Kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa

Viết một bài văn ngắn gọn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa đáng nhớ nhất,, kèm theo dàn ý chi tiết để hỗ trợ học sinh lớp 6 có thêm tài liệu tham khảo nhằm cải thiện kỹ năng viết văn của mình.

10+ Kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa (điểm cao)

Bài văn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa – mẫu 1

Nhân dịp lễ Quốc Khánh, cơ quan của mẹ tổ chức chuyến du lịch, mẹ đã cho em đi cùng để khám phá vẻ đẹp nơi đây. Em rất vui và hạnh phúc khi được mẹ dẫn đi, mọi người trong cơ quan của mẹ đều rất thân thiện và yêu quý em.

Chuyến đi này đưa mọi người đến Huế, một thành phố nổi tiếng với vẻ đẹp cổ kính và yên bình, ai cũng mong muốn được đặt chân tới một lần. Khi vừa đến Huế, mọi người về khách sạn đã được đặt trước, nằm ngay bên bờ sông Hương thơ mộng. Từ phòng nghỉ, em có thể nhìn ra và ngắm cầu Tràng Tiền bắc qua dòng sông, theo dõi dòng người qua lại trong sự thư giãn tuyệt đối.

Xuống khách sạn, mọi người mặc những bộ váy áo đẹp ra bờ sông để thưởng thức cảnh sắc. Ai cũng chuẩn bị chụp hình để lưu giữ những khoảnh khắc thiên nhiên tuyệt vời. Dòng sông Hương chảy nhẹ nhàng, những chiếc thuyền đậu yên ả bên bến sông trong làn gió thoảng. Một vài bông hoa lục bình tím trôi nổi trên sông, thật nhẹ nhàng và đầy lãng mạn. Trên phố đi bộ, các du khách đứng ngắm nhìn dòng sông. Trên cầu lim gỗ, những cặp tình nhân đang chụp ảnh cưới trong niềm hạnh phúc không thể diễn tả. Cầu Tràng Tiền vững chắc, cổ kính, mang vẻ trầm tư, là nhịp cầu nối liền những dòng người qua lại.

Đến Huế, em cảm nhận được sự bình yên, không khí vội vã của thành phố lớn mà chỉ thấy sự thư thái, thanh bình. Xung quanh phố xá Huế là những hàng cây xanh mát, những con đường sạch sẽ và những con người rất thân thiện.

Đặc biệt, em rất ấn tượng với giọng nói của người Huế, âm điệu của họ thật dịu dàng và dễ chịu, mang đậm bản sắc Huế mà không phải ai ở vùng miền khác cũng có thể nói được.

Ngày hôm sau, mọi người cùng nhau khám phá Đại nội Huế, chùa Thiên Mụ, lăng Khải Định và điện Hòn Chén. Ở đâu cũng được đón tiếp nồng nhiệt và hướng dẫn tận tình. Đặc biệt, qua từng địa điểm, em đã hiểu thêm rất nhiều về lịch sử dân tộc và sự cống hiến của các vị vua. Chuyến đi này đã mang đến cho em những bài học lịch sử quý báu.

Khi đến Huế, em còn có cơ hội thưởng thức nhiều món đặc sản nơi đây. Đó là vị béo ngậy của bún hến, cơm hến; nước mắm đậm đà của bánh bèo, bánh lọc; vị ngon tuyệt của bún bò Huế,… và món chè bưởi ngọt ngào như giọng nói của người Huế.

Chuyến du lịch chỉ kéo dài hai ngày nhưng đã để lại trong em nhiều kỷ niệm đẹp. Dù rời xa Huế nhưng lòng vẫn còn lưu luyến, sau này, khi có dịp, em nhất định sẽ trở lại để chiêm ngưỡng những thay đổi của vùng đất kinh kỳ này.

Dàn ý viết bài văn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa

1. Mở bài

– Giới thiệu tổng quát về cuộc hành trình mà em cảm thấy ý nghĩa nhất: Đi đâu? Đi cùng với ai?

2. Thân bài

– Hoàn cảnh của cuộc hành trình: Kể chi tiết lý do em tham gia chuyến đi đó? Chuyến đi kéo dài trong bao lâu? Mục tiêu của chuyến đi là gì?

– Kể lại toàn bộ cuộc hành trình

+ Khi bắt đầu, em đi cùng bao nhiêu người và sử dụng phương tiện gì?

+ Miêu tả khung cảnh khi bắt đầu chuyến đi

+ Miêu tả cảnh vật và con người mà em gặp trong chuyến đi ấy? Họ đã để lại ấn tượng gì cho em?

+ Những hoạt động diễn ra trong chuyến đi: thời gian, địa điểm, cảm xúc của em khi tham gia những hoạt động đó

Kể lại kỷ niệm đặc biệt nhất trong cuộc hành trình. Kỷ niệm đó đã khiến em suy nghĩ như thế nào?

3. Kết bài

– Cảm xúc của em về chuyến đi đó

Cuộc hành trình đã để lại cho em những suy nghĩ gì? Nó có ý nghĩa như thế nào đối với em?

Bài văn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa – mẫu 2

Từ lâu, em đã ấp ủ giấc mơ được chiêm ngưỡng biển Nha Trang, một trong những thắng cảnh nổi tiếng nhất của Việt Nam. Cuối cùng, ước mơ đó đã trở thành sự thật nhờ vào chương trình hè do xã tổ chức để vinh danh các học sinh có thành tích xuất sắc trong năm học, và em đã có cơ hội tham quan vùng biển tuyệt đẹp này. Chuyến đi đã để lại cho em những kỷ niệm khó quên về bãi biển Nha Trang đầy nắng gió.

Hôm ấy, em không cần đặt báo thức mà tự dậy sớm, vệ sinh cá nhân, ăn sáng nhẹ rồi cùng mẹ chuẩn bị cho chuyến đi. Đúng 6 giờ, xe buýt khởi hành, em tạm biệt mẹ và cùng các bạn lên đường. Sau một lúc, em đã nhìn thấy hòn Vọng Phu ở xa. Quả thực như mọi người nói, hòn đá này giống như hình ảnh một người vợ đang ôm con, chờ đợi chồng.

Ngoài ra còn có những ngọn núi với những viên đá cuội bóng loáng, đẹp mê hồn. Thật tiếc là em không thể dừng lại để khám phá chúng. Cuối cùng, chúng em cũng đã đến nơi! Biển Nha Trang hiện ra trước mắt khiến chúng em không khỏi vui mừng, những con sóng nhẹ nhàng vỗ về bờ cát trắng. Xa xa, những chiếc thuyền buồm đủ màu sắc di chuyển chậm rãi, có lẽ vì chúng ở quá xa.

Nước biển thật trong và mát lạnh, em rất muốn chạy ngay xuống bãi biển nhưng không được phép của các anh chị phụ trách. Trên bãi cát trắng, những cô bé, cậu bé đang vui vẻ xây dựng những lâu đài cát của mình. Xe ô tô chở chúng em đi dọc theo bờ biển một thời gian dài, chúng em thoải mái ngắm nhìn bờ cát trắng trải dài và làn nước biển trong veo.

Tạm biệt vùng biển Nha Trang tuyệt đẹp. Chặng đường tiếp theo, chúng em hướng tới Đảo Khỉ. Lần này, chúng em phải đi bằng một chiếc tàu nhỏ. Ngồi trên tàu, nhìn ra biển và quan sát, Đảo Khỉ dần hiện ra với những hàng dừa cao vút, cùng một tấm biển nhỏ có hình một chú khỉ nghịch ngợm và dòng chữ: Hân hạnh chào đón quý khách.

Đoàn tham quan của chúng em chọn một chỗ nghỉ dưới tán dừa rậm rạp để thưởng thức bữa trưa. Sau khi ăn xong, chúng em đi thăm một đàn khỉ trên đảo, có vẻ như lên đến vài trăm con, chúng thật thông minh và nghịch ngợm. Chúng em đã vui chơi với những chú khỉ, cho chúng ăn trái cây, bánh mì,…

Sau một lúc chơi đùa, cô hướng dẫn viên đưa chúng em đến rạp xiếc để xem những tiết mục biểu diễn của những chú chó và khỉ thông minh, đáng yêu. Em và các bạn thích nhất là màn biểu diễn của khỉ, trong đó có một chú khỉ làm người đạp xích lô, và tất nhiên cũng có một chú khỉ khác mặc đồ sang trọng ngồi thoải mái, tay cầm chiếc dù như một vị khách. Mọi người đều háo hức và cổ vũ nhiệt tình.

Khi các tiết mục của đoàn xiếc kết thúc, cũng là lúc chúng em rời đảo để đến Viện Hải dương học. Tại đây, em đã được chiêm ngưỡng rất nhiều loại san hô lớn nhỏ, nhiều loài cá quý hiếm và còn được tận mắt thấy những con cá mập bơi lội trong làn nước. Chúng em cũng được sờ vào bộ xương cá voi khổng lồ và gặp một loài cá được gọi là nàng tiên của đại dương.

Trời đã bắt đầu tối, chuyến tham quan của em đang dần khép lại, tạm biệt thành phố Nha Trang thơ mộng để trở về bên gia đình! Những dãy đèn trong thành phố Nha Trang đã bắt đầu sáng lên với những quả cầu màu tím nhạt, chuyển dần sang màu xanh lá cây và cuối cùng nở bung ra trong sắc trắng, soi rõ khuôn mặt người qua lại. Lúc này, thành phố Nha Trang như khoác lên mình một bộ áo mới.

Thành phố vào ban đêm với những ánh đèn rực rỡ từ các nhà hàng, khách sạn và tòa nhà cao tầng khiến cho nơi đây trở nên lung linh hơn. Cuối cùng, chúng em cũng phải chia tay những hình ảnh tuyệt đẹp ấy, rời xa thành phố Nha Trang với nhiều nuối tiếc. Sau một thời gian di chuyển, nhiều bạn đã thiếp đi trên ghế xe, thấy vậy, các anh chị phụ trách đã tổ chức nhiều trò chơi thú vị và hát những bài hát thiếu nhi cho đến khi xe dừng lại tại điểm xuất phát.

Chuyến tham quan này thật sự rất tuyệt vời! Em tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để những năm sau có cơ hội khám phá thêm nhiều danh lam thắng cảnh xinh đẹp khác của đất nước. Chuyến đi đã để lại những cảm xúc tuyệt vời trong lòng em và các bạn. Hy vọng rằng chúng em sẽ có thêm nhiều chuyến tham quan như thế nữa để mở rộng hiểu biết về các khu du lịch ở Việt Nam.

Bài văn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa – mẫu 3

Kỳ nghỉ hè năm nay, em được bố mẹ tặng cho một chuyến đi du lịch. Đây là lần đầu tiên em được đến biển, vì vậy em rất háo hức và mong đợi. Em hy vọng sẽ tạo ra nhiều kỷ niệm đẹp bên bố mẹ.

Đúng năm giờ sáng, xe khởi hành từ Hà Nội. Khoảng gần trưa, xe đã tới nơi. Em cùng những bạn nhỏ cùng tuổi cảm thấy rất vui mừng vì sau một hành trình dài cuối cùng cũng đến Sầm Sơn. Sau khi nhận phòng khách sạn và để đồ đạc vào chỗ, mọi người cùng nhau đi ăn trưa rồi nghỉ ngơi.

Buổi chiều, cả đoàn cùng nhau ra tắm biển. Thật tuyệt vời! Em đứng trước một bãi biển rộng lớn. Nước biển xanh và trong veo. Đứng gần biển, em có thể thấy từng đợt sóng vỗ vào bờ. Nhìn ra xa, bầu trời và biển như hòa quyện vào nhau. Gió biển thổi mạnh, cùng với tiếng sóng vỗ nghe thật vui tai.

Bờ biển lúc này đông đúc người. Tiếng cười nói vang vọng khắp không gian. Người lớn thích thú bơi lội dưới nước, còn trẻ em thì nghịch cát, xây dựng những lâu đài xinh đẹp. Em và các bạn nhỏ mỗi người một chiếc phao, rồi nhảy xuống biển. Nước biển mát lạnh làm em cảm thấy rất dễ chịu. Sau khi tắm biển xong, mọi người cùng nhau thưởng thức hải sản nướng. Các món ăn đều rất ngon và mang đậm hương vị của biển cả.

Thời gian trôi qua thật nhanh. Chuyến du lịch ba ngày hai đêm đã kết thúc. Nhưng em cảm thấy rất hạnh phúc vì đã có những trải nghiệm thú vị tại đây. Em hy vọng sẽ có thêm nhiều chuyến du lịch như thế này cùng gia đình mình.

Bài văn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa – mẫu 4

Mùa hè này, em đã có một chuyến du lịch đáng nhớ cùng bố mẹ tại Đà Nẵng – một trong những thành phố tuyệt vời nhất ở Việt Nam.

Để đến Đà Nẵng, gia đình em phải bay. Đây là lần đầu tiên em được trải nghiệm đi máy bay nên cảm giác rất hồi hộp. Sau khi hoàn tất các thủ tục, cả nhà theo hướng dẫn của nhân viên lên máy bay. Bố đã mua ba vé ngồi gần nhau. Em chọn ghế bên cửa sổ để có thể ngắm nhìn cảnh vật bên ngoài. Cảm giác nhìn thành phố từ trên cao thật thú vị. Những tòa nhà chọc trời và dòng sông lớn giờ đây trở nên nhỏ bé. Ngồi trên máy bay khoảng hơn một tiếng thì chúng em đã đến nơi. Sau khi rời sân bay, bố đã đặt xe đưa cả nhà về khách sạn.

Sau khi nhận phòng và sắp xếp hành lý, gia đình em cùng đoàn du lịch bắt đầu tham quan thành phố. Dưới sự hướng dẫn của một anh hướng dẫn viên, cả đoàn đã được khám phá nhiều địa điểm nổi tiếng ở Đà Nẵng. Một trong số đó là cây Cầu Vàng nổi tiếng mà trước đây em chỉ thấy qua màn hình tivi. Giờ đây, được tận mắt chiêm ngưỡng và bước đi trên cầu, em mới cảm nhận được vẻ đẹp hùng vĩ của nó. Em và bố mẹ đã chụp được nhiều bức ảnh đẹp bên nhau.

Ngày hôm sau, gia đình em đã đi tắm biển tại bãi biển Mỹ Khê. Bãi biển dài và rộng với cát mịn màng. Hàng dương xanh ven bờ luôn thì thầm khúc hát. Buổi sáng, nước biển trong xanh, sóng nhẹ nhàng vỗ vào bờ. Khi mặt trời mọc, biển trở nên rực rỡ hơn với những tia nắng vàng. Em còn được thưởng thức nhiều món hải sản nổi tiếng ở đây. Buổi chiều, cả nhà tham gia tiệc cùng đoàn khách du lịch tại một khách sạn năm sao. Các món ăn đều rất ngon miệng và hấp dẫn. Tối hôm đó, còn có chương trình giao lưu văn nghệ nữa.

Vào buổi sáng cuối cùng trước khi rời đi, cả đoàn du lịch được dẫn đến các khu chợ trong thành phố để mua sắm. Bố mẹ em đã chọn được nhiều đặc sản để mang về làm quà cho mọi người. Em cũng đã mua một vài món đồ lưu niệm để tặng cho những người bạn thân.

Chuyến đi đã mang lại cho em và bố mẹ những khoảnh khắc thật vui vẻ. Em mong rằng gia đình mình sẽ có thêm nhiều chuyến đi thú vị như vậy nữa.

Bài văn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa – mẫu 5

Mỗi chuyến đi mà chúng ta trải qua đều mang lại những bài học và ý nghĩa riêng biệt. Trong hành trình trưởng thành của mình, em đã có cơ hội tham gia nhiều chuyến đi xa. Tuy nhiên, chuyến đi tình nguyện mùa đông tại Thanh Hóa cùng chị gái trong hai ngày vừa qua là chuyến đi mà em cảm thấy đặc biệt nhất.

Trước Tết Nguyên Đán, chị gái em rất bận rộn. Chị thường trở về nhà với hai tay đầy ắp những món quà tự tay làm cho trẻ em. Chị nói rằng chị đang chuẩn bị cho chuyến tình nguyện của đội. Bất ngờ, chị mời em tham gia cùng. Bố mẹ cũng đồng ý và chuẩn bị mọi thứ cần thiết cho hai chị em. Thế là chuyến đi xa nhà đầu tiên của em kéo dài hai ngày một đêm đã bắt đầu.

Vào một buổi sáng nắng vàng rực rỡ, em cùng chị gái và các anh chị trong đội tình nguyện khởi hành từ một góc nhỏ của thành phố. Chiếc xe chở hơn bốn mươi người từ từ lăn bánh, rời xa bụi bặm và ồn ào của đô thị nhộn nhịp, hướng về một thị trấn nhỏ ở Thanh Hóa. Xe chạy bon bon trên những con đường cao tốc rộng lớn rồi gặp khó khăn khi di chuyển trên những con đường chưa được đầu tư, sửa chữa. Khi trời đã quá trưa, cả đoàn đã đến nơi, dừng chân tại một xóm nhỏ thuộc huyện Thạch Thành, Thanh Hóa. Vừa xuống xe, trời bỗng đổ mưa to tầm tã, khiến khung cảnh xóm làng nghèo khó càng thêm u ám.

Tuy nhiên, cơn mưa lớn không làm gián đoạn các hoạt động đã được lên kế hoạch của các anh chị. Trong sự chào đón nồng nhiệt từ bà con – những người sống trong hoàn cảnh khó khăn nhưng đầy lòng nhân ái, các anh chị đã cùng nhau thực hiện công việc. Em được tham gia cùng chị gái trong việc trang trí tường cho ngôi trường tiểu học đang xuống cấp ở đây. Mặc áo mưa và lội qua bùn trên con đường đất trơn trượt do mưa, lần đầu tiên em cảm nhận được sự may mắn khi được đến trường trên những con đường nhựa sạch sẽ, thoáng đãng. Ngôi trường dần hiện ra trước mắt em, thật lụp xụp và tồi tàn. Dù vậy, em rất bất ngờ khi thấy những em học sinh, chỉ nhỏ hơn em vài tuổi, lại chăm chú nghe giảng. Không có đồng phục trắng tinh, mang cặp sách và mặc quần áo cũ kỹ, trong cơn mưa gió, cánh cửa yếu ớt vẫn rung rinh, nhưng các em vẫn tập trung vào việc học. Những ánh mắt tò mò, chăm chú nhìn lên tấm bảng cũ khiến em cảm thấy xấu hổ khi nhớ lại ngày hôm qua, em còn mơ màng không chú ý nghe giảng trong lớp học đầy đủ tiện nghi.

Cơn mưa dần ngớt, hai thầy cô trong trường chỉ cho chúng em những bức tường bị loang lổ. Bằng những màu sơn đã chuẩn bị và bản thiết kế do chính các anh chị sáng tạo, những vết loang ấy dần được che phủ, trở nên sạch sẽ và đẹp đẽ hơn, nổi bật với những hình vẽ sinh động về kỹ năng sống, ước mơ và bầu trời. Khi nhìn thấy bức tường đó, ánh mắt các em bỗng sáng lên, cả khuôn mặt như rạng rỡ hẳn. Em cảm nhận được niềm vui nhỏ bé đang âm thầm cháy trong tim mình. Thật ra, những điều nhỏ bé, giản dị lại có thể mang đến cho con người ta niềm vui lớn lao.

Chiều tối hôm đó, cơn mưa đã ngừng lại, mang lại cho xóm làng không khí trong lành và khô ráo. Các anh chị đã tổ chức một buổi liên hoan để gặp gỡ bà con và các em nhỏ. Mọi người tụ tập đông đủ tại nhà văn hóa nhỏ, ai nấy đều cảm ơn những sinh viên trẻ tuổi đầy nhiệt huyết. Em cũng được khen ngợi cùng. Những món quà nhỏ được trao tận tay cho người dân, không phải là những thứ to tát nhưng lại khiến mọi người đều nở nụ cười. Em vẫn nhớ rõ nụ cười hạnh phúc của một cô bé 6 tuổi, với bộ quần áo cũ kỹ và lời cảm ơn chân thành của cô bé. Cô bé đã ngại ngùng xin đổi túi bánh của mình lấy một chiếc áo bông nhỏ. Khi chị gái em thân thiện mỉm cười và đưa cả bánh lẫn áo cho cô bé, cô bé vui sướng nhảy cẫng lên:

– Em cảm ơn chị, thật tuyệt, em gái em sẽ có quần áo ấm rồi.

Hỏi ra mới biết, gia đình cô bé đang gặp khó khăn, mẹ vừa sinh em bé mà chưa có nhiều đồ cho em. Bất chợt, em cảm thấy cay cay nơi khóe mắt, nghĩ về những lần đòi mẹ mua sắm đồ mới và cảm thấy rất hối hận.

Ngày hôm sau, các anh chị còn tổ chức dọn dẹp vệ sinh và trồng cây để cải thiện môi trường sống ở đây. Đến quá trưa, hoạt động tình nguyện kết thúc, cả đoàn chia tay bà con để lên xe trở về thành phố.

Đó là một chuyến đi đơn giản nhưng mang ý nghĩa lớn lao đối với em. Chuyến đi này đã giúp em nhận ra nhiều điều quý giá mà mình đang có, đồng thời nhắc nhở em biết trân trọng hiện tại vì trên thế giới này vẫn còn nhiều mảnh đời kém may mắn hơn.

Bài văn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa – mẫu 6

Có người từng nói với em rằng: Cuộc sống là những chuyến hành trình, đi để mở mang tầm mắt và trưởng thành hơn. Con người thường tin vào những gì mình nhìn thấy hơn là những điều chỉ nghe kể. Mỗi chuyến đi đều có ý nghĩa riêng của nó. Chuyến đi mà em cảm thấy ý nghĩa nhất chính là chuyến tham quan ngã ba Đồng Lộc.

Trước khi năm học lớp 6 kết thúc, trường đã tổ chức cho lớp em một chuyến đi xa. Địa điểm chúng em đến là ngã ba Đồng Lộc, một di tích lịch sử ở tỉnh Hà Tĩnh. Chuyến đi kéo dài hai ngày một đêm. Đi cùng chúng em có cô giáo chủ nhiệm, hai bác đại diện hội phụ huynh và các bác cựu chiến binh từng tham gia chiến đấu tại Hà Tĩnh.

Một buổi sáng đầu tháng 4, trời nắng vàng rực rỡ, đoàn tham quan bắt đầu khởi hành. Chiếc xe chở năm mươi người, đầy háo hức và tò mò của chúng em, cùng với nỗi nhớ quê hương của các bác cựu chiến binh hướng về ngã ba Đồng Lộc anh hùng. Xe chạy không ngừng trên con đường dài, đi qua gần nửa chiều dài của đất nước hình chữ S thân yêu. Thỉnh thoảng, đoàn dừng lại để nghỉ ngơi và ăn uống.

Khi đến Hà Tĩnh, trời đã tối muộn, đoàn chúng em dừng chân tại một nhà trọ cách ngã ba Đồng Lộc 3km. Sau khi tắm rửa và nghỉ ngơi, chúng em tập trung bên hiên nhà trọ để nghe các bác cựu chiến binh kể về những câu chuyện đau thương trong thời kỳ chiến tranh. Đó là những lần máy bay địch thả bom tàn phá vùng quê yên bình, là những mất mát và hy sinh của nhiều chiến sĩ. Có những câu chuyện mà chúng em chưa bao giờ nghe thấy. Đặc biệt, bác đã kể về sự kiên cường dũng cảm của 10 cô gái thanh niên xung phong tại ngã ba Đồng Lộc lịch sử. Nghe xong, chúng em vừa cảm động vừa nóng lòng muốn đến thăm ngã ba Đồng Lộc ngay lập tức.

Buổi gặp gỡ và trò chuyện kết thúc vào nửa đêm, nhưng sáng hôm sau ai cũng dậy sớm, chuẩn bị trang phục trang trọng nhất để đến thăm ngã ba Đồng Lộc.

Khi đến nơi, chúng em gần như bị choáng ngợp bởi khung cảnh nơi đây. Từng đoàn người nối tiếp nhau đi, ai cũng ăn mặc lịch sự, hướng về các địa điểm khác nhau trong khu di tích. Đoàn chúng em xuống xe và tiến về khu yên nghỉ của những nữ thanh niên xung phong. Cô giáo đã mua những bó hương lớn, đốt lên và chia cho mỗi bạn 10 nén, chúng em cùng nhau đến viếng và thắp hương bày tỏ lòng biết ơn đối với những nữ anh hùng đã dũng cảm chiến đấu và hy sinh vì độc lập tự do của Tổ quốc. Nhìn những tấm bia khắc tên, hình ảnh và tuổi tác của họ, em cảm thấy lòng mình xúc động. Họ đều là những cô gái còn rất trẻ.

Ánh nắng vẫn rực rỡ khắp nơi, cả đoàn di chuyển đến khu bảo tàng, nơi trưng bày các kỉ vật của những cô thanh niên xung phong thời kháng chiến. Trong những căn phòng thoáng mát, đủ loại đồ dùng và vũ khí chiến tranh được trưng bày trong tủ kính. Trên tường và trong tủ có đầy đủ hình ảnh của 10 nữ thanh niên xung phong. Những cô gái xinh đẹp khoác áo bà ba, khăn tràm, có hình ảnh cầm súng nhưng cũng dịu dàng đứng bên nhau, nở nụ cười tươi tắn. Khi nhìn những bức ảnh ấy, nhiều người tham quan không thể kìm được nước mắt, em nghe tiếng mọi người thì thầm với nhau:

– Mười cô gái, ai cũng trẻ trung, xinh đẹp. Thật đáng tiếc, số phận của họ quá bi thương..

Chúng em sẽ trở về vào buổi chiều, vì vậy chỉ kịp xem hết màn biểu diễn mô hình trong phòng trưng bày rồi ăn cơm và nghỉ ngơi một chút. Màn trình diễn đã tái hiện lại những ngày tháng kháng chiến của dân tộc, cùng với câu chuyện về ngã ba Đồng Lộc, những kỳ tích và quá trình chiến đấu, hy sinh của mười nữ thanh niên xung phong. Đây là lần đầu tiên em hình dung rõ nét về khung cảnh nguy hiểm trong những năm chống Mỹ. Ngã ba Đồng Lộc là tuyến đường quan trọng nối liền hai miền Nam – Bắc, kẻ thù đã âm thầm phá hoại con đường này nhằm ngăn chặn miền Bắc hỗ trợ miền Nam, bom đạn chôn vùi dưới lớp đất dày. Mười cô gái thanh niên xung phong, còn rất trẻ, mỗi đêm đều đào hố bom để mở đường cho xe cộ qua lại với khẩu hiệu “máu có thể chảy, tim có thể ngừng nhưng mạch máu giao thông không bao giờ tắt”. Nhưng khi trận bom thứ 15 trong ngày rơi xuống, họ đã hy sinh, tất cả đều chưa lập gia đình. Khi xem đến đoạn đó, cả căn phòng vang lên tiếng khóc nức nở.

Em cũng nhìn thấy lá thư của một cô gái được khắc trên bia đá lớn đặt trước cửa khu trưng bày, đó là lá thư của nữ thanh niên xung phong mới mười tám tuổi gửi về cho mẹ, kể về những ngày kháng chiến của mình, thật hồn nhiên, lạc quan và đầy xúc động.

Đến giữa trưa, chúng em quay trở về. Tạm biệt ngã ba Đồng Lộc với những chiến công anh hùng của mười cô gái đã dũng cảm hy sinh, mỗi người đều mang trong lòng những cảm xúc khác nhau, nhưng tất cả đều là sự khâm phục và xúc động trước câu chuyện của những cô gái lịch sử. Chuyến đi ngắn ngủi nhưng để lại ý nghĩa sâu sắc với em, giúp em hiểu hơn về chiến tranh và biết ơn những người đã hy sinh máu và tính mạng để bảo vệ Tổ quốc hôm nay.

Bài văn kể lại trải nghiệm chuyến đi có ý nghĩa – mẫu 7

Nhân dịp kỉ niệm ngày giải phóng miền Nam và thống nhất đất nước, lớp chúng tôi đã tổ chức một chuyến thăm đến một số gia đình có thương binh và liệt sĩ. Trong chuyến đi này, chúng tôi đã đến thăm mẹ Hoa, mẹ của hai liệt sĩ: Liệt sĩ Bùi Anh Dũng đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Pháp và Liệt sĩ Bùi Trọng Nghĩa đã hy sinh trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.

Chúng tôi đã chuẩn bị một bó hoa lớn cùng với một ít bánh trái và hoa quả để tặng mẹ Hoa. Sáng hôm đó, chúng tôi đã chuẩn bị rất kỹ lưỡng để chuyến thăm trở nên ý nghĩa. Nhà của mẹ Hoa nằm ở cuối con đường đất đỏ quanh co. Từ xa, ngôi nhà của mẹ hiện lên thật yên bình và giản dị. Cổng vào được làm từ cây hoa giấy, xanh mát và nở hoa rất đẹp. Ngay khi bước vào, chúng tôi cảm thấy choáng ngợp bởi màu xanh tươi mát của vườn cây, ao cá, tiếng chim hót líu lo và những bông hoa rực rỡ. Không gian nơi đây thật sự trong lành và dễ chịu. Chúng tôi nhìn thấy mẹ Hoa đang tưới nước cho những bông hoa vạn thọ và hoa mào gà trồng trước sân.

– Cháu đến thăm mẹ đấy à?

Chúng tôi đồng thanh đáp lại:

– Dạ, chúng con chào mẹ ạ.

Mẹ Hoa nhìn chúng tôi với nụ cười tươi. Mẹ trông trẻ trung hơn và rất minh mẫn, hoạt bát. Dường như thời gian không thể làm mẹ thay đổi nhiều. Nụ cười của mẹ thật rạng rỡ, những nếp nhăn ở khóe mi chỉ làm cho mẹ thêm phần đẹp đẽ chứ không hề thể hiện sự già nua. Chúng tôi chạy lại bên mẹ, ríu rít trò chuyện. Chúng tôi nhanh chóng giúp mẹ dọn dẹp nhà cửa để chuẩn bị đón phái đoàn Mặt trận Tổ quốc tỉnh đến thăm. Ngọc lau chùi bàn thờ, đánh bóng các đồ đồng như đỉnh đốt trầm, chân đèn và cắm hoa tươi vào lọ. Trên bàn thờ, ảnh hai liệt sĩ như đang dõi theo, đầy phấn khích. Minh thì chăm chỉ lau bàn ghế, rửa cốc tách, quét nhà và sân. Dáng vẻ của nó siêng năng, cần mẫn như một cô dâu thực thụ. Còn tôi thì đi nhóm bếp để luộc khoai. Mẹ Hoa rửa vài lá trầu, bổ cau và quan sát chúng tôi làm việc. Trong ánh mắt mẹ, nỗi buồn xưa đã lắng xuống như mặt hồ nhưng vẫn thoáng chút u uất. Khi mặt trời lên cao, mọi thứ đã gọn gàng, ngôi nhà sạch sẽ và ngăn nắp.

Ngày thường mẹ đã rất ngăn nắp, hôm nay còn ngăn nắp hơn nữa. Mẹ Hoa gọi chúng tôi lại gần. Từ chiếc hòm mà mẹ đặt trang trọng đầu giường, mẹ lấy ra lá cờ đỏ sao vàng. Chúng tôi treo nó trước cửa. Ngày mai là ngày 30 tháng 4 lịch sử! Chúng tôi đặt khoai chín, cam lên bàn thờ và thắp hương. Mẹ Hoa khấn vái lầm rầm điều gì đó, mắt hơi ướt rồi ra bộ phản ngồi nhai trầu. Chúng tôi cố gắng giữ im lặng để mẹ không bị ngắt quãng dòng hồi tưởng về người chồng đã mất và hai người con đã hy sinh vì Tổ quốc.

Chúng tôi ra vườn để hoàn thành việc trồng khoai cho mẹ, dọn dẹp một ít rác, hái quả ổi và trò chuyện một lúc trước khi quay trở lại nhà. Khi hương tàn, mẹ mang ra những củ khoai luộc. Bà cháu cùng ngồi ăn khoai và uống nước chè tươi. Chúng tôi bàn luận về bộ phim đang phát trên ti vi, cố gắng không nhắc đến nỗi mất mát lớn lao của mẹ, nhưng thực sự trong lòng mỗi người đều hướng về những người đã ra đi.

Khi rời khỏi nhà mẹ Hoa, chúng tôi cảm thấy nặng lòng không nguôi. Chúng tôi thống nhất rằng, chỉ cần còn ở nhà thì sẽ thường xuyên ghé thăm mẹ để bà không cảm thấy cô đơn trong tuổi già. Tuổi già vốn đã khó khăn, mà hoàn cảnh của mẹ lại càng thêm chật vật:

Thân côi cút bơ vơ xóm nhỏ

Bởi các con đã bỏ mẹ đi

Bao năm chinh chiến xuân thì

Hồn về đất mẹ hiến vì núi sông...

Bài viết được biên tập tại website của Phê Bình Văn Học

>> Có Thể Bạn Quan Tâm: 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *