Mẹo nhỏ: Để tìm kiếm chính xác các tác phẩm của Phebinhvanhoc.com.vn, hãy search trên Google với cú pháp: "Từ khóa" + "phebinhvanhoc". (Ví dụ: tác phẩm chí phèo phebinhvanhoc). Tìm kiếm ngay
911 lượt xem

Vợ chồng A Phủ – Tô Hoài

Bạn đang quan tâm đến Vợ chồng A Phủ – Tô Hoài phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!

Video đầy đủ Vợ chồng A Phủ – Tô Hoài

Nhà văn to hoai am hiểu sâu sắc về phong tục tập quán của nhiều vùng văn hóa khác nhau trên đất nước ta. Tác phẩm hoai thành công nhất là những tác phẩm viết về hiện thực cuộc sống và con người Tây Bắc. câu chuyện điển hình “ vợ chồng “.

hôm nay, download.vn mời bạn đọc cùng tham khảo tài liệu trình bày một số nét về tác giả tác phẩm Vợ chồng son.

vợ chồng

nghe câu chuyện của vợ chồng:

ai ở xa về, có việc đến nhà thống lý, thường thấy một cô gái đang ngồi quay sợi gai trên tảng đá trước cửa, cạnh xe ngựa. Lúc nào, dù quay, cắt cỏ, dệt vải, chặt củi hay gánh nước từ suối, cô đều cúi mặt với vẻ mặt buồn bã. người ta thường nói: nhà pa tra làm đốc, ăn nhiều của dân, đồn tây cho muối bán, nhà giàu lắm, nhà nhiều ruộng, nhiều tiền, cây thuốc phiện lớn nhất trong. thị trấn. thì con gái bạn sẽ không bao giờ phải thấy khổ, biết khổ mà buồn. nhưng sau đó rõ ràng cô không phải là con gái của gia đình pa tra: cô là vợ của một vị quan, con trai của quan tổng trấn.

Dì của tôi đã là bạn gái của gia đình pa tra trong một vài năm. năm nào, cô không nhớ, cũng không ai nhớ. dân nghèo hong kong vẫn kể chuyện tôi là thành viên của gia đình thống đốc. Ngày xưa, bố tôi cưới mẹ tôi không đủ tiền cưới nên phải vay tiền nhà thống lý, nay là bố tổng đốc. trả lãi cho chủ nợ một ruộng ngô mỗi năm. cho đến khi hai vợ chồng già đi vẫn không trả được nợ. người vợ chết mà nợ chưa trả.

Cho đến năm đó tôi lớn lên, tôi là cô gái đầu tiên. thống đốc đến nói với cha tôi:

– gả con gái này cho ta làm dâu, ta sẽ xóa hết nợ nần.

Ông lão nghĩ mỗi năm phải trả cho người ta một ruộng ngô, ông tiếc ngô, nhưng cũng thương con quá. Tôi không biết phải nói thế nào, vì vậy tôi đã nói với anh ấy:

– giờ tôi biết làm ngô, tôi phải làm ruộng để rèn nợ mang tên cha. Bố đừng bán con cho người giàu.

năm mới tết đó vui lắm, trai gái đập nhau, quay cuồng rồi đêm đêm rủ nhau đi chơi. ở nhà có con gái, bố mẹ không ngủ được vì tiếng chó sủa. suốt đêm, một người con trai đến nhà người yêu của mình và thổi sáo quanh bức tường. cậu bé đến đứng ở chân tường đầu phòng tôi. Một đêm, tôi nghe thấy tiếng gõ vào tường. tiếng đập tường của người yêu hẹn hò. lo lắng, tôi im lặng di chuyển bàn tay của mình, nhưng tôi thấy hai ngón tay luồn vào khe nứt của gỗ, chạm vào một trong số đó, tôi thấy một chiếc nhẫn. Người yêu của tôi thường đeo chiếc nhẫn đó vào ngón tay của cô ấy. Tôi nâng bức tường gỗ lên. một bàn tay kéo tôi ra. Khi tôi vừa ra ngoài, lập tức có người chạy đến, nhét áo vào miệng, bịt mắt và bế tôi.

Sáng hôm sau, tôi phát hiện ra anh ta đang ngồi trong nhà của thống đốc. Họ nhốt tôi trong phòng. ở phía bên kia bức tường, âm nhạc kiếm tiền và những con ma nhảy múa.

Trong khi đó, tôi thường đến nhà của cha tôi. một nhà sử học cho biết:

– Tôi đã cướp mất con gái của cha tôi làm vợ, tôi đã đưa cô ấy về nhà để trình diện với hồn ma nhà tôi, bây giờ tôi đến trình diện với cha tôi. tiền tổ chức đám cưới, bố tôi nói đã đưa hết cho ông ấy.

sau đó là một câu chuyện. Ông lão nhớ ngay đến câu nói của Thống đốc Lí Pá Tra lúc trước: cho con gái về quê rồi sẽ trừ nợ. ồ! Cho nên, kiếp trước cha mẹ ăn tiền của người giàu, nay người ta bán con trả nợ. nó không thể được thực hiện theo bất kỳ cách nào khác!

Trong nhiều tháng, tôi đã khóc mỗi đêm. Một ngày nọ, tôi bỏ nhà đi, mắt tôi vẫn đỏ hoe. khi nhìn thấy bố, tôi khuỵu xuống, gục mặt xuống đất, nức nở. bố tôi cũng khóc, đoán được lòng con gái:

– anh quay lại lạy em để anh chết à? ngươi chết mà còn nợ ta, quan bắt ta phải trả nợ. Nếu bạn chết, bạn không thể kết hôn với bất kỳ ai giống như trang trại ngô giả, bạn không thể nợ ai đó tôi đang quá ốm không thể nào, em yêu!

Tôi che mặt và khóc. Tôi ném những chiếc lá xuống đất, những chiếc lá tôi tìm được trong rừng, tôi vẫn giấu trong áo. Vì vậy, tôi không muốn chết. nếu tôi chết, cha tôi sẽ còn đau khổ hơn bây giờ. Tôi phải trở lại nhà thống đốc.

Theo thời gian, qua nhiều năm, nhiều năm sau, cha tôi sẽ qua đời. nhưng tôi thậm chí không nghĩ rằng tôi có thể tự sát khi ăn lá cây con. khổ lâu rồi cũng quen. bây giờ nghĩ lại mình cũng là trâu, mình cũng là ngựa, là ngựa phải đổi từ ngựa này sang ngựa khác, ngựa chỉ biết ăn cỏ và lao động. Tôi cúi gằm mặt xuống, tôi không nghĩ gì nữa, nhưng tôi chỉ luôn nhớ đi nhớ lại những điều tương tự, vẽ ra trước mặt tôi, hàng năm, mỗi mùa, mỗi tháng, tôi làm đi làm lại: sau tết, Tôi lên núi hái thuốc anh túc, giữa năm thì rửa đay xe đay, đến mùa thì lên nương bẻ ngô, cả khi đi kiếm củi, khi. anh ấy làm bỏng ngô, anh ấy luôn buộc một bó đay vào cánh tay để biến nó thành sợi. luôn luôn như thế này, quanh năm. trâu ngựa có khi làm việc, ban đêm chịu khó cào chân, gặm cỏ, đàn bà con gái trong gia đình này vùi đầu vào công việc cả đêm lẫn ngày.

mỗi ngày, tôi càng ngày càng không nói nữa, rút ​​lui như một con rùa trong góc. trong căn phòng nơi anh ta nằm đóng cửa, có một cửa sổ với một lỗ vuông to bằng bàn tay. Tôi luôn nhìn ra bên ngoài và tôi chỉ thấy trăng trắng, không biết là sương hay nắng. Tôi nghĩ mình sẽ ngồi trong cái hố vuông đó và nhìn ra ngoài, cho đến khi tôi chết.

Trên đỉnh núi, nương ngô lúa đã thu hoạch, kho chất đầy yên ngựa. những đứa trẻ đi hái bí còn tinh nghịch đốt những chiếc chòi để giữ lửa cho ấm. Ở Hồng Kông có phong tục ăn tết khi mùa màng vừa thu hoạch xong, bất kể ngày hay tháng. ăn tết như thế này cho kịp cơn mưa xuân tạnh ráo, đi rẫy mới. năm đó, hắn ăn tết giữa năm gió thổi qua cỏ ba lá vàng, gió lạnh rất lớn.

nhưng ở những làng mèo đỏ, những chiếc váy hoa được đem ra phơi trên vách đá như những cánh bướm màu […]. lũ trẻ chờ tết, chơi đánh quay, cười đùa trên sân chơi trước nhà. ngoài đỉnh núi có tiếng ai thổi sáo mời bạn đến chơi. Tôi lắng nghe âm vang của tiếng sáo, nghiêm túc. Tôi ngồi lặng lẽ và thì thầm bài hát của người đang thổi.

bạn có một con trai và một con gái, sau đó bạn đi làm, tôi không có con trai và con gái, tôi đang tìm người yêu.

tiếng chó sủa ở đằng xa. Những đêm tình xuân đã đến.

Ở mỗi đầu làng, có một mảnh đất bằng phẳng làm sân chơi chung cho những ngày Tết. các chàng trai, cô gái và chàng trai đến sân chơi đó để gặp gỡ nhau và chơi paw, quay, thổi sáo, thổi sáo và khiêu vũ.

Cả nhà vừa ăn tối xong để cúng ma. Chung quanh, cồng chiêng đập ầm ầm, người đắp đồng vẫn nhảy cẫng lên, run rẩy. Ngay khi bữa ăn kết thúc, chúng tôi lập tức tiếp tục uống rượu bên bếp lửa.

Vào ngày đầu năm mới, tôi cũng uống rượu. Tôi lén lấy bình rượu uống từng bát. rồi em say, em ngồi nhìn người ta múa hát mà lòng như sống lại ngày xưa. tai tôi văng vẳng tiếng sáo gọi trưởng làng. Hôm qua tôi thổi sáo rất hay. mùa xuân này tôi uống rượu trong bếp và thổi sáo. Tôi gấp tờ giấy lên môi, thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có rất nhiều người yêu thổi sáo theo dõi tôi ngày đêm.

rượu tan khi nào? người trở lại, người ra đi, tất cả đều đã ra đi. Tôi không biết nữa, tôi vẫn ngồi một mình giữa nhà. Mãi về sau tôi mới đứng dậy, nhưng không có đi ra ngoài đường, mà là từ từ đi vào trong phòng. anh ấy chưa bao giờ cho em đi nghỉ tết. Tôi cũng không buồn. rồi tôi ngồi dậy trên giường, nhìn ra cửa sổ với ánh trăng trắng mờ ảo. Bấy giờ, tôi thấy sảng khoái trở lại, trong lòng bỗng vui như những đêm giao thừa trước. Tôi còn rất trẻ. Tôi vẫn còn trẻ. tôi muốn đi chơi bao nhiêu người đã có gia đình cũng đi nghỉ tết. huống chi truyện và tôi, chúng tôi không yêu nhau nhưng chúng tôi vẫn phải ở bên nhau! nếu lúc này tôi có một chiếc lá ngón trong tay, tôi sẽ ăn nó chết ngay, không thèm nghĩ đến nữa. Tôi nhớ, chỉ có nước mắt chảy dài. nhưng tiếng sáo gọi bạn yêu vẫn bay trên đường phố.

Tôi đánh rơi đồng bảng, bạn không làm cho tôi không yêu, đồng bảng rơi …

Vào lúc đó, anh ấy vừa từ đâu đó trở về và chuẩn bị đi. chàng thay áo mới, quàng thêm hai chiếc vòng bạc vào cổ, rồi trùm khăn trắng lên đầu. đôi khi nó đi trong ngày và đêm. anh ta còn muốn rình những cô gái khác để lấy làm vợ. Tôi cũng không nói gì cả.

Tôi thậm chí không nói điều đó ngay bây giờ. Tôi vào góc nhà, lấy một tuýp mỡ, cuộn lại một đoạn rồi cho vào đĩa đèn để soi. có một tiếng sáo trong đầu tôi. Tôi muốn chơi, tôi cũng sẽ chơi. Tôi túm tóc lại, với lấy chiếc váy hoa treo trên bức tường bên trong. một câu chuyện sắp ra mắt, cô chợt quay lại, ngỡ ngàng. Anh ta nhìn quanh và thấy tôi đang cởi áo. một câu chuyện được hỏi:

– bạn có muốn đi chơi không?

Tôi không nói. lịch sử đã không yêu cầu nhiều hơn. Anh ta đến, túm lấy tôi, dùng thắt lưng trói tay tôi lại. Anh ta lấy sợi đay thúng trói tôi vào cột nhà. tóc tôi rụng hết, anh ấy thường quấn tóc tôi thành đuôi ngựa, khiến tôi không thể cúi đầu hay nghiêng đầu được nữa. Sau khi trói vợ xong, anh ta buộc thắt lưng xanh bên ngoài áo sơ mi rồi tắt đèn, đi ra ngoài, đóng cửa phòng ngủ.

Trong bóng tối, tôi im lặng, như thể tôi không biết mình bị trói. rượu vẫn nồng, ta vẫn nghe tiếng sáo đưa ta vào những cuộc chơi, những buổi tiệc tùng. “Không có chủ nhân, đồng bảng đã giảm. Em yêu ai, em bắt ai … “Tôi bước đi. Nhưng chân tay tôi đau nhức, không thể cử động, tôi không còn nghe thấy tiếng sáo nữa. Tất cả những gì tôi có thể nghe là tiếng chân ngựa va vào Bức tường. Con ngựa đứng bất động, gãi chân, nhai cỏ. Tôi nức nở nghĩ mình không bằng con ngựa.

Tiếng chó sủa đằng xa. Đã quá muộn. lúc này, chàng trai đến gần bức tường làm dấu, rủ người yêu dỡ tường vào rừng chơi. Tôi ngừng khóc, tôi đã bình phục trở lại.

Tôi đã phải tự trói mình như vậy suốt đêm. đôi khi toàn thân bị trói bằng dây thừng và rất đau. đôi khi tôi nhớ một cách say mê. hơi cồn tiếng sáo vọng xa tiếng chó sủa. khi tôi hôn mê, khi tôi tỉnh táo. cho đến khi bầu trời tối sầm và tôi không biết khi nào ngày mai.

Tôi giật mình tỉnh dậy. âm thanh buổi sáng trong ngôi nhà gỗ lớn. bức tường bên cũng yên tĩnh. Tôi không nghe thấy lửa trong lò lợn. không có âm thanh. Không biết có phải vì trong phòng mà các chị dâu, các bác của vợ anh ấy vẫn ở nhà không, không biết những người phụ nữ khốn khổ bị rơi vào trang viên có thoát ra được hay không. cũng bị trói như tôi. Tôi không thể biết cuộc đời của một người phụ nữ lấy một người đàn ông giàu có ở Hong Kong, cuộc đời của một người chỉ có thể đi theo con ngựa của chồng. Tôi chợt nhớ đến câu chuyện người ta kể: kiếp trước, ở nhà thống lý, có một người đàn ông trói vợ trong nhà ba ngày rồi đi chơi, khi về thì vợ đã chết. . hãy nhớ rằng, tôi rất sợ, tôi di chuyển, xem tôi còn sống hay đã chết. cổ tay, đầu, bắp chân bị trói bằng dây thừng, đau đớn từng khúc.

Có một cuộc náo loạn bên ngoài, và sau đó một đám đông bước vào nhà. tịch ly pa tra xuống ngựa, để cô sống (nghề làm thợ xây ngày xưa) dắt ngựa xuống tàu. có vẻ như họ đang cõng một con lợn, hoặc một người phải trói chúng lại, ném chúng xuống đất, hụt hơi.

một người loạng choạng bước vào phòng. áo sơ mi của anh ấy rách một đoạn khỏi vai. một chiếc khăn quàng cổ màu trắng, vấy máu, rơi quanh trán. và nằm xuống giường. một lúc sau, viên cảnh sát bước vào. tiếp đến là nhóm đốc lý (làm phó lý), tả hữu (làm trưởng thôn), và nhóm đầy tớ sống thường xuyên ra vào hầu hạ, ăn thịt, uống rượu, hút thuốc phiện trong nhà của. thống đốc. chỉ sau đó có người nhìn thấy tôi bị trói vào cột. nhưng không ai để ý, tất cả đều xúm quanh giường. pa tra vẫn cầm roi bước ra chậm rãi. Tôi nhắm mắt không dám nhìn. Tôi vừa nghe thấy tiếng bố chồng tôi gọi bên ngoài. Anh mở ra một chút thì thấy chị dâu bước vào. chị dâu đó tuy chưa già nhưng lưng nặng gánh cả năm nay đã khòm lưng rồi. chị dâu tôi đến cởi trói cho tôi. dây thép gai dưới bắp chân tôi bị bung ra và tôi ngã xuống. chị dâu nói nhỏ vào tai tôi:

XEM THÊM:  Phân tích đoạn trích Trao duyên của truyện kiều 2023

– tôi! đi lấy thuốc cho chồng.

Tôi quên đi cơn đau, tôi đứng dậy. nhưng tôi không cử động được chân, tôi phải ôm vai chị dâu, hai đứa cùng khổ và giúp đỡ nhau. Trong khi đi vào rừng lấy thuốc lá, tôi nghe chị dâu nói lại, mới biết chị ấy đã gục đầu trên đường đi ra ngoài.

Đêm qua, tôi đến thị trấn để tìm một nhóm nhạc công thổi sáo và thổi kèn. Nhiều chàng trai từ thị trấn này đến thị trấn khác, họ chơi đánh quay, thổi sáo cả ngày, trong nhà vừa uống rượu xong, giờ vẫn chưa về nhà. khi anh và các bạn đến thì không có ai trong nhà để chơi, vì bố mẹ anh và những người khác trong nhà đã đi ngủ. nhưng người ra vào vẫn dậm chân tại chỗ. một câu chuyện đứng ngoài cuộc, rất đáng giận. anh ta cự cãi với một nhóm khác, dọa đánh đám con trai lạ mặt vẫn quanh quẩn trong nhà khiến chúng tôi bị vướng không vào được. Chúng tôi đã từng ném đá vào tường. bố nhà chửi. chúng tôi vẫn bắn. Ông già không dám ra ngoài nữa, chui vào cửa và bắn hai phát. thế là kết thúc cuộc hẹn hò. nhưng vẫn chưa có người nào trở về. họ phân tán vào các ngôi nhà của gia đình trong khu vực lân cận. đợi sáng mai lại ra đồng với mấy cô hàng xóm.

Chúng tôi cũng từ chối để cánh bên kia yên. Mới sáng sớm, khi vừa bước chân ra ngõ, đám bạn của Truyện đã tụ tập gây rối. một câu chuyện tiên tiến, nạm những sợi dây chuyền bạc lủng lẳng những tua xanh đỏ mà chỉ con trai quan làng mới có thể đeo được. và dũng cảm đi ra ngoài. những người khác đứng trong một đám đông, kích động:

– những kẻ đã gây rối với chúng ta đêm qua đều ở đây.

– bạn được bảo hiểm ở đâu? chính phủ đã đánh anh ta đến chết!

một người đàn ông to lớn chạy ra ngoài và ném một con quay hồi chuyển khổng lồ vào mặt anh ta. con quay hồi chuyển bằng gỗ quay về phía trung tâm của khuôn mặt. Ngay khi anh chưa kịp giơ tay, một người đàn ông đã chạy về phía anh, túm cổ áo, cúi đầu, xé toạc vai áo, đánh anh. dân làng nghe thấy tiếng la hét thất thanh. Thấy vậy, trai làng chạy tán loạn vào rừng. một số ít người bắt bớ người đứng đầu chính phủ. một chính phủ bị bắt sống, bị trói tay chân. đúng lúc cảnh sát đến. Họ chặt gậy, lấy rìu, mang và ném vào giữa nhà thống đốc.

Tôi đi hái lá thuốc thì phát hiện trong nhà có nhiều người hơn trước. ngoài hiên, dưới ghế dài, họ trói mấy con ngựa lạ. Tôi đi theo lối cửa sau, liếc mắt thấy một người đàn ông to lớn đang quỳ trong góc. Tôi đoán đó là một chính phủ.

các quan chức từ khắp Hồng Kông kéo đến nhà thống đốc để tham dự phiên tòa. quan li, quan lại dân chúng, quan tổng đốc phải đội mũ, quấn khăn, chống gậy, cưỡi ngựa đến triều và dùng bữa.

Trong nhà của thống đốc có năm ngọn đèn. khói thuốc phiện bốc lên qua các lỗ cửa sổ cũng xanh như khói bếp. ngay cả các quan chức thị trấn cũng đến. nhưng chỉ có bọn trai làng ấy phải khoanh tay ngồi bên cạnh cung đình vì được gọi vào triều, còn các quan thì nằm bên mâm đèn. từ trưa đến khuya, hàng chục người hút thuốc. phía trên là quan li pa tra, quan li pa tra hút xong năm điếu thuốc, rồi hút điếu khác, hút điếu khác, cứ thế đến tay người đi gọi người về dự hội. chỉ những phụ nữ ngồi trong phòng hoặc đi ra ngoài xem tòa và tòa quỳ ở góc nhà không được tham dự bữa tiệc hút thuốc đó. Khi một nhóm người vừa hút xong, Pá tra ngồi xuống, vỗ nhẹ vào cái đầu trọc dài của mình, hất tóc về phía trước và hét lên một tiếng:

– loại này được đề cập ở đây.

một cô ấy che đầu gối ở giữa nhà. ngay lập tức, trai làng chạy đến, trước hết chắp tay vái lạy quan làng, sau đó quay lại đánh một phủ. một phủ quỳ chịu đòn, lặng như tượng đá.

Mỗi khi quan chức hút thuốc phiện xong, một ông phủ phải quỳ giữa nhà và người ta xô đẩy, đánh ông ta. mặt sưng tấy, môi và mắt bầm tím, chảy nhiều máu. một số người đánh, một số khác cúi đầu, nói chuyện, chửi bới. sau những trận đòn, đếm xỉa, chửi bới, lại hút thuốc. khói thuốc phiện ngọt ngào thoảng qua các lỗ cửa sổ. rồi pa tra ngửa cổ, vuốt tóc, gọi là quan … và cứ thế, cả buổi chiều, cả đêm, càng hút, càng tỉnh, càng đánh, càng chửi, càng chửi. cô ấy đã hút thuốc.

Ở phòng bên, tôi cũng thức trắng đêm thoa thuốc cho chồng trong im lặng. Bất cứ khi nào tôi quá mệt mỏi, tôi di chuyển và các nút trong cơ thể của tôi đau nhức. Tôi gục đầu xuống và chìm vào giấc ngủ. lúc đó anh ấy đá chân vào mặt tôi. Tôi thức dậy, lấy một nắm lá thuốc xoa đều lên lưng chồng. bên ngoài, trong nhà vẫn rên rỉ mỗi khi rút thuốc phiện, như những con sâu lâu ngày gặm gỗ, giữa tiếng hò hét, tiếng xì xào của người ta và những cú đấm trời giáng.

Sáng hôm sau, vụ kiện đã kết thúc. có người từ bao giờ đã ngáy ngay cạnh mâm đèn. người bên hữu thì đặt một chiếc nồi đồng, bốc một ấm nước để nấu thêm điếu thuốc và hút nhiều hơn trong ngày để quan trấn tỉnh táo, quan trấn cũng đãi tiệc.

Thống đốc mở quan tài, lấy ra một trăm đồng bạc đặt trên quan tài rồi nói:

– Người nào đánh ai thì làng sẽ xét xử, phạt người đánh hai mươi đồng, đốc lý năm đồng, mỗi người hai đồng, mỗi người phải gọi quan làng đến kiện năm năm. . hào bạn phải bỏ tiền ra mời cán bộ đi hút từ hôm qua đến giờ. anh ta mất một con lợn hai mươi pound và ngay sau đó đã giết thịt các quan chức thị trấn để ngược đãi họ. một quan phủ, ngươi đánh chết quan trấn, lẽ ra thị trấn phải kết án tử hình ngươi, nhưng thị trấn lại cho ngươi sống rồi nộp phạt. ngay cả tiền phạt, tiền thuốc thang, tiền đóng heo anh cũng phải nộp cả trăm lạng bạc. Nếu bạn không có một trăm bạc, tôi sẽ cho bạn vay để bạn có thể ở trong tình trạng nợ nần. Khi nào có tiền giả tôi sẽ trả lại tiền cho anh, nếu không có tiền giả tôi sẽ bắt anh cứ như trâu ngựa cho gia đình tôi. cuộc sống của bạn, cuộc sống của con bạn, cuộc sống của cháu bạn, tôi sẽ làm như vậy, bạn sẽ không bao giờ nợ tôi bất cứ điều gì. chính quyền! đến đây để nhận tiền vay.

a che đầu gối sưng tấy của mình như khuôn mặt của một con hổ bị sưng. Một người của chính phủ cúi xuống chạm vào đồng bạc trong quan tài, trong khi Patra thắp hương và lẩm bẩm cầu nguyện cho hồn ma đến và nhận ra khuôn mặt của con nợ. sau khi phát nguyện, afu cũng thu bạc, nhưng sau khi thu xong, hắn còn đặt ở trên quan tài. sau đó patra đổ tất cả bạc vào quan tài.

Con lợn mà thị trấn vừa mua để kể chuyện đã kêu gào trong sân. Từ lúc đếm tiền, chính quyền không còn phải quỳ gối đấu tranh nữa. một ông phủ cầm dao đứng dậy, chân đau đi khập khiễng, cùng với mấy đứa trẻ làng đi múc máu về làm thịt lợn cho làng. trong nhà, thuốc phiện vẫn còn bốc khói.

Vì vậy, kể từ thời điểm đó, chính phủ phải đi trả nợ cho thống đốc. đốt rừng, cày ruộng, đào nương, săn bò tót, bẫy hổ, chăn bò, chăn ngựa, quanh năm lang thang trên đồi một mình. và tuổi của sức mạnh. làm việc hoặc săn bắn, bất cứ điều gì được thực hiện. không bao giờ trở lại thị trấn tiếp theo. nhưng chính phủ không muốn quay lại đó nữa.

một chính phủ không phải là một dân làng ở đó. cha mẹ ruột được che ở háng-bla. Trước đây, làng hang-bla có dịch bệnh đậu mùa, nhiều trẻ em, thậm chí cả người lớn chết, có nơi cả gia đình chết. anh của phu, anh của phu đã chết và cha mẹ của phu cũng chết theo. những người còn lại chỉ có một mình. làng chết đói, một dân làng đói bắt một phu bán ông lấy gạo của dân thái ngoài đồng. A Phủ mới mười tuổi nhưng ngoan cố không chịu ở dưới ruộng trũng. một phủ trốn vào núi, trôi về hồng ngai. đi làm thuê cho gia đình người ta, trì hoãn hết mùa này đến mùa khác, anh đã sớm lớn khôn, biết ném lưỡi cày, cuốc đất, cày giỏi, săn bò dũng mãnh. một phủ thì khỏe, phi ngựa nhanh như bay, bao gái làng mê mẩn, nhiều người nói: “ai có dinh thì bằng trâu tốt vào nhà, sớm giàu có”. người ta muốn nói đùa thế này, nhưng phép rượu không lớn hơn luật dân, tục cưới xin, quan không cha mẹ, không ruộng, không tiền, quan không lấy được vợ. Tuy nhiên, đến tuổi ăn chơi, ngày Tết, dù không có quần áo mới như bao đứa trẻ khác, chỉ có chiếc khăn quấn cổ, ông vẫn mang theo sáo, kèn cùng lũ trẻ làng. và con chim bìm bịp, con chim yến để tìm người yêu ở các thị trấn trong vùng.

Đó là lý do tại sao có một cuộc chiến ở Hồng Kông.

(tóm tắt ngắn gọn: hồi đó trong rừng đói, hổ và gấu ra phá rẫy, bẫy bò, ngựa. Một phu nhân chăn bò, ngựa vì mải mê Trong bẫy nhím mà anh để hổ bắt được một con bò chủ tịch ly pa tra bắt anh phải đứng trói vào cột ở góc nhà bằng dây mây quấn từ chân đến vai cho đến khi bắn được hổ, nhưng anh và binh lính của ông ta không thể săn được con hổ, và chính phủ vẫn bắn được con hổ.)

những đêm đông trên núi cao thật dài và buồn, nếu không có ngọn lửa ấy, chắc tôi chết mất. Mỗi đêm, tôi thức giấc và bốc hỏa đốt vào tay mình, không biết bao nhiêu lần.

Thường khi gà trống gáy sáng, tôi ngồi xuống bếp sưởi ấm lâu thì chị em trong nhà lại bắt đầu dậy vào lò làm bắp rang, nướng thịt heo. cháo. Lâu lâu tôi chỉ chợp mắt được nhưng tôi đã thức cả đêm để sưởi ấm bếp lửa. đêm nào cũng nghe tiếng thổi phù sa trên bếp, tôi lại mở mắt ra. ngọn lửa sáng lên, đồng thời, tôi cũng nhìn, thấy cô ấy mở to mắt và biết cô ấy vẫn còn sống. những đêm như thế này nhưng tôi vẫn bình tĩnh thổi lửa, giơ tay. nếu một chính phủ là một xác chết đứng ở đó, thì tốt thôi. Em vẫn thức, em vẫn nóng, em chỉ ở bên bếp lửa. Một đêm anh đột ngột trở về, thấy tôi ngồi đó, hất tôi xuống cửa bếp. nhưng đêm hôm sau tôi vẫn nóng như đêm hôm trước.

Lúc đó đã muộn. căn nhà đang ngủ không yên nên tôi thức dậy dập lửa. ánh lửa bập bùng sáng lên, tôi nheo mắt thấy hai mắt vừa mở ra, một dòng nước mắt trong sáng chảy dài trên gò má sạm đen. Nhìn thấy tình cảnh như vậy, ta mới chợt nhớ tới tối hôm qua ta từng tự tay trói mình như thế này. Tôi đã khóc rất nhiều lần, những giọt nước mắt chảy dài trên miệng, xuống cổ, tôi không thể lau đi. trời ơi, hắn trói người ta đến chết, hắn tự ép chết mình, hắn trói chết người phụ nữ hôm trước cũng ở trong nhà này. họ thật tàn nhẫn. khả năng là đêm mai người kia sẽ chết, chết vì đau, chết vì đói, chết vì lạnh, phải chết. Ta là nữ nhân, nàng đã bắt ta phải báo ma nàng rồi, vậy ta chỉ còn biết chờ ngày xương cốt ở đây… tại sao người kia lại phải chết. a duh … tôi nghĩ vậy.

Than hồng đã thắp sáng hoàn toàn ngọn lửa. Tôi không thổi, cũng không đứng dậy. Tôi nghĩ đến cuộc đời của mình, tôi tưởng tượng rằng có thể đến một lúc nào đó, một chính quyền nào đó có thể trốn thoát, lúc đó hai cha con sẽ nói rằng tôi đã cởi trói nên phải trói tại chỗ. Tôi phải chết trên cái cọc đó. . Tôi nghĩ vậy, trong hoàn cảnh này, làm sao tôi không cảm thấy sợ …

XEM THÊM:  Tính dân tộc trong văn học

lúc đó trong nhà đã tối rồi, tôi lẻn về thì dì vẫn nhắm mắt, nhưng tôi nghĩ dì biết có người đến … Tôi rút con dao nhỏ ra cắt lúa, cắt đám mây của các nút thắt. một chính phủ thở hổn hển theo từng nhịp thở, không biết là hôn mê hay tỉnh táo. hết lần này đến lần khác tháo hết dây thừng ra khỏi người, tôi cũng hoảng hồn, chỉ biết thều thào “đi ngay …”, rồi nghẹn ngào. một người đàn ông đột nhiên khuỵu xuống, không đi lại được. nhưng trước khi cái chết có thể đến ngay lập tức, một phu nhân cố gắng đứng dậy và chạy.

Tôi đứng yên trong bóng tối.

sau đó tôi cũng hết. trời rất tối. nhưng tôi vẫn tiếp tục chạy. Tôi đuổi kịp một phu, tôi lăn bánh, tôi chạy, tôi chạy xuống dốc, tôi nói, hít thở gió lạnh:

– che cho tôi.

Tôi không có thời gian để nói, nhưng tôi đã nói:

– bạn sẽ chết ở đây.

một chính phủ đột nhiên hiểu ra.

Người phụ nữ chỉ trích chồng vừa cứu mạng anh ta.

một chính phủ nói: “đi với tôi”. và hai người hỗ trợ nhau trong im lặng và chạy xuống sườn núi.

(tóm tắt cuối cùng: hai người trở thành vợ chồng và chạy trốn đến bán đảo. quân đội Pháp kéo đến, mọi người hoang mang và sợ hãi. tạm biệt, các cán bộ đảng đến. Sau đó, một phu nhân trở thành thủ lĩnh của một đội du kích, cùng với tôi đồng hành và tôi để bảo vệ quê hương).

Năm 1953

tôi. một chút về tác giả để vẽ

– đối với hoai, tên khai sinh của anh ấy là nguyen sen.

– Sinh ra tại quê cha của ông tại thành phố kim bài, huyện thanh oai, tỉnh hà đông cũ. Tuy nhiên, ông lớn lên ở quê mẹ, làng Nghĩa Đô, huyện Từ Liêm, phủ Hoài Đức, tỉnh Hà Đông (nay là phường Nghĩa Đô, quận Cầu Giấy, Hà Nội). / P>

– có kiến ​​thức phong phú, chuyên sâu về phong tục, tập quán của nhiều vùng miền trên đất nước ta.

– các tác phẩm của anh ấy thiên về thể hiện sự thật hàng ngày.

– Các tác phẩm của ông được tìm thấy ở nhiều thể loại khác nhau, chẳng hạn như truyện ngắn, truyện dài, hồi ký, kịch bản phim, tiểu luận …

– Năm 1996, tôi được tặng Giải thưởng Hồ Chí Minh về Văn học Nghệ thuật.

– một số tác phẩm tiêu biểu:

  • cuộc phiêu lưu của loài dế (truyện dài, 1941)
  • o chuột (tập truyện ngắn, 1942)
  • cỏ dại (hồi ký, 1944)
  • truyện tây bắc (tuyển tập, 1953)
  • tự truyện (1978)
  • quê hương (tiểu thuyết, 1981)
  • bụi chân ai (hồi ký, 1992) </ li
  • chiều (tiểu thuyết, 1999)
  • truyện cổ ở hà nội (tiểu sử, 2010) …

ii. chúng tôi xin giới thiệu truyện ngắn Vợ chồng phu

1. nguồn gốc

“Vợ chồng một phủ” là tác phẩm đặc sắc nhất trong tuyển tập “truyện Tây Bắc” (1953) của nhà văn thành hoai.

2. hoàn cảnh sáng tác

Năm 1952, tôi cùng bộ đội vào giải phóng Tây Bắc. Trong chuyến đi ròng rã 8 tháng trời, nhà văn “ăn, ở, làm” với đồng bào các dân tộc từ vùng căn cứ du kích miền núi cao đến các bản làng mới giải phóng. chuyến đi đã giúp tôi hiểu hơn về cuộc sống và con người miền sơn cước. lịch sử là kết quả của chuyến đi thực tế đó.

3. thiết kế

gồm 3 phần:

  • phần 1: từ đầu đến “cho đến khi bạn chết”. hoàn cảnh cuộc sống của tôi.
  • phần 2. tiếp theo là “do đó cuộc đấu tranh ở hong ngai vàng”. cuộc sống của một chính phủ.
  • phần 3. phần còn lại. gặp gỡ và giải thoát cho bản thân và một phu nhân.

4. ý nghĩa tiêu đề

biểu mẫu 1

– truyện ngắn “Vợ chồng một phủ” được in trong tuyển tập truyện ngắn Tây Bắc (1953). Những tháng ngày “cùng ăn, cùng ở, cùng làm” với cán bộ và nhân dân vùng núi Tây Bắc đã mang đến cho nhà văn nguồn cảm hứng sáng tác.

– Tôi đã đặt cho tác phẩm của mình cái tựa “Vợ chồng A Phủ” – đây là một tiêu đề ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa. tiêu đề trên hướng người đọc đến hai nhân vật trung tâm của tác phẩm: một phủ và tôi.

– đồng thời thể hiện mối quan hệ giữa hai nhân vật: “vợ chồng”. một chính phủ và tôi là hai người xa lạ. nhưng vì nợ quan mà gặp quan (tôi là con dâu lừa quan. quan vì đánh dân làng phải đền theo lệ làng chứ không có tiền , cô ấy đã được cho vay từ thống đốc và sau đó lại thành công. mắc nợ). trong những ngày khốn khổ của tôi trong nhà thống lý, sự hiện diện của một người phu đã khơi dậy niềm thương cảm trong tâm hồn vốn đã vô cảm của tôi. bởi vì họ là những người giống nhau. ban đêm cởi dây trói afu, hình như anh cứu mình. hai người trốn khỏi nhà thống lý đến thảo nguyên cũng tìm thấy mình dưới ánh sáng của cách mạng. Quá trình gặp gỡ và trở thành vợ chồng cũng là quá trình từ bóng tối bước ra ánh sáng. Thực hiện được lý tưởng cách mạng, cuộc sống của vợ chồng Phú đã hoàn toàn thay đổi. nhà văn hoai đã sáng tác tác phẩm này để phản ánh số phận đau thương và con đường đi đến tự do của người dân Tây Bắc. nhan đề “vợ chồng sang phú” cho người đọc những hiểu biết ban đầu về tác phẩm.

biểu mẫu 2

Tập truyện ngắn “Chuyện Tây Bắc” của nhà văn Tô Hoài đã đoạt giải nhất của Hội Văn nghệ Việt Nam năm 1954-1955. trong đó, “Vợ chồng A Phủ” là một tác phẩm tiêu biểu giàu giá trị nội dung và nghệ thuật hơn cả. nhan đề tác phẩm gợi nhiều ý nghĩa cho người đọc. “Vợ chồng A Phủ” được vẽ đầu tiên và đặt tên theo một nhân vật trong vở: một phủ: nhân vật có vai trò rất quan trọng. còn cụm từ “vợ chồng” chỉ mối quan hệ giữa hai nhân vật chính trong vở kịch (tôi và một phủ). Trong cuộc sống, “vợ chồng” là những người có mối quan hệ rất khăng khít, tuy không cùng huyết thống nhưng chung sống, cùng nhau tạo dựng hạnh phúc. Trong câu chuyện này, tôi và Phú từ hai người xa lạ, cùng cảnh ngộ, đã thoát khỏi áp bức, tù đày để tìm tự do, họ trở thành vợ chồng. Qua đây, nhà văn muốn phản ánh số phận bi thảm, bất hạnh của cuộc đời người dân vùng núi Tây Bắc. và khẳng định muốn có cuộc sống hạnh phúc, đổi đời thì con người phải đoàn kết vượt lên số phận. Ngoài vai trò to lớn của chính ánh sáng cách mạng sẽ soi sáng con đường đi tìm hạnh phúc. Tóm lại, nhan đề “Vợ chồng thành phu” của nhà văn Tô Hoài đã giúp người đọc có những ấn tượng đầu tiên về tác phẩm.

xem thêm ý nghĩa tên tác phẩm Vợ chồng son

5. tóm tắt

biểu mẫu 1

Câu chuyện kể về cuộc sống của tôi và cuộc sống của chính phủ. Tôi là một thiếu nữ xinh đẹp, tài năng nhưng xuất thân từ một gia đình nghèo khó. Do nợ nần chồng chất bấy lâu nay của cha, tôi bị bắt làm con dâu vì tội lừa gạt quan tổng trấn. trong suốt cả năm, tôi phải làm tất cả các công việc nhà. mỗi ngày cô càng thêm bối rối. mùa xuân đang trong bông hồng, tôi cũng muốn đi chơi, nhưng khi anh về, anh đã buộc vào cột rồi. còn một phu là một người trẻ, khỏe, lao động giỏi. do vượt qua một câu chuyện: con trai của thống đốc, anh ta bị buộc phải trở thành nô lệ trong hộ gia đình của thống đốc. có lần chính quyền để hổ ăn thịt bò, ông bị tổng đốc phạt và bỏ đói mấy ngày đêm. Một đêm thức dậy đốt lửa sưởi ấm, tôi thấy nước mắt chị chảy dài trên má. Tôi nghĩ về thân phận của chính mình, vì vậy tôi đã tung rìu. Tôi chạy theo chính phủ. hai người tránh khỏi rắc rối, trở thành vợ chồng. Chính phủ đã gặp gỡ châu Á và tham gia cùng nó trong cuộc cách mạng. Họ cùng nhau chiến đấu để bảo vệ thị trấn.

biểu mẫu 2

Tôi là con dâu đã lừa gạt nợ của thống đốc. trong suốt cả năm, tôi chỉ làm tất cả các công việc nhà. Khi mùa xuân đến, tôi cũng muốn đi chơi. nhưng chồng tôi đã quay lại và trói cô ấy vào một cái cột. Tôi đã phải bị trói như vậy suốt đêm. có một sự náo động bên ngoài. sau đó một đám đông bước vào nhà. quay cuồng vào máy ảnh. cái áo xé một mảnh vải. Lúc đó, chị dâu mới đến cởi trói cho tôi rồi bảo đi lấy thuốc cho chồng. Khi tôi quay lại, tôi thấy phu nhân, người đã đánh anh ta, đang quỳ giữa nhà. Kể từ ngày đó, một chính phủ phải trở thành nô lệ cho thống đốc. có lần chính quyền để hổ ăn thịt bò và thống đốc trừng phạt bằng cách trói nó lại. Đêm đó, tôi thức dậy để dập lửa và thấy nước mắt chảy dài trên má. Tôi nghĩ về thân phận của chính mình, vì vậy tôi đã tung rìu. một lúc sau, tôi chạy theo anh ta. hai người tránh khỏi rắc rối, trở thành vợ chồng. chính phủ gặp á và tham gia cách mạng. Họ cùng nhau chiến đấu để bảo vệ thị trấn.

xem thêm tóm tắt công việc của vợ chồng

6. nội dung

tác phẩm “Vợ chồng son” là câu chuyện về những người dân lao động vùng cao Tây Bắc không chấp nhận bọn thực dân, địa chủ bị áp bức, khủng bố, tù đày trong cuộc sống tăm tối đã biết vươn lên phản kháng. , tìm kiếm một cuộc sống tự do.

7. nghệ thuật

<3

iii. lược đồ phân tích vợ chồng

(1) mở bài đăng

lời giới thiệu của tác giả về hoai, tác phẩm của một vợ chồng.

(2) phần thân

a. nhân vật của tôi

* trước khi trở thành con dâu của con nợ

– Tôi là một cô gái trẻ, ngây thơ và có tài thổi sáo.

– cô ấy yêu, cô ấy luôn khao khát đi theo tiếng gọi của tình yêu.

– một cô gái hiếu thảo, chăm chỉ, ý thức được giá trị của cuộc sống tự do, sẵn sàng làm việc trên nương ngô để trả nợ thay cha.

* từ khi trở thành con dâu thoát nợ

– Nguyên nhân: món nợ lâu đời của cha mẹ tôi, tục lấy trộm vợ của người Mông và đem về nhà cho ma.

– Tôi đã phải chịu đựng những cực hình về thể xác: ngày đêm phải lao động, “ngựa không bằng lưng”, bị đánh đập dã man …

<3

– vào đêm hội xuân ở Hồng Kông, sức sống của tôi bừng lên:

  • âm thanh (tiếng trẻ con chơi quay, tiếng sáo gọi bạn tình …) đánh thức ký ức về quá khứ.
  • Tôi nhận thức được sự tồn tại của chính mình. “Tôi cảm thấy tươi tỉnh trở lại”, “Tôi vẫn còn rất trẻ…”, khao khát tự do, thắp sáng căn phòng tối, muốn “ra ngoài” để kết thúc cảnh tù đày.
  • bị một người dùng trói , lòng tôi cứ bay bổng theo tiếng sáo, bản tình ca đến ngày lễ. khi anh ấy tỉnh dậy, anh ấy đột nhiên tỉnh dậy với thực tế.

<3

– khi chính phủ làm mất một con bò, họ đã trừng phạt nó để nó bị trói:

  • Lúc đầu tôi thờ ơ vì sau đêm tình xuân, nàng trở về như một cái xác không hồn.
  • Khi nhìn thấy giọt nước mắt của một phủ, tôi lại nhớ đến hoàn cảnh của mình. quá khứ, tôi biết thương mình và xót xa cho kiếp người chết tiệt “biết đâu ngày mai người kia chết, chết đau đớn, … thì phải chết”.
  • bất mãn với tội ác của bọn thống lý. , Tôi cắt dây đay để cởi trói cho chính quyền. Tôi sợ chết, sợ tổng đốc, cô chạy theo quan phủ để tìm đường thoát.

– bình luận: Tôi là một cô gái điềm đạm nhưng mạnh mẽ, hành động của tôi đã lật đổ quyền lực và thần quyền của các gia tộc thống trị vùng núi.

b. một nhân vật trang bìa

– số phận: mồ côi cha mẹ, sống một mình…

– khi người đi đòi nợ trở thành nô lệ:

    săn bò tót… ”, không quý bằng bò, mất bò mà trói chết.

– tính cách:

  • Lúc nhỏ anh mạnh mẽ và cứng cỏi: khi bị bán xuống miền xuôi, trốn lên núi cao.
  • Anh lớn lên là một người đàn ông chăm chỉ, khỏe mạnh và biết điều. làm thế nào để làm tất cả các loại công việc. một con người biết căm giận bất công (vượt qua chuyện), khao khát tự do (nén đau chạy trốn khi bị đứt dây).

(3) kết thúc

khẳng định giá trị nội dung và nghệ thuật của tác phẩm Vợ chồng son.

Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Vợ chồng A Phủ – Tô Hoài. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.

Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/

Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.

Chúng tôi Xin cám ơn!

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *