Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
389 lượt xem

Bai van ke ve mot viec tot ma em da lam

Bạn đang quan tâm đến Bai van ke ve mot viec tot ma em da lam phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Bai van ke ve mot viec tot ma em da lam

Cuộc sống luôn có nhiều điều tốt đẹp xuất phát từ những hành động tốt đẹp của con người. một việc làm cho đi sẽ giúp lan tỏa giá trị ý nghĩa. chính vì vậy mà hôm nay download.vn sẽ cung cấp một bài văn mẫu lớp 6 về một việc tốt mà em đã làm .

Dưới đây là 2 dàn ý và 23 bài văn mẫu lớp 6 hay nhất do chúng tôi tổng hợp. xem nội dung chi tiết trong tài liệu.

phác thảo về điều tốt bạn đã làm

bản phác thảo số 1

1. mở đầu

  • trình bày công việc tốt bạn đã làm.
  • kết quả công việc của bạn là gì?

2. nội dung bài đăng

  • bạn đã làm tốt công việc gì?
  • bạn đã làm nó khi nào và ở đâu?
  • bao nhiêu người hay chỉ bạn?
  • đã làm bạn làm? là xong.

3. kết thúc

Hãy nghĩ về công việc tốt mà bạn đã làm.

lược đồ số 2

1. mở đầu

hướng dẫn, trình bày về việc tốt bạn đã làm: một việc tốt cho đi, đổi lại chúng ta sẽ nhận được nhiều điều quý giá. Trong cuộc đời, chắc hẳn ai cũng đã một lần làm việc thiện. và tôi cũng vậy …

2. nội dung bài đăng

a. tổng quan

tình huống:

  • khi nào? ở đâu?
  • ai được giúp đỡ: gia đình, bạn bè, những người có hoàn cảnh khó khăn…

b. kể cho tôi nghe về điều tốt bạn đã làm

– những việc làm tốt của bạn là gì?

ví dụ:

  • việc nhỏ: cho bạn mượn bút trong giờ thi; đưa bà già qua đường; nhường ghế cho trẻ em trên xe buýt …
  • việc làm tuyệt vời: hỗ trợ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn; giúp đỡ những người vô gia cư…

– kết quả của một hành động tốt: nhận được lời cảm ơn từ người được giúp đỡ; được mọi người xung quanh yêu quý…

– suy nghĩ, cảm xúc sau khi làm tốt công việc: vui, tự hào, hạnh phúc…

3. kết thúc

khẳng định ý nghĩa của những việc làm tốt: mỗi việc làm tốt sẽ mang đến những điều tốt đẹp trong cuộc sống. vì vậy hãy làm việc chăm chỉ để luôn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 1

trong cuộc sống, mọi người đều đã làm một việc tốt. điều đó có thể làm cho chúng ta cảm thấy thoải mái, hạnh phúc. Bản thân tôi đã làm nhiều việc tốt.

Tôi vẫn nhớ hôm đó là Chủ nhật. Lúc đó, tôi và đám bạn cùng xóm rủ nhau đi đá bóng. chúng tôi đã đi bộ và nói chuyện rất vui vẻ và hào hứng về trận đấu tiếp theo. cả nhóm hy vọng sẽ giành chiến thắng trước đội làng lá dong, một đội rất mạnh trong làng. toàn đội rất quyết tâm.

nhưng khi cả nhóm gần đến sân bóng, tôi đột nhiên nhìn sang bên kia đường và thấy một bà già xách một chiếc túi nặng. Bất ngờ, một nhóm 4-5 thanh niên đi ngang qua, vồ tới tấp vào người bà già khiến bà này bị rơi túi xách. chiếc túi rơi xuống đất, những quả cam trong túi lăn tăn. có lẽ bà già vừa đi chợ về. nam thanh niên thấy vậy nhưng vẫn không quay lại xin lỗi và giúp bà cụ thu dọn đồ đạc. họ chỉ nhìn lại và mỉm cười rồi nhanh chóng bỏ đi.

Những người đi đường đã không dừng xe lại để giúp bà cụ. Tôi thấy vậy liền chạy đến giúp bà nhặt những quả cam liên tục rơi, cho vào túi cẩn thận và trả lại cho bà cụ.

Bà cụ cười và nói với tôi:

– cảm ơn bạn rất nhiều! bạn thật là một cậu bé tốt!

Tôi nhanh chóng hỏi bà cụ:

– được rồi… bà ơi, bà định để tôi đưa bà đi đâu?

bà lão trả lời:

– nhà anh ấy ở bên đường, ngay cạnh sân bóng.

Tôi đang trò chuyện với bà cụ thì thấy cả nhóm bạn của mình đang chạy. Nghe bà cụ trả lời, cả nhóm đồng thanh.

– vậy à? vì vậy hãy để chúng tôi đưa bạn qua đường!

tất cả họ đều mỉm cười hạnh phúc bên nhau. cả đoàn cẩn thận dắt bà cụ qua đường. Trên đường đi, bà cụ còn hỏi chúng tôi đi đâu. Tôi thay mặt cả nhóm nói với anh ấy về cuộc thi sắp tới. cô ấy nói những đứa trẻ tốt bụng như chúng tôi chắc chắn sẽ chiến thắng. chúng tôi tin tưởng hơn vào kết quả cuối cùng của đội.

Sau khi đưa cô ấy về nhà, cả nhóm nhanh chóng tiến vào sân bóng. May mắn thay, vẫn còn thời gian để chuẩn bị trước trận đấu. Trận đấu diễn ra vô cùng căng thẳng. Chung cuộc, chúng tôi giành chiến thắng với tỷ số 2 – 1. Chính tôi đã ghi bàn quyết định.

“sống ở đời cần có tấm lòng …” – đó là những lời của bài hát “để gió cuốn đi”. bài hát gửi gắm ý nghĩa của sự sẻ chia trong cuộc sống. Khi làm việc thiện, đổi lại chúng ta sẽ nhận được nhiều điều quý giá.

cho chúng tôi biết điều tốt bạn đã làm – mẫu 2

mọi người trong cuộc sống chắc hẳn đã làm một việc tốt. Tôi cũng vậy. khi làm được điều đó, tôi cảm thấy vui và hạnh phúc vô cùng. Và nhờ đó, tôi nhận ra rằng mình cần phải làm nhiều điều tốt đẹp hơn nữa.

năm nay, sau kỳ nghỉ Tết, trường tôi phát động phong trào ủng hộ học sinh vùng cao. giám thị thông báo rằng mỗi học sinh trong trường có thể đóng góp theo hai cách. thứ nhất, chúng ta có thể đóng góp những vật dụng cụ thể như quần áo cũ, cặp sách cũ, đồ dùng học tập … thứ hai, chúng ta có thể đóng góp một khoản nhỏ từ số tiền hoan nghênh dựa trên độ tuổi của mỗi người.

Cá nhân tôi muốn đóng góp các hiện vật cụ thể. nên tôi đã chuẩn bị nhiều “món quà” tuy nhỏ nhưng chứa đựng cả tấm lòng của mình. Tôi đã dành một số tiền nhỏ để mua đồ dùng học tập như bút chì, thước kẻ, tẩy … ngoài ra tôi còn sưu tầm được một số bộ quần áo không mặc nữa nhưng còn rất mới. , giặt sạch và gấp cẩn thận.

tất cả những món quà đó đã được cất cẩn thận vào một chiếc túi và trả lại cho giáo viên ở trường. Mẹ cũng giúp tôi chuẩn bị sẵn sàng. hai mẹ con vừa làm vừa trò chuyện vui vẻ. Tôi kể cho mẹ nghe về công việc của tôi trong lớp. khi tôi nghe thấy giọng nói của mẹ tôi, tôi biết mẹ phải rất hạnh phúc. Mong rằng những phần quà này sẽ giúp ích được phần nào cho các em học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắc chắn rằng nhờ những món quà nhỏ đó mà những đứa trẻ đó sẽ có thể tiếp tục học tập như tôi và thực hiện ước mơ của mình. trong tương lai, họ sẽ trở thành những người có ích cho xã hội.

“Sống ở đời cần có tấm lòng”: đó là lời của bài hát “để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ trinh thám. Tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc khi mình đã làm được một việc tốt, dù là việc nhỏ nhưng cũng có ích cho xã hội.

cho chúng tôi biết điều tốt mà bạn đã làm – mô hình 3

Vừa qua, miền Trung nước ta đã phải hứng chịu trận lũ lịch sử khiến người dân khốn khổ. gây ra nhiều thiệt hại. Lúc này, truyền thống tương thân tương ái của dân tộc ta càng được phát huy mạnh mẽ. và tôi cũng đóng góp một phần sức lực nhỏ bé của mình.

Mấy ngày nay, trên các kênh truyền hình, báo chí đăng tải những hình ảnh và tiếng kêu cứu của người nghèo miền trung. trước cơn thịnh nộ của mẹ thiên nhiên, con người đã trở nên quá nhỏ bé. nhưng sự kiên cường của họ đã giúp họ chống chọi, vượt qua lũ lụt. Tuy nhiên, sau khi cơn lũ đi qua, những gì còn lại? đó là những trang sách, những dụng cụ học tập lấm lem bùn đất, những bộ quần áo rách rưới bẩn thỉu, những dụng cụ, nhà cửa, xe cộ hư hỏng nặng … tưởng chừng như đã trắng tay, bao người. . các em không có sách vở hay quần áo sạch để đến trường. Trước tình hình đó, các thành viên trong gia đình đã cùng nhau chung tay ủng hộ miền trung. người có công đóng góp, người có tiền đóng góp. Nhìn thấy những hành động đó, trong tôi có một cảm xúc rất lạ.

Tối hôm đó, tôi về nhà xin phép mẹ lấy bộ quần áo cũ nhưng vẫn còn mới để tặng bạn bè. được sự đồng ý của mẹ, tôi mừng lắm, vội lấy quần áo ra giặt, gấp gọn gàng để chuẩn bị gửi vào miền trung. Khi làm xong, tôi đến nhà sách, lấy những cuốn sách của những năm học trước, đóng vào hộp để chuyển đi. trong đêm đó mong ngày mai mau đến để có thể mang quà đến cho các bạn miền trung. Tôi mãi không ngủ được nên tôi đã nghĩ về nó. Tôi nhớ mãi hình ảnh những đứa trẻ nghèo không có cơm ăn, quần áo, sách vở bị nước lũ cuốn trôi. vì vậy tôi ngay lập tức đứng dậy và tìm kiếm con lợn mà tôi đã nuôi trong hai năm. Tôi đã tiết kiệm số tiền đó để mua một cây đàn. Mặc dù rất tiếc, nhưng nghĩ rằng sẽ có thể giúp được học sinh vùng lũ nên tôi càng quyết tâm hơn. xẻ heo, tôi ngồi nắn nót từng tờ tiền, đặt cẩn thận vào phong bì. làm xong mọi thứ, tôi trở lại giường vui vẻ.

Tôi biết, hành động của tôi không quá lớn. nhưng tôi vẫn vô cùng vui và hạnh phúc khi được góp chút sức mình để giúp đỡ những người khó khăn. Em sẽ cố gắng học tập nhiều hơn nữa để sau này có thể giúp được nhiều người hơn bằng chính sức lực của mình.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 4

Những ngày này, đường phố nhộn nhịp và đông đúc hơn bình thường. Vì Giáng sinh gần đến rồi. trong khu chung cư của tôi, mọi người đang tất bật dọn dẹp và trang trí. Tôi cũng nhiệt tình tham gia vào công việc này.

tối qua, khi cả gia đình đang ăn tối thì nghe thông báo có căn hộ. Đó là thông báo về việc thực hiện trang trí tại các hành lang của tòa nhà, chào đón năm mới. Mong rằng những ai có thời gian tham gia trang trí thì sáng hôm sau chín giờ sẽ gặp nhau ở sảnh tầng một. khi tôi nghe thấy quảng cáo, tôi đã hình dung ra những công việc tôi có thể làm. nên em đã xin phép bố mẹ cho em tham gia hoạt động tập thể này. Nghe ý kiến ​​của tôi, bố mẹ tôi rất vui và gật đầu ngay lập tức.

Sáng hôm sau, đúng chín giờ, tôi có mặt tại sảnh như quảng cáo. ở đó, đã có khoảng hai mươi người tụ tập, có học sinh, sinh viên, và thậm chí cả người lớn. Một lúc sau, bác bảo vệ mang các hộp đồ nghề đến và phân chia công việc cho mọi người. mỗi tầng sẽ có một nhóm nhỏ phụ trách. bao gồm việc lắp đặt và trang trí cây thông Noel, giăng dây chúc mừng dọc hành lang. Mình được xếp vào nhóm ở tầng 8, cùng tầng mình ở nên mình rất vui. cùng với bốn người bạn trong ban nhạc của mình, anh ta mang các hộp dụng cụ đến căn hộ của mình. sau khi dựng cây xong, tôi nhận nhiệm vụ trang trí. Tôi treo rất cẩn thận từng quả cầu bóng, từng ngôi sao, từng ông già Noel, sao cho thật bền và thật đẹp. sau đó, tôi chạy đến giữ thang và để các anh chị treo dây từ trần nhà xuống. loay hoay cả buổi sáng, đến trưa mới xong việc. Vì anh em tôi vẫn còn lớp học vào buổi chiều, tôi đã tự mình dọn dẹp đồ ăn thừa sau khi trang trí. dù mệt nhưng tôi vẫn rất vui, vì đã đóng góp một chút sức lực của mình vào hoạt động chung của tòa nhà. Nghe những lời khen ngợi và cảm ơn từ các anh chị, các bạn, tôi cảm thấy hạnh phúc và tự hào vô cùng.

Từ lúc đó, tôi thực sự hiểu được niềm vui khi làm một công việc tốt, đóng góp cho xã hội và cộng đồng. Vì vậy, trong thời gian tới, tôi sẽ cố gắng hơn nữa, làm nhiều việc tốt hơn nữa để góp phần xây dựng xã hội ngày càng phát triển hơn.

cho chúng tôi biết điều tốt bạn đã làm – mẫu 5

Vào năm lớp hai, có một câu chuyện mà tôi vẫn nhớ trong câu chuyện đó là nơi tôi đấu tranh với những sai lầm của chính mình.

hôm đó, bạn ấy gọi các bạn lên bảng sửa bài toán, khi bạn ấy gọi bạn lên gác sửa bài, mình thấy bạn đang lúng túng nói điều gì đó với người bạn bên cạnh thì bạn đến. đến bàn của tôi, bạn nói thì thầm vào tai tôi: anh trai của tôi! cho tôi mượn một cuốn sách! Tôi do dự một chút và đưa cho bạn tôi cuốn sổ của tôi. các bạn trong lớp làm bài xong, thầy kêu cả lớp lấy vở, lúc này thầy lên lầu bảo là quên vở, thầy hỏi: sao giờ có vở mà lên lầu sửa lại? Tôi trả lời rằng tôi không biết. Lúc đó, tiếng trống trường báo hiệu giờ ra chơi, cô cho các bạn ra chơi nên cả lớp chạy ra như chim non từ tổ, tôi cũng theo cô. ra chơi, thầy trả vở, gọi học sinh đọc điểm, thầy gọi hương thảo, bạn nhỏ giọng trả lời: Thưa cô, em … em quên vở. sau đó cô ấy cho bạn điểm kém, bạn rất buồn.

Về đến nhà, tôi kể cho cô ấy nghe câu chuyện của mẹ tôi, cô ấy nói với tôi: anh nên đến tỏ tình với cô ấy, chắc cô ấy sẽ không nói gì đâu. Đêm đó, tôi không thể nào chợp mắt được. Ngày hôm sau tôi đến nói thật với cô ấy rằng tôi đã cho bạn tôi mượn cuốn sách. không ngờ anh ấy không mắng em mà còn khen em trong các hoạt động của lớp. Hôm đó tôi rất vui, khi tôi vừa đi gặp mẹ ở nhà, tôi bắt đầu kể chuyện cho mẹ nghe và tôi thấy mẹ nói đúng.

Câu chuyện đó luôn khắc sâu trong tâm trí tôi. Tôi rất tự hào vì đã làm được một việc tốt.

cho chúng tôi biết điều tốt bạn đã làm – mẫu 6

Thông thường, chúng ta có những việc làm tốt và những việc làm xấu. có một điều tôi đã làm và tôi thấy nó rất có ý nghĩa trong việc bảo vệ môi trường cho học sinh.

Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng, khi mùa đông vừa ửng hồng và những giọt sương mai còn đọng trên thảm cỏ xanh. Đó là lúc tôi đi học, trong khi tôi đang đi bộ, tôi đã lang thang nhìn thấy cảnh bình minh tuyệt đẹp. đột nhiên cái gì thế này? một người đàn ông đang vứt một chiếc túi lớn, trong đó giấu đầu của một con lợn chết. Tôi nhìn anh và anh vô cùng tức giận. anh ta vội vã kêu lên:

– bạn là gì?

Người đàn ông nghe thấy tôi gọi, ngay lập tức tắt súng cao su và hỏi:

– Chuyện gì vậy cậu bé?

Tôi đã trả lời:

– anh ơi, anh không được vứt xác súc vật bừa bãi, anh sẽ làm ô nhiễm môi trường! Chưa kể khi trời tắt nắng thì cái này hút. con đường này rất đông người, hầu hết chúng tôi đều đi học. vì vậy bạn phải lấy chiếc túi này ngay bây giờ,

Ngay khi tôi vừa nói xong, người đó lập tức quay lại và mắng tôi như tát nước:

– tính trẻ con mà cuộc sống dạy dỗ. tại sao bạn lại là một kẻ nói dối? hãy để tôi làm việc trong hòa bình, nếu không tâm hồn tôi sẽ thay đổi!

Nói rồi, anh ta tăng tốc, chuẩn bị rời đi. nhất quyết không cho anh ta đi trong khi xác lợn vẫn còn ở đó. Tôi nhanh chóng dừng nó lại và nói:

– nếu bạn không bỏ thứ thối rữa đó đi, tôi sẽ bảo mọi người đến đó, bạn nên biết rằng đây là một việc làm tồi tệ, nếu người ta biết, họ sẽ không để bạn yên ở đâu. Bạn nên chôn con lợn này trong một cái hố hoặc bất cứ điều gì, miễn là bạn không gây ô nhiễm môi trường và làm phiền những người xung quanh nó là tốt. làm ơn cho tôi cái túi này, cảm ơn bạn.

Vừa nói, anh ta vừa chạy ra ngoài đường, giả vờ rằng, nếu cần, anh ta sẽ gọi cả thị trấn đến xem. Người đàn ông nhìn tôi với ánh mắt rực lửa, bước ra khỏi xe và đi về phía tôi. nhưng anh ta không đánh tôi, anh ta chỉ lẩm bẩm chửi bới, nhặt chiếc túi, bỏ lên xe và phóng đi.

Tôi quan sát tốc độ của súng cao su đi xa, tiếng động cơ ngày càng nhỏ, nhưng lòng tôi vui một cách kỳ lạ như thể mình vừa đập được một vật gì đó nặng lên vai. Và em cũng rất vui vì đã làm đúng như lời cô giáo dạy: “Các em phải yêu thiên nhiên, sống hòa hợp với thiên nhiên, luôn có ý thức bảo vệ môi trường như bảo vệ từng mạch máu trong cơ thể.”

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 7

Cho đến bây giờ, mỗi khi tôi và Hoa cùng nhau đi trên con đường quen thuộc từ thành phố đến trường, những kỷ niệm năm ấy lại hiện về trước mắt tôi như mới hôm qua. kỷ niệm đó là một điều tốt đẹp mà tôi và những bông hoa không bao giờ có thể quên được.

lúc đó sắp đến giờ vào lớp. đã đến gần đủ rồi, chỉ có cái bàn hoa hàng ngày vẫn chưa thấy ai tới. Thấy vậy, tôi nói: “Các bạn ơi, hôm nay bàn nào không trực?” Cô nói với tôi: “Hôm nay là hoa bàn, ngay giờ đi học đã thấy cô xách nước tưới rau”. Thấy vậy, tôi suy nghĩ một lúc rồi nói: “Mỗi người chúng tôi giúp cô vào lớp, nhưng chúng tôi không thể vào lớp bây giờ”. Nguyên nói: “Anh không quan tâm, cứ thoải mái chơi, không phải lo lắng gì, nếu thích thì làm”. Tôi không nói gì, tôi lặng lẽ mượn chổi để quét lớp.

đầu tiên, tôi vẩy nhẹ một ít nước lên sàn sau đó quét cho sạch bụi, móc từng chiếc dưới gầm bàn, gầm ghế chẳng mấy chốc chiếc áo choàng đã sạch sẽ. nhưng sau đó anh ta xếp bàn ghế lại và chạy đi lấy nước, giặt khăn trải bàn. Vừa bưng nước vào lớp, Hoa chạy vào thấy lớp sạch sẽ tinh tươm. Ba tiếng trống giả vang lên từ cửa văn phòng báo hiệu giờ vào lớp. Tôi chạy về vị trí của mình với khuôn mặt đỏ bừng và mồ hôi nhễ nhại. những người bạn của đội cờ đỏ cũng có mặt đông đủ. Cô giáo bước vào lớp, mọi người đứng dậy chào cô. Cô giáo nhìn quanh một lượt, có vẻ rất hài lòng, rồi cho chúng tôi ngồi xuống. cô ấy nói:

– hoa để bàn hôm nay rất tốt, lại đúng hẹn. Mong cả lớp học tập tinh thần làm việc trên bàn hoa, lớp mình sẽ rất ngoan.

Không ai trong lớp của tôi nói gì cả, mọi con mắt đều đổ dồn vào tôi. hoa có giọng đứt quãng:

– thưa bà, tôi rất tiếc cho bà và cho ông. Hôm nay đến lượt tôi trực nhưng mẹ tôi ốm và sáng sớm tôi phải tưới rau giúp mẹ. Vì trời lạnh nên tôi không thể đi sớm được. chính anh đã giúp tôi!

Nghe thấy hoa, cô giáo nhỏ nhẹ:

– cô ấy hiểu rồi. hoa tuy không trực nhưng rất trung thực. và anh, bạn đã làm tốt để giúp đỡ bạn bè của mình. Cả lớp có nên học không anh?

chúng tôi cạnh tranh: “có!” nghe cô giáo nói, bạn cảm thấy thực sự xấu hổ về hành động của mình. việc tốt của tôi là như vậy, tuy rất nhỏ nhưng nó rất có ý nghĩa. Qua câu chuyện này, tôi cũng muốn gửi đến các bạn một thông điệp: hãy chia sẻ và thể hiện tình đoàn kết với bạn bè trong lúc khó khăn. Chỉ khi đó, cuộc sống của chúng ta mới tốt đẹp hơn.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 8

ai cũng muốn làm điều gì đó tốt đẹp cho mọi người, dù lớn hay nhỏ đều là tấm lòng của mỗi người. Về phần mình, tôi sẽ không bao giờ quên hình ảnh bà lão tội nghiệp ăn xin trên vỉa hè.

một bức ảnh cách đây hơn một năm, khi trên đường đi học về, tôi nhìn thấy một bà cụ đang ăn xin với đôi tay run rẩy, bà ấy có vẻ rất đói. Thấy vậy, tôi chạy đến bên cô ấy và nói nhỏ:

XEM THÊM:  đoạn văn trong bài văn miêu tả đồ vật

– bà, bà! bạn có chắc là bạn đói không? Bà ơi, bà đợi một chút, cháu đến đó mua đồ ăn cho bà!

Bà già tội nghiệp nhìn tôi và thì thầm:

– cảm ơn bạn rất nhiều! bạn thật tốt!

vì vậy tôi chạy thẳng đến chỗ dì bán bánh bao và mua cho bà một cái, và quay lại cửa hàng nước để mua cho bà một lon nước ngọt trong túi nhựa và mang đến cho bà. và cả hai tay mời cô ấy sử dụng:

– Tôi mời bà dùng nó để chống đói, thưa bà!

một lần nữa tôi lại thấy điều gì đó đáng thương trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của anh ấy. cô ấy nói:

– cảm ơn bạn rất nhiều. Tuy còn nhỏ nhưng trái tim tôi đã biết yêu thương những người nghèo khó như các bạn. Tôi rất xúc động.

hai dòng nước mắt mà tôi không biết từ đâu chảy xuống trên khuôn mặt của mình. Tôi ngồi cho đến khi anh ấy ăn xong rồi nói anh ấy về nhà để bố mẹ tôi không đợi tôi. Sau đó, tôi lấy ra một số tiền nhỏ mà bố mẹ đã cho và đưa cho cô ấy.

Mỗi ngày đi học về, tôi đều ghé vào thăm bà ngoại để mua đồ ăn cho bà, hai người ngồi nói chuyện vui vẻ.

Sau hôm đó, tôi thường đến nơi gặp bà cụ để hỏi thăm tình hình của bà. nhưng tôi không bao giờ gặp lại cô ấy nữa. Tôi nghe các cô, chú ở đó nói rằng cô ấy đã ra đi mãi mãi vì căn bệnh của người già. lúc đó lòng mình trĩu nặng, sao hôm nay đường xa vất vả thế?

cho chúng tôi biết về một việc tốt bạn đã làm – mẫu 9

Đã có lúc tôi không làm tốt nhiệm vụ hàng ngày của mình, nhưng tôi không chỉ bị phê bình mà còn được khen ngợi. chắc hẳn bạn đang tò mò “tại sao lại như vậy?” Tôi sẽ kể cho bạn nghe câu chuyện đó ngay sau đây.

Hôm đó, Thứ Năm, trời mưa rất nhiều. Tôi cảm thấy rất đen đủi vì vào đúng ngày tôi phải đến sớm để trực. mặc áo mưa, kéo quần dài đến đầu gối, chân thấp chân cao bước đi trên con đường gập ghềnh lầy lội, lầy lội. Chợt tôi nhìn thấy đằng xa có một bà lão già yếu đang chống gậy dò đường; bước đầu tiên, mọi người thích đổ. Tôi bước nhanh đến chỗ ông già và lịch sự hỏi:

– thưa cô, cô đang làm gì khi đi dưới mưa vậy?

Bà cụ nhìn tôi và mỉm cười:

– Chà, con gái của bạn từ thị trấn bên cạnh bị ốm. Cô ấy đã rất lo lắng nên đã đến gặp anh ấy.

Như mẹ tôi đã dạy tôi, hạnh phúc luôn đến khi bạn làm tốt công việc. Tôi sợ nhìn con đường phía trước. từ đây đến làng bên rất dễ đi hai cây số, bà già có đến đó được không? Do dự một lúc, tôi nói:

– bà ơi, đường từ đây đến thị trấn xa lắm. hoặc bây giờ, nắm lấy tay tôi, tôi sẽ đưa bạn đến thị trấn tiếp theo!

bà già rất vui:

– cô ấy cũng lo lắng, đường trơn quá, lỡ ngã thì khổ lắm. May mắn thay, tôi có một đứa cháu trai giúp đỡ tôi.

vì vậy hai cháu gái, cháu gái và cháu trai của tôi đã giúp bà “đưa” nhau đi. mặt trời sáng dần, một số học sinh cũng đang trên đường đến trường. có những anh chị còn ngang ngược, lấn đường ông bà tôi. Trời mưa to và gió thổi ngày càng mạnh. khi nhìn thấy bà cụ co rúm, răng hô, tôi biết bà lạnh. “Đó chỉ là lỗi của con người,” anh ta lẩm bẩm. Tôi vội dừng lại, cởi áo khoác lên người bà cụ. phu nhân chúc mừng:

– bạn thật ngoan ngoãn!

Dần dần, họ cũng đến được thị trấn tiếp theo. cô ấy cảm ơn tôi vĩnh viễn. đợi cô vào thị trấn, mặc trời mưa, tôi ba chân bốn cẳng chạy đến lớp. Trễ gần nửa tiếng. May mắn thay, người bạn cùng bàn của tôi đã túc trực để giúp đỡ tôi, giáo viên nhận xét:

– hôm nay Yang không hoàn thành bài tập hàng ngày và đi học muộn. phê bình tích cực bạn mình trước lớp.

Tôi ngay lập tức đứng lên và yêu cầu cô ấy nói cho tôi biết lý do vì sao cô ấy đi học muộn để cô ấy và các bạn cùng nghe. cô giáo và cả lớp đều hiểu hết, cô không còn chê em nữa mà còn khen em nữa:

– bạn duong tuy đi học muộn nhưng bạn ấy đã làm rất tốt, thật đáng khen. Tôi xin cả lớp cho một tràng pháo tay.

Tôi hơi mệt nhưng khi được giáo viên khen ngợi, tôi cảm thấy rất vui vì mình đã hoàn thành tốt công việc. Như mẹ tôi đã dạy tôi, hạnh phúc luôn đến khi chúng ta làm những việc tốt.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 10

Đã lâu rồi tôi không đọc lại những trang nhật ký. lòng tôi trào dâng một cảm giác vui sướng lạ thường khi đọc lại trang nhật ký ngày ấy. vì đó là những dòng nhật ký ghi lại câu chuyện tôi làm được những việc tốt đầu năm học.

Đó là trưa thứ Sáu. thời tiết mùa hè nóng nực khó chịu. những con chim thậm chí không hót. lá cũng mỏi không buồn run. ngồi trong lớp mà lòng tôi vô cùng lo lắng, chờ hết giờ học để có thể chạy về nhà càng nhanh càng tốt để cho mẹ xem bài toán lớp 10 của mình. “Tung, thương, thương,…” vừa lúc trống trường đánh, em nhanh chóng thu dọn sách vở cất vào cặp, chào các bạn rồi chạy nhanh về nhà. dưới cái nắng gay gắt giữa trưa hè 40 độ, tôi bước vội. khi tôi bước đi, tôi nhảy múa vui vẻ bằng đôi chân của mình. Dù trời nóng nhưng tôi không cảm thấy khó chịu, vì nghĩ đến nụ cười hạnh phúc của mẹ khi ôm bài tập về nhà khiến tôi quên hết mệt mỏi.

Tại ngã tư giao thông, khi tôi chuẩn bị băng qua đường, tôi bất ngờ nghe thấy tiếng của một nhóm học sinh:

– xin chào, xin chào. Có vẻ như ông già đã bị lạc.

– Tôi không biết. đi hỏi Tôi rất nhút nhát.

Tôi quay lại nhìn và thấy một ông già, tóc bạc trắng, khuôn mặt tiều tụy, mệt mỏi, đang đứng loay hoay. Anh ta mặc một bộ đồ màu nâu với một chiếc nón lá trên đầu. lưng hơi cong. trên tay anh ta xách một cái thúng nặng trĩu. Tôi đến gần anh ấy và hỏi:

– ông ơi! bạn khỏe không?

cô ấy giật mình và quay lại nói với tôi:

– ồ, tôi đang tìm nhà con gái tôi, tôi đã đi từ sáng nay mà vẫn chưa tìm thấy cô ấy.

Hóa ra nó đã bị mất. Lúc đó, tôi nhìn quanh xem có chú công an nào gần đó đến giúp không nhưng không thấy ai cả. Tôi cảm thấy khó chịu, tôi không biết phải làm gì. Tôi muốn giúp ông nội nhưng nghĩ về bài kiểm tra và mẹ tôi ở nhà tự hỏi: “Tôi phải làm gì đây? Hay là tôi nên mặc kệ và chạy về nhà. nhưng nếu tôi làm điều đó, tôi bị hủy hoại. Trời nắng thế này, bao giờ mới tìm được nhà? Nếu tôi làm vậy thì sao?… ”Nhiều câu hỏi cứ hiện ra trong đầu tôi mà tôi không thể giải quyết được. và sau đó tôi quyết định, tôi nói với anh ấy:

– sau đó đưa cho tôi bảng địa chỉ. Tôi sẽ giúp bạn tìm một ngôi nhà.

anh ấy vui vẻ, mỉm cười:

– rất cháu gái. oh cảm ơn bạn rất nhiều!

Sau đó, tôi giúp cô ấy cầm giỏ và cùng cô ấy đi tìm nhà. Tôi vừa đi vừa hỏi thăm thì mới biết cô ấy sang nhà con gái chơi, không báo trước để đón con mà quên nhà cô ấy ở đâu nên bị lạc. Cả buổi sáng tôi không tìm thấy. sau hơn ba mươi phút đi bộ, cuối cùng hai người cũng đến nơi. Tôi bấm chuông. con gái cô đã rất ngạc nhiên khi nhìn thấy cô. Tôi đã kể cho anh ấy nghe câu chuyện.

– cảm ơn cháu gái. cảm ơn bạn nếu không tôi không biết mẹ tôi đang làm gì bây giờ. Tôi đến nhà uống nước, như với nhà anh ấy. bây giờ là buổi trưa.

Tôi lịch sự từ chối vì nghĩ rằng mẹ đang đợi tôi ở nhà. Tôi chào cô và chú rồi nhanh chóng chạy về nhà.

Khi tôi về đến nhà, đã sau 11:30. Tôi thấy mẹ tôi đang đợi ngoài cửa. Tôi chạy đến chỗ mẹ và kể cho mẹ nghe câu chuyện của mình. Tôi chỉ nói với mẹ rằng tôi đã đưa cho mẹ tôi tờ giấy chứng minh. Mẹ vuốt vài sợi tóc bết vào vầng trán đẫm mồ hôi và cười nhẹ:

– con gái tôi rất ngoan. biết giúp đỡ mọi người khi gặp khó khăn. bên phải. Tôi rất vui vì điều này, con gái của tôi

Nghe mẹ khen mà lòng tôi vui và hạnh phúc vô cùng. niềm vui dường như tăng lên.

khép lại trang nhật ký, mỉm cười hạnh phúc. Đó là một kỷ niệm đẹp mà tôi không bao giờ quên được. vì đó là bài học luôn nhắc nhở tôi phải biết yêu thương và giúp đỡ những người xung quanh mình.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 11

những việc làm tốt đôi khi không nhất thiết phải là những việc làm để giúp đỡ những người xung quanh bạn hoặc xã hội nói chung. hành động tốt là hành động đối với các thành viên trong gia đình. Như một lần bố mẹ về quê thăm ông nội ốm, tôi ở nhà chăm con ốm.

Chiều hôm đó, tôi trở về nhà, nhưng tôi không thể nghe thấy giọng nói của mẹ tôi. căn nhà im ắng lạ thường. Tôi ra phòng khách và thấy trên bàn có ghi: “Bố mẹ cần về quê thăm ông nội ốm. Hai chị em ở nhà. Chiều mai bố mẹ về”. hóa ra bố mẹ anh về quê chăm ông ngoại. nên hôm nay chỉ có tôi và đứa nhỏ ở nhà. Tôi cất cặp đi, thay quần áo và đi đón thằng bé. hai chị em đi bộ về nhà. nhưng hôm nay anh ấy ít nói hơn mọi khi. về đến nhà, anh nằm dài trên ghế sô pha mà không nói được lời nào. Thấy vậy, tôi hỏi:

– tiêu đề hôm nay thế nào? Tôi mệt mỏi.

anh ấy chỉ trả lời rất nhẹ nhàng: “vâng”

Tôi nhanh chóng chạm vào trán anh ấy, tôi hoảng sợ:

– dừng lại, có vẻ như cơn sốt của bạn đã hết.

Cậu bé nhìn tôi mệt mỏi mà không nói gì thêm. Em lo lắng, không biết phải làm sao. Tôi định gọi điện cho bố mẹ, nhưng tôi nghĩ ông nội tôi cũng đang sốt cao, giờ nếu tôi gọi thì bố mẹ tôi càng lo lắng hơn. Vì vậy, tôi quyết định chăm sóc bản thân. Tôi nhớ bạn:

– lên lầu và nằm xuống. Tôi sẽ đi lấy nhiệt kế.

Tôi nhanh chóng chạy đi lấy nhiệt kế. “37,5 độ.” may mắn thay, cơn sốt không cao. Tôi lấy khăn nhúng nước lạnh chườm lên trán anh. đợi đến khi anh ấy ngủ say, tôi sẽ đi mua thuốc. Tôi ra cửa hàng mua một bịch thuốc cảm mà lòng đầy lo lắng. Thấy anh ngủ, cô thấy thương anh nhưng không dám gọi điện cho bố mẹ. đồng hồ điểm 6 giờ chiều. Tôi chợt nhớ ra mình chưa nấu cơm. Nghĩ rằng mèo mẹ ốm, khó ăn cơm nên tôi quyết định nấu cháo cho nó. đó là lần đầu tiên tôi nấu cháo. Tôi phải cố gắng nhớ lại những lần mẹ nấu cháo và tôi vất vả lắm mới nấu được một bát cháo nhỏ. Tôi vừa nấu cháo, vừa chạy vạy thay khăn lau trán cho con. cháo chín thì mình thổi cho cháo nguội bớt rồi lên phòng gọi con dậy:

– dậy ăn cháo rồi uống thuốc, titus.

Cậu bé lười biếng thức dậy. Nhìn một đứa trẻ 5 tuổi nuốt một miếng cháo một cách khó khăn, tôi cảm thấy rất thương cho cháu.

– Cháo của chị tôi ngon hơn của mẹ tôi.

Nghe lời khen của anh trai, tôi rất vui vì được khen về kỹ năng của mình và vui khi thấy mọi việc có vẻ đỡ mệt hơn. Khi anh ấy ăn xong, tôi cho anh ấy uống thuốc rồi tắm rửa sạch sẽ. cậu bé ăn cháo và uống thuốc, sau đó ngủ một giấc đến ngày hôm sau. Đêm đó tôi ngủ và thỉnh thoảng quay sang sờ trán, may mà cậu bé không còn sốt nữa.

Sáng hôm sau, cậu bé vẫn ổn. cậu bé lại cười vui vẻ. Khi tôi nhìn thấy đứa bé khỏe mạnh, tôi cảm thấy nhẹ nhõm và hạnh phúc. khi bố mẹ tôi về vào buổi chiều, tôi đã kể mọi chuyện cho họ nghe. bố mẹ ôm tôi, vỗ nhẹ vào đầu và chúc mừng tôi:

– cô gái tốt thực sự đã già. rất tốt!

Lời khen của bố mẹ khiến tôi rất vui.

Những việc làm tốt đôi khi chỉ là những việc nhỏ, chúng không cần phải là những việc lớn. điều quan trọng là xuất phát từ tình yêu và sự chân thành của mỗi người. Vậy hành động tốt của bạn là gì? hãy chia sẻ với mọi người những công việc tốt mà bạn đã làm được.

cho chúng tôi biết về 1 điều tốt bạn đã làm – mẫu 12

Tôi vẫn nhớ hôm đó là một buổi sáng mùa đông, trời ít sương, những tia nắng yếu ớt xuất hiện nhưng cái lạnh băng giá vẫn còn vương trong gió. chúng tôi có một lớp thể dục ngoài trời, mọi người co ro trong cái lạnh, tay đút túi quần và không muốn rời đi. Trong lúc chúng tôi đang khởi động để chờ cô giáo vào lớp, một bà cụ bất ngờ xuất hiện tiến lại gần.

Ông già gầy đi trong gió lạnh. anh ấy đang mặc một chiếc áo sơ mi mà bạn không thể nhìn rõ nó màu gì nữa, có lẽ nó từng là màu đỏ nhưng dùng lâu nó đã ngả sang màu nâu bạc, tay áo sờn vì dùng nhiều, những vết ố trên tay áo khiến người ta không dám lại gần. hai tay run lên vì lạnh, gương mặt khắc khổ, mắt mờ, miệng gần như tím tái và run rẩy. Anh đến gần chỗ chúng tôi hẹn, trên tay anh có một cái giỏ đựng: kẹo cao su, mấy gói tăm bông, mấy gói tăm và mấy cái bật lửa … hình ảnh này rất quen thuộc với chúng tôi, vì hàng ngày chúng tôi đều nhận được. tan học về nhà, chúng ta đi đến cổng trường, chúng ta đều bị người như ngươi vây quanh, mời mua. bạn bè thấy anh đến thì đều tránh sang một bên, mời ai thì anh vẫy tay đến đó. anh ta thất vọng, đi từ bạn này sang bạn khác với hy vọng rằng một trái tim tốt sẽ mua được anh ta. nhưng gần hết lớp học rồi mà cô ấy vẫn chưa qua giúp cậu. một số bạn còn nói về việc “cô ấy ở bẩn quá” “tại sao lại để cô ấy vào đây” …

sau đó anh ấy đi chậm về phía tôi. Tôi cũng quyết định cũng như những người bạn khác, chỉ cần lạnh lùng bắt tay bà già rồi sẽ đi ngay. nhưng khi đến gần hơn, ánh mắt anh ấy nhìn tôi nghiêm túc, như cầu xin hãy giúp anh ấy, ngay lúc đó tôi không đủ dũng khí để giơ cánh tay lên. Tôi lại nhìn cô ấy, rồi lục hết túi này đến túi khác, tôi không còn một xu nào trong người để mua cho cô ấy. Lúc đó, tôi thực sự cảm thấy mình bất lực biết bao, anh ôm tôi vào lòng để giúp anh nhiều hơn, nhưng tôi không thể làm gì để giúp anh. Tôi chợt nhớ ra mình vẫn còn một cái bánh bao mẹ mua cho bữa sáng, chưa kịp ăn thì tôi đã đến lớp. Tôi quyết định cầm lấy quả cầu bột đó, đưa cho anh ấy một cách trân trọng bằng cả hai tay và nói:

– ông ơi, tôi không có tiền mua cho ông, chỉ có cái bánh này thôi, cầm lấy mà ăn đi. Lần sau khi ông đến, tôi nhất định sẽ mua nó cho ông, ông nội.

Tôi đưa chiếc bánh cho cô ấy, đôi mắt cô ấy có vẻ rạng rỡ và tràn đầy yêu thương. Ông nội cầm lấy chiếc bánh, đôi tay lạnh ngắt khiến tôi giật mình. Cuộc sống của ông chắc đã rất vất vả nên ở tuổi này ông vẫn phải chăm chỉ bán hàng. Ông nội cầm lấy chiếc bánh và cảm ơn tôi, giọng ông nghẹn lại, khóe mắt ươn ướt. Như nghĩ ra điều gì đó, cô nhanh chóng lấy trong giỏ ra một hộp kẹo đưa cho anh trai và nói rằng đó là món quà dành cho lòng tốt của anh. Tôi quyết định không lấy và trả lại cho anh ấy.

Anh ấy cầm cả kẹo và bánh trong tay và bước đi, bước chân của anh ấy nhanh dần, các bạn cùng lớp trở về lớp. Tôi vẫn cố gắng chạy theo anh, anh đi một vòng rồi dừng lại, ở góc phố có một chàng trai hay một cô gái chạy ra ôm chầm lấy anh. có lẽ anh ấy rất vui vì ông nội đã mang đến cho anh ấy một chiếc bánh. một chiếc bánh nhỏ có thể làm cho anh ấy rất hạnh phúc. đôi khi không biết quý trọng, tôi đã vứt bỏ những món ăn mẹ đã chuẩn bị và mua cho tôi. Tôi thực sự là một đứa con gái hư, kể từ đó tôi không bao giờ dám vứt đồ ăn đi.

Việc làm tốt của tôi tuy nhỏ nhưng tôi cảm thấy rất vui và hạnh phúc. chỉ một chiếc bánh thôi nhưng bằng tấm lòng chân thành, em đã mang lại niềm vui cho cả cụ già và em bé, không những thế em còn rút ra được bài học quý giá: hãy luôn trân trọng những gì mình đang có và giúp đỡ người khác khi có thể.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 13

trong cuộc đời mỗi người đều đã từng làm những điều tốt đẹp. Tôi cũng vậy. và sau khi làm công việc đó, tôi luôn cảm thấy rất vui và hạnh phúc.

Tôi vẫn nhớ đó là một buổi chiều Chủ nhật. Lúc đó, tôi và đám bạn cùng xóm rủ nhau đi đá bóng. chúng tôi đi bộ và nói chuyện vui vẻ về trò chơi tiếp theo. cả nhóm hy vọng sẽ giành chiến thắng trước đội làng dong, một đội rất mạnh trong làng.

Khi đến gần sân bóng, tôi chợt nhìn bên kia đường, có một bà cụ đang ngồi đọc sách với một chiếc túi rất nặng. Bất ngờ, một nhóm 4-5 thanh niên đi ngang qua, vồ tới tấp vào người bà già khiến bà này bị rơi túi xách. chiếc túi rơi xuống đất, những quả cam trong túi lăn tăn. có lẽ bà già vừa đi chợ về. nam thanh niên thấy vậy nhưng vẫn không quay lại xin lỗi và giúp bà cụ thu dọn đồ đạc. họ chỉ nhìn lại và mỉm cười rồi nhanh chóng bỏ đi.

Vào thời điểm đó, có khá nhiều người trên đường phố. người đi đường không dừng xe giúp cụ bà. Thấy vậy, tôi và các bạn nhanh chóng băng qua đường. và chạy đến giúp bà nhặt những quả cam liên tục rơi trả lại cho bà cụ. Anh ấy nhìn chúng tôi và mỉm cười:

– cảm ơn các bạn! bạn là những đứa trẻ rất ngoan.

Tôi nhanh chóng hỏi bà cụ:

– Bà ơi, bà đi đâu để chúng tôi đưa bà về?

cô ấy đã trả lời ngay lập tức:

– nhà anh ấy ở bên đường, ngay cạnh sân bóng.

chúng tôi đã đồng thanh trả lời:

– vậy à? vì vậy hãy để chúng tôi đưa bạn qua đường!

Sau đó, cả nhóm cẩn thận dẫn bà cụ qua đường. Trên đường đi, bà cụ còn hỏi chúng tôi đi đâu. Tôi thay mặt cả nhóm nói với anh ấy về cuộc thi sắp tới. cô ấy nói những đứa trẻ tốt bụng như chúng tôi chắc chắn sẽ chiến thắng. điều đó dường như đã tiếp thêm sức mạnh cho nhóm.

sau khi đưa cô ấy về nhà, chúng tôi chào tạm biệt cô ấy và tiếp tục đi đến sân bóng. May mắn thay, vẫn còn thời gian để chuẩn bị trước trận đấu. Có vẻ như nhờ sự thi đấu tốt của ngày hôm đó, của trận đấu đó, đội đã chiến thắng đối thủ với kết quả 2 – 1.

trên thực tế, khi bạn làm những điều tốt, bạn sẽ cảm thấy hạnh phúc. Tôi luôn tự hứa với bản thân rằng sẽ cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa.

XEM THÊM:  Bài văn nghị luận uống nước nhớ nguồn

cho chúng tôi biết về một việc tốt bạn đã làm – mẫu 14

Hàng năm, cứ sau những ngày nghỉ Tết, trường tôi lại phát động chương trình “hỗ trợ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn”. Tôi luôn cảm thấy rằng đây là một công việc nhỏ nhưng rất có ý nghĩa.

mọi học sinh trong trường có thể đóng góp theo hai cách. một là, bằng những vật cụ thể như quần áo cũ, cặp sách cũ, đồ dùng học tập… thứ hai, bằng một số tiền nhỏ được trích từ lì xì của mỗi người. năm nào trường tôi cũng nhận được sự đóng góp nhiệt tình của học sinh.

Cá nhân tôi muốn hỗ trợ với các đối tượng cụ thể. vì vậy, tôi đã chuẩn bị nhiều “món quà” tuy nhỏ nhưng chứa đựng cả tấm lòng của mình. Tôi đã dành một số tiền nhỏ để mua đồ dùng học tập như bút chì, thước kẻ, tẩy … ngoài ra tôi còn sưu tầm được một số bộ quần áo không mặc nữa nhưng còn rất mới. , giặt sạch và gấp cẩn thận. tất cả những món quà đó đã được cẩn thận cho vào một chiếc túi và trả lại cho cô giáo ở trường. Mong rằng những phần quà này sẽ giúp ích được phần nào cho các em học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắc chắn rằng nhờ những món quà nhỏ đó mà những đứa trẻ đó sẽ có thể tiếp tục học tập như tôi và thực hiện ước mơ của mình. trong tương lai, họ sẽ trở thành những người có ích cho xã hội.

Khi họ thấy tôi chăm chỉ chuẩn bị những món quà này, bố mẹ tôi rất tự hào về con gái của họ. cả hai đều nói rằng cô ấy thực sự là một cô gái có trái tim tốt. Ba mẹ cũng mong sau này con luôn giữ được tấm lòng lương thiện như vậy.

mặc dù công việc này rất nhỏ. nhưng tôi nghĩ đây là một điều tốt. Từ những điều nhỏ bé có thể tạo ra những điều lớn lao. Tôi sẽ cố gắng để có thể làm được nhiều điều có ích hơn trong cuộc sống.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – hiển thị 15

đối với mỗi người, khi làm được một việc tốt sẽ cảm thấy hạnh phúc vô cùng. và tôi cũng. Dù chỉ là một việc rất nhỏ nhưng tôi tin chắc rằng mình đã góp một phần công sức của mình để xây dựng cuộc sống tốt đẹp hơn.

Thứ bảy vừa qua, nhân dịp kỷ niệm quốc khánh 2-9, thị trấn tôi ra quân tổng vệ sinh. Dưới sự chỉ đạo của thôn phó và đoàn thanh niên, mỗi gia đình sẽ tự dọn dẹp nhà cửa, cũng như đường làng ngõ xóm xung quanh nhà. bố mẹ tôi bận đi làm nên không ở nhà được. tôi và chị tôi tình nguyện thay mặt cả gia đình dọn dẹp.

Sáng sớm, tôi và chị gái dọn dẹp nhà cửa và vườn tược. sau đó, tôi và chị gái tôi cùng nhau dọn dẹp đường phố xung quanh ngôi nhà của chúng tôi. tất cả giấy vụn được chúng tôi thu gom vào một túi ni lông lớn và vận chuyển đến khu rác chung của thị trấn, sau đó sẽ được vận chuyển đến nơi xử lý rác thải. Cuối buổi sáng, nhà cửa, đường sá của thị trấn đã sạch sẽ. tôi và chị tiếp tục theo đoàn viên nhặt cỏ, tưới cây trên các thân cây ven đường làng. Dường như, dưới sự chăm sóc của mọi người, những chiếc chậu trở nên sạch sẽ hơn, cây cối cũng trở nên nhiều lá hơn.

Sau một ngày làm việc mệt mỏi, cả thị trấn như được khoác một chiếc áo mới. Điều đó khiến tôi rất vui vì đã góp công sức của mình vào việc bảo vệ môi trường quê hương.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – hiển thị 16

Những ngày qua, thiên tai, bão lũ liên tiếp xảy ra khiến cuộc sống của người dân miền Trung gặp rất nhiều khó khăn. vì vậy, hưởng ứng tinh thần cả nước hướng về miền trung, trường em đã tổ chức ra quân ủng hộ đồng bào miền trung.

dưới sự phổ biến của tổng giám đốc, chúng tôi hiểu các hình thức hỗ trợ. mỗi học sinh có thể đóng góp dựa trên lớp theo hai cách. một là ủng hộ bằng tiền, hai là ủng hộ bằng hiện vật. Đối với hình thức thứ nhất, chúng tôi có thể quyên góp số lượng tùy theo điều kiện của từng gia đình và từng bạn. Đối với cách thứ hai, chúng ta có thể quyên góp quần áo, sách vở, giày dép, v.v. cho các sinh viên. tất cả số tiền và vật dụng mà chúng tôi hỗ trợ sẽ trực tiếp đến tay những người cần.

Tôi nghĩ đây là một công việc rất quan trọng. Vì vậy, tối hôm đó, khi tôi trở về nhà, tôi xin mẹ một số tiền nhỏ để hỗ trợ. sau đó em còn đòi mẹ mang quần áo mới không dùng nữa hoặc sách cũ không còn học nữa… nghe xong mẹ cảm thấy hạnh phúc vô cùng khi em biết chia sẻ, giúp đỡ những người khó khăn. >

Tuy sự đóng góp của tôi rất nhỏ, nhưng tôi hy vọng nó sẽ giúp ích cho người dân miền trung, đặc biệt là các bạn sinh viên như chúng tôi.

cho chúng tôi biết về một việc tốt bạn đã làm – mẫu 17

Hôm đó, anh trả vở toán cho cả lớp. nó là chủ đề yêu thích của tinh thần. nhưng không hiểu sao, nhìn vẻ mặt của Linh tôi rất lo lắng, và tôi cũng thấy rằng tinh thần cứ quay từ bên này sang bên kia.

Anh ấy vừa trả sách cho bạn bè khi đến giờ chơi. Tôi lập tức lên tinh thần. tinh thần:

– Hôm nay bố mẹ đi làm về sớm, không kịp xin mẹ 9.000 đồng để mua bút chì viết vào vở toán.

Nói rồi, thần nhớ lại và hét lên:

– ồ! chính là như vậy! Bạn có hai cây viết hoa, cho tôi mượn một cái được không?

Tôi suy nghĩ một lúc rồi tự hỏi: tôi có nên cho Linh mượn một cây bút không? Tôi hơi bối rối. tiếng trống vang lên. Tôi quay trở lại chỗ của mình. Cuối cùng tôi đã quyết định và gọi:

– tinh thần! Tôi cho bạn mượn cây bút này.

Mẹ tôi đã tặng tôi chiếc bút đó vào ngày sinh nhật của tôi. màu mực của bút rất đẹp. Linh nhận được, trông rất thích thú. Mỗi khi viết xong một vài từ, tôi nhìn lên và cảm thấy mực mờ dần theo các con chữ, con số sạch sẽ và thẳng hàng trên trang của bạn. cuối giờ toán, Linh đưa bút cho tôi và nói:

– cảm ơn vì đã cho tôi mượn bút!

Ngày hôm sau, cô ấy trả lại cuốn sách toán, cả tôi và Linh đều được 10. Tôi rất vui vì tôi đã giúp bạn một việc.

Khi tôi về nhà, tôi nói với mẹ tôi. Mẹ nói: hãy cố gắng giúp đỡ bản thân nhiều hơn khi bạn gặp khó khăn! Tôi cảm thấy rằng mẹ tôi đã nói điều đó và tôi sẽ không bao giờ quên câu chuyện xảy ra ngày hôm đó.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 18

Tôi chưa bao giờ làm được việc lớn hoặc ít nhất là khiến người khác hài lòng, ngoại trừ một lần khi tôi học lớp hai. lần này tôi đã thu thập một giọt và trả lại cho người đã khuất. .

Chiều hôm đó tôi trực nên phải ở lại lớp một lúc để đổ rác. Tôi đang đi qua sân trường thì bất ngờ giẫm phải một vật gì đó cứng. Tôi cúi xuống nhặt thì thấy: ôi! Hóa ra là một cuốn tiểu thuyết 18x7cm từ hiệu sách trí tuệ, là cuốn sách đầu tiên của Giáo sư Powel của A.R Belger. cuốn sách này bọc ni lông bên trong nên có lẽ người mất mới mua về chưa đọc. Tôi cũng chưa đọc nó, nhưng tôi biết một chút về nó qua lời kể của bố mẹ tôi. Nghe giống như một cuốn tiểu thuyết rất hay. Tôi lật giở bìa sau của cuốn sách và thấy một đoạn văn ngắn thuật lại nội dung cuốn sách. khiến tôi chắc chắn hơn về suy nghĩ của mình. ý tưởng về cuốn sách này nảy ra trong đầu tôi. vì vậy tôi nhìn xung quanh để xem có ai ở đó không. Chúa ơi! và em bảo vệ đợi bác bảo vệ nhìn đi rồi nhanh chóng cất cặp sách vào cặp của em rồi chạy ra cổng trường. Trên đường đi, tôi không thể ngừng suy nghĩ về những tình tiết hấp dẫn và thú vị của cuốn sách. ồ! thật thú vị! nhưng đầu tôi không chỉ nghĩ đến một thứ mà chuyển sang một thứ khác. những câu chuyện về những người đã mất vì có tâm tò mò nên không biết phán đoán thế nào, mang về đọc giữ cho riêng mình hay trả lại cho người mất! hai lựa chọn vẫn đang đấu tranh, trong đầu tôi bối rối. Lúc đó, tôi đã về đến nhà. Tôi chào bố mẹ và nằm xuống giường trong phòng riêng của mình. Tôi cứ nghĩ nhưng sự thật! mẹ là người từng trải trong cuộc sống, bạn nên hỏi mẹ nhé! Nghĩ vậy nên tôi chạy xuống tầng 1, đưa cuốn sách cho mẹ và kể đầu đuôi câu chuyện cho mẹ nghe. mẹ tôi nghe xong cười nói:

– bây giờ, hãy đặt bạn vào tình huống như một kẻ lạc loài. Tôi chắc rằng bạn sẽ rất buồn và lo lắng rằng bố mẹ bạn sẽ mắng mỏ khi bạn làm mất một cuốn sách khá đắt: hai mươi lăm nghìn đồng! hãy xem xét, suy nghĩ và tự quyết định.

Thực tế, nếu tôi là người chết, tôi sẽ có cảm xúc như mẹ tôi nói. nhưng nếu bạn biết, sự tin tưởng của bạn đối với tôi sẽ không có gì! Tôi quyết định trả lại nó. sáng hôm sau, tôi cầm sách lên cho giám thị. Lúc đó, có một nữ sinh lớp 5 chạy đến. khi tổng phụ trách đưa cho tôi cuốn sách và giới thiệu tôi với cô ấy, cô ấy cảm ơn rối rít.

Khi tôi đến lớp, bạn bè sẽ chạy quanh tôi và chúc mừng tôi. Tôi đã rất hạnh phúc khi đó. bây giờ tôi biết giá trị của những việc làm tốt. nó vô hình nhưng nó có thể mang lại niềm vui cho mọi người.

cho chúng tôi biết về một việc tốt bạn đã làm – mẫu 19

“Sống ở đời cần phải có tấm lòng…” – đó là những lời trong bài hát Để gió cuốn đi của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. lời bài hát gợi ý một bài học về lòng tốt.

Trong cuộc sống, chắc chắn chúng ta đã từng làm một việc tốt. Tôi cũng vậy. Tôi vẫn nhớ hôm đó, lớp tôi có một bài kiểm tra viết. khi tôi đang ôn bài, một giọng nói quen thuộc vang lên:

– anh bạn, bạn có bút dự phòng không?

hóa ra là hòa bình. Tôi nhìn bạn và gật đầu. Tôi mở hộp bút của mình và đưa cho bạn chiếc bút mà tôi đã để lại.

– Tôi cho bạn mượn bút của tôi!

Bạn mỉm cười và nhìn tôi:

– bạn vẫn còn bút khác chứ?

Tôi nói với bạn:

– đừng lo lắng, tôi vẫn còn một cây bút nữa.

Tôi vừa nói vừa đưa cây bút vào lọ. lúc đó binh lấy bút nói với tôi:

– cảm ơn bạn rất nhiều.

Sau khi kiểm tra vào ngày hôm đó, chai đã được trả lại cho tôi. nhưng tôi đã nói với bạn là chỉ cầm bút lên để viết. hôm đó, cuối giờ học, Bình chạy lại nói chuyện với tôi. chúng tôi đã nói rất nhiều. Tôi nhận ra rằng cả hai có rất nhiều điểm chung. Kể từ đó, tôi và Bình trở thành những người bạn rất thân. cả hai đã giúp đỡ nhau rất nhiều trong học tập.

Mặc dù công việc rất nhỏ, nhưng tôi cảm thấy rất vui. Nhờ công việc này, tôi cũng có thêm một người bạn. đó là điều tốt nhất cho tôi.

cho chúng tôi biết về một hành động tốt mà bạn đã làm – mẫu 20

“Sống ở đời cần phải có tấm lòng…”: đó là những lời trong bài hát “Để gió cuốn đi” của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. lời bài hát truyền tải những bài học về lòng tốt trong cuộc sống.

mọi người đã làm một việc tốt. vừa qua, người dân miền trung đã phải trải qua một trận lũ kinh hoàng. nhà cửa, tài sản … của họ bị thiệt hại nặng nề. Đó là lý do trường tôi phát động chương trình “Vì miền Trung thân yêu”. được toàn thể giáo viên và học sinh nhiệt tình hưởng ứng. chúng ta có thể quyên góp sách vở, quần áo, đồ dùng học tập hoặc một số tiền nhỏ. các lớp sẽ được tính và sắp xếp để trở lại trường.

Nghe được thông báo của lớp trưởng, tất cả các thành viên trong lớp đều rất phấn khởi. Tôi cũng vậy. khi về đến nhà nói với bố mẹ, rồi xin phép được tặng một số sách vở và quần áo không còn mặc nữa. bố mẹ tôi không nghĩ về điều đó, nhưng họ đã đồng ý. Tôi chọn những bộ quần áo không còn vừa với mình nhưng vẫn còn rất mới, gấp lại cẩn thận và cho vào túi gọn gàng. Khi làm xong, tôi đến nhà sách, lấy những cuốn sách của những năm học trước, đóng vào hộp để chuyển đi. Mẹ tôi cũng giúp tôi gấp quần áo, còn bố tôi đưa cho tôi một trăm nghìn đồng để giữ.

Phải đến chín giờ rưỡi đêm, mọi công việc mới được hoàn thành. sáng hôm sau, tôi mang những món đồ tôi mang theo. tất cả các thành viên khác trong lớp cũng vậy. Cô giáo phân công lớp trưởng, lớp phó tổng kết và lên danh sách các khoản đã thu. Sau một tuần hỗ trợ, chuyến xe buýt cảm ơn của trường đã khởi hành để mang quà đến cho người dân vùng Trung Tây, đặc biệt là các em học sinh.

Tôi cảm thấy rất hạnh phúc sau khi làm một việc tốt. Không những vậy, em còn tự hứa với bản thân sẽ cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa để trở thành người có ích cho xã hội.

cho chúng tôi biết về một việc tốt bạn đã làm – mẫu 21

trong bài thơ “một bài hát”, tác giả đã viết:

“Có thể nào nếu bạn vay mà không trả lại, nghĩa là bạn đang cho chứ không phải chỉ là nhận?”

Những câu thơ này khiến tôi suy nghĩ về ý nghĩa tốt đẹp của việc làm điều tốt trong cuộc sống ngày nay.

Tôi cũng đã làm những điều tốt đẹp trong cuộc sống của mình. mỗi công việc đều mang lại cho tôi niềm vui. nhưng công việc mà tôi cảm thấy ý nghĩa nhất là công việc tôi đã làm vào thứ Bảy tuần trước.

Nhân dịp kỷ niệm 70 năm quốc khánh 2-9, thị trấn tôi tổ chức tổng vệ sinh. mỗi gia đình cử hai thành viên tham gia. Bố mẹ tôi phải đi làm. nên tôi và chị tình nguyện thay mặt gia đình dọn dẹp đường phố. bảy giờ sáng, toàn bộ người dân khu phố đã có mặt đông đủ tại khu vực nhà văn hóa. trưởng thôn phát biểu phát động lễ tổng dọn vệ sinh. sau đó, các bạn trẻ tình nguyện phụ trách phân phát đồ dùng dọn dẹp cho mọi người. chổi, túi đựng rác, xô nước, găng tay … mọi thứ đều được chuẩn bị sẵn sàng.

Sau đó, mọi người di chuyển đến khu vực dọn dẹp được chỉ định. ai cũng có việc làm, không khí rất náo nhiệt. Tôi cùng với một số em nhỏ được giao nhiệm vụ phát quang đường làng. Toàn bộ giấy vụn được chúng tôi thu gom vào một túi ni lông lớn và vận chuyển đến khu rác xã của thị trấn để vận chuyển đi xử lý. Sau khi dọn đường vào thị trấn, tôi và chị gái tiếp tục theo đoàn viên đi hái cỏ, tưới chậu cây ven đường vào thị trấn. Sau một ngày làm việc, thị trấn của tôi sạch sẽ, mọi người vui vẻ ra về.

Buổi làm việc diễn ra sôi nổi. Tuy vất vả nhưng mỗi người tham gia đều vô cùng vui vẻ vì đã góp một phần công sức vào vẻ đẹp của thị trấn. chị tôi và tôi vui vẻ ra về. khi về đến nhà, chúng tôi kể cho bố mẹ nghe về công việc của mình. cả hai cũng được mẹ thưởng cho một bữa ăn no nê.

mọi hành động tốt sẽ mang đến những điều tốt đẹp trong cuộc sống. vì vậy hãy làm việc chăm chỉ để luôn cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.

kể cho tôi nghe về một việc tốt bạn đã làm – mẫu 22

mark twain – một nhà văn người Mỹ đã từng nói: “lòng tốt là ngôn ngữ mà người điếc có thể nghe và người mù có thể nhìn thấy.” câu nói khiến ai cũng nghĩ đến những điều tốt đẹp trong cuộc sống.

Tôi chắc rằng tất cả các bạn đều đã làm một việc tốt. bản thân tôi cũng vậy. Tôi nhớ những gì đã xảy ra trong bài kiểm tra tuần trước. bài học đầu tiên trong lớp của tôi là văn học. hôm nay cả lớp sẽ thi đố vui nhé. lớp học cách đó khoảng năm phút.

Tôi đang xem lại bài học của mình thì thấy người bạn vui vẻ ở bàn trên lầu đang loay hoay tìm thứ gì đó. Tuy là bạn học nhưng chúng tôi không thân lắm. học giỏi, chăm chỉ nhưng ít nói, khó gần. Trong lớp, bạn có rất ít bạn bè và chỉ đi chơi với Ian, người bạn cùng bàn của bạn. Nhưng hôm nay Ian bị ốm nên nghỉ học. vì vậy, tôi đã hỏi hanh, có lẽ tôi có thể giúp bạn.

– hạnh phúc, bạn đang tìm kiếm điều gì?

hạnh phúc nhìn tôi với đôi mắt buồn:

– bút của tôi hết mực, nhưng tôi đã quên mua một cái mới.

Tôi vui vẻ nói với hanh:

– bạn nghĩ sao, tôi cho bạn mượn bút của tôi. Tôi có cây bút dự phòng này trên tay.

Nghe đến đó, khuôn mặt hạnh phúc của anh ấy bừng sáng:

– thật không? Vậy bạn có thể cho tôi mượn cây viết được không? cảm ơn bạn rất nhiều!

Tôi mỉm cười, đưa cây bút vì hạnh phúc và nói với bạn:

– không có gì!

rất vui khi nhận được, khuôn mặt rất hào hứng. Thời gian nhận phòng rất suôn sẻ. cuối bài, vui vẻ cảm ơn lần nữa:

– cảm ơn vì đã cho tôi mượn bút!

Chúng tôi đã có một cuộc trò chuyện vui vẻ khi đi dạo. Càng nói chuyện với Hạnh, tôi càng nhận ra cả hai có nhiều sở thích giống nhau. Sau lần đó, tôi và Hạnh thân nhau hơn và dần trở thành bạn tốt của nhau.

Đối với mọi điều tốt đẹp chúng ta cho đi, chúng ta sẽ nhận lại điều gì đó đẹp đẽ. Tôi sẽ cố gắng làm nhiều việc tốt hơn nữa, để cuộc sống vui vẻ và hạnh phúc hơn.

cho chúng tôi biết về một việc tốt bạn đã làm – mẫu 23

một việc làm tốt, đổi lại chúng ta sẽ nhận được nhiều điều quý giá. Trong cuộc đời, chắc hẳn ai cũng đã một lần làm việc thiện. và tôi cũng vậy.

Hàng năm, cứ sau dịp tết đến xuân về, trường tôi lại tổ chức quyên góp ủng hộ các bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chúng tôi có thể hỗ trợ bằng những vật phẩm không thường xuyên như quần áo, sách vở … hoặc bằng một khoản tiền nhỏ trong đêm giao thừa.

Cá nhân tôi nghĩ rằng hỗ trợ cho các đối tượng cụ thể sẽ có ý nghĩa hơn. Vì vậy, em đã trích một khoản từ tiền Tết để mua đồ dùng học tập như bút chì, thước kẻ, hộp đựng bút chì … Ngoài ra, em cũng xin phép mẹ mang thêm một số bộ quần áo mới nhưng không vừa vặn để mặc đi bảo dưỡng. . Mẹ đồng ý và cũng giúp tôi giặt quần áo, gấp gọn gàng và cho vào túi.

Tôi hy vọng những món quà này sẽ giúp một số học sinh có hoàn cảnh khó khăn. Chắc chắn những món quà nhỏ này sẽ giúp được nhiều bạn học sinh có hoàn cảnh khó khăn.

Sáng hôm sau, mẹ tôi đưa tôi đến trường. hai mẹ con trò chuyện vui vẻ khi thảo luận về những món đồ mà họ đã mang đến ủng hộ. mẹ tôi khen tôi là một cô gái rất tốt bụng. Mẹ tôi cũng nói rằng bố mẹ tôi mong rằng sau này tôi sẽ luôn giữ được tấm lòng lương thiện như vậy.

Tôi cảm thấy rằng công việc của mình rất có ý nghĩa. Tôi tự hứa với bản thân sẽ cố gắng làm được nhiều điều có ích hơn trong cuộc sống.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Bai van ke ve mot viec tot ma em da lam. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *