Bạn đang quan tâm đến Quang dũng được mệnh danh là nhà thơ của phải không? Nào hãy cùng PHE BINH VAN HOC theo dõi bài viết này ngay sau đây nhé!
Video đầy đủ Quang dũng được mệnh danh là nhà thơ của
Quang Dũng (tên thật là Bùi Đình Diệm; 1921 – 13 tháng 10 năm 1988) là một nhà thơ Việt Nam. Ông là tác giả của một số bài thơ nổi tiếng như Tây Tiến, Đôi mắt người Sơn Tây, Đôi bờ … Ngoài ra, Quang Dũng còn là một họa sĩ, nhạc sĩ. ông thuộc thế hệ các nhà thơ miền Bắc trưởng thành và thành danh sau cách mạng tháng Tám. Một số người đã so sánh cuộc đời và sự nghiệp của Quang Dũng với một tên tuổi khác cùng thời là Văn Cao (1923-1995) vì có nhiều điểm tương đồng (mặc dù không hoàn toàn giống nhau) giữa hai người con trai. Danh nhân đa sắc của lịch sử mỹ thuật Việt Nam thế kỷ 20. Hãy cùng chúng tôi tìm hiểu kỹ hơn về những tác phẩm nổi tiếng của nhà thơ Quang Dũng cũng như đôi nét về tiểu sử của nhà thơ qua bài viết dưới đây. làm ơn!
sông ma ở rất xa, vì vậy hãy đi về hướng Tây!
Bạn đang xem: Quang dũng được mệnh danh là nhà thơ của
nhớ rừng, nhớ chơi vơi
saigon khao khát được lấp đầy đội quân mệt mỏi
Muông hoa lát trở về vào ban đêm
đi lên một khúc cua dốc
heo hút mây, súng ngửi trời
một nghìn mét trên, một nghìn mét dưới
nhà ai đang mưa
bạn không đi bộ nữa
ném súng và quên đi cuộc sống!
buổi chiều gầm thét hùng vĩ
vào ban đêm khi hổ làm trò cười cho con người
hãy nhớ, chúng ta hãy hút cơm
mai tạm biệt là mùa em thơm mùi xôi
doanh trại được thắp sáng bằng những ngọn đuốc
này, bạn mặc chiếc áo vào lúc nào vậy?
chơi giai điệu của một cô gái nhút nhát
âm nhạc về mục sư phù hợp với tâm hồn
những người đi đến xứ sương mù vào buổi chiều mù sương đó
bạn có thể thấy linh hồn đang dọn dẹp bờ biển
hãy nhớ hình vẽ trên cột điện
nước lũ cuốn trôi những bông hoa
quân đội không mọc tóc
quân xanh mạnh mẽ
đôi mắt rực rỡ gửi những giấc mơ qua biên giới
đêm mơ trong cảnh đẹp thơm ngát của thành phố Hà Nội
biên giới rải rác và những ngôi mộ xa
ra chiến trường không tiếc đời xanh
người thay quần áo, tôi trở lại trái đất
<3
đi về phía Tây mà không cần hẹn trước
đường lên đỉnh sâu và bị chia cắt
ai đã đi về phía Tây vào mùa xuân đó
linh hồn sẽ không trở lại.
Tôi đã ở trong thành phố và chạy trốn khỏi kẻ thù
Tôi cũng rời khỏi cuộc chiến
Tôi không thể nhìn thấy bóng đen vào buổi chiều xanh vì
trán của tôi ở trên trời
đôi mắt bạn làm dịu đi nỗi buồn phương Tây
Xem thêm: Một số nhà thơ nổi tiếng của Trung Quốc thời đại nhà Đường là
Tôi thấy xứ Đoài rất trắng
Bạn có bao giờ nhớ tôi không?
Bạn đã thấy mẹ tôi chưa?
những xác chết cũ tràn ngập các cánh đồng
Tôi cũng có một người em trai
thi thể cậu bé trôi trên sông bao nhiêu phần trăm
chết để trở lại bóng tối của kẻ thù
ồ, tôi lại vỡ òa rồi
đất đá ong khô có nhiều dòng nước mắt
Đã bao nhiêu ngày bạn rưng rưng?
Tôi yêu khu vườn và những cánh đồng
khi nào bạn sẽ trở lại sân đấu
lên núi sai sơn để ngắm lúa vàng
sông ngày ngừng ra đời thông qua chính phủ
sáo sao chổi thổi trăng vào ban đêm
khi nào tôi sẽ gặp lại bạn
chắc hẳn rất yên bình và đầy những bài hát
mùa chiến tranh cũ đã qua
Bạn có bao giờ nhớ tôi không?
yêu bằng sự thờ ơ, yêu một ai đó?
con sông cách xa những lớp áo mưa dài
Tôi có một đôi mắt cô đơn
Khi nào con lợn trở lại vào một buổi sáng sớm?
mùa tới sẽ lạnh
Tôi nhớ bên này
phun mưa và bụi xung quanh chắn bùn
thư giãn trong buổi chiều se lạnh bên dòng sông
khói xanh cổ kính
đêm và đêm sông ngày lạnh hai bờ
một chút, bạn đã trở lại đáy cốc rồi
cười như mơ trong đêm
quá xa, tôi đang rơi
cả nước nhớ nhau đây
Khoác lên mình chiếc áo mỏng và buông tay trong tiếc nuối
Có vô số giọt nước mắt ngây thơ không?
Tôi là người qua đường, trời nắng vào buổi trưa
nghỉ ngơi ở đây, cửa hàng ở bên ngoài bức tường
mướp nghèo không hứa hẹn nhiều
lúa mùa đắt khách đường xa
Tôi đang đắp một chiếc chăn dày, tóc tôi nặng trĩu
Tôi đổ mồ hôi trên ngực chan…
con đường di tản bị bao phủ bởi những dòng nước lạ và mù sương
Tôi bị ảo tưởng với đôi má ửng hồng
Tôi có một ngôi nhà cô đơn
mảnh chăn thêu hoa đào mà tôi đắp
sản phẩm của tôi, chai kém
Tôi đã nhìn vào mảnh quần cũ đã được vá lại
đột nhiên tôi nhớ rằng chúng tôi là những người vô gia cư
Tôi là một người tị nạn, tôi là một tiền đạo
xa Hà Nội, bên nhau đã lâu
Trái tim tôi ngập tràn những giọt nước mắt của tình yêu thương lẫn nhau trên đường đi
Tôi đã trả tiền nước. nắng nóng
đường xa mờ mịt mây núi
Tâm hồn người lính qua một sợi tóc
Tôi yêu bạn nhưng bạn không tốt …
một người nhìn lại trước …
ngửi dưới chăn
những người lính và chàng trai đeo nẹp ngực
kênh đào, cuối mùa thu và mùa đông năm 1948
cuối năm trên đường đến với cha
ngọn lửa màu cam của mùa tháng mười hai nhuộm vàng khu vườn
bãi biển đầy sỏi với nước chảy chậm
leo cầu tạm qua sông Thương
cỗ xe nhẹ nhàng leo lên con dốc màu đỏ
cuối năm trên đường đến với cha
ở trên đỉnh đồi, cửa hàng đồ cũ có một cửa hàng đồ ăn vặt
ngựa ngừng nhặt bụi than từ xe lửa
trang trại chào tạm biệt những vị khách
cuối năm trên đường đến với cha
ruộng bậc thang vẫn trơ trụi
núi non xa khói trẻ trâu
bạn sẽ đi đâu với chiếc nón lá trung du?
Con nhớ ai đó trên đường, cha …
thật yên bình là khu rừng mà châu chấu linh thiêng nằm
lời xưa đồn cuối năm thịnh, cuối năm nguội lạnh
<3
con đường mòn chiến mã mới
co ro dưới bóng mát trong vườn cam đường của bố
ma tây, tri huyện lập công
bia ký của kẻ thù trong trận đánh Nha Nam.
con đường đó giống như một câu chuyện cổ tích
Xem thêm: Huy cận là nhà thơ nổi tiếng
Như vậy trên đây chúng tôi đã giới thiệu đến bạn đọc Quang dũng được mệnh danh là nhà thơ của. Hy vọng bài viết này giúp ích cho bạn trong cuộc sống cũng như trong học tập thường ngày. Chúng tôi xin tạm dừng bài viết này tại đây.
Website: https://phebinhvanhoc.com.vn/
Thông báo: Phê Bình Văn Học ngoài phục vụ bạn đọc ở Việt Nam chúng tôi còn có kênh tiếng anh PhebinhvanhocEN cho bạn đọc trên toàn thế giới, mời thính giả đón xem.
Chúng tôi Xin cám ơn!