Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
299 lượt xem

Viết bài tập làm văn số 2 lớp 6

Bạn đang quan tâm đến Viết bài tập làm văn số 2 lớp 6 phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Viết bài tập làm văn số 2 lớp 6

Bài văn mẫu lớp 6: Bài văn mẫu lớp 2 gồm dàn ý cùng 84 bài văn mẫu từ Đề 1 đến Đề 5 giúp các em học sinh lớp 6 tham khảo và lên ý tưởng để hoàn thiện lớp 6 của mình. 2 bài luận đạt kết quả cao.

Đồng thời, đây cũng là tài liệu để các bậc phụ huynh và các thầy cô giáo sử dụng làm người giám hộ cho các bé. các chủ đề trong bài viết lớp 6:

  • tiêu đề 1: nói về điều tốt bạn đã làm.
  • tiêu đề 2: nói về lần bạn mắc lỗi ( bỏ rơi, nói dối, không làm bài tập về nhà, …)
  • chủ đề 3: nói về một thầy giáo hoặc cô giáo mà bạn thích
  • chủ đề 4 : kể về kỉ niệm tuổi thơ khiến em nhớ mãi
  • chủ đề 5: kể về tấm gương học giỏi giúp đỡ bạn bè mà em biết

ul>

bài viết số 2 lớp 6 – đề 1

dàn ý bài văn số 2 lớp 6 đề 1

1. mở đầu

– trình bày những việc làm tốt mà bạn đã làm.

– kết quả của những gì bạn đã làm là gì?

2. nội dung bài đăng

– bạn đã làm việc thiện nào?

– bạn làm việc đó khi nào và ở đâu?

– có bao nhiêu người hay chỉ tôi?

– có ai khác chứng kiến ​​không?

– Tâm trạng của người giúp tôi thế nào?

– bạn có vui khi làm điều đó không?

– đưa ra phản hồi sau khi hoàn thành công việc.

3. kết thúc

kết thúc chủ đề và đưa ra công việc trong tương lai của bạn.

mục số. 2 đề 1 lớp 6 – văn mẫu 1

Hôm đó, anh trả vở toán cho cả lớp. nó là chủ đề yêu thích của tinh thần. nhưng không hiểu sao, nhìn vẻ mặt của Linh tôi rất lo lắng, và tôi cũng thấy rằng tinh thần cứ quay từ bên này sang bên kia.

Anh ấy vừa trả sách cho bạn bè khi đến giờ chơi. Tôi lập tức lên tinh thần. tinh thần:

– Hôm nay bố mẹ đi làm về sớm, không kịp xin mẹ 9.000 đồng để mua bút chì viết vào vở toán.

Nói rồi, thần nhớ lại và hét lên:

– ồ! chính là như vậy! Bạn có hai cây viết hoa, cho tôi mượn một cái được không?

Tôi suy nghĩ một lúc rồi tự hỏi: tôi có nên cho Linh mượn một cây bút không? Tôi hơi bối rối. tiếng trống vang lên. Tôi quay trở lại chỗ của mình. Cuối cùng tôi đã quyết định và gọi:

– tinh thần! Tôi cho bạn mượn cây bút này.

Mẹ tôi đã tặng tôi chiếc bút đó vào ngày sinh nhật của tôi. màu mực của bút rất đẹp. Linh nhận được, trông rất thích thú. Mỗi khi viết xong một vài từ, tôi nhìn lên và cảm thấy mực mờ dần theo các con chữ, con số sạch sẽ và thẳng hàng trên trang của bạn. cuối giờ toán, Linh đưa bút cho tôi và nói:

– cảm ơn vì đã cho tôi mượn bút!

Ngày hôm sau, cô ấy trả lại cuốn sách toán, cả tôi và Linh đều được 10. Tôi rất vui vì tôi đã giúp bạn một việc.

Khi tôi về nhà, tôi nói với mẹ tôi. Mẹ nói: hãy cố gắng giúp đỡ bản thân nhiều hơn khi bạn gặp khó khăn! Tôi cảm thấy rằng mẹ tôi đã nói điều đó và tôi sẽ không bao giờ quên câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.

bài viết số 2 lớp 6 đề 1 – văn mẫu 2

Tôi chưa bao giờ làm được việc lớn hoặc ít nhất là khiến người khác hài lòng, ngoại trừ một lần khi tôi học lớp hai. lần này tôi đã thu thập một giọt và trả lại cho người đã khuất. .

Chiều hôm đó tôi trực nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Tôi đang đi qua sân trường thì bất ngờ giẫm phải một vật gì đó cứng. Tôi cúi xuống nhặt thì thấy: ôi! Hóa ra là một cuốn tiểu thuyết 18x7cm từ hiệu sách trí tuệ, là cuốn sách đầu tiên của Giáo sư Powel của A.R Belger. cuốn sách này bọc ni lông bên trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Tôi cũng chưa đọc nó, nhưng tôi biết một chút về nó qua lời kể của bố mẹ tôi. Nghe giống như một cuốn tiểu thuyết rất hay. Tôi lật giở bìa sau của cuốn sách và thấy một đoạn văn ngắn thuật lại nội dung cuốn sách. khiến tôi chắc chắn hơn về suy nghĩ của mình. ý tưởng về cuốn sách này nảy ra trong đầu tôi. vì vậy tôi nhìn xung quanh để xem có ai ở đó không. Chúa ơi! và em bảo vệ đợi bác bảo vệ nhìn đi rồi nhanh chóng cất cặp sách vào cặp của em rồi chạy ra cổng trường. Trên đường đi, tôi không thể ngừng suy nghĩ về những tình tiết hấp dẫn và thú vị của cuốn sách. ồ! thật thú vị! nhưng đầu tôi không chỉ nghĩ đến một thứ mà chuyển sang một thứ khác. những câu chuyện về những người đã mất vì có tâm tò mò nên không biết phán đoán thế nào, mang về đọc giữ cho riêng mình hay trả lại cho người mất! hai lựa chọn vẫn đang đấu tranh, trong đầu tôi bối rối. Lúc đó, tôi đã về đến nhà. Tôi chào bố mẹ và nằm xuống giường trong phòng riêng của mình. Tôi cứ nghĩ nhưng sự thật! mẹ là người từng trải trong cuộc sống, bạn nên hỏi mẹ nhé! Nghĩ vậy nên tôi chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. mẹ tôi nghe xong cười nói:

– bây giờ, hãy đặt bạn vào tình huống như một kẻ lạc loài. Tôi chắc rằng bạn sẽ rất buồn và lo lắng rằng bố mẹ bạn sẽ mắng mỏ khi bạn làm mất một cuốn sách khá đắt: hai mươi lăm nghìn đồng! hãy xem xét, suy nghĩ và tự quyết định.

Thực tế, nếu tôi là người chết, tôi sẽ có cảm xúc như mẹ tôi nói. nhưng nếu bạn biết, sự tin tưởng của bạn đối với tôi sẽ không có gì! Tôi quyết định trả lại nó. sáng hôm sau, tôi cầm sách lên cho giám thị. Lúc đó, có một nữ sinh lớp 5 chạy đến. khi tổng phụ trách đưa cho tôi cuốn sách và giới thiệu tôi với cô ấy, cô ấy cảm ơn rối rít.

Khi tôi đến lớp, bạn bè sẽ chạy quanh tôi và chúc mừng tôi. Tôi đã rất hạnh phúc khi đó. bây giờ tôi biết giá trị của những việc làm tốt. nó vô hình nhưng nó có thể mang lại niềm vui cho mọi người.

bài viết số 2 lớp 6 đề 1 – văn mẫu 3

Vào năm lớp hai, có một câu chuyện mà tôi vẫn nhớ trong câu chuyện đó là nơi tôi đấu tranh với những sai lầm của chính mình.

hôm đó, bạn ấy gọi các bạn lên bảng sửa bài toán, khi bạn ấy gọi bạn lên gác sửa bài, mình thấy bạn đang lúng túng nói điều gì đó với người bạn bên cạnh thì bạn đến. đến bàn của tôi, bạn nói thì thầm vào tai tôi: anh trai của tôi! cho tôi mượn một cuốn sách! Tôi do dự một chút và đưa cho bạn tôi cuốn sổ của tôi. các bạn trong lớp làm bài xong, thầy kêu cả lớp lấy vở, lúc này thầy lên lầu bảo là quên vở, thầy hỏi: sao giờ có vở mà lên lầu sửa lại? Tôi trả lời rằng tôi không biết. Lúc đó, tiếng trống trường báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi nên cả lớp chạy ra như chim non từ tổ, tôi cũng theo cô. ra chơi, thầy trả vở, gọi học sinh đọc điểm, thầy gọi hương thảo, bạn nhỏ giọng trả lời: Thưa cô, em … em quên vở. sau đó cô ấy cho bạn điểm kém, bạn rất buồn.

Về đến nhà, tôi kể cho cô ấy nghe câu chuyện của mẹ tôi, cô ấy nói với tôi: anh nên đến tỏ tình với cô ấy, chắc cô ấy sẽ không nói gì đâu. Đêm đó, tôi không thể nào chợp mắt được. Ngày hôm sau tôi đến nói thật với cô ấy rằng tôi đã cho bạn tôi mượn cuốn sách. không ngờ anh ấy không mắng em mà còn khen em trong các hoạt động của lớp. Hôm đó tôi rất vui, khi tôi vừa đi gặp mẹ ở nhà, tôi bắt đầu kể chuyện cho mẹ nghe và tôi thấy mẹ nói đúng.

Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí tôi. Tôi rất tự hào vì đã làm được một việc tốt.

..

bài viết số 2 lớp 6 – đề 2

dàn ý bài văn số 2 lớp 6 đề 2

i. mở đầu :

– cho biết thời gian xảy ra sự cố.

– đó là gì và bạn cảm thấy thế nào?

ii. nội dung:

– sự kiện.

+ hoàn cảnh khiến tôi mắc sai lầm.

+ hậu quả của hành động của bạn là gì?

+ bạn nghĩ gì về những hành vi sai trái đó?

iii. kết luận:

– viết cảm nhận của bạn về những sai lầm của mình và quyết định sửa chữa chúng để có một cuộc sống tốt đẹp hơn.

bài viết số 2 lớp 6 đề 2 – văn mẫu 1

mỗi chúng ta khi lớn lên đều để lại tuổi thơ với bao kỷ niệm vui buồn lẫn lộn. Tôi vẫn nhớ những lần mải chơi game quên về nhà, những lần mải mê ra ngoài làm mất chìa khóa nhà. nhưng ký ức về người anh họ khiến tôi nhớ mãi về anh ấy.

Trong kỳ nghỉ hè, bố mẹ tôi thường cho tôi về quê ngoại. Tôi rất thích về quê ngoại vì tôi có một người chị họ ở đó. Anh hơn tôi một tuổi và rất yêu tôi. mỗi khi tôi về quê, anh ấy thường đưa tôi đi chơi khắp nơi. Anh ấy đi đằng trước, tôi chạy theo sau. nhưng khi tôi mỏi chân, anh ấy thường cõng tôi trên lưng và chạy. ngồi trên lưng anh ấy, tôi thích cười. quê tôi có bờ mía trắng xóa. nhưng đang chơi đuổi bắt thì chẳng thấy đâu cả, tôi kêu khóc, nó từ đâu ra, nó rắc lên đầu tôi những cánh hoa khiến tôi tròn mắt ngạc nhiên. Đặc biệt, em rất thích mỗi lần anh cùng các bạn thả diều, nhìn cánh diều bay lượn trên bầu trời mà em không bao giờ thấy chán. nên anh ấy rất nuông chiều tôi, nhưng sự bạc bẽo của tôi đã gây ra tai nạn. hôm đó anh đưa tôi đến nhà một người bạn. trên đường đi, tôi chợt thấy một cây roi vô cùng sai trái. Những quả mơ chín thành từng chùm trông thật bắt mắt. Tôi dừng lại và chỉ vào những chùm quả mọng ló qua tán lá. Tôi muốn ăn roi. anh ấy định trèo lên và nhặt nó cho tôi. Anh ta đứng dậy, nhìn lên và lắc đầu: “Cây cao quá, anh không trèo được. Đi với anh ra chợ, anh mua cho em.” Tôi nhất quyết “không, con thích ăn cả chùm! Trên thị trường không có loại roi nào như thế này”. Dù bạn có thuyết phục tôi thế nào đi chăng nữa, tôi cũng không chấp nhận. Anh ta càng thuyết phục, tôi càng trở nên cứng đầu và ngồi bệt xuống đất, nước mắt bắt đầu chảy ra, tay chân đạp loạn xạ. Tôi biết, anh ấy nhất định sẽ chọn nó cho tôi khi nhìn thấy tôi khóc. và trên thực tế, tôi đã thắng. Anh đỡ tôi dậy, lau khô nước mắt và nói với tôi: “đủ rồi, anh đi hái cho em chùm quả đó”. Anh dẫn tôi ra cổng nhà cầm roi, anh gõ cửa thì tôi thấy một thằng chạy ra, nó xin phép cho nó lãnh một đống roi. anh ấy đồng ý nhưng dặn anh tôi phải cẩn thận vì roi rất giòn. trèo, trèo thật cao để lấy đúng chùm roi mà mình thích. nhưng trong lúc nhặt, anh ấy bị trượt chân và rơi khỏi cây. Tôi thấy anh ấy ngã liền chạy lại hỏi: “Em đau không?” gượng cười nói: “Ta không sao. Ngươi cứ yên tâm.” nhưng không phải vậy, anh ấy bị gãy chân …

Bố trở về quê, biết rằng bố bị gãy chân vì tôi. Bố mắng tôi nhưng bố bảo: “Tất cả là lỗi của con, đừng mắng con đừng sợ”. cho dù tôi có làm gì đi nữa, anh ấy vẫn luôn bảo vệ tôi. bạn là anh trai lớn của tôi Kỉ niệm đó mỗi khi nghĩ lại, tôi cảm thấy sống mũi cay xè.

mục số. Đề 2 lớp 6 – văn mẫu 2

Tuổi thơ bồng bột đã để lại cho chúng ta biết bao kỉ niệm và cả những lỗi lầm rất đỗi hồn nhiên, đáng nhớ, bởi chúng ta luôn nghĩ rằng người lớn không biết nhưng thực tế họ chỉ nhìn bằng ánh mắt đã biết chúng ta đã làm gì sai. Bản thân tôi cũng đã từng như thế này, tôi đã mắc phải một sai lầm mà đến bây giờ tôi nghĩ mình thật trẻ con và trẻ con đến nhường nào.

Ngày đó, tôi học lớp 4, gia đình tuy không được coi là khá giả nhưng mẹ tôi cũng cho tôi đi học thêm ở nhà bà. Tôi đi học trong vài tháng đầu, tôi đến lớp mỗi ngày, ba buổi một tuần, mỗi buổi hai tiếng. Em có tiếng là chăm ngoan, học giỏi nên rất được thầy cô và bạn bè quý mến, ngay cả gia sư cũng rất quý em nên mẹ em càng tin tưởng, em biết mẹ tự hào. bởi vì tôi rất nhiều. nhưng tôi có lỗi với cả mẹ và dì của tôi, tôi đã phản bội lòng tin của họ dành cho tôi. Nhà em nghèo nên em không có sở thích như các bạn, em không bao giờ có tiền tiêu vặt, khi em ở trường đi học cả ngày, mẹ mua cho em một chiếc cặp lồng để mang cơm về nhà.

Nhìn bạn bè rủ nhau đi ăn trưa, mua cái này mua cái kia, đôi khi tôi chạnh lòng, càng quặn thắt hơn. đỉnh điểm là mình rất thích đọc truyện, truyện tranh doraemon mà trẻ con vô cùng thích, một trong số đó được truyền tay nhau để đọc. và vì quá thích nên tôi lén lấy tiền đóng học thêm cho mẹ thì được 150.000 vnd, để mua những cuốn truyện mà tôi hằng ao ước, muốn một lần được tự hào với bạn bè. Tuy nhiên, khi cầm trên tay những cuốn sách mới, và số tiền lẻ còn lại, tôi cảm thấy hối hận vô cùng, và cũng sợ hãi, tiền đâu mà đóng học, lỡ mẹ tôi biết thì phải làm sao, .. .Có rất nhiều câu hỏi hiện ra trong đầu khiến tôi vô cùng bối rối và mệt mỏi. Sự thay đổi thái độ của tôi khiến mẹ tôi nghi ngờ, vì mẹ tôi vô cùng nhạy cảm, một đêm khi tôi đang ngồi vào bàn học bài, mẹ tôi cẩn thận bước đến và đặt cuốn sách tôi mua lên bàn.

<3 nhưng mẹ không hét, mẹ không nói gì, tôi chỉ thấy mắt mẹ đỏ hoe, hình như có những giọt nước mắt chảy dài trên gò má đã sạm đi vì nắng gió, rơi trên người mẹ. tay thô ráp cả năm. Tôi biết mình sai, rất có lỗi với mẹ, tôi đã bật khóc vì tủi thân vì thương mẹ, tôi nghĩ tôi hận sự ngu ngốc của mình khiến trái tim mẹ đau đớn. những đồng tiền đó không phải để tôi phung phí, không phải để mẹ tôi xót xa, miệng lẩm bẩm xin lỗi mẹ giữa những tiếng nức nở. Mẹ nhìn tôi, rồi nói một câu mà tôi sẽ luôn nhớ: "Mẹ luôn tin tưởng ở con như thế này, mẹ chỉ muốn con học thật giỏi mà không nghĩ rằng con cũng có sở thích và sở thích, nhưng gia đình ơi …, và sau đó cô ấy không tiếp tục.

Chuyện đã qua lâu rồi nhưng tôi vẫn nhớ mãi, đó là một bài học rất sâu sắc mà tôi không bao giờ quên, vì vậy tôi cố gắng học tập nhiều hơn nữa để bù đắp những sai lầm mà mình đã mắc phải. . Em luôn quan niệm sai lầm là để chúng ta trưởng thành chứ không phải bắt chúng ta sống trong tội lỗi, tương lai còn ở phía trước, mong các bạn đã từng lầm lỗi hãy sống tốt hơn, đừng bao giờ để bố mẹ phải khóc vì mình, vì việc học đã là quá khó rồi.

bài viết số 2 lớp 6 đề 2 – văn mẫu 3

Bị điểm kém đối với nhiều người có thể không phải là một điều quá khủng khiếp, nhưng đối với một học sinh đứng nhất lớp, đó là một nỗi xấu hổ lớn cho bạn bè, cho thầy cô và thậm chí đáng sợ nếu cha mẹ biết chuyện. vì vậy một đứa trẻ như tôi đã làm điều gì đó rất buồn cười và ngu ngốc.

Đó là vào năm lớp 5, khi tất cả những đứa trẻ đã bắt đầu lớn và có suy nghĩ của riêng mình và cũng nhận thức được tầm quan trọng của thể diện, lớp chúng tôi có sự phân chia lớn giữa các lớp. và bản thân tôi luôn là người đứng đầu và là lớp trưởng của lớp, vì vậy mẹ tôi rất tự hào về tôi, và cô giáo cũng thích nói về tôi trong các cuộc họp phụ huynh. Rồi một hôm trong giờ kiểm tra thường xuyên, không biết thế nào mà đầu óc tôi rối bời, tôi sai hai trong ba câu hỏi, kết quả là tôi được ba điểm, khi chia bài, tôi rất ngạc nhiên. Tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng, tôi vội cất bài kiểm tra đi, cả lớp hôm đó tôi không thể vui nổi, tôi nghĩ đến mẹ và cố giấu bài kiểm tra đi, vì sợ mẹ thất vọng và hụt hẫng. rất buồn cho tôi bạn có biết tôi trốn ở đâu không? Tôi giấu nó vào ngăn trong cùng của chiếc cặp, sau đó khóa nó lại đơn giản vì tôi nghĩ mẹ sẽ không bao giờ đi qua túi của tôi. Không ai ngờ tôi sai, mẹ tôi phát hiện ra bài kiểm tra của tôi, nhưng bà không mắng tôi, bà chỉ lắc đầu cười và nói: “Tôi chưa từng thấy ai câm như cô, phải giấu giếm”. Đề thi trong cặp trong lớp? Tưởng mẹ không thấy, ít ra ngày xưa mẹ cũng biết phá. tại sao mẹ sinh ra mày mà mày không thông minh như mẹ mày vậy? “Tôi sững người trước câu nói hóm hỉnh của mẹ, tôi bỗng thấy mình như ngu ngốc, đúng là con nít không biết nghĩ xa rồi mẹ ơi. nhẹ nhàng nói với tôi: “Anh nói đi, con người ta cũng có lúc mắc sai lầm, cũng có lúc thất bại, hãy nhìn bố mẹ em trồng cà phê, không phải không có cây chết mà là của những cây chết đó. cha mẹ mới học thành tài “. trồng vườn cà chua xanh tốt như bây giờ. học cũng vậy, điểm kém thì con cái phải nỗ lực và không được lơ là việc học, đó là lời cảnh tỉnh cho các con, có gì đâu. đáng hổ thẹn, những người can đảm là những người vươn lên từ thất bại đến thành công. ”

XEM THÊM:  Thơ tình tháng 10 hay và lãng mạn nhất

Những lời mẹ nói từ lâu lắm rồi, đến ngày nay tôi vẫn nhớ như in, không biết mẹ dạy bao nhiêu bài, mẹ ít lời nhưng những gì mẹ dạy là vô cùng quý giá. Tôi nghĩ điều đó càng khiến tôi yêu mẹ nhiều hơn. tuổi thơ của tôi có một kỷ niệm khác về một sai lầm ngớ ngẩn nhưng đắt giá.

..

bài viết số 2 lớp 6 – đề 3

dàn ý bài văn số 2 lớp 6 đề 3

i. giới thiệu:

– trình bày về giáo viên sắp kể.

– cho tôi biết về hoàn cảnh và ấn tượng của bạn khiến bạn tôn trọng và quý mến giáo viên của mình.

ii. nội dung:

– mô tả điều gì đó về giáo viên / giáo viên yêu thích của bạn. nó phải mô tả những đặc điểm độc đáo và ấn tượng của giáo viên.

– nói về nhân cách và tư cách của giáo viên.

– Kỷ niệm sâu sắc nhất giữa bạn và người thầy đó là gì?

– hiện đang học lớp sáu, bạn cảm thấy thế nào về người thầy đó?

iii. kết luận:

– Thể hiện sự tôn trọng và yêu quý khi em không còn được học với thầy và em sẽ cố gắng học tập để không phụ lòng mong mỏi của thầy.

bài 2 lớp 6 đề 3 – văn mẫu 1

Trong tuổi thơ của mỗi người, ai cũng có những kỉ niệm đáng nhớ về thầy cô giáo cũ, những kỉ niệm đẹp xen lẫn vui buồn đều khắc sâu trong trí nhớ của mỗi chúng ta. Cá nhân tôi có một kỷ niệm không bao giờ quên, một kỷ niệm sâu sắc về một người thầy đáng kính của tôi.

Năm đó, khi tôi học lớp một, tôi có những kỷ niệm đẹp về giáo viên chủ nhiệm của mình. Con bước vào lớp một, ngưỡng cửa của trường tiểu học, con có nhiều bạn mới, thầy cô mới.

ngày tuyệt vời đó, một ngày mà tôi sẽ không bao giờ quên. Sau lễ khai giảng, tất cả học sinh bước vào lớp học cho buổi học đầu tiên và gặp giáo viên chính của mình, người sẽ ở cùng tôi trong suốt thời gian học tiểu học.

Khi bước vào, anh ấy rất nhanh nhẹn và chào chúng tôi. Tôi nhìn người thầy cũng đã già, tóc cũng bạc, mặt gầy, đôi bàn tay nhăn nheo, chắc ông đã có hàng chục năm “có vấn đề” với học trò. Cô giáo bước lên bục, ra hiệu cho chúng tôi im lặng và nói: “Xin chào các em, tôi tên là Ho-sen, tôi sẽ là giáo viên dạy lớp của các em trong thời gian học tiểu học.” Giọng cô giáo thật ấm áp và nhẹ nhàng, xua tan mọi suy nghĩ trong đầu tôi về một người thầy nghiêm khắc và hung dữ.

Sau khi chúng tôi ra mắt, anh ấy bắt đầu cho chúng tôi những bài học đầu tiên, cũng là những bài học đầu đời dạy tôi làm người. Thầy viết những dòng chữ đầu tiên trên bảng đen, tôi thấy tay thầy run lên khi viết, sau đó tôi được biết thầy đã phải chịu đựng nỗi đau khi tham gia chiến tranh chống lại chúng ta. để viết chữ đẹp ở đó. sau khi ghi đề xong, cô giáo hỏi chúng tôi có nhìn rõ không, một bạn và một bạn ngồi ở tầng dưới do có vấn đề về thị lực nên không thể nhìn ngay được cô giáo ở một nơi khác thích hợp. Trong giờ học, cô giáo đến tận nơi từng người để chỉ cho chúng tôi những điều chúng tôi chưa hiểu. Cuối giờ, cô giáo bắt chúng tôi phải xếp hàng ra chơi, ai nấy ra vào thẳng hàng, tiếng cười nói của một số bạn gây náo động cả sân trường. buổi học đầu tiên kết thúc như thế này khiến tôi liên tưởng đến một người thầy mẫu mực.

Trong các tiết học sau, cô giáo nghiêm khắc với những bạn lười học và khen thưởng những bạn ngoan. Giờ ra chơi anh ấy hay ra chơi với chúng tôi, anh ấy chơi trò chơi dân gian với chúng tôi, nhìn khuôn mặt anh ấy lúc đó thật dễ thương, nhìn kĩ lại, tôi cảm thấy khuôn mặt anh ấy rất giống bà tôi. Ông tôi đã mất từ ​​khi tôi còn nhỏ, những kỷ niệm đẹp của ông và tôi đã khắc sâu trong tôi. nhìn cô giáo, tôi lại nhớ đến ông, lại nhớ đến cảnh chơi trò của hai cô cháu, tôi liền chạy vào lớp, ngồi trong góc mà khóc. Ngay lúc đó, có một bàn tay đặt lên vai tôi nhẹ nhàng vuốt ve tôi, hình ảnh ông tôi đang âu yếm tôi khi tôi buồn hiện lên, tôi chợt hét lên thành tiếng, không thể kiềm chế được. Thì ra đó là thầy, thầy nói nhỏ với tôi: “Thế thì tại sao con lại khóc? Nói ra để chia sẻ với các bạn”. rồi anh ôm tôi, nhận được sự an ủi của anh, tôi càng khóc dữ dội hơn. Sau ngày hôm đó, tôi cảm thấy được thầy chăm sóc nhiều hơn.

Một ngày nọ, vì không học bài, tôi bị điểm kém, bị giáo viên mắng mỏ, tôi lập tức chạy về chỗ ngồi của mình, tôi cảm thấy rất tức giận với thầy. giờ ra chơi anh ấy không đi chơi với bạn bè như mọi khi, anh ấy xuống chỗ em. cô giáo nói: “Xin lỗi vì đã quá gay gắt, nhưng cô là lớp trưởng nên tôi phải làm gương cho các bạn noi theo” cô giáo đã cho tôi một bài học mà tôi không hiểu. Tôi nhìn thấy điều đó lúc đó mà trong lòng cảm thấy xót xa vô cùng, tiếc vì mình đã làm anh buồn. Tôi tự hứa với bản thân rằng tôi sẽ cố gắng để trở nên tốt hơn.

Vậy đó, bạn đã để lại trong tôi những kỉ niệm không thể phai mờ về một người thầy giản dị mà kính yêu. Em xin hứa sẽ chăm chỉ học tập để trở thành công dân tốt, có ích cho đất nước và xã hội. lòng biết ơn của bạn sẽ được khắc ghi mãi mãi như một câu trích dẫn:

“Ngọc không mài không sáng, người không học thì không tài.”

bài viết số 2 lớp 6 đề 3 – văn mẫu 2

Một trong những người thầy để lại ấn tượng sâu sắc cho tôi là cô tổng phụ trách trường.

Anh ấy là người nghiêm khắc nhất trong tất cả các giáo viên trong trường. nhiệm vụ của chủ nhân là giám sát chặt chẽ kỷ luật của chúng tôi yêu quái. đó là lý do chúng tôi luôn đặt những biệt danh dễ thương cho bạn như thần chết, thần chết. nhưng thực sự khi gặp anh em không còn cảm giác sợ mỗi khi nghe đến tên anh nữa. Là một chuyên gia bắt bọ học trò nghịch ngợm, nghe tên bạn đã lâu, tôi cũng rất sợ bạn.

Anh ấy không cao lắm, chỉ là chiều cao trung bình của nam giới. thầy hơi mũm mĩm nên dáng đứng trông nặng nề nhưng rất dễ thương. giống như những giáo viên khác, anh ấy để một kiểu tóc bình thường. Mỗi ngày đến trường, anh mặc trang phục khá giản dị nơi công sở: áo sơ mi, quần âu, giày tây. Thầy giáo luôn mang theo cây bút và cuốn sổ nhỏ, hễ thấy ai hiếp dâm thì hỏi tên cả lớp và ít phút nữa sẽ biết hình thức kiểm điểm cho thầy.

Khuôn mặt thầy luôn nghiêm nghị, nghiêm khắc, lạnh lùng, không bao giờ cười. hai lông mày dường như luôn trùng với nhau bất cứ khi nào anh ấy cau mày. thực tế, trước khi nói chuyện và tiếp xúc với bạn, tôi vẫn cho rằng bạn là người quá khắt khe và máy móc.

tuy nhiên, có cơ hội tiếp xúc với bạn nhờ việc chuẩn bị lễ khai giảng, tôi đã hoàn toàn thay đổi suy nghĩ về bạn. giáo viên rất vui tính và nghiêm túc trong công việc của mình. khi anh ta làm việc và khi anh ta không làm việc, sư phụ phân biệt rất rõ ràng. Đặc biệt, anh ấy hát rất hay và có nhiều tài lẻ khác.

Trên thực tế, bạn đã để lại ấn tượng sâu sắc cho tôi. Có lẽ khi ra trường, tôi sẽ vẫn nhớ khuôn mặt nghiêm túc và hiếm khi cười của thầy cô.

bài viết lớp 6 đề 3 – văn mẫu 3

Đã ở trường gần sáu năm, tôi rất ấn tượng với nhiều giáo viên. thầy cô luôn để lại trong em những hình ảnh đẹp không bao giờ phai mờ. nhưng đặc biệt nhất đối với tôi và cũng là người mà tôi trân trọng nhất: cô giáo đã dạy tôi năm lớp 5.

Tôi thấy rằng rất ít người chọn làm giáo viên. tuy nhiên, thầy tôi rất tâm huyết với sự nghiệp trồng người này. anh tâm sự với chúng tôi, anh muốn làm giáo viên từ hồi cấp 3, mỗi lần ngồi nghe cô giáo giảng bài, anh thích lắm. nhìn người thầy chững chạc đứng trên bục giảng, được học trò tin tưởng, yêu mến, từ đó anh đã nuôi ước mơ của mình. khi về đến nhà, anh ta bắt các em ngồi xếp hàng trật tự và giả làm cô giáo. tò mò, bọn trẻ ngồi nghe một cách say mê. Không biết họ hiểu phần “thầy” đến mức nào, nhưng tất cả đều ngẩn ngơ và say sưa. có khi “thầy” nói xong nhưng họ vẫn tiếp tục ngồi im, lúc đó họ phải gọi thật to để đánh thức họ. đó là động lực đầu tiên để biến ước mơ của anh ấy thành hiện thực.

Con đường đến với nghề dạy học cũng lắm gian nan. vì vậy, hiện tại anh rất yêu nghề. Là con trai cả trong một gia đình có truyền thống làm bác sĩ, bố mẹ anh đã định hướng cho anh thi vào một trường đại học y. Ngay từ khi còn nhỏ, gia đình anh đã mong muốn điều đó: anh là một học sinh ngoan, thông minh và nhanh nhẹn, là điều mà cả gia đình đều đặt nhiều kỳ vọng.

nhưng đang học lớp 12 thì bất ngờ được cô giáo thông báo với gia đình là em sẽ thi vào trường cao đẳng sư phạm, hệ tiểu học. Đó là một cú sốc đối với gia đình, đặc biệt là bố cô. gia đình phản đối kịch liệt quyết định của anh, khiến anh nhiều lúc khốn đốn nhưng chưa bao giờ dao động. Tôi cảm thấy vững vàng với quyết tâm của mình và kiên trì thuyết phục mọi người. Ngày thi cử cũng là ngày nhà giáo buồn nhất. không ham muốn, không động viên, thầy đi thi một mình. nhìn họ có người thân chăm sóc, bản thân cũng thấy xót xa. nhưng vào thời điểm đó, tôi nghĩ mình phải chăm chỉ hơn và mạnh mẽ hơn. và khi đỗ thủ khoa, niềm vui của thầy không được trọn vẹn. gia đình thông báo rằng họ sẽ không trợ cấp giáo dục của giáo viên trong ba năm. vì vậy anh ấy đã phải chịu đựng và xử lý rất nhiều khó khăn trong suốt những năm đại học của mình. Vừa làm vừa học, anh đã bất chấp khó khăn để đạt được ước mơ của mình và cho gia đình thấy sự lựa chọn của mình là không tồi.

Nhìn người thầy trẻ lạc quan và hài hước của chúng ta khi đứng trên bục giảng, ít ai có thể nghĩ rằng con đường anh đã đi còn dài khi phải một mình vượt qua. nhưng bây giờ anh ấy là một giáo viên rất thành công. Anh không chỉ là một giáo viên giỏi mà còn được tất cả học sinh của chúng tôi yêu quý. chúng tôi yêu bạn vì bạn là một giáo viên tốt bụng. Tuy còn trẻ nhưng trong mắt chúng tôi anh ấy rất chững chạc và vững vàng. Thầy nghiêm khắc trong lớp nhưng ngoài giờ lên lớp thầy như một con người khác, dễ gần, thân thiện và vui vẻ. thỉnh thoảng đi xem bóng đá với các bạn nam, lúc đó trông anh như con trai. Đặc biệt, với vẻ ngoài điển trai, cao ráo và hát hay, mỗi khi đứng trên sân khấu biểu diễn, chúng ta có cảm giác anh không còn là xác sống nữa mà là một nam ca sĩ nổi tiếng phiêu du với những cung bậc cảm xúc. ấn tượng nhất là nụ cười của cô giáo. thầy cười rạng rỡ, nhìn thầy cười cũng khiến mọi người vui lây.

một khi anh ấy bị ốm. Không thấy cô giáo vào lớp, cả lớp nhốn nháo. Sau giờ học, chúng tôi về nhà tìm thầy. Khi thấy chúng tôi đến, anh ấy đã rất xúc động. giáo viên bắt tay từng người trong số họ và sau đó đặt họ vào bữa tối. món ăn mẹ tôi nấu hôm đó rất ngon và mời. giáo viên và học sinh trò chuyện trong khi họ ăn. có vẻ như nhờ vậy mà gia đình hiểu hơn về quyết định của cô giáo.

Ngày nay, rất khó để tìm được một người con trai thành đạt làm giáo viên tiểu học của chúng tôi. đối với học sinh, anh ấy là một người thầy, nhưng hơn thế nữa: anh ấy còn là một người bạn tuyệt vời.

……….

bài viết số 2 lớp 6 – đề 4

dàn ý bài văn số 2 lớp 6 đề 4

1. mở đầu

– một người hàng xóm tên là đã sống với nhau từ khi còn nhỏ.

– sau khi tôi học xong tiểu học, chúng tôi xa nhau vì tôi cùng gia đình chuyển đến Hà Nội.

2. nội dung bài đăng

– mô tả một số đặc điểm của con người và tính cách (rất hài hước).

– hãy nhớ rằng khi chúng ta còn nhỏ, chúng ta đã chơi cùng nhau: trèo cây, câu cá, bắn chim.

– khi còn học tiểu học, họ là những người bạn tốt nhất giúp nhau học tập. một lần, cả hai người đều bị chủ nhân bắt được.

– Tôi nhớ sâu sắc và ấn tượng về ngày thành phố tặng tôi một món quà kỷ niệm ngày chia tay: cuốn nhật ký lâu đài và cây bút “viên ngọc” của Trung Quốc. trong cuốn nhật ký có rất nhiều câu chuyện vui buồn của hai người.

3. kết thúc

– Bây giờ, mỗi khi đọc lại cuốn nhật ký, nét chữ xấu nhưng tình cảm rất đỗi thân thương, nó làm tôi nhớ đến một người bạn tên là thanh.

bài viết lớp 6 đề 4 – văn mẫu 1

“tuổi thơ”, mỗi khi nhắc đến ba từ đó, lòng tôi lại rưng rưng. Bao ký ức tuôn trào nhưng chỉ theo những cách mà tôi sẽ nhớ mãi. ồ! “sao chổi” trong quá khứ.

nhớ những buổi tối mùa hè, trẻ em của thị trấn tụ tập để thả diều. họ chạy theo gió để nâng cánh diều. ồ! Tôi hạnh phúc biết bao khi nhìn thấy cánh diều của mình bay lên từ bầu trời, vờn gió. bạn bè cùng xóm và tôi hò hét, thi đua với nhau. có con diều tốt, bay cao nhất, nó cứ nổ. rồi khi một con diều nào đó lên đỉnh thì mặt mày hậm hực định thả con diều đáng ghét đó xuống. ở đó, thật không may, anh ta sở hữu một con diều giả. ngay khi vừa bay lên trời, anh ta chúi mũi xuống đất. có chiếc xe hụt hơi mà quay đầu. Vâng, điều đó đã được nói, không phải là xếp hạng diều chỉ dựa trên diều tốt hay xấu, mà một phần là nhờ vào kỹ năng của diều. trong khi bay với đôi tay khéo léo, họ đã dạy tôi một vài thủ thuật để đưa diều lên. Đó là khi diều rơi phải kéo tay, là khi diều bay, bạn phải mang theo keo và một ít dây diều. Nếu bạn thấy gió mạnh vào ngày hôm đó, xin vui lòng buộc một đoạn dây vào dây diều, và nếu gió nhẹ mà diều không thể bay, thì bạn hãy tháo một số dây để làm cho nó nhẹ hơn. Nhờ những kinh nghiệm quý báu đó, tôi đôi khi được đặt biệt danh là “thả diều”. Chà, tôi đoán là bạn chưa nói điều này, chẳng qua là cuối chuyến bay, ai bay cao nhất mới nhận được biệt danh quý giá đó.

giờ đây, chiếc diều cũ đã bị gạt sang một bên để nhường chỗ cho những con cua liên tục. tuy nhiên, tôi không còn có thể chạy và nhảy trên những cánh đồng đầy rơm. Cảm giác bay cùng cánh diều mãi mãi không bao giờ xóa được trong trí nhớ của tôi.

mục số. 2 đề 4 lớp 6 – văn mẫu 2

Năm nay, tôi học lớp sáu, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm thời thơ ấu của mình. Trong những kỷ niệm đó, có câu chuyện về việc tập làm văn khi tôi học lớp 3. Tôi trở thành học sinh giỏi văn một phần nhờ những tháng ngày khổ luyện đó.

XEM THÊM:  Karuta - Trò chơi của 100 bài thơ

Trong số tất cả các môn học, môn khiến tôi sợ nhất là chính tả vì chữ viết tay của tôi rất xấu. Đến lúc phải sai khiến theo những gì bạn đọc, tôi cảm thấy khổ sở. Tôi chưa bao giờ có điểm tốt trong vấn đề này. Nhiều đêm, tôi quay lại bài tập, lặng lẽ nhìn vào bảng điểm kém và những lời phê bình nghiêm khắc của cô giáo, rồi buồn đến phát khóc. mẹ tôi thường xuyên giám sát việc học của tôi. biết chuyện, người mẹ không mắng mỏ mà còn ân cần khuyên nhủ:

Tôi là người lớn, tôi phải cố gắng viết tốt. Ông bà ta nói rằng chữ viết là của con người!

Tôi đã nghĩ về điều đó và phát hiện ra rằng lời khuyên của mẹ tôi rất đúng. Vì vậy, tôi quyết tâm luyện viết mỗi ngày, cho đến khi chữ trở nên sạch đẹp.

Tôi đã lập kế hoạch dành một giờ mỗi ngày để thực hành sao chép. Đầu tiên, em chép bài tập đọc trong sách giáo khoa. sau đó tập chép các bài thơ ngắn. mẹ dạy tôi cầm bút thoải mái để viết lâu mà không bị mỏi. Tôi tiếp tục và quen với cách cầm bút đó. mỗi bài em viết nhiều lần vào giấy nháp, khi thấy tương đối sạch đẹp thì chép vào vở. sau đó, tôi yêu cầu mẹ tôi đánh giá nó. Trong những buổi học đầu tiên, mẹ cho em 5 và 6 điểm vì em còn viết sai chính tả, nét chữ chưa đều. Tôi không nản lòng, tôi đang cố gắng nhiều hơn nữa.

Đối với bài học thứ chín và thứ mười, tôi đã tiến bộ rất nhiều. những đường thẳng và đều đặn dần hiện ra dưới ngòi bút của tôi. Mẹ không ngừng động viên để tôi tăng thêm quyết tâm làm việc chăm chỉ.

lần đầu tiên được giáo viên cho điểm 10 môn “đánh vần”, tôi đã rất vui. cô giáo khen tôi trước lớp và khuyên bạn bè hãy coi tôi là tấm gương sáng để học tập.

Tôi luôn ghi nhớ những lời mẹ nói và tôi thầm cảm ơn mẹ. Tôi lấy một cuốn sổ có số 10 màu đỏ tươi và đưa cho mẹ tôi xem. mẹ vỗ nhẹ vào đầu tôi và nói:

– vậy là bạn đã kiếm được cho mình. Em đã trở thành một học sinh có ý chí và nghị lực vươn lên trong học tập. Tôi tự hào vì đã bảo vệ bạn. Chắc hẳn bố bạn rất vui khi biết tin này!

Kể từ đó, biệt danh mà các bạn cùng lớp nghịch ngợm đặt cho tôi đã không còn nữa. tuy nhiên, em vẫn tiếp tục luyện viết để nét chữ ngày càng đẹp hơn. Tết đến em sẽ tham gia hội thi vở sạch chữ đẹp do nhà trường tổ chức.

Đúng là “có chí thì nên”, “có công mài sắt, có ngày nên kim” đúng không?

bài viết lớp 6 đề 4 – văn mẫu 3

Trong cuộc đời mỗi người có biết bao kỉ niệm đẹp về tình cảm gia đình và tình bạn, những kỉ niệm đó thật thiêng liêng và đẹp đẽ. nhưng ấn tượng sâu sắc nhất đối với tôi là những kỉ niệm thời tiểu học.

Trường tôi ở quê nên không có vẻ đẹp gì đặc biệt. nhưng nó đã gợi lại những kỷ niệm ngọt ngào khi tôi mới bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng câu chữ, đôi tay cô siết chặt tôi để luyện chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô vẫn dạy chúng tôi múa hát, giọng hát trong trẻo làm sao. nó là. Thời gian trôi thật nhanh, những kỉ niệm trong tôi ngày càng nhiều hơn với mái trường này… Tôi vẫn nhớ những kỉ niệm đẹp khi được đi chơi, chơi đủ trò cùng các bạn, nào là: chơi bi lắc, nhảy dây, chơi game. nhưng ấn tượng sâu sắc nhất đối với tôi là trò chơi bịt mắt bắt dê. Hôm đó vào giờ ra chơi, Ian rủ các bạn cùng lớp đến chơi chung. nó quá đông, bạn phải lắc lư để xem ai bắt được, và cuối cùng con đực bị bắt. Ian dùng khăn bịt mắt người đàn ông lại, những người bạn chạy xung quanh anh ta, lúc này anh ta không nhìn thấy gì, anh ta chỉ túm lấy anh ta nên chúng tôi chạy. bất ngờ có một người, người đàn ông sờ sờ mình từ đầu đến tóc và khẳng định mình là người Nga. Nam cởi khăn ra nhìn, hóa ra là một bạn học khác. lúc này, cả hai đều đỏ mặt và những người bạn chơi cười. đột nhiên có một giọng nói lớn nói “để tôi chơi!” đó là thanh, người bạn vui tính nhất trong lớp của tôi. cô chạy ra khỏi lớp và xung phong bắt cô. Ian dùng khăn bịt mắt che mắt lại, đám bạn bắt đầu lẩn trốn, đứng giữa hiên nhìn từ bên này sang bên kia, cô không nhìn thấy gì, nhưng dường như cô đang lắng nghe bước chân của nhà hiền triết. nhà hiền triết thấy vậy liền chạy đến cột cờ và dừng lại, đứng sang một bên. thành phố lao ra bắt, ai ngờ anh ta bắt được cột cờ, cả lớp cười lăn lộn, thành cũng ôm mặt cười. tiếng trống báo hiệu giờ tan học, giờ ra chơi đã kết thúc. trong lớp, mọi người đều sử dụng vở và sách để làm mới mình. Đó là kỷ niệm sâu sắc nhất đối với tôi dưới mái nhà này.

Dù bây giờ đã học cấp 3 nhưng tôi vẫn nhớ về những kỉ niệm hồn nhiên ấy. nhớ lại trường tiểu học đẹp đẽ như thế nào và đó sẽ là một kỷ niệm sẽ ở lại với tôi trong suốt những năm tôi đi học.

……………..

bài viết số 2 lớp 6 – đề 5

dàn ý bài văn số 2 lớp 6 đề 5

i. giới thiệu:

– giới thiệu người bạn tốt mà bạn sắp kể.

– phần giới thiệu ngắn gọn về thành tích học tập hoặc hành động tốt của bạn.

ii. nội dung:

– cho chúng tôi biết những điểm nổi bật về bạn của bạn.

+ lịch sử gia đình.

+ thành tích học tập.

+ phong cách sống.

+ bạn bè và giáo viên thế nào?

– nhớ lại một kỷ niệm sâu sắc về người bạn đó đã để lại ấn tượng trong lòng tôi.

– tìm hiểu điều gì đó khi chơi với người bạn đó?

iii. kết luận:

– viết những gì bạn cảm thấy đối với người bạn đó (tự hào, ngưỡng mộ).

– Nêu bài học về giao tiếp bạn bè (gần mực thì đen, gần đèn thì rạng).

mục số. 2 đề 5 lớp 6 – văn mẫu 1

Trong cuộc sống, không phải ai cũng may mắn được sống trong tình yêu thương của cha mẹ. không phải bạn nào cũng may mắn tung tăng cắp sách đến trường. có những bạn có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn nhưng các bạn rất nghị lực vươn lên vượt khó trong học tập và cuộc sống. người bạn đó là van, bạn cùng lớp của tôi.

Văn năm nay bằng tuổi tôi. dáng người nhỏ nhắn, nước da ngăm đen nhưng khuôn mặt tròn và điểm nhấn là đôi mắt trong và sáng. nhìn vào văn ai cũng bảo văn là con nhà có điều kiện. quần áo luôn sạch sẽ, phẳng phiu. chiếc khăn tay màu đỏ luôn được cài ngay ngắn trên ve áo. bạn thật đẹp trai nhưng Vân là học sinh có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn lớp 6e trường THPT Kiến Giang. Bố của Văn bỏ nhà đi từ khi còn rất nhỏ nên hai mẹ con sống rất vất vả, mẹ phải đi làm xa để kiếm tiền nuôi văn và học. Nghe bạn nói: “Mẹ em về quê lâu rồi. Có lẽ phải vài năm nữa mẹ mới về được. Em xin lỗi mẹ đã vất vả. Em cố gắng học tập để giúp mẹ một chút trong cuộc sống. Tương lai.” / p>

cũng vì mẹ đi làm xa nên Van sống với bà ngoại và hai chú. hai người làm việc chăm chỉ và mệt mỏi mỗi ngày trên cánh đồng. biết cuộc sống còn nhiều khó khăn nên ngoài giờ học, em thường xuyên giúp đỡ, hỗ trợ cho bà nội và hai cô chú. Ngoài giờ học, Vân làm việc nhà như nhổ cỏ ngoài vườn, chăn bò trên cầu tàu, nhặt lúa ngoài đồng, đun nước, nấu cơm … thuê cả xóm. thỉnh thoảng bạn mang rau muống ra chợ bán kiếm tiền mua đồ dùng học tập.

Dù hoàn cảnh khó khăn nhưng Van vẫn đi học hàng ngày trừ những lúc ốm đau phải nghỉ học, không nghe cô giáo giảng bài, van xin các bạn trong lớp dạy lại bài để làm. không trì hoãn kiến ​​thức đã thức tỉnh của mình. Do bận việc nhà, thỉnh thoảng khi tôi đun nước hoặc hái rau, họ cũng mang theo sách để kiểm tra. Khi có thời gian học, em luôn cố gắng hoàn thành tốt nhiệm vụ thầy cô giao. nhà nghèo, văn chương được bạn bè hoặc anh em tặng thiếu sách cũ, mỗi khi viết văn phải mượn sách của bạn để làm. năm nay, cô. nhung: giám đốc đã tặng cho anh ấy một bộ sách mới, anh ấy rất vui và hứa sẽ giữ nó thật tốt.

nhà bạn ở đội 1 – xa trường, mỗi khi đi học bạn dậy sớm hơn, nếu đến trường vào ngày mưa thì đường đi càng khó đi, đường trở nên lầy lội và rất trơn, chiếc xe đạp cũ của anh thường xuyên bị gãy, anh đi bộ một đoạn đường khá xa. Hôm đó, tôi cố gắng đợi các bạn cùng đi học để cùng vui, dù rất khó khăn nhưng tôi vẫn cố gắng học, đến trường mỗi ngày.

Ở trường, học văn giỏi toán. Huey luôn khen bạn là người nhanh nhẹn và thông minh. bạn rất tốt bụng. khi bạn thấy ai đó gặp khó khăn, bạn luôn yêu cầu giúp đỡ. Năm ngoái trong lễ hội tiếng anh không may em bị ngã và bong gân, đau rất nhiều. van một mình đưa tôi về nhà, sơn tôi cao. với thầy cô, ông bà và những người lớn tuổi, các em lễ phép, ngoan ngoãn và sống chan hòa hơn.

Biết chữ là tấm gương sáng để học tập. Cuối năm ngoái, tổng giám đốc đã đề nghị bạn tặng danh hiệu: “học sinh nghèo vượt khó” của trường em.

mục số. 2 đề 5 lớp 6 – văn mẫu 2

Vào năm lớp sáu, tôi chuyển đến lớp 6a, nơi tôi có thêm nhiều bạn mới. Ngày đầu tiên đến trường, tôi rất ấn tượng với bạn Anh Tú, một lớp trưởng năng động, nhiệt tình, có thành tích học tập xuất sắc và cũng là tấm gương sáng cho các bạn trong lớp.

Khi tôi lần đầu tiên bước vào lớp học, tôi không hiểu tất cả các thành viên trong lớp, và tôi cũng vậy. tuy ngồi cùng bàn với bạn nhưng tôi chỉ thấy ở cậu bé này một tinh thần học tập nghiêm túc, cần cù. Ở lớp em luôn chú ý nghe cô giáo đọc và nhiệt tình phát biểu ý kiến. Tôi làm bài tập được giao cho tôi trước khi đến lớp, tôi chưa bao giờ để quên sách vở hay đồ dùng học tập của mình. Sau một thời gian tiếp xúc với bạn, tôi mới biết chàng trai này có thành tích học tập đáng nể: 5 năm liền là học sinh giỏi thủ khoa, từng đạt giải nhất cuộc thi học sinh giỏi cấp thành phố môn Toán, môn Tiếng Anh, không. chỉ là bạn chơi piano rất tốt. Mọi người trong lớp đều ngưỡng mộ kết quả mà tôi đạt được.

lớp tôi thích tôi vì tính cách chân thành và cởi mở của anh ấy. Tuy học rất giỏi nhưng anh rất khiêm tốn. những bài tập khó thầy cô giao về nhà nếu bạn nào chưa hiểu mình sẽ vui lòng giải đáp với thái độ nhiệt tình, vui vẻ. Không những vậy, các bạn còn là cầu nối gắn kết nhóm lại gần nhau hơn thông qua các phong trào đội do trường phát động. mỗi chương trình chúng tôi tổ chức luôn hấp dẫn và lôi cuốn các bạn tham gia. kế hoạch nhà sách thông minh, lớp học vui nhộn, ban công xanh, kế hoạch nhỏ… nhóm 6a tham gia và rinh luôn phần thưởng về nhà. lớp tôi được các thầy cô giáo công đoàn trường đánh giá là tập thể vững mạnh luôn hưởng ứng các phong trào của trường với tinh thần đoàn kết cao nhất. Với thành công đó, cô chủ nhiệm và tập thể lớp 6a biết rằng công lao lớn nhất thuộc về lớp trưởng.

không chỉ là một học sinh giỏi, một lớp trưởng gương mẫu, bạn còn là một người có tấm lòng nhân hậu, ấm áp, luôn giúp đỡ các thành viên trong lớp. bạn của huy bị ngã, bạn là người đưa huy đi học mấy hôm. Bạn đã từng cuối tuần đến nhà Linh giảng bài cho cô bạn bị ốm cả tuần không đi học được. Bạn đã từng đóng góp tiền tiết kiệm của mình để giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn ở miền núi. bạn giúp đỡ mọi người bằng trái tim chân thành từ trái tim ấm áp của bạn.

Bạn là một học sinh gương mẫu, một tấm gương sáng cho tôi và các bạn trong lớp. Bạn không chỉ là một người tuyệt vời trong trường quay mà còn là một người có trái tim nhân hậu, luôn sẵn sàng giúp đỡ khi mọi người gặp khó khăn.

mục số. 2 đề 5 lớp 6 – văn mẫu 3

Về trường THCS Nguyễn Bỉnh Khiêm, phường Hòa Minh, quận Liên Chiểu, tôi được nghe những câu chuyện cảm động của những học sinh nghèo có hoàn cảnh gia đình rất khó khăn nhưng vẫn vươn lên học tập toàn diện.

Một em để lại ấn tượng sâu sắc nhất đối với tôi là em le hong an, học sinh lớp 6/3. Mặc dù hoàn cảnh rất khó khăn nhưng mẹ em một mình bươn chải kiếm tiền để nuôi hai chị em. giống như bà. Mẹ chị Phan Thị Lệ tâm sự: “Nhà cửa và mọi thứ trong nhà đều do tôi mua của bà con. Tôi làm công nhân trong khu công nghiệp, đồng lương ít ỏi nên phải tiêu xài phung phí mới có tiền”. cho hai con đi học. đôi khi bạn vẫn phải bỏ bữa sáng để dành tiền mua đồ dùng học tập. nhưng tôi hạnh phúc vì có một cậu con trai ngoan và ngoan như vậy. ”

Hoàn cảnh gia đình khó khăn nhưng em đã 6 năm liền là học sinh giỏi toàn diện. Và hàng năm, em luôn nhận được học bổng của thành phố dành cho các em học sinh hiếu học, có tinh thần vượt khó trong học tập. Ngoài ra, em còn nhận được học bổng của hội khuyến học huyện, công ty sản xuất bia, nhà máy nhựa.

Em không chỉ là một học sinh ngoan ngoãn, học giỏi mà còn tích cực tham gia các hoạt động của nhà trường giao cho. Với tư cách là tổng phụ trách của hệ thống trường học, tôi nhận xét: “Em là đội trưởng giỏi nhất của đội trường tiểu học Duy Tân. năm lớp 6, cô là một lớp trưởng và chi đội trưởng rất năng nổ và nhiệt tình. và em là sinh viên có nhiều đóng góp cho các phong trào đoàn trường. ”

Em học giỏi tất cả các môn, nổi bật nhất là em đã đạt giải Ba cấp thành phố năm lớp 5. Ngoài ra, em còn có năng khiếu trong nhiều lĩnh vực như vẽ, chơi đàn. , chế tạo dụng cụ học tập, giao lưu thể thao. đặc biệt về thể dục thể thao, em đạt giải nhì môn bóng bàn năm lớp 4, năm lớp 6 đạt giải ba cấp huyện.

Em là người giỏi nhất khi làm bảng thông báo của lớp với những bức tranh đẹp và ý nghĩa.

Em là một học sinh ngoan và có tư cách đạo đức tốt nên được thầy cô và bạn bè ở trường rất quý mến. The Mrs. Phan Thị Mỹ Văn, giáo viên chủ nhiệm lớp nhận xét: “Em là một học sinh rất ngoan ngoãn, học giỏi tất cả các môn. và là sinh viên có kết quả học tập học kỳ I năm học 2008-2009 cao nhất (9,5). Ngoài ra cô còn là một lớp trưởng rất năng động, nhiệt tình nên tôi rất yên tâm khi giao cho cô công việc quản lý lớp, mặt khác tôi là một học sinh rất có tâm, sẵn sàng giúp đỡ các bạn học yếu trong lớp. Cũng như bạn Nguyễn Quang Đạt, bạn cùng lớp khen ngợi: “An là một người bạn rất tốt, nhiệt tình giúp đỡ em trong học tập. p>

an là một học sinh không chỉ chăm ngoan mà còn ham học, có nghị lực vượt khó vươn lên. Ở trường, em là một học sinh ngoan, ngoan, được thầy cô và bạn bè quý mến. Ở nhà em là một cô gái rất hiếu thảo, em luôn làm việc nhà khi không có mẹ. Tuy còn nhỏ nhưng em ý thức được hoàn cảnh khó khăn, thiếu thốn của gia đình nên em đã nỗ lực hết mình trong học tập. và tiết lộ ước mơ của mình: “Em sẽ nỗ lực học tập thật tốt để trở thành một kiến ​​trúc sư, đáp ứng sự kỳ vọng của gia đình, thầy cô và bạn bè. và giúp mẹ bớt khổ, đỡ vất vả hơn. ”

với học lực giỏi toàn diện và nỗ lực “vượt lên hoàn cảnh” cùng với sự dìu dắt của các thầy cô giáo, sự giúp đỡ của các cơ quan, ban ngành, đoàn thể. Tôi tin rằng anh ấy sẽ thực hiện được ước mơ của mình. Tinh thần hiếu học và khả năng không ngừng vươn lên của An thật đáng khâm phục. đó là tấm gương sáng để học sinh noi theo …

………….

tải xuống tệp tài liệu để xem thêm chi tiết

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Viết bài tập làm văn số 2 lớp 6. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *