Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
1045 lượt xem

những bài thơ hay về cô giáo

Bạn đang quan tâm đến những bài thơ hay về cô giáo phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ những bài thơ hay về cô giáo

Cùng với những lời chúc, tấm thiệp và bó hoa tươi thắm, các bạn cũng đừng quên gửi những bài thơ hay và ý nghĩa đến thầy cô giáo trong ngày 20/11, ngày nhà giáo Việt Nam. Dưới đây là những bài thơ về thầy cô giáo hay và ý nghĩa nhất, tôn vinh công lao to lớn thầy cô, mời các bạn tham khảo.

Thơ về thầy cô

Tặng cô

Tặng cô bao đóa hoa hồngTặng cô với cả hương nồng sắc xuânTháng ngày dạy dỗ ân cầnCho bao thế hệ góp phần dựng xâyTiếng cô tưởng nhớ mới đâyXây bao hạnh phúc tràn đầy yêu thương.

(Khuyết danh)

Lời của thầy

Rồi các em một ngày sẽ lớnSẽ bay xa đến tận cùng trờiCó bao giờ nhớ lại các em ơiMái trường xưa một thời em đã sốngNơi đã đưa em lên tầm cao ước vọngVị ngọt đầu đời bóng mát ca daoThủa học về cái nắng xôn xaoLòng thơm nguyên như mùi mực mớiDẫu biết rằng những tháng ngày sắp tớiThầy trò mình cũng có lúc chia xaSao lòng thầy canh cánh nỗi thiết thaMuốn gửi các em thêm đôi điều nhắn nhủMột lời khuyên biết thế nào cho đủCác em mang theo mỗi bước hành trìnhCác em lúc nào cũng nhớ đừng quên:Sống cho xứng với lương tâm phẩm giá…Rồi các em mỗi người đi mỗi ngãChim tung trời bay bỗng cánh thanh niênỞ nơi đâu: rừng sâu, biên giới khắp ba miềnỞ nơi đâu có thầy luôn thương nhớ.

Khi thầy về nghỉ hưu

Cây phượng già treo mùa hạ trên caoNơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:”Các con ráng… năm nay hè cuối cấp…”Chút nghẹn ngào… bụi phấn vỡ lao phebinhvanhoc.com.vnày hôm qua hay tự tháng năm nàoCon nao nức bước vào trường trung họcThương cây lúa hóa thân từ hạt thócThầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng phebinhvanhoc.com.vn thầy về, sân trường cũ nằm đau?Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủiNhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?Mai thầy về, mùa gọi nắng lên caoVai áo bạc như màu trang vở cũCon muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứĐã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Nghe thầy đọc thơ

Em nghe thầy đọc bao ngàyTiếng thơ đỏ nắng xanh cây quê nhàMái chèo nghe vọng sông xaÊm êm như tiếng của bà năm xưaNghe trăng thở động tàu dừaRào rào nghe chuyển cơn mưa giữa trờiThêm yêu tiếng hát mẹ cườiYêu thơ em thấy đất trời đẹp ra…

(Trần Đăng Khoa)

Cô giáo của con

Mỗi khi vào lớpCô cười thật tươiSay sưa giảng bàiGiọng cô ấm áp

Bạn nào hay nghịchCô chẳng thích đâuBạn nào chăm ngoanCô yêu lắm đấy

Cần như hạt muốiĐẹp như hoa rừngCô giáo của conAi mà chẳng quý.

(Khuyết danh)

Cô thầy tôi

Trong trường vất vả dạy đàn conChẳng ngại gian lao quãng thân mònLó sáng bình minh cơm mãi vộiVề đêm lịm tắt bữa chưa ngon.m thầm chỉ dẫn ơn luôn nhớLặng lẽ khuyên rằng nghĩa vẫn trònÁo đẫm mồ hôi toàn bụi phấnCô Thầy khổ nhọc tựa ngàn non.

Tri ân người lái đò

Tri thức ngày xưa trở lại đây,n tình sâu nặng của cô thầy!Người mang ánh sáng soi đời trẻ,Lái chuyến đò chiều sang bến đây?Đò đến vinh quang nơi đất lạ,Cám ơn người đã lái đò hay!Ơn này trò mãi ghi trong dạ…Người đã giúp con vượt đắng cay!

(Nguyễn Trung Dũng)

Những bài thơ hay dành tặng thầy cô

Lời ru của thầy

Mỗi nghề có một lời ruDở hay thầy cũng chọn ru khúc nàyLời ru của gió màu mâyCon sông của mẹ đường cày của cha

Bắt đầu cái tuổi lên baThầy ru điệp khúc quê nhà cho emYêu rồi cũng nhớ yêu thêmTình yêu chẳng có bậc thềm cuối đâu!

Thầy không ru đủ nghìn câuBiết con chữ cũng đứng sau cuộc đờiTuổi thơ em có một thờiƯớc mơ thì rộng như trời, ngàn năm

Như ru ánh lửa trong hồnCái hoa trong lá, cái mầm trong câyThầy ru hết cả mê sayMong cho trọn ước mơ đầy của em.

Mẹ ru em ngủ tròn đêmThầy ru khi mặt trời lên mỗi ngàyTrong em hạt chữ xếp dàyĐừng quên mẹ vẫn lo gầy hạt cơm

Từ trong vòm mát ngôi trườngXin lời ru được dẫn đường em đi(Con đường thầy ngỡ đôi khiTuổi thơ lăn một vòng bi tới rồi!)

Hẳn là thầy cũng già thôiHóa thân vào mỗi cuộc đời các emThì dù phấn trắng bảng đenHành trang ấy đủ thầy đem theo mình.

Hoa và ngày 20/11

Nụ hoa hồng ngày xưa ấyCòn rung rinh sắc thắm tươi20-11 ngày năm ấyThầy tôi tuổi vừa đôi mươiCô tôi mặc áo dài trắngTóc xanh cài một nụ hồngNgỡ mùa xuân sang quáHọc trò ngơ ngẩn chờ trông…Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…Xuân sang, thầy đã bốn mươiMái tóc chuyển màu bụi phấnNhành hoa cô có còn cài?Nụ hoa hồng ngày xưa ấy…Tà áo dài trắng nơi nao,Thầy cô – những mùa quả ngọtEm bỗng thành hoa lúc nào.

Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý/Nhàn hạ, thanh cao... em cũng thấy tự hào/Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ/Mà em có cả thảy cả đàn con
Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý/Nhàn hạ, thanh cao… em cũng thấy tự hào/Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ/Mà em có cả thảy cả đàn con

Bụi Phấn

Nay đã xa rồi yêu dấu ơiNhớ thầy cô nhớ…. đến chơi vơiTrường xưa cánh phượng ngày nao đãDõi theo ta để nghẹn muôn lời

Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổnThầy đến bên tôi vẻ ôn tồnViết lên đôi chữ cười vui vẻBảng cũng như ta cũng có “hồn”…!

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầyPhấn chì bụi phủ tóc như mâyRớt bay hồn phấn tan từng mảnhRơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

Có phải thầy đang nảy hạt mầm?Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm!Bụi thời gian cứ bay theo gióNào biết ngày mai sẽ thăng trầm

Rơi như lá úa nay lìa cànhTrên đường gian khổ hóa mong manhBụt giảng ngày xưa thầy tôi đãGiảng giải từng câu thiếu niên thành…

Có biết ngày mai sẽ ra saoHạt mầm thầy nảy biết là baoBụi trần phấn toả mau phai thắmNào biết ngày sau sẽ thế nào!

XEM THÊM:  Bài tham luận xây dựng phong cách người công an nhân dân bản

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảoTrên mái trường xưa nhạt ngói màuTóc người xưa cũng chen sợi bạcThầy đó trường đây lệ cứ trào…

Con vẫn yêu sao những điểm 10Yêu thầy trách phạt học mà chơiPhút giây ngày ấy như sống lạiNày tuổi thơ ngây chẳng hết lời

Làm sao để trở lại ngày xưaCó thể ngoan hơn chẳng nghịch đùaNào ai không nhớ mình “hưởng” phạtQuên những trận đòn đã từng chưa?

Ngày nay con vẫn giữ ân tìnhXưa còn non trẻ đã miệt khinhThầy – Cô nâng sách tay dìu dắtDạy dỗ thành nhân giúp nước mình

Khi con cất bước xa mái trườngTuổi người đã đủ để vấn vươngCòn lưu luyến Bạn – Thầy – Cô mãiThơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương

Có một nghề như thế

Đinh Văn Nhã – Hà nội 6/1/2017

“Có một nghề bụi phấn bám đầy tayNgười ta bảo đó là nghề trong sạch nhấtCó một nghề không trồng cây vào đấtMà mang lại cho Đời đầy trái ngọt hoa tươi”!

Có một nghề rèn luyện cả đời ngườiĐể mang lại sự tốt tươi cho thiên hạCó một nghề thật đớn đau nghiệt ngãĐể mang tặng cho Đời những Tài tử Giai nhânLặn lội cả đời nhả kén tơ ươmCho loài Người được khoác lụa vàng óng ả!

Có một nghề vượt bao khó khăn cao cảĐể rèn luyện cho Đời những nguồn lực vô biênCó một nghề luôn đào tạo những “Tài, Hiền”Cho đất nước được bình yên thịnh vượng!

Có một nghề luôn tạo niềm vui sướngCho bao người đạt sự nghiệp thăng hoaCó một nghề từ sáng đến chiều tàDạy dỗ học trò miệt mài không ngơi nghỉ

Có một nghề ngay từ trong suy nghĩNhận trách nhiệm với Đời,Làm Thầy của cả những bâc Vĩ nhân!Có một nghề cũng có lúc quên thânMang con chữ gieo vần nơi heo hútCó một nghề bỏ tiền lương mua giấy bútDạy các em thơ xứ Mèo Vạc vùng caoXua nắng Hè Thu, cõng gió Đông vàoThổi mát rượi những ngày Hè oi bức!Có một nghề cứ mỗi khi thức giấcĐã nghĩ nặng tình về thế hệ mai sau.

Nguyên khí Quốc Gia sẽ lắng đọng về đâu?Khi Hiền Tài không được nuôi trồng chăm bón!Ôi Trời Đất giao cho ngành ta trọng trách lớnNghiệp mênh mang mà chức sắc lại cỏn con!

Ta luôn ước mơ cho Đất nước được vuông trònThoát địch họa và tai ương rình dậpPhải gắng xây một lâu đài vững chắcCho Tổ Quốc được yên vui, Đất nước được thái bình.Cho Quê hương trong đó có mìnhĐược hưởng trọn quang vinh ấm no hạnh phúc!Nghề Nhà Giáo được vinh danh tiến bướcCùng mọi nghề xây mực thước cho đờiCho Thiên hạ mãi mãi xanh tươiCho cuộc sống được đổi đời oanh liệtCho thế gian ai ai cũng nhận biết

Nghề Giáo là Thầy giúp đất nước được thăng hoa!

Những bài thơ hay

Nghĩa cô thầy mãi không quên

Bao năm tháng, nay ta giật mình tỉnh giấcSắp qua rồi những tháng ngày thân thươngNhững ngày vui của 1 thuở đến trườngĐang trôi dạt theo từng chòm mây trắng.

Con nhớ lắm những ngày xưa đằm thắmCô dạy con từng nét chữ vần thơCô đưa con gõ cánh cửa cuộc đờiVà duyên dáng của một người con gái.

Tâm hồn con, một nỗi buồn dàiCô ôm ấp, xoa đầu khi con khócVầng trán cô những vần nhăn se sắtÂu yếm nhìn chúng con

Tuổi nhỏ chúng con nào đâu biết ưu phiềnVẫn ngỗ nghịch gọi cô là “trại chủ”Và chúng con là những con cừu bé nhỏCô chăn dắt trên đồng cỏ tri thức bao la.

Khi những ngày cuối của thời học sinh sắp quaCon mới giật mình nhận ra một điều nho nhỏMột tình thương bao la và vô tậnCô dành cả cho những con cừu nhỏ chúng con.

Người lái đò

Một đời người – một dòng sông…Mấy ai làm kẻ đứng trông bến bờ,”Muốn qua sông phải lụy đò”Đường đời muôn bước cậy nhờ người đưa …Tháng năm dầu dãi nắng mưa,Con đò trí thức thầy đưa bao người.Qua sông gửi lại nụ cườiTình yêu xin tặng người thầy kính thương.Con đò mộc – mái đầu sươngMãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày,Khúc sông ấy vẫn còn đâyThầy đưa tiếp những đò đầy qua sông…

Nhớ cô giáo trường làng cũ

Bao năm lên phố, xa làngNhớ con bướm trắng hoa vàng lối quêNhớ bài tập đọc a êThương cô giáo cũ mơ về tuổi thơXiêu nghiêng nét chữ dại khờTay cô cầm ấm đến giờ lòng em.Vở ngày thơ ấu lần xemTình cô như mẹ biết đem sánh gì.Tờ i nguệch ngoạc bút chìThấm màu mực đỏ điểm ghi bên lềThương trường cũ, nhớ làng quêMơ sao được một ngày về thăm Cô!

Những bài thơ hay về ngày nhà giáo Việt Nam

Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nayCon bỗng thấy tóc thầy bạc trắngCứ tự nhủ rằng đó là bụi phấnMà sao lòng xao xuyến mãi không nguôi

Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi …Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lạiMái chèo đó là những viên phấn trắngVà thầy là người đưa đò cần mẫnCho chúng con định hướng tương lai

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôiCho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữaGọi tiếng thầy với tất cả tin yêu…

Cô ơi

Rời mái trường thân yêuBao năm rồi cô nhỉ?Trong em luôn đọng lạiLời dạy bảo của côNgày ấy vào mùa thuBước chân em rộn rã…Cô không lời từ giãXa trường tự lúc nàoEm ngỡ như chiêm baoCô về đâu, chẳng biết?Vẫn vang lời tha thiếtTừ giọng cô dịu hiềnThời gian bước triền miênCô chưa lần quay lạiChúng em nhớ cô mãiMong thấy cô trở vềLúc xưa cô vỗ về…Nay chúng em khôn lớnNgày rời trường gần đếnBao giờ gặp lại cô?!

Nắng ấm sân trường

Cây điệp già xòe rộng tán yêu thươngLá lấp lánh cười duyên cùng bóng nắngGiờ đang học, mảng sân vuông lặng vắngChim chuyền cành buông tiếng lạnh bâng qươ.

XEM THÊM:  Nhung bai tho ve hoa binh the gioi

Chúng em ngồi nghe thầy giảng bình thơNắng ghé theo chồm lên ngồi bệ cửaVà cả gió cũng biết mê thơ nữaThổi thoảng vào mát ngọt giọng thầy ngâm.

Cả lớp say theo từng nhịp bổng trầmĐiệp từng bông vàng ngây rơi xoay títNgày vẫn xuân, chim từng đôi ríu rítSà xuống sân tắm nắng ấm màu xanh

Em ngồi yên uống suối mật trong lànhThời gian như dừng trôi không bước nữaKhông gian cũng nằm yên không dám cựaNgại ngoài kia nắng ấm sẽ thôi vàng

Sân trường căng rộng ngực đến thênh thangKiêu hãnh khoe trên mình màu nắng ấmLời thơ thầy vẫn nhịp nhàng sâu lắngNắng ấm hơn nhờ giọng ấm của người…

Những bài thơ hay 20/11

Không đề

“Mãi mãi bên con tiếng của Thầy vang vọng.Đã xa rồi mà con ngỡ hôm qua.Bài giảng của thầy như chắp cánh ước mơ,Cho con bay khỏi vùng trời cổ tích.Có những lúc thầm lặng con ngắm,Vầng trán thầy đọng lại những nếp nhăn…Tuổi thơ con như những ánh trăng rằm,Sao thấy được nổi lòng thầy cùng năm tháng.Đã qua rồi một thời và con đã lớn.Bài học đầu đời con hiểu được thầy cô.Lời giải đáp cho con không còn là ẩn sốMà cả tấm lòng thầy quảng đại bao la.Ở nơi xa theo hương bay của gió,Con gởi lòng mình tôn kính đến thầy yêu”

Lời cảm tạ

Tôi đứng lặng giữa cuộc đời nghiêng ngảĐể một lần nhớ lại mái trường xưaLời dạy ngày xưa có tiếng thoi đưaCó bóng nắng in dòng sông xanh thắm

Thoáng quên mất giữa tháng ngày ngọt đắngTrưởng thành này có bóng dáng hôm quaNhớ đc điêu gì đc dạy những ngày xaÁp dụng – chắc nhơ cội nguồn đã có

Nước mắt thành công hoà nỗi đau đen đỏBậc thềm nào dìu dắt những bước điBài học đời đã học đc những gìCó nhắc bóng người đương thời năm cũ

Vun xới cơn mơ bằng trái tim ấp ủĐể cây đời có tán lá xum xuêBóng mát dừng chân là một chốn quêNơi ơn tạ là mái trường nuôi lớn

Xin phút tĩnh tâm giữa muôn điều hời hợtCảm tạ mái trường ơn nghĩa thầy cô.

Những bài thơ hay về ngày nhà giáo

Thầy cô

Thầy chính là những vì sao thắp sángLà đèn đường soi rạng lối em điCòn Cô là người mẹ hiền phú quýMà trời dành để dậy dỗ chúng em

Mỗi năm chỉ có một lầnHai mươi, mười một, ngày dành Thầy – CôHọc trò bao nét điểm tôKhăn tơ, áo lụa, kéo vô chúc mừng

Trời thu nắng đẹp tưng bừngĐứa thì hoa huệ, đứa thì cúc xinhTung tăng biểu lộ ân tìnhBao ngày mệt nhọc Thầy – Cô dỗ dành

Bây giờ vài phút mỏng manhChúng em họp lại, kính Cô, kính ThầyNgày vui nhà giáo sum vầyMong thầy – cô khỏe, trồng người tiếp sau

Mãi trong tôi, ngôi trường ấy

Mỗi khi lá xào xạcNhư những nốt nhạc vuiCùng hoà vào điệu hótCủa lũ chim trên cành.

Đến khi hoa phượng nởĐỏ rực cả sân trườngCũng là khi ve khócCho tình bạn chia ly

Ôi! Mái trường yêu dấuÔi! Thầy cô thân yêuChắp cho tôi đôi cánhBay cao trên đường đời.

Thời gian sao nhanh quáĐã bao năm xa trườngNơi phương xa xứ ngườiNhìn cảnh nhớ trường xưa.

Tôi mong ước một ngàyĐược về lại trường xưaTìm lại chút kỷ niệmCủa một thời mộng mơ.

Đừng nhé thời gian ơi!Đừng phủ mờ kỷ niệmĐừng phủ lớp rong mờĐể còn mãi trong tôi!

Những câu ca dao ngắn về thầy cô

Muốn sang thì bắc cầu KiềuMuốn con hay chữ thì yêu kính thầy.

***

Cơm cha, áo mẹ, chữ thầyNghĩ sao cho bõ những ngày ước mong.

***

Ơn thầy soi lối mở đườngCho con vững bước dặm trường tương lai

***Gươm vàng rớt xuống Hồ TâyƠn cha nghĩa trọng công thầy cũng sâu.

***

Mấy ai là kẻ không thầyThế gian thường nói đố mày làm nên.

***

Vua, thầy, cha, ấy ba ngôiKính thờ như một, trẻ ơi ghi lòng.

***

Mười năm rèn luyện sách đènCông danh gặp bước, chớ quên ơn thầy.

***

Mẹ cha công đức sinh thànhRa trường thầy dạy học hành cho hay.

***

Ăn quả nhớ kẻ trồng câyCó danh có vọng nhớ thầy khi xưa.

***

Bẻ lau làm viết chép vănÂu Dương có mẹ dạy răn như thầy.

***

Dốt kia thì phải cậy thầyVụng kia cậy thợ thì mày làm nên.

***

Đến đây viếng cảnh viếng thầyKhông say mùi đạo cũng khuây mùi trần.

***

Con hơn cha là nhà có phúcTrò hơn thầy là đất nước yên vui.

***

Con ơi ghi nhớ lời nàyCông cha, nghĩa mẹ, công thầy chớ quên.

***

Chữ thầy trong cõi người taDặm dài hoa nắng trời xa biển đầy

***

Thời gian dẫu bạc mái đầuTim trò vẫn tạc đậm câu ơn thầy

***

Dạy con từ thuở tiểu sinhGần thầy gần bạn tập tành lễ nghiHọc cho “cách vật trí tri”Văn chương chữ nghĩa nghề gì cũng thông.

Những câu tục ngữ, thành ngữ về thầy cô nhân ngày 20/11

  1. Tiên học lễ, hậu học văn
  2. Bán tự vi sư, nhất tự vi sư
  3. Một chữ cũng là thầy, nửa chữ cũng là thầy
  4. Không thầy đố mày làm nên
  5. Học thầy không tày học bạn
  6. Một kho vàng không bằng một nang chữ
  7. Muốn biết phải hỏi, muốn giỏi phải học
  8. Ăn vóc học hay
  9. Ông bảy mươi học ông bảy mốt
  10. Dốt đến đâu học lâu cũng biết
  11. Người không học như ngọc không mài
  12. Trọng thầy mới được làm thầy
  13. Một gánh sách không bằng một giáo viên giỏi
  14. Nhất quý nhì sư
  15. Mồng một tết cha, mồng ba tết thầy
  16. Ăn quả nhớ kẻ trồng cây

Chúc các bạn có một ngày 20/11 thật vui vẻ bên cạnh thầy cô và bạn bè!

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc những bài thơ hay về cô giáo. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *