Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
347 lượt xem

Tuyển Tập 15 Bài Thơ Hay Nhất Của Chế Lan Viên (Phan Ngọc Hoan)

Bạn đang quan tâm đến Tuyển Tập 15 Bài Thơ Hay Nhất Của Chế Lan Viên (Phan Ngọc Hoan) phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Tuyển Tập 15 Bài Thơ Hay Nhất Của Chế Lan Viên (Phan Ngọc Hoan)

Phi Lan Viên tên thật là Phan Ngọc Hoan, sinh ngày 14 tháng 1 năm 1920 tại Cam Lộ, Quảng Trị. Năm 7 tuổi, cả gia đình chuyển đến Bình Định, dưới các bút danh là mai linh, thach khan và thach mai. năm 17 tuổi, nổi tiếng với vở kịch bị phá hủy . Năm 1939, Ian Viễn ra Hà Nội học, vào Sài Gòn làm báo rồi trở lại Huế dạy học. khoảng năm 1942, xuất bản những ngôi sao vàng , viết một tập truyện điểm lửa . sau cách mạng tháng Tám, ông làm báo Quyết thắng cho báo Trung ương Việt Nam … Năm 1949, ông tham gia Đảng cộng sản Việt Nam.

ché lan vien là một trong số ít nhà thơ nổi tiếng nhất của phong trào thơ mới 1930 – 1945 và sau năm 1945 ông vẫn được coi là nhà thơ có vai trò mở đường, mở đường cho nền thơ ca cách mạng. Kỷ niệm 10 năm ngày mất của nhà thơ (1999), các nhà nghiên cứu văn học đã tổ chức hội thảo khoa học về cây ngọc lan. qua đó, một lần nữa, chu lan viên khẳng định lại tài năng và sự nghiệp của mình, được tôn vinh là nhà thơ có tầm vóc. Tôi không đọc nhiều thơ của che lan viên, nhưng tôi rất thích cô ấy và gần như thuộc lòng bài hát “con tàu” của cô ấy: “Khi ta ở chỉ là nơi ở; khi ta lấy đất tâm hồn “. Đây là bài viết tổng hợp 15 bài thơ hay nhất của ông, những bài thơ hay nhất của chế lan viên, mời các bạn cùng xem và thưởng thức:

15-bai-tho-hay-nhat-cua-che-lan-vien-phan-ngoc-hoan

1, tàu hát

hướng tây bắc? chỉ có tây bắc khi lòng ta đã thành tàu khi đất nước khắp nơi cất tiếng hát, hồn ta là tây bắc chứ còn gì nữa

Con tàu này đang đi về hướng Tây Bắc, bạn có muốn đi không? bạn bè đi xa, bạn giữ khung trời hà nội, bạn có nghe gió gọi ngoài ô cửa? tàu đói mặt trăng

Đất nước bao la, cuộc đời bạn nhỏ bé, chuyến tàu gọi bạn ra đi, sao thai lại bỏ đi? không có thơ giữa trái tim khép kín chờ gặp anh trên kia

ở phía tây bắc! ôi mười năm trời Tây Bắc, đất thiêng núi rừng anh hùng nơi máu hồn ta thấm đất, nay quả đầu xuân đã chín

oh sức đề kháng! Mười năm qua giống như ngọn lửa ngàn năm, vẫn có thể thắp sáng con đường tôi đã bước, nhưng tôi cần phải đi xa hơn nữa để có thể gặp lại người mẹ yêu thương của mình

Ta gặp lại làng quê như nai con trở về suối xưa đón tết hai âm lịch, én chín như con đói gặp sữa, nôi thôi chợt gặp một bàn tay

Tôi nhớ anh trai tôi, người anh du kích với chiếc áo nâu anh mặc ban đêm, chiếc áo nâu anh luôn mặc, vá lại vào đêm cuối cùng anh cởi ra

Tôi nhớ anh tôi, anh tôi liên lạc với rừng anh em thân yêu, sáng tôi đợi trong rừng, chiều tôi đi làng bắc mười năm. Tôi chưa làm mất phong bì

Tôi nhớ bạn! ngọn lửa hồng thắp sáng những sợi tóc bạc của tôi năm tháng đau thương mẹ con thức khuya không một vết cắt máu mà suốt đời con ghi nhớ công ơn dưỡng dục của cha mẹ

Có nhớ bản sương, có nhớ nơi đèo mây phủ mà lòng không thương? khi chúng ta sống, nó chỉ là nơi đất ở, khi chúng ta đi, trái đất đã trở thành linh hồn!

<3

Tôi nắm tay bạn cuối mùa chiến dịch vắt gạo nếp nuôi bộ đội, giấu giữa rừng. vùng đất tây bắc ngày nào không lịch trình vẫn nhớ mùi

Quê hương gọi ta hay trái tim ta gọi? tình yêu của bạn đang chờ bạn, tình yêu của mẹ chờ đợi chuyến tàu

mắt tôi nhớ mặt bạn, tai tôi nhớ tiếng người trồng lúa chín, quay người bước đi, nắm tay nhau và chạm đến đường nhựa nóng của người lao động ban ngày

dẻo nóng mười năm đổ máu đồng bào Tây Bắc, chị là mẹ linh hồn của mười năm chinh chiến, vàng tôi chịu trận lửa đã về, vàng tôi sẽ lấy lại

Hãy thực hiện ngay cả những giấc mơ! ai nói thuyền không mơ? đêm nào không uống trăng, lòng ta như thuyền, ta cũng uống khuôn mặt nhỏ hồng của ngươi trong mùa xuân đại ngàn

2, những người đang tìm kiếm ảnh nước

Đất nước này vô cùng xinh đẹp. nhưng anh phải đi, để em tạo sóng dưới tàu tạm biệt anh khi bãi biển dần lùi xa, xóm làng tan hoang khắp nơi, không còn bóng dáng cây tre

đêm đầu tiên xa xứ, ai có thể ngủ với sóng vỗ dưới thân tàu, chứ không phải sóng quê hương, vì ở đây trời không xanh trên đất xa nước, tôi càng hiểu nỗi đau của nước

chúng ta ngủ trong những chiếc giường chật hẹp, những giấc mơ của bạn đang nghiền nát cuộc sống của bạn, hạnh phúc được chứa đựng trong một chiếc váy đẹp, một phong trần bình yên, đổ bóng vào tâm hồn bạn

trăm giấc mơ cũng không chịu nổi đêm dày mà em mặc cho mưa gió biến lòng mình thành con rối để đời giật dây

chung quanh tựa hồ không ai nói đến vương phi, lòng ta đã thành lời đồn. Tôi hiểu tại sao tất cả tấm lòng của những người lãnh đạo đều tìm ra cách để quốc gia noi theo

vì lẽ nào đó, tất cả những “người đi tìm hình bóng nước” không phải là hình ảnh của bài thơ trên đá tạc ở một góc nửa đời thân thuộc của quê hương hay một đấng vô hình xa xôi

hình ảnh đất nước còn giữ nguyên hay mất đi màu vàng xưa, màu đỏ tương lai thể hiện phong trào toàn dân tộc vì hai mươi lăm triệu đồng bào

anh có nhớ không, gió lạnh, một bóng hồng, một viên gạch hồng, chống lại cả một mùa sương khói ở Luân Đôn, anh có nhớ giọt mồ hôi nhỏ bé giữa đêm khuya thanh vắng không?

cuộc sống của một thủy thủ trôi dạt giữa làn sóng người hỏi về lá cờ Mỹ, châu Phi, vùng đất tự do, bầu trời của những người nô lệ, con đường cách mạng mà họ tìm kiếm

đêm nằm mơ thấy nước, ngày thấy hình ảnh cây cỏ nước trong xanh mơ thấy quê nhà. Ăn ngon cũng bùi ngùi vì nước chẳng đành lòng nhìn một nhành hoa

Người dân của chúng ta sẽ sống như thế nào vào ngày mai? sông đỏ chảy về đâu? và câu chuyện? bao giờ dãy núi dài thức giấc, cánh tay đồng có chạm tới mây?

vậy lá cờ sẽ là gì? bài hát sẽ nghe như thế nào? nụ cười sẽ như thế nào? này độc lập! Bầu trời đất nước xanh biết bao khi tự do tỏa sáng trên cao

XEM THÊM:  Cảm nhận bài thơ Tràng giang - Huy Cận - Trường THPT Thành Phố Sóc Trăng

kìa mặt trời chiếu đông rực rỡ, cây đắng đã ra quả ngọt, đắng sẻ bùi, sao vàng bay búa liềm

luận án cho chú ho. và những người khóc, nước mắt chú ho rơi theo lời lenin, bốn bức tường im phăng phắc, nghe chú lật từng trang sách gấp, nghĩ bên ngoài, đất nước đang chờ tin

<3 vui đây! "Hình ảnh bữa tiệc lồng trong ảnh nước, phút đầu khóc là phút chú hoảnh cười

bạn thấy đấy: dân ta gánh bát cơm, mồ hôi, nước mắt, ruộng lúa, theo trâu về với dân cày mỏ thiếc, mỏ than, rừng vàng, ao bạc, không ai bỏ họ. cơ thể trên đường ray

Cuộc chiến tranh giữ nước đã kết thúc. bầu trời xanh trở thành một bài hát. điện theo mặt trăng đến các khu tập thể công nhân. nông dân đã trở thành trí thức tối cần trở thành anh hùng

Trần lê triều đại ngàn năm việt nam trở thành đất nước của con người việt nam suối nguồn trong lành, mái tranh ngàn năm đổi màu ngói, nhưng trong đời thường cũng phảng phất sắc hoa

oái! con đường đến lenin là con đường trở về đất mẹ … tuyết ở moscow buổi sáng ấy lạnh gấp trăm lần tuyết trắng, như bao giọt nước mắt của lenin. nhưng bạn không dừng lại

Luận án của lenin đã theo chân mọi người trở về quê hương, biên cương còn xa. nhưng anh thấy đã đến, bóng anh hôn đảo nghe hồng, hình quê hương phôi pha

3, cò

Tôi vẫn ôm trong tay không biết con cò, nhưng trong lời bài hát có tiếng cò bay: “cò bay là cò bay, cò cửa phủ đồng dang cò. … “con cò một mình, con cò phải kiếm ăn, con có mẹ, con chơi đi ngủ lại” con cò kiếm ăn đêm, con cò xa tổ cò gặp cành mềm, con cò sợ búp măng … “ngủ yên, ngủ yên con cò đừng sợ cành mềm mẹ đã sẵn trong lời ru của mẹ, con cảm thấy mùa xuân chưa biết con cò, con ơi. không biết cành mềm, mẹ hát nhiều sữa mẹ, con ngủ không ngại

ii ​​dễ ngủ, dễ ngủ, để cò trắng quen cò đứng quanh nôi rồi cò vào ổ đẻ con ngủ, cò cũng ngủ với cánh cò, hai chúng. khoác lên mình đôi cành mai, em theo cánh cò đi học với đôi cánh trắng cò bay theo đôi chân của mình lớn lên, lớn lên, lớn lên… bạn làm nghề gì? Tôi là nhà thơ với đôi cánh cò trắng và tôi bay không ngừng trước hiên nhà và trong không khí trong lành của những cụm từ

iii dù ở gần em, dù xa em xuôi ngược rừng xuống ao cò, tìm con cò mãi thương em, dẫu em vẫn là con của. một người mẹ đi qua cuộc đời, trái tim tôi vẫn theo tôi ôi! con cò đơn lẻ, tiếng hát con cò mẹ, là cuộc đời vỗ cánh bay trên nôi ru con ngủ! cho cánh cò, cánh vạc cho trời về hát quanh nôi

4, sợi tơ

<3 mùa hè đừng đốt lửa! vì! mùa đông làm tim tôi ngừng đập!

trái đất rung động trái tim tôi rung động với những sầu muộn thấm nhuần không có gì! Mấy tháng nay, gạch chàm lần lượt rơi xuống, tháp chàm đổ dưới trăng mờ!

ngọn lửa mùa hè đang đến! sự tức giận vang lên! gió thu se lạnh hồn thơ! buổi tối mùa đông đã qua, như một buổi sáng mùa xuân lộng lẫy, chỉ thêm buồn và lo lắng!

ôi người sáng tạo! xin hãy trả tôi về vương quốc thiên đàng! đưa tôi đi khỏi thế giới! mọi cảnh đời đều khiến tôi trở nên quái dị! Tôi muốn hạnh phúc và nhớ về sự đổ nát!

cho tôi một hành tinh lạnh giá, một ngôi sao không có ánh sáng ở đầu kia của bầu trời! Ở nơi đó, tôi có thể tránh khỏi những lo lắng, đau khổ và buồn bã!

5, mùa xuân

Tôi đã không đợi, tôi đã không đợi. mang mùa xuân về có gợi thêm nỗi buồn? – với tôi, mọi thứ đều vô nghĩa, không có gì khác ngoài đau khổ!

ai đã trở lại vào mùa thu năm ngoái để nhặt những chiếc lá vàng cho tôi? Với hoa tươi, tất cả các cánh hoa đến đây, mở ra mùa xuân!

<3<3

Có một cậu bé không biết khóc và bỗng chốc trở nên nổi tiếng!

ồ! chúng tôi hy vọng sẽ nhớ! oh xin hãy nhớ! một con chim lạc vào cuối ngàn

6, … niềm vui bây giờ

mặt trời mang đến mùa mới cho một trăm ngôi nhà. gió đã bóp nghẹt tiếng than đời, gió thổi mẹ tôi khúc quân ca. cuộc đời nhiều niềm vui nên áo vải cũng thêu hoa

7, hộp sọ người

này, hộp sọ người đó, của tôi! anh nhớ gì dưới mái đầu xương gầy, anh nghĩ gì trong đêm tối? bạn muốn gì?

Bạn có nhớ cảnh tượng hãi ​​hùng nơi những chiếc đầu lâu của hàng nghìn người đang đuổi nhau không? Hay bạn còn nhớ những đêm đen tối ma quái khi linh hồn bạn bay trong ngọn lửa ma quái?

Bạn có phát hiện thấy cơ thể mình đang thối rữa vào những buổi chiều vắng gió không? Bạn có thể tưởng tượng phần linh hồn của mình bị mất trong một cái chết xa không?

ôi đầu lâu, ta thật ngốc muốn dùng sức bóp chết ngươi! hãy để những giọt máu đào ở lại hồn ta những vần thơ tuôn chảy

Tôi muốn cắn bạn ra từng mảnh! Tôi muốn nuốt xương khô một cách điên cuồng! để thưởng thức những ngày xưa cũ và những năm tháng đã qua!

8, bản tình ca buổi sáng

bạn đi, giống như bạn sẽ gọi những con chim trong vườn để chúng bay đi

Tôi về rồi, như ngày mai tôi sẽ về với rừng non xanh tươi

còn sống, đó là buổi trưa dưới ánh mặt trời xanh tươi

tình yêu của bạn như ngôi sao gieo hạt vàng trong đêm

sợ rằng những con chim sẽ bay đi cùng với bóng hoàng hôn

Tình yêu của chúng ta như cánh bướm bay về ban mai

ngay cả khi mặt trời giữa trưa không ở đó, thì vẫn là đêm muộn

hạnh phúc nảy nở trong đầu tôi với những ngôi sao vàng

Hoa của tôi sẽ trở lại vào ngày mai…

9, sợi dây chuyền trên cổ chim cu gáy

hạt châu vẫn đeo chuỗi hạt vĩnh cửu, hàng triệu tấn bom đạn không thể lấy một hạt ra khỏi cổ con chim non đang mùa xuân, chợt tiếng chim sau xác pháo, xác pháo, rừng đen tĩnh mịch. đâm chồi từ cành xanh biếc là nơi có chim ruồi. hồn quê thương tiếc tiếng chim rừng muôn thuở. nhưng như bạn đã nghe Đã xa xưa đôi sông, vầng phu biến tiếng chim như bình minh thành đá, từ thời hai nàng tiếng chim như tình, như thơ trên mảnh đất ngàn năm chinh chiến. , ngàn ngày chinh chiến để yên trong lòng người, chim hót cho người chết, ai chờ trời nổ? hàng trăm hạt trên cổ chim không thiếu hạt. chim cu gáy là một thứ theo chu kỳ. chim cu gáy xanh và cỏ đỏ. quả chín thì phân cành cao, phân cành thấp. Anh lại yêu em như thuở ban đầu. trong ngày chiến thắng, chim cu gáy trở về, chim cu gáy vẫn hót qua ngàn ngọn lửa, và tiếng chim cu gáy dường như chưa bao giờ vang xa như bây giờ.

XEM THÊM:  Tiểu sử, phong cách và tác phẩm của Federico García Lorca / Văn học | Thpanorama - Làm cho mình tốt hơn ngày hôm nay!

Tháng 1 năm 1974

10, đêm đã qua

Chúng tôi và cô ấy nhìn nhau không nói lời nào, sợ sự hối hận mà rung động cả đêm. Một vài tiếng thở dài gặp nhau trong bóng tối. một đôi linh hồn chìm trong u sầu

“- anh yêu, cười lên, anh yêu! để lòng quên đi một thoáng buồn! nhìn về phía chân trời xa xăm có nhớ em hận nước chàm của chúng ta không?

Này, tôi đang nhìn thấy một ngôi sao băng, vì vậy hãy nghiêng người và lùi ra xa, lắng nghe tôi! có lẽ tâm hồn tôi rùng mình khi lao về cõi mộng ”

lời nói không ngừng, bóng đêm biến mất! tình yêu chưa hết nóng đã sắp phai! trên trái đất, chiếc ô đã đến lấy linh hồn anh ấy khỏi tay tôi!

11, đêm xuân đau thương

bầu trời mùa xuân vắng vẻ. cỏ cây rì rào trong bóng tối luôn xao xuyến, gió xuân se lạnh không dứt, ngàn con sâu không ngừng hát trăng xuân buồn, sao phai, cũng thôi cười

trên đồi lạnh, sao tháp chàm bạc tình hay hận xưa vẫn không nguôi? hoặc hờ hững, không quay lại tháp xưa hay mùa xuân. Thần thiếp không vui sao?

bên tháp vắng, và các thi sĩ, sao em không hát, hỡi em? nhưng buồn, sầu trong đêm tối, người ta còn nằm há miệng rơi?

12, âm nhạc cuồng nhiệt

nhất nhiệt, lửa cháy, đỏ cả mắt, tan nát cõi lòng. Đâu là thứ âm nhạc cuồng nhiệt mà chúng ta hằng khao khát, lấp đầy mùa xuân yên ả?

mau mang đi, sọ dừa đầy máu, xương trắng lạnh thấu xương! Và nhanh chóng đổ vào tâm hồn tôi những mạch nước tê tái của những giấc mơ ngu ngốc, yêu tinh!

Tôi sẽ đập xương vào đầu của mình. Tôi sẽ hát những tiếng nói của tâm hồn điên cuồng. Nguyện cho máu cạn, hồn phai, trái tim tan vỡ để gột rửa những ngày tháng nặng trĩu đau thương!

để tận hưởng một giờ không vô nghĩa để uống đến say như chết! – âm nhạc trần gian là tâm hồn khôn nguôi cô đơn, rượu trần gian gợi nhớ vết thương xưa

13, không có mộ

và xương khô, sọ dừa, thịt vụn và một âm thanh nhỏ rùng rợn mà loài người đưa đến một ngôi mộ khác khiến trái tim tôi trống rỗng không khí thánh

Thôi vắng bóng bây giờ, bao giây phút tiếng cười kinh hoàng thức giấc dưới mồ! nhưng tiếng kêu khẽ rung rinh lâu ngày, gió thổi mà hiu hiu!

ma! ôi ma! Bạn có nhớ nơi bạn luôn chôn vùi hận thù của mình trong bụi bẩn không? Vết khô của bạn có phải là máu và tủy đỏ, có màu trắng với xương gãy không?

Bạn có biết rằng vào những ngày tinh tú rung chuyển dưới đáy mộ, nhưng mặt trời ở dưới đáy mộ, chúng ta buồn bã, ăn năn, hy vọng?

ma! những đêm đen anh giăng mây đến tận chân trời, anh mau chắp cánh bay về bên nấm mồ phủ đầy trong tim em hương thơm mơ màng nhỏ nhoi!

các từ của ngôi mộ không phải là:

bạn đang ở đâu, người đang nhớ thương và tưởng rằng linh hồn vừa nắm trong tay? cho đến nay, khoảnh khắc đầy mơ ước! nó bị hỏng! ly rượu say!

cô ấy, ôi cô ấy! Trong tay tôi là một nấm mồ trống, trong tim tôi là một nấm mồ, và trong tâm hồn tôi là một nấm mồ lạnh lẽo sương giá, đầy đau khổ, phiền muộn và đau đớn!

trao cho em chút yêu thương để an ủi trái tim đau như ma, trong khi em đi về mồ khác, thỉnh thoảng em dừng lại thăm mộ sâu

14, hoa đào nở sớm

cây đào trước ngõ nhà em sáng nay bỗng có một cành hoa trái mùa nở đầy nụ, cành tơ chưa tàn, em cứ ngỡ xuân về chợt như xứ lạ, gặp em lúc nào. mặt trời mọc từ bên đó sang bên này? nhiều nắng. bướm quay đầu và bay, đôi cánh non của chúng nở ra để kịp chào đón những bông hoa

***

trái tim tôi dành cho bạn qua hoa và bướm, gắn kết tôi trong cuộc sống

15, ngủ trong những vì sao

Tôi đưa siam vào trong mây, rồi nhẹ nhàng xuống dòng suối sáng chói đầy sao vầng hào quang, chạy đến bơi trên mặt nước, tiếng huyên náo vang vọng trong cung điện

sau đó, trần truồng nằm xuống trong cung ngọc, hai tay điên cuồng nắm chặt lấy áo sơ mi. quỳ trên hàng bảy ngôi sao vừa mọc và trở về mặt nước.

Tôi gặp cô ấy trong một ngôi sao nhỏ, tôi hôn cô ấy dưới bóng núi và những đám mây Tôi ôm cô ấy trong ánh trăng Tôi ôm cô ấy trong ánh trăng

Cô ấy không nói, cô ấy không cười, cô ấy không than vãn theo tôi vì ngôi sao gáo ở đường chân trời trên má tôi, nơi nước mắt cô ấy bất chợt rơi. ôm má tôi, cô ấy sẽ nói vài lời

>

nhưng mặt trăng! nhưng cái gì! nhưng mà gió! ồn ào, hỗn loạn chạy xung quanh chúng tôi, sự hỗn loạn đã kết thúc. Chúa Trời! đau! bóng dáng trầm tư khuất dần dưới sương

Đêm nay ngồi đây bên bờ vực em lặng lẽ đếm thế kỷ, trong phút vội vã em nghe thế giới mênh mông gom lại trong lòng ngàn hạt cát, lạc vào cõi trời mơ ai gọi em vào. nền của hư không? Ai hét lên trong các vì sao, chiến đấu? – cô ấy, cô ấy, cô ấy, cô ấy đang đợi

  • những bài thơ hay nhất của hoàng cẩm
  • những bài thơ hay nhất của bui giang
  • những bài thơ hay nhất của Phan Bội Châu
  • những bài thơ hay nhất của phan chuyen

Nhóm những bài thơ hay các bạn vừa xem là “Tuyển Tập 15 Bài Thơ Hay Của Chế Lan Viên (Phan Ngọc Hoan)” từ danh sách Tuyển Tập Những Bài Thơ Hay. hãy cùng đọc và thưởng thức những tác phẩm khác, còn rất nhiều bài thơ hay đang chờ các bạn!

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Tuyển Tập 15 Bài Thơ Hay Nhất Của Chế Lan Viên (Phan Ngọc Hoan). Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *