Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
296 lượt xem

Cảm nghĩ về bài Tiếng gà trưa – Văn 7 (9 mẫu)

Bạn đang quan tâm đến Cảm nghĩ về bài Tiếng gà trưa – Văn 7 (9 mẫu) phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Cảm nghĩ về bài Tiếng gà trưa – Văn 7 (9 mẫu)

Bài thơ Tiếng gà trưa của tác giả Xuân Quy sẽ được học trong chương trình ngữ văn lớp 7. Tác phẩm đã thể hiện tình cảm sâu sắc đối với gia đình và quê hương của người lính.

download.vn mời các bạn đọc tham khảo Bài văn mẫu lớp 7: Suy nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa của Xuân Quỳnh gồm dàn ý và 9 bài văn mẫu dưới đây.

nêu suy nghĩ về bài thơ Tiếng gà trưa

i. mở đầu

giới thiệu về nhà thơ xuân quy bài thơ “tiếng gà trưa”: xuân quy là nhà thơ nữ xuất sắc trong nền thơ ca hiện đại nước ta. Những vần thơ của xuân quynh luôn gần gũi, giản dị với đời thường và thể hiện khát vọng sống đẹp của người phụ nữ. một trong những tác phẩm đặc sắc của ông về tình cảm gia đình, sự giản dị của tình cảm gia đình là bài thơ “tiếng gà trưa”. bài thơ nói về những kỉ niệm tuổi thơ đẹp đẽ của tác giả và tình yêu thương ông bà, chính vì tình yêu đó mà thể hiện tình yêu quê hương đất nước.

ii. nội dung bài đăng

1. tiếng gà trống trong nỗi nhớ của người lính trẻ

  • thời gian: một buổi chiều thật êm đềm và thanh bình.
  • không gian: một nơi xa, trên đường hành quân.
  • cảm xúc chân thành của người lính trẻ.
  • li>
  • tình yêu sâu sắc của người lính trẻ đối với quê hương, đất nước.

2. ký ức tuổi thơ gợi nhớ tiếng gà trưa

  • Những kỉ niệm đặc biệt của tuổi thơ.
  • Hình ảnh người bà hiện lên thật dạt dào, yêu thương và trìu mến.
  • Những giấc mơ với những bộ quần áo đẹp.
  • Những giấc mơ thời cắp sách đến trường.
  • những kỉ niệm thật giản dị, gần gũi và thân thương.

3. suy nghĩ về tiếng con cặc buổi trưa của đứa cháu ngoại

  • nhấn mạnh vai trò và nghĩa vụ của họ.
  • lòng yêu nước bắt nguồn từ những kỉ niệm tuổi thơ giản dị.
  • lòng yêu nước, yêu đất nước. .

iii. kết thúc

cảm nghĩ về bài thơ “tiếng gà trưa” của tác giả Xuân Quynh.

suy nghĩ về bài thơ tiếng gà trưa – văn mẫu 1

xuan quynh (1942 – 1988) là nhà thơ được nhiều người yêu thơ yêu mến. thơ anh trẻ trung, sôi nổi và giàu chất trữ tình. quê gốc, xuân quynh thường viết về những chủ đề bình dị, quen thuộc của đời sống hàng ngày như tình mẹ con, tình cháu, tình quê hương, đất nước. Kể từ tập thơ đầu tay “Lụa – Kén tơ” (Tổng thể – 1963), Xuân Quỳnh đã gây được sự chú ý của độc giả với phong cách thơ mới của mình. Qua hai mươi năm cầm bút, ông đã sáng tác nhiều tập thơ có giá trị, tạo được ấn tượng khó phai trong lòng người đọc. bài thơ “tiếng gà trưa” đã nói lên tình cảm gia đình, quê hương, đất nước sâu sắc.

Vở kịch được viết trong những năm đầu của cuộc kháng chiến toàn quốc chống đế quốc Mỹ xâm lược. Bị thất bại đau đớn trên chiến trường miền Nam, giặc Mỹ điên cuồng mở rộng chiến tranh phá hoại bằng máy bay, bom đạn, v.v. ra phía Bắc, nhằm tiêu diệt hậu phương lớn của tiền tuyến lớn. trong hoàn cảnh nước sôi lửa bỏng đó, hàng triệu bạn trẻ đã lên đường với tinh thần:

“xẻ núi cứu nước nhưng tấm lòng phơi phới tương lai”

Nhân vật trữ tình của bài thơ là một người lính trẻ đang cùng đồng đội hành quân vào Nam chiến đấu.

“Tiếng gà trưa” gợi cho tôi những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ và tình yêu thương của ông bà. tình yêu gia đình, đất nước đã làm sâu sắc thêm tình yêu quê hương đất nước. bao trùm bài thơ là nỗi nhớ da diết, da diết. nỗi nhớ, đó là tâm trạng tất yếu của những người lính trẻ vừa đi qua, chưa hết tuổi học trò đã phải gác bút, cầm súng lên đường đánh giặc cứu nước. . . nỗi nhớ ở đây thật giản dị và cụ thể. chỉ một tiếng gà trống bất chợt lúc xế trưa khi dừng chân ở một thị trấn nhỏ đã gợi lên cả một trời thương nhớ. tiếng gà trống nhảy rung trời giữa trưa cũng lay động tâm hồn con người. nghe tiếng gà mái như nghe tiếng đồng quê vỗ về, an ủi và tiếp thêm sức mạnh. điệp ngữ “nghe” được lặp lại ba lần, mở đầu ba câu thơ liên tiếp thể hiện những rung động thanh cao trong tâm hồn người lính:

“Trên đường hành quân xa, tôi dừng lại bên một thị trấn nhỏ, nghe tiếng gà nhảy… tiếng gà trống vỗ giữa trưa nắng, nghe mỏi chân gọi về tuổi thơ”

Quê hương hiện lên rõ nét trong tâm trí và những kỉ niệm tuổi thơ hiện về qua những hình ảnh ấp ủ. tiếng gà mái buổi trưa gợi cho ta liên tưởng đến “ổ rơm hồng bọc trứng” của những con gà mái vàng ươm, màu mỡ, xinh đẹp. Tiếng gà trống buổi trưa gợi cho người cháu xa quê nhớ về người bà kính yêu của mình một đời lam lũ vất vả. thật xót xa làm sao cảnh đứa cháu gái tò mò xem gà mái đẻ, bị bà mắng: “mày coi gà mái đẻ / rồi mày đi”. Tôi không hiểu mình có chuyện gì, nhưng tôi tin rằng: “Em sẽ nhìn lại mình trong gương / lòng em lo lắng”. nay đứa cháu gái đã lớn mong mỏi được trở về tuổi thơ để được nghe lại tiếng người yêu mắng mỏ, được nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của người đang khum tay soi trứng, chắt chiu từng mầm với hy vọng đàn gà đông đúc.

Cả cuộc đời bộn bề lo toan cho công việc, bà chưa bao giờ nghĩ đến bản thân mà chỉ quan tâm đến các cháu, vì các cháu đối với bà là tất cả. Tôi thầm mong đàn gà sẽ thoát khỏi dịch bệnh khi mùa đông đến: “để cuối năm bán cho đàn gà cháu có áo mới”.

Niềm khao khát có được chiếc quần bò, chiếc áo cói tua rua của đứa cháu trai vẫn rì rào và thơm mùi vải mới nhân lên trong lòng người bà yêu cháu. hạnh phúc gia đình giản dị, đầm ấm nhưng rất đỗi thiêng liêng và bao khát vọng tuổi thơ dường như chỉ gói gọn trong tiếng gà trưa:

“Tiếng gà trưa mang đến bao nhiêu niềm hạnh phúc khi đêm về, giấc mơ màu trứng”

qua nỗi nhớ được khơi dậy bởi tiếng gà trống buổi trưa, nhà thơ xuân quy đã miêu tả tâm hồn trong sáng, hồn nhiên và tình cảm yêu thương kính trọng bà của một đứa trẻ thôn quê. Mối quan hệ gắn bó giữa ông bà và con cháu đã trở thành một phần quan trọng trong đời sống tinh thần của người lính hôm nay hành quân bảo vệ quê hương, đất nước:

“Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu đất nước, vì đồng bào thân yêu và vì các bạn, vì tiếng gà mẹ ấp trứng hồng thuở nào”

khổ thơ cuối là lời tâm sự chân thành của người cháu anh bộ đội trên đường ra mặt trận với người bà thân yêu ở hậu phương. từ tình cảm cụ thể của ông bà, con cháu đến những tình cảm lớn lao như tình quê hương, yêu phố đình đều được thể hiện bằng những loại hình nghệ thuật giản dị, mộc mạc như lời ăn tiếng nói đời thường; tuy nhiên, nó vô cùng xúc động vì nhà thơ đã nói với chúng ta những điều thiêng liêng nhất của tâm hồn.

bài thơ về chú gà trống giữa trưa của tác giả Xuân Quynh, một lần nữa chúng ta nhận thấy rằng nhà văn nga iliad erenbua đã rất khôn ngoan khi đúc kết chân lý: “suối chảy thành sông, sông chảy thành khúc giang volga, sông volga về lưu vực. tình yêu quê hương, yêu làng, yêu quê trở thành tình quê. ”

cảm nhận về bài thơ tiếng gà trưa – văn mẫu 2

“bà”: một cách gọi bình dị đầy yêu thương. hình ảnh người bà thân thuộc trong cuộc sống, dịu dàng ngọt ngào, chỉ bảo cho con cháu những điều nhân nghĩa, chân lý. một người bà luôn yêu thương, quan tâm, lo lắng cho những đứa cháu nghịch ngợm … chúng ta có thể tìm thấy một người bà như thế trong bài thơ “Tiếng gà trưa” của xuân quy. bài thơ đã để lại trong em nhiều ấn tượng sâu sắc. đặc biệt là vẻ đẹp bình dị của tình bà cháu.

Thể thơ năm chữ tự do đã cho ta thấy những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, về tình mẫu tử ấm áp và lòng yêu nước sâu sắc của người chiến sĩ. Trên đường hành quân xa, người lính dừng lại ở một thị trấn nhỏ. Nghe tiếng gà “cạch… cạch”, anh rất xúc động. dòng cảm xúc từ hiện tại chuyển sang quá khứ với bao kỷ niệm sâu sắc ùa về.

“lắng nghe tiếng nắng xôn xao giữa trưa, nghe tiếng chân mỏi gọi về tuổi thơ”

Tác giả dùng từ “nghe” để nhấn mạnh niềm xúc động của người lính khi nghe tiếng gà trống lúc trưa. từ nghe ở đây không chỉ bằng thính giác mà còn bằng cảm giác, suy nghĩ và ghi nhớ. tiếng gà trống gáy buổi trưa gợi cho cậu nhiều kỉ niệm đẹp thời thơ ấu được sống trong tình yêu thương của bà ngoại, giúp cậu vơi đi bao mệt nhọc khi bước đi. chúng ta có thể cảm nhận được tình yêu của người lính trẻ dành cho đất nước của mình.

Trong 5 khổ thơ giữa, tiếng gà mái trưa gợi lại bao kỉ niệm sâu sắc về một thời thơ ấu được sống trong tình yêu thương. Làm sao quên được tình yêu chân thành, giản dị, những lời mắng mỏ đầy yêu thương của anh:

“bạn nhìn con gà rồi bỏ đi”

sợ mất mặt, “Ta lại soi gương, trong lòng lo lắng.” những kỉ niệm rất đời thường, giản dị nhưng sâu lắng, chân thật.

luôn chịu khó, chăm sóc đàn gà:

“Bàn tay anh ấy ôm lấy quả trứng, trao từng quả trứng cho gà mái ấp”

cứ đến mùa đông, cô ấy lại “chăm đàn gà của tôi, mong trời không lạnh để cuối năm bán gà” và mua cho tôi quần áo mới.

“ôi cái quần rộng thùng thình quét sàn, chiếc áo blouse xinh xắn. Vào đây và lắng nghe lời thì thầm”

Khi nhận được quần áo mới, người cháu vô cùng hạnh phúc. đứa cháu không chê quần rộng thùng thình, áo măng tô vì hiểu được nỗi vất vả và tình thương của bà nội dành cho cháu.

“Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu quê hương đất nước, vì những người hàng xóm thân yêu và vì các bạn, vì tiếng gà rơi vào những quả trứng hồng của tuổi thơ tôi”

Tác giả đã dùng từ “vì” để nhấn mạnh lý do người lính ra trận. không vì lý do cao cả nào khác, mà đối với cô, ở quê hương quen thuộc với tiếng gà gáy và ổ trứng hồng thuở còn thơ.

Tiếng gà trống trưa bình dị mà thiêng liêng được lặp lại bốn lần trong suốt bài thơ như một lời nhắc nhở, gợi nhiều tình cảm đẹp đẽ. chúng ta có thể thấy rằng tình cảm gia đình đã làm sâu sắc thêm tình yêu của người lính đối với đất nước rộng lớn. một tình mẫu tử đẹp đẽ, ấm áp và ấm áp!

“Tiếng gà trưa” không chỉ là âm thanh quen thuộc của cuộc sống mỗi nơi phố thị mà còn là dư âm của bao kỉ niệm, bao kỉ niệm đẹp. hình ảnh người bà trong bài thơ khiến tôi trào dâng cảm xúc, nhớ về người bà đã khuất của mình. “Tiếng gà trống buổi trưa là một bài thơ hay!”.

suy nghĩ về bài thơ tiếng gà trưa – văn mẫu 3

xuan quynh là nhà thơ lỗi lạc của nền văn học hiện đại. anh thường viết về những điều giản dị và gần gũi của cuộc sống hàng ngày. Thơ xuân quynh thường sôi động, trẻ trung, đậm đà chất trữ tình. “Tiếng gà trống giữa trưa” được viết vào đầu cuộc kháng chiến chống Mỹ, thể hiện tình yêu quê hương đất nước, trong đó sâu sắc và thân thiết nhất là tình yêu ông bà.

được thực hiện theo thể thơ năm chữ với sự biến tấu linh hoạt. cách gieo vần liền ở câu thứ hai, cách gieo vần xen kẽ. thể thơ này thích hợp để kể lại những kỷ niệm, kỷ niệm:

“Trên đường hành quân xa, tôi dừng lại ở một thị trấn nhỏ, tiếng gà nhảy trong tổ:“ cạch… cạch cạch ”

Tiếng gà trống gáy buổi trưa đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người lính, nó gắn liền với kỉ niệm tuổi thơ sâu sắc. vì vậy, nó gắn liền với những kỉ niệm tuổi thơ sâu sắc. do đó, trong vô số âm thanh của thị trấn, người lính nghe rõ hơn tiếng gà gáy. Vào một buổi trưa hè ở một thị trấn vắng vẻ, người lính được tiếp thêm sinh lực bởi tiếng gà trống giữa trưa hành quân:

“lắng nghe tiếng nắng xôn xao giữa trưa, nghe tiếng chân mỏi gọi về tuổi thơ”

Từ “nghe” được đặt liên tiếp trong ba câu đầu nhằm nhấn mạnh những cảm xúc dạt dào mà tiếng gà trống trưa mang lại. với một phép ẩn dụ chuyển đổi giật gân, sử dụng thính giác thay vì thị giác. tiếng gà trống buổi trưa đã khuấy động cả không gian, làm xao xuyến lòng người. tiếng gà trưa đánh thức mọi kí ức tuổi thơ. cách giải thích nghĩa của cả hai câu thơ “nghe xúc động giữa trưa nắng”, “nghe tiếng gọi tuổi thơ” thì nghĩa bóng nhiều hơn, còn câu “nghe chân cho đỡ mỏi” thì nghĩa đen hơn. cách đảo trật tự trong các câu khác nhau làm cho giọng điệu của các câu thơ thay đổi, tránh sự nhàm chán và bộc lộ sự xao xuyến của tâm hồn. Tiếng gà trưa được cảm nhận từ nhiều giác quan bằng cả tâm hồn.

<3

những kỉ niệm của lũ trẻ sau mỗi câu thơ “tiếng gà trưa” gợi lên bao kỉ niệm:

“Con gà mái vào buổi trưa, màu hồng rơm, những quả trứng này, con gà mái non này toàn thân, bông hoa này có đốm trắng, con gà mái vàng này, có bộ lông sáng như mặt trời”

sau câu tường thuật là câu miêu tả, câu miêu tả có cấu trúc sóng đôi và lặp lại từ “đây” là từ dùng để chỉ và gây sự chú ý cho trí tưởng tượng của người nghe. các tính từ “hồng”, “trắng”, “sắt” đều là những gam màu sáng gợi lên hình ảnh đàn gà thật lộng lẫy, tác giả còn sử dụng biện pháp so sánh “lông sáng như nắng” để gợi vẻ đẹp tươi sáng. . Tác giả tạo bất ngờ trong đoạn thơ, không miêu tả tiếng gà mái buổi trưa mà nói đến sự xuất hiện bất ngờ của “ổ rơm và quả trứng hồng”, đó là điều kì diệu mang đến tiếng gà mái lúc trưa.

trong hình ảnh con gà mà xuan quynh miêu tả rất cụ thể, vàng rơm cuộn trứng hồng, gà mơ có lông đan xen màu trắng, đen, hồng … những quả trứng giống với mẫu trong ảnh rằng Người nghệ sĩ tạo ra ánh sáng vàng rực rỡ của con gà mái vàng, bộ lông óng ánh như màu mặt trời, cô và cháu ném thóc và hạt lúa cho gà mái, nhìn cô gà mái xinh đẹp đang hái lúa ngoài sân. Tôi và cháu trai của tôi đếm tất cả số gà trong vườn của chúng tôi.

“Tiếng gà trưa” vang lên nơi phố nhỏ, người lính nhớ về người bà kính yêu của mình. tuổi thơ sống với bà có nhiều kỷ niệm đáng nhớ, là sự tò mò, hiếu kỳ của lũ trẻ khi xem con gà đẻ trứng. sau đó bị bà nội mắng, sợ rằng sắc mặt tiều tụy, trong lòng hiện lên lo lắng:

“Tiếng gà mái trưa có tiếng vẫn mắng gà mái đẻ nhưng bạn soi gương rồi quay lại soi gương mà lo lắng cho tuổi thơ của chúng”

Làm sao tôi có thể quên được hình ảnh “Bàn tay bà nâng niu trứng”? Bà nội “rong ruổi” “cắt” từng quả trứng hồng cho gà mái ấp. Tôi nhớ những lo lắng của bạn vào mùa đông:

“Mỗi khi gió đông về, mẹ lại chăm sóc đàn gà, không để thời tiết lạnh cóng, để cuối năm tôi có thể bán gà và cho chúng quần áo mới”

>

Bài thơ nghe thật giản dị mà gần gũi, những chi tiết mà tác giả miêu tả đều gắn bó mật thiết với quê hương, làng quê, đó là những kỉ niệm không bao giờ phai mờ trong tâm trí trẻ thơ. sự quan tâm của bạn thật cảm động biết bao, gà sẽ chết nếu trời lạnh và cháu trai bạn không thể may quần áo mới:

“ồ, quần denim, đôi chân dài và rộng đè lên mặt đất. Áo blouse thật tốt để vượt qua và lắng nghe lời thì thầm”

Tôi nhớ mãi, mỗi khi tôi bán gà, bà tôi thường đi chợ để chọn và mua những bộ quần áo đẹp cho con yêu của tôi. tình yêu thương ấm áp của ông luôn dành cho các cháu và các con. Tuổi thơ với cô là một quãng đời đầy ắp những kỷ niệm khó quên.

lần thứ tư, “bữa trưa gà” lại vang lên. chú gà trống hát về ước mơ của anh bộ đội:

“Tiếng gà trưa mang đến bao nhiêu niềm hạnh phúc khi đêm về, giấc mơ màu trứng”

Tiếng gà trống gáy bình dị mà thiêng liêng, gợi bao tình cảm đẹp đẽ trong tâm hồn những người lính hành quân ra trận. âm thanh ấy như tiếng nói của quê hương, quê hương yêu dấu:

“Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu quê hương đất nước, vì những người hàng xóm thân yêu và vì các bạn, vì tiếng gà rơi vào những quả trứng hồng của tuổi thơ tôi”

Trong bài thơ có ba câu rất hay: “ổ trứng hồng / ngủ trứng hồng / hồng ấp trứng hồng thuở ấu thơ”. ba câu thơ đề cập đến tuổi thơ hạnh phúc, gia đình hạnh phúc của phố thị. hình ảnh người bà hiện lên trong tâm trí người lính hành quân ra trận. hãy tự cứu mình gánh nặng bằng cách nghe “thân gà trống hót giữa ban ngày” nhớ nụ cười đen áo đỏ của người mẹ dịu dàng đã ra đi. khi xa quê, anh nhớ về quê hương qua hình ảnh người bà kính yêu. tiếng bạn hú gọi hè về, nhớ bếp lửa ấm mẹ nhen nhóm buổi sớm. và bài thơ “tiếng gà trưa” của xuân quy làm tôi nhớ đến bà qua tiếng gà gáy trưa.

bài thơ “tiếng gà trưa” là một bài thơ hay và ngọt ngào. bài con gà trống cũng là bài ca yêu thương của bà, của mẹ và của đất nước. Tiếng gọi thân thương ấy như niềm tin cho người lính trong cuộc chiến bảo vệ quê hương thân yêu.

Cảm nhận về bài thơ Tiếng gà trưa – văn mẫu 4

“Tiếng gà trưa” của nhà thơ xuân quynh là một trong những bài thơ viết về tình cảm của ông bà. bài thơ là sự thể hiện tình yêu quê hương sâu sắc và chân thành của nhà thơ.

Tiếng gà trống giữa trưa xuất hiện từ đầu đến cuối tác phẩm. mở đầu bài thơ, tiếng gà gáy gợi bao kỉ niệm tuổi thơ người lính. Trên đường hành quân xa, người lính dừng chân tại một thị trấn nhỏ để nghỉ ngơi. thì tiếng gà bỗng vang lên: “cạch… cạch cạch cạch cạch cạch cạch cạch” – đó là âm thanh đã quá quen thuộc ở bất cứ làng quê nào trên đất nước Việt Nam. tiếng gà ấy đã gợi lên trong lòng tôi nhiều cảm xúc. điệp từ “nghe” được lặp lại ba lần cùng với những hình ảnh “vạt nắng”, “chân liêu”, “gọi về tuổi thơ”. âm thanh đó đã đánh thức không gian tĩnh mịch của buổi trưa, làm cho người lính bớt mệt mỏi và nhớ lại những kỉ niệm thuở còn sống bên bà.

cùng người cháu nhớ lại những năm tháng sống chung đầm ấm và gian khổ với bà:

“Buổi trưa con gà mái làm tổ bằng rơm hồng, những quả trứng này con gà mái mơ thấy toàn thân có bông hoa trắng lốm đốm này con gà mái vàng có bộ lông rực rỡ như mặt trời”

Nhớ đến bà là nhớ đến hình ảnh đàn gà bà vẫn ngày đêm chăm sóc. hình ảnh con gà rất quen thuộc trong đời sống nông thôn. nhưng khi vào thơ xuân quy thì nó trở nên rất thơ. đó là gà mơ lông trắng toàn thân, hay gà vàng lông óng ánh như màu mặt trời. tràn đầy sức sống!

Không chỉ vậy, đó còn là kỷ niệm đáng nhớ khi bị bà nội mắng:

“tiếng gà trưa có tiếng vẫn mắng: gà đẻ mày nhìn rồi bỏ đi! Ta về soi gương mà lo tuổi thơ”

Cháu gái khi đó còn nhỏ nên ngây thơ tin lời mẹ mắng, lòng đầy lo lắng lấy gương soi. thì “tiếng gà gáy” còn gợi cho ta hình ảnh một người cần mẫn chăm chút cho từng quả trứng từ sớm mong trời đừng sương giá, để đàn gà được khỏe mạnh. cuối năm bán lấy tiền sẽ có áo mới mặc:

“Tiếng gà mái vào buổi trưa, bàn tay anh ôm lấy quả trứng và dành từng quả trứng cho gà mái

năm nào gió đông về là chị lại chăm sóc gà, không để thời tiết cóng, để cuối năm chị bán gà cho áo mới ”

Cả cuộc đời, bà đã quá lo lắng cho con cháu của mình. sau đó quên đi công việc khó khăn của bạn. Bà chăm sóc đàn gà, cưng chiều chúng để cuối năm có thể bán để mua quần áo mới cho các cháu.

Khổ thơ cuối bộc lộ tình cảm sâu nặng của người lính đối với người bà của mình:

“Bao nhiêu hạnh phúc tiếng gà mái buổi trưa, bao nhiêu hạnh phúc đêm về nhà nằm mơ, giấc mơ hồng, trứng đỏ, hôm nay chiến đấu vì tình yêu đất nước, vì đồng bào. em yêu, và cho em, cho tiếng gà trống vỗ về những quả trứng hồng của tuổi thơ em ”

<3 hôm nay, khi đã trưởng thành, hãy tham gia cuộc kháng chiến của dân tộc. Người cháu chiến đấu không quản ngại khó khăn chỉ vì “lòng yêu nước” – lòng yêu nước, “tình yêu thương đồng bào” – tình yêu quê hương đất nước, và quan trọng nhất là “vì người bà” – tình yêu gia đình. Mục đích cao cả là chiến đấu.

Như vậy, khi đọc bài thơ “tiếng gà trưa”, người đọc đã cảm nhận được tình cảm sâu nặng của ông bà. tiếng gà trưa gợi bao kỉ niệm tuổi thơ và tình yêu thương của ông bà. tình cảm gia đình càng thêm sâu đậm tình cảm yêu nước.

suy nghĩ về bài thơ tiếng gà trưa – văn mẫu 5

xuan quynh là gương mặt tiêu biểu của thế hệ nhà thơ trẻ trưởng thành trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Bài thơ Tiếng gà trưa được Xuân Quỳnh sáng tác vào những năm đầu của cuộc Kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Tiếng gà trống gáy buổi trưa là tiếng gọi của quê hương, gia đình, đồng bào vẫn luôn khắc sâu trong lòng những người lính ra trận, trở thành hành trang của những người lính trẻ:

“Trên đường hành quân xa, tôi dừng lại bên một thị trấn nhỏ, tiếng gà nhảy trong tổ:“ cục… cục ”Tôi nghe cái nắng chói chang giữa trưa, tôi nghe tiếng chân mỏi gọi về tuổi thơ ”

người lính đang di chuyển. cuộc hành trình đầy gian nan và vất vả. khi nhìn thấy thị trấn phía xa, anh ta dừng lại nghỉ ngơi. Bất chợt, tiếng gà vọng lại “cục… ôm ta” đánh thức suy nghĩ của người lính về những kỉ niệm tuổi thơ: những năm tháng sống với bà. nhà thơ đã khéo léo sử dụng biện pháp tu từ “nghe” cùng với những hình ảnh ẩn dụ “xao xuyến giữa trưa nắng”, “đôi chân đỡ mỏi”, “gọi về tuổi thơ” để nhấn mạnh cảm xúc của nhà thơ. gà trống vào buổi trưa.

Những kỷ niệm thời thơ ấu với người bà lần lượt xuất hiện qua dòng hồi tưởng của người cháu:

“Buổi trưa con gà mái làm tổ bằng rơm hồng, những quả trứng này con gà mái mơ thấy toàn thân có bông hoa trắng lốm đốm này con gà mái vàng có bộ lông rực rỡ như mặt trời”

Đó là hình ảnh “con gà mơ”: thân hoa có đốm trắng, “con gà vàng”, lông sáng như mặt trời, giống đời sống thôn quê ở các vùng quê Việt Nam.

đặc biệt nhất là kỉ niệm khi tò mò về con gà đẻ trứng bị bà nội mắng:

“bạn nhìn con gà rồi bỏ đi”

Những lời mắng mỏ của bà khiến cháu bà lo lắng. đó là những quan tâm hồn nhiên rất trẻ con.

và cả hình ảnh một bà cụ bận rộn vào sáng sớm:

<3

đôi bàn tay của ông “trứng lộn” – tích trữ và để dành từng quả trứng cho gà mái ấp. cuộc đời lao động vất vả của bạn cũng là của con cháu. cô ấy không nghĩ gì về mình. rồi mùa đông đến, trời lạnh, bà lo gà chết, không có gì bán để mua quần áo mới cho cháu:

“Năm nào gió đông về là chị lại chăm sóc gà để không bị lạnh, để cuối năm bán gà cho mình áo mới”

Khổ thơ cuối nói về tình cảm sâu sắc của em dành cho bà. tiếng gà trống buổi trưa là nơi chứa đựng bao hạnh phúc, ước mơ mà thuở còn bé tôi hằng mong ước. vì vậy hôm nay khi lớn lên tôi đã trở thành một người lính:

“Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu quê hương đất nước, vì những người hàng xóm thân yêu và vì các bạn, vì tiếng gà rơi vào những quả trứng hồng của tuổi thơ tôi”

Thông báo “bởi vì” là để nói rõ mục đích của tôi khi tham gia chiến đấu. trước hết là vì tình yêu đất nước – “yêu tổ quốc”, yêu tổ quốc – “vì người nhà”. sau tất cả, đó là nhờ bạn. Tôi hy vọng bạn có thể sống trong hòa bình. đó là những mục đích chiến đấu rất cao cả và thiêng liêng.

Tiếng gà trưa bao trùm toàn bài thơ, không chỉ gợi lại những kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ mà còn chứa đựng tình cảm sâu nặng của người cháu đối với bà mình.

cảm nhận về bài thơ tiếng gà trưa – văn mẫu 6

xuan quynh là một trong những nhà thơ nổi tiếng trong nền văn học hiện đại Việt Nam. “Tiếng gà trưa” được viết vào những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. bài thơ là tiếng lòng, là tiếng gọi của Tổ quốc, của gia đình, của nhân dân vẫn khắc ghi trong lòng những người lính ra trận, trở thành hành trang của những người lính trẻ.

Tiếng gà là âm thanh quen thuộc ở làng quê Việt Nam. nó gợi lên cuộc sống thanh bình của những người nông dân quanh năm sau lũy tre làng. Nhưng bằng chính cảm xúc của mình, Xuân Quỳnh đã thổi hồn vào đó một câu chuyện về những ngày thơ ấu. tiếng gà trống gáy buổi trưa làm náo động cái nắng giữa trưa hành quân. người lính như được tiếp thêm sức mạnh cho đôi chân bớt mỏi, lòng anh trào dâng bao cảm xúc. tiếng gà như tiếng gọi của đất nước:

<3

Tiếp theo, cụm từ “tiếng gà trưa” được lặp lại ba lần gợi cho người cháu nhớ đến hình ảnh người bà kính yêu, nâng niu từng quả trứng hồng:

“Buổi trưa con gà mái làm tổ bằng rơm hồng, những quả trứng này con gà mái mơ thấy toàn thân có bông hoa trắng lốm đốm này con gà mái vàng có bộ lông rực rỡ như mặt trời”

Những năm tháng thơ ấu của tôi với cô ấy đầy ắp những kỷ niệm đáng nhớ. Tôi nhớ hơn khi anh tò mò xem cô ấy đẻ trứng, và sau đó anh ấy đã mắng cô ấy. lòng tôi ngây thơ tin lời anh nói, sợ mất mặt, tôi quay lại soi gương:

“Tiếng gà mái trưa có tiếng bà nội vẫn mắng gà mái đẻ, nhưng bạn nhìn bà rồi lại về đàn con soi gương, lo lắng cho chúng… khi gió đông. Đến cô ấy chăm sóc gà để không bị lạnh quá, để cuối năm bán được gà và sắm cho mình những bộ quần áo mới ”

nhưng nổi bật hơn cả là hình ảnh người bà. Bà luôn ân cần, tần tảo và mòn mỏi chờ cuối năm có đàn gà bán để mua quần áo cho cháu. cả đời bà chăm sóc con cháu:

“Ôi cái quần jean xanh, đôi chân dài rộng quét sàn, chiếc áo măng tô, vào đây và nghe thì thầm”

Tuổi thơ của tôi với cô ấy là những ngày tôi sẽ không bao giờ quên. tiếng gà trống buổi trưa cũng là tiếng gọi ước mơ của người lính:

“Tiếng gà trưa mang đến bao nhiêu niềm hạnh phúc khi đêm về, giấc mơ màu trứng”

Âm thanh quen thuộc vang lên như ký ức tuổi thơ. nhưng không chỉ vậy, âm thanh đó còn như tiếng gọi quê hương của gia đình. tiếng gà không chỉ là một âm thanh bình thường mà con người nghe thấy. nhưng ông đã ám ảnh trái tim đứa cháu bằng những giấc mơ. cuối cùng bài thơ cho người đọc thấy mục đích chiến đấu của người lính:

“Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu quê hương đất nước, vì những người hàng xóm thân yêu và vì các bạn, vì tiếng gà rơi vào những quả trứng hồng của tuổi thơ tôi”

từ “vì” được lặp lại bốn lần – khẳng định mục đích chiến đấu của người lính. Người cháu chiến đấu vì quê hương thân yêu, vì phố thị, nhưng quan trọng hơn cả là bà ngoại, với niềm khao khát một cuộc sống hòa bình. hai tiếng “bà” thật xúc động. Tiếng gọi thân thương ấy như niềm tin cho người lính trong cuộc chiến bảo vệ quê hương thân yêu.

Bài thơ “tiếng gà trưa” của xuan quynh đã khắc họa nổi bật tình cảm của người cháu gái. đồng thời, người đọc cũng cảm nhận được tình yêu quê hương, đất nước.

cảm nghĩ về bài thơ tiếng gà trống giữa trưa – văn mẫu 7

xuan quynh là nhà thơ của những cảm xúc đời thường. bài thơ “tiếng gà trưa” của tác giả Xuân Quynh đã mang đến cho người đọc những cảm nhận sâu sắc về tình cảm bà cháu.

Mở đầu bài thơ, nhà thơ đã khắc họa hình ảnh người cháu trong cuộc hành quân dài ngày gian khổ. Chợt nhìn ra phố, tôi nghe thấy một âm thanh quen thuộc:

“Trên đường hành quân xa, tôi dừng lại bên một thị trấn nhỏ, tiếng gà nhảy trong tổ:“ cục… cục ”Tôi nghe cái nắng chói chang giữa trưa, tôi nghe tiếng chân mỏi gọi về tuổi thơ ”

đó là tiếng gà: “cục… đồng hồ chúng tôi” gợi lên những kỷ niệm thời thơ ấu. Đó là những tháng ngày sống bên chị, vất vả nhưng ấm áp. Phép tu từ ngụ ngôn với điệp từ “lắng nghe” cùng với những hình ảnh ẩn dụ “xao xuyến giữa trưa nắng”, “chân vơi đi nỗi mỏi”, “gọi về tuổi thơ” đã nhấn mạnh niềm xúc động của người lính khi nghe tiếng gà trưa. Đó là âm thanh làm rung chuyển cả một thị trấn yên bình. khơi gợi ký ức tuổi thơ của người lính.

Những ký ức tuổi thơ sau đó được thể hiện qua một đoạn hồi tưởng:

“Buổi trưa con gà mái làm tổ bằng rơm hồng, những quả trứng này con gà mái mơ thấy toàn thân có bông hoa trắng lốm đốm này con gà mái vàng có bộ lông rực rỡ như mặt trời”

hình ảnh trong ký ức của tôi về “con gà mái mơ” với những bông hoa lấm tấm trắng, “con gà mái vàng” với bộ lông rực rỡ như mặt trời. đặc biệt nhất là kỉ niệm khi tò mò thấy con gà mái đẻ trứng thì bị bà nội mắng:

“bạn nhìn con gà rồi bỏ đi”

Những lời mắng mỏ của bà nội khiến cháu trai tin là có thật, sau đó cháu quay lại soi gương vì sợ mất mặt. Kỉ niệm về một thời thơ ấu rất đáng nhớ. nhưng không dừng lại ở đó, tiếng gà còn gợi cho ta những nỗi niềm vất vả của bà ngoại:

<3

Bà ngoại đã làm việc vất vả để nuôi nấng cháu mình trong nhiều năm. ông đã dùng đôi bàn tay đã lao động cả đời để chăm chút từng quả trứng cho con gà mái ấp. vì đó là nguồn sống để bà bán hàng, cuối năm có tiền mua quần áo mới cho các cháu. người bà hiện lên với phẩm chất tiêu biểu của người phụ nữ Việt Nam: đức hi sinh. bà luôn ở bên cạnh con cháu mà không một phút nghĩ đến bản thân. sau đó khi mùa đông đến, trời lạnh và anh ấy lo lắng lũ gà sẽ chết:

“Năm nào gió đông về là chị lại chăm sóc gà để không bị lạnh, để cuối năm bán gà cho mình áo mới”

tiếng gà trống buổi trưa là nơi chứa đựng bao hạnh phúc và ước mơ mà tôi hằng mong ước khi còn nhỏ:

“Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu quê hương đất nước, vì những người hàng xóm thân yêu và vì các bạn, vì tiếng gà rơi vào những quả trứng hồng của tuổi thơ tôi”

Nhà thơ đã khéo léo sử dụng cụm từ ngụ ngôn “vì” để nhấn mạnh mục đích chiến đấu của người cháu mình. lớn lên thì tham gia chiến đấu bảo vệ đất nước. trước hết là tình yêu đất nước – “yêu tổ quốc”, sau đó là yêu quê hương đất nước – “yêu đồng bào”. đặc biệt nhất cũng là vì người bà “của bà, của cải cũng vì bà”. cái gọi là “bà” vang lên một cách trìu mến và thân thương. Ước gì có thể góp phần mang lại cuộc sống bình yên cho bà – cho những người thân yêu của mình, có thể thấy, đọc xong bài thơ, người đọc đã cảm nhận được những tình cảm thiêng liêng. Tiếng gà trưa là một bài thơ hay của Xuân Quynh.

suy nghĩ về bài thơ tiếng gà trưa – văn mẫu 8

tiếng gà trưa là một trong những bài thơ hay của nhà thơ xuân quy. bài thơ gợi bao kỉ niệm tuổi thơ và tình yêu thương của ông bà. tình cảm gia đình càng thêm sâu đậm tình cảm yêu nước.

Tiếng gà là âm thanh quen thuộc ở làng quê Việt Nam. chính vì vậy trong bài thơ “tiếng gà trưa”, âm thanh này gợi cho nhân vật bài thơ những kỉ niệm tuổi thơ. người cháu đang hành quân, thấy dân chúng liền dừng lại nghỉ ngơi. khi nghe tiếng gà trống, người cháu nhớ lại những ngày còn sống bên bà ngoại:

“trên đường hành quân xa, tôi dừng chân ở một thị trấn nhỏ nghe tiếng gà nhảy ổ: cộp … cộp cộp của chúng tôi” nghe bàng hoàng giữa trưa nắng, nghe mỏi chân, nghe. theo tiếng gọi của tuổi thơ “

tất cả những kỷ niệm đẹp đẽ và ấm áp lần lượt hiện ra trong tâm trí người cháu:

“Con gà trống gáy buổi trưa làm tổ bằng ổ rơm hồng những quả trứng này, con gà mái mơ toàn thân, bông hoa trắng lốm đốm này, con gà mái vàng có bộ lông rực rỡ như mặt trời này”

Tôi nhớ nhất khi anh ấy tò mò về việc tôi đẻ trứng và sau đó anh ấy đã mắng tôi. lòng tôi ngây thơ tin lời anh nói, sợ mất mặt, tôi quay lại soi gương:

“Tiếng gà mái buổi trưa có tiếng bà nội vẫn mắng con gà mái đẻ, nhưng nhìn bà rồi lại soi gương mà lòng thấy lo…

khi gió đông đến, cô ấy chăm sóc đàn gà của tôi. Mong trời không đông để cuối năm bán gà mua quần áo mới ”

đặc biệt là hình ảnh người bà hiền hậu, cần mẫn. Bà luôn ân cần, tần tảo và mòn mỏi chờ cuối năm có đàn gà bán để mua quần áo cho cháu. cả đời bà chăm sóc con cháu:

“ôi, cái quần bò, chân dài miên man diện áo măng tô. Vào đi nghe sột soạt”

Tuổi thơ của tôi với cô ấy thật khó khăn, nhưng hạnh phúc. điều đó khiến tôi không thể nào quên:

“Tiếng gà trưa mang lại cho tôi bao nhiêu hạnh phúc?” Đêm về nhà, tôi mơ một giấc mơ màu trứng ”

Tiếng gà trưa như tiếng gọi quê nhà. tiếng gà không chỉ là một âm thanh bình thường mà con người nghe thấy. nhưng ông đã ám ảnh trái tim đứa cháu bằng những giấc mơ. cuối cùng bài thơ cho người đọc thấy mục đích chiến đấu của người lính:

“Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu đất nước, vì đồng bào thân yêu và vì các bạn, vì tiếng gà gáy trong ổ trứng hồng thuở ấu thơ”

Trong khổ thơ cuối, từ “vì” được lặp lại bốn lần càng khẳng định mục đích cao cả trong chiến đấu của người lính. người cháu yêu quý và kính trọng bà. Tôi nhớ đến cô ấy với lòng biết ơn chân thành. Bà là một trong những lý do khiến tôi chiến đấu để mang lại hòa bình cho đất nước và cho cả các bạn.

Mạch cảm xúc của bài thơ diễn ra một cách tự nhiên. từ hình ảnh đàn gà nhớ đến người bà cần mẫn, từ đó thể hiện tình yêu thương với bà và khẳng định mục đích cao cả của đấu tranh.

Tình cảm của ông bà trong bài thơ thật chân thành và cảm động. bài thơ đã mang lại cho người đọc nhiều cảm xúc và suy nghĩ.

suy nghĩ về bài thơ tiếng gà trưa – văn mẫu 9

Những bài thơ của xuân quynh thường viết về tình cảm gần gũi, giản dị và trong sáng của cuộc sống gia đình, đời thường. và “tiếng gà trưa” là một trong những bài thơ đó.

Chúng ta có thể nghe thấy tiếng gà vào buổi trưa ở khắp các làng quê Việt Nam. đó là một âm thanh rất đỗi thân quen, gợi cho người ta nhớ quê hương. Người cháu trong bài thơ đang đi trên đường, dừng lại ở một làng quê nhỏ, nghe tiếng gà gáy, ông lại nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu:

“trên đường hành quân xa, chúng tôi dừng lại trong một xóm nhỏ để lắng nghe tiếng gà nhảy ổ: ọp ẹp … ục ục.

nhà thơ đã sử dụng phép liên tưởng “nghe” kết hợp với ẩn dụ để chuyển cảm giác “nắng trưa rung rinh”, “mỏi chân”, từ đó cho thấy tiếng gà trống giữa trưa đã trở thành tiếng gọi của tuổi già. và rồi những ký ức tuổi thơ lần lượt hiện về qua dòng hồi tưởng của đứa cháu:

“Con gà trống gáy buổi trưa làm tổ bằng ổ rơm hồng những quả trứng này, con gà mái mơ toàn thân, bông hoa trắng lốm đốm này, con gà mái vàng có bộ lông rực rỡ như mặt trời này”

hình ảnh “gà mơ – thân hoa đốm trắng”, “gà vàng – lông sáng như mặt trời” rất đỗi thân quen, gần gũi với đồng ruộng. và thậm chí khi tôi tò mò muốn ăn trộm gà đẻ, anh ấy đã mắng tôi:

“tiếng gà mái trưa có tiếng, nó vẫn mắng con gà mái đẻ, nhưng bạn nhìn nó rồi lại soi gương mà lòng mình lo lắng”

Những lời trách mắng yêu thương của anh ấy chứa đựng rất nhiều tình yêu thương dành cho đứa cháu gái sơ sinh của anh ấy. không vì thế mà anh phải chăm đàn gà để cuối năm bán đi mua quần áo mới cho cháu:

“Khi gió đông về, cô ấy chăm sóc đàn gà của tôi và hy vọng nó không bị đóng băng để cuối năm có thể bán gà và mua quần áo mới”

đã bảo vệ những quả trứng, tiết kiệm từng quả để bán lấy tiền mua quần áo mới cho cháu trai. khi mùa đông đến, trời lạnh và anh ấy lo lắng rằng những con gà sẽ chết.

Người bà hiện ra với những vật dụng quen thuộc gợi nhớ đến hình ảnh chân quê, chất phác của bà:

“ôi, cái quần bò, chân dài miên man diện áo măng tô. Vào đi nghe sột soạt”

Tuổi thơ của tôi với cô ấy thật khó khăn, nhưng hạnh phúc. điều đó khiến tôi không thể nào quên:

“Tiếng gà trưa mang lại cho tôi bao nhiêu hạnh phúc?” Đêm về nhà, tôi mơ một giấc mơ màu trứng ”

<3

khổ thơ cuối như một lời giải thích của người cháu – người lính về mục đích chiến đấu:

“Hôm nay tôi chiến đấu vì tình yêu đất nước, vì đồng bào thân yêu và vì các bạn, vì tiếng gà gáy trong ổ trứng hồng thuở ấu thơ”

Từ “bởi vì” được lặp lại bốn lần, nhấn mạnh mục đích của cuộc chiến, có thể thấy đây đều là những mục đích cao cả. từ tình yêu làng quê, tình yêu phố thị hay tình yêu với người bà. vì vậy bạn là một trong những lý do khiến tôi chiến đấu để mang lại hòa bình cho đất nước và cho cả bạn.

bằng cách đọc “tiếng gà trưa”, chúng ta có thể thấy hình ảnh của mình trong đó. từ đó, mỗi người càng yêu quý và trân trọng bà của mình hơn.

XEM THÊM:  TOP 28 mẫu Mở bài Chuyện chức phán sự đền Tản Viên

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Cảm nghĩ về bài Tiếng gà trưa – Văn 7 (9 mẫu). Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *