Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
358 lượt xem

Phân tích bài thơ đàn ghita của lorca thanh thảo

Bạn đang quan tâm đến Phân tích bài thơ đàn ghita của lorca thanh thảo phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Phân tích bài thơ đàn ghita của lorca thanh thảo

tâm hồn người nghệ sĩ tài hoa, giàu lòng nhân ái dù xa nhau về khoảng cách địa lý, rào cản văn hóa nhưng họ vẫn tìm được sự đồng cảm cho nhau. Trước cái chết bi thảm của Lor-ca làm rúng động cả lịch sử nhân loại, Thanh Thảo đã viết bài thơ cho tiếng đàn của Lor-ca như tiếng nhạc du dương, tha thiết tiễn đưa người nghệ sĩ đa tài về chốn cũ. Khác xa với xã hội bất công và độc tài thời bấy giờ ở Tây Ban Nha.

Bà vẫn tiếp tục là một cây bút xuất sắc và tâm huyết ấy, sự trăn trở trước những vấn đề nhức nhối của xã hội và thời đại, sự thanh thản đã khiến người đọc cảm thấy ngậm ngùi, căm phẫn tột độ với chế độ. xã hội đầy rẫy những bất công đẩy con người vào bi kịch không lối thoát.

thanh thao tên thật là Thành Hồ, sinh năm 1946, người con của quê hương Quảng Ngãi đầy nắng gió. ông là nhà thơ của thế hệ các nhà thơ thời chống Mỹ. có nhiều bài thơ hay được biết đến rộng rãi với người đi biển, khối ruby, mặt trời sóng. ông là nhà thơ có tiếng nói riêng, luôn tìm tòi những điểm mới, khác biệt, cố gắng cách tân thơ Việt Nam, từ chối những lối thơ dễ dãi, lạc hậu, cũ kỹ.

Tuy nhiên, trong tác phẩm đàn ghi ta của lor-ca cũng mang những màu sắc khá trừu tượng, có nhiều hình ảnh siêu thực làm người đọc bối rối, nhưng không thể phủ nhận giá trị to lớn của nó và những nỗ lực đổi mới không mệt mỏi của thanh thao trong nền thơ ca Việt Nam.

Bài thơ được viết sau cái chết bi thảm của Lor-ca (1898-1936), một nghệ sĩ đa tài, một trong những ngôi sao sáng nhất trên bầu trời nghệ thuật Tây Ban Nha lúc bấy giờ. Dù tuổi đời còn trẻ nhưng anh đã sớm nhận ra tội ác và sự tàn ác của bè lũ phát xít và chế độ độc tài đã đẩy người Tây Ban Nha vào cảnh nghèo đói, túng quẫn, bị tước đoạt quyền tự do, hạnh phúc, đẩy đất nước vào một bầu trời chính trị u ám không lối thoát.

Trước đó, lor-ca đã sử dụng tài năng thiên bẩm của mình để hát, đàn và hát thơ ca ngợi tự do, chống lại chế độ phản động, đòi công bằng cho nhân dân. Đáng tiếc, ở tuổi 38, với bao hoài bão lớn lao chưa thành, anh bị ám sát, cái chết gây rúng động dư luận, gieo chấn động không chỉ ở Tây Ban Nha mà trên toàn thế giới.

thanh thao viết bài thơ như một lời chào vĩnh biệt, dựng lên tượng đài người anh hùng bất tử, hiên ngang hiên ngang trước quân thù. mở đầu là dòng chữ “Khi tôi chết hãy chôn tôi với cây đàn” – một câu hát lor-ca rất nổi tiếng, không có gì ngoài cây đàn, ngay cả khi nó đã chết, bạn có thể thấy cây đàn piano có ý nghĩa tuyệt vời như thế nào đối với người nghệ sĩ, lo coi như người bạn đồng hành chất chứa bao tình cảm của mình. hiểu được điều đó, thanh thao trân trọng đặt câu thơ ấy ở đầu khiến người đọc càng xót xa, thương cảm cho số phận nghiệt ngã của người anh hùng bất hạnh.

Mở đầu bài thơ là tiếng đàn hạc cất lên, vui tươi, sôi động tượng trưng cho tâm hồn tự do, yêu đời của Lor-ca. đây cũng là hình ảnh đại diện cho quê hương đất nước, truyền thống dân tộc của người Tây Ban Nha, nó là hình tượng trung tâm xuyên suốt toàn bộ tác phẩm: “tiếng đàn vi-ô-lông Tây Ban Nha, tà áo dài đỏ-la-li-la-li-la – li- la li- lang thang về miền đất lẻ loi trăng rằm ngồi trên ghế mỏi ”

Tác giả sử dụng hình ảnh tiếng đàn với bọt nước cho ta cảm giác âm nhạc rất mong manh và du dương, khi tồn tại và khi biến mất. chiếc áo choàng “đỏ tươi” của người anh hùng với màu sắc tươi sáng của những người đấu bò – một biểu tượng dân tộc được tác giả khéo léo lồng ghép – người đọc có thể liên tưởng đến một người anh hùng dũng cảm, yêu tự do, sẵn sàng đối mặt với những hiểm nguy trước mắt, một sự ngang tàng. trận chiến giữa một người đàn ông nhỏ bé và những con bò hung dữ, phía trên khán đài là những tiếng hò reo vang dội.

XEM THÊM:  Sao Thổ Tú 2022: Lễ vật, bài vị, bài cúng đầy đủ nhất

nhưng không lor-ca không phải là một võ sĩ đấu bò với gươm và giáo để đánh bại chúng, mà anh phải chiến đấu một mình với cả một chế độ độc tài chính trị phát xít – chủ nhân. hình ảnh “trăng rằm” siêu thực, một vẻ đẹp thiên nhiên dịu dàng kết hợp với điệp từ “sừng sững” của tác giả khiến ta như lạc lõng, lạc lõng.

Liệu người anh hùng có cảm thấy mất phương hướng, một mình và mệt mỏi trên con đường của mình, “chiếc yên ngựa đã mỏi” có cần nghỉ ngơi không, anh ta có cần thêm bạn đồng hành trên hành trình không ?, anh ta chiến đấu vì công lý. xen giữa những câu thơ tao nhã có câu “li-la li-la li-la”, bản nhạc cất lên giữa chuyến đi thật êm dịu, làm vơi đi nỗi trống trải, mệt nhọc dù là “miền lẻ loi”. , Lor – ca vẫn không hề tỏ ra ngượng ngùng hay do dự, anh đi theo lý tưởng mà trái tim mình mong muốn.

Ở khổ thơ này, tác giả sử dụng nhiều từ láy “bâng khuâng”, “thẫn thờ”, “một mình”, “mệt nhoài” để tăng sức gợi hình cho hình ảnh bao trùm là cảnh buồn. bóng tối, sự trì trệ, mệt mỏi khiến người đọc thấy được vẻ đẹp của người nghệ sĩ đa năng trong hoàn cảnh khó khăn ấy nhưng anh vẫn dũng cảm, không bao giờ bỏ cuộc, vẫn dấn thân hy sinh vì nhân dân, vì tự do của dân tộc. đường nét phóng khoáng, thanh thoát, người đọc xúc động với cảm giác bàng hoàng, đau xót trong khổ thơ thứ hai và thứ ba của bài thơ:

“Tiếng Tây Ban Nha

hát nghêu ngao

đột nhiên kinh hãi

áo choàng phủ màu đỏ

lor-ca được đưa đến trường bắn

đi bộ như người mộng du

ghi ta nâu

bầu trời của cô gái nghe thật trong xanh

âm thanh của một cây đàn guitar chơi với bong bóng

tiếng guitar đẫm máu ”

Thật không may, một chàng trai ôm ấp nhiều lý tưởng và hoài bão đã phải nhận cái chết oan uổng, đau đớn và bi thảm. bị lôi đến nơi hành quyết, anh bước đi vô định như một kẻ “mộng du” không phải vì sợ chết mà còn vì sự bất lực trong tâm hồn, anh thấy buồn cho cuộc đời, cho những lí tưởng còn dang dở cao cả.

người anh hùng “hát nghêu” bất ngờ bị sát hại, màu áo dài đỏ của anh giờ đã nhuộm đỏ bởi máu của người nghệ sĩ lor-ca bất hạnh, đó là một cái chết bi thảm, một sự phản bội tố cáo tội ác dã man của chế độ độc tài phát xít của sau đó. hình ảnh tiếng đàn một lần nữa xuất hiện, lần này với cường độ cao hơn, khắc sâu vào tâm khảm của nhân vật.

mới với phong cách thanh lịch, không mô tả âm thanh hay tuyệt vời, âm thanh ấm áp và du dương, nhưng sử dụng một tính từ màu sắc để mô tả nó là “nâu”. một màu trầm, không chói cũng không lạnh và u sầu, đây là màu của đất, của thân gỗ cổ thụ, gợi lên một cảm giác nhấp nhô rất mộc mạc, chân chất, có chút buồn, tiếng đàn cũng là tiếng lòng của người nhạc sĩ.

tác giả lần lượt đưa người đọc đi qua mọi cung bậc cảm xúc về cái đẹp, tình yêu, niềm khao khát hi vọng và cả nỗi đau của cái chết. nghệ thuật thể hiện điệp ngữ “tiếng đàn” làm tăng sức biểu cảm, để lại ấn tượng sâu sắc, những ám ảnh, day dứt trong lòng người đọc. hình ảnh “máu chảy ròng ròng”, sau khi được đưa đến trường bắn chỉ trong tích tắc, nỗi kinh hoàng đã ập đến, lorca nằm xuống, tiếng đàn đau đớn như chính cái chết. đây không phải là một hình ảnh nhân hóa đơn thuần, tiếng đàn được so sánh với một con người có tâm hồn, có tấm lòng và là người tri kỷ đang thương tiếc cái chết của một nghệ sĩ đa tình.

XEM THÊM:  Phan tich bai tho tre viet nam cua nguyen duy

tiếng đàn một thời ‘da nâu’ nay đã ngả bạc, mang theo tâm hồn của lor-ca sang sông tìm sự khuây khỏa. ở mấy khổ cuối của khổ thơ, tiếng đàn vẫn ngân vang niềm tin vào sự bất tử: “tiếng đàn không ai vùi, tiếng đàn như cỏ dại, giọt lệ trăng treo, sáng lấp lánh dưới nền giếng, đường ngón tay đã bẻ khúc sông rộng vô tận lorca bơi ngang trên cây đàn bạc anh ném chiếc bùa gypsy vào dòng nước xoáy anh ném trái tim mình vào khoảng lặng bất chợt li-la li-la li- la… ”

Làm thế nào bạn có thể “chôn vùi” âm thanh vô hình của piano? nhưng đối với thanh thao, tiếng đàn là vật có linh hồn, nó bơ vơ, lạc lõng, lang thang khắp nơi, hoang tàn như ngọn cỏ khi mất đi người bạn tâm giao. Cái chết của lor-ca khiến đất trời phải khóc, một lần nữa tác giả lại dựng nên hình ảnh trừu tượng “trăng rơi lệ”, trăng tượng trưng cho vẻ đẹp ngọt ngào của thiên nhiên, là nguồn cảm hứng vô tận của bao thế hệ nhà thơ, nhà văn. p>

thanh thao so sánh trăng sao vơi nỗi sầu, rơi lệ nơi đáy giếng, dường như cái chết oan uổng của lor-ca đã khiến thiên nhiên, đất trời run sợ, tiễn đưa chàng về cõi vĩnh hằng. bây giờ người nghệ sĩ có lẽ đã quá mệt mỏi, anh chấp nhận thực tại nghiệp báo “đường đứt tay khúc”, anh bỏ tất cả để “bơi ngang” cùng tri kỷ, lòng sông rộng lắm mà anh. Điều đó không ngăn cản được lòng dũng cảm và quyết tâm của Lor-ca, bởi giờ đây anh đã có một người bạn đời bên cạnh.

bỏ mối tình của mình cho một cô gái digan xinh đẹp và dịu dàng, “ném bùa” không phải là một thứ lạnh lùng thất tình, mà là một chàng trai thực sự bất lực, muốn để lòng mình được bình yên, ra đi thanh thản với một linh hồn không chút dấu vết. Bụi thanh thao dùng động từ “ném” để tăng thêm sức biểu đạt, đó là một hành động mạnh mẽ, dứt khoát, không chần chừ. nhưng câu thơ cuối lại vang lên “li-la li-la li-la …” đầy tiếc nuối, đầy trăn trở, như kết thúc của một câu chuyện buồn về số phận của người nghệ sĩ tài hoa bạc mệnh.

Đàn ghi ta của Lorca là một bài thơ giàu hình ảnh sáng tạo và âm nhạc lãng mạn. tuy được viết tự do, phóng khoáng nhưng bài thơ vẫn có một nét rất riêng giữa vần và nhịp. tác giả sử dụng nhiều biện pháp tu từ so sánh, ẩn dụ, vu cáo, động từ mạnh, v.v. để nâng cao tính năng. biểu cảm, hình tượng người anh hùng Lor-ca được khắc họa đậm nét trong lòng mỗi độc giả.

Tác phẩm đã góp phần lên án, tố cáo tội ác của chúng dưới chế độ độc tài phát xít, đẩy nhân dân vào cảnh lầm than, trì trệ, đưa đất nước chìm trong tăm tối, ngột ngạt, đau thương khôn nguôi. Đồng thời ca ngợi lòng yêu tự do, yêu quê hương đất nước, ý chí kiên cường không khuất phục trước các thế lực tàn ác, lòng dũng cảm vươn lên chiến đấu, giành độc lập tự do, quyền tự chủ của dân tộc.

nhà thơ thanh tao đã viết bài thơ Đàn ghi ta của Lor-ca bằng cả tấm lòng và tình cảm chân thành, tiễn đưa người anh hùng về miền đất cực lạc. Qua bài thơ, người đọc có thể cảm nhận được sự nỗ lực và sáng tạo vô tận của tác giả, ông đã đặt hết tâm huyết, tâm huyết với mong muốn góp phần nâng cao tiếng Việt ngày càng phong phú và đa dạng.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Phân tích bài thơ đàn ghita của lorca thanh thảo. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *