Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
428 lượt xem

Tình cảm của nhà thơ trong bài viếng lăng bác

Bạn đang quan tâm đến Tình cảm của nhà thơ trong bài viếng lăng bác phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Tình cảm của nhà thơ trong bài viếng lăng bác

Em có muốn làm một bài văn cảm nhận bài thơ viếng lăng hay và đầy đủ không? Bạn không nên bỏ lỡ bài hướng dẫn soc trang thpt chi tiết này với các bước cụ thể từ phân tích đề, lập dàn ý, sơ đồ tư duy và làm bài văn tham khảo.

để tham khảo ngay bây giờ …

Cam nhan bai tho Vieng lang Bac (Vien Phuong)

tôi. hướng dẫn ôn tập bài thơ Viếng lăng bác (vien phuong)

đề: cảm nhận của em về bài thơ thăm lăng chú bên kia.

1. phân tích các yêu cầu của chủ đề

– yêu cầu về nội dung: nêu cảm nhận của em về nội dung và nghệ thuật của bài thơ Viếng lăng bác.

– phạm vi tài liệu, dẫn chứng: những từ ngữ, chi tiết tiêu biểu của bài thơ thăm lăng bác .

– phương pháp lập luận chính: phân tích, phát biểu cảm nghĩ.

2. bài luận về chuyến thăm lăng

luận điểm 1 : cảm nhận về nội dung bài thơ:

+ cảm nhận của nhà thơ về cảnh ngoài lăng

+ cảm xúc của nhà thơ khi nhìn đám đông vào lăng

+ nỗi đau, nỗi niềm của nhà thơ trước hài cốt người.

+ cảm xúc của nhà thơ khi rời lăng.

luận điểm 2 : nhận thức, đánh giá cao nghệ thuật.

ii. tóm tắt chi tiết cảm nhận về bài thơ viếng lăng

1. mở bài bình luận về chuyến thăm lăng

– trình bày một số đặc điểm trong quan điểm của tác giả.

+ Viễn Phương (1928 – 2005) là một trong những gương mặt tiêu biểu nhất của lực lượng văn nghệ giải phóng miền Nam với những tác phẩm khai phá và tôn vinh vẻ đẹp của con người và đất nước trong cuộc kháng chiến chống ngoại xâm. >

– giới thiệu ngắn về bài thơ viếng lăng bác Hồ:

2. phần nội dung bài viết cảm nghĩ về việc đi thăm lăng

tóm tắt của bài thơ 2.1

– hoàn cảnh sáng tác:

+ Tháng 4 năm 1976, một năm sau ngày đất nước giải phóng, lăng Chủ tịch Hồ Chí Minh cũng được khánh thành, đoàn đại biểu phía Nam và phía Nam đã đến thăm Hà Nội và viếng lăng.

p>

– mạch cảm xúc chính: xúc động thiêng liêng, kính trọng, biết ơn và tự hào xen lẫn nỗi đau khi nhà thơ đến thăm.

2,2 nhận xét về nội dung

– cảm xúc của nhà thơ trước cảnh ngoài lăng (khổ thơ 1)

“Tôi xuống phía nam để thăm lăng bác Hồ”

+ Vừa đặt chân đến bên ngoài lăng, nhà thơ đã không khỏi xúc động:

  • một cách nói tránh “thăm hỏi” xoa dịu nỗi đau mất mát, đồng thời khẳng định sự bất diệt của nó trong lòng những người con đất nước Việt Nam.

= & gt; lời thơ giản dị như một lời tự sự nhưng thấm đượm tình cảm, tâm tư của nhà thơ. Sau những mong mỏi và chờ đợi, đã đến lúc được vào thăm lăng Bác.

+ nhà thơ ấn tượng với “hàng tre” ngoài lăng, một biểu tượng của dân tộc Việt Nam:

  • đây là hình ảnh có thật tạo nên cảnh đẹp cho lăng Bác, mang lại cảm giác thân thuộc, gần gũi với vùng quê, đất nước Việt Nam.
  • hình ảnh thơ hàm chứa nhiều sức gợi: “hàng tre”, “hàng tre xanh” gợi lên vẻ đẹp rực rỡ của con người và đất nước ta. cái chết của con người được thể hiện rất rõ qua câu thơ: “mưa dầm thấm đường”. những hàng tre bao quanh lăng cũng tượng trưng cho cả dân tộc quây quần bên lăng.

= & gt; niềm xúc động sâu sắc của nhà thơ khi đứng trước lăng.

– cảm xúc của nhà thơ khi nhìn đoàn người vào lăng (khổ thơ 2)

– & gt; bạn đã mang đến ánh sáng chân lý, giúp dân tộc thoát khỏi kiếp nô lệ lầm than, cũng như mặt trời của đấng tạo hóa ban sự sống cho muôn loài.

= & gt; vĩnh viễn so sánh bạn với mặt trời để thể hiện sự tồn tại vĩnh cửu của bạn, bạn giống như sự tồn tại vĩnh viễn của mặt trời tự nhiên.

<3<3

+ “Vòng hoa 79 mùa xuân” (tức 79 năm cuộc đời Người đã trọn vẹn cống hiến cho sự nghiệp giải phóng dân tộc) được kết từ trái tim của hàng triệu người con đất Việt và bạn bè quốc tế, bày tỏ lòng thành kính, biết ơn đối với người cha già của quốc gia.

– & gt; nhà thơ khẳng định sẽ sống mãi trong lòng nhân dân, thể hiện lòng thành kính, biết ơn của nhân dân đối với ông, vị cha già kính yêu của đất nước.

– nỗi nhớ nhung, đau đáu của nhà thơ trước hài cốt người (khổ thơ 3)

“Tôi nằm xuống trong một giấc ngủ yên bình

giữa trăng sáng và mềm mại ”

bạn đang xem: cảm nhận bài thơ viếng lăng (xa)

<3 ánh sáng dịu nhẹ như thể có mặt trăng. nằm đó như trong một giấc mơ yên bình.

+ dù đã nói giảm nói tránh “ai nằm trong giấc ngủ bình yên” nhưng nhà thơ vẫn không tránh khỏi nỗi đau vô hạn:

“Tôi vẫn biết bầu trời xanh là mãi mãi

Nhưng tại sao tôi cảm thấy đau nhói trong tim? ”

  • hình ảnh “trời xanh” là hình ảnh ẩn dụ, một lần nữa khẳng định sự bất diệt trong tâm hồn dân tộc.
  • “nghe đau”: gợi nỗi đau bất chợt, bất chợt, tê tái của một đứa trẻ về muộn, không được gặp nhưng được ở bên hài cốt của ông.

– & gt; bài thơ đã nói lên tình cảm sâu sắc của bao thế hệ người Việt Nam đối với Người: biết ơn, tôn kính, mong mỏi, tiếc thương, …

– cảm xúc của nhà thơ khi rời lăng trở về phương nam (khổ thơ cuối)

+ nhà thơ bịn rịn, lạ lẫm, không muốn rời xa khi nghĩ đến giờ phút chia tay:

“Tôi sẽ khóc khi trở về miền nam vào ngày mai”

– & gt; hai chữ “phương nam” gợi khoảng cách xa, gợi lên tâm tư tình cảm của người dân phương nam. cụm từ “giọt nước mắt bi thương” đã cụ thể hóa nỗi nhớ nhung về chú ho.

+ mong muốn được hiện thân:

  • từ “muốn làm” làm nổi bật khát vọng cháy bỏng, cháy bỏng của nhà thơ.
  • danh từ “chim”, “hoa”, “tre” mang đúng nghĩa: muốn làm nên cảnh đẹp bên lăng, là hình ảnh ẩn dụ cho lí tưởng cao đẹp: muôn dân canh cánh trong mơ.
  • thể hiện lòng biết ơn sâu sắc của nhà thơ đối với vị cha già dân tộc.

2,3 cảm giác về nghệ thuật

– ngôn ngữ đơn giản, gần gũi, gợi mở.

– giọng điệu chân thành, trang nghiêm, sâu lắng, nghiêm túc, đau đớn và tự hào.

– Hình ảnh thơ có nhiều sáng tạo, đặc biệt là sự kết hợp giữa hình ảnh thực với các ẩn dụ tượng trưng, ​​đặc biệt là ẩn dụ – biểu tượng.

– bài thơ miêu tả chuyến viếng thăm lăng theo trình tự thời gian và không gian từ ngoài vào trong lăng, từ khi tham quan và cảm nhận sau chuyến thăm.

– từ “Tôi muốn làm” trong khổ thơ cuối được sử dụng nhiều lần để thể hiện nỗi đau, niềm tiếc nuối vô bờ bến và niềm mong mỏi chân thành của tác giả.

3. cuối bài, cảm nghĩ khi đi thăm lăng bác Hồ

– cảm nghĩ của tôi về bài thơ

– Khẳng định lại cái hay của bài thơ và tình cảm của bên kia đối với lãnh tụ.

– mở rộng ca ngợi truyền thống ân nghĩa và lòng trung thành của dân tộc chúng ta.

mẫu:

thăm lăng chú là một bài thơ hay bởi nó được tạo nên từ những cảm xúc chân thành và rung động của trái tim nhà thơ, và cũng từ tiếng nói của tất cả chúng ta. Cuộc đời và sự nghiệp cách mạng của Bác được ví như huyền thoại của thế kỷ 20. Chủ tịch Hồ Chí Minh đẹp nhất con người Việt Nam! nhà thơ pita rodrighet đến từ Cuba của nước ta đã nói: Hồ Chí Minh – tên ông là một bài thơ.

iii. một số bài văn đạt điểm cao cảm nhận như bài thơ viếng lăng

Mời các bạn cùng tham khảo danh sách 5 bài văn mẫu về thăm lăng Bác dưới đây để bổ sung vốn từ vựng cũng như những ý tưởng, câu văn hay để bài làm của bạn sinh động hơn. hấp dẫn.

1. nhận xét về chuyến thăm lăng của học sinh giỏi gương mẫu 1

“chú ho” – cách gọi đắt quá! bạn là nguồn cảm hứng vô tận của nền thơ ca Việt Nam, có rất nhiều bài thơ viết về bạn, nhưng mỗi bài thơ lại đưa ta đến những vùng đất khác nhau. Quả thật, nếu như “Buổi sáng tháng Năm” của nhà thơ là tình cảm nồng nàn, nóng bỏng của nhà thơ dành cho anh khi còn ở chiến khu, hay “Đêm nay Bác không ngủ” của nhà thơ khôn ngoan là cảm xúc đầu đời, là tình yêu cội nguồn bao la của dân tộc. ánh sáng cho muôn người, v.v., trong khi “Bác đến thăm” bên kia là một bài hát chân thành và xúc động của nhà thơ đối với nhân dân, và đây có lẽ là một trong những bài thơ hay nhất từng viết về nhân dân!

Viễn Phương là một trong những nhà văn đầu tiên của quân giải phóng miền Nam trong cuộc kháng chiến cứu nước của dân tộc. bài thơ “viếng lăng chú ” được in trong tập “như mây xuân” (1978), bài thơ ra đời khi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước thắng lợi, thống nhất đất nước, lăng chủ tịch cũng được khánh thành vào năm 1976.

bài thơ mở ra rất tự nhiên, như một lời tự sự chất chứa biết bao cảm xúc của thi nhân:

“Tôi xuống phía nam để thăm lăng bác Hồ”

giọng điệu của câu thơ nhẹ nhàng, nghiêm trang nhưng sâu lắng với cách sử dụng xưng hô thân mật “con” – “chú” nghe thật gần gũi, thân thiết như một gia đình – nơi họ cùng nhau vượt qua khó khăn thử thách, sẻ chia một tình yêu thương ấm áp. cùng nhau, như một nhà thơ đã viết:

“Bạn là cha tôi, chú tôi, anh trai tôi

trái tim lớn phủ đầy máu đỏ ”

bạn đã qua đời … nhưng không, trong trái tim của những người phương xa, cũng như hàng triệu người Việt Nam khác, bạn sẽ luôn sống trong trái tim của chúng tôi! tác giả đã sử dụng từ “thăm”, một cách nói ẩn ý như muốn nhấn mạnh rằng ông vẫn còn sống và đây chỉ là một chuyến thăm từ phía nam. chuyến thăm từ mảnh đất đau thương, kiên cường trong suốt bao năm gian khổ của cuộc kháng chiến chống ta, nơi Người đã gửi gắm bao tình cảm, niềm tin và hy vọng, cũng là để truyền tình yêu thương của hàng vạn con người nơi đây. , Con nhớ nhà / phương nam mong con nhớ cha. “

“Trong sương mù nhìn thấy hàng tre vô tận

oái! Hàng tre xanh Việt Nam

bão và mưa rơi trực tuyến ”

Không phải tự nhiên mà người đối diện nói đến hàng tre, chúng ta đều biết tre là loài cây chống chịu, bất chấp mọi khó khăn của thiên nhiên, chúng vẫn kiên cường chống chọi, vì vậy nó đã trở thành một biểu tượng cao đẹp của người Việt Nam. Mọi người. hình ảnh cây tre vốn đã xuất hiện trong “cây tre Việt Nam” của nguyễn duy hay “cây tre Việt Nam” thép mới đều vững chãi và cây tre của viên phường cũng không ngoại lệ: “mưa bão đứng thẳng hàng”.

thán từ “oh!” như muốn giãi bày những cảm xúc, một tình cảm mãnh liệt, tha thiết khi nhìn thấy hàng tre bất khuất trong cuộc kháng chiến của dân tộc khi “lũy tre làng, giữ nước, giữ mái tranh, giữ đồng lúa chín”. lũy tre bên kia còn là hình ảnh ẩn dụ cho những người lính canh tận tụy canh giữ chốn linh thiêng, bảo vệ giấc ngủ của nhân dân.

Khổ thơ tiếp theo là cảm giác bên kia hòa vào dòng người đến viếng lăng:

“Mặt trời đi qua lăng

anh ấy nhìn thấy một mặt trời rất đỏ trong lăng mộ ”

Mặt trời là nguồn sáng vô tận của vũ trụ, nó không thể thiếu trên trái đất này. bạn cũng vậy, bạn cũng là người không thể thiếu trong con đường cứu nước lâu dài của dân tộc. Nếu như ánh sáng của mặt trời soi đường, giúp cho chúng sinh sinh sôi, phát triển, còn mặt trời ở lăng kia đã soi sáng cách mạng Việt Nam và soi sáng lòng người thì mặt trời ấy đã cứu sống biết bao nhiêu người trước cuộc chiến đau thương. , và mặt trời đó dẫn ta đến niềm vui và hạnh phúc … bạn được ca tụng từ xa là mặt trời – ánh sáng tàn phai trên thế gian, chính nhà thơ đã gửi gắm niềm tin về cuộc sống vĩnh hằng của mình cho đất nước.

với nghệ thuật nhân hóa “thấy mặt trời bằng lăng rất đỏ” như một đòn bẩy ngợi ca, thì ngay cả mặt trời vĩ đại của vũ trụ cũng phải ngước nhìn trước sự rực rỡ vĩ đại trong lăng ấy. mặt trời “rất đỏ” làm tôi nhớ đến trái tim nhiệt huyết của anh, một trái tim nhiệt thành với cách mạng, nhân dân, đất nước,…

“ngày qua ngày, dòng người đi lại yêu thích

giết chết bảy mươi chín bông hoa mùa xuân. ”

“mỗi ngày” được lặp lại hai lần như thể hiện sự liên tục của thời gian, tạo nên nhịp điệu chậm rãi và rất sâu lắng của dòng người viếng lăng. rồi bên kia khéo léo sử dụng nghệ thuật ẩn dụ để chuyển hoá tình cảm, dường như những con người ấy đã để lại trong “nỗi nhớ” và nỗi nhớ khôn nguôi của con người, rồi họ “trao vương miện” gửi đến bạn, đó là những bông hoa thơm ngát, tươi đẹp nhất. để bày tỏ lòng biết ơn.

“Cúng bảy mươi chín mùa xuân”

ở đây “bảy mươi chín suối” không chỉ là tuổi của tôi mà tác giả còn chỉ ra rằng trong bảy mươi chín suối ấy, bà đã không ngừng hiến thân để mang lại bao nhiêu suối ấm, bình yên, hạnh phúc cho muôn dân và nay là muôn dân khác. dòng muốn bày tỏ lòng biết ơn đến bạn bằng những bông hoa tươi thắm nhất.

Ở khổ thơ tiếp theo, cảm xúc của nhà thơ thật mãnh liệt khi được nhìn thấy ông, được gặp lại vị cha già kính yêu của đất nước:

“Tôi nằm xuống trong một giấc ngủ yên bình

giữa trăng sáng và mềm mại ”

tác giả một lần nữa sử dụng nghệ thuật cách nói, có phải bạn quá mệt mỏi để ngủ một giấc không? Cả cuộc đời này chắc tôi không thể nào có được giấc ngủ yên vì lo cho quê, cho nước và “chỉ vì mình mà quên mình vì mọi người”. câu thơ như khẳng định lại rằng chú ho sẽ sống mãi trong lòng người dân việt nam, như lời chú đã từng viết:

“Bạn đã ngủ yên trong suốt cuộc đời mình

bây giờ bạn ngủ, chúng tôi theo dõi giấc ngủ của bạn ”

chúng ta đều biết rằng, trong thơ chú trăng đã trở thành người bạn tâm giao và cũng có người nói rằng: “thơ chú trăng đầy”. từ chiến khu việt bắc “trăng già bóng lồng hoa” rồi đến chuyện đoàn quân “đêm khuya trở về, trăng giăng đầy tàu” hay còn gọi là tù tội ”người ta nhìn vào trăng soi qua cửa sổ / trăng trông qua cửa sổ nhà thơ ”. Và bây giờ khi tôi nhắm mắt xuôi tay, trăng vẫn theo tôi, vẫn là tri kỷ của tôi.

“Tôi vẫn biết bầu trời xanh là mãi mãi

Nhưng tại sao tôi cảm thấy đau nhói trong tim? ”

farm một lần nữa cho chúng ta thấy cách sử dụng ngôn từ của mình một cách tài tình qua cách nói “Còn biết, nhưng tại sao” khiến người đọc vô cùng đau xót khi không thể chối bỏ một quy luật của tự nhiên, mà nó sinh ra và cái chết. “bầu trời xanh” – biểu tượng vĩnh cửu của thiên nhiên, vũ trụ và đó cũng là một hình ảnh ẩn dụ đối với tôi. người vẫn sống mãi với non sông, dân tộc, mãi mãi trong trái tim mọi người Việt Nam, đúng như lời nhà thơ Tố Hữu đã từng viết:

“bạn vẫn rất lớn

bầu trời xanh, biển rộng, cánh đồng và nước ngọt ”

Dù lý trí vẫn tin như vậy nhưng hàng triệu người Việt Nam vẫn không khỏi rơi nước mắt tiếc thương trước sự ra đi của anh. nỗi đau tê liệt, tê tái tận đáy tâm hồn như hàng ngàn mũi kim đâm vào trái tim đang thổn thức của con người chúng ta, để rồi chính sự ra đi của bạn khiến thiên nhiên rơi lệ:

“Trong vài ngày qua, thật đau đớn khi phải nói lời chia tay

Cuộc sống đầy nước mắt và mưa rơi thành xô ”

đi đưa tang chú tôi, người con miền Nam vô cùng đau buồn, nỗi buồn cứ trào dâng và bùng lên thành tâm nguyện của nhà thơ trước khi ra đi:

“Ngày mai khi đến miền nam, anh ấy sẽ rơi đầy nước mắt

Tôi muốn làm một con chim hót quanh lăng

Tôi muốn trở thành một bông hoa tỏa hương

Tôi muốn trở thành một cây tre trung thành ở đây. ”

với bao yêu thương, nhớ nhung, nay lại càng đau đớn hơn vì sắp phải xa người bác, người cha thân yêu của mình … để rồi trong giây phút chìm đắm ấy, tác giả đã có những ước nguyện rất giản dị và khiêm tốn cho việc hóa thân. nó vừa muốn hóa thân thành chú chim nhỏ vừa hót những âm thanh trong trẻo cho người nghe mỗi ngày, và cũng chỉ muốn hóa thân thành bông hoa, tỏa hương thơm ngát quanh lăng.

và một lần nữa, hàng tre xuất hiện ở cuối bài thơ tạo nên một cấu trúc đầu cuối tương ứng hoàn chỉnh. nếu như ở đầu bài, cây tre hiện lên với hình ảnh, phẩm chất rất Việt Nam “mưa dầm thấm ngọn” thì ở đây hàng tre lại được nhấn mạnh bằng phẩm chất “trung thành” của nhà thơ. cũng như ghi nhớ một điều Bác đã nói “trung với nước, trung với dân”. Toàn bộ khổ thơ Viễn Phương đã sử dụng nghệ thuật hàm ẩn chủ đề, điều đó khẳng định ước nguyện trên không chỉ của riêng anh mà còn của nhiều thiếu nhi Việt Nam khác. họ luôn thực hiện những gì họ dạy: quyết tâm đi theo lý tưởng, đi theo sự nghiệp cách mạng chính nghĩa của mình.

XEM THÊM:  Tiểu sử và sự nghiệp của tác giả Nguyễn Nhật Ánh

thăm lăng chú với giọng điềm đạm, trang trọng và nghiêm túc cùng nhiều ẩn dụ đẹp và gợi cảm, ngôn ngữ giản dị mà chú phát ra. bài thơ dường như chạm đến trái tim người đọc, để lại trong lòng người đọc một niềm xúc động trong một nỗi buồn man mác: ôm trọn dòng sông trọn đời, anh đi rồi!

2. cảm nghĩ khi đi thăm lăng Bài văn mẫu số 2

thăm lăng chú là một trong những bài thơ cảm động nhất. bài thơ ra đời trong thời khắc xúc động, bài thơ là lòng biết ơn và niềm tiếc thương vô hạn của nhà thơ cũng như đồng bào miền nam đối với vị lãnh tụ, vị cha già kính yêu của đất nước.

Lần đầu tiên nhà thơ được ra bắc thăm người chú khi vào lăng thăm ông.

“Tôi xuống phía nam để thăm lăng bác Hồ”

câu thơ chứa đựng nhiều cảm xúc của con người khi đến thăm lăng Bác. lời của bài thơ còn chứa đựng nỗi niềm thăm viếng các chú tưởng ngày thống nhất các chú đã ra đi, nhà thơ không nói thăm mà nói thăm vì không muốn nghĩ là chú đã đi xa. mọi người đến thăm anh, thăm cha anh là lẽ đương nhiên. Ấn tượng đầu tiên đậm nét về cảnh vật nơi bạn ở là lũy tre ngút ngàn trong sương sớm với sức sống như thế.

“Trong sương mù nhìn thấy hàng tre vô tận

oái! Hàng tre xanh Việt Nam

bão và mưa rơi trực tuyến ”

phía xa là những hàng tre, một cảnh tượng quen thuộc có thể bắt gặp ở khắp mọi nơi trên đất nước Việt Nam. tre dẻo dai, bất khuất, tre là biểu tượng đẹp đẽ về sự dẻo dai, bền bỉ, kiên cường của con người Việt Nam trước mọi bão táp, lửa đạn của kẻ thù. cây tre anh dũng kiên trung nay đã hiên ngang che chở cho người đang say giấc nồng, niềm xúc động dâng trào khiến nhà thơ phải thốt lên:

“ouch! Sản phẩm tre xanh Việt Nam “

thể hiện sự thiêng liêng và niềm tự hào rằng cây tre – cây trúc Hồ Chí Minh từ lâu đã có mối quan hệ gắn bó, thống nhất nội tại, trở thành biểu tượng quen thuộc đối với nhân dân thế giới.

đoạn hai có hai câu đối xứng, chứa cả hình ảnh thực và hình ảnh ẩn dụ. hình ảnh thực là hình ảnh mặt trời tự nhiên sáng vĩnh cửu và hình ảnh ẩn dụ là mặt trời trong lăng rất đỏ. Nếu mặt trời của thiên nhiên mang lại ánh sáng và sự ấm áp cho muôn loài, thì Bác Hồ là mặt trời mang đến sự đổi thay của đất nước. hai hình ảnh tỏa sáng cho nhau.

cũng như vậy, nhà thơ đưa hình ảnh thực của đoàn người hàng ngày nối đuôi nhau đi qua hình ảnh “đi trong nhớ, đội xong vương miện” một cách vừa đẹp vừa lạ. đoàn người xếp thành hàng hoa bất tận để dâng người 79 mùa xuân. cách sử dụng từ ngữ tinh tế và những hình ảnh đẹp thể hiện tình cảm mong mỏi của tác giả và người dân miền Nam với anh.

Nhà thơ bày tỏ cảm xúc tiếc thương khi vào lăng. khung cảnh trang nghiêm và thanh bình dường như liên kết cả không gian và thời gian và những con người nằm ở đó một cách bình yên.

“anh ấy nằm trong giấc ngủ yên bình”

Hình ảnh người bác “ngủ yên, giữa trăng sáng êm dịu”, câu thơ hiện thực và mộng mơ gợi nhiều liên tưởng. từ hình ảnh vầng trăng ta liên tưởng đến nhiều bài thơ đầy ánh trăng. với hình ảnh vầng trăng, nhà thơ còn muốn tạo nên một hình ảnh tuyệt vời của chú – mặt trời – vầng trăng – trời xanh. Nếu mặt trời là biểu tượng của ánh sáng lý tưởng thì mặt trăng là tâm hồn trong sáng và đẹp đẽ là tình yêu ngọt ngào của bạn dành cho muôn người. Em vẫn biết anh sống mãi với dân quê như nắng, trăng, trời xanh mà sao lòng vẫn đau đáu một nỗi niềm. nỗi đau không thể phân biệt được rằng bạn đã ra đi.

cảm xúc trỗi dậy sau giây phút ngắn ngủi bên bạn, ngày mai trở về phương Nam, những lời chúc chân thành trào dâng từ tâm hồn thi sĩ:

“Ngày mai khi đến miền nam, anh ấy sẽ rơi đầy nước mắt

Tôi muốn làm một con chim hót quanh lăng

Tôi muốn trở thành một bông hoa tỏa hương

Tôi muốn trở thành một cây tre trung thành ở đây ”

Đó là một cảm giác rất thực không chỉ ở nhà thơ mà còn ở bất cứ ai đến thăm ông. nước mắt không phải là nước mắt mà tuôn trào, đó là một niềm xúc động mạnh mẽ, chính từ nỗi nhớ thương vô hạn ấy, câu thơ càng thể hiện rõ bao ước nguyện “Ta muốn chim hót, muôn hoa tỏa hương, muôn trúc”. . tất cả những ước muốn của nhà thơ đều hội tụ ở một điểm là ước muốn được gần bạn. lùi về phương Nam thật hoài cổ, hình ảnh lũy tre khép kín, câu thơ như một lời đối đáp, làm cho kết cấu bài thơ vững chắc, giàu cảm xúc, giàu ý nghĩa.

Bài thơ “Viếng lăng Bác ” đã để lại cho người đọc nhiều cảm xúc sâu lắng, thiết tha. bằng nhiều hình ảnh ẩn dụ và cách tu từ độc đáo, nhà thơ phương xa đã thể hiện một hồn thơ rất riêng. qua bài thơ viếng lăng Bác , viên phuong thay mặt nhân dân miền nam nói riêng và toàn thể nhân dân cả nước nói chung dâng lên Bác những tình cảm chân thành và sự tôn kính thiêng liêng. . bài thơ sẽ còn sống mãi trong lòng người đọc và nhắc nhở các thế hệ mai sau kế thừa những thành quả chói lọi của cách mạng một cách sống xứng đáng với sự hy sinh của một con người vĩ đại nhưng rất đỗi giản dị. – Hồ Chí Minh, Người đã sống một cuộc sống tươi đẹp.

& gt; & gt; & gt; xem thêm hướng dẫn chi tiết cách tóm tắt cảm nhận của anh / chị về bài thơ Đi thăm lăng để nắm được hệ thống luận điểm và cách lập luận cần thiết trong bài viết của mình.

Hinh anh doan nguoi vao vieng lang Bac

hình ảnh mọi người đến thăm lăng bác Hồ

3. bài văn về thăm lăng chú cháu mẫu số 3

Viếng Lăng Bác được sáng tác năm 1976 ngay sau khi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước kết thúc thắng lợi, tác giả cùng đoàn đại biểu phía Nam vào viếng lăng Bác. bài thơ là lời xúc động của một người con đến thăm người cha già của dân tộc. Tác phẩm không chỉ nói lên tâm trạng của tác giả, mà còn là nỗi lòng của nhiều người, nhiều thế hệ ở Việt Nam.

Tôi xuống phía nam để thăm lăng mộ của chú

câu thơ nghe rất thân thương, gần gũi, đó là “con” chứ không phải đại từ nào khác. cách chọn từ của tác giả thật tinh tế nhưng cũng thật tình cảm, thể hiện tình cảm yêu thương, gần gũi như những người thân trong gia đình. tác giả đến thăm chú cũng giống như một người con về thăm cha sau bao năm xa cách. Hơn nữa, thanh hải còn tỏ ra là một người rất tinh tế khi dùng từ “thăm” thay cho “thăm”, một cách nói nhằm tránh làm vơi đi nỗi đau, mất mát, nhưng anh vẫn không giấu được nỗi đau, sự xót xa.

Khi bước vào lăng, điều tác giả ấn tượng nhất chính là không gian xanh mướt và những hàng tre ngút ngàn. Nhưng tác giả không dừng lại ở hàng tre hiện thực ấy mà còn liên tưởng đến con người Việt Nam: “Ôi tre xanh xanh Việt Nam / Mưa bão vẫn đứng thẳng hàng”. đó là phẩm chất của con người Việt Nam đã được nhiều tác giả đề cập đến: “Ở đâu tre cũng sống, ở đâu tre cũng xanh. Dáng tre mộc mạc, màu tre tươi mềm. thì cây tre lớn lên, mạnh mẽ, dẻo dai, chắc chắn. tre có vẻ thanh cao, giản dị và có chí khí của một con người ”- thép mới hay“ muôn nơi tre vẫn xanh tươi / dù mặt đất có sỏi đá, đá vôi có tàn phai ”- nguyễn duy. để thành công.

ngày qua ngày mặt trời đi qua lăng

nhìn thấy mặt trời rất đỏ trong lăng

câu thơ có hai hình ảnh mặt trời sóng đôi: hình ảnh mặt trời ở câu thơ thứ nhất là mặt trời của thiên nhiên ban sự sống cho muôn loài, hình ảnh mặt trời này được nhân hoá “qua lăng”. để được ngắm nhìn và chiêm ngưỡng vẻ đẹp của “mặt trời trong lăng rất đỏ”. Sử dụng hình ảnh ẩn dụ, mặt trời trên lăng là biểu tượng cho Bác Hồ. Các bạn đã mang lại ánh sáng và sự sống cho dân tộc Việt Nam, các bạn đã đưa nhân dân ta thoát khỏi ách nô lệ tăm tối và lầm than để đến với cuộc sống thống trị mới của vận mệnh và đất nước chúng ta. Dùng hình ảnh mặt trời để nói về Người là ca ngợi tấm gương đạo đức sáng ngời, cũng như công lao to lớn của Người đối với dân tộc Việt Nam. Qua những ẩn dụ, tác giả đã khẳng định sự cao cả, bất tử, đồng thời bày tỏ lòng biết ơn, sự ngưỡng mộ đối với tác giả nói riêng và nhân dân nói chung đối với Người.

trước tấm lòng của bạn, sự tận tụy của chú “người lạch” hàng ngày vẫn cúi đầu kính cẩn, mang tấm lòng thành kính đến thăm. hình ảnh “tràng hoa” là hình ảnh đẹp của dòng người viếng lăng Bác. mỗi con người cũng giống như một bông hoa, họ mang theo những gì tươi đẹp nhất trong cuộc đời bằng tấm lòng trân trọng và niềm tiếc thương vô hạn. ở đây tác giả dùng sự cống hiến “bảy mươi chín mùa xuân” để chứng tỏ ông đã sống đẹp như mùa xuân và làm nên mùa xuân cho đất nước. cách nói đó đã gián tiếp khẳng định cuộc sống bất tử của anh trong lòng mọi người.

càng đến gần, tác giả càng nghẹn ngào, xúc động: “Tôi nằm xuống trong giấc mơ êm đềm / giữa vầng trăng sáng êm dịu / Vẫn biết trời xanh còn mãi / nhưng những vì sao rung rinh trong tim tôi ”. Sau bao nhiêu năm lưu lạc, bạn đã được yên nghỉ, ngủ yên, bình yên trong khung cảnh trang nghiêm và thanh tịnh bên người bạn tri kỷ: ánh trăng. để rồi không kìm nén được cảm xúc, tác giả đã bật lên những câu cảm thán nhường chỗ cho nỗi đau không giấu được. hình ảnh ẩn dụ “trời xanh” khẳng định Người đã ra đi nhưng Người đã hóa thân vào thiên nhiên, đất trời, sống mãi với đất mẹ. dù biết điều đó nhưng tác giả vẫn không giấu được nỗi lòng: nỗi đau và sự tê tái sâu thẳm trong tâm hồn xa cách.

khoảnh khắc gặp lại em thật sự quá ngắn ngủi, giây phút chia tay một lần nữa khiến tác giả thổn thức, cảm xúc trào dâng và bật khóc: “ngày mai đi về phương Nam rưng rưng”. câu thơ như một tiếng nức nở, thổn thức, dẫu cố kìm nén cũng không được, bên kia nhớ nhung, lưu luyến không muốn rời. ba câu thơ cuối là lời chúc giản dị nhưng rất chân thành của tác giả. điệp ngữ “em muốn làm sao” được lặp lại ba lần với phép liệt kê tạo nên âm hưởng dồn dập, thể hiện niềm khao khát chân thành, mãnh liệt về phương hướng xa. anh muốn trở thành một con chim hót, một bông hoa tỏa hương thơm ngát và một cây trúc luôn canh giữ cho anh một giấc ngủ bình yên.

Bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi và giàu sức gợi. tác giả sử dụng linh hoạt các ẩn dụ, hoán dụ: nắng, tre, v.v. để bày tỏ lòng thành kính của tác giả đối với chú ho. giọng điệu vừa chân thành, trang nghiêm nhưng cũng rất sâu lắng, nghiêm trang. hình ảnh thơ rất đa dạng, phong phú, không chỉ mang ý nghĩa hiện thực mà còn mang ý nghĩa biểu tượng, điều này làm cho bài thơ trở nên sâu sắc hơn.

Bằng những ngôn từ đẹp đẽ, chân thành, tác giả đã bày tỏ tình cảm không chỉ của riêng mình mà của toàn thể dân tộc Việt Nam trước vị lãnh tụ, vị cha già của dân tộc Việt Nam. Thông qua đó, tác giả cũng phát hiện và ca ngợi những phẩm chất tốt đẹp của con người Việt Nam: kiên cường, bền bỉ, biết ơn, trung thành.

» cảm nhận của em về hai khổ thơ đầu của bài thơ viếng lăng

4. cảm nghĩ khi đi thăm lăng Bài văn mẫu số 4

trong số những bài thơ viết về chú Hồ, bài thơ viếng thăm lăng chú của viên phuong là bài thơ đặc sắc khiến tôi xúc động nhất. Bao trùm toàn bài thơ là niềm tiếc thương vô hạn, tình yêu thương sâu sắc và lòng biết ơn vô hạn của nhà thơ đối với Bác vĩ đại.

Câu thơ mở đầu “Em vào Nam viếng lăng Bác” như một lời nghẹn ngào của người con đi xa về thăm quê Bác kính yêu. tình cảm đó là tình cảm chung của đồng bào, chiến sĩ miền nam đối với vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc.

Nhà thơ đứng bất động, suy tư từ xa nhìn lăng. hàng tre để lại trong anh nhiều cảm xúc và liên tưởng. màu xanh lũy tre quen thuộc của các dân tộc Việt Nam luôn gắn bó trong tâm hồn họ. anh đã “đi” nhưng tâm hồn anh vẫn gắn bó với đất nước của mình:

oái! Hàng tre xanh Việt Nam

bão và mưa rơi trực tuyến.

cây tre, “hàng tre xanh xanh”… “hiên ngang” trước lăng Bác. cây tre đã được nhân cách hóa như một biểu tượng tôn lên vị thế của con người Việt Nam: cứng cỏi, bất khuất, mộc mạc, vươn cao … hình ảnh cây tre trong lời ca của bài thơ thể hiện niềm tự hào dân tộc. Mỗi chúng ta đều cảm nhận sâu sắc những phẩm chất cao quý của Bác Hồ cũng như của dân tộc Việt Nam trong bốn nghìn năm lịch sử.

Trong thơ ca Việt Nam hiện đại, có rất nhiều bài thơ đề cập đến hình ảnh mặt trời: “mặt trời chân lý soi thấu lòng người” ( chữ ấy – tố). “mặt trời ngô nằm trên đồi – mặt trời của mẹ, con nằm ngửa” (nguyen khoa diem). vien phuong có cách nói rất hay và sáng tạo, tạo cho mình nhiều liên tưởng thú vị:

ngày qua ngày mặt trời đi qua lăng,

Anh ấy nhìn thấy một mặt trời rất đỏ trong lăng mộ.

ở đây, “mặt trời… rất đỏ” là hình ảnh ẩn dụ thể hiện đạo đức, lòng yêu nước và tinh thần cách mạng sáng ngời của Người. mặt trời tự nhiên là vĩnh hằng, đúng như tên tuổi và sự nghiệp cách mạng của Bác Hồ là trường tồn, bất diệt.

Viễn Phương đã ví dòng người vô tận vào lăng viếng Bác như “bảy mươi chín vòng hoa mùa xuân”. mọi người Việt Nam đến thăm Người với tất cả tình yêu thương và lòng biết ơn vô hạn. ai cũng muốn đến để cống hiến cho mọi người những thành tích tốt đẹp, những bông hoa tươi thắm nở trong lao động sản xuất, chiến đấu và học tập. hương hoa của tâm hồn con người, hương hoa của đất nước tôn vinh bạn. Cách nói của viên phuong rất hay và cảm động: khóc thương chú ho gắn với niềm tự hào của dân tộc ta: nhớ đến Bác và làm theo ý Bác.

Khổ thơ cuối, cảm xúc thơ dồn nén, sâu lắng, chạm đến trái tim tôi. lời hứa thiêng liêng của nhà thơ với linh hồn chú ho trước khi về phương nam chân thành nhất. câu mở đầu nhà thơ nói: “Tôi ở miền nam ra thăm lăng chú”… anh đến đây, lại nghẹn ngào nói: “mai về miền nam rưng rưng”… làm sao. nhiều nỗi nhớ, nỗi buồn! ra đi trong dòng nước mắt xối xả “nước mắt ân tình”. vô cùng xúc động, nhà thơ muốn hóa thân thành “con chim hót”, “đóa hoa thơm”, “cây tre trung thành” để đền ơn đáp nghĩa và sống trọn đời bên người. ba lần nhà thơ lặp lại hai chữ “muốn làm sao” khiến giọng thơ trở nên thiết tha, xúc động. những bài thơ phương xa vừa giàu hình ảnh, vừa giàu sức diễn đạt đã khơi dậy trong tâm hồn em bao niềm tiếc thương và lòng biết ơn vô hạn đối với người bác Hồ kính yêu. trong câu thơ phương xa tuy có tiếng kêu nhưng không làm ta buồn, yếu đuối mà ngược lại, nó đã nâng cánh cho tâm hồn ta:

Tôi muốn liên lạc với bạn mãi mãi

mạnh mẽ như núi của những ngọn núi ”

( chú – nguyên tố)

ai cũng cảm thấy mình phải sống có phẩm giá, phải sống đẹp để trở thành “cây tre trung thành” của quê hương:

ngày mai sẽ đi về phía nam, tôi đang khóc,

bạn muốn làm cho một con chim hót quanh lăng,

bạn muốn trở thành một bông hoa tỏa hương thơm,

Tôi muốn trở thành một cây tre trung thành ở đây.

“Cây tre trung thành” là một hình ảnh ẩn dụ sáng tạo thể hiện đạo đức sáng ngời của người Việt Nam là trung thành với nước, tận hiếu với dân, luôn trung thành với sự nghiệp cách mạng Việt Nam. chú.

Bác Hồ đã đi xa, nhưng hình ảnh, con đường cách mạng và công lao của Bác vẫn còn sống mãi trong tâm hồn dân tộc Việt Nam. thăm lăng Bác là một bản tình ca cảm động và đẹp đẽ của một thi nhân phương xa. Bài thơ rất hay và chân thành thể hiện tình cảm của hàng triệu người Việt Nam đối với lãnh tụ Hồ Chí Minh.

XEM THÊM:  Cận là nhà thơ nổi tiếng từ thời kỳ nào

5. bài cảm xúc về thăm lăng chú bộ đội mẫu số 5

“mỗi khi trái tim tôi loạn nhịp

môi tôi thì thầm với bạn: Hồ Chí Minh! ”

(Sáng tháng 5 – phần tử)

chú ho – tiếng gọi trìu mến trên môi của mọi người, tiếng gọi thân thương đã hòa vào máu thịt của dân tộc Việt Nam. là nguồn cảm hứng vô tận trong làng văn học nước nhà, “tên ông là một vần thơ”. mỗi bài thơ viết về anh như một cánh cửa mở ra với những cảm xúc dạt dào, những yêu thương và những rung động không nguôi. Lan viên viết “Người đi tìm hình bóng nước”, một bài thơ mang âm hưởng sử thi để tái hiện lại cuộc hành trình kéo dài từ khi anh rời quê hương cho đến lúc anh quay lại hôn cô. phương xa đã viết bài “thăm bác Hồ” với tất cả tình cảm kính trọng, kính yêu và nỗi nhớ về vị cha già dân tộc. Chuyển sang phần thơ, chúng ta được chiêm ngưỡng khung cảnh trước lăng Bác và đắm chìm trong cảm xúc của nhà thơ khi vào lăng viếng Bác và trước khi ra về.

Viễn Phương là một trong những nhà văn đầu tiên của lực lượng văn nghệ giải phóng miền Nam trong cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước. thơ ông mang hơi thở dung dị, cảm xúc chân thành sâu lắng, ngôn ngữ thơ đậm đà màu sắc phương Nam. “thăm lăng bác” là bài thơ tiêu biểu cho phong cách ấy, cũng là hồn thơ nổi tiếng khiến Bác có chỗ đứng trong lòng người đọc. một năm sau ngày đất nước giải phóng, lăng chủ tịch Hồ Chí Minh mới được khánh thành, trong một chuyến ra bắc viếng lăng Bác, nhà thơ đã bày tỏ tình cảm chân thành, dạt dào của đồng bào miền nam. đã thành kính dâng lên vị lãnh tụ vĩ đại của dân tộc khi Người qua đời qua bài thơ “Viếng lăng Bác ”. bài thơ được sáng tác vào tháng 4 năm 1976, in trong tập thơ “như mây xuân” (1978).

Bài thơ mở đầu bằng âm hưởng rất tự nhiên, như một lời thổ lộ ngọt ngào, một lời thông báo vui tươi:

“Tôi xuống phía nam để thăm lăng bác Hồ”

cặp đại từ “con – cháu” phương Nam gần gũi, thân thiết như những người sống chung dưới một mái nhà, cùng dùng bữa, dìu dắt nhau qua nắng gió cuộc đời. . Là liên kết giữa bạn và miền nam, không có khoảng cách lớn, không có bức tường và không có ranh giới giữa người lãnh đạo và người dân bình thường. đối với tôi, miền nam thân yêu luôn ở trong trái tim tôi. đối với miền nam, mọi người là anh em, chú bác, cha con. tình cảm thân thiết, mộc mạc, trìu mến ấy cũng hiện lên trong tâm hồn nhà thơ:

“Tôi nhớ miền nam, nỗi nhớ

miền nam mong mỏi người chú, mong mỏi người cha ”

Với khoảng cách xa, với hàng triệu người trên trái đất hình chữ s này, bạn sẽ luôn sống trong trái tim chúng tôi. đây hẳn là lý do tại sao tác giả sử dụng từ “thăm”, một cách nói thiếu tế nhị. mang theo cả tấm lòng phương Nam ngày ngày tha thiết hướng về chú ho, mang theo tình cảm của người con dành cho cha, đường xa về thăm, phương nam thăm con. thăm lại mảnh đất “đi rồi sẽ về”, chịu nỗi đau chia cắt dưới gót giày quân xâm lược. chuyến thăm từ miền nam kiên trung, bất khuất, mãi mãi mang danh “đồng bào quê hương”.

với niềm hân hoan, vui sướng, háo hức được viếng lăng Bác, nhà thơ xúc động khi nhìn cảnh trước lăng Bác:

“Trong sương mù nhìn thấy hàng tre vô tận

ôi, hàng tre xanh Việt Nam

bão, mưa, đứng thẳng hàng ”.

từ xa, nhà thơ lần đầu tiên nhận ra, qua làn sương trắng, bóng dáng thân quen, thân thương của hàng tre Việt Nam, được miêu tả bằng những từ “xanh xanh”, “diễm phúc”. thán từ “ouch!” Ông đã từng bộc lộ cảm xúc mãnh liệt và nghiêm túc khi nhìn thấy vẻ đĩnh đạc, uy nghiêm của cây tre, không khác gì những chiến sĩ trung thành ngày đêm túc trực, canh giữ giấc ngủ êm đềm của chú Hồ kính yêu. . Chắc hẳn, cũng như mọi người Việt Nam, trong tâm tưởng của nhà thơ, cây tre đã trở thành một gia đình và con người đoàn kết, thân thuộc muôn đời.

cây là biểu tượng cao đẹp nhất, là ẩn dụ cho phẩm chất con cháu lạc loài, hồng nhan. dáng tre kiêu kỳ, bất khuất, bất chấp “mưa gió” gợi lên tư thế quật cường, quật cường của một đất nước nhỏ bé trên bản đồ thế giới. cũng chính đất nước ấy đã khắc tên vào những trang sử vẻ vang, như một huyền thoại huy hoàng. tre không cao, tre không phải cây đáng ngàn vàng nhưng tre luôn vững vàng trước bão táp. Cũng như Bác Hồ, cả đời Người sống giản dị, khí phách, thầm lặng và kiên quyết đấu tranh cho độc lập, tự do của dân tộc.

Mạch cảm xúc của người phương xa ngày càng xao xuyến khi anh hòa mình vào dòng người viếng lăng. nhiều suy nghĩ của anh ấy cũng được soi sáng qua những câu thơ:

“Mặt trời đi qua lăng

anh ấy nhìn thấy một mặt trời rất đỏ trong lăng mộ ”

Mặt trời với tư cách là một thực thể tự nhiên là chúa tể của vũ trụ. rằng mặt trời ngày ngày ban ánh sáng cho muôn loài, truyền sức sống cho thiên nhiên, để chồi nảy lộc, hoa nở, quả ngọt. mặt trời mọc cũng là lúc mọi người bắt đầu một ngày mới với những bộn bề của cuộc sống. tuy nhiên, thánh quang vũ trụ cũng chấn động, lặng lẽ tỉnh táo trước mặt trời cao lớn vĩ đại trong lăng. Bằng nghệ thuật liên tưởng và ẩn dụ độc đáo, bên kia đã khéo léo so sánh nó với một mặt trời thực “rất đỏ”. người xuất hiện như vầng thái dương rực rỡ giữa những dãy núi xa, mang theo những giọt nắng ban mai xua tan những đám mây đen u ám che kín chữ s, sưởi ấm đêm đông buốt giá.

Dưới sự dẫn dắt, hướng dẫn của ánh sáng cách mạng mà các anh đã mang đến, những người nô lệ thầm lặng, những kiếp người khốn khổ chết dưới tay giặc đã đứng lên cầm cọc tre, giáo mác, cuốc, gươm anh dũng phá bỏ xiềng xích, gông cùm quá khứ “nghìn năm nô lệ tàu giặc, trăm năm bị giặc Tây đô hộ…” (trượng nghĩa sơn). mặt trời của thiên nhiên có lúc rực rỡ như quả cầu lửa, có lúc lại biến mất sau ánh hoàng hôn. nhưng suy nghĩ của bạn là chân lý vĩnh cửu và sáng ngời.

“ngày qua ngày, dòng người đi lại yêu thích

giết chết bảy mươi chín bông hoa mùa xuân. ”

Từ “ngày qua ngày” lặp đi lặp lại như một khuôn mẫu thông thường, một chu kỳ thời gian. Ngày qua ngày, những dòng người lặng lẽ gác lại mọi lo toan, bộn bề công việc để đến thăm chú, hành trang mang theo là một tình cảm, sự yêu thương và kính trọng khôn nguôi mà không gì có thể xóa nhòa, che lấp được. nhà thơ phương xa đã nghĩ về hàng dài người ấy như một vòng hoa bất tận dâng lên mình. những cánh hoa được tạo nên từ nỗi đau đã thấm vào máu, của sự tận tâm khắc ghi mãi mãi tên em trong tim. “bảy mươi chín suối” của một đời người, một đời người. đó là những năm tháng anh đã cống hiến hết mình cho toàn dân, đem ánh sáng chân lý và cách mạng lan tỏa từ những cánh rừng xa xôi đến những đỉnh đồi xa xôi, từ những thành phố, những huyện đến những cánh đồng xanh mướt.

Niềm xúc động khôn nguôi len lỏi vào tâm trí nhà thơ khi ông đứng trước quan tài của vị lãnh tụ:

“Tôi nằm xuống trong một giấc ngủ yên bình

ở giữa mặt trăng sáng tuyệt vời ”

một lần nữa tác giả lại sử dụng nghệ thuật nói nôm na, chỉ đơn giản là ông đang ngủ ngon sau những đêm trăn trở vì “đoàn dân”, vì lo cho tương lai của đất nước. một “giấc ngủ êm đềm” gợi ra một cái chết êm đềm, êm ái và nhẹ nhàng của con người đã hoàn thành tâm nguyện của mình như chính anh tự xác định “giờ tôi phải lìa xa cõi đời này, tôi không còn gì phải ăn năn…”. nhận thức của chủ sở hữu về sự ra đi của mình cũng vậy:

“vậy, bạn rời đi… phút cuối cùng

mượt mà, trong sáng, rất nhàn nhã ”

Cả cuộc đời, bà vẫn điềm đạm, giản dị và được coi như một “vầng trăng sáng và dịu dàng”. vẻ đẹp dịu dàng, nhân hậu và giản dị của cô cứ hiện lên trong tâm trí anh, như ánh trăng trong sáng và vĩnh cửu bay lượn trên trái tim anh. Không khó để nhận ra trăng tròn vành vạnh là chất liệu thơ quen thuộc trong thơ ca: Trăng thiêng đất trời, như lời của Hoài Thanh đã nhận xét: “thơ trăng rằm”. dù trong cảnh “mười bốn vầng trăng, tiêu điều, xiềng xích” thì đối với người tù ngục Hồ Chí Minh, ánh trăng muôn thuở, trong sáng vẫn luôn là người bạn thơ ấu, người bạn tâm tình:

“Mọi người nhìn vào mặt trăng chiếu qua cửa sổ

mặt trăng nhìn ra cửa sổ để xem nhà thơ ”

(nhìn lên mặt trăng)

vầng trăng huyền ảo, làm cho “chuyện quân sự” thêm thi vị, mở ra những cảm xúc bùi ngùi trước tin chiến thắng:

“Trăng lọt qua cửa sổ cầu thơ

quân đội đang bận, chờ ngày sau.

chuông cửa đột ngột thức dậy

Tin thắng trận liên khu được báo về. ”

(tin tức về chiến thắng trong trận chiến)

giờ mặt trăng đang ở bên cạnh tôi, tan vào giấc ngủ vĩnh hằng của bạn.

giọng thơ vốn nhẹ nhàng êm ái bỗng chuyển biến đột ngột như chìm sâu nỗi buồn đau thương nơi phương xa:

“Tôi vẫn biết bầu trời xanh là mãi mãi

Nhưng tại sao tôi cảm thấy đau nhói trong tim? ”

cụm từ “Ta còn biết sao” khắc sâu nỗi đau trong lòng nhà thơ. Tôi vẫn biết rằng “vầng trăng, bầu trời xanh” là những thứ vĩnh hằng của thiên nhiên và vũ trụ. ông vẫn biết rằng sinh – lão – bệnh – tử là quy luật muôn thuở của tạo hóa. con người dù muốn hay không thì vẫn phải vượt qua những ngưỡng đó. nhưng nhà thơ vẫn không kìm được mà thốt ra một tiếng “nhói” như tiếng nấc nghẹn ngào thấm đẫm tâm hồn. một chữ “nhói” có thể nói lên tất cả, hơi bất chợt, tận sâu trong tim, day dứt.

trước sự ra đi của chú bạn, bên kia vẫn đang quằn quại trong vô vàn nỗi đau, nỗi đau như muốn xé nát trái tim, như có một bàn tay vô hình bóp nghẹt trái tim. Chủ tịch Hồ Chí Minh – tên người sống mãi với hồn thiêng sông núi, hai tiếng Việt, sống mãi trong lòng mọi công dân, trong lí tưởng của tuổi trẻ. Vậy mà mỗi khi nghĩ đến ngày tim mình ngừng đập, ngày cả nước chịu mất mát lớn, lòng mình vẫn đau và việt nam vẫn rơi nước mắt vì đau. :

“Trong vài ngày qua, thật đau đớn khi phải nói lời chia tay

cuộc đời rơi lệ, trời mưa… ”

<3

Bài thơ khép lại trên một dòng cảm xúc trước khi sang bờ bên kia. Nghĩ đến ngày mai trở lại phương nam, xa chú, tác giả không khỏi bồi hồi nhớ nhung:

“Tôi sẽ khóc khi trở về miền nam vào ngày mai”

phương nam thốt lên một tiếng “tình” dài, dài gợi nhớ miền đất xa lăng. một chữ “tình” là yêu quý, biết ơn, trân trọng cuộc đời cao cả, vĩ đại của Người. “sự tha thứ” đó cũng là nỗi đau khi mất bạn

Những cảm xúc lưu luyến dâng trào và tuôn trào như một cơn sóng thủy triều đang khuấy động trong tim. sau đó nước mắt trực tiếp chảy ra, chân thành tràn đầy khóe mắt. tình yêu thương vô bờ bến ấy đã trở thành mong ước yêu thương của người con xa xứ dành cho bạn:

“Tôi muốn làm một con chim hót quanh lăng

Tôi muốn trở thành một bông hoa tỏa hương

Tôi muốn trở thành một cây tre trung thành ở đây. ”

nhà thơ muốn một hóa thân, một hóa thân chân thành và khiêm tốn. âm hưởng của bài thơ được nhấn mạnh qua phép ám chỉ “muốn”, để ta thấy rõ hơn khát vọng của nhà thơ tuy đơn sơ, giản dị nhưng vô cùng mãnh liệt. anh muốn trở thành một chú chim, dùng tiếng hót trong trẻo và êm ái của mình để hòa cùng mọi người, hát cho người nghe bản giao hưởng của thiên nhiên, đất trời. anh muốn trở thành bông hoa để tô điểm cho lăng thêm màu sắc rực rỡ, để hương thơm ngào ngạt quyện với không gian.

và trong niềm háo hức muốn trở thành cây tre xứng đáng “trung thành”, hiên ngang đứng thẳng quanh lăng Bác. trong nhạc mở đầu bài thơ, hình ảnh cây tre hiện lên như một kỉ niệm chân thành được trân trọng trong lòng người xa xứ. Phải chăng nhà thơ đã ghi nhớ sâu sắc lời Bác dặn “trung với nước, hiếu với dân”. xuyên suốt khổ thơ, “yo”, “ta” hoặc bất kỳ tên cá nhân nào khác không xuất hiện.

đây không phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên mà là một dấu hiệu của phía bên kia. Những lời chúc trên đây không chỉ giới hạn ở “của em” hay “của anh”, mà là tâm nguyện của toàn dân, của những người con đang chảy trong tim dòng máu Việt Nam anh hùng.

bielinsky quan niệm rằng: “nội dung và hình thức thống nhất như linh hồn và thể xác”. nghĩa là nội dung gì – hình thức đó. Hình thức nghệ thuật đặc sắc, hấp dẫn đã góp phần tô đậm và làm nổi bật những đường nét nội dung mà tác phẩm “Đi thăm chú ho” muốn truyền tải. Viễn Phương đã vận dụng tài tình các biện pháp nghệ thuật như điệp ngữ, ẩn dụ, biệt ngữ, cảm thán …

ngôn ngữ xuyên suốt bài thơ giản dị, hồn nhiên, trang trọng, dạt dào cảm xúc, gợi những âm vang thổn thức trong lòng người. hình ảnh sáng tạo, chọn lọc, vừa thực vừa liên tưởng, mang đậm ý nghĩa biểu tượng. thể thơ 8 chữ, vần uyển chuyển, tiết tấu chậm rãi, thể hiện sự trang trọng, thành kính. giọng thơ đồng điệu với tâm tư, tình cảm của tác giả, vừa trang trọng, vừa sâu lắng, xót xa xen lẫn những cảm xúc ngột ngạt.

viếng lăng chú ” tỏa sáng trong thiên đường thơ mộng nhờ giọng văn nhẹ nhàng, sâu lắng lắng đọng trong tâm hồn con người với hình ảnh, ngôn ngữ chọn lọc, giản dị, trang trọng, giàu cảm xúc. những vần thơ như kết tinh của những trái chín mọng, ngọt ngào, căng tròn, như những bông hoa vạc đầy hương thơm ngát. bài thơ là lời tưởng niệm chân thành, là tấm lòng thành kính của tác giả nói riêng và hàng triệu người con Việt Nam nói chung đối với vị cha già dân tộc.

Những vần thơ êm đềm, dịu dàng ấy kéo dài mãi, để lại trong tâm hồn người đọc một cảm xúc nghẹn ngào và một nỗi nhớ khôn nguôi: “chú đi rồi hả chú?”. thầm ngâm thơ, tôi thầm biết ơn những năm tháng hy sinh đã dành cho mình nền hòa bình, độc lập. kể từ đó, tôi phải không ngừng chiến đấu cho đất nước của tôi, theo bước chân của bạn như nhà thơ đã nói:

“Tôi muốn liên lạc với bạn mãi mãi

mạnh mẽ như núi của những ngọn núi. ”

(nguồn: văn học tương tự)

iv. kiến thức sâu rộng về bài thơ viếng lăng

1. sơ đồ tính nhẩm để cảm nhận bài thơ viếng lăng-

So do tu duy cam nhan bai tho Vieng lang Bac

2. một số cảm nhận về thơ phương xa và bài thơ viếng lăng

Những bài thơ xa vắng dễ nhớ, dạt dào cảm xúc nhưng không u sầu, thổi phồng nỗi đau … thơ chị ánh lên hình bóng người phụ nữ miền Nam và người mẹ, với một ấn tượng rất đậm đà, tha thiết về mẹ trong nhiều người. các cách. . ông đã viết nhiều bài thơ về mẹ của mình. mẹ ở gầm cầu, phụ nữ trong nhà lao, nữ chiến sĩ tử vong trong vụ cháy, nữ sinh ở sài gòn – chợ lớn “xuống phố” trong những ngày “bão tố thành phố”, người vợ chống chọi ở trung tâm thành phố, chồng ở chiến khu, người mẹ đào hầm nuôi cán bộ, người mẹ lãnh đạo bộ đội – người mẹ này đã nói những lời rất chân thật, như lời dặn, như một lời thề quyết tử: “Mẹ hãy vác đuốc đến đi trước, gặp địch thì bà cho đuốc xuống, con cháu phía sau biết mà tránh, lỡ bắn chết thì cảnh cáo ”(lời mẹ sáu chữ).

(nhà văn mai van tao)

“Bốn câu thơ, mỗi câu thơ đều chứa đầy những ẩn dụ, những ẩn dụ đẹp đẽ, tao nhã, thể hiện sự thăng hoa của những tình cảm cao cả, làm thăng hoa tâm hồn con người. Việc thăm lăng Bác là một đóng góp quý báu vào kho tàng thơ văn viết về Chủ tịch Hồ Chí Minh, vị lãnh tụ vĩ đại và kính yêu của dân tộc. ”

(giáo sư tran dinh su)

trên đây là những gợi ý cơ bản để phân tích và nêu cảm nhận về bài thơ viếng lăng của nhà thơ phương xa. Cùng tham khảo những bài văn mẫu lớp 9 hay nhất giúp rèn luyện và nâng cao kĩ năng làm văn cho các em học sinh lớp 9 được sưu tầm và chọn lọc bởi soc trang thc. Chúc các bạn học tốt và đạt kết quả cao!

được đăng bởi: thpt luna sóc

danh mục: giáo dục

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Tình cảm của nhà thơ trong bài viếng lăng bác. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *