Thơ về vợ – Tổng hợp những bài thơ hay, hài hước nhất về vợ

Thơ về vợ - Tổng hợp những bài thơ hay, hài hước nhất về vợ

Ngoài những lời nói mật ngọt những bài thơ vừa có yếu tố ngọt ngào thể hiện sự nịnh nọt, gần gũi vừa có yếu tố hờn trách yêu chắc hẳn sẽ làm cho các bà vợ phải bật cười. Dưới đây là thơ về vợ – Tổng hợp những bài thơ hay, hài hước nhất về vợ.

Thơ về vợ Tổng hợp những bài thơ hay, hài hước về vợ

Bài thơ số 1

Đẹp như tiên là vợ ta Vợ là gió mát vợ là bão giông Vợ như một đóa hoa hồng Vợ như sư tử Hà Đông kinh người Vợ là êm ái tuyệt vời Vợ là sấm sét rụng rời chân tay Vợ là một chất men cay Vợ là chất đáng chất cay trong lòng.

Bài thơ số 2

Vợ là ngân khố kho tiền

Vợ là mẹ các con ta Thường kêu bà xã, hiệu là phu nhân Vợ là tổng hợp: bạn thân Thủ trưởng, bảo mẫu, tình nhân, mẹ hiền, … Vợ là ngân khố, kho tiền Gửi vào nhanh gọn, hơi phiền rút ra Vợ là biển cả bao la Đôi khi nổi nóng khiến ta chìm phà Vợ là âm nhạc, thi ca Vừa là cô giáo, vừa là luật sư Cả gan đấu khẩu vợ ư? Cá ươn không muối, chồng hư cãi “bà” Chồng ơi! Đừng có dạu khờ Không vợ, đố biết nhờ cậy tay ai Vợ là phước, lộc, thọ, tài … Thuộc trăm định nghĩa, trả bài vợ khen.

Bài thơ số 3

Bắc thang lên hỏi ông trời Đời con đau khổ đã nhiều… thấu chăng? Ông trời cúi mặt than rằng Tao đây cũng khổ, cắn răng chịu đòn! Bắc thang lên hỏi ông trời Kiếp này con có bỏ nàng được không? Ông Trời ổng trả lời rằng Tao còn chưa được huống chi là mày.

Bài thơ số 4 – Sợ vợ

Dù không sinh đẻ ra ra Nhưng công nuôi dưỡng thật là lớn lao Khi ta đau ốm xanh xao Vợ lo chăm sóc hồng hào khỏe ngay Sợ ta đi trật đường rầy Sợ liền theo dõi kéo ngay về nhà Khi ta tán tỉnh ba hoa Vợ liền quát nạt để mà răn đe Lời vợ dạy phải nắng nghe Mai sau “khôn lớn” mà khoe mọi người Nói ra xin hãy chớ cười Vợ ta ta sợ! Vợ người… còn lâu.

Bài thơ số 5 – Nói xấu vợ

Ngoài trời bỗng nổi cơn giông Vợ em giở chứng chạy rông ngoài đường Em nhìn mà thấy thương thương Vợ em sao lại dở dở ương ương thế này. Hôm rồi nó uống rượu say Xông phi một phát… vỡ ngay cái bàn. May mà hàng xóm khuyên can Không thì nhà cửa nát tan hết rồi.

Thời gian hờ hững nhẹ trôi Vài hôm lại thấy nó ngồi uống bia. Nhìn em, nó bảo thằng kia Lại đây quỳ xuống rót bia cho bà. Em nào có dám kêu ca Không nhanh nó vả cho 3 phát liền. Thì ra nó trúng lô xiên Có tiền trong túi nó liền đi chơi Số em lận đận long đong Nào ai thấu hiểu nỗi lòng em đâu. Em ngồi than thở mấy câu Mó liền vác hẳn dao bầu chạy ra Em đành co cẳng chạy xa Nó mà vớ được… thành ma có ngày!

Bài thơ số 6 – Vợ là

Vợ là thánh chỉ vua ban

Vợ là thánh chỉ vua ban Có sao dùng vậy không bàn đúng sai Quỷ thần đứng cả hai vai Vợ là chân lý không sai bao giờ.

Bài thơ số 7 – Vợ ơi

Vợ mình sống kiểu đại gia Từ nhà ra chợ có ba bước à Trên xe rong ruổi la cà Cứ như xa lắm thật là buồn so Việc làm không tính chẳng lo Tay cầm điện thoại nằm co trên giường Mãi rồi mất hết tình thương Chỉ vì quá khứ mà vương tơ lòng Bây giờ chỉ một ước mong Vơ ơi tu chí kẻo xong duyên mình TÌnh nghĩa vợ chồng chớ khinh Để khi ngoảnh lại bóng hình đã xa.

Bài thơ số 8 – Nhớ vợ

Bây giờ em trưa ngủ phải không em? Anh nơi xa lòng cũng luôn thổn thức Tình yêu thương tấm lòng thiết thực Anh không muốn xa nhà, càng không muốn xa em.

ĐÊM nay anh thức, giữa vùng núi hoang sơ Nhớ về em, nhớ quê hương dịu hiền EM vẫn tất tả, no toan vun cuộc sống Hai đứa cùng chia sẻ nhé nghe em.

Ánh TRĂNG đêm anh càng thấy thật gần Miền núi hoang sơ, chẳng cùng ngôn ngữ Có lúc thấy con người ta rất lạ Nhìn khói chiều, càng thêm nỗi nhớ nhà thêm.

Có một điều không gì sánh được hơn Là có em, luôn ra vào trông ngóng EM cũng đừng buồn, không phải giận anh nhé CUỐI tháng này, anh sẽ về bên em.

Bài thơ số 9

Bẩm sinh ta đã hiền lành Từ khi lấy vợ trở thành… hiền khô Còn nàng thuở ấy ngây ngô Sau khi xuất giá thành cô “xếp sòng” Suốt ngày oán trách với chồng Lúc xưa thì vậy, giờ không còn gì…

Bài thơ số 10

Ngày xưa sợ vợ là sai Ngày nay sợ vợ là oai nhất vùng Ngày xưa sợ vợ là khùng Bây giờ sợ vợ anh hùng thời nay.

Bài thơ số 11

Ra đường chẳng biết sợ ai Về nhà sợ đứa liền vai má kề

Ra đường chẳng biết sợ ai Về nhà sợ đứa liền vai má kề Chỉ khen chứ chẳng dám chê Hết giờ làm phải đi về cho nhanh.

Vợ nhờ không được chối quanh Kẻo mà lại nổi tam bành thì xong Lại thương cho kiếp làm chồng Quanh năm suốt tháng người không có hào.

Bài thơ số 12 – Định nghĩa về vợ hài hước

Vợ là quả ớt chín cây Đỏ tươi ngoài vỏ rất cay trong lòng. Vợ là một đóa hoa hồng Vợ là “sư tử Hà Đông” trong nhà. Vợ là nắng gắt mưa sa Vợ là giông tố phong ba bão bùng.

Nhiều người nhờ vọ lên ông Nhiều người vì vợ mất không cơ đồ Vợ là cả những vần thơ Vợ là cả giấc mơ vơi đầy Vợ là một chất men say Là nước hoa ngoại làm ngây ngất lònh Vợ là một áng mây hồng Vợ là hoa hậu để chồng mê say.

Vợ là khối óc bàn tay Vợ là bác sĩ tháng ngày chăm ta Vợ là nụ, vợ là hoa Vợ là chồi biếc, vợ là mùa xuân.

Vợ là tín dụng nhân dân Vợ là kế toán giải ngân trong nhà Vợ là biển rộng bao la Là hương lúa đậm đà tình quê Vợ là gió mát trưa hè Vợ là hơi ấm thổi về đêm đông.

Vợ là chỗ dựa cho chồng Nhiều không dám bảo vợ không là gì Khoan khoan hãy nghĩ lại đi Vợ quan trọng lắm không gì hơn đâu. Việc nhà vợ có công đầu Nấu cơm, nấu nước, rửa ray, pha trà. Vợ là máy giặt trong nhà Vợ là Cát-sét, vợ là tivi.

Nhiều đêm vợ hát chồng nghe Lời ru xưa lại vọng về trong ta Vợ là làn điệu dân ca Vợ là bà chủ, vợ là nhân viên Vợ là cái máy đếm tiền Vợ là “nội lực” làm nên cơ đồ Vợ là thủ quỹ thủ kho Vợ là hạnh phúc ấm no trong nhà.

Vợ là vũ trụ bao la Nhiều điều bí ẩn mà ta chưa tường Khi nào giận, lúc nào thương. Sớm mưa, chiều nắng ai lường được đâu. Vợ là một khúc sông sâu Vợ như là cả một bầu trời xanh Vợ là khúc nhạc tâm tình Vợ là cây trúc bên đình làm duyên Vợ là cô Tấm thảo hiền. Vợ là cô Cám hám tiền ham chơi. Vợ là con Phật, cháu Trời, Rẽ mây rơi xuống làm người trần gian.

Bài thơ số 13

Còn tiền vợ nói líu lo

Còn tiền vợ nói líu lo Hết tiền vợ hét, vợ “ho” suốt ngày Còn tiền vợ hiền như nai Hết tiền vợ mắng như nài quản voi Còn tiền nhỏ nhẹ, hẳn hoi Hết tiền vợ réo như còi hỏa xa Còn tiền thì vợ hiền hòa Hết tiền vợ dữ như là chằn tinh. Còn tiền vợ gọi “Anh… anh”, Hết tiền vợ gắt như chanh không đường. Còn tiền tình thương mến thương Hết tiền vợ đạp rớt giường như chơi.

Bài thơ số 14 – Kính vợ

Sợ vợ sống lâu Nể vợ bớt u sầu

Sợ vợ sống lâu Nể vợ bớt u sầu Để vợ lên đầu Là trường sinh bất tử…

Đánh vợ nhừ tử Là đại nghịch bất đạo Vợ hỏi mà nói xạo Là trời đất bất dung.

Chê vợ lung tung Là ngậm máu phun người Gặp vợ mà không cười Là có mắt không tròng.

Để vợ phiền lòng Là chu di tam tộc Vợ sai mà hằn học Là trời đánh thánh đâm.

Vợ gọi mà ngậm câm Là lòng lang dạ sói Để vợ nhịn đói Là tội nhân thiên cổ.

Để vợ chịu khổ Là bất tài vô dụng Trốn vợ đi “ăn vụng” Là ngũ mã phanh thây.

Bài thơ số 15 – Thơ vui vợ nhắn nhủ chồng

Một là anh phải hiền hòa Sẵn sàng nhận lỗi cho qua mọi điều Dù sai dù đúng bao nhiêu Bao giờ lỗi cũng phần nhiều là ta.

Hai là anh phải thật thà Lương bao nhiêu có nộp ra đủ đầy Giờ giấc cấm chậm một giây Khai không thành thực thì “đây” giận hờn.

Ba anh chịu đựng phải hơn Cơm khê canh mặn liệu hồn mà chê Cắn răng nhắm mắt nuốt đê Kêu lên một tiếng ra đê mà nằm.

Bốn anh là nhớ phải chăm Lau nhà rửa bát âm thầm làm đi Kiểm tra em thấy việc gì Làm không vừa ý ấy thì biết tay.

Năm cấm chè thuốc rượu Tây Em mà phát hiện đuổi ngay ra đường Ngâm rượu dân tộc bổ dương Ừ thì vài chén quê hương thôi đành.

Sáu là em cấm tiệt anh Đừng có tơ tưởng loanh quanh em nào Tức lên tay thớt tay dao Lia tay nhắm mắt chào mào cúc cu.

Ngẫm rồi tôi khóc tu tu Thế thì nào khác đi tù hả em Nhưng thôi anh quyết thử xem Chung thân lĩnh án với em sợ gì!

Bài thơ số 16

Ngồi buồn nhớ vợ người ta Trời như hâm, đất như là dở hơi Vợ người sao quá tuyệt vời Vợ tôi nhìn kĩ thì hơi… bình thường.

Bài thơ số 17 – Sợ vợ 2

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi

Ngồi buồn kiếm chuyện nói chơi, Nhất vợ nhì trời… là chuyện tự nhiên. Ðàn ông sợ vợ thì sang, Ðàn ông đánh vợ tan hoang cửa nhà.

Ðàn ông không biết thờ “bà” Cuộc đời lận đận kể là vứt đi. Ðàn ông sợ vợ ai khi, Vợ mình, mình sợ sá gì thế gian!!!

Ðàn ông khí phách ngang tàng, Nghe lời vợ dạy là hàng “trượng phu.” Ðàn ông đánh vợ là ngu, Tốn tiền cơm nước, ở tù như chơi.

Lấy nàng từ thuở mười ba, Ðến khi mười chín tôi đà năm con. Nàng thì trông hãy còn son, Tôi thì đinh ốc, bù lon rã rời.

Nắng mưa là chuyện của trời, Tề gia nội trợ có tôi bao thầu. Suốt ngày cày cấy như trâu, Chiều về rửa chén cũng “ngầu” như ai.

Nấu cơm, đi chợ hàng ngày, Bồng con, thay tã tôi đây vẹn toàn. Lau nhà, lau cửa chẳng màng, Ôi thời oanh liệt ngang tàng còn đâu.

Nhiều khi muốn hộc xì dầu, Xin nàng nghỉ phép, nàng chau đôi mày. Nàng đòi thi đấu võ đài, Tung ra một chưởng, chén bay ào ào.

Nhớ xưa mình mới quen nhau, Em ăn, em nói ngọt ngào dễ thương. Cho nên tôi mới bị lường, Mang thân ngà ngọc cậy nương nơi nàng.

Than ôi thực tế phũ phàng, Mày râu một kiếp thôi đành đi đoong. Một lòng thờ vợ sắt son, Còn non còn nước thì tôi còn… thờ.

Bài thơ số 18 – Vợ và ta

Vợ, từ thiếu nữ hiền lành

Vợ, từ thiếu nữ hiền lành Đến khi xuất giá trở thành… “quan gia” Vợ là con của người ta Và ta quen vợ chẳng qua vì tình Có quan thì phải có binh Nên ta làm lính hầu tình “quan gia” Con ta do vợ sanh ra Nên ta với vợ chẳng bà con chi Tại vì hôm vợ vu quy Ta lỡ làm lính hầu đi bên nàng Làm lính chứ không làm tàng Tính chất vợ ta phải càng hiểu hơn Mỗi khi mà vợ giận hờn Áp dụng “công thức giản đơn” làm huề Khi vợ đă ngỏ lời chê Thì nên sửa đổi… “đa bê” tức thì (database) Mỗi khi vợ nhờ chuyện gì “Program” Vợ viết nhớ ghi trong lòng Khi vợ đă nói là… “không!” “Nguyên hàm bất định”, đừng mong tìm dò Vợ mà nổi nóng dằn co “Bảo toàn định luật” phải lo sẵn sàng Khi nào cùng vợ ra đàng “Bảy hằng đẳng thức” sẵn sàng lắng nghe Mỗi khi mà đă ngừng xe Phải lo… “chuyển vế” mở xe cho nàng Cùng vợ đi vào nhà hàng Không nên tự ư “khai hàm tích phân” Hễ thấy vợ cứ nhăn nhăn “Khảo sát hàm số” nhưng cần làm thinh Vợ… “input” chữ “Shopping” Thì… “output” phải áo xinh, váy đầm… Muốn vợ đừng có… chầm bầm Credit cards cứ âm thầm… “khai căn” Nếu… lỡ mà có lăng nhăng “Giá trị tuyệt đối” một lần rồi thôi Tính vợ mà có muôn đời Phải nhường vợ chức… “đương thời quan gia” Muốn vợ trẻ măi không già Lưng ta chắc phải như là… “parabol” Tính chất vợ thì phải tuân Kẻ làm lính phải luôn luôn thật thà Nấu cơm, đi chợ, quét nhà… Quan gọi thì… dạ, bẩm bà có ngay Quan thương sẽ cười suốt ngày Quan ghét… lính sẽ bị đày khổ sai Hễ ai có cười chê bai Đổ thừa… thương vợ chứ ai mà…đần Tính chất phải học nhiều lần Nếu không áp dụng trăm phần trăm thua!

Bài thơ số 19 – Sư tử nhà tôi

Ôi trời sư tử Hà Đông Hôm nay lại đánh cả chồng nữa đây Vì sao tôi khổ như vầy Thương nàng như thể đội mây trên đầu.

Ra ngoài chẳng dám ngồi lâu Cơm canh nấu trễ là sầu thấy ngay Chửi hoài lắm lúc mặt dày Lén đi uống rượu không say không về.

Nhậu khi chưa tỉnh cơn mê Mơ nàng tiên nữ tứ bề bao quanh Giật mình vỡ mộng tan tành Vợ nhìn trừng mắt hỏi anh cười gì?

Ấp a ấp úng cười khì Tui mơ em đẹp khác chi tiên thề Nàng cười chúm chím hề hề Tiên xinh đẹp mãi để kề cận ông.

Trên đây là tổng hợp những bài thơ hay, hài hước nhất về vợ. Hy vọng bạn đã có nhiều tiếng cười sảng khoái, phút giây thư giãn, ý nghĩa.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *