Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
5533 lượt xem

Phân tích đoạn trích kiều ở lầu ngưng bích trong truyện

Bạn đang quan tâm đến Phân tích đoạn trích kiều ở lầu ngưng bích trong truyện phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Phân tích đoạn trích kiều ở lầu ngưng bích trong truyện

nguyen du là một bậc thầy về diễn xuất cảnh. nhiều cảnh của ông có thể coi là chuẩn mực về cái đẹp của thơ ca cổ điển. nhưng nguyễn du không chỉ hay để tả cảnh mà còn tả cảm xúc, tâm trạng. theo anh, hai yếu tố tình và cảnh không tách rời nhau mà luôn song hành và bổ sung cho nhau.

đoạn trích Kiêu trên lầu là một hình ảnh đầy cảm xúc. Bằng bút pháp tả cảnh ngụ tình, Nguyễn Du đã miêu tả xuất sắc tâm trạng nhân vật. bài thơ thể hiện nhiều tâm trạng của kiều. đó là nỗi cô đơn, nỗi buồn, lòng chung thủy và lòng nhân ái đối với danh dự và cha mẹ.

Cấu trúc của phần chiết trong đất rất hợp lý. phần đầu tác giả trình bày cảnh Việt kiều bị quản thúc trên lầu mật thất; phần thứ hai: trong nỗi cô đơn đau đớn, anh nhớ về nhân phẩm và cha mẹ mình; phần thứ ba: tâm trạng đau khổ của người xa xứ và những điềm báo về giông tố cuộc đời sẽ ập xuống người xa xứ.

Thiên nhiên trong sáu câu thơ đầu được miêu tả là hoang vắng, bao la và đáng sợ. ngồi trên lầu cao nhìn thẳng là những dãy núi trập trùng, nhìn lên là vầng trăng như sắp chạm đầu, nhìn xuống là những bãi cát vàng trải dài vô tận, rải rác như một đóa hồng nhỏ như cái bát. cuộc sống cô đơn lẻ loi của anh hiện tại:

đối mặt với kỳ nghỉ xuân dừng lại trên mặt đất

<3

tất cả bốn cạnh là chiều dài và chiều rộng

cồn cát vàng, bụi hoa hồng ở đó

Chàng có thể hình dung rõ ràng một không gian bao la trải dài trước mắt Kiều. không gian đó khiến cô ấy càng buồn hơn và đau đớn hơn:

những đám mây xấu hổ vào đầu và đêm khuya,

một nửa yêu thương, một nửa cảnh như chia sẻ tấm lòng.

một từ bẽ bàng miêu tả sâu sắc tâm trạng của Kiều lúc đó: vừa chán chường, vừa buồn bã về tình trạng của mình, vừa xấu hổ vừa tủi thân trước những đám mây đầu tiên và ánh đèn cuối cùng. và phong cảnh cũng chia sẻ và đồng cảm với nàng: một nửa yêu thương, một nửa cảnh như một tấm lòng thủy chung. hình ảnh thiên nhiên không khách quan mà xúc động, đó là hình ảnh tâm trạng của người Việt Nam ở nước ngoài trong những ngày lẻ loi trên lầu gác kiếm.

Trong tâm trạng cô đơn, buồn bã nơi đất khách quê người, người Việt Nam ở nước ngoài trở về bên người thân. nỗi nhớ người yêu, cha mẹ được khắc họa rất xúc động qua những đoạn độc thoại nội tâm của nhân vật. nỗi nhớ được chia đều: bốn dòng đầu dành cho người yêu, bốn dòng cuối dành cho cha mẹ. nhưng nỗi nhớ về kim được nhắc đến đầu tiên vì đây là nồi niêu sâu sắc và nồng nàn nhất. nồi ký ức đó được xoay chuyển và đêm thề dưới ánh trăng và nỗi đau nảy mầm từ đó:

XEM THÊM:  Cách dẫn trực tiếp và cách dẫn gián tiếp - HocDot.com

nghĩ về những người dưới tán của mặt trăng.

Tin tức đầy lo lắng và mong đợi.

trên bầu trời, góc bể không phòng bị,

sữa tắm không bao giờ phai.

lời bài hát dường như chứa đựng nhịp điệu thổn thức của một trái tim yêu đang rỉ máu! kiều nỗi nhớ da diết, da diết! Kiều tưởng tượng ra cảnh chàng trai ngày đêm chờ tin một cách đau đớn, tuyệt vọng. Mới một ngày, cô và chồng đã hẹn ước thế kỷ, nhưng đột nhiên, giờ đây, cô trở nên không chung thủy và không hẹn được với anh. chén rượu lời thề chưa cạn, trăng rằm trên trời cho thấy lời thề còn đó, nhưng giờ ai cũng có lối đi riêng. Rồi chợt Kiều nghĩ đến số phận cô đơn nơi góc trời của mình và tự dằn vặt mình: vết son rửa không bao giờ phai. Kiều tiếc nuối cho mối tình đầu thơ ngây, thấu hiểu hoàn cảnh cô đơn của mình và hơn ai hết hiểu rằng, lấy kim chỉ nam sẽ không bao giờ gột rửa được tấm lòng thủy chung, son sắt của mình. và quả thật, hình bóng cậu bé vàng sẽ không bao giờ phai mờ trong tâm trí anh trong suốt mười lăm năm lưu lạc.

Nhớ người yêu, Kiều càng thấy thương cha mẹ. Mặc dù đã liều mạng, quyết tâm hoàn lương, cứu cha và anh trai ra khỏi ngục, nhưng nghĩ đến cha mẹ, cô lại tràn ngập nỗi buồn và lo lắng. Kiêu đau lòng khi nghĩ đến cảnh cha mẹ già dựa vào cửa lo cho con cái. anh lo lắng không biết ai sẽ chăm sóc bố mẹ anh khi thời tiết thay đổi. Nguyễn Du đã rất thành công trong việc sử dụng các thành ngữ, điển cố (cửa ô mai ngược, quạt sưởi ấm, gốc tàn) để diễn tả nỗi nhớ nhung sâu lắng, cũng như những nỗi niềm, trăn trở của kiều nữ khi nghĩ về họ. bổn phận của một đứa trẻ. Trong hoàn cảnh của Kiều, những suy nghĩ và tâm trạng đó chứng tỏ Kiều là một người con rất hiếu thảo.

Nhớ người yêu, nhớ cha mẹ, nhưng cuối cùng cô lại trở về với hoàn cảnh của chính mình, sống với tâm trạng và trạng thái hiện tại. mỗi cảnh vật qua ánh mắt, ánh nhìn của anh kiều đều gợi lên trong tâm trí anh một nỗi buồn. và mỗi lần như vậy anh lại càng chìm sâu vào nỗi buồn của mình. nỗi buồn sâu kín của kiều được bút pháp bậc thầy Nguyễn Du làm nổi bật, mỗi lần sử dụng một phép điệp ngữ liên tục trong tám dòng miêu tả cảnh ngụ ngôn:

XEM THÊM:  SỨC SỐNG CỦA TRUYỆN KIỀU TRONG DÒNG CHẢY VĂN HÓA DÂN TỘC

buồn bã nhìn cánh cửa tan nát trong buổi chiều tà,

Con tàu thấp thoáng đằng xa là con tàu của ai?

buồn khi thấy nước mới đến

những bông hoa trôi đi đâu?

buồn trông buồn,

phần chân mây trên mặt đất có màu xanh lam.

buồn khi nhìn gió thổi vào mặt mình,

tiếng sóng vỗ xung quanh ghế ngồi.

quan niệm của nguyễn du: cảnh nào mà chẳng thấy buồn … cảnh nào hiện lên qua đôi mắt của kiều trên vách tường đều nhuốm một nỗi buồn sâu thẳm. mỗi cặp câu đều gợi lên một nỗi buồn man mác. nỗi buồn là nỗi buồn nhìn về phía xa, nhưng cũng là nỗi buồn mong mỏi một điều gì đó mơ hồ đến và thay đổi hoàn cảnh hiện tại. dường như nó khao khát một ngọn nến, nhưng ngọn nến ấy chỉ là một cái nhìn thoáng qua, xa xăm, không rõ, như một ước nguyện mơ hồ, từ lúc nào không hay. kiều lại nhìn dòng nước mới từ cửa sông đổ ra biển, sóng xô cánh hoa trôi, chẳng biết trôi về đâu như thân phận của mình. rồi màu xanh bất tận của cỏ cây ảm đạm càng làm cho nỗi buồn trong không gian thêm mênh mang; rồi cuối cùng nỗi buồn ấy bỗng chốc chuyển sang kinh hoàng khi sóng biển ầm ầm xung quanh ghế ngồi. đây là hình ảnh vừa thực vừa ảo, cảm giác như sóng vỗ dưới chân bạn, đầy nguy hiểm, như thể bạn muốn lao mình xuống vực sâu.

tám câu thoại tuyệt vời với nghệ thuật miêu tả cảnh ngụ ngôn kết hợp với nghệ thuật ám chỉ liên tục ở đầu mỗi dòng và nghệ thuật ước lệ tượng trưng cùng với việc sử dụng nhiều từ tượng hình, tượng thanh (thấp hơn thoáng, xa, man rợ , buồn, ồn ào) đã khắc họa rõ nét cảm giác u uất, nặng nề, bế tắc, buồn bã về thân phận của nàng thúy kiều khi ở trên tầng cao nhất.

câu trích dẫn trên sàn nhà tu viện là hình ảnh của thiên nhiên và cũng là hình ảnh của tâm trạng với thiết kế chính xác và khéo léo. thiên nhiên ở đây không ngừng biến đổi theo diễn biến tâm trạng của con người. Mỗi tưởng tượng của Nguyễn Du lại phản ánh một mức độ khác nhau về nỗi đau của Kiều. vì vậy cho thấy nguyễn du đã thực sự thấu hiểu nỗi lòng của nhân vật trong cảnh đời bất hạnh để ca ngợi tấm lòng cao cả của nhân vật, giúp ta hiểu thêm về tâm hồn của những người phụ nữ tài hoa bạc mệnh.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Phân tích đoạn trích kiều ở lầu ngưng bích trong truyện. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *