đào nương chơi mão quan, đào tám rồng đóng vai đập tiên, dao dinh đóng vai thái giám, dao giáo đóng vai ma tu ba; kép ngan đóng mã thư sinh, kép đường đóng quan phủ, kép sáu đóng cung từ hải, kép chân đóng cung vua ong. Vai Kim Trọng do một cô giáo tỉnh lẻ, tình nhân của Đào Liên Xin thủ vai. Các vai phụ khác có sự thay đổi như Đào Tám Long đóng cả Đạm Tiên và Mã Kiều, Kép Vân đóng vai thầy giáo học trò và một ông chú. hai vợ chồng đóng vai vua và ông đó là chú. Do không có người đóng nên ông giáo hay kép phụ phải đóng một số vai, riêng vai Thúy Kiều thì không thay đổi, còn vai Kim Trọng thì ông giáo từ chối đóng các vai phụ khác. Phong cảnh mượn những nơi quanh Hà Nội: Lễ hội Đạp Thành mượn Nghĩa trang Hoa kiều Quảng Đông ở Làng Trung; Xuân Lam Thủy mượn vườn kiểng của con cháu Nguyễn Bá Kim, thường gọi là Thượng Kim, ở số nhà 29 phố Hai Bà Trưng ngày nay. khu vườn này lúc bấy giờ rất rộng và đẹp, họ trồng nhiều cây cảnh và một số cây ăn quả, với những bức tranh, những gian hàng sai trĩu quả; Căn nhà của bà cụ, bà mượn căn phòng khách trên gác của căn nhà nhỏ của bà, số 74 phố Hàng Bạc. ở đây có sẵn bộ bàn ghế gỗ gụ cổ, và đặc biệt là đôi câu đối khảm xà cừ “tuyệt sắc giai nhân, du dương du dương; nhân gian cực kỳ, ân tình muôn thuở” (*). sông tiền tang vay. cảnh hồ tây; thao am nơi thuy kiều đi tu vay voi trang phục. phim mới kim van kieu được chiếu cho nhiều người xem, vì là phim mà ai cũng biết, do người việt đóng. trào lưu truyện do pham quynh và phim ảnh hải ngoại gây ra cũng không làm giảm phong trào yêu nước của thanh niên nam nữ lúc bấy giờ.

(*) câu đối được trích từ bài ca dao của nhà thơ tu bon, có nghĩa là con vật làm ăn rất tốt ở đời là lính đánh thuê của một người phụ nữ gypsy; phẩm giá cao quý nhất của cuộc sống là tình yêu. Theo quan niệm xưa, những câu ca dao này tốt cho đàn ông, nhưng với phụ nữ thì lại ám chỉ họ là gái điếm. Không biết nhà Nho ngày xưa gì mà bắt cô gái viết ra những câu đối này để treo trong nhà.

Anh-minh-hoa-Nguon-goc-cau-Truyen-Kieu-con-1 Trong như tiếng hạc bay qua… – Nguồn: dehoctotvan.com

————————————-

bài văn tế quốc văn (đọc tại lễ kỷ niệm nguyễn du nhân ngày mất (10 tháng 3 âm lịch) do ban văn tế tổ chức khai mạc)

thưa ông,

hôm nay là ngày giỗ Tiên tổ, nhà thơ lớn của nước ta, người đã tạo nên một kiệt tác văn học mang tên Kim văn kiều truyện.

Chúng ta xin tổ chức ngày giỗ tổ này để nhắc nhở công nghiệp của dân tộc mà một người đã có công gầy dựng nên tiếng thơm của dân tộc trong văn học, để lại cho chúng ta “hương lửa” rất quý giá, đời đời làm rạng danh thiên hạ. thế giới. cuộc đua.

Chúng tôi cho rằng người có công với nền văn hiến của đất nước không phải là tổ tiên riêng của một dòng họ, mà là tổ tiên chung của cả nước; ngày giỗ ông không còn là lễ riêng của một gia đình, mà là lễ kỷ niệm chung của cả nước.

XEM THÊM:  Chị em Thuý Kiều (trích Truyện Kiều)

naya thuộc về lịch sử của kiều, ai cũng kể chuyện kiều, ai cũng kể chuyện kiều, nên ai cũng thích nghề cửa hàng, ai cũng phải nhớ đến ngày giỗ của ông và nghĩ đến công ơn của ông. ngôn ngữ gia đình.

nếu bạn muốn cảm ơn vì điều đó, hãy thử đặt giả thuyết rằng tiên điện không xuất hiện trên thế giới, tiên điện không xuất hiện trên thế giới, nhưng truyện của kiều không xuất hiện, truyện của kiều tồn tại tồn tại, nhưng Tại sao nó không được phát sóng? Tình hình tiếng An Nam như thế nào?

Văn học đại chúng chứa đầy hàng nghìn cuốn sách, dù chỉ thiếu một cuốn cũng không sao. Tôi chỉ có một cuốn sách văn học, đó là cả kinh, sử và phúc âm của cả một dân tộc, nếu mất đi thì dân tộc đó sẽ như thế nào?

oái! Mỗi khi nghĩ đến điều đó, tôi không khỏi rùng mình, có cảm giác kinh ngạc, hoang mang rồi vỡ ra, như viên ngọc trong tay bỗng chốc rơi vỡ tan tành. sau đó tỉnh lại, chợt nhớ tới mấy câu tiếng nước ngoài, đập bàn đập ghế, thừa dịp rung đùi, cất giọng lớn tiếng hát:

buông thơ tơ liễu hạ rèm, ngự khí nói trên cành châm biếm.

hoặc:

mái nhà mài gươm, bảo bối chẳng tốn kém gì.

đột nhiên trong lòng cảm thấy vui sướng, trong lòng vững vàng, muốn nhảy, muốn nhảy, muốn hét, muốn tự hào, muốn tự hào sông núi, nhưng Tôi tự hào vì người ta nói: truyện của kiều còn, tiếng ta còn, tiếng ta còn. , đất nước ta còn, không có gì phải lo, không có gì phải sợ, còn mong gì nữa!…

Bạn phải suy nghĩ rất lâu, mới thấu hiểu được rằng, đối với vận mệnh của đất nước chúng ta, những câu chuyện ở nước ngoài có giá trị khôn lường.

một đất nước không thể thiếu quốc hoa, truyện ở nước ngoài là quốc hoa của chúng ta; một đất nước không thể không có quốc túy, chuyện ở nước ngoài là quốc túy của chúng ta; một đất nước không thể thiếu hồn dân tộc. truyện kiều là quốc hồn quốc túy của chúng ta. kiều là trang sử “văn tự” của dân tộc Việt Nam mà chúng ta đã “ghi chép” vào núi sông đất nước. ngàn năm chôn rau cắt rốn, gửi máu xương cho mảnh đất này, nhưng chúng ta vẫn như một loại nơi nương tựa, cho đất nước, chưa hề có một văn bản nào chứng thực rằng chúng ta có một danh phận chính đáng. . . mãi đến thế kỷ mới, có một người dân tộc, vì lợi ích của giống nòi, của đồng hương, của tổ tiên, của hậu thế, đã đổ máu như mực, “tả” ra một nhà chiêm tinh vĩ đại, làm cho giống nòi trở thành một danh nhân. để trở thành chủ nhân của núi gấm cởi mở, tự nhiên, rõ ràng và đúng mực.

Người theo chủ nghĩa dân tộc đó là ai? đó là dien ông cố của tôi. chiêm tinh học là gì là một cuốn sách của người Việt Nam ở nước ngoài:

<3

kho báu đó nằm trong tay tôi, đó thực sự là một điều may mắn đối với tôi, nhưng bảo vật đó trong tay tôi thực sự là một điều may mắn đối với tôi. Thiên văn ấy được cấu tạo bởi bao nhiêu giọt máu, bao nhiêu giọt lệ kết tinh tạo thành, khi đêm lặng, đọng lại rất thiêng liêng trong lòng ta, như: sương rơi nặng trĩu cành xuân.

kiệt tác văn học cho thế giới ấy, ai biết rằng đó không phải là một câu chuyện đau thương của tác giả?

Truyện Kiều có quan hệ như thế nào với thân phận người xưa? Ông. tran in kim sẽ trình bày chi tiết ngay sau đây để các bạn cùng nghe.

bây giờ, tôi chỉ muốn thể hiện giá trị của những câu chuyện hải ngoại đối với nền văn hóa của chúng ta, đối với nền văn học thế giới, để trong dịp kỷ niệm này, đồng bào có thể cảm nhận được công nghiệp vĩ đại của các nhà thơ trên đất nước chúng ta. nó lớn như thế nào.

đối với nền văn hóa của đất nước, địa vị của những câu chuyện ở nước ngoài đã quá cao quý; đối với văn học thế giới, tình trạng của những câu chuyện ở nước ngoài như thế nào?

không thể so sánh với văn học của cả thế giới, hãy so sánh nó với văn học của hai quốc gia có quan hệ mật thiết với chúng ta, đó là văn học Trung Quốc và văn học Pháp. Nền văn học của Trung Quốc quả là vô cùng rộng lớn, như bể như rừng. nhưng trong rừng sách văn học ấy, tưởng ít có cuốn nào sánh được với truyện kiều, nhưng nếu nhìn kỹ thì có lẽ không có cuốn nào giống truyện kiều. Tuy nguyên tác truyện bước ra từ tiểu thuyết Trung Hoa, nhưng trong tay Tiên Điền của ta đã hoàn toàn lột xác, xuyên không về văn phong của Trung Hoa, bỗng như một đỉnh cao giữa muôn ngàn ngọn núi khác. có người so sánh truyện kiều với ly tao, nhưng ly tao là một câu than thở, từ đầu đến cuối tràn ngập giọng bi thương thê thảm, so với oán trách của ta có lẽ đúng hơn. có người so sánh với tây sương, nhưng tây sương là một bài hát, có giai điệu êm ái, âm hưởng da diết, nhưng đó chỉ là một mớ lời để ta hát, không phải là văn chương thực sự. Trên thực tế, bộ sử Kiều tuy say đắm tinh thần văn hóa Trung Hoa, tuy là sự giao hòa tài liệu của văn học Trung Quốc, nhưng có một nét độc đáo mà văn học Trung Quốc không có được. đặc điểm đó là “cấu trúc”. Các nhà văn, nhà thơ Trung Quốc, ngoài những bài thơ nhỏ và ngắn gọn, họ thường làm ra những cuốn sách mà họ chỉ biết biên tập chứ không biết cấu trúc. chỉnh sửa là tìm kiếm và trang bị; cấu trúc là sự sắp xếp được xây dựng, làm sao để tạo thành một tổng thể, các bộ phận của máy lạnh ăn khớp với nhau, không thêm bớt gì cả. Truyện Kiều là một hình ảnh hoàn chỉnh như vậy, nhưng lại là hình ảnh của nhân tình thế thái, vẽ cuộc đời như một tấm gương bẩn.

XEM THÊM:  Giá trị nội dung của tác phẩm truyện kiều

Về cấu trúc, văn học Pháp rất mạnh. Vì vậy, Truyện Kiều có thể được so sánh với những kiệt tác thơ ca của đất nước, chẳng hạn như bi kịch của Racine hay sự hy sinh của Bossuet. Đó là về thiên tài văn học. Về con đường tâm linh, trong văn học Pháp có hai tinh thần khác nhau, tinh thần cổ điển và tinh thần lãng mạn. tinh thần cổ điển là tôn trọng các phong tục, các quy tắc; tinh thần lãng mạn là về sự cởi mở, cảm xúc. truyện kiều có thể bao hàm cả tinh thần, bởi vì chúng mang hương vị tôn giáo sâu sắc của Phật giáo, ý nghĩa rực rỡ của Nho giáo, và phú quý trang, cổ nhân, lấy chính kiến. khổng lồ nhưng chúng tái hiện lại sự huyền bí của ngôi chùa, bề thế của hai dòng họ. Nhưng ngay cả trong văn học Pháp cũng không có cuốn nào giống truyện Kiều, vì truyện Kiều có những đặc điểm riêng không tìm thấy trong các kiệt tác của văn học Pháp. tính năng đó là “phổ quát”. văn chương vĩ đại, không chỉ ở Pháp, mà ở bất kỳ quốc gia nào, chỉ có thể được đánh giá cao bởi tầng lớp có học, và những người bình thường không biết điều đó. không phải tất cả mọi người ở Pháp đều có thể đọc racine hoặc bossuet. Mỗi người thời ông đều biết đọc thuộc lòng, biết đếm và “tuồn” tiếng Việt từ nước ngoài về để áp dụng trong ngôn ngữ phổ thông, người thông minh hiểu sâu, người bình thường hiểu một cách thô thiển, nhưng khi ngâm nga thì ai cũng thấy hữu ích, vui tai, hạnh phúc. miệng, vui vẻ, tỉnh táo.

Không biết đã có nền văn học nào ở phương Đông và phương Tây có chiều sâu và bề rộng như vậy. Người ta dễ nghĩ rằng chỉ với một câu chuyện ở nước ngoài, chúng ta có thể tự hào với thế giới là văn học chung của cả một dân tộc mười tám, hai mươi triệu người, già, trẻ, lớn, bé, giỏi, dốt, cao, hèn. , tất cả đều thuộc về thế giới. trái tim và tất cả những gì tốt đẹp.

Vì vậy, truyện ở nước ngoài không chỉ đối với văn hóa nước nhà, đối với văn học thế giới, nó cũng chiếm một vị trí cao quý.

Chúng ta chỉ có một cuốn sách trong văn học và cuốn sách đó đủ để khiến chúng ta làm rạng danh thế giới, nghĩ rằng đó cũng là một điều kỳ diệu trong thế giới văn học.

kỳ tích ấy lại ngẫu nhiên được tạo ra, đột nhiên phát sinh, trước sau không có người soi đường, sau đó cũng không có người theo bước chân, đột nhiên ở giữa bầu trời như một cái cột đồng tiêu biểu cho tinh hoa của cả một dân tộc. Để tạo nên một kiệt tác thơ, phải có nhiều nhà thơ, nhiều nhà văn, nhiều năm miệt mài, tu dưỡng, rèn luyện mới đạt được. ngày nay, bậc thi nhân, người trị vì nước ta, đem tài năng hiếm có trong trời đất, tung khí thánh bàng bạc vào sông núi, mới tạo nên kỳ tích thiên cổ ấy, dẫu cho khách thập phương còn chưa nguôi thán phục. , há chẳng nên để một người miền Nam có thể trực tiếp được hưởng ân huệ đó ​​ghi vào lòng và chân thành kính trọng sao?

Lễ kỷ niệm hôm nay nhằm thể hiện sự tôn kính của quốc gia đối với ngôi mộ của vị khách hàng lớn tuổi; Các thành phần, chức sắc phương Tây đến dự để chứng kiến ​​tấm lòng thành kính ấy. nhưng còn có một ý nghĩa khác, chính là ngày giỗ này đốt lư hương, so chìa khóa, triệu tập linh hồn quân nhân quốc gia, thác là thân thể thanh tao, cũng là tinh anh, ánh sáng trung lập lòe dưới ánh sáng, đến quá nửa. khói. , làm chứng cho lời thề của đồng loại. ông thề rằng: “Truyện của kiều còn, tiếng ta còn; tiếng ta còn, nước ta còn non, nước ta còn dài, ta là đời sau, nên nguyện dốc lòng trau dồi chữ quốc ngữ, cho quốc hoa. . để ngày càng rực rỡ, hồn dân tộc ngày càng tỉnh. táo, đất nước mỗi ngày một tấn, quốc tài càng thêm vẻ vang, để không phụ tham vọng của mr.

nam phong, no. 86, tháng 8 năm 1924 (in trong Tranh luận về lịch sử của kiều, nguyễn ngọc thi và cao kim lan, biên soạn văn học, h.2014. Từ tr.11)

————————————-

ghi chú của nhà sưu tập:

Năm 1919, Phạm Quỳnh đã viết một bài nghiên cứu dài về Truyện Kiều, trong đó ông nhận xét: “Chừng nào bán đảo Đông Dương này còn có người Việt sinh sống, thì người Việt còn nói được tiếng Việt. Truyện Kiều vẫn còn. người đọc, truyện kiều vẫn có người đọc khi hồn cốt còn lưu lại sông núi việt nam, không bao giờ mai một, đó là một câu nói rất đúng, rất khoa học. … “vào năm 1924 thì hoàn toàn ngược lại. Giáo sư Đặng thai mai cho rằng đó là một cụm từ lập dị. Đọc đoạn trích” Hà Nội xưa và nay “của Nguyễn Văn Cừ sẽ giúp hiểu được những thay đổi của pham quynh.

(để tiếp tục kỳ sau)

năm châu văn (tuyển tập) của tuần báo văn hóa thành phố hồ chí minh số. 473

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Nguồn gốc câu Truyện Kiều còn. – Tuần Báo Văn Nghệ TP.HCM. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *