Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
545 lượt xem

Cảm nhận bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

Bạn đang quan tâm đến Cảm nhận bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Cảm nhận bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

<3, đất nước nghiêm túc và quan niệm sống của tác giả.

tôi. hướng dẫn làm bài thơ cảm xúc – xuân điều

1. phân tích chủ đề

– Yêu cầu về nội dung: thể hiện nhanh cảm xúc với bài thơ, từ đó rút ra được ý nghĩa, ý tứ mà tác giả gửi gắm trong tác phẩm.

bạn đang xem nó: cảm nhận sức mạnh kỳ diệu của mùa xuân

– phạm vi tài liệu, dẫn chứng: chi tiết, từ ngữ, hình ảnh, … trong bài thơ viết vội vàng của xuân khảo

– phương pháp lập luận chính: phân tích, cảm nhận

2. bình luận vội vàng về bài thơ

– luận điểm 1: tuổi xuân nồng nàn, say đắm

– luận điểm 2: quan niệm mới về thời thanh xuân

– luận điểm 3: giải pháp để tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống

ii. lập dàn ý để cảm nhận bài thơ vội vàng

1. mở bài ra thấy gấp gáp

– giới thiệu tác giả xuan dieu

– giới thiệu chung về bài thơ nhanh lên

2. thân bài cảm nhận được dòng thơ gấp gáp

a. yêu đời tha thiết, say mê sắc xuân:

– bài thơ bằng năm thứ tiếng:

“Tôi muốn tắt nắng

để màu không bị phai

Tôi muốn cuốn theo chiều gió

đừng để hương bay xa ”

– nghệ thuật:

+ thông báo có cấu trúc “Tôi muốn, tôi cho”, ám chỉ “không”: như một yêu cầu khẩn cấp

= & gt; tác dụng: nhấn mạnh khát vọng cháy bỏng, tha thiết muốn được “khuất nắng”, “buộc gió” để giữ màu cho đời, giữ hương thơm cho đời, lưu giữ mãi khoảnh khắc đẹp đẽ nhất của thiên nhiên hiện hữu.

– nghệ thuật: thông điệp cấu trúc, đảo ngữ “đây là đây, đây là đây”, danh sách

= & gt; tiết lộ vẻ đẹp không thể thay đổi, không thể thực hiện được của thế giới. nhà thơ mở ra giác quan để đón nhận vẻ đẹp trần thế. Đây cũng là tiêu chí của thi sĩ xuân sắc được lặp lại trong nhiều bài thơ khác:

“sống hết lòng, hết sức, sống hết lòng

sống một cuộc sống đầy bản lĩnh và những giác quan nhạy bén ”

= & gt; xuan dieu đã cảm nhận trọn vẹn hương vị và sắc màu của cuộc sống

– vẻ đẹp tự nhiên của mùa xuân trần gian:

+ “của con ong và con bướm này ở đây và bây giờ”: ngọt ngào

+ “hey hoa của cánh đồng xanh”: hương thơm, màu sắc

+ “này cành lá rung rinh”: dạng uyển chuyển

+ “this is my love song”: sound

+ “này, ánh sáng tỏa sáng trong mắt bạn”: ánh sáng của bình minh mùa xuân.

= & gt; tất cả những người đẹp mỗi ngày như một bữa tiệc trọn vẹn và thân thương, gõ cửa, mang niềm vui đến mọi nhà.

= & gt; Spring Magic Progressive New Perspective: Cuộc sống quanh ta đẹp đến khó tin. vẻ đẹp không ở đâu xa, mà ở ngay trên thế giới, xung quanh tôi.

– vẻ đẹp của tình yêu mùa xuân: vườn xuân đã trở thành vườn tình, vật có đôi, có cặp. từ nhà thơ trong khu vườn mùa xuân đến người tình trong khu vườn tình yêu.

+ xuan dieu tổng kết: “Tháng giêng ngon như đôi môi khép”

+ “Tháng Giêng” là tháng đầu tiên của mùa xuân, đẹp nhất và mát mẻ nhất

+ “gần môi”: phần da thịt và đẹp đẽ nhất của tuổi trẻ.

+ “ngon”: nghệ thuật chuyển đổi cảm giác. Tháng Giêng cho biết năm, tóm tắt = & gt; gần môi: hữu hình, cụ thể

= & gt; bạn có thể cảm nhận và tận hưởng vẻ đẹp của mùa xuân một cách rõ ràng và cụ thể hơn

– Quan điểm thẩm mỹ mới, tiến bộ: trong văn học cổ đại coi thiên nhiên là ngọn cờ của cái đẹp, trong thơ văn xuân, con người là ngọn cờ của cái đẹp, tôn vinh cái đẹp của con người. .

– sự kỳ diệu của thanh xuân luôn ám ảnh thời gian, sợ thời gian trôi đi, không đón nhận, tận hưởng từng giây tươi đẹp của cuộc sống.

– ý nghĩ về phép thuật mùa xuân:

“Tôi rất vui. nhưng vội vàng một nửa. ”

= & gt; dấu câu trong một vài câu thơ, thể hiện hai cung bậc cảm xúc của mùa xuân, đi từ cảm xúc vui sướng đến nhớ nhung. tiếc thanh xuân ngay cả khi thanh xuân đẹp nhất, chỉ cần có ý thức đón nhận, cảm nhận, căng hết mọi giác quan để đón nhận mọi vẻ đẹp của cuộc sống.

b. quan niệm mới về mùa xuân

* 2 dòng đầu tiên:

“mùa xuân đang đến, có nghĩa là mùa xuân đang qua

xuân còn trẻ nghĩa là xuân sẽ già ”

– thời gian tuyến tính, một đi không trở lại

– nghệ thuật:

+ nhịp điệu nối tiếp ở cả 3/4 câu thơ, miêu tả thời gian trôi qua

+ thông điệp cấu trúc: Câu định nghĩa loại thông báo có cấu trúc.

+ các cặp từ trái nghĩa: to – through, non – old.

= & gt; tác giả muốn nhấn mạnh quy luật bước đi, sự vận hành của thời gian, tuần tự, không quay lại.

* 7 câu tiếp theo

“Khi mùa xuân kết thúc, tôi cũng chết”

– thanh xuân đi qua mang theo tuổi trẻ của con người, quy luật tác động ngược trở lại.

– nghệ thuật: tạo thành các cặp đối lập:

+ chiều rộng – chật

+ thanh xuân theo chu kỳ – tuổi trẻ

+ nhưng trời đất – không còn là tôi nữa

= & gt; vô cùng và vô cùng của trời đất, nhưng đời người thì hữu hạn.

<3<3

= & gt; tuổi trẻ là khoảng thời gian tươi đẹp của mỗi người.

= & gt; cảm xúc của nhà thơ: bùi ngùi, tiếc nuối

* 7 câu cuối:

“mùi tháng năm nồng nàn hương chia”

– nghệ thuật chuyển đổi cảm giác: Tháng năm có hương, tháng năm cảm nhận bằng khứu giác, “ngửi”, vị “chia”, “giọt” thị giác, hình dung tháng năm. tóm tắt.

– những câu thơ sau là lời giải thích: sông núi vẫn thầm tạm biệt:

gió đẹp rì rào trong những chiếc lá xanh

tiếng chim hót đột nhiên ngừng hót.

= & gt; dòng chảy của thời gian khiến mọi thứ tách biệt trong từng khoảnh khắc, mọi thứ tách biệt khỏi một phần của tiền kiếp.

không bao giờ, oh! không bao giờ nữa …

= & gt; cảm giác hối hận, cơ sở khơi dậy những khao khát cháy bỏng trong đoạn tiếp theo.

c. giải pháp để tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống

– thanh xuân là mùa đẹp nhất trong năm, tuổi trẻ là giai đoạn đẹp nhất của cuộc đời.

– nghệ thuật:

+ thay đổi hướng: “i” thành “ta”

+ sử dụng nhiều loại động từ mạnh: ôm, rúc, say, đánh.

= & gt; mong muốn tận hưởng bằng tất cả các giác quan. vẻ đẹp của sự sống là vô hạn, đầy đủ và phong phú trên bàn xuân, cuộc sống.

+ sử dụng rất nhiều tính từ: choáng váng, đầy ắp, đầy đủ

= & gt; mô tả sự hài lòng tối đa khi thưởng thức.

“oh xuan hong, anh muốn cắn em”

– nghệ thuật chuyển đổi cảm giác: mùa xuân không còn là vô hình, trừu tượng, tác giả hình dung mùa xuân như một trái chín ửng hồng, muốn “cắn” = & gt; mong muốn tận hưởng.

– quan niệm sống của tác giả: đẩy nhanh cuộc sống, tận hưởng và cống hiến hết mình.

3. kết thúc bài viết, cảm thấy bài viết gấp rút

– nêu tóm tắt giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ

xem thêm:

  • tuyển tập những bài hát cói mở đầu hay nhất
  • tổng hợp những bài thơ cói hay nhất – xuân diệu

4. bản đồ tinh thần để cảm nhận adrenaline

Sơ đồ tư duy cảm nhận bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu

bản đồ tinh thần để cảm nhận bài thơ vội vàng của xuân điều

xem thêm: sơ đồ tư duy vội vàng

bài văn mẫu tham khảo để cảm nhận bài thơ viết vội

1. cảm nhận bài thơ vội vàng – bài văn số 1

Trong cuốn sách, nhà thơ Việt Nam thanh xuân viết: “thơ xuân diệu cũng là nguồn sống dồi dào chưa từng thấy ở đất nước yên ả này: xuân y mê đắm tình, mê trời, sống vội vàng, Tôi sống vội vàng, tôi muốn tận hưởng cuộc sống ngắn ngủi của mình “. Thơ xuân điệu bộc lộ một tâm hồn thơ trẻ trung, nồng nàn và yêu đời đến độ nồng nàn ấy thể hiện rõ trong bài thơ vội vã. bài thơ cũng thể hiện quan niệm sống của Xuân Diệu trước cách mạng tháng Tám.

về bố cục của bài thơ: bài thơ là một phép biện chứng của tâm hồn: xuân sắc yêu đời, nhất là tuổi trẻ, nhưng nhà thơ cũng rất sợ mất đi, nghĩ đến không tránh khỏi tiếc nuối, buồn bã, không khỏi xót xa. lãng phí cái đẹp một cách vô ích cuối cùng nhà thơ cũng phải chạy ngược lại với thời gian, vội vàng để tận hưởng hết vẻ đẹp mà cuộc đời ban tặng. đó là lý do của thái độ sống “vội vàng”. bài thơ thể hiện cái tôi trữ tình đầy cảm xúc với những trạng thái phức tạp, yêu mãnh liệt nhưng rồi hờn dỗi, hụt hẫng và tuyệt vọng, rồi đánh thức một tình yêu tha thiết để tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của cuộc sống.

bài thơ chủ yếu nói về mối quan hệ giữa thời gian và vẻ đẹp của cuộc sống và con người, đặc biệt là tuổi trẻ. cho thời gian dẫn đến một cách sống, một thái độ sống.

Ý thức được dòng chảy của thời gian, tác giả có một mong muốn rất nghệ thuật là níu kéo thời gian:

Tôi muốn tắt nắng

để màu không bị phai,

Tôi muốn ép gió

Đừng để hương bay mất.

Trong thơ xuân, gió và nước chảy thường là biểu tượng của thời gian. Trong bài thơ này, nắng và gió là hình ảnh cụ thể của thiên nhiên và là biểu tượng của thời gian. hương thơm và màu sắc là những hình ảnh cụ thể nhưng cũng là biểu tượng của mùa xuân: sắc đẹp.

Tác giả đã sử dụng các động từ mạnh: dập tắt (nắng), buộc (gió) để thể hiện ý muốn chiếm đoạt quyền của tạo hóa, giữ gìn sắc xuân. muốn chống lại các quy luật của tự nhiên để giữ mãi vẻ đẹp của cuộc đời là một khát vọng rất nghệ thuật: thể hiện một tình yêu mãnh liệt với cuộc sống, bất chấp mọi quy luật. những câu thơ ngắn gọn, giọng thơ khỏe khoắn cũng giúp thể hiện thái độ vội vàng, tâm hồn trẻ trung, tràn đầy sức sống của tác giả.

tác giả muốn nắm lấy quyền của tạo hóa để giữ mãi thanh xuân vì thanh xuân đẹp quá:

của con ong và con bướm này trong tuần này, con yêu

đây là những bông hoa của cánh đồng xanh

đây là cành lá rung rinh

đây là bản tình ca về tổ ấm của anh em này

cách miêu tả mùa xuân rất mới. dòng thứ nhất và dòng thứ tư có một cú pháp mới, đảo trật tự các thành phần câu để làm nổi bật hương vị và âm hưởng của mùa xuân: thời gian là mật, không gian là âm nhạc. tác giả không chỉ chú ý đến điểm tham quan, âm thanh mà còn chú trọng thể hiện mức độ, độ đậm nhạt của hình ảnh, chi tiết. nhà thơ cũng cảm nhận điều đó bằng nhiều giác quan: tháng mật, non xanh, cành lá, khúc giao duyên… để tô đậm vẻ đẹp mùa xuân đang lúc đằm thắm, nồng nàn, tràn đầy sức sống, duyên dáng, tươi vui. vẻ đẹp của mùa xuân còn được cảm nhận qua cảm giác thưởng thức:

và đây là đèn nhấp nháy

vào mỗi buổi sáng, thần vui vẻ gõ cửa

Tháng Giêng ngon lành như một đôi môi chúm chím.

Nắng xuân rực rỡ dễ chịu đến vui mắt. một so sánh mới táo bạo: những tia sáng của cực quang được ví như mí mắt của một thiếu nữ, cực quang vừa mới thức giấc và một cái chập chờn là ánh sáng thuần khiết tràn khắp mọi nơi và gõ cửa mọi cánh cửa! trong một bài thơ khác, nhà thơ so sánh ngược lại:

chiếc áo mới cũng say theo gió và nước

đôi lông mi dài rung rinh trong ánh mặt trời hạnh phúc.

(đầu mùa xuân)

<3

Tóm lại, mùa xuân mang vẻ đẹp hồng hào, tươi tắn và nồng nàn như làn môi quyến rũ của người con gái mà tác giả muốn thưởng thức. Khác với thơ cổ điển và đưa ra một quan điểm thẩm mỹ mới, Xuân Diệu cho rằng vẻ đẹp của con người là tuyệt vời, là tiêu chuẩn cho mọi vẻ đẹp của tạo hóa.

kỹ thuật nghệ thuật nổi bật trong bài thơ là phép nhắc: ở đây liệt kê hàng loạt vẻ đẹp của mùa xuân và nói lên sự phong phú vô hạn của mùa xuân, thiên nhiên như dọn bàn ăn, con người có đầy đủ thức ăn ngon. tác giả đã đón nhận và muốn tận hưởng vẻ đẹp mà thiên nhiên đã ban tặng, không nên để quá nhiều rồi mới hối hận:

Tôi không đợi nắng hè luôn đến mùa xuân.

Đây là ý chính của bài thơ: tranh thủ thời gian, tận hưởng vẻ đẹp của cuộc sống, dẫn đến thái độ sống vội vàng. giai điệu chung của bài thơ là sôi nổi, thiết tha.

Tác giả đã trực giác về thời gian trôi qua mạnh mẽ:

mùa xuân đang đến, có nghĩa là mùa xuân đang trôi qua

xuân còn trẻ, nghĩa là xuân sẽ già

Nếu mùa xuân kết thúc, điều đó có nghĩa là tôi cũng sẽ chết.

Cách cảm nhận thời gian trôi đi, thơ ca đã nói rất nhiều: “mùa đông đến, mùa xuân đến / mùa hè tươi sáng trở lại, lặng lẽ, mùa thu đến”, nhưng (với nhịp thơ nhanh) chỉ có mùa xuân. phép thuật đồng thời, nhà thơ có thể nhìn thấy vẻ đẹp đã bắt đầu tàn phai, đồng thời nhà thơ ở vẻ đẹp đã bắt đầu tàn phai, đồng thời nhà thơ nhìn thấy sự xuất hiện của mùa xuân nhưng cũng sự ra đi của mùa xuân. hàm ý như nhấn mạnh rồi lặp lại quy luật khắc nghiệt: thời gian trôi nhanh quá, nhan sắc tàn phai, tuổi trẻ qua đi. tác giả xót xa trước vẻ đẹp – sự hữu hạn của kiếp người, khiến giọng thơ trở nên tâm trạng:

lòng tôi rộng, nhưng lượng trời thì hẹp

không để tuổi trẻ của thế giới bị kéo dài…

còn trời đất, nhưng vĩnh viễn không có ta,

xin lỗi mọi người;

hoài niệm về thanh xuân – tuổi trẻ, đó là tiếc nuối cả đời. đó là biểu hiện của lòng yêu cuộc sống, ý thức được giá trị của cuộc sống. tiếc thanh xuân ngay giữa thanh xuân, tiếc tuổi thanh xuân khi còn trẻ là sự thức tỉnh ý thức về vẻ đẹp vô giá của cuộc sống, vì vậy cần phải nắm bắt thời gian, làm sao để sống có ý nghĩa và đàng hoàng với kiếp người. nó là một khái niệm của con người. thời tiết lạnh giá và thiếu hiểu biết đã âm thầm tàn phá nhan sắc một cách không thương tiếc. Khi vẻ đẹp tàn lụi, thiên nhiên đối nghịch với con người: lòng ta thì rộng mà trời thì hẹp, trời đất không còn ta và thiên nhiên cũng mất đi niềm vui tự nhiên:

mùi mayo và vị của phôi bị hỏng

những ngọn núi và dòng sông vẫn tạm biệt trong im lặng …

gió đẹp thì thầm trong những chiếc lá xanh,

Bạn có tức giận vì phải bay đi không?

thanh xuân, tuổi trẻ, tất cả đều trôi theo thời gian, theo nhịp điệu tuần hoàn của vũ trụ. tác giả bất lực trước sự ra đi của sắc đẹp, thanh xuân và thấy đời người có hạn nên câu thơ trở nên buồn man mác:

không bao giờ, oh! không bao giờ nữa.

nhưng tác giả không phó mặc theo sự sắp đặt của tạo hóa mà vươn lên cạnh tranh với thời gian, từ đó dẫn đến một thái độ sống đặc biệt:

hãy bắt đầu! mùa giải vẫn chưa được đặt vào buổi chiều

Tôi muốn ôm

tất cả sự sống chỉ mới bắt đầu nở rộ

Tôi muốn mây di chuyển và gió thổi,

Tôi muốn yêu những chú bướm,

Tôi muốn ghi lại một nụ hôn

và nước, cây và cỏ,

vì có mùi, đầy ánh sáng,

hài lòng với vẻ đẹp của những ngày mát mẻ;

– ôi xuân hồng, anh muốn cắn em!

Cụm từ “Tôi muốn ôm” nổi bật lên thành một dòng thơ như để nhấn mạnh và khẳng định khát vọng mãnh liệt, đồng thời tạo nên hình ảnh một con người dang rộng vòng tay và muốn ôm trọn vẻ đẹp vào lòng. . tận hưởng chất liệu của bạn. Nhờ tình yêu đời tha thiết, tác giả đã tận dụng được vẻ đẹp của thanh xuân khi thời gian chưa tàn phá. vẻ đẹp tiếp tục tươi tắn, nồng nàn và tràn đầy sức sống: sức sống… mơn trớn… giọng thơ khẩn trương, sôi nổi, kết hợp với phép ám chỉ “ta muốn” thể hiện niềm khao khát mãnh liệt, khẩn trương, vội vã, muốn được sống trọn vẹn, trọn vẹn. .

các động từ mạnh: ôm, siết chặt, nhặt, cắn thể hiện các hoạt động nhanh, mạnh và có định hướng. tác giả như muốn vồ vập, ngấu nghiến để tận hưởng trọn vẹn vẻ đẹp của cuộc sống, thể hiện tình yêu đời tha thiết tột độ. tác giả đã khai mở mọi giác quan để tận hưởng trọn vẹn và sống thanh xuân, tuổi trẻ:

sống hết lòng, sống hết lòng

sống toàn bộ cơ thể và nhận thức được tất cả các giác quan.

bài thơ vội vàng thể hiện ý nghĩa giá trị của cuộc sống. đặc biệt là mùa xuân – tuổi trẻ. từ đó tác giả bộc lộ tình yêu tha thiết, say đắm, say mê với cuộc sống và tuổi trẻ – một vẻ đẹp có thật ở trần gian, không ở chốn hư ảo xa lạ nào trong thuyết giảng. bài thơ có cái nhìn tích cực về cuộc sống, biết cách sống trọn vẹn, sống có ý nghĩa, biết tận hưởng những vẻ đẹp mà cuộc đời ban tặng, không để cuộc đời, nhất là tuổi trẻ trôi qua vô ích. .

tham khảo: phân tích quan niệm sống vội vã của xuan dieu

2. cảm nhận bài thơ vội vàng – bài văn số 2

Vội vàng lên là một bài thơ xuất sắc tiêu biểu cho thơ xuân điệu, một tác phẩm thể hiện trọn vẹn những cung bậc cảm xúc của tình yêu, đồng thời bộc lộ những khát khao thiết tha mãnh liệt của tác giả. Bằng cách đó, nhà thơ đã truyền tải đến người đọc, người nghe những triết lý nhân sinh sâu sắc bằng giọng thơ tự do, phóng khoáng.

Nhận xét về phong trào thơ mới, nhà phê bình Hoài Thanh đã có một nhận xét rất tâm đắc khi cho rằng: “Xuân điệu là một trong những nhà thơ mới”. Thơ xuân điệu vừa có sự kết hợp hài hòa giữa yếu tố cổ điển và hiện đại trong tư tưởng, cảm nhận thẩm mỹ, vừa có chất phương tây rất nồng nàn, gợi nhiều nhưng sâu lắng, là hồn cốt của dân tộc sâu sắc. trong lúc vội vàng, chúng tôi thậm chí còn cảm nhận được điều đó rõ ràng hơn.

“Tôi muốn tắt nắng

để màu không bị phai

Tôi muốn cuốn theo chiều gió

đừng để hương bay xa ”

sự ám chỉ cấu trúc trong bốn dòng đầu của bài thơ, kết hợp với sự ám chỉ “muốn” và ám chỉ “cho” nhấn mạnh niềm khao khát của nhà thơ, mong muốn được hòa hợp với thiên nhiên, bám vào cuộc sống, để tận hưởng và duy trì những điều tốt đẹp nhất. hương vị tươi đẹp của cuộc sống trên thế giới, màu của nắng và gió, như họ có mac bạn muốn chờ đợi cho mặt trăng và mặt trăng trở lại. Mong muốn đó có vẻ xa hoa, nhưng đó là đặc trưng của văn học lãng mạn, nó khuyến khích trí tưởng tượng thể hiện khát vọng và ước mơ.

Quả thực, ghi lại những khoảnh khắc tuyệt vời của thiên nhiên, được ôm ấp và tận hưởng bên nhau luôn là niềm ao ước muôn thuở của thi nhân, thật đẹp, thật đáng quý. Nếu cuộc đời không được yêu, nếu tuổi xuân và tuổi trẻ không được yêu, thì nhà thơ sẽ không bao giờ có được những khát khao đẹp đẽ và những ý thơ sâu sắc đến thế. thể thơ ngũ ngôn, nhịp điệu lúc nhẹ nhàng, thiết tha, sâu lắng thể hiện khát vọng mãnh liệt của nhà thơ là tâm hồn tha thiết, sôi nổi, yêu đời tha thiết.

cảm xúc dâng trào của tác giả từ khát khao mãnh liệt muốn bám lấy màu nắng và mùi gió, biến thành hình ảnh thiên nhiên tươi sáng, rực rỡ mà không kém phần lãng mạn, trẻ trung.

p >

“đây là mật của ong và bướm này

đây là những bông hoa của cánh đồng xanh

đây cành lá rung rinh

đây là bài hát tình yêu của tôi

và đây là đèn nhấp nháy

mỗi buổi sáng, thần vui vẻ gõ cửa. ”

ta thấy một hồn xuân diệu vợi tràn đầy tình yêu với thiên nhiên, với cuộc đời, trong đôi mắt ấy, cuộc đời thật ngọt ngào với “tuần đầy mật”, ta thấy hoa cỏ khoe sắc nơi “đồng xanh đang hát”, thấy để những chồi non của “cành tơ hồng”, hòa cùng hình ảnh sống động là tiếng hót thiết tha của loài chim yến. cuộc sống trong mắt nhà thơ luôn tràn đầy niềm vui, khi “mỗi sớm mai thần vui gọi cửa”. . Giọng thơ thật mềm mại, đàn hồi thể hiện niềm xúc động, vui sướng trước sắc xuân trong trẻo, náo nhiệt.

Đang thả hồn bay bổng với cảnh sắc thiên nhiên tươi đẹp, tác giả chợt giật mình, giọng thơ trở nên gấp gáp, gấp gáp như sợ bỏ sót một điều gì đó rất quan trọng.

“mùa xuân đang đến có nghĩa là mùa xuân sẽ qua

XEM THÊM:  Bai van thuyet minh ve chiec ao dai

xuân còn trẻ nghĩa là xuân sẽ già ”

à, tác giả nhận ra rằng vạn vật là hữu hạn, xuân đến thì xuân cũng đi, nếu có “trẻ” thì cũng phải có “già”, đời người cũng vậy, không thể thoát khỏi bàn tay của ông trời. “Nếu mùa xuân kết thúc, tôi cũng sẽ chết.” xuân sắc mang một cảm nhận rất sâu sắc về thời thanh xuân, mỗi câu thơ đều bộc lộ tâm trạng lo lắng, bất an của nhà thơ, anh lo rằng thanh xuân sẽ hết, tuổi trẻ cũng sẽ qua nhanh. trong khi anh ấy chưa kịp tận hưởng cuộc sống một cách trọn vẹn, trọn vẹn thanh xuân.

“Trái tim tôi rộng nhưng bầu trời hẹp

không để kéo dài tuổi trẻ của thế giới ”

tác giả bắt đầu có chút oán hận, trách trời, tình yêu sinh mệnh, khát vọng yêu đương của tuổi trẻ vẫn nồng nàn mãnh liệt, nhưng thần lại keo kiệt, không “lâu dài”. “.” dài “là bao lâu? Tôi nghĩ rằng, với cái” tham “hưởng thụ và niềm khao khát mùa xuân sâu sắc, thì cái” dài “ở đây dễ dàng vô hạn. Ta thấy rằng nỗi niềm của tuổi trẻ và tuổi xuân đã hiện hữu trong tâm hồn tác giả. từ khi còn rất trẻ, tuổi xuân chưa qua, tuổi đời còn trẻ và sâu lắng, người đọc cũng dần nhận ra triết lý sâu sắc của thời gian mà Xuân Diệu đã gửi gắm vào từng câu thơ vội vàng.

Nếu ai đó nói “thanh xuân cứ tuần hoàn” thì xuan dieu sẽ trả lời ngay “thanh xuân không bao giờ phai nhạt”. ừ thì xuân đi xuân về, nhưng có ai trong đời trẻ lại hai lần? Thế nên điều Xuân Diệu lo lắng và tiếc nuối là tuổi trẻ của đời người là hữu hạn, yêu thôi chưa đủ, hưởng mọi thú vui của thế gian cũng chưa đủ để sống và yêu trong đam mê ngọt ngào.

chết đi là trở về với cát bụi “còn đất trời, nhưng vĩnh viễn không có ta”, xuân điều sống trong “thương tiếc cả thế gian”, nỗi tiếc thương của nhà thơ là vô tận, tiếc nuối tất cả, trời đất cũng đã mang nó đến cho tâm hồn ăn năn vĩ đại của anh. triết lý sâu xa của thời gian hiện lên trong từng câu thơ, xuyên qua làn gió với “nỗi hận phải bay đi”, tiếng chim “sợ sắp chết”. xuan dieu đang chứng tỏ rằng không chỉ anh, mà cả thế giới đều sợ thời gian trôi nhanh, thanh xuân sẽ chóng tàn.

trong bài thơ có đoạn “không bao giờ! ồ! không bao giờ nữa… / thôi nào! mùa chưa lặn đã xế chiều. ”hồi sinh trong tiếc nuối, xuân điều như lập tức xốc lại tinh thần, tác giả nhận ra rằng không thể sống mãi như thế này, nếu tuổi trẻ“ hai lần không được phục hồi ”, vậy thì có sao đâu. yêu, không tận hưởng cuộc sống vẫn còn tươi đẹp, trước khi chúng ta già, mắt mù, tai yếu?

“Tôi muốn ôm

tất cả sự sống chỉ mới bắt đầu nở rộ

Tôi muốn mây di chuyển và gió thổi

Tôi muốn yêu những chú bướm

Tôi muốn ghi lại nó trong một nụ hôn. ”

Giọng thơ của tác giả mang một cảm giác khẩn trương, sợ hãi rằng tuổi trẻ và thanh xuân sẽ mất đi. Tôi cảm thấy mùa xuân diệu kỳ muốn ôm trọn mọi thứ vào lòng và tận hưởng nó một cách trọn vẹn nhất. anh “say” hương hoa cỏ, thả hồn mình vào “ánh sáng” của nắng xuân, và thưởng thức “hương vị của thời mát”. đỉnh điểm của khát vọng cháy bỏng ấy là khát khao được “cắn xé” “nụ tầm xuân” hoang dại và đầy quyến rũ. mong muốn không chỉ đơn giản là tận hưởng, mà là hướng tới khát vọng chiếm hữu, làm nên thanh xuân của riêng bạn, tận hưởng một cách chậm rãi đến trọn vẹn nhất.

Với giọng thơ da diết, nồng nàn và lãng mạn, nhanh lên là thông điệp đầy thôi thúc và khát khao mà mùa xuân muốn gửi đến những con người đang sống, không phân biệt già trẻ, trai gái. phụ nữ. chúng ta chỉ sinh ra và sống một lần, đừng lãng phí thời gian và tuổi trẻ của mình vào những việc vô bổ, đừng lo lắng chỉ để sống một cuộc đời tẻ nhạt. chủ động mở lòng để sống, cho đi và tận hưởng những gì tốt đẹp nhất. bài thơ là sự kết hợp độc đáo và hấp dẫn của cảm xúc dâng trào, cách lập luận sáng tạo, ngôn từ và hình ảnh đa dạng, tất cả đã tạo nên một tác phẩm đẹp, tươi mới và giàu cảm xúc.

3. cảm nhận bài thơ vội vã – bài văn số 3

“Chưa bao giờ người ta thấy một hồn thơ rộng lớn như hiện ra cùng một lúc, thơ mộng như luu trong lu, hùng vĩ như huyễn, trong sáng như nguyễn phách, huyễn hoặc như huy gần, cánh đồng như nguyễn bình. , lạ như che lan viên… và nồng nàn, say đắm, lo lắng như xuân điều ”(Thi nhân Việt Nam).

đọc những câu này, chúng ta sẽ không hiểu tại sao xuân diệu lại được ưu ái đến vậy. nó rõ ràng bây giờ! đơn giản vì anh là người “cuối cùng trong số những nhà thơ mới của những nhà thơ mới”. xuan dieu đã thể hiện trọn vẹn ý thức cá nhân của cái tôi mới và cũng mang bản sắc riêng. trong số những bài thơ của ông chúng ta không thể không vội nhắc đến. đoạn thơ tiêu biểu cho sức xuân bùng nổ mãnh liệt của cái tôi, ghi dấu ấn khá đậm nét vào hồn thơ yêu đời, có khát vọng sống “xao xuyến, rạo rực, trăn trở”. và điều quan trọng hơn, qua sự vội vã, chúng ta ý thức được một quan niệm sống rất mới: thông điệp mà nhà thơ muốn gửi đến người đọc.

Bạn có đang vội không? tên là rất đàn hồi! đây là triết lý sống và cũng là thái độ sống của nhà thơ: sống gấp gáp, khẩn trương, mở rộng lòng mình để đón nhận và nắm bắt mọi thứ. đã hơn một lần chúng ta bắt gặp sự hối hả, nhộn nhịp của xuan dieu, running:

nhanh lên, nhanh lên

ừm em yêu, tình yêu trẻ đang già đi!

thời gian, thanh xuân, tình yêu tuổi trẻ vẫn luôn thường trực, đến và đi trong bao trang xuân diệu. Vội vàng nhận ra một thiên đường nơi trần thế, nhà thơ yêu cuộc sống trần gian đang vây lấy mình và thấy ở cuộc đời ấy biết bao điều thú vị, đáng sống và biết tận hưởng những gì cuộc đời ban tặng. . đây là một quan niệm sống rất nhân văn, mang những ý nghĩa tích cực và giá trị nhân văn sâu sắc. nhà thơ muốn nhắn nhủ người đọc hãy sống hết mình khi còn trẻ, đừng để thời gian trôi qua lãng phí. sống vội để tận hưởng cuộc sống tươi đẹp. hãy luôn giữ cho mình mạch nguồn tình yêu tuổi trẻ.

tốt hơn một phút huy hoàng và rồi nó biến mất

Còn hơn buồn trăm năm.

Thông điệp mà sự kỳ diệu của mùa xuân gửi đến người đọc được hé mở qua từng đoạn của bài thơ, theo mạch cảm xúc trong tâm hồn nhà thơ. ngay từ đầu, chúng tôi đã được gặp với một thái độ rất ngớ ngẩn, rất kỳ lạ:

Tôi muốn tắt nắng

để màu không bị phai

Tôi muốn cuốn theo chiều gió

đừng để hương bay mất.

Ý tưởng tắt nắng, buộc gió thực sự táo bạo và độc đáo chỉ xuất hiện trong tâm trí mùa xuân, xuất phát từ tình yêu cuộc sống, từ khát vọng sống. cái kỳ diệu của mùa xuân muốn ra ngoài buộc nắng và gió cũng là để giữ gìn vẻ đẹp, sự tươi mới của vạn vật, sắc và mùi. xuân diệu muốn thời gian tĩnh lặng, mặc dù nó không nhìn cuộc đời bằng con mắt tĩnh. sự phi lý đó là mong muốn tối thượng và vô hạn. nhà thơ muốn bám vào thời gian đó, vào cuộc sống đó cho riêng mình.

mọi thứ đều có lý do! mùa xuân say đắm với cuộc sống đó bởi vì cô ấy đã tìm thấy một thiên đường trên trái đất. cuộc sống đẹp nhất của cuộc sống trần gian. cùng với đó, chúng ta vẫn có một giấc mơ lên ​​tiên, một giấc mơ rất xa xưa. xuân điểu đốt cảnh tiễn đưa mọi người về cõi trần (Thi nhân Việt Nam). cuộc sống xung quanh chúng ta là tươi đẹp nhất, vậy tại sao không tận hưởng nó? nhà thơ nhìn mùa xuân với tất cả niềm say mê và thiết tha:

về con ong và con bướm này trong tuần này

đây là những bông hoa của cánh đồng xanh

này, đây là cửa xoay

Đây là bản tình ca của tổ ấm anh em này.

Nghe này… hehehehehehehehehehehehehehe… tất cả chúng dường như đang phơi bày trước mắt nhà thơ một bức tranh thiên nhiên trọn vẹn mà chúng ta, rằng sau này, đầy hơn thế, sau này, sau này, sau này, sau đó, sau đó, sau đó, sau đó ít hơn sau đó ít hơn ít hơn sau đó, sẽ bộc lộ một hình ảnh tự nhiên của thiên nhiên trong tự nhiên trong hình ảnh của tự nhiên mà tự nó có sức sống. mùa xuân diệu kỳ như nhấn chìm, nuốt chửng, hấp thụ mọi thứ. nhà thơ như con ong hút mật trong vườn hoa ngát hương. mọi thứ đều mới mẻ và thú vị đối với anh ấy. và với đôi mắt xanh non của bản ngã của mình, tôi cũng khám phá ra rằng thế giới này là đẹp nhất, quyến rũ nhất, thậm chí bởi vì có con người. con người giữa tuổi trẻ và tình yêu. các nhà thơ lấy con người làm thước đo cho cái đẹp.

Cuộc sống trần gian tươi đẹp hơn vào mùa xuân. và mọi người chỉ có thể tận hưởng khi còn trẻ. nhưng tuổi trẻ phai nhạt theo thời gian, nên bạn phải sống vội vàng.

Tôi rất vui nhưng hơi vội vàng

Tôi không đợi nắng hè luôn đến mùa xuân.

nhà thơ tận hưởng cuộc sống vội vã, bị đánh gục bởi một khoảnh khắc ra đi sẽ không bao giờ trở lại. mất mát sẽ đến nếu chúng ta không nắm bắt cơ hội. có lẽ vì vậy mà điều kỳ diệu của mùa xuân không đợi đến mùa hè để nhớ đến mùa xuân mà hãy đón nhận nó khi nó tràn đầy và tươi mới.

phải sống, khát sống, xuân diệu lại càng hoang mang về cuộc sống và thời gian. đã nhận ra quy luật tuyến tính của thời gian, đi ngược lại quy luật tuần hoàn của người xưa. mỗi giây phút trôi qua sẽ không bao giờ quay lại, tuổi trẻ cũng chỉ đến một lần. nhà thơ mở lòng yêu đời, yêu đời nhưng cuộc đời không bù đắp được cho mình, chính vì vậy mà anh ta chán ngán thân phận của mình. bối cảnh tự nhiên bây giờ đầy nỗi buồn, lo lắng, sợ hãi …

Làm thế nào tôi có thể biết rằng mùa xuân vẫn đang tuần hoàn?

gió đẹp rì rào trong những chiếc lá xanh

Bạn có sợ sắp xảy ra mất điện không?

ý thức về quy luật thời gian, khát vọng sống mãnh liệt. xuan dieu đã nâng niu cuộc sống, tận hưởng cuộc sống để không lãng phí thời gian và tuổi trẻ. tình yêu cuộc sống bùng cháy trở lại trong điên cuồng.

Tôi muốn ôm

tất cả sự sống chỉ mới bắt đầu nở rộ

Tôi muốn mây di chuyển và gió thổi

Tôi muốn yêu những chú bướm

Tôi muốn ghi lại một nụ hôn

oh xuan hong, em muốn cắn anh.

tình yêu cuộc sống tràn ngập như một cao trào cảm xúc. hình ảnh thơ tươi tắn, đầy sức sống. và có lẽ tình yêu cuộc sống của nhà thơ tăng lên theo từng lời ông muốn ôm ấp cho đến khi nó lớn mạnh hơn. còn anh say – cơn ngất ngây vẫn chưa thỏa – anh vẫn muốn “thu” nghĩa là thu tất cả để có một sự hòa nhập. và cuối cùng là tiếng kêu của niềm đam mê chưa từng thấy trong thơ ca:

oh xuan hong, em muốn cắn anh.

hình ảnh, ngôn từ và nhịp điệu của bài thơ bộc lộ rõ ​​tình yêu đời tha thiết khiến nhà thơ lao vào cuộc đời.

bài thơ là một quan niệm sống mới mẻ táo bạo chưa từng có trước đây. cách sống ở đây là hưởng thụ đúng cách, sống nhanh để sống. tuy nhiên, vội vàng, tác giả chỉ đề cập đến lối sống khoái lạc chạy theo thời gian. Anh kêu gọi mọi người hãy yêu thương và tận hưởng những điều mà cuộc sống ban tặng, tận dụng thời gian và tuổi trẻ để sống hết mình. anh quên mất bổn phận yêu cầu mọi người hiến dâng cuộc đời mình. và trong cuộc đời, anh vội vàng cho đi chứ không phải để tận hưởng.

đọc thơ mùa xuân huyền diệu, nhất là qua những vần thơ vội vã, hôm nay chúng ta càng thêm yêu cuộc sống và góp phần làm cho cuộc sống ấy tươi đẹp hơn, không chỉ vì cuộc sống hôm nay đã đổi mới, đẹp gấp nhiều lần cuộc sống trước đây của xuân diệu, nhưng trên hết không có những bi kịch trở thành nỗi lo trước cuộc đời. thông điệp mà nhà thơ gửi đến người đọc vẫn còn nguyên giá trị, được hoàn thiện theo thời gian và vĩnh cửu.

hãy sống hết mình, cống hiến tuổi thanh xuân cho đất nước nhân dân, đừng lãng phí thời gian, hãy mở rộng trái tim để đón nhận mọi rung động của cuộc đời. Đó chính là điều mà xuân điểu vẫn gìn giữ, gửi đến độc giả một thông điệp vượt thời gian và không gian, ngự trị mãi mãi trong trái tim người Việt.

xem thêm : so sánh khát vọng tình yêu qua câu thơ Vội vàng sóng vỗ

4. cảm nhận bài thơ vội vàng – bài văn mẫu 4

Cuộc sống giống như một bản nhạc không lời, có lúc cao trào, có lúc trầm bổng, du dương khiến tâm hồn ta bồi hồi trong suy nghĩ. Thời gian của đời người có tuần hoàn như thời gian của vạn vật hay chỉ đơn giản là tuyến tính, một khi đã qua đi thì sẽ không bao giờ quay trở lại?

vừa suy ngẫm về dòng cảm xúc của câu hỏi ấy, ta chợt nhớ đến bài thơ “vội vàng” của tác giả xuan dieu. hãy cùng lạc vào “xứ sở mỹ nhân” và chạm vào những vần thơ đầy màu sắc của chàng thi sĩ “say đời”, chúng ta sẽ có câu trả lời chính xác. thế giới thi sĩ lu từng nhận xét về xuân điểu: “Thi sĩ là một chàng trai hiền lành, đa tình, tóc như mây trên vầng trán thơ ngây, đôi mắt như ai cũng mê, miệng cười như mếu .a trái tim sẵn sàng để yêu. cô ấy đi trên con đường thơ mộng, hái những bông hoa mà cô ấy tìm thấy dưới chân mình, hương thơm tỏa ra từ ánh sáng của trái tim cô ấy. ”

có lẽ, ai đã từng mở ngưỡng văn chương xuân sắc đều sẽ say mê “hồn thơ luôn rộng mở không bao giờ để lòng khép lại: một hồn thơ nghiêm trang, nồng nàn, trăn trở. “. có lẽ, chính sự giao thoa của mảnh đất Hà Tĩnh hiếu học với quê hương Quy Nhơn – nơi có những bãi biển trải dài bất tận đã hun đúc nên một mùa xuân tuyệt vời với một phong cách rất riêng và độc đáo. ông là một nhà văn của sức sáng tạo mãnh liệt, dồi dào và bền bỉ. mà ông xứng đáng với danh hiệu “nhà thơ lớn, nghệ sĩ lớn, nhà văn hóa lớn”. nhà thơ đã sáng tác bài “ vội vàng lên ” vào năm 1938, được in trong tập “thơ”, tập thơ đầu tiên tiêu biểu cho hồn thơ mùa xuân trước cách mạng tháng Tám.

Mở đầu bài thơ, tác giả đã thể hiện tình yêu trần thế tha thiết của mình:

Tôi muốn tắt nắng

để màu không bị phai

Tôi muốn cuốn theo chiều gió

để hương không bay mất

với sự ám chỉ “tôi muốn”, kết hợp với các động từ “tắt nắng”, “buộc gió”, thể hiện một điều ước xa hoa nhưng có lẽ sẽ không thể thành hiện thực vì nó đi ngược lại quy luật. của tự nhiên. tuy nhiên, thông qua mong muốn chiếm đoạt quyền “sắc không phai”, “hương thơm không bay” của tạo hóa, chúng ta thấy được khát vọng lưu giữ màu sắc, hương vị ngọt ngào, đẹp đẽ của vạn vật tự nhiên.

Chỉ với bốn dòng ngắn gọn năm chữ – “bài thơ ít chữ nhưng nhiều ý, súc tích nhưng chứa đựng nhiều tinh hoa. Xuân điều là một nhà thơ có thể làm ta ngạc nhiên về sự kiên trì và cần cù của mình.” nhà thơ này say mê đến mức khiến ta liên tưởng đến hình ảnh don quixote trong “Đánh vật với cối xay gió”. Dù không thể thực hiện được ước nguyện xa vời đó nhưng tôi vẫn làm, tôi vẫn muốn. xuân điệu cũng khác các tân thơ.

nếu xuân diệu muốn níu kéo những gì tốt đẹp nhất của thiên nhiên, thì phong lan muốn lấy hết nỗi buồn của mùa thu để ngăn chặn mùa đông, không muốn nhìn cuộc đời:

quay trở lại vào mùa thu năm ngoái

hái lá vàng cho tôi

với những bông hoa tươi đầy cánh

đến đây để mang lại mùa xuân cho tôi

có quá nhiều khác biệt bởi thơ xuân luôn “say đắm lòng người, đắm say với trời, vội vàng mà quấn quýt”. thơ ông không có quan niệm sống chậm, chỉ biết sầu muộn mà phải sống vội vàng, như bị ai đè. Đây là một khát vọng không tưởng, với quan niệm chạy ngược thời gian, sống hết mình, sống mãnh liệt từng phút, từng giây của cuộc đời.

biết cách trân trọng từng khoảnh khắc. Xuân quan niệm sống đầy mới lạ, cân bằng giữa cống hiến và hưởng thụ để cuộc sống thực sự ý nghĩa. tuy nhiên, lối sống vội vàng này không có nghĩa là sống vội, sống cẩu thả như một số bạn trẻ hiện nay. với sự kỳ diệu của mùa xuân, thế giới tràn đầy vẻ đẹp, hương thơm được thể hiện qua sự tuôn trào mãnh liệt của tâm trạng bằng những câu thơ dài hơn:

về con ong và con bướm này trong tuần này

đây là những bông hoa của cánh đồng xanh

đây cành lá rung rinh

đây là bài hát tình yêu của tôi

Trước mắt chúng ta bây giờ, hình ảnh thiên nhiên giống như một thiên đường trên trái đất. “của ong bướm”, “của tổ chim”: một cách nói rất độc đáo làm cho câu thơ trở nên tây hóa, sáng tạo và mới mẻ. biện pháp điệp ngữ “đây này” đã một lần nữa nhấn mạnh, giúp người đọc cảm nhận và hình dung được thái độ trầm trồ, ngưỡng mộ, thích thú của nhà thơ khi mỗi bước chân đều được chiêm ngưỡng vẻ đẹp say đắm của thiên nhiên. tất nhiên, tất cả mọi thứ. bức tranh đó được dệt nên từ những nét vẽ rất khéo léo.

hình ảnh “bươm bướm”, “chim én”, những cặp đôi không thể tách rời gắn liền với thời gian “tuần trăng mật”, câu thơ này đã khiến nhiều người băn khoăn, suy ngẫm. Tôi thầm nghĩ, đây có phải là tuần ong bướm đi tìm hoa tìm mật hay đây là khoảng thời gian đẹp nhất, ngọt ngào nhất của đời người? – dù thế nào thì đây vẫn là khoảnh khắc đẹp đẽ và hạnh phúc nhất của tình yêu say đắm. một “cành lá rung rinh” cũng xuất hiện trong bức tranh, cho chúng ta thấy một sự trẻ trung, mãnh liệt, dịu dàng.

mọi thiên nhiên, vạn vật đều tràn đầy sức sống, gợi cảm, nồng nàn, quyến rũ như mời gọi, gọi mời. thì nhà thơ nhìn vạn vật bằng con mắt xanh, qua lăng kính của tình yêu, từ đó miêu tả, hình dung cảnh vật thiên nhiên trong mối quan hệ với người tình như tình yêu của đôi trẻ. thực ra, “vần thơ mùa xuân huyền diệu đã nói lên nhiều cảm xúc của tuổi trẻ”.

thơ của ông được xây dựng trên mảnh đất của một trái tim trần tục và dường như ông đang “kể về cuộc đời mình từng giây, từng phút”. cái tính bốc đồng của ông vua thơ mới có nghĩa là “phải thao thao bất tuyệt từng chữ, đẩy nghĩa, lung lay khuôn khổ thơ”. tất cả những cảnh hiện ra trước mắt cô ấy đều rất đẹp, rất hấp dẫn:

và đây là đèn nhấp nháy

mỗi buổi sáng, thần vui vẻ gõ cửa

Tháng Giêng ngon như một đôi môi khép kín

Tôi rất vui. nhưng vội vàng

ánh bình minh của tuổi trẻ tỏa sáng rực rỡ qua “hàng mi nhấp nháy” của người thiếu nữ. và nếu thơ ca trung đại lấy thiên nhiên làm chuẩn mực cho cái đẹp:

ngõ mùa thu với bức tranh mùa xuân

<3

thì với mùa xuân, thiên nhiên vẫn tươi đẹp, nhưng giữa tuổi trẻ và tình yêu không có chỗ cho vẻ đẹp của con người: đây là thước đo, là đỉnh cao của cái đẹp trên đời. nhà thơ tái hiện đầy táo bạo, mới lạ qua điệp từ “ngon lành” đầy gợi cảm, hình ảnh so sánh gợi hình, tháng giêng được nhà thơ đặt tương xứng với “môi kề môi” gợi cảm, quyến rũ của người con gái. sự ví von hấp dẫn, mang tính thống nhất của thời gian trừu tượng với vẻ đẹp của con người kết hợp với sự chuyển hóa giác quan để thể hiện sức sống và sự tươi mới của thiên nhiên xung quanh.

đọc xuân diệu, có lẽ không ai cần thắc mắc vẻ đẹp của cuộc sống nằm ở đâu mà chỉ cần lật giở từng trang thơ là đã tìm được câu trả lời thỏa mãn. nhưng thơ của nhà thơ này không bao giờ bình yên vì ông luôn gặp những nỗi đau. mạch thơ đang tuôn trào bỗng chốc bị đánh dấu chấm ở giữa câu khiến lòng ta có chút gì đó rối bời, khắc khoải, nhớ nhung và buồn thay cho tâm trạng của nhà thơ:

XEM THÊM:  Bài Văn Tả Mẹ Lớp 8 ❤️️ 15 Bài Tả Về Người Mẹ Hay Nhất

“Tôi rất vui. nhưng vội vàng một nửa ”,

Đúng như ai đó đã từng nói: “thơ là tiếng nói của tình cảm” hay “thơ là tiếng nói của trái tim đối với trái tim”. bởi vậy, ta tìm thấy đâu đó sự đồng điệu của tâm hồn mình với sự kỳ diệu của mùa xuân, cộng hưởng bao khát khao, hoài bão, biết cách sống “hết lòng, hết sức, sống hết mình”.

nhận thức về thời gian – cuộc sống của con người là vô cùng quan trọng:

mùa xuân đến có nghĩa là mùa xuân đã qua

xuân trẻ nghĩa là xuân già

thời gian của đời người là có hạn, nhất là tuổi trẻ rất ngắn. có lẽ vì vậy mà trong mắt nhà thơ đã có những mầm mống của sự chia ly khi mới gặp nhau, và trong sự đơm hoa của chúng đã có dấu hiệu héo úa. đó là những gì đã tạo ra một nhịp thở nhanh rất đặc biệt cho thơ xuân:

gió đẹp rì rào trong những chiếc lá xanh

Đó là vì nhu cầu bay

tiếng chim hót đột ngột ngừng hót

lo sợ sắp xảy ra mất điện

nỗi đau dường như ngấm vào gió, vào tiếng chim, nhưng đau nhất là chàng trai khát sống mà không làm được. hơi thở ấy vẫn mạnh mẽ nhưng trong lòng anh tràn ngập sự thất vọng và bất lực. từng câu thơ này đến câu thơ khác, dệt thành một trường cảm xúc lạ lùng! – cái cảm giác mà chỉ khi nếm những vần thơ xuân tuyệt vời mới thấy được – một hồn thơ trong trẻo của cả hai nền văn học phương Đông và phương Tây thực sự khiến nhiều người xúc động, ngộp thở.

nếu “với thế giới thơ mộng, ta còn mộng lên tiên, một giấc mộng rất xưa, thì xuân sắc thiêu cảnh tiễn ai về hạ giới”. Đúng! xuan dieu “tiễn ai về hạ giới” gửi gắm quan niệm sống thanh cao, sống trọn vẹn từng phút, từng giây. lúc này giọng thơ bỗng sôi nổi, thôi thúc, dường như ta nghe thấy nhịp đập khẩn trương của trái tim mùa xuân, những làn sóng tình cảm như muốn bắt lấy người đọc, thôi thúc người đọc phải hành động. điều đó được thể hiện rõ ràng qua sự thay đổi trong các đại từ nhân xưng:

Tôi muốn ôm

tất cả sự sống chỉ mới bắt đầu nở rộ

Tôi muốn mây di chuyển và gió thổi

Tôi muốn yêu những chú bướm

Tôi muốn ghi lại một nụ hôn…

Một loạt các động từ mạnh như “ôm, rúc, thụp, say”, biểu thị cảm xúc bộc phát mãnh liệt, vượt trội hơn cả những cụm động từ thông thường kết hợp với ám chỉ “và” tưởng như thừa nhưng lại chứa đựng dụng ý nghệ thuật của tác giả.

đến đây tôi chợt nhớ đến những vần thơ cũng dạt dào cảm xúc:

yêu say đắm vẫn chưa đủ

Tôi phải nói rằng tôi yêu bạn trăm lần, ngàn lần

phải luôn mặn nồng đêm xuân

cung bậc cảm xúc dâng trào như thế này, nhưng lên đến đỉnh điểm ở những câu thơ cuối là “vội vàng”:

để bạn có mùi thơm, để bạn tràn đầy ánh sáng

mang đến cho bạn vẻ đẹp của những ngày mát mẻ

– ôi xuân hồng, anh muốn cắn em!

các tính từ “no đủ”, “choáng váng”, “tràn đầy” thể hiện tình cảm say mê tận hưởng vẻ đẹp thanh xuân đầy mê hoặc của vạn vật thiên nhiên. động từ “cắn” là một từ tốt lành, toát lên sức sống của bài thơ, đây là một hình ảnh vừa cụ thể vừa trừu tượng với cách diễn đạt mới lạ để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.

Dường như trái tim yêu thương của xuân điểu như muốn căng ra để chứa đựng cả vũ trụ để thỏa niềm yêu thích vạn vật, sự sống, tạo nên “thương hiệu” riêng trong phong cách thơ của mình. ngưỡng văn chương của mùa xuân diệu kỳ khép lại nhưng lại mở ra bao tình người sâu sắc, ý nghĩa: sống mãnh liệt, sống trọn vẹn từng phút, từng giây của cuộc đời. có lẽ những trang thơ mang ý nghĩa cuộc sống được dệt nên từ sự thăng hoa của cảm xúc ấy sẽ không bao giờ phai nhạt trong tâm trí chúng ta. bởi vì nó không chỉ tốt về từ mới mà còn về trọng lượng ngữ nghĩa của từng từ. Hơn hết, đó là kỹ thuật sử dụng nghệ thuật điêu luyện để dệt nên những vần thơ thực sự có giá trị.

Cảm ơn xuan dieu đã mở ra nhiều điều thú vị về cuộc sống trong chúng ta, để chúng ta có cái nhìn tinh tế, sâu sắc và trọn vẹn hơn về chặng đường mà chúng ta sẽ sống tiếp theo, giúp hành trình cuộc sống trở nên dễ dàng hơn. nó là nghiêm trọng hơn, phong phú và đáng kể. “Thơ hay là đạt được cả ba phẩm chất cùng một lúc: giản dị, xúc động và ám ảnh.” “Vội vàng” xứng đáng là một bài thơ hay như vậy. dù khép lại những trang sách vẫn còn đọng lại nhiều cảm xúc nóng hổi trong ta như đang chạy đua với thời gian và thanh xuân. những bài thơ đó sẽ luôn lay động tâm trí chúng ta và sẽ để lại nhiều dư âm không hồi kết.

& gt; & gt; xem thêm : phân tích cái tôi trữ tình trong cơn mê vội vàng của mùa xuân diệu kỳ

5. cảm giác về thời gian vội vã (phép thuật mùa xuân)

“Nhà thơ là một thanh niên hiền lành và đầy nhiệt huyết. mái tóc như mây trên vầng trán thơ ngây, đôi mắt như tình ai, nụ cười hé mở như trái tim sẵn sàng làm tình ”. Anh bước vào phố thơ với khát khao sống, khát tình, ôm ấp và cảm nhận về dòng chảy thẳng của bánh xe thời gian. với bông hoa “vội vàng”, nhà thơ ngô nghê đã thể hiện một cảm nhận rất mới về thời gian, đặc biệt là qua những dòng thơ sau:

“Mùa xuân đang đến, có nghĩa là mùa xuân đang kết thúc,

bạn có sợ mất điện sắp xảy ra không? ”

Là “nhà thơ mới cuối cùng”, Xuân Diệu đã thổi vào dân thơ Việt Nam “nguồn sinh khí dồi dào chưa từng có”, một nguồn cảm xúc mới dồi dào, thể hiện một quan niệm sống mới với những cách tân nghệ thuật táo bạo. thi sĩ đang “say tình và rộn ràng xuân, bơi trong nắng, bay lượn cùng chim muông bay lượn, ngập tràn sắc trời”.

“in vội” là một trong những bài thơ xuân diệu hay nhất. bài thơ là khúc tình ca tha thiết của nhà thơ trước thiên đường trần thế, là nốt trầm tiếc nuối cho cuộc đời quá ngắn ngủi nên tuyên ngôn sống một cuộc đời mới, tích cực, vội vã, hấp tấp.

Câu thơ trước thuộc phần ba của bài thơ. Sau những ham muốn phi lý, đoạt quyền của tạo hóa để lưu giữ hương vị cuộc sống, niềm vui của vườn xuân mê hoặc, nhà thơ đã khám phá ra dòng chảy không ngừng của thời gian, qua đó ông tuyên bố quan niệm hiện đại về thời gian, đồng thời bày tỏ niềm tiếc thương đối với leo núi. và những thăng trầm của cuộc đời.

Thời gian là nỗi ám ảnh, là mối quan tâm đến và đi trong vô số tác phẩm văn học. nhà thơ càng đau đầu với thế giới thì mối quan tâm của anh ta đối với từng khoảnh khắc càng trở nên mãnh liệt hơn. nhiều thi nhân xưa đã than thở về sự hữu hạn của thời gian và của kiếp người. người xưa xem cuộc đời con người trôi qua nhanh như bóng ngựa vụt qua khung cửa sổ. tuy nhiên, họ không hề bối rối hay hoảng sợ vì trong thế giới thơ ca cổ đại và ngay cả trong các nhà thơ trước đó, họ coi thời gian như một vòng tuần hoàn khép kín. thiền sư satan coi thời gian là không tuyến tính: xuân quá khứ, xuân tương lai, xuân bất tận:

“đừng nghĩ rằng hoa sẽ rụng vào mùa xuân

Đêm qua có một cây mai trong vườn ”

Thời gian trong dòng tư tưởng của đại thi hào họ Nguyễn là bốn mùa luân chuyển.

“Hoa sen tàn lại nở hoa

ngày dài và ngày ngắn trong mùa đông và từ mùa xuân sang mùa xuân ”

Nguyen Cong Tru cũng đề cập đến chu kỳ kinh hoàng 30.000 sáu nghìn ngày:

“ba mươi sáu nghìn trong cuộc đời

nghìn sáu của lăng nhăng đã hết ”

Khái niệm thời gian này xuất phát từ một tầm nhìn tĩnh tại, từ tư tưởng siêu hình. con người là một phần của thế giới trong sinh tử, vì vậy họ được an nhiên mà không sợ già và chết.

xuan dieu đã từng nói: “người đọc thơ muốn thơ xuất phát từ thực tế, từ cuộc sống, nhưng phải trải qua một tâm hồn, một trí tuệ và khi nó diễn ra như vậy thì tâm hồn và trí tuệ phải trải qua như thế nào mới khắc sâu vào anh ta.” , cá nhân càng độc đáo càng tốt. ” nhà thơ đã khẳng định cá tính và sự độc đáo của mình bằng cách mạnh dạn bác bỏ quan niệm cũ về thời gian, cho rằng “thời gian cũng giống như cuộc đời của con người, một lần ra đi và không bao giờ quay trở lại”.

“mùa xuân đang đến, có nghĩa là mùa xuân đang qua

xuân còn trẻ nghĩa là xuân sẽ già ”

Đây là khái niệm về thời gian tuyến tính thông qua tầm nhìn động của “đôi mắt mới”. mùa xuân tuyệt vời nhìn thấy dòng chảy bất tận của thời gian. thời gian trôi nhanh như gió, nó trôi đi và không quay trở lại. hai dòng với nghệ thuật kết cấu ám chỉ, ngụ ngôn khẳng định “nghĩa” trong các cặp từ tương phản “đi – ngang qua”, “trẻ – sẽ già” nhấn mạnh sự uyển chuyển, chuyển động liên tục của nhà thơ. nhà thơ ăn năn, hối cải trước khi thời gian trôi qua hút lấy mình. trong bài thơ “quả sấu non trên đỉnh”, nhà thơ cũng không khỏi ngỡ ngàng trước sự thay đổi chóng mặt của guồng quay thời gian:

“có hoa cách đây vài ngày

có mùi rất thơm

nhẹ như không nghi ngờ

bên trái là có thật ”

Tuy nhiên, nhìn vào hành trình văn học cổ, người đọc thấy nỗi buồn dâng trào khi ký ức đã về quá khứ, mùa xuân đã qua nhưng mùa xuân thật tuyệt vời với sức cảm hóa kỳ lạ của nhà thơ khao khát tình yêu, khao khát được sống, nhà thơ xót xa. mùa xuân khi nó vẫn còn ở hiện tại. chính vì yêu và trân trọng vẻ đẹp đến mức anh ấy đã nhìn thấy trước sự héo tàn và tàn lụi của mọi thứ khi chúng còn đang nở rộ.

Đây là nỗi ám ảnh trở lại trong nhiều trang thơ của anh:

“Tình yêu đến tình yêu ai biết được

trong cuộc họp, đã có những mầm mống của sự ngăn cách ”

Dù biết rằng thời gian là tuyến tính nhưng trước những kiệt tác của thế giới, nhà thơ lại thấy dòng chảy bất tận thật khủng khiếp và tàn nhẫn.

Theo nhà phê bình văn học do lai thuy: với xuan dieu “thời gian trở thành nỗi ám ảnh. thời gian trong thơ ông không chỉ là cảm xúc, là cảm hứng mà còn là yếu tố kiến ​​trúc của một tác phẩm nghệ thuật. Có thể nói thanh xuân nhìn đời qua con mắt thời gian. nhà thơ lấy cuộc sống cá nhân của chính mình làm thước đo thời gian.

“Nếu mùa xuân kết thúc, điều đó có nghĩa là tôi cũng sẽ chết

Trái tim tôi rộng nhưng khoảng trời hẹp

không để kéo dài tuổi trẻ của thế giới ”

Nhà thơ dùng sự hữu hạn của cuộc đời mình để đo nó so với sự vô tận vô tận của thời gian trong vũ trụ. thậm chí anh còn lấy đó làm thước đo cho cuộc đời ngắn ngủi nhưng đẹp đẽ nhất. từ “xuân” xuất hiện 5,6 lần trong ba dòng đầu của đoạn văn như nỗi lo lắng, day dứt. thanh xuân là khoảng thời gian đẹp nhất của thiên nhiên. mùa xuân là mùa của sức sống căng tràn, mùa của muôn hoa đua nở, của những chồi non đâm chồi nảy lộc. Cũng giống như thanh xuân, tuổi trẻ là quãng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi người. tuổi trẻ là đặc ân vô giá mà tạo hóa đã ban tặng cho chúng ta. tuổi trẻ là lứa tuổi sung sức nhất cả về thể chất lẫn tinh thần.

và nó rất ngắn gọn. nhà thơ đau buồn khi phát hiện ra điều nghịch lý, thanh xuân của vũ trụ sẽ trường tồn mãi mãi, nhưng thanh xuân của tuổi trẻ chỉ nở một lần, chớm nở, rồi tàn lụi không nở lại. với nhà thơ, “thời gian là nhị nguyên. Một bên là ngọn gió tình yêu mang theo tuổi trẻ của tình yêu. và tình đời mang theo gió gieo muôn nơi. nhưng cũng chính là cơn gió rút ngắn chiều dài thanh xuân tươi đẹp ấy. có thể với nhiều người câu chuyện sinh tử là chuyện bình thường và không ai phải hối tiếc, tuổi trẻ chóng tàn nhưng chúng ta vẫn phải sống ở hiện tại. nhưng phép thuật mùa xuân thì khác: “lãng phí thời gian là lãng phí mọi thứ, ngay cả những gì có vẻ tuyệt đối: sự thật của ngày hôm nay không phải là sự thật cho đến ngày mai.” “Là người sinh ra để sống, Xuân Diệu rất sợ chết”. Đó là lý do tại sao anh ta đuổi theo thời gian. dòng chảy thời gian thật tàn nhẫn với anh ấy.

Chính vì khát sống, yêu đời và gắn bó với mọi vẻ đẹp của cuộc đời mà nhà thơ muốn trẻ mãi không già. nhưng quy luật thời gian vô cùng nghiệt ngã “lòng ta rộng” – “lượng trời trong hẹp”. đặt ngôn ngữ đối lập một lần nữa nhà thơ muốn nói đến nghịch lí của kiếp người. Dù bạn có khao khát bao lâu đi chăng nữa thì quy luật thời gian vẫn bất biến. đây là cảm giác rất thật không chỉ có ở anh ấy:

“những bông hoa tuyệt vời mà không có vấn đề gì

cuộc sống lâu dài ”

(nguyen du)

xuan dieu nao cung khong khoi bao nhieu tiếc nuối trong thơ. Dù trái tim anh khao khát điều đó, nhưng lý trí của anh đã khẳng định một cách mạnh mẽ:

“Làm thế nào tôi có thể biết rằng mùa xuân vẫn đang tuần hoàn?

nếu tuổi trẻ không hai lần gục ngã ”

chính vì thước đo thời gian là tuổi trẻ, một khi tuổi trẻ qua đi, tại sao lại nói rằng mùa xuân có tính chu kỳ: “xuân đến, xuân đi, xuân trở lại”. vũ trụ không có bắt đầu hay kết thúc, nhưng cuộc sống của con người là hữu hạn. thanh xuân thì dài, nhưng tuổi trẻ thì không bền. con người khao khát những mục đích không giới hạn, nhưng không thể vượt qua quy luật vĩnh cửu của cuộc sống con người. Tôi thực sự tiếc nuối dòng thời gian bất tận ngoài vũ trụ, tuổi hoa chỉ là khoảnh khắc. nó chỉ nhấp nháy một lần.

“Mười chín tuổi, má hồng

tiếng chim hót là tuổi của những giấc mơ hoa!

ôi trai đẹp mãi mãi hạnh phúc,

mười chín năm ”không nở hai lần!”

(“ đẹp” , sự kỳ diệu của mùa xuân)

Sự tàn khốc của thời gian là không thể ngăn cản, sự giới hạn của cuộc đời con người gây ra sự tiếc nuối và đau khổ:

“Còn trời đất, nhưng vĩnh viễn không có ta

rất xin lỗi mọi người ”

chúng ta nghe thấy trong lòng than thở, trong lòng có rất nhiều lo lắng, hối hận không ngừng. thật bất lực khi anh không thể là người khổng lồ để ôm lấy vũ trụ bao la này. câu thơ không chỉ là nốt nhạc tâm hồn của nhà thơ trước quy luật tuyến tính của thời gian mà còn là lương tâm của mỗi cá nhân trong mối quan hệ với cuộc đời.

với sự kỳ diệu của mùa xuân, “mùa xuân đến như đôi môi khép lại, nó ngọt ngào nhưng rất ngắn và người tận hưởng niềm vui của mùa xuân và sự ngọt ngào của nó rất ngắn, thời gian sẽ lấy đi tất cả.” trước khi sắc xuân tàn phai ấy, trước khi thời gian vội vã trôi qua, xuân diệu đầy tiếc nuối và mất mát:

“mùi mayo đầy hương vị,

núi và sông cứ rì rào tạm biệt …

gió đẹp thì thầm trong những chiếc lá xanh,

Cô ấy có nổi điên vì phải bay đi không?

những con chim đang rộn ràng đột nhiên ngừng hót,

bạn có sợ mất điện sắp xảy ra không? ”

Tâm trí nhà thơ tràn niềm tiếc nuối. tưởng tượng thời gian trôi qua mang theo nhiều hương vị của cuộc sống của bạn. sáu câu thơ như một tiếng kêu đau khổ. mọi thứ đều tách biệt, xa vời. nhà thơ có hình thức “sống hết lòng / hết trí / hết hồn! / sống hết mình, tỉnh giác”. trong nhận thức của anh, hầu hết đều có mùi của sự tách biệt và xa cách. có lẽ sự mất mát lớn về thời điểm đã ảnh hưởng đến khứu giác của nhà thơ. mỗi khoảnh khắc là một mất mát. mỗi phút là mỗi phút để chia.

Dòng thời gian vô tận chứa đựng vô số mất mát và chia ly. hương vị của không gian khiến tâm hồn nhà thơ bâng khuâng để rồi xót xa trong không gian. sông núi như hòa cùng nhịp cảm xúc của nhà thơ. mọi thứ dường như tiến hành một cuộc chia tay êm đềm, lặng lẽ. họ tạm biệt nhau và hơn hết họ tạm biệt “tuổi thanh xuân” của chính mình, sức sống bất diệt không thể vĩnh cửu theo thời gian. cả không gian và thời gian đều thương tiếc và hoảng sợ khi chia tay.

bữa tiệc trần gian đầy hương thơm, ánh sáng, âm thanh và màu sắc lúc ban đầu đã được thay thế bằng sự chia tay và chia tay ở phía sau. nếu trong “này mùa thu tới” anh cũng đối diện với cảm giác về thời gian, thì tiếng reo vui báo hiệu giao mùa đi kèm với giai điệu trầm buồn của vẻ đẹp héo hon và xa vắng của “liễu buồn, hoa rụng,…” trong một vội vàng, nhà thơ đang tiếc thương tiễn biệt mùa xuân.

tiếng gió thổi không phải là một giai điệu vui mừng trước khi mùa xuân tràn về, mà là một tiếng “thì thầm”, giận dỗi khi phải bay đi, tạm biệt sức sống xanh tươi của cánh đồng, tiếng vỗ của cành cây… những con chim ấy là bản hòa ca của mùa xuân. đột nhiên im lặng bởi câu cảm thán nhạt dần. đất trời cùng với vạn vật và lòng người đang đứng trước sự chia cắt lớn lao do quy luật nghiệt ngã của thời gian. Phải chăng không chỉ nhà thơ, tất cả những gì “vội vàng” đều ý thức được:

“Hoa nở để tàn

trăng tròn đến tàn lụi

kết hợp để phá vỡ

những người thân thiết để nói lời tạm biệt ”

Chính vì cuộc đời con người ngắn ngủi nên cần phải sống trọn vẹn trong từng khoảnh khắc như câu thơ sau:

“nhanh lên! nhà ga vẫn chưa đặt vào ban đêm ”

“Thơ hay cả về tâm hồn và thể xác, hay cả bài hát”. nghệ thuật áo sơ mi trong đoạn văn này là tất cả những gì sôi động nhưng có giai điệu đầy tâm trạng; câu thơ tự do mơ hồ thể hiện niềm tiếc nuối; toàn bộ đội quân hùng biện, từ ám chỉ đến tương phản, hình ảnh với màu sắc bị chia cắt, chơi với cảm giác tách biệt trước thời gian tuyến tính.

với “vội vàng” nói chung và bài thơ trên nói riêng, xuân điều đã mang đến một cảm nhận rất mới về thời gian. thời gian trong quan niệm của nhà thơ là thời gian qua con mắt mà chuyển động, thời gian trôi đi không trở lại khác xa với thời gian tuần hoàn của thơ cổ. tất cả đều xuất phát từ nhận thức sâu sắc về mọi sự sống trên thế giới. nhà thơ bày tỏ sự tiếc nuối qua thời gian, nhưng cũng không quên nhắc nhở mỗi người hãy trân trọng từng khoảnh khắc của cuộc đời. vội vàng, vội vàng để bắt trọn những khoảnh khắc của cuộc sống, cần mẫn để sống, để yêu. “Vội vàng” là một quan niệm tích cực về cuộc sống khi đối mặt với một cảm giác mới về thời gian.

xuan dieu đích thực là “con người của thế giới, con người ở giữa nhân loại”. bởi dù ở cõi hư vô, người đọc vẫn sẽ luôn nhớ đến gương mặt khát khao sống và yêu quan niệm sống tích cực của anh, về sự “gấp gáp”, “vội vã”… trước khi thời gian trôi.

Hi vọng dàn ý chi tiết và bài tham khảo cảm nhận bài thơ viết vội trên đây sẽ giúp các bạn hoàn thành bài làm của mình một cách đầy đủ và thuận lợi nhất. . Ngoài ra, các em có thể xem thêm nhiều bài văn mẫu 11 khác được cập nhật thường xuyên tại TP Sóc Trăng. Chúc các bạn luôn học tốt và đạt kết quả cao!

được đăng bởi: thpt luna sóc

danh mục: giáo dục

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Cảm nhận bài thơ Vội vàng của Xuân Diệu – Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *