Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
7466 lượt xem

Viết bài văn kể về trải nghiệm buồn của em

Bạn đang quan tâm đến Viết bài văn kể về trải nghiệm buồn của em phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Viết bài văn kể về trải nghiệm buồn của em

hãy viết bài văn kể lại một trong những trải nghiệm của em dưới dạng một bài tập làm văn trong chương trình sách giáo khoa lớp 6 kết nối tri thức với cuộc sống và những chân trời sáng tạo. Dưới đây là một số bài văn mẫu về một kinh nghiệm của tôi để các em tham khảo nhằm viết cho mình một đoạn văn hay và ý nghĩa.

kinh nghiệm là những gì chúng ta nhận được trên hành trình của cuộc đời. hoatieu.vn tổng hợp 10 bài văn mẫu khoảng 400 chữ kể lại trải nghiệm bản thân từ bài viết của các em học sinh giúp các em nâng cao khả năng viết văn nhằm đạt kết quả cao trong bài kiểm tra ngữ văn lớp 6 sắp tới. Hãy xem các bài văn mẫu về trải nghiệm của họ dưới đây để có ý tưởng cho riêng bạn. Sau đây là nội dung chi tiết, mời các bạn cùng tham khảo.

1. kể một kinh nghiệm số 1

mỗi người đều có những trải nghiệm mang lại cho họ nhiều bài học ý nghĩa. Tôi cũng đã có một trải nghiệm đáng nhớ với thời gian thử việc đầu tiên dưới mái trường trung học phổ thông.

Đó là một lớp kiểm tra môn văn, một môn học hoàn toàn khác với trường tiểu học. cô giáo cho chúng tôi một chủ đề để chúng tôi chuẩn bị trước: cảm nghĩ của ngày đầu tiên bước vào trường cấp ba. mọi người trong lớp đã dành thời gian xem lại tài liệu để đạt được kết quả tốt nhất. tuy nhiên, các học sinh trong lớp không tránh khỏi sự căng thẳng, điều đó hiện rõ trên khuôn mặt của mỗi học sinh. tiếng trống báo hiệu vào lớp, khoảng 3 phút sau, cô hong, cô giáo dạy văn của tôi bước vào, viết lên bảng đen. chính xác một trong bốn chủ đề bạn đã yêu cầu chúng tôi xem xét. cô ấy nói:

– bạn đã sẵn sàng chưa? hãy bắt đầu hẹn giờ.

Vì vậy, giáo viên yêu cầu chúng tôi cất hết tài liệu đi, chỉ để lại tờ giấy kiểm tra và cây bút trên bề mặt. thời gian kiểm tra của chúng tôi là chín mươi phút. cô giáo yêu cầu cả lớp sắp xếp thứ tự và bắt đầu tính thời gian thực hiện công việc. không gian trong lớp trở nên yên ắng lạ thường. hầu hết các bạn thực hiện nhiệm vụ của mình một cách nghiêm túc. Mặc dù là môn đã được giáo viên cho ôn tập nhưng vẫn có một số học sinh tiếp tục gặp khó khăn. Riêng tôi, do có sự chuẩn bị kỹ lưỡng nên tôi đã có thể nhanh chóng bắt tay vào viết bài của mình. Đầu tiên, hãy gạch bỏ những ý chính trên giấy nháp. sau đó sử dụng dàn ý đó để viết thành một bài văn đầy đủ. Hai phần ba thời gian đã trôi qua và mọi người trong lớp đang chăm chỉ luyện viết. cô giáo đang ngồi trên bàn giáo viên, vẫn chăm chú quan sát cả lớp. không có tiếng động lạ.

Hai bài đăng trôi qua nhanh đến nỗi chỉ còn lại hai mươi phút cuối cùng. Tôi sắp hoàn thành bài viết của mình. nhiều bạn dường như đã hoàn thành bài viết của mình. trong mười lăm phút cuối, tôi nhanh chóng hoàn thành các điểm chính của bài luận của mình. sự náo động bắt đầu gia tăng. nhiều bạn đã đứng lên trình bày tài liệu. The Mrs. Hồng yêu cầu những người đã nộp hồ sơ nhanh chóng ổn định yêu cầu để không ảnh hưởng đến những người còn đang làm việc. Tiếng trống vang lên báo hiệu giờ học kết thúc. cô yêu cầu lớp trưởng quay lại đăng ký tất cả học sinh trong lớp. sau khi kiểm tra số lượng bài đã đầy đủ, thầy cũng cho cả lớp nghỉ.

Đó là kỳ thi đầu tiên của tôi dưới mái trường cấp ba. sau khi kiểm tra, tôi cảm thấy rất vui, hài lòng. và tôi cũng tự rút ra kinh nghiệm học tập cho mình

2. Viết một bài văn khoảng 400 từ, kể lại một trải nghiệm của số 2

mọi người đều có những kỷ niệm. của những kỷ niệm vui, buồn hay tuổi thơ. chắc mọi người vẫn nhớ đúng không? Tôi cũng vậy. Điều tôi nhớ nhất là ngày đầu tiên đi học. Kỉ niệm đó sẽ không bao giờ quên, đó là ngày đầu tiên tôi đến trường. mẹ đã nắm tay tôi từng bước trên con đường ấy. Lúc đó, tôi cảm thấy rất sợ hãi và lo lắng. Trên vai tôi là chiếc cặp mà mẹ tôi đã mua cho tôi hôm qua. với sách và vở mới. Tôi nhìn xung quanh và cũng thấy nhiều bạn học mới. nếu bạn có bạn bè, bạn sẽ chơi với cha và mẹ của bạn. nếu bạn có bạn, bạn sẽ khóc và khóc vì bạn không muốn rời xa những người thân yêu của mình. khi đứng trước cổng trường, tôi sững sờ và khựng lại một giây vì mọi thứ quá bất ngờ và lạ lùng. ngôi trường đó cao lắm, to lắm … ai cũng khoác áo choàng xanh nên nhìn rất đẹp. vào trong trường tôi còn ngạc nhiên hơn, với hàng nghìn học sinh đang xếp hàng ngay ngắn. Tất cả đều mặc những bộ quần áo mới, màu trắng tinh, có in logo của trường. Xung quanh trường có những hàng cây cổ thụ cao lớn. Họ dường như đang vẫy tay chào các học sinh mới vào trường. và tất cả các giáo viên đều đứng rất nghiêm túc và luôn mỉm cười với học sinh.

các giáo viên mặc áo sơ mi trắng với quần đen trông rất trang nghiêm và lịch sự. các cô gái mặc áo dài truyền thống đủ màu sắc và hoa văn, trông rất đẹp và nữ tính. thì có cô giáo cầm loa nói lớn “xin phụ huynh cho các cháu tham gia các hoạt động trên lớp với giáo viên đứng lớp”. Mẹ tôi nghe vậy thì quay sang tôi nói: “Mẹ đây rồi, con phải chăm chỉ học hành và luôn hòa đồng với các bạn nhé”. Mẹ nhìn tôi cười hiền hậu rồi bước ra cổng trường đi về. Khoảnh khắc đó, tôi như sắp khóc vì không muốn xa mẹ. nhưng tôi đã cố gắng kìm nén cảm xúc và hứa sẽ không khóc nhưng không hiểu sao nước mắt cứ thế tuôn rơi. sau đó, tôi đã đến một lớp hoạt động với giáo viên chính của tôi. cô ấy rất xinh đẹp và tốt bụng. bắt đầu lộ diện. các hoạt động trong ngày đầu tiên của tôi đã kết thúc.

Ngày đầu tiên đi học là như thế này. Em hứa với lòng mình rằng sẽ luôn học giỏi và không phụ lòng của bố mẹ. Tôi sẽ không bao giờ quên những kỷ niệm đẹp này.

3. viết bài văn kể lại một trải nghiệm của học sinh lớp 6 số 3

trong cuộc đời của mỗi người, không ai có lúc mắc sai lầm. nhưng điều quan trọng là, sau mỗi lần mắc lỗi, chúng ta biết ăn năn và sửa chữa lỗi lầm đó. Tôi cũng đã từng phạm lỗi với cô bạn thân hồi lớp bốn. Đó là một trải nghiệm đáng buồn vì tôi suýt chút nữa đã tự tay giết chết một tình bạn đẹp.

Hoa và tôi chơi với nhau từ nhỏ, lại ở cạnh nhau nên càng thân hơn, đi đâu cũng dính nhau như hai chị em. thân thiết là vậy, nhưng người ta vẫn thường bảo hoa như hai thỏi nam châm trái dấu. Hoa là người tốt bụng, điềm đạm, tự tin, trong khi tính tôi khá nghịch ngợm, luôn có năng lượng dồi dào trong người, tôi có thể nói chuyện với bất cứ ai tôi gặp. trong những giây phút đó, tôi lại cười, như để bù trừ cho nhau. Hàng ngày, ngoài việc cùng nhau đi học, hoa còn giúp mình rất nhiều trong học tập, nhờ hoa mà mình đã tiến bộ hơn rất nhiều.

Hôm đó, cô giáo vào lớp và gọi một số bạn đến xem lại bài trước, trong đó có tôi. do em tự học ở nhà nên trả lời rất tự tin, thầy chấm cho em điểm 10 đỏ tươi vào vở. Các bạn cùng lớp nhìn tôi thán phục khi tôi có thể nhớ chi tiết từng ngày tháng, địa danh trong một bài học lịch sử dài. Tối hôm đó, vì tivi có chương trình rất hay mà tôi yêu thích, và cũng vì chủ quan nên tôi bị điểm nên không học lại bài. ai ngờ hôm sau cô bất ngờ cho bài kiểm tra 15 phút, tôi ngồi vò đầu, cắn bút mà chẳng nhớ nổi một chữ. Trong khi đó bên mình thì hoa đã làm từ bao giờ. Chỉ còn 5 phút nữa thôi, hồi hộp quá tôi giật lấy tấm thiệp hoa và nhanh chóng chép lại. lớp tiếp theo, trả lại bài kiểm tra ngày hôm đó và nói:

– Cô rất buồn khi trong lớp chúng ta có hiện tượng sao chép bài của nhau, đó là hoa lan và bông hoa, cô cho cả hai bạn 3 điểm, nếu bạn nào có thắc mắc hãy đến gặp cô sau buổi học.

Tôi đã choáng váng và mắt tôi mờ đi khi tôi nhận được bằng chứng của mình. mà không cần suy nghĩ tôi nghĩ rằng đó chỉ là một bài kiểm tra, tôi sẽ xin lỗi sau khi đến lớp. tan học, hoa không đợi ta về mà rời đi trước. các bạn cùng lớp thì thầm:

– tại sao hôm nay Hoa không học? cô ấy luôn làm việc chăm chỉ.

Bây giờ, tôi ăn năn và hiểu lỗi lầm của mình. bởi sự bất cẩn của tôi, tôi đã làm tổn thương bông hoa. Không biết làm gì khác, tôi nhanh chóng chạy theo bó hoa để xin lỗi. với lấy những bông hoa, tôi nói bằng một giọng khó thở:

– hoa. Tôi xin lỗi. Vì tôi mà bạn bị điểm kém.

bông hoa nở nụ cười ngọt ngào:

– được rồi, tôi cũng không giận bạn.

Vào lúc đó, tôi thở phào nhẹ nhõm. Nếu không sửa chữa kịp thời, bạn có thể đã mất đi một người bạn tốt như hoa.

Mỗi lần nhớ lại kỷ niệm đó, tôi lại thấy xấu hổ và tự nhủ phải quan tâm hơn đến cảm xúc của người khác, nếu không sẽ mất đi những người luôn yêu thương, giúp đỡ mình trong cuộc sống.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em lớp 6

4. kể một kinh nghiệm số 4

Mỗi lần về quê thăm ông bà, tôi đều có những trải nghiệm đáng nhớ. vùng quê yên bình mang đến nhiều điều tuyệt vời và thú vị.

Đó có thể là những buổi sớm mai thức dậy cùng người ấy dạo bước trên cánh đồng lúa bạt ngàn, cảm nhận hương thơm của lúa mới. Đó là những bữa cơm ngon mà bà nội nấu, tuy đơn giản nhưng chứa đầy tình yêu thương của cháu. là những buổi chiều cùng lũ bạn trong xóm thả diều, câu cá trên cánh đồng. Kỷ niệm đẹp là vậy, nhưng có lẽ có một kỷ niệm mà tôi vẫn nhớ đến tận bây giờ.

Đó là một kỷ niệm xảy ra khi tôi mười tuổi. anh trai tôi và tôi đã đi câu cá cùng nhau. Tôi và anh trai đi câu được một lúc thì nghe thấy tiếng kêu lớn. phía xa là một nhóm học sinh thi đấu môn bơi lội. chúng tôi đã chạy đến nơi tổ chức cuộc thi. Hóa ra là một nhóm bạn cùng xóm mà hôm trước tôi mới gặp. Tôi rất quan tâm, vì vậy tôi đã yêu cầu tham gia. Tôi đã mời hoàng tử, nhưng anh ấy từ chối. Tôi biết tại sao hoàng tử từ chối tham gia. trước đó, anh từng đạt giải nhất cuộc thi bơi lội cấp thành phố. anh ấy thích bơi rất nhiều. bạn bè và gia đình đều nói anh ấy có tài năng. nhưng do một sự cố, anh đã từ bỏ ước mơ của mình. điều đó khiến tôi cảm thấy rất buồn …

XEM THÊM:  Giải vở bài tập tiếng việt 5 tập 2 Chính tả tuần 1 trang 2

nhóm cạnh tranh của chúng tôi bao gồm năm người. trọng tài là anh tuấn, bạn hàng xóm gần nhất của tôi. sau khi trọng tài thổi còi bắt đầu hiệp đấu. hai cầu thủ từ vị trí sẵn sàng nhanh chóng nhập cuộc. tiếng reo hò, cổ vũ vang dội cả khúc sông. các đối thủ ngang tài ngang sức, không ai kém ai tiếp tục bơi song song. Tôi cố gắng bơi hết sức có thể. Đột nhiên chân trái của tôi cảm thấy tê cứng. Tôi bơi từ từ và dần dần tôi bị tụt lại phía sau. Tôi nghe thấy ai đó hét lên hoảng hốt: “nghe như bị chuột rút”.

Tôi gặp sự cố trong nước. nhưng anh ấy không thể tiếp tục bơi. Tôi không biết mình đã uống bao nhiêu nước. Trong khi tôi đang hôn mê, tôi nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “Lam, anh yêu! mau tỉnh lại! “Cho đến khi tỉnh lại đã thấy vương phi trước mặt, vẻ mặt đầy lo lắng. Xem ra chính là hoàng tử đã cứu ta.

Tôi dần dần tỉnh lại. Tôi thấy mọi người xung quanh thở phào nhẹ nhõm. có tiếng nói rằng: “hoàng tử thật tài giỏi, thần kỳ đã cứu khu rừng từ xa như vậy!”. có một câu trả lời: “vâng!”, “vâng!”… Tôi mỉm cười, đầy tự hào và nhìn hoàng tử, nhẹ nhàng nói: “cảm ơn!”.

Nhờ có kinh nghiệm ngày đó, tình cảm của hai anh em càng thêm khăng khít. Không những vậy, Hoàng còn quay trở lại tập luyện để chuẩn bị cho giải bơi lội cấp cơ sở sắp tới. một trải nghiệm nhỏ nhưng nó đã mang lại cho tôi và anh em tôi nhiều điều tốt đẹp.

5. cho tôi biết kinh nghiệm của bạn trong số 5 ngắn hạn

Tôi là một đứa trẻ ham chơi, vì vậy tôi đã mắc rất nhiều lỗi. câu chuyện xảy ra khi tôi học lớp năm, nhưng đó là một trải nghiệm mà tôi sẽ nhớ mãi.

Vì tôi là con trai nên tôi thích trò chơi. Đó là đêm thứ Năm. Tôi ngồi học, nhưng tôi đang nghĩ về trò chơi vào buổi chiều. càng nghĩ lại càng thấy bất mãn vì thua hoàng thượng: bạn học chơi chưa được bao lâu mà đã hạ gục mình rồi. do đó, tôi quyết định luyện tập nhiều hơn để trả thù. Nghĩ vậy, tôi lập tức thu dọn sách vở và đi xuống nhà. Thấy mẹ vào bếp, tôi nói với mẹ:

– Mẹ ơi, con có một bài tập khó không làm được. Anh đưa em đến nhà Tuấn nhờ anh giúp được không?

Mẹ đồng ý và bảo tôi về nhà sớm vì bố tôi sẽ đi làm về sớm. Tôi chỉ nói có và lên xe đạp. nhưng tôi không đến nhà anh tuấn mà đến một cửa hàng điện tử gần trường. Ngồi vào bàn mà tôi thấy phấn chấn lạ thường, mải mê vào game đến mức quên mất mấy giờ rồi. Đột nhiên, một bàn tay đập vào vai tôi:

– đã quá muộn, nó vẫn đóng cửa!

chủ sở hữu đã nhắc nhở anh ta và chỉ vào đồng hồ. 11h30. Tôi nhanh chóng trả tiền cho chủ và lấy xe ra. trong khi tôi đang đạp xe của mình, tôi nghĩ về cách giải thích điều đó cho cha mẹ tôi. bố mẹ sẽ rất tức giận. Đột nhiên tôi nghe thấy tiếng xe máy quen thuộc đang lao tới, một giọng nói nghiêm nghị vang lên:

– duc, bạn đã đi đâu về nhà bây giờ?

đầu gối chao đảo, tôi đứng như trời trồng, nói lắp:

– bố ơi … bố ơi … đi đón con?

– đúng vậy! Mẹ tôi nói tôi đến nhà Tuấn để hỏi bài, nhưng khi bố tôi đến nhà bạn tôi thì không thấy anh ấy ở đó nên tôi đi tìm.

– Tôi … tôi …

– Chà, muộn rồi, mau về nhà đi!

Tôi đi bên cạnh cha mình và tôi cảm thấy thật tội lỗi. vào nhà thì thấy mẹ vẫn đợi ở phòng khách. Tôi chỉ biết im lặng chờ đợi những lời mắng mỏ của bố. nhưng không, tôi chỉ nghe mẹ tôi hỏi:

– duc, bạn đi đâu rồi mà giờ mới về? bạn đã ăn chưa?

Khi nghe mẹ nói vậy, tôi đã bật khóc. Tôi lập tức xin lỗi bố mẹ và sau đó nói thật mọi chuyện với họ. Bố ngay lập tức nói với tôi:

– những người trẻ tuổi có xu hướng hiếu chiến và thích hơn thua với bạn bè. đó không phải là một điều xấu. Nhưng anh nói dối em để thoát ra là không ổn đâu. chơi game thì bố mẹ không phản đối nhưng nếu cho trẻ chơi quá nhiều sẽ không tốt cho sức khỏe cũng như học tập. Tôi hy vọng bạn nhận ra điều đó.

Tôi nhìn cha tôi, đôi mắt nghiêm túc của ông ấy đang nhìn tôi. Tôi đã nhận ra sai lầm của mình. Tôi liền hứa với bố mẹ sẽ không tái phạm và cố gắng học tập nhiều hơn nữa. Nhờ trải nghiệm này, tôi nhận ra tình yêu lớn lao mà cha mẹ dành cho tôi.

6. viết một bài luận về kinh nghiệm số 6 của bạn

Cuộc sống hiện đại cuốn chúng ta vào vòng xoáy với sự phát triển hối hả đôi khi khiến chúng ta từ bỏ những mối quan hệ tưởng chừng như rất quan trọng trong một khoảng thời gian nhất định. chỉ khi tình cờ gặp lại họ, chúng ta mới nhận ra mình đã đánh mất những gì.

Chuyến đi đó là phần thưởng mà bố mẹ dành cho tôi sau một năm dài học tập chăm chỉ khi tôi đỗ thành công vào một trường THPT trọng điểm của tỉnh với số điểm khá cao.

Chuyến đi diễn ra vào trung tuần tháng 7, gia đình tôi quyết định trốn cái nắng hè chói chang của miền Bắc để đến với không khí trong lành, sạch sẽ của Đà Lạt. Trước khi đến thăm dalat, cả gia đình tôi đã bay đến Nha Trang để thăm một số người bạn của bố tôi. Đây cũng là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm cảm giác bay. Từ cửa sổ, những đám mây trắng và bồng bềnh chưa bao giờ lại gần tôi đến thế. Tôi nghĩ rằng tôi có thể đưa tay ra và chạm vào chúng, và cảm nhận chúng một cách đầy đủ nhất. Khi bay đến Nha Trang, chúng tôi được chiêu đãi nhiều món đặc sản miền Trung như bánh chưng, hải sản, bánh xèo … Nha Trang tuy cũng là vùng đất mới nhưng vẫn mang đến cho tôi cảm giác thân quen vì tôi cũng sinh ra ở biển. những thứ như sò, cát trắng, biển xanh, v.v. Chúng khá quen thuộc với tôi. vì vậy điều làm tôi phấn khích nhất là chuyến đi đến dalat sau 2 ngày ở đây.

Viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em

gia đình tôi thuê taxi để trải nghiệm cung đường rừng từ nha trang đến dalat. đường rừng vẫn chưa được cải thiện nhiều, đường đi rất gồ ghề, khó đi. nhưng bỏ qua những trở ngại này, tôi lao vào những cánh rừng xanh bạt ngàn. Càng gần Đà Lạt, rừng càng rậm rạp, môi trường càng dễ chịu. Tôi còn nghe thấy tiếng chim hót trong rừng, mang đến cảm giác bình yên chưa từng có. ở thành phố bây giờ rất khó kiếm được tiếng chim hót vì bận nhà kính xây khu đô thị, nhà cao tầng, chung cư … Mình thích da lat vì điều đó. Tôi thích khung cảnh yên bình và nhẹ nhàng.

cả gia đình tôi đã dành 3 ngày để ở lại dalat và trải nghiệm thành phố tình yêu này. chúng tôi đến thăm vườn hoa, trải nghiệm chợ đêm dalat và thử cưỡi ngựa, đạp xe quanh thành phố. Đà Lạt rất yên bình và nhẹ nhàng. Ở Đà Lạt, chúng tôi trải nghiệm cái mà mọi người gọi là “một ngày và bốn mùa”. ánh sáng như mùa xuân, buổi trưa như mùa hạ, buổi chiều mang hơi thở của mùa thu, và đêm se lạnh như đầu đông. Tối nào tôi cũng rủ bố mẹ đi chợ đêm vì tôi rất thích trải nghiệm ăn uống ở đây với sữa chua dâu, sữa đậu, bánh canh, bánh tráng nướng … nhưng có một trải nghiệm mà tôi không thể nào quên, đó là gặp mặt. là bạn cũ của bạn ở đó. anh ấy là bạn thân nhất của tôi ở trường trung học. chúng tôi đã trải qua 4 năm cấp 3 với rất nhiều trải nghiệm cùng nhau, từ vui đến buồn. Chúng tôi đã hứa sẽ là bạn thân của nhau mãi mãi. Tuy nhiên, cuối cùng, anh ấy đã không vào được ngôi trường mơ ước của chúng tôi. Còn tôi, khi bước vào một môi trường mới và có chút áp lực phải duy trì thành tích học tập, tôi đã vô tình quên mất người bạn thuở nhỏ này. cho đến khi bất ngờ gặp anh ở hội chợ, cô bạn lần này cũng đi du lịch ở đây, tôi chợt sững người. Chúng tôi nhìn nhau rất lâu rồi mới có thể chào nhau. mọi thứ trở nên gượng gạo, khó xử như thể người ta mới gặp nhau lần đầu. Cuối cùng, chúng tôi xin phép bố mẹ để đi cùng nhau một thời gian. chúng tôi ngồi kể cho nhau nghe về cuộc sống trong thời gian gần đây. anh đã nói một câu khiến em rất buồn “Anh thấy em vui vẻ với những người bạn mới quen nên anh sợ làm em buồn”. ồ, từ “bức xúc”! Tôi không ngờ sự bất cẩn của mình lại khiến bạn tôi đau đớn đến vậy. Tôi vô cùng hối hận về sự cố đó. chúng tôi đã ngồi bên nhau rất lâu, kể cho nhau nghe những điều giấu kín trong lòng và quyết định làm lành. khi kết thúc chuyến đi, chúng tôi đã quay lại với nhau và từ đó chúng tôi đã duy trì mối quan hệ thân thiết cho đến ngày nay.

Chuyến đi vừa qua đã mang lại cho tôi nhiều điều. mang đến những giây phút giải trí thoải mái sau thời gian học tập căng thẳng. Nó cung cấp những kiến ​​thức về văn hóa, địa lý, … về vùng đất mới. nhưng trên tất cả, anh đã tìm lại cho tôi một tình bạn đẹp. Tôi nhận ra rằng: không gì có thể phá vỡ một tình bạn ngoài sự tàn nhẫn của chính bạn. Tôi hy vọng sẽ dành nhiều thời gian hơn cho anh ấy, có lẽ là trong một chuyến đi mới, để giữ gìn tình bạn này. Tôi mong mọi người hãy quan tâm hơn đến những người xung quanh để họ không phải hối hận như tôi.

7. cho tôi biết kinh nghiệm của bạn số 7

Câu chuyện đã xảy ra cách đây hai tháng, nhưng mỗi khi nhớ lại, tôi lại có cảm giác như mọi chuyện vừa mới xảy ra. bởi vì đây là lần đầu tiên tôi có trải nghiệm tuyệt vời như vậy.

Nhân dịp 8/3, bố, tôi và anh Thu quyết định dành tặng mẹ một món quà đặc biệt: đó là một bữa tiệc thịnh soạn do bố và con trai chuẩn bị. Tôi định nhờ đồng nghiệp của mẹ giúp đỡ. cô ấy sẽ rủ mẹ đi mua sắm sau giờ làm việc để bố tôi và tôi có thời gian chuẩn bị mọi thứ.

Chiều hôm đó, sau khi tan học, tôi cố gắng về nhà sớm. Bố cũng xin công ty cho bố về sớm. Về đến nhà, tôi thấy trên bàn có một bó hoa rất đẹp. một bó hoa hồng nhung tuyệt đẹp. những bông hoa tượng trưng cho tình yêu. Tôi thầm nghĩ khi nhận được bó hoa này chắc mẹ tôi sẽ rất vui.

XEM THÊM:  Phan tich 9 cau dau trong bai tho dat nuoc

Sau khi cất sách vở, tôi ngay lập tức vào bếp để giúp cha tôi. Tôi phụ trách rửa rau, thái thịt và nấu cơm. bếp sẽ do cha đảm nhiệm. cô ấy phụ trách dọn bàn và chuẩn bị các món ăn. Hơn hai tiếng đồng hồ trôi qua, ba và con đã hoàn thành những món mẹ thích: sườn xào chua ngọt, thịt kho đậu, canh chua cá lóc … những món ăn hấp dẫn và đẹp mắt đã được dọn ra bàn. ở giữa bàn là một bình hoa hồng do chính tay tôi trồng. Sau khi hoàn thành công việc, tôi và bố đồng ý rằng việc nhà thực sự rất vất vả.

vào lúc bảy giờ đêm, tôi gửi cho anh ấy một tin nhắn văn bản để cho anh ấy biết rằng mọi thứ đã sẵn sàng. khoảng mười lăm phút sau, mẹ tôi về nhà. Mình nhận lệnh đi đón mẹ. Khi mẹ vào bếp, bố đã tặng mẹ một bó hoa hồng. Ngay lúc đó tôi nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của mẹ, sau đó là một nụ cười hạnh phúc. cả gia đình ngồi vào bàn ăn. Mẹ đã rất ngạc nhiên khi tôi kể về quá trình nấu ăn của hai cha con. chúng tôi cùng nhau thưởng thức bữa ăn, và mẹ tôi cũng say sưa nói về những món ăn ngon. Đêm đó, gia đình tôi tràn ngập tiếng cười hạnh phúc.

Đây là lần đầu tiên tôi trải nghiệm nấu ăn. Nhờ đó, tôi nhận ra mẹ đã chăm chỉ nấu ăn cho tôi như thế nào.

8. kể lại một kinh nghiệm số 8

trong cuộc sống, chắc hẳn ai cũng gặp ít nhiều may mắn, tôi cũng không ngoại lệ. Trong đó, có một khoảnh khắc mà tôi sẽ không bao giờ quên vì tôi may mắn được giúp đỡ. Đó là khi tôi học lớp ba.

Khi đó, tôi chỉ là một đứa trẻ tám chín tuổi, vì vậy tôi vẫn còn ngây thơ và khờ khạo. Tôi vẫn nhớ rõ hôm đó là thứ sáu ngày mười ba. Tôi không mê tín, nhưng nghe mọi người nói là ngày đen đủi, nhưng là ngày may mắn của tôi. hôm đó, mẹ cho tôi năm chục nghìn để mua sách. khác với mọi khi, lần này tôi đi một mình. Khi vừa bước xuống thang cuốn, thay vì đi thẳng đến hiệu sách, tôi bỗng choáng ngợp với thiên đường chơi game bên cạnh. Đối với một đứa trẻ ở độ tuổi của tôi, trò chơi luôn là điều thú vị nhất trên thế giới. không do dự, tôi đi thẳng đến khu vui chơi.

Phải mất một lúc, trời đã tối. Tôi nhận ra rằng tôi vẫn chưa mua cuốn sách, vì vậy tôi tạm biệt sân chơi và chạy đến hiệu sách. Oh! cuốn sách ở đây để tìm. Tôi lo lắng chạy đến quầy thu ngân. chạy anh chàng đã xếp hàng chờ đợi suốt thời gian qua. sau khi quét mã vạch, thu ngân đọc số tiền. toàn bộ cơ thể của tôi đã bị sốc. tại thời điểm đó tôi đã nghĩ: “không! Không! Em chỉ đang tưởng tượng thôi! “Suýt chút nữa tôi lại hỏi:” Bao nhiêu tiền? “Cô thu ngân lại nói giá. Giá như tôi đừng lãng phí tiền bạc vào những trò vô bổ đó thì có phải tốt hơn không. ? Nhưng hối hận cũng muộn rồi, rõ ràng là tôi không đủ tiền mua cuốn sách. lẽ nào tôi đã dành cả buổi chiều để về nhà nói với mẹ rằng tôi không thể mua sách? Khi chứng kiến ​​cảnh đó, người đàn ông đã đặt tay trong túi lấy ra tờ 50.000 đồng thả xuống đất rồi cúi xuống nhặt tờ tiền, vỗ vai tôi nói: “Ông ơi, ông làm rơi tờ tiền này!”.

Vào lúc đó, tôi cũng hiểu ra mọi thứ. Thành thật mà nói, tôi không phải giơ tay cầu xin, nhưng tôi rất cảm kích trước sự giúp đỡ trong tình huống trớ trêu này. Tôi không biết phải làm gì ngoài lời cảm ơn Tôi rất cảm động vì từ cách ăn mặc giản dị của bạn, tôi đoán bạn không phải là người giàu có. thực ra số tiền đó rất cần đối với tôi lúc này tôi đã cẩn thận cầm lấy hóa đơn và đưa cho thu ngân. cô ấy đếm tiền rồi bỏ cuốn sách và hóa đơn vào túi rồi đưa cho tôi. Khi tôi ra cửa, tôi nghĩ tôi nên đưa cho cô ấy tiền lẻ, nhưng khi tôi quay lại thì nó đã biến mất. Đó không phải là tiền của riêng tôi, vì vậy tôi đã bỏ nó vào một thùng từ thiện bên cửa. sau đó tôi rời đi, tôi không thể ngừng suy nghĩ về câu chuyện trên đường đi. Bởi vì tôi có một tâm trí ham học hỏi, rất nhiều câu hỏi nảy sinh trong tôi. Nếu không có sự giúp đỡ của bạn, liệu tôi có thể về nhà một cách dễ dàng ngay lúc đó không? Đó có phải là điều kiện kinh tế của gia đình bạn không?

Dù đã ba năm trôi qua, tôi đã học lớp sáu, nhưng tôi vẫn không thể nào quên được kỉ niệm ngày đó. Tôi vẫn mong có một ngày may mắn nào đó tình cờ được gặp lại người chú cũ để có thể cảm ơn và đền đáp. Cũng từ trải nghiệm này, tôi tự hứa với bản thân sẽ luôn ngoan ngoãn, nghe lời ông bà, làm nhiều điều tốt để tạo may mắn cho bản thân và những người xung quanh.

9. kể lại một kinh nghiệm số 9

Nhờ đạt học sinh giỏi năm ngoái, giờ đây bố mẹ đã thưởng cho tôi một chuyến du lịch đến bãi biển vũng tàu xinh đẹp. Hôm đó, tôi không thể nào diễn tả được cảm xúc của mình: vui và tự hào vì đây là phần thưởng mà tôi nhận được vì đã học tốt. Oh! taxi ở đây!

ngồi trong xe, nhìn đường phố lúc bình minh, tôi thấy thành phố nơi tôi sống đẹp biết bao! Hai hàng cây xanh mướt được trồng hai bên đường thẳng tắp như những người lính đang hành quân … chao ôi! cuối cùng chúng ta đã đến được biển?!? sự mộng mơ nhưng cũng tràn đầy sức sống của biển đã khiến tôi bị mê hoặc từ lúc nào. ồ! mùi gạo mằn mặn trong làn gió thoảng qua mái tóc cũng đủ làm tôi nao lòng! Khi gia đình tôi nhận phòng, tôi nhìn ra cửa sổ tầng năm và thấy một vung tau hùng vĩ và xinh đẹp. Hôm nay thời tiết đẹp, bầu trời trong xanh, không một gợn mây. có một vài chú chim biển bay lượn trên bầu trời để hòa mình vào cuộc vui của du khách nơi đây! mặt trời trông giống như một quả cầu lửa sáng màu xanh nhạt. Lúc bố mẹ bảo được đi biển, con mừng như chạy nhanh như vàng, con đã chờ giây phút này lâu lắm rồi! khi tôi bước trên bãi cát mềm, tôi có cảm giác như đang đứng trên một tấm thảm nhung màu vàng nhạt! băng qua bãi cát mịn một chút là bạn đã chạm được vào chân những con sóng tràn bờ. sóng nghịch ngợm vỗ dưới chân tôi. nước biển mát quá! Tôi thấy biển như một tấm gương khổng lồ phản chiếu hình ảnh của bầu trời. Hình như tôi đã giẫm phải thứ gì đó! Oh! chúng là vỏ nhìn họ đứng trên biển, lấp lánh trong nắng đẹp! màu trắng ngà, màu đỏ, màu hồng nhạt … nhìn quanh bãi biển, ngoài những vỏ sò là những chiếc ô sặc sỡ trông sống động như những cây kẹo mút khổng lồ!

Khách du lịch ở đây chủ yếu là người nước ngoài, họ rất vui vẻ và thân thiện. họ chơi các trò chơi thể thao, trông họ rất vui vẻ, như: bóng chuyền, v.v. nếu nói đến biển, người ta sẽ nghĩ ngay đến hải sản. Vì vậy, thật lãng phí nếu đến biển Vũng Tàu mà không ăn động vật có vỏ! Bố đưa tôi và gia đình đến một quán ăn bình dân trên bãi biển để ăn: ngao, tôm, mực, ghẹ … ngon tuyệt! trời đã xế chiều, gia đình tôi về khách sạn nghỉ ngơi và chuẩn bị hành lý để về quê. Nhìn ra, tôi thấy một bầu trời đỏ rực. mẹ tôi nói là trời nấu cơm. Không giống như buổi sáng, bầu trời lúc hoàng hôn trên biển có một vài đám mây màu lơ lửng. Chúng trông giống như kẹo bông màu mà mẹ tôi đã mua cho tôi khi tôi còn nhỏ. biển lặng, êm ả hơn biển buổi sáng. cũng có rất ít người tắm trên bãi biển vì họ cũng như chúng tôi, đã về nghỉ ngơi … đã đến lúc chúng tôi phải về nhà. Trước khi lên xe, tôi nhìn biển và cảm thấy biết ơn vì Việt Nam có rất nhiều cảnh đẹp, trong đó có nơi tôi đang nghỉ dưỡng: biển Vũng Tàu.

Em sẽ cố gắng học tập thật tốt để bố mẹ cho phép em được đến đây một lần nữa, tận hưởng không khí hùng vĩ. Hình ảnh bãi biển Vũng Tàu đẹp như tranh vẽ và đầy sức sống này sẽ mãi mãi khắc sâu trong trái tim và tâm hồn em như một kỉ niệm đẹp và đáng nhớ trong kì nghỉ hè lớp 6. hẹn gặp lại vào năm sau, vung tau!

10. viết một bài luận ngắn về trải nghiệm thứ 10 của bạn

Cuối tuần trước, gia đình tôi đã có một chuyến du lịch rất vui vẻ. Đó là phần thưởng mà bố mẹ dành cho em khi em đạt thành tích tốt trong học tập cuối kì i. đây là lần đầu tiên tôi đi biển.

lúc năm giờ sáng, xe buýt rời Hà Nội. Xe đến nơi đã gần trưa. những người bạn cùng tuổi của tôi và tôi cảm thấy rất phấn khích vì sau một chặng đường dài, cuối cùng chúng tôi cũng đến được sam Son. Sau khi đến khách sạn, quý khách nhận phòng và cất đồ đạc. mọi người cùng nhau đi ăn trưa, sau đó nghỉ ngơi.

Vào buổi chiều, mọi người trong nhóm cùng nhau đi tắm biển. đáng kinh ngạc! Tôi đang đứng trước đại dương bao la. nước biển trong xanh. Đứng gần biển, tôi có thể nhìn thấy từng con sóng vỗ vào bờ. nhìn xa về phía chân trời, trời và biển như hòa làm một. gió biển cùng với tiếng sóng vỗ rất vui tai. Bên cạnh bãi biển, núi Truông le, một địa điểm khá nổi tiếng ở đây, nhô lên, chạy dọc theo mép nước. ở phía nam dãy núi Trường Lệ còn có bãi Tiên An, một thung lũng nhỏ với cảnh quan gần như hoang sơ. Cuối bãi biển là ngôi đền thờ Độc Chiếu cổ kính uy nghi, sừng sững trên núi đá. tất cả chúng đều đẹp như những bức ảnh tôi nhìn thấy trên mạng khi tôi phát hiện ra chúng thật giả tạo.

Hiện tại, bãi biển rất đông đúc. tiếng cười vang vọng khắp không gian. người lớn thích bơi trong nước. trẻ em chơi trên cát, xây những lâu đài xinh đẹp. tôi và các con mỗi người một chiếc phao, rồi nhảy xuống biển bơi. làn nước trong lành của biển khiến tôi cảm thấy rất thoải mái. tắm xong cả bọn cùng nhau đi ăn hải sản nướng. các món ăn đều rất phong phú và đậm đà hương vị biển.

Chuyến du lịch ba ngày hai đêm của gia đình tôi đã kết thúc. nhưng tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì đã có một trải nghiệm vô cùng thú vị tại đây. Tôi hy vọng sẽ có nhiều chuyến đi như thế này cùng với gia đình mình.

xem các thông tin hữu ích khác trong phần tài liệu của hoatieu.vn.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Viết bài văn kể về trải nghiệm buồn của em. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *