Thơ Lớp 12 Hay Nhất ❤️ Những Bài Thơ Lớp Mười Hai ✅ Cập Nhật Ngay Tuyển Tập Trọn Bộ Bài Thơ Trong Chương Trình Ngữ Văn Lớp Mười Hai Trong Bài Viết Dưới Đây Nhé.
Danh Sách Các Bài Thơ Lớp 12
Phần đầu tiên, phebinhvanhoc.com.vn xin mang đến cho bạn đọc tổng hợp Danh Sách Các Bài Thơ Lớp 12
- Tây Tiến – Quang Dũng
- Việt Bắc – Tố Hữu
- Đất Nước – Nguyễn Khoa Điềm
- Đất Nước – Nguyễn Đình Thi
- Đò Lèn – Nguyễn Duy
- Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên
- Dọn Về Làng – Nông Quốc Chấn
- Đàn ghi-ta của Lorca – Thanh Thảo
- Tự do – P.Ê-luy-a
- Bác Ơi – Tố Hữu
- Sóng – Xuân Quỳnh
⚡ Ngoài Danh Sách Các Bài Thơ Lớp 12, Khám Phá Ngay Thơ Lớp 11 Hay Nhất ❤️ Những Bài Thơ Lớp Mười Một
Các Bài Thơ Lớp 12 Hay
phebinhvanhoc.com.vn xin tổng hợp trọn bộ Các Bài Thơ Lớp 12 Hay giới thiệu chi tiết về nội dung bài thơ và tác giả.
Đò Lèn – Nguyễn Duy
Thuở nhỏ tôi ra cống Na câu cáníu váy bà đi chợ Bình Lâmbắt chim sẻ ở vành tai tượng Phậtvà đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần
Thuở nhỏ tôi lên chơi đền Cây Thịchân đất đi đêm xem lễ đền Sòngmùi huệ trắng quyện khói trầm thơm lắmđiệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng
Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thếbà mò cua xúc tép ở đồng Quanbà đi gánh chè xanh Ba TrạiQuán Cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn
Tôi trong suốt giữa hai bờ hư – thựcgiữa bà tôi và tiên phật, thánh thầncái năm đói củ dong riềng luộc sượngcứ nghe thơm mùi huệ trắng hương trầm
Bom Mỹ dội, nhà bà tôi bay mấtđền Sòng bay, bay tuốt cả chùa chiềnthánh với Phật rủ nhau đi đâu hếtbà tôi đi bán trứng ở ga Lèn
Tôi đi lính, lâu không về quê ngoạidòng sông xưa vẫn bên lở bên bồikhi tôi biết thương bà thì đã muộnbà chỉ còn là một nấm cỏ thôi!
Tiếng hát con tàu – Chế Lan Viên
Tây Bắc ư? Có riêng gì Tây BắcKhi lòng ta đã hoá những con tàuKhi Tổ quốc bốn bề lên tiếng hátTâm hồn ta là Tây Bắc, chứ còn đâu
Con tàu này lên Tây Bắc, anh đi chăng?Bạn bè đi xa, anh giữ trời Hà NộiAnh có nghe gió ngàn đang rú gọiNgoài cửa ô? Tàu đói những vành trăng
Đất nước mênh mông, đời anh nhỏ hẹpTàu gọi anh đi, sao chửa ra đi?Chẳng có thơ đâu giữa lòng đóng khépTâm hồn anh chờ gặp anh trên kia
Trên Tây Bắc! Ôi mười năm Tây BắcXứ thiêng liêng rừng núi đã anh hùngNơi máu rỏ tâm hồn ta thấm đấtNay rạt rào đã chín trái đầu xuân
Ơi kháng chiến! Mười năm qua như ngọn lửaNghìn năm sau, còn đủ sức soi đườngCon đã đi nhưng con cần vượt nữaCho con về gặp lại mẹ yêu thương
Con gặp lại nhân dân như nai về suối cũCỏ đón giêng hai, chim én gặp mùaNhư đứa trẻ thơ đói lòng gặp sữaChiếc nôi ngừng bỗng gặp cánh tay đưa
Con nhớ anh con, người anh du kíchChiếc áo nâu anh mặc đêm công đồnChiếc áo nâu suốt một đời vá ráchĐêm cuối cùng anh cởi lại cho con
Con nhớ em con, thằng em liên lạcRừng thưa em băng, rừng rậm em chờSáng bản Na, chiều em qua bản BắcMười năm tròn! Chưa mất một phong thư
Con nhớ mế! Lửa hồng soi tóc bạcNăm con đau, mế thức một mùa dàiCon với mế không phải hòn máu cắtNhưng trọn đời con nhớ mãi ơn nuôi
Nhớ bản sương giăng, nhớ đèo mây phủNơi nào qua, lòng lại chẳng yêu thương?Khi ta ở, chi là nơi đất ởKhi ta đi, đất đã hoá tâm hồn!
Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rétTình yêu ta như cánh kiến hoa vàngNhư xuân đến chim rừng lông trở biếcTình yêu làm đất lạ hoá quê hương
Anh nắm tay em cuối mùa chiến dịchVắt xôi nuôi quân em giấu giữa rừngĐất Tây Bắc tháng ngày không có lịchBữa xôi đầu còn toả nhớ mùi hương
Đất nước gọi ta hay lòng ta gọi?Tình em đang mong, tình mẹ đang chờTàu hãy vỗ giùm ta đôi cánh vộiMắt ta thèm mái ngói đỏ trăm ga
Mắt ta nhớ mặt người, tai ta nhớ tiếngMùa nhân dân giăng lúa chín rì ràoRẽ người mà đi, vịn tay mà đếnMặt đất nồng nhựa nóng của cần lao
Nhựa nóng mười năm nhân dân máu đổTây Bắc ơi, ngươi là mẹ của hồn thơMười năm chiến tranh, vàng ta đau trong lửaNay trở về, ta lấy lại vàng ta
Lấy cả những cơn mơ! Ai bảo con tàu không mộng tưởng?Mỗi đêm khuya không uống một vầng trăngLòng ta cũng như tàu, ta cũng uốngMặt hồng em trong suối lớn mùa xuân
⚡ Ngoài Các Bài Thơ Lớp 12 Hay, Khám Phá Ngay Thơ Lớp 10 Hay Nhất ❤️ Tuyển Tập Bài Thơ Lớp Mười
Thơ Lớp 12 Tập 1
Tiếp theo đây là tổng hợp một vài bài Thơ Lớp 12 Tập 1 hay nhất. Bạn đọc cùng tham khảo ngay nhé.
Dọn Về Làng – Nông Quốc Chấn
Mẹ! Cao – Lạng hoàn toàn giải phóngTây bị chết bị bắt sống hàng đànVệ quốc quân chiếm lại các đồnNgười đông như kiến, súng dày như củi.
Sáng mai về làng sửa nhà phát cỏ,Cày ruộng vườn, trồng lúa ngô khoaiMấy năm qua quên tết tháng Giêng, quên rằm tháng bảy,Chạy hết núi lại khe, cay đắng đủ mùiNhớ một hôm mù mịt mưa rơiCơn gió bão trên rừng cây đổCơn sấm sét lán sụp xuống nát cửaÐường đi lại vắt bám đầy chân.
Súng nổ kia! Giặc Tây lại đến lùng.Từng cái lán, nó đốt đi trơ trụi,Nó vơ hết áo quần trong túiMẹ địu em chạy tót lên rừngLần đi trước, mẹ vẫy gọi con sau lưngTay dắt bà, vai đeo đẫy nảiBà loà mắt không biết lối bước đi.
Làm sao bây giờ: ta phải chống!Giặc đã bắt cha con đi, nó đánh,Cha chửi Việt gian, cha đánh lại TâySúng nổ ngay đì đùng một loạt,Cha ngã xuống nằm lăn trên mặt đấtCha ơi: cha không biết nói rồi…
Chúng con còn thơ, ai nuôi ai dạy?Không ai chống gậy khi bà cụ qua đời!Mẹ ngồi khóc, con cúi đầu cũng khóc.Sợ Tây nghe, mẹ dỗ “nín”, con im.Lán anh em rải rác không biết nơi tìmKhông ván, không người đưa cha đi cất.Mẹ tháo khăn phủ mặt cho chồng,Con cởi áo liệm thân cho bố;Mẹ con đưa cha đi nằm một chỗMáu đầy tay, trên mặt nước tràn…Mày sẽ chết! Thằng giặc Pháp hung tànBăm xương thịt mày, tao mới hả.
Hôm nay Cao – Bắc – Lạng cười vangDọn láng, rời rừng, người xuống làngNgười nói cỏ lay trong ruộng rậmCon cày mẹ phát, ruộng ta quang.Ðường cái kêu vang tiếng ô tô.Trong trường ríu rít tiếng cười con trẻ.Mờ mờ khói bếp bay trên mái nhà lá.Mặc gà gáy chó sủa không lo,Ngày hai bữa rau ta có muối.Ngày hai buổi không tìm củ pấu, củ nâuCó bắp xay độn gạo no lâu,Đường ngõ từ nay không cỏ rậm,Trong vườn chuối, hổ không dám đến đẻ con
Quả trên cành không lo tự chín tự rụng,Ruộng sẽ không thành nơi máu chảy từng vũng.Bộ đội đỡ phải đi thung lũng núi rừng,Ra đường xe, hát nói ung dungTừng đoàn người dắt lá cây tiến bướcSúng bên vai, bao gạo buộc bên vai,Chân đi có giày không sợ nẻTrên đầu có mũ che nắng mưa.Mặt trời lên sáng rõ rồi mẹ ạ!Con đi bộ đội, mẹ ở lại nhà,Giặc Pháp, giặc Mỹ còn giết người cướp của trên đất nước ta.Ðuổi hết nó đi, con sẽ về trông mẹ.
Đàn ghi-ta của Lorca – Thanh Thảo
Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn(Ph.G. Lorca)
những tiếng đàn bọt nướcTây Ban Nha áo choàng đỏ gắtli-la li-la li-lađi lang thang về miền đơn độcvới vầng trăng chếnh choángtrên yên ngựa mỏi mòn
Tây Ban Nhahát nghêu ngaobỗng kinh hoàngáo choàng bê bết đỏLorca bị điệu về bãi bắnchàng đi như người mộng du
tiếng ghi-ta nâubầu trời cô gái ấytiếng ghi-ta lá xanh biết mấytiếng ghi-ta tròn bọt nước vỡ tantiếng ghi-ta ròng ròngmáu chảy
không ai chôn cất tiếng đàntiếng đàn như cỏ mọc hoanggiọt nước mắt vầng trănglong lanh trong đáy giếng
đường chỉ tay đã đứtdòng sông rộng vô cùngLorca bơi sang ngangtrên chiếc ghi-ta màu bạc
chàng ném lá bùa cô gái di-ganvào xoáy nướcchàng ném trái tim mìnhvào lặng yên bất chợtli-la li-la li-la…
? Ngoài Thơ Lớp 12 Tập 1, Tặng Bạn Tuyển Tập Thơ Lớp 9 Hay Nhất ❤️ Tuyển Tập Bài Thơ Lớp Chín
Thơ Lớp 12 Tập 2
Còn đây là tổng hợp tuyển chọn Thơ Lớp 12 trong chương trình học kỳ 2. Đừng bỏ lỡ bạn nhé.
Tự do – P.Ê-luy-a
Trên những trang vở học sinhTrên bàn học trên cây xanhTrên đất cát và trên tuyếtTa viết tên em
Trên những trang đã đọcTrên những trang trắng tinhĐá, máu, giấy hay troTa viết tên em
Trên trang ảnh tô màuTrên vũ khí chiến binhTrên mũ viện vua chúaTa viết tên em
Trên rừng hoang sa mạcTrên tổ chim hoa đồngTrên tiếng vang tuổi trẻTa viết tên em
Trên huyện diệu những đêmTrên bánh trắng hay ngàyTrên những mùa cưới hỏiTa viết tên em
Trên các mảnh trời xanhTrên ao mặt trời mốcTrên hồ trăng lung linhTa viết tên em
Trên đồng ruộng chân trờiTrên những cánh chim bayTrên máy xay bóng tốiTa viết tên em
Trên mỗi thoáng bình mìnhTrên mặt biển thân tàuTrên ngọn núi điên cuồngTa viết tên em
Trên bọt nổi mây hồngTrên mồ hôi cơn giôngTrên mưa dày và nhạtTa viết tên em
Trên hình dáng long lanhTrên chuông ngân màu sắcTrên chân lý hữu hìnhTa viết tên em
Trên những nẻo rộng ràngTrên đường sá thênh thangTrên quảng trường tỏa rộngTa viết tên em
Trên ngọn đèn mới khêuTrên ngọn đèn đang tắtTrên mái nhà sum họpTa viết tên em
Trên trái bổ đôiGương soi và phòng ngủTrên giường bỏ trống khônTa viết tên em
Trên con chó của ta háu ăn và trìu mếnTrên tai nó vểnh lênTrên chân nó vụng vềTa viết tên em
Trên bục cửa nhà taTrên các đồ quen thuộcTrên sóng ngọn lửa thiêngTa viết tên em
Trên da thịt hiến dângTrên trán yên bạn bèTrên bàn tay đưa nắmTa viết tên em
Trên cửa kính ngạc nhiênTrên làn môi chú ýVượt xa trên im lặngTa viết tên em
Trên chỗ ẩn bị tanTrên hải đăng sụp đổTrên tường niềm ngao ngánTa viết tên em
Trên xa vắng không ước thèmTrên quạnh hiu trần trụiTrên bậc thềm cái chếtTa viết tên em
…Trên sức khỏe được phục hồiTrên hiểm nguy đã tan biếnTrên hi vọng chẳng vấn vươngTôi viết tên em
Và bằng phép màu một tiếngTôi bắt đầu lại cuộc đờiTôi sinh ra để biết emĐể gọi tên em
? Bên Cạnh Thơ Lớp 12 Tập 2, Chia Sẻ Thêm Bài Thơ Lớp 2 Hay Nhất ❤️️ Trọn Bộ Thơ Lớp Hai Ý Nghĩa
Bài Thơ Việt Bắc Lớp 12
Bài Thơ Việt Bắc Lớp 12 là khúc ca hùng tráng về cách mạng, về cuộc kháng chiến và con người kháng chiến. Thể hiện sự gắn bó, ân tình sâu nặng với nhân dân, đất nước trong niềm tự hào dân tộc.
Việt Bắc – Tố Hữu
Mình về mình có nhớ ta?Mười lăm năm ấy thiết tha mặn nồng.Mình về mình có nhớ không?Nhìn cây nhớ núi, nhìn sông nhớ nguồn.
– Tiếng ai tha thiết bên cồnBâng khuâng trong dạ, bồn chồn bước điÁo chàm đưa buổi phân lyCầm tay nhau biết nói gì hôm nay…
– Mình đi, có nhớ những ngàyMưa nguồn suối lũ, những mây cùng mù?Mình về, có nhớ chiến khuMiếng cơm chấm muối, mối thù nặng vai?Mình về, rừng núi nhớ aiTrám bùi để rụng, măng mai để giàMình đi, có nhớ những nhàHắt hiu lau xám, đậm đà lòng sonMình về, còn nhớ núi nonNhớ khi kháng Nhật, thuở còn Việt MinhMình đi, mình có nhớ mìnhTân Trào, Hồng Thái, mái đình cây đa?
– Ta với mình, mình với taLòng ta sau trước mặn mà đinh ninhMình đi, mình lại nhớ mìnhNguồn bao nhiêu nước nghĩa tình bấy nhiêu…Nhớ gì như nhớ người yêuTrăng lên đầu núi, nắng chiều lưng nươngNhớ từng bản khói cùng sươngSớm khuya bếp lửa người thương đi về.Nhớ từng rừng nứa bờ treNgòi Thia sông Ðáy, suối Lê vơi đầyTa đi, ta nhớ những ngàyMình đây ta đó, đắng cay ngọt bùi…
Thương nhau, chia củ sắn lùiBát cơm sẻ nửa, chăn sui đắp cùngNhớ người mẹ nắng cháy lưngÐịu con lên rẫy bẻ từng bắp ngôNhớ sao lớp học i tờÐồng khuya đuốc sáng những giờ liên hoanNhớ sao ngày tháng cơ quanGian nan đời vẫn ca vang núi đèo.Nhớ sao tiếng mõ rừng chiềuChày đêm nện cối đều đều suối xa…
Ta về, mình có nhớ taTa về ta nhớ những hoa cùng ngườiRừng xanh hoa chuối đỏ tươiÐèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng.Ngày xuân mơ nở trắng rừngNhớ người đan nón chuốt từng sợi giangVe kêu rừng phách đổ vàngNhớ cô em gái hái măng một mìnhRừng thu trăng rọi hòa bìnhNhớ ai tiếng hát ân tình thủy chung.
Nhớ khi giặc đến giặc lùngRừng cây núi đá ta cùng đánh TâyNúi giăng thành luỹ sắt dàyRừng che bộ đội rừng vây quân thùMênh mông bốn mặt sương mùÐất trời ta cả chiến khu một lòng.
Ai về ai có nhớ không?Ta về ta nhớ Phủ Thông, đèo GiàngNhớ sông Lô, nhớ phố RàngNhớ từ Cao-Lạng nhớ sang Nhị Hà…Những đường Việt Bắc của taÐêm đêm rầm rập như là đất rungQuân đi điệp điệp trùng trùngÁnh sao đầu súng bạn cùng mũ nanDân công đỏ đuốc từng đoànBước chân nát đá, muôn tàn lửa phebinhvanhoc.com.vnìn đêm thăm thẳm sương dàyÐèn pha bật sáng như ngày mai lên.Tin vui chiến thắng trăm miềnHòa Bình, Tây Bắc, Ðiện Biên vui vềVui từ Ðồng Tháp, An KhêVui lên Việt Bắc, đèo De, núi Hồng.
Ai về ai có nhớ không?Ngọn cờ đỏ thắm gió lồng cửa hang.Nắng trưa rực rỡ sao vàngTrung ương, Chính phủ luận bàn việc côngÐiều quân chiến dịch thu đôngNông thôn phát động, giao thông mở đườngGiữ đê, phòng hạn, thu lươngGửi dao miền ngược, thêm trường các khu…
Ở đâu u ám quân thùNhìn lên Việt Bắc: Cụ Hồ sáng soiỞ đâu đau đớn giống nòiTrông về Việt Bắc mà nuôi chí bền.Mười lăm năm ấy ai quênQuê hương cách mạng dựng nên Cộng hòaMình về mình lại nhớ taMái đình Hồng Thái cây đa Tân Trào.
– Nước trôi nước có về nguồnMây đi mây có cùng non trở về?Mình về, ta gửi về quêThuyền nâu trâu mộng với bè nứa maiNâu này nhuộm áo không phaiCho lòng thêm đậm cho ai nhớ mìnhTrâu về, xanh lại Thái BìnhNứa mai gài chặt mối tình ngược xuôi.
– Nước trôi, lòng suối chẳng trôiMây đi mây vẫn nhớ hồi về nonÐá mòn nhưng dạ chẳng mònChàm nâu thêm đậm, phấn son chẳng nhoà.Nứa mai mình gửi quê nhàNước non đâu cũng là ta với mìnhThái Bình đồng lại tươi xanhPhên nhà lại ấm, mái đình lại vui…
– Mình về thành thị xa xôiNhà cao, còn thấy núi đồi nữa chăng?Phố đông, còn nhớ bản làngSáng đèn, còn nhớ mảnh trăng giữa rừng?Mình đi, ta hỏi thăm chừngBao giờ Việt Bắc tưng bừng thêm vui?
– Ðường về, đây đó gần thôi!Hôm nay rời bản về nơi thị thànhNhà cao chẳng khuất non xanhPhố đông, càng giục chân nhanh bước đường.Ngày mai về lại thôn hươngRừng xưa núi cũ yêu thương lại vềNgày mai rộn rã sơn khêNgược xuôi tàu chạy, bốn bề lưới giăng.Than Phấn Mễ, thiếc Cao BằngPhố phường như nấm như măng giữa trời
Mái trường ngói mới đỏ tươi.Chợ vui trăm nẻo về khơi luồng hàngMuối Thái Bình ngược Hà GiangCày bừa Ðông Xuất, mía đường tỉnh ThanhAi về mua vại Hương CanhAi lên mình gửi cho anh với nàngChiếu Nga Sơn, gạch Bát TràngVải tơ Nam Ðịnh, lụa hàng Hà ÐôngÁo em thêu chỉ biếc hồngMùa xuân ngày hội lùng tùng thêm tươiCòn non, còn nước, còn trờiBác Hồ thêm khoẻ, cuộc đời càng vui!
– Mình về với Bác đường xuôiThưa giùm Việt Bắc không nguôi nhớ NgườiNhớ ông Cụ mắt sáng ngờiÁo nâu túi vải đẹp tươi lạ thường!Nhớ Người những sáng tinh sươngUng dung yên ngựa trên đường suối reoNhớ chân Người bước lên đèoNgười đi rừng núi trông theo bóng Người…
– Lòng ta ơn Ðảng đời đờiNgược xuôi đôi mặt một lời song phebinhvanhoc.com.vnàn năm xưa nước non HồngCòn đây ơn Ðảng nối dòng dài lâuNgàn năm non nước mai sauÐời đời ơn Ðảng càng sâu càng nồng.
Cầm tay nhau hát vui chungHôm sau mình nhé, hát cùng Thủ đô.
? Chia Sẻ Thêm Tuyển Tập Thơ Lớp 5 Hay Nhất ❤️ Bài Thơ Lớp Năm
Bài Thơ Đất Nước Nguyễn Khoa Điềm Lớp 12
Bài Thơ Đất Nước Nguyễn Khoa Điềm Lớp 12 thể hiện những cảm nhận mới mẻ của tác giả về đất nước.
Khi ta lớn lên Đất Nước đã có rồiĐất Nước có trong những cái “ngày xửa ngày xưa…” mẹ thường hay kểĐất Nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ănĐất Nước lớn lên khi dân mình biết tròng tre mà đánh giặcTóc mẹ thì bới sau đầuCha mẹ thương nhau bằng gừng cay muối mặnCái kèo, cái cột thành tênHạt gạo phải một nắng hai sương xay, giã, giần, sàngĐất Nước có từ ngày đó…
Đất là nơi anh đến trườngNước là nơi em tắmĐất Nước là nơi ta hò hẹnĐất Nước là nơi em đánh rơi chiếc khăn trong nỗi nhớ thầmĐất là nơi “con chim phượng hoàng bay về hòn núi bạc”Nước là nơi “con cá ngư ông móng nước biển khơi”Thời gian đằng đẵngKhông gian mệnh môngĐất Nước là nơi dân mình đoàn tụ
Đất là nơi Chim vềNước là nơi Rồng ởLạc Long Quân và Âu CơĐẻ ra đồng bào ta trong bọc trứngNhững ai đã khuấtNhững ai bây giờYêu nhau và sinh con đẻ cáiGánh vác phần người đi trước để lạiDặn dò con cháu chuyện mai sauHằng năm ăn đâu làm đâuCũng biết cúi đầu nhớ ngày giỗ Tổ
Trong anh và em hôm nayĐều có một phần Đất NướcKhi hai đứa cầm tayĐất Nước trong chúng mình hài hoà nồng thắmKhi chúng ta cầm tay mọi ngườiĐất nước vẹn tròn, to lớnMai này con ta lớn lênCon sẽ mang đất nước đi xaĐến những tháng ngày mơ mộngEm ơi em Đất Nước là máu xương của mìnhPhải biết gắn bó san sẻPhải biết hoá thân cho dáng hình xứ sởLàm nên Đất Nước muôn đời…
Những người vợ nhớ chồng còn góp cho Đất Nước những núi Vọng PhuCặp vợ chồng yêu nhau góp nên hòn Trống MáiGót ngựa của Thánh Gióng đi qua còn trăm ao đầm để lạiChín mươi chín con voi góp mình dựng Đất tổ Hùng VươngNhững con rồng nằm im góp dòng sông xanh thẳmNgười học trò nghèo giúp cho Đất Nước mình núi Bút, non Nghiên.Con cóc, con gà quê hương cùng góp cho Hạ Long thành thắng cảnhNhững người dân nào đã góp tên Ông Đốc, Ông Trang, Bà Đen, Bà ĐiểmVà ở đâu trên khắp ruộng đồng gò bãiChẳng mang một dáng hình, một ao ước, một lối sống ông chaÔi Đất Nước sau bốn ngàn năm đi đâu ta cũng thấyNhững cuộc đời đã hoá núi sông ta…
Em ơi emHãy nhìn rất xaVào bốn ngàn năm Đất NướcNăm tháng nào cũng người người lớp lớpCon gái, con trai bằng tuổi chúng taCần cù làm lụngKhi có giặc người con trai ra trậnNgười con gái trở về nuôi cái cùng conNgày giặc đến nhà thì đàn bà cũng đánhNhiều người đã trở thành anh hùngNhiều anh hùng cả anh và em đều nhớ
Những em biết khôngCó biết bao người con gái, con traiTrong bốn ngàn lớp người giống ta lứa tuổiHọ đã sống và chếtGiản dị và bình tâmKhông ai nhớ mặt đặt tênNhưng họ đã làm ra Đất NướcHọ giữ và truyền cho ta hạt lúa ta trồngHọ truyền lửa cho mỗi nhà, từ hòn than qua con cúiHọ truyền giọng điệu mình cho con tập nóiHọ gánh theo tên xã, tên làng trong mỗi chuyến di dânHọ đắp đập be bờ cho người sau trông cây hái tráiCó ngoại xâm thì chống ngoại xâmCó nội thù thì vùng lên đánh bại
Để Đất Nước này là Đất Nước Nhân dânĐất Nước của Nhân dân, Đất Nước của ca dao thần thoạiDạy anh biết “yêu em từ thuở trong nôi”Biết quý công cầm vàng những ngày lặn lộiBiết trồng tre đợi ngày thành gậyĐi trả thù mà không sợ dài lâuÔi những dòng sông bắt nước từ đâuMà khi về Đất Nước mình thì bắt lên câu hátNgười đến hát khi chèo đò, kéo thuyền vượt thácGợi trăm màu trên trăm dáng sông xuôi
? Tặng Bạn Trọn Bộ 1001 Bài Thơ Lớp 3 ❤️ Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay Nhất
Bài Thơ Đất Nước Lớp 12
Tiếp theo đây phebinhvanhoc.com.vn chia sẻ thêm đến bạn đọc Bài Thơ Đất Nước Lớp 12 của tác giả Nguyễn Đình Thi.
Đất Nước – Nguyễn Đình Thi
Sáng mát trong như sáng năm xưaGió thổi mùa thu hương cốm mớiTôi nhớ những ngày thu đã xaSáng chớm lạnh trong lòng Hà NộiNhững phố dài xao xác hơi mayNgười ra đi đầu không ngoảnh lạiSau lưng thềm nắng lá rơi đầy.
Mùa thu nay khác rồiTôi đứng vui nghe giữa núi đồiGió thổi rừng tre phấp phớiTrời thu thay áo mớiTrong biếc nói cười thiết tha!Trời xanh đây là của chúng taNúi rừng đây là của chúng taNhững cánh đồng thơm mátNhững ngả đường bát ngátNhững dòng sông đỏ nặng phù sa
Nước chúng taNước những người chưa bao giờ khuấtÐêm đêm rì rầm trong tiếng đấtNhững buổi ngày xưa vọng nói về!Ôi những cánh đồng quê chảy máuDây thép gai đâm nát trời chiềuNhững đêm dài hành quân nung nấuBỗng bồn chồn nhớ mắt người yêu.Từ những năm đau thương chiến đấuÐã ngời lên nét mặt quê hươngTừ gốc lúa bờ tre hồn hậuÐã bật lên những tiếng căm hờn
Bát cơm chan đầy nước mắtBay còn giằng khỏi miệng taThằng giặc Tây, thằng chúa đấtÐứa đè cổ, đứa lột da…
Xiềng xích chúng bay không khoá đượcTrời đầy chim và đất đầy hoaSúng đạn chúng bay không bắn đượcLòng dân ta yêu nước thương nhà!
Khói nhà máy cuộn trong sương núiKèn gọi quân văng vẳng cánh đồngÔm đất nước những người áo vảiÐã đứng lên thành những anh hùng.
Ngày nắng đốt theo đêm mưa dộiMỗi bước đường mỗi bước hy sinhTrán cháy rực nghĩ trời đất mớiLòng ta bát ngát ánh bình minh.
Súng nổ rung trời giận dữNgười lên như nước vỡ bờNước Việt Nam từ máu lửaRũ bùn đứng dậy sáng loà.
? Ngoài Bài Thơ Đất Nước Lớp 12, Chia Sẻ Thêm Thơ Lớp 8 Hay Nhất ❤️ Trọn Bộ Những Bài Thơ Lớp Tám
Thơ Tây Tiến Lớp 12
Bài Thơ Tây Tiến Lớp 12 đã khắc họa thành công hình tượng người lính Tây Tiến trên nền thiên nhiên núi rừng Tây Bắc hùng vĩ. Hình tượng người lính Tây Tiến mang vẻ đẹp hào hoa, lãng mạn, nhưng cũng đậm chất bi tráng.
Tây Tiến – Quang Dũng
Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!Nhớ về rừng núi, nhớ chơi vơiSài Khao sương lấp đoàn quân mỏiMường Lát hoa về trong đêm hơi
Dốc lên khúc khuỷu dốc thăm thẳmHeo hút cồn mây, súng ngửi trờiNgàn thước lên cao, ngàn thước xuốngNhà ai Pha Luông mưa xa khơi
Anh bạn dãi dầu không bước nữaGục lên súng mũ bỏ quên đời!Chiều chiều oai linh thác gầm thétĐêm đêm Mường Hịch cọp trêu người
Nhớ ôi Tây Tiến cơm lên khóiMai Châu mùa em thơm nếp xôi
Doanh trại bừng lên hội đuốc hoaKìa em xiêm áo tự bao giờKhèn lên man điệu nàng e ấpNhạc về Viên Chăn xây hồn thơ
Người đi Châu Mộc chiều sương ấyCó thấy hồn lau nẻo bến bờCó nhớ dáng người trên độc mộcTrôi dòng nước lũ hoa đong đưa
Tây Tiến đoàn binh không mọc tócQuân xanh màu lá dữ oai hùmMắt trừng gửi mộng qua biên giớiĐêm mơ Hà Nội dáng kiều thơm
Rải rác biên cương mồ viễn xứChiến trường đi chẳng tiếc đời xanhÁo bào thay chiếu, anh về đấtSông Mã gầm lên khúc độc hành
Tây Tiến người đi không hẹn ướcĐường lên thăm thẳm một chia phôiAi lên Tây Tiến mùa xuân ấyHồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi.
⚡ Gửi Tặng Bạn Thơ Lớp 1 Hay, Bé Vào Lớp 1 ❤️ 1001 Bài Thơ Phổ Biến Nhất
Bài Thơ Bác Ơi Lớp 12
Bài Thơ Bác Ơi Lớp 12 là tình cảm ngợi ca Bác, đau xót, tiếc thương khi Bác qua đời. Đó cũng là tấm lòng kính yêu Bác Hồ của Tố Hữu, cũng là của cả dân tộc Việt Nam.
Bác Ơi – Tố Hữu
Suốt mấy hôm rày đau tiễn đưaĐời tuôn nước mắt, trời tuôn mưa…Chiều nay con chạy về thăm BácƯớt lạnh vườn cau, mấy gốc dừa!
Con lại lần theo lối sỏi quenĐến bên thang gác, đứng nhìn lênChuông ôi chuông nhỏ còn reo nữa?Phòng lặng, rèm buông, tắt ánh đèn!
Bác đã đi rồi sao, Bác ơi!Mùa thu đang đẹp, nắng xanh trờiMiền Nam đang thắng, mơ ngày hộiRước Bác vào thăm, thấy Bác cười!
Trái bưởi kia vàng ngọt với aiThơm cho ai nữa, hỡi hoa nhài!Còn đâu bóng Bác đi hôm sớmQuanh mặt hồ in mây trắng bay…
Ôi, phải chi lòng được thảnh thơiNăm canh bớt nặng nỗi thương đờiBác ơi, tim Bác mênh mông thếÔm cả non sông, mọi kiếp người.
Bác chẳng buồn đâu, Bác chỉ đauNỗi đau dân nước, nỗi năm châuChỉ lo muôn mối như lòng mẹCho hôm nay và cho mai sau…
Bác sống như trời đất của taYêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoaTự do cho mỗi đời nô lệSữa để em thơ, lụa tặng già
Bác nhớ miền Nam, nỗi nhớ nhàMiền Nam mong Bác, nỗi mong chaBác nghe từng bước trên tiền tuyếnLắng mỗi tin mừng tiếng súng xa.
Bác vui như ánh buổi bình minhVui mỗi mầm non, trái chín cànhVui tiếng ca chung hoà bốn biểnNâng niu tất cả chỉ quên mình.
Bác để tình thương cho chúng conMột đời thanh bạch, chẳng vàng sonMong manh áo vải hồn muôn trượngHơn tượng đồng phơi những lối mòn.
Ôi Bác Hồ ơi, những xế chiềuNghìn thu nhớ Bác biết bao nhiêu?Ra đi, Bác dặn: “Còn non nước…”Nghĩa nặng, lòng không dám khóc nhiều
Bác đã lên đường theo tổ tiênMác – Lênin, thế giới Người hiềnÁnh hào quang đỏ thêm sông núiDắt chúng con cùng nhau tiến lên!
Nhớ đôi dép cũ nặng công ơnYêu Bác, lòng ta trong sáng hơnXin nguyện cùng Người vươn tới mãiVững như muôn ngọn dải Trường Sơn.
? Ngoài Bài Thơ Bác Ơi Lớp 12, Tiết Lộ Thêm Thơ Lớp 6 Hay Nhất ❤️ Trọn Bộ Những Bài Thơ Lớp Sáu
Bài Thơ Sóng Lớp 12
Bài Thơ Sóng Lớp 12 mượn hình tượng sóng để diễn tả tình yêu của người phụ nữ thiết tha, nồng nàn, chung thủy, muốn vượt lên thử thách của thời gian và sự hữu hạn của đời người.
Sóng – Xuân Quỳnh
Dữ dội và dịu êmỒn ào và lặng lẽSông không hiểu nổi mìnhSóng tìm ra tận bể
Ôi con sóng ngày xưaVà ngày sau vẫn thếNỗi khát vọng tình yêuBồi hồi trong ngực trẻ
Trước muôn trùng sóng bểEm nghĩ về anh, emEm nghĩ về biển lớnTừ nơi nào sóng lên?
Sóng bắt đầu từ gióGió bắt đầu từ đâu?Em cũng không biết nữaKhi nào ta yêu nhau
Con sóng dưới lòng sâuCon sóng trên mặt nướcÔi con sóng nhớ bờNgày đêm không ngủ đượcLòng em nhớ đến anhCả trong mơ còn thức
Dẫu xuôi về phương bắcDẫu ngược về phương namNơi nào em cũng nghĩHướng về anh – một phương
Ở ngoài kia đại dươngTrăm nghìn con sóng đóCon nào chẳng tới bờDù muôn vời cách trở
Cuộc đời tuy dài thếNăm tháng vẫn đi quaNhư biển kia dẫu rộngMây vẫn bay về xa
Làm sao được tan raThành trăm con sóng nhỏGiữa biển lớn tình yêuĐể ngàn năm còn vỗ
? Ngoài Bài Thơ Sóng Lớp 12, Tiết Lộ Thêm Thơ Lớp 7 Hay Nhất ❤️ Trọn Bộ Những Bài Thơ Lớp Bảy