Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
253 lượt xem

Bai van ke cho bo me mot chuyen ly thu

Bạn đang quan tâm đến Bai van ke cho bo me mot chuyen ly thu phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Bai van ke cho bo me mot chuyen ly thu

mục số. Đề học kì 1 lớp 7 tập 1: kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện thú vị (hoặc cảm động) mà em được học ở trường là nguồn tài liệu rất hữu ích. p>

Hi vọng với dàn ý và 12 bài văn mẫu lớp 7, các em sẽ có thêm nhiều ý tưởng để hoàn thiện bài văn của mình.

dàn ý kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện thú vị và cảm động

1. mở đầu

  • bối cảnh kể câu chuyện (trong bữa ăn, xem TV …)
  • giới thiệu câu chuyện được kể (thú vị, cảm động …)

>

2. nội dung bài đăng

  • thời gian và địa điểm chính xác nơi câu chuyện diễn ra.
  • các nhân vật trong câu chuyện là ai, người kể đóng vai trò gì trong câu chuyện.
  • khóa học của câu chuyện.
  • kết thúc câu chuyện, bài học kinh nghiệm.
  • thái độ tư vấn của cha mẹ.

3. kết thúc

cảm xúc và suy nghĩ của tôi về câu chuyện đó.

kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mẫu 1

Cuộc sống xung quanh chúng ta quả thực có rất nhiều điều tuyệt vời để bạn khám phá và tìm hiểu. hôm nay tôi đã có thể tận mắt chứng kiến ​​một trong những điều tuyệt vời đó. Sau giờ học, tôi đạp xe về nhà nhanh nhất có thể để kể cho bố mẹ nghe câu chuyện. Tôi tự nghĩ rằng có lẽ bố mẹ tôi sẽ cảm thấy rất thú vị khi nghe câu chuyện của tôi.

Vừa ra đến cửa, tôi chạy vào nhà, thấy ba mẹ đang ngồi ở phòng khách, tôi bắt đầu ngay câu chuyện của mình. Tôi nói với bạn một cách say mê:

– hôm nay ở trường tôi, khi cả lớp có tiết học thể dục ngoài sân trường. Trời đang rất nắng bỗng tối sầm như ban đêm. các con tôi và bạn cùng lớp đều rất ngạc nhiên, thậm chí một số còn cảm thấy sợ hãi. Tôi nghĩ có lẽ trời sắp mưa nên trời tối. nhưng tôi tìm hiểu thì không phải vì thời tiết vẫn còn rất nóng và không thấy mây đen xuất hiện hay gió bão kéo đến. Tôi chưa bao giờ thấy một hiện tượng kỳ lạ như vậy.

Tôi không nói với bố mẹ mình, nhưng thực sự vào lúc đó, tôi nghĩ về chuyến hành trình về phương Tây trong bộ phim mà tôi đã xem khi còn nhỏ. Bầu trời sáng sủa trở nên đen kịt khi yêu quái xuất hiện để cõng Đường Tăng trở về hang động của mình. ý nghĩ đó xuất hiện trong giây lát rồi nhanh chóng biến mất, và tôi tự cười nhạo mình vì ý nghĩ nực cười. đây thực sự là một hiện tượng lạ mà bạn và tôi chưa từng gặp. Thấy bố mẹ có vẻ lắng nghe rất kỹ, tôi càng hào hứng kể tiếp câu chuyện:

– thật kỳ lạ, chỉ khoảng mười năm phút sau, mặt trời dần dần sáng trở lại, một khối đen đặc từ từ chuyển động, đồng thời, mặt trời cũng dần dần lộ ra như tái sinh lần nữa. Bạn bè của tôi và tôi đã reo hò và vui mừng khi chúng tôi nhìn thấy mặt trời một lần nữa.

Nghe câu chuyện của tôi, bố mẹ tôi đều mỉm cười. Tôi thầm nghĩ, chắc bố mẹ tôi rất vui khi nghe về câu chuyện thú vị của thiên nhiên. Trong khi vẫn tự hào trong lòng vì đã chứng kiến ​​hiện tượng kỳ lạ, bố tôi nói:

– con ơi, câu chuyện con vừa kể có tên là nhật thực đó. xảy ra khi mặt trăng đi qua trái đất và mặt trời. khối tròn đen che mặt trời là mặt trăng.

Tôi vô cùng ngạc nhiên khi được bố giải thích cho tôi, vì vậy đây là hiện tượng tự nhiên mà bố mẹ tôi biết. nhưng tôi rất tò mò và thích thú với hiện tượng này. Tôi hỏi bố tôi nhiều câu chuyện nữa liên quan đến nhật thực, ông vui vẻ trả lời cặn kẽ từng câu hỏi của tôi, tôi cảm thấy bố cũng là một người rất có niềm đam mê và yêu thích văn học.

Sau khi nghe bố mẹ giải thích, tôi bắt đầu nuôi dưỡng trong mình ước mơ được khám phá và tìm hiểu về những điều kỳ thú này. Tôi đảm bảo với bố mẹ rằng tôi sẽ trở thành một nhà thiên văn học trong tương lai. bố mẹ ôm tôi hạnh phúc, họ đều rất tôn trọng và ủng hộ ước mơ, sở thích của tôi. Sau này lớn lên, cuộc sống bộn bề có thể khiến tôi phải đưa ra nhiều quyết định, nhưng tôi tin chắc rằng niềm đam mê với những hiện tượng kỳ lạ của thiên nhiên sẽ không bao giờ thay đổi trong tôi. Đặc biệt, câu chuyện thú vị về nhật thực mà tôi được chứng kiến ​​hôm nay sẽ là một phần ký ức không thể xóa nhòa của tôi vì nó gắn liền với giấc mơ lớn đầu tiên trong đời tôi.

Tôi và bố mẹ kết thúc câu chuyện rất vui vẻ, cả nhà bắt đầu dùng bữa trưa trong không khí đầm ấm và vui vẻ. Trong bữa ăn, tôi không ngừng suy nghĩ về hiện tượng thiên nhiên mà tôi chứng kiến ​​sáng nay. Tôi tự hỏi tại sao thiên nhiên của chúng ta lại có nhiều bí ẩn đặc biệt đến vậy. khi nào con người mới khám phá hết những điều kỳ diệu của thiên nhiên?

kể cho cha mẹ bạn nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mô hình 2

Vào các buổi tối cuối tuần, sau bữa tối, gia đình tôi thường quây quần bên nhau và chia sẻ những câu chuyện trong cuộc sống. Hôm nay không phải cuối tuần mà là ngày 8/3 nên gia đình tôi tổ chức cho mẹ một bữa tiệc nho nhỏ. Trong bữa cơm nóng hổi đó, tôi rất vui khi kể cho bố mẹ nghe câu chuyện xảy ra trong buổi họp mặt.

Hôm nay là ngày 8 tháng 3, trường em tổ chức hội thi cắm hoa. bạn nào cũng rất háo hức, ai cũng đến trường từ sớm để chuẩn bị sẵn sàng. Phần cắm hoa năm nay được giao cho các em trong lớp đã tự tin nhận nhiệm vụ và hứa với cô giáo cùng cả lớp sẽ mang về giải nhất. tất cả mọi người đã rất vui mừng. nhưng cả lớp cũng hơi buồn vì cô giáo dạy kèm bị ốm không thể đến chung vui và chia vui cùng chúng tôi.

cuộc thi bắt đầu, ba bạn nam của tôi hăng hái ngắt hoa và cho vào giỏ. động tác còn vụng về, việc cắt hoa đôi khi làm hoa bị gãy. nhưng vẻ mặt ai cũng rất nghiêm túc và căng thẳng. trong mắt anh ấy tôi cũng nhìn thấy ánh sáng của niềm vui và hạnh phúc. Tôi đã sớm hoàn thành lẵng hoa cho lớp mình. lẵng hoa thành phẩm tuy không quá đẹp nhưng chứa đựng cả tấm lòng của bạn. Sau đó, chúng tôi dành thời gian xem các lớp khác, dưới bàn tay khéo léo của các cô, các lẵng hoa của các lớp còn lại đều rất đẹp và sáng tạo. nhưng tôi vẫn tràn ngập niềm tự hào và hạnh phúc vì những thành tích mà các bạn nam trong lớp đã tạo ra. trong mắt tôi, chúng đẹp nhất, ấm áp nhất.

Khi giải thưởng được công bố, ai cũng hồi hộp, lo lắng cho các giải khuyến khích, giải ba, giải nhì trôi qua mà không thấy lớp mình được gọi tên. và tất nhiên là giải thưởng đầu tiên mà chúng tôi không bao giờ dám mơ tới. ai cũng khó chịu mặc dù họ hiểu rằng sản phẩm cuối cùng của lớp không thực sự tốt như vậy. Nhưng một điều bất ngờ đã xảy ra, khi được giải nhất, cô giáo chủ nhiệm đọc thêm giải đặc biệt cho lớp có bài thuyết trình xúc động nhất và cái tên 7a2 đã gây được tiếng vang. Chúng tôi như gục ngã trước sự bất ngờ đó, cả lớp nhảy cẫng lên vì sung sướng, các bạn nam thì hào hứng nhận giải. bài thuyết trình của chúng tôi là một lời cảm ơn đến sự dạy dỗ và hỗ trợ của giáo viên. bằng ngôn ngữ đầy cảm xúc có lẽ khiến các giám khảo cảm động.

Ngay sau khi nhận giải, cả lớp đã mang lẵng hoa và giải thưởng đến nhà cô giáo để thăm hỏi và chia vui cùng cô. Bà ốm nên hai mắt trũng sâu, da xanh xao, chúng tôi phải vào tận giường thăm bà. Khi thấy chúng tôi đến, anh rất vui, nghe nói về giải thưởng hôm nay và nghe các bạn đọc lại bài thuyết trình, anh đã rơm rớm nước mắt và cảm ơn chúng tôi. Cô giáo của tôi là một người tốt bụng và hiền lành, chúng tôi cố gắng hết sức để tặng cô món quà nhỏ này và cảm ơn cô đã hướng dẫn và chăm sóc chúng tôi.

chúng tôi đã khiến mọi người hạnh phúc và xúc động. vừa để đoạt giải vừa làm cô giáo vui. Có thể, không phải anh ấy vui vì bó hoa hay giải thưởng mà lớp giành được, anh ấy hạnh phúc vì nhìn thấy sự chân thành, sự trưởng thành, sự trưởng thành của chúng ta.

Qua cuộc thi này, tôi nhận ra rằng món quà ý nghĩa và đẹp nhất chính là món quà xuất phát từ sự chân thành, bằng tình cảm thực sự. chúng em tự hứa sẽ nỗ lực học tập thật tốt để mang món quà nhỏ đền ơn công lao dạy dỗ của các bạn.

kể cho cha mẹ bạn nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mô hình 3

Câu chuyện cảm động mà tôi sẽ kể cho bố mẹ tôi nghe xảy ra vào ngày đầu tiên của năm lớp 7.

Tiết đầu tiên sẽ là văn học. mọi người trong lớp tôi hy vọng rằng cô sẽ vẫn dạy chúng tôi môn này. nhưng có lẽ một giáo viên không xa lạ bước vào lớp. Cả lớp tôi sửng sốt nhìn cô ấy và một bạn ở cuối lớp hỏi: “Thưa cô! Cô giáo của chúng ta đâu? “Cô ấy trả lời:” Cô tôi đã chuyển trường. Cô ấy sẽ không dạy ở trường này nữa. Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ là giáo viên phụ trách môn văn của cô. ” sau khi nghe, cả lớp đều rất buồn.

lớp học hôm đó, bỗng nhiên buồn, không còn sôi động như trước. khi kết thúc tiết học, cả lớp đều nhớ đến cô giáo cũ. Cô ấy tên là Thu, một giáo viên trẻ. trong buổi học đầu tiên, anh ấy mặc một chiếc áo dài rất đẹp. đôi mắt của cô ấy ngọt ngào như một nàng tiên. khi ngồi trên ghế đá, dưới góc “hoa học trò” anh tâm sự chuyện học hành, bạn bè, gia đình với chúng tôi. trở nên dịu dàng hơn khi lá phượng vàng khẽ rơi.

Tôi vẫn nhớ khi anh ấy giảng bài, giọng nói của anh ấy rất ấm áp và nhẹ nhàng, khiến bài học rất dễ đi vào lòng người khác. khi học xong, anh ấy sẽ kể những câu chuyện cổ tích, phim hài hoặc câu chuyện của chính mình. nhưng bây giờ giọng nói ấm áp ngày xưa sẽ không còn vang lên nữa. cả lớp đều tiếc nuối vì không thể nói lời tạm biệt với cô.

nhưng lời khuyên của anh ấy để học tập chăm chỉ vẫn còn đó. điều đó khiến chúng tôi tự nhủ phải nghiên cứu nhiều hơn.

kể cho cha mẹ bạn nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mô hình 4

Chiều hôm qua, khi tôi tan học, tôi nhanh chóng đến ga ra. Trên con đường quen thuộc, chân tôi quay vòng tròn mạnh hơn. Tôi trở về nhà bằng xe đạp với niềm xúc động trong lòng. Tôi rất vui mừng và hạnh phúc cùng một lúc. Tôi ước mình có thể nhanh chóng kể cho gia đình nghe câu chuyện cảm động mà tôi vừa chứng kiến ​​ở trường mình. tuần sau trường mình sẽ mời nhóm nhạc đến trường biểu diễn. điều đặc biệt là các ca sĩ đều là những người ít nhiều phải gánh chịu hậu quả của chất độc da cam. một số bị cụt chân, một số khác không có mắt. thật đáng tiếc hơn khi có những người dường như chỉ còn lại vài phần. tuy nhiên, tất cả những người này đã khiến cả trường chúng tôi ngưỡng mộ vì họ là những tấm gương sáng về ý chí và lòng quyết tâm.

Lúc đầu, chúng tôi háo hức xem, tò mò. nhưng khi tấm màn nhung khép lại buổi biểu diễn, tất cả chúng tôi đều vô cùng xúc động. chương trình được bắt đầu với những phần trình bày chân thành và đầy cảm xúc của lãnh đạo công ty. Nó giống như một bài phát biểu được chuẩn bị kỹ lưỡng. nhưng khi những nỗi thống khổ đó lên tiếng, dân chúng bắt đầu khóc. tên, địa điểm, cuộc sống và lý do. mọi thứ, mọi thứ đều bắt đầu từ những ước mơ, khao khát bình yên và hạnh phúc. nhưng chiến tranh đã cướp đi tất cả. chiến tranh tàn khốc đến mức không những ước mơ nhỏ nhất được sinh ra. mười ca sĩ là mười hoàn cảnh tàn tật khác nhau, mười lý do bất hạnh khác nhau. Và tất nhiên, đằng sau mười con người cần được thấu hiểu và sẻ chia ấy, còn rất nhiều người khác đang ngày đêm ôm nỗi đau.

Không giống như phần giới thiệu, màn trình diễn không có chút đau đớn nào. rất nhiều bài hát được thể hiện bởi các giọng ca khác nhau. nhưng tất cả đều có một điểm chung là đều ca ngợi ước mơ, lòng bác ái và công lý; ca ngợi những ước mơ, ước nguyện thời thơ ấu của người còn sống và người đã khuất. chương trình đã thu hút tất cả khán giả, trong đó có rất nhiều bạn, trong đó có tôi, chúng tôi đã lên sân khấu tặng hoa và cùng nhau hát những lời ca chia sẻ. tất cả khán giả đều rất phấn khích. buổi biểu diễn ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi. Nghe xong câu chuyện này, bố tôi cũng khuyên: “Con cháu hiểu được điều này là rất đáng quý. Tuy nhiên, những gì con làm được chưa lớn. Con vẫn phải làm nhiều việc thiện hơn nữa để đền đáp công ơn của những người đã hy sinh cho mình. mang lại hạnh phúc cho cuộc sống của bạn. ”

XEM THÊM:  Bài Thơ Đồ Chơi Của Lớp ❤️️ Nội Dung, Hình Ảnh, Giáo Án 

kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mẫu 5

“phụ tùng! thay thế! Ngay khi tiếng trống kết thúc, tôi chạy về nhà với một hộp quà trên tay. ồ! con đường hôm nay quá dài nên tôi phải mất một lúc mới về đến nhà.

Tôi lặng lẽ bước vào phòng khách, mẹ tôi đang say sưa đọc báo. khi nhìn thấy tôi, anh ấy đã rất ngạc nhiên và nói:

– ồ, sao hôm nay bạn đến muộn thế? bất kỳ món quà nào khác?

– mẹ ơi, hôm nay cô giáo đã tạo cho chúng con một bất ngờ thật cảm động trong buổi sinh hoạt lớp! để tôi kể cho bạn nghe!

– vâng, hãy nói cho tôi biết!

– mẹ tôi vui vẻ đáp lại.

– vâng, hôm nay trong tiết 4 chúng em đang thực hành môn tin học trong phòng thực hành thì bất ngờ có một số bạn yêu cầu cô giáo cho chúng em về lớp trước. mọi người vẫn còn bị sốc khi tiết thứ tư kết thúc. mọi người chạy về lớp. lớp học được trang trí rất đẹp: những quả bóng bay nhỏ xinh được treo trên cửa sổ lấp lánh lấp lánh. trên bảng đen dòng chữ: “happy birthday” được viết bằng những chiếc bánh rất xinh xắn. Tôi rất ngạc nhiên vì không biết họ tổ chức sinh nhật cho ai nhưng tháng 10 này lại có sinh nhật của tôi.

– điều đó thật thú vị, tôi sẽ nói cho bạn biết thêm ngay sau đây! – mẹ tôi lo lắng nói.

– vâng. Vì vậy, cô giáo bước vào lớp và bắt đầu hát bài “chúc mừng sinh nhật”. cô và các bạn vừa hát vừa vỗ tay nhịp nhàng. Sau đó cô thay mặt cho cả lớp nói: “Các cô ơi, tháng 10 này lớp mình có sinh nhật cho bạn Bảo Khánh thân yêu như ngọc, cô và ban cán sự lớp đã bí mật tổ chức tiệc sinh nhật cho các bạn. Chúc các bạn nhé.” một bữa tiệc sinh nhật thật vui cùng tập thể lớp, ngày càng ngoan ngoãn, học giỏi để không phụ lòng cha mẹ và thầy cô nhé! Chúng ta hãy cho một tràng pháo tay nhé! ” “Chào cô giáo! chúc mừng cô giáo! “và, những tràng pháo tay của các bạn vang lên không ngớt. Cô đặt chúng mình vào bảng đen để nhận quà sinh nhật của cả lớp. Sau đó cả lớp ngồi thưởng thức những tiết mục văn nghệ tuyệt vời của các bạn. mọi thứ diễn ra quá bất ngờ khiến tôi bối rối đến mức mất vài phút tôi mới nói lời cảm ơn đến cô và các bạn: “Chúng em muốn cảm ơn cô giáo và các bạn đã tổ chức sinh nhật cho chúng em. Đây là bữa tiệc sinh nhật ý nghĩa nhất mà chúng em sẽ làm quên nhé. Chúng con hứa sẽ chăm chỉ học tập thật tốt để không phụ lòng thầy cô và các bạn “Cả lớp vỗ tay cổ vũ khiến mình vô cùng hạnh phúc. Thật là thú vị và cảm động phải không các mẹ?

– vâng, từ nay các con phải ngoan ngoãn và học tập thật tốt để xứng đáng với tình cảm mà cô và các bạn đã dành cho các con!

– vâng! Tôi hứa! sau bữa tiệc sinh nhật đó, chúng tôi đã thân thiết với nhau hơn rất nhiều. tập thể lớp 7/3 của chúng ta nhất định sẽ luôn gắn bó, yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau. cảm ơn thầy cô và các bạn đã cho chúng em một ngày sinh nhật thật tuyệt vời và ý nghĩa. /

kể cho cha mẹ bạn nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mô hình 6

Sau bữa tối, gia đình tôi quây quần trong phòng khách. Tôi chợt nhớ ra những gì đã xảy ra sáng nay và tôi muốn nói với bố mẹ ngay lập tức.

Tôi ngay lập tức nói:

– thưa các bậc phụ huynh, lớp tôi đã rất vui với điều này. Tôi sẽ nói với bố mẹ tôi.

bố mẹ tôi mỉm cười và gật đầu, tôi rất vui:

– Hôm nay, trong lớp tôi, cô giáo đã kể cho chúng tôi nghe một câu chuyện, rất vui và cảm động. Chuyện vừa xảy ra vào ngày chủ nhật 20 tháng 11. Ba bạn học của Nga là bác sĩ và là hội trưởng hội phụ huynh của lớp. Chiều thứ bảy ngày 19 tháng 11, bố của bạn cô đến thăm cô và cho cô một chục quả cam. cô giáo của tôi cảm ơn chủ tịch, nhưng cô ấy đã đưa một túi cam cho dì tôi, một người dì nghèo sống một mình trong căn nhà nhỏ cuối hẻm. Ai ngờ lần này dì bốn thấy mấy chục quả cam to quá, một mình ăn không hết nên đem đi biếu một người bà con đông con, nghèo hơn mình. Cả cô giáo, người dì tư cũng như bà con nghèo không cẩn thận mở túi cam, chính vì vậy mà giữa những quả cam lớn không thấy một tấm thiệp nhỏ, tấm thiệp nhỏ bị nga cắt ra viết chữ cô. xin chúc mừng thân yêu. .

Tôi dừng lại, quay mặt lại nhìn bố mẹ, tôi cười tinh quái:

– đoán xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?

không đợi bố mẹ trả lời, tôi nói:

– Cha mẹ không sao với điều đó, phải không? để tôi tiếp tục đếm. chiếc túi màu cam không dừng lại ở đó. một lần nữa, nó là “trên đường đi”, nhưng nó sẽ đi về đâu? rất tốt, cha mẹ. Hãy để tôi nói cho bạn biết tất cả về điều này! Không ngờ, người thân của dì 4 lại là bệnh nhân của bác sĩ Nga, bố đẻ của chị Nga. Cô rất biết ơn anh đã chữa khỏi bệnh cho cô, nhưng vì nhà nghèo, đông con nên cô không có tiền mua quà để cảm ơn anh. May mắn thay, người dì mang đến một chục quả cam thật to. nên sáng hôm sau, ngày 20 tháng 11, dì Tư mang một túi cam đến tặng bác sĩ.

cả gia đình tôi đều vỗ tay. hành trình của túi cam, theo cách kể của tôi là rất thú vị. Nhưng điều đáng chia sẻ nhất về chiếc túi màu cam nhỏ bé đơn sơ là nó chứa đầy tình yêu thương.

kể cho cha mẹ nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mô hình 7

Câu chuyện bắt đầu vào buổi trưa ngày hôm đó. Sau bữa trưa, cô hiệu trưởng ở lại trường chờ họp lãnh đạo buổi chiều. chiều hôm ấy, mặt trời rơi xuống đất, nắng cháy da. mặt trời giữa lòng Sài Gòn dường như thiêu rụi mọi thứ. từng chiếc lá, ngọn cỏ dừng lại như chết khát ở mép đường. bên dưới khuôn viên trường, bây giờ không còn một sinh viên nào nữa.

Chỉ có mặt trời mới có thể tự do nhảy múa và chơi đùa trong sân trường. cái nóng ngột ngạt của buổi trưa hè khiến vị giám đốc phải mở toang hai cánh cửa sổ trên tầng hai, hy vọng có thể cho một chút gió vào. cô giáo nhìn ra sân trường. Đột nhiên, cô giáo nhìn thấy một học sinh thấp bé đi đi lại lại trên sân trường. qua cặp kính dày cộp, anh không thể nhìn rõ. sau đó giáo viên đi xuống cầu thang và gọi học sinh. anh là một cậu bé có nước da hơi ngăm đen, nhưng đôi mắt sáng ngời đầy nghị lực. mặc một chiếc áo sơ mi cũ nhưng sạch sẽ và quần dài màu xanh nhạt.

Cô giáo hỏi cậu học sinh nhỏ:

– Tại sao bạn không về nhà vào buổi trưa và đi lang thang dưới ánh nắng mặt trời như thế này? Nhà của bạn ở đâu? Tên bạn là gì, bạn học lớp mấy?

cậu bé thì thầm:

– thưa bác, nhà cháu ở quận 4. từ trường đến nhà xa quá nên cháu nghỉ học đến chiều. con trai tôi tên là trần phú tài, học lớp 7-7.

Giáo viên hỏi lại:

– Tại sao bạn không đăng ký vào một trường nội trú như bao bạn bè khác để tiện cho việc học?

sinh viên trả lời:

– Thưa anh, bố mẹ em là công nhân, làm việc vất vả từ sáng đến tối mịt mới về. Gia đình tôi nghèo nên tôi không đủ tiền học nội trú.

– vậy, bạn ăn trưa ở đâu? Bạn có nhà một người bạn ở đây không?

– thưa ông, không. Mỗi sáng, bố mẹ đưa đi học và cho năm nghìn đồng. nghìn để mua xôi ăn sáng. bốn nghìn còn lại được dùng cho bữa trưa.

Nghe tài năng ngây thơ, thầy hiệu trưởng chạnh lòng khi tưởng tượng bữa trưa đạm bạc của cậu học trò nghèo chắc chỉ có rau và cá vụn. cô giáo vỗ vào đầu anh và nói:

– hoàn cảnh gia đình khó khăn nhưng em vẫn cố gắng đến trường là điều rất đáng quý. Tôi phải là một học sinh rất tốt. Tôi rất vui khi có một học sinh như bạn. chỉ cần tiếp tục phát triển con bạn. Này, bạn đang làm gì khi đi dạo giữa trưa nắng như vậy?

tai cười:

– Thưa thầy, sau giờ ăn trưa, em không biết phải làm gì, nên em đã đi nhặt rác để trường mình sạch đẹp.

Nói rồi, Tài cúi đầu chào cô giáo rồi chạy ra sân trường tiếp tục nhặt từng túi ni lông, từng chiếc lá trong sân trường. nắng sân trường dường như đã dịu lại. Giám đốc trở về phòng làm việc với nhiều suy nghĩ, nhưng niềm vui vẫn rạng ngời trên khuôn mặt ông suốt cả ngày.

tại buổi sinh hoạt tuần tới dưới biểu ngữ, hiệu trưởng đã biểu dương, khen ngợi tấm gương vượt khó của trường và trao học bổng của trường. giáo viên cũng cho tài năng này học nội trú miễn phí.

kể cho cha mẹ bạn nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mô hình 8

mỗi ngày đến trường là một ngày vui. bởi tôi không chỉ được gặp gỡ bạn bè, thầy cô mà còn được chứng kiến ​​thêm nhiều câu chuyện và rút ra được những bài học quý giá từ họ. Hôm trước, tôi đã chứng kiến ​​một câu chuyện rất cảm động và tôi muốn về nhà thật nhanh để có thể kể chuyện cho bố mẹ nghe.

Trong bữa tối hôm đó, tôi kể cho bố mẹ nghe câu chuyện về chiến tranh: người bạn cùng lớp của tôi.

– Ba mẹ ơi, Chien là một cậu bé gầy gò, so với các bạn nam trong lớp con thì cậu ấy nhỏ hơn rất nhiều. Chúng tôi đã học cùng nhau hơn hai năm và anh ấy vẫn là một người rất bí ẩn. trong lớp chiến tranh, anh ta không hòa nhập với bất cứ ai, và không ai biết nhà của anh ta ở đâu. ban đầu chúng tôi không thích nó.

– tại sao vậy? – hỏi cha tôi

– vì nó không hợp với lớp của bố – tôi trả lời bố và tiếp tục câu chuyện, nhưng vài ngày trước chiến tranh, tôi đột ngột nghỉ học hơn một tuần. Chúng tôi không chú ý nhiều trong những ngày đầu tiên. nhưng gần một tuần vẫn không thấy cô đi học, các con liền hỏi cô giáo bị sao. bởi vì dù không thích thì chúng ta vẫn là bạn cùng lớp.

– vâng, con đã làm đúng, con gái – mẹ tôi mỉm cười hài lòng và kiên nhẫn lắng nghe câu chuyện của con.

– cô giáo rất vui khi nghe chúng tôi hỏi về cuộc chiến. cô ấy nói rằng chien bị ốm và không được khỏe nên không thể đến lớp. nên chúng tôi hỏi cô ấy địa chỉ nhà bạn cô ấy để đến thăm cô ấy. Ban đầu anh ấy còn do dự, nhưng vì chúng tôi đã cầu xin anh ấy rất nhiều nên cuối cùng anh ấy đã đưa nó cho chúng tôi.

Tôi nhấp một ngụm nước và tiếp tục:

– bạn có biết? Chúng tôi đến nhà bạn của cô ấy và tất cả chúng tôi đều ngạc nhiên bởi cha mẹ của chúng tôi. nhà anh ấy ở ngay cạnh nhà tôi. một ngôi nhà tối tăm và đổ nát. mặt ngoài của bức tường gạch đã phủ đầy rêu, cho thấy rằng nó đã rất cũ. chúng tôi ngơ ngác nhìn nhau, không biết có phải đi nhầm nhà hay không. nhưng không phải bố và mẹ, chúng ta sẽ không đi nhầm nhà. đó là ngôi nhà chiến tranh. chúng tôi bước vào nhà và thấy anh cuộn tròn trên chiếc giường cũ. Chúng tôi chào nhau và thấy sự thức tỉnh của chiến tranh. mắt cô mơ màng, mặt đỏ bừng vì sốt. chúng tôi đã rất ngạc nhiên khi gặp bạn bè của chúng tôi. Chien cố gắng ngồi xuống để nói chuyện với chúng tôi nhưng anh ấy bị sốt không thể ngồi dậy, chóng mặt nên chúng tôi ngồi cạnh giường và nói chuyện với anh ấy. Hoàn cảnh của gia đình bạn thật đáng thương bố mẹ ạ.

– ngôi nhà của bạn thế nào? – cha mẹ anh hỏi, với ánh mắt mong đợi.

– cô nói, bố cô mất sớm. nhà chỉ có hai mẹ con. và mẹ nó cũng đau ốm suốt nên không đi làm ăn được à? trước đây cô ấy sinh non nên đã yếu rồi, nhưng họ không chăm sóc cô ấy chu đáo nên bây giờ cô ấy vẫn không khá hơn là bao. anh ấy phải đi học và giúp mẹ làm cửa hàng. Mấy hôm trước, tôi về muộn, mắc mưa và bị ốm. không thể đứng dậy. mẹ cô ấy phải đi làm và không thể chăm sóc cô ấy. Chiến tranh cho chúng ta biết rất nhiều điều, các bậc cha mẹ. em phải làm hết sức mình để phụng dưỡng mẹ, vừa phải chăm sóc bản thân, vừa phải đảm bảo việc học trên lớp. tuy nhiên, anh ấy vẫn học rất tốt.

XEM THÊM:  Soạn văn 7 bài liệt kê ngắn nhất

– đứa trẻ thật đáng thương – mẹ tôi nói

– chúng tôi muốn giúp cô ấy – cô ấy tự hỏi mình, nói với cha mẹ những gì cô ấy nghĩ. được không, bố mẹ? Tôi cảm thấy cuộc sống của mình tốt hơn cô ấy rất nhiều, tôi muốn chia sẻ một chút với cô ấy.

Bố mẹ tôi mỉm cười và vỗ nhẹ vào đầu tôi, chúc mừng tôi ngày càng trưởng thành. không chỉ biết lắng nghe mà còn biết quan tâm, chia sẻ với người khác. bố mẹ tôi nói rằng họ sẽ giúp tôi thực hiện kế hoạch này. Tôi cảm thấy rất hạnh phúc. Có thể sự giúp đỡ của tôi là quá ít đối với cô ấy nhưng tôi hy vọng cô ấy có thể có một cuộc sống tốt hơn.

Qua lịch sử chinh chiến, tôi nhận ra rằng không nên chỉ nhìn vào tướng mạo của một người để đánh giá một người, mà tôi cần phải tìm hiểu kỹ trước khi nhận xét về họ. Tôi cũng hiểu rằng mình thật may mắn khi được sống trong vòng tay yêu thương của cả bố và mẹ, không phải một mình làm hết mọi việc. Em sẽ cố gắng học thật tốt để không phụ lòng của bố mẹ.

kể cho cha mẹ bạn nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mô hình 9

nhiều điều xảy ra ở trường của tôi và trong tuần. những câu chuyện vui, câu chuyện buồn, những câu chuyện thú vị hay những câu chuyện giữa học sinh và thầy cô, tất cả đều có. nhưng tôi vẫn nhớ mãi câu chuyện về buổi chia tay với thầy giáo, thầy hiệu trưởng của trường tôi.

Đó là một cuộc chia tay đầy xúc động và toàn trường ngập tràn nước mắt của học sinh và thậm chí cả giáo viên. khi đó, mỗi người có một cách thể hiện cảm xúc khác nhau, nhưng trong lòng họ đều có chung một nỗi niềm, một nỗi niềm xót xa trước vị đạo trưởng mẫu mực. Nam giáo viên mới về trường được ba năm, đây là khoảng thời gian rất ngắn để các hiệu trưởng trường khác từng bước làm cho ngôi trường của mình khang trang, hiện đại hơn. nhưng đối với tôi, đó là một khoảng thời gian dài không tưởng có thể tạo ra sự khác biệt ở trường học. Lúc đó cách đây ba năm, trường này không biết phòng chuyên môn là gì, trong trường luôn có những anh chị nhuộm đầu xanh đỏ như người nước ngoài.

nhưng giờ đây, với sự có mặt của thầy, phòng sinh hoạt chuyên môn không còn là điều xa lạ, không còn người nước ngoài trong trường nữa! trong thực tế, mr. Nam là phụ huynh đã điều hành trường trong ba năm qua. Đó là tất cả những lời tâm sự của cô giáo tổng phụ trách trường. lời nói của thầy đã ăn sâu vào tâm trí của các em học sinh đang ngồi trên ghế nhà trường. Tất cả chúng tôi đều bắt đầu rơi nước mắt khi những món quà từ các anh chị khóa 8 mang đến cho thầy. bài hát tiễn biệt, những dòng thơ viết về anh khiến chúng tôi không cầm được nước mắt. nhưng có lẽ người buồn nhất là các em học sinh lớp 9. Ai cũng hiểu cảm giác bỡ ngỡ khi đón cô giáo về trường và giờ là cảm giác bồi hồi, xúc động khi tiễn cô giáo ra về. Khoảnh khắc đó tuy chỉ kéo dài 45 phút nhưng cũng đã cho chúng tôi hiểu hơn về nam giáo viên, cho chúng tôi được bày tỏ cảm xúc của mình về thầy và đặc biệt là chúng tôi được nói lời cảm ơn sâu sắc về người thầy đã hướng dẫn chúng tôi đến với điều này. ngày, họ trở thành những học sinh giỏi và đưa trường học trở nên hiện đại.

Một kỷ niệm như thế này thật đáng nhớ phải không mẹ? một kỷ niệm buồn nhưng tôi sẽ luôn ghi nhớ trong lòng, không bao giờ quên người cha đạo diễn đã mang chúng tôi đến ngày hôm nay.

kể cho bố mẹ nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mẫu 10

Trường học là nơi dạy chúng ta nhiều điều thú vị. Tôi có thói quen thường kể cho bố mẹ nghe những gì đã xảy ra ở trường. Dù chưa tận mắt chứng kiến ​​nhưng qua những lời em thường nói với bố mẹ, em có thể hình dung ra em đã học được rất nhiều điều thú vị ở trường như thế nào, và câu chuyện hôm nay em kể bố mẹ đã làm cho bố em như thế nào. di chuyển.

Hôm nay, tôi đã kể cho bố mẹ nghe về lớp học toán đáng nhớ của tôi. Hoang là một học sinh xuất sắc trong lớp của tôi. cậu ấy rất nghịch ngợm và ham chơi nên học lực của cậu ấy luôn đứng nhất lớp. dù cô giáo khuyên nhủ gia sư thế nào, Hoàng vẫn không chịu tiến bộ. Tuy nhiên, hôm nay trong giờ học toán khi anh trả bài kiểm tra đọc tên của hoàng đế, anh đã dừng lại. cậu ấy được 10 điểm môn toán và điều đó thật đáng kinh ngạc trong mắt cô giáo và cả lớp. Giáo viên đi về phía hoàng đế và nghiêm túc hỏi anh ta:

– đức vua! cho tôi biết sự thật, bài kiểm tra này là gì?

hoang im lặng làm bài kiểm tra điểm mười của mình mà không nói một lời. cô cúi gằm mặt im lặng cầm tấm bằng chứng trên tay. giáo viên nhìn hoàng đế và nói tiếp:

– hoang, mong em là một học sinh trung thực cố gắng hoàn thiện bản thân, không phải là một đứa trẻ nói dối như vậy.

Nói rồi, chủ nhân lắc đầu, nhìn hoàng đế bằng ánh mắt thất vọng. Cả lớp tôi cũng im lặng nhìn anh. thỉnh thoảng có những tiếng thì thầm nhỏ.

-hoang quá bận rộn với việc học của mình, làm sao anh ấy có thể hoàn thành bài kiểm tra này?

-Tôi không thể tin được là mình lại lừa dối như vậy.

cứ như vậy, mọi người nói về những người khác. giáo viên đi lên bục giảng, để hoàng đế ngồi xuống và tiếp tục bài học hôm nay.

Hoàng đế không nói với tôi bất cứ điều gì, con trai- hỏi mẹ tôi.

không có mẹ – Tôi trả lời.

Nhưng bạn biết không, vào giờ ra chơi hôm nay, khi tôi đến văn phòng để giao sổ đỏ sao vàng, tôi đã tình cờ nghe được cuộc nói chuyện giữa hoàng đế và giáo viên. Tôi thấy hoàng tử lung linh trước ngưỡng cửa, tay cầm chắc một cuốn sách hay gì đó. Hoàng vào văn phòng nói chuyện với cô giáo. Tôi thấy hoàng đế đưa cho bạn cuốn sách và nói:

-Giáo viên, tôi không phải là một sinh viên nhiều như vậy! bố mẹ tôi ly thân, cả hai đều có cuộc sống riêng. Tôi sống với bà ngoại. bà nội em ốm nặng, em thương bà lắm, luôn mong em chăm ngoan học giỏi. Tôi đã cố gắng rất nhiều để mang lại điểm mười cho các bạn thấy rằng tôi đã cố gắng như thế nào. Em ở lại lớp làm hết bài và ôn nhiều dạng bài để nâng cao sức học. Tôi không lừa dối.

hoang đã bật khóc, mẹ ơi. Tôi thấy anh ấy mở từng trang trong cuốn sổ của mình trong khi nhìn anh ấy với ánh mắt ngạc nhiên. Chủ nhân vỗ đầu hoàng đế cười nói:

– Tôi đã rất cố gắng. Tôi xin lỗi vì đã hiểu lầm bạn. Bạn đã làm rất tốt, tiếp tục học tập như thế này. Tôi nghĩ nhìn thấy sự cố gắng của em gái bạn, cô ấy sẽ nhanh chóng bình phục. ngày mai em sẽ nói trước cả lớp để các em không hiểu nhầm và em sẽ cùng các bạn về thăm gia đình. Tôi rất tự hào về ngài, thưa ngài.

đúng vậy, mẹ. Tôi rất ngưỡng mộ Hoàng, anh ấy là một người cháu hiếu thảo và có một sự cố gắng đáng khâm phục mà tôi còn phải học hỏi ở anh rất nhiều.

kể cho cha mẹ nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mẫu 11

Sáng thứ sáu tuần trước, tại lớp 7c trường THPT Hoàng Hòa, quận Tân Bình, một câu chuyện thực sự cảm động đã xảy ra.

Chúng tôi vừa bước vào lớp học văn của sảnh chính trong hơn mười phút. giám thị nói với chúng tôi rằng bạn nên đến cổng trường và có người gặp bạn. một lúc sau, thuy quay lại, mặt tái mét, mắt đỏ hoe. Thanh hỏi, Thủy run run, cắn chặt môi để kìm nén nước mắt và cho biết cô vừa nhận được tin bố bị tai nạn giao thông.

Cả lớp lặng đi vì xúc động, vì yêu thương. bác sĩ thú y rất kém! Bố mẹ tôi rời quê hương Quảng Ngãi vào đây lập nghiệp được vài năm. sáng mẹ vo gạo nếp đi dạo. Bố của Thủy thuê xe ôm chở khách, kiếm tiền nuôi con. Thủy là chị cả trong gia đình, vừa lo học vừa phụ giúp gia đình. chúng tôi đi đến trường bằng xe đạp và thuy đi bộ. Tôi nhận thấy rằng Thủy chỉ có hai bộ quần áo để thay hàng ngày. tuy nhiên, tinh thần tự hoàn thiện và kết quả học tập của Thùy rất đáng nể!

Tai nạn bất ngờ của cha anh là một thảm họa cho gia đình anh. Từ bây giờ, bạn và các con bạn có thể dựa vào đâu?

trong khi thuy đang sắp xếp sách vở, Thanh nhanh chóng gặp ban cán sự lớp. anh cử lớp trưởng quốc dân của mình đưa thuy đi bệnh viện, và thêm một người bạn là trưởng nhóm đi cùng cho cô yên tâm. Khi bạn đi, anh ấy khuyên chúng tôi nên quyên góp tiền để giúp đỡ gia đình của thuy. Cả lớp đáp lại lời của anh. những người có nhiều đóng góp nhiều hơn, những người ít đóng góp ít hơn. nếu bạn chưa có, hẹn gặp lại vào ngày mai.

Số tiền tuy không nhiều nhưng là tấm lòng chân thành của chúng tôi muốn chia sẻ hoạn nạn với người bạn bất hạnh. Hơn bao giờ hết, chúng tôi yêu cô ấy nhiều hơn và mong rằng cô ấy có thể vượt qua thử thách khó khăn này. Tôi hiểu sâu sắc lời dạy của bố mẹ: thương người như thể thương thân và muốn nói với thuy: “thuy! Hãy đứng vững! Chúng ta có em ở bên cạnh!”.

kể cho cha mẹ bạn nghe một câu chuyện thú vị và cảm động – mô hình 12

Cuộc sống luôn cần sự yêu thương, sẻ chia giữa con người với nhau. Hôm qua, tôi đã chứng kiến ​​một câu chuyện cảm động xảy ra ở trường.

Hôm nay là sinh nhật của Mrs. thu, giáo viên chính của lớp nam sinh. Ban cán sự lớp định tổ chức tiệc sinh nhật cho cô ấy. mỗi đội được giao một nhiệm vụ khác nhau. Nhóm một phụ trách trang trí lớp học, nhóm hai phụ trách chuẩn bị bánh kẹo, hoa quả, nhóm ba phụ trách chuẩn bị quà cho cô. mỗi thành viên trong nhóm đều nhiệt tình làm công việc của họ.

Chiều hôm đó, bữa tiệc sinh nhật được tổ chức trong thời gian hoạt động. cả lớp chỉ vỏn vẹn bốn mươi lăm phút, khoảng thời gian cô đã cùng nhau cố gắng chuẩn bị cho cuộc họp. cả lớp tập trung hoàn thành công việc càng nhanh càng tốt. đoàn nghệ thuật cũng đã sẵn sàng để gửi đến các bạn những tiết mục văn nghệ đặc sắc. mọi thứ đều được thực hiện một cách thận trọng và cân nhắc.

tiếng trống vào lớp vang lên, cô thu sắp vào lớp. lớp trưởng đi họp với cô ấy đã thông báo với cả lớp rằng cô ấy đã sẵn sàng. khi anh ấy bước vào lớp, tất cả các thành viên trong lớp đều đứng dậy. phuong anh: lớp trưởng cầm bánh sinh nhật đi đến chỗ cô. trên bánh còn ghi: “chúc mừng sinh nhật mẹ mùa thu”. lúc đó cô giáo vô cùng thích thú. Cả lớp yêu cầu cô điều ước và thổi nến. bạn có biết không? cô ấy muốn các thành viên trong lớp luôn học tập tốt và hạnh phúc.

chúng tôi cũng hát cho bài hát “cô giáo như một người mẹ tốt”. các tiết mục văn nghệ đã được trình bày. lớp trưởng cũng thay mặt cả lớp tặng quà cho anh. cuối cùng là phần cắt bánh và đặt tiệc. cuối buổi tiệc, anh cảm ơn cả lớp đã tạo cho anh một điều bất ngờ. cô ấy nói đây là bữa tiệc sinh nhật tuyệt vời nhất của cô ấy. cô ấy rất cảm động trước tình yêu của chúng tôi.

bữa tiệc sinh nhật rất quan trọng. Nó đã góp phần làm cho tình cảm trai gái trở nên gần gũi hơn. Tôi cũng cảm nhận sâu sắc hơn tình yêu thương và sự quan tâm của các giáo viên dành cho học sinh của mình.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Bai van ke cho bo me mot chuyen ly thu. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *